Home Blog Page 15

Tôi có 2 con trai mà chẳng nhờ được gì vì chúng sợ vợ, ngoài 60 tuổi tôi vẫn phải sống một mình. Một thân một mình sống trong căn nhà rộng mà tôi buồn quá. Càng cô đơn rảnh rỗi lại càng nhớ về thời nuôi con khó khăn, mẹ con rau cháo mà vẫn vui vô cùng. Giờ các con đã lập gia đình, có vợ, có con mà quên hết những kỉ niệm ấy, quên cả bà mẹ già mỗi ngày đều ngóng trông con cháu về….Một hôm nọ …

0

Tôi có 2 con trai mà chẳng nhờ được gì vì chúng sợ vợ, ngoài 60 tuổi tôi vẫn phải sống một mình.

Một thân một mình sống trong căn nhà rộng mà tôi buồn quá. Càng cô đơn rảnh rỗi lại càng nhớ về thời nuôi con khó khăn, mẹ con rau cháo mà vẫn vui vô cùng. Giờ các con đã lập gia đình, có vợ, có con mà quên hết những kỉ niệm ấy, quên cả bà mẹ già mỗi ngày đều ngóng trông con cháu về.

Tôi là một bà giáo về hưu, có 2 thằng con trai được ăn học đàng hoàng, giờ công việc ổn định nhưng phải cái tội vô tâm, bất hiếu. Nhiều lúc tôi tự hỏi, sao anh em chúng nó lại giống nhau đến thế, giống nhau ở điểm sợ vợ, có hiếu với bố mẹ vợ nhưng lại vô tâm với người mẹ đẻ ra mình.

Con trai mình như vậy nên tôi chẳng có cớ gì để trách móc con dâu, tôi chỉ coi như chúng nó gọi mình một miếng mẹ để phân biệt với người ngoài mà thôi.

Nhà chồng tôi thời trước giàu có, nhiều đất đai nên khi anh mất tôi vẫn nuôi và chăm sóc mẹ già, sau này mấy miếng đất đều là của tôi. Đến khi 2 con lấy vợ, tôi cho mỗi đứa một miếng, tiền xây nhà thì chúng tự vay mượn và nhờ vả bên nhà ngoại. Tôi đã thoải mái đến mức không bắt đứa nào ở chung hay phải chịu cảnh làm dâu mà sao chúng chẳng biết điều.

Ở riêng rồi chẳng cần dính líu gì đến bà mẹ già này nữa. Tôi mong cuối tuần các con về ăn uống một bữa với mẹ mà khó lắm. 3 tháng rồi tôi ốm sốt liên tục, cả ho nữa mà cấm có đứa nào hỏi thăm mẹ một câu.

– Gọi cho thằng lớn thì nó bảo: “Con có hẹn đưa vợ đi cắt mí, mẹ mua thuốc uống tạm rồi vài hôm nữa con về”.

– Gọi cho thằng út thì nó cũng kêu bận về nhà ngoại để họp gia đình chuẩn bị cưới đứa em gái vợ.

Tôi chán nản cúp máy, nghĩ bụng khéo mình chết thối trong nhà các con cũng chả biết đâu.

Tuần trước tôi nói dối là mình trúng sổ xố 1 tỷ đồng, chẳng phải nói thêm gì, các con đã lần lượt kéo nhau về rồi nhao nhao hỏi tờ vé số đâu.

Tôi dọn mâm bảo các con ngồi ăn một bữa cho xong xuôi rồi mới đưa nhưng chẳng đứa nào chịu ngồi, cả 2 đứa con trai của tôi đều nóng lòng muốn mẹ đưa tờ vé kia ra. Tôi không đủ kiên nhẫn nên nói thật:

– “Mẹ nói thế để các con về, chứ mẹ chẳng trúng gì đâu, ngoài thân già này ra mẹ chẳng có gì”.

2 đứa con tôi đều thể hiện thái độ thất vọng ra mặt, đứa con út còn chẹp miệng: “Mẹ đúng là rách việc” rồi ra về.

Nhìn bóng 2 đứa con đi khuất, tôi nghĩ chắc mình sống cô đơn đến chết thôi. Còn lương hưu, còn đất cát thì bán đi mà dưỡng già chứ trông mong gì được vào chúng nó…

Bài & ảnh sưu tầm

Tôi chơi thân với một cô em kém 3 tuổi, rất hợp tính nhau nên vừa coi nhau là chị em vừa là bạn bè tri kỉ. Có chuyện vui buồn, khó khăn chúng tôi đều không ngại chia sẻ với nhau. Thậm chí, chồng tôi cũng quen dần với sự hiện diện của cô ấy mỗi lần em sang chơi, không câu nệ bất cứ chuyện gì. Cho đến một ngày, tôi dùng điện thoại của anh để nhắn cho nó, những gì được đáp lại khiến tôi run lẩy bẩy, đánh rơi cả điện thoại…

0

Hí hửng cầm điện thoại của chồng nhắn tin hỏi han ngày sinh nhật của đứa em thân thiết, tôi không ngờ mình lại phát hiện bí mật tày đình.

Tôi chơi thân với một cô em kém 3 tuổi. Dù chênh lệch tuổi tác nhưng hai chị em rất hợp tính nhau nên vừa coi nhau là chị em vừa là bạn bè tri kỉ. Có chuyện vui buồn, khó khăn chúng tôi đều không ngại chia sẻ với nhau. Chúng tôi từng làm ăn chung, từng thua lỗ cũng từng giúp nhau thành công. Phải nói là chị em không giấu cũng không tiếc nhau bất cứ thứ gì.

Ngày tôi có bạn trai, tôi cũng giục em cố gắng kiếm cho mình người đàn ông ưng ý để trao thân gửi phận. Nhưng em còn trẻ hơn tôi vài tuổi nên không vội chuyện đó. Cô ấy cũng mừng cho tôi vì tìm được người đàn ông khá giả, sống chu toàn.

Tôi đi lấy chồng, em vừa vui vừa buồn. Vui vì tôi cuối cùng cũng có được hạnh phúc nhưng buồn vì em sẽ không còn được thoải mái hẹn hò tôi nữa. Tôi nói với cô ấy, dù lấy chồng nhưng tôi sẽ không từ chối bất cứ lời mời nào và các buổi tụ tập cuối tuần vẫn diễn ra như thường. Nếu cần thiết tôi sẽ đưa chồng đi cùng. Sau cưới, vợ chồng tôi chưa có con cái nên thoải mái đi du lịch, tham gia các buổi tụ tập bạn bè.
Tôi đau đớn phát hiện sự thật của chồng và đứa em thân thiết. Ảnh minh họa. Nguồn: Pxfuel
Người em thân thiết của tôi chỉ cần gọi là vợ chồng tôi lập tức có mặt. Tôi hay rủ cô ấy đến nhà chơi, không câu nệ bất cứ chuyện gì. Chồng tôi cũng quen dần với sự hiện diện của cô ấy ở trong nhà, coi như em gái. Tôi còn thường xuyên nhờ em mua đồ mang đến. Khi có việc quan trọng chồng không kịp về, tôi lại gọi điện nhờ cô ấy. Nhà của tôi, cô ấy biết mật khẩu, vào tự nhiên như người thân trong gia đình.

Cứ tưởng tình cảm chị em như vậy sẽ mãi không có gì chia cắt, lừa dối nhau nhưng tôi đã lầm. Chính sự cả tin của tôi là cầu nói cho chuyện tình cảm oan trái.

Lần đó khi tôi và chồng đang đi ăn cùng với mấy người bạn và họ có nhắc tới cô em của tôi. Tôi chợt nhớ ra sắp sinh nhật cô ấy nên mượn điện thoại của chồng để nhắn tin vì điện thoại tôi hết pin.

“Sinh nhật em có tổ chức gì không, mọi người đang hỏi”, tôi nhắn. Chỉ vài giây sau, em đáp lại: “Ơ hay, sinh nhật em mà anh còn hỏi à? Anh phải là người tổ chức sinh nhật cho em chứ? Em tưởng hôm nay anh đi ăn với chị mà, nhớ em hay sao mà nhắn tin cho em thế? Em cũng nhớ anh lắm đây mà không thể về để đi cùng mọi người được”.

 

Đọc tin nhắn, tay chân tôi run lẩy bẩy, đánh rơi cả điện thoại. Nhìn sắc mặt của vợ, chồng tôi vội cầm điện thoại lên xem và hốt hoảng khi đọc được nội dung. Chúng tôi vội ra về trước, mọi người không ai hiểu xảy ra chuyện gì.

Đến giữa đường tôi yêu cầu anh cho xuống xe. Lúc này anh mới cầu xin tôi, giải thích này nọ. Tôi bắt anh phải nói tất cả sự thật, nếu còn giấu giếm, tôi vĩnh viễn không tha thứ cho anh. Anh van xin tôi và hứa hẹn sẽ từ bỏ ngay lập tức chuyện tình cảm này. Anh nói mình bị cô ta dụ dỗ và họ đã qua lại với nhau nửa năm nay.

Tôi yêu cầu anh phải họp mặt tất cả bạn bè chung tại nhà tôi, có cả cô ta trong ngày sinh nhật. Và chính anh là người thừa nhận mối quan hệ, hứa sẽ chấm dứt chuyện tình cảm này, không bao giờ dây dưa nếu anh không muốn tôi ký vào đơn ly dị.

 

Buổi tối hôm đó tôi đã cho hai kẻ phản bội một bài học nhớ đời. Tôi biết chồng mình sẽ không bao giờ dám ly hôn bởi với anh ta, sĩ diện là thứ quan trọng nhất. Nếu để cả thiên hạ biết anh bị vợ bỏ vì ngoại tình, chắc anh chẳng có mặt mũi nào để đến cơ quan, gặp bố mẹ anh, những người luôn hết lòng ca ngợi anh ngoan ngoãn, đạo mạo.

Dù chấp nhận tha thứ và cũng chấm dứt tình chị em với cô ta nhưng giữa tôi và chồng không còn tình cảm như trước. Tôi cũng không biết bản thân mình có thể chấp nhận chuyện này hay không. Và lúc này hơn ai hết, tôi cần thời gian để kiểm định lại tình cảm của mình. Nếu không thể tiếp tục yêu thương, tôi sẽ chủ động là người ra đi…

2 vợ chồng chuẩn bị mua nhà thì chồng vét hết sạch 1 tỷ tiền tiết kiệm để xây nhà cho mẹ chồng, tôi sang tận nhà làm ầm lên thì bà thản nhiên nói “tiền con trai cũng là tiền của mẹ”, ngay lập tức tôi âm thầm sang tên hết đất đai cho mẹ đẻ rồi nộp đơn ly hôn, ngày ra tòa cả nhà chồng tá hỏa trở tay không kịp nhưng vừa về đến nhà thì trưởng thôn đến tận nhà tôi báo tin…

0

Tôi và chồng đã được 5 năm. Hai vợ chồng đều làm việc chăm chỉ, tích cóp từng đồng để chuẩn bị mua một căn nhà nhỏ ở thành phố. Chúng tôi đã tiết kiệm được hơn 1 tỷ đồng, chỉ chờ tìm được nơi tương ý là có thể thực hiện giấc mơ. Vì vậy, tất cả đã biến đổi chỉ trong một đêm.

Hôm nay, tôi kiểm tra tài khoản thì phát hiện toàn bộ số tiền tiết kiệm đã bị rút sạch. Quá bất ngờ, tôi hỏi chồng. Ban đầu, anh ấp không chịu nói, nhưng khi tôi truy đến cùng, anh thảnh thơi đáp:

” Anh đưa về quê để xây nhà mới cho mẹ. Nhà mẹ cũ rồi, dột nát hết anh không muốn để mẹ sống trong điều kiện như vậy nữa.”

Tôi chết lặng. Đây là tiền của cả hai vợ chồng, là hơi hôi công sức tôi bỏ ra suốt bao năm trời. Vì vậy, anh ấy đã quyết định một cách thuận tiện, không gây tranh cãi với tôi. Tôi tức giận, hỏi tại sao anh không nói trước thì anh đẩy lên:

“Mẹ sinh ra anh, nuôi anh không lớn, giờ anh giúp mẹ thì có gì sai? Em là vợ, tưởng em không thương mẹ chồng à?”

Mang bầu 6 tháng chê mẹ chồng chỉ cho ăn cơm rau với nước mắm - 2sao

Không thể chịu nổi, tôi tức tốc bắt xe về quê để nói chuyện rõ ràng. Đến nơi, căn nhà cũ của mẹ chồng đã gần hết, vật xây dựng ngổn ngang. Tôi bước vào thì thấy bà đang ngồi nhà uống trà. Khi tôi nói chuyện về số tiền tiết kiệm, bà chỉ cười nhạt rồi nói:

“Tiền con trai tao thì tao muốn làm gì đó được. Tiền con trai cũng là tiền của mẹ. Có gì mà phải làm ấm lên như thế?”

Câu nói của bà như một con dao đâm thẳng vào lòng tôi. Tôi đã từng nhẫn nhịn, từng cố gắng hòa hợp với gia đình chồng, nhưng đến khả năng này thì tôi không thể chấp nhận được nữa.

Sau khi về lại thành phố, tôi âm thầm sang tên toàn bộ miếng đất bố mẹ tôi cho trước khi cưới sang tên mẹ đẻ. Đây là tài sản duy nhất đứng tên tôi, và tôi không muốn nó rơi vào tay một gia đình coi trọng công sức của tôi. Tôi cũng yên lặng chuẩn bị đơn hôn, bởi tôi biết rằng, cuộc hôn nhân này đã không còn tình yêu được nữa.

Ngày ra tòa, chồng tôi và mẹ chồng đều là tá hỏa khi biết tôi đã chuyển hết tài sản của mình. Họ tức tối, trách tôi là người phụ nữ ích kỷ, không nghĩ cho chồng con. Tôi chỉ cười nhạt mà nói:

“Tôi chỉ làm những gì những người đã làm cho tôi. Tài sản của tôi, tôi muốn làm những gì thì làm. Đúng không?”

Phiên tòa kết thúc, tôi đã thoát khỏi cơn hôn nhân như ngạt thở. Nhưng chưa tận hưởng được cảm giác thư giãn, tôi đã nhận được tin trưởng thôn đến tận nhà báo.

Ông nói:

“Mẹ chồng cô đã vay mượn rất nhiều tiền để xây nhà. Trước đó cũng vay mượn chơi hụi, bị vỡ nợ. Giờ cô nhà chưa hoàn thiện, người ta đến đòi nợ, bà không biết xoay sở thế nào nên muốn nhắn tin cô về giúp đỡ.”

Tôi nghe xong chỉ cười:

“Tôi đã không còn liên quan đến họ. Nợ của họ, họ tự lo.”

Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy thư giãn đến vậy. Tôi đóng cánh cửa nhà mình lại, để mọi mặt rối sau và bắt đầu một chương trình mới cho bản thân. Giấc mơ về một tổ ấm vẫn còn đó, nhưng lần này, tôi sẽ tự xây dựng nó mà không cần dựa vào cơ sở hay chịu đựng tổn thương từ ai.

Người phụ nữ có l;ăng n:hăng, có chồng và người iu nhưng vẫn thích của l:ạ, cứ nhìn 3 điểm ”riêng tư” này là sẽ biết ngay

0

Ngườι pҺụ пữ có l;ăпg п:Һăпg, có cҺồпg và пgườι ιu пҺưпg vẫп tҺícҺ của l:ạ, cứ пҺìп 3 ƌιểm ”rιȇпg tư” пàү là sẽ Ьιết пgaү.

Điện thoại của phụ nữ

Đιệп tҺoạι dι ƌộпg cũпg пҺư tҺế gιớι пộι tȃm tҺu пҺỏ, пếu пҺư kҺȏпg Ьιết một пgườι pҺụ пữ có Һáo sắc Һaү kҺȏпg tҺì có tҺể ở tҺờι cơ tҺícҺ Һợp cứ пҺìп vào ƌιệп tҺoạι của cȏ ấү.

Troпg daпҺ Ьạ có пҺιḕu пgườι Һaү kҺȏпg, пҺữпg пgườι пàү ƌa pҺầп là пgườι kҺác gιớι Һaү kҺȏпg. Hãү cҺú ý пҺữпg tȇп ƌặc Ьιệt, Ьởι ƌó có tҺể là пҺữпg ‘lṓp dự pҺòпg” của Һọ.

Nếu пgườι pҺụ пữ tҺườпg xuүȇп lιȇп lạc vớι пҺữпg пgườι kҺác gιớι, còп ƌồпg tҺờι tҺườпg xuүȇп gặp mặt, ƌι ăп,d ạo pҺṓ tҺì có vẻ kιểu pҺụ пữ пàү dễ dãι, kҺȏпg cҺịu ƌược cám dỗ.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

Ngườι pҺụ пữ có tíпҺ cácҺ пàү tҺì dễ пảү sιпҺ tìпҺ cảm vớι ƌàп ȏпg dù mớι queп Ьιết cҺưa lȃu. TҺậm cҺí Һọ còп có tҺể cҺơι trò mập mò vớι пҺιḕu ƌàп ȏпg cùпg một lúc. KҺι пào cȏ ấү cũпg tҺícҺ cảm gιác ƌược cuпg pҺụпg, kҺιếп ƌàп ȏпg tҺèm kҺát mìпҺ.

Cho dù bản thân có phải đang ở trạng thái độc thân hay không, nếu như phát hiện thấy có một người đàn ông mới lạ, tính cách khác với những người ta cô ấy quen, thì cô ấy sẽ thấy rung động, sẽ có mới nới cũ

Trảι пgҺιệm của pҺụ пữ

Một người phụ nữ có thể giấu diếm được nhiều chuyện. Nếu như bạn không hiểu cô ấy, cô ấy cũng có thể giả vờ ngây thơ, vô hại. Kiểu người này rất ”trà xanh” ăn nói khiến đàn ông không biết tâm tư của cô ta như nào.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

Nếu muṓп tìm Һιểu sȃu Һơп troпg mṓι quaп Һệ vớι cȏ ấү, Ьạп пҺất ƌịпҺ pҺảι xem cȏ ấү ƌã từпg trảι qua пҺữпg gì. PҺảι tìm Һιểu xem cȏ ấү ƌã từпg qua lạι vớι пҺữпg пgườι пҺư пào, từпg có пҺữпg mṓι tìпҺ пào. Nếu kιểu pҺụ пữ пàү từпg Һẹп Һò vớι пҺιḕu пgườι ƌàп ȏпg tҺì kιпҺ пgҺιệm tìпҺ trườпg của cȏ ấү cực kỳ pҺoпg pҺú. KҺȏпg tҺể пóι cҺắc cȏ ấү là Һư Һỏпg пҺưпg xét vḕ mặt tìпҺ cảm tҺì cȏ ấү dễ Ьồпg Ьột, kҺȏпg tҺật sự trưởпg tҺàпҺ.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

iểu con gái như vậy khá ngây thơ, thường sẽ coi vẻ bề ngoài làm tiêu chuẩn chọn bạn trai. Nhiều lúc, sau khi hẹn hò mới phát hiện tính cách hoặc quan niệm sống của đối phương không hợp với mình, thế nên mới từ bỏ, tiếp tục tìm kiếm cuộc tình mới.

Tιếp xúc cơ tҺể kҺȏпg có gιớι Һạп

Khi phụ nữ tiếp xúc với những người khác giới, cho dù là ai, vừa gặp đã ôm nhau thắm thiết, cười nói không có chừng mực. Cho dù là người bày trò ép họ thân mật nhưng kiểu phụ nữ này vấn thoải mái chấp nhận.

Ngườι pҺụ пữ пàү kҺι пҺìп tҺấү пgườι ƌàп ȏпg có vóc dáпg ƌẹp tҺì sẽ gục ƌổ пgaү. Ở cạпҺ пgườι ƌàп ȏпg tҺì lúc пào Һọ cũпg tỏ ra tҺȃп tҺιết, dạt dào cảm xúc

Tôi thu nhập tháng 40 triệu nhưng vợ vẫn không hài lòng. Từ hơn một năm nay, cứ mỗi khi tôi bước chân về nhà là lại bị tr::á:ch m::óc. Vợ nói tôi không quan tâm, không chia sẻ, rằng nếu không vì các con, cô ấy đã không còn ở bên tôi… Cuộc sống thế này thật sự khiến tôi bế tắc..một hôm tôi lấy 1 cái th::ùng x::ốp…

0

Dù tôi cố gắng hết sức để cân bằng công việc và gia đình, cô ấy vẫn luôn không hài lòng.

Tôi 32 tuổi, thu nhập hàng tháng 40 triệu đồng nhưng vẫn không thể khiến vợ hài lòng. Từ hơn một năm nay, cứ mỗi khi tôi bước chân về nhà là lại bị trách móc. Vợ nói tôi không quan tâm, không chia sẻ, rằng nếu không vì các con, cô ấy đã không còn ở bên tôi. Gia đình tôi có hai con nhỏ, một trai, một gái. Từ khi sinh bé đầu lòng cách đây sáu năm, vợ quyết định nghỉ việc để chăm lo cho các con và quán xuyến việc nhà. Tôi rất trân trọng sự hy sinh này của cô ấy, vì vậy đã nhận thêm việc làm ca tối để đảm bảo tài chính gia đình.

Chồng đòi ly hôn vì bị vợ chê "yếu”, nhưng hành động của anh càng khiến vợ  thấy sợ

Công việc chính của tôi kéo dài từ sáng đến chiều, tối làm thêm đến tận 21h mới về nhà. Mọi thu nhập của tôi đều dồn hết vào tài khoản chung để chi tiêu. Tôi gần như không tiêu gì cho bản thân, chỉ để vài trăm nghìn cho bữa trưa. Cuộc sống của tôi gần như xoay quanh công việc và con cái. Về nhà muộn, tôi ăn tối qua loa rồi dành thời gian dạy hai bé học nhạc. Cuối tuần, tôi kiểm tra bài tập của chúng và giúp con sửa những chỗ chưa đúng. Tôi cố gắng phụ vợ những việc như lau dọn nhà cửa, giặt và gấp đồ, đặc biệt là những ngày cuối tuần vợ đi ra ngoài cùng bạn bè hay có việc riêng.

Còn vợ tôi, phần lớn thời gian trong ngày là lo đưa đón các con đi học, tham gia các lớp ngoại khóa như bơi lội, thể thao, thỉnh thoảng đi spa hoặc gặp gỡ bạn bè để thư giãn. Tuy nhiên, chi phí cho những hoạt động này không hề nhỏ. Tôi đã nói với vợ rằng nếu không làm thêm buổi tối, chúng tôi sẽ không đủ tiền để duy trì mức sống hiện tại, nhưng vợ dường như không hiểu. Điều khiến tôi buồn nhất là vợ thường kể với người ngoài rằng tôi chẳng giúp được gì, mọi việc trong nhà đều dồn lên vai cô ấy. Dù tôi cố gắng hết sức để cân bằng công việc và gia đình, cô ấy vẫn luôn không hài lòng.

Tôi yêu các con vô cùng, chúng cũng rất quấn tôi. Có lần, khi tôi đi công tác, con trai đã nói: “Bố đi thì ai chơi với tụi con? Mẹ chỉ lo công việc của mẹ thôi”. Những câu nói ấy khiến tôi không thể từ bỏ gia đình, nhưng cuộc sống thế này thật sự khiến tôi bế tắc. Tôi đã làm hết sức nhưng dường như chưa đủ. Lúc thì tôi nghĩ ly hôn, lúc lại không. Vậy tôi phải thay đổi gì để cuộc sống gia đình tốt hơn?

Giá vàng trưa hôm nay 25/11: Đồng loạt sụt giảm

0

Giá vàng hôm nay 25.11 đồng loạt sụt giảm ở cả thị trường trong nước và thế giới.

Bà Phương Hằng khóc rưng rức khi nhận được lá đơn có dấu đỏ của ‘triều đình’, lập tức tuyên bố giải nghệ, xin lỗi ông Minh Tuệ ‘khẩn’, fan ‘quay xe’

0

Sau buổi livestream lần đầu tiên sau khi được ra tù sớm, bà Nguyễn Phương Hằng bất ngờ thông báo ngưng quyên góp từ thiện và “không livestream trên tất cả các phương tiện truyền thông từ đây về sau”

Trong buổi livestream ngày 29-9 tại khu du lịch Đại Nam, bà Hằng và chồng là ông Dũng “lò vôi” nói sẽ ủng hộ 10 tỉ đồng cho người dân bị thiên tai tại miền Bắc – Ảnh: B.S.

Ngày 2-10, trao đổi với Tuổi Trẻ Online, đại diện Công ty cổ phần Đại Nam, TP Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương xác nhận thông tin bà Nguyễn Phương Hằng hủy livestream (phát sóng trực tiếp) là chính xác

Trong văn bản đề ngày 2-10, bà Nguyễn Phương Hằng – phó tổng giám đốc Công ty Đại Nam, kiêm tổng giám đốc khu du lịch Đại Nam – thông báo đã quyết định sẽ không livestream trên tất cả các phương tiện truyền thông từ đây về sau.

Lý do ngưng livestream, theo bà Hằng vì “lý do sức khỏe và mong muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình”.

Đồng thời, bà Hằng cũng nói sẽ ủng hộ thêm người dân bị ảnh hưởng của thiên tai tại miền Trung số tiền 10 tỉ đồng. Trước đó, trong buổi livestream ngày 29-9, số tiền ủng hộ cho người dân bị thiên tai tại miền Bắc được công bố là 10 tỉ đồng.

Trong văn bản đề ngày 2-10, bà Nguyễn Phương Hằng – phó tổng giám đốc Công ty Đại Nam, kiêm tổng giám đốc khu du lịch Đại Nam – thông báo đã quyết định sẽ không livestream trên tất cả các phương tiện truyền thông từ đây về sau.

Lý do ngưng livestream, theo bà Hằng vì “lý do sức khỏe và mong muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình”.

Đồng thời, bà Hằng cũng nói sẽ ủng hộ thêm người dân bị ảnh hưởng của thiên tai tại miền Trung số tiền 10 tỉ đồng. Trước đó, trong buổi livestream ngày 29-9, số tiền ủng hộ cho người dân bị thiên tai tại miền Bắc được công bố là 10 tỉ đồng.

Chị dâu tổ chức tiệc thôi nôi cho con đãi họ hàng linh đình lắm. Tất nhiên, tôi cũng chuẩn bị món quà là chiếc lắc vàng cho cháu. Tôi cứ nghĩ khi nhận được món quà của mình, chị dâu sẽ vui lắm vì dù sao chiếc lắc cũng gần chục triệu. Ấy vậy mà sáng hôm sau, chị dâu đã đem chiếc lắc đến nhà tôi trả lại với sự tức giận thấy rõ. Chị ấy hậm hực bảo tôi tiếc tiền thì đừng mua quà đắt đỏ, chị có đòi hỏi gì đâu sao tôi lại nói xấu chị với hàng xóm. Chị còn gọi điện cho cô hàng xóm ngay trước mặt tôi, thậm chí còn bảo 1 câu khiến tôi phải vung tay t:á:t cho chị 1 cái…

0

Tôi ngơ ngác, không hiểu lý do tại sao chị dâu lại đem trả chiếc lắc vàng, là quà mình tặng cháu.

Hôm chủ nhật, chị dâu tổ chức tiệc thôi nôi cho con. Chị đãi 9 bàn tiệc, gồm họ hàng và bạn bè, đồng nghiệp thân thiết. Mọi người đến dự rất đông đủ, ai cũng đem theo quà cho đứa bé.

Tôi là thím, đương nhiên cũng dày công chuẩn bị một món quà lớn cho cháu chồng. Tôi đặt một chiếc lắc vàng, khắc ngày tháng năm sinh và tên cháu vào mặt trong chiếc lắc. Tôi cứ nghĩ khi nhận được món quà của mình, chị dâu sẽ vui lắm.

Tôi và chị dâu tuy cùng là dâu nhưng mối quan hệ khá tốt. Chị ấy sống chung với bố mẹ chồng. Vợ chồng tôi ở riêng. Cuối tuần, cả nhà tụ họp nấu nướng, ăn uống vui vẻ. Hàng xóm đều khen bố mẹ chồng tôi có phúc, về già mà con cái sum họp, hòa thuận là một điều tốt lành.

Tôi đợi mọi người lên trao quà hết rồi mình mới lên sau cùng. Lúc đeo vào tay bé chiếc lắc, tôi nói: “Chúc cháu mọi điều may mắn, tốt đẹp”. Anh chị vui vẻ cảm ơn, còn khen tôi khéo chọn chiếc lắc hợp với tay cháu quá.

Chỉ vài giây lấy chiếc lắc vàng tặng cháu chồng trong ngày thôi nôi ra khoe mà tôi lãnh hậu quả đầy căm tức- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Ấy vậy mà sáng hôm sau, chị dâu đã đem chiếc lắc đến nhà tôi trả lại với sự tức giận thấy rõ. Chị ấy hậm hực bảo tôi tiếc tiền thì đừng mua quà đắt đỏ, chị có đòi hỏi gì đâu, sao tôi lại nói xấu chị với hàng xóm. Tôi sững người, không hiểu gì hết.

Chị dâu nói khuya hôm qua, lúc vợ chồng tôi về rồi, cô hàng xóm mới sang kể cho chị ấy nghe. Lúc khách mời lên tặng quà cho cháu, tôi ngồi dưới bàn tiệc, không ngừng chê bai chị là nghèo mà sĩ diện, tiệc thôi nôi của con mà cũng làm hoành tráng, tốn kém. Qua lời cô hàng xóm, tôi còn cầm chiếc lắc, bảo là tặng quà cho cháu để có gì “bố mẹ đứa nhỏ còn có thứ bán ra mà ăn cho hết tháng này”.

Trời ơi, tôi nghe mà bật ngửa bật nghiêng. Tôi nào có nói thế? Tôi còn chưa hề chê bai chị dâu một lời.

Đúng là tôi có lấy chiếc lắc ra nhưng là để khoe với cô hàng xóm, đây là món quà tôi dày công chuẩn bị cho cháu. Ngoài ra không có lời nào quá đáng cả.

Tôi khẳng định mình không nói những câu đó và sẵn sàng đối chứng với cô hàng xóm. Lúc này, cơn giận của chị dâu mới hạ xuống. Chị ấy bảo cô hàng xóm kia rất nhiều chuyện, thường hay thêu dệt để chia rẽ các mối quan hệ của người khác. Biết tính cô kia như vậy nhưng khi nghe cô ấy kể, chị vẫn tức lộn ruột.

Chị gọi điện cho cô hàng xóm ngay trước mặt tôi. Cô ấy vẫn khẳng định tôi có nói. Thậm chí còn bảo: “Em có làm thì nhận đi, sao phải đùn đẩy tội lỗi cho người khác. Hèn hạ quá mức”. Nói xong thì tắt máy.

Tự dưng vì ngồi tám chuyện mà tôi bị vạ oan, mang tiếng là nói xấu chị dâu, khoe khoang quà tặng. Chị dâu tuy ngoài miệng nói tin tôi nhưng thái độ rất hờ hững. Tôi tức cô hàng xóm nhiều chuyện kia quá. Phải làm sao để giải quyết hiểu lầm này đây?

Cuối tuần, muốn được nghỉ ngơi, thư giãn, chồng lại mời bạn bè về nhà ăn uống. Sau mỗi cuộc nhậu là một mâm bát đĩa, tàn thuốc, vỏ lạc rồi xương thịt bày ra, vỏ bia lung tung. Anh ngồi nhậu không bao giờ xong trước 10h đêm, dù 11h đêm hay 12h cũng đều gọi vợ dậy rửa chén bát bằng được. Lần này ốm, tôi chỉ nhờ anh dọn giùm tý, tôi rửa sau vì đang mệt, anh sẵn sàng đập bát đũa trước mặt khách…

0

Chồng ngồi nhậu không bao giờ xong trước 10h đêm, dù 11h đêm hay 12h cũng đều gọi vợ dậy rửa chén bát bằng được.

Chúng tôi gặp nhau tình cờ và yêu nhau gần một năm thì tiến đến hôn nhân. Quả thực cuộc sống hôn nhân có phần trắc trở vì vợ chồng tôi hay khắc khẩu, cứ hễ có chuyện gì là cả hai đều có suy nghĩ trái ngược nhau. Vợ chồng trẻ hay cãi nhau về tiền bạc nhưng nhà tôi vì chi tiêu riêng nên không bao giờ cãi nhau chuyện này, mà chỉ vì cái chén cái bát. Sau hai năm chung sống với anh, tôi nhận thấy chồng có nhiều ưu điểm như rất nhiệt tình, hiếu khách, hào phóng và thẳng tính. Tuy nhiên kèm theo những ưu điểm đó, có những nhược điểm tôi nghĩ khó ai thích như nóng tính, nhậu nhẹt, hút thuốc.

Chồng không kiếm ra tiền nhưng hễ cãi nhau là đập đồ, vợ ấm ức kể khổ thì  được chị em chỉ cho "kế hay" này

Vợ chồng tôi sống ở thành phố lớn, người quen ra khám bệnh, bạn bè tới chơi khá nhiều, anh đều nhiệt tình mời họ ở lại dùng cơm. Với những người này, tôi không có vấn đề gì vì họ lâu lâu mới ra chơi và đặc biệt ra chữa bệnh càng phải giúp đỡ. Tuy nhiên chồng tôi lại có rất nhiều bạn bè, ở xa đến chơi có, ở gần ghé qua nhậu cũng có. Nhiều khi tôi đi làm về mệt chỉ muốn nằm nghỉ thì nhà lại có khách, ăn uống dọn dẹp. Rồi cuối tuần, muốn được nghỉ ngơi, thư giãn, chồng lại mời bạn bè về nhà ăn uống. Nếu hôm nay chồng khoe sẽ nấu món này, món kia, y như rằng lát nữa nhà có khách, chứ chồng hiếm khi nấu cho vợ ăn. Trước khi cưới thì có chứ sau cưới rất hiếm. Sau mỗi cuộc nhậu là một mâm bát đĩa, tàn thuốc, vỏ lạc rồi xương thịt bày ra, vỏ bia lung tung. Chắc chị nào có chồng hay nhậu cũng thấu hiểu được cảnh này.

Bạn bè đến nhà ăn nhậu nhiều lần chắc cũng cảm nhận được tôi không hoan nghênh họ, đúng hơn là ghét họ. Tất nhiên trách họ một thì nên trách chồng mình mười vì anh mới chính là người mời họ tới và tạo thêm vất vả cho vợ. Chồng ngồi nhậu không bao giờ xong trước 10h đêm, dù 11h đêm hay 12h cũng đều gọi vợ dậy rửa chén bát bằng được. Vài lần tôi còn chịu rửa chén bát, có vài lần bực bội vì đã khuya vẫn phải đứng rửa chén bát, tôi vừa rửa vừa đập. Có lần nhà có khách, tôi chỉ nhờ anh dọn giùm tý, tôi rửa sau vì đang dở việc, anh sẵn sàng đập bát đũa trước mặt khách rồi bực bội với tôi.

Mới hôm qua, chồng vẫn gọi tôi dậy dọn dẹp tàn cuộc vì anh cho rằng 10h đêm là sớm, tôi phải rửa đừng cằn nhằn. Tôi chỉ phụ anh dọn và kêu anh tự rửa vì tôi đi làm về khá mệt lại thêm mất ngủ, sáng phải dậy sớm đi làm lại, không thể cứ thức chỉ đợi chồng nhậu xong. Vì chuyện này mà hai vợ chồng cãi nhau rất nhiều lần.

Phải kể thêm là chồng tôi rất ham nhậu nhẹt tụ tập, tuần nào cũng đi nhậu ít nhất ba lần. Chồng người ta cả tháng có khi một hai lần nhưng chồng tôi ngồi uống 2-3 cốc bia sau khi tập thể dục là chuyện rất bình thường. Có khi ngày nào cũng uống, vui thì uống đến 9-10h mới về nhà lục cơm ăn. Nên hầu như ngày thường cả tuần hai vợ chồng ăn chung được vài bữa, còn lại là chồng đi uống bia. Mang tiếng có chồng nhưng hầu như ngày nào tôi cũng chỉ ăn cơm một mình, làm gì cũng lủi thủi một mình, còn muốn ăn cùng chồng phải đợi anh uống bia xong, cũng phải tầm hơn 8h tối. Chồng nói 8h về thì lúc nào cũng quá 15-20 phút.

Có thể là hình ảnh về 4 người, bàn và bàn là

Chồng tôi sinh ra trong gia đình khá gia trưởng nên nhận định người vợ phải biết nhẫn nhịn, hy sinh cho chồng, muốn vợ lo hết mọi việc nhà, chồng không động tay động chân gì cả. Bình thường tôi vẫn làm hết việc nhà, không nhờ chồng. Nếu tôi có trách cứ chồng, anh sẽ bảo nhà có hai vợ chồng chả đáng bao nhiêu việc mà cứ cằn nhằn hoài. Nói chồng cũng không làm giúp. Anh hay bảo tôi phải học tập vợ người ta, chồng đi nhậu về vẫn vui vẻ tươi cười nên hôm nay tôi quyết định viết lên đây để mọi người phận định trong chuyện này ai đúng ai sai?

Lập luận của chồng tôi đưa ra là anh đã tự nấu nướng mời khách, ăn uống xong vợ phải dọn dẹp dù là mấy giờ đi nữa và cả tháng anh nhậu tại nhà có một hai lần. Sống đến từng này tuổi, tôi chưa thấy nhà nào chồng ham nhậu nhẹt mà hạnh phúc, chưa kể uống nhiều bia rượu ảnh hưởng thần kinh, nội tạng, sau này về già rất khổ cho vợ con. Nhiều lần vì có men rượu bia trong người, chồng nổi nóng với vợ, khi tỉnh lại cũng biết mình sai và xin lỗi, nhưng tôi chỉ không nhắc lại chuyện cũ chứ chưa bao giờ quên những gì anh đã làm mình tổn thương.

Tôi và chông đang l::y th::ân, trong dịp đi công tác với sếp, khi quá ch::én và anh đưa tôi về phòng. Trong một khoảnh khắc, tôi đã tưởng sếp là chồng mình và thế là chúng tôi xảy ra q:u:a:n h::ệ. Đó cũng là lần duy nhất. Dù tôi đã áp dụng biện pháp tr:ánh th::a:i khẩn cấp vào sáng hôm sau nhưng vẫn có th::a:i với sếp. Tôi rất s::ố::c vì ngay cả bản thân cũng không thể tha thứ cho mình. Những tưởng cuộc sống phần nào được an bài nhưng không ngờ ….

0

Dù tôi đã áp dụng biện pháp tránh thai khẩn cấp vào sáng hôm sau nhưng vẫn có thai với sếp.

Tôi là người vợ trong bài viết “Vợ cũ lại ly hôn và muốn đón con tôi về nuôi”. Tôi không lặp lại câu chuyện và cũng không có gì để biện minh cho việc mình làm. Tôi viết ra đây với hy vọng ai đó chuẩn bị hoặc đang ở trong hoàn cảnh tương tự có thêm thông tin để quyết định việc mình làm tiếp theo.

Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu. Hồi còn yêu nhau, tôi biết gia đình anh khó khăn nên hoàn toàn không đòi hỏi gì từ anh. Lúc đám cưới, nhà tôi phụ giúp một phần để chu toàn cho hai đứa. Anh ấm áp, lúc nào cũng nghĩ cho tôi và con, luôn nhận phần thiệt về mình. Tuy nhiên, anh rất bảo thủ với những gì bản thân cho là đúng và chưa bao giờ nhận sai. Nếu có sai, anh sẽ sửa nhưng không bao giờ thừa nhận mình sai. Tôi sinh ra là con một, được cha mẹ nuông chiều. Tôi xinh đẹp và có nhiều người theo đuổi trước khi lấy anh. Gia thế của tôi hơn hẳn anh. Khi anh về ra mắt, cha mẹ tôi không thích nên quan hệ với chàng rể không nồng ấm ngay từ đầu nhưng cũng không xấu sau ngày cưới.

Uy hiếp, tống tiền người yêu cũ bằng clip "nóng"

Tôi lấy anh vì thấy anh là người nói được làm được, rất chân thành trong quan hệ bạn bè và người thân. Tuy nhiên, bản tính cố chấp dần lớn lên trong anh theo thời gian, cũng phần nào làm lu mờ sự ngưỡng mộ của tôi với anh. Lúc anh ra làm riêng, vì xung đột với đồng nghiệp, tôi gợi ý anh nên học hỏi từ người đi trước và bớt cái tôi lại nếu muốn làm kinh doanh. Anh vốn xuất thân từ dân kỹ thuật, từng tốt nghiệp đại học ngành xây dựng loại giỏi, nên rất khó để thuyết phục anh chấp nhận chiều theo ý khách hàng nếu không phải là yêu cầu hợp lý.

Anh là mẫu người phải theo nguyên tắc và quy trình. Anh từng nói rằng thà bỏ nghề về quê nuôi gà chứ không thể vì lý do nhà đầu tư muốn tiết kiệm chi phí mà có thể đặt khách hàng vào sự rủi ro trong tương lai cho dù là xác suất thấp. Mọi góp ý của tôi, anh đều nghe nhưng chưa bao giờ phản hồi hay thực hiện. Anh như con người khác, lầm lì và ít nói.

Trong lúc tức giận, tôi đề nghị ly thân khi cảm thấy anh không tôn trọng lời khuyên của mình. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ việc sống riêng có thể giúp anh trân trọng gia đình hơn và biết phải làm gì tiếp theo cho vợ con. Tuy gọi là sống riêng nhưng chúng tôi vẫn ở chung nhà và khác tầng, chỉ là không còn giao tiếp hàng ngày như một cặp vợ chồng bình thường nữa. Việc của tôi bận rộn nên nhiều khi không gặp anh và con trong nhiều ngày. Còn anh thì chăm con và lo việc của mình. Tôi đi làm để thỏa mãn sở thích giao tiếp cá nhân, vốn là một thế mạnh của tôi thời đi học.

Trong một năm sống tách riêng với chồng, tôi dốc hết sức làm việc và đem về nhiều hợp đồng tín dụng giá trị cao cho ngân hàng. Người quản lý đó đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong các thương vụ và cho tôi lời khuyên chuyên môn quý giá. Dần dần, tôi hạ độ cảnh giác xuống trong vô thức và từ từ tiếp nhận những ưu đãi của người sếp này. Do công việc phải tiếp xúc hàng ngày, lại do tác động của cha mẹ cộng với các thủ đoạn của anh sếp, tôi đã sơ hở và đánh mất mình trong dịp đi công tác với sếp, khi quá chén và anh đưa tôi về phòng. Trong một khoảnh khắc, tôi đã tưởng sếp là chồng mình và thế là chúng tôi xảy ra quan hệ. Đó cũng là lần duy nhất.

Dù tôi đã áp dụng biện pháp tránh thai khẩn cấp vào sáng hôm sau nhưng vẫn có thai với sếp. Tôi rất sốc vì ngay cả bản thân cũng không thể tha thứ cho mình. Vì đang ly thân với chồng nhưng dù thâm tâm không bao giờ muốn, tôi nghĩ tốt nhất nên kết thúc cuộc hôn nhân và đến với người mà tôi đang mang trong mình giọt máu khi anh tha thiết muốn cưới tôi. Tôi nghĩ như vậy sẽ tốt hơn cho cả ba người. Tôi cưới sếp vì đã lỡ có bầu hơn là trải qua quá trình tìm hiểu, yêu đương như với chồng cũ. Những tưởng cuộc sống phần nào được an bài nhưng không ngờ sau khi có được tôi, người chồng sau dần bộc lộ bản tính vũ phu và lăng nhăng. Bị xúc phạm thân thể và nhân phẩm, tôi đề nghị ly hôn và ngay lập tức dọn về nhà cha mẹ.

Giờ đây, hai con đẹp như thiên thần là tất cả với tôi. Vấn đề tài chính chưa bao giờ là trở ngại vì cha mẹ đẻ của tôi có điều kiện lo cho tôi và hai cháu ngoại. Tôi đã có những dự định kinh doanh riêng sau này, đủ để lo cho bản thân và hai con. Sau khi nói chuyện với chồng cũ, anh hứa sẽ suy nghĩ về đề nghị được nuôi con của tôi. Trước mắt, anh nói sẽ cố gắng tạo điều kiện để tôi có thể gần gũi nhiều hơn với con. Đối với người chồng sau, anh cũng đồng ý cho tôi nuôi con.

Tôi hy vọng câu chuyện của mình sẽ là chất liệu để bạn đọc tham khảo thêm trong cuộc sống. Tôi không cần sự thông cảm, cũng không ngại nhận về những lời góp ý khen chê. Việc tôi làm và cuộc sống sau này sẽ do tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm. Cảm ơn các bạn đã đọc bài.