Home Blog Page 50

Chồng 40 tuổi cưới vợ 19 tuổi, sinh 15 con vì muốn giữ vợ: Bố ích kỷ làm cả đàn con nheo nhóc, cơm không đủ ăn, đến 10 năm sau thì…

0

Ngày ấy, anh Hưng, một người đàn ông 40 tuổi, là hình mẫu của sự vững chãi, mạnh mẽ trong mắt nhiều người trong làng. Dù tuổi đã khá lớn, anh vẫn độc thân vì dành cả tuổi trẻ để chăm sóc cha mẹ và gánh vác gia đình. Khi cha mẹ qua đời, Hưng quyết định rằng mình không thể sống một mình mãi. Trong một lần tình cờ, anh gặp Mai, một cô gái 19 tuổi, trẻ trung, xinh đẹp và tràn đầy sức sống. Trái tim anh Hưng rung động trước cô gái trẻ, và anh nhanh chóng quyết định theo đuổi Mai, mặc dù sự chênh lệch về tuổi tác giữa hai người khiến không ít người ngạc nhiên.

Hưng biết rằng Mai còn trẻ, có nhiều sự lựa chọn tốt hơn anh, nên để giữ được vợ, anh nghĩ rằng việc có con sẽ là cách tốt nhất để trói buộc cô với gia đình. Sau khi cưới, chỉ trong vòng vài năm, Mai liên tục sinh con, hết đứa này đến đứa khác. Cứ mỗi lần Mai tỏ ý mệt mỏi, muốn ngưng lại, anh Hưng lại hứa hẹn rằng có thêm con sẽ làm gia đình thêm gắn bó, và Mai chỉ cần cố gắng thêm chút nữa.

Có thể là hình ảnh về 19 người và trẻ em

Khi Mai sinh đến đứa con thứ 15, gia đình họ trở thành một câu chuyện quen thuộc trong làng. Người ta không khỏi thương cảm cho Mai, một cô gái từng tràn đầy sức sống, giờ đây hao gầy, mệt mỏi sau nhiều năm mang thai liên tục và phải chăm sóc một đàn con nhỏ. Cả gia đình đông đúc sống trong một ngôi nhà cũ kỹ, tồi tàn. Anh Hưng là trụ cột duy nhất, nhưng thu nhập ít ỏi từ công việc lao động tay chân không đủ để nuôi nổi cả nhà.

Những đứa trẻ phải sống trong cảnh đói nghèo, áo quần rách nát, cơm ăn không đủ no. Mỗi buổi sáng, Mai lại lặng lẽ chia từng bát cơm nhỏ, cố gắng nhường nhịn để các con có chút gì bỏ bụng trước khi ra đồng làm việc phụ giúp cha mẹ. Trong lòng cô luôn chất chứa một nỗi đau, sự bất lực và cả sự giận dỗi với chồng.

Mai từng ao ước có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng giờ đây, cuộc đời cô chỉ toàn là những gánh nặng. Cô yêu thương các con vô bờ bến, nhưng không thể không cảm thấy mình đã bị cầm tù trong một cuộc sống không lối thoát. Cô biết chồng cô không xấu, anh muốn giữ cô bằng tình yêu, nhưng sự ích kỷ của anh đã biến cuộc sống của cả gia đình thành địa ngục.

Trong khi đó, Hưng vẫn không nhận ra sai lầm của mình. Anh nghĩ rằng đông con sẽ là niềm vui, là cách để gia đình thêm gắn bó, và không nhận ra rằng sự nghèo đói đã đè nặng lên cả đàn con nheo nhóc, khiến chúng lớn lên trong thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần.

Lớn lên trong cảnh nghèo khó, những đứa con của Mai và Hưng không có nhiều cơ hội học hành. Đứa lớn chăm đứa nhỏ, đứa nhỏ nhặt nhạnh những thứ còn sót lại để sống qua ngày. Một số đứa sớm bỏ học, ra ngoài làm việc từ khi còn rất nhỏ để phụ giúp gia đình. Tuy vậy, trong tâm hồn mỗi đứa con luôn tồn tại một niềm khao khát mãnh liệt về cuộc sống tốt đẹp hơn, và chúng tự nhủ với nhau rằng, một ngày nào đó, chúng sẽ thoát khỏi cảnh nghèo khó, không bao giờ trở lại cuộc đời đầy khốn khó như cha mẹ chúng.

Mỗi đứa một cách, các con của Mai và Hưng tìm cách mưu sinh, từ làm thuê, buôn bán nhỏ lẻ đến rời làng ra thành phố kiếm sống. Những năm tháng đầu tiên đầy gian nan, nhưng nhờ sự kiên trì và ý chí quyết tâm thoát nghèo, chúng dần dần có được công ăn việc làm ổn định.

Trong suốt quá trình đó, chúng gần như phải tự lo cho nhau, vì cha mẹ không đủ sức hỗ trợ. Mai và Hưng vẫn ở quê, sống trong căn nhà cũ, lo lắng cho những đứa con nhưng không thể làm gì hơn. Thỉnh thoảng, Hưng tự hỏi liệu quyết định có nhiều con của mình có sai lầm không, nhưng rồi anh lại an ủi bản thân rằng, ít nhất thì anh đã giữ được gia đình mình, giữ được Mai bên cạnh.

Mười năm sau, những đứa con của Mai và Hưng đã trưởng thành. Đứa thì mở tiệm sửa xe, đứa thì buôn bán ở thành phố, có đứa đã lập gia đình, và hầu hết đều có cuộc sống tạm ổn định hơn so với những ngày thơ ấu. Dù mỗi đứa một nơi, nhưng chúng vẫn luôn nhớ về gia đình, nơi cha mẹ và những năm tháng khó khăn đã hun đúc nên lòng kiên cường của chúng.

Một ngày nọ, đàn con quyết định quay trở về làng để thăm cha mẹ. Chúng không chỉ trở về với tấm lòng của những đứa con đã xa nhà, mà còn muốn mang đến một bất ngờ lớn cho bố mẹ – chúng đã cùng nhau góp tiền để xây lại căn nhà cũ kỹ mà gia đình đã sống bấy lâu nay.

Chỉ có cơm trắng và mỳ gói, bữa cơm đầu tiên của người con về nhà ăn Tết  vẫn ấm áp lạ thường

Khi đàn con bước vào ngôi nhà nhỏ, Mai và Hưng không thể tin vào mắt mình. Những đứa trẻ ngày nào giờ đây đã lớn, ăn mặc tươm tất, rạng rỡ và tràn đầy sức sống. Chúng mang theo những món quà, những câu chuyện và cả những giọt nước mắt hạnh phúc khi được gặp lại cha mẹ. Hưng nhìn thấy con cái mình trưởng thành, trái tim anh bỗng dưng thắt lại. Những năm tháng anh cho rằng mình làm đúng, cuối cùng lại chính là nguyên nhân khiến cả gia đình chịu cảnh khốn khó.

Nhưng điều làm anh thực sự xúc động không phải là những món quà vật chất. Đứa con trai cả đứng lên, thay mặt cả đàn con, nói với bố mẹ:

“Bố mẹ ơi, tụi con biết rằng suốt những năm qua gia đình mình đã gặp rất nhiều khó khăn. Nhưng nhờ có bố mẹ, nhờ sự hy sinh của mẹ, mà tụi con mới có thể trưởng thành như ngày hôm nay. Giờ đây, tụi con muốn đền đáp công ơn của bố mẹ, mong rằng từ giờ, bố mẹ có thể sống thoải mái hơn.”

Lời nói ấy khiến Hưng không thể cầm được nước mắt. Anh hiểu rằng, dù cuộc sống đã đầy khó khăn, dù quyết định của anh có sai lầm, nhưng tình yêu của những đứa con và sự kiên trì của chúng đã mang lại một cái kết hạnh phúc. Mai, người vợ trẻ ngày nào, giờ cũng nở nụ cười hiền lành, ánh mắt lấp lánh sự tự hào và xúc động.

Sau khi đàn con trở về, cuộc sống của gia đình Mai và Hưng đã thay đổi. Ngôi nhà mới khang trang hơn, Mai và Hưng không còn phải lo lắng về chuyện tiền bạc như trước. Các con của họ dù không giàu có, nhưng luôn gửi tiền về phụ giúp bố mẹ.

Hưng giờ đây mới nhận ra rằng, tình yêu không phải là sự chiếm giữ hay trói buộc bằng cách sinh nhiều con. Anh đã học được bài học quý giá rằng, điều quan trọng nhất trong một gia đình là sự hiểu biết, chia sẻ và tình yêu thương

Chồng cũ của cô gái trong màn cầu hôn ở Đà Nẵng CHÍNH THỨC xuất hiện: Càng nói càng nhiều chuyện khó tin

0

Mới đây, nam thanh niên được cho là chồng cũ của cô gái nghi bị sát hại tại Đà Nẵng đã có dòng chia sẻ gây xôn xao.

Ngày 17/10/2024, Tạp chí Phụ nữ mới đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Vụ cô gái bị sát hại ở Đà Nẵng sau khi được cầu hôn: Thanh niên nhận là chồng cũ nạn nhân có chia sẻ bất ngờ”. Nội dung cụ thể như sau:

Liên quan đến vụ việc cô gái bị sát hại ở nhà nghỉ tại quận Liên Chiểu, theo thông tin trên báo Người lao động, Công an TP Đà Nẵng đã làm rõ vụ án “giết người”, tạm giữ đối tượng gây án là Phan Văn Minh (27 tuổi, trú xã Tân Lập, huyện Kon Rẫy, tỉnh Kon Tum).

Nạn nhân trong vụ án trên là chị Y. H. (23 tuổi, trú huyện Đăk Glei, Kon Tum).

Đội thiện nguyện hỗ trợ đưa thi thể nạn nhân về quê – Ảnh: SOS Đà Nẵng

Liên quan đến vụ án trên, chia sẻ với báo Dân Việt, ông D.V.T chủ quán cơm gà gần nơi xảy ra vụ việc kể lại khoảng tầm gần 11h trưa ngày 16/10 nghi phạm rời khỏi nhà nghỉ với biểu hiện nghi vấn.

“Sau khi gây án thì anh ta đã gọi điện thoại báo cho người nhà nạn nhân là mình đã sát hại Y.H. Gia đình nghe tin thì điện thoại báo công và sau khi chủ nhà nghỉ lên kiểm tra thì thấy nạn nhân đã tử vong. Nhận được tin báo thì công an đã xuống phong tỏa hiện trường để điều tra vào chiều hôm qua 16/10” , ông V.T cho biết thêm.

Ngay sau khi xảy ra vụ việc, nam thanh niên được cho là chồng cũ của nạn nhân cũng đã đăng tải hình ảnh chụp chung trước đó của cả hai kèm theo đó là dòng chia sẻ gây xôn xao.

“Giờ chỉ là những kỉ niệm, anh sẽ luôn nhớ về em. Anh vẫn đợi em về đây. Anh sẽ ôm em 1 lần cuối. Anh không tin rằng chúng ta phải cách biệt âm dương như này… Có kiếp sau anh sẽ làm 1 người chồng tốt để không phải để xảy ra chuyện như này… Anh xin lỗi em vì tất cả. Anh sẽ sống tốt để lo cho con thay em. Em ra đi thanh thản nhé. Anh và con sẽ luôn nhớ và yêu em “, tài khoản B.V được cho là chồng cũ của cô gái chia sẻ.

Dòng chia sẻ của nam thanh niên được cho là chồng cũ gây xôn xao mạng xã hội

Ngay sau khi những dòng chia sẻ trên được đăng tải đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng và khiến nhiều người bất ngờ. Không ít người cho rằng nếu thực sự thương cô gái thì nên nói những lời này sớm hơn và cố gắng vun vén để gia đình không tan vỡ. Bên cạnh đó, nhiều người cũng để lại lời chia buồn và mong thanh niên cố gắng mạnh mẽ để lo cho cô con gái nhỏ thay phần của vợ cũ.

Bên cạnh đó, sau khi xảy ra vụ việc, hiện mạng xã hội đang lan truyền nhiều hình ảnh, clip về màn cầu hôn tại một nhà hàng được cho là của chị H. và Minh ngay trước khi xảy ra vụ án mạng trên.

Theo thông tin ban đầu, khoảng 10h ngày 14/10, Phan Văn Minh (27 tuổi, trú huyện Kon Rẫy, tỉnh Kon Tum) đến thuê một phòng tại nhà nghỉ T.B. ở phường Hòa Minh (quận Liên Chiểu, Đà Nẵng).

Khuya 15/10, sau khi đi ra ngoài thì M. quay lại phòng cùng chị Y.H. (23 tuổi, trú Đăk Glei, tỉnh Kon Tum).

Khoảng 11h ngày 16/10, M. rời khỏi nhà nghỉ T.B.. Đến đầu giờ chiều cùng ngày, chủ nhà nghỉ trên nhận được thông tin là tại phòng mà M. thuê có người chết. Khi chủ nhà nghỉ lên kiểm tra thấy chị H. đã tử vong nên trình báo công an.

Hiện nguyên nhân vụ án mạng đang được cơ quan chức năng điều tra, làm rõ.

Sau khi khám nghiệm, thi thể chị H. đã được đưa về quê để gia đình lo hậu sự. Đội thiện nguyện SOS Đà Nẵng đã hỗ trợ xe để giúp đỡ gia đình nạn nhân.

Cùng ngày, Tạp chí Người đưa tin đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Biểu hiện bất thường của nam thanh niên sau khi sát hại người yêu trong nhà nghỉ”. Nội dung cụ thể như sau:

Chiều ngày 17/10, Công an TP Đà Nẵng đã bắt giữ Phan Văn M. (27 tuổi, trú thôn 2, Kon Lập, Kon Rẫy, Kon Tum), nghi phạm vụ giết người yêu xảy ra trên địa bàn Bến xe trung tâm TP Đà Nẵng, quận Liên Chiểu.

Công an xác định ngày 14/10, M. đến thuê nhà nghỉ ở phường Hoà Minh (quận Liên Chiểu).

Sau đó Minh đi ra ngoài và khoảng 23 giờ ngày 15/10, M. quay lại phòng cùng với chị Y.H .(23 tuổi, trú huyện Đăk Glei, Kon Tum).

Đến khoảng 11 giờ hôm sau, ngày 16/10, M. rời khỏi nhà nghỉ. Sau đó, chủ nhà nghỉ nhận được tin báo có người chết và kiểm tra thì phát hiện chị H đã tử vong nên trình báo công an.

Thi thể nạn nhân được đưa về quê lo hậu sự – Ảnh: SOS Đà Nẵng

Nói về nghi phạm M., ông D.V.T chủ quán cơm gà gần nơi xảy ra vụ việc kể lại khoảng tầm gần 11h trưa ngày 16/10 nghi phạm rời khỏi nhà nghỉ với biểu hiện nghi vấn. Cụ thể, ông T. chia sẻ trên báo Dân Việt rằng “sau khi gây án thì anh ta đã gọi điện thoại báo cho người nhà nạn nhân là mình đã sát hại Y.H. Gia đình nghe tin thì điện thoại báo công và sau khi chủ nhà nghỉ lên kiểm tra thì thấy nạn nhân đã tử vong”.

Còn thông tin trên VTC News thì lời khai ban đầu của chủ nhà nghỉ cho thấy, Minh và chị H.Y. đặt phòng đến ngày 16/10. Tuy nhiên, đến 11h ngày 16/10, sau khi thấy M. một mình rời nhà nghỉ, người này thấy có biểu hiện nghi vấn nên kiểm ra phòng. Chủ nhà nghỉ phát hiện chị H.Y. đã chết nên trình báo cơ quan công an.

Nhận tin báo, các lực lượng thuộc Công an TP Đà Nẵng nhanh chóng có mặt tại hiện trường, điều tra.

Cơ quan công an nhận định nguyên nhân ban đầu của vụ việc được cho là do mâu thuẫn tình cảm giữa Minh và chị H., dẫn đến vụ việc đau lòng này. Thi thể nạn nhân đã được đưa về quê tại tỉnh Kon Tum để gia đình thực hiện các thủ tục lo hậu sự. Đội thiện nguyện SOS Đà Nẵng đã hỗ trợ xe để giúp đỡ gia đình nạn nhân.

Quá trình truy xét, công an xác định Phan Văn M. đang ở tại Công an xã Đại Hồng (Đại Lộc, Quảng Nam) và có ý định uống thuốc diệt cỏ để tự tử.

Hiện các lực lượng chức năng vẫn đang tiếp tục điều tra, xử lý theo quy định.

Hình ảnh được cho là M. cầu hôn chị H. tại một nhà hàng trước đó – Ảnh: Page Đà Nẵng

Sau khi thông tin về vụ án mạng xuất hiện, mạng xã hội đã lan truyền nhiều hình ảnh, clip về màn cầu hôn tại một nhà hàng được cho là của chị H. và M. trước khi xảy ra sự việc trên. Trong đoạn clip, nam thanh niên đã chuẩn bị hoa tươi cùng một đôi nhẫn sau đó quỳ gối cầu hôn bạn gái trước sự chứng kiến của nhiều người có mặt tại đây.

Khi chị quyết định ly hôn tất cả mọi người đều sốc. Mẹ chồng chị đi khắp nơi nói rằng, chị bỏ chồng chỉ vì một miếng da gà, rằng chị không thươпg các con, chị ích kỷ, rằng thế hệ trẻ bây giờ không biết hy siпh… Chị trộm nghĩ nếu như có ai đó hỏi chồng chị vì sao anh chị bỏ nhau, có lẽ anh cũng sẽ trả lời: Vì miếng da gà.

0

Khi chị quyết định ly hôn tất cả mọi người đều sốc. Mẹ chồng chị đi khắp nơi nói rằng, chị bỏ chồng chỉ vì một miếng da gà, rằng chị không thươпg các con, chị ích kỷ, rằng thế hệ trẻ bây giờ không biết hy siпh… Chị trộm nghĩ nếu như có ai đó hỏi chồng chị vì sao anh chị bỏ nhau, có lẽ anh cũng sẽ trả lời: Vì miếng da gà.

Chị không phải một tiểu thư con nhà quyền quý, nhưng từ nhỏ, vì chị hay ốm yếu, kén ăn, nên cả nhà đều chiều chuộng. Cho đến lúc lấy chồng, chị vẫn không ăn nổi một miếng thịt mỡ, và cứ gia cầm là chị phải bỏ da.

Lấy chồng, do chồng là độc đinh nên chị cũng đồng ý sống cùng bố mẹ chồng. Chị nghĩ cứ sống biết điều, biết quan tâm, chia sẻ thì dù mẹ chồng khó tính đến mấy rồi cũng sẽ hòa hợp được thôi.

Bữa cơm đầu tiên khi chị về làm dâu, chị không phải nấu, nhưng lại có món gà luộc. Chị cũng vô tư ngồi xuống ăn. Mẹ chồng chị gắp cho chị miếng thịt gà, theo thói quen, chị bóc da bỏ đi, bà chép miệng thở dài.

Bà bảo là phụ nữ phải biết tiết kiệm, vun vén cho gia đình, không thể hoang phí như thời còn con gái. Ban đầu chị không hiểu ý, nhưng đến khi chị bỏ miếng da thứ hai đi thì bà bảo, con không ăn được da thì đưa mẹ ăn, bỏ đi như thế phải tội.

 

 

Mẹ chồng nói thế làm sao chị dám bỏ da vào bát của bà, đành nhắm mắt, nhắm mũi ăn. Chồng chị ngồi cạnh cũng không nói gì.

Lần sau nhà làm ngan, chị không ăn được da, nhưng biết ý chị bỏ ra sang bát chồng. Mẹ chồng cuống quýt nói: “Thằng T mỡ мáu cao, bác sĩ bảo hạn chế ăn da, con không ăn được da, cứ đưa cho mẹ, trước bố mày bỏ da, tao cũng toàn ăn, đến thằng T không ăn da tao cũng ăn, đàn bà mà không biết hy siпh cho chồng, cho con thì gọi gì là đàn bà”.

Chồng chị vẫn im lặng, điềm nhiên gắp miếng thịt thật nạc nhồm nhoàm nhai.

Chị không giận mẹ chồng chị, chị chỉ thấy thất vọng vì thái độ của chồng. Không một lần nào, anh nghĩ cho chị, dường như bao nhiêu năm anh đã quen với sự hy siпh của mẹ, và bây giờ anh nghĩ vợ anh cũng phải như vậy.

Chị làm giáo viên, công việc không quá vất vả nhưng không hề nhàn hạ. Vì về đến nhà chị vẫn phải làm việc, chị phải soạn giáo án, chấm bài, rồi dạy thêm nữa.

Khi làm dâu, chị không thể để kệ mẹ chồng làm hết việc nhà, nhưng tệ nhất là mẹ chồng chị đã quen với việc chồng chị đi làm về là không phải làm gì cả. Bà đã quen với việc dù bận đến mấy phụ nữ cũng phải làm tất cả mọi việc.

Nên có những ngày đi làm về, chị mệt nhoài vẫn phải vào bếp phụ mẹ chồng nấu cơm, đợi chồng và bố chồng ăn xong thì dọn dẹp, rồi lên gập quần áo, lau nhà, mãi hơn 9 giờ chị mới được tắm.

Mọi chuyện vẫn còn tương đối dễ chịu khi vợ chồng chị chưa có con. Khi có con rồi, niềm vui làm mẹ chưa trọn vẹn, chị đã ứa nước mắt khi vừa sinh mấy ngày, sữa vừa về ngực căng tức, mẹ chồng bảo chị đêm không được gọi chồng dậy pha sữa, trông con vì sáng nó còn đi làm, mình ở nhà cả ngày, chịu khó thức đêm, cần gì thì gọi mẹ.

Cứ thế chị lủi thủi một mình, vừa dỗ con, thay bỉm cho con, pha sữa cho con… Trộm vía con chị rất ngoan, ít quấy khóc. Đến bữa cơm, chị xuống ăn cùng cả nhà để mẹ chồng không phải mang cơm lên phòng, chị lại ứa nước mắt thêm lần nữa khi bữa cơm rất nhiều món nhưng đều là những món mà chồng chị thích, chị là gái đẻ chỉ có một bát thịt nạc, một đĩa rau muống luộc, và nước nước luộc rau.

Mẹ chị gọi chị suốt hỏi thèm ăn gì để mẹ nấu mang sang. Mẹ chị hầm gà, hầm chim, ngày nào cũng mang sang, tiện thể mang quần áo của con gái và cháu về giặt. Cũng vì việc này mà mẹ chồng mắng chị không biết thươпg bà ngoại, để bà mang đồ về giặt, không biết đường tự mang lên sân giặt rồi phơi. Chồng chị vẫn im lặng, anh còn bận chơi điện tử.

Làm dâu, chị thấy thươпg mẹ hơn. Mẹ làm dâu mấy chục năm, bao nhiêu lần chị thấy mẹ nén nước mắt. Lấy chồng rồi, ngồi vò quần áo cho bố mẹ chồng, chị mới nhớ ra chị chưa từng giặt quần áo cho bố mẹ chị, chưa từng nấu được cho mẹ bát cháo, chưa từng bóp lưng cho mẹ.

Chị làm giáo viên, nên có việc gì không bằng lòng, chị chọn cách im lặng. Chị không thể cãi bà vì chị sợ mang tiếng là láo. Thâm tâm chị chỉ ước chồng chị bênh chị một lần, đứng ra bảo vệ chị một lần.

Nhưng anh chỉ nói với chị: “Mẹ ngày trước khổ như thế nào chẳng kêu, sao em cứ kêu ca suốt thế”… Và trước bất kỳ sự bất công nào đến với chị, anh đều chọn cách im lặng.

Cứ như thế thời gian trôi đi, cùng với sự ra đời của hai đứa trẻ là tình yêu chị dành cho anh cứ cạn dần. Đôi lúc chị không hiểu chị duy trì cuộc hôn nhân này là vì điều gì nữa?

Nhờ sống với anh, với gia đình anh, mà dần dần chị bắt đầu ăn thịt mỡ, ăn da, thậm chí là cả đầu gà, đầu cá, thứ trước đây chị không đụng đũa bao giờ. Khi chị về nhà bố mẹ đẻ, bố mẹ chị kinh ngạc khi thấy con thay đổi quá nhiều.

Bố mẹ chị cứ nói đùa là chồng chị giỏi, thay đổi được nhiều thói quen mà bố mẹ bao nhiêu năm không lay chuyển được. Chồng chị cười còn chị chỉ thấy xót xa trong lòng.

Tháng trước, thấy tóc bạc nhiều bất thường, chị đã định đi khám nhưng tiếc tiền lại thôi. Đúng đợt cơ quan chị tổ chức khám sức khỏe định kỳ, chị mới biết mỡ мáu chị cao khác thường, chức năng gan, thận đều không tốt, có nguy cơ bị GOUT. Bác sĩ chỉ định chị phải đi khám lại và lên một chế độ dinh dưỡng khoa học.

Khi về nhà, nhìn mặt chị buồn anh cũng chẳng hỏi han, ngồi xì xụp ăn mỳ do mẹ anh nấu. Mẹ chồng than vãn: “Mày về muộn, thằng T chờ mãi, hôm nay mẹ mệt không cơm nước gì được, đành nấu cho bố con nó bát mỳ, còn ít thịt gà trong bát, mày lấy mà nấu”.

Chị hỏi: “Cả nhà ăn cả rồi ạ, hai đứa ăn gì ạ?”. “Nấu mỳ ăn cả rồi! Ăn mỳ một bữa cũng được, sau làm gì thì thu xếp về sớm sớm, không phải lúc nào tôi cũng làm osin cho nhà anh chị được!” – Bà nói dỗi.

Bữa cơm gia đình trong văn hóa truyền thống Việt Nam

Như mọi khi, chị không nói gì, vào bếp với lấy gói mỳ, đun nước định nấu nhưng khi ngó vào bát thịt gà mọi người để lại, chỉ toàn da, chân, đầu với cáпh, chị nghẹn không tài nào ăn được. Chị tắt bếp lên gác nằm. Đêm ấy chị không ngủ được.

Chị nhận ra chị chẳng hề có vai trò đáng kể nào trong gia đình. Với các con chị, những gì chị làm đều là điều đương nhiên. Chị thường nghe bà nội nói với các con những câu đại loại như: “Nói khẽ thôi, để bố ngủ bố còn đi làm, bố đi làm mới có tiền nuôi các con chứ”; “Hai đứa ăn gì ngon phải phần bố, bố đi làm vất vả”…

Trong những câu đó không bao giờ có chị. Chị nghe quen rồi, cũng chẳng thấy chạnh lòng. Chị là giáo viên dạy văn cấp 2, chị nghĩ về những bài văn chị hướng dẫn học trò về thân phận người phụ nữ trong chế độ phong kiến.

Bây giờ chế độ phong kiến qua rồi, mà sao chị thấy thân phận người phụ nữ vẫn nhỏ nhoi, chẳng khác gì con sâu, con kiến…

Chị có cô con gái, năm nay 7 tuổi, nhưng chị đã nghe thấy mẹ chồng chị dạy con bé phải nhường em, vì em là con trai, con là con gái con phải biết hy siпh, trong bữa ăn, miếng ngon nhất bao giờ bà cũng bảo để phần ông, phần bố, phần em trai, mình là con gái ăn ít đi chút không sao… Bỗng nhiên chị thấy rùng mình…

Hôm sau chị cầm tờ giấy khám sức khỏe đưa cho anh, anh xuống bảo mẹ là giờ hạn chế dầu mỡ thôi, đừng ăn nhiều đồ xào rán, mẹ nó (ám chỉ chị) đi khám mỡ мáu cao, phải ăn kiêng. Mẹ chồng chị bĩu môi:

“Bao nhiêu năm ăn có sao đâu, không khám không sao, khám lại nhanh chết!”. Chồng chị quay sang bảo chị: “Có khi bác sĩ cứ làm quá lên để ăn tiền, rồi bảo em mua thυốc nọ thυốc kia, chứ cả nhà đều ăn thế, có sao đâu?”.

Chị không nhịn được nữa, gào lên: “Cả nhà ăn thế cái gì, bao nhiêu năm cái gì ngon nhất là đàn ông ăn, một miếng da anh có bao giờ phải ăn? Mà anh nói cả nhà? Anh đã bao giờ phải ăn đồ thừa, đồ cũ bữa nào?

Cam em mua về, bà bảo phải để dành vắt cho anh, cho ông nội, cho các con, phụ nữ chẳng cần cầu kỳ. Thế em không đi làm à? Em không vất vả à? Hay là đàn bà thì không phải con người?”.

Mẹ chồng chị lần đầu tiên thấy chị như vậy, bà dỗi bảo chị láo. Chồng chị thiếu chút nữa vung tay lên cho chị một cái bạt tai, may mà phút cuối anh kiềm chế được. Anh bỏ đi làm. Tối về, bà nội dỗi không ăn cơm, anh bảo chị phải xin lỗi bà.

Chị nói chị không làm gì sai, không có gì phải xin lỗi. Bà khổ, chị biết, nhưng không thể bắt chị và con gái chị cũng khổ giống như bà. Quan điểm của bà chị không đồng tình, sự vô tâm của anh không phải điều chị chờ đợi trong cuộc hôn nhân này. Nếu anh cảm thấy chị quá đáng, có thể viết đơn ly hôn, chị ký.

Lần đầu tiên anh thấy chị thách thức anh, chẳng chần chừ anh viết đơn luôn và nói: “Nếu cô không xin lỗi mẹ tôi, thì tôi với cô chẳng còn gì để nói”.

Nước mắt chị chảy dài, chị cầm lá đơn ký ngay không suy nghĩ, rồi ngay lập tức chị thu dọn quần áo về nhà bố mẹ đẻ.

Bố mẹ đẻ thấy chị trở về, tiều tụy, hốc hác, tóc bạc đến một phần ba, ông bà hiểu rằng, chị đã trải qua rất nhiều trăn trở, mới quyết tâm kéo vali về nhà, bất chấp điều tiếng.

Chị thấy chị vẫn còn may mắn lắm khi vẫn còn nơi để trở về. Mẹ chồng chị, chị biết, bà sẽ không bao giờ cho phép con trai hạ mình xin lỗi vợ, càng không bao giờ gọi điện cho chị, khuyên nhủ, dù bà luôn nói thươпg chị hơn cả con gái, bởi vì bà từng bảo, đã đi thì đừng về, phải giữ cái thế nhà chồng, để nhà gái không coi thường được, chết cũng không cho con trai xin lỗi vợ.

Anh cũng gật gù thấy đúng. Nên bao nhiêu năm làm vợ chồng, chưa một lần anh xin lỗi chị, có chuyện gì anh chỉ lân la bắt chuyện làm lành, đối với anh thế đã là tốt lắm rồi. Anh kể từ nhỏ mỗi lần mẹ mắng, anh lại dỗi bỏ ăn cơm. Bà sợ anh gầy, ốm yếu lại dỗ dành, xin lỗi.

Giờ lấy vợ rồi, cãi nhau với chị, anh vẫn giữ thói quen bỏ ăn cơm, hoặc đi nhậu thật khuya mới về. Mẹ anh lo cho sức khỏe con trai, lần nào cũng giục bắt chị gọi điện cho anh về, rồi bảo phải nhịn chồng, xin lỗi chồng, chồng mình chứ ai mà so đo hơn thiệt.

Hỏi rằng, chị có buồn không? Có cô đơn không? Có chứ. Chị có thươпg các con không? Có chứ. Chị cũng muốn cho các con có được một gia đình đầy đủ, ấm áp. Trong gia đình ấy luôn đầy ắp, tiếng cười, sự quan tâm, mỗi một thành viên đều quan trọng. Nhưng chị không làm được.

Chị hiểu rằng nếu chị cứ thỏa hiệp, chị sẽ trở thành một bà mẹ chồng y như mẹ chồng chị sau này. Đến giờ bà vẫn lặng lẽ khóc mỗi khi ông quát nạt bà trước mặt các con, hoặc ông giận dỗi bà bỏ đi chơi qua đêm từ ngày ông bà còn trẻ, để mặc bà với con nhỏ ốm sốt.

Anh thường kể với chị sự chịu đựng vĩ đại của bà và nói rằng: “Chị sướng hơn bà nhiều lắm, vì ít ra anh không tệ như thế!”.

Chị quyết định ly hôn. Mặc kệ mọi người bảo chị cố chấp, bảo chị ích kỷ, mặc kệ mẹ chồng đi rêu rao khắp nơi chị đòi bỏ chồng chỉ vì miếng da gà.

Chị thì chị nghĩ cũng nhờ miếng da gà mà chị biết vị trí của mình ở đâu trong gia đình. Cũng nhờ miếng da gà mà chị hiểu chị cần sống khác đi, cần yêu thươпg bản thân mình trước nhất.
Để ít ra sau này con gái chị, sẽ không vì một miếng da gà mà phải chịu đựng, chôn vùi tuổi thanh xuân, chỉ duy nhất diễn ra một lần.

Bà Phương Hằng bất ngờ cảm thấy hối hận

0

Hôm 2/10, báo Tuổi Trẻ Online đưa tin, đại diện Công ty CP Đại Nam xác nhận thông tin bà Nguyễn Phương Hằng sẽ không livestream trên tất cả các phương tiện truyền thông từ đây về sau vì “lý do sức khỏe và muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình”.

nguyen-phuong-hang-4

Dư luận tỏ ra đồng tình với quyết định này của nữ CEO. Bởi trước đó bà phải ngồi tù cũng vì không kiểm soát được lời nói trong những buổi phát sóng trực tiếp. Tuy nhiên, có vẻ như đó chỉ là một chiêu “đánh lạc hướng” hoặc lời nói vui của bà Nguyễn Phương Hằng. Tuy không livestream nhưng bà chủ Đại Nam vẫn có những phát ngôn gây bão đều đều, mới đây nhất còn thông báo tổ chức luôn talkshow.

Cụ thể, fanpage “Trường đua Đại Nam” và “Khu du lịch Đại Nam” vừa qua lần lượt thông báo bà Nguyễn Phương Hằng sẽ tổ chức talkshow để chào mừng ngày 20/10, với chủ đề “Thông cảm hay vô cảm”. Theo chia sẻ của phía Đại Nam, buổi trò chuyện này chia sẻ góc nhìn về vai trò phụ nữ trong xã hội hện đại, suy ngẫm về giá trị cốt lõi trong giao tiếp, ứng xử của con người, đặc biệt là phái nữ.“Điểm nhấn đặc biệt của chương trình là buổi talkshow sẽ chỉ diễn ra trực tiếp, CEO Nguyễn Phương Hằng sẽ giao lưu và trả lời trực tiếp các câu hỏi của khán giả có mặt tại sự kiện, mang đến không khí gần gũi và tương tác chân thật nhất”, phía Đại Nam cho biết.

Không như trước đây, dưới phần bình luận của những bài đăng này lại tràn ngập sự ngán ngẩm, cho rằng bà Nguyễn Phương Hằng đang “ngựa quen đường cũ”. Một số người bình luận việc nữ CEO nói không livestream nhưng thay vào đó lại tổ chức talkshow phát sóng trực tiếp chẳng khác gì “nói 1 đường làm 1 nẻo”. Những phát ngôn nhạy cảm, động chạm gần đây của bà Hằng cũng được nhắc đến như một lời “cảnh báo” mong nữ CEO không phạm phải sai lầm cũ.

nguyen-phuong-hang-2

“Nghỉ ngơi thêm đi cô. Khoan đã mở các talkshow, thời điểm này rất nhạy cảm”.

“Thôi chị ơi, ngưng được rồi, nói nhiều hay bị lỡ lời. Ếch chết tại miệng. Hãy để mọi người yêu mến chị với tư cách là 1 mạnh thường quân vĩ đại, 1 người phụ nữ tài sắc vẹn toàn”.

“Bớt bớt lại chị ơi, vui vẻ ca hát thôi”.

“Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho người dại kẻ mừng kẻ lo”.

“Doanh nhân bây giờ không cần làm việc mà thích đi nói chuyện thế nhỉ?”.

Trước những ý kiến trái chiều từ cư dân mạng, phía bà Nguyễn Phương Hằng và Đại Nam vẫn chưa có phản hồi thêm.

Chỉ mới vài ngày trước, vợ ông Dũng Lò Vôi còn xuất hiện trong một livestream ngắn nói về chuyện vi phạm bản quyền ca khúc “Đoạn buồn đêm mưa” của tác giả Tú Nhi (danh ca Chế Linh) và Vinh Sử. Bà Hằng cho biết rất hoang mang khi biết mình đã chế lời bài hát trên thành bài “T30 và tôi”, “Mưa An Phước”. Dù vậy nữ CEO vẫn tin tưởng danh ca Chế Linh sẽ không kiện mình. Bà Hằng hứa sẽ công khai cảm ơn nam Chế Linh và mời ông về Việt Nam biểu diễn trong thời gian tới.

Lấy chồng được hơn 1 năm, chồng chỉ muốn “gần gũi” vào ngày rằm, đến khi biết được nguyên nhân tôi lạnh người run s:ợ

0

Tôi bất ngờ chết sững, nhìn gương mặt cau có khó chịu của chồng. Hóa ra, anh chỉ muốn lên giường với vợ vào ngày rằm là có nguyên do.

Tôi và Huy kết hôn đã gần 2 năm. Cuộc sống vợ chồng khá bình yên và thoải mái. Cho đến khoảng nửa năm gần đây, tôi thấy chồng rất kì lạ.

Thông thường, chuyện vợ chồng gần gũi của chúng tôi rất tùy hứng, không theo thời gian nhất định nào. Nhưng từ nửa năm trở lại đây, tôi để ý rằng chồng chỉ muốn lên giường với tôi vào ngày rằm. Ban đầu tôi không chú ý, nhưng thấy tần suất quan hệ ngày một thưa thớt thì tôi sinh nghi. Tôi hỏi chồng vì sao thì anh chỉ nói làm chuyện đó vào ngày rằm sẽ có nhiều hứng thú hơn.

Tôi thấy rất khó hiểu nhưng vẫn chiều theo chồng, dù sao cũng không khó khăn gì. Có điều từ ngày đó, tính tình của chồng tôi bỗng trở nên khó chịu, dễ nổi nóng hơn. Có nhiều đêm tôi thấy chồng bỏ ra phòng khách ngủ với lý do để thoáng hơn dễ ngủ.

Đến một ngày, hai vợ chồng tôi về quê chồng ăn giỗ. Tôi và chồng thường ở thành phố, số lần về quê chỉ đếm trên bàn tay. Mỗi lần về, tôi đều phải nghe lời thúc giục mau sớm có con của họ hàng. Lần này cũng không khác gì, tôi đành im lặng bỏ ngoài tai. Quả thật chúng tôi không kiêng gì, chuyện con cái đành thuận theo tự nhiên.


Ảnh minh họa: Internet

Đến chiều tối, tôi từ sau vườn đi vào nhà thì tình cờ nghe chồng đang nói chuyện với một người họ hàng:

“Dì nói sao thì cháu làm y như vậy, đến giờ cũng có tin tức gì đâu? Hay bà thầy bói kia lừa dì rồi?”.

“Làm sao có thể, bà ấy coi hai cháu phải gần gũi vào ngày rằm thì mới mau có con trai được. Cháu nghe theo lời dì đi, đảm bảo không sai. Chứ cháu nhìn xem, vợ của cháu cưới cả năm hơn cũng chẳng có tin tức. Sau này mà không có con thì đừng trách dì không nhắc cháu!”.

Nửa năm chồng chỉ gần gũi vào ngày rằm, biết được nguyên nhân tôi sốc không  nói nên lời - Góc tâm tình - Việt Giải Trí

Tôi bất ngờ chết sững, nhìn gương mặt cau có khó chịu của chồng. Hóa ra, anh chỉ muốn lên giường với vợ vào ngày rằm là có nguyên do. Tôi hiểu chồng muốn có con trai nhưng sao anh lại nghe theo lời bói toán của họ hàng như thế? Chúng tôi có thể đến bác sĩ thăm khám mà. Hay là anh nghe theo họ hàng rằng do tôi bị bệnh nên mới không sinh được con?

Nghĩ thế thôi mà tôi đau lòng lắm, là vợ chồng với nhau nhưng sao anh chẳng tin tưởng vợ mình như thế? Tôi phải làm sao đây?

L/ộ chân dung và sự thật thông tin bạn trai của ca sĩ Phạm Quỳnh Anh là chồng cũ MC nổi tiếng: Bảo sao cứ phải giấu kín như bưng không cho l/ộ mặt

0

Thông tin bạn trai của nữ ca sĩ Phạm Quỳnh Anh từng là chồng cũ của MC nổi tiếng được lan truyền khiến người hâm mộ xôn xao.

GĐXH – Phạm Quỳnh Anh đã trải qua 3 lần sinh nở nhưng vóc dáng của cô vẫn rất đẹp và săn chắc. Bí quyết giảm cân của cô có gì độc lạ mà hiệu quả được như vậy?

Sự thật thông tin bạn trai của ca sĩ Phạm Quỳnh Anh là chồng cũ MC nổi tiếng

Lộ chân dung và sự thật thông tin bạn trai của ca sĩ Phạm Quỳnh Anh là chồng cũ MC nổi tiếng- Ảnh 2.

Thời gian gần đây, trên một số fanpage và trang tin xuất hiện thông tin bạn trai của ca sĩ Phạm Quỳnh Anh chính là chồng cũ của một nữ MC nổi tiếng. Theo tìm hiểu, thông tin này không phải là mới và đã xuất hiện cách đây gần 1 năm, không hiểu vì lý do gì mà hiện lại được chia sẻ trở lại.

Sự thật thông tin này đã được chính ca sĩ Phạm Quỳnh Anh lên tiếng đính chính cách đây 1 năm. Theo đó, nữ ca sĩ cho biết, người yêu của mình “không phải là thiếu gia và cũng không phải là chồng cũ của một MC nào cả”. Cô mong những thông tin thiếu tính xác thực được tháo gỡ.

 

Bà mẹ ba con cho rằng những ai yêu thương, tin tưởng cô sẽ biết cách chọn lọc thông tin và không làm phiền đến cuộc sống những người không liên quan. Riêng với những trường hợp cố tình đưa tin sai, nữ ca sĩ bày tỏ thái độ không hài lòng. “Họ bất chấp đúng sai, chỉ cần phục vụ được số đông tò mò là họ sẽ làm bằng mọi cách. Từ đó khi sống trong một thời đại 4.0 như bây giờ, dư luận, khán giả cũng không phân biệt được thật giả”, cô viết.

Lộ chân dung và sự thật thông tin bạn trai của ca sĩ Phạm Quỳnh Anh là chồng cũ MC nổi tiếng- Ảnh 3.

 

Người yêu cũng xuất hiện trong MV mới của Phạm Quỳnh Anh song danh tính vẫn được giữ kín

Phạm Quỳnh Anh nói có thời điểm cô thấy ngại vì ai chụp ảnh chung cũng vướng nghi vấn trở thành bạn trai hay chồng mình, dù là “anh rể chụp chung, người bạn từ Mỹ về, hay một người bạn lâu năm”… Cô nghĩ mình phải lên tiếng vì cảm thấy áy náy, phiền phức, không muốn việc này ảnh hưởng đến sự bình an của những người không liên quan.

 

Theo giọng ca Không đau vì quá đau, việc giữ sự riêng tư là mong muốn chính đáng của mỗi cá nhân. Cô cho rằng không có luật pháp nào quy định nghệ sĩ phải công khai chuyện riêng tư cho đến khi họ cảm thấy đến thời điểm thích hợp để chia sẻ.

“Mong rằng những ai đã yêu thương mình sẽ luôn luôn hiểu đúng, tránh xa những nguồn tin không chính thống, chưa có sự kiểm chứng và hãy cho tôi có được một cuộc sống bình yên cùng với gia đình của mình”, cô bày tỏ.

Chân dung bạn trai Phạm Quỳnh Anh qua chia sẻ của nữ ca sĩ

Lộ chân dung và sự thật thông tin bạn trai của ca sĩ Phạm Quỳnh Anh là chồng cũ MC nổi tiếng- Ảnh 4.

Phạm Quỳnh Anh được người yêu kề cận chăm sóc khi sinh con thứ 3

Trong một chương trình, Phạm Quỳnh Anh tiết lộ muốn sinh thêm con với bạn trai, tuy nhiên cô đã bị người yêu từ chối lời đề nghị vì lý do xúc động.

Cụ thể, Phạm Quỳnh Anh chia sẻ trong chương trình: “Chị bây giờ cũng có cảm giác muốn đẻ nữa mà, bởi vì thấy Zoey mới đẻ đây, mình mới sinh ra con thôi mà bây giờ đã biết đi, biết phá phách mọi thứ xung quanh. Thấy hành trình con lớn khôn nhanh quá. Chị có hỏi đùa đối tác: ‘Hay đẻ nữa không?’ thì anh đáp: ‘Không’. Bởi vì anh nói anh đã có tận 3 đứa con rồi cho nên anh không cần nữa. Zoey là con đầu của anh nhưng cộng thêm Tuệ Lâm – Tuệ An của chị là thành 3 đứa rồi. Khi nghe câu này chị cực kỳ xúc động, để có một người đàn ông coi con mình là con của họ thì đó là sự may mắn của mình”.

Trong một cuộc phỏng vấn, Phạm Quỳnh Anh thừa nhận bản thân từng trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau trong cuộc sống, từ hạnh phúc đến đau thương. Sau khi bước qua khó khăn và tìm đến những trải nghiệm mới vui vẻ hơn, cô nhận ra chẳng điều gì có thể đánh gục mình. Nữ ca sĩ chia sẻ: “Tôi cảm giác như mình đã hoàn thành một chặng đường và sự bình yên đang đến. Tôi cảm thấy những nỗ lực trong thời gian dài rất xứng đáng”.

Nói về bạn trai hiện tại, Phạm Quỳnh Anh cho biết cả hai không đặt ra bất kỳ nguyên tắc gì cho mối quan hệ mà để mọi chuyện diễn ra tự nhiên. “Chúng tôi tôn trọng để đồng hành với nhau. Khi có mâu thuẫn chúng tôi tìm cách giải quyết một cách khéo léo. Thời điểm này, sự bình yên đến với tôi vì tôi đã có sự tôn trọng, tích cực trong suy nghĩ để mọi điều nhẹ nhàng nhất”, cô nói.

Chưa dừng lại ở đó, Phạm Quỳnh Anh còn tiết lộ bạn trai là người chu đáo, biết quan tâm. Anh sẵn sàng chia sẻ, đồng hành cùng cô mọi điều trong cuộc sống. “Tôi không có cảm giác thức đêm chăm con, vì anh đã cân hết rồi”, cô kể. Với cuộc sống hiện tại, Phạm Quỳnh Anh không giấu được niềm hạnh phúc khi bạn trai luôn bên cạnh, cùng nhìn con phát triển. “Tôi cảm thấy vui với điều đó vì sẽ không còn cảm thấy mệt mỏi nữa”, cô tâm sự.

Ngoài ra, chồng cũ của Phạm Quỳnh Anh và người yêu hiện tại của cô đã từng gặp mặt, ngồi cùng một bàn ăn.

Được biết, bạn trai Phạm Quỳnh Anh là một doanh nhân và kém tuổi cô. Tháng 7/2022, cặp đôi hạnh phúc chào đón con gái cưng. Nhóc tỳ có tên gọi thân mật là Zoey. Nữ ca sĩ nghẹn ngào chia sẻ sau khi sinh lần thứ 3: “Dù không phải là lần đầu tiên trải qua cảm giác này nhưng với mẹ, ngày con sinh ra đời vẫn là một kỷ niệm thật khó quên, vẫn nguyên vẹn sự hồi hộp, lo âu, vẫn vỡ oà khi nghe tiếng con gái khóc lần đầu và người mà mẹ thương bấy lâu nay, người vẫn hay gò cứng bụng mẹ, đạp thẳng chân khiến mẹ có những cú đau điếng, nay đã thật sự ở đây trong vòng tay yêu thương của cả gia đình”.

Trước khi qua đời, bố gọi tôi vào rồi đưa cho tấm thẻ đen đang có 20 tỷ thừa kế. Ông dặn sau khi ông ra đi thì hãy ra kiểm tra rồi rút hết tiền về nhưng khi nhìn đến số dư thì nhân viên ngân hàng thông báo một câu không thể s-ố-c hơn

0

Tôi không thể ngăn nước mắt trào ra khi nhìn số tiền kia.

Tôi đứng lặng người trước máy ATM, thân người run lên sau khi số dư hiện lên màn hình: 2.025.196.859 đồng. Hơn 2 tỷ đồng. Con số này cứ như một giấc mơ.

Bố tôi, người đàn ông sống cuộc đời giản dị đến mức đơn sơ, làm sao có thể để lại cho tôi một gia tài lớn đến như vậy? Bố không bao giờ chi tiêu vào những thứ bố coi là “không cần thiết”. Mỗi buổi sáng, bố chỉ uống một tách trà đậm, không đường sữa, không bánh mì hay bất kì món nào khác. Bữa trưa thì một tô cơm trắng với vài miếng dưa muối, ít rau luộc, bữa tối thì thêm được vài con cá khô nhỏ bằng 2 ngón tay.

Những năm tháng cuối đời của bố, căn bệnh hiểm nghèo bắt đầu “ghé thăm” khiến sức khỏe của bố ngày càng sa sút. Đáng lẽ ra, với số tiền này bố hoàn toàn có thể chi trả cho viện phí, thuốc men để kéo dài sự sống. Nhưng bố không làm vậy. Mỗi lần tôi đề xuất, bố chỉ mỉm cười, lắc đầu và nói: “Tiết kiệm, con à, tiết kiệm cho tương lai của con”.

Tôi còn nhớ, lần cuối cùng tôi đưa bố đến bệnh viện, bố nhìn tôi bằng ánh mắt đượm buồn nhưng lại chứa đựng một nghị lực phi thường. “Con yên tâm, bố ổn mà, bố đã để dành cho con một món quà, khi nào bố không còn nữa, con sẽ biết”. Lời bố nói ngày đó, giờ đây mới thực sự làm tôi cảm nhận được trọn vẹn.

Trước khi qua đời, bố đưa cho tôi một tấm thẻ và dặn ông đi rồi thì hãy kiểm tra, ngày đến ngân hàng, người tôi run lên khi số dư hiện ra - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi không thể ngăn nước mắt trào ra khi nhìn số tiền kia. Bố đã sống cuộc đời của mình một cách tiết kiệm, không chỉ về vật chất mà cả trong từng câu nói, cử chỉ, hóa ra gia tài của bố đã được tích góp để dành riêng cho tôi, dành cho đứa con gái bé bỏng mà bố yêu thương.

Những ký ức tuổi thơ ùa về, những lần tôi đòi mua đồ chơi, sách mới, hay những món ăn vặt bố đều từ chối. Bố luôn nhắc, “Tiền không dễ kiếm, con à. Chúng ta phải tiết kiệm cho những việc quan trọng”. Ngày ấy, tôi không hiểu “những việc quan trọng” bố nói là gì. Đến bây giờ, tôi mới thấu hiểu, bố đã dành cả đời mình để chuẩn bị cho tôi một cuộc sống không phải lo lắng về tài chính.

Tôi quyết định sẽ sử dụng số tiền này một cách thông minh, tiếp nối ý nguyện của bố. Tôi sẽ đầu tư vào học vấn, vào sự nghiệp, để bản thân có thể trở nên mạnh mẽ và độc lập, như bố luôn mong muốn.

Giờ đây, nghĩ về bố, trong đầu tôi không chỉ là những ký ức về một người cha tiết kiệm mà còn là bài học về tình yêu thầm lặng, sự hy sinh cao cả. Tôi ôm lấy tấm thẻ ngân hàng, như thể ôm lấy bố, bước ra khỏi ngân hàng với nỗi biết ơn sâu sắc. Bố đã để lại cho tôi không chỉ là một món quà vật chất mà còn là bài học cuộc sống quý giá. Bài học ấy, tôi sẽ mang theo suốt đời.

Cuộc gọi á/m ả/nh của gã đàn ông s/á/t h/ạ/i bạn gái sau khi cầu hôn, nhân chứng kể lại hiện trường v/ụ á/n

0

Sau khi ra tay với bạn gái, Minh vội vàng bỏ đi. Theo tiết lộ của người dân sống gần nhà nghỉ, đối tượng này đã gọi một cuộc  điện thoại ngay trước cửa nhà nghỉ.

Vụ án mạng tại một nhà nghỉ ở quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng khiến dư luận bàng hoàng những ngày qua. Nạn nhân của vụ án là chị H (23 tuổi), bị Phan Văn Minh (27 tuổi) ra tay tàn nhẫn trong một phòng nhà nghỉ. Được biết, H và Minh là người yêu. Chỉ trước đó 1 ngày, Minh đã cầu hôn H thành công.

cau-hon-da-nang-1

Nhà nghỉ T.B nơi xảy ra vụ việc. Ảnh: Báo Dân Việt

Ngày 14/10, Minh đến nhà nghỉ T.B thuê phòng. Đến 23h ngày 15/10, hắn quay lại với chị H. Đến gần 11 giờ trưa 16/10, Minh rời khỏi nhà nghỉ với nhiều biểu hiện đáng nghi. Báo Dân Việt cho biết, ông D.V.T – chủ quán cơm gà gần nơi xảy ra vụ việc đã nghe thấy Minh gọi một cuộc điện thoại.

cau-hon-da-nang-2Ông D.V.T chủ quán cơm gà gần nơi xảy ra vụ việc. Ảnh: Báo Dân Việt

“Sau khi gây án thì anh ta đã gọi điện thoại báo cho người nhà nạn nhân là mình đã sát hại Y.H. Gia đình nghe tin thì điện thoại báo công và sau khi chủ nhà nghỉ lên kiểm tra thì thấy nạn nhân đã tử vong. Nhận được tin báo thì công an đã xuống phong tỏa hiện trường để điều tra vào chiều hôm qua 16/10”, ông T cho biết.

Điều tra ban đầu cho biết, nguyên nhân khiến Minh ra tay tàn nhẫn với người bạn gái vừa cầu hôn thành công được cho là vì mâu thuẫn tình cảm. Hiện tại, nạn nhân đã được đưa về quê nhà để lo hậu sự. Các cơ quan chức năng vẫn đang điều tra, xử lý nghi phạm Minh theo đúng quy định của pháp luật.

da-nang-5

Minh cầu hôn chị H thành công trước khi sát hại bạn gái. Ảnh chụp màn hình

Cũng liên quan đến vụ việc này, đoạn clip Minh cầu hôn chị H bất ngờ trở nên viral trên mạng xã hội. Cư dân mạng không khỏi xót xa khi nhìn thấy vẻ hạnh phúc của chị H trong khoảnh khắc nhận hoa và nhẫn từ bạn trai. Không thể ngờ chỉ sau đó chưa đầy 1 ngày, chính người đàn ông đó lại ra tay đầy máu lạnh với H.

Tôi lái xe chở mẹ và chị về nhà. Bà ngoại khóc nức nở khi được đoàn tụ với con gái. Chưa bao giờ bà trách mẹ tôi vì đã bỏ đi, gặp lại con trước lúc xuôi tay là ước nguyện lớn nhất của bà. Cuối cùng mong ước ấy đã thành sự thật nhưng không khí bữa cơm tái ngộ lại rất khó tả. Tôi tưởng mẹ sẽ bù đắp lại quãng thời gian bỏ rơi chị em tôi bằng một lời xin lỗi hay lời hứa gì đó kiểu như sau này sẽ đối xử tốt với các con. Tuy nhiên, câu đầu tiên mẹ nói trong bữa cơm lại là “Các con giờ giàu có nhiều tiền nhỉ”….để rồi

0
Mỗi năm khi đến ngày của Mẹ, tôi luôn chọn 2 món quà thật ý nghĩa để tặng bà ngoại và chị gái. Chúng tôi có mẹ nhưng bà ấy đã bỏ rơi cả 2 chị em ngay khi bố tôi qua đời. Bà và chị đã sống rất vất vả để nuôi tôi khôn lớn, nên trong trái tim tôi đó là 2 người mẹ duy nhất.

Có thể nhiều người sẽ mắng chửi tôi là đứa con bất hiếu nhưng tôi đã học cách bỏ ngoài tai từ lâu rồi. Người mẹ sinh học của tôi ngoài việc sinh ra 2 đứa con thì hình như bà ấy chẳng có chút tình cảm yêu thương nào hết. Kể từ khi có ký ức và nhận thức về thế giới xung quanh, tôi đã biết bà ấy chỉ quan tâm đến mỗi bản thân mình.

Mẹ tôi bỏ rơi con cái suốt bao năm nhưng khi con có nhà có xe thì bỗng dưng xuất hiện

Những người duy nhất yêu thương chị em tôi là bố và bà ngoại. Nhưng bố đột ngột qua đời năm tôi lên 6, khi ấy chị gái tôi 12 tuổi. Đám tang bố vừa xong thì mẹ bỏ đi không nói lời nào, để lại chị em tôi cho bà ngoại nuôi.

Họ hàng làng xóm nói mẹ tôi lên thành phố làm nghề masage. Lại có người đi buôn về bảo bắt gặp mẹ tôi làm vợ bé nhà quyền chức, trông quý phái khác hẳn hồi ở quê. Đủ loại tin đồn khiến tôi chẳng biết mẹ mình thực sự ra sao nữa.

Hồi đầu khi mẹ mới bỏ đi, chị em tôi vẫn nhớ và khóc mỗi đêm khi nằm cạnh ngoại. Bà vỗ về an ủi bảo chúng tôi phải ngoan ngoãn học hành. Sau này lớn lên tự thay đổi cuộc sống của mình, tìm được người giúp mình hạnh phúc và quên đi quá khứ không vui. Tôi cũng mạnh mồm hứa rằng thân là đàn ông con trai, khi trưởng thành nhất định sẽ chăm lo báo đáp bà và chị chu đáo.

Chị gái tôi lên lớp 8 đã bán rau ngoài chợ để kiếm tiền phụ bà. Tôi cũng đòi đi theo nhưng chị bắt tôi phải ở nhà học bài. Thế là tôi lén trốn đi nhặt ve chai. Chân đất mắt toét kiếm được vài nghìn bạc đưa cho bà, nhìn bà cười mà tôi sung sướng. Có hôm bới rác gần bờ sông, tôi dẫm phải mảnh sành máu chảy toe toét. Về khóc với chị, chị vừa xé vải quần băng bó cho tôi vừa khóc mắng tôi là thằng ngang bướng.

3 bà cháu cứ thế rau cháo nuôi nhau. Chớp mắt cũng đến ngày chị tôi nhận giấy báo đỗ đại học. Đêm khuya giả vờ nhắm mắt ngủ trong buồng, tôi nghe tiếng chị với ngoại rì rầm bàn tính. Chị nói sẽ lên thành phố kiếm việc vì nhà cũng không có tiền để học tiếp. Ngoại rưng rức nói xin lỗi, tại bà nghèo nên chẳng thể giúp cháu gái có cuộc sống tốt hơn. Đêm ấy cả nhà tôi không ai ngủ được. Mấy hôm sau thì chị tôi xách túi lên đường.

Chị đi rửa bát thuê cho người ta lấy vài triệu mỗi tháng gửi về cho tôi ăn học. Tết chị về thăm nhà, nhìn tay chị bợt cả da mà tôi thương trào nước mắt. Món quà đầu tiên tôi gửi tặng chị năm ấy là một lọ kem nẻ, mua bằng tiền lì xì đút lợn.

Chờ mãi cũng đến ngày tôi lên Hà Nội nhập học. Vừa năm nhất tôi đã lao vào kiếm tiền, chạy ship hàng bằng cái xe cà tàng mua lại của ông xe ôm. 2 chị em ở cùng với nhau trong cái phòng trọ bé tí. Lắm hôm tôi đi làm về lúc 2h sáng thấy chị đã ngủ, trên bàn học để sẵn hộp thức ăn toàn đồ thừa ngon lành chị lấy ở nhà hàng. Vừa ăn tôi vừa ứa nước mắt.

Mẹ tôi bỏ rơi con cái suốt bao năm nhưng khi con có nhà có xe thì bỗng dưng xuất hiện - Ảnh 1.

Suốt 6 năm cố gắng không ngừng nghỉ, chị tôi từ chân chạy vặt rửa bát đã lên được chức quản lý. Đổi chỗ làm vài lần xong, chị cũng có kinh nghiệm đầy mình. Đến khi tôi ra trường thì chị quyết định nghỉ việc, gom hết vốn mở một chiếc quán ăn nho nhỏ trong ngõ. Quán bán cơm truyền thống y hệt cơm nhà, kiểu dưa cà thịt kho thôi nhưng đông nghịt khách. Lúc khai trương, chị tôi chỉ mong nó hoạt động tốt và sinh lời đủ để phụng dưỡng bà, nhưng không ngờ quán lại nổi tiếng và được vô số người yêu thích.

Việc kinh doanh suôn sẻ nên chị tôi đón bà ngoại từ quê lên thành phố sống. Bà không thích ồn ào nên chị đã thuê một căn nhà giản dị gần hồ Tây, có một mảnh vườn nhỏ để bà trồng rau nuôi gà.

Tôi làm văn phòng 1 năm thì chị mở thêm quán mới, thế là tôi nghỉ việc để phụ chị quản lý. Khách qua lại nườm nượp. Chẳng bao lâu sau chị em tôi đã đủ tiền mua lại căn nhà vườn kia. Nhà tuy nhỏ nhưng đầy ắp niềm vui, có bàn tay chăm sóc của bà nên ấm áp không khác gì ngôi nhà cũ ở quê hồi bé.

Sau khi có chỗ an cư thì chị em tôi lại vay tiền để mua một chiếc ô tô trả góp. Xe cũng nhỏ và cũ nhưng là phương tiện tốt để tránh nắng mưa, đưa đón bà ngoại đi chơi đi khám bệnh rất tiện. Bà bán đất ở quê đi và cho chị em tôi hết. Chị tôi xúc động lắm, đem cất đi để dành cho tôi cưới vợ sau này.

Cuộc sống của 3 bà cháu đang yên vui thì đùng cái mẹ ruột tôi xuất hiện. Không rõ vì sao mẹ lại biết quán ăn của chị em tôi. Một buổi chiều khi chúng tôi đang ngồi uống trà lúc vắng khách, tự dưng mẹ tìm đến và gọi chúng tôi là con.

Ký ức của tôi về mẹ đã phai nhạt khá nhiều nhưng chị tôi thì nhận ra mẹ ngay lập tức. Mẹ đã ngoài 50, trông bà ăn diện khá sang chảnh và loè loẹt, khác hẳn với hình ảnh ngày xưa. Mặc dù chị em tôi đã nhớ mẹ vô số lần, luôn hi vọng bà còn sống và có cơ hội gặp lại, nhưng đến lúc được ngồi đối diện nhau thì chúng tôi lại chẳng nói được gì.

Tôi lái xe chở mẹ và chị về nhà. Bà ngoại khóc nức nở khi được đoàn tụ với con gái. Chưa bao giờ bà trách mẹ tôi vì đã bỏ đi, gặp lại con trước lúc xuôi tay là ước nguyện lớn nhất của bà. Cuối cùng mong ước ấy đã thành sự thật nhưng không khí bữa cơm tái ngộ lại rất khó tả.

Tôi tưởng mẹ sẽ bù đắp lại quãng thời gian bỏ rơi chị em tôi bằng một lời xin lỗi hay lời hứa gì đó kiểu như sau này sẽ đối xử tốt với các con. Tuy nhiên, câu đầu tiên mẹ nói trong bữa cơm lại là “Các con giờ giàu có nhiều tiền nhỉ”. Chị em tôi nhìn nhau với ánh mắt cùng chung suy nghĩ. Có vẻ như mẹ vẫn chỉ quan tâm đến vật chất, từ xưa đến nay không hề thay đổi gì.

Ăn xong mẹ ra về và hứa sẽ quay lại thăm. Thật kỳ lạ là cả tôi và chị đều không xúc động mấy, trái ngược hoàn toàn với logic thông thường. Đáng lẽ ra phải mừng mừng tủi tủi, hạnh phúc vô ngần chứ đúng không? Nhưng chả hiểu sao chúng tôi lại thấy trong lòng hơi khó chịu.

Mấy hôm sau tôi đã hiểu vì sao mình lại cảm giác như thế. Suốt cả tuần trời mẹ liên tục qua quán chúng tôi ăn cơm. Dĩ nhiên chả có đứa con nào lại tính tiền mẹ mình, nhưng vấn đề ở chỗ mẹ mang theo toàn bạn bè với người lạ, trong đó có một nhân vật được mẹ giới thiệu là “bạn trai”. Chúng tôi đã nghe mẹ kể rằng bà từng tái hôn 2 lần và thất bại cả 2. Người bạn trai mới kia kém mẹ gần chục tuổi, trông chú ấy chả có vẻ gì là đứng đắn. Tuy nhiên chị em tôi chỉ góp ý rằng mẹ nên cẩn trọng chuyện yêu đương chứ không phán xét gì người đàn ông kia cả.

Nhân viên quán bắt đầu xì xào về mẹ tôi. Ăn chực cả tuần xong, mẹ tôi chuyển sang hỏi mượn xe ô tô để “đi công việc”. Tôi cũng chẳng hỏi mẹ làm nghề gì và sống ở đâu. Mẹ hỏi mượn xe thì tôi cũng không từ chối, cơ mà rất khó hiểu khi bà coi xe ấy như đồ của mình, toàn gọi bắt tôi đem xe đi đón rồi lấy đưa cho bạn trai chở mà không nói năng gì. Xăng cũng không thèm đổ, toàn bảo tôi đổ rồi lại mượn. Xe đem trả vừa bụi bẩn vừa đầy rác linh tinh, tôi toàn phải cắn răng mang đi dọn rửa.

Một hôm trời đang mưa to thì chị giúp việc gọi điện báo bà ngoại tôi bị trượt chân ngã. Chị em tôi vội vàng bắt taxi về vì ô tô đã bị mẹ mượn 2 ngày chưa trả. May là vào viện chụp chiếu bác sĩ nói bà tôi không sao, chỉ sưng bầm một thời gian sẽ hết. Tuy nhiên bà phải nằm tĩnh dưỡng cho chân tay khoẻ hẳn. Già rồi xương cốt cũng không tốt như thanh niên.

Chị tôi đang nấu cháo cho bà thì mẹ gọi điện. Thì ra mẹ đi du lịch với bạn trai mới, chẳng hề hốt hoảng hỏi thăm bà ngoại mà chỉ cười nói khoe ở khách sạn gần biển sang đẹp nọ kia. Tôi bực quá nên cúp máy. Chị gái nghe chuyện xong cũng im lặng thở dài.

Tận 3 hôm sau mẹ mới quay về. Gã bạn trai kia lộ nguyên hình là một kẻ vũ phu thất học, đạp cửa xông vào nhà quát nạt đòi đánh tôi vì tội dám láo với mẹ. Bà ngoại đứng ra can ngăn liền bị hắn đẩy mạnh tay khiến bà ngã lăn ra đất. Chị giúp việc rất thương bà tôi nên lao ra đỡ. Sau đó chúng tôi phải dọa báo công an thì mẹ và người đàn ông ấy mới chịu rời đi.

Từ hôm ấy chúng tôi cắt liên lạc với mẹ. Dù có gặp ở quán ăn hay bị mẹ tìm đến tận cổng nhà thì chúng tôi cũng từ chối nói chuyện. Bao năm qua không có mẹ thì bà cháu tôi vẫn sống rất tốt, thậm chí còn vui vẻ hơn bây giờ nhiều. Bà ngoại thấy con gái bước sang tuổi trung niên vẫn chẳng đâu vào đâu thì buồn lắm, chỉ biết gọi điện bảo đừng kiếm chuyện với con cái nữa.

Liệu tôi nên bỏ qua quá khứ để hàn gắn lại tình cảm mẹ con hay là làm ngơ coi như không có mẹ như trước?…

Thấy mẹ hắt xô nước vào mặt vợ, chồng tôi “đứng hình” vài giây rồi đáp trả bằng một hành động “kh;ông th;ể tin nổi.”

0

Cuộc sống hôn nhân của tôi và chồng vốn dĩ rất êm đềm. Chúng tôi kết hôn sau ba năm yêu nhau, và anh luôn là người đàn ông chu đáo, ân cần, yêu thương vợ hết mực. Tuy nhiên, giữa chúng tôi có một điều khiến tôi luôn lo lắng: mối quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu. Mẹ chồng tôi không ưa tôi từ trước khi cưới, nhưng vì tình yêu dành cho chồng, tôi đã cố gắng nhẫn nhịn và sống hòa thuận với bà.

Tôi không biết vì sao bà không thích tôi. Dù tôi đã cố gắng làm tròn bổn phận của một người con dâu, từ chăm sóc nhà cửa, nấu ăn đến hỏi han, quan tâm sức khỏe của bà, nhưng dường như tất cả những nỗ lực của tôi đều bị bà xem thường. Bà luôn tìm cách nói những lời khó nghe, thậm chí chỉ trích tôi trước mặt mọi người, khiến tôi nhiều lúc cảm thấy tủi thân.

Dù vậy, chồng tôi vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc cho tôi. Anh luôn đứng về phía tôi, an ủi tôi mỗi khi mẹ chồng làm khó. Nhưng lần này, một chuyện xảy ra khiến tôi không thể ngờ được rằng, sự kiên nhẫn của anh lại có giới hạn.

Chuyện bắt đầu vào một buổi chiều, khi tôi đang ở nhà lo dọn dẹp. Hôm đó, tôi mải mê làm việc trong bếp, chuẩn bị bữa tối cho cả nhà, thì mẹ chồng từ đâu bước vào, gương mặt hầm hầm khó chịu.

Bà chẳng nói chẳng rằng, tiến đến chỗ tôi và bắt đầu trách móc:

“Cô làm dâu kiểu gì mà nấu nướng lâu lắc, nhà cửa thì bừa bộn thế này hả? Cả ngày chỉ biết bám váy con trai tôi, không làm được việc gì cho ra hồn!”

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, nhẹ nhàng đáp:

“Mẹ ơi, con đang nấu cơm cho cả nhà, xong bếp rồi con sẽ dọn dẹp ngay ạ. Mẹ đừng lo lắng.”

Nhưng dường như lời nói của tôi chẳng lọt vào tai bà. Bà tiếp tục mắng nhiếc tôi không tiếc lời. Tôi đã quen với việc này, nhưng hôm nay, bà dường như đang mất kiểm soát. Khi tôi vừa quay lưng đi để rửa rau, bất ngờ bà hắt cả một xô nước lạnh thẳng vào mặt tôi.

Tôi đứng đó, nước chảy dài từ tóc xuống quần áo, cả người lạnh toát. Sốc và bất ngờ, tôi không nói nên lời. Chuyện này vượt quá sức tưởng tượng của tôi. Từ trước đến giờ, mẹ chồng có khó chịu, có lời qua tiếng lại, nhưng chưa bao giờ bà đối xử với tôi như vậy.

Ngay lúc ấy, chồng tôi bước vào nhà. Anh đứng hình trong vài giây, nhìn thấy cảnh tượng mẹ mình vừa hắt nước vào mặt vợ, và không tin nổi vào mắt mình. Tôi nghĩ rằng anh sẽ bối rối, hoặc có thể sẽ cố gắng can thiệp nhẹ nhàng để làm dịu tình hình. Nhưng không, anh đã làm một điều mà không ai ngờ tới.

Sau vài giây đứng hình, chồng tôi tiến đến, cầm lấy một chiếc khăn lau khô nước trên mặt tôi. Anh không nói lời nào với mẹ chồng, không trách mắng bà như tôi tưởng. Thay vào đó, anh quay sang tôi, dịu dàng nhưng kiên quyết nói:

“Em lên phòng thay đồ đi, để anh giải quyết việc này.”

Tôi vẫn còn sững sờ, không biết phải làm gì, nhưng ánh mắt kiên định của chồng khiến tôi cảm thấy yên tâm hơn. Tôi rời khỏi bếp, lên phòng thay đồ, trong lòng hồi hộp và lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Khi tôi vừa lên đến phòng, từ phía dưới nhà, tôi nghe thấy tiếng chồng tôi nói chuyện với mẹ, giọng bình tĩnh nhưng nghiêm túc:

“Mẹ à, con không thể chấp nhận việc mẹ đối xử với vợ con như vậy. Dù con biết mẹ có thể không thích cô ấy, nhưng vợ con không đáng bị mẹ xúc phạm và lăng mạ như thế. Nếu mẹ cứ tiếp tục như vậy, chúng con sẽ phải dọn ra ngoài ở.”

Căn nhà lặng thinh. Tôi biết mẹ chồng rất bảo thủ, không dễ dàng thay đổi suy nghĩ, và có lẽ bà cũng không ngờ chồng tôi lại dám nói những lời như vậy. Nhưng anh tiếp tục, lần này giọng anh càng thêm kiên quyết:

“Con yêu mẹ, và con cũng yêu vợ con. Nhưng con không thể chọn giữa hai người. Nếu mẹ ép buộc con phải chọn, thì con sẽ chọn ra đi để bảo vệ gia đình nhỏ của mình.”

Tôi nghe đến đây mà tim đập thình thịch, không tin nổi vào những gì đang diễn ra. Chồng tôi đã quyết định đứng lên bảo vệ tôi, dù phải đối đầu với mẹ ruột của mình. Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh mạnh mẽ và cứng rắn đến vậy.

Sau một lúc im lặng, cuối cùng mẹ chồng cũng lên tiếng, nhưng giọng bà đã khác trước. Bà không còn hằn học, mà như lắng đọng hơn:

“Con… con thực sự muốn như thế sao? Mẹ chỉ lo cho con thôi, mẹ không muốn thấy con bị thiệt thòi…”

Được mẹ chồng "xúi" đi cặp bồ, nhưng lý do thực sự mới khiến con dâu sốc  nặng

Chồng tôi nhẹ nhàng đáp:

“Con hiểu mẹ lo lắng, nhưng mẹ phải tin rằng con đã chọn đúng người. Vợ con là người mà con yêu thương và tin tưởng. Chúng con muốn sống hạnh phúc bên nhau, và mẹ cũng là một phần của hạnh phúc đó. Nhưng nếu mẹ tiếp tục làm như thế này, chúng con sẽ không thể ở lại nữa.”

Mẹ chồng tôi im lặng một lúc lâu. Tôi không thể thấy gương mặt bà lúc này, nhưng tôi cảm nhận được sự đấu tranh trong lòng bà. Cuối cùng, bà thở dài, giọng nói có chút nghẹn ngào:

“Thôi được, mẹ sẽ cố gắng thay đổi. Mẹ không muốn mất con.”

Khi tôi nghe những lời đó, nước mắt tôi không kìm được mà lăn dài trên má. Tôi không ngờ rằng, sau tất cả, chồng tôi đã không chỉ đứng lên bảo vệ tôi, mà còn giúp mẹ chồng và tôi hiểu nhau hơn.

Kể từ ngày hôm đó, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng dần dần thay đổi. Bà không còn gay gắt như trước, dù thỉnh thoảng vẫn có những bất đồng nhỏ, nhưng tôi biết bà đang cố gắng. Và quan trọng hơn hết, tôi cảm nhận được tình yêu và sự trân trọng mà chồng dành cho tôi. Anh đã cho tôi thấy rằng, trong mọi hoàn cảnh, anh luôn đứng về phía tôi, bảo vệ tôi khỏi những bất công, dù điều đó có thể khó khăn đối với anh.

Hành động “không thể tin nổi” của chồng hôm ấy không chỉ là việc anh đứng lên nói lời cứng rắn với mẹ mình, mà còn là việc anh đã giúp xây dựng một nền tảng mới cho gia đình chúng tôi: sự hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau. Và với tôi, điều đó quý giá hơn bất cứ điều gì khác.

Câu chuyện này là một minh chứng cho tình yêu và sự dũng cảm trong hôn nhân. Chồng tôi không chỉ là người yêu thương, bảo vệ vợ mình mà còn là người đủ mạnh mẽ để giúp gia đình gắn kết hơn. Chính nhờ hành động ấy, mà tôi và mẹ chồng đã dần dần tìm thấy sự hòa hợp, giúp cuộc sống gia đình trở nên ấm áp hơn.