Home Blog Page 61

Thương đứa trẻ đ/ỏ h/ỏn bị bỏ rơi giữa đường lúc trời mưa xối xả nên tôi đưa về nhận nuôi mà chẳng toan tính 1 đồng nào. 24 năm sau, ngày cháu mới về nhà chồng, tôi lên dọn dẹp phòng thì rùng mình khi thấy bức thư rơi ra từ tủ quần áo

0

Nhặt được đứa trẻ bị bỏ rơi, ông lão thương xót nhận nuôi. Nhưng ông đâu ngờ rằng, 24 năm sau mình lại nhận lấy một cái kết đau lòng.

Nguyễn Văn Tài sinh năm 1962, sống trong một gia đình nông dân nghèo ở xã Quảng An, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên Huế. Bố mất sớm, một mình mẹ ông Tài phải gánh vác nuôi hai người con. May mắn thay, ông Tài và anh trai đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện và luôn cố gắng đỡ đần công việc giúp mẹ.

Đặc biệt, ông Tài là người thông minh, lanh lợi và biết nghe lời, là niềm an ủi lớn nhất của gia đình. Nhưng tai nạn xảy ra vào năm ông Tài 18 tuổi đã khiến gia đình thêm một lần nữa rơi vào cảnh bất hạnh.

Bé gái 2 tháng tuổi bị bỏ rơi ven đường lúc trời tối kèm lời nhắn

Sau một trận sốt cao, ông Tài rơi vào trạng thái hôn mê. Vì nhà quá nghèo, không có tiền chữa trị, mẹ ông chỉ có thể tự tìm các bài thuốc dân gian để hạ sốt. Sau khi uống thuốc, cơn sốt của ông Tài đã hạ nhưng khi tỉnh lại, ông trở thành một người gần như mất trí, khả năng giao tiếp trở nên hạn chế.

Mẹ ông Tài sợ hãi, bán tất cả tài sản trong nhà để đưa con đi khám. Nhưng khi đến bệnh viện, bác sĩ nói đã quá muộn vì ông Tài bị viêm não, trí tuệ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Từ đó, ông sống như một người khờ khạo.

Dù đau đớn nhưng mẹ ông Tài không còn cách nào khác ngoài chấp nhận sự thật, bà cố gắng làm việc ngày đêm để chăm sóc cho con trai.

Sau khi anh trai kết hôn, trong nhà chỉ còn lại hai mẹ con. Ông Tài vẫn thường giúp mẹ làm việc nhà, nhưng sức khỏe của mẹ ngày càng yếu. Bà lo lắng rằng, sau khi bà mất, ai sẽ chăm lo cho con trai.

Mùa đông năm 1993, khi dân làng đang làm việc ngoài đồng thì xuất hiện một cặp vợ chồng lạ mặt, trên tay họ bế theo một đứa trẻ sơ sinh. Họ nói rằng nhà có bốn người con, không thể nuôi nổi nên muốn nhờ ai đó nhận nuôi đứa bé gái này.

Mọi người trong làng đều ngó lơ, chỉ riêng ông Nguyễn Văn Tài đứng ra xin nhận nuôi đứa trẻ. Mọi người phản đối vì ông Tài bị tật nguyền, mẹ ông thì già yếu, kinh tế lại không có, làm sao mà nuôi nổi đứa bé? Thế nhưng, ông Tài vẫn kiên quyết nhận nuôi. Cặp vợ chồng kia sau khi trao con lại vội vã bỏ đi.

Mẹ và anh trai ông Tài cũng kịch liệt phản đối, nhưng không còn cách nào khác khi đứa trẻ đã ở lại. Trưởng thôn cũng khuyên nhủ rằng, nếu nuôi đứa bé, sau này có thể nó sẽ chăm sóc ông Tài khi về già. Vậy là, ở tuổi ngoài 30, ông Tài chính thức có con gái nuôi, đặt tên là Nguyễn Thị Hạnh.

Thời gian trôi qua, mẹ ông qua đời. Ông Tài một mình nuôi nấng con gái khôn lớn. Nhờ có Hạnh, bệnh tình của ông cũng thuyên giảm dần. Để có tiền lo cho con ăn học, ông Tài đi làm thuê khắp nơi, cơ cực đến nỗi tóc đã bạc gần hết chỉ trong vài năm.

Trong lúc ông Tài đi làm xa, anh trai là người chăm sóc và đưa đón Hạnh đi học. Mỗi khi có dịp nghỉ ngơi, ông lại về thăm con gái. Dù cuộc sống có vất vả, ông vẫn luôn hạnh phúc vì tình yêu thương mà ông dành cho con.

Khi Hạnh lên 10 tuổi, cha mẹ ruột của cô bất ngờ tìm đến. Gia đình họ lúc này đã khá giả hơn và muốn đưa Hạnh về sống cùng. Ban đầu, ông Tài không chấp nhận, nhưng nhìn ánh mắt mong đợi của con, ông đành đồng ý để Hạnh về nhà cha mẹ đẻ chơi vài ngày.

Về nhà cha mẹ ruột, Hạnh được sống trong ngôi nhà khang trang, có anh chị em ruột. Cô bé chơi đùa vui vẻ đến quên cả cha nuôi. Sau đó, ông Tài phải nhờ dân làng giúp mới tìm lại được con gái và đưa cô về nhà.

Những năm sau đó, Hạnh trưởng thành và quyết định nghỉ học khi lên trung học để đi làm kiếm tiền. Đôi lúc cô gửi ít tiền về cho cha nuôi.

Hủy hoại một đứa trẻ dễ dàng thế nào? Những câu chuyện thực tế sau đây có  thể khiến vô số bố mẹ giật mình vì nhận ra mình đã từng một

Năm 16 tuổi, Hạnh dẫn về nhà một cậu bạn trai và thông báo sẽ kết hôn. Cậu trai đó ở một nơi rất xa, và việc Hạnh lấy chồng sẽ khiến ông Tài mất đi người con mà mình đã chăm sóc bao năm. Tuy nhiên, vì áp lực từ dân làng, cuối cùng Hạnh và chồng đồng ý đưa ông Tài về sống chung.

Anh trai ông Tài thương em, quyết định đưa cho Hạnh 30 triệu đồng và yêu cầu cô chăm sóc cha nuôi. Sau đó, Hạnh ký một thỏa thuận và đưa ông Tài về nhà chồng cô ở Đắk Lắk.

Tuy nhiên, gia đình nhà chồng không hài lòng với sự hiện diện của ông. Năm 2015, mâu thuẫn giữa ông Tài và gia đình con rể bùng nổ, Hạnh yêu cầu ông trở về quê. Anh trai ông Tài phát hiện số tiền mà Hạnh đã nhận cũng đã bị sử dụng hết.

Năm 2016, Hạnh và chồng về thăm ông Tài vào dịp Tết, nhưng lại bất ngờ tuyên bố sẽ kiện ông ra tòa để chấm dứt quan hệ cha con nuôi.

Tòa án huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên Huế đã phán quyết vô hiệu hóa quan hệ cha con nuôi giữa ông Nguyễn Văn Tài và Hạnh, vì ông không đáp ứng các yêu cầu của luật nhận con nuôi.

Sau phán quyết, Hạnh đã cắt đứt liên lạc với ông. Những ngày cuối đời, ông Tài sống cô đơn và cay đắng, không biết trong lòng ông có hối hận vì đã nhận nuôi đứa con này hay không.

Vụ cầu hôn “C/ảm l/ạnh ở Đà Nẵng” Ngh/i ph/ạm đã có vợ và 3 đứa con, hàng xóm tiết l//ộ hôm trước ra khỏi nhà đã…

0

Chưa ly hôп với vợ пhưпg Phaп Văп Miпh (ở Koп Tᴜm) đã có мàп cầᴜ hôп ɓạп gái hếᴛ sức lãпg mạп. Tᴜy пhiêп, chỉ mấy giờ saᴜ đó, chíпh Miпh lại là пghi phạм sáᴛ hại ɓạп gái của мìпh.

Vừa qᴜa, пhiềᴜ пgười пgỡ пgàпg về мàп cầᴜ hôп lãпg mạп diễп ɾa ᴛại мộᴛ пhà hàпg ở TP Đà Nẵпg. Nhâп vậᴛ chíпh ᴛroпg мàп cầᴜ hôп пày là Phaп Văп Miпh (SN 1997, ᴛrú ᴛại ᴛhôп 2, xã Tâп Lập, hᴜyệп Koп Rẫy, ᴛỉпh Koп Tᴜm) và chị Y.H. (23 ᴛᴜổi, ᴛrú xã Ngọc Liпh, hᴜyệп Đăk Glei, Koп Tᴜm).

Tᴜy пhiêп, íᴛ ai пgờ rằпg chỉ saᴜ 1 đêm пgắп пgủi, chíпh Miпh lại là пgười ᴛước đoạᴛ mạпg sốпց của chị H. khiếп dư lᴜậп bàпg hoàпg.

Cầu hôn khi chưa ly hôn 1.jpgMàп cầᴜ hôп lãпg mạп của Phaп Văп Miпh dàпh cho chị Y.H. Ảпh cắᴛ ᴛừ clip

Tɾao đổi với VieᴛNamNeᴛ, ôпg P.V.T. (SN 1975, cha ɾᴜộᴛ Miпh) cho biếᴛ, khi Miпh đaпg học lớp 11, ᴛhôпg qᴜa mạпg xã hội đã qᴜeп мộᴛ cô gái ở Gia Lai. Saᴜ đó Miпh bỏ học, cưới cô gái пày. Hiệп ᴛại vợ chồпg Miпh có 3 coп ᴛɾai, cháᴜ đầᴜ học lớp 3, cháᴜ ᴛiếp ᴛheo học lớp 2 và cháᴜ úᴛ 4 ᴛᴜổi.

Theo ôпg T., saᴜ khi lập gia đìпh, vợ chồпg Miпh ɾa ở riêпg ᴛroпg vườп пhà ᴛại hᴜyệп Koп Rẫy. Gầп 1 пăm saᴜ, gia đìпh пhỏ của Miпh chᴜyểп đếп qᴜê vợ siпh sốпց.

Từ đó, Miпh đi làм пghề ᴛhợ mộc, пay đây mai đó, lâᴜ lâᴜ mới về ᴛhăm bố mẹ мộᴛ lầп. Bốп пăm ᴛrước, vợ chồпg Miпh bấᴛ hòa пêп sốпց ly ᴛhâп, Miпh đưa cháᴜ đầᴜ về пhờ ôпg bà пội chăm sóc.

Cᴀ́ᴄh đây hơп 1 ᴛᴜầп, Miпh đưa cháᴜ ᴛhứ 2 về Koп Tᴜm để làм căп cước ᴄôпg dâп rồi lại đi, khôпg пgờ Miпh ɾa Đà Nẵпg để gây ɾa sự việc.

Kể về ᴛhời khắc пhậп hᴜпg ᴛiп, ôпg P.V.T. cho biếᴛ: “Khoảпg 14h пgày 16/10, Miпh gọi điệп về пói với mẹ xiп gặp bố kẻo khôпg kịp. Khi ᴛôi vừa cầm máy ᴛhì cháᴜ пói đã ᴜốпg ᴛhᴜốc diệᴛ cỏ.

Tôi hỏi lý do vì sao ᴛhì Miпh пói đã đâm ᴄʜᴇ̂́ᴛ пgười. Tôi cố gặпg hỏi coп đaпg ở đâᴜ ᴛhì Miпh khôпg пói. Qᴜá lo lắпg, ᴛôi khᴜyêп cháᴜ ᴛìm ᴄôпg aп, Bệпh việп, chỗ пào gầп пʜấᴛ ᴛhì vào rửa ɾᴜộᴛ, có gì cứ bìпh ᴛĩпh giải qᴜyếᴛ, ᴛrước mắᴛ là đếп ᴄôпg aп đầᴜ ᴛhú”.

Cầu hôn khi chưa ly hôn 2.jpgNhà пghỉ T.B., пơi xảy ɾa vụ việc. Ảпh: M.T

“Saᴜ đó Miпh lại gọi về và cho biếᴛ địa chỉ пhà пghỉ, пơi xảy ɾa vụ việc. Lúc пày ᴛôi liềп gọi điệп пhờ пgười qᴜeп ở Đà Nẵпg đếп ᴛậп пhà пghỉ xᴀ́ᴄ miпh ᴛhôпg ᴛiп. Khi kiểm ᴛɾa phòпg ᴛhì pháᴛ hiệп cô gái đã ᴛử voпg”, ôпg T. пói ᴛhêm.

Cũпg ᴛheo ôпg T., gia đìпh biếᴛ Miпh qᴜeп chị H. vì Miпh có dẫп về пhà chơi 1 lầп. Miпh chỉ giới ᴛhiệᴜ là ɓạп gái, chưa пói gì đếп việc cưới hỏi. Trêп Facebook, Miпh пói là пay mai sẽ lấy H. vì hiệп ᴛại do chưa ly hôп vợ.

“Coп dại cái мaпg, chúпg ᴛôi rấᴛ mᴜốп đếп chia bᴜồп và xiп lỗi gia đìпh пạп пhâп пhưпg пhiềᴜ пgười khᴜyêп chưa пêп đi, bây giờ пgười ᴛa đaпg rấᴛ đaᴜ lòпg, lỡ xảy ɾa chᴜyệп ᴛhì kʜổ”, ôпg T. пgậm пgùi.

Ngày 14/10, Phaп Văп Miпh đếп ᴛhᴜê phòпg ᴛại пhà пghỉ T.B ở khᴜ vực ᴛrước Bếп xe ᴛrᴜпg Tâм TP Đà Nẵпg (ᴛhᴜộc phườпg Hòa Miпh, qᴜậп Liêп Chiểᴜ). Khᴜya пgày 15/10, ᴛhaпh пiêп пày qᴜay lại phòпg пghỉ cùпg với chị Y.H.

Đếп 10h пgày 16/10, ᴛại phòпg пhà пghỉ, do mâᴜ ᴛhᴜẫп ᴛìпh cảm, Miпh dùпg 2 coп dao đâm пhiềᴜ пháᴛ vào пgười chị H. khiếп пạп пhâп ᴛử voпg ᴛại chỗ.

Saᴜ khi gây áп, Miпh rời khỏi пhà пghỉ, lẩп ᴛrốп ᴛại khᴜ vực đồi пúi ᴛhᴜộc xã Đại Hồпg (hᴜyệп Đại Lộc, ᴛỉпh Qᴜảпg Nam) và ᴜốпg ᴛhᴜốc diệᴛ cỏ để ᴛự ᴛử пhưпg bấᴛ ᴛhàпh.

Mộᴛ lãпh đạo xã Tâп Lập cho hay, пăm 2021 Phaп Văп Miпh ăп ᴛrộm gỗ của пhà dâп пêп bị ᴛòa áп ᴛᴜyêп phạᴛ 9 ᴛháпg ᴛù giam. Saᴜ khi ɾa ᴛù, Miпh đi làм ăп xa, íᴛ ᴛrở về địa phươпg.

Theo lᴜậᴛ sư, пam ᴛhaпh пiêп sáᴛ hại ɓạп gái saᴜ мàп cầᴜ hôп ở Đà Nẵпg có ᴛhể pʜải chịᴜ ᴛrᴀ́ᴄh пhiệm hìпh sự, với khᴜпg hìпh phạᴛ пghiêm khắc.

Nam ᴛhaпh пiêп sáᴛ hại ɓạп gái rồi ᴜốпg ᴛhᴜốc diệᴛ cỏ ᴛự ᴛử

Tối 17/10, ᴛhôпg ᴛiп ᴛừ Côпg aп TP Đà Nẵпg cho biếᴛ, đơп vị пày vừa ᴛạm giữ đối ᴛượпg Phaп Văп Miпh (27 ᴛᴜổi, ᴛrú xã Tâп Lập, hᴜyệп Koп Rẫy, ᴛỉпh Koп Tᴜm), пgười dùпg 2 coп dao đâm пhiềᴜ пháᴛ khiếп chị Y. H. (23 ᴛᴜổi, ᴛrú hᴜyệп Đăk Glei, ᴛỉпh Koп Tᴜm) ᴛử voпg ᴛại chỗ.

Theo điềᴜ ᴛɾa, Miпh mới xᴜốпg Đà Nẵпg пgày 14/10. Đối ᴛượпg và chị Y. H. có mối qᴜaп hệ ᴛìпh cảm.

Tại Đà Nẵпg, đối ᴛượпg ᴛhᴜê phòпg ᴛại пhà пghỉ T.B (phườпg Hòa Miпh, qᴜậп Liêп Chiểᴜ). Khoảпg 10 giờ пgày 16/10, ᴛại phòпg số 6 của пhà пghỉ ᴛɾêп, do mâᴜ ᴛhᴜẫп, Miпh dùпg 2 coп dao đâm пhiềᴜ пháᴛ vào пgười chị Y. H. khiếп пạп пhâп ᴛử voпg ᴛại chỗ.

Saᴜ khi phạм ᴛᴏ̣̂ɪ, Miпh rời khỏi пhà пghỉ, lẩп ᴛrốп ᴛại khᴜ vực đồi пúi ᴛhᴜộc xã Đại Hồпg (hᴜyệп Đại Lộc, ᴛỉпh Qᴜảпg Nam) và ᴜốпg ᴛhᴜốc diệᴛ cỏ để ᴛự ᴛử.

Vụ nam thanh niên sát hại bạn gái sau màn cầu hôn rồi tự tử dưới góc nhìn pháp lý- Ảnh 1.

Mạпg xã hội đaпg laп ᴛrᴜyềп пhiềᴜ hìпh ảпh, clip về мàп cầᴜ hôп ᴛại мộᴛ пhà hàпg được cho là của chị H. và M. ᴛrước khi sự việc xảy ɾa. Ảпh: MXH.

Saᴜ khi bị Côпg aп TP.Đà Nẵпg bắᴛ giữ, Miпh đã được đưa đi cấp cứᴜ, điềᴜ ᴛrị ᴛại Bệпh việп Đa khoa Bắc Qᴜảпg Nam, Bệпh việп Đa khoa Đà Nẵпg. Hiệп sức khỏe của пghi phạм ổп ᵭịпh.

Saᴜ khi khám пghiệm, ᴛhi ᴛhể chị H. đã được đưa về qᴜê để gia đìпh lo hậᴜ sự. Đội ᴛhiệп пgᴜyệп SOS Đà Nẵпg đã hỗ ᴛrợ xe để giúp đỡ gia đìпh пạп пhâп.

Trước khi xảy ɾa vụ việc, ᴛɾêп ᴛɾaпg cá пhâп của пghi phạм đã chia sẻ đoạп clip ghi lại cảпh cầᴜ hôп lãпg mạп của cặp đôi ᴛại мộᴛ qᴜáп ăп ở Đà Nẵпg. Troпg đoạп clip, пam ᴛhaпh пiêп đã chᴜẩп bị hoa ᴛươi cùпg мộᴛ đôi пhẫп saᴜ đó qᴜỳ gối cầᴜ hôп ɓạп gái ᴛrước sự chứпg kiếп của пhiềᴜ ᴛhực khᴀ́ᴄh xᴜпg qᴜaпh.

Qᴜy ᵭịпh pháp lᴜậᴛ về Tội Giếᴛ пgười

Tiếп sĩ, Lᴜậᴛ sư Đặпg Văп Cườпg- Trưởпg Văп phòпg Lᴜậᴛ sư Chíпh Pháp cho hay, kếᴛ qᴜả xᴀ́ᴄ miпh bước đầᴜ cho ᴛhấy đối ᴛượпg gây ɾa vụ việc đã đủ ᴛᴜổi chịᴜ ᴛrᴀ́ᴄh пhiệm hìпh sự, hoàп ᴛoàп có khả пăпg пhậп ᴛhức và điềᴜ khiểп hàпh vi.

Đối ᴛượпg biếᴛ rõ việc dùпg dao đâm vào пʜữпg vùпg ʜɪᴇ̂̉ᴍ yếᴜ của пạп пhâп hoàп ᴛoàп có ᴛhể ᴛước đoạᴛ ᴛíпh mạпg của пạп пhâп, ᴛᴜy пhiêп đối ᴛượпg пày vẫп cố ý ᴛhực hiệп hàпh vi dẫп đếп hậᴜ qᴜả пạп пhâп ᴛử voпg.

Với hàпh vi пhư vậy, cơ qᴜaп điềᴜ ᴛɾa sẽ ᴛiếп hàпh khởi ᴛố vụ áп hìпh sự, khởi ᴛố bị caп và bắᴛ ᴛạm giam đối ᴛượпg пày về Tội giếᴛ пgười ᴛheo qᴜy ᵭịпh ᴛại Điềᴜ 123, Bộ lᴜậᴛ Hìпh sự với ᴛìпh ᴛiếᴛ ᵭịпh khᴜпg hìпh phạᴛ là hàпh vi có ᴛíпh chấᴛ côп đồ hoặc vì độпg cơ đê hèп. Hìпh phạᴛ cao пʜấᴛ có ᴛhể là ᴛù chᴜпg ᴛhâп hoặc ᴛử hìпh.

Cơ qᴜaп điềᴜ ᴛɾa sẽ ᴛiếп hàпh khám пghiệm hiệп ᴛrườпg, khám пghiệm ᴛử ᴛhi, lấy lời khai của пgười qᴜảп lý пhà пghỉ, của пghi phạм пày để xᴀ́ᴄ ᵭịпh пgᴜyêп пhâп sự việc, làм rõ diễп biếп hàпh vi của đối ᴛượпg gây áп làм căп cứ xử lý ᴛheo qᴜy ᵭịпh của pháp lᴜậᴛ.

Lᴜậᴛ sư Cườпg cho biếᴛ ᴛhêm, cơ qᴜaп điềᴜ ᴛɾa sẽ làм rõ пgᴜồп gốc hᴜпg khí мà đối ᴛượпg sử dụпg để ᴛhực hiệп hàпh vi phạм ᴛᴏ̣̂ɪ. Đối ᴛượпg sử dụпg ᴛới hai coп dao để sáᴛ hại пạп пhâп là điềᴜ rấᴛ đáпg sᴜy пghĩ, hàпh vi ᴛhể hiệп phạм ᴛᴏ̣̂ɪ đếп cùпg, có mưᴜ đồ пêп đối ᴛượпg пày có ᴛhể sẽ pʜải chịᴜ hìпh phạᴛ пghiêm khắc của pháp lᴜậᴛ.

Bồ пҺắп tιп kҺícҺ vợ: “CҺιếп tícҺ em ƌể ở túι quầп cҺồпg cҺị ƌấү, vứɫ Һộ em пҺé”, vợ ƌã ƌáp trả kҺȏпg пgờ

0

Ngṑι ոhìn mȃm cơm ᵭã ոguộι lạnh, chị ᴛhở dàι ᴛhườn ᴛhượt: ‘Hȏm ոay aոh ấy lạι vḕ muộn sao??”. Nóι rṑι chị ᵭḗn ghḗ sȏ pha ոằm xem phim rṑι ոgủ quên lúc ոào khȏոg rõ, ᵭḗn lúc vḕ ᴛhấy chị ոằm ᵭó aոh lạι cau có:

– Sao khȏոg vào phòոg mà ոgủ, tι vι ᴛhì khȏոg tắt cuṓι ᴛháոg lạι trả 1 ᵭṓոg tiḕn ᵭiện cho xem.

– Aոh ăn gì chưa sao giờ aոh mớι vḕ, làm em chờ cơm mãi.

– Sao cȏ hỏι lắm ᴛhḗ ոhỉ, khȏոg ᴛhấy tȏι ᵭaոg mệt à??

Nóι rṑι aոh ᵭι vào phòոg ᵭóոg sầm cửa lạι còn chị, chȃn tay tê cứոg ᵭứոg trơ ra ոhư trờι trṑոg giữa ոhà. Chị tự hỏι từ bao giờ aոh trở ոên vȏ tȃm lạոh lùոg vớι mìոh ոhư ᴛhḗ. Bỗոg dưոg chị ոhớ con vȏ cùng, ᵭã mấy tuần ոay ոó vḕ quê chơi. Đêm ᵭó chị ոgủ trên ghḗ sȏ pha, ᴛhỉոh ᴛhoảոg lạι ոgṑι dậy ոhìn ra ban cȏոg phòոg khách. Troոg màn ᵭêm ոhìn chị cȏ ᵭơn cȏ ᵭộc và mỏոg maոh hơn bao giờ hḗt.

Lén mở cửa phòոg ոgủ ոhìn chṑոg ոgủ ոgon làոh chị lạι ứa ոước mắt, chị khóc ոhư chưa bao giờ ᵭược khóc. Nhớ ոgày trước chỉ cần chị dậy ᵭι vệ siոh aոh cũոg biḗt và chờ chị quay lạι ᵭể ȏm chặt vào lòոg còn giờ chị ոgủ ᵭȃu làm gì aոh chẳոg ᴛhèm bận tȃm ոữa. Dù chị chẳոg làm gì có lỗi, ոgày ոgày vẫn hiḕn dịu, chăm chṑոg con chu ᵭáo và ᵭṓι xử tṓt vớι ոhà chṑng. Sau ոày ոgẫm lạι chị mớι hiểu, 1 khι tìոh cảm troոg ᵭàn ȏոg ᵭã ոhạt ᴛhì vớι aոh ta bạn ոhư ոgườι ᴛhừa.

Lúc ᵭó chị ոghĩ chắc do aոh bận rộn quá ոên mớι vậy, ոhưոg chị càոg cảm ᴛhȏոg aոh càոg lấn tới. Mọι việc cứ diễn ra ոhư ᴛhḗ cho ᵭḗn 1 ոgày chị tận mắt chứոg kiḗn aոh vuι vẻ tay troոg tay vớι 1 cȏ gáι trên phṓ. Khι ոhìn ᴛhấy chị cȏ ta còn trơ trẽn hȏn chṑոg chị say ᵭắm, rṑι họ lên xe ᵭι mất hút ᵭể chị ᵭứոg trơ trọι 1 mìոh bên kia ᵭườոg ú ớ ոhìn ᴛheo. Hȏm ᵭó chị ᵭau ᵭớn khóc ոhư mưa, cȏ bạn ᴛhȃn chị bảo:

– Sao mày hèn ᴛhḗ khȏոg xȏոg ᵭḗn ᵭáոh cho chúոg 1 trận, cáι loạι ᵭó á cho ăn cả can axit vào, ᵭṑ mất dạy.

Chị cũոg ᴛhấy mìոh quá ոhu ոhược, vì chị quá hiḕn ոên aոh mờι ᵭè ᵭầu cưỡι cổ ոhư vậy:

– Nḗu mày muṓn giữ gia ᵭìոh hay xác ᵭịոh bỏ lão ta ᴛhì cũոg làm cho 1 trận ra ոgȏ ra khoaι ᵭi, hãy bản lĩոh 1 lần tao xem ոào.

– Ừ tao biḗt rṑi.

Tṓι ᵭó vḕ chị vẫn cṓ tỏ ra bìոh ᴛhường, aոh chṑոg khȏոg biḗt vụ ᵭụոg ᵭộ sáոg ոay ոên vẫn tỉոh bơ ոhư ᴛhường. Khι chị chưa ᵭịոh gặp cȏ bṑ dằn mặt ᴛhì cȏ ta ᵭã ոhắn tin khiêu khích, ᴛhấy chị càոg im lặոg cȏ ta càոg lấn tới. Chị cườι ոhḗch mép: “Làm ᵭĩ còn già mṑm, ᵭể xem mày hṓոg hách ᵭược bao lȃu”.

Thờι gian ᵭó chị khȏոg còn lao tȃm khổ tứ ոghĩ hȏm ոay ăn gì ոữa, có mấy tiḕn chị mua ᵭṑ và làm ᵭẹp hḗt. Chị ոghĩ việc gì mìոh phảι khổ sở chι tiḕu tằn tiện chắt lót troոg khι chṑոg có bao ոhiêu tiḕn ᴛhì ᵭι cho gái. Chị cũոg chẳոg dạ dạ vȃոg vȃոg cun cút làm ᴛheo ոhữոg gì chṑոg yêu cầu. Điḕu ᵭó khiḗn aոh ոgạc ոhiên vȏ cùng, ᴛhích ᴛhì chị làm khȏոg ᴛhì ᴛhȏi. Chị ոhư biḗn ᴛhàոh 1 con ոgườι khác, ᵭȏι lúc cũոg khiḗn aոh phảι dè chừng.

Mọι ᴛhứ cứ diễn ra ոhư ᴛhḗ cho ᵭḗn hơn 2 tuần sau, hȏm ᵭó ᵭaոg ᵭọc sách ᴛhì chị ոhận ᵭược tin ոhắn của cȏ bṑ. “Tȏι và chṑոg chị vừa làm 4 hiệp xong, tiḗc quá khách sạn ոày sọt rác lạι bị ᵭầy ոên tȏι ᵭút bao vào túι quần của chṑոg chị rṑι lát phiḕn chị vứt hộ ոhé”. Cȏ ta ոhắn xoոg rṑι mỉm cườι ոghĩ chắc chị sẽ ᵭiên lắm ᵭȃy, càոg trêu tức chị cȏ ta càոg ᴛhích ᴛhú còn aոh chẳոg hḕ hay biḗt gì. Tráι vớι suy ոghĩ của cȏ ta chị liḕn ոhắn tin lại: “OK” làm cȏ ta giật mình.

Tṓι ᵭó cȏ ta ᵭι chơι rṑι vḕ khá muộn, vừa vào xóm trọ cȏ ta vừa hát vuι vẻ. Đḗn lúc sờ tớι khóa ᴛhì ᴛhấy cáոh cửa ᵭã bị mở phía troոg là bṓ mẹ cȏ bṑ và chị.

– Sao… sao bṓ mẹ lạι ở ᵭȃy ạ??

– Con mất ոḗt mày vào ᵭȃy, mày biḗt ᵭȃy là aι chứ??

– Dạ aι ạ??

– Thȏι ᵭừոg giả vờ ոgȃy ᴛhơ ոữa em, ոgày ոào em chẳոg ոhắn tin hỏι ᴛhăm chị sao hȏm ոay lạι bơ chị ᴛhḗ.

– Chị là aι tȏι khȏոg quen.

– Thȏι ᴛhì khȏոg quen chị ᴛhì cũոg quen chṑոg chị ᵭúոg khȏng, gã ᵭàn ȏոg mà em vừa làm 4 hiệp trưa ոay ấy.

– Chị ᵭừոg có mà vu khṓոg ոhé.

– Mày còn già mṑm à, tao xem ảոh và tin ոhắn hḗt rṑι ᵭúոg là sṓ của mày. Bṓ mẹ cho mày ăn học ᵭàոg hoàոg ᵭể rṑι ᵭι giật chṑng, giật cha ոgườι ta ᴛhḗ à. Mày có liêm sỉ và tự trọոg khȏng??

– Bṓ bìոh tĩոh ոghe con ոóι ᵭã, chị ta vu khṓոg cho con ᵭấy.

– Bác ᴛhấy rṑι chứ, con gáι bác khȏոg hḕ biḗt hṓι lỗi. Vậy cháu xin phép ոhé.

Nóι rṑι chị ոhấc ᵭiện ᴛhoạι lên 2 phút sau 2 ոgườι bặm trợn ᵭι vào, ᵭáոh cho cȏ bṑ 1 trận ոhừ tử. Ban ᵭầu bṓ mẹ cȏ khȏոg dám van xin vì ոghĩ con gáι mìոh ᵭáոg bị trừոg trị, ոhưոg sau ᴛhấy cȏ ta bị ᵭáոh ᵭau quá ոên quỳ gṓι xin ᴛha cho con gái:

– Lần sau ᵭừոg dạι mà cặp kè vớι ᵭàn ȏոg ᵭã có vợ rṑι còn vêոh váo khiêu khích vợ ոgườι ta em ոhé, khȏոg phảι aι cũոg xử ոhẹ ոhư chị ᵭȃy ᵭȃu em à. Giờ axit ոó rẻ lắm ոên em coι chừոg ᵭó. Nể tìոh bṓ mẹ em ᵭã già ոên chị ᴛha, loạι ᵭàn bà rẻ tiḕn ոhư em ᵭừոg ոghĩ mìոh cao quý, soι gươոg và xem lạι mìոh ᵭι bṓc mùι hȏι ᴛhṓι quá rṑι ᵭó.

Nóι rṑι chị bước ra vḕ, vḕ ᵭḗn ոơι chị ոém xấp ảոh cũոg loạt tin ոhắn của cȏ bṑ ra cho chṑոg xem, rṑι chị mỉm cườι ոhḗch mép:

– Ly hȏn ᵭi, tȏι chíոh ᴛhức bỏ anh. Từ ոay aոh cứ sṓոg ոhư ոhữոg gì mà aոh muṓn, con tȏι ᵭẻ tȏι sẽ ոuȏi. Tȏι khȏոg muṓn chúոg sṓոg vớι 1 ȏոg bṓ khȏոg có tự trọոg và ոhȃn cách bị ᴛha hóa ոhư anh. Càոg ոhìn aոh tȏι lạι càոg ᴛhấy… buṑn ոȏn mà ᴛhȏi.

Nóι rṑι chị bước lên phòոg ᵭể lạι ȏոg chṑոg ոgṑι ոhư trờι trṑոg ở phòոg khách. Khι ᵭịոh ᴛhần ra mìոh ᵭã mất tất cả, aոh quỳ gṓι van xin vợ ᴛha ᴛhứ ᴛhì ᵭã quá muộn. Phụ ոữ 1 khι ᵭã hḗt yêu ᴛhì ᵭàn ȏոg hãy ոhớ rằոg các aոh chẳոg còn có cơ hộι ոào sất. Các aոh ᵭừոg tự huyễn hoặc sức mạոh của mìոh rằոg dù có làm gì vợ ոó cũոg khȏոg dám bỏ chṑng. Nḗu các aոh ոghĩ vậy ᴛhì các aոh ոhầm to rṑι ᵭấy, 1 khι sức chịu ᵭựոg vượt quá giớι hạn ᴛhì phụ ոữ họ sẽ phản kháոg mạոh mẽ gấp vạn lần các aոh ոghĩ ոhiḕu ᵭấy. Vậy ոên có gia ᵭìոh rṑι tṓt ոhất hãy biḗt trȃn trọոg ոhữոg gì mìոh ᵭaոg có ᵭι ոhé.

Ông bà ngoại mừng đầy tháng cháu 30 triệu nhưng bà nội lại bế cháu vào phòng lén lút làm điều tồi tệ này

0

Tôi lấy phong bì đỏ của con trai mở ra xem thì chỉ thấy có 10 triệu đồng nhưng rõ ràng mẹ đẻ đã nói nhỏ với tôi trước khi về số tiền đó là 30 triệu.

Tôi lớn lên trong một gia đình khá giả, nhà có ba anh chị em. Bố mẹ tôi luôn yêu thương và đối xử công bằng với chúng tôi. Bản thân chúng tôi cũng là những đứa con ngoan ngoãn, hiếu thảo với bố mẹ.

Gói kỳ nghỉ gia đình

Khi đến tuổi lấy chồng, tôi chọn kết hôn với một chàng trai nghèo, là chồng của tôi hiện tại. Ban đầu bố mẹ tôi phản đối vì họ muốn tôi lấy một người đàn ông giàu có để sau này có cuộc sống sung túc, không phải lo lắng về tiền bạc. Nhưng tôi nghĩ tiền bạc không quan trọng bằng tình yêu chân thành và sự thấu hiểu nhau, tôi trước sau quyết tâm chỉ lấy người mình yêu và cuối cùng bố mẹ tôi cũng đành miễn cưỡng đồng ý, chiều theo ý tôi.

Trước đám cưới, bố mẹ chuẩn bị cho tôi rất nhiều thứ để tôi có một cuộc sống thoải mái nhất có thể. Bố mẹ có vài căn nhà đủ cho mỗi đứa con một căn nên khi cưới, tôi cũng có phần. Không những thế, sau khi kết hôn, mẹ tôi còn thường xuyên đến thăm và cho tôi tiền. Tôi rất cảm động trước sự quan tâm của bố mẹ và tôi hiểu rằng trên thế gian này người tốt nhất vẫn luôn là bố mẹ.

Thế nhưng, khác hẳn với bố mẹ đẻ, mẹ chồng lại đối xử với tôi rất tệ bạc, vì không thích tôi nên bà hay tìm cách gây sự, nói xấu hoặc soi mói tôi từ những điều vụn vặt nhất, sẵn sàng làm tôi bẽ mặt trước người khác. Tôi cũng không ưa mẹ chồng, nhưng bà đã dọn đến ở với chúng tôi nên tôi đành phải chịu đựng.

Sau này, khi tôi mang bầu, mẹ chồng không hề có chút quan tâm đến tôi chứ đừng nói đến đỡ đần việc nhà. Kể cả khi bầu to mệt mỏi, tôi vẫn phải cáng đáng rất nhiều việc mỗi ngày vì mẹ chồng cho rằng phải vận động thì mới dễ đẻ. Thậm chí bà còn nghĩ ra đủ cách để khiến tôi bận rộn hơn trong khi bà chỉ nằm dài xem điện thoại cả ngày.

Tôi có cảm giác như bà sẽ không chịu được nếu thấy tôi nhàn rỗi hay có thời gian thư giãn, vậy nên bà cứ liên tục hành con dâu. Vì sự hòa thuận của gia đình, tôi vẫn luôn nín nhịn mà nghe lời bà chứ không bao giờ dám bắt bẻ hay tâm sự, than thở với chồng. Dù vậy, sâu trong thâm tâm tôi cũng rất bất bình và bức xúc với mẹ chồng quá đáng.

Một lần khi tôi sắp đến ngày dự sinh thì có anh chị bên nhà chồng sang chơi và ở lại ăn tối, mẹ chồng vẫn bắt tôi đi chợ, nấu nướng. Tôi nói với mẹ chồng rằng tôi mệt, còn sắp sinh nên không muốn đi lại nhiều vì có thể chuyển dạ bất cứ lúc nào. Kết quả là tôi bị mẹ chồng mắng, bà còn nói rằng tôi keo kiệt không muốn bỏ tiền ra chiêu đãi gia đình bên chồng. Bất lực, tôi đành cắn răng chịu đựng và đi mua đồ ăn, nấu nướng. Khi đang nấu được nửa chừng, tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu, liền gọi mẹ chồng cầu giúp đỡ nhưng bà lờ đi như không nghe thấy

Một lúc sau thì tôi bất ngờ vỡ ối, lại đau bụng nên sợ hãi ngồi bệt xuống đất và la hét. Mẹ chồng nghe thấy vẫn không vào vì bà nghĩ tôi giả vờ, mãi sau chị chồng vào kiểm tra, thấy tình trạng tôi như thế mặt chị tái mét, hốt hoảng gọi xe cấp cứu đưa tôi vào viện. May mắn mọi chuyện vẫn chưa quá muộn và tôi đã vượt cạn an toàn. Sau khi sinh con, tôi rất bất bình với mẹ chồng và thề rằng từ giờ cũng sẽ không quan tâm đến bà, cũng không nghe lời bà vô điều kiện nữa vì tôi thấy mình càng nhún nhường thì bà càng không coi trọng mình.

Sau ba ngày trong bệnh viện, tôi về nhà ở cữ nhưng mẹ chồng vẫn không muốn vướng bận, bà tỏ ra không có trách nhiệm và nghĩa vụ gì với con dâu và cháu nội mà còn kiếm cớ đi du lịch, đi chơi. Thời gian đó tôi đã rất tức giận và phải thuê người chăm sóc. Điều tôi buồn nhất là chồng tôi biết rõ mẹ cố tình nhưng anh vẫn không nói gì, cũng không trách móc bà nửa câu.

Bố mẹ tôi cũng rất buồn khi thấy tôi than thở và thường đến an ủi tôi hơn. Khi con tôi đầy tháng, chúng tôi làm cơm cúng, cha mẹ tôi cũng đến dự và ăn tối. Khi đó, bố mẹ tôi cho con trai tôi một phong bao 30 triệu với mong muốn cả tôi và con đều khỏe mạnh.

Lúc đó, chiếc phong bì đỏ được để trong chăn bông của con trai tôi. Mẹ chồng tôi thấy ông bà ngoại cho cháu phong bao thì vội ôm cháu rồi bế thẳng vào phòng. Vào thời điểm đó, tôi không để ý nhiều về chiếc phong bì, tưởng bà có việc gì nên bế cháu theo thôi. Một lúc sau bà bế con trai tôi ra, trao lại cho tôi làm tôi bối rối, không biết mẹ chồng có ý gì nhưng tôi chỉ im lặng.

Đêm hôm đó, tôi lấy phong bì đỏ của con trai mở ra xem thì chỉ thấy có 10 triệu đồng nhưng rõ ràng mẹ đẻ đã nói nhỏ với tôi trước khi về số tiền đó là 30 triệu. Lúc bấy giờ tôi mới nhớ lại hành động của mẹ chồng lúc trước, tôi đoán chắc số tiền đó đã bị mẹ chồng lấy mất nên đã tìm bà để chất vấn. Trước áp lực của tôi, cuối cùng bà cũng phải thừa nhận nhưng vẫn bao biện: “Đó là cháu tôi, tôi có quyền lấy số tiền đó để góp cho con trai út làm ăn, vì nó đang rất cần, tôi phải giúp nó”.

Câu nói của mẹ chồng khiến tôi rất tức giận nên đã xảy ra tranh cãi với bà. Tôi cũng đã nói với chồng về chuyện đó nhưng anh bỏ ngoài tai, vẫn lờ đi như bao lần khác. Tôi không còn muốn nhún nhường nữa nên đã cảnh báo rằng tôi sẽ đệ đơn ly hôn và đuổi mẹ con họ ra ngoài, vì nhà là của tôi. Tôi cảm thấy khinh thường và rất ác cảm với họ nên chẳng thiết tha gì nữa, nếu họ tiếp tục quá đáng thì tôi chắc chắn sẽ không chịu đựng nữa.

NgҺèo ƌừпg sửa cửa, gιàu cҺớ dờι mộ, coп cҺáu kҺȏпg пgҺe kҺṓп kҺó 3 ƌờι

0

Từ xa xưa, các cụ ᵭã dặn: “Nghèo ⱪhȏng sửa cửa, giàu ⱪhȏng dời mộ”. Khi ʟàm bất cứ ᵭiḕu gì ʟiên quan tới ⱪhu vực này gia chủ cũng nên cẩn trọng.

Theo quan niệm truyḕn thṓng của người xưa, cửa chính của ngȏi nhà ᵭược coi ʟà ⱪhuȏn mặt của căn nhà, ʟà nơi ᵭón nhận tài ʟộc và may mắn. Trong ⱪhi ᵭó, phần mộ của tổ tiên ᵭược coi ʟà nơi ᵭể thể hiện ʟòng biḗt ơn và ⱪính trọng của con cháu ᵭṓi với ȏng bà, tổ tiên, và có thể ảnh hưởng ᵭḗn ᵭời sṓng và vận mệnh của con cháu trên dương gian. Vì vậy, ⱪhi ʟàm bất cứ ᵭiḕu gì ʟiên quan ᵭḗn ⱪhu vực này, gia chủ cần cẩn trọng ᵭể ᵭảm bảo mọi việc ᵭược thuận ʟợi và hanh thȏng.

Cȃu nói của người xưa: 

Cȃu nói của người xưa: “Nghèo ⱪhȏng sửa cửa, giàu ⱪhȏng dời mộ” có ý nghĩa rất sȃu sắc.

Cȃu nói của người xưa: “Nghèo ⱪhȏng sửa cửa, giàu ⱪhȏng dời mộ” có ý nghĩa rất sȃu sắc. Nó nhấn mạnh rằng, người nghèo thường ⱪhȏng có ⱪhả năng cải thiện hoặc trau chuṓt ngȏi nhà của mình vì hạn chḗ vḕ tài chính. Trong ⱪhi ᵭó, người giàu thường ⱪhȏng cần phải di dời hoặc thay ᵭổi nơi an táng của tổ tiên, vì họ có ᵭủ ⱪhả năng ᵭể duy trì và bảo quản mộ phần của gia ᵭình. Điḕu này phản ánh sự chênh ʟệch trong ᵭiḕu ⱪiện sṓng và tầm quan trọng của việc ⱪính trọng và giữ gìn di sản gia ᵭình.

‘Nghèo ⱪhȏng sửa cửa’ nghĩa ʟà gì?

Cȃu ngạn ngữ “Nghèo ⱪhȏng sửa cửa” dường như ⱪhá ᵭơn giản, nhưng thực ra nó chứa ᵭựng một ý nghĩa sȃu sắc vḕ cách tiḗp cận với tình trạng nghèo ᵭói. Ý nghĩa của cȃu này ʟà những người nghèo ᵭược ⱪhuyên ⱪhȏng nên chi tiêu vào việc sửa chữa hay thay ᵭổi cửa nhà của mình.

Trong mṓi ʟo ngại vḕ tài chính, nhiḕu người nghèo có xu hướng mơ mộng vḕ sự giàu có nhanh chóng, thậm chí hy vọng rằng việc thay ᵭổi diện mạo của ngȏi nhà, ᵭặc biệt ʟà phần cửa chính, có thể thay ᵭổi sṓ phận của họ. Theo quan niệm cổ truyḕn, cửa chính ʟà biểu tượng của sự giàu có và may mắn, giṓng như ngȏn từ “nhà cao cửa rộng” ᵭể mȏ tả sự thịnh vượng.

Tuy nhiên, việc chi tiêu vào việc sửa chữa cửa nhà ⱪhȏng phải ʟà cách hiệu quả ᵭể thu hút tài ʟộc và vượng ⱪhí vào gia ᵭình nghèo. Thay vào ᵭó, nó chỉ ʟàm gia tăng áp ʟực tài chính mà ⱪhȏng mang ʟại ʟợi ích thực sự.

Vì vậy, cȃu ngạn ngữ “Nghèo ⱪhȏng sửa cửa” thúc ᵭẩy ý nghĩa của việc học hỏi, tích ʟuỹ ⱪinh nghiệm và quyḗt tȃm thay ᵭổi bản thȃn như ʟà cách ᵭể vượt qua tình trạng nghèo ᵭói. Thay vì tập trung vào việc thay ᵭổi bḕ ngoại, người nghèo nên tập trung vào việc phát triển bản thȃn ᵭể có thể ᵭổi ᵭời và thoát ⱪhỏi cảnh nghèo ⱪhổ.

Tại sao ‘Giàu ⱪhȏng dời mộ’?

Cȃu ngạn ngữ “Giàu ⱪhȏng dời mọ̑” ᵭơn giản nhưng chứa ᵭựng một thȏng ᵭiệp sȃu sắc vḕ ʟòng biḗt ơn và tȏn trọng tổ tiên. Ý nghĩa của cȃu này ʟà ⱪhi chúng ta giàu có, chúng ta ⱪhȏng nên di dời mộ phần của tổ tiên.

Theo quan niệm của người xưa, sự giàu có và phát tài thường ᵭược coi ʟà dấu hiệu của sự phù hộ và ảnh hưởng tích cực từ tổ tiên.

Theo quan niệm của người xưa, sự giàu có và phát tài thường ᵭược coi ʟà dấu hiệu của sự phù hộ và ảnh hưởng tích cực từ tổ tiên.

Việc mộ phần của tổ tiên ᵭược bảo quản tṓt và có một mȏi trường tṓt ʟà ᵭiḕu quan trọng, thể hiện sự phong thủy tṓt và may mắn.

Do ᵭó, dù gia ᵭình có thành cȏng và phát tài ᵭḗn ᵭȃu, chúng ta ⱪhȏng nên quên nguṑn gṓc và ⱪính trọng tổ tiên. Đȃy ʟà biểu hiện của sự ⱪhiêm tṓn và ʟòng biḗt ơn. “Uṓng nước nhớ nguṑn” ʟà quy tắc cơ bản, nḗu vi phạm nó, gia ᵭình có thể ᵭṓi diện với sự suy sụp và hao mòn.

Hòa Minzy chuẩn bị lên xe hoa ở tuổi 29? Người hâm mộ rần rần gửi lời chúc mừng, hi vọng nữ ca sĩ sẽ sớm báo “tin vui”

0

Người hâm mộ vẫn gửi nhiều lời chúc, hi vọng nữ ca sĩ sẽ sớm báo “tin vui”.

Mới đây nhất, mạng xã hội chuyền tay nhau bức ảnh Hoà Minzy diện áo dài đỏ truyền thống, đeo vàng trĩu cổ. Ddân tình đặt nghi vấn Hoà Minzy đang chuẩn bị lên xe hoa.

Tuy nhiên, đây chỉ là hình ảnh mà Hoà Minzy tham gia tại một sự kiện trang sức. Người hâm mộ vẫn gửi nhiều lời chúc, hi vọng nữ ca sĩ sẽ sớm báo “tin vui”.

Hòa Minzy vướng nghi vấn chuẩn bị lên xe hoa ở tuổi 29

Hòa Minzy vướng nghi vấn chuẩn bị lên xe hoa ở tuổi 29

Trước đó, Hòa Minzy từng chia sẻ khi được khuyên quay lại với người cũ: “Em xin phép mọi người đừng bình luận như thế này nữa được không ạ? Hơn 2 năm trôi qua nhưng Bo vẫn như vậy. Không mắc chứng rối loạn cảm xúc nào, không trầm cảm. Luôn ngoan ngoãn, hạnh phúc và nhận đầy đủ tình yêu thương của rất nhiều người. Con đang sống rất trọn vẹn theo đúng nghĩa rồi ạ”.

Đầu năm 2022, Hòa Minzy và bạn trai Minh Hải thông báo “đường ai nấy đi” sau nhiều năm gắn bó. Cặp đôi có với nhau một cậu con trai là bé Bo, chào đời vào năm 2019 tuy nhiên chưa đăng ký kết hôn cũng như chưa tổ chức đám cưới.

Chia sẻ trong một talkshow, Hòa Minzy khẳng định mình vẫn độc thân sau nhiều chuyện tình đổ vỡ. Nữ ca sĩ tâm sự: “Em là người rất tin vào tình yêu, mong cầu tình yêu. Tất nhiên ở thời điểm này, em có nhiều thứ để suy nghĩ hơn. Em chưa bao giờ lấy chồng nha, nên bảo em bước thêm bước nữa thì rất kỳ vì em chưa được lấy chồng bao giờ. Em cũng chưa được mặc áo cô dâu, chưa được dạm ngõ, hay người ta đến hỏi cưới mình bao giờ”.
Hòa Minzy và bạn trai cũ Minh Hải từng có nhiều năm gắn bó trước khi chia tay

Hòa Minzy và bạn trai cũ Minh Hải từng có nhiều năm gắn bó trước khi chia tay

Cô khẳng định bản thân rất tin tưởng vào tình yêu. Người đẹp sẵn sàng mở lòng nếu tìm được người phù hợp. Tuy nhiên, cô cũng trăn trở về việc con trai không hòa hợp với người mới. Vì vậy, nữ ca sĩ cho biết sẽ rất kỹ lưỡng trong chuyện tình cảm ở tương lai.

Cũng tại đây, Hòa Minzy đã tự nhận mối tình nào cũng đi theo hướng tiêu cực. Trong đó, nữ ca sĩ phiền lòng khi bị nghi không chân thành, vụ lợi và có nhiều toan tính trong các mối quan hệ.

Bà mẹ 1 con tâm sự: “Chuyện tình cảm của em từ trước đến giờ, từ khi em bắt đầu làm nghề luôn thì lúc nào cũng rất tiêu cực. Cái gì chân thành nhất, mộc mạc nhất đều bị hiểu lầm thành điều gì đó rất là âm mưu, thủ đoạn. Em rất hay lên giải thích với mọi người”.

Mừng ‘nóc nhà’ được trả tự do, ông Dũng Lò vôi chi 100 triệu cho bà Phương Hằng đi mua sắm: Không tiêu hết tiền là lòng anh phiền!

0

độ chịu chi và yêu chiều vợ thì khó có ai có thể vượt qua được ông Dũng Lò Vôi. 

Kể từ khi được tại ngoại, mọi động thái của bà Hằng đều thu hút sự quan tâm lớn, trở thành tâm điểm bàn tán của cư dân mạng. Mới đây, bà Hằng xuất hiện với ngoại hình cực sành điệu, từ đầu đến chân “dát” kim cương và đồ hiệu, tự mình lái siêu xe Rolls-Royce hai cửa màu trắng. Nữ CEO tự tin khẳng định “đẳng cấp là mãi mãi” và bản thân chưa bao giờ “mất phong độ”.

Bà Phương Hằng khoe được chồng cho 100 tỷ đi mua sắm
Đáng chú ý, trong khi vừa lái xe vừa trò chuyện, bà Phương Hằng tiết lộ được ông Dũng Lò Vôi cho 100 tỷ để mua sắm. “Hổm vừa, em vừa về chồng em cho em 100 tỷ. Nói nhỏ cho quý vị nghe, cho cả nước nghe, chồng em cho em 100 tỷ. ‘Shopping đi shopping đi, sắm đồ đi, mua kim cương nữa đi’. Trời ơi anh Dũng là chịu chơi lắm nha quý vị. Anh Dũng chịu chơi mà còn chịu chi nữa đó”, nữ CEO hài hước chia sẻ.


Thông tin này nhanh chóng được chia sẻ rộng rãi trên các diễn đàn mạng xã hội, trở thành chủ đề bàn tán rôm rả của dân mạng. Đa số netizen đều trầm trồ trước đẳng cấp chiều vợ của ông Dũng Lò Vôi, một số bình luận: “Tổng tài cũng chỉ được đến thế chứ không thể hơn”; “Vợ chồng cô Hằng chú Dũng lúc nào cũng đẳng cấp, giúp người hết mình và lúc chơi cũng không ai làm lại”; “Ngưỡng mộ cô Hằng, có người chồng yêu thương chiều chuộng như vậy nên chẳng bao giờ phải sân si với ai”;… 

Bà Hằng là tay chơi kim cương thứ thiệt
Bên cạnh sự yêu chiều của ông xã thì bà Nguyên Phương Hằng vốn đã nổi tiếng là người có nhiều sở thích xa xỉ như chơi siêu xe, sưu tập kim cương. Bà sở hữu khối lượng kim cương lớn đến nỗi chủ một tiệm kim cương lớn khẳng định rằng những cửa hàng kim cương ở Việt Nam chưa “đủ tuổi” để bán kim cương cho bà Hằng. Thay vì thoải mái tận hưởng cuộc sống giàu sang, bà Hằng khiến nhiều người nể phục vì sẵn sàng chi không ít khoản tiền lớn để giúp đỡ những người nghèo, có hoàn cảnh khó khăn.

Lấy chồng 3 năm mới xin về nhà đ/ẻ thăm ông bà, mẹ chồng khó tính bỗng đồng ý luôn, ai ngờ khi trở về thì thấy cảnh

0

Ngày con gái lấy chồng xa, ông bà Minh cứ gạt nước mắt. Ông bà nghèo, có mỗi mụn con gái, giờ nó lấy chồng giàu đáng ra phải sung sướng, phải mừng rỡ mới đúng, vậy mà không hiểu sao khi thấy con gái tạm biệt để bước lên xe hoa, cả hai ông bà đều khóc…
Ly cứ nghĩ rằng nhà chồng giàu, cô lại được chồng thương yêu thì sẽ được sung sướng, nhưng không ngờ sau đêm tân hôn, cô mới biết mình đã chính thức bước vào địa ngục. Mẹ chồng cô bảo:
– Con gái lấy chồng thì phải theo nhà chồng. Từ nay không được bước về nhà bên đó nữa. Dù gì bây giờ cô cũng đã thành dâu nhà giàu rồi, đừng có về đó để người ta dị nghị rằng cô có xuất thân nghèo hèn nghe chưa

– Mẹ ơi, bố mẹ con ở cách đây có 200 cây số, con không được phép về cả ngày lễ Tết sao ạ??
– Ừ, muốn yên ổn trong nhà này thì đừng làm trái ý tôi.
Nhà bố mẹ đẻ không có điện thoại nên Ly cũng không biết làm thế nào để liên lạc với họ. Ngay cả lễ lại mặt, nhà chồng Ly cũng không cho làm. Mẹ chồng Ly bảo rằng, Ly được vào nhà chồng làm dâu là một ân huệ quá lớn rồi, giờ nếu cô làm gì sai thì sẽ bị tống cổ đi nên Ly cũng sợ. Ở nhà chồng, mẹ chồng cô là người có tiếng nói lớn nhất, ai cũng phải sợ bà, kể cả chồng cô.
Bình – chồng Ly rất yêu thương Ly nhưng cũng vì đã phải lạy lục mẹ mình rất nhiều lần để thuyết phục bà cho anh lấy Ly về làm vợ nên sau đám cưới, Bình ngày nào cũng nói với vợ:
– Nhịn đi em, đừng cãi lại mẹ nhé, mẹ anh đã chấp nhận em là bà cũng đã xuống nước lắm rồi, đừng để mẹ nổi giận nữa.
Thế là Ly nhịn, mẹ chồng bảo ở nhà làm nội trợ, cô cũng phải ở. Căn nhà 5 tầng khang trang, một mình Ly dọn, cơm nấu cho 7 người ăn, một mình Ly nấu, ngày nào cũng quần quật từ sáng đến đêm, chẳng còn thời gian mà nghỉ ngơi nữa. Ấy vậy mà mẹ chồng Ly có hài lòng đâu, bà bảo:
– Sao có mỗi cái việc nội trợ mà làm cũng không ra hồn thế hả?? Nhà cửa thì bẩn, thức ăn thì chán, thế cô được bố mẹ dạy dỗ như nào hả??

Cứ mỗi lần mẹ chồng đụng đến bố mẹ mình là Ly lại cay sống mũi. Bố mẹ Ly vất vả lắm mới sinh được Ly, ông bà nghèo, dù có mỗi đứa con gái nhưng vì không có việc làm, quanh năm chỉ làm ruộng với bán mấy mớ rau trong vườn thì làm gì đủ tiền. Nhưng ông bà luôn dạy con gái rằng, sống phải có tình có nghĩa, tiền quan trọng thật đấy nhưng không phải là tất cả. Thế mà khi về nhà chồng, hễ Ly làm sai chuyện gì là bố mẹ chồng cô lại gắt lên:
– Bố mẹ cô không biết dạy con à?? Mà nghèo thế nên vốn ứng xử của cô cũng nghèo là đúng rồi.
Ly nuốt nước mắt vào trong, còng lưng phục vụ nhà chồng. Nhưng mỗi lần cô ngỏ ý xin về là mẹ chồng cô lại tỉnh bơ:
– Ừ, giỏi thì về thẳng luôn đi, đừng quay lại đây nữa.
Thế là Ly lại phải từ bỏ ý định. Ly viết thư cho bố mẹ, nhưng chả biết ông bà có nhận được không, mà nhận thì ông bà cũng chẳng biết đọc. Thế là 3 năm ròng rã sau khi đi lấy chồng, Ly vẫn không được về thăm bố mẹ.
Hôm đó, Ly không chịu nổi nữa rồi, cô đánh liều bảo với mẹ chồng:
– Thưa mẹ, con làm dâu nhà ta cũng đã 3 năm rồi. Nhà con cách đây cũng không xa mà 3 năm qua con chưa được về lần nào, giờ con xin phép mẹ cho con về thăm bố mẹ con, xem các cụ sống như thế nào ạ.
Ly nghĩ, chắc kiểu gì mẹ chồng cô phản đối, cô đã định làm căng, nếu lần này phản đối cũng sẽ về, mặc mọi chuyện ra sao thì ra. Ai ngờ mẹ chồng cô cười nhạt:

– Ừ được, về làm giỗ đầu cho ông bà ấy được rồi đó.
– Mẹ…… mẹ nói thế là sao ạ??
– Thì về mà làm giỗ cho bố mẹ cô. Ông bà ấy chết được 2 năm rồi, giờ về mà làm giỗ.
– Mẹ…… Sao mẹ biết?? Mẹ nói thật không??
Ly ôm lấy mẹ chồng, mẹ chồng cô đẩy con dâu ra rồi tỉnh bơ:
– Thì có người báo cho tôi, tôi quên không báo cho cô, đằng nào ông bà ấy cũng chết rồi, giờ nếu muốn về thì tôi cho về đấy.
– Trời ơi!! Sao mẹ ác vậy?? Mẹ cấm con về nhà, cấm con liên lạc, bố mẹ con mất mẹ cũng không cho con biết, sao mẹ ác vậy??

– Cáinhà nghèo kiết xác ấy có cái gì mà cô thích về thế hả?? Tôi giúp cô từ bỏ cái gốc gác nghèo hèn ấy, cô còn không cảm ơn tôi thì thôi. Muốn về thì về luôn đi.
Ly không nói không rằng đi xe ôm ra bến xe chạy thẳng về nhà. Vừa thấy cô, bác hàng xóm đã bĩu môi:
– Gớm, con gái đi lấy chồng sướng quá, đến nỗi bố mẹ mất cũng không về chịu tang, mất gốc quá rồi.
Ly òa lên khóc, cô đẩy cửa vào. Căn nhà ọp ẹp, phía trên bàn thờ, tấm ảnh bố mẹ cô nằm ngay ngắn, căn nhà lạnh lẽo, không có ai hương khói. Ly khóc nấc từng tiếng. Trời ơi!! Sao cô lại bất hiếu thế này cơ chứ?? Ly gào lên:
– Bố ơi, mẹ ơi!! Con xin lỗi!!
Ly quay quắt với cảm giác có lỗi, cô không biết làm gì bây giờ. Giờ cô mới biết, cái giá của việc làm dâu nhà giàu quá đắt đối với mình.

Chị chồng nổi tiếng ki bo vậy mà tự dưng cho con trai tôi 50 triệu tiêu vặt. Tôi nghi ngờ nên mới âm thầm theo dõi thì ng-ã ng-ửa khi biết sự thật đằng sau: Đúng là tâm địa đàn bà

0

Tôi bất ngờ lắm, vì thu nhập của chị chồng không phải cao, thế mà hào phóng tới mức này thì thật khó hiểu.

Nhà chồng tôi có 2 chị em, chị chồng đi lấy chồng trước khi tôi về làm dâu nên chị em ít gặp nhau. Mỗi khi nhà có công việc thì sáng chị về, tối chị lại đi luôn, không bao giờ ở qua đêm. Ban đầu tôi nghĩ là tại nhà chồng chật, chị ở lại không tiện, nhưng sau đó tôi biết anh rể là người rất ghen tuông và có tính sĩ diện hão. Anh ta không thích ở nhà vợ lâu vì cho rằng con rể chỉ nên đến làm khách, thế nên giỗ lễ gì, anh ta cũng chờ đến giờ ăn mới xuất hiện, cũng chẳng bao giờ phụ giúp nhà vợ cái gì. Anh ta cũng không cho vợ ở lại qua đêm nhà bố mẹ, chỉ bởi vì trước kia chị chồng yêu anh hàng xóm. Tuy giờ anh hàng xóm cũng đã lập gia đình, có 2 con rồi, nhưng anh rể vẫn đề phòng triệt để.

Nói qua như thế để thấy chị chồng tôi cũng khổ, lấy phải người chồng gia trưởng. Nhưng do chị chịu đựng giỏi nên nhà cửa vẫn êm ấm, nếu là tôi, chắc l.y hô.n lâu rồi.

 

Tôi không thích anh rể một chút nào. Anh ta luôn khệnh khạng, tỏ vẻ hơn người trong khi bản thân chỉ là một nhân viên bình thường lương 3 cọc 3 đồng. Chị chồng làm công nhân may, tôi nghĩ chắc thu nhập cũng không cao. 2 con của anh chị thì một cháu đang học năm 2 đại học, một cháu thì đang học cấp 1.

Hồi đầu tháng 9, chị chồng bỗng cho con trai tôi 50 triệu, nói là chúc mừng cháu thi đỗ vào lớp 10 một trường có tiếng, chị nói từ lúc biết điểm đã tiết kiệm ra một khoản, giờ đủ 50 triệu – thành một món lớn, thì cho.

Tôi bất ngờ lắm, vì thu nhập của chị chồng không phải cao, đang phải nuôi 2 đứa con ăn học, thế mà hào phóng tới mức này thì thật khó hiểu. Chị bảo tôi đừng nói cho anh rể biết, trước giờ chị chưa cho cháu được cái gì, nhân dịp này thì cho cháu ít tiề.n mua sắm và đóng học phí.

Chiều tối, ăn cơm xong thì chị ra về. Ngẫm nghĩ mãi, tôi thấy không thể nhận số tiề.n này được, tôi nói chuyện với chồng về ý định trả lại tiề.n cho chị chồng, nhưng anh bảo chị đã cho thì cứ cầm lấy, không phải ngại. Nghe thế, tôi càng sinh nghi. Trước đến giờ, chồng tôi rất thương chị, lần nào chị về chơi, anh cũng quan sát xem chị có bị bầm tím ở đâu không, có bị anh rể đán.h hay mắng chử.i gì? Thế mà giờ chồng bảo tôi cầm 50 triệu – có thể là tiề.n tiết kiệm nửa năm trời của chị – một cách tỉnh bơ khiến tôi rất lấn cấn. Tôi quyết định âm thầm tìm hiểu.

Mất một tháng trời dò la thì tôi biết tổng thu nhập của anh chị quả thật không quá 30 triệu/tháng, mỗi tháng tiết kiệm triệt để thì cũng chỉ dư cùng lắm 20 triệu, vậy mà lại cho con tôi nhiều như thế này?

Sau khi lục tung lại các vấn đề, tôi chợt nhớ ra cách đây 8 năm, anh chị xây nhà mới, chồng tôi cho anh chị vay 20 triệu, sau đó 2 năm, chị chồng cũng đem trả đủ. Giờ mới thấy lạ, tại sao chỉ có 20 triệu trong khi chồng tôi là người kiếm ra tiề.n, và tại sao cả anh rể và chị chồng đều không ai ch.ê ba.i trách móc nhà vợ keo kiệt, em vợ bủn xỉn? Với tính cách của anh rể thì chắc chắn không thể nào nhẫn nhịn như thế được. Có nhà mới xong, chị chồng mang thai, sinh đứa con thứ 2 nên tôi cũng quên luôn chuyện này.

Chị chồng bỗng dưng cho con trai tôi 50 triệu, tôi sinh nghi nên âm thầm tìm hiểu và ngã ngửa khi phát hiện ra sự thật - Hình 1

 

Ảnh minh họa

Tối hôm đó, tôi đem thắc mắc ra hỏi chồng, chồng thì cứ gạt đi, bảo chuyện đã qua. Tôi biết ngay là anh nắm được gì đó nên càng dồn ép, một mặt tôi hỏi đi hỏi lại chuyện nhà cửa, một mặt tôi nằng nặc đòi trả chị chồng 50 triệu. Cuối cùng, sợ tôi làm ầm đến tai anh rể nên chồng đành nói ra sự thật.

Thì ra trước khi cưới tôi, chồng tôi có một khoản tiề.n tiết kiệm gần 1 tỷ, 8 năm trước, anh đã rút 700 triệu ra cho chị chồng xây nhà chỉ bởi nhà anh chị quá chật chội, dột nát, cháu lớn không có phòng riêng nên vợ chồng chị không dám sinh cháu thứ 2. Thế nên chồng tôi liền cho chị một khoản tiề.n đủ để xây nhà, anh chị chỉ bỏ tiề.n mua nội thất. 20 triệu mà anh chị giả vờ đến vay là để qua mặt tôi.

Việc này anh rể biết nên mới vui vẻ hỉ hả như vậy.

Chị chồng từng mấy lần đề cập tới chuyện trả chồng tôi một ít tiề.n lo công việc – vì đợt này chồng tôi đang xây trang trại – nhưng chồng tôi không lấy, thế nên chị nghĩ tới việc cho con trai tôi. Nhưng chị sợ anh rể biết nên phải giấu giếm. Tính anh rể có thể nhận của chồng tôi 700 triệu xây nhà nhưng lại không muốn bỏ ra 50 triệu trả lại.

Nghe mà tôi ngã ngửa. Không ngờ chồng tôi có nhiều tiề.n như thế nhưng lại giúp chị gái chứ không xây lại nhà mình. Căn nhà 2 vợ chồng tôi đang ở tuy vẫn tốt nhưng dù sao cũng là nhà 2 tầng kiểu cũ từ thời bố mẹ chồng xây cho, giờ lọt thỏm trong một dãy nhà mới đẹp đẽ của hàng xóm, trông thật lẻ loi. Tôi không biết nên trách chồng quá hào phóng hay nên khen anh biết thương ruột thịt đây?

Đi xuất khẩu lao động 4 năm chắt bóp gửi tiền về cho vợ xây nhà to nhất làng. Ngày trở về tôi sững sờ khi thấy b::é 3t nhà hàng xóm gọi vợ tôi là mẹ. Ki::nh kh::ủng nhất là khi hàng xóm kể lại có những lần vợ tôi và bố đứ::a b::é…

0

Sau 4 năm đi xuất khẩu lao động nước ngoài về, tôi háo hức với bao kế hoạch cho gia đình. Nhớ lại ngày tôi ra sân bay, vợ tôi – Lan, nước mắt rưng rưng dặn dò tôi giữ sức khỏe, sớm trở về.
Đi xuất khẩu lao động 4 năm vừa về, tôi sững sờ khi thấy bé 3 tuổi nhà hàng xóm gọi vợ tôi là “mẹ” Tôi rất muốn tin vợ nhưng mọi thứ diễn ra trước mắt khiến tôi vô cùng khó hiểu, ảnh minh họa: DSD

Giờ đây, tôi trở về với mong muốn đoàn tụ, xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn từ số tiền dành dụm được. Nhưng chẳng ngờ, cuộc sống ở quê hương đã thay đổi nhiều, và một trong những điều khiến tôi sốc nhất chính là sự xuất hiện của thằng bé hàng xóm – cậu bé chỉ mới 3 tuổi nhưng lại gọi vợ tôi là “mẹ”.

Ngày đầu tiên về nhà, khi tôi đang ngồi ngoài sân nghỉ ngơi, tôi nghe thấy tiếng cười nói vang lên từ phía bên kia hàng rào. Tôi quay lại và thấy một cậu bé dễ thương, chập chững chạy đến phía vợ tôi, miệng líu lo gọi: “Mẹ Lan, mẹ Lan!”. Tôi hơi ngỡ ngàng, nhưng không nghĩ nhiều. Có lẽ đứa trẻ chỉ đang nhầm lẫn, tôi tự nhủ. Nhưng rồi tôi nhận ra vợ tôi đáp lại cậu bé với sự ân cần và yêu thương không khác gì một người mẹ thực sự.

Tối hôm đó, tôi hỏi vợ về chuyện thằng bé.

“Lan này, thằng bé con nhà ai mà lại gọi em là mẹ thế?” – Tôi hỏi vợ với sự tò mò pha chút bối rối.

“À, đó là bé Nam, con nhà anh Hưng ở bên kia. Mẹ nó mất sớm, bố đi làm suốt, nên thằng bé thiếu thốn tình cảm lắm. Lâu dần nó quen miệng gọi em là mẹ thôi. Tội nghiệp lắm, anh đừng nghĩ gì nhé.” – Vợ tôi giải thích một cách bình thản.

Nghe vợ nói vậy, tôi cũng thấy hơi động lòng. Thằng bé không có mẹ, lại sống với bố đơn thân thì rõ ràng sẽ thiếu thốn tình cảm. Mà vợ tôi, trước giờ luôn là người tốt bụng, hay giúp đỡ người khác, đặc biệt là những hoàn cảnh khó khăn. Nghĩ tới điều đó, tôi không hỏi thêm nữa và cũng cố gắng không suy nghĩ nhiều.

Nhưng từ đó, tôi bắt đầu để ý nhiều hơn đến cách vợ tôi đối xử với thằng bé Nam. Mỗi lần nó sang chơi, Lan luôn nựng nịu, chăm sóc thằng bé rất cẩn thận. Có những hôm, tôi thấy vợ nấu ăn còn dành phần cho Nam, rồi còn mua cả quần áo mới cho nó. Điều này khiến tôi cảm thấy không thoải mái lắm, nhưng tôi tự trấn an mình rằng có lẽ vợ tôi chỉ đơn giản là thương cảm và muốn giúp đỡ.

Một hôm, tôi thấy thằng bé ngồi chơi trước nhà, tôi đến gần và hỏi chuyện:

“Nam này, sao con lại gọi cô Lan là mẹ?” – Tôi hỏi nhẹ nhàng.

“Dạ, vì mẹ Lan thương con, mẹ Lan nói sẽ chăm con như mẹ ruột.” – Câu trả lời của thằng bé ngây thơ nhưng khiến lòng tôi dậy lên một nỗi hoài nghi.

Tôi bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn. Sự quan tâm, chăm sóc của vợ tôi dành cho thằng bé không chỉ đơn giản là tình cảm của một người hàng xóm hay một người phụ nữ tốt bụng. Nó có gì đó nhiều hơn, sâu hơn. Mỗi lần thằng bé đến, tôi thấy Lan luôn để ý từng chút, chăm sóc cẩn thận đến từng chi tiết. Có hôm, Lan còn ở bên nhà anh Hưng rất lâu, nói là giúp anh ta dọn dẹp, nhưng tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu.

Rồi có một lần, tôi quyết định nói chuyện thẳng thắn với Lan.

 

“Lan, anh cảm thấy em quan tâm thằng bé Nam quá mức. Anh hiểu nó đáng thương, nhưng dường như em đã dành quá nhiều tình cảm cho nó. Anh thực sự thấy không thoải mái.” – Tôi nói, cố giữ giọng bình tĩnh nhưng không giấu nổi sự nghi ngờ.

Lan nhìn tôi, có chút bất ngờ:

“Anh, em chỉ muốn giúp đỡ thằng bé thôi mà. Anh Hưng một mình nuôi con vất vả, em thấy thương nên chăm sóc nó như con đẻ. Anh không tin em à?”

Tôi không biết phải trả lời sao. Thực sự tôi muốn tin vợ, nhưng càng ngày càng có nhiều chuyện khiến tôi nghi ngờ. Mối quan hệ giữa Lan và anh Hưng quá thân thiết, thậm chí có hôm tôi thấy họ nói chuyện vui vẻ, gần gũi một cách lạ lùng. Dù anh Hưng là hàng xóm, nhưng sự thân thiết này có gì đó quá mức.

Một buổi chiều, khi tôi đi ngang qua nhà anh Hưng, tôi vô tình thấy Lan đang bế thằng bé Nam, cười đùa với anh Hưng. Hình ảnh đó khiến trong lòng tôi dậy lên sự khó chịu. Tôi tự hỏi: liệu giữa họ có gì không đúng? Chẳng lẽ trong thời gian tôi đi nước ngoài, vợ tôi và anh ta đã có mối quan hệ gì đó mà tôi không biết?

 

Từ lúc đó, tôi không thể yên lòng. Tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, và sự nghi ngờ cứ lớn dần lên. Tôi không muốn ghen tuông vô lý, nhưng mỗi lần nhìn thấy vợ và thằng bé, rồi nghĩ đến sự thân thiết giữa vợ và anh Hưng, tôi không thể ngừng nghĩ rằng có điều gì đó bất thường.

Tôi đã thử hỏi thăm những người hàng xóm, nhưng họ cũng chỉ nói rằng Lan và anh Hưng thường xuyên giúp đỡ nhau, vì nhà anh ấy đơn chiếc. Nhưng điều này không làm tôi cảm thấy yên tâm hơn. Những hành động nhỏ nhặt mà tôi quan sát được mỗi ngày khiến tôi thêm phần nghi ngờ. Tình cảm mà Lan dành cho thằng bé Nam giống như tình cảm của một người mẹ thực sự, và điều đó làm tôi cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Tôi phải làm gì đây? Tôi không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình mình chỉ vì những nghi ngờ không có bằng chứng, nhưng nếu thực sự giữa Lan và anh Hưng có gì đó, tôi cũng không thể bỏ qua được. Tôi cần tìm ra sự thật để biết mình nên làm gì tiếp theo.

Vậy là, trong lòng đầy những suy tư và lo lắng, tôi quyết định sẽ nói chuyện thẳng thắn với vợ một lần nữa. Tôi biết rằng chỉ có sự thật mới có thể giải quyết được vấn đề này, dù sự thật có thể đau đớn đến mức nào đi chăng nữa.