Home Blog Page 97

Một cặp vợ chồng mới kết hôn rất nghèo và sống trong một nông trại nhỏ. Một ngày, người chồng nói với vợ: “Em yêu, anh sẽ rời ngôi nhà này… Anh sẽ phải đi rất xa, rất xa, tìm một công việc, rồi làm thật chăm chỉ để có thể trở về và cho em một cuộc sống đầy đủ mà em luôn xứng đáng. Anh không biết đôi ta sẽ biệt ly bao lâu, vì vậy anh chỉ đòi hỏi em một điều này thôi: Hãy đợi anh. Khi anh không còn ở đây, em hãy giữ tấm lòng son, hãy bảo toàn sự thủy chung, bởi anh cũng sẽ như vậy với em.” Sau đó, người chồng rời đi. Ngày lại ngày trôi qua, anh đã đi một quãng đường rất rất xa, cho đến khi gặp một lão nông bên đường. Ông lão cũng đang cần tìm người phò tá mình. Chàng trai trẻ bước đến và tỏ ý muốn trở thành người hầu cận giúp đỡ ông mỗi ngày. Ông lão chấp nhận, sau đó, họ cùng thảo luận với nhau. Anh nói: “Hãy để tôi làm việc chừng nào tôi còn có thể, và khi tôi nhận thấy đã đến lúc phải trở về cố hương, xin hãy để tôi đi. Tôi không muốn nhận một đồng lương nào trong lúc này – ngài vui lòng giữ lại giúp tôi cho đến ngày tôi rời đi. Vào ngày ấy, xin hãy đưa lại cho tôi toàn bộ số tiền ấy”. Họ cùng đồng ý với thỏa thuận này. Và thế là người chồng làm việc trong nông trại của ông lão trong suốt 20 năm – không có ngày lễ, và cũng không có ngày nghỉ ngơi…

0

Một cặp vợ chồng mới kết hôn rất nghèo và sống trong một nông trại nhỏ. Một ngày, người chồng nói với vợ: “Em yêu, anh sẽ rời ngôi nhà này… Anh sẽ phải đi rất xa, rất xa, tìm một công việc, rồi làm thật chăm chỉ để có thể trở về và cho em một cuộc sống đầy đủ mà em luôn xứng đáng. Anh không biết đôi ta sẽ biệt ly bao lâu, vì vậy anh chỉ đòi hỏi em một điều này thôi: Hãy đợi anh. Khi anh không còn ở đây, em hãy giữ tấm lòng son, hãy bảo toàn sự thủy chung, bởi anh cũng sẽ như vậy với em.”

Sau đó, người chồng rời đi. Ngày lại ngày trôi qua, anh đã đi một quãng đường rất rất xa, cho đến khi gặp một lão nông bên đường. Ông lão cũng đang cần tìm người phò tá mình. Chàng trai trẻ bước đến và tỏ ý muốn trở thành người hầu cận giúp đỡ ông mỗi ngày. Ông lão chấp nhận, sau đó, họ cùng thảo luận với nhau. Anh nói:

“Hãy để tôi làm việc chừng nào tôi còn có thể, và khi tôi nhận thấy đã đến lúc phải trở về cố hương, xin hãy để tôi đi. Tôi không muốn nhận một đồng lương nào trong lúc này – ngài vui lòng giữ lại giúp tôi cho đến ngày tôi rời đi. Vào ngày ấy, xin hãy đưa lại cho tôi toàn bộ số tiền ấy”.

nong-trai
(Ảnh: Pixabay)

Họ cùng đồng ý với thỏa thuận này. Và thế là người chồng làm việc trong nông trại của ông lão trong suốt 20 năm – không có ngày lễ, và cũng không có ngày nghỉ ngơi. Thấm thoắt 20 năm đã trôi qua, anh đến gặp ông chủ của mình và nói:

“Thưa ngài, đã đến lúc tôi cần phải trở về nhà, xin ngài hãy gửi lại tôi số tiền lương trong những năm qua”.

Ông chủ của anh trả lời:

“Tốt lắm! Sau cùng, ta đã có thỏa thuận với anh và ta sẽ giữ lời. Tuy nhiên, trước khi anh đi, ta muốn anh hãy cân nhắc điều này: Hoặc là ta sẽ trả lại anh tất cả số tiền và để anh đi; hoặc ta sẽ cho anh 3 lời khuyên và để anh đi. Nếu anh chọn túi tiền, ta sẽ không cho anh 3 lời khuyên ấy; và ngược lại, nếu anh chọn lời khuyên, ta cũng sẽ không đưa tiền cho anh. Bây giờ, chàng trai, hãy trở về phòng và suy nghĩ trước khi cho ta biết quyết định của mình”.

Sau hai ngày suy nghĩ, anh quay lại và nói với ông chủ:

“Thưa ngài, tôi muốn nhận 3 lời khuyên của ngài”.

“Đừng quên rằng, nếu ta cho anh 3 lời khuyên này, ta sẽ không đưa tiền cho anh. Anh còn băn khoăn điều gì không?”

“Thưa ngài, tôi muốn nhận 3 lời khuyên…”

Sau đó, ông chủ nói với anh:

“Một là: Đừng bao giờ lựa chọn đường tắt trong cuộc đời. Những con đường nóng vội có thể tiềm ẩn mối hiểm họa khôn lường!

“Hai là: Đừng bao giờ quá hiếu kỳ, bởi cái giá cho hiếu kỳ có thể là quá đắt…

“Ba là: Đừng bao giờ quyết định trong cơn nóng giận hay trong lúc tuyệt vọng, bởi những quyết định mù quáng sẽ khiến anh phải hối hận muộn màng.”

Tiếp đó, ông chủ đưa cho anh ba chiếc bánh mỳ và nói:

“Đây là 3 chiếc bánh mỳ dành cho anh: Hai chiếc trên đường, còn chiếc cuối cùng để anh thưởng thức cùng vợ mình khi trở về nhà”.

Tạm biệt ông lão, người đàn ông lên đường trở về. Con đường 20 năm cách trở trải dài ra trước mắt. Anh hồi hộp mong chờ đến giây phút đoàn tụ với người vợ ở quê nhà.

Sau ngày đầu tiên, anh gặp một hành khách trên đường. Người lạ mặt nói:

“Chàng trai, anh đang đi đâu thế?”

“Đến một nơi rất xa, cách đây 20 ngày đường nếu tôi tiếp tục đi về hướng này”.

Người lạ mặt lại nói:

“Ồ, anh bạn trẻ, đường sẽ rất dài và xa xôi! Tôi biết có một ngã rẽ khác giúp anh sớm trở về nhà”.


(Ảnh: Pixabay)

Anh hăm hở bước theo con đường mới này. Nhưng rồi sau đó, chợt nhớ lại lời khuyên đầu tiên của ông lão, anh bèn quay trở lại con đường cũ lúc đầu. Nhiều ngày sau đó, anh vô tình biết rằng đoạn đường tắt hôm trước có rất nhiều đạo tặc mai phục.

Nhiều ngày nữa lại trôi qua, anh may mắn tìm thấy một nhà nghỉ ven đường. Anh dừng chân dùng bữa tối rồi ngủ một giấc dài…

Đến nửa đêm, anh chợt tỉnh giấc vì nghe thấy tiếng la hét thất kinh bên ngoài phòng trọ. Anh bước ra khỏi chăn và toan mở cửa xem điều gì đang diễn ra. Bất giác, anh nhớ lại lời khuyên thứ hai nên nén nỗi tò mò và quay trở lại giường.

Sáng hôm sau, khi dùng điểm tâm, người chủ nhà trọ hỏi rằng, liệu anh có nghe thấy tiếng la hét thất thanh đêm qua không. Anh đáp lại là có. Ông bèn hỏi tiếp:

“Anh không tò mò xem chuyện gì đang xảy ra sao?”

“Không, không hề!”

“Thật may mắn, anh là vị khách đầu tiên có thể sống sót mà rời khỏi đây. Trong làng chúng tôi có một con quỷ. Ban đêm, nó thường la hét để gây sự chú ý. Bất kỳ ai nghe thấy tiếng hét mà chạy tới đều sẽ rơi vào nanh vuốt con quỷ này…”

Anh lại tiếp tục cuộc hành trình của mình. Càng gần tới cố hương, anh lại càng hồi hộp và vui sướng. Ngày lại ngày, đêm lại đêm, đôi chân anh đã mệt mỏi rã rời. Cuối cùng anh cũng thấy thấp thoáng ánh lửa bập bùng trong túp lều thân quen.

Lời khuyên
(Ảnh: wildography)

Bầu trời đã tối lắm rồi, mà mái nhà của anh vẫn còn một quãng dài phía trước. Qua khung cửa sổ, anh thấy bóng dáng người vợ hiền mà anh luôn yêu tha thiết. Nhưng kìa, nàng không ở đó một mình mà còn xuất hiện một gã đàn ông nào đó… Nàng vuốt tóc hắn ta, có vẻ hai người rất tình cảm bên nhau.

Hình ảnh trước mắt khiến trái tim anh tan vỡ và cay đắng. Trong lòng anh sục sôi một nỗi tức giận và tủi nhục. Anh chỉ muốn chạy ngay đến để trút nỗi giận này. Nhưng rồi anh hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại khi nhớ đến lời khuyên thứ ba.

Anh dừng chân và quyết định ngủ lại bên ngoài. Nằm trên bãi cỏ giữa núi đồi và ngắm nhìn sao trời, anh tự nhủ sẽ chờ đến sáng mai.

ngoi-nha-nho
(Ảnh: Pixabay)

Khi ánh bình minh ló rạng cũng là lúc anh lấy lại hoàn toàn bình tĩnh. Anh nói với chính mình:

“Ta sẽ không làm hại vợ ta và người tình của nàng. Ta sẽ trở lại bên ông chủ và yêu cầu ông chấp nhận ta làm việc thêm lần nữa. Nhưng trước khi lên đường, ta muốn gặp nàng để nói rằng ta vẫn luôn thủy chung với nàng…”

Anh ngập ngừng gõ cửa… Khi vợ anh mở cửa, cô đã òa lên hạnh phúc và ôm chầm lấy anh. Anh chỉ nhỏ nhẹ:

“Anh luôn một lòng một dạ với em, nhưng tại sao em lại phản bội niềm tin ấy?”

Lời kết tội như làm trái tim thắt lại, cô nói:

“Làm sao em có thể phản bội anh? Em không bao giờ làm điều gì trái với lương tâm mình. Em đã kiên nhẫn đợi chờ anh suốt 20 năm qua…”

“Vậy còn người đàn ông bên cạnh em đêm qua? Anh ta là ai chứ!”

Đến lúc này, cô mới mỉm cười:

“Đó là con trai chúng ta! Khi anh rời đi, em mới phát hiện rằng mình mang thai. Đến nay, con chúng ta đã 20 tuổi rồi”.

Những lời nói ấy như dòng suối mát lành cuốn trôi nỗi buồn lo trong lòng anh. Anh cầu xin cô tha thứ, rồi bước vào phòng gặp người con trai anh chưa từng biết mặt. Sau đó, cả gia đình đoàn tụ trong bữa sáng mà vợ anh mới chuẩn bị. Anh lấy ra chiếc bánh mỳ cuối cùng và đặt lên bàn.

Khi cắt bánh mỳ làm ba phần đều nhau, anh bất ngờ khi nhìn thấy toàn bộ số tiền lương của 20 năm qua được giữ kín trong đó. Số tiền không chỉ là 20 năm mà còn vượt xa gấp nhiều lần.

Đức Chúa trời cũng giống như ông chủ trong câu chuyện kể trên. Khi yêu cầu chúng ta cống hiến, ngài còn dành tặng chúng ta nhiều hơn những gì ta đã làm. Ngài muốn những đứa con của ngài có được trí huệ sáng suốt, và có cả những phúc lành xứng đáng…

Nước đi sai lầm khi vừa ra t/ù của bà Nguyễn Phương Hằng: Ngựa quen đường cũ, nhiều người quay xe anti vì nói thì hay nhưng không làm được

0

Thay vì livestream, giờ đây bà Nguyễn Phương Hằng lại có cách khác để trò chuyện với mọi người. Thế nhưng không còn mong chờ như trước, giờ đây nhiều người đã bắt đầu thấy mệt mỏi.

Hôm 2/10, báo Tuổi Trẻ Online đưa tin, đại diện Công ty CP Đại Nam xác nhận thông tin bà Nguyễn Phương Hằng sẽ không livestream trên tất cả các phương tiện truyền thông từ đây về sau vì “lý do sức khỏe và muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình”.

Bà Nguyễn Phương Hằng vừa ra tù đã ‘quen đường cũ’, CĐM ngán ngẩm vì nói thì hay nhưng không làm được

Dư luận tỏ ra đồng tình với quyết định này của nữ CEO. Bởi trước đó bà phải ngồi tù cũng vì không kiểm soát được lời nói trong những buổi phát sóng trực tiếp. Tuy nhiên, có vẻ như đó chỉ là một chiêu “đánh lạc hướng” hoặc lời nói vui của bà Nguyễn Phương Hằng. Tuy không livestream nhưng bà chủ Đại Nam vẫn có những phát ngôn gây bão đều đều, mới đây nhất còn thông báo tổ chức luôn talkshow.

nguyen-phuong-hang-4

Cụ thể, fanpage “Trường đua Đại Nam” và “Khu du lịch Đại Nam” vừa qua lần lượt thông báo bà Nguyễn Phương Hằng sẽ tổ chức talkshow để chào mừng ngày 20/10, với chủ đề “Thông cảm hay vô cảm”. Theo chia sẻ của phía Đại Nam, buổi trò chuyện này chia sẻ góc nhìn về vai trò phụ nữ trong xã hội hện đại, suy ngẫm về giá trị cốt lõi trong giao tiếp, ứng xử của con người, đặc biệt là phái nữ.

“Điểm nhấn đặc biệt của chương trình là buổi talkshow sẽ chỉ diễn ra trực tiếp, CEO Nguyễn Phương Hằng sẽ giao lưu và trả lời trực tiếp các câu hỏi của khán giả có mặt tại sự kiện, mang đến không khí gần gũi và tương tác chân thật nhất”, phía Đại Nam cho biết.

nguyen-phuong-hang-1

Không như trước đây, dưới phần bình luận của những bài đăng này lại tràn ngập sự ngán ngẩm, cho rằng bà Nguyễn Phương Hằng đang “ngựa quen đường cũ”. Một số người bình luận việc nữ CEO nói không livestream nhưng thay vào đó lại tổ chức talkshow phát sóng trực tiếp chẳng khác gì “nói 1 đường làm 1 nẻo”. Những phát ngôn nhạy cảm, động chạm gần đây của bà Hằng cũng được nhắc đến như một lời “cảnh báo” mong nữ CEO không phạm phải sai lầm cũ.

“Nghỉ ngơi thêm đi cô. Khoan đã mở các talkshow, thời điểm này rất nhạy cảm”.

“Thôi chị ơi, ngưng được rồi, nói nhiều hay bị lỡ lời. Ếch chết tại miệng. Hãy để mọi người yêu mến chị với tư cách là 1 mạnh thường quân vĩ đại, 1 người phụ nữ tài sắc vẹn toàn”.

“Bớt bớt lại chị ơi, vui vẻ ca hát thôi”.

“Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho người dại kẻ mừng kẻ lo”.

 

“Doanh nhân bây giờ không cần làm việc mà thích đi nói chuyện thế nhỉ?”.

Trước những ý kiến trái chiều từ cư dân mạng, phía bà Nguyễn Phương Hằng và Đại Nam vẫn chưa có phản hồi thêm.

Chỉ mới vài ngày trước, vợ ông Dũng Lò Vôi còn xuất hiện trong một livestream ngắn nói về chuyện vi phạm bản quyền ca khúc “Đoạn buồn đêm mưa” của tác giả Tú Nhi (danh ca Chế Linh) và Vinh Sử. Bà Hằng cho biết rất hoang mang khi biết mình đã chế lời bài hát trên thành bài “T30 và tôi”, “Mưa An Phước”. Dù vậy nữ CEO vẫn tin tưởng danh ca Chế Linh sẽ không kiện mình. Bà Hằng hứa sẽ công khai cảm ơn nam Chế Linh và mời ông về Việt Nam biểu diễn trong thời gian tới.

Ngày cưới của tôi và em đã được ấn định. Tôi đón chờ ngày 08/05/2016 sắp tới như một món quà của cuộc đời cho em, cho tôi và cho cả người cha già của tôi nữa. Vậy mà chỉ trong phút chốc, giấc mơ ấy tan tành. Nó phá vỡ niềm tin của tôi, hạnh phúc của tôi nhưng đau khổ hơn thế, nó có thể biến tôi thành một người con bất hiếu mà có nằm mơ, cả cuộc đời này tôi cũng không dám nghĩ mình sẽ có ngày bất hiếu với cha … Em là người biết rõ hoàn cảnh của tôi. Tôi mồ côi cha từ bé, mẹ tôi góa chồng năm mẹ 26t, mẹ có hai đứa con trai, đứa lớn 5t, đứa bé vừa mới 1t. Trong làng ngoài xóm nói mẹ tôi số sát chồng, ông bà nội không nhìn nhận cháu. Mẹ tôi một mình nuôi hai anh em tôi trong đớn đau và tủi пhục. Trong làng có một người đàn ông tuổi đã ngoài 30 nhưng do di chứng của bệпh quai bị nên chẳng lấy vợ. Người đàn ông ấy bất chấp tất cả, xin được cưu mang ba mẹ con tôi dù gia đình từ bỏ, làng xóm chê cười và bạn bè dè bỉu. Người đàn ông đó chính là bố tôi. Bố không sợ số phận, không sợ gì số sát phu của mẹ tôi mà đón nhận chúng tôi như chính các con do bố dứt ruột sinh thành … Ba năm sau ngày bố tôi lấy mẹ, mẹ tôi mắc bệпh hiểм пghèc và qua đời. Chôn vùi nỗi tiếc thươпg vợ, bố vẫn nói với mọi người rằng hai anh em tôi chính là món quà quí giá mà mẹ để lại…..

0

Ngày cưới của tôi và em đã được ấn định. Tôi đón chờ ngày 08/05/2016 sắp tới như một món quà của cuộc đời cho em, cho tôi và cho cả người cha già của tôi nữa. Vậy mà chỉ trong phút chốc, giấc mơ ấy tan tành.

Nó phá vỡ niềm tin của tôi, hạnh phúc của tôi nhưng đau khổ hơn thế, nó có thể biến tôi thành một người con bất hiếu mà có nằm mơ, cả cuộc đời này tôi cũng không dám nghĩ mình sẽ có ngày bất hiếu với cha …

Em là người biết rõ hoàn cảnh của tôi. Tôi mồ côi cha từ bé, mẹ tôi góa chồng năm mẹ 26t, mẹ có hai đứa con trai, đứa lớn 5t, đứa bé vừa mới 1t. Trong làng ngoài xóm nói mẹ tôi số sát chồng, ông bà nội không nhìn nhận cháu.

 

 

Mẹ tôi một mình nuôi hai anh em tôi trong đớn đau và tủi пhục. Trong làng có một người đàn ông tuổi đã ngoài 30 nhưng do di chứng của bệпh quai bị nên chẳng lấy vợ. Người đàn ông ấy bất chấp tất cả, xin được cưu mang ba mẹ con tôi dù gia đình từ bỏ, làng xóm chê cười và bạn bè dè bỉu.

Người đàn ông đó chính là bố tôi. Bố không sợ số phận, không sợ gì số sát phu của mẹ tôi mà đón nhận chúng tôi như chính các con do bố dứt ruột sinh thành …

Ba năm sau ngày bố tôi lấy mẹ, mẹ tôi mắc bệпh hiểм пghèc và qua đời. Chôn vùi nỗi tiếc thươпg vợ, bố vẫn nói với mọi người rằng hai anh em tôi chính là món quà quí giá mà mẹ để lại.

Từ ngày đó, nhà chỉ có 3 bố con nhưng chúng tôi chưa bao giờ phải nhịn đói, cũng chưa từng nghỉ học dù chỉ 1 buổi. Bố nhận tất cả công việc có thể ( đóng gạch ba banh thuê, làm củ sứ điện, làm phụ hồ …) để nuôi chúng tôi khôn lớn.

Nhiều đêm thức giấc, hình ảnh Bố tôi ngồi bên ngọn đèn khâu cặp sách cho anh em tôi mãi không bao giờ tôi quên.

Có lần, đoàn thợ nhận được công trình lớn nhưng phải xa nhà 1 tháng, Bố tôi muốn đi lắm để kiếm được nhiều tiền, nhưng vì lo cho anh em chúng tôi ở nhà nên Bố lại từ chối chỉ để ở cạnh các con.

Sau lần đấy, họ không nhận Bố tôi làm thợ phụ nữa, Bố lại chuyển sang nghề bốc vác thuê, cứ ai gọi là đi, bất kể ngày hay đêm, chỉ mong đủ tiền cho các con ăn học.

Từ lúc tôi nhận thức được, tôi chưa thấy Bố tôi khóc bao giờ. Lần đầu tiên tôi thấy Bố tôi khóc là ngày tôi nhận giấy báo trúng tuyển ĐHKTQD ( K46).

Ngày hôm đó, Bố tôi cầm tờ giấy báo trúng tuyển ĐH của tôi mà 2 tay run rẩy, Bố để lên bàn thờ Mẹ thắp hương rồi cứ thế mà khóc.

Tôi và em trai chỉ biết nhìn Bố mà không nói nên lời.

Suốt những năm ĐH, Bố chưa bao giờ chậm gửi tiền đóng học phí cho tôi dù chỉ 1 ngày, mặc tôi nói tôi đi làm thêm, mặc tôi có học bổng Bố vẫn gửi tiền đều đặn cho tôi và căn dặn tôi ăn uống đầy đủ, đừng làm thêm nữa, một mình Bố làm là đủ rồi. Năm 2 ĐH tôi bị tai nạn nặng và phải nhập viện gần 1 tháng.

Cả tháng đó, Bố mang em trai lên Hà Nội chăm tôi, tôi bảo sao Bố không để em ở nhà cho nó đi hoc thì Bố bảo đi đâu Bố cũng mang các con theo vì Bố không yên tâm giao các con cho bất cứ ai.

Gần 1 tháng đó, ngày Bố ra cầu Long Biên chờ người gọi việc bốc vác là làm, tối lại chăm sóc tôi trong viện. Những ngày tháng đó, cả đời tôi không bao giờ quên…

Tôi ra trường đi làm cũng chưa mua được gì cho Bố, chỉ vài bộ quần áo mà mỗi lần mua, Bố lại dỗi lên dỗi xuống kêu tốn tiền. Tôi cũng mới sửa được cái nhà, cũng nuôi được em trai ĐH. Bố vẫn luôn thế, vẫn bắt tôi dành tiền để cưới vợ, để mua nhà trên này, Bố bảo Bố vẫn làm được con đừng lo.

Hôm nhà tôi sang nói chuyện người lớn với nhà em, tôi dẫn Bố đi mua 1 bộ vest, Bố bảo mua đắt lắm mà Bố chỉ mặc có 3 ngày ( ngày dạm ngõ, ăn hỏi và ngày cưới) con thuê hay mượn cho Bố cũng được, tiền đó còn để lo cỗ bàn. Tôi ứa nước mắt, ép mãi Bố mới chịu thử áo.

Hôm nay tôi và em đi thử áo cưới, em vẫn đang thử đồ, điện thoại em có tin nhắn zalo của người bạn thân em. Tôi nghĩ cô ấy gửi lời chúc mừng nên mở ra xem. Tôi không tin vào mắt mình khi nhìn đoạn chat giữa em và bạn ấy.

Em nói sao? Em nói dù lấy tôi em vẫn không muốn ở với Bố tôi. Em bảo rằng em không muốn chăm bố chồng hờ. Em bảo với bạn rằng : “ổng có đẻ ra chồng tao đâu mà tao phải chăm. Cưới rồi cứ để ông ấy ở quê với thằng em… ”

Còn nhiều, nhiều nữa mà tôi không thể đọc vì mắt cứ nhòe đi…

10 nguyên tắc người bố nào cũng nên nhớ khi nuôi dạy con gái

Em từng nói sẽ chăm Bố tôi, yêu thươпg Bố tôi khi chúng tôi là vợ chồng vậy bây giờ tôi nên tin lời em nói với tôi hay tin vào đoạn chat giữa em với bạn? Em có thể yêu tôi ít đi nhưng thươпg Bố tôi được không ?

Người Bố đã mang anh em tôi đến cuộc đời này. Cho em một người chồng mà em vẫn ngày ngày nói yêu thươпg.

Ngày cưới đã định, Bố tôi vui mừng đi mời khắp xóm làng. Bố tự hào về em, người con dâu có học thức. Còn tôi, tôi ngồi đây trăn trở, khổ đau. Liệu tôi có làm em thay đổi được không?

Liệu em có sẵn lòng thay đổi để thươпg yêu Bố tôi không ??? Tôi sợ lắm một tình yêu ích kỷ, chỉ nghĩ cho bản thân. Tôi vốn chỉ quen với tình yêu cho đi mà không bao giờ biết nhận lại của Bố mà thôi.

Gửi anh trai.

Hôm qua tình cờ đứa bạn cho em đọc những lời tâm sự của anh trên group, em đã nhận ra ngay đó là anh của em. Nước mắt em đã rơi. Em không rơi nước mắt vì anh mà vì Bố của chúng ta anh à.

Khi anh viết lên những dòng tâm sự ấy, em hiểu anh đã phân vân nhiều lắm. Để em kể anh nghe, nghe về Bố của chúng ta những ngày anh vắng nhà, còn quyết định như thế nào thì tùy anh định liệu, em không dám cản ngăn.

Ngày anh lên trường nhập học, em và Bố lên Hà Nội cùng anh, anh còn nhớ chứ. Lúc trở về, nhà Nội ( Nội ruột gồm 2 Ông Bà và 2 Chú) sang bảo Bố : ” thằng H có phải là con ông đâu mà ông đi khoe khắp đầu làng cuối xóm, nó đậu đại học là do gen nhà tao thông minh, chứ gen nhà mày thì chỉ có đi làm cửu vạn mà thôi.”

Hôm đó em đã lao vào ẩu đả với hai Chú vì dám xúc phạm đến Bố. Em cứ lao vào vừa khóc vừa quơ tay đấm đá liên hồi. Em không ý thức được việc em làm, em chỉ thấy đau vì họ sỉ пhục Bố em.

Bố đã lôi em ra giữ chặt tay em và xin lỗi nhà Nội. Bố hứa sẽ giữ lời ăn tiếng nói. Đêm đó Bố ngồi trầm ngâm cả đêm không ngủ. Sáng hôm sau Bố bắt em quì gối và vụt em ba roi ( dù lúc đó em đã lớp 9). Bố nói dù có như thế nào cũng không được hỗn hào với nhà Nội ruột…

Sau lần đó có ai hỏi về anh mắt Bố cũng long lanh khoe anh thông minh giống Bố ruột chứ người như Bố chỉ biết lao động thôi. Suốt những năm anh học đại học, chưa bao giờ Bố chậm gửi tiền cho anh nhưng cũng chưa bao giờ Bố biết tới ăn sáng anh biết không ?

Nồi cháo đậu đen hôm trước ăn không hết, hôm sau Bố ăn qua quít rồi đi làm. Bố hay bảo người Trung Quốc sáng họ thường ăn cháo buổi sáng mới thọ. Bố muốn sống lâu để chăm sóc tụi bay.

Em chưa bao giờ nhịn hoặc ăn cháo sáng dù chỉ nắm xôi hay bát mì. Có lần anh gọi về bảo nộp tiền học tiếng Anh gì đó ( em quên rồi ) Bố đã đi vay khắp xóm cho đủ. Bố đi mãi đến khi Bố về thì đã hơn 1 giờ sáng.

Em nói ” Bố có gửi cho Nó chậm 1 ngày cũng đâu sao mà Bố phải đêm hôm khuya khoắt thế này”. Em xót Bố thôi. Bố tát em, lần đầu tiên Bố tát em và khóc.

(Em nói Nó là cái trung tâm tiếng Anh chứ có phải nói anh đâu) thế mà Bố đấm ngực và bảo em chưa ngoan là do lỗi Bố không biết dạy dỗ. Sau lần đó em không bao giờ dám nói bậy dù chỉ nửa lời.

Ngày anh tốt nghiệp Bố mua cho anh Bộ vest mà 4 tháng sau Bố mới trả hết tiền anh biết không ?

Em không có ý định thi đại học vì hơn ai hết, em hiểu Bố nhọc nhằn đến như thế nào. Vậy mà Bố dỗi, Bố ốm cả tháng là em sợ đến phát ốm theo. Em lao vào học và đỗ. Ngày em đỗ vào đại học Giao thông vận tải Bố không khoe ai nữa, chỉ lặng lẽ dắt em ra thắp hương mộ Mẹ mà thôi.

Em không biết anh yêu chị Q nhiều bao nhiêu. Chị ấy có quyền làm khổ anh nhưng không có quyền làm khổ Bố em càng không có quyền xúc phạm Bố chúng ta. Anh quyết định sao cũng được , em cũng năm cuối đại học rồi, anh không phải lo nuôi em, cả Bố nữa vì em sẽ cố gắng lo cho Bố.

Chính vì thế mà em chưa dám yêu một ai vì em chưa tin rằng sẽ có ai đó có thể hiểu và thông cảm với hoàn cảnh của chúng ta, chia sẻ với chúng ta và trân quí Bố mình. Nhưng anh khác và em khác. Em sẽ mang Bố theo em suốt cuộc đời này, anh đừng phải lo nếu anh còn phân vân.

Sưu tầm.

Đọc sao mà thấy xót xa quá, bố vợ biết con rể đi xa nhà nhiều năm đang có tình nhân mới. Ông không nặng lời mà nhẹ nhàng khuyên nhủ con rể buông bỏ tất cả về quê làm lại từ đầu…

0

Cách hỏi thăm của bố vợ có lẽ khiến cho anh con rể cảm thấy lúng túng vô cùng.

Trong tình yêu và hôn nhân, lúc nào người ta cũng mong chuyện chỉ có 2 người. Vấn đề xảy đến, cả hai tự giải quyết với nhau.

Tuy nhiên, đôi khi những người bố mẹ chồng, bố mẹ vợ cũng góp một phần để giúp cặp đôi giải quyết đi những vấn đề khó xử.

Mới đây, câu chuyện bố vợ hỏi han con rể chuyện ngoại tình được chia sẻ.

“Đọc sao mà thấy xót xa quá, bố vợ biết con rể đi xa nhà nhiều năm đang có tình nhân mới. Ông không nặng lời mà nhẹ nhàng khuyên nhủ con rể buông bỏ tất cả về quê làm lại từ đầu.

Đúng là tất cả sự nhẫn nhịn của bố chỉ vì thương gia đình, không muốn con gái mình lỡ dở một lần đò mà thôi. Chỉ anh con rể suy nghĩ lại mà quay về bên gia đình”.

Câu chuyện được đăng tải.

Đây là bài viết được đăng tải, đính kèm chính là đoạn tin nhắn của bố cùng con rể. Người bố nhắn tin hỏi thăm và đi thẳng vào câu chuyện “Bố nghe vợ con bảo cặp bồ bên đó sao”.

Anh con rể cũng thoải mái thú nhận điều đó. Xa gia đình 9 năm, anh đã không còn chung thủy nhưng chỉ cặp bồ chứ không có ý định tiến xa hơn.

Người bố không hề chửi bới hay mắng mỏ. Ông đưa ra lời nhắc nhở: “Bố hiểu đàn ông khi xa vợ con là có gái rồi, nhưng con sai khi để con kia gọi điện cho vợ con.

Sao con không lập nick khác thì làm sao con kia biết được. Để vợ con buồn như vậy không tốt đâu con”.

Sau đó, ông cũng nhắc con rể nên về nước để bảo ban nhau làm ăn.

“Bố cũng bảo vợ con rồi, đàn ông đi xa vợ, có bồ nhưng tháng gửi 40-50 triệu về là được. Hôm qua vợ con đưa các cháu vào chơi bố mẹ bảo không có việc gì phải chán cả”, đây chính là lời nhắn nhủ của ông bố gửi cho con rể mình.

Ông bố nhắn tin nhắc nhở con rể chuyện ngoại tình.

Chính câu chuyện này đã gây tranh cãi trên MXH. Nhiều người cho rằng, dù hoàn cảnh nào đi chăng nữa thì đàn ông cũng không được ngoại tình. Ông bố có cách tiếp nhận sự việc khá kỳ lạ khi “dạy” luôn anh con rể nên lập tài khoản khác để qua lại với nhân tình như vậy thật sự không nên chút nào.

Số khác lại cho rằng anh con rể có phụ nữ khác nhưng không hề giấu giếm, anh ta vẫn gửi tiền về nhà, làm trọn vẹn nhiệm vụ. Chuyện có phụ nữ khác chỉ là cách để anh ta vượt qua nỗi cô đơn khi sinh sống ở nước ngoài mà thôi.

Dù sao đi nữa, cả câu chuyện ai cũng thấy rõ ông bố cố gắng làm hòa hoãn cả hai con. Ông muốn con cái giữ được cuộc hôn nhân hiện tại. Nói gì thì nói, chuyện hôn nhân cái quan trọng nhất vẫn là hai người tự giải quyết. Bố mẹ hay những người xung quanh chỉ góp ý được phần nào mà thôi!

Tác giả: An Thanh

Con gái cứ đi học về lại mách ở lớp có bạn giống con, một hôm đến đón sớm, tôi h:ốt h:oảng khi thấy người đàn ông này đến bế con của cô giáo

0

Từ khi lập gia đình đến nay tôi đều sống chung với bố mẹ chồng. Mẹ chồng con dâu khá vui vẻ, thoải mái với nhau. Chúng tôi còn hay đi mua sắm, đi spa cùng nhau, nói chung là mối quan hệ rất tốt, thậm chí khi ra ngoài có người còn cho rằng tôi là con ruột của mẹ.

Tình cảm của bố mẹ chồng của tôi thì lại không mấy tốt. Hai ông bà thường xuyên cãi nhau, có hôm giận quá mà mẹ chồng tôi khóa cửa, để bố chồng ngủ ngoài phòng khách. Bố chồng tôi thì điềm đạm ít nói, luôn nhường vợ. Nhiều khi ông còn nói đùa, nhường mấy chục năm rồi thành quen, chẳng muốn hơn thua với vợ. Nhưng bố chồng của tôi cũng có nhiều tật xấu, ông hay la cà nhậu nhẹt, có hôm cũng chẳng về nhà. Vì thế mà mẹ chồng tôi rất nhiều lần nổi giận.

Con gái tôi năm nay mới vừa lên 4. Tôi và chồng không nỡ gửi con đi nhà trẻ nhưng cũng không thể để mẹ chồng giúp mình trông con mãi. Cả hai vợ chồng đều đi làm từ sáng đến chiều để giữ kinh tế gia đình. Đến một hôm tôi được bạn giới thiệu một chỗ giữ trẻ tư nhân khá tốt. Cô giáo giữ mỗi ngày chỉ ba trẻ, trong nhà cũng có camera để cha mẹ quan sát. Thấy là chỗ quen biết, cô giáo lại giỏi nấu ăn, chăm bé nên tôi quyết định gửi con thử vài ngày.

Từ ngày gửi con đi, tôi đều theo dõi camera, thấy cô giáo rất cẩn thận chăm bé, lúc nào cũng vui vẻ, nhẹ nhàng với con tôi. Có khi vì bận công việc mà đón con trễ, cô ấy cũng không hề khó chịu gì, còn cho con tôi ăn cơm chiều. Nhưng có một hôm, khi con tôi đi học về thì chợt nói: “Mẹ ơi ở nhà cô giáo có một bạn giống con lắm, bạn ấy là con của cô giáo đó mẹ. Bạn ấy hay nhõng nhẽo với cô lắm!”.

Thấy lạ khi con gái đi học về lại bảo ở lớp có bạn giống mình, một hôm đến sớm tôi tá hỏa phát hiện người đàn ông này đến bế con của cô giáo - Ảnh 1Ảnh minh họa: Internet

Tôi hỏi lại con bạn giống con lắm sao thì con bảo cô giáo cũng nói thế, nhất là mắt với mũi của con. Tôi lúc đầu chỉ nghe con nói cho vui, nhưng nghe hoài lại có linh cảm không tốt. Tới khi tôi gặp con của cô giáo thì quả thật lời của con tôi chẳng sai.

Trong lòng tôi bỗng nổi gợn sóng bất an. Tôi cười hỏi cô giáo rằng không biết sao hai đứa chênh lệch nhau một tuổi mà lại giống nhau đến thế. Nụ cười gượng gạo của cô giáo khi ấy khiến tôi bắt đầu nghi ngờ chồng mình.

Chưa tìm được chứng cứ xác thực, tôi đành im lìm điều tra. Tôi bắt đầu hỏi con nhiều hơn, chắc chắn đằng sau là bí mật gia đình. Nhưng con nói từ khi thấy tôi thì con không được chơi với cô bé kia nữa. Tôi lại càng nảy sinh nghi ngờ và bất an hơn.

Một hôm tôi nhờ bạn thân đến đón con rồi đưa về nhà, còn tôi thì đứng gần nhà cô giáo để xem tình hình. Nhưng thay vì nhìn thấy chồng tôi thì tôi ngỡ ngàng khi người đến nhà cô giáo lại là bố chồng của mình. Chưa đi đến cửa nhà thì tôi đã thấy cô nhóc mình từng gặp chạy ào ra sà vào lòng ông. Tôi còn nghe tiếng con trẻ “Bố ơi!” thật to. Tôi thẫn thờ một hồi lâu vẫn không tin vào những gì mình nhìn thấy.

Hóa ra là bố chồng ngoại tình, ông lại còn có con riêng giấu vợ mấy năm nay. Tôi biết sự thật mà chua xót cho mẹ chồng. Nếu bà biết thì sẽ đau lòng nhường nào? Tôi nên làm thế nào đây, nói sự thật cho mẹ chồng biết, hay cứ im lặng rồi gửi con học ở nơi khác đây?

Giá vàng lúc này, ai chưa mua chắc giờ khóc nấc

0

Sáng nay (17/10), giá vàng nhẫn tròn trơn vượt mức 84 triệu đồng/lượng, mức cao nhất lịch sử. Đà tăng của giá vàng nhẫn xuất phát từ việc giá vàng thế giới neo cao, trên 2.670 USD/ounce. Giá vàng miếng SJC ở mức 84 – 86 triệu đồng/lượng.

Ngày 17/10/2024, báo Tiền Phong đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Giá vàng nhẫn cao nhất lịch sử”. Nội dung cụ thể như sau:

Công ty Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá vàng nhẫn 83,33 – 84,33 triệu đồng/lượng. Mức giá này tăng 300.000 đồng/lượng cả 2 chiều mua vào – bán ra so với cuối phiên giao dịch ngày 16/10.

Công ty Vàng bạc đá quý Sài Gòn niêm yết giá vàng nhẫn tròn trơn 82,6 – 83,9 triệu đồng/lượng. Tập đoàn Doji niêm yết giá vàng nhẫn 83,35 – 84,35 triệu đồng/lượng, tăng 250.000 đồng/lượng cả 2 chiều mua vào – bán ra so với trước đó.

Tại thị trường TPHCM, hệ thống vàng Mi Hồng niêm yết giá vàng miếng SJC 85 – 86 triệu đồng/lượng, giá vàng nhẫn tròn trơn 83,5 – 84 triệu đồng/lượng.

Giá vàng nhẫn tròn trơn lên mức cao nhất từ trước tới nay. Cùng với đà tăng mạnh, chênh lệch giá vàng nhẫn tròn mua vào – bán ra được doanh nghiệp thu hẹp về mức 500.000 – 1.000.000 đồng/lượng (tuỳ từng doanh nghiệp). Người dân vẫn khó mua vàng nhẫn tròn do nhiều doanh nghiệp hết vàng bán ra.

Giá vàng miếng SJC được ngân hàng quốc doanh (Vietcombank, Agribank, BIDV, Vietinbank) niêm yết 86 triệu đồng/lượng. Các doanh nghiệp niêm yết giá vàng miếng SJC 84 – 86 triệu đồng/lượng mua vào – bán ra.

Thị trường vàng SJC dường như ảm đạm bởi doanh nghiệp hết vàng bán ra. Người dân chỉ đăng ký mua vàng trực tuyến tại ngân hàng quốc doanh.

Cùng thời điểm, giá vàng thế giới 2.675 USD/ounce. Giá vàng thế giới tương đương 80,2 triệu đồng/lượng chưa kể thuế, phí.

Trên thị trường tiền tệ, Ngân hàng Nhà nước niêm yết tỷ giá trung tâm 24.187 đồng/USD, tăng 10 đồng/USD so với trước đó.

Tại ngân hàng thương mại, tỷ giá USD quanh mức 24.785 – 25.145 đồng/USD, tăng 20 đồng/USD cả 2 chiều mua vào – bán ra.

Cùng ngày, báo Dân Trí đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Giá bán vàng nhẫn lập kỷ lục mới gần 84 triệu đồng/lượng”. Nội dung cụ thể như sau:

Kết phiên ngày 16/10, giá vàng miếng SJC được các doanh nghiệp lớn niêm yết tại 84-86 triệu đồng/lượng (mua – bán), tăng 1 triệu đồng/lượng mỗi chiều so với phiên liền trước đó. Chênh lệch giữa 2 chiều mua và bán là 2 triệu đồng.

Trong khi đó, giá vàng nhẫn tròn trơn ghi nhận mốc kỷ lục mới, được niêm yết tại 82,6-83,9 triệu đồng/lượng (mua – bán), tăng 300.000 đồng ở chiều mua vào và tăng 200.000 đồng ở chiều bán ra so với lúc mở phiên.

So với kết phiên trước đó, mỗi lượng vàng nhẫn tăng đến 700.000 đồng ở chiều mua vào và 600.000 đồng ở chiều bán ra. Kỷ lục trước đó của nhẫn tròn trơn được thiết lập ngày 5/10 tại mốc 83,3 triệu đồng/lượng.

Tại Bảo Tín Mạnh Hải, vàng miếng được niêm yết ở 84-86 triệu đồng/lượng (mua – bán), giá vàng nhẫn là 83,33-84,33 triệu đồng/lượng (mua – bán).

Trên thị trường quốc tế, giá vàng hôm nay đạt 2.674 USD/ounce, tăng gần 14 USD. Quy đổi theo tỷ giá chưa thuế, phí giá vàng thế giới tương đương 81,1 triệu đồng/lượng. Theo đó, vàng trong nước cao hơn khoảng 5 triệu đồng/lượng so với thế giới, tùy thời điểm.

Giá kim loại quý tiến sát mốc cao kỷ lục trong phiên hôm qua khi được hỗ trợ bởi sự suy yếu của lợi suất trái phiếu Mỹ. Yếu tố khác thúc đẩy giá đến từ việc có nhà giao dịch kỳ vọng các ngân hàng trung ương lớn sẽ cắt giảm lãi suất ngày càng tăng, cùng lực cầu trú ẩn an toàn do lo ngại căng thẳng đang diễn ra.

Lợi suất trái phiếu kho bạc Mỹ giảm xuống mức thấp nhất trong hơn 1 tuần, khiến vàng trở nên hấp dẫn hơn bởi kim loại quý này có xu hướng tăng mạnh trong môi trường lãi suất thấp.

Phó chủ tịch kiêm chiến lược gia kim loại cấp cao Peter A. Grant, của Zaner Metals, cho biết kỳ vọng về đợt cắt giảm lãi suất 25 điểm cơ bản của Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) tại cuộc họp tháng tới đang được củng cố.

Một số sản phẩm vàng của doanh nghiệp (Ảnh: Bảo Tín Mạnh Hải).

Các báo cáo gần đây cho thấy lạm phát ở châu Âu và Vương quốc Anh đang yếu hơn đã làm tăng kỳ vọng Ngân hàng Trung ương châu Âu (ECB) và Ngân hàng Trung ương Anh (BoE) sẽ mạnh tay nới lỏng chính sách tiền tệ. Kỳ vọng lãi suất sẽ được cắt giảm mạnh đã đẩy lợi suất xuống thấp hơn, điều đó đã thúc đẩy giá vàng.

Theo công cụ FedWatch của CME, các nhà giao dịch dự báo khoảng 96% khả năng lãi suất tại Mỹ sẽ giảm tiếp 25 điểm cơ bản tại cuộc họp chính sách tháng 11.

Giới chuyên gia dự báo ECB có thể sẽ tiếp tục cắt giảm lãi suất tại cuộc họp diễn ra vào ngày 17/10 (theo giờ Mỹ). Nhà đầu tư kỳ vọng việc BoE sẽ cắt giảm lãi suất tại cuộc họp tháng tới đang dần tăng khi lạm phát ở nước này đang có dấu hiệu giảm.

Giá USD tăng mạnh

USD-Index – thước đo sức mạnh của đồng bạc xanh với rổ tiền tệ lớn – hiện đạt 103,5 điểm, giảm 0,03% so với trước đó.

Ngân hàng Nhà nước kết phiên hôm qua niêm yết tỷ giá trung tâm tại 24.187 đồng, tăng 10 đồng so với trước đó. Với biên độ 5% so với tỷ giá trung tâm, các ngân hàng được phép mua bán USD trong vùng giá từ 22.978 đồng đến 25.395 đồng.

Ngân hàng lớn mua bán USD tại 24.780-25.170 đồng (mua – bán), tăng 110 đồng ở chiều thu mua và tăng 100 đồng ở chiều bán ra. Ngân hàng cổ phần cho phép giao dịch USD tại 24.780-25.170 đồng, tăng 140 đồng chiều bán và tăng 120 đồng ở chiều mua.

Trên thị trường tự do, giá đồng bạc xanh được giao dịch tại 25.260-25.360 đồng (mua – bán), tăng 10 đồng so với trước đó.

Đang yên đang lành được triệu dân yêu mến thì ‘réo tên’ thầy Minh Tuệ, bà Phương Hằng nhận ‘cái kết đắng’: Tất cả đừng vội quay lưng, hãy chờ tôi công bố điều thú vị tới đây

0

Thay vì livestream, giờ đây bà Nguyễn Phương Hằng lại có cách khác để trò chuyện với mọi người. Thế nhưng không còn mong chờ như trước, giờ đây nhiều người đã bắt đầu thấy mệt mỏi.

Bà Nguyễn Phương Hằng vừa ra tù đã ‘quen đường cũ’, CĐM ngán ngẩm vì nói thì hay nhưng không làm đượcFa

Hôm 2/10, báo Tuổi Trẻ Online đưa tin, đại diện Công ty CP Đại Nam xác nhận thông tin bà Nguyễn Phương Hằng sẽ không livestream trên tất cả các phương tiện truyền thông từ đây về sau vì “lý do sức khỏe và muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình”.

 

Dư luận tỏ ra đồng tình với quyết định này của nữ CEO. Bởi trước đó bà phải ngồi tù cũng vì không kiểm soát được lời nói trong những buổi phát sóng trực tiếp. Tuy nhiên, có vẻ như đó chỉ là một chiêu “đánh lạc hướng” hoặc lời nói vui của bà Nguyễn Phương Hằng. Tuy không livestream nhưng bà chủ Đại Nam vẫn có những phát ngôn gây bão đều đều, mới đây nhất còn thông báo tổ chức luôn talkshow.

nguyen-phuong-hang-4

Cụ thể, fanpage “Trường đua Đại Nam” và “Khu du lịch Đại Nam” vừa qua lần lượt thông báo bà Nguyễn Phương Hằng sẽ tổ chức talkshow để chào mừng ngày 20/10, với chủ đề “Thông cảm hay vô cảm”. Theo chia sẻ của phía Đại Nam, buổi trò chuyện này chia sẻ góc nhìn về vai trò phụ nữ trong xã hội hện đại, suy ngẫm về giá trị cốt lõi trong giao tiếp, ứng xử của con người, đặc biệt là phái nữ.

“Điểm nhấn đặc biệt của chương trình là buổi talkshow sẽ chỉ diễn ra trực tiếp, CEO Nguyễn Phương Hằng sẽ giao lưu và trả lời trực tiếp các câu hỏi của khán giả có mặt tại sự kiện, mang đến không khí gần gũi và tương tác chân thật nhất”, phía Đại Nam cho biết.

 

nguyen-phuong-hang-1

Không như trước đây, dưới phần bình luận của những bài đăng này lại tràn ngập sự ngán ngẩm, cho rằng bà Nguyễn Phương Hằng đang “ngựa quen đường cũ”. Một số người bình luận việc nữ CEO nói không livestream nhưng thay vào đó lại tổ chức talkshow phát sóng trực tiếp chẳng khác gì “nói 1 đường làm 1 nẻo”. Những phát ngôn nhạy cảm, động chạm gần đây của bà Hằng cũng được nhắc đến như một lời “cảnh báo” mong nữ CEO không phạm phải sai lầm cũ.

nguyen-phuong-hang-3

 

“Nghỉ ngơi thêm đi cô. Khoan đã mở các talkshow, thời điểm này rất nhạy cảm”.

“Thôi chị ơi, ngưng được rồi, nói nhiều hay bị lỡ lời. Ếch chết tại miệng. Hãy để mọi người yêu mến chị với tư cách là 1 mạnh thường quân vĩ đại, 1 người phụ nữ tài sắc vẹn toàn”.

“Bớt bớt lại chị ơi, vui vẻ ca hát thôi”.

“Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho người dại kẻ mừng kẻ lo”.

 

“Doanh nhân bây giờ không cần làm việc mà thích đi nói chuyện thế nhỉ?”.

 

Trước những ý kiến trái chiều từ cư dân mạng, phía bà Nguyễn Phương Hằng và Đại Nam vẫn chưa có phản hồi thêm.

nguyen-phuong-hang-2

Chỉ mới vài ngày trước, vợ ông Dũng Lò Vôi còn xuất hiện trong một livestream ngắn nói về chuyện vi phạm bản quyền ca khúc “Đoạn buồn đêm mưa” của tác giả Tú Nhi (danh ca Chế Linh) và Vinh Sử. Bà Hằng cho biết rất hoang mang khi biết mình đã chế lời bài hát trên thành bài “T30 và tôi”, “Mưa An Phước”. Dù vậy nữ CEO vẫn tin tưởng danh ca Chế Linh sẽ không kiện mình. Bà Hằng hứa sẽ công khai cảm ơn nam Chế Linh và mời ông về Việt Nam biểu diễn trong thời gian tới.

‘Diễn biến lạ’ tại công ty Cường Đôla như già thêm mấy tuổi

0

Hiện tại, ông Nguyễn Quốc Cường (Cường Đôla) đang thay mẹ là bà Nguyễn Thị Như Loan nắm vị trí Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Quốc Cường Gia Lai.

Báo Nhịp sống thị trường ngày 17/10 đưa thông tin với tiêu đề: “”Diễn biến lạ” tại công ty nhà Cường Đôla” cùng nội dung như sau:

Trong phiên giao dịch ngày 16/10, thị trường chứng khoán trong nước chứng kiến sự sụt điểm. Kết thúc phiên giao dịch, chỉ số Vn-Index giảm 1,6 điểm (0,12%) xuống còn 1.279,48 điểm. Chỉ số VN30 Index cũng giảm 1,99 điểm xuống còn 1.354,1 điểm, HNX Index còn 228.26 (giảm 0,69 điểm – 0,30%), HNX30 Index giảm xuống còn 494,21 điểm. Duy nhất trên sàn Upcom tăng nhẹ 0,15 điểm lên mức 92,32 điểm.

Bất chấp việc thị trường giảm điểm, cũng có không ít những mã cổ phiếu ngược dòng, tăng kịch trần. Một trong những mã cổ phiếu chúng tôi muốn nhắc đến là QCG của Công ty Cổ phần Quốc Cường Gia Lai.

Mã cổ phiếu của công ty do ông Nguyễn Quốc Cường (Cường Đôla) là Tổng Giám đốc tăng kịch biên độ sàn HoSE lên 9.130 đồng/cổ phiếu, tương đương mức tăng 590 đồng mỗi cổ phiếu (6,91%). Số cổ phiếu được khớp lệnh lên đến 372.000 đơn vị, dư mua giá trần lên tới gần 2,3 triệu cổ phiếu.

Điều đáng nói, đây là phiên thứ 3 liên tiếp mã cổ phiếu này tăng trần. Trước đó, tại phiên giao dịch ngày 14/10 và 13/10, cổ phiếu này cũng tăng lần lượt 550 đồng và 520 đồng mỗi cổ phiếu. Như vậy, đây là chuỗi thứ 6 liên tiếp cổ phiếu này tăng giá. Cổ phiếu này cũng đã dần về đến mức giá của thời điểm 3 tháng trước khi Quốc Cường Gia Lai xảy ra biến cố Tổng giám đốc là bà Nguyễn Thị Như Loan bị bắt.

Động lực khiến giá QCG tăng vọt chưa rõ. Bởi cho đến nay, Quốc Cường Gia Lai chưa công bố thông tin mới hay hé lộ về kết quả kinh doanh quý 3/2024. Tính chung, từ đầu tháng 10 đến nay, mã cổ phiếu này đã tăng gần 36% và tăng gần 45% trong vòng một tháng giao dịch. Tuy nhiên, nếu tính từ đầu năm đến nay, QCG lại mất gần 11% giá trị.

Cùng với việc cổ phiếu tăng giá, số tài sản trên sàn chứng khoán của các thành viên trong gia đình nhà ông Cường cũng tăng mạnh.

Theo báo cáo quản trị bán niên đã cập nhật của công ty, tại ngày 30/7, bà Nguyễn Thị Như Loan nắm giữ gần 102 triệu cổ phiếu QCG, ông Nguyễn Quốc Cường sở hữu 537.500 cổ phiếu QCG. Vợ ông Cường là bà Đàm Thu Trang không nắm giữ cổ phần tại công ty. Em gái ông Cường là bà Nguyễn Ngọc Huyền My sở hữu 39,38 triệu cổ phiếu còn chồng bà My là ông Lầu Đức Duy sở hữu 10,54 triệu cổ phiếu QCG.

Như vậy, chỉ trong 1 tháng, số tài sản trên sàn chứng khoán của các thành viên trong gia đình ông Cường Đôla đã tăng gần 440 tỷ đồng.

Liên quan đến hoạt động kinh doanh, trong quý 2/2024, công ty ghi nhận doanh thu thuần hơn 26 tỷ đồng, giảm 41% so với cùng kỳ, lỗ ròng hơn 17 tỷ đồng. Đây là mức lỗ quý cao nhất trong hơn một thập niên đã qua QCG.

Lũy kế 6 tháng đầu năm, doanh thu của Quốc Cường Gia Lai giảm 69% chỉ còn 65 tỷ đồng. Sau khi khấu trừ giá vốn, lợi nhuận gộp công ty còn 70 triệu đồng, cùng kỳ năm ngoái thu về gần 22 tỷ đồng. Trừ đi các chi phí, Quốc Cường Gia Lai lỗ sau thuế gần 17 tỷ.

Với kế hoạch năm 2024 doanh thu thuần 1.300 tỷ đồng và lãi trước thuế 100 tỷ đồng, 6 tháng qua, công ty mới thực hiện được 5% mục tiêu doanh thu và chưa ghi nhận bất kỳ đồng tiền lãi nào.

Tại ngày 30/6, công ty có hơn 27,5 tỷ đồng tiền mặt và tiền gửi ngân hàng. Hàng tồn kho hơn 7.028 tỷ đồng, chiếm 75% tổng tài sản doanh nghiệp.

Quốc Cường Gia Lai trong thời gian gần đây nhận được sự quan tâm đặc biệt của các nhà đầu tư sau thông tin bà Nguyễn Thị Như Loan – cựu CEO của công ty bị bắt về hành vi Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản Nhà nước gây thất thoát, lãng phí.

Ngay sau đó, ông Nguyễn Quốc Cường (Cường Đôla) đã thay mẹ mình ngồi vào “ghế nóng” điều hành hoạt động của công ty. Ông Cường cũng từng khẳng định: “Sau sự cố bà Như Loan, thì từ đây tôi cũng xin cam đoan sẽ cố gắng để làm những gì tốt nhất cho QCG”.

Trước đó, báo Dân trí ngày 19/08 cũng có bài đăng với thông tin: “Cổ phiếu nhà Cường “Đô La” ra sao sau một tháng cựu CEO bị bắt?”. Nội dung được báo đưa như sau:

Chỉ số chính VN-Index gần như đi ngang trong suốt phiên giao dịch hôm nay (19/8) sau khi đạt được cú “nhảy gap” đầu phiên. Đóng cửa, VN-Index tăng 9,39 điểm tương ứng 0,75% lên 1.261,62 điểm. HNX-Index tăng 0,86 điểm tương ứng 0,37% và UPCoM-Index tăng 0,28 điểm tương ứng 0,3%.

Độ rộng thị trường nghiêng về phía các mã tăng giá với 531 mã tăng, 24 mã tăng trần so với 328 mã giảm, 12 mã giảm sàn. Riêng sàn HoSE có 266 mã tăng, áp đảo so với 153 mã giảm. Tuy vậy, biên độ tăng giảm tương đối hẹp.

QCG của Quốc Cường Gia Lai là mã bất động sản duy nhất trên sàn HoSE tăng trần. Mã này tăng trần lên 6.630 đồng trong phiên hôm nay với khớp lệnh 1,9 triệu đơn vị, trắng bên bán, có dư mua giá trần.

Như vậy, tính trong một tuần trở lại đây, QCG đã hồi phục 16,7% về thị giá. Mức thiệt hại đối với những nhà đầu tư “bắt đáy hụt” cũng đã thu hẹp đáng kể.

Hôm nay đánh dấu thời điểm tròn một tháng biến cố xảy ra tại Quốc Cường Gia Lai khi bà Nguyễn Thị Như Loan, cựu tổng giám đốc công ty này, bị khởi tố và bắt tạm giam. Phiên 19/7, QCG giảm sàn và khớp lệnh 1,6 triệu cổ phiếu trước khi liên tục giảm sàn và tắt thanh khoản ở những phiên kế tiếp.

Nếu như mua cổ phiếu giá sàn ở phiên 19/7 và vẫn nắm giữ đến thời điểm hiện tại thì nhà đầu tư ghi nhận thua lỗ 26,9%.

Sau khi bà Loan bị bắt, ghế tổng giám đốc của Quốc Cường Gia Lai đã có người đảm nhiệm, không ai khác là ông Nguyễn Quốc Cường (Cường “Đô La”), con trai bà Loan. Tổ chức thành công phiên họp lần 2 đại hội đồng cổ đông thường niên, ông Nguyễn Quốc Cường cũng đã thông báo cụ thể về tình hình tài chính, triển vọng công ty và kế hoạch thu xếp nguồn tiền để trả nợ cho bà Trương Mỹ Lan.

Ngoài QCG, phiên hôm nay chỉ một số cổ phiếu bất động sản có mức tăng khá là DXG tăng 3,5%; DXS tăng 2%; PDR tăng 1,9%; SIP tăng 1,8%; NVL tăng 1,3%, còn lại mức tăng giá khiêm tốn.

Cổ phiếu xây dựng và vật liệu phân hóa. Trong khi HU1 giảm 6,7%; TCR giảm 6,5%; SC5 giảm 3,1%; HVX giảm 2,3% thì NHA ngược lại tăng mạnh 6,4%; DXV tăng 5%; HT1 tăng 4,7%; VGC tăng 3,2%; HVH tăng 3,2%.

Phần lớn cổ phiếu ngân hàng đạt trạng thái tăng giá đã hỗ trợ đáng kể cho chỉ số. Một số mã tăng mạnh như EIB tăng 3%; TCB tăng 2,1%; LPB tăng 2,1%; VCB, BID cũng tăng giá.

Nhiều cổ phiếu ngành dịch vụ tài chính bị áp lực chốt lời khiến giá giảm. DSE giảm 2,1%; ORS giảm 1,2%; VCI giảm 1,1%; SSI, BSI, TVB, TVS, VND, HCM đều giảm.

Thanh khoản co hẹp do dòng tiền chưa quyết liệt đổ vào thị trường mua cổ phiếu tăng giá. Khối lượng giao dịch trên HoSE đạt 698,63 triệu cổ phiếu tương ứng 16.781,25 tỷ đồng; trên HNX là 52,91 triệu cổ phiếu tương ứng 1.100,74 tỷ đồng và trên UPCoM là 39,91 triệu cổ phiếu tương ứng 657,23 tỷ đồng.

Giữa lúc thị trường tăng thì khối ngoại lại bán ròng gần 309 tỷ đồng trên toàn thị trường, trong đó bán ròng gần 312 tỷ đồng trên HoSE. Những mã chịu áp lực bán ròng của khối ngoại là VHM, HPG, TCB, HSG, HDB; ngược lại, VHM được mua ròng 137 tỷ đồng, CTG, GAS, PC1 và STB cũng nằm trong danh sách mua ròng của khối ngoại.

Tôi là gái phố cổ từ bé đã sống trong nhung lụa. Tôi quen được anh kỹ sư công nghệ đẹp trai cao ráo, cả nhà ai cũng ưng. Nhưng đến ngày về quê ra mắt, tôi bàng hoàng khi nhìn thấy căn nhà rách nát hôi hám. Vừa định quay người bỏ đi, tôi chết lặng khi thấy bạn trai giơ ra một tờ giấy…

0

Từ bé, tôi đã sống trong nhung lụa, không thiếu thốn bất cứ thứ gì. Tôi sinh ra và lớn lên ở một căn nhà cổ kính, nằm giữa lòng khu phố cổ Hà Nội – nơi luôn ngập tràn ánh đèn lấp lánh và dòng người qua lại tấp nập. Bố mẹ tôi là những người thành đạt, có một chuỗi cửa hàng buôn bán đồ cổ, thu nhập ổn định. Gia đình tôi thuộc dạng khá giả, không phải lo lắng về tiền bạc.

Cuộc sống của tôi từ nhỏ đã xoay quanh những điều tốt đẹp nhất mà nhiều người mơ ước. Tôi được học trường quốc tế, tham gia các lớp nghệ thuật, được tiếp xúc với những điều hiện đại, xa hoa. Bạn bè của tôi cũng là con cái của những gia đình giàu có. Từ bữa ăn, cách ăn mặc, cho đến phong cách sống, mọi thứ đều phải chuẩn mực. Tôi tự hào về điều đó, tự hào về nguồn gốc của mình – một cô gái phố cổ.

Cô gái phố cổ Hà Nội bén duyên "nghề ẩm thực" từ những món ăn gia đình

Tôi không phải là người quá kiêu ngạo, nhưng với xuất thân của mình, tôi luôn có những kỳ vọng lớn về tương lai, về người sẽ đồng hành cùng tôi suốt cuộc đời. Mẹ tôi luôn nhắc nhở: “Con gái phải lấy người môn đăng hộ đối, ít nhất cũng phải ngang hàng, không thì khổ cả đời.” Và đó cũng là quan điểm mà tôi luôn mang theo bên mình.

Năm 28 tuổi, tôi đã có một sự nghiệp khá vững vàng trong lĩnh vực thời trang, quản lý một cửa hàng boutique cao cấp trên phố. Tôi là người tự lập, nhưng vẫn giữ lối sống có phần cổ điển: muốn tìm một người chồng có học thức, tử tế, gia đình nền nếp. Tôi không cần quá giàu có, nhưng người ấy phải có chí hướng và xuất thân tốt.

Và rồi, anh xuất hiện.

Anh là Nam, một kỹ sư công nghệ, cao ráo và đẹp trai, lại rất thông minh. Tôi quen anh qua một người bạn chung, trong một buổi gặp mặt ở quán cà phê sang trọng bên bờ hồ Hoàn Kiếm. Anh không phải kiểu đàn ông thích phô trương, nhưng sự điềm đạm và lịch thiệp của anh khiến tôi bị thu hút ngay từ lần đầu gặp mặt.

Nam có công việc ổn định tại một công ty công nghệ lớn, thu nhập khá, và điều quan trọng nhất là anh rất yêu thương tôi. Gia đình tôi, đặc biệt là mẹ tôi, ngay lập tức cảm thấy hài lòng về anh. Bà thường nói với bạn bè: “Con gái tôi sắp lấy được một kỹ sư công nghệ, tương lai sáng lạn.” Điều này làm tôi cảm thấy yên tâm hơn về lựa chọn của mình.

Chúng tôi yêu nhau được gần một năm. Trong suốt thời gian đó, Nam luôn là người đàn ông mẫu mực. Anh chưa bao giờ làm điều gì khiến tôi phải lo lắng hay băn khoăn về tình cảm của mình. Mọi thứ giữa chúng tôi diễn ra êm đẹp đến mức tôi cảm thấy như mình đã tìm thấy “hoàng tử” thực sự.

Nam ít nói về gia đình mình, nhưng tôi cũng không quá quan tâm. Tôi tin rằng nếu anh ấy đã đạt được những thành tựu như bây giờ, thì xuất thân của anh chắc chắn không tệ. Dù sao, tôi cũng luôn nghĩ rằng, với người như Nam, gia đình anh sẽ thuộc tầng lớp trung lưu, có học thức.

Một ngày, Nam nói với tôi rằng anh muốn đưa tôi về quê anh ra mắt. Điều này khiến tôi hơi ngạc nhiên, vì trước đây anh ít khi nhắc đến quê hương. Anh nói rằng anh sinh ra ở một vùng nông thôn miền Bắc, một nơi không xa Hà Nội là mấy, nhưng cuộc sống ở đó khá khác biệt với thành phố. Tôi mỉm cười, nghĩ rằng dù sao cũng chỉ là một chuyến đi ngắn, và sau này chúng tôi sẽ cùng sống ở Hà Nội, không có gì phải lo lắng.

Ngày hôm đó, tôi chuẩn bị thật kỹ lưỡng cho chuyến ra mắt gia đình Nam. Tôi chọn một bộ váy thanh lịch, đơn giản nhưng vẫn toát lên sự tinh tế. Nam đón tôi bằng chiếc xe hơi của anh và chúng tôi cùng nhau về quê. Trong suốt chặng đường, anh kể với tôi những kỷ niệm về tuổi thơ, về bố mẹ anh. Anh nói rằng bố mẹ anh là những người rất giản dị, sống cuộc sống nông dân bình thường.

Đưa người yêu về quê ra mắt, sáng hôm sau tự dưng bố đòi đuổi bạn trai tôi ra ngoài

Lúc đó, tôi chỉ nghĩ rằng “giản dị” nghĩa là một cuộc sống không quá giàu sang, nhưng vẫn ổn định. Tôi không bao giờ ngờ rằng khi đến nơi, tôi lại chứng kiến cảnh tượng hoàn toàn khác.

Chúng tôi lái xe vào một con đường nhỏ, gồ ghề, hai bên là những cánh đồng lúa xanh mướt. Càng đi sâu vào làng, tôi càng cảm thấy lo lắng. Những ngôi nhà tôi nhìn thấy đều nhỏ bé, tồi tàn, khác xa với hình ảnh tôi vẫn thường nghĩ về quê hương Nam. Cuối cùng, khi xe dừng lại trước một căn nhà nhỏ, tôi không thể tin vào mắt mình.

Đó không phải là một ngôi nhà, mà đúng hơn là một túp lều. Mái ngói đã sụp một phần, tường nhà bong tróc, và xung quanh là những mảnh sân đất bùn lầy lội. Mùi hôi hám xộc lên mũi ngay khi tôi bước xuống xe. Không gian u ám và lạnh lẽo khiến tôi cảm thấy rợn người.

Tôi bàng hoàng, đứng sững tại chỗ, không thể tin nổi người bạn trai kỹ sư thành đạt của mình lại sinh ra và lớn lên ở nơi như thế này. Tất cả những hình ảnh về một gia đình trung lưu, ổn định trong đầu tôi bỗng chốc tan biến. Nam đứng cạnh tôi, không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn tôi với ánh mắt chờ đợi.

Tôi định quay lưng bỏ đi. Mọi thứ quá sức tưởng tượng của tôi. Tôi không thể chấp nhận việc mình sẽ phải gắn bó với một gia đình như thế này. Cuộc sống nhung lụa của tôi từ nhỏ không cho phép tôi tưởng tượng nổi cảnh phải sống trong một ngôi nhà nghèo nàn, thiếu thốn như thế. Đúng lúc đó, Nam nhẹ nhàng đưa tay ra, giơ trước mặt tôi một tờ giấy.

Tôi cầm lấy tờ giấy từ tay Nam, tim đập nhanh vì lo lắng. Khi tôi đọc những dòng chữ trên tờ giấy, chân tay tôi bỗng dưng rụng rời.

Đó là giấy chứng nhận sở hữu đất đai, nhưng không phải là mảnh đất nhỏ nơi chúng tôi đang đứng. Nam sở hữu một dự án đất lớn ở ngoại ô Hà Nội, trị giá lên đến hàng chục tỷ đồng. Những mảnh đất đó được mua lại từ nhiều năm trước, khi giá trị đất đai còn rất thấp, và nay chúng đã trở thành tài sản khổng lồ.

Nam nhẹ nhàng nói với tôi:

  • “Anh biết em sốc khi thấy nơi này. Nhưng đây chỉ là quê hương của anh, nơi bố mẹ anh sinh sống. Anh đã định mua lại đất và xây lại nhà cho bố mẹ từ lâu, nhưng họ vẫn muốn ở lại đây, nơi gắn bó với tuổi thơ của anh. Còn chúng ta, tương lai sẽ sống ở Hà Nội, và tất cả những gì anh có đều là dành cho em.”

Tôi chết lặng khi nghe những lời đó. Tất cả những lo lắng, nghi ngờ, và sợ hãi trong lòng tôi đột nhiên tan biến. Nam không hề giấu giếm điều gì, anh chỉ đơn giản là sống thật với bản thân mình và trân trọng quá khứ của gia đình. Anh yêu tôi thật lòng, và những tài sản, đất đai mà anh sở hữu đã chứng minh rằng anh không chỉ là một kỹ sư công nghệ giỏi mà còn là một người biết tính toán cho tương lai.

Nhưng điều khiến tôi xúc động nhất không

Mẹ sinh em được 2 tuần thì bỏ đi chỉ để lại 1 phong bì 500k. Tôi khóc lóc van xin họ hàng cưu mang 2 đứa nhưng không ai đồng ý. 1 tuần sau, một bà giàu có đi ô tô đến nói tôi bồng em đi theo bà ấy sẽ nuôi. Nhưng đến lúc bước vào căn nhà sang trọng, tôi mới bàng hoàng nhận ra…

0

Mỗi đêm, tôi nằm ôm em trong vòng tay, lặng nhìn ánh trăng mờ nhạt ngoài cửa sổ, lòng đầy trống trải. Em còn quá nhỏ, chưa biết gì về sự mất mát. Tôi không dám khóc to, sợ em sẽ giật mình. Nước mắt tôi rơi nhẹ lên chiếc khăn quấn quanh người em. Căn phòng nhỏ xíu trở nên quá rộng lớn đối với hai đứa trẻ mồ côi. Mẹ đã bỏ lại chúng tôi – bỏ lại cả một thế giới mà tôi từng nghĩ là trọn vẹn. Mẹ không để lại gì ngoài một phong bì 500 nghìn đồng đặt trên chiếc bàn gỗ cũ.

Căn nhà nhỏ mà chúng tôi đang sống là của bà ngoại, nhưng bà đã mất từ năm ngoái. Trước khi mất, bà dặn mẹ chăm sóc chúng tôi thật tốt. Nhưng có lẽ cuộc sống đã quá khó khăn. Từ khi cha bỏ đi, mẹ dần trở nên u sầu và kiệt sức. Cái ngày mẹ biến mất, không ai biết mẹ đã đi đâu, và cũng chẳng ai muốn tìm hiểu.

Trong vài ngày đầu, tôi đã cố gắng sống với ảo tưởng rằng mẹ sẽ quay về. Tôi chờ đợi mẹ ở bậc cửa, mắt dõi theo con đường đất dẫn vào nhà. Tôi tưởng tượng mẹ sẽ xuất hiện từ xa, mang theo nụ cười và đôi tay âu yếm. Nhưng càng chờ, càng thất vọng. Sự im lặng dày đặc hơn bao giờ hết.

Rồi tiền cũng dần cạn. Tôi không biết phải làm gì với số tiền nhỏ nhoi mẹ để lại. 500 nghìn đồng có thể mua được chút thức ăn, nhưng tôi hiểu rằng mình không thể sống mãi dựa vào số tiền ít ỏi đó.

Tôi quyết định đi cầu cứu họ hàng. Đầu tiên, tôi đến nhà dì Lan, em gái của mẹ. Dì có một cửa hàng tạp hóa nhỏ, sống cùng chồng và hai con. Tôi đứng trước cửa, bồng em, lòng hy vọng họ sẽ nhận lấy hai chị em tôi. Dì Lan nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng:

  • “Con về đi, dì bận lắm. Dì cũng có con cái phải lo. Dì không thể chăm thêm hai đứa nữa.”

Tôi cúi mặt, lặng lẽ rời đi, lòng đầy chua xót. Em tôi vẫn ngủ ngon lành trong vòng tay, không biết rằng chúng tôi vừa bị từ chối.

Tôi tiếp tục đến nhà những người họ hàng khác – chú Bình, cậu Hoàng – nhưng câu trả lời luôn giống nhau: ai cũng có gia đình riêng, ai cũng có nỗi lo riêng, không ai đủ sức cưu mang thêm hai đứa trẻ.

Một tuần trôi qua trong sự tuyệt vọng. Tôi kiệt sức, chẳng còn biết phải làm gì tiếp theo. Mỗi đêm, tôi ôm em ngủ trên chiếc giường cũ kỹ của bà ngoại, lo lắng cho tương lai mờ mịt phía trước. Lúc này, trong nhà gần như đã hết thức ăn. Tôi bắt đầu sợ rằng em sẽ bị đói, mà tôi không thể làm gì để giúp em.

Rồi vào một buổi sáng nọ, khi tôi đang ngồi trên bậc cửa, một chiếc ô tô đen bóng bẩy dừng lại trước nhà. Tôi ngẩng lên, mắt lờ đờ vì thiếu ngủ, nhìn thấy một người phụ nữ trung niên bước ra. Bà ấy ăn mặc sang trọng, từ chiếc váy đến đôi giày đều là hàng cao cấp mà tôi chỉ từng thấy trên tivi.

Bà bước lại gần, ánh mắt dịu dàng nhưng cũng đầy sự quyết đoán. Bà hỏi tôi với giọng ấm áp:

  • “Con ở đây một mình với em sao?”

Tôi gật đầu, lòng đầy cảnh giác nhưng cũng không khỏi hy vọng. Người phụ nữ ngắm nhìn em tôi một lúc lâu, rồi nói:

  • “Con theo ta đi. Ta sẽ nuôi nấng các con.”

Tôi bàng hoàng trước lời đề nghị bất ngờ đó. Trong lòng tôi, một phần muốn từ chối, vì sợ rằng mình đang đặt em vào tay một người lạ mà tôi chưa biết rõ. Nhưng phần khác trong tôi lại thôi thúc rằng đây có thể là cơ hội cuối cùng để chúng tôi có được một cuộc sống tốt hơn.

Cuối cùng, tôi quyết định theo bà ấy.

Chiếc ô tô lướt nhanh qua những con phố mà tôi chưa từng thấy. Thành phố nhộn nhịp, những ngôi nhà cao tầng lần lượt hiện ra trước mắt. Bà dẫn tôi và em đến một căn biệt thự lớn nằm ẩn mình trong khu phố giàu có. Từ bên ngoài, căn nhà toát lên vẻ sang trọng, với cánh cổng sắt đen và khu vườn được chăm chút tỉ mỉ.

Tôi bước vào, tay vẫn ôm chặt em. Khi cánh cổng lớn mở ra, tôi ngỡ ngàng trước vẻ lộng lẫy bên trong. Những bức tranh quý giá treo trên tường, thảm đỏ trải dài khắp sảnh. Đôi mắt tôi dán chặt vào từng chi tiết xa hoa, lòng tràn ngập cảm giác bỡ ngỡ. Đây là nơi tôi sẽ sống sao?

Người phụ nữ dẫn tôi vào phòng khách. Bà mỉm cười dịu dàng, ra hiệu cho người giúp việc mang đồ ăn và nước uống đến cho tôi. Đó là lần đầu tiên sau nhiều ngày, tôi được ăn một bữa ăn đầy đủ và ngon lành. Tôi cảm thấy như mình đã thoát khỏi cơn ác mộng dài đằng đẵng.

Nhưng khi tôi bắt đầu cảm thấy yên lòng, một người đàn ông trung niên xuất hiện. Ông bước vào phòng, nhìn tôi với ánh mắt sắc lạnh và nụ cười mỉa mai. Người phụ nữ giàu có quay sang tôi, nụ cười trên môi bà dần biến mất.

  • “Đây là ông chủ của căn nhà này,” bà nói, giọng trở nên nghiêm túc. “Ông ấy sẽ đưa ra quyết định cuối cùng về tương lai của các con.”

Lòng tôi thắt lại, những câu hỏi hiện lên trong đầu nhưng tôi không dám hỏi. Người đàn ông tiến lại gần, ánh mắt soi mói tôi từ đầu đến chân. Sau một hồi im lặng, ông cất giọng khô khan:

  • “Con bé lớn sẽ phải làm việc cho ta để trả nợ cho số tiền ta bỏ ra nuôi nấng nó và đứa em.”

Tôi đứng lặng, tim đập thình thịch. Những lời nói ấy như sét đánh ngang tai. Tôi tưởng rằng mình và em đã tìm được nơi nương tựa, nhưng hóa ra chúng tôi chỉ là những con tốt trong một giao kèo tàn nhẫn.

Căn biệt thự lộng lẫy giờ đây không còn là nơi ẩn náu an toàn mà tôi tưởng. Tôi nhận ra rằng mình đã rơi vào một cái bẫy tinh vi. Người đàn ông trung niên kia không phải là một người nhân từ muốn giúp đỡ trẻ em vô gia cư, mà là một kẻ tính toán lạnh lùng. Ông ta muốn tôi trở thành người hầu trong nhà, làm việc cật lực để trả nợ cho số tiền ông đã bỏ ra.

Còn người phụ nữ kia, dù ban đầu có vẻ dịu dàng, giờ đây chỉ là một kẻ đồng lõa trong âm mưu tàn nhẫn đó. Bà không còn cười nữa, mà thay vào đó là ánh mắt lạnh lẽo như muốn nói rằng tôi không có sự lựa chọn nào khác.

Tôi ôm em, lòng đầy sợ hãi. Tôi không thể bỏ đi, không biết phải đi đâu, và cũng không thể để em lại một mình trong căn nhà này.

Những ngày sau đó, tôi bị buộc phải làm việc như một người hầu trong căn biệt thự xa hoa ấy. Công việc không ngừng nghỉ, từ dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ, đến chăm sóc vườn tược. Những người giúp việc khác trong nhà đều giữ khoảng cách, không ai dám trò chuyện với tôi. Họ cũng chỉ là những con tốt trong tay người đàn ông quyền