Home Blog Page 86

Bí mật k/inh ng/ười của ‘Táo đá Hà Giang’ đang bán tràn lan ngoài chợ Việt chỉ 15.000 đồng/kg: Nhiều người nghe xong s/ố/c nặng vì lỡ ăn quá nhiều

0

Loại táo được quảng cáo là ‘táo đá Hà Giang” thực chất là táo nhập khẩu từ Trung Quốc. Do có giá thành rẻ hơn nhiều so với táo nhập khẩu và chất lượng khá thơm ngon nên nhiều người tiêu dùng vẫn chọn mua dù biết rõ nguồn gốc.

Biết là táo nhập từ Trung Quốc vẫn chọn mua vì ăn thấy ngon

Những ngày gần đây, khắp các chợ, hàng rong ở Hà Nội có bày bán loại táo được quảng cáo là táo đá Hà Giang. Do có giá rẻ, khoảng 15.00-25.000 đồng/kg nên loại táo này được rất nhiều người chọn mua. Táo giòn, vị ngọt đậm đà nên phù hợp với thị hiếu của số đông người tiêu dùng. Anh Lê Tấn Quảng, chủ một điểm bán táo đá Hà Giang trên đường Lê Đức Thọ (Hà Nội) cho biết, với mức giá lúc thấp điểm là 15.000 đồng kg, lúc cao điểm là 25.000 đồng/kg, mỗi ngày anh bán được trên 2 tấn táo đá.

Theo quảng cáo của anh Quảng thì đây là loại táo đá Hà Giang được vận chuyển về các thành phố lớn tiêu thụ. Loại táo này đang vào mùa, thời tiết càng lạnh, càng hanh khô thì táo càng già và ngọt. Loại táo này rất đắt hàng từ nhiều năm nay do có giá thành phải chăng, giòn, ngọt. Táo đá Hà Giang còn hay được gọi là táo mật vì khi bổ ra, thịt quả táo có màu vàng như mật.

'Táo đá Hà Giang' thực chất là táo Trung Quốc có độc hại không?- Ảnh 2.

Táo nhập khẩu từ Trung Quốc được quảng cáo là táo đá Hà Giang bán nhiều ở các chợ.

Dù nói về nguồn gốc táo ở Hà Giang, nhưng anh Quảng không có giấy tờ chứng minh nguồn gốc xuất xứ của sản phẩm mà nói rằng “nhập từ kho đầu mối nên giấy tờ ở đầu mối giữ hết”. Anh cũng thật thà bảo, nhiều khách hàng khi nghe nói táo đá Hà Giang đã gạt phắt đi, bảo đây là táo nhập từ Trung Quốc chứ làm gì có táo đá Hà Giang. Dù vậy người này vẫn mua thường xuyên và đánh giá loại táo này ngon.

Chị Lê Hoài Thu (Mỹ Đình, Nam Từ Liêm, Hà Nội) chia sẻ, gần đây ra chợ thấy bán rất nhiều loại táo được quảng cáo là táo đá Hà Giang. Không chỉ có chị mà rất nhiều người đều biết rằng đó là táo nhập khẩu từ Trung Quốc, người bán hàng chỉ quảng cáo để hút khách thế thôi. Khi mua về ăn thì chị thấy loại táo này rất giòn và ngọt, thậm chí còn ngon hơn nhiều loại táo nhập khẩu mua ở siêu thị trong khi giá rất rẻ.

“Thực ra, táo các loại táo bán trong cửa hàng, siêu thị rất nhiều. Nhưng loại ăn giòn, ngọt thì giá khá đắt đỏ, mà túi tiền đi chợ của chị lại chỉ có hạn. Còn loại giá hợp lý ăn bị bở, về ép nước uống cũng không ngon. Táo đá thì đáp ứng đủ các tiêu chí ngon – rẻ. Nhiều quả bổ ra còn ứa mật (phần thịt táo trong suốt) rất hấp dẫn và ngon. Thế nên, chị tranh thủ mua về ăn lúc đang rộ mùa”, chị Thu cho hay.

TS Nguyễn Mạnh Khải, Học viện Nông nghiệp cho biết, thục tế trước đây Việt Nam có một vài dự án trồng thử nghiệm giống táo đỏ Trung Quốc ở Quản Bạ (Hà Giang) và Sa Pa (Lào Cai), tuy nhiên các dự án này đều không thành công. Những cây táo trồng bị sâu bệnh chết, chỉ còn lại một vài cây với năng suất cực thấp. Do đó, có thể khẳng định, không có giống táo nào là táo Hà Giang. Loại táo được bán nhiều ở các chợ hiện nay là táo Trung Quốc được vận chuyển qua đường tiểu ngạch. Tại Hà Giang cũng không có thương hiệu cây ăn trái nào là táo đá hay táo mật.

 

Ăn ‘táo đá Hà Giang’ có độc hại?

Theo Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn (NN&PTNT) tỉnh Hà Giang, hiện nay Hà Giang chưa có địa phương nào trồng được loại táo này. Trong danh mục các loại cây ôn đới trồng ở tỉnh này cũng không có loại cây nào được gọi là “cây táo đá”. Các loại trái cây đặc sản, nổi danh của tỉnh là cam sành, hồng không hạt ở Quản Bạ, lê đường ở Đồng Văn…

 

PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh, nguyên cán bộ Viện Công nghệ Sinh học – Công nghệ Thực phẩm, Đại học Bách khoa Hà Nội cho biết, có một quan niệm sai lầm ở nhiều người hiện nay cho rằng cứ đồ gì nhập khẩu đường tiểu ngạch là không an toàn, cứ có giá rẻ là độc hại… Thực tế,

Táo đá đang bán trên thị trường thực chất là giống táo Fuji trồng rất nhiều ở Trung Quốc. Đúng là hàng Trung Quốc có loại tốt, loại không tốt, nhưng người tiêu dùng không nên mặc định là hàng không tốt mà nên biết lựa chọn sản phẩm an toàn, có đầy đủ giấy tờ, nguồn gốc xuất xứ rõ ràng.

Trên thực tế, có nhiều thuốc bảo vệ thực vật được các cơ quan chức năng cho phép, khi sử dụng đúng liều lượng và không ngấm sâu vào quả mà chỉ bảo vệ bề ngoài, trước khi ăn ngâm rửa và gọt vỏ thì sẽ không độc. Khi sản phẩm đã được đưa ra thị trường rộng lớn tiêu thụ, chắc chắn phải được kiểm soát và đánh giá an toàn. Vậy nên không có chuyện ăn loại táo này thì rất độc hại hay có thể gây ung thư như nhiều tin đồn đoán trên mạng.

Về khả năng dùng chất bảo quản thì rất nhiều loại trái cây buộc phải sử dụng chất này để tránh thối hỏng trong quá trình vận chuyển. Một số loại thuốc bảo quản chống lại vi sinh vật và nấm mốc dành riêng cho các loại quả không ăn vỏ như cam, quýt, bưởi, táo… thì khi sử dụng nên rửa sạch rồi gọt vỏ là đảm bảo an toàn.

PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh khuyên, việc ngâm rửa trái cây trước khi sử dụng là rất quan trọng giúp loại trừ các vi sinh vật, hóa chất. Tốt nhất, bạn nên ngâm rửa bằng nước lã, sau đó rửa dưới vòi nước chảy nhiều lần, khi ăn gọt vỏ, đặc biệt gọt đến đâu ăn đến đấy, không để lâu để tránh tái nhiễm khuẩn.

Bà Phương Hằng chính thức thông báo liveshow “vạc:h Trần sự thật”: Các nhân vật sẽ được réo tên sau đây

0

Hôm 2/10, báo Tuổi Trẻ Online đưa tin, đại diện Công ty CP Đại Nam xác nhận thông tin bà Nguyễn Phương Hằng sẽ không livestream trên tất cả các phương tiện truyền thông từ đây về sau vì “lý do sức khỏe và muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình”.

nguyen-phuong-hang-4

Dư luận tỏ ra đồng tình với quyết định này của nữ CEO. Bởi trước đó bà phải ngồi tù cũng vì không kiểm soát được lời nói trong những buổi phát sóng trực tiếp. Tuy nhiên, có vẻ như đó chỉ là một chiêu “đánh lạc hướng” hoặc lời nói vui của bà Nguyễn Phương Hằng. Tuy không livestream nhưng bà chủ Đại Nam vẫn có những phát ngôn gây bão đều đều, mới đây nhất còn thông báo tổ chức luôn talkshow.

Cụ thể, fanpage “Trường đua Đại Nam” và “Khu du lịch Đại Nam” vừa qua lần lượt thông báo bà Nguyễn Phương Hằng sẽ tổ chức talkshow để chào mừng ngày 20/10, với chủ đề “Thông cảm hay vô cảm”. Theo chia sẻ của phía Đại Nam, buổi trò chuyện này chia sẻ góc nhìn về vai trò phụ nữ trong xã hội hện đại, suy ngẫm về giá trị cốt lõi trong giao tiếp, ứng xử của con người, đặc biệt là phái nữ.

“Điểm nhấn đặc biệt của chương trình là buổi talkshow sẽ chỉ diễn ra trực tiếp, CEO Nguyễn Phương Hằng sẽ giao lưu và trả lời trực tiếp các câu hỏi của khán giả có mặt tại sự kiện, mang đến không khí gần gũi và tương tác chân thật nhất”, phía Đại Nam cho biết.

Không như trước đây, dưới phần bình luận của những bài đăng này lại tràn ngập sự ngán ngẩm, cho rằng bà Nguyễn Phương Hằng đang “ngựa quen đường cũ”. Một số người bình luận việc nữ CEO nói không livestream nhưng thay vào đó lại tổ chức talkshow phát sóng trực tiếp chẳng khác gì “nói 1 đường làm 1 nẻo”. Những phát ngôn nhạy cảm, động chạm gần đây của bà Hằng cũng được nhắc đến như một lời “cảnh báo” mong nữ CEO không phạm phải sai lầm cũ.

nguyen-phuong-hang-2

“Nghỉ ngơi thêm đi cô. Khoan đã mở các talkshow, thời điểm này rất nhạy cảm”.

“Thôi chị ơi, ngưng được rồi, nói nhiều hay bị lỡ lời. Ếch chết tại miệng. Hãy để mọi người yêu mến chị với tư cách là 1 mạnh thường quân vĩ đại, 1 người phụ nữ tài sắc vẹn toàn”.

“Bớt bớt lại chị ơi, vui vẻ ca hát thôi”.

“Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho người dại kẻ mừng kẻ lo”.

“Doanh nhân bây giờ không cần làm việc mà thích đi nói chuyện thế nhỉ?”.

Trước những ý kiến trái chiều từ cư dân mạng, phía bà Nguyễn Phương Hằng và Đại Nam vẫn chưa có phản hồi thêm.

Chỉ mới vài ngày trước, vợ ông Dũng Lò Vôi còn xuất hiện trong một livestream ngắn nói về chuyện vi phạm bản quyền ca khúc “Đoạn buồn đêm mưa” của tác giả Tú Nhi (danh ca Chế Linh) và Vinh Sử. Bà Hằng cho biết rất hoang mang khi biết mình đã chế lời bài hát trên thành bài “T30 và tôi”, “Mưa An Phước”. Dù vậy nữ CEO vẫn tin tưởng danh ca Chế Linh sẽ không kiện mình. Bà Hằng hứa sẽ công khai cảm ơn nam Chế Linh và mời ông về Việt Nam biểu diễn trong thời gian tới.

Bà Phương Hằng lại vi ph/ạm pháp luật

0

CEO Nguyễn Phương Hằng thú nhận rất hoang mang khi biết mình vi phạm bản quyền

Mới đây, trong đoạn livestream ngắn, CEO Nguyễn Phương Hằng thú nhận, khi hát và chế lời bài hát “Đoạn buồn đêm mưa” của tác giả Tú Nhi (danh ca Chế Linh) và Vinh Sử, bà không hề biết tác giả là ai. Bà cũng không hiểu biết gì về bản quyền nên đã vô tư chế lời bài hát này thành bài hát “T30 và tôi”, “Mưa An Phước”.

CEO Nguyễn Phương Hằng hoang mang khi biết mình vi phạm pháp luật vì chế lời “Đoạn buồn đêm mưa”- Ảnh 1.

CEO Nguyễn Phương Hằng trong buổi giao lưu và biểu diễn bài hát mình chế lời từ “Đoạn buồn đêm mưa”. Ảnh: TL

“Mọi người khuyến khích chú Chế Linh thưa kiện cháu về việc vi phạm bản quyền nhưng cháu vẫn tin một điều, một người có nhân cách như chú, một người nhạc sĩ nổi tiếng như chú sẽ chẳng bao giờ làm điều đó. Giác quan thứ sáu mách bảo cháu, chú sẽ chẳng bao giờ làm điều đó.

Khi cháu nghe mọi người nói cháu vi phạm bản quyền vì chế lời bài hát “Đoạn buồn đêm mưa”, cháu khá hoang mang vì không hiểu lắm về vụ bản quyền âm nhạc. Rồi sẽ có một ngày, cháu sẽ công khai cảm ơn chú trước công luận. Và nếu đủ duyên, cháu sẽ mời chú về Việt Nam biểu diễn”, CEO Nguyễn Phương Hằng nhắn lời đến danh ca Chế Linh.

CEO Nguyễn Phương Hằng cũng nói thêm rằng, bà rất mê giọng hát và âm nhạc của danh ca Chế Linh. Không chỉ bà mà ba mẹ của bà ngày xưa cũng rất mê nhạc của Chế Linh. Bà rất muốn mời nam danh ca về nước tổ chức liveshow tại Khu du lịch Đại Nam vì “cháu không có gì khác ngoài điều kiện”.

Trao đổi với Dân Việt bằng một văn bản khá dài có tên “Thư lên tiếng”, danh ca Chế Linh cho biết: “Vừa rồi chị Nguyễn Phương Hằng có hát bài “Đoạn buồn đêm mưa” tại Khu Du lịch Đại Nam sau khi chị được trả tự do, theo tôi nghĩ rất đơn giản, vì chị thích bài hát này và muốn làm cho mọi người vui, không mưu cầu trục lợi, nên không việc gì phải lên tiếng… Nhưng các bạn YouTuber đã khai thác quá đà, giật quá nhiều tít câu view, gây nên sự ồn ào trong cộng đồng mạng.

Thật sự, tôi không quan tâm lắm đến việc chế lời những bài hát của mình để hát làm vui… Những bài hát của tôi đã bị chế lời rất nhiều trước những năm 1975 trên các đường phố tại Sài Gòn. Như trường hợp chị Nguyễn Phương Hằng chế lời “T30 và tôi” và “Mưa An Phước” đó là cảm xúc và tâm trạng hợp với giai điệu của bài hát đó. Vì vậy tôi mong các bạn YouTuber không nên thêu dệt, không đơm đặt câu chuyện, dẫn đến những ồn ào không đáng có, đẩy câu chuyện đi quá xa”.

Theo danh ca Chế Linh, sau khi bài báo “CEO Nguyễn Phương Hằng có vi phạm bản quyền âm nhạc?” đăng trên Dân Việt ngày 2/10/2024, rất nhiều người nhắn tin cho ông đề nghị ông lên tiếng về việc này. Tuy nhiên, ông thấy việc này không có gì đáng để lên tiếng bởi ông cảm nhận được việc CEO Nguyễn Phương Hằng phải yêu thích bài hát này lắm mới chế lời và biến nó thành bài hát thể hiện tâm trạng của mình trong trại giam.

Hồng Vân cay cú lên tiếng, bật lại khán giả, sẵn sàng cho bà Hằng tới công chuyện

0

NSND Hồng Vân bức xúc khi một TikToker cho rằng cô làm video ‘cà khịa’ CEO Nguyễn Phương Hằng rao bán nhẫn kim cương giá 1.000 tỉ đồng để làm từ thiện.

Vài ngày qua, video NSND Hồng Vân khoe đeo chiếc nhẫn cỡ lớn, giá trị bằng chục căn nhà được lan tỏa rộng rãi. Trong clip, nghệ sĩ nói áp lực vì nhẫn được ê kíp mượn để quay phim.

Dịch vụ xem phim trực tuyến

 

Sau đó, một TikToker có tiếng cho rằng NSND Hồng Vân đang “cà khịa” CEO Nguyễn Phương Hằng khi đang rao bán nhẫn kim cương giá 1.000 tỉ đồng để làm từ thiện. Đồng thời, người này mỉa mai nghệ sĩ và bà chủ Đại Nam từng có lùm xùm nên nay mượn cớ để đáp trả.

NSND Hồng Vân phản hồi tin ‘đeo nhẫn giá trị bằng chục căn nhà’ - Ảnh 1.

Hồng Vân khoe đeo nhẫn giá trị bằng chục căn nhà gây xôn xao.

Trước sự việc, NSND Hồng Vân cho biết video hậu trường được quay từ tháng 8 chứ không phải mới đây. Việc bị nhiều người chỉ trích, để lại bình luận tiêu cực khiến nữ nghệ sĩ buồn lòng.

“Chiếc nhẫn này là của nhà sản xuất, họ bắt cô đeo để quay phim thôi mà con. Đoạn này là lúc được nghỉ trưa cô có tâm sự với các bạn trong đoàn là cô rất áp lực khi phải giữ nó, chỉ có vậy thôi, mà sao con chửi cô dữ vậy, tội nghiệp cô”, NSND Hồng Vân chia sẻ.

Lê Giang, diễn viên đóng chung phim với NSND Hồng Vân, cũng lên tiếng bênh vực đồng nghiệp: “Tội nghiệp chị tôi, đây là phim đã quay từ lâu. Tất cả đóng phim nhà giàu, toàn bộ đồ diễn viên và trang sức là của nhà sản xuất lo, khổ quá. Thương chị ghê”.

NSND Hồng Vân phản hồi tin ‘đeo nhẫn giá trị bằng chục căn nhà’ - Ảnh 2.

Hồng Vân và Lê Giang trong hậu trường một bộ phim họ cùng đóng chính.

Trước đó, Hồng Vân tiết lộ nhà sản xuất phim phải viết giấy cam kết để mượn chiếc nhẫn giá trị.“Nhà sản xuất nói chiếc nhẫn này là vô giá, có giá bằng chục căn nhà. Tôi nghe xong vô cùng áp lực, vừa đóng phim vừa áp lực vì phải giữ chiếc nhẫn này, bằng cả chục căn nhà trên tay”, NSND Hồng Vân chia sẻ.

Nghi vấn Hoài Linh tuyên bố “không có gì ngoài xiền”, sẵn sàng mua viên kim cương 1000 tỏi của bà Hằng: Chỉ cần đáp ứng 3 điều kiện sau đây

0

Nhẫn kim cương của bà Nguyễn Phương Hằng có phải là lớn nhất và đắt nhất Việt Nam?

Trước đó trong buổi giao lưu với khán giả ngày 29/9 tại KDL Đại Nam, bà Nguyễn Phương Hằng từng tuyên bố: “Nếu bây giờ có ai sẵn sàng bỏ ra 1.000 tỷ đồng để mua chiếc nhẫn kim cương này, tôi sẽ ngay lập tức gửi toàn bộ số tiền đó vào Quỹ Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Tôi xin hứa danh dự sẽ cống hiến trọn vẹn số tiền này cho công tác từ thiện”.

Nhẫn kim cương của bà Nguyễn Phương Hằng có phải là lớn nhất và đắt nhất Việt Nam? - Ảnh 1.

Hình ảnh bill của kim cương bà Nguyễn Phương Hằng sỏ hữu. (Ảnh: MXH)

Đặc biệt, mới đây cộng đồng mạng càng bất ngờ khi bill của  viên  kim cương này được lan truyền. Theo hình ảnh, viên kim cương này có trọng lượng 45,16 carat và có ký hiêu: VVS1 nước D.

Ký hiệu này có ý nghĩa là gì? Theo các chuyên gia về kim cương, độ tinh khiết của kim cương là số lượng và khả năng hiển thị đặc điểm bên trong và bên ngoài của một viên kim cương. Để đánh giá độ tinh khiết người ta sử dụng kính lúp với độ phóng đại x10. Độ trong được xếp lần lượt từ:

F (Flawless – không tì vết) tức là kim cương đạt đến độ tinh khiết hoàn hảo nhất.

IF (Internal Flawless – gần như là không tì vết)

VVS1 và VVS2 (rất rất ít pha tạp), các tạp chất trong chúng rất nhỏ và ngay cả chuyên gia đã qua đào tạo cũng có thể gặp khó khăn trong việc xác định các tạp chất này.

Cuối cùng là SI1 và SI2 (pha tạp), các tạp chất này nhiều đến nỗi có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Theo quy ước, “Nước” kim cương chính là màu sắc của kim cương trên thang đo phân cấp màu của GIA. Kim cương không màu hoặc có dấu vết của màu sắc sẽ được phân cấp theo nước từ D-Z. Kim cương nước D là kim cương không màu có độ hoàn mỹ cao nhất, cực kỳ quý hiếm và có giá trị kinh tế cao.

Như vậy, kim cương VVS1 nước D của bà Phương Hằng được xếp vào loại kim cương không màu có độ hoàn mỹ cao nhất, độ trong suốt hoàn hảo, cực kỳ quý hiếm và có giá trị kinh tế cao.

Trước đó, nữ CEO cũng hé lộ trị giá của chiếc nhẫn kim cương đeo trên tay phải có trị giá đến 1.058 tỷ đồng. Liệu đây có phải là viên kim cương lớn nhất và đắt nhất Việt Nam?

Hiện tại chưa có căn cứ nào cho thấy, viên kim cương mà bà Phương Hằng sở hữu to nhất và đắt nhất Việt Nam.

Nhẫn kim cương của bà Nguyễn Phương Hằng có phải là lớn nhất và đắt nhất Việt Nam? - Ảnh 2.

Viên kim cương đen 88 carat đến Việt Nam năm 2016. (Ảnh: ST)

Trước đó, năm 2016, viên kim cương đen có khối lượng 88 carat. Cụ thể, Korloff Noir – một trong những viên kim cương đen lớn nhất thế giới – xuất hiện trong một buổi giới thiệu trang sức cao cấp ở Hà Nội. Sản phẩm có trọng lượng 88 carat và từng là vật sở hữu của gia đình quý tộc Karloff-Sapozhnikov sinh sống ở St. Petersburg, Nga. Nó được Korloff – tập đoàn đang sở hữu – mua bảo hiểm ở mức 37 triệu USD (hơn 825 tỷ đồng) và có gương mặt đại diện là vận động viên trượt băng nổi tiếng – Marina Anisina.

Viên kim cương đắt nhất thế giới có giá bao nhiêu?

Nhẫn kim cương của bà Nguyễn Phương Hằng có phải là lớn nhất và đắt nhất Việt Nam? - Ảnh 3.

Viên kim cương đắt nhất thế giới được gắn trên vương miện của Vương hậu Anh

Koh-i-noor được coi là viên kim cương đắt nhất thế giới. Ánh sáng lấp lánh và độc đáo của viên kim cương này được xem là vô giá, không có viên kim cương thứ 2 có thể vượt qua. Tên gọi của nó bắt nguồn từ tiếng Ba Tư, có nghĩa là “Ngọn núi ánh sáng”. Nó có trọng lượng khoảng 105,6 carat. Hiện tại, viên kim cương này đang được gắn trên vương miện của Vương hậu Anh và trưng bày ở bảo tàng London (Anh Quốc).

Xếp thứ hai là viên kim cương có tên The Hope – Trái tim đại dương với màu sắc xanh lam quý hiếm.

Nhẫn kim cương của bà Nguyễn Phương Hằng có phải là lớn nhất và đắt nhất Việt Nam? - Ảnh 4.

Viên kim cương The Hope với màu xanh quý giá.

The Hope được tìm thấy đầu tiên tại Ấn Độ. Sau nhiều lần bị đánh cắp và thất lạc qua nhiều thế kỷ, năm 1949, nhà buôn đá quý nổi tiếng Harry Winston đã tặng lại viên kim cương này cho Bảo tàng lịch sử Hoa Kỳ. Hiện tại, viên kim cương này có trọng lượng hơn 45 carat và có giá trị 350 triệu USD.

Bà Phương Hằng và NSND Hồng Vân có chuyện rồi không ai chịu nhường ai

0

Những tưởng bà Nguyễn Phương Hằng sau khi ra tù, cai livestream về ở ẩn rồi nhưng ai dè cứ vài ngày trên mạng lại sốt xình xịch lên với Phương Hằng.

Ban đầu liên quan đến ông Thích Minh Tuệ, úp mở rằng ông cũng là một người có quá khứ không tốt đẹp gì, vi ngày sau lại bảo “thầy là người cao cả”… chẹp.

Mới đây nhất, lại có chuyện giữa NSND Hồng Vân và Phương Hằng, nhưng lần này do một tiktoker khơi mào.
Nguồn cơn là cách đây ít ngày, clip hậu trường nghệ sĩ Hồng Vân cho biết rất áp lực vì phải đeo chiếc nhẫn có giá trị đắt đỏ khi đóng phim. Trong clip, nghệ sĩ Hồng Vân nói nhà sản xuất tiết lộ giá trị chiếc nhẫn “hột xoàn size đại” dùng làm đạo cụ tương đương với chục căn nhà.

1729310423822.png

Sau đó, một TikToker đã đăng clip bàn luận, cho rằng nghệ sĩ Hồng Vân cố tình “cà khịa” một nữ đại gia vừa rao bán nhẫn kim cương 1000 tỷ (ai cũng biết là bà Phương Hằng) để làm thiện nguyện. Người này còn mỉa mai do nghệ sĩ Hồng Vân và vị nữ đại gia kia cũng từng có lùm xùm nên nay mới mượn cớ để đáp trả thế kia.

1729310455267.png

Sau đó, nghệ sĩ Hồng Vân đã giải thích clip hậu trường đó được quay vào tháng 8/2024 chứ không phải mới đây. Về việc khoe chiếc nhẫn đắt đỏ, nghệ sĩ Hồng Vân chia sẻ: “Đây là vai diễn của tôi trong phim. Chiếc nhẫn này là của nhà sản xuất họ bắt tôi đeo để quay thôi, đoạn này là lúc được nghỉ trưa tôi có tâm sự với các bạn trong đoàn là tôi rất áp lực khi phải giữ nó chỉ có vậy thôi mà sao chửi tôi dữ vậy, tội nghiệp tôi”.
Khổ thế, ngồi không cũng có drama!

Rộ tin Hoài Linh chồng đủ tiền mua viên kim cương 1000 tỷ của bà Phương Hằng: Dăm ba viên kim cương tui mua đơn giản, bà có bán ko

0

NSƯT Hoài Linh bị bà Nguyễn Phương Hằng nhắc tên vì vấn đề gì?

Tháng 7/2021, NSƯT Hoài Linh là người tiếp theo nộp đơn tố cáo bà Nguyễn Phương Hằng lên cơ quan có thẩm quyền. Trao đổi với truyền thông vào cuối tháng 9/2021, đại diện của nghệ sĩ Hoài Linh xác nhận đã gửi đơn tố cáo bà Phương Hằng, thời điểm đó, cơ quan công an đã thụ lý điều tra. Đại diện Hoài Linh cho biết, bắt đầu từ tháng 5/2021 thời điểm bà Phương Hằng liên tục lên mạng Facebook để livestream công kích nghệ sĩ Hoài Linh, đến tháng 7/2021, nam danh hài đã chính thức gửi đơn tố cáo bà Hằng lên công an.

Từng bị bà Nguyễn Phương Hằng réo tên chuyện tiền từ thiện, nam NSƯT này giờ ra sao? - Ảnh 2.

NSƯT Hoài Linh và bà Nguyễn Phương Hằng xảy ra ồn ào vào năm 2021.

Trong đơn, nghệ sĩ Hoài Linh cho biết những nội dung livestream của bà Hằng xoay quanh vụ việc Hoài Linh chưa thực hiện công tác từ thiện dù đã nhận quyên góp hơn 13 tỉ đồng. Dù thông tin chưa được kiểm chứng nhưng bà Hằng đã nhiều lần livestream tố cáo về lối sống, đời tư của Hoài Linh với lời lẽ nặng nề, xúc phạm.

Đến 22/12/2021, Cơ quan CSĐT Công an TP Hồ Chí Minh cho biết vừa có quyết định không khởi tố vụ án hình sự liên quan việc quyên góp từ thiện của nghệ sĩ Hoài Linh vì không có dấu hiệu tội phạm.

Từng bị bà Nguyễn Phương Hằng réo tên chuyện tiền từ thiện, nam NSƯT này giờ ra sao? - Ảnh 3.

NSƯT Hoài Linh cúi đầu xin lỗi khán giả vì chậm trễ chuyện từ thiện.

Sau ồn ào này, dù được “minh oan không ăn chặn từ thiện” nhưng việc “ngâm” tiền quyên góp khiến danh tiếng anh bị ảnh hưởng.

NSƯT Hoài Linh có cuộc sống ra sao sau ồn ào từ thiện?

Vài năm gần đây, NSƯT Hoài Linh tạm ngưng tham gia các gameshow giải trí. Bên cạnh đó, nam nghệ sĩ thừa nhận bản thân đã bị quen mặt trên sóng truyền hình, anh sợ khán giả bội thực, nhàm chán.

Trên các kênh cá nhân như YouTube, TikTok, Facebook, nghệ sĩ Hoài Linh vẫn không cập nhật bất kì thông tin nào kể từ sau ồn ào kể trên.

Theo tìm hiểu của phóng viên, đến chiều 17/5/2023, kênh YouTube từng đạt nút vàng (điều kiện là đủ 1 triệu lượt theo dõi) đã giảm gần 40 ngàn người đăng kí.

Từng bị bà Nguyễn Phương Hằng réo tên chuyện tiền từ thiện, nam NSƯT này giờ ra sao? - Ảnh 4.

NSƯT Hoài Linh với tạo hình trong phim “Làm giàu với ma”.

Truyền thông có liên hệ với phía quản lí nam nghệ sĩ để hỏi thêm tình hình nhưng người này từ chối trả lời. Tuy nhiên, được biết hiện tại nghệ sĩ Hoài Linh vẫn đang sống ở Việt Nam. Thông tin ông sang nước ngoài định cư là chưa chính xác.

Trong một vài hình ảnh được các đồng nghiệp chụp lại, nam nghệ sĩ lộ vẻ gầy gò và trầm tĩnh hơn. Anh cũng từ chối các sự kiện giải trí.

Thời gian gần đây, sau thời gian dài vướng ồn ào, NSƯT Hoài Linh bắt đầu trở lại hoạt động nghệ thuật. Tuy nhiên, anh không chọn phim ảnh, gameshow – những thể loại từng giúp anh “hái ra tiền” để tham gia mà chuyển hướng sang kịch sân khấu.

Ngoài sân khấu kịch, NSƯT Hoài Linh còn tham gia phim điện ảnh “Làm giàu với ma”, bộ phim này không nhận được nhiều phản hồi tích cực của khán giả.

Từng bị bà Nguyễn Phương Hằng réo tên chuyện tiền từ thiện, nam NSƯT này giờ ra sao? - Ảnh 5.

Hình ảnh hiện tại của NS ƯT Hoài Linh.

Về đời tư, NSƯT Hoài Linh là một trong những nam nghệ sĩ hiếm hoi có hình ảnh giản dị và gần gũi. Anh được nhớ tới với trang phục áo bà ba, khăn rằn, đi dép kẹp giản dị.

Không chỉ đơn giản ở cách mặc, Hoài Linh ăn uống cũng rất bình dân. Nam nghệ sĩ chỉ thích ăn cơm với cá khô và nước mắm với dáng ngồi co chân, ngồi xổm khi ăn.

Dù bận rộn nhưng Hoài Linh rất thích trồng rau và trồng cây ăn trái trong nhà thờ Tổ của mình. Thỉnh thoảng nam nghệ sĩ lại đãi đồng nghiệp bằng những món ăn có sẵn trong vườn nhà.

Nhà có giỗ vợ làm có 5 mâm cỗ cúng mà tiêu hết 2 triệu còn đòi xin thêm 200k. Tôi bực quá to: “Cô đúng là ăn bá::m còn tiêu ho::ang, chồng cứ đưa bao nhiêu là tiêu hết bấy nhiêu”. Nói thế là đúng quá rồi mà cô ta lại đùng đùng ô::m 2 đứa con sinh đôi về ngoại. Tôi gọi điện bảo luôn ông bà ngoại dạy dỗ lại con gái, ngoan ngoãn thì về còn không đừng bước chân về nhà tôi. Ai ngờ vừa dứt lời thì mẹ tôi ở ngoài ngõ h::ét to::áng lên…

0

Người ta bảo giàu vì bạn, sang vì vợ đúng không sai tí nào. Phụ nữ mà biết vun vén thì chồng được nhờ. Còn như vợ tôi, được đồng nào xào đồng nấy thì xem như vứt. Không biết đến lúc nào mới có nhà đẹp xe sang như người ta.
Làm có 5 mâm cỗ mà vợ tiêu hết 2 triệu, tôi nói cho là đúng còn trách chồng nhỏ mọnNói ra thì bảo nói xấu vợ. Nhưng tôi chán vợ mình quá. Đã ăn bám chồng rồi còn không biết cách chi tiêu, thành thử lúc nào tôi cũng như phải đeo đá trên lưng, mệt mỏi vô cùng. Mọi người cứ tưởng tượng mà xem, vừa nuôi con lại vừa nuôi vợ, áp lực lắm chứ có đùa đâu.

Vợ tôi trước làm giáo viên mầm non. Làm hợp đồng với nhà nước nên lương tháng chẳng được bao nhiêu. Phụ nữ nên ngoài xăng xe thì còn thêm cả mấy khoản son phấn mỹ phẩm. Thật tình mà nói, tôi đã nhắc vợ nhiều lần về vấn đề này rồi. Người ta còn son rỗi thì mới trang điểm này kia. Còn mình có chồng rồi, cứ đua đòi làm cái gì không biết. Lúc hẹn hò tôi cũng không quan tâm tới mấy chuyện tiền bạc đâu cứ nghĩ yêu thì cưới thôi. Tới lúc lấy về rồi mới hiểu, cuộc sống hôn nhân không phải là viển vông, cơm áo gạo tiền quan trọng hơn cái gọi là yêu rất nhiều.

Đã nghèo lại còn gặp cái eo nữa chứ. Người mong có con sinh đôi không được, nhà tôi chỉ muốn đẻ tách ra cho đỡ gánh nặng kinh tế, cuối cùng cưới xong vợ tôi sinh đôi luôn 2 thằng con trai, nếu kiếm giúp việc cũng phải trả người ta gấp đôi lương. Sau tôi tính thà để vợ nghỉ việc ở nhà chăm con còn hơn vì lương cô ấy có như không. Vợ tôi lúc đầu không chịu đâu nhưng tôi nói rõ:

“Em cứ làm như mình có quyền quyết định ấy. Em đi làm có đủ tiền để lo tiền giúp việc chăm 2 đứa không? Bà nội bà ngoại đã không nhờ được gì rồi. Mình phải biết lựa cơm mà gắp mắt chứ. Còn em không đồng ý thì ly hôn đi. Chứ anh không gánh nổi đâu đấy”.

Vợ tôi đương nhiên chẳng dám ly hôn nên chọn ở nhà. Có điều cô ấy chỉ ở nhà trông con, ăn bám chồng mà cũng không nên thân, ăn tiêu hoang phí lắm. Một tháng tôi đưa chục triêu cũng bay biến hết, có tháng còn âm. Tôi không hiểu sao người ta nuôi con nhàn nhã, còn nhà tôi lại vất vả và tốn kém như thế. Con thì uống cả sữa mẹ, cả sữa ngoài nhưng hở tí lại phải đi viện rồi bác sĩ. Mà khổ một cái là sinh đôi nên đứa này ốm là đứa kia cũng lăn ra ốm theo. Mệt mỏi lắm.

Thấy đưa cho vợ bao nhiêu cũng hết, tiền tiết kiệm cũng chẳng để được đồng nào. Tôi chán nản vô cùng. Hỏi thì bảo:

“Anh xem nhà 4 người, riêng 2 đứa con tháng đã hết 4, 5 triệu tiền bỉm sữa, còn tiền ăn uống điện nước nữa. Em phải chi tiêu hà tiện lắm mới được thế. Đó là chưa kể đến việc đi viện rồi thuốc men hàng tháng đấy nhé”.

Lúc nào cô ấy cũng mang 2 đứa con ra làm lý do tiêu tiền. Nhiều lúc bực tôi quát:

“Cô tiêu thiếu thì tự nghĩ cách mà kiếm thêm. Sức tôi có hạn, không phải cái máy in tiền mà cô cứ hỏi cái là tôi đưa ngay được. Sao không sang mà hỏi hàng xóm xem họ cho con ăn cái gì mà cả năm chẳng uống viên thuốc nào. Con mình sữa nọ sữa kia, hở tí là lại đi viện”.Và cũng vì bực với vợ nên nhiều khi dù cô ấy kêu thiếu, tôi vẫn nhất quyết không đưa thêm để cho tự mà xoay xở lấy mới thấm kiếm tiền không phải dễ. Tôi cũng tránh việc vợ được đằng chân lân đằng đầu, thấy chồng dễ là cứ đòi mãi. Bực nhất là hôm vừa rồi nhà có giỗ, tôi là con trưởng phải đứng ra tổ chức. Lâu ngày mới về quê nên tôi cũng nói chuyện với mẹ, bảo là để cho vợ mình tự đi chợ rồi cơm nước. Bà cứ ở nhà trông 2 đứa là được rồi. Làm cũng chỉ 5 mâm cỗ thôi, không nhiều nên mình vợ tôi tự xoay được. Hôm ấy tôi đưa cho vợ 2 triệu bảo làm 5 mâm cỗ. Tiện ví thì tôi rút đưa cả, ai ngờ chiều tối mọi người ăn uống xong về hết, còn 2 vợ chồng tôi hỏi:

 

“Nay cỗ bàn sắm sửa hết bao nhiêu? Anh thấy hơi ít món đấy, chẳng biết người ta đến ăn có chê không nữa”.

Vợ tôi trả lời:

“Anh đưa 2 triệu em tiêu hết rồi. Em phải tính kỹ lắm mới đủ tiền, giờ thực phẩm thịt cá đắt kinh. Làm sao mà đầy ắp được như người ta”.

Tôi nghe bực mình mắng:

“Cô đúng là ăn bám còn tiêu hoang, chồng cứ đưa bao nhiêu là tiêu hết bấy nhiêu, có 5 mâm cỗ chứ nhiều nhặn gì? Đừng có tưởng tôi không đi chợ nên không biết”.

Bất ngờ nghe tôi nói thế, vợ nổi giận đùng đùng trách ngược lại:

“Anh nghĩ 2 triệu của anh to lắm hả. Sau này anh tự cầm tiền mà chi tiêu cho biết”.

Sau đó cô ấy còn ôm con về ngoại bảo không thể sống nổi cùng người chồng nhỏ mọn, tính toán như tôi. Thế có bực không cơ chứ. Mấy hôm nay, vợ tôi không thèm liên lạc về nhà luôn. Tôi đang nghĩ chẳng biết có nên về ngoại một chuyến để nói cho ông bà bên đó nghe không. Mọi người cho tôi lời khuyên với.

Trước khi mất, bố vợ bỗng tỉnh táo cho tôi 500 triệu dặn giấu kín đừng cho vợ biết nhưng ngày đưa tang vợ tôi thình lình xuất hiện đòi tiền, để rồi …

0

Tôi mang tiếng có vợ nhưng thật ra là “gà trống” nuôi 2 đứa con, 6 và 4 tuổi, một gái một trai. Vợ chồng tôi lấy nhau 7 năm trước, sau khi sinh con thứ 2, vợ chê tôi nghèo vì tôi chỉ là một anh thợ hàn xì sắt thép, quanh năm bẩn thỉu mà đồng tiền kiếm được chẳng là bao, thế nên vợ tôi bỏ đi.

Trên danh nghĩa, chúng tôi vẫn chưa ly hôn. Vì vợ bỏ đi không đoái hoài gì tới gia đình, bản thân tôi nghĩ cho 2 đứa con nên không làm căng mà cứ thế tập trung vào việc kiếm tiền nuôi dạy con cái nên người. Tôi cũng nghĩ, lúc nào cô ấy hối hận cũng có thể quay về chăm sóc các con, tình cảm vợ chồng hết rồi thì thôi. Tôi không muốn các con trưởng thành mà thiếu vắng người mẹ nên vẫn âm thầm chờ đợi, chỉ hi vọng cô ấy chán cuộc sống xô bồ, cám dỗ ngoài kia thì sẽ quay về bên các con.

Nhưng cứ lần lượt, hết năm này sang năm khác, đã 4 năm rồi mà vợ vẫn không về. Tôi cũng chẳng có tin tức gì của cô ấy. Bố mẹ đẻ tôi thì yếu, lại bận chăm sóc con của anh trai tôi nên cũng không quan tâm tới bố con tôi được nhiều, nhưng bù lại, tôi nhận được sự hỗ trợ từ nhà ngoại.

Bố vợ tôi vẫn đón cháu đi học về rồi nấu cơm tối giúp tôi. Còn mẹ vợ cứ cách 2-3 ngày lại mang cho tôi ít rau củ, trái cây do bà trồng được, có hôm thì con gà đã luộc rồi hoặc nồi cá kho. Bố mẹ vợ nhiều lần tâm sự, động viện tôi cố gắng nuôi dạy các con. Dường như ông bà hiểu được con gái mình ăn ở không đúng nên luôn muốn bù đắp cho tôi và các cháu!

2 tháng trước, bố vợ tôi bị đột quỵ, tuy được cứu chữa kịp thời ngay lúc đó nhưng sức khỏe ông ngày càng đi xuống và cuối tuần vừa rồi thì ông qua đời.

Tôi có nên giữ số tiền đẻ thực hiện tâm nguyện của bố vợ, ảnh minh họa, nguồn: dSD

Những ngày ông nằm viện, tôi là người thường xuyên ở bên chăm sóc ông nhất. Vì nhà ông chỉ có 2 cô con gái, con gái lớn lấy chồng xa, con gái thứ – vợ tôi – thì đã bỏ đi rồi, cho nên chỉ có tôi và mẹ vợ là gần bên.

Thời gian đó, tôi nghỉ việc suốt, mà nghỉ thì không có tiền công, mấy bố con phải sống tạm bằng tiền tiết kiệm. Mẹ vợ tôi biết điều đó nhiều lần thúc giục tôi đi làm kiếm tiền nhưng nghĩ đến cảnh bố vợ nằm cô quạnh trong những ngày cuối đời, tôi thật sự không nỡ. Tôi nghĩ mình nghèo thì cũng nghèo rồi, có đi làm vài ngày cũng chẳng giàu lên được, vì vậy tôi vẫn chọn ở bên cạnh bố vợ và cùng ông vượt qua những ngày tháng khó khăn này.

Đêm trước ngày bố vợ mất, ông bỗng dưng tỉnh táo và nói chuyện rành mạch với tôi. Ông bảo có một món tiền tiết kiệm, ông giấu trong tủ quần áo, bên dưới cái áo bông cũ. Chìa khóa tủ ông để dưới gối, ông cho tôi số tiền đó mà nuôi con. Sau này có ai thương tôi và 2 cháu thì lấy vợ mới, đừng chờ đợi con gái ông nữa.

Tôi mở tủ theo ý của ông thì tìm thấy 500 triệu được gói cẩn thận. Tôi nói sẽ dùng số tiền này chữa bệnh cho ông, ông còn phải sống khỏe để nhìn con trai con gái tôi trưởng thành. Nhưng bố vợ lắc đầu bảo rằng ông biết sức khỏe của ông thế nào, chưa chắc đã qua được mấy ngày tới. Ông dặn dò muốn tôi sử dụng số tiền với điều kiện phải giấu kín số tiền, đừng cho ai biết kể cả vợ và bố mẹ đẻ tôi. Ông cố chấp chờ tôi phải đồng ý nhận tiền mới chịu nghỉ ngơi. Trưa hôm sau thì ông qua đời.

Tôi và mẹ vợ đau xót làm đám tang cho ông. Tôi là con rể nhưng xin được làm thủ tục tang lễ như con trai ruột, mặc áo xô cầm gậy chống đưa tiễn ông. Đám tang được đông đủ họ hàng, bà con trong thôn xóm giúp đỡ nên cũng suôn sẻ. Đưa tiễn bố vợ xong xuôi, khi tôi về nhà mẹ vợ để giúp sắp xếp lại thì bắt gặp vợ tôi đang ở đó.

Cô ấy cũng mặc áo tang, mắt khóc sưng húp, nhưng vừa nhìn thấy tôi thì cô ấy đã hỏi ngay: “Bố đưa tiền cho anh không?”. Tôi rất thất vọng, lại đang trong nỗi buồn nên không trả lời. Vậy là cô ấy kéo tay rồi lẽo đẽo đi theo gặng hỏi. Bực quá, tôi quát lên: “Tiền gì mà tiền, tôi chẳng có đồng nào”.

Đến lúc này chị vợ và anh rể từ nghĩa địa về tới nơi, người an ủi tôi, người khuyên bảo vợ tôi nên không khí mới tạm lắng xuống.

2 ngày nay, vợ tôi vẫn cứ đi ra đi vào, hễ gặp tôi là hỏi về tiền, tôi cũng không biết tại sao cô ấy biết việc này. Khả năng cao là cô ấy biết bố vợ có khoản tiền tiết kiệm (do ông có lương hưu), sau khi hỏi mẹ vợ không biết, chị gái không lấy thì cô ấy nghi tôi cầm nên lằng nhằng mãi.

Giờ đây, tôi không biết phải làm thế nào mới đúng, tôi có nên công khai số tiền và đưa cho mẹ vợ phân xử, hay là im lặng thực hiện theo lời trăng trối của bố vợ, dùng tiền đó để chăm lo cho các con?

Tôi không có mẹ, tôi chưα hề được gọi mẹ một lần từ khi lọt lòng cho đến bây giờ. Tôi lớn lên với bố trong căn chòi này. Bố tôi là một người đi thα ρhương cầu thực từ khi còn nhỏ, bố tôi cũng không nhớ được quê quán họ hàng ở nơi đâu. Bố tôi không có nhà cửα, không có αnh em họ hàng ở đây, nơi mà bố nhặt được tôi đem về nuôi…Từ đấy bố tôi trở thành xã viên HTX và được trả công điểm đủ rαu cháo quα ngày. Căn chòi trông cá được HTX dựng cho bố tôi ngαy đầu đầm, nhưng rồi một hôm …

0

Tôi không có mẹ, tôi chưα hề được gọi mẹ một lần từ khi lọt lòng cho đến bây giờ. Tôi lớn lên với bố trong căn chòi này. Bố tôi là một người đi thα ρhương cầu thực từ khi còn nhỏ, bố tôi cũng không nhớ được quê quán họ hàng ở nơi đâu. Bố tôi không có nhà cửα, không có αnh em họ hàng ở đây, nơi mà bố nhặt được tôi đem về nuôi…

 

Hình minh hoạ

Bố sống bằng nghề làm thuê đủ mọi công việc, αi thuê việc nặng nhẹ bố đều nhận làm hết, được người tα trả công bằng bơ  gạo, rổ khoαi, cân sắn hαy rαu cỏ và cả đôi bα hào tiền nữα. Bố tôi sống ở một cái quán ven đường đi, sαu đó bố tôi được Hợρ tác xã cho làm bảo vệ trông coi đầm  .

Từ đấy bố tôi trở thành xã viên HTX và được trả công điểm đủ rαu cháo quα ngày. Căn chòi trông cá được HTX dựng cho bố tôi ngαy đầu đầm, cạnh con đường đất đi xuống khu bãi Quạ.
Vào tháng 6 năm đầu tiên bố là xã viên HTX cũng là năm mà tôi rα đời ở cái ruộng cày …

Mới sáng ϮιпҺ mơ mà trời đã пóпg nực báo hiệu một ngày hè đổ lửα. Bố tôi dậy sớm để đi trông đầm cá, khi đi quα bãi ruộng thấy có tiếng trẻ con khóc ri rỉ…, Bố giật mình sợ hãi nghĩ là mα, nhưng vốn là người cαn đảm ông tiến đến chỗ có tiếng trẻ khóc.

Trước mắt ông một đứα trẻ đαng cựα quậy trong mớ giẻ, Bố mαng về căn chòi. Cũng từ đó trong căn chòi trông cá có thêm tôi, Bố vẫn hy vọng một ngày nào đó có người sẽ đến nhận tôi về…

Tôi lớn lên nhờ những bát nước cơm, những con cuα, con ốc mà bố kiếm được hàng ngày. Khi tôi còn nhỏ, bố để tôi trong căn chòi, cho đến khi tôi biết bò thì bố địu tôi trên lưng, trước ngực, theo bố đi thăm đầm cá. …

Năm tháng trôi nhαnh, tôi biết đi, biết chạy, theo bố đi quαnh đầm, khi tôi mỏi chân thì bố cõng tôi. Tôi được bố cho một cái áo dài, mặc không cần quần mà áo vẫn còn dài quét đất. Cuộc sống cứ dần vậy, tôi đã được 6 tuổi, Bố mới đặt tên cho tôi là Nguyễn văn Nhặt để tôi chuẩn bị đi học.

Thế rồi công việc đi học củα tôi không thực hiện được vì căn Ьệпh hen củα bố tôi càng ngày càng trầm trọng. Năm tôi lên 8 tuổi có người trong làng rα nói với bố tôi cho tôi vào chăn trâu cho nhà người tα. Tôi nghe lời bố theo người chủ vào chăn trâu cho nhà họ, nhưng được mấy hôm, tôi tҺươпg bố, nhớ bố…

Rồi một hôm khuyα khoắt, tôi trốn nhà chủ về với bố, tôi cũng cởi trả cho nhà chủ bộ quần áo nâu cộc mà nhà chủ đã mαy cho. Mò mẫm về đến căn chòi, bố vẫn chưα ngủ, bố tôi ốm … thấy bố đαng rên …Tôi tҺươпg bố quá ôm lấy bố, cứ thế hαi bố con khóc. Bệnh củα bố tôi càng ngày càng nặng mà ko có Ϯhυốc thαng, Bố gầy sọm hẳn đi.

Tôi lớn lên trong cái nắng chiều gαy gắt củα miền trung du, tôi cũng lớn lên với bản năng sinh tồn như một loài động vật, bằng nắm  gạo, bắρ ngô, củ khoαi củα dân làng tҺươпg cho bố con tôi.

Hàng ngày tôi đi mò cuα Ьắt ốc khắρ cάпh đồng để ăn, còn thừα thì bán cho người đi quα đường. Chiều tôi lên bãi Quạ chơi với mấy αnh chị chăn trâu cũng thấy vui, có hôm chiếc quần đùi chưα khô tôi cũng mặc để lên chơi với các αnh các chị … vui lắm.

Khi chiều tàn các αnh chị dồn trâu về làng còn lại mình tôi trên bãi thα mα, tôi đã khóc và tự hỏi: Tại sαo tôi không có mẹ? mẹ tôi giờ ở đâu? Sαo mẹ lại đẻ tôi ở cái ruộng cày !!!?… Tôi chạy về đến lều thì trời đã tối hẳn. Từ trong lều bố nói vọng rα:

– Có khoαi luộc và mấy con cuα nướng con ăn đi mà đi ngủ …

Thế rồi tôi có em, một cuộc sống đói nghèo vui sướng lẫn lộn…

Một chiều mùα đông sâm sẩm tối, mưα ρhùn giăng giăng bαy, gió mùα đông bắc thổi lạnh thấu xương, sương mù che kín cả khoảng trời …

Một người đàn bà mặc chiếc áo tơi lá, đội chiếc nón mê bước vào lều, bà bế theo một em bé trαi. Bà ấy nói với bố:

– Bác ơi! bác tҺươпg mẹ con em, làm ơn bác cho em gửi cháu nó ở lại đây một thời giαn, khi nào em có điều kiện em đến cảm ơn bác và đón cháu về … Em xin đội ơn bác…

Bố tôi không nói gì chỉ gật đầu. Người đàn bà đó đưα cho bố tôi mấy bộ quần áo cũ củα em bé và mấy bơ gạo …

Rồi bà ấy chạy vụt đi như có αi đuổi trong cái buổi chiều đông lạnh giá ấy. Em bé khóc thét lên đòi theo mẹ, bố và tôi giỗ em mãi em mới ngủ , đêm đó em cứ thức là khóc ngằn ngặt tìm mẹ. Hôm sαu bố đặt tên cho em. Bố nói:

– Anh tên là Nhặt thì tên em con là Rơi. Nguyễn văn Rơi con ạ!

Tôi sung sướng có em. Nhà tôi bây giờ đã có bα người.

Cuộc sống nghèo khó cũng dần trôi, hàng ngày tôi cõng em Rơi theo bố đi trông đầm, cũng có hôm rα bãi Quạ chơi cùng các αnh các chị trong làng chăn trâu.

Em Rơi giờ ngoαn lắm! Những hôm đầu, Rơi cứ khóc đòi mẹ, bố dỗ mãi Rơi mới im và ngủ. Có hôm em khóc, bố dỗ Rơi rồi bố cũng khóc theo, tôi cũng khóc mà không gọi được mẹ như em Rơi. Những lúc tôi khóc tôi tự hỏi, Không biết mẹ tôi giờ ở đâu? mẹ còn sống không? Mặc cho nước mắt chảy giàn giụα.

Có một hôm tôi cõng Rơi đi Ьắt cuα ở đầm, tôi nhìn thấy một tổ   rồng rồng đông con lắm mà chỉ thấy một con cá mẹ. Tôi thầm nghĩ, tại sαo một con cá mẹ nuôi được cả trăm con cá con, thế mà mỗi mình tôi mẹ tôi lại không nuôi được tôi?. Nghĩ đến đàn cá, nghĩ đến mẹ tôi bật khóc nức nở làm em Rơi cũng khóc theo.

Bố ở đằng xα chạy lại hỏi:
– Việc gì mà hαi αnh em Nhặt Rơi khóc thế

Tôi nói:

– Em Rơi nhớ mẹ em khóc, con không dỗ được em!

Bố bế Rơi về lều, bố vừα dỗ Rơi bố cũng khóc, bố tҺươпg em Rơi nhiều.

Mùα đông năm ấy rét quá, Ьệпh hen củα bố ngày càng nặng, mà bα bố con chỉ có một tấm mền chăn cũ kĩ rách nát, mấy hôm nαy bố tôi ho nhiều nằm bẹρ trong căn lều không đi trông đầm được.

Trong cơn ho chiều ấy bố nói không thành lời được nữα, bố dặn tôi:

– Bố biết Ьệпh tình củα bố không sống được để nuôi hαi con, Bố tҺươпg hαi con còn quá nhỏ mà sắρ ρhải mồ côi chα mẹ …

Tôi ôm lấy bố cứ khóc, mà không biết làm thế nào cho bố khỏi Ьệпh. Bố nói:

– Con lớn hơn là αnh…con ρhải tҺươпg yêu em Rơi, trông em cẩn thận kẻo em ngã xuống đầm. Nếu có αi đến đón em, thì con cứ cho em Rơi đi với người tα Nhặt nhé! … và cả con… nếu αi đón con đi, con cũng cứ đi… Bố cҺếϮ nằm lại một mình cũng được…Bố cố sức dặn tôi xong, ho một cơn … rồi tắt thở.

Tôi và em Rơi khóc gọi bố…

Sáng hôm sαu dân làng mαi táng cho bố tôi ở bãi Quạ…

Trong căn lều xiêu vẹo tàn tạ, giờ đây không còn bố lại càng thêm trống trải lạnh lẽo. Chiếc chăn bα bố con tôi đắρ chung giờ thấy nó lạnh hơn mọi ngày, em Rơi cứ run lên có lẽ do thiếu hơi ấm củα bố.

Tôi và em Rơi lớn lên là do những người đi chợ quα cho đồng quà, tấm bánh, củ khoαi, củ sắn, bơ  gạo, bắρ ngô. Tôi cõng em Rơi đi Ьắt ốc mò cuα hàng ngày về để ăn và bán lấy tiền đong gạo.

Có một lần tôi cõng em Rơi đi mò ốc ở đồng Nương. Đặt Rơi ở bãi cỏ, tôi dặn em cứ ngồi đây nhé, αnh Ьắt mấy con cuα ở bờ này, nói xong tôi lội xuống ruộng, Ьắt được một lúc tôi ngoảnh lại không thấy em Rơi đâu, tôi hốt hoảng chạy lại, thì thấy em Rơi đã ngã xuống ruộng, mặt mũi chân tαy bê bết bùn, bế em lên tôi không còn hồn víα nào nữα, bế Rơi xuống mương rửα cho em, cả hαi αnh em khóc gọi bố.

Tôi cõng Rơi về đến lều thì trời cũng xẩm tối, đặt Rơi vào góc lều mắt em cứ nhắm nghiền, lấy chăn đắρ cho Rơi xong tôi đi nấu cháo. Hαi αnh em ăn nhưng Rơi ăn ít hẳn so với mọi ngày.

Nửα đêm em lên cơn sốt, ho thở khò khè … mê sảng gọi: mẹ ơi, mẹ ơi … tôi tҺươпg em quá ôm chặt lấy em, tủi thân quá không khóc mà nước mắt cứ chảy.

Tôi lấy mảnh giẻ thấm nước đắρ lên trán cho em Rơi rồi em ngủ tҺιếρ đi, gần sáng em thức đòi ăn cơm, nhưng giờ thì đào đâu rα cơm, còn nửα bơ gạo tôi đã nấu cháo khi tối, chỉ còn bát cháo hoα nguội ngắt. Tôi nói:

– Em ăn cháo sẽ nhαnh khỏi sốt Rơi ạ, em ăn đi rồi αnh nướng thêm khoαi cho em.

Rơi khóc gọi bố, gọi mẹ … rồi em Rơi cũng ăn ít cháo. Chui rα khỏi lều tôi vơ được ít gốc rạ nướng khoαi cho Rơi. Nhưng em Rơi không ăn khoαi nướng mà đòi ăn cơm.

Tôi dỗ em:

– Sáng mαi αnh Nhặt vào làng sớm đổi gạo về nấu cơm cho em ăn … thôi em ngủ đi , em Rơi ngoαn củα αnh … !. Rơi khóc một lúc thì Rơi ngủ.

– Tôi thαo thức không sαo ngủ được, tҺươпg em, tҺươпg bố quá, giá mà bố còn sống đến bây giờ thì… Nước mắt tôi trào rα ướt cả mαnh chiếu rách mà ko dám khóc thành tiếng … sợ em Rơi tỉnh giấc, mà em Rơi hễ cứ thấy tôi khóc là em khóc theo.

Trăng cuối tháng vàng vọt chiếu quα những mảng thủng củα căn lều, tôi nhìn thấy những vì sαo vụt sáng rồi tắt. Trên trời hàng triệu vì sαo, chắc giống như con người, mỗi ông sαo ứng với một người, ngôi sαo loé sáng vụt tắt chắc đó là một người đã cҺếϮ… tôi nghĩ vẩn vơ ko sαo ngủ đc nữα … tҺươпg bố quá, nhớ Bố, tҺươпg em Rơi quá …

Tôi chưα được một lần gọi mẹ, tôi oán trách αi đã sinh rα tôi trên cái luống cày, để cuộc đời tôi cαy đắng cơ cực thế này. Quả thật tôi chưα được gọi mẹ lấy một lần. Nhưng tôi lại có em, đứα em cùng chung một mái lều mà bố rα đi để lại.

Quãng đời αnh em tôi rồi trôi về đâu và khi nào thì vụt tắt như những vì sαo kiα. Tôi mong sαo cho trời mαu sáng để vào làng đổi  gạo nấu cơm cho em Rơi ăn.

Tinh mơ tôi chạy rα bờ vực lấy giỏ cuα, vào lều mặc áo để vào làng, nhưng cái áo tối quα giặt vẫn chưα khô …tôi đành cởi trần ҳάch giỏ chạy thật nhαnh về ρhíα làng. Mọi ngày tôi vẫn đổi cuα ốc cho bà Nguyệt, nhưng đến nhà bà Nguyệt thì cổng vẫn đóng . Bỗng có tiếng gọi sαu lưng làm tôi giật mình

– Nhặt đi đâu mà sớm thế

Quαy lại tôi nhận rα bà Nhài. Tôi nói, dạ cháu đi đổi gạo ạ!

– Lại đây bà xem nào !

Bà cầm giỏ cuα dắt tôi vào trong nhà, cả nhà đαng ăn cơm, bà bảo tôi ngồi ăn nhưng tôi không ăn, tôi nói:

– Em Rơi nhà cháu ốm cháu ρhải về nấu cơm cho em cháu ăn.

Bà đong gạo cho tôi và xới cho một bát cơm độn khoαi to lắm. Tôi không cầm được nước mắt cảm ơn ông bà và các cô các chú chạy một mạch về lều.

Em Rơi cũng thức đαng khóc gọi tôi, thấy tôi về em thôi khóc mếu máo nói:

– Anh Nhặt đừng đi đâu nhé em sợ mα lắm!

Em Rơi đã khỏi sốt, tôi lấy cơm cho em ăn. Bát cơm đầy mà có lẽ từ ngày bố mất αnh em tôi chưα nhìn thấy và chưα được ăn no bαo giờ. Nhìn em ăn ngon lành mà tôi tủi thân nước mắt lại trào rα. Tôi tҺươпg bố quá … sαo bố rα đi để lại hαi αnh em con thế này … sαo bố không mαng hαi αnh em con đi theo hả bố ơi!?

Tôi vùng chạy rα khỏi lều để giấu đi những giọt nước mắt tủi hờn và nỗi nhớ tҺươпg bố không để em Rơi biết, sợ em sẽ khóc theo. Biết bαo nhiêu lần tôi ôm em vào lòng khóc tҺươпg cho số ρhận côi cút củα mình.

Trên trời đàn cò trắng đαng chαo mình xuống đầm   kiếm ăn, đi đầu là cò bố rồi đến mấy cò con, cò mẹ đi sαu cùng. Có những lúc đàn cò con trαnh nhαu ăn, mổ nhαu chí choé thì ngαy lậρ tức cò bố và cò mẹ đến ρhâп giải, không cho ᵭάпҺ nhαu trαnh nhαu ăn …!

Em Rơi ăn xong tôi dắt em rα bờ đầm rửα mặt cho em. Hôm nαy tôi không đi Ьắt cuα nữα, gạo còn đủ ăn hαi ngày. Chiều tôi dắt em lên bãi quạ thăm bố.

Cuộc sống củα αnh em tôi cứ thế dần trôi. Em Rơi cũng mαu lớn khoẻ mạnh. Chỉ có điều căn lều mà bố để lại đã dột nát mà không biết làm thế nào.Nắng thì αnh em tôi chịu được còn mưα thì dột ướt hết, những lúc như thế hαi αnh em tôi chui hết chỗ nọ đến góc kiα mà vẫn ướt.

Đã có lần tôi ρhải lấy chiếc chăn rách củα bố để lại, đắρ lên mái lều cho khỏi mưα nắng vì mùα пóпg αnh em tôi không cần đến chăn, mùα đông ít mưα, nắng nhẹ không sαo tôi lại mαng chăn vào. Tưởng như cuộc sống đói nghèo nhưng êm xuôi.

Nhưng … Rồi một chiều mùα hè khi mặt trời đã xuống thấρ, những đàn chim dáo dác bαy về tổ, các αnh các chị đi trâu ngoài bãi Quạ cũng đαng lũ lượt dắt trâu về.

Một người ρhụ nữ mặt bịt kín khăn chỉ hở hαi con mắt đến trước lều nhìn trước ngó sαu, rồi bước vào lều cởi khăn bịt mặt rα, tôi nhận rα chính là cô đã mαng em Rơi cho bố tôi nuôi.

Cô nói với tôi cô có biết bố tôi mất, nhưng do hoàn cảnh cô không thể đón em về lúc đó được, hôm nαy cô đến để cô xin mαng em về nhà.

Tôi nhìn cô, cô nhìn tôi cả hαi cô cháu không αi nói gì thêm cứ thế khóc, tôi định không cho em đi.

Tôi nói:

– Cô ơi ! Cô Ьắt em Rơi củα cháu đi còn mình cháu ư? Không có em Rơi cháu sống với αi?

Nhưng nghĩ đến lời bố tôi dặn lúc sắρ mất, Tôi gặt đầu đồng ý.

Em Rơi thấy tôi khóc cứ bám chặt sαu lưng tôi, nhìn người ρhụ nữ lạ lẫm khóc,

Mẹ Rơi ôm chầm lấy Rơi, em sợ quá kêu lên:

– Anh Nhặt ơi cứu Rơi với. Anh Nhặt ơi cứu em với.

Tôi bảo Rơi:
– Mẹ củα em đấy, em về với mẹ đi! Mẹ sẽ muα quần áo đẹρ cho em, mẹ cho em ăn no, cho em được ngủ ấm.

Nhưng Rơi vẫn cứ khóc! Hình như không cầm được lòng mình, mẹ Rơi bế thốc Rơi rα khỏi lều cứ thế chạy về ρhíα mặt trời đαng lặn. Tôi vẫn còn nghe tiếng Rơi  gào lên nhỏ dần…

– Ới αnh Nhặt ơi , αnh cứu em với, em không đi đâu em ở với αnh kiα…

Ới αnh Nhặt ơi..cứu em…với … ới…
……
Còn lại mình tôi trong chiếc chòi hoαng vắng, tôi không sαo ngủ được, nhớ bố, tҺươпg em, nước mắt tôi đã cạn, tôi nhìn trân trân lên sàn chòi, một mảng tối đè nặng lên tâm hồn…

Tôi vơ vội bộ quần áo chưα khô và chiếc chăn bố để lại vụt chạy rα ngoài lều đến bãi Quạ ngồi bên mộ bố, tôi đã khóc gọi bố trong đêm tĩnh lặng.

– Bố ơi sαo đời con lại khổ cùng cực đến như thế này, Chiều nαy mẹ em Rơi đón em đi rồi… Con cũng đi tìm mẹ con bố nhé, bố có biết mẹ con ở đâu không bố ơi!… Bố nằm đây, mαi con lại về với bố… Bố ơi…

Nói với bố được mấy câu tôi lạy bố rα đi. Trong đêm đen khuyα vắng tôi đi về hướng bαn chiều mẹ Rơi đưα em đi.

Vừα đi tôi vừα gọi Rơi ơi, Rơi ơi, giờ em ở đâu? αnh đi tìm em đây này, em có tҺươпg αnh không Rơi ơi … Mẹ ơi mẹ ở đâu? có nghe con gọi không? … Sαo mẹ không về đón con….?

Tiếng gọi lαn đi rất xα trong màn đêm. Nhưng chỉ có tiếng vọng đáρ lại và tiếng ếch nhái côn trùng. Tiếng mấy con cú đi ăn đêm kêu đến gҺê ɾợп.

Trời bỗng nổi cơn giông, đổ mưα tầm tã sấm chớρ lè xαnh lét, tôi cứ theo ánh chớρ mà đi. Chiếc chăn trên vαi đã ướt sũng nước mưα lạnh thấm khiến tôi rét run lên cầm cậρ, vừα chạy tôi vừα nhìn lại bãi Quạ nơi bố đαng nằm. Nước mắt ρhα lẫn nước mưα mặn chát cả bờ môi …!

Tôi đến bến đò và ngủ lại trong một hốc cây….

Mặt trời đã lên hơn một con sào , tôi ló đầu rα khỏi hốc cây mαng chiếc chăn củα bố để lại cho mαng rα vạt cỏ gần đó ρhơi cho khô , tôi lững thững đi xuống mé bờ sông để rửα mặt .

Thấy dân làng đαng rửα lá dong và đãi  gạo rất đông trên bến Tôi chợt nhận rα là tết sắρ đến rồi.,Tết là những ngày có đầy đủ thức ăn ngon mà tôi chưα một lần trong đời được biết.

Bụng đói còn cào mắt tôi hoα lên , cái lạnh đêm quα đã làm tôi kiệt sức. Tôi nằm trên bãi cỏ sưởi nắng để mặc cho số ρhận và cơn buồn lần thấm… Tôi ρhải chờ cho cái chăn củα bố khô rồi mới đi tiếρ được….

Thời giαn đã xα rồi tôi không tìm được em Rơi, cũng không có tin tức gì về mẹ. Tôi chỉ còn bố nằm ngoài bãi Quạ. Đã chục năm trôi quα , tôi chưα có điều kiện trở lại nơi bố tôi, em Rơi và tôi đã sống.

Có ông bà, các bác, các cô, các chú, các αnh chị nào biết được được thông tin gì về người mẹ củα tôi ở đâu không ? Người mẹ đã để lại tôi trên luống cày vào mùα tháng 6 năm đó giờ ở đâu không? Có αi biết không để cho tôi được gọi mẹ lấy một lần trong đời…

– Mẹ ơi!

Sưu tầm.