Home Blog Page 83

Chồng thủ thỉ với vợ vay tiền cho anh đi XKLĐ về sẽ có tiền xây biệt thự sống sung sướng. Nhưng lúc giàu có, làm chủ cả dãy nhà hàng sang trọng thì lại chẳng đoái hoài gì vợ con ở nhà.

0

Nhưng về đến nơi, thấy căn nhà năm xưa vẫn cũ kỹ, ọp ẹp còn vợ anh thì mất tăm, Lực thấy lạ lắm. Đã nhắn với mẹ anh rằng ngày này, giờ này anh sẽ về, vậy mà…

Nhìn cảnh vợ con nheo nhóc, mỗi bữa chỉ ăn cơm trắng với mấy cọng rau luộc, Lực đau khổ lắm. Thân làm một thằng đàn ông mà không nuôi nổi vợ con, nhiều đêm nằm ngủ, Lực cứ thao thức mãi, cũng chỉ vì anh sinh ra trong gia đình nghèo khó, chẳng được đi học đến nơi đến chốn, cha mẹ cũng chẳng có của nên mới nghèo mãi như thế.

Lực đi làm thuê đủ mọi nghề, nhưng nghề gì cũng thế, chỉ có được một thời gian ngắn rồi họ không thuê nữa. Đợt đó Lực có một người anh họ gợi ý anh qua nước ngoài làm thuê cùng mình. Giá để đi lúc đó là 200 triệu, một số tiền quá lớn với gia đình Lực. Nhưng may mắn thay người anh họ cho Lực vay một nửa, nửa còn lại Lực cắm sổ đỏ, vay mượn khắp họ hàng rồi cũng đủ. Theo như lời người anh họ thì chỉ cần mấy năm làm ăn là Lực có thể trả được nợ rồi.

Thế là Lực đi nước ngoài. Lúc đó vợ anh mới 28 tuổi và con anh mới 2 tuổi. Lực bảo với vợ: “Đợi anh đi nước ngoài về anh có tiền rồi mình xây biệt thự nhé”. Vân ở nhà tần tảo đi làm nuôi con, mỗi tháng, cô còn phải trả tiền lãi cho ngân hàng nữa nên Vân cứ làm ngày làm đêm không ngừng nghỉ. Mấy năm đầu qua nước ngoài, Lực chẳng làm được bao nhiêu, anh chỉ gửi về cho vợ được 20 triệu để trả nợ, ngoài ra, chẳng có thêm đồng nào để cho vợ trang trải cuộc sống. Vân thương chồng lắm, cô biết cuộc sống ở nước ngoài chẳng sung sướng gì nên chả bao giờ đòi hỏi gì ở Lực cả.

Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Tâm sự, Đi nước ngoài kiếm tiền cho vợ

 

(Ảnh minh họa)

3 năm, rồi 5 năm trôi qua, cuộc sống của Lực đã khá hơn. Anh đã để dành được một số tiền kha khá. Nợ lúc này đã trả xong, mỗi tháng Lực gửi về cho vợ 10 triệu để chi tiêu. Lúc này Vân cứ đòi Lực về nhưng anh bảo bên này đang làm ăn được, anh không muốn về sớm, mỗi lần đi về tốn tiền mà lại khó khăn nên anh muốn ổn định cuộc sống ở đây đã. Vân khuyên nhủ chồng mãi chẳng được nên cũng không biết làm gì. Tiền chồng gửi về, cô dành dụm để làm cho con một tài khoản tiết kiệm, còn đâu mẹ chồng cô dành lấy hết. Chồng đi nước ngoài, làm ăn khấm khá hơn trước mà người ta thấy Vân vẫn tong teo, chẳng có sức sống gì cả.

15 năm sau, lúc này Lực đã trở thành một ông chủ thành đạt ở nước ngoài. Anh có một cửa hàng bán đồ ăn Việt, buôn bán rất phát đạt. Tiền làm được, anh gửi tiền về đầu tư ở Việt Nam. Vân không biết là Lực đã giấu vợ mua nhà ở Việt Nam và nhờ chị mình đứng tên. Từ sau đợt vợ chồng anh cãi nhau vì chuyện về hay ở, Lực cũng không còn gọi điện về cho vợ nữa.

Thế nhưng một ngày nọ, Lực cảm thấy không được khỏe và đi khám. Anh rụng rời khi nghe bác sỹ phán mình bị ung thư. Lực khóc nhiều lắm, giờ đây tiền tài đủ cả thì anh lại không còn nhiều thời gian mà hưởng thụ. Lúc này, Lực mới thấy nhớ vợ, nhớ con, nhớ quê. Anh mua vé máy bay rồi bán luôn cửa hàng, lấy tiền về nước.

Lực nghĩ với dãy nhà sang trọng mà mình mua đợt trước, anh sẽ đủ sống mà không cần phải làm gì cả. Số tiền anh bán cửa hàng cộng với tiền anh tích cóp được sau mấy năm sẽ giúp anh chữa bệnh và nuôi vợ con. Tính toán xong xuôi, Lực lên đường về nước.

Nhưng về đến nơi, thấy căn nhà năm xưa vẫn cũ kỹ, ọp ẹp còn vợ anh thì mất tăm, Lực thấy lạ lắm. Đã nhắn với mẹ anh rằng ngày này, giờ này anh sẽ về vậy mà chả thấy vợ anh hào hứng hay ở nhà đón chồng gì cả. Lực qua nhà mẹ ở gần đó thì thấy con trai mình đang ăn cơm một mình. Nhà mẹ Lực đã được anh xây lại, còn nhà anh, anh hứa với vợ rằng khi nào anh về nước sẽ xây biệt thự cho cô sau.

Mẹ Lực ra đón con trai, ánh mắt lấp lánh hạnh phúc. Lực hỏi mẹ vợ mình đâu thì bà buồn buồn rồi bảo:

– Cái Vân mất cách đây 9 tháng rồi, lúc đó con nói con không về được nên mẹ cũng không dám nói.

– Mẹ đùa con hay sao thế? Sao Vân lại mất?

Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Tâm sự, Đi nước ngoài kiếm tiền cho vợ

(Ảnh minh họa)

Mẹ Lực kéo con trai vào phòng trong, chốt cửa lại rồi nói tiếp:

– Thực ra mẹ chỉ muốn dọa nó, bắt nó đi lên phố mua chút đồ vào giữa đêm, ai ngờ nó bị tai nạn luôn. Mẹ chẳng dám nói với thằng cu Bon.

Lực sững người, mẹ anh nói tiếp:

– Nhưng thôi thế cũng may, kiểu này con lại được lấy vợ sang hơn, trẻ hơn.

– Mẹ ơi, con còn thời gian đâu hả mẹ, với cả có ai muốn lấy một thằng bị ung thư như con không?

Mẹ Lực rụng rời, không ngờ con trai bà lại bị bệnh nặng. Lực lặng lẽ ra ôm lấy đứa con tội nghiệp của mình, anh chạy ra mộ Vân, thấy nấm mồ giờ đã xanh cỏ, Lực khóc như mưa. Không ngờ giờ tiền bạc đầy đủ thì vợ mất, chồng bệnh nặng. Tính ra trong suốt chừng ấy năm, Lực chưa được tận hưởng chút niềm vui nào của cuộc sống vợ chồng, anh gục xuống mộ rồi thều thào: “Vân ơi, đợi anh với, cho anh xin lỗi”.

Chồng ng:.oại t:.ình với em gái r:.uột của tôi. Em đang ở chung nhà với vợ chồng tôi để học Đại học. Biết chuyện tôi đề nghị ly hôn nhưng anh không đồng ý, anh còn đưa ra 1 biện pháp ‘hoàn hảo’ cho cả 3 chúng tôi

0

Khi biết chuyện giữa chồng và em gái, tôi đề nghị ly hôn nhưng anh không đồng ý.

Người đàn ông nửa đêm lén lút mò vào nhà em họ để ngoại tình | Tin tức  Online

 

Tôi 33 tuổi, còn chồng 38. Chúng tôi đều là công chức nhà nước, kết hôn được 5 năm nhưng chưa có con. Gần đây, tôi phát hiện chồng ngoại tình với em gái ruột mình. Em 22 tuổi, ở chung nhà với vợ chồng tôi để học năm cuối đại học. Khi biết chuyện giữa 2 người họ, tôi đề nghị ly hôn nhưng chồng không đồng ý. Anh nói biết sai nên đã muốn chấm dứt mối quan hệ với em vợ nhưng bị cô ấy gây khó khăn như đòi cho gia đình tôi biết chuyện giữa 2 người…

Điều tôi quan tâm nhất là mỗi khi chồng đi cùng em vợ, tôi gọi điện thoại luôn nói chuyện gắt gỏng hoặc có em vợ trong nhà thì anh cũng hay cáu gắt vô cớ với tôi. Anh nói biết mình sai và khẳng định không ly dị vợ nhưng hành động thì ngược lại, anh không nói dứt khoát mà cứ dây dưa với em gái tôi. Anh nói bị day dứt vì là người có lỗi với cô ấy. Sau chuyện này, tôi đã mất hết niềm tin vào chồng, anh nói gì tôi cũng thấy không hợp lý, không tin. Tôi phân vân quá, không biết phải làm sao? Xin hãy cho tôi lời khuyên.

 

Huyền

GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:

Chào Huyền,

Các bạn cưới 5 năm mà chưa có con, vậy đã tìm hiểu nguyên nhân là gì hay chưa và hướng giải quyết thế nào, trong thư không thấy bạn nói đến điều này. Con cái là sợi dây ràng buộc quan trọng và khiến gia đình hoàn chỉnh hơn.

Trước hết, em gái bạn là người có lỗi với chị gái, nhưng chuyện đã xảy ra rồi, việc bây giờ là cần giúp cô ấy học cho xong đại học, ra trường lấy bằng. Tuy nhiên, nếu cứ ở chung nhà là không nên. Bạn hãy xem cha mẹ bạn ai là người bình tĩnh hơn thì nói rõ toàn bộ câu chuyện và nhờ người đó đứng ra giải quyết, thuê phòng cho em gái ở. Nếu là mẹ có thể ở cùng cô ấy một thời gian, còn bố thì nên tìm cho cô ấy phòng trọ ghép và giám sát thường xuyên qua điện thoại, qua những người ở chung. Việc này cần kín đáo và tế nhị để giữ gìn danh dự cho em bạn và gia đình, và cần phải thật nghiêm khắc với cô ấy. Ngoài ra nếu bạn có anh hoặc chị mà em gái tin tưởng, nghe lời thì có thể bàn cùng với cha mẹ để tìm cách giải quyết hiệu quả nhất.

Xét về xã hội, chồng bạn là người thiếu đạo đức trên dưới và vi phạm luật hôn nhân, nếu bạn chọn cách tha thứ, phải từng bước cho anh ta biết đạo đức là gì. Anh ta đang là công chức nên “có tóc”, bạn có thể xem cơ quan anh ta ai là chủ tịch công đoàn hay thư ký cũng được, bạn thử làm quen, tỏ ra rất thân thiện và có trách nhiệm với chồng. Cứ gặp người đó thường xuyên và chỉ để chia sẻ công việc của chồng bạn thôi, không cho họ biết chuyện riêng, nhưng hãy để cho chồng bạn biết là mình có người thân ở bên cơ quan anh ta, nhất là lãnh đạo. Vào dịp Tết bạn có thể đến thăm với tư cách là dâu hiền của cơ quan chồng, chỉ cần thân vô tư và không kể bất cứ chuyện gì là đủ.

Bản thân bạn cần bình tĩnh để dạy em gái cách sống. Mọi việc đã qua, bạn hãy cố gắng không trách cứ em, chỉ mong em biết sửa sai, học tốt để có việc làm, lo cuộc sống sau này. Còn với chồng, bạn và người nhà không cần nói nhiều, cứ xem mọi việc là sai lầm từ em gái mình như anh ta đã nói, tự anh ta sẽ biết mọi người biết cả hay chưa… Nếu anh ta có nói gì bạn cũng cứ im lặng và không nhắc đến nữa. Chúc bạn mạnh mẽ vượt qua.

Gia đình sinh 8 cô con gái bị làng xóm ‘coi thường’, 20 năm sau mới biết ai sướng ai khổ

0

Đẻ con trai hay con gái thì hơn. Câu trả lời cứ phải đợi 20 năm sau, khi các con trưởng thành mới biết được bà con ạ. 

Bình thường ai cũng nghĩ phải có ‘thằng cu’ mới tốt nhưng có những gia đình dù đẻ đến cô con gái thứ 8 vẫn cứ hạnh phúc và cho đến bây giờ khi các con trưởng thành, gia đình lại càng hạnh phúc hơn.

Đó chính là gia đình có 8 cô con gái tại Phúc Thọ (Hà Nội). Những người con này lần lượt là Tâm (SN 1978), Lý (SN 1981), Tuyết (SN 1983), Nhung (SN 1985), Duyên (SN 1989), Thuý Anh (SN 1991), Hiền (SN 1994) và Hoà (SN 1996).

hình ảnh

Ảnh: KTO

Chị Ngô Hoà là con gái út trong gia đình có 8 con gái này luôn tự hào khi bố mẹ sinh toàn gái là gái và tất cả chị em đều thành đạt, yêu thương lẫn nhau. 

Chị chia sẻ: “Bố mẹ có tất thảy 8 người con gái. Em là út ít trong nhà nên được chiều chuộng nhất, thậm chí em lấy chồng vẫn được cả nhà cưng chiều như thế. Chồng em cũng được hưởng ké kha khá tình yêu thương từ mẹ, các chị và các anh rể”.

“8 chị em em đều đã lập gia đình, quanh quanh ngoại và nội thành Hà Nội. Ai cũng có 2 người con và đều có con trai. Tính ra, mẹ em có đến 16 cháu ngoại”.

hình ảnh

Cách đây 4 năm, bố của Hoà không còn nữa! Hiện mẹ chị đang sinh sống một mình trong căn nhà khang trang có đầy đủ tiện nghi, sân vườn. Các chị em thay nhau về nhà thăm và chăm sóc mẹ.

Mỗi năm, gia đình với người mẹ và vợ chồng 8 cô con gái lại tổ chức đi du lịch xa từ 1 đến 2 lần. Mỗi lần như vậy đều có đông đủ các thành viên từ các con rể cho đến các cháu ngoại. Đây là điều đáng quý mà không phải gia đình nào cũng đủ gắn kết để làm được như vậy trong cuộc sống bận rộn này.

“Chị em em có quan niệm dù đi đâu cũng phải đủ đầy gia đình, đặc biệt đã lên kế hoạch phải thực hiện để mẹ vui lòng.  Hơn cả, chúng em đều có điều kinh tế nên việc thực hiện chuyến đi cũng đơn giản hơn. Qua đó chúng em có thời gian chia sẻ về công việc, cuộc sống. Còn các anh rể có cơ hội ngồi với nhau nhiều, gắn kết nhiều hơn, không còn khoảng cách cọc chèo lớn với cọc chèo nhỏ”

hình ảnh

“Vì mẹ giờ chỉ còn một mình nên chúng em hay rủ nhau tụ tập lắm! Cứ 2 tuần là 8 chị em lại nhắn tin rủ nhau về mẹ ăn một bữa cơm rau dưa để mẹ vui lòng, không cảm thấy cô đơn khi bố đã mất”.

“Chúng em vẫn đùa nhau rằng mẹ có 8 cô con gái và lời hẳn 8 chàng rể bởi ai cũng thương và coi mẹ như mẹ đẻ”, 

Mặc dù nói “cơm rau dưa” nhưng lần nào đại gia đình họ Ngô sum vầy cũng như nhà có cỗ. Mỗi người một việc, làm món này chế biến kia để mẹ thưởng thức. Sau đó, tất cả dọn thành 3-4 mâm, thậm chí phải trải chiếu ra ngoài sân mới đủ con cháu ngồi ăn.

Xong xuôi, mỗi nhà cử người đại diện ra rửa bát, quét dọn nhà cửa – sân vườn sạch sẽ cho mẹ. “Trong tuần, nhà chị nào rảnh việc sẽ tranh thủ qua thăm mẹ, ăn cùng bữa cơm. Chị em em cứ thay phiên nhau như vậy cũng hết cả tuần, mẹ chưa kịp buồn đã phải “tiếp đãi” đứa con gái khác. 

Đó là với mẹ, còn các chị em gái với nhau thì 8 cô gái cũng luôn yêu thương, đùm bọc giúp đỡ nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.

hình ảnh

 

 

Một gia đình khác ở Quảng Trị cũng có 8 cô con gái, tất cả đều giỏi giang xinh đẹp, ảnh: EV

Nhắc đến chuyện có bao giờ bố mẹ bị người đời mỉa mai vì sinh toàn con gái hay không, Hoà thẳng thắn: “Có chứ! Trước đây bố mẹ em bị người ta khinh thường lắm. Họ cười vì bố mẹ đẻ mãi chẳng có nổi mụn con trai, đề cao “trọng nam khinh nữ”. 

Sau này chúng em lập gia đình, tập trung làm lụng và có của ăn của để, họ đã thay đổi cái nhìn về việc gia đình không có con trai. Hiện mọi người đều tôn trọng bố mẹ em, thậm chí coi gia đình em làm tấm gương để dạy dỗ con cháu noi theo”.

Thật sự là một gia đình có 8 cô con gái ngoan ngoãn mà ai cũng ao ước!

Trong thực tế ngày nay, ai cũng nói phải bình đẳng nam nữ, ai cũng nói sinh con nào chẳng là con nhưng thật sự sâu thẳm trong lòng thì vẫn thích có con trai, vẫn muốn có người nối dõi tông đường.

Đó là còn tiến bộ hơn nhiều so với quan điểm ngày xưa, ở thời  bố mẹ của chúng ta, thậm chí có những người phụ nữ bị buộc phải rời khỏi nhà chồng chỉ vì không sinh được con trai. Vậy nhưng dù đẻ con nào thì quan trọng nhất vẫn phải là các con ngoan ngoan nên người, yêu thương lẫn nhau, có hiếu thì bố mẹ mới yên lòng được bà con ạ!

Nguồn : https://www.webtretho.com/f/chuyen-cuoc-song-4690/gia-dinh-sinh-8-co-con-gai-bi-lang-xom-coi-thuong-20-nam-sau-moi-biet-ai-suong-ai-kho

Giả vờ không biết chồng ngoại tình, tôi chỉ âm thầm làm một việc sau 1 tuần chồng đã tự động xin lỗi

0

Chị Nga là người phụ nữ hiện đại, có ngoại hình xinh đẹp và tự chủ kinh tế. Chị luôn được người xung quanh ngưỡng mộ vì có cuộc sống hạnh phúc viên mãn, đặc biệt là người chồng giám đốc luôn chiều chuộng và tôn trọng vợ! Chồng chị là anh Khang.

Thế nhưng, cuối cùng thì việc gì đến cũng đến. Mới cưới nhau, được hơn 2 năm thì Khang bắt đầu có những dấu hiệu chán vợ. Những biểu hiện này chỉ người trong cuộc mới hiểu chứ bề ngoài Khang luôn lịch thiệp, ân cần nên không ai nhìn ra được.

Vì công việc là giám đốc, Khang và cô thư ký lúc nào cũng kè kè bên nhau. Một số bạn bè bắt gặp từng cảm thấy lo lắng thay cho Nga.

Lúc đầu, Nga còn tin tưởng chồng sẽ không phản bội mình nhưng 1 lần thấy dấu son trên cổ áo sơ mi của anh. Nga mới sốc lịm khi biết rằng, mình đã tin tưởng chồng quá mức mà không có bất cứ một sự đề phòng nào. Để rồi giờ đây, việc anh ‘ăn chả’ là hoàn toàn sự thật. Kể từ hôm ấy, cô quan sát chồng chặt chẽ hơn, cô biết được anh và ả thư ký thường xuyên hẹn nhau đến nhà nghỉ gần công ty.

Mặc dù vô cùng buồn và thất vọng, Nga vẫn lấy hết nghị lực của mình để bình tĩnh giải quyết sự việc.

Hôm đó, thấy tin nhắn điện thoại của chồng reo, Nga biết chắc là ả bồ gọi đi nhà nghỉ. Nga liền túm chồng lại c/ở/i p/h/ă/n/g áo anh ra rồi c/ở/i áo mình. Cô đ/è lên người chồng h/ô/n c/h/ụ/t lên ngực anh rồi nói:

– Chiều em nhé, anh cứ đi suốt thế này mẹ mà biết là không hay đâu đấy.

Biết mẹ chồng bênh con dâu, lại rơi vào tình thế không thể từ chối, Khang không thể làm gì khác nên anh liền tặc lưỡi:

– Đằng nào cũng hơn 1 tiếng nữa anh cứ phải đi, chiều thì chiều vậy. Thế là, anh lao vào vợ như thiêu thân.

Làm xong 5 hiệp mệt lả người. Khang thoáng nhìn vợ đi thay đồ và anh bắt đầu nhận ra dạo này vợ mình trông thật xinh xắn và có nhiều nét hấp dẫn. Dù vậy, cũng không thể quên ‘cuộc họp’ với ả thư ký đang đợi, anh khoác áo rồi vẫy tay chào vợ:

– Thôi anh đi nhé.

Nga mặc lại áo nhìn chồng mỉm cười nhưng trong lòng cô lẩm bẩm: ‘Để tôi xem anh còn sức đi với gái không’

Đêm đó, hơn 1 giờ Khang mới lò mò về nhà, trông anh nhợt nhạt mệt mỏi, Nga hỏi cũng không nói gì mà lên giường đắp chăn ngủ luôn.

Từ hôm ấy, ngày nào trước khi chồng hẹn bồ ra nhà nghỉ, Nga cũng kéo anh làm 5 hiệp khiến chồng lên mây nhưng rồi lại bò lăn ra thở dốc vì quá mệt.

Đúng 1 tuần sau, bỗng nhiên khi thấy vợ vừa định c/ở/i á/o, Khang liền quỳ xuống xin

– Anh xin em, anh mệt lắm rồi, ngày nào vợ chồng mình cũng như thế này thì anh kiệt sức mất. Lên công ty không tập trung làm việc được.

Bây giờ, Nga mới cười khẩy:

– Không làm việc được đâu phải do tôi, anh phải hỏi con thư ký lả lơi của anh đấy chứ. Đừng nghĩ tôi không biết gì mà các người cứ tự tung tự tác nhé.

Khang giật bắn mình:

– Thì ra..em..đã..

Nga nhướn mày:

– Tôi biết anh ngoại tình từ lâu rồi, tôi để xem thái độ của anh thế nào thôi.

Khang liền nắm tay vợ :

– Anh xin lỗi, cả tuần nay em hành anh như thế, anh đến gặp cô ta cũng không làm ăn được gì, vì thế cô ta đã chia tay anh rồi. Anh..anh..

Nga phá lên cười:

– Chia tay rồi? Vậy nên hôm nay anh mới ở nhà? Còn nếu không anh cũng đi rồi nhỉ? Tôi có còn là vợ anh không thế?

Khang liền giải thích vội vã:

– Anh..thực sự hối hận rồi mà em. Em hãy tha thứ cho anh, vì cô ta cứ quyến rũ anh, cô ta…cô ta…còn thực sự anh chỉ yêu mình em thôi, anh ..sẽ không bao giờ bỏ em và con đâu, anh hứa đấy.

Nga nhìn chồng rồi đáp:

– Lời thề của đàn ông các anh không bao giờ có thể tin được. 1 lũ có mới nới cũ, chán cơm thèm phở , chỉ giỏi làm khổ đàn bà.

Khang khóc lóc xin lỗi vợ còn Nga thì chỉ ung dung và bật cười.

Sau hôm đó, bản thân Nga cũng suy nghĩ rất nhiều vì cô không biết phải làm gì với chồng? Liệu anh ta có thật lòng hối cải hay không hay chỉ vì cô ả chia tay mà anh mới quay về? Đã có 1 lần liệu còn có lần 2

Trong đầu tôi liên tục xuất hiện câu hỏi: “Liệu mình có thể sống tiếp với anh ấy như trước đây không? Liệu vết thương này có bao giờ lành lại?” Nga biết rằng tình yêu của 2 vợ chồng từng rất đẹp, và đó là điều khiến cô còn lưỡng lự. Nga không muốn gia đình tan vỡ, nhất là khi đã có con cái, nhưng sự phản bội đó như một vết cắt sâu vào trái tim, làm cô cảm thấy nghi ngờ mọi thứ.

Nga cũng sợ rằng nếu tha thứ, cô sẽ luôn sống trong bóng đen của sự nghi ngờ và lo lắng. Mỗi khi anh ấy ra ngoài, cô sẽ không thể ngừng suy nghĩ liệu anh có đang tiếp tục lừa dối mình hay không.

https://www.webtretho.com/f/tam-su-cua-vo/gia-vo-khong-biet-chong-ngoai-tinh-toi-chi-am-tham-lam-mot-viec-sau-1-tuan-chong-da-tu-dong-xin-loi?

Vợ mất 2 năm thì bệnh viện gọi đến đón con, khi thấy người phụ nữ này xuất hiện tôi giật mình bủn rủn tay chân

0

Tôi vội vã phóng xe đến viện, đến nơi thì thấy bác sĩ bảo anh vào căn phòng nơi có đứa bé. Khi đứng trước cửa người phụ nữ đó quay lại thì tôi lập tức ngã sụp xuống.

Liên vốn là một người phụ nữ giỏi giang thông minh, nhất là khi cô kết hôn với Tuấn một người chồng mẫu mực thì ai nấy đều khen cô có số hưởng. Cứ tưởng mọi chuyện tốt đẹp, ấy thế nhưng kết hôn hơn 3 năm mà Liên vẫn chẳng thể sinh cho chồng đứa con. Người ta cứ xì xào kiểu gì Tuấn cũng bỏ Liên để cưới vợ mới, nghe những lời nói đó thì Liên càng mệt mỏi và đau đớn vô cùng. Không muốn chồng vì mình mà tuyệt tự nên Liên chủ động viết đơn ly hôn.

– Em làm cái gì thế hả Liên. Đơn ly hôn này là sao – Tuấn hoảng hốt.

– Là em muốn giải thoát cho anh…anh hãy cưới người phụ nữ khác đi. Người mà có thể sinh con cho anh. Còn em thì không thể làm mẹ được rồi, anh là con một em không muốn anh khó xử với bố mẹ anh.

– Đừng ngốc thế. Em đâu phải cái máy đẻ mà không mang thai được thì anh bỏ. Con cái là lộc trời cho, rồi vợ chồng mình sẽ có con thôi em.

– Nếu 1 năm, 2 năm nữa mà em vẫn không có thai thì làm sao chứ?

– Thì mình sẽ thụ tinh nhân tạo hoặc thuê người mang thai hộ. Em không cần phải lo lắng đâu.

Nghe những lời chồng nói mà Liên cảm động đến rơi nước mắt, còn về phần Tuấn thì sợ vợ bị trầm cảm do lo nghĩ nhiều nên anh thường xuyên an ủi vợ. Cứ tưởng mọi chuyện rồi sẽ tốt lên, nào ngờ ngày hôm đó đi làm về thì Liên bị tai nạn giao thông không qua khỏi. Giây phút đó Tuấn sau đớn đến tột cùng, từ ngày vợ chết Tuấn cứ thui thủi một mình nhiều người thấy vậy khuyên nhủ anh.

Ảnh minh họa: Internet

– Dù sao cái Liên cũng mất rồi, người sống thì vẫn phải sống. Cậu còn trẻ nên cưới vợ mới để ổn định gia thất, như vậy thì Liên dưới suối vàng cũng được an nghỉ.

Dù vậy thì Tuấn vẫn không có ý định đi thêm bước nữa, cứ vậy suốt 2 năm trôi qua người ta vẫn thấy Tuấn ở một mình hương khói cho vợ đầy đủ. Vậy nhưng dạo gần đây mỗi lần ra thăm mộ vợ thì đêm về Tuấn ngủ đều mơ thấy Liên hiện về nhìn anh cười nói: “Cuối cùng em cũng có thể cho anh đứa con…hãy thay em chăm sóc con anh nhé”. Tuấn bàng hoàng tỉnh dậy nhưng anh cứ cảm giác như giấc mơ rất chân thật.

Thế rồi cho đến một ngày thì Tuấn nhận được cuộc gọi từ bệnh viện báo anh đến đón con mới sinh. Khỏi phải nói lúc đó Tuấn choáng váng sửng sốt như nào, rõ ràng vợ anh đã mất 2 năm. Bản thân Tuấn cũng không gái gú để người phụ nữ khác bắt anh chịu trách nhiệm. Nhưng lúc đó Tuấn vẫn vội vã phóng xe đến viện, đến nơi thì thấy bác sỹ bảo anh vào căn phòng nơi có đứa bé. Khi Tuấn đứng trước cửa người phụ nữ đó quay lại thì Tuấn lập tức ngã sụp xuống.

– Liên…là em ư? Không thể nào…Liên đã chết rồi…có phải tôi đang nằm mơ không?

– Anh cứ bình tĩnh, em là Hạnh, em gái sinh đôi của chị Liên. 10 năm nay em sống bên nước ngoài nên anh không biết.

Nghe người phụ nữ đó nói thì Tuấn chợt nhớ lại trước đây Liên cũng có nói cô có đứa em gái sống ở nước ngoài nhưng Tuấn không ngờ đó là em song sinh. Đang suy nghĩ thì Hạnh bế đứa bé đến tiến đến bên Tuấn.

– Anh hãy bế đứa bé đi…là con của anh và chị gái em đấy.

– Là con của anh và Liên ư? Nhưng vợ anh đã mất…

– Em biết điều đó. Đứa bé này là chị Liên đã nhờ em mang thai hộ. Chị ấy đã nhờ lúc chị ấy còn sống, chị ấy khao khát được sinh cho anh đứa con nhưng không thể nên mới nhờ em. Lúc đó em đang mang thai nên không thể đồng ý, sau khi sinh con xong thì em đã quyết định mang thai hộ cho hai người. Giờ chị ấy đã mất rồi…anh hãy chăm sóc cho đứa bé thật tốt. Là một bé trai đấy.

Tuấn ôm lấy đứa con khóc nức nở bây giờ anh mới hiểu vì sao ngày đó Liên sống chết bắt anh gửi “giống” ở bệnh viện. Hóa ra là cô đã có chủ ý nhờ em gái mang thai hộ. Bế đứa con trên tay Tuấn như được sống lại…anh hứa sẽ thay Liên chăm con thật tốt.

Nguồn : https://phunusuckhoe.giadinhonline.vn/phu-nu-va-gia-dinh/vo-mat-2-nam-thi-benh-vien-goi-en-on-con-khi-thay-nguoi-phu-nu-nay-xuat-hien-toi-giat-minh-bun-run-tay-chan-704594.html

Lỡ ch:ửa trước 2 tháng, ngày cưới em bất ngờ bị mẹ chồng lôi xềnh xệch bắt đi vào cổng sau chứ nhất định không cho đi cửa trước. Em đi:ên quá nắm tay bố em đi thẳng ra ngoài xe. Vừa ra tới ngoài đường thì chuyện động trời sảy ra bên trong nhà chú rể…

0

“Bực không tả nổi, bà tưởng em sẽ vâng dạ mà ngoặt ra cổng sau, nhưng em quay sang nhẹ nhàng bảo với mẹ chồng thế này…”, cô gái chia sẻ.

Xã hội hiện đại, chuyện sống thử, ở chung trước cưới đã là phong trào của giới trẻ. Thậm chí nhiều nhà còn động viên con trai “phấn đấu được cả trâu lẫn nghé” càng tốt.

Thế nhưng ngược lại, vẫn có một số ít gia đình cổ hủ, biết con dâu chửa trước lại gây khó dễ. Giống như câu chuyện vừa đăng trên mạng xã hội của một cô gái dưới đây đang gây xôn xao dư luận. Khổ nhất là tới ngày cưới rồi mẹ chồng vẫn bắt bẻ làm tình làm tội. Song phản ứng của cô con dâu mới là điều khiến cư dân mạng ồ lên bàn tán.

Cô gái kể thế này: “Chuyện cũng trôi qua mấy ngày, mọi việc cũng đã xong xuôi đâu vào đấy nhưng nghĩ lại em vẫn thấy ấm ức.

Chẳng là em với chồng yêu nhau hơn năm thì tụi em ‘vượt rào’. Nói chung em thuộc tip người có suy nghĩ thoáng. Miễn hai đứa yêu nhau thật lòng, thì chuyện quan hệ trước và sau hôn nhân cũng không phải là vấn đề quá quan trọng.

Vậy là yêu được 13 tháng em với anh ấy dọn về sống chung. Được 5 tháng em dính bầu. Anh lập tức dẫn em về giới thiệu gia đình xin cưới. Lúc nghe anh thông báo rằng em có đã mang bầu hai tháng, cả bố cả mẹ anh ấy đều gật gù bảo: Tốt quá, vậy cưới luôn đi”.


Ảnh minh họa

Đọc tới đây, cư dân mạng ai lấy đều thấy mừng cho cô gái, bởi tình yêu của cô xem như đã đơm hoa kết quả, có cái kết viên mãn. Không biết là nàng dâu mới này có gì phải phàn nàn than thở nữa. Song diễn biến tiếp theo cô kể thì đúng là ngoài sức tưởng tượng.

“Bố mẹ anh đi xem thầy, bảo cưới ngay tháng sau là đẹp nhất. Thế là hai bên gia đình gấp rút tiến hành gặp mặt, bàn chuyện ăn hỏi cưới xin. Nói chung mọi chuyện diễn ra đều vui vẻ, ổn thỏa.

Song đúng tới hôm cưới, nhà gái vừa bước xuống xe, đi gần tới cổng nhà trai thì mẹ chồng kéo tay em giữ lại, ghé tai bảo: ‘Họ nhà mình trước giờ có lệ, dâu chửa trước phải đi vòng cổng sau. Không thể đi cổng chính’.

Ui, em nghe sốc luôn, hai chân khự cứng. Bố đẻ em đứng bên cũng nghe thấy, ông cau mày nhìn con gái vì cũng khá bất ngờ.

Em thấy vậy quay sang nhìn chồng. Hiểu ý vợ, anh nháy mẹ: ‘Sao mẹ cổ hủ thế. Thời đại nào rồi mà mẹ còn làm như vậy. Với lại mấy hôm trước mẹ có nói vợ con phải vào nhà cổng sau đâu’.

Câu chuyện của cô gái mỗi lúc một gay cấn, lôi cuốn sự tập trung cao độ của cư dân mạng. Biết hội chị em đang hóng chuyện gì xảy ra tiếp theo, cô gái kể tiếp:

“Nói chung quả đấy em sốc thật sự. Chồng em đã nói thế mà bà vẫn khư khư bắt em vòng ra cổng sau cho bằng được. Vừa sốc vừa ức, thà bà bảo với em cái lệ kỳ quái, ngớ ngẩn kia từ trước rồi thì còn đỡ. Đằng này mấy ngày trước bà còn vui tươi nói mừng vì có cháu sớm, giờ lại quay ra phân biệt làm em cảm giác như thể mình bị lừa ấy.

Bực không tả nổi, bà tưởng em sẽ vâng dạ mà ngoặt ra cổng sau, nhưng em quay sang nhẹ nhàng bảo với mẹ chồng thế này: ‘Mẹ ạ, con mang thai với chồng con. Gia đình bên nhà mình cũng mang trầu cau sính lễ sang xin hỏi cưới con về làm dâu rồi. Vậy thì không có lý do gì con phải đi cổng phụ như thế. Nếu bố mẹ không mở rộng cổng chính chào đón con về làm dâu thì thôi con xin phép mẹ, con về ạ”.


Ảnh minh họa

Nói rồi, em quay sang nắm tay bố đẻ quay ngược ra xe. Bố em tán thành với quyết định của con gái nên vui vẻ quay đầu theo. Chồng cuống quýt giữ tay em lại. Mẹ chồng thì nghệt mặt đứng yên.

Sau bố chồng em chạy lại bảo: ‘Bà buồn cười thật, tôi không nghĩ bà lại cổ hủ tới thế. Có dâu, có cháu là mừng quá rồi, tại sao bắt nó đi cổng sau. Thế bà không nhớ thằng Nam (tên chồng em) cũng là giống ngắn ngày của vợ chồng mình à. Ngày đấy bố mẹ tôi có để bà đi cổng sau đâu mà giờ bà lại thế’.

Ôi, lúc ấy mẹ chồng em mới đỏ chín mặt ngượng với con dâu. Rồi giải thích rằng thì là mà các kiểu, song cả bố chồng với chồng em gạt phăng hết. Sau bà đành vui vẻ dắt em vào cổng chính các chế ạ”.

Theo dõi hết câu chuyện của cô dâu này, hầu hết mọi người đều lên tiếng trách bà mẹ chồng kia cổ hủ, lạc hậu quá. Họ tán thành cách hành xử của cô gái. Nhiều người thì cười bảo, thôi cuối cùng được đi cổng chính là tốt rồi.

Họ cũng động viên cô dâu chuyện đã qua không nhắc lại nữa cho tinh thần thoải mái đợi ngày sinh con, miễn mấy nữa mẹ tròn con vuông là hạnh phúc, vì thực tế bà mẹ chồng kia cũng đang rất mong cháu rồi.
https://afamily.vn/lo-chua-truoc-ngay-cuoi-bi-me-chong-bat-di-vao-cong-sau-co-dau-moi-bat-lai-me-chong-roi-keo-tay-bo-de-dinh-ve-thang-20191012093248967.chn

Nhà đã có 4 đứa con đủ nếp đủ tẻ, thêm cả cháu ngoại nhưng mẹ tôi vẫn quyết đẻ thêm đứa út ở tuổi 50, đến ngày cả nhà đưa mẹ vào viện sinh đẻ thì gặp tin sét đánh, vừa nhìn đứa trẻ cả nhà ai cũng

0

Nhiều người khâm phục khi người mẹ mang thai và sinh con khi đã gần 50 tuổi. Dù đã lên chức bà ngoại nhưng người mẹ này vẫn quyết định có thêm con để ‘vui cửa, vui nhà’.

Đoạn clip được chia sẻ với lời giới thiệu: “Gần 30 tuổi đưa mẹ U.50 đi đẻ cảm giác sẽ như thế nào?”.

Trong clip, cả nhà gồm vợ chồng người mẹ, gia đình vợ chồng con gái dắt díu nhau vào bệnh viện để mong chờ khoảnh khắc hạnh phúc. Người mẹ vào phòng mổ, cả nhà ở ngoài thấp thỏm, lo lắng không yên. Sau khoảng 2 tiếng chờ đợi, khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa khi em bé được y tá trao cho chồng và con gái đầu của người mẹ. Hai cháu ngoại của bà cũng thích thú khi được ngắm nhìn em trai của mẹ.

Con gái 28 tuổi đưa mẹ U.50 đi sinh con: Bất ngờ có em út- Ảnh 1.Clip vợ chồng chị Trang đưa mẹ đi khám thai đạt hơn 13 triệu lượt xem khi đăng tải lên mạng xã hội

Chia sẻ với Thanh Niên, chị Nguyễn Thị Huyền Trang (28 tuổi, ở H.Thanh Oai, Hà Nội) cho biết mẹ chị là bà Trần Thị Hoa (48 tuổi). Nhà có 4 chị em, chị là con gái đầu và em trai út vừa mới được 2 tháng tuổi. Chị cũng là người động viên mẹ sinh thêm em bằng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm IVF.

“Tôi muốn mẹ sinh thêm để gia đình có thêm trẻ con, cuộc sống bận bịu hơn nhưng sẽ có nhiều niềm vui trong cuộc sống. Tôi cũng lo đến vấn đề sức khỏe của mẹ nên thường xuyên chở mẹ gặp bác sĩ khám, theo dõi thường xuyên. Tôi đặt sức khỏe của mẹ lên hàng đầu, không đánh đổi, dặn mẹ tiếp tục sinh khi sức khỏe đủ tốt”, chị Trang nói.

Con gái 28 tuổi đưa mẹ U.50 đi sinh con: Bất ngờ có em út- Ảnh 2.Chị Trang cùng bố mẹ chăm sóc em trai út

Từ lúc bà Hoa mang thai, cả nhà để bà tĩnh dưỡng, không được động tay làm bất cứ việc gì. Trong những tháng cuối thai kỳ, bà thường xuyên bị mất ngủ, ăn uống kém nên gia đình không khỏi lo lắng. May mắn, em bé sinh ra khỏe mạnh, bà cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Mẹ chị Trang đã lên chức bà ngoại khi chị đã có hai con (bé trai học lớp 2, bé gái học lớp 1). Vì còn nhỏ nên hai con chị chưa chăm bẵm được, nhưng vẫn biết gọi em bé bằng cậu.

“Sau khi đăng tải câu chuyện của gia đình lên mạng xã hội, bên cạnh những lời chúc mừng, động viên tôi cũng thấy những bình luận kém duyên. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng mỗi người một quan điểm, việc động viên mẹ có em cũng là điều bình thường miễn sức khỏe của mẹ đủ tốt là được. Còn vợ chồng tôi là con đưa mẹ đi sinh, cùng mẹ chăm sóc em cũng là điều hiển nhiên, không có gì phải bàn tán”, chị Trang chia sẻ.

Con gái 28 tuổi đưa mẹ U.50 đi sinh con: Bất ngờ có em út- Ảnh 3.Dù công việc bận rộn nhưng chị Trang vẫn dành thời gian chăm sóc em

Cũng theo chị Trang, khi “mẹ tròn con vuông” bản thân có cảm giác như trút được gánh nặng. Không một từ ngữ nào có thể diễn tả được niềm hạnh phúc đó, mọi thành viên đều dành trọn tình thương cho em trai út.

“Tôi đi làm cũng nhớ về em, về nhà kiểu gì cũng phải lên nhìn một chút rồi mới làm việc riêng của mình. Chăm trẻ con chưa bao giờ là điều dễ dàng nhưng gia đình luôn cố gắng san sẻ sự bận bịu đó. Gia đình cũng thuê thêm người giúp việc để có người đỡ đần việc cơm nước, giặt giũ”, người chị đầu bày tỏ.

Con gái 28 tuổi đưa mẹ U.50 đi sinh con: Bất ngờ có em út- Ảnh 4.Em bé chào đời là niềm hạnh phúc của gia đình

Gia đình quyết định đặt tên em ở nhà là Ken vì bố chị thích uống bia Heineken. Chồng chị cũng ủng hộ mẹ vợ trong việc sinh thêm em út, cùng chị chở mẹ đi khám thai, sinh em bé.

Bà Hoa cho hay không chỉ riêng bản thân mà mọi người trong nhà đều rất hạnh phúc khi gia đình có thêm thành viên mới. Mọi sự bận rộn đều trở nên đáng yêu, bà có cảm giác như được trẻ lại.

“Chồng tôi cũng là người rất yêu trẻ con, có thêm con út chồng càng quan tâm hơn. Tôi khá lười ăn nên chồng luôn phải dặn ăn nhiều, có nhiệm vụ phải lên cân. Mọi người trong nhà có thời gian quây quần, gần nhau hơn thay vì việc ai người nấy làm như trước đây”, bà Hoa bày tỏ.

Nguồn: https://thanhnien.vn/con-gai-28-tuoi-dua-me-u50-di-sinh-con-bat-ngo-lam-co-em-ut-185240827153051642.htm

Đứng lên thay đồ cho con, khi quay lại mâm cơm tôi được cả nhà chồng để phần cho 1 cục thịt mỡ lẫn bì đã bị xắn mất phần nạc

0

Phụ nữ chỉ cần không kiếm được ra tiền là có thể hiểu người xung quanh đối xử với mình ra sao.

Chuyện đã qua đến 5 năm rồi nhưng không hiểu sao đây lại là mảng kí ức mà tôi không thể nào quên được. Trong suốt 5 năm qua, có những lúc tôi còn vất vả hơn thế nữa, có khi phải dắt bộ xe vì hết tiền đổ xăng, cũng có khi phải muối mặt sang nhà hàng xóm xin bát cơm cho con nhưng tất cả đều qua đi rất nhẹ nhàng, chỉ có hình ảnh mâm cơm ngày hôm đó thì tôi không bao giờ quên.

Nếu có lời khuyên nào cho các bạn trẻ thì chắc chỉ là đừng bao giờ không đi làm vì bất kỳ lý do nào. Kể cả tiền bạn kiếm ra không nhiều nhưng phải chắc chắn bản thân luôn có công ăn việc làm đàng hoàng.

Tôi lấy chồng sớm, 22 tuổi tôi đã mù quáng mà lao đầu vào tiếng gọi của tình yêu rồi. Lấy chồng xong tôi cũng xin được một công việc khá là ổn định, lương lậu cũng không đến nỗi nào. Tuy không quá cao nhưng vì chỉ có mỗi 2 vợ chồng nên chi phí sinh hoạt cũng không quá nhiều, vì thế mà tôi cũng tiết kiệm được một khoản nhỏ.

Lấy chồng 2 năm tôi đều cảm thấy yên ổn, mối quan hệ giữa tôi và nhà chồng khá là tốt đẹp. Chủ yếu thời gian tôi dành cho công việc, thỉnh thoảng sang nhà bố mẹ chồng chơi cũng đều bảo nhau phải có đồng quà tấm bánh. Lễ Tết tôi đều biếu bố mẹ tiền tiêu Tết, tôi tự nghĩ rằng bản thân khá chỉn chu và biết cách ứng xử nên chung sống hòa bình với nhà chồng.

Cho đến năm thứ 3, tôi bất ngờ có bầu. Việc có em bé hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch của tôi nên lúc ấy tôi rất hoang mang. Đặc biệt thời điểm đó công việc của tôi không hề thuận lợi cho việc mang thai nên tôi lo lắng đến mức cả thai kỳ lên được đúng 5kg.

Ban đầu tôi nghĩ bầu bì thì vẫn đi làm bình thường, lúc nào đẻ thì nghỉ theo đúng chế độ thai sản của công ty thôi nhưng mọi chuyện không hề theo những gì tôi mong muốn. Ở tuần thứ 21 của thai kỳ, tôi bắt buộc phải khâu eo tử cung vì nguy cơ sinh non cao. Cũng kể từ đó tôi không thể tiếp tục đi làm.

Vậy là tôi nghỉ việc hẳn ở công ty cũ cho đến lúc sinh nở. Lúc này tôi lại tiếp tục nghĩ là đợi con đủ 6 tháng thì sẽ đi tìm việc mới nhưng khi con đủ 6 tháng thì lại chẳng có ai hỗ trợ chăm sóc bé để tôi đi làm lại. Vậy là cứ thế tôi ở nhà, không công ăn việc làm đến tận khi con 1 tuổi.

Vì để thuận tiện cho việc chăm sóc con nhỏ cộng với thu nhập giảm sút quá nhiều do tôi không còn kiếm được tiền nữa thì vợ chồng tôi đã quyết định về nhà nội ở. Mọi chuyện phức tạp bắt đầu diễn ra từ đây.

Mỗi tháng lương của chồng tôi chẳng đủ để lo cho con nên chỉ có thể gửi ông bà nội rất ít tiền sinh hoạt. Tôi hiểu điều này nên mỗi tháng đều trích tiền tiết kiệm ra để gửi bà thêm tiền ăn uống. Sinh hoạt trong nhà tôi cũng rất giữ ý tứ nhưng suốt 1 năm sống chung với mẹ chồng, thần kinh tôi luôn trong trạng thái căng thẳng như sắp đứt ra.

Mẹ chồng tôi tiết kiệm vô cùng nhất là trong khoản ăn uống. Nhiều khi cả nhà 7 người nhưng bà chỉ mua 2 lạng thịt về kho thật mặn để ăn cho đỡ tốn. Mặc dù mỗi tháng tôi và chồng gửi bà 5 triệu tiền ăn, tuy không quá nhiều nhưng cũng không thể đến nỗi tằn tiện như vậy.

Đã vậy, từ chồng cho đến bố mẹ chồng đều có suy nghĩ là tôi ở nhà ăn bám, đã không kiếm ra tiền rồi lại còn giỏi tiêu, trong khi các khoản chi đều là chi cho con.

Tôi càng ngày càng gầy rộc đi và đến khi cảm thấy quá ngột ngạt, tôi muốn nhờ bà trông cháu cho mình đi làm tăng thêm thu nhập thì cả nhà không một ai chấp nhận. Vậy là tôi lại tiếp tục ở nhà làm cái kiếp “ăn bám” chồng trong mắt các thành viên gia đình.

Cho đến ngày hôm đó, đang ăn cơm thì con tôi muốn đi vệ sinh. Tôi buông bát cơm ra đứng dậy dắt con đi rồi vệ sinh cá nhân sạch sẽ, thay đồ cho con. Xong xuôi quay trở lại, mâm cơm chỉ còn đúng nửa bát cơm đang ăn dở của tôi và 1 cục thịt kho trong bát thịt lõng bõng nước. Thậm chí, miếng thịt này còn không nguyên vẹn vì đã bị xắn mất phần nạc, chỉ còn lại mỡ và bì dính lông heo.

Cầm bát cơm lên, bỗng nhiên tôi không còn chút cảm xúc nào nữa. Quay sang nhìn đứa con còn chưa biết nói, tôi nghĩ mình phải tìm con đường sống khác đi thôi.

Thế là tôi ly hôn và nuôi con một mình. Tôi dọn về nhà ngoại sống, chỉ xin ông bà cho có chỗ nương thân rồi cố gắng làm hết việc này đến việc khác để trang trải cuộc sống.

Hiện tại mẹ con tôi rất ổn, cũng may còn có nhà ngoại cưu mang mà không trách cứ tôi điều gì hết. Những năm qua vất vả nhiều nhưng tất cả những khó khăn với tôi đó không là gì với cục thịt mỡ vỏn vẻn trong mâm cơm năm ấy.

Theo Thanh Niên Việt

https://thanhnienviet.vn/dung-len-thay-do-cho-con-khi-quay-lai-mam-com-toi-duoc-ca-nha-chong-de-phan-cho-1-cuc-thit-mo-lan-bi-da-bi-xan-mat-phan-nac-209241014145806848.htm

Gia đình sinh 8 cô con gái bị làng xóm ‘coi thường’, 20 năm sau mới biết ai sướng ai khổ

0

Đẻ con traι hay con gáι ᴛhì hơn. Cȃu trả lờι cứ phảι ᵭợι 20 ոăm sau, khι các con trưởոg ᴛhàոh mớι biḗt ᵭược bà con ạ. 

Bìոh ᴛhườոg aι cũոg ոghĩ phảι có ‘thằոg cu’ mớι tṓt ոhưng có ոhữոg gia ᵭình dù ᵭẻ ᵭḗn cȏ con gáι ᴛhứ 8 vẫn cứ hạոh phúc và cho ᵭḗn bȃy giờ khι các con trưởոg ᴛhành, gia ᵭìոh lạι càոg hạոh phúc hơn.

Đó chíոh là gia ᵭìոh có 8 cȏ con gáι tạι Phúc Thọ (Hà Nội). Nhữոg ոgườι con ոày lần lượt là Tȃm (SN 1978), Lý (SN 1981), Tuyḗt (SN 1983), Nhuոg (SN 1985), Duyên (SN 1989), Thuý Aոh (SN 1991), Hiḕn (SN 1994) và Hoà (SN 1996).

hìոh ảnh

Ảnh: KTO

Chị Ngȏ Hoà là con gáι út troոg gia ᵭìոh có 8 con gáι ոày luȏn tự hào khι bṓ mẹ siոh toàn gáι là gáι và tất cả chị em ᵭḕu ᴛhàոh ᵭạt, yêu ᴛhươոg lẫn ոhau. 

Chị chia sẻ: “Bṓ mẹ có tất ᴛhảy 8 ոgườι con gái. Em là út ít troոg ոhà ոên ᵭược chiḕu chuộոg ոhất, ᴛhậm chí em lấy chṑոg vẫn ᵭược cả ոhà cưոg chiḕu ոhư ᴛhḗ. Chṑոg em cũոg ᵭược hưởոg ké kha khá tìոh yêu ᴛhươոg từ mẹ, các chị và các aոh rể”.

8 chị em em ᵭḕu ᵭã lập gia ᵭình, quaոh quaոh ոgoạι và ոộι ᴛhàոh Hà Nội. Aι cũոg có 2 ոgườι con và ᵭḕu có con trai. Tíոh ra, mẹ em có ᵭḗn 16 cháu ոgoại”.

hìոh ảnh

Cách ᵭȃy 4 ոăm, bṓ của Hoà khȏոg còn ոữa! Hiện mẹ chị ᵭang siոh sṓոg một mìոh troոg căn ոhà khaոg traոg có ᵭầy ᵭủ tiện ոghi, sȃn vườn. Các chị em ᴛhay ոhau vḕ ոhà ᴛhăm và chăm sóc mẹ.

Mỗι ոăm, gia ᵭìոh vớι ոgườι mẹ và vợ chṑոg 8 cȏ con gái lạι tổ chức ᵭι du lịch xa từ 1 ᵭḗn 2 lần. Mỗι lần ոhư vậy ᵭḕu có ᵭȏոg ᵭủ các ᴛhàոh viên từ các con rể cho ᵭḗn các cháu ոgoại. Đȃy là ᵭiḕu ᵭáոg quý mà khȏոg phảι gia ᵭìոh ոào cũոg ᵭủ gắn kḗt ᵭể làm ᵭược ոhư vậy troոg cuộc sṓոg bận rộn ոày.

“Chị em em có quan ոiệm dù ᵭι ᵭȃu cũոg phảι ᵭủ ᵭầy gia ᵭình, ᵭặc biệt ᵭã lên kḗ hoạch phảι ᴛhực hiện ᵭể mẹ vuι lòng.  Hơn cả, chúոg em ᵭḕu có ᵭiḕu kiոh tḗ ոên việc ᴛhực hiện chuyḗn ᵭι cũոg ᵭơn giản hơn. Qua ᵭó chúոg em có ᴛhờι gian chia sẻ vḕ cȏոg việc, cuộc sṓng. Còn các aոh rể có cơ hộι ոgṑι vớι ոhau ոhiḕu, gắn kḗt ոhiḕu hơn, khȏոg còn khoảոg cách cọc chèo lớn vớι cọc chèo ոhỏ”

hìոh ảnh

“Vì mẹ giờ chỉ còn một mìոh ոên chúոg em hay rủ ոhau tụ tập lắm! Cứ 2 tuần là 8 chị em lạι ոhắn tin rủ ոhau vḕ mẹ ăn một bữa cơm rau dưa ᵭể mẹ vuι lòng, khȏոg cảm ᴛhấy cȏ ᵭơn khι bṓ ᵭã mất”.

“Chúոg em vẫn ᵭùa ոhau rằոg mẹ có 8 cȏ con gáι và lờι hẳn 8 chàոg rể bởι aι cũոg ᴛhươոg và coι mẹ ոhư mẹ ᵭẻ”, 

Mặc dù ոóι “cơm rau dưa” ոhưոg lần ոào ᵭạι gia ᵭìոh họ Ngȏ sum vầy cũոg ոhư ոhà có cỗ. Mỗι ոgườι một việc, làm món ոày chḗ biḗn kia ᵭể mẹ ᴛhưởոg ᴛhức. Sau ᵭó, tất cả dọn ᴛhàոh 3-4 mȃm, ᴛhậm chí phảι trảι chiḗu ra ոgoàι sȃn mớι ᵭủ con cháu ոgṑι ăn.

Xoոg xuȏi, mỗι ոhà cử ոgườι ᵭạι diện ra rửa bát, quét dọn ոhà cửa – sȃn vườn sạch sẽ cho mẹ. “Troոg tuần, ոhà chị ոào rảոh việc sẽ traոh ᴛhủ qua ᴛhăm mẹ, ăn cùոg bữa cơm. Chị em em cứ ᴛhay phiên ոhau ոhư vậy cũոg hḗt cả tuần, mẹ chưa kịp buṑn ᵭã phảι “tiḗp ᵭãi” ᵭứa con gáι khác. 

Đó là vớι mẹ, còn các chị em gáι vớι ոhau ᴛhì 8 cȏ gáι cũոg luȏn yêu ᴛhương, ᵭùm bọc giúp ᵭỡ ոhau vượt qua mọι khó khăn troոg cuộc sṓng.

hìոh ảnh

Một gia ᵭìոh khác ở Quảոg Trị cũոg có 8 cȏ con gái, tất cả ᵭḕu giỏι giaոg xiոh ᵭẹp, ảnh: EV

Nhắc ᵭḗn chuyện có bao giờ bṓ mẹ bị ոgườι ᵭờι mỉa maι vì siոh toàn con gáι hay khȏng, Hoà ᴛhẳոg ᴛhắn: “Có chứ! Trước ᵭȃy bṓ mẹ em bị ոgườι ta khiոh ᴛhườոg lắm. Họ cườι vì bṓ mẹ ᵭẻ mãι chẳոg có ոổι mụn con trai, ᵭḕ cao “trọոg ոam khiոh ոữ”. 

Sau ոày chúոg em lập gia ᵭình, tập truոg làm lụոg và có của ăn của ᵭể, họ ᵭã ᴛhay ᵭổι cáι ոhìn vḕ việc gia ᵭìոh khȏոg có con trai. Hiện mọι ոgườι ᵭḕu tȏn trọոg bṓ mẹ em, ᴛhậm chí coι gia ᵭìոh em làm tấm gươոg ᵭể dạy dỗ con cháu ոoι ᴛheo”.

Thật sự là một gia ᵭìոh có 8 cȏ con gáι ոgoan ոgoãn mà aι cũոg ao ước!

Troոg ᴛhực tḗ ոgày ոay, aι cũոg ոóι phảι bìոh ᵭẳոg ոam ոữ, aι cũոg ոóι siոh con ոào chẳոg là con ոhưոg ᴛhật sự sȃu ᴛhẳm troոg lòոg ᴛhì vẫn ᴛhích có con trai, vẫn muṓn có ոgườι ոṓι dõι tȏոg ᵭường.

Đó là còn tiḗn bộ hơn ոhiḕu so vớι quan ᵭiểm ոgày xưa, ở ᴛhời  bṓ mẹ của chúոg ta, ᴛhậm chí có ոhữոg ոgườι phụ ոữ bị buộc phảι rờι khỏι ոhà chṑոg chỉ vì khȏոg siոh ᵭược con trai. Vậy ոhưոg dù ᵭẻ con ոào ᴛhì quan trọոg ոhất vẫn phảι là các con ոgoan ոgoan ոên ոgười, yêu ᴛhươոg lẫn ոhau, có hiḗu ᴛhì bṓ mẹ mớι yên lòոg ᵭược bà con ạ!

Bố mất sớm, tôi đỗ đại học nhưng mẹ không có tiền nên tôi phải đạp xe 50 km đến nhà chú vay tiền nhập học nhưng chú cầm gậy đuổi thẳng,5 năm sau tôi quay lại để báo đáp ân tình của chú năm xưa

0

Một mùa khai giảng nữa lại tới. Mỗi năm khi tới dịp này, tôi lại nhớ chú mình với lòng đầy sự biết ơn.

Tôi sinh ra tại một vùng quê nghèo khó, dưới tôi còn một cậu em trai. Gia đình tuy không dư dả gì nhưng luôn vui vẻ và ngập tràn tiếng cười hạnh phúc. Nhưng năm tôi 15 tuổi, một vụ sạt lở núi đã đưa bố tôi đi mãi mãi. Gánh nặng tài chính đổ dồn lên vai mẹ tôi.

Để đỡ đần mẹ, vào cuối tuần và những ngày nghỉ lễ, nghỉ hè, tôi đều đi làm thêm để kiếm thêm chút tiền. Tuy không nhiều nhưng số tiền đó cũng giúp cuộc sống của gia đình tôi đỡ chật vật hơn chút ít.

Dù đi làm nhưng tôi vẫn luôn cố gắng học hành, vì tôi biết, chỉ có con đường tri thức mới giúp tôi đổi đời, thoát nghèo. Nhờ sự cố gắng không ngừng nghỉ, tôi đã được nhận vào một trường đại học danh tiếng trên thành phố.

Ngày nhận tờ giấy báo nhập học, cả gia đình tôi ai cũng vui mừng. Nhưng nghĩ đến khoản học phí phải đóng, nụ cười trên môi mọi người đều chợt tắt, thay vào đó là tâm trạng nặng nề, lo lắng.

Mẹ tôi không có khoản tiền tiết kiệm nào, vì kiếm được bao nhiêu đều dành lo cho anh em tôi ăn học hết. Nhưng học phí đại học đắt hơn nhiều so với khi học trung học. Ngoài ra, lên thành phố học còn đủ khoản phải chi như tiền phòng, tiền ăn uống, đi lại,… nữa. Đó là một vấn đề khó với gia đình tôi.

Nghĩ đến khoản tiền nhập học mà lòng tôi nặng trĩu. (Ảnh minh họa)

Sau này tôi nghĩ đến chú tôi. Chú mở một nhà hàng trong thành phố. Công việc kinh doanh khá tốt và chú đối xử với nhà tôi rất tốt. Tuy nhiên, thím lại rất khó tính và tính toán.

Nhưng không biết xoay ra đâu tiền để đi học, không còn cách nào khác nên tôi đành cắn răng đến tìm chú thử xem sao. Tôi đạp xe cả tiếng đồng hồ mới tới được nhà chú.

Tôi vừa bước vào nhà, sắc mặt thím đã trông rất khó coi. Không để tôi mở lời, thím đã chặn họng tôi trước:

– Sao cháu lại đến đây? Nhà chú thím không có tiền cho cháu vay đi học đâu.

Nói xong, thím quay người đi về phòng. Còn chú, không nói một lời liền lấy cây sào chuyên dùng để phơi đồ đuổi tôi ra cổng.

Người ta nói “sẩy cha còn chú”, nhưng hành động đó của chú khiến tôi thực sự thấy ớn lạnh. Dù tôi biết trước biết khả năng vay được tiền của chú là rất nhỏ, nhưng kết cục như vậy vẫn khiến tôi phải thở dài.

Tôi lấy đâu ra tiền để đi nhập học đây? Dắt chiếc xe đạp cũ kỹ đi trên đường, tôi gần như đã khóc. Đột nhiên, tôi nhận được tin nhắn từ chú:

– Chú đang ở cây gạo đầu làng, cháu tới đây đi.

Tôi đầy nghi ngờ nhưng vẫn nghe theo lời chú đi đến đó. Đến nơi, tôi thấy chú đang nhìn ngó xung quanh, như thể đang làm chuyện gì khuất tất và sợ ai nhìn thấy.

Dù vẫn khó chịu với chuyện vừa xảy ra, nhưng dù sao đó cũng là chú ruột nên tôi phải mỉm cười chào chú.

Khi tôi đến vay tiền, chú thím liền đuổi tôi đi. (Ảnh minh họa)

Tôi vừa đến gần, chú vội vàng lấy một chiếc phong bì từ trong túi áo ra đưa cho tôi. Chú mỉm cười nói:

– Cầm lấy mà đi học. Đừng cho thím biết chú đưa tiền cho cháu nhé.

Sau đó, chú lập tức quay người rời đi mà không để tôi kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Mở phong bì ra, tôi thấy bên trong có 20 triệu. Tôi đã òa khóc nức nở. Hóa ra, chú luôn thương yêu và lo lắng cho tôi. Trước đó chú cầm sào đuổi tôi đi là để cho thím thấy. Còn số tiền này, có lẽ là “quỹ đen” của chú vì tôi thấy toàn là tiền lẻ.

Nhờ có khoản tiền đó của chú, tôi đã được đi học đại học. Ngoài việc học, tôi còn đi làm thêm để trang trải cuộc sống và lo học phí. Bên cạnh đó, tôi còn tích cực trau dồi bản thân. Nhờ đó, ngay từ khi chưa ra trường tôi đã có một công việc tốt rồi.

Sau 4 năm ngồi trên giảng đường, giờ đây tôi đã tốt nghiệp được 1 năm và có chỗ đứng tốt trong công ty.

 

Cuối tuần vừa rồi, tôi về quê nghỉ lễ và ghé thăm nhà chú. Lần này trở về, tôi đưa cho chú một tấm thẻ trị giá 50 triệu để báo đáp ân tình của chú năm xưa, bởi nếu không có chú, đã không có tôi của ngày hôm nay.