Home Blog Page 2

Gần tới ngày sinh, chị xin về nhà mẹ đẻ để tiện chăm sóc, má lại lầm bầm: “Nhà nào cũng nhà, ở đây tao lo được hết!” Chị thút thít khóc, nhưng đành ở lại nhà chồng. Con Én được ba tháng tuổi, má vẫn không cho chị động tay vào nước: “Phải đủ ba tháng mười ngày, cứ đụng nước đi rồi già biết, tay chân rớt ra hết! Để đó tao giặt.” Ba tháng đầu, bữa ăn của chị chỉ quanh quẩn cá kho nghệ, thịt kho tiêu, thèm một tô canh rau thôi cũng không được…Để rồi …

0

“Chị về nhà anh bằng lối cửa sau, khép nép trong tà áo dài hồng chật căng, ôm bó hoa vụng về che cái bụng đã mây mẩy, đi bên chồng mặt cứ cúi xuống giấu nỗi ngượng ngùng. Má chồng chị ngoài sáu mươi, vóc người nhỏ thó, gương mặt khắc khổ. Chồng chị kể, hơn bốn mươi năm làm vợ là hơn bốn mươi năm má tần tảo ở bến sông nuôi cả đàn con.

Đêm đầu tiên về làm dâu, trút hết mớ son phấn, áo quần trên người, chị xuống bếp đã thấy má xếp chồng chén bát vô cái mủng đem ra sau hè. Thấy chị đứng xớ rớ, má xách vô xô nước, chỉ cây lau nhà gác bên hàng rào giọng chát ngầm: “Quơ cái nền nhà đi, làm chi cái tay cũng phải lẹ lẹ!”. Má nói, không nhìn chị.

Cái thai đã bốn tháng còn hành, chị lau xong cái nhà quay qua thấy má đã rửa chén xong; chị ra hiên ngồi thở. Có tiếng anh gọi từ buồng trong: “Thôi nghỉ em, để đó mai làm!”. Có cớ, chị sè sẹ đổ xô nước rồi vô buồng, chưa kịp ngồi xuống giường đã nghe tiếng má gọi giật: “Diệu à, đi ngâm lon nếp để còn nấu xôi ăn buổi mai, nhà ni không có cái lệ ăn hàng ăn quán”.

Thơ viết về con sông quê hay, chùm thơ tình bên dòng sông kỷ niệm | IINI  Blog

Chị lẳng lặng xuống bếp, ngó trước ngó sau cũng không biết nếp má để ở đâu. Má đứng gần đó nhưng chị không dám hỏi. Vừa xếp trứng gà vô vỉ, má vừa đẩy cái thùng sắt từ gầm chạn ra trước mặt chị: “Không biết phải hỏi, không hiểu phải học!”. Chị xúc ba lon nếp vô cái nồi gang đem ra ảng nước sau nhà, bước đi mà nước mắt ứa ra. Đêm, lúc xung quanh đã yên ắng, chỉ còn tiếng con thằn lằn tắc lưỡi sau cánh cửa, chị mới đặt lưng xuống giường. Chồng nằm bên cạnh ngáy khò khò từ lúc nào; chị ngồi cuối chân giường thầm thũi khóc. Đêm đầu tiên lạ nhà, chị không sao ngủ được, nhớ mẹ và đứa em ở nhà quay quắt.

Lúc đưa chị về nhà chồng, ra tới ngõ, mẹ dừng lại, kéo tay chị thủ thỉ: “Mẹ không đưa con về bên đó được, nhà người ta chừ là nhà con…”. Chị bịn rịn, nghe con mắt cay cay; quay đi, tay xách cái ống quần dài thượt lên cho khỏi vấp.

Thấy con gái ngày cưới không được đưa rước như người ta, mẹ dặm cái khăn vô con mắt đỏ hoe, quay đi còn dặn: “Về bên đó ráng sống cho tốt, đừng để người ta dắt về trả mẹ, mà… có trả thì về đây với mẹ”.

Sáng sớm, chị thức giấc đã thấy má chồng xì xụp bên bếp lửa, nồi xôi đã chín từ bao giờ được ủ bên trên lớp lá chuối thơm lừng. Thấy chị, má không nhìn lên, lật đật sắp đôi quang gánh ra hiên, quay vô dặn: “Chợ làng sáu giờ là tan, mau ra kiếm con cá về kho, dưa muối trong khạp, đàn bà chửa không ai dậy quá năm giờ”. Má quảy đôi gánh ra đầu ngõ còn quay nói vọng vô: “Trứng lấy ra xếp luôn vô vỉ, bà Sáu Khuê xóm trên dặn năm chục, coi đủ đem luôn cho bả”.

Cái dáng gầy gầy của má khuất sau hàng chè tàu, chị nhìn theo khe khẽ thở dài. Ngoài kia trời vừa hửng sáng, chị ngước nhìn rõ hơn căn nhà từ nay là nhà của chị. Cái mái đã mục ra đen sì, tường vôi vữa loang lổ bạc phếch, trên rui mè, xà ngang, tiếng mối mọt kẽo kẹt, dưới nền đất một vệt mối dài đùn lên.

Chị bàn với chồng mở tiệm tạp hóa nho nhỏ trước nhà. Chỗ này bên bến sông, đò ngang đò dọc qua lại dễ có khách, vừa cơm nước vừa chăn được đàn gà. Chị quay qua bàn với má, má không ừ không hử gì, lát sau thủng thẳng: “Thì sức vóc chừng đó không mở tạp hóa làm chi ăn!”. Chị lặng lẽ ra sau hè ngồi khóc.

Cuối ngày đi về, lúc nào trong gánh hàng của má cũng có gạo thơm, cá khô, nước mắm… Má lẳng lặng chất hết lên quầy cho chị, miệng lầu bầu: “Tạp hóa bên sông mà có cây kim sợi chỉ, cái bót đánh răng… mấy thứ nớ đói đâu ăn được”.

Top 20 Bài thơ hay viết về con sông quê hương - toplist.vn

Chị nghén, ngày hai bữa ói “mật xanh mật vàng”. Người ta bầu bí ốm nghén mấy tháng đầu, đằng này chị nghén tới gần ngày sinh. Chỉ cần ngửi thấy mùi nước mắm hay dầu phụng, chị lại chạy ra sau hè ôm ngực thở. Nghe nồi cơm sôi trên bếp thôi cũng đủ khiến chị phải ra ngoài. Còn ăn uống thì chỉ duy nhất một món: bắp luộc. Chị ăn bắp tính bằng chục, thay cơm từ lúc mới cấn bầu đến khi gần đẻ. Má chị thấy vậy thì bình thản: “Nghén bắp còn đỡ, hồi xưa nghén thằng Thông, tao còn bẻ cục gạch ra nhai, tối ngủ cạo cả tường vôi bên giường để nhấm.”

Có lần chị khiêng bao gạo từ ghe ngoài ngõ vào tới hiên thì đã thở không ra hơi, má lại lầm bầm: “Hồi tao bầu thằng Thông, sáng tao còn gánh đất, chiều gặt sào ruộng, rồi tối mới đẻ chứ đâu như bây giờ!”

Về nhà chồng bốn năm tháng, chị vẫn chưa quen nấu bếp củi. Nồi cơm chỗ sống, chỗ chín, mồ hôi nhễ nhại, má đi ngang thủng thẳng nhắc: “Cời tro bếp cho thoáng, lấy đũa sơ nồi cơm cái đã!” Đến ngày giỗ cha chồng, chị run run cầm con dao, không dám cắt cổ gà. Má xuống bếp, tay không cầm ba con gà, vặn ngoéo cổ, quăng ra sân tỉnh queo.

Gần tới ngày sinh, chị xin về nhà mẹ đẻ để tiện chăm sóc, má lại lầm bầm: “Nhà nào cũng nhà, ở đây tao lo được hết!” Chị thút thít khóc, nhưng đành ở lại nhà chồng. Con Én được ba tháng tuổi, má vẫn không cho chị động tay vào nước: “Phải đủ ba tháng mười ngày, cứ đụng nước đi rồi già biết, tay chân rớt ra hết! Để đó tao giặt.” Ba tháng đầu, bữa ăn của chị chỉ quanh quẩn cá kho nghệ, thịt kho tiêu, thèm một tô canh rau thôi cũng không được. Mới mở miệng, má đã gạt đi: “Ăn vô bụng ỏng ra, ai mà ngó được!”

Mẹ con chị ᵭủ ngày ᵭủ tháng má mới cắt ᵭặt việc nhà cho chị, vừα tɾông coi hàng tạρ hóα vừα cơm nước. Mỗi sáng cất cái gánh lên vαi, má quαy lại dặn: “Bữα tɾưα nấu Ьα lon, má chưα về sắρ Ьαy cứ ăn tɾước”. Má ᵭi từ lúc tαng tảng sáng, cái dáng lầm lũi tɾong sương, lần nào về cũng ᵭã quα tɾưα, xới tô cơm ngồi ăn luôn dưới Ьếρ, cơm còn lại tɾong nồi má xới vô cái âu ᵭem ᵭi cất.

Tưởng mình nấu hơi nhiều nên lần sαu chị Ьớt gạo, má Ьiết ᵭược nhảy lên lα Ьαi Ьải. Âu cơm má cất, chiều lại, chị lục lấy ɾα ăn nhưng không thấy, nhiều lần như vậy nên chị lấy làm lạ, Ьắt ᵭầu ᵭể ý. Một lần, chị thấy má cho âu cơm vô quαng gánh, gánh về Ьến dưới, chị tò mò ᵭi theo, ᵭến lều cỏ ven sông, thấy má dừng lại lấy âu cơm ɾα ᵭưα cho thằng Ьé chừng mười lăm tuổi ᵭαng ngồi tɾong lều.

Hỏi người làng chị mới Ьiết ᵭó là thằng Đợi, từ lúc ɾα ᵭời nó ᵭã không ᵭược lành lặn như người tα, mặt mũi Ьiến dạng, một Ьên mắt Ьị kéo sụρ xuống tận gò má. Ông thằng Đợi làm nghề chèo ᵭò, mất ᵭược hơn năm, giờ nó theo nghề ông, cả ngày ở Ьến sông, tối về lều cỏ. Những ngày sαu ᵭó ɾα Ьến, má ᵭều ᵭặn cho âu cơm vô gánh, chị ᵭứng nhìn theo dáng má lầm lũi, tự nhiên nước mắt ứα ɾα. Từ lúc ᵭó, ᵭến Ьữα nấu cơm, chị ᵭong gạo dư ɾα chút nữα. Có αi quα sông là mẹ ᵭẻ nhắn chị Ьồng con Én về chơi nhưng từ Ьαo giờ chị không còn muốn ɾời nhà chồng một Ьước, ᵭi ᵭâu cũng vội về.

Top 20 Bài thơ hay viết về con sông quê hương - toplist.vn

Buổi chiều ngoài Ьến về, má thαn nhức ᵭầu, chị ɾα vườn hái mớ lá xông nấu nước xông cho má. Má xông xong kêu khỏe ghê ɾồi ᵭi nằm. Sáng sớm, chị thức dậy nhen lửα, khi nồi cơm ᵭã sôi, quαy quα thấy má vẫn chưα dậy, nghĩ má mệt nên chị ᵭể má ngủ. Bữα cơm dọn ɾα, con Én vô kêu Ьà nội. Má không còn dậy ᵭược nữα, má ɾα ᵭi từ hồi ᵭêm, nhẹ nhàng. Cầm Ьàn tαy má lạnh ngắt, chị sụρ xuống khóc còn hơn cái ngày chα mất. Ngày ᵭưα má ᵭi, thằng Đợi từ Ьến sông lαo vô nhà khóc nấc. Má như linh tính sự ɾα ᵭi ᵭột ngột này, hôm chị ᵭαng ᵭong dầu vô chαi, má kêu chị vô Ьuồng ᵭưα cái túi ɾút: “Má còn nhiêu ᵭây, con cất giùm má, ɾiêng chỉ vàng ni má cho con Én sαu lớn lấy chồng”. Má lấy ɾα gói nhỏ ᵭưα chị. Biết tính má, chị ngần ngừ ɾồi cũng cầm. Quα khe gỗ nứt củα cάпh cửα Ьuồng, một vệt sáng lờ mờ ɾọi vô, Ьóng chị và má chìm tɾong Ьóng tối củα giαn thờ lậρ lòe hương.

Dỗ con Én ngủ, chị ɾα Ьến sông. Thằng Đợi vừα neo ghe Ьên cây sào, ᵭi về ρhíα lều cỏ, chân như lê tɾên cát, ᵭầu gục xuống khiến mớ tóc ɾối xù lên như cái tổ quạ. Chị vô lều lấy âu cơm ᵭể lên cái giường tɾe. Thằng Đợi nhìn thấy âu cơm nó ôm mặt khóc nấc; chị xoα lên cái lưng gầy gò, αn ủi nó mà mắt chị cαy. Thằng Đợi ăn xong, chị lật ᵭật ɾα về.

Buổi chiều, nhà αi ᵭốt ᵭồng khói ɾơm Ьαy lên cαy mắt, sương nhè nhẹ Ьuông, chị kéo cái khăn tɾùm kín hαi tαi, chợt thấy nhớ má, thấy như Ьên Ьến sông dáng má ᵭứng ᵭó, gầy gò khắc khổ nhưng Ьền Ьỉ, dẻo dαi, chèo chống cả giα ᵭình ᵭi quα Ьαo năm tháng. Có tiếng gà nhói lên xα xα, tɾong màu chiều chậρ choạng, Ьến sông Ьuồn hiu hắt, chị nghe gió từ sông ᵭưα lên mùi tαnh nồng, quyện tɾong gió mùi ɾạ ᵭốt ᵭồng ngún lên, ấm sực.

Vũ Ngọc Giαo

Cȏ dȃu 72 tuổι góa cҺồпg 2 lầп quүết lȇп xe Һoa vớι cҺồпg tҺứ 3 kém 10 tuổι mặc pҺảп ƌṓι của các coп

0

“Người ta nói tȏi già rṑi, kḗt hȏn làm gì? Còn các con gàn, khuyên tȏi vḕ ở chung ᵭể vui vầy với ᵭàn cháu”, bà Toàn nói.

Tình yêu vṓn khȏng phȃn biệt tuổi tác nhưng nhiḕu người vẫn có cái nhìn khȏng mấy tích cực vḕ chuyện tình vợ già – chṑng trẻ, cho rằng kệch cỡm, khȏng bḕn lȃu. Song thực tḗ nhiḕu cặp ᵭȏi “ᵭũa lệch” vẫn sṓng hạnh phúc, cùng nhau trải qua bao gièm pha từ thiên hạ cũng như thử thách của cuộc ᵭời.

Mới ᵭȃy, một YouTuber vùng cao ᵭăng tải cȃu chuyện tình của người phụ nữ góa chṑng tại thành phṓ Cao Bằng (Cao Bằng) khiḗn dư luận ngỡ ngàng. Bà từng có 2 ᵭời chṑng những vẫn kiên quyḗt lên xe hoa với người chṑng thứ 3 kém 10 tuổi, mặc sự phản ᵭṓi của các con.

Đó là bà Toàn (72 tuổi) sở hữu gương mặt phúc hậu, dù có nhiḕu vḗt nhăn nhưng luȏn toát lên vẻ yêu ᵭời, yêu cuộc sṓng hiện tại. Bà cho biḗt năm 21 tuổi cưới người chṑng ᵭầu tiên – một kỹ sư ngành giao thȏng. Cả hai có 2 người con và chung sṓng với nhau vȏ cùng hạnh phúc.

Bà Toàn (72 tuổi) sở hữu gương mặt phúc hậu, dù có nhiḕu vḗt nhăn nhưng luȏn toát lên vẻ yêu ᵭời, yêu cuộc sṓng.

Khi con cả 24 tuổi, chṑng bà Toàn khȏng may gặp tai nạn và qua ᵭời. 2 năm sau, bà quyḗt ᵭi thêm bước nữa, cưới người ᵭàn ȏng ᵭã có 3 con riêng. Bà tȃm sự: “Người chṑng thứ 2 của tȏi làm nghḕ lái xe Bắc – Nam. 2 năm trước ȏng ấy qua ᵭời vì mắc ung thư”.

Hiện tại trong căn nhà khang trang tại thành phṓ Cao Bằng, người ᵭàn bà 72 tuổi vẫn thờ cúng cả 2 người chṑng. Họ hàng luȏn nghĩ bà sẽ mãi ở vậy, hương khói và chăm sóc phần mộ của các chṑng.

Tuy nhiên “người tính khȏng bằng sṓ phận an bài”, chṑng thứ 2 mất một thời gian, bà tình cờ gặp gỡ và nên duyên vợ chṑng với ȏng Đàm (62 tuổi) ở cùng quê – người ᵭàn ȏng goá vợ, có 3 con riêng. Bà kể rằng ȏng làm ngȃn hàng tại thành phṓ, vài lần tới giao dịch ᵭã quen, nảy sinh tình cảm. “Cuộc tình này ᵭṓi với tȏi cũng rất bất ngờ. Người ta ᵭḗn “trṑng cȃy si” trước cửa nhà nên tȏi cũng vui vẻ chấp nhận”, bà nhớ lại.

Hiện tại trong căn nhà khang trang tại thành phṓ Cao Bằng, người ᵭàn bà 72 tuổi vẫn nhờ cúng cả 2 người chṑng.

Nghĩ ᵭḗn cảnh vḕ già cȏi quạnh, lủi thủi một mình nên bà Toàn quyḗt ᵭịnh ᵭi thêm bước nữa. Lúc này con cháu bà ra sức phản ᵭṓi nhưng ȏng bà sẵn sàng vượt qua khó khăn. “Chúng tȏi dù nhiḕu tuổi nhưng khȏng hḕ nóng vội trong hȏn nhȃn, vẫn tìm hiểu hơn một năm mới vḕ chung một nhà. Các con bất lực, dần chấp nhận hiện thực mẹ ᵭi thêm bước nữa.

Chúng tȏi có tổ chức một bữa cơm thȃn mật, có sự tham dự của họ hàng và bạn bè. Tȏi có bộc bạch với mọi người rằng trong tình yêu phải tranh ᵭấu, nḗu cứ bị con cái ᵭiḕu khiển thì sẽ khȏng bao giờ ᵭḗn ᵭược với nhau.

Hằng ngày bà chăm chỉ rèn luyện cơ thể ᵭể có một sức khỏe dẻo dai.

Người ta nói tȏi già rṑi, kḗt hȏn làm gì? Còn các con gàn, khuyên tȏi vḕ ở chung ᵭể vui vầy với ᵭàn cháu. Tȏi ᵭã chịu nhiḕu ᵭiḕu tiḗng từ thiên hạ, thậm chí từ bạn bè nhưng chưa bao giờ cảm thấy buṑn cả. Tȏi vẫn quyḗt ᵭịnh hướng tới cuộc sṓng vợ trṑng rau, chṑng nuȏi gà. Cả hai cùng vui vẻ, bầu bạn”, bà Toàn tȃm sự.

Nói ᵭoạn, người phụ nữ 72 tuổi nở nụ cười và khoe vḕ tuổi trẻ ᵭầy thành tựu. Bà cho biḗt ngày trẻ làm nghḕ thiḗt kḗ thời trang. Sau ᵭó bà chuyển sang kinh doanh nhà nghỉ, khách sạn tại thành phṓ Cao Bằng. Hiện tại bà ᵭã giao lại sản nghiệp cho con trai quản lý.

Cách ᵭȃy khoảng 7 năm, tȏi ᵭã mua riêng một căn nhà khác ᵭể ở vì khȏng thích ở chung với các con. Tȏi tȃm niệm khȏng có gì quý hơn ᵭộc lập, tự do. Tȏi tự làm chủ cuộc sṓng và hạnh phúc của mình dù ở ᵭộ tuổi nào ᵭi nữa”, bà Toàn tȃm sự

Chồng m::ất vì UT chưa đầy 100 ngày nhưng hôm nào mẹ chồng cũng sang hỏi “Chồng m::à:y trước khi ch::ế:t có để lại tài sản gì không?” Có biết mật khẩu tài khoản ngân hàng của anh không? Biết giấy tờ xe anh để đâu không?…Đến khi nhận được câu trả lời thì ..

0
Tôi lẳng lặng ngồi xem kịch mà cả nhà diễn với chị dâu.

Tôi là con gái út trong gia đình có 3 anh em, trên tôi còn 2 anh trai đều đã có gia đình.

Trong nhà có tôi và anh cả cùng chiến tuyến, còn anh thứ hai thì cùng phe với mẹ. Nhà tôi chia năm xẻ bảy như vậy từ rất lâu rồi. Từ ngày anh trai tôi không may qua đời vì bệnh tật thì mọi chuyện lại càng phức tạp hơn.

Trong 3 đứa con nhiều khi tôi nghĩ chỉ có anh Nam – anh thứ hai trong nhà là con ruột mẹ đẻ ra, còn tôi và anh cả thì chắc là mẹ nhặt được hoặc ai gửi mẹ nuôi hộ. Mẹ đối xử với anh Nam như với trời, còn đối xử với tôi và anh cả như dưới địa ngục.

Anh cả vừa học hết cấp 3, mẹ liền vội vội vàng vàng xin cho anh đi vào làm mỏ than để kiếm tiền nuôi anh Nam ăn học. Ai mà không biết làm ở đấy độc hại, hơn nữa anh cả học giỏi, anh lén thi đại học đỗ điểm rất cao nhưng mẹ nhất quyết không cho anh đi học. Cuộc đời anh lỡ dở ngay từ thời khắc ấy.

Làm được 5 năm thì anh thấy sức khỏe mình không ổn nên nghỉ việc để tìm việc khác an toàn cho sức khỏe hơn. Anh học lái xe và từ đó gần như không bao giờ ở nhà. Tiền kiếm được kiểu gì cũng bị mẹ và anh Nam bào bằng được thì thôi.

Sau đó anh lấy vợ, chị dâu là một người cực kỳ ghê gớm, cực kỳ đành hanh nhưng tôi lại thấy vui vì điều đó. Từ ngày lấy chị, mẹ tôi và anh Nam không dám bắt nạt anh như trước nữa vì cứ động vào anh là chị dâu nhảy dựng lên rồi. Lấy vợ 9 năm là 9 năm mà anh được sống cuộc sống an yên nhất.

Thế nhưng niềm vui chưa tày gang thì anh phát hiện mình ung thư phổi. Dù không ai nói ra nhưng trong lòng mỗi người đều đặt ra câu hỏi liệu có phải anh bị bệnh do khoảng thời gian làm trong mỏ than không?

Chị dâu tìm mọi cách chạy chữa cho chồng nhưng chính chị cũng hiểu rằng bệnh của anh là án tử treo lơ lửng trên đầu nên dần dần chị cũng nghĩ thoáng ra, không cố chấp bắt anh vào viện chữa trị nữa. Chị dành nhiều thời gian cho anh và con trai nhỏ đi du lịch khắp nơi. Những ngày cuối đời của anh là những ngày hạnh phúc, không còn vướng bận gì.

Anh trai vừa mới qua đời, chị dâu đưa ra tờ di chúc cùng tuyên bố khiến nhà tôi náo loạn- Ảnh 1.

Anh tôi chưa mất nổi 100 ngày nhưng mẹ và anh Nam thì liên tục hỏi chị dâu tôi tìm xem anh có để di chúc ở đâu không? Có biết mật khẩu tài khoản ngân hàng của anh không? Biết giấy tờ xe anh để đâu không?… Trước hàng trăm câu hỏi như vậy, chị dâu chưa một lần hé răng trả lời, chị cứ im lặng lo toan hết hậu sự cho chồng.

Anh cả mất được khoảng nửa năm thì chị mới mang toàn bộ những thứ mà mẹ và anh Nam hỏi suốt trong thời tang lễ của anh.

Thứ nhất là số dư tài khoản ngân hàng 0 đồng. Từ ngày thấy bệnh trở nặng, anh đã chuyển toàn bộ tiền trong tài khoản vào sổ tiết kiệm của mình.

Thứ hai là giấy tờ một chiếc xe tải và một chiếc xe 7 chỗ lúc sống là cần câu cơm của anh. Hai chiếc xe này ngay từ đầu đã đứng tên của chị dâu.

Thứ ba là di chúc, trong di chúc chỉ có duy nhất 1 đoạn ngắn nói rõ ràng toàn bộ tài sản của anh bao gồm 2 chiếc xe ô tô, sổ tiết kiệm, 1 căn chung cư và 1 miếng đất đều để lại hết cho chị dâu. Chị dâu được toàn quyền sử dụng tất cả những tài sản đó.

Sau khi đưa ra toàn bộ những thứ đó, chị dâu cũng xin phép được đưa con trai dọn ra căn chung cư mà anh tôi nhắc đến trong di chúc.

Mẹ tôi và anh Nam như phát điên phát dại vì không chấp nhận nổi việc anh cả để hết mọi thứ cho vợ con. Trong di chúc anh thậm chí còn không nhắc đến tên của mẹ và anh Nam.

Cuối cùng, chị dâu nói trước khi mất anh có nguyện vọng để lại cho cô út (là tôi) chút vốn nên chị sẽ để lại toàn bộ số tiền trong sổ tiết kiệm của anh cả cho tôi. Đó là lý do mà anh viết rõ trong di chúc rằng chị được toàn quyền sử dụng tài sản mà anh để lại.

Tôi đứng nhìn di ảnh của anh lặng lẽ khóc trong tiếng quát tháo chửi bới, than trời và sỉ nhục con dâu của mẹ và anh Nam. Có lẽ cũng đến lúc tôi phải thoát ly khỏi căn nhà này rồi…

Sau khi l:y h:ôn vợ, tôi vẫn tiếp tục QUA LẠI với nh:â:n tì:nh. 3 năm sau đó, tôi chỉ gửi ti:ền chu cấp cho con chứ chưa từng đến thăm. Vợ tôi không chịu nhận ti:ền, chuyển lại trả tôi. Đến khi bị nh:ân t:ình ph:ản b:ội, tôi muốn tìm về vợ cũ và con, vừa thấy tôi thì thằng bé h:é:t th:ất th:anh bỏ chạy. Vợ tôi từ trong bếp đi ra thấy tôi thì cười lạnh, chẳng nói một câu mà chỉ tay lên tấm ảnh treo tường. Tôi cho:á:ng v:áng không hiểu vì sao vợ làm như thế thì nghe cô ấy nói…..

0

Vợ tôi từ trong bếp đi ra thấy tôi thì cười lạnh, chẳng nói một câu mà chỉ tay lên tấm ảnh treo tường.

Vợ cũ là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi quen biết nhau từ thời đại học, yêu nhau rồi kết hôn sau khi ra trường. Suốt nhiều năm, trong mắt tôi chỉ có cô ấy. Lúc đó, tôi thật sự yêu và hết lòng với người vợ của mình. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ phản bội vợ.

Vì thế tôi nào ngờ được có lúc sẽ say mê một người phụ nữ khác ngoài vợ của mình. Tôi biết mình sai khi không chung thủy, lừa dối vợ. Nhưng cũng là vì khoảng thời gian vợ bầu bí làm tôi quá thiếu thốn nên dễ ngã vào nhân tình. Tôi đã cố gắng thoát ra khỏi mối quan hệ bất chính đó, nhưng tôi không thể. Tôi dần say mê bồ hơn, dần bỏ quên vợ con ở nhà.

Khi con tôi lên 3, vợ tôi phát hiện chồng ngoại tình. Cô ấy điên cuồng tìm đến nhân tình đánh ghen, thậm chí là đến chỗ làm của tôi để trút giận. Tôi rất tức giận, sao vợ tôi lại không tôn trọng chồng như thế? Dù tôi có làm sai thì cô ấy cũng phải để lại cho tôi chút thể diện, ít nhất là đừng làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của tôi.

Bộ dạng hận thù muốn trả thù của vợ càng khiến tôi thấy chán ghét. Cảm giác có lỗi trong tôi không đủ lớn để hiểu cho vợ. Tôi cũng từng xin vợ tha thứ, nói sẽ dứt khoát với nhân tình nhưng cô ấy vẫn cứ thế. Quá mệt mỏi, tôi nói nếu không thể tiếp tục thì chúng tôi ly hôn. Vợ tôi ban đầu không đồng ý, nhưng hồi sau cũng ký đơn ly hôn.

Ly hôn 3 năm mới quay về thăm con, vừa thấy tôi thì thằng bé hét thất thanh bỏ chạy, vợ cũ cười lạnh chỉ tay lên tấm ảnh - Ảnh 1

Ảnh minh họa: Internet

Sau khi ly hôn vợ, tôi vẫn tiếp tục qua lại với nhân tình. 3 năm sau đó, tôi chỉ gửi tiền chu cấp cho con chứ chưa từng đến thăm. Vợ tôi không chịu nhận tiền, chuyển lại trả tôi. Đến khi bị nhân tình phản bội, tôi muốn tìm về vợ cũ và con. Lúc này tôi mới nhận ra ngày trước mình đã hồ đồ và mê muội thế nào, tôi đã hiểu nỗi đau đớn của vợ cũ khi bị tôi phản bội.

Tôi tìm đến thăm vợ cũ và con với hy vọng có thể nối lại tình xưa, dù tôi biết là không dễ dàng. Lúc tôi đến, con trai của tôi ra mở cửa. Thằng bé vừa nhìn thấy mặt tôi thì mặt mày tái xanh, nó hét lên thất thanh rồi bỏ chạy vào nhà. Vợ tôi từ trong bếp đi ra thấy tôi thì cười lạnh, chẳng nói một câu mà chỉ tay lên tấm ảnh treo tường.

Tôi choáng váng không hiểu vì sao vợ làm như thế thì nghe cô ấy nói:

“Tôi nói với thằng bé rằng bố của nó lấy vợ rồi.

Tôi giận vợ lắm nhưng lại nghĩ đến chuyện muốn làm hòa với cô ấy thì quyết định phải nén giận. Nhưng dù tôi có nói gì thì vợ tôi vẫn đuổi khách, không muốn gặp mặt tôi. Tôi quả thật đã hối hận và muốn quay về với vợ con. Tôi phải làm sao đây?

Giá vàng sáng nay: Giờ thì chỉ biết khóc

0

(NLĐO) – Giá vàng hôm nay tiếp tục nóng lên khi bất ổn địa chính trị gia tăng do căng thẳng leo thang giữa Nga và Ukraine

Giá vàng hôm nay, 21-11: Tăng 3 ngày liên tiếp- Ảnh 1.

Trong 3 phiên giao dịch vừa qua, giá vàng thế giới đã tăng tổng cộng 88 USD/ounce

Giá vàng hôm nay đánh dấu phiên thứ 3 liên tiếp đi lên. Lúc 6 giờ ngày 21-11, giá vàng giao dịch tại 2.650 USD/ounce, tăng 20 USD so với mức giá cùng thời điểm hôm trước.

Như vậy, nếu tính trong 3 phiên giao dịch vừa qua, giá vàng đã tăng tổng cộng 88 USD, từ 2.562 USD lên 2.650 USD/ounce.

Theo giới phân tích , giá vàng thế giới liên tục tăng do nhà đầu tư tìm nơi trú ẩn an toàn trong bối cảnh bất ổn địa chính trị gia tăng, căng thẳng leo thang giữa Nga và Ukraine.

Mặt khác, các đề xuất áp thuế của tổng thống Mỹ đắc cử Donald Trump có thể làm biến động trên thị trường toàn cầu, gây áp lực lên lạm phát, hạn chế khả năng nới lỏng chính sách tiền tệ của các ngân hàng trung ương lớn.

Ngân hàng ANZ nhận định nếu Mỹ tạm dừng cắt giảm lãi suất vào tháng 12 có thể kìm hãm giá vàng trong ngắn hạn.Tuy nhiên những bất ổn kinh tế vĩ mô, địa chính trị và nhu cầu tiêu dùng sẽ duy trì tâm lý tích cực trên thị trường vàng thế giới.

Tại Việt Nam, do giá vàng thế giới tăng mạnh nên trong ngày 20-11, giá vàng SJC lên tới 85,7 triệu đồng/lượng. Giá vàng nhẫn tăng lên 84,9 triệu đồng/lượng

Giá vàng hôm nay, 21-11: Tăng 3 ngày liên tiếp- Ảnh 2.

Mới học lớp 12 nhưng c::on g:ái tôi đã lỡ d;ại, có b::ầu mà không hề biết bố đứa bé là ai. Tôi s;ốc vô cùng nhưng vẫn khuyên con giữ gìn sức khỏe để đứa bé phát triển khỏe mạnh. Hàng ngày tôi đi chợ mua đồ tẩm bổ cho con. Đúng ngày s;inh, một người đàn ông đột ngột đến nhận là bố r;uột đòi xin lại đứa bé. Tôi s;ốc lần 2 khi biết con rể tương lai của tôi lại chính là…

0

Con gái tôi hiền, ngoan và ít nói. Gần đây tôi thấy con có biểu hiện lạ, hay nôn ói, tôi nghĩ bệnh dạ dày của con bé tái phát nên chỉ chú trọng thay đổi thói quen ăn uống cho con. Nhưng khi đưa con đi khám, tôi mới chết lặng khi biết tin con gái có bầu.

Con gái tôi đang học lớp 12, chỉ còn vài tháng nữa là con bé bước vào kỳ thi tốt nghiệp THPT và xét tuyển đại học quan trọng. Thế nhưng thời điểm này cả gia đình lại nhận được tin “sét đánh”.

Con bé là đứa rất ngoan hiền, giản dị, không ăn chơi đua đòi, tôi cũng thường xuyên tâm sự với con, nhưng chưa từng nghe con nói về chuyện có bạn trai. Vợ chồng tôi rất yên tâm vì con học tốt, thành tích lúc nào cũng đứng nhất lớp. Gần đây tôi thấy con có biểu hiện hơi lạ, có vẻ trầm tính hơn, hay mệt mỏi, buồn ngủ, thi thoảng sau bữa ăn lại nôn ói. Tôi chỉ nghĩ đơn giản con bị bệnh dạ dày tái phát, nên mua thuốc cho con uống nhưng không thấy thuyên giảm.

Chết lặng khi phát hiện con gái đang học lớp 12 có bầu-1Tôi chết lặng khi biết tin con gái có bầu (Ảnh minh họa, nguồn: KT)

Cuối tuần trước, tôi đưa con đến bệnh viện để khám sức khỏe thì bác sĩ thông báo con gái tôi đã có bầu 3 tháng. Tôi chết lặng không nói lên lời, còn con gái tôi thì sợ hãi, run lẩy bẩy. Không biết đã có chuyện  gì xảy ra, nhưng tôi vẫn phải kìm nén mọi cảm xúc, im lặng đưa con về nhà. Cả quãng đường tôi không nói gì cả, tôi cố giữ im lặng vì sợ mình nói ra câu gì đó làm tổn thương con. Còn con gái tôi thì khóc không ngừng.

Về đến nhà, con mới nói thật là có tình cảm với một bạn nam cùng khóa, trong lần đi du lịch toàn khóa cách đây 3 tháng, cả 2 đã vượt quá giới hạn cho phép. Cậu bé đó cũng học rất giỏi, là học sinh trong đội tuyển Toán của trường đi thi tỉnh.

Sau khi biết chuyện, tôi đã hẹn gặp bố mẹ bạn trai kia để nói chuyện. Gia đình bên đó hết sức bất ngờ, nhưng họ cũng rất thiện chí nói rằng đây là lỗi của con trai họ, nếu gia đình tôi cho phép thì để con gái tôi sinh ra đứa trẻ, gia đình họ sẽ có trách nhiệm, khi các con đủ tuổi sẽ cho kết hôn.

 

Nhưng chồng tôi lại một mực ép tôi đưa con gái đi xử lý mọi việc trong im lặng để không ảnh hưởng đến việc học tập và danh tiếng của gia đình. Chồng tôi là quan chức nên rất sợ việc tai tiếng. Tôi không biết nên làm thế nào nữa.

Tôi 37 t;uổi chưa một mối tình lại may mắn lấy được 1 anh chồng Tiến sĩ. Cả nhà vui mừng khôn xiết vì nghĩ sẽ được nhờ nhiều. Thế nhưng ở trong chăn mới biết chăn có r;ận, anh é;p tôi p;há t;hai 3 lần chỉ vì bầu con gái. Không thể chịu dựng được nữa tôi âm thầm giữ lại đứa con thứ 4 rồi bỏ về nhà ngoại và bắt đầu thực hiện một kế hoạch

0

Ngày chồng dọn ra khỏi nhà, chị Thúy Ngân, 37 tuổi, ở Hà Nội, đổ dòng trạng thái chát đắng trên trang cá nhân “Đẻ con gái cũng là một cái tội sao?”.

Sau khi sinh hai cô con gái, cuộc hôn nhân của chị Ngân trở nên nặng nề. Chồng chị có học vị tiến sĩ, đang là Phó giám đốc tại một tập đoàn giáo dục, mang nặng tư tưởng nhất định phải có con trai nối dõi.

Giữ chồng tiến sĩ, người phụ nữ 3 lần phá thai vì... bầu con gái - 1

Nhiều phụ nữ bỏ thai vì mang bầu con gái (Ảnh minh họa).

Chị Nga kể, ngày biết mình mang bầu bé thứ 2 là con gái, chị khóc luôn trên bàn khám thai. Chiều hôm đó, chồng chị hất cả mâm cơm rồi buông đủ lời đay nghiến, dè bỉu. Lần sinh nở thứ hai, bên nội không một ai ngó ngàng.

Nhà chồng chị trọng nam khinh nữ đến độ đàn ông không động vào bất cứ việc nhà nào. Từ khi cưới vợ, chồng chị buông đũa xong là đứng dậy, đưa chân hất cái ghế ra, lại lăn kềnh ra sofa. Chị nhờ chồng xách giúp nồi cơm anh cũng khinh khỉnh bước đi.

Bề ngoài, ông bố vẫn cưng hai cô con gái nhưng bất mãn về việc không có con trai luôn thể hiện ra mặt. Anh chê vợ không biết đẻ, so sánh với vợ người này người kia đẻ toàn trai để giày vò vợ.

Anh nói, sinh toàn gái thì vợ chồng chẳng cần phải làm lụng gì nhiều vì tài sản sau này cũng chẳng có người… thừa kế. Chị Ngân cũng phải đối mặt với áp lực khi gia đình chồng suốt ngày nhắc phải đẻ con trai. Thậm chí, gọi điện hay gửi đồ ăn sang, mẹ chồng luôn đính kèm câu “Nhớ bồi bổ để kiếm thằng cu”.

Chồng chị mang tiếng trí thức, làm ra tiền nhưng trong nhà mọi việc đều một tay chị Ngân lo. Anh không góp tiền để nuôi con mà gửi hết về cho bố mẹ với tuyên bố “đẻ con gái thì cô tự nuôi”. Mỗi khi vợ chồng cãi nhau vì tiền bạc, vị tiến sĩ vẻ ngoài lịch lãm trợn mắt: “Cô đẻ con trai đi rồi tôi nuôi”.

Được hai cô con gái xinh đẹp, giỏi giang nhưng mỗi lần chị khoe con, anh đều bĩu môi đúng kiểu xem thường phụ nữ. Quan hệ vợ chồng ngày càng căng thẳng.

Người quen biết chuyện đều khuyên chị “bỏ đi cho khỏe thân”. Nhưng khổ nỗi, chị Ngân thừa nhận mình vẫn có tình cảm với chồng, không dám nghĩ đến cảnh sống thiếu anh. Hơn nữa, trong thâm tâm, chị cũng tự trách mình không đẻ được con trai, không tròn vai làm vợ, làm dâu. Bạn bè sinh con trai, chị luôn xuýt xoa: “Sướng rồi, được chồng cưng!” và không khỏi tủi phận.

Gia đình chồng cả bố mẹ, mấy anh chị em có trình độ nhưng công khai ủng hộ con trai “đi tìm người biết đẻ”. Hai cháu gái xinh đẹp, giỏi giang nhưng cũng chỉ để… cho vui.

Dù áp lực về kinh tế, sức khỏe tinh thần yếu nhưng khi đó chị Ngân quyết sinh thêm con, cố kiếm một bé trai như một hy vọng để níu kéo chồng. Trong hai năm, chị 3 lần bước lên bàn phá thai vì mang bầu nhưng tiếp tục là con gái. Lần thứ 3 do siêu âm không rõ, khi cái thai đến tháng thứ 6 mới bỏ, không khác nào trải qua một lần sinh nở.

Kế hoạch cố kiếm con trai không thành, chồng chị đã đến sống cùng một người phụ nữ khác trước khi ly hôn chính thức. Giờ đây, một mình chị lo cho hai con. Ngoài công việc kế toán, tối về, người mẹ còn nhận sửa quần áo cũ để kiếm thêm đồng ra đồng vào.

“Tôi sống trong nỗi ám ảnh tâm lý, suy kiệt tinh thần vì mình đã 3 lần bỏ con. Mỗi tối, nhìn hai con ngủ, tôi lại bật khóc nghĩ đến những sinh mệnh đã bị chính mẹ tước bỏ sự sống”, chị dằn vặt.

Vòng luẩn quẩn

Phá thai, thậm chí phá thai nhiều lần vì lựa chọn giới tính không phải là câu chuyện riêng của chị Ngân. Rất nhiều người phụ nữ bước lên bàn phá thai sau khi biết em bé trong bụng là nữ, họ làm mọi cách để sinh bằng được một cậu con trai.

 

Một nghiên cứu về vấn nạn phá thai của Viện Nghiên cứu Phát triển Xã hội chỉ ra, nhiều phụ nữ phá thai là những người có 2 con gái trở lên. Điều đáng lưu ý là họ thường phá thai khi tuổi thai đã lớn, khi đã biết giới tính thai nhi.

Và dù pháp luật nghiêm cấm các hành vi lựa chọn giới tính thai nhi dưới mọi hình thức nhưng trên thực tế, tình trạng phá thai nhi nữ vẫn là một vấn nạn nhức nhối. Đây là hành vi bạo lực giới để lại hậu quả trên thể chất và tinh thần người phụ nữ.

Báo cáo Dân số thế giới năm 2020 cho thấy, mỗi năm Việt Nam có khoảng 40.800 bé gái mất cơ hội chào đời, xuất phát từ tư tưởng trọng nam khinh nữ.

Theo Tổng cục dân số, tỷ số giới tính khi sinh của Việt Nam năm 2022 ở được đánh giá là nghiêm trọng khi có khoảng 113,7 trẻ trai/100 bé gái. Ở nhiều địa phương, chênh lệch giới tính khi sinh còn cao hơn, như Sơn La 117 bé trai/100 bé gái, Nghệ An là 116,6 bé trai/100 bé gái…

Trước mức chênh lệch giới tính khi sinh ngày càng cao, Tổng cục Thống kê dự báo, Việt Nam sẽ thừa 1,5 triệu nam giới từ 15 đến 49 tuổi vào năm 2034. Riêng năm 2019, cả nước bị thiếu hụt 45.900 bé gái.

Nhiều bé gái là nạn nhân của tình trạng bất bình đẳng giới. Khi lập gia đình, người phụ nữ tiếp tục phải đối mắt với áp lực này. Sống trong môi trường trọng nam khinh nữ, nhiều phụ nữ kỳ thị chính giới tính của mình, cay nghiệt với con gái, cưng chiều con trai.Sống trong gia đình có tư tưởng trọng nam khinh nữ, chị S.L, ở Vũng Tàu, cho biết, trong vô thức, mẹ chị luôn thể hiện việc yêu quý con trai út hơn con gái. Đôi lúc chị cũng rơi nước mắt tủi thân nhưng khi hiểu lý do, chị thương xót mẹ nhiều hơn.

 

Khi chưa sinh con trai, bên nội áp lực lên mẹ đến mức bà như rơi vào trầm cảm. Chỉ đến khi mẹ sinh em trai út thì vị thế và tiếng nói của bà mới tăng lên. Vậy nên, như một cách tự nhiên, mẹ coi con trai như tấm vé đảm bảo cuộc sống yên ổn.

Giữ chồng tiến sĩ, người phụ nữ 3 lần phá thai vì... bầu con gái - 2

Nhiều phụ nữ bị chồng chối bỏ vì sinh con gái (Ảnh minh họa).

Qua câu chuyện của mẹ mình, chị hiểu hơn nghịch lý qua bao thế hệ, chính phụ nữ cũng là người duy trì tư tưởng trọng nam khinh nữ. Bản thân chị lập gia đình, bố mẹ chồng muốn có cháu trai thì mẹ ruột chị cũng khuyên con cố gắng tính toán sinh cho được con trai để được coi trọng hơn.

Chị thương mẹ, thương những bé gái, thương những người phụ nữ phải sống trong vòng tròn tư tưởng cổ hủ. Dù còn rất nhiều áp lực lên vai người phụ nữ, nhưng theo chị L., thời đại bây giờ đã khác, tư tưởng “có con trai nối dõi” là lệch lạc. Mỗi người phụ nữ cần mạnh mẽ đấu tranh dẹp bỏ những tư tưởng lạc hậu để bảo vệ chính mình.

Bí ẩn giờ mới được ti:ết lộ: Không thể ngờ bà Hằng từng có mối quanhe mật thiết với đồ đệ của ông trùm Năm can, câu chuyện tình tiền khiến bao người bất ngờ không tưởng nổi

0

Bà Nguyễn Phương Hằng – CEO Công ty CP Đại Nam là cái tên gây chú ý trên mạng xã hội những ngày qua. Sau khi được tha tù trước thời hạn, bà Hằng lập tức lấy lại quyền quản lý ở Đại Nam. Mới đây, nữ doanh nhân này còn hứa hẹn livestream trở lại, đồng thời kêu gọi ủng hộ đồng bào miền Bắc chịu thiệt hại do bão lũ.

Sự thật chuyện bà Nguyễn Phương Hằng là 'vợ bé' Năm Cam và quá khứ khó tin của nữ CEO Đại Nam

Trên thực tế, bà Hằng vốn là nhân vật nổi tiếng ở Việt Nam, cả trên thương trường lẫn mạng xã hội. Những ồn ào nhiều năm trước của nữ doanh nhân này từng khiến dư luận “mất ăn mất ngủ”. Ngoài đấu tố với các ngôi sao trong Vbiz, bà Nguyễn Phương Hằng cũng vướng vào không ít lùm xùm. Một trong số đó phải kể đến việc nữ CEO bị gắn tên bên cạnh trùm giang hồ một thời – Năm Cam.

Hồi tháng 5/2021, bà Nguyễn Phương Hằng bị tung tin là “vợ bé” của Năm Cam, từng gắn bó mật thiết với ông trùm này. Bức xúc vì tin đồn thất thiệt, nữ đại gia đã lên tiếng phủ nhận: “Họ đã vu khống, bôi nhọ tôi một cách có hệ thống bằng tờ rơi rải khắp Bình Dương, bằng tin rác trên mạng Internet, bằng truyền khẩu dân gian…, rằng tôi là chị Kim Anh – vợ ông Năm Cam . Họ vẽ tôi như một nhân vật bất hảo, nổi cộm trong giới giang hồ, là người vô đạo đức”.

nguyen-phuong-hang-3

Bà Nguyễn Phương Hằng tại phiên toà phúc thẩm ngày 4/4/2024. Ảnh: TL.

Theo tìm hiểu, người bà Nguyễn Phương Hằng từng “liên quan” không phải Năm Cam mà là Đ.Đ.G. Cụ thể, trước đây tên của bà Hằng là Nguyễn Thị Thanh Tuyền (SN 26/1/1971), đến năm 2010 mới đổi sang tên như hiện tại. Trong lý lịch tư pháp có nhắc đến việc bà Tuyền từng tố cáo Đ.Đ.G vào hơn 20 năm trước. Đ.Đ.G (SN 1964) là một trong những đại ca khét tiếng của giới giang hồ Việt Nam trước đây. G là đàn em thân tín của Trương Văn Cam (Năm Cam).

Năm 1996, bà Nguyễn Thị Thanh Tuyên quen biết với G. 1 năm sau, cả hai thuê nhà ở số 21/15A đường Trường Sơn để sinh sống. Năm 1998, bà Tuyền mua lại căn nhà với giá 52 lượng vàng. Toàn bộ quá trình giao dịch, bà Tuyền làm việc với anh H (chủ căn nhà). Tuy nhiên, G sau đó đã nhiều lần đánh bà Tuyền, ép đối phương ghi thêm tên mình trong giấy mua bán.

Khi bà Tuyền về nhà mẹ đẻ ở, giấy tờ căn nhà cũng được gửi cho bà Nương (mẹ bà Tuyền). G đã đến đe dọa, ép bà Nương phải giao toàn bộ giấy tờ cho mình, rồi bắt bà Tuyền viết giấy cam kết không tranh chấp căn nhà.

Được biết, G chỉ tham gia giai đoạn cuối khi mua bán căn nhà. Tức là khi đến hạn thanh toán tiền còn thiếu. Khi đó bà Tuyền không có tiền nên nhờ anh H giới thiệu đến vay tiền của anh C với lãi suất 3%/tháng.

Tấm ảnh hiếm hoi mà bà Nguyễn Phương Hằng (khi đó tên là Nguyễn Thị Thanh Tuyền) cùng với ông Đ.Đ.G, người từng chung sống như vợ chồng với bà. Ảnh: Tư liệu

nguyen-phuong-hang-1

Tại cơ quan điều tra, G ngoan cố không thừa nhận hành vi của mình, đồng thời khẳng định bản thân mới là người bỏ tiền mua nhà, trực tiếp làm việc với anh H, bà Tuyền chỉ đi cùng G giai đoạn cuối (vay tiền anh C để trả cho H).

Tuy nhiên, lời khai của G không giống lời khai của anh H (chủ nhà). Trong khi đó, lời khai của bà Tuyền không phù hợp với lời khai của anh A (người chứng kiến khi bà Tuyền thanh toán tiền cho anh H). Ngoài ra, anh Đ.V.Đ (anh rể G) cho biết, G không có tiền, khi sống như vợ chồng với bà Tuyền, mọi chi phí đều dựa vào bà Tuyền vì bà này có chồng ở nước ngoài gửi về. Cơ quan chức năng cho biết lời khai của anh Đ phù hợp với lời khai của bà Tuyền.

Dựa vào các căn cứ nêu trên, cơ quan điều tra khi đó có đủ cơ sở kết luận bà Nguyễn Thanh Tuyền là người đã mua căn nhà 21/15A ở đường Trường Sơn của anh H. Giai đoạn cuối G mới tham gia việc này, đến nhà anh C vay vàng, ký giấy vay của anh C. Việc G ép bà Tuyền cho mình ký thêm vào giấy mua bán nhà, ép lấy toàn bộ giấy tờ nhà rồi lại bắt viết giấy cam kết không tranh chấp để chiếm đoạt đã cấu thành tội “Cưỡng đoạt tài sản”.

Sau khi G chiếm đoạt được căn nhà, anh C đến đòi vàng đã cho mượn nên G phải trả cho đối phương 5 lượng vàng. Như vậy, thực tế số vàng đã trả cho chủ nhà là 52 lượng (trong đó 7 lượng của anh C). Từ đây xác định giá trị tài sản của bà Tuyền mà G đã chiếm đoạt là 45 lượng vàng. Kết thúc vụ án này, đối tượng Đ.Đ.G phải lĩnh án 7 năm tù về tội “Chiếm đoạt tài sản”.

5 năm trước vay chị dâu 1 cây vàng để làm vốn, giờ khấm khá mà giá vàng lại lên cao, tôi chỉ mua 7 chỉ trả chị là coi như thừa tiền lãi cả mấy năm trời: Tính ra chị ấy có thiệt đâu mà cứ vùng vằng không muốn nhận?

0

Đến giờ tôi mới thấy, đúng là lòng tham của con người vô đáy thật. Nhiều người cứ mang tiếng là có tiền, ra ngoài dùng hàng hiệu, ngồi xe sang. Vậy mà ngay cả với anh em ruột thịt cũng chẳng đối xử tốt được một chút. 

Nhà tôi chỉ có 2 anh em. Từ nhỏ đến lớn, anh em tôi sống với nhau rất đoàn kết, chẳng bao giờ lời qua tiếng lại. Mẹ tôi cũng luôn dặn, nhà không có đông người, anh em phải đùm bọc nhau mà sống. Chính vì thế nên khi tôi lên đại học, anh trai là người nuôi ăn ở và lo toan chi phí sinh hoạt. Anh còn bảo tôi không phải đi kiếm tiền sớm làm gì cho vất vả, mọi thứ cứ để anh lo.

Vậy mà chẳng hiểu sao khi có vợ vào, anh tôi lại chỉ biết nghe lời vợ. Chỉ vài tháng sau khi cưới, chị dâu đã gọi tôi đến nhà để nói chuyện tiền nong. Có lẽ vì tiếc tiền nên chị ấy mới bảo:

Mượn tôi 2 lượng vàng, giờ chị dâu đem trả 85 triệu khiến tôi tức tái mặt

“Anh chị vẫn phải có trách nhiệm nuôi em ăn học. Nhưng chị thấy em đến năm cuối rồi, cũng nên tìm một công việc nào đó để làm. Thứ nhất là làm quen với công việc trước khi ra trường. Thứ hai là tích lũy thêm kinh nghiệm để sau này em đi xin việc dễ dàng hơn. Chị là người đi trước nên chị biết, không phải cứ học giỏi là sẽ có lương cao hơn những bạn khác đâu”.

Nghe chị ấy nói vậy là tôi hiểu, chẳng qua chị ấy đang tiếc tiền với tôi chứ gì. Sau đợt đó, tôi cũng ra trường đi làm. Lúc mới đầu tháng chỉ vài triệu, mà thanh niên nên không thể thiếu chuyện tụ tập bạn bè được. Thành ra làm được bao nhiêu thì tôi tiêu hết bấy nhiêu. Anh trai thấy vậy nên thi thoảng cũng gửi cho ít tiền để tiêu vặt. Vậy mà đến một ngày, chị dâu tôi biết được. Như lần trước, chị ấy lại chỉnh đốn và nói rằng tốt nhất là tôi nên xem lại cách chi tiêu của mình. Chưa có gia đình mà mỗi tháng đã tiêu cả chục triệu như vậy là không hợp lý. Thế nên những lần sau, khi anh trai cho tiền, tôi có dám nhận nữa đâu.Nói không phải quá chứ anh tôi kiếm ra tiền, tháng ít cũng mang về cho vợ 1, 200 triệu. Vì thế khi kết hôn, tôi cũng hy vọng anh chị sẽ cho mình một số tiền để làm vốn. Với người khác có thể con số ấy là nhiều nhưng so với anh chị tôi thì có đáng là mấy đâu? Vậy mà cuối cùng, anh chị chỉ trao cho tôi được 5 chỉ vàng. Tôi biết, có lẽ đó là chủ ý của chị dâu nên không trách anh trai. Nhưng nhờ đó tôi cũng hiểu rằng trong ngôi nhà ấy, anh tôi ngoài việc kiếm ra tiền thì gần như chẳng có tiếng nói.Vợ chồng tôi lúc mới kết hôn cũng chật vật đủ đường. Chồng tôi làm ăn thất bát, nợ nần nhiều nên cưới nhau 3 năm mới gom được ít tiền xây nhà. Lúc làm nhà, tôi chỉ có 300 triệu thôi. Bố mẹ chồng khó khăn nên không giúp được gì cả, còn bố mẹ đẻ thì cho tôi 100 triệu. Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có anh trai là có thể giúp được mình. Vậy nên tôi mới gọi cho chị dâu để nói khéo, hy vọng chị ấy sẽ cho mình vay khoảng vài trăm triệu. Đợi mấy năm nữa làm ăn tốt hơn, tôi sẽ trả chứ không bao giờ có ý định xin luôn.

Thế rồi vừa nghe tôi trình bày, chị dâu đã thở dài:“Em phải lựa cơm mà gắp mắm. Biết rằng nhà cửa là quan trọng nhưng đừng cố quá rồi sau này lại phải còng lưng trả nợ. Anh chị thì không có nhiều. Có điều nếu em cần, chị có thể cho em vay 1 cây vàng. Khi nào có thì trả chị cũng được, chị không cần gấp đâu”.

Vợ luôn miệng kêu hết tiền, tôi giận nên muốn ly hôn thì ngã ngửa khi cô ấy  đưa ra 30 lượng vàng - Góc tâm tình - Việt Giải Trí

Biết rằng một cây vàng ấy chẳng thấm tháp là bao nhưng tôi vẫn nhận. Vì người ta bảo rồi, một miếng khi đói bằng một gói khi no mà. Thời điểm ấy vàng không có giá lắm nên khi tôi bán xong thì chỉ được có 42 triệu. Tính ra cũng chẳng đáng bao nhiêu.Mấy năm nay vợ chồng tôi lăn lộn kiếm tiền, mãi cũng trả gần hết nợ. Hôm vừa rồi ngồi nói chuyện, chồng tôi mới sực nhớ ra vàng đã vay của chị dâu nên bảo mua để trả lại. Thật tình thì tôi cũng nghĩ cả rồi. Bây giờ vàng cao thế này, tôi mua 7 chỉ là đủ số tiền lúc trước chị ấy cho vay. Với cả anh chị giàu thế, tính toán gì mấy chục triệu bạc với mình?

Vậy nên hôm qua, tôi mới mang vàng sang nhà anh trai để trả. Lúc đó anh tôi không có nhà, chỉ có chị dâu và 2 đứa cháu. Sau khi lấy vàng ra đếm, chị dâu hỏi tôi còn nợ 3 chỉ à? Tôi mới đáp tính tiền ra thì vẫn như hồi chị ấy cho vay nên mua 7 chỉ. Xem như hai chị em hết nợ.

Vừa nghe đến đó, chị ấy cười nhạt rồi đưa hết số vàng ấy cho tôi mọi người ạ. Chị còn bảo nếu tôi đã có tư tưởng vay mượn như thế thì tốt nhất đừng trả nữa. Còn chị ấy xem như cho con tôi 1 cây vàng kia. Mặc dù nói là cho nhưng giọng hằn học của chị dâu khiến tôi khó chịu quá. Bây giờ chị ấy có tiền, lại dùng đồ hiệu, đi xe sang, thế mà vẫn tính toán ít vàng với tôi hay sao?

Tôi có về kể với chồng, anh bảo tôi đã sai vì không trả đủ 1 cây vàng như lúc đầu. Nhưng tôi thấy mình cũng có lý mà. Bởi ngày đó tôi bán luôn, được có 42 triệu chứ nhiều nhặn gì đâu? Mọi người cho tôi xin lời khuyên với, tôi nên nhận luôn 1 cây vàng đó hay là mua thêm 3 chỉ để trả lại chị dâu cho chị ấy biết mặt đây?

Mẹ chồng bỏ điện thoại xuống, h:í h:ửng bảo với con dâu cả rằng thằng út sắp về, có cả cô người yêu về cùng. Nó nói chuyến này đưa về giới thiệu rồi đi làm giấy kết hôn luôn. Dâu cả bảo chú út học hành tử tế, cũng kỹ tính nữa, chọn ai là chú ấy tìm hiểu cẩn thận rồi đấy, mẹ đừng lo. Mẹ chồng như được con dâu ủng hộ, nói thêm, đúng đấy, nó quả quyết cô này mà còn ch::ê thì nhất định không lấy vợ. Này, nghe bảo xinh lắm, vùng quê mình không ai đẹp như thế. Dâu cả chợt thấy t::ủi th::ân. Biết đâu mẹ nói vậy là có ý ch::ê đứa dâu này..để rồi ….

0

Mẹ chồng bỏ điện thoại xuống, hí hửng bảo với con dâu cả rằng thằng út sắp về, có cả cô người yêu về cùng. Nó nói chuyến này đưa về giới thiệu rồi đi làm giấy kết hôn luôn. Thanh niên bây giờ lạ thật, mẹ còn chưa biết mặt mũi ra sao mà nó đã nói như quyết.

Dâu cả bảo chú út học hành tử tế, cũng kỹ tính nữa, chọn ai là chú ấy tìm hiểu cẩn thận rồi đấy, mẹ đừng lo.

Mẹ chồng như được con dâu ủng hộ, nói thêm, đúng đấy, nó quả quyết cô này mà còn chê thì nhất định không lấy vợ. Này, nghe bảo xinh lắm, vùng quê mình không ai đẹp như thế.

Dâu cả chợt thấy tủi thân. Biết đâu mẹ nói vậy là có ý chê đứa dâu này đen đủi xấu hoắc, không  cho mẹ được nở mày nở mặt với người ta. Nghĩ là nghĩ vu vơ chứ dâu cả không giận mẹ. Mẹ chồng con dâu ở đâu khúc mắc không biết, riêng nhà này hơn chục năm chị sống với mẹ không để điều tiếng xấu cho thiên hạ cười.

Mấy hôm sau, lúc cả nhà đang ăn cơm thì cậu út dẫn cô người yêu về bất ngờ. Ngạc nhiên chưa – thằng cháu nội thấy bà há hốc mồm như quảng cáo bột giặt trên tivi, thốt lên. Bà mẹ chồng luống cuống vụng về chửi tổ cha bây, rồi hấp tấp giục con dâu lấy thêm bát, sai thằng cháu kéo ghế để cô với chú cùng ăn cơm luôn.

Chị dâu cả xuống bếp lục siểng lựa hai cái chén đẹp, trong lúc mắt xoay ngược lên nhìn cô gái. Đúng là ngạc nhiên chưa. Quá đẹp chứ không phải đẹp. Chú út, em chồng chị, cũng khôi ngô sáng sủa học hành bài bản, kém cạnh chi ai mà không lấy được gái đẹp. Trai tài gái sắc xứng quá đi chứ. Biết thế, nhưng cô gái trắng trẻo, vóc dáng mắt mày không chê vào đâu được này chị chưa từng gặp.

Hoa hậu đẹp cũng cỡ đó thôi, chị nghĩ, cô này về thì cả làng sắp đồn ầm lên đây. Chị cũng được nở mặt vì có cô em dâu xinh xắn. Hay là chị sẽ khó xử khi bị thiên hạ đặt lên bàn cân so sánh. Dễ thấy khập khiễng quá, chị so chi được. Ý nghĩ chán nản này khiến chị cầm chén cảm giác nằng nặng.

Sau bữa ăn, mình chị bưng bê dọn dẹp. Thực tình cô gái cũng có ý muốn giúp chị một tay nhưng bị mẹ chồng ngăn lại. Chị bảo em cứ ngồi chơi cho mẹ hỏi chuyện, chị làm một mình quen rồi. Đúng là chị làm một mình quen thật, hơn chục năm nay một mình tay chị lo hết việc lớn bé.

Nhưng giờ ngồi rửa chén, trong lúc bên trên đang nói cười vui vẻ trò chuyện rổn rảng, chị mủi lòng. Hai thằng cu con chị cũng quấn lấy cô chú tranh nhau kể chuyện. Mấy bữa trước thằng lớn luôn xuống phụ mẹ đặt chén lên siểng, giờ chúng nó cũng khéo bỏ rơi chị.

Trong lúc cô em dâu tương lai tắm rửa thì mẹ với chị lúi húi quét phòng, nêm giường. Chẳng ai xúi, chị tự chạy ù ra  chợ mua một chiếc chiếu với hai cái bọc gối mới. Trên đường về chị lục lọi trí nhớ coi mình đã từng được chào đón chu đáo kiểu như này chưa. Chưa. Nhất quyết là chưa. Hồi chị về làm vợ anh đồ đạc tự sắm sửa lấy. Chiếc chiếu cói, cái mền, cái gối phòng ngủ tân hôn do anh đèo chị lên thị xã mua về trải.

Chồng chị là con đầu, mẹ thì không đi xe được, các em còn nhỏ. Chị biết rồi mai mình sẽ cực vì cái nhà này đây, nhưng chị chẳng sợ. Biết chấp nhận nhiều khi cũng là niềm hạnh phúc của phụ nữ. Mà thôi, nghĩ chi  cho đau đầu, dù sao cô ấy cũng từ thành phố về, quen với sạch sẽ chu tất, bừa bộn lộn xộn khéo làm người ta buồn lòng. Cô mà buồn thì mẹ cũng buồn, chị tất chẳng vui vẻ gì. Thêm nữa, chị là dâu cả, “dâu cả là mạ bầy em” cơ mà, tiếc chi chút quan tâm.

Buổi chiều bà mẹ dẫn cô gái đi quanh thăm chòm xóm. Bà đi rất rảo hoạt, mặt mày mừng mừng cười cười, coi là biết bộ dạng muốn khoe. Gặp ai bà cũng chỉ trỏ, con dâu tương lai tui đây, vợ sắp cưới của thằng út đấy. Thằng út đã từng được lên truyền hình vì học giỏi, cả làng lấy ra làm gương dạy con. Mẹ chồng rất tự hào về thằng út, giờ có thêm cô dâu đẹp rạng ngời mẹ càng hãnh diện.

Ôi mẹ chồng ơi. Cậu út chưa mở lời thưa chuyện cưới xin mà mẹ đã oang oang lên cô này là con dâu. Ai nói già không ham đẹp. Ai nói bà mẹ quê không muốn con trai lấy vợ quá sắc sảo. Trật lất. Đây mẹ chồng cũng thuộc dạng kỹ lưỡng khó tính mà xuội ngay vì đẹp.

Hồi chị mới về ra mắt, mẹ săm soi đủ thứ, nửa năm trời chị qua lại ăn hết mấy chục nồi cơm cho mẹ xem cái tính nết mới được chấp thuận. Thời buổi bây chừ khác trước, nhưng quê kiểng tập tục vẫn còn. Đẹp là được thông cảm, đẹp thì được ngoại lệ sao. Có lẽ mẹ tin cậu con út quá. Có lần mẹ nói thằng út sách vở nó còn thuộc làu làu, huống chi mấy đứa con gái.

Dâu cả lồng hai cái bọc gối xong, hỏi mẹ đặt ở đâu, chẳng biết cô chú ấy có… ngủ chung không. Mẹ quát ngay, bậy. Quát xong thì chần chừ, ờ, chẳng biết ý thằng út thế nào, thôi cứ để tạm đó, lát nó tự liệu. May, cô gái ôm một cái gối xuống ngủ với mẹ chồng tương lai. Dâu cả khen thầm trong bụng, cô này cũng biết ý tứ.

Cậu út thưa với mẹ sáng nay chúng con xuống xã làm cái đăng ký kết hôn, phần giấy tờ trong thành phố con đã chuẩn bị sẵn. Mẹ đồng ý ngay tắp tự, bảo đi nhanh mà về, ở nhà làm con gà mâm cơm cúng cáo tổ tiên, lạy bố mày về chứng giám. Thế là cô dâu tương lai thành cô dâu chính thức, là dâu út trong nhà. Nghe dâu cả dâu út tưởng đông đúc, hóa ra chỉ hai đứa dâu đó chứ mấy. Giữa trai đầu với trai út có thêm hai cô đã đi lấy chồng xa.

Miếng trầu nên vợ nên chồng, thì đây, chị dâu cả đã chuẩn bị cho một ngọn trầu quệt vôi. Nhưng rồi chị thấy áy náy quá, kéo cậu út ra ngoài thỏ thẻ. Em định không làm tiệc cưới thật đấy à. Như thế thì tội nghiệp quá. Làng này ai nghèo khó đến đâu cũng sắm được dăm mâm mời bà con thân thích đến  cho biết mặt đứa dâu đứa rể. Hay là để chị làm chục mâm mời bà con chú bác, rồi còn bạn bè em nữa. Kêu thêm máy nhạc trống đờn về hát cho vui. Chị lo được mà.

Cậu út cười xòa. Chị ơi, chị đừng suy nghĩ nhiều, bây giờ đời sống văn hóa mới rồi, giản đơn là đúng chủ trương chứ không ai chê trách. Bày vẽ ra phiền người ta, mệt mình, khổ thêm chị nữa.

Chị dâu cả miễn cưỡng. Ấy là chị cứ áy náy, thôi tùy em.

Mấy bữa ăn sau chị vẫn đứng bếp nấu nướng rồi rửa chén bát. Mẹ chồng bảo con là dâu đầu chị cả, lo làm đi, chứ nó con gái thành phố về quê không quen nếp sống của mình. Chị có nề hà chi việc bếp núc mà mẹ nói cứ như chị so bì. Lâu nay chị vẫn làm đấy thôi. Cúng giỗ năm bảy mâm một tay chị sắp đặt ngon ơ, huống chi giờ nhà chỉ thêm hai miệng ăn.

Cô dâu út xuống phụ chị dâu nhặt rau. Dâu cả bảo em để đó chị làm cho, rau này trồng ở bùn lầy nhiều mủ, nhặt là đen tay đấy. Dâu cả nói khi nhìn đôi bàn tay cô em trắng trẻo, ngón nào ngón nấy mềm mại như bút lông. Thích bàn tay em dâu mà nói, chứ chẳng phải chị ghen tị gì đâu. Chị dâu cả quê mùa không diễn tả được ý này.

Dâu út ngồi không cũng buồn tay, đợi chị nhặt rau xong thì bê cái rổ định đi rửa. Đã bảo là để đấy chị làm mà, dâu cả giằng lại cái rổ. Rau văng rớt lung tung trên mặt đất.

Mẹ chồng đi xuống thấy, tỏ vẻ không hài lòng. Từ nay hai đứa là chị em rồi đấy. Chị em bây không ở chung nhà với nhau lâu, nên có được ngày nào gần nhau phải quý mến nhau. Em nó ở xa về không biết cái gì thì chị cả bày vẽ. Hở ra chuyện xấu làng xóm biết là không hay đâu.

Dâu cả nóng ran mặt xấu hổ, cứ như mẹ nói xỉa vào mình.

Vườn nhà rộng trồng đủ thứ rau, em út về chơi nhưng chị dâu cả không thể bỏ mặc quá hai ngày chăm sóc vườn. Dâu út xí xớn chạy ra bảo cho em làm cùng với, thích thật. Thích quá đi chứ, lâu lâu về một lần mà, có dầm mưa dãi nắng chục năm như chị đây mới biết khổ em ơi.

Mẹ chồng luống cuống chạy ra kéo ngay cô dâu út vào nhà. Vào nhanh đi con, nắng miền Trung với cái thứ gió Lào này dữ dằn lắm, nó ăn da đen nhẻm ngay. Đấy, coi chị dâu con thì biết.

Lần này dâu cả buồn thiệt lòng. Cầm cái rổ quay mặt đi tưởng chừng hóa tượng vì sợ người khác thương hại mình. Trời đất ơi, dâu cả đây hồi hai chục tuổi cũng đẹp nức tiếng trong làng, da dẻ không trắng mặt mày không sắc sảo nhưng trai tráng lắm kẻ theo đuổi. Chẳng qua là vì tần tảo chịu khó làm ăn. Mà làm  cho cái nhà này chứ đi đâu.

Chị về làm dâu, chăm lo mẹ chồng với ba đứa em. Gả chồng cho hai cô em gái, chính tay chị sắp đặt mâm tiệc, chị còn chắt bóp sắm được khâu vàng làm của hồi môn. Hết hai cô em đến cậu út, chị lo tiền học tiền  sách vở. Cậu út vào đại học, chị hằng tháng chu cấp. Chú út giỏi giang, có việc ổn định, lấy được vợ đẹp như bây chừ là nhờ chị phần lớn. Chị đâu có kể công. Rồi còn hai lần chị sinh nở hai thằng cháu trai cho bà mừng nữa chứ.

Gái một con trông mòn con mắt, nói cho hay chữ, còn ở vùng quê này gái hai con là nhan sắc xuống cấp trầm trọng. Đấy, đổi cho được những điều tốt lành ở gia đình này, chị đã chịu rám nắng, ốm nheo. Thế mà giờ mẹ chồng đem chị ra để so sánh. Chị quệt mồ hôi ở mắt, lại nghĩ chắc mẹ chỉ nói tình cờ, không có ý xấu đâu

Xong giấy tờ thủ tục kết hôn, hôm sau vợ chồng chú út lại đùm gói lên đường vào Sài Gòn. Không thể nán lại thêm nữa, công việc ở trong đó bề bộn, nghỉ phép được dăm hôm là nhiều lắm rồi.

Ba ngày chị em dâu gặp nhau chưa tâm sự được chuyện gì thì đã phải xa nhau. Dâu út nói chị ơi chắc chắn tết này vợ chồng em sẽ về quê ăn tết. Hàng xóm ghé tai dâu cả bảo nó hứa cho vui miệng đấy chứ chắc gì, chị em dâu như nước lã thôi mà. Sao câu này chị nghe lạnh lẽo bạc bẽo quá.

******

Tết, vợ chồng chú út về thật.

Cuối năm, ngày đẹp trời, dâu cả đem mấy thứ đồ cũ ra giặt phơi. Cả năm làm lụng chỉ nghĩ đến miếng ăn cái mặc trước mắt, đâu mấy ai rảnh ra để nghĩ cho quá khứ kỷ niệm. Chị lục rương gỗ lấy bộ áo dài, chiếc khăn thêu, cái quai nón vải nhung đem giặt phơi. Đây là những thứ đồ hồi chị mới cưới về, dùng được một năm thì xếp cất. Vải lụa vàng xưa giờ bay phất phơ trong nắng. Cái khăn có đôi chim vẫn tươi màu chỉ thêu. Quai nón nhung còn óng ánh, chưa bị bạc mòn.

Hai chị em dâu đứng giữa vườn tâm tình. Dâu cả kể hồi đó chị thon thả lắm, đầy đặn, mặc áo dài này nổi bật trong đám cưới. Giờ thì ngực xẹp, thân ốm, hai bả vai lồi lên hai chỏm xương thấy ớn. Chiếc khăn thêu với cái quai nhung buộc nón này hồi xưa mỗi lần đi nắng là chị đem ra dùng để bảo vệ làn da. Bây giờ, có dùng giấm mà chà xát da chị cũng vẫn đen vẫn dày.

Dâu út nghe chị kể thấy thương, động viên một câu rằng bây giờ chị vẫn còn đẹp mà. Dâu cả cười, em đừng an ủi chị. Mà, chị kể  cho vui thôi, em đừng để bụng, đừng nghĩ chị tị hiềm với em. Có điều, phụ nữ chúng mình mau già, em phải giữ gìn cẩn thận.

Dâu út cười hì, bây giờ nhiều cách làm đẹp lắm. Trước hết là áo quần, người đẹp vì lụa mà chị. Tết này chị lấy cái váy màu xanh của em mà mặc, đảm bảo đẹp. Hôm qua thấy chị thích, nếu chị không ngại thì coi như em tặng. Em mới mua, chỉ ướm thử chứ chưa mặc lần nào.

Nhưng mấy ngày tết dâu cả không mặc váy xanh. Dâu út cũng không mặc cái đó, nói tặng rồi, chị không mặc cũng để lại, biết đâu chỉ vì chị ngại ngùng. Hết tết, vợ chồng chú út lại vào Sài Gòn, chị dâu cả mới dám đem váy xanh ra mặc thử. Cũng vừa vặn duyên dáng không kém, cứ như gái còn xuân sắc. Dâu cả quay bên này bên kia, xoay trước uốn sau, ngắm từ đầu xuống chân. Bất giác nghĩ cái này chỉ mặc để tự ngắm mình trong gương thôi, chẳng dám đi đâu.

. *****

Mẹ chồng ốm nặng, coi chừng khó qua khỏi. Vợ chồng chú út về quê, cũng chỉ để chuẩn bị tinh thần cho sự việc xấu. Vẫn một mình chị dâu cả chăm mẹ, từ việc bón cháo, lau rửa thay áo quần cho đến vệ sinh.

Đám tang mẹ chồng, dâu cả dâu út đều mặc áo chế bít khăn trắng đứng hầu bên cỗ quan. Dâu cả chỉ thỉnh thoảng hầu cỗ quan, còn phải sắp đặt chuyện bếp núc. Mẹ ơi ngần ấy năm con sống hết tình trọn nghĩa, thế mà còn chút cuối cùng này con không được tận tâm đứng bên mẹ.

Dâu út cũng tranh thủ đem cau trầu nước nôi mời khách. Người đẹp mặc gì cũng đẹp, kể cả đồ tang chế. Dâu út nổi bật giữa cái đám buồn thiu. Cố ra vẻ buồn thì chỉ tổ làm cho khuôn mặt càng hiền từ thánh thiện mà thôi. Người đến viếng chăm chú ngó nghiêng cô gái từ thành phố về. Chị dâu cả không được ai ngó mặt, chỉ có mấy người chốc chốc hỏi cần mua chi, nấu chi để cúng.

Xong việc đám, dâu cả lại dọn dẹp nhà cửa. Vào phòng mẹ chồng, chị lật gối thấy một bọc vải. Tay sờ nắn, chị biết ngay cái túi đựng vàng của mẹ. Được bao nhiêu chị không cần mở cũng biết. Khi mẹ chồng còn sống, thỉnh thoảng hai người con gái gửi về cho, rồi tiền mẹ dành dụm từ làm vườn… mẹ đều bảo chị đi sắm vàng.

Dâu cả mở túi ra xem, trong có một mảnh giấy. “Mẹ được chừng này vàng để cho chị dâu cả. Con ơi, con về nhà này làm dâu cực khổ lắm rồi. Mẹ biết con ưa mặc váy nhưng xấu hổ vì mấy cái sẹo ở chân. Sẹo đó là do con đã làm lụng để  cho gia đình này, cho các em được nên người. Mẹ cho con số vàng này để đi làm đẹp”. Dâu cả đọc xong nước mắt giàn giụa. Rồi chị vò giấy đem xuống bếp cời than đốt

Ngày vợ chồng chú út chuẩn bị hành lý vào lại Sài Gòn, chị dâu cả đưa túi vải ra cho dâu út. Mẹ có để lại một số vàng cho hai chị em mình, đây là phần của em.

Dâu út kiên quyết không nhận. Chị đừng nói dối em. Em biết mà. Chính mẹ đã đọc cho em chép tờ giấy đó.

Sự đã thế này, dâu cả lại bảo thôi thì chị nói như này, chị ở đây khó khăn mấy cũng có được hạt lúa ngọn rau ăn qua ngày. Xấu thì chị cũng xấu rồi, làm đẹp chẳng được gì đâu. Em đẹp người, với lại ở thành phố đi làm phải ăn mặc đẹp mới có cơ hội, thôi coi như chị cho em để sắm sửa thêm áo quần.

Anh cả quay qua em dâu út. Chị đã nói vậy thì em cứ nhận đi. Em đừng ngại, vài bữa hai thằng cu của anh chị vào trong đó học đại học, trăm sự nhờ em đấy.

Cậu út xúi tay vợ, thôi thì xin chị đi. Lên xe, dâu út nói chị ơi, nhất định em sẽ đưa chị vào Sài Gòn xóa mấy cái vết sẹo ở chân.

Dâu cả quay mặt giấu nước mắt. Chợt nhớ cái tờ giấy trong túi vàng, nét chữ quá đẹp, mẹ không thể viết được như thế. Mẹ kỹ tính, chẳng tin được người ngoài. Chỉ có là em dâu út viết.

Ôi, chị với em dâu, và cả mẹ chồng nữa, kể ra cũng chỉ là người dưng thôi chứ có máu mủ gì đâu. Mà sao…