Home Blog Page 2

Ngày nào bố chồng cũng đi chợ mua món ngon về tẩm bổ cho con dâu. Bố rất chăm chỉ làm việc, dường như tôi không thấy ông ngơi tay lúc nào, hết nấu ăn rồi lau dọn nhà cửa. Sợ quần áo giặt máy làm hỏng nên ngày nào ông cũng giặt tay. Cả ngày ăn không ngồi rồi, tôi nhìn cảnh bố chồng cặm cụi làm việc nhà mà lòng tôi nón;g như l;ửa đốt, vừa mừng vì bố lo nghĩ cho mình vừa sợ ngồi không sẽ làm ông ngứa mắt. Cho đến 1 ngày tôi nói dối muốn về ngoại chơi mấy hôm, lén đi nửa ngày rồi quay lại thì thấy… Xem thêm tại bình luận

0

Ngày nào bố chồng cũng đi chợ mua món ngon về tẩm bổ cho con dâu. Bố rất chăm chỉ làm việc, dường như không thấy ông ngơi tay lúc nào, hết nấu ăn rồi lau dọn nhà cửa.

Tuổi thơ tôi không được bình yên như những đứa trẻ khác. Khi tôi lên 9 tuổi, bố mẹ bị mất trong một vụ tai nạn trên đường về quê nội. 2 người thân nhất không còn nữa, tôi buộc phải về ngoại sống với vợ chồng người cậu – em trai mẹ.

Những năm tháng sống ở đó, cậu mợ coi tôi như người giúp việc, việc gì cũng đến tay mà ăn không được no. Tôi thường bị các em bắt nạt nhưng chẳng thể phản kháng. Bởi dù sao cậu mợ vẫn còn tốt hơn những người họ hàng bên đằng nội, 2 người còn cho tôi cái ăn, mua cho quần áo và sách vở để đi học.

Khi bố mẹ còn sống rất quan tâm đến nhà nội, vậy mà họ mất rồi mấy cô chú và các bác hắt hủi, chẳng ai chịu nuôi tôi. Bác cả đưa tôi đến nhà ngoại nhờ cậu mợ nuôi dưỡng.

Cậu mợ tôi đều làm công nhân, thu nhập thấp, nuôi thêm đứa cháu là một gánh nặng. Vì thế những năm sống ở nhà cậu mợ dù bị đối xử không tốt nhưng tôi vẫn mang hơn 2 người đã cưu mang tôi. Tôi học hết cấp 2 thì đi làm vì không muốn tạo thêm gánh nặng cho người cậu.

Suốt 6 năm đi làm, tháng nào tôi cũng dành ra vài triệu gửi về cho cậu nuôi các em ăn học và đó cũng là số tiền mà tôi trả ơn công nuôi dưỡng của cậu. Từ ngày nhận được những đồng tiền của cháu gửi, cậu mợ có cái nhìn tốt hơn về tôi và luôn nhắc nhở các con học theo chị họ.

Vì thế những năm sống ở nhà cậu mợ dù bị đối xử không tốt nhưng tôi vẫn mang hơn 2 người đã cưu mang tôi. (Ảnh minh họa)

Không có gia đình, không có bố mẹ, tôi không đủ tự tin bước vào đời. Tôi sống khép kín, hằng ngày sau giờ đi làm về nhà, tôi không giao lưu với ai. Có vài anh chàng tán tỉnh tôi nhưng khi biết tôi không còn bố mẹ thì họ xa lánh. Bởi họ cho rằng tôi là đứa con mang vận xui cho bố mẹ, nếu lấy tôi rồi cũng xui xẻo theo.

Rồi cũng có ngày, tôi gặp được người thương và yêu thật lòng. Khi đã yêu nhau rồi, anh thổ lộ:

“Mới đầu gặp em, anh không thích đâu nhưng khi biết bố mẹ em không còn, từ nhỏ phải sống cùng cậu mợ, anh thấy rất thương, thế là đem lòng thích em. Bố mẹ anh là những người tốt và rất thương người, em về làm dâu thì quãng đời còn lại sẽ tràn ngập hạnh phúc”.

Những lời bạn trai nói làm tôi hạnh phúc lắm, anh là người đầu tiên thương yêu tôi thật lòng và muốn tôi có cuộc sống ấm no.

Đúng như lời anh nói, khi biết hoàn cảnh của tôi, mẹ anh đã ôm tôi vào lòng và nói lời động viên an ủi. Bà hứa sẽ cho tôi cuộc sống hạnh phúc nhất để bù đắp tuổi thơ thiếu vắng tình thương.

Sau khi cưới, tôi mang thai luôn. Do thai nhi yếu, toàn dọa ra nên cả nhà bắt tôi nghỉ việc, nằm nhà dưỡng thai. Bố chồng đã về hưu, mẹ còn đang công tác. Hằng ngày chồng và mẹ vẫn đi làm từ sáng đến tối mới về.

Những lời bạn trai nói làm tôi hạnh phúc lắm, anh là người đầu tiên thương yêu tôi thật lòng. (Ảnh minh họa)

Ngày nào bố chồng cũng đi chợ mua món ngon về tẩm bổ cho con dâu. Bố rất chăm chỉ làm việc, dường như không thấy ông ngơi tay lúc nào, hết nấu ăn rồi lau dọn nhà cửa. Sợ quần áo của vợ con bị máy làm hỏng nên ngày nào ông cũng giặt tay.

Mỗi khi tôi mà định động vào việc gì, bố chồng nhắc nhở quay lại phòng và không cho làm việc. Ông bảo:

“Con phải kiêng cữ tốt để cháu của bố sinh ra khỏe mạnh. Việc nhà đã có bố lo hết, con không phải động tay vào việc gì. Nếu con buồn quá thì có thể mở điện thoại xem cho khuây khoả. Con không phải nghĩ ngợi gì cả kẻo lại bị trầm cảm thì bố mang tội lớn”.

Những lời bố nói cũng có lý, ông đã vất vả làm việc nhà để con dâu nghỉ ngơi dưỡng thai. Tôi không thể lo lắng, suy nghĩ nhiều ảnh hưởng đến thai nhi được. Bố mẹ chăm sóc tôi, sau này vợ chồng tôi sẽ báo đáp lại cũng chưa muộn.

CHÍNH THỨC: Kết quả đo nồ::ng đ::ộ c::ồn, MT của tài xế xe khách t::ai n::ạn làm 3 người TV ở Phú Yên 👇👇👇

0

Kết quả kiểm tra ban đầu, tài xế xe khách gặp tai nạn làm 3 người chết ở Phú Yên âm tính với ma túy và nồng độ cồn bằng 0.

Báo Người Lao Động ngày 08/02 đưa thông tin với tiêu đề: “Kết quả đo nồng độ cồn, ma túy tài xế xe khách tai nạn làm 3 người chết ở Phú Yên” cùng nội dung như sau: 

Ngày 8-2, cơ quan chức năng thị xã Sông Cầu (Phú Yên) cho biết đã có kết quả kiểm tra ma túy, nồng độ cồn đối với tài xế Phạm Quốc Huy (40 tuổi, ngụ tỉnh Gia Lai). Ông Huy là người điều khiến xe khách tông vào dải phân cách trên Quốc lộ 1 ở thị xã Sông Cầu vào sáng cùng ngày khiến 3 người tử vong và 7 người bị thương.

Kết quả đo nồng độ cồn, ma túy tài xế xe khách tai nạn làm 3 người chết ở Phú Yên- Ảnh 1.

Chiếc xe khách trong vụ tai nạn.

Theo đó, kết quả kiểm tra cho thấy tài xế âm tính với ma túy, nồng độ cồn bằng không. Người này cũng có giấy phép lái xe hạng C.

Trước đó vào 1 giờ sáng cùng ngày, tài xế Huy điều khiển xe khách chở 24 người lưu thông trên Quốc lộ 1 theo hướng Bắc – Nam. Khi đến khu vực thôn Hòa Hiệp (xã Xuân Thịnh, thị xã Sông Cầu) thì phương tiện này bất ngờ tông vào dải phân cách.

Vụ tai nạn khiến 3 người tử vong tại chỗ, gồm: chị Đỗ Thị Kim Chi (33 tuổi, ngụ huyện Lâm Hà, tỉnh Lâm Đồng), anh Trần Công Anh (23 tuổi, ngụ quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng) và chị Trần Thị Song Thương (ngụ huyện Phước Sơn, tỉnh Quảng Nam).

Bảy hành khách bị thương gồm: Lương Thị Diễm Trinh (23 tuổi, ngụ huyện Ninh Hòa, Khánh Hòa), Nguyễn Ngọc Lành (22 tuổi), Nguyễn Thị Thanh Lan (39 tuổi), Nguyễn Thanh Bảo Ngân (17 tuổi), Nguyễn Hữu Trung (25 tuổi, cùng ngụ TP Đà Nẵng), Đỗ Thành Long (20 tuổi, ngụ huyện Duy Xuyên, Quảng Nam) và Huỳnh Thị Chính (28 tuổi, ngụ TP Cần Thơ).

Kết quả đo nồng độ cồn, ma túy tài xế xe khách tai nạn làm 3 người chết ở Phú Yên- Ảnh 3.

Lực lượng chức năng cứu hộ các nạn nhân trong vụ tai nạn nghiêm trọng.

Về chiếc xe khách trong vụ tai nạn, phương tiện này thuộc chủ sở hữu là Công ty TNHH MTV CTTC NHSG Thương Tín (quận 3, TP HCM) cho Công ty TNHH Tân Kim Chi (quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng) thuê với thời hạn từ tháng 1-2025 đến tháng 7-2025; có thời hạn kiểm định đến ngày 25-12-2025.

Trước đó, báo Tuổi trẻ ngày 08/02 cũng có bài đăng với thông tin: “NÓNG: Xe khách tông vào dải phân cách ở Phú Yên, 3 người chết, nhiều người bị thương”. Nội dung được báo đưa như sau:

Sáng sớm 8-2, ông Phan Trần Vạn Huy – chủ tịch UBND thị xã Sông Cầu – xác nhận vào khoảng 1h sáng cùng ngày, chiếc xe khách lưu thông đến đoạn khu vực đèo Nại thì tông vào dải phân cách khiến xe bị lật ngang.

Theo ghi nhận ban đầu của công an, có 3 người tử vong, nhiều người bị thương.

Video xe khách tông dải phân cách rồi lật ngang làm 3 người chết, nhiều người nhập viện

Xe tải chở gas lật đè xe máy sau va chạm, 1 người bị thương nặngXe khách mất lái lật ngang trên quốc lộ 1

“Hiện cơ quan chức năng đã tổ chức đưa các nạn nhân đi cấp cứu và điều tra làm rõ vụ việc”, ông Huy cung cấp thông tin.

Còn ông Lâm Duy Dũng – phó chủ tịch UBND thị xã Sông Cầu – cho biết Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Định đã tiếp nhận 8 nạn nhân bị thương nặng, đa chấn thương, còn Bệnh viện Đa khoa thị xã Sông Cầu tiếp nhận 9 nạn nhân.

Vào lúc 1h ngày 8-2, tại Km1269+250 (P) quốc lộ 1, xã Xuân Thịnh, thị xã Sông Cầu, tỉnh Phú Yên, xe ô tô khách BKS 50H – 355.47 lưu hành hướng Bắc – Nam tự gây tai nạn tông vào dải phân cách giữa.

Vụ tai nạn làm lật xe trên đường, 3 người trên xe chết tại chỗ. Xe ô tô hư hỏng nặng. Công trình giao thông hư hỏng 1 bộ biển báo 102 và 21m dải phân cách giữa đổ ngã, văng ra khỏi vị trí.

Đoạn đường cong, mặt đường êm thuận, có 4 làn xe, nằm ngoài khu vực đông dân cư.

Đoạn đường do Khu quản lý đường bộ III quản lý.

(Theo Sở Giao thông vận tải Phú Yên)

Bác sĩ Võ Thành Nam Bình, phó giám đốc Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Định, khẳng định bệnh viện đã tiếp nhận 19 nạn nhân của vụ lật xe khách tại thị xã Sông Cầu, tỉnh Phú Yên để cấp cứu.

“Các nạn nhân đều bị thương, không có trường hợp tử vong. Hiện tại các y bác sĩ của bệnh viện đang chữa trị cho các bệnh nhân này”, bác sĩ Nam Bình thông tin rõ thêm.

Theo báo cáo ban đầu của Công an thị xã Sông Cầu, khoảng 1h sáng 8-2 tại Km 1269+250m trên tuyến quốc lộ 1 thuộc thôn Hòa Hiệp, xã Xuân Thịnh, xe khách để tên Tân Kim Chi biển số 50H- 355.47 (loại xe 54 ghế ngồi; chưa rõ tài xế điều khiển; chạy tuyến Đà Nẵng – Đà Lạt) chạy theo hướng Bắc – Nam đến khu vực trên thì tự đâm vào dải phân cách.

Hậu quả làm 3 người chết (gồm chị Đỗ Thị Kim C., 34 tuổi, trú thị trấn Đinh Văn, huyện Lâm Hà, Lâm Đồng và 2 người chưa rõ nhân thân). Nhiều người trên xe bị thương (chưa rõ số lượng và nhân thân); thiệt hại tài sản chưa xác định, xe khách bị hư hỏng nặng.

Ngay khi nhận được thông tin về vụ tai nạn giao thông trên, lực lượng chức năng đã khẩn trương tổ chức cứu nạn, cứu hộ, điều tiết, phân luồng giao thông; phối hợp các cơ sở y tế sơ cứu và đưa người bị thương đi cấp cứu, đồng thời chỉ đạo Cơ quan cảnh sát điều tra Công an thị xã Sông Cầu khám nghiệm hiện trường, test nhanh ma túy, đo nồng độ cồn đối với các tài xế xe và điều tra xác định nguyên nhân vụ tai nạn.

Đại diện nhà xe khách Tân Kim Chi cho biết xe khách bị nạn chạy tuyến TP Đà Nẵng – Đà Lạt (Lâm Đồng).

Hiện nhà xe đang phối hợp cơ quan chức năng hỗ trợ đưa các nạn nhân bị thương đến bệnh viện. Về số lượng hành khách trên xe, đơn vị đang rà soát vì quá trình đặt vé có nhiều người hủy.

NҺữпg loạι gιấү tờ пҺất ƌịпҺ pҺảι maпg tҺeo kҺι tҺam gιa gιao tҺȏпg, tráпҺ gặp pҺιḕп toáι

0

NҺữпg loạι gιấү tờ пҺất ƌịпҺ pҺảι maпg tҺeo kҺι tҺam gιa gιao tҺȏпg, tráпҺ gặp pҺιḕп toáι

Khi tham gia giao thȏng, việc ᵭảm bảo mang ᵭầy ᵭủ giấy tờ cần thiḗt ⱪhȏng chỉ giúp bạn tuȃn thủ ᵭúng pháp ʟuật mà còn tránh những phiḕn toái ⱪhȏng ᵭáng có. Bạn nhớ phải mang theo nhé!

Khi tham gia giao thȏng, việc ᵭảm bảo mang ᵭầy ᵭủ giấy tờ cần thiḗt ⱪhȏng chỉ giúp bạn tuȃn thủ ᵭúng pháp ʟuật mà còn tránh những phiḕn toái ⱪhȏng ᵭáng có. Bạn nhớ phải mang theo nhé!

Căn cứ Điḕu 58 Luật Giao thȏng ᵭường bộ 2008 quy ᵭịnh các ʟoại giấy tờ xe mà người ᵭiḕu ⱪhiển phương tiện tham gia giao thȏng phải mang theo bao gṑm:

Giấy phép ʟái xe: Đȃy ʟà ʟoại giấy phép minh chứng cho việc bạn ᵭã trải qua quá trình ᵭào tạo và ᵭủ ⱪhả năng ᵭiḕu ⱪhiển phương tiện. Đȃy ʟà ʟoại giấy tờ quan trọng nhất mà mọi người ᵭiḕu ⱪhiển phương tiện giao thȏng phải có. Tùy thuộc vào ʟoại phương tiện bạn sử dụng, bạn cần có giấy phép ʟái xe phù hợp. Việc ⱪhȏng mang theo giấy phép ʟái xe có thể dẫn tới việc bị phạt tiḕn và thậm chí ʟà tạm giữ phương tiện.

Giấy ᵭăng ⱪý xe: Là chứng từ xác nhận quyḕn sở hữu của phương tiện. Đȃy ʟà bằng chứng pháp ʟý chứng minh bạn ʟà chủ sở hữu hợp pháp hoặc ᵭược phép sử dụng phương tiện ᵭang ʟưu thȏng. Trong trường hợp bạn mượn hoặc thuê xe, hãy chắc chắn rằng bạn mang bản sao cȏng chứng giấy tờ này ᵭể ᵭṓi chiḗu.

Giấy tờ ⱪhi tham gia giao thȏng

Giấy phép ʟái xe ʟà một trong những ʟoại giấy tờ buộc phải mang theo ⱪhi tham gia giao thȏng. (Ảnh minh hoạ)

Giấy chứng nhận bảo hiểm trách nhiệm dȃn sự: Theo quy ᵭịnh của pháp ʟuật Việt Nam, mọi phương tiện ⱪhi tham gia giao thȏng ᵭḕu phải có bảo hiểm trách nhiệm dȃn sự. Giấy chứng nhận bảo hiểm ⱪhȏng chỉ giúp bạn tuȃn thủ pháp ʟuật mà còn bảo vệ chính bạn trong trường hợp xảy ra tai nạn. Đȃy ʟà giấy tờ cần phải có và rất quan trọng trong việc giảm thiểu rủi ro tài chính.

Riêng ᵭṓi với các ʟoại ȏ tȏ, việc có giấy chứng nhận ⱪiểm ᵭịnh ʟà bắt buộc. Giấy chứng nhận này ᵭảm bảo rằng chiḗc xe của bạn ᵭã qua ⱪiểm tra và ᵭáp ứng các tiêu chuẩn vḕ an toàn ⱪỹ thuật cũng như bảo vệ mȏi trường. Thời hạn của giấy này ʟà có giới hạn, vì vậy bạn cần chú ý ᵭể ⱪiểm ᵭịnh xe ᵭịnh ⱪỳ.

Ngoài ra, dù ⱪhȏng phải ʟà yêu cầu bắt buộc, nhưng việc mang theo căn cước cȏng dȃn hoặc chứng minh nhȃn dȃn sẽ giúp bạn thuận tiện trong các tình huṓng cần xác minh danh tính. Đặc biệt, trong trường hợp bạn bị yêu cầu xuất trình, giấy tờ này sẽ hỗ trợ quá trình ᵭṓi chiḗu và xử ʟý thȏng tin nhanh chóng hơn.

Theo quy ᵭịnh hiện hành, người ᵭiḕu ⱪhiển xe mȏ tȏ, xe gắn máy ⱪhȏng mang theo giấy phép ʟái xe sẽ bị phạt tiḕn từ 100.000 ᵭṑng ᵭḗn 200.000 ᵭṑng.

Đṓi với người ᵭiḕu ⱪhiển xe mȏ tȏ, gắn máy có dung tích xi ʟanh dưới 175 cm3 mà ⱪhȏng có giấy phép ʟái xe hoặc có giấy phép ʟái xe quṓc tḗ nhưng ⱪhȏng mang giấy phép ʟái xe quṓc gia thì bị phạt tiḕn từ 1.000.000 ᵭṑng ᵭḗn 2.000.000 ᵭṑng. Đṓi với xe trên 175cm3 thì bị phạt từ 4.000.000 ᵭṑng ᵭḗn 5.000.000 ᵭṑng.

Việc mang ᵭầy ᵭủ các ʟoại giấy tờ ⱪhi tham gia giao thȏng ⱪhȏng chỉ giúp bạn tuȃn thủ ᵭúng quy ᵭịnh của pháp ʟuật mà còn bảo vệ chính bản thȃn bạn trước những tình huṓng bất ngờ. Hãy ʟuȏn ⱪiểm tra và ᵭảm bảo rằng bạn ᵭã chuẩn bị ᵭầy ᵭủ giấy tờ trước ⱪhi ʟưu thȏng trên ᵭường phṓ. Điḕu này ⱪhȏng chỉ tạo sự an tȃm cho bạn mà còn góp phần vào việc xȃy dựng một mȏi trường giao thȏng an toàn và văn minh.

Nam Tường (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)

Nữ sinh ở lại TP. HCM làm thêm không về quê m:ất tích bí ẩn trước Tết: Đã được tìm thấy ở Trung Quốc 👇👇👇

0

Liên quan vụ nữ sinh năm 4 ở TP.HCM bất ngờ mất tích từ trước Tết, tin mới nhất cho biết cô đã được tìm thấy ở Trung Quốc, dự kiến ngày mai 9-2 về tới Việt Nam.

Báo Tuổi trẻ đưa tin “Tìm thấy nữ sinh mất tích trước Tết ở Trung Quốc” với nội dung:

Hình ảnh nữ sinh năm 4 Đại học Kinh tế TP.HCM được trình báo mất tích nhiều ngày nay – Ảnh: Gia đình cung cấp

Trao đổi với Tuổi Trẻ Online ngày 8-2, ông Nguyễn Việt Dũng, tổng lãnh sự Việt Nam tại Quảng Châu (tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc), cho biết Tổng lãnh sự quán đã nhận được email đề nghị giúp đỡ của gia đình công dân Lìu Ngọc Hằng chiều 7-2, sau khi nữ sinh mất tích từ trước Tết.

Tổng lãnh sự quán sau đó đã liên hệ lại gia đình công dân và được gia đình cho hay đã liên hệ với cơ quan xuất nhập cảnh ở Quảng Châu và tìm thấy Hằng, dự kiến Hằng sẽ về Việt Nam trên chuyến bay tối nay 8-2.

“Hiện Tổng lãnh sự quán đang liên hệ cơ quan chức năng Trung Quốc để xác nhận thông tin và có biện pháp bảo hộ công dân cần thiết”, ông Dũng cho biết thêm.

Chuyến bay Hằng đi sẽ quá cảnh Hong Kong, dự kiến hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất sáng mai 9-2.

Nữ sinh đi thi lớp 10 chưa tìm thấy, thêm gia đình báo con ‘mất tích’

Như Tuổi Trẻ Online đã thông tin, ngày 3-2 ông Lìu Xướng Mềnh (ngụ tổ 2, ấp 3) đã đến Công an xã Sông Nhạn, huyện Cẩm Mỹ, Đồng Nai, trình báo về việc con gái mất liên lạc nhiều ngày nay.

Theo trình báo, người mất tích là em Lìu Ngọc Hằng, 22 tuổi, sinh viên năm 4 Đại học Kinh tế TP.HCM.

Trước đó ngày 26-1 (27 tháng chạp) gia đình không thể liên lạc được với Hằng, nên đã đến ký túc xá trên đường Trần Hưng Đạo (quận 1, TP.HCM) tìm. Tuy nhiên khi tới đây, người nhà được báo là nữ sinh này đã rời khỏi ký túc xá từ ngày 21-1 chưa quay lại.

Không thể liên hệ được với con gái, người nhà đã trình báo cơ quan chức năng, đồng thời đăng thông tin, hình ảnh lên mạng xã hội nhờ cộng đồng mạng tìm kiếm.

Theo tìm hiểu, ông Mềnh có 3 người con, Hằng là con gái út. Do hoàn cảnh khó khăn nên dịp Tết nữ sinh này ở lại TP.HCM làm thêm, kiếm tiền đóng học phí cho học kỳ sau.

 

Báo Vietnamnet cũng đưa tin “Nữ sinh mất tích bí ẩn ở TPHCM được tìm thấy tại Trung Quốc” với nội dung:

Liên quan đến vụ “Nữ sinh năm 4 ở lại TP.HCM làm thêm dịp Tết mất tích bí ẩn”, hôm nay (8/2), gia đình nữ sinh Lìu Ngọc Hằng xác nhận đã nhận được thông tin từ Tổng lãnh sự quán Việt Nam tại TP Quảng Châu (tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc).

nu sinh mat lien lac.jpgNữ sinh Lìu Ngọc Hằng đã được tìm thấy tại Trung Quốc. Ảnh: GĐCC

Theo đó, cơ quan chức năng Trung Quốc đã tìm thấy Hằng sau quá trình phối hợp với cơ quan xuất nhập cảnh tại Quảng Châu.

Gia đình cho biết, phía Tổng lãnh sự quán đã liên hệ trực tiếp để thông báo về tình hình của Hằng và hỗ trợ các thủ tục cần thiết để đưa nữ sinh này về nước. Dự kiến, Hằng sẽ về Việt Nam trên chuyến bay tối nay.

“Do gặp một số vấn đề nên chuyến bay có thay đổi so với trước đó, hiện gia đình mong gặp được cháu sớm nhất”, gia đình thông tin.

Trước đó, gia đình Hằng đã trình báo cơ quan chức năng về việc nữ sinh này mất liên lạc sau khi ở lại TPHCM làm thêm dịp Tết.

Những ngày qua, gia đình và bạn bè rất lo lắng, đồng thời kêu gọi sự giúp đỡ từ các cơ quan chức năng để tìm kiếm tung tích cô gái này.

Tuy nhiên, thông tin chi tiết về hành trình của Hằng và nguyên nhân mất tích vẫn chưa được công bố.

423 chủ xe có BKS sau đến Công an nộp phạt nguội

0

Công an tỉnh Bắc Ninh vừa gửi thông báo phạt nguội tới 423 chủ phương tiện vi phạm giao thông, thời gian từ 6.1 đến 12.1.

Bố chồng đến ở cùng mấy tháng, tôi khó chịu vô cùng vì lối sống bừa bộn của ông. Nghĩ ông ở bẩn nên tôi chẳng bằng lòng khi ông ôm ấp cháu nội. Đến khi không chịu nổi nữa, tôi nói thẳng vài câu mất lòng khiến ông tủi thân bỏ về quê. Bố chồng vừa rời đi, tôi liền mở cửa phòng ông để dọn dẹp thì thấy 1 mùi h:ôi th:ối xộc lên. Mở ngăn kéo tủ đầu giường ra, tôi s:ững người vì thấy thứ này…

0

Vừa mở cửa phòng ông ra, một mùi hôi thối xộc vào mũi khiến tôi nhăn mặt nhưng vẫn phải cố gắng bước vào dọn dẹp.

Tôi rất kỹ tính trong việc dọn dẹp nhà cửa nên mọi thứ trong nhà phải gọn gàng, sạch sẽ, đâu vào đó. Cũng vì thế mà khi bố chồng chuyển đến sống chung tôi khó chịu vô cùng.

Ông ở rất bừa bộn, phòng lúc nào cũng như bãi chiến trường. Quần áo vứt lung tung, giường chiếu chẳng bao giờ gọn gàng, có hôm tôi còn thấy rác nằm chỏng chơ trên sàn nhà. Đỉnh điểm là mỗi lần ông đi vệ sinh xong lại quên không xả bồn, hay dùng đồ gì cũng bày bừa rồi bỏ đó, không bao giờ chịu dọn.

Ban đầu, tôi cố gắng nhẹ nhàng góp ý, hy vọng ông sẽ thay đổi. Nhưng mỗi lần tôi nói, ông lại gạt đi:

– Con làm quá lên thôi, già rồi, có gì mà sạch với bẩn!

Nghe thế, tôi chán chẳng buồn nói thêm, vì cảm giác mình nói cũng chẳng ai để tâm. Tôi quay sang nhờ chồng khuyên bảo ông, nhưng anh cũng hời hợt:

– Bố già rồi, kệ đi em, bày tí cũng có chết ai đâu!

Tôi bất lực thật sự. Những nỗ lực giữ cho nhà cửa sạch sẽ cứ thế bị phá hỏng. Tôi tự hỏi, hay là để bố chồng chuyển ra ngoài sống một mình? Nhưng rồi nghĩ lại, ông sống một mình chắc sẽ cô đơn lắm, tôi lại thôi.

Vậy mà có một hôm, chuyện không thể chấp nhận nổi lại xảy ra. Lúc đó, tôi đang đứng trong bếp nấu ăn thì nghe thấy tiếng “choang” ngoài phòng khách. Tôi vội chạy ra thì thấy bố đang đứng giữa sàn, mặt mày lúng túng, cạnh đó là một vũng nước. Hóa ra, ông làm đổ cốc nước trên bàn.

Tôi hơi mất bình tĩnh, buột miệng trách:

– Bố, sao bố bất cẩn thế ạ?

Ông chỉ lẩm bẩm:

– Tôi già rồi, tay chân lóng ngóng.

Tôi bực, lấy cây lau nhà ra dọn. Ông đứng đó một lúc, rồi quay về phòng, vừa đi vừa nói như muốn trút giận:

– Dọn dẹp là việc của con dâu. Tôi già rồi, làm gì cũng sai.

Nghe thế, lòng tôi vừa ấm ức vừa tủi thân, cảm giác như mình đang cố gắng mà chẳng ai thèm hiểu. Tối đó, tôi quyết định nói thẳng với bố chồng:

– Bố, con xin lỗi nếu làm bố buồn, nhưng thật sự con không thể tiếp tục thế này. Nhà là nơi của cả gia đình nên ai cũng cần giữ gìn. Hay là bố về nhà bố ở một thời gian, khi nào bố thấy ổn, mình lại tính tiếp.

Ông lặng người, không nói gì. Một lúc sau, ông thu dọn vài bộ quần áo rồi lặng lẽ đi. Nhìn theo bóng dáng ông khuất dần, lòng tôi rối bời, vừa nhẹ nhõm nhưng cũng áy náy.

Sau đó, tôi bắt đầu dọn phòng ông. Vừa mở cửa, mùi hôi xộc vào làm tôi khó chịu, nhưng vẫn cố dọn dẹp. Trong lúc lật mấy ngăn kéo đầu giường, tôi thấy một cuốn album cũ. Tò mò nên tôi mở ra và những bức ảnh bên trong làm tôi khựng lại.

Trong ảnh là bố chồng tôi thời trẻ rất phong độ, luôn nở nụ cười rạng rỡ. Có ảnh ông chụp cùng mẹ chồng, cùng chồng tôi lúc nhỏ và rất nhiều khoảnh khắc đời thường hạnh phúc. Tôi lật đến trang cuối thì thấy vài dòng chữ tay nguệch ngoạc:

“Bà à, tôi không biết ở với các con có đúng không nữa. Ngày nào chúng nó cũng bận rộn, chẳng nói chuyện với tôi được mấy câu. Tôi thấy mình như người thừa trong nhà vậy.
Từ khi tôi bày bừa, con dâu mới nói với tôi nhiều hơn. Tuy nó phàn nàn, nhưng ít ra còn quan tâm đến tôi, nhắc tôi giữ gìn sức khỏe…”

Đọc đến đây, nước mắt tôi trào ra. Hóa ra, tất cả sự bừa bộn ấy không phải vì ông lười hay cố ý làm phiền, mà vì ông sợ cô đơn, sợ bị lãng quên. Tôi nhớ lại những lần ông lặng lẽ ngồi ở góc phòng, ánh mắt đượm buồn. Lòng tôi nghẹn lại, cảm thấy mình đã quá nóng vội, chỉ nhìn vào bề ngoài mà không chịu hiểu ông.

Hôm sau, tôi vội chạy đến nhà bố để xin lỗi:

– Bố, con xin lỗi. Con đã sai khi không hiểu bố. Từ nay, con sẽ dành nhiều thời gian hơn để trò chuyện với bố. Hai bố con mình cùng cố gắng, dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng hơn nhé. Khi nào rảnh, con đưa bố đi chơi, mình cùng nhau ra ngoài cho thoáng.

Ông ngạc nhiên một chút, rồi gật đầu, đôi mắt cũng rưng rưng. Từ đó, mối quan hệ giữa tôi và bố chồng trở nên gần gũi hơn. Mỗi ngày, tôi đều dành thời gian trò chuyện và giúp bố dọn dẹp. Ngôi nhà lại trở về với không khí ấm cúng và gọn gàng như xưa, trong lòng tôi tràn đầy hạnh phúc và thỏa mãn.

L:y h:ôn rồi, bố chồng vẫn thường xuyên qua thăm các cháu, giúp đỡ mấy mẹ con tôi. Tôi l:y h:ôn được hơn một năm qua. Mặc dù tôi là người chịu khó, yêu thương chồng con và hết mực với nhà chồng, tôi cũng đẻ cho chồng hai đứa nam có, nữ có, kháu khỉnh, đáng yêu… Vậy mà chồng tôi vẫn dứt áo ra đi, anh ta về ở hẳn với nh:ân t:ình. Cho đến 1 ngày mẹ chồng xuất hiện ở khu nhà tôi thuê nói tôi và bố chồng h::ú: h::í:….

0

 Ly hôn rồi, bố chồng vẫn thường xuyên qua thăm các cháu, giúp đỡ mấy mẹ con tôi.

Tôi ly hôn được hơn một năm qua. Mặc dù tôi là người chịu khó, yêu thương chồng con và hết mực với nhà chồng, tôi cũng đẻ cho chồng hai đứa nam có, nữ có, kháu khỉnh, đáng yêu… Vậy mà chồng tôi vẫn dứt áo ra đi, anh ta về ở hẳn với nhân tình. Nhiều lần bố mẹ chồng tôi gọi về để giáo huấn, song chồng tôi đều bỏ ngoài tai hết.

Không thể cứu vãn cuộc hôn nhân, tôi cũng đành phải nộp đơn ra tòa để ly hôn người chồng bội bạc. Mặc dù bố mẹ chồng tôi ra sức níu giữ tôi lại để được chăm sóc các cháu, nhưng tôi nghĩ mình không nên ở lại để bố mẹ chồng phải khó xử khi đã có con dâu mới.

Chồng tôi đã có con với nhân tình, nên anh ta hoàn toàn nhường quyền nuôi con cho tôi. Vậy là, ở độ tuổi 34, tôi đã làm mẹ đơn thân với hai con nhỏ. Cuộc sống vất vả hơn khi tôi phải ra ngoài thuê nhà. Ngày tôi dọn đi, bố mẹ chồng tôi bật khóc vì thương các cháu còn nhỏ đã chịu cảnh gia đình ly tán, rồi đây sống vất vả do bố không chu cấp đồng nào.

Tôi ra ngoài ở, nhưng được bố mẹ chồng rất quan tâm, hằng tháng ông bà nội đều ghé qua chỗ tôi để thăm các cháu và cho tiền đỡ đần tôi tiền thuê nhà, sinh hoạt phí và tiền học cho các con. Tôi cũng vui mừng lắm vì bố mẹ chồng tôi sống tình nghĩa, hết mực yêu thương con cháu.

Ly hôn rồi bố chồng vẫn thường xuyên tới thăm cháu, con dâu sốc nặng trước tiết lộ của mẹ chồng - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Lúc tôi ly hôn, bố chồng tôi cũng giận con trai lắm, ông cũng tuyên bố là chỉ coi các con của tôi là cháu và tôi là con dâu. Bố chồng tôi cũng muốn hàn gắn mà không được, đành bất lực nhìn hôn nhân của chúng tôi đổ vỡ. Vậy nên, bố chồng tôi luôn quan tâm đến tôi và các cháu, ông rất yêu quý hai đứa con tôi, tối nào cũng gọi điện để gặp cháu, cũng hay qua nhà tôi thăm các cháu. Có hôm, bố chồng còn mời cả 3 mẹ con chúng tôi đi ăn nhà hàng sang trọng, tụi nhỏ thích lắm.

Gần đây, bố chồng tôi đến thăm mấy mẹ con tôi nhiều hơn. Tôi nghĩ, do ông quen sống với các cháu, hàng ngày đều chơi đùa với các cháu, nên khi các cháu ra ngoài ở, ông cũng buồn nên thường xuyên ghé thăm cháu. Nhưng cách đây 1 tháng, bố chồng tôi muốn ngỏ ý muốn mua cho mấy mẹ con tôi một căn hộ nhỏ, trước mắt là mấy mẹ con ở, sau này là ông cho các cháu.

Tôi cũng vui mừng lắm, tự dưng thoát khỏi căn nhà thuê. Tôi và bố chồng cũng tìm hiểu khắp nơi để mua căn hộ phù hợp, cách nhà ông bà nội khoảng 5 km để ông bà tiện qua thăm cháu… Tìm được một căn hộ ưng ý đúng tiêu chí và giá tiền rồi, tôi với bố chồng đã hẹn ngày đặt cọc nhà.

Tuy nhiên, niềm vui ấy không thể kéo dài bao lâu vì ngay trước hôm hẹn đặt cọc nhà, mẹ chồng tôi bỗng dưng xuất hiện ở nhà thuê của tôi và đùng đùng chửi bới, xúc phạm tôi. Mẹ chồng tôi mắng mỏ tôi: “Tao không ngờ, mày là đứa con dâu xấu xa, không trách chồng mày nó bỏ đi theo gái. Giờ mày định mồi chài bố chồng, bắt ông ấy mua nhà để tiện hú hí với nhau chứ gì? Ngày nào tao cũng thấy ông ấy đắm đuối mang ảnh cháu ra xem, nhìn cháu thì ít mà ngắm con dâu là chính“.

Mẹ chồng tôi còn tiết lộ, bố chồng tôi đã có “quỹ đen” bí mật bao lâu nay, bây giờ mới lộ ra khi mua nhà cho con dâu. Lúc đó, tôi cảm thấy rất sốc, tôi nói với mẹ chồng tôi là ông mua cho các cháu chứ không phải mua cho con dâu. Nhưng mẹ chồng tôi vẫn cứ quy chụp tôi và bố chồng cặp bồ với nhau và tuyên bố sẽ cấm cản việc mua nhà cho tôi.

Tôi rất sốc trước những câu nói của mẹ chồng, tôi cũng không biết rằng bố chồng có tình cảm với tôi hay không vì tôi luôn giữ khoảng cách với bố chồng… nên tôi thực sự cảm thấy buồn và thất vọng với mẹ chồng. Bố chồng tôi từ hôm đó tới nay ít tới thăm các cháu, nhưng ông quả quyết sẽ mua bằng được nhà cho các cháu.

Bây giờ tôi phải làm gì, có nên nhận thành ý của bố chồng hay khước từ mong muốn mua nhà của bố chồng cho mấy mẹ con tôi? Thậm chí, cấm cản bố chồng tới thăm các cháu để tránh rắc rối có thể xảy ra?

Biển báo ôtô ngang và dọc khác nhau thế nào?

0

Biển chỉ vẽ đầu ôtô là làn đường dành cho mọi loại ôtô, trong khi hình ôtô quay ngang là làn đường chỉ cho xe con.

Biển phân làn trên đường Ngô Quyền, Đà Nẵng. Ảnh: Vũ Huyền

Biển phân làn trên đường Ngô Quyền, Đà Nẵng. Ảnh: Vũ Huyền

Cùng là biển báo làn đường dành cho ôtô, nhưng hình trên biển có những quy định riêng mà nhiều lái xe không nắm rõ luật nên khá lúng túng. Trong trường hợp này, quy tắc chung để các tài xế dễ nắm bắt là nếu biển báo chỉ có hình đầu xe, tức đây là làn đường dành cho “mọi loại ôtô”, trong khi đó nếu hình xe quay ngang thì làn đường “dành riêng cho một loại ôtô” theo hình dáng trong biển.Ví dụ trong trường hợp trên tại Đà Nẵng, hai làn bên trái dành cho mọi loại ôtô, trong khi làn bên phải chỉ dành cho ôtô con. Như vậy, chiếc xe đầu kéo phía xa đang đi sai làn

Quy tắc cụ thể về các loại biển phân làn ô tô được quy định trong Quy chuẩn 41/2019 như sau:

Biển phân làn - khi nào ôtô dọc, khi nào ôtô ngang - 1

Nhóm biển phân loại làn đường theo phương tiện được ký hiệu là nhóm R.412. Trong đó, tùy từng phương tiện sẽ có loại hình vẽ tương ứng. Trong đó biển R.412f là làn đường dành cho các loại ôtô (tức chung cả xe con, xe tải, xe buýt, đầu kéo…).

Những biển còn lại dành cho các loại phương tiện như sau:R.412a: Làn đường dành cho ôtô khách (kể cả ôtô buýt). Trong trường hợp cần phân làn các loại xe khách theo số chỗ ngồi thì ghi số chỗ ngồi cho phép của xe khách lên thân xe trong hình vẽ của biển.

R.412b: Làn đường dành cho ôtô con.

R.412c: Làn đường dành cho ôtô tải. Trong trường hợp cần phân làn các loại xe tải theo khối lượng chuyên chở cho phép thì thì ghi trị số khối lượng chuyên chở cho phép của xe tải lên thân xe trong hình vẽ của biển.R.412d: Làn đường dành cho xe máy: làn đường dành riêng cho xe máy và xe gắn máy (xe dưới 50 phân khối).R.412e: Làn đường dành cho xe buýt, nếu vạch sơn phân làn dành cho xe buýt có dạng nét đứt, các xe khác có thể đi vào làn xe này nhưng phải ưu tiên cho xe buýt (phải nhường đường, chuyển sang làn khác để không ảnh hưởng đến việc vận hành của xe buýt); trường hợp vạch sơn phân làn dành cho xe buýt là nét liền, các phương tiện khác không được đi vào làn đường dành cho xe buýt.

R.412g: Làn đường dành cho xe máy và xe đạp

R.412h: Làn đường dành cho xe đạp (kể cả xe thô sơ)

Biển phân làn - khi nào ôtô dọc, khi nào ôtô ngang - 2

Nếu một làn đường có thể cho phép nhiều loại phương tiện cùng chạy vào thì áp dụng biển gộp như biển phía trên, tức làn đường dành cho xe con và xe buýt.Về quy cách đặt biển, các biển trong nhóm R.412 được đặt phía trên làn xe, ở đầu đường theo chiều xe chạy. Các loại xe khác không được đi vào làn đường có đặt biển này (trừ các xe được quyền ưu tiên theo quy định).Khi đến gần nơi đường bộ giao nhau hoặc ra, vào, dừng, đỗ bên đường, xe được phép chuyển làn để đi theo hành trình mong muốn. Việc chuyển làn phải thực hiện theo đúng các quy định. Căn cứ vào vạch sơn thực tế trên đường để thực hiện việc chuyển làn cho phù hợp giữa các làn được phép lưu thông.

Nếu vi phạm đi sai làn, mức xử phạt theo quy định tại Nghị định 100/2019 như sau: phạt tài xế ôtô 3-5 triệu đồng, phạt người đi xe máy 400.000-600.000 đồng. Đồng thời, tước quyền sử dụng Giấy phép lái xe 1-3 tháng với tài xế ôtô.

Đi công tác về sớm nhưng không báo trước, vừa vào nhà tôi đã s::ững s::ờ nhìn thấy giày, váy áo v-ứt lung tung kéo dài đến tận cửa phòng ngủ. Lấy hết bình tĩnh, tôi mở tung cửa phòng ngủ rồi bật đèn lên. Đ-ập vào mắt tôi là cô thư ký cùng chồng trên chính chiếc giường ngủ của 2 vợ chồng. Chồng hờ hững ngáp dài, đáp chăn ngủ tiếp, chẳng quan tâm tôi đứng đó. Còn cô thư ký thì s-ợ h-ãi quấn khăn chạy ra ngoài. Ngay lập tức tôi làm 1 việc khiến cả 2 không còn đường thoát…Xem tiếp tại bình luận

0

Vừa vào, tôi chết sững. Giày cao gót, váy áo vứt tứ tung, kéo dài đến tận cửa phòng ngủ. Tôi cố lấy lại bình tĩnh, đẩy cửa phòng ra…

Tôi từng nghĩ cuộc sống của mình thật trọn vẹn.

Tốt nghiệp đại học xong, tôi ra nước ngoài du học rồi về nước tự tay gây dựng một công ty riêng. Những năm tháng tuổi trẻ, tôi dốc hết sức vào công việc, bận rộn đến mức không để ý đến chuyện tình cảm. Đến khi tôi chợt nhận ra mình chưa từng rung động với ai, cũng chẳng có một mối tình nào, thì tuổi xuân đã trôi qua mất rồi.

Bố mẹ sốt ruột vô cùng, liên tục bắt tôi đi xem mắt. Gặp hơn chục người mà tôi chẳng thấy ai hợp, đến mức còn tính chuyện nhận con nuôi rồi sống một mình cho nhẹ đầu. Nhưng rồi tôi gặp anh – người đàn ông sau này trở thành chồng tôi.

Anh nhỏ hơn tôi bốn tuổi, là nhân viên mới vào công ty. Tôi luôn cố gắng giữ mối quan hệ tốt với nhân viên, nhưng anh thì khác. Anh tránh né sự quan tâm của tôi, thậm chí còn không tham gia những buổi ăn trưa chung với mọi người. Mãi đến một buổi tiệc sau bốn tháng làm việc, anh mới nói thẳng rằng không muốn bị dị nghị nên tránh đi chung với tôi. Cũng trong hôm ấy, anh thừa nhận đã thích tôi từ lần đầu gặp mặt và mong tôi cho anh một cơ hội.

Tôi thấy anh chân thành, cũng có lòng tự trọng, mà bản thân tôi cũng đã lớn tuổi rồi, nên đồng ý thử hẹn hò.

Khi công khai tình cảm, anh khác hẳn. Không còn giữ khoảng cách, anh quan tâm tôi hơn, thể hiện tình cảm nhiều hơn mà chẳng ngại ngần ai nữa. Nhưng có một điều lạ: anh rất hay mượn tiền tôi với đủ lý do. Vì lần đầu biết yêu, lại bị sự ngọt ngào của anh làm cho mềm lòng, nên anh cần bao nhiêu tôi cũng đưa.

Rồi anh ngỏ ý muốn tôi nâng đỡ để anh có vị trí cao hơn trong công ty:

— Anh muốn xứng đáng với em. Chứ như bây giờ anh thấy mình kém cỏi quá.

Thương anh, tôi đẩy anh lên làm phó giám đốc nhân sự, dù biết năng lực anh không đủ.

Chúng tôi yêu nhau vài tháng rồi cưới. Trước đám cưới, tôi chi hẳn 500 triệu để anh sửa sang nhà cửa đón dâu. Mang tiếng lấy vợ, nhưng mọi chi phí từ tiệc cưới, sính lễ, ăn uống… tất cả đều do tôi lo. Thậm chí, tiền mừng cưới khách đi tôi cũng để mẹ anh giữ.

Sau khi cưới, vợ chồng tôi không ở chung với ba mẹ chồng vì tôi đã có nhà riêng. Không những thế, tôi còn lo luôn cho gia đình chồng. Tôi đưa anh chị chồng vào công ty làm việc dù họ chỉ tốt nghiệp cấp 3. Em chồng chưa có xe đi làm, tôi tặng luôn một chiếc. Chị chồng xây nhà, tôi biếu cả dàn nội thất hơn trăm triệu. Có lẽ vì tôi quá thoáng, nên chồng tôi coi đó là chuyện hiển nhiên.

Tháng trước, tôi quyết định mở thêm một khách sạn nhỏ. Vì cần vốn đầu tư, tôi cắt bớt tiền chu cấp cho nhà chồng và ngỏ lời lấy lại khoản tiền tôi từng cho họ vay để xây nhà, mua đất. Nào ngờ, họ viện đủ lý do để khất nợ. Chồng tôi thậm chí còn mắng tôi hẹp hòi, ích kỷ. Thấy vậy, bố mẹ ruột của tôi đã cho tôi mượn tiền để đầu tư.

Dạo này tôi bận xây khách sạn nên ít có thời gian cho chồng. Anh cũng vậy, ngày càng đi sớm về khuya, hai vợ chồng hầu như chẳng gặp nhau.

Tuần trước, tôi có chuyến công tác Nhật Bản. Trước khi đi, tôi nhờ chồng đứng ra coi công trình giúp mình. Vì giải quyết công việc nhanh hơn dự kiến, tôi về sớm hai ngày và về vào ban đêm. Tôi lặng lẽ mở cửa bước vào nhà.

Vừa vào, tôi chết sững. Giày cao gót, váy áo vứt tứ tung, kéo dài đến tận cửa phòng ngủ. Tôi cố lấy lại bình tĩnh, đẩy cửa phòng ra, bật đèn lên.

Trên giường, chồng tôi đang ôm cô thư ký của tôi ngủ say sưa.

Từng lăn lộn trên thương trường bao năm, tôi hiểu một điều: chuyện càng sốc thì càng phải giữ bình tĩnh. Cô thư ký hoảng hốt quấn vội khăn chạy ra. Tôi chỉ nói một câu:

— Em tự viết đơn xin nghỉ việc đi.

Nhưng chồng tôi thì không như vậy. Anh kéo chăn lên, hờ hững nói:

— Tắt đèn đi cho anh ngủ tiếp.

Tôi ngồi xuống giường, nhìn thẳng vào anh, hỏi:

— Vì sao?

Anh ngáp dài, thản nhiên đáp:

— Cô nhìn lại đi. Tôi mang tiếng là chồng cô, mà mọi thứ – công ty, nhà cửa, xe cộ, khách sạn – tất cả đều đứng tên cô. Vậy tôi là cái gì trong căn nhà này? Cho nhà chồng vay mấy đồng bạc lẻ cô cũng tiếc, còn đòi lại. Tôi đúng là không có mắt mới lấy một người vừa già vừa xấu tính như cô.

Từng chữ anh nói, tôi nhớ như in. Nhưng từ giây phút đó, tôi cũng không còn yêu anh nữa.

Tôi lập tức cắt hết tiền chi tiêu, cả lương của anh cũng không còn. Cô tình nhân bị đuổi việc ngay hôm sau. Không một xu dính túi, tôi muốn xem chồng tôi sẽ sống ra sao!

Cô vợ cao tay. Sau khi kết hôn tôi chuyển về sống nhà chồng cùng với mẹ chồng bởi bố chồng tôi đã mất từ lâu. Ở nhà chồng, tôi luôn sống biết điều, chăm chỉ làm việc nhà, chu đáo với mẹ chồng. Từ khi chúng tôi có thêm con thứ 2, phát sinh ra nhiều khoản chi tiêu, nhưng điều khiến cả nhà bận tâm đó là hiện nay ngôi nhà đang ở xây dựng đã lâu, chật và xuống cấp. Vậy nên chồng và mẹ chồng có ý định xây lại nhà. Trong lúc tưởng chừng như bế tắc, chồng tôi đã nghĩ ra phương án tôi về xin nhà ngoại tiền. Chồng tôi còn nhớ hồi mà hai vợ chồng vừa cưới xong, bố mẹ đẻ tôi có hứa sau này sẽ cho vợ chồng mảnh vườn bên cạnh. Giờ đất đang lên giá, nếu chủ động xin đất và bán đi, chắc chắn sẽ đủ để xây lại nhà mới khang trang, hiện đại. Giữa lúc tôi phấn khởi, chờ đợi về ngôi nhà tương lại thì bỗng dưng nhận cú sốc. Tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa chồng và mẹ chồng… 👇 ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN

0

Tôi năm nay 32 tuổi, kết hôn cách đây 7 năm. Sau khi kết hôn tôi chuyển về sống nhà chồng cùng với mẹ chồng bởi bố chồng tôi đã mất từ lâu. Ở nhà chồng, tôi luôn sống biết điều, chăm chỉ làm việc nhà, chu đáo với mẹ chồng. Nhà ít người nên có tôi là thêm người, vui vẻ hơn và cuộc sống được nâng lên so với trước đây.

Bức xúc vì nghĩ vợ lén cho đằng ngoại tiền xây nhà, cô ấy lấy ra một thứ khiến tôi hạnh phúc

Hàng ngày tôi đi làm ở công ty nhưng vẫn không quên nhiệm vụ làm việc nhà của mình, lúc nào nhà cửa cũng gọn gàng, sạch sẽ, nấu ăn ngon… Mẹ chồng tôi mới đầu khó gần, nhưng rồi bà cũng hài lòng và chấp nhận tôi như một thành viên trong gia đình. Nhất là kể từ khi có con, tôi được mẹ chồng tỏ ra thân thiện, bà rất quan tâm tới cháu nội.

Chồng tôi là người hiền lành, kín tiếng, ít biểu lộ cảm xúc. Tuy không sống sôi nổi nhưng bù lại chồng rất trách nhiệm với gia đình. Hết việc là về nhà với gia đình, ít khi đi ăn nhậu bên ngoài. Tôi hài lòng với cuộc sống của mình, toàn tâm giúp sức để gia đình hạnh phúc, phát triển.

Từ khi chúng tôi có thêm con thứ 2, phát sinh ra nhiều khoản chi tiêu, nhưng điều khiến cả nhà bận tâm đó là hiện nay ngôi nhà đang ở xây dựng đã lâu, chật và xuống cấp. Vậy nên chồng và mẹ chồng có ý định xây lại nhà. Tuy nhiên, vợ chồng tôi tiết kiệm tiền không được là bao. Còn mẹ chồng cũng không có thu nhập nào đáng kể.

Vậy nên, chúng tôi muốn xây nhà mà cũng rất đau đầu vì không có đủ tiền; mà vay ngân hàng thì số nợ nhiều, riêng trả lãi cũng đã vất vả rồi huống chi trả cả gốc nữa. Trong lúc tưởng chừng như bế tắc, chồng tôi đã nghĩ ra phương án tôi về xin nhà ngoại tiền. Chồng tôi còn nhớ hồi mà hai vợ chồng vừa cưới xong, bố mẹ đẻ tôi có hứa sau này sẽ cho vợ chồng mảnh vườn bên cạnh. Giờ đất đang lên giá, nếu chủ động xin đất và bán đi, chắc chắn sẽ đủ để xây lại nhà mới khang trang, hiện đại.

Tôi nghe chồng nói xong cũng thấy rất hợp lý, đằng nào bố mẹ tôi trước sau cũng cho mảnh vườn đấy, nên giờ có việc xin trước. Cũng có chút ngại ngùng, nhưng sau mấy hôm được chồng động viên, thúc giục nên tôi đã thấy tự tin hẳn lên. Tôi liền gọi điện thoại cho bố đẻ, trình bày qua tình hình và nguyện vọng. Thật may, bố tôi không suy nghĩ gì nhiều mà đồng ý ngay, nhưng mà phải có thêm thời gian để tìm khách mua, tiến hành thủ tục mua bán…

Mảnh đất mà bố mẹ cho tôi, hiện cũng có giá trị khoảng vài tỷ đồng. Từ hôm đó đến nay tôi lâng lâng cảm giác vui sướng, nghĩ đến ngôi nhà mới rộng lớn, đủ tiện nghi hiện đại. Hai con của tôi sẽ có phòng riêng, có giường ngủ rộng và nơi học tập thuận lợi… Nhìn cảnh nhà ở hiện nay, tôi thấy quá chật và thiếu thốn nhiều thứ, lọt thỏm giữa những hộ bên cạnh đã được xây to đẹp.

Gữa lúc tôi phấn khởi, chờ đợi về ngôi nhà tương lại thì bỗng dưng nhận cú sốc. Tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa chồng và mẹ chồng. Mẹ chồng trách con trai: “Sao con lại để nó góp tiền xây nhà thế? Nhỡ đâu sau này hai đứa không ở được với nhau, nó đòi chia nhà thì sao. Tiền đất chắc chắn là sẽ nhiều hơn tiền nhà rồi, mình thiệt à?“.

Chồng tôi đáp lại lời của mẹ: “Ôi dào, con tính toán cả rồi, tạm thời mẹ cứ để nhà đứng tên riêng của mẹ. Nhà cứ xây trên đất của mẹ, mẹ toàn quyền quyết định. Ít nữa mẹ làm thừa kế cho riêng con. Nếu ly hôn, cô ta chỉ có nước ra đường chứ làm sao mà đòi tiền hay đòi chia nhà được. Mẹ yên tâm, nhà bên đó còn nhiều đất, sau này con sẽ nịnh vợ để xin thêm

Tôi nghe xong mà rụng rời, quá sốc đến mức suýt ngất ra nhà, quá bất ngờ trước sự tính toán của chồng và mẹ chồng. Thì ra họ đang cố tình nghĩ ra cách để tôi về xin tiền bố mẹ để mang về xây lại nhà chồng. Nếu tôi ngoan ngoãn, chấp nhận thì cứ ở đó, còn không sẽ bị hất ra ngoài bất cứ lúc nào.

Từ hôm đó đến nay tôi rất buồn, không biết mình phải nên làm thế nào. Tôi có nên bóc mẽ chồng và mẹ chồng rồi dừng lại chuyện tin bố đẻ tiền xây nhà? Hãy cho tôi lời khuyên!