Home Blog

Giá đền bù khi thu hồi đất nông nghiệp sắp tăng rất cao

0

Từ ngày 1/1/2026, các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương sẽ áp dụng bảng giá đất mới. Trong khi đó, giá đền bù được tính theo giá đất cụ thể. Như vậy, sẽ kéo theo giá đền bù đất sẽ tăng, trong đó có đất nông nghiệp.

Luật Đất đai 2024 đã bỏ quy định về khung giá  đất và đất sẽ được định giá theo nguyên tắc thị trường. Khi bỏ khung giá đất, mỗi địa phương sẽ quyết định bảng giá đất và điều chỉnh bảng giá mỗi năm 1 lần để phù hợp với giá đất thị trường.

Hiện nay, theo quy định do Chính phủ ban hành thì mỗi địa phương sẽ quyết định bảng giá đất, điều chỉnh bảng giá 5 năm/lần và căn cứ vào giá đất tối thiểu – tối đa.

26.7.24 boi thuong dat nong nghiep.jpg
Người dân được đền bù đất nông nghiệp với giá cao và thêm chi phí hỗ trợ (Ảnh: NV).
Từ ngày 1/1/2026, các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương sẽ áp dụng bảng giá đất mới. Bảng giá đất mới được quy định tiệm cận với giá đất thị trường, có thể tăng lên so với hiện hành.Trong khi đó, giá đền bù được tính theo giá đất cụ thể. Như vậy, sẽ kéo theo giá đền bù đất tăng so với hiện nay, trong đó có đất nông nghiệp.

Ngoài ra, theo Luật Đất đai mới, người dân được đền bù đất nông nghiệp cũng sẽ được hưởng thêm một số khoản chi phí như chi phí hỗ trợ di dời vật nuôi, chi phí hỗ trợ tháo dỡ, di dời tài sản gắn liền với đất…

Người dân cũng sẽ được hưởng thêm nhiều quyền lợi về bồi thường, đền bù tái định cư khi bị thu hồi đất theo Luật Đất đai 2024.

Hộ gia đình, cá nhân đang sử dụng đất nông nghiệp mà có đủ điều kiện được bồi thường quy định pháp luật khi Nhà nước thu hồi đất được bồi thường bằng đất nông nghiệp hoặc bằng tiền hoặc bằng đất có mục đích sử dụng khác với loại đất thu hồi hoặc bằng nhà ở.

Hộ gia đình, cá nhân đang sử dụng đất nông nghiệp khi Nhà nước thu hồi đất thì hạn mức bồi thường về đất nông nghiệp được quy định như sau:

Diện tích đất nông nghiệp được bồi thường bao gồm diện tích trong hạn mức theo quy định tại Điều 176 và Điều 177 của Luật Đất đai 2024 và diện tích đất do được nhận thừa kế;

Đối với diện tích đất nông nghiệp do nhận chuyển quyền sử dụng đất vượt hạn mức trước ngày 1/7/2014 thì việc bồi thường, hỗ trợ được thực hiện theo quy định của Chính phủ.

Đối với đất nông nghiệp đã sử dụng trước ngày 1/7/2004 mà người sử dụng đất là hộ gia đình, cá nhân trực tiếp sản xuất nông nghiệp nhưng không đủ điều kiện để được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất theo quy định của Luật Đất đai 2024 thì việc bồi thường được thực hiện theo quy định của Chính phủ.

Bên cạnh đó, việc bố trí tái định cư, theo quy định tại khoản 6, Điều 111, Luật Đất đai 2024, người dân bị thu hồi  đất nông nghiệp, đất phi nông nghiệp không phải đất ở nếu đủ điều kiện được bồi thường mà có nhu cầu bồi thường bằng đất ở hoặc nhà ở và địa phương có điều kiện về quỹ đất ở, nhà ở thì sẽ được bồi thường bằng giao đất ở hoặc nhà ở tái định cư.

Như vậy, hộ gia đình, cá nhân bị thu hồi đất nông nghiệp có thể được bồi thường bằng đất ở hoặc nhà ở nếu có nhu cầu và quỹ đất địa phương cho phép.

Nguồn: https://dansinh.dantri.com.vn/dien-dan-dan-sinh/gia-den-bu-khi-thu-hoi-dat-nong-nghiep-sap-tang-rat-cao-20240726100046956.htm

Chưa đủ điều kiện chạy xe 50cc sẽ bị xử phạt bao nhiêu?

0

Giấy phép lái xe hạng thấp nhất – A1 được cấp cho người lái  xe mô tô 02 bánh có dung tích xi-lanh từ 50cc – dưới 175cc, dưới hạng A1 không còn giấy phép lái xe hạng nào nữa.

Theo quy định tại Điều 58 của Luật Giao thông đường bộ 2008, điều kiện của người lái xe tham gia giao thông được quy định như sau:

– Người lái xe tham gia giao thông phải đủ độ tuổi, sức khoẻ quy định và có giấy phép lái xe phù hợp với loại xe được phép điều khiển do cơ quan nhà nước có thẩm quyền cấp.

Người tập lái xe ô tô khi tham gia giao thông phải thực hành trên xe tập lái và có giáo viên bảo trợ tay lái.

– Người lái xe khi điều khiển phương tiện phải mang theo các giấy tờ sau: Đăng ký xe; Giấy phép lái xe đối với người điều khiển  xe cơ giới; Giấy chứng nhận kiểm định an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường đối với xe cơ giới; Giấy chứng nhận bảo hiểm trách nhiệm dân sự của chủ xe cơ giới.

Theo đó, tại điểm a khoản 1 Điều 60, Luật Giao thông đường bộ 2008 có quy định người đủ 16 tuổi trở lên được lái xe gắn máy có dung tích xi-lanh dưới 50 cm3.

Tuy nhiên, Giấy phép lái xe hạng thấp nhất – hạng A1 được cấp cho người lái xe mô tô 02 bánh có dung tích xi-lanh từ 50cc – dưới 175cc, dưới hạng A1 không còn Giấy phép lái xe hạng nào nữa. Tức là không có Giấy phép lái xe dành cho người lái xe 50cc.

Như vậy, khi điều khiển xe 50cc chỉ cần có Đăng ký xe và Giấy chứng nhận bảo hiểm trách nhiệm dân sự của chủ xe cơ giới kèm theo Chứng minh nhân dân (nếu có).

Điều kiện thi bằng lái xe hạng A1, A2:

– Là công dân Việt Nam, người nước ngoài được phép cư trú hoặc đang làm việc, học tập tại Việt Nam.

– Đủ tuổi (tính đến ngày dự sát hạch lái xe): Người từ đủ 18 tuổi trở lên được thi bằng lái xe A1, A2.

– Đảm bảo sức khỏe theo quy định: Người có một trong các tình trạng bệnh, tật theo quy định tại Phụ lục 1 Thông tư liên tịch 24 năm 2015 của Bộ GTVT (tâm thần, thần kinh, một số bệnh về mắt, một số vấn đề về tim mạch, hô hấp, sửa dụng thuốc, chất cồn, ma túy và các chất hướng thần) thì không đủ điều kiện để lái xe theo các hạng xe tương ứng.

– Có trình độ văn hóa theo quy định.

Chưa đủ độ tuổi theo quy định mà chạy xe 50cc bị phạt bao nhiêu?

Theo quy định tại Nghị định 100 năm 2019 và Nghị định 123 năm 2021 (sửa đổi một số điều của Nghị định 100) thì mức xử phạt các hành vi vi phạm quy định về điều kiện của người điều khiển xe cơ giới như sau:

– Phạt cảnh cáo người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi điều khiển  xe mô tô, xe gắn máy (kể cả xe máy điện) và các loại xe tương tự xe mô tô hoặc điều khiển xe ô tô, máy kéo và các loại xe tương tự xe ô tô.

– Phạt tiền từ 400.000 đồng đến 600.000 đồng đối với người từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi điều khiển xe mô tô có dung tích xi lanh từ 50 cm3 trở lên;

Như vậy, theo quy định, người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi chạy xe 50cc sẽ bị phạt cảnh cáo.

Đồng thời, người nào giao xe hoặc để cho người không đủ điều kiện theo quy định điều khiển xe tham gia giao thông có thể bị phạt tiền từ 800.000 đồng đến 2.000.000 đồng đối với cá nhân, từ 1.600.000 đồng đến 4.000.000 đồng đối với tổ chức là chủ xe mô tô,  xe gắn máy và các loại xe tương tự xe mô tô.

Bên cạnh đó, Cảnh sát giao thông còn được phép tạm giữ phương tiện tối đa đến 07 ngày trước khi ra quyết định xử phạt đối với hành vi lái xe máy khi chưa đủ tuổi.

6 trường hợp sẽ bị thu hồi sổ đỏ từ năm 2025

0

Theo Luật Đất đai mới, cụ thể tại khoản 2, điều 152 Luật Đất đai 2024, sẽ có 6 trường hợp sẽ bị Nhà nước thu hồi sổ đỏ từ 1/1/2025.

thu hồi sổ đỏ
Theo quy định tại khoản 2 Điều 152 Luật Đất đai số 31/2024/QH15, có 6 trường hợp sẽ bị Nhà nước thu hồi sổ đỏ từ 1.1.2025

Từ 1/1/2025, khi Luật Đất đai 2024 có hiệu lực thì các trường hợp thuộc diện bị thu hồi sổ đỏ (giấy chứng nhận quyền sử dụng đất) có sự thay đổi so với quy định Luật đất đai 2013 hiện hành.

6 trường hợp sẽ bị thu hồi sổ đỏ từ năm 2025

Theo quy định tại khoản 2 Điều 152 Luật Đất đai số 31/2024/QH15, 6 trường hợp sẽ bị Nhà nước thu hồi sổ đỏ từ 1.1.2025 bao gồm:

Trường hợp 1

Đất bị Nhà nước thu hồi toàn bộ diện tích trong: Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất/ Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở và quyền sử dụng đất ở/ Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở/ Giấy chứng nhận quyền sở hữu công trình xây dựng/ Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất ,quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất/ Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất.

Trường hợp 2

Người dân thực hiện cấp đổi: Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất/ Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở và quyền sử dụng đất ở/ Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở/ Giấy chứng nhận quyền sở hữu công trình xây dựng/ Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất ,quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất/ Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất.

Trường hợp 3

Người sử dụng đất thực hiện đăng ký biến động đất đai mà có nhu cầu được cấp mới Giấy chứng nhận.

Trường hợp 4

Đã có các sai sót tại thời điểm cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất như: Cấp không đúng thẩm quyền/ Cấp không đúng đối tượng sử dụng đất/ Cấp sai diện tích đất/ Cấp đất không đủ điều kiện được cấp/ Cấp đất không được sử dụng đúng mục đích/ Sai sót ở thời hạn sử dụng đất hoặc nguồn gốc sử dụng đất.

Trường hợp 5

Ggiấy chứng nhận đã cấp bị Tòa án tuyên hủy.

Trường hợp 6

Đấu giá, giao quyền sử dụng đất, tài sản gắn liền với đất theo yêu cầu của Tòa án, cơ quan thi hành án nhưng người phải thi hành án không nộp lại Giấy chứng nhận đã cấp.

Lưu ý:– Trường hợp bị thu hồi Giấy chứng nhận nhưng chủ sở hữu tài sản, người sử dụng đất cố tình không giao nộp Giấy chứng nhận đã cấp thì cơ quan có thẩm quyền sẽ thực hiện hủy Giấy chứng nhận đã cấp.- Cần phải có các bản án hoặc quyết định của Tòa án, văn bản kiến nghị của cơ quan thi hành án về việc thi hành bản án hoặc các quyết định có nội dung yêu cầu thu hồi Giấy chứng nhận đã cấp theo đúng quy định thì mới được quyền thu hồi Giấy chứng nhận của người dân.
thu hôi so do
Cơ quan có thẩm quyền thu hồi giấy chứng nhận đã cấp là cơ quan có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất

Quy định việc thu hồi giấy chứng nhận đã cấp

Việc thu hồi giấy chứng nhận đã cấp đối với trường hợp đã nêu ở trên, trừ trường hợp người được cấp giấy đã chuyển nhượng hợp pháp cho người khác theo quy định của pháp luật đất đai, được thực hiện theo quy định sau đây:

Thu hồi theo kết luật của Tòa án, Thanh tra: Trường hợp Tòa án có thẩm quyền giải quyết tranh chấp đất đai có bản án, quyết định có hiệu lực thi hành, trong đó có kết luận về việc thu hồi giấy chứng nhận đã cấp thì việc thu hồi giấy chứng nhận đã cấp được thực hiện theo bản án, quyết định đó; Trường hợp cơ quan thanh tra có văn bản kết luận giấy chứng nhận đã cấp không đúng quy định của pháp luật về đất đai thì cơ quan nhà nước có thẩm quyền có trách nhiệm xem xét, nếu kết luận đó là đúng thì quyết định thu hồi giấy chứng nhận đã cấp; trường hợp xem xét, xác định giấy chứng nhận đã cấp là đúng quy định của pháp luật thì phải thông báo lại cho cơ quan thanh tra;

Thu hồi khi tự phát hiện: Trường hợp cơ quan có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất quy định tại Điều 136 của luật này phát hiện giấy chứng nhận đã cấp không đúng quy định của pháp luật về đất đai thì kiểm tra lại, thông báo cho người sử dụng đất biết rõ lý do và quyết định thu hồi giấy chứng nhận đã cấp không đúng quy định; Trường hợp người sử dụng đất, chủ sở hữu tài sản gắn liền với đất phát hiện giấy chứng nhận đã cấp không đúng quy định của pháp luật về đất đai thì gửi kiến nghị bằng văn bản đến cơ quan có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất. Cơ quan có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất có trách nhiệm kiểm tra, xem xét, quyết định thu hồi giấy chứng nhận đã cấp không đúng quy định của pháp luật về đất đai;

Thẩm quyền thu hồi giấy chứng nhận:

Cơ quan có thẩm quyền thu hồi giấy chứng nhận đã cấp là cơ quan có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất quy định tại Điều 136 của luật này.

Trường hợp cơ quan có thẩm quyền đã có văn bản thu hồi giấy chứng nhận đã cấp thuộc các trường hợp nêu trên mà người sử dụng đất, chủ sở hữu tài sản gắn liền với đất không giao nộp giấy chứng nhận đã cấp thì cơ quan có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất quy định tại Điều 136 của luật này quyết định hủy giấy chứng nhận đã cấp.

MIẾNG DA GÀ. Khi chị quyết định ly hôn tất cả mọi người đều s::ố:c. Mẹ chồng chị đi khắp nơi nói rằng, chị bỏ chồng chỉ vì một miếng da gà, rằng chị không thươпg các con, rằng thế hệ trẻ bây giờ không biết h:y si::пh… Chị trộm nghĩ nếu như có ai đó hỏi chồng chị vì sao anh chị bỏ nhau, có lẽ anh cũng sẽ trả lời: Vì miếng da gà. Chị không phải một tiểu thư con nhà quyền quý, nhưng từ nhỏ, vì chị hay ốm yếu, kén ăn, nên cả nhà đều chiều chuộng. Cho đến lúc lấy chồng, chị vẫn không ăn nổi một miếng thịt mỡ, và cứ gia cầm là chị phải bỏ da. Lấy chồng, do chồng là đ:ộc đinh nên chị cũng đồng ý sống cùng bố mẹ chồng. Chị nghĩ cứ sống biết điều, biết quan tâm, chia sẻ thì dù mẹ chồng khó tính đến mấy rồi cũng sẽ hòa hợp được thôi. Bữa cơm đầu tiên khi chị về làm dâu…Đọc tiếp tại bình luận

0
MIẾNG DA GÀ
Khi chị quyết định ly hôn tất cả mọi người đều sốc. Mẹ chồng chị đi khắp nơi nói rằng, chị bỏ chồng chỉ vì một miếng da gà, rằng chị không thươпg các con, chị ích kỷ, rằng thế hệ trẻ bây giờ không biết hy siпh… Chị trộm nghĩ nếu như có ai đó hỏi chồng chị vì sao anh chị bỏ nhau, có lẽ anh cũng sẽ trả lời: Vì miếng da gà.
Chị không phải một tiểu thư con nhà quyền quý, nhưng từ nhỏ, vì chị hay ốm yếu, kén ăn, nên cả nhà đều chiều chuộng. Cho đến lúc lấy chồng, chị vẫn không ăn nổi một miếng thịt mỡ, và cứ gia cầm là chị phải bỏ da.
Lấy chồng, do chồng là độc đinh nên chị cũng đồng ý sống cùng bố mẹ chồng. Chị nghĩ cứ sống biết điều, biết quan tâm, chia sẻ thì dù mẹ chồng khó tính đến mấy rồi cũng sẽ hòa hợp được thôi.
Bữa cơm đầu tiên khi chị về làm dâu, chị không phải nấu, nhưng lại có món gà luộc. Chị cũng vô tư ngồi xuống ăn. Mẹ chồng chị gắp cho chị miếng thịt gà, theo thói quen, chị bóc da bỏ đi, bà chép miệng thở dài.
Bà bảo là phụ nữ phải biết tiết kiệm, vun vén cho gia đình, không thể hoang phí như thời còn con gái. Ban đầu chị không hiểu ý, nhưng đến khi chị bỏ miếng da thứ hai đi thì bà bảo, con không ăn được da thì đưa mẹ ăn, bỏ đi như thế phải tội.
Mẹ chồng nói thế làm sao chị dám bỏ da vào bát của bà, đành nhắm mắt, nhắm mũi ăn. Chồng chị ngồi cạnh cũng không nói gì.
Lần sau nhà làm ngan, chị không ăn được da, nhưng biết ý chị bỏ ra sang bát chồng. Mẹ chồng cuống quýt nói: “Thằng T mỡ мáu cao, bác sĩ bảo hạn chế ăn da, con không ăn được da, cứ đưa cho mẹ, trước bố mày bỏ da, tao cũng toàn ăn, đến thằng T không ăn da tao cũng ăn, đàn bà mà không biết hy siпh cho chồng, cho con thì gọi gì là đàn bà”.
Chồng chị vẫn im lặng, điềm nhiên gắp miếng thịt thật nạc nhồm nhoàm nhai.
Chị không giận mẹ chồng chị, chị chỉ thấy thất vọng vì thái độ của chồng. Không một lần nào, anh nghĩ cho chị, dường như bao nhiêu năm anh đã quen với sự hy siпh của mẹ, và bây giờ anh nghĩ vợ anh cũng phải như vậy.
Chị làm giáo viên, công việc không quá vất vả nhưng không hề nhàn hạ. Vì về đến nhà chị vẫn phải làm việc, chị phải soạn giáo án, chấm bài, rồi dạy thêm nữa.
Khi làm dâu, chị không thể để kệ mẹ chồng làm hết việc nhà, nhưng tệ nhất là mẹ chồng chị đã quen với việc chồng chị đi làm về là không phải làm gì cả. Bà đã quen với việc dù bận đến mấy phụ nữ cũng phải làm tất cả mọi việc.
Bực mẹ chồng, con dâu ăn cơm không thèm mời, bà liền vứt bát đưa tôi đến  một nơi
Nên có những ngày đi làm về, chị mệt nhoài vẫn phải vào bếp phụ mẹ chồng nấu cơm, đợi chồng và bố chồng ăn xong thì dọn dẹp, rồi lên gập quần áo, lau nhà, mãi hơn 9 giờ chị mới được tắm.
Mọi chuyện vẫn còn tương đối dễ chịu khi vợ chồng chị chưa có con. Khi có con rồi, niềm vui làm mẹ chưa trọn vẹn, chị đã ứa nước mắt khi vừa sinh mấy ngày, sữa vừa về ngực căng tức, mẹ chồng bảo chị đêm không được gọi chồng dậy pha sữa, trông con vì sáng nó còn đi làm, mình ở nhà cả ngày, chịu khó thức đêm, cần gì thì gọi mẹ.
Cứ thế chị lủi thủi một mình, vừa dỗ con, thay bỉm cho con, pha sữa cho con… Trộm vía con chị rất ngoan, ít quấy khóc. Đến bữa cơm, chị xuống ăn cùng cả nhà để mẹ chồng không phải mang cơm lên phòng, chị lại ứa nước mắt thêm lần nữa khi bữa cơm rất nhiều món nhưng đều là những món mà chồng chị thích, chị là gái đẻ chỉ có một bát thịt nạc, một đĩa rau muống luộc, và nước nước luộc rau.
Mẹ chị gọi chị suốt hỏi thèm ăn gì để mẹ nấu mang sang. Mẹ chị hầm gà, hầm chim, ngày nào cũng mang sang, tiện thể mang quần áo của con gái và cháu về giặt. Cũng vì việc này mà mẹ chồng mắng chị không biết thươпg bà ngoại, để bà mang đồ về giặt, không biết đường tự mang lên sân giặt rồi phơi. Chồng chị vẫn im lặng, anh còn bận chơi điện tử.
Làm dâu, chị thấy thươпg mẹ hơn. Mẹ làm dâu mấy chục năm, bao nhiêu lần chị thấy mẹ nén nước mắt. Lấy chồng rồi, ngồi vò quần áo cho bố mẹ chồng, chị mới nhớ ra chị chưa từng giặt quần áo cho bố mẹ chị, chưa từng nấu được cho mẹ bát cháo, chưa từng bóp lưng cho mẹ.
Chị làm giáo viên, nên có việc gì không bằng lòng, chị chọn cách im lặng. Chị không thể cãi bà vì chị sợ mang tiếng là láo. Thâm tâm chị chỉ ước chồng chị bênh chị một lần, đứng ra bảo vệ chị một lần.
Nhưng anh chỉ nói với chị: “Mẹ ngày trước khổ như thế nào chẳng kêu, sao em cứ kêu ca suốt thế”… Và trước bất kỳ sự bất công nào đến với chị, anh đều chọn cách im lặng.
Cứ như thế thời gian trôi đi, cùng với sự ra đời của hai đứa trẻ là tình yêu chị dành cho anh cứ cạn dần. Đôi lúc chị không hiểu chị duy trì cuộc hôn nhân này là vì điều gì nữa?
Nhờ sống với anh, với gia đình anh, mà dần dần chị bắt đầu ăn thịt mỡ, ăn da, thậm chí là cả đầu gà, đầu cá, thứ trước đây chị không đụng đũa bao giờ. Khi chị về nhà bố mẹ đẻ, bố mẹ chị kinh ngạc khi thấy con thay đổi quá nhiều.
Bố mẹ chị cứ nói đùa là chồng chị giỏi, thay đổi được nhiều thói quen mà bố mẹ bao nhiêu năm không lay chuyển được. Chồng chị cười còn chị chỉ thấy xót xa trong lòng.
Tháng trước, thấy tóc bạc nhiều bất thường, chị đã định đi khám nhưng tiếc tiền lại thôi. Đúng đợt cơ quan chị tổ chức khám sức khỏe định kỳ, chị mới biết mỡ мáu chị cao khác thường, chức năng gan, thận đều không tốt, có nguy cơ bị GOUT. Bác sĩ chỉ định chị phải đi khám lại và lên một chế độ dinh dưỡng khoa học.
Khi về nhà, nhìn mặt chị buồn anh cũng chẳng hỏi han, ngồi xì xụp ăn mỳ do mẹ anh nấu. Mẹ chồng than vãn: “Mày về muộn, thằng T chờ mãi, hôm nay mẹ mệt không cơm nước gì được, đành nấu cho bố con nó bát mỳ, còn ít thịt gà trong bát, mày lấy mà nấu”.
Chị hỏi: “Cả nhà ăn cả rồi ạ, hai đứa ăn gì ạ?”. “Nấu mỳ ăn cả rồi! Ăn mỳ một bữa cũng được, sau làm gì thì thu xếp về sớm sớm, không phải lúc nào tôi cũng làm osin cho nhà anh chị được!” – Bà nói dỗi.
Như mọi khi, chị không nói gì, vào bếp với lấy gói mỳ, đun nước định nấu nhưng khi ngó vào bát thịt gà mọi người để lại, chỉ toàn da, chân, đầu với cáпh, chị nghẹn không tài nào ăn được. Chị tắt bếp lên gác nằm. Đêm ấy chị không ngủ được.
Chị nhận ra chị chẳng hề có vai trò đáng kể nào trong gia đình. Với các con chị, những gì chị làm đều là điều đương nhiên. Chị thường nghe bà nội nói với các con những câu đại loại như: “Nói khẽ thôi, để bố ngủ bố còn đi làm, bố đi làm mới có tiền nuôi các con chứ”; “Hai đứa ăn gì ngon phải phần bố, bố đi làm vất vả”…
Trong những câu đó không bao giờ có chị. Chị nghe quen rồi, cũng chẳng thấy chạnh lòng. Chị là giáo viên dạy văn cấp 2, chị nghĩ về những bài văn chị hướng dẫn học trò về thân phận người phụ nữ trong chế độ phong kiến.
Bây giờ chế độ phong kiến qua rồi, mà sao chị thấy thân phận người phụ nữ vẫn nhỏ nhoi, chẳng khác gì con sâu, con kiến…
Chị có cô con gái, năm nay 7 tuổi, nhưng chị đã nghe thấy mẹ chồng chị dạy con bé phải nhường em, vì em là con trai, con là con gái con phải biết hy siпh, trong bữa ăn, miếng ngon nhất bao giờ bà cũng bảo để phần ông, phần bố, phần em trai, mình là con gái ăn ít đi chút không sao… Bỗng nhiên chị thấy rùng mình…
Hôm sau chị cầm tờ giấy khám sức khỏe đưa cho anh, anh xuống bảo mẹ là giờ hạn chế dầu mỡ thôi, đừng ăn nhiều đồ xào rán, mẹ nó (ám chỉ chị) đi khám mỡ мáu cao, phải ăn kiêng. Mẹ chồng chị bĩu môi:
“Bao nhiêu năm ăn có sao đâu, không khám không sao, khám lại nhanh chết!”. Chồng chị quay sang bảo chị: “Có khi bác sĩ cứ làm quá lên để ăn tiền, rồi bảo em mua thυốc nọ thυốc kia, chứ cả nhà đều ăn thế, có sao đâu?”.
Chị không nhịn được nữa, gào lên: “Cả nhà ăn thế cái gì, bao nhiêu năm cái gì ngon nhất là đàn ông ăn, một miếng da anh có bao giờ phải ăn? Mà anh nói cả nhà? Anh đã bao giờ phải ăn đồ thừa, đồ cũ bữa nào?
Cam em mua về, bà bảo phải để dành vắt cho anh, cho ông nội, cho các con, phụ nữ chẳng cần cầu kỳ. Thế em không đi làm à? Em không vất vả à? Hay là đàn bà thì không phải con người?”.
Mẹ chồng chị lần đầu tiên thấy chị như vậy, bà dỗi bảo chị láo. Chồng chị thiếu chút nữa vung tay lên cho chị một cái bạt tai, may mà phút cuối anh kiềm chế được. Anh bỏ đi làm. Tối về, bà nội dỗi không ăn cơm, anh bảo chị phải xin lỗi bà.
Chị nói chị không làm gì sai, không có gì phải xin lỗi. Bà khổ, chị biết, nhưng không thể bắt chị và con gái chị cũng khổ giống như bà. Quan điểm của bà chị không đồng tình, sự vô tâm của anh không phải điều chị chờ đợi trong cuộc hôn nhân này. Nếu anh cảm thấy chị quá đáng, có thể viết đơn ly hôn, chị ký.
Lần đầu tiên anh thấy chị thách thức anh, chẳng chần chừ anh viết đơn luôn và nói: “Nếu cô không xin lỗi mẹ tôi, thì tôi với cô chẳng còn gì để nói”.
Nước mắt chị chảy dài, chị cầm lá đơn ký ngay không suy nghĩ, rồi ngay lập tức chị thu dọn quần áo về nhà bố mẹ đẻ.
Bố mẹ đẻ thấy chị trở về, tiều tụy, hốc hác, tóc bạc đến một phần ba, ông bà hiểu rằng, chị đã trải qua rất nhiều trăn trở, mới quyết tâm kéo vali về nhà, bất chấp điều tiếng.
Chị thấy chị vẫn còn may mắn lắm khi vẫn còn nơi để trở về. Mẹ chồng chị, chị biết, bà sẽ không bao giờ cho phép con trai hạ mình xin lỗi vợ, càng không bao giờ gọi điện cho chị, khuyên nhủ, dù bà luôn nói thươпg chị hơn cả con gái, bởi vì bà từng bảo, đã đi thì đừng về, phải giữ cái thế nhà chồng, để nhà gái không coi thường được, chết cũng không cho con trai xin lỗi vợ.
Anh cũng gật gù thấy đúng. Nên bao nhiêu năm làm vợ chồng, chưa một lần anh xin lỗi chị, có chuyện gì anh chỉ lân la bắt chuyện làm lành, đối với anh thế đã là tốt lắm rồi. Anh kể từ nhỏ mỗi lần mẹ mắng, anh lại dỗi bỏ ăn cơm. Bà sợ anh gầy, ốm yếu lại dỗ dành, xin lỗi.
Giờ lấy vợ rồi, cãi nhau với chị, anh vẫn giữ thói quen bỏ ăn cơm, hoặc đi nhậu thật khuya mới về. Mẹ anh lo cho sức khỏe con trai, lần nào cũng giục bắt chị gọi điện cho anh về, rồi bảo phải nhịn chồng, xin lỗi chồng, chồng mình chứ ai mà so đo hơn thiệt.
Hỏi rằng, chị có buồn không? Có cô đơn không? Có chứ. Chị có thươпg các con không? Có chứ. Chị cũng muốn cho các con có được một gia đình đầy đủ, ấm áp. Trong gia đình ấy luôn đầy ắp, tiếng cười, sự quan tâm, mỗi một thành viên đều quan trọng. Nhưng chị không làm được.
Chị hiểu rằng nếu chị cứ thỏa hiệp, chị sẽ trở thành một bà mẹ chồng y như mẹ chồng chị sau này. Đến giờ bà vẫn lặng lẽ khóc mỗi khi ông quát nạt bà trước mặt các con, hoặc ông giận dỗi bà bỏ đi chơi qua đêm từ ngày ông bà còn trẻ, để mặc bà với con nhỏ ốm sốt.
Anh thường kể với chị sự chịu đựng vĩ đại của bà và nói rằng: “Chị sướng hơn bà nhiều lắm, vì ít ra anh không tệ như thế!”.
Chị quyết định ly hôn. Mặc kệ mọi người bảo chị cố chấp, bảo chị ích kỷ, mặc kệ mẹ chồng đi rêu rao khắp nơi chị đòi bỏ chồng chỉ vì miếng da gà.
Chị thì chị nghĩ cũng nhờ miếng da gà mà chị biết vị trí của mình ở đâu trong gia đình. Cũng nhờ miếng da gà mà chị hiểu chị cần sống khác đi, cần yêu thươпg bản thân mình trước nhất.
Để ít ra sau này con gái chị, sẽ không vì một miếng da gà mà phải chịu đựng, chôn vùi tuổi thanh xuân, chỉ duy nhất diễn ra một lần.
Tác giả: Giang Đinh

Chi phí chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư 2024

0

Hiện nay, khi dân số tiếp tục tăng và đất ở có giới hạn nên nhu cầu chuyển chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư tăng cao. Năm 2024, chi phí chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư là bao nhiêu?

Hiện nay, khi dân số tiếp tục tăng và  đất ở có giới hạn nên nhu cầu chuyển chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư tăng cao. Năm 2024, chi phí chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư là bao nhiêu?

Điều kiện chuyển đổi đất nông nghiệp lên thổ cư năm 2024

Căn cứ Điểm d Khoản 1 Điều 57 Luật  Đất đai 2013, hộ gia đình, cá nhân muốn chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư (đất ở) phải được phép của Ủy ban nhân dân cấp huyện nơi có đất (huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh, thành phố thuộc thành phố trực thuộc trung ương).

Theo đó, Ủy ban nhân dân cấp huyện có thẩm quyền cho phép chuyển mục đích sử dụng đất đối với hộ gia đình, cá nhân nhưng không phải “toàn quyền” quyết định mà phải căn cứ vào kế hoạch sử dụng đất hàng năm của cấp huyện đã được cơ quan nhà nước có thẩm quyền phê duyệt và nhu cầu sử dụng đất được thể hiện trong đơn xin chuyển mục đích sử dụng đất (sẽ thẩm định sau khi nhận hồ sơ).

Điều kiện chuyển đổi đất nông nghiệp lên thổ cư năm 2024

Điều kiện chuyển đổi đất nông nghiệp lên thổ cư năm 2024

Chi phí chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư

* Tiền sử dụng đất

Tiền sử dụng đất là khoản tiền nhiều nhất khi chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư (đất ở). Khoản tiền này sẽ phụ thuộc vào tình hình cụ thể của mảnh đất.

+ Trường hợp 1: Chuyển từ đất vườn, ao trong cùng thửa đất có nhà ở (đất ở và đất nông nghiệp xen lẫn với nhau trong cùng thửa đất)

Điểm a khoản 2 Điều 5 Nghị định 45/2014/NĐ-CP quy định:

“Chuyển từ đất vườn, ao trong cùng thửa đất có nhà ở thuộc khu dân cư không được công nhận là đất ở theo quy định tại Khoản 6 Điều 103 Luật Đất đai sang làm đất ở; chuyển từ đất có nguồn gốc là đất vườn, ao gắn liền nhà ở nhưng người sử dụng đất tách ra để chuyển quyền hoặc do đơn vị đo đạc khi đo vẽ bản đồ địa chính từ trước ngày 01 tháng 7 năm 2004 đã tự đo đạc tách thành các thửa riêng sang đất ở thì thu tiền sử dụng đất bằng 50% chênh lệch giữa tiền sử dụng đất tính theo giá đất ở với tiền sử dụng đất tính theo giá đất nông nghiệp tại thời điểm có quyết định chuyển mục đích của cơ quan nhà nước có thẩm quyền.”

Tiền sử dụng đất là khoản tiền nhiều nhất khi chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư (đất ở). Khoản tiền này sẽ phụ thuộc vào tình hình cụ thể của mảnh đất

Tiền sử dụng đất là khoản tiền nhiều nhất khi chuyển đất nông nghiệp sang đất thổ cư (đất ở). Khoản tiền này sẽ phụ thuộc vào tình hình cụ thể của mảnh đất

Nếu thuộc trường hợp trên thì tiền sử dụng đất tính theo công thức sau:

Tiền sử dụng đất phải nộp = 50% x (Tiền sử dụng đất tính theo giá đất ở – Tiền sử dụng  đất tính theo giá đất nông nghiệp)

+ Trường hợp 2: Chuyển từ đất nông nghiệp được nhà nước giao không thu tiền sử dụng đất sang đất ở (xem trong phần nguồn gốc sử dụng đất tại trang 2 của Giấy chứng nhận sẽ biết khi nào là đất nông nghiệp được nhà nước giao không thu tiền sử dụng đất).

Điểm b khoản 2 Điều 5 Nghị định 45/2014/NĐ-CP quy định như sau:

“Chuyển từ đất nông nghiệp được Nhà nước giao không thu tiền sử dụng đất sang đất ở thì thu tiền sử dụng đất bằng mức chênh lệch giữa tiền sử dụng đất tính theo giá đất ở với tiền sử dụng đất tính theo giá đất nông nghiệp tại thời điểm có quyết định chuyển mục đích của cơ quan nhà nước có thẩm quyền”.Theo đó, tiền sử dụng đất trong trường hợp này được tính theo công thức sau:

Tiền sử dụng đất phải nộp = (Tiền sử dụng đất tính theo giá đất ở – Tiền sử dụng đất tính theo giá đất nông nghiệp)

* Lệ phí cấp Giấy chứng nhận

– Đối tượng áp dụng: Nộp lệ phí trước bạ khi được cấp Giấy chứng nhận mới.

– Mức nộp: Từ 100.000 đồng trở xuống/lần cấp.

* Lệ phí trước bạ

– Đối tượng phải nộp: Đa số các trường hợp không phải nộp, chỉ áp dụng đối với trường hợp cấp Giấy chứng nhận mà được miễn lệ phí trước bạ, sau đó được chuyển mục đích sử dụng đất mà thuộc diện phải nộp lệ phí.

– Cách tính lệ phí trước bạ:

Lệ phí trước bạ = (Giá đất tại bảng giá đất x Diện tích) x 0.5%

* Phí thẩm định hồ sơ

Phí thẩm định hồ sơ do Hội đồng nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương quy định nên:

– Không phải tỉnh thành nào cũng thu loại phí này.

– Nếu có thu thì mức thu giữa các tỉnh thành là không giống nhau.

Hai 2 chồng tôi làm nông cũng đủ ăn đủ tiêu. Gần đây hàng xóm nhà tôi có xây nhà lỡ xây lấn sang 8 phân đất, tôi xí xóa cho qua. Ai ngờ chiều hôm đó con gái tôi mang theo 1 tờ giấy về khiến vợ chồng tôi ch/e/t lặng với cách cư xử của hàng xóm

0

Cuộc đàm phán 2 gia đình bị thất bại, vợ chồng anh Huấn cay cú ra về. Anh trai tôi thấy mọi chuyện được giải quyết êm xuôi nên ở lại chơi một ngày thì quay trở về nhà.

Đầu năm vừa rồi, đất chỗ tôi đang sốt, mảnh đất nhà tôi mặt tiền đông dân cư, có người hỏi mua với giá 5 tỷ cho 200m2 mà tôi không bán. Vì bán rồi thì đất đai của tổ tiên sẽ không còn nữa, anh chị em mỗi khi về quê không có nơi trú chân.

Cùng thời điểm đó, anh Huấn hàng xóm của tôi xây nhà. Khi nhà anh ấy xây xong móng thì anh trai tôi về quê chơi và phát hiện nhà hàng xóm lấn sang đất của vợ chồng tôi 5 phân chiều ngang và dài 16m.

Anh tôi rất bức xúc, yêu cầu anh Huấn phải đập bỏ móng, xây lùi lại và trả lại đất cho gia đình tôi. Vợ chồng anh Huấn cũng sang đàm phán với chúng tôi rất tử tế. Anh ấy nói:

“Sự việc xảy ra ngày hôm nay là do lỗi của gia đình tôi, chúng tôi thành thật xin lỗi và mong mọi người thông cảm. Phần móng nhà tôi xây tổng tiền là 400 triệu, bây giờ mà phá đi trả lại 5 phân đất thì quá lãng phí. Vợ chồng tôi quyết định đền bù cho anh chị phần đất bị lấn chiếm là 100 triệu. Mong gia đình nhận số tiền đó và bán lại 5 phân đất cho chúng tôi”.

Trong khi vợ chồng tôi đang suy nghĩ thì anh trai tôi yêu cầu nhà hàng xóm đền bù 300 triệu cho phần đất chiếm dụng đó. Nghe anh tôi đưa ra số tiền đó mà cả hai gia đình đều sợ tái mặt.

Vợ chồng anh Huấn cũng sang đàm phán với chúng tôi rất tử tế. (Ảnh minh họa)

Vợ chồng anh Huấn cũng sang đàm phán với chúng tôi rất tử tế. (Ảnh minh họa)

Đất quý giá thật đấy nhưng không thể vì chút đất mà mất hết tình người thế được. Tôi không muốn để anh em mâu thuẫn nên không phản đối ý kiến của anh ấy. Trước mặt hàng xóm tôi nói:

“Em đồng ý với đề nghị của anh trai, vợ chồng anh Huấn cứ thế mà thực hiện. Không làm được thì trả lại nguyên hiện trạng đất cho gia đình tôi”.

Cuộc đàm phán 2 gia đình bị thất bại, vợ chồng anh Huấn cay cú ra về. Anh trai tôi thấy mọi chuyện được giải quyết êm xuôi nên ở lại chơi một ngày thì quay trở về nhà.

Sau khi anh trai đi thì tôi qua nhà anh Huấn để nói lại mọi chuyện cho anh ấy rõ. Tôi bảo:

“Đất là của bố mẹ để lại cho, anh em không ai về quê nên để lại cho vợ chồng tôi sử dụng. “Vuốt mặt cũng phải nể mũi”, thế nên hôm trước anh cả nói gì tôi cũng nghe để anh em vui vẻ. Bây giờ anh tôi đi rồi, anh chị cứ tiếp tục xây nhà, chúng tôi không bắt 2 người đền bù tiền gì hết. Hàng xóm tắt lửa tối đèn có nhau, lỡ xây quá sang chút đất có đáng là gì mà gây khó dễ cho nhau”.

Sau khi anh trai đi thì tôi qua nhà anh Huấn để nói lại mọi chuyện cho anh ấy rõ. (Ảnh minh họa)

Sau khi anh trai đi thì tôi qua nhà anh Huấn để nói lại mọi chuyện cho anh ấy rõ. (Ảnh minh họa)

Nghe được những lời tôi nói thế, vợ anh Huấn mừng rơi nước mắt nói:

“Chúng tôi tích lũy cả đời mới có tiền xây nhà. Hôm trước nghe gia đình anh đòi tiền đền bù lớn thế cả đêm tôi không ngủ được, chồng tôi còn từ bỏ ý định xây nhà. Ơn này của anh chị rất lớn, cả đời chúng tôi không trả hết nợ”.

Từ sau ngày đó, mối quan hệ giữa 2 gia đình càng khăng khít hơn. Tuần trước, anh Huấn bất ngờ đưa con trai sang và làm mối cho con gái tôi. Vợ chồng chúng tôi vô cùng ngạc nhiên.

Con trai anh Huấn học rất giỏi, được công ty nước ngoài đến trường mời làm việc. Đi làm được một năm nay, nghe nói lương hơn 30 triệu một tháng. Nhìn cậu ấy chững chạc có tướng làm quan, con tôi làm sao xứng.

Con gái tôi học trung cấp, hiện đang bán hàng trong siêu thị, thu nhập dưới 10 triệu. Sự cách biệt về học vấn trình độ và thu nhập của 2 đứa quá lớn, tôi không dám gả con gái cho con trai anh Huấn.

Không ngờ cậu con trai anh ấy nhanh nhảu mồm miệng nói:

“Ngày cô chú tặng bố mẹ cháu 5 phân đất làm cháu rất nể phục. Bố mẹ tốt thì sẽ sinh ra những đứa con tốt hiểu chuyện. Vì thế cháu đã để ý con gái chú từ ngày đó. Hôm nay cháu dẫn bố mẹ qua để xin phép cô chú cho chúng cháu qua lại tìm hiểu nhau”.

Thì ra việc làm nhỏ của tôi đã giúp con gái tôi tìm được mối tốt. Nhưng tôi không biết bọn trẻ có hợp nhau không nữa?

Ông bà ngoại tôi sinh tận 7 người con, 2 trai 5 gái. Mẹ tôi xếp thứ ba, nên tôi cũng được làm chị của một đàn em họ lít nhít. Những năm tháng tuổi thơ của tôi trôi qua rất hạnh phúc, dù ngh;èo đ;ói nhưng đầy ắp kỉ niệm vui bên ông bà và hội anh chị em nhà ngoại. Lúc ông ngoại m;ất đi thì bà ngoại cũng bị li;ệt nửa người nên 6 người con đều thay nhau chăm sóc, chỉ có dì út ở xa là không về chăm bà được nên thỉnh thoảng gửi ti;ền. Ít lâu sau dì út l;y h;ôn dọn về sống với bà, dì nhận phần chăm bà còn những người còn lại gửi ti;ền mỗi tháng chục triệu cho dì. Nhưng sự thật dì không thương bà đến mức ấy. Bình thường ai đến gặp bà đều báo trước cho dì út, nhưng nay tôi với mẹ tiện đường đi viện về mang thêm thu;ốc bổ cho bà nên tự mở cửa vào luôn. Đúng lúc ấy dì út đang ngồi nói chuyện điện thoại, mẹ con tôi s;ốc ng;a;ng khi nghe những câu t;ệ b;ạc thốt ra từ chính miệng của dì. Tôi lạnh hết cả s;ống lưng khi hiểu ra toàn bộ sự thật..Tôi vội lật chăn lên, cảnh tượng bên dưới khiến chúng tôi cùng bật khóc………Đọc tiếp dưới bình luận

0

Chuyến viếng thăm bất ngờ trở thành cơn ác mộng khi mẹ tôi phát hiện ra sự thật về dì út.

Ngày tôi còn nhỏ, mỗi khi bố mẹ chuẩn bị gửi 2 chị em để đi làm, tôi luôn đòi sang ngoại chơi vì bên ấy đông anh chị em họ. Bên nội neo người nên tôi chẳng có ai chơi cùng cả, chỉ có bên ngoại đông vui và nhiều đồ ăn ngon thôi.

Ông bà ngoại tôi sinh tận 7 người con, 2 trai 5 gái. Mẹ tôi xếp thứ ba, nên tôi cũng được làm chị của một đàn em họ lít nhít. Những năm tháng tuổi thơ của tôi trôi qua rất hạnh phúc, dù nghèo đói nhưng đầy ắp kỉ niệm vui bên ông bà và hội anh chị em nhà ngoại.

Bà hay vặt ổi và mít non trong vườn để chúng tôi chấm muối ăn. Đứa nào cũng ăn tham nên tranh nhau bới cái mẹt của bà để được miếng ngon miếng to. Ăn vặt xong thì đợi ông ngoại đi làm đồng về, sẽ có ít ngô đỗ lạc thừa mót ở ngoài ruộng, kèm theo đống quả dại ông bẻ ở đâu đó mang về cho đàn cháu thơ. Dù toàn thứ bán chẳng ai mua nhưng với bọn tôi thì nó ngon vô cùng.

Mấy anh chị em chúng tôi rất thân thiết với ông bà ngoại vì họ hiền lành và yêu thương con cháu. Chúng tôi đều hứa với nhau rằng lớn lên sẽ cùng phụng dưỡng ông bà, góp tiền xây nhà cho ông bà ở, đền đáp lại những ngày tháng được ông bà chăm lo. Nhưng chưa kịp làm tân gia thì ông ngoại tôi mất sớm, chỉ còn một mình bà ngoại sống trong căn nhà to.

Có con đàn cháu đống nên về già bà ngoại tôi không phải lo cơm ăn áo mặc. Trừ dì tư lấy chồng xa, còn lại 6 người con của ngoại đều ở gần hết, thay phiên nhau qua chăm sóc bầu bạn với bà khi tuổi già. Bà gần 70 tuổi vẫn khoẻ mạnh đi chơi khắp nơi, còn đủ sức trông mấy đứa chắt nữa. Bác cả tôi được lên chức ông sớm, thành ra bây giờ họ ngoại nhà tôi đông đúc vô cùng, xếp hàng chụp ảnh cũng đủ tứ đại đồng đường luôn.

Cứ tưởng ngoại sẽ tận hưởng tuổi già viên mãn như thế đến cuối đời, nhưng đùng cái 4 tháng trước bà gặp tai bay vạ gió rồi bị liệt nửa người. Khi nghe tin bà bị nạn, cả nhà tôi đều sốc và lo lắng. Nghe bác sĩ nói bà sẽ phải nằm một chỗ hết phần đời còn lại thì ai cũng rơi nước mắt. Chỉ có mỗi bà ngoại lạc quan an ủi ngược lại con cháu, khuyên mọi người cứ bình tĩnh thoải mái vì bà vẫn còn sống chứ chưa đến lúc đoàn tụ cùng ông ngoại.

Sau cuộc họp gia đình thì mọi người quyết định sẽ chia ngày chăm bà luân phiên. Dì tư ở xa không về thường xuyên nên tự nguyện gửi thêm tiền đóng góp, còn lại thì các con của bà chia nhau mỗi người trông 1-2 hôm.

Đưa dì út mỗi tháng 10 triệu chăm mẹ già bị liệt, mẹ tôi bật khóc tức giận khi lật chiếc chăn của bà ngoại lên- Ảnh 1.

Được khoảng 1 tháng thì lại xảy ra biến cố mới. Dì út của tôi ly hôn chồng nên dọn về nhà đẻ. Lúc ấy dì cũng bỏ việc ở công ty cũ, rảnh rang không bận gì nên chủ động nhận chăm bà toàn thời gian luôn. Cả nhà đều ngạc nhiên vì không hiểu sao dì lại sốt sắng nhận phần vất vả thế, song dì út bảo các anh chị cứ góp thêm vài đồng đưa cho dì coi như thuê giúp việc, dì cũng có chút tiền ăn uống vậy là ổn.

 

Nghe hợp lý nên mẹ tôi và những người khác đồng ý luôn. Thi thoảng mọi người cũng ghé qua phụ dì vài buổi để dì đi chợ búa, cà phê bạn bè nọ kia.

Ai cũng nghĩ dì út làm vậy vì thương bà, muốn báo hiếu với bà. Nhưng sự thật hoá ra không phải vậy. Dì nhận phần chăm bà vì mục đích riêng, nếu không phải mẹ tôi đột ngột qua thăm thì chẳng ai phát hiện ra ý đồ thâm sâu của dì.

Từ lúc nằm liệt giường thì việc giao tiếp của bà cũng gặp khó khăn, thành ra có nhiều chuyện bà muốn nói cũng không được. Dì út đã lợi dụng điều đó để đe doạ bà ngoại, âm mưu bắt bà lập di chúc để lại hết tài sản cho dì với lý do con gái út tận tình chăm sóc mẹ bị liệt. Dì đã soạn sẵn tờ di chúc ấy, nhưng bà ngoại luôn nắm chặt tay không chịu kí nên dì chưa đạt được mục đích.

Mỗi lần có người đến thăm, bà ngoại đều tìm cách tiết lộ sự thật nhưng dì út cứ kè kè theo dõi nên không thành. Mãi đến hôm nay khi tôi với mẹ qua nhà thăm đột xuất không báo trước thì bà ngoại mới được giải thoát khỏi cô con út ghê gớm.

Bình thường ai đến gặp bà đều báo trước cho dì út, nhưng nay tôi với mẹ tiện đường đi viện về mang thêm thuốc bổ cho bà nên tự mở cửa vào luôn. Đúng lúc ấy dì út đang ngồi nói chuyện điện thoại, mẹ con tôi sốc ngang khi nghe những câu tệ bạc thốt ra từ chính miệng của dì.

– Anh cứ thong thả đi chơi đi, đợi mấy nữa em ép được mẹ kí tờ di chúc, lấy được cái nhà này xong thì anh về ở với em, không phải chui rúc trong cái nhà nghỉ bé tí ấy nữa. Thằng chồng cũ của em vẫn đi tìm anh đấy, đừng có ló mặt ra kẻo nó bắt được.

Tôi lạnh hết cả sống lưng khi hiểu ra toàn bộ sự thật. Không phải chồng cũ ngoại tình nên dì út ly hôn, mà chính dì có bồ nên mới bỏ lại các con để chạy về đây! Đã vậy dì còn lên kế hoạch cướp nhà của bà ngoại nữa. Bao năm qua tôi không hề biết bản chất thật của dì, mẹ tôi cũng không tin nổi người phụ nữ mưu mô này là em gái ruột.

Nghe lỏm được một khúc điện thoại xong mẹ con tôi rón rén đi vào phòng bà ngoại. Thấy chúng tôi xong bà ngoại liền chảy nước mắt, miệng mấp máy như muốn nói gì. Mẹ tôi vội lật chăn lên, cảnh tượng bên dưới khiến chúng tôi cùng bật khóc.

Gọi điện nhắc chị gái đến giỗ mẹ nhưng gặp người lạ nghe máy, còn tiết lộ một tin bất ngờ khiến tôi muốn lịm đi

Nước thải và chất bẩn dính chặt vào người bà, ướt cả giường mà dì út chẳng thèm thay! Trời lạnh như thế này mà dì chỉ cho bà mặc cái áo len mỏng dính, bà khát nước cũng không thể uống vì cạnh giường chẳng có gì cả. Không biết dì đã bỏ mặc bà một mình bao lâu khiến bà phải chịu đựng tình cảnh khủng khiếp này.

Mẹ run rẩy bảo tôi gọi điện cho tất cả họ hàng cùng đến đây ngay. Tôi quay video lại làm bằng chứng, đợi mọi người đến đông đủ thì sẽ hỏi dì út tại sao lại để bà khổ sở như thế.

Không ngoài dự đoán của tôi với mẹ, dì út chối bay biến việc chăm bà cẩu thả. Mỗi tháng mọi người đưa cho dì tận 10 triệu, đồ ăn thức uống thì được tiếp tế liên tục, dì chẳng phải đi đâu ngoài việc đút cơm và vệ sinh thay đồ cho bà. Cùng là anh chị em ruột với nhau nên mọi người đưa dì số tiền cao gấp đôi lương dì đi làm công nhân hồi trước. Vậy mà dì lại đối xử tệ với chính mẹ ruột như thế. Lúc có mặt người khác thì dì giả vờ chăm sóc bà tử tế, khi còn mỗi dì ở cùng bà thì dì mặc kệ bà luôn. Chẳng biết lúc dì đưa tiền bao nuôi nhân tình thì có nghĩ đến người thân ruột thịt không nữa?

Bị chỉ trích nhiều quá nên dì út nổi khùng lên. Dì không che giấu bản tính của mình nữa, xổ ra hết ấm ức trong lòng khiến cả nhà đều sốc. Dì bảo bà có 7 người con nhưng ai cũng kêu bận, lấy cớ gia đình rồi công việc nọ kia, thế nên dì nhận trông bà cả ngày thì mọi người phải biết ơn dì chứ. Mẹ tôi ngắt lời dì một cách lạnh lùng, bảo chuyện gì ra chuyện ấy, mẹ không cho phép dì lôi anh chị em ra để biện minh cho hành động bất hiếu của mình.

Sau cuộc nói chuyện dài đằng đẵng, bác cả quyết định mời cô út ra khỏi nhà và sắp xếp lại lịch chăm nom bà như cũ. Cô út bị ép dọn đồ đi nên căm tức lắm, cô đứng ngoài đường chửi bới ầm ĩ một lúc lâu khiến hàng xóm xung quanh xúm vào bàn tán. Chỉ tội bà ngoại tôi, nằm liệt một chỗ nhìn con cái quay lưng với nhau trong đau xót…

Chồng m:ất, tôi mới 28t nhưng quyết ở vậy chăm bố chồng 60. Thời gian sau tôi có mang th::a:i, cả làng ai cũng ch::ử:i: “M::à::y định để chồng đội m::ồ sống dậy à”. Ngày tôi sinh con, hàng xóm kéo nhau sang d:òm mặt xem có giống bố chồng không, ai ngờ lại giống chồng tôi như đúc. Đến lúc này tôi mới đưa ra….

0

Một cô con dâu chồng chết 5 năm bỗng nhiên bụng to thì tất nhiên là sẽ mang nhiều tai tiếng và người ta cho rằng cái thai trong bụng Hà chính là của bố chồng cô.

Yêu nhau hơn 7 năm thì Hà và Đăng mới nên nghĩa vợ chồng, cứ tưởng hai người sẽ sống với nhau đến đầu bạc răng long. Ấy thế nhưng số phận trêu đùa Hà khi cưới hơn 1 năm thì Đăng bị tai nạn qua đời. Giây phút đó Hà như chết lặng đi, ngày người ta bỏ quan tài Đăng dưới duyệt thì Hà lao đến đòi chết theo chồng. Người ta phải khuyên ngăn mãi thì Hà mới bình tĩnh lại.

– Chồng chết rồi nhưng cháu còn trẻ vẫn phải sống tiếp. Để cho thằng Đăng nó đi thanh thản đi cháu ạ. Rồi thời gian sẽ làm lành mọi vết thương.

Cứ vậy trong căn nhà nhỏ chỉ còn Hà với người bố chồng năm nay cũng đã hơn 60 tuổi. Thương con dâu nên đúng 1 năm ngày giỗ của con trai thì ông Hùng ( bố chồng Hà )nhìn lên bàn thờ rồi nói với Hà.

– Mộ Đăng cũng xanh rồi…chuyện buồn giờ cũng bớt. Con còn trẻ…bố không muốn con sống 1 mình thờ chồng. Thằng Đăng chắc cũng không muốn thế. Nếu con đã có người thương thì cứ kết hôn lần 2 đi con.

– Bố đừng nói vậy. Con không muốn lấy ai cả, anh Đăng mất rồi…con phải ở lại chăm sóc cho bố. Bố già rồi sao ở một mình được, xin hãy để con được làm đứa con dâu hiếu thảo.

Nghe Hà nói vậy mà ông Hùng rớm nước mắt, thật sự thì nhìn con dâu trẻ mà phải sống với lão già như mình thì ông cũng đau lòng lắm. Năm nay ông cũng đã có tuổi không còn sống được bao lâu nữa. Đến khi đó Hà lại có tuổi sợ lỡ mất chuyện duyên số. Thế nhưng con dâu đã quyết vậy thì ông Hùng cũng tôn trọng.

Kể ra thì ông Hùng cũng phải cảm ơn Hà nhiều vì nếu không có con dâu thì ông thật sự sống tuổi già trong cô đơn. Người ngoài nhìn vào ai cũng hết lời khen ngợi.

Chồng mất, con dâu ở vậy chăm bố chồng nhưng bất ngờ có thai, hàng xóm ai cũng chửi nhưng biết lí do thì im bặt - Ảnh 1

Ảnh minh họa: Internet

– Ông Hùng đúng là ăn ở có phước nên mới có được nàng dâu hiếu thảo như vậy. Chả bù cho con dâu tôi…cứ cãi bố mẹ chồng nhem nhẻm.

Cứ tưởng mọi chuyện tốt đẹp, ấy thế mà sau 5 năm ở vậy chăm bố chồng thì người ta bỗng thấy Hà có thai. Một cô con dâu chồng chết 5 năm bỗng nhiên bụng to thì tất nhiên là sẽ mang nhiều tai tiếng và người ta cho rằng cái thai trong bụng Hà chính là của bố chồng cô.

– Trời đất, đúng là loạn luân mà. Ai đời chồng chết giờ lại đi ngoại tình với bố chồng hả?

Nghe những lời nói đó thì cả ông Hùng và Hà đều không có bất cứ giải thích gì càng khiến cho mọi người tin rằng hai người có dan díu với nhau. Mỗi lần Hà ra đường người ta đều chửi rửa cô thậm tệ.

– Mày định để chồng đội mồ đấy hả? Sống phải có dĩ diện chứ? Thiếu thốn thì ra ngoài tìm đàn ông mà cưới ai đời đi ở với bố chồng.

Thế rồi sau 9 tháng 10 ngày thì Hà cũng trở dạ và sinh một đứa con trai kháu khỉnh. Ngày cô bế đứa con về thì hàng xóm ai cùng tò mò sang xem có phải nó giống ông Hùng không. Ấy thế nhưng lúc nhìn đứa bé thì giống với Đăng như hai giọt nước. Đến lúc này mọi người mới nghe Hà khóc nức nở kể sự thật, hóa ra sau 5 năm chồng mất thì một lần đi khám bệnh cô mới nhớ ra rằng chồng mình từng đến viện làm các xét nghiệm cần thiết để làm thủ tục gửi “con giống”.

Và rồi Hà quyết định đến viện thụ tinh với mẫu tinh dịch của chồng vì cô muốn có được đứa con của chồng để làm niềm an ủi. Dù biết rằng một mình nuôi con vất vả nhưng Hà vẫn chấp nhận vì cô muốn mỗi lần nhìn thấy con trai coi như có sự hiện diện của chồng. Nghe sự thật ai nấy đều cấm nín và thương Hà nhiều hơn.

Năm nay ăn nên làm ra nên tôi đã ngỏ ý xây nhà mới tặng bố mẹ chồng vừa đúng dịp TẾT ăn tân gia luôn, ông bà ngày ngày sống trong căn nhà ọp ẹp có thể s-ập bất cứ lúc nào tôi cũng chẳng cam lòng. Hôm về nhà mới, khi cả nhà đang ngồi làm lễ, mẹ sai tôi xuống bếp lấy một đĩa muối gạo đi rải ngoài đường, vừa mở tủ bếp thì tôi chóa-ng vá-ng khi thấy tờ A4 rơi ra từ tủ bếp…

0

Tết năm nay đến sớm hơn tôi tưởng, không phải bởi thời gian trôi nhanh, mà vì niềm vui rộn ràng trong lòng tôi khi cả nhà chuẩn bị dọn về ngôi nhà mới. Đây không chỉ là tổ ấm mới mà còn là món quà tôi và chồng dành tặng bố mẹ chồng – những người đã hy sinh cả đời cho chúng tôi.

Từ ngày về làm dâu, mỗi khi nhìn thấy căn nhà cũ kỹ của bố mẹ chồng, lòng tôi nặng trĩu. Mưa thì dột, nắng thì nóng hầm hập, gió thổi là nghe tiếng kêu răng rắc từ những cây cột mục nát. Tôi thường tự nhủ: “Một ngày nào đó, mình phải xây cho bố mẹ một ngôi nhà thật khang trang.” Năm nay, nhờ làm ăn thuận lợi, ước mơ ấy đã thành hiện thực.

Ngày về nhà mới, mọi người đều tất bật. Bố mẹ chồng tôi mừng đến rơi nước mắt. Căn nhà khang trang với tường trắng, mái ngói đỏ tươi, nội thất đầy đủ, khiến ai nấy đều phải xuýt xoa. Hôm ấy, nhà tôi tổ chức lễ cúng tân gia, mong mọi điều may mắn sẽ đến với tổ ấm mới.

Trong lúc làm lễ, mẹ chồng tôi nhẹ nhàng dặn:
“Con xuống bếp lấy một đĩa muối gạo rải ngoài sân cho đủ lễ nhé.”
Tôi vui vẻ nhận lời, nhanh chóng đi xuống bếp. Nhưng khi mở tủ để tìm đĩa muối, một tờ giấy A4 từ trên kệ rơi xuống, lơ lửng trong không trung trước khi đáp xuống sàn. Tôi cúi xuống nhặt lên, lòng đầy thắc mắc.

Tờ giấy trông có vẻ cũ, mép giấy đã ngả vàng. Tôi định cất lại vào tủ mà không nhìn kỹ, nhưng những dòng chữ viết tay nguệch ngoạc bằng bút mực đã thu hút ánh mắt tôi.
“Gửi con trai và con dâu tương lai…”

Tim tôi khựng lại. Đó là nét chữ của bố chồng, nhưng điều kỳ lạ là tờ giấy này đã được viết từ rất lâu. Tôi đọc tiếp, từng dòng từng chữ như xoáy vào lòng:

“Nếu một ngày nào đó, các con có thể xây dựng một ngôi nhà mới, thì bố mẹ cũng mãn nguyện lắm rồi. Nhưng có vài điều các con cần biết. Ngôi nhà cũ này không chỉ là nơi trú ngụ, mà còn là nơi chất chứa bao kỷ niệm. Đừng vội vứt bỏ mọi thứ ở đây, vì bên trong căn nhà cũ ấy, có một bí mật mà bố mẹ chưa từng kể với ai…”

Tôi sững sờ. “Bí mật gì cơ?” Tò mò, tôi lật tờ giấy lại nhưng chẳng có gì thêm. Tâm trí tôi rối bời, tự hỏi liệu điều này có liên quan gì đến căn nhà cũ?

Sau buổi lễ, tôi lấy hết can đảm hỏi bố chồng. Ông nhìn tôi hồi lâu, ánh mắt như chìm vào ký ức xa xăm. Cuối cùng, ông nói:
“Bí mật đó không quan trọng đâu con. Bố mẹ chỉ mong các con sống hạnh phúc là đủ rồi.”
Nhưng ánh mắt trốn tránh của ông lại khiến tôi càng thêm nghi hoặc. Tôi quyết định tìm hiểu mọi chuyện.

Tối hôm đó, sau khi mọi người đã yên giấc, tôi rủ chồng quay về ngôi nhà cũ để kiểm tra. Ban đầu, anh không đồng ý vì nghĩ đó chỉ là sự tưởng tượng của tôi. Nhưng sự kiên quyết trong ánh mắt tôi khiến anh không nỡ từ chối.

Căn nhà cũ tối tăm và lạnh lẽo. Chúng tôi mang theo đèn pin, lần mò khắp nơi. Từ căn bếp cũ đến góc phòng khách, mọi thứ đều phủ đầy bụi. Tôi cố gắng tìm kiếm manh mối, nhưng không có gì đặc biệt.

Khi gần như muốn bỏ cuộc, tôi tình cờ đá trúng một viên gạch lỏng lẻo dưới sàn. Lật viên gạch lên, tôi phát hiện một hốc nhỏ bên dưới. Trong đó là một chiếc hộp gỗ được bọc kín bằng vải đỏ.

Chồng tôi mở chiếc hộp ra. Bên trong là một tập giấy cũ kỹ và một tấm ảnh đen trắng. Tấm ảnh chụp một người phụ nữ trẻ đứng cạnh một người đàn ông, trông giống bố chồng tôi khi còn trẻ, nhưng người phụ nữ đó không phải mẹ chồng.

Ngoài tấm ảnh, có một lá thư. Chồng tôi đọc to:
“Gửi con trai yêu quý. Nếu con đọc được lá thư này, nghĩa là bố đã không còn cơ hội nói với con sự thật. Trước khi gặp mẹ con, bố từng yêu một người phụ nữ khác. Nhưng vì gia đình, bố mẹ không thể đến được với nhau. Bà ấy để lại cho bố một đứa con trai trước khi đi xa…”
Tôi chết lặng. Chồng tôi cũng không thốt nên lời.

Bố chồng tôi có một đứa con riêng? Điều này thật khó tin. Lá thư tiếp tục hé lộ rằng, người phụ nữ kia đã qua đời không lâu sau khi sinh con, và đứa trẻ được đưa vào cô nhi viện. Bố chồng tôi giữ bí mật này suốt cả đời, vì sợ rằng điều đó sẽ làm tổn thương mẹ chồng tôi.

Chồng tôi không nói gì thêm, nhưng ánh mắt anh đượm buồn. Có lẽ anh đang cố gắng chấp nhận sự thật rằng mình không phải là con trai duy nhất của bố.

Ngày hôm sau, chúng tôi quyết định đối diện với bố. Khi nhìn thấy chiếc hộp gỗ, ông trầm ngâm một lúc lâu trước khi thở dài:

“Bố không ngờ các con lại tìm thấy nó. Nhưng mọi chuyện đã là quá khứ. Dù thế nào, bố vẫn yêu thương các con như trước.”

Mẹ chồng tôi cũng được biết mọi chuyện. Bà không khóc, không trách móc, chỉ lặng lẽ nắm lấy tay bố và nói:

“Ai cũng có những góc khuất trong cuộc đời. Quan trọng là hiện tại và tương lai của chúng ta.”

Tết năm đó, chúng tôi không chỉ đón mừng năm mới mà còn đón nhận những thay đổi lớn lao trong gia đình. Ngôi nhà mới trở thành nơi bắt đầu của sự hòa thuận và yêu thương, dù quá khứ có ra sao. Tôi hiểu rằng, đôi khi điều quan trọng không phải là những bí mật được giữ kín, mà là cách chúng ta cùng nhau vượt qua chúng.

Câu chuyện kết thúc, nhưng tình yêu gia đình thì mãi mãi tồn tại.

Góa chồng từ sớm nên ngay sau khi con gái kết hô;;n, tôi đã chuyển đến sống cùng vợ chồng con ngay lập tức. Suốt 10 năm trời tôi đã tận tụy chăm sóc cho gia đình con gái, từ nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa đến trông nom cháu đều do một tay tôi làm. 2 đứa nó chỉ việc đi làm rồi về nhà nghỉ ngơi, vậy mà đêm lên tầng phơi quần áo thì nghe thấy con rể nhắc đến số tiền 150 triệu, thật không ngờ chúng nó tính toán tới vậy, sáng hôm sau tôi đưa ra một quyết định cho các con phải “nhớ đời”, chừa cái tội “v::ô ơ:n”…

0

Những lời nói của con rể khiến tôi sững sờ, nhưng điều khiến tôi đau đớn hơn là sự im lặng của con gái, dường như đồng tình với quyết định của chồng nó.

Tôi năm nay 69 tuổi. Góa chồng từ sớm, một mình tôi phải khó nhọc lắm mới nuôi con gái lớn khôn, thành người được.

Sau khi con gái kết hôn, tôi đã chuyển đến sống cùng vợ chồng con. Và trong suốt 10 năm qua, tôi đã tận tụy chăm sóc cho gia đình con gái, từ nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa đến trông nom cháu đều do một tay tôi làm.

Cuộc sống cứ êm ả trôi qua như thế, tôi cũng chẳng cầu mong gì hơn ngoài được sống bình yên bên con cháu nốt quãng đời còn lại. Tuy nhiên, khi sức khỏe của tôi ngày một suy giảm, một biến cố đã xảy ra.

Một hôm, tôi đang dọn dẹp nhà cửa thì đột nhiên ngất xỉu. Bác sĩ thông báo tôi cần phẫu thuật tim gấp, chi phí dao động khoảng 150 triệu.

Đây không phải là con số nhỏ, vì tôi không có lương hưu, không có nhiều tiền tiết kiệm vì số tiền bán đất trước đó đã cho vợ chồng con gái mua nhà rồi. Vợ chồng con gái mới làm ăn thua lỗ, chẳng còn được mấy đồng trong tay cả. Tuy nhiên, tôi luôn tin tưởng các con là người con có hiếu, sẽ không bao giờ bỏ mặc mẹ già, nhưng rồi tôi đã nhầm.

Trong suốt 10 năm qua, tôi đã tận tụy chăm sóc cho gia đình con gái. (Ảnh minh họa)

Hôm đó, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa con gái và con rể. Con gái muốn vét nốt số tiền tiết kiệm của gia đình, đi vay mượn thêm để lo viện phí cho tôi. Nhưng con rể lại muốn dùng số tiền đó mang đi đầu tư, vì đang có cơ hội làm ăn tốt.

Trong lúc cãi vã, con rể có nói một câu:

– Mẹ em đã lớn tuổi rồi, liệu có đáng để tốn vài trăm triệu chữa bệnh cho bà không? Phẫu thuật xong còn chi phí điều trị sau phẫu thuật nữa. Số tiền đó rất quan trọng với anh, với gia đình chúng ta. Anh đang có cơ hội làm ăn tốt. Nếu đánh mất cơ hội này, rất khó để có cơ hội khác. Giờ đi vay cũng không được, vì sổ đỏ chúng ta đã mang đi vay ngân hàng trước đó rồi.

Những lời nói của con rể khiến tôi sững sờ, nhưng điều khiến tôi đau đớn hơn là sự im lặng của con gái, dường như đồng tình với quyết định của chồng nó. Tôi không thể ngờ các con lại có thể từ bỏ việc cứu chữa mẹ vì tiền.

Tuyệt vọng, tôi nói thẳng với các con rồi quyết định rời khỏi nhà để không trở thành gánh nặng cho chúng nó. Nhưng khi tôi chuẩn bị rời đi, con gái đã chặn lại và khóc lóc xin lỗi:

– Mẹ, con sai rồi. Chúng con sẽ tìm cách lo liệu chi phí phẫu thuật. Xin mẹ hãy ở lại để chúng con chăm sóc mẹ.

Những lời nói của con rể khiến tôi sững sờ, nhưng điều khiến tôi đau đớn hơn là sự im lặng của con gái. (Ảnh minh họa)

Nhìn thấy sự hối lỗi trong mắt con gái, lòng tôi dịu lại. Con rể cũng tiến đến, chân thành xin lỗi:

– Mẹ, những gì con nói vừa rồi thật ích kỷ, là do con nhất thời hồ đồ. Con xin lỗi mẹ, mẹ tha thứ cho chúng con được không? Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn này, mẹ nhé?

Trước sự nài nỉ của con gái và lời xin lỗi của con rể, tôi đã rơi nước mắt và đồng ý ở lại. Sau đó, các con đã gom đủ tiền để tôi làm phẫu thuật. Ca phẫu thuật thành công và sức khỏe của tôi cũng dần hồi phục.

Qua việc này, các con cũng quan tâm tới tôi hơn, mọi người càng quý trọng nhau hơn, đồng thời cũng khiến tôi cảm nhận được hơi ấm gia đình. Còn về khoản nợ, tôi sẽ cố gắng trở thành chỗ dựa, làm hậu phương vững chắc cho các con yên tâm làm kinh tế, xông pha bên ngoài. Tôi tin, chỉ cần chăm chỉ cố gắng, gia đình chung sức đồng lòng thì nợ mấy cũng hết thôi.