Home Blog

10 tác dụng kì diệu với những người có thói quen uống cà phê vào buổi sáng

0

Nếu bạn là người có thói quen uống cà phê buổi sáng và đã duy trì nó đều đặn trong một thời gian thì xin chúc mừng, đó thật sự là một việc làm vô cùng tốt cho sức khỏe.

Các nhà khoa học đã phát hiện ra những tác dụng kì diệu của thói quen uống cà phê đều đặn sau bữa sáng. Điều này đã được các báo chí chính thống đăng tải, mình chia sẻ lại chi tiết trong bài viết dưới đây cho mọi người cùng biết nhé!

Tác dụng đầu tiên: Giảm nguy cơ mắc một số loại ung thư

Tất cả các nghiên cứu chỉ ra hàm lượng polyphenol cao trong cà phê và caffeine có thể ức chế sự phát triển của tế bào ung thư. Cà phê cũng kích thích sản xuất mật và giảm nồng độ estrogen, giảm nguy cơ ung thư, theo tạp chí khoa học Scitech Daily.

Tác dụng thứ hai: Bồi dưỡng trí não, tăng cường sự tập trung

Nhiều người uống cà phê vào buổi sáng để khởi động cơ thể. Nghiên cứu cho thấy, chất caffeine có trong cà phê có thể kích thích hệ thần kinh trung ương, cải thiện sự chú ý, thời gian phản ứng và trí nhớ của con người.

Ngoài ra, caffeine còn có thể thúc đẩy hoạt động của các tế bào thần kinh, giúp con người suy nghĩ và giải quyết vấn đề hiệu quả hơn. Vì vậy, uống một tách cà phê vào buổi sáng có thể giúp bạn xử lý nhiều công việc khác nhau và làm việc tốt hơn.

Tác dụng thứ ba: Cải thiện trí nhớ, làm chậm quá trình lão hóa não

Caffeine là chất kích thích hệ thần kinh làm tăng hoạt động của não. Lượng caffeine vừa phải có thể cải thiện sự tập trung, sự tỉnh táo và khả năng phản ứng cũng như khả năng ghi nhớ và học tập.

Uống cà phê đều đặn buổi sáng rất tốt cho sức khỏe, ảnh: dSD

Tác dụng thứ tư: Kiểm soát cân nặng

Uống cà phê vào buổi sáng cũng có thể giúp tăng cường trao đổi chất của bạn. Chất caffeine trong cà phê kích thích tiết ra adrenaline và norepinephrine, 2 loại hormone giúp con người đốt cháy chất béo và đường hiệu quả hơn trong thời gian ngắn, từ đó làm tăng mức năng lượng.

Ngoài ra, nghiên cứu cho thấy, caffeine cũng có thể làm tăng tỷ lệ trao đổi chất cơ bản, đồng nghĩa với việc con người tiêu thụ nhiều năng lượng hơn khi nghỉ ngơi. Vì vậy, uống cà phê vào buổi sáng có thể giúp bạn đốt cháy calo và kiểm soát cân nặng dễ dàng hơn.

Tác dụng thứ năm: Giảm nguy cơ mắc tiểu đường loại 2

Các nghiên cứu chỉ ra rằng 1 tách cà phê có thể làm giảm khoảng 8% nguy cơ phát triển bệnh tiểu đường, nếu uống nhiều hơn có thể giảm đến khoảng 30%. Nhờ cà phê chứa magiê và polyphenol, giúp điều chỉnh chuyển hóa glucose, theo Scitech Daily.

Tác dụng thứ sáu: Tốt cho gan và giảm các bệnh về gan

Theo một nghiên cứu của các nhà khoa học Anh, những người uống cà phê thường xuyên có nguy cơ mắc bệnh gan mãn tính thấp hơn. Các nhà nghiên cứu phân tích và so sánh dữ liệu giữa 384.818 người uống cà phê và 109.767 người không uống cà phê, theo dõi sức khỏe gan của họ trong khoảng thời gian 11 năm.

Kết quả, những người uống cà phê có nguy cơ mắc bệnh gan mãn tính thấp hơn 21%, nguy cơ mắc bệnh gan nhiễm mỡ thấp hơn 20%, nguy cơ tử vong vì bệnh gan mãn tính thấp hơn 49% so với những người không uống cà phê.

Tác dụng thứ bảy: Giúp sống lâu hơn

Nghiên cứu được thực hiện bởi Trường Y tế Công cộng T.H. Chan, Đại học Harvard (Mỹ), đã phát hiện ra rằng những người uống 3-5 tách cà phê mỗi ngày ít tử vong sớm hơn, theo nhật báo Anh Express.

Tác dụng thứ tám: Giúp tâm trạng vui vẻ hơn, giải tỏa stress, không bị trầm cảm

Ngoài việc cung cấp năng lượng, uống cà phê còn có thể cải thiện tâm trạng của con người. Caffeine kích thích não tiết ra dopamine, chất dẫn truyền thần kinh khiến con người cảm thấy vui vẻ.

Vì vậy, uống một tách cà phê nóng vào buổi sáng sẽ giúp bạn cảm thấy vui vẻ và thoải mái hơn.

Tác dụng thứ chín: Phát triển tương tác xã hội tốt hơn

Uống cà phê vào buổi sáng cũng có thể giúp thúc đẩy sự tương tác xã hội. Uống cà phê trong quán cà phê là cách giao tiếp xã hội rất phổ biến, nơi mọi người có thể hòa nhập, chia sẻ và trò chuyện, khiến con người cảm thấy thư thái, dễ chịu hơn, giúp loại bỏ căng thẳng, stress.

Trong quán cà phê, mọi người có thể kết bạn mới và giao tiếp với bạn bè cũ, khiến các hoạt động xã hội trở nên thú vị và thoải mái hơn.

Mặc dù cà phê có những công dụng tốt cho bạn, nhưng bạn cũng không nên lạm dụng loại thức uống này. Bạn chỉ nên uống với lượng vừa phải, nhằm mục đích đem lại những lợi ích cho cơ thể.

Tác dụng thứ 10: Giảm nguy cơ mắc bệnh Parkinson

Cũng giống như bệnh Alzheimer, bệnh Parkinson cũng chưa có phương pháp điều trị đặc hiệu, điều này khiến cho việc phòng bệnh trở nên quan trọng hơn nhiều. Những nghiên cứu đã cho thấy người uống nhiều cafe có nguy cơ mắc bệnh Parkinson thấp hơn từ 32-60% mà yếu tố chính là caffeine có trong cafe.

Bệnh Parkinson là bệnh lý thoái hóa thần kinh phổ biến thứ 2 trên toàn thế giới, chỉ xếp sau Alzheimer. Parkinson có thể khiến các tế bào thần kinh bị chết qua đó làm giảm khả năng dẫn truyền xung thần kinh do làm giảm lượng dopamine trong não.

https://www.webtretho.com/f/an-de-khoe-dep/10-tac-dung-ki-dieu-voi-nhung-nguoi-co-thoi-quen-uong-ca-phe-vao-buoi-sang

8 bước đăng ký, bấm biển xe qua VNeID áp dụng từ 2025 …

0
Từ 1/1/2025, Công an các đơn vị địa phương sẽ thực hiện tiếp nhận hồ sơ đăng ký xe lần đầu hoàn toàn trực tuyến đối với xe sản xuất, lắp ráp trong nước và xe nhập khẩu. Do đó, người dân có thể ở nhà, truy cập ứng dụng VNeID để thực hiện bấm biển số mà không phải đến cơ quan đăng ký xe.
8 bước đăng ký, bấm biển xe qua VNeID áp dụng từ 2025 ảnh 1
Từ 2025, người dân có thể đăng ký xe trực tuyến trên ứng dụng VNeID.

Thông tư số 79/2024/TT-BCA về cấp, thu hồi chứng nhận đăng ký xe, biển số xe cơ giới, xe máy chuyên dùng sắp có hiệu lực từ ngày 1/1/2025. Theo Cục CSGT (Bộ Công an) quy định mới đáng chú ý trong thông tư là người dân có thể thực hiện đăng ký lần đầu đối với xe sản xuất, lắp ráp trong nước và xe nhập khẩu qua ứng dụng VNeID với quy trình 8 bước.

Bước 1: Chủ xe đăng nhập bằng tài khoản định danh mức độ 2 trên cổng dịch vụ công hoặc Ứng dụng định danh quốc gia và kê khai chính xác, đầy đủ, trung thực các nội dung trong mẫu giấy khai đăng ký xe điện tử và thực hiện theo hướng dẫn (chủ xe không cần ký).

Bước 2: Cổng dịch vụ công hoặc Ứng dụng định danh quốc gia xác nhận nộp hồ sơ thành công, sinh mã dịch vụ công và gửi hồ sơ về Hệ thống đăng ký, quản lý xe. Cán bộ đăng ký xe kiểm tra các thông tin, dữ liệu của hồ sơ, xác nhận hồ sơ hợp lệ và gửi phản hồi lại cho cổng dịch vụ công.

Bước 3: Cổng dịch vụ công hoặc Ứng dụng định danh quốc gia thông báo qua tin nhắn điện thoại, địa chỉ thư điện tử hoặc thông báo trên Ứng dụng định danh quốc gia (sau đây gọi tắt là thông báo) cho chủ xe đăng nhập bằng tài khoản định danh mức độ 2 và thực hiện bấm biển số.

Chủ xe nhận được thông tin: biển định danh (thực hiện chọn biển định danh); xác nhận biển đấu giá; hoặc bấm biển số mới (nếu chưa có biển số định danh) trên cổng dịch vụ công hoặc Ứng dụng định danh quốc gia.

Bước 4: Cổng dịch vụ công hoặc Ứng dụng định danh quốc gia thông báo biển số xe được cấp và số tiền lệ phí đăng ký xe để chủ xe nộp tiền qua tiện ích thanh toán được tích hợp trên cổng dịch vụ công, Ứng dụng định danh quốc gia;

Bước 5: Sau khi thanh toán thành công lệ phí đăng ký xe, cổng dịch vụ công, Ứng dụng định danh quốc gia thông báo cho chủ xe việc hoàn thành nộp lệ phí.

Bước 6: Cán bộ đăng ký xe thực hiện tiếp nhận, kiểm tra, hiệu chỉnh dữ liệu đăng ký xe lần đầu trực tuyến toàn trình từ cổng dịch vụ công, Ứng dụng định danh quốc gia chuyển về hệ thống đăng ký, quản lý xe; in giấy khai đăng ký xe, chứng nhận đăng ký xe; trình lãnh đạo cấp có thẩm quyền duyệt, ký hồ sơ xe, chứng nhận đăng ký xe, sổ đăng ký xe và các giấy tờ liên quan.

Trả chứng nhận đăng ký xe, biển số xe (dán tem nhận diện vào biển số xe trúng đấu giá hoặc biển số xe sử dụng năng lượng sạch, năng lượng xanh, thân thiện môi trường) cho chủ xe qua dịch vụ bưu chính công ích.

8 bước đăng ký, bấm biển xe qua VNeID áp dụng từ 2025 ảnh 2

Hiện Công an các đơn vị địa phương cũng đã triển khai tập huấn cho toàn bộ cán bộ làm công tác đăng ký xe đến cấp xã.

Bước 7: Chủ xe nhận thông báo về việc trả kết quả đăng ký xe từ cổng dịch vụ công, Ứng dụng định danh quốc gia. Nhận chứng nhận đăng ký xe, biển số xe qua dịch vụ bưu chính công ích và nộp lại Giấy chứng nhận chất lượng an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường xe nhập khẩu hoặc thông báo miễn kiểm tra chất lượng an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường xe nhập khẩu (có dán bản chà số máy, số khung có đóng dấu giáp lai của đơn vị nhập khẩu xe).

Trường hợp chủ xe không nộp hoặc thông tin bản chà số máy, số khung cung cấp không đúng với thông tin đã kê khai thì chủ xe phải mang xe đến cơ quan đăng ký xe để kiểm tra và nhận kết quả đăng ký xe; Trường hợp không có bản giấy thì nộp bản in từ hệ thống cơ sở dữ liệu điện tử chứng nhận chất lượng an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường đối với xe nhập khẩu hoặc thông báo miễn kiểm tra chất lượng an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường đối với xe nhập khẩu có dán bản chà số máy, số khung xe đóng dấu giáp lai của đơn vị nhập khẩu xe.

Bước 8: Cán bộ đăng ký xe nhận Giấy chứng nhận chất lượng an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường xe nhập khẩu hoặc thông báo miễn kiểm tra chất lượng an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường xe nhập khẩu để kiểm tra, đối chiếu với dữ liệu trên hệ thống đăng ký, quản lý xe, ký xác nhận đã kiểm tra, đối chiếu lên bản chà số máy, số khung của xe để lưu vào hồ sơ đăng ký xe; quét bản chà số máy, số khung của xe và tải lên hệ thống đăng ký, quản lý xe.

Theo Cục CSGT, việc thực hiện dịch vụ công đăng ký xe lần đầu toàn trình đối với xe sản xuất trong nước và xe nhập khẩu góp phần giảm thủ tục người dân không phải đưa xe đến cơ quan đăng ký xe để kiểm tra thực tế xe.

“Bấm biển số trực tuyến vào bất cứ thời điểm nào nhằm tạo điều kiện tối đa cho người dân, thủ tục nhanh gọn, thiết thực với người dân, không mất thời gian và chi phí đi lại, cắt giảm thủ tục hành chính tối đa theo yêu cầu của Chính phủ” – đại diện Cục CSGT nhấn mạnh.

Vẫn theo Cục CSGT, để việc triển khai thực hiện hiệu quả, đơn vị đã chủ động tăng cường phối hợp với các cơ quan truyền thông tuyên truyền, phổ biến đến người dân về chủ trương thực hiện cải cách hành chính lĩnh vực đăng ký xe. Mục tiêu là đảm bảo việc tuyên truyền sâu rộng, đa nền tảng, đơn giản, dễ hiểu cho người dân tiếp cận.

Hiện Công an các đơn vị địa phương cũng đã triển khai tập huấn cho toàn bộ cán bộ làm công tác đăng ký xe đến cấp xã. Trong thời gian tới, cán bộ làm công tác đăng ký xe tiếp tục hướng dẫn, hỗ trợ người dân trong việc thực hiện đăng ký xe lần đầu toàn trình đối với xe nhập khẩu.

Cả nhà đưa em gái út mỗi tháng 10 triệu chăm mẹ già bị l:i:::ệt. Nghĩ có em đồng ý chăm mẹ là may mắn lắm rồi, người ngoài sao tốt bằng con ru::ột. Một lần tình cờ đến thăm mẹ không báo trước, lật tấm chăn của mẹ lên tôi ng::ã qu::ỵ khi thấy thứ đó. Vội vàng gọi điện cho tất cả 5 anh em tổ chức cuộc họp gia đình ngay lập tức. T:::ộ:i á::c của cô em út dần dần được phơi bày…

0

Cả nhà đưa em gái út mỗi tháng 10 triệu chăm mẹ già bị li:::ệt. Nghĩ có em đồng ý chăm mẹ là may mắn lắm rồi, người ngoài sao tốt bằng con ru::ột. Một lần tình cờ đến thăm mẹ không báo trước, lật tấm chăn của mẹ lên tôi ngã quỵ khi thấy thứ đó. Vội vàng gọi điện cho tất cả 5 anh em tổ chức cuộc họp gia đình ngay lập tức. Tội á::c của cô em út dần dần được phơi bày… Chuyến viếng thăm bất ngờ trở thành cơn ác mộng khi mẹ tôi phát hiện ra sự thật về dì út.

Ngày tôi còn nhỏ, mỗi khi bố mẹ chuẩn bị gửi 2 chị em để đi làm, tôi luôn đòi sang ngoại chơi vì bên ấy đông anh chị em họ. Bên nội neo người nên tôi chẳng có ai chơi cùng cả, chỉ có bên ngoại đông vui và nhiều đồ ăn ngon thôi.

Ông bà ngoại tôi sinh tận 7 người con, 2 trai 5 gái. Mẹ tôi xếp thứ ba, nên tôi cũng được làm chị của một đàn em họ lít nhít. Những năm tháng tuổi thơ của tôi trôi qua rất hạnh phúc, dù nghèo đói nhưng đầy ắp kỉ niệm vui bên ông bà và hội anh chị em nhà ngoại.

Bà hay vặt ổi và mít non trong vườn để chúng tôi chấm muối ăn. Đứa nào cũng ăn tham nên tranh nhau bới cái mẹt của bà để được miếng ngon miếng to. Ăn vặt xong thì đợi ông ngoại đi làm đồng về, sẽ có ít ngô đỗ lạc thừa mót ở ngoài ruộng, kèm theo đống quả dại ông bẻ ở đâu đó mang về cho đàn cháu thơ. Dù toàn thứ bán chẳng ai mua nhưng với bọn tôi thì nó ngon vô cùng.

Mấy anh chị em chúng tôi rất thân thiết với ông bà ngoại vì họ hiền lành và yêu thương con cháu. Chúng tôi đều hứa với nhau rằng lớn lên sẽ cùng phụng dưỡng ông bà, góp tiền xây nhà cho ông bà ở, đền đáp lại những ngày tháng được ông bà chăm lo. Nhưng chưa kịp làm tân gia thì ông ngoại tôi mất sớm, chỉ còn một mình bà ngoại sống trong căn nhà to.

Có con đàn cháu đống nên về già bà ngoại tôi không phải lo cơm ăn áo mặc. Trừ dì tư lấy chồng xa, còn lại 6 người con của ngoại đều ở gần hết, thay phiên nhau qua chăm sóc bầu bạn với bà khi tuổi già. Bà gần 70 tuổi vẫn khoẻ mạnh đi chơi khắp nơi, còn đủ sức trông mấy đứa chắt nữa. Bác cả tôi được lên chức ông sớm, thành ra bây giờ họ ngoại nhà tôi đông đúc vô cùng, xếp hàng chụp ảnh cũng đủ tứ đại đồng đường luôn. 

Cứ tưởng ngoại sẽ tận hưởng tuổi già viên mãn như thế đến cuối đời, nhưng đùng cái 4 tháng trước bà gặp tai bay vạ gió rồi bị liệt nửa người. Khi nghe tin bà bị nạn, cả nhà tôi đều sốc và lo lắng. Nghe bác sĩ nói bà sẽ phải nằm một chỗ hết phần đời còn lại thì ai cũng rơi nước mắt. Chỉ có mỗi bà ngoại lạc quan an ủi ngược lại con cháu, khuyên mọi người cứ bình tĩnh thoải mái vì bà vẫn còn sống chứ chưa đến lúc đoàn tụ cùng ông ngoại.

Sau cuộc họp gia đình thì mọi người quyết định sẽ chia ngày chăm bà luân phiên. Dì tư ở xa không về thường xuyên nên tự nguyện gửi thêm tiền đóng góp, còn lại thì các con của bà chia nhau mỗi người trông 1-2 hôm.

Đưa dì út mỗi tháng 10 triệu chăm mẹ già bị liệt, mẹ tôi bật khóc tức giận khi lật chiếc chăn của bà ngoại lên- Ảnh 1.

Được khoảng 1 tháng thì lại xảy ra biến cố mới. Dì út của tôi ly hôn chồng nên dọn về nhà đẻ. Lúc ấy dì cũng bỏ việc ở công ty cũ, rảnh rang không bận gì nên chủ động nhận chăm bà toàn thời gian luôn. Cả nhà đều ngạc nhiên vì không hiểu sao dì lại sốt sắng nhận phần vất vả thế, song dì út bảo các anh chị cứ góp thêm vài đồng đưa cho dì coi như thuê giúp việc, dì cũng có chút tiền ăn uống vậy là ổn.

Nghe hợp lý nên mẹ tôi và những người khác đồng ý luôn. Thi thoảng mọi người cũng ghé qua phụ dì vài buổi để dì đi chợ búa, cà phê bạn bè nọ kia.

Ai cũng nghĩ dì út làm vậy vì thương bà, muốn báo hiếu với bà. Nhưng sự thật hoá ra không phải vậy. Dì nhận phần chăm bà vì mục đích riêng, nếu không phải mẹ tôi đột ngột qua thăm thì chẳng ai phát hiện ra ý đồ thâm sâu của dì.

Từ lúc nằm liệt giường thì việc giao tiếp của bà cũng gặp khó khăn, thành ra có nhiều chuyện bà muốn nói cũng không được. Dì út đã lợi dụng điều đó để đe doạ bà ngoại, âm mưu bắt bà lập di chúc để lại hết tài sản cho dì với lý do con gái út tận tình chăm sóc mẹ bị liệt. Dì đã soạn sẵn tờ di chúc ấy, nhưng bà ngoại luôn nắm chặt tay không chịu kí nên dì chưa đạt được mục đích.

Mỗi lần có người đến thăm, bà ngoại đều tìm cách tiết lộ sự thật nhưng dì út cứ kè kè theo dõi nên không thành. Mãi đến hôm nay khi tôi với mẹ qua nhà thăm đột xuất không báo trước thì bà ngoại mới được giải thoát khỏi cô con út ghê gớm.

Bình thường ai đến gặp bà đều báo trước cho dì út, nhưng nay tôi với mẹ tiện đường đi viện về mang thêm thuốc bổ cho bà nên tự mở cửa vào luôn. Đúng lúc ấy dì út đang ngồi nói chuyện điện thoại, mẹ con tôi sốc ngang khi nghe những câu tệ bạc thốt ra từ chính miệng của dì.

– Anh cứ thong thả đi chơi đi, đợi mấy nữa em ép được mẹ kí tờ di chúc, lấy được cái nhà này xong thì anh về ở với em, không phải chui rúc trong cái nhà nghỉ bé tí ấy nữa. Thằng chồng cũ của em vẫn đi tìm anh đấy, đừng có ló mặt ra kẻo nó bắt được.

Tôi lạnh hết cả sống lưng khi hiểu ra toàn bộ sự thật. Không phải chồng cũ ngoại tình nên dì út ly hôn, mà chính dì có bồ nên mới bỏ lại các con để chạy về đây! Đã vậy dì còn lên kế hoạch cướp nhà của bà ngoại nữa. Bao năm qua tôi không hề biết bản chất thật của dì, mẹ tôi cũng không tin nổi người phụ nữ mưu mô này là em gái ruột.

Nghe lỏm được một khúc điện thoại xong mẹ con tôi rón rén đi vào phòng bà ngoại. Thấy chúng tôi xong bà ngoại liền chảy nước mắt, miệng mấp máy như muốn nói gì. Mẹ tôi vội lật chăn lên, cảnh tượng bên dưới khiến chúng tôi cùng bật khóc.

Nước thải và chất bẩn dính chặt vào người bà, ướt cả giường mà dì út chẳng thèm thay! Trời lạnh như thế này mà dì chỉ cho bà mặc cái áo len mỏng dính, bà khát nước cũng không thể uống vì cạnh giường chẳng có gì cả. Không biết dì đã bỏ mặc bà một mình bao lâu khiến bà phải chịu đựng tình cảnh khủng khiếp này.

Mẹ run rẩy bảo tôi gọi điện cho tất cả họ hàng cùng đến đây ngay. Tôi quay video lại làm bằng chứng, đợi mọi người đến đông đủ thì sẽ hỏi dì út tại sao lại để bà khổ sở như thế.

Không ngoài dự đoán của tôi với mẹ, dì út chối bay biến việc chăm bà cẩu thả. Mỗi tháng mọi người đưa cho dì tận 10 triệu, đồ ăn thức uống thì được tiếp tế liên tục, dì chẳng phải đi đâu ngoài việc đút cơm và vệ sinh thay đồ cho bà. Cùng là anh chị em ruột với nhau nên mọi người đưa dì số tiền cao gấp đôi lương dì đi làm công nhân hồi trước. Vậy mà dì lại đối xử tệ với chính mẹ ruột như thế. Lúc có mặt người khác thì dì giả vờ chăm sóc bà tử tế, khi còn mỗi dì ở cùng bà thì dì mặc kệ bà luôn. Chẳng biết lúc dì đưa tiền bao nuôi nhân tình thì có nghĩ đến người thân ruột thịt không nữa?

Bị chỉ trích nhiều quá nên dì út nổi khùng lên. Dì không che giấu bản tính của mình nữa, xổ ra hết ấm ức trong lòng khiến cả nhà đều sốc. Dì bảo bà có 7 người con nhưng ai cũng kêu bận, lấy cớ gia đình rồi công việc nọ kia, thế nên dì nhận trông bà cả ngày thì mọi người phải biết ơn dì chứ. Mẹ tôi ngắt lời dì một cách lạnh lùng, bảo chuyện gì ra chuyện ấy, mẹ không cho phép dì lôi anh chị em ra để biện minh cho hành động bất hiếu của mình.

Sau cuộc nói chuyện dài đằng đẵng, bác cả quyết định mời cô út ra khỏi nhà và sắp xếp lại lịch chăm nom bà như cũ. Cô út bị ép dọn đồ đi nên căm tức lắm, cô đứng ngoài đường chửi bới ầm ĩ một lúc lâu khiến hàng xóm xung quanh xúm vào bàn tán. Chỉ tội bà ngoại tôi, nằm liệt một chỗ nhìn con cái quay lưng với nhau trong đau xót…

Công ty ph;á s;ản đột ngột nên tôi chẳng biết xoay sở ra sao, đành muối mặt đến nhà con gái để vay tạm chút tiền. Nào ngờ nhà con có điều kiện nhưng con rể lại chẳng thoải mái gì. Thấy tôi đề cập đến chuyện tiền nong, con đang ăn cơm thì bỏ dở đấy, l;;;ườm vợ 1 cái ch/á/y mắt rồi bỏ vào phòng ngủ không tiếp chuyện mẹ vợ câu nào. Lúc này, con gái lấm lét lấy cho tôi 2 chiếc bánh bao rồi bảo ‘mẹ dùng tạm, có gì thông cảm cho con, nhà con mấy nay cũng khó khăn lắm’. Nói rồi, con nhắc khéo tôi đi về kẻo gia đình chồng lại to chuyện. Về đến nhà, nghĩ tủi thân, có con mà chẳng nhờ được con, tôi ngấn lệ mở túi bánh bao ra ăn thì bàng hoàng ch/ế/t lặng khi thấy thứ này rơi ra….

0

Mở túi đựng bánh bao con gái vừa đưa, người mẹ chỉ thấy một nỗi đau trào dâng trong lòng.

Mạng xã hội Trung Quốc mới đây đã đăng tải câu chuyện về cuộc đời một người phụ nữ với nhiều vất vả gian truân, đã thu hút sự quan tâm và chia sẻ của bạn đọc.

Lý Phụng là một cô gái chăm chỉ, sống ở nông thôn từ khi còn nhỏ, dưới cô còn có một em trai và em gái.

Vì cha mẹ luôn bận rộn với công việc nên Lý Phụng là người chăm sóc chính cho các em. Cứ tan học về nhà là cô thường nấu ăn tối cho cả nhà. Sau đó cô sẽ giúp các em làm bài tập, cuối cùng mới làm tới bài của mình.

Den nha con gai vay tien, con re bao vo cho 2 cai banh bao, mo ra...
Lý Phụng siêng năng chịu khó như vậy nên mặc dù gia cảnh khi đó rất bình thường nhưng trong thôn vẫn có rất nhiều người muốn kết hôn với cô.

Cuối cùng Lý Phụng được gả vào làm dâu cho nhà họ Đỗ và sinh được một cô con gái. Do ở nông thôn vẫn giữ quan niệm trọng nam khinh nữ nên nhà chồng luôn thể hiện thái độ không tốt với cô.

Lý Phụng sinh nở không có ai giúp đỡ chăm sóc, vừa phải đi làm vừa lo chăm con, lại thêm người chồng bất tài, cả ngày quậy phá, cô bỗng nhận ra mình thật sự là một người không biết phấn đấu.

Trước đây, cô đã chỉ mong sẽ được kết hôn với một người đàn ông giàu có, để có thể sống một cuộc sống an nhàn nhưng hiện thực lúc này khiến cô thất vọng và hối hận.

Cô quyết định ly hôn. Ở nông thôn, người phụ nữ từng ly hôn luôn bị coi thường nên cô đã nghiến răng quyết định lên thành phố lập nghiệp. Một mình nuôi con tuy rất cực khổ nhưng nghĩ đến con gái cô lại có thêm động lực phấn đấu. Mấy năm sau đó, Lý Phụng mở được một công ty vệ sinh môi trường, con gái cô cũng dần khôn lớn trưởng thành.

 

Den nha con gai vay tien, con re bao vo cho 2 cai banh bao, mo ra...-Hinh-2

Ảnh minh họa.

Thời gian trôi qua nhanh, con gái Lý Phụng cũng tốt nghiệp đại học và làm việc trong một công ty nước ngoài với vai trò trợ lý cho tổng giám đốc. Không lâu sau, cô kết hôn với tổng giám đốc và có một cuộc sống hạnh phúc.

Tuy nhiên khó khăn đã ập đến với Lý Phụng. Năm đó, vì khủng hoảng tài chính nên công ty vệ sinh môi trường của cô bị phá sản. Vì buồn rầu và lo nghĩ, Lý Phụng đổ bệnh, tiền trong thẻ cũng bị đóng băng nên đành phải hỏi vay con gái.

Khi cô đến nhà con gái, không ngờ con rể lại tỏ vẻ coi thường, miệng lẩm bẩm: Người nhà quê còn mở công ty dọn vệ sinh, trình độ quá thấp…

Lý Phụng không nói gì nhưng vẫn hỏi vay con gái tiền, không ngờ lúc này con gái lại liếc nhìn con rể, không dám trả lời mẹ. Lúc này, chàng rể mới lên tiếng, bảo vợ lấy 2 cái bánh bao đưa cho mẹ rồi tiễn khách.

Chứng kiến những hành động này, Lý Phụng vô cùng đau lòng. Thì ra con gái bà lâu nay làm dâu con nhà quyền thế cũng không sung sướng gì, chắc hẳn đã phải chịu nhiều uất ức.

Mang túi bánh về nhà, đến khi mở ra định lấy bánh ăn, Lý Phụng mới phát hiện trong đó có một chiếc thẻ ngân hàng. Mang ra ngân hàng kiểm tra, bà mới biết trong thẻ có 200.000 (tương đương 720 triệu đồng).

Lý Phụng nghĩ chắc con gái đã nhét thẻ vào đây nhân lúc con rể không để ý. Nghĩ đến đây, bà chỉ thấy thương con, chắc chắn cuộc hôn nhân của con gái chẳng lấy gì làm hạnh phúc như người ta thường nghĩ.

Nghe vợ nói mẹ bị ung thư, con rể vẫn quyết định mang tiền đi mua xe, mua xong mới rụng rời khi biết sự thật

Hướng dẫn cách tách sổ đỏ thửa đất cho con, tránh rắc rối về sau

0

Tách sổ đỏ thửa đất cho con, bố mẹ cần chuẩn bị đầy đủ giấy tờ như: Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đã cấp (bản gốc), đơn đề nghị tách thửa…

Quyết định của mẹ chồng. Mười năm kết hôn, chồng tôi dẫn tiểu tam về nhà, trước mặt tôi, cầu xin mẹ chồng tác thành. Mẹ chồng gật đầu đồng ý cho tôi với chồng ly hôn. Mẹ chồng nhận tôi làm con gái, sau đó nắm tay tiểu tam, chân thành nói: “Sau này việc nhà giao cho con.” Tiểu tam: “Con sẽ cố gắng.” Mẹ chồng: “Yên tâm, không khó lắm đâu, mẹ sẽ dạy con.” Tiểu tam: “Con cần làm những gì?” Mẹ chồng: “Năm giờ dậy nấu bữa sáng, bảy giờ đưa hai đứa trẻ đi học, tám giờ bắt đầu dọn dẹp, mười giờ đi chợ chuẩn bị bữa trưa, giờ nghỉ trưa giặt quần áo, chiều hai giờ chuẩn bị trà chiều…” Tiểu tam: …đọc tiếp tại bình luận …

0

Mười năm kết hôn, chồng tôi dẫn tiểu tam về nhà, trước mặt tôi, cầu xin mẹ chồng tác thành.

Mẹ chồng gật đầu đồng ý cho tôi với chồng ly hôn. Mẹ chồng nhận tôi làm con gái, sau đó nắm tay tiểu tam, chân thành nói: “Sau này việc nhà giao cho con.”

Tiểu tam: “Con sẽ cố gắng.”
Mẹ chồng: “Yên tâm, không khó lắm đâu, mẹ sẽ dạy con.”

Tiểu tam: “Con cần làm những gì?”

Mẹ chồng: “Năm giờ dậy nấu bữa sáng, bảy giờ đưa hai đứa trẻ đi học, tám giờ bắt đầu dọn dẹp, mười giờ đi chợ chuẩn bị bữa trưa, giờ nghỉ trưa giặt quần áo, chiều hai giờ chuẩn bị trà chiều…”

Tiểu tam: …

* * *

Tôi với Lâm Tự đến cục dân chính làm thủ tục ly hôn, Kiều Hinh Hinh đã không kịp chờ đợi mà xách vali đến ở trong biệt thự nhà họ Lâm, còn nói rằng mẹ chồng tôi đã đồng ý.

Dù sao thì căn nhà này cũng đứng tên mẹ chồng.

Kiều Hinh Hinh xách vali vào phòng ngủ chính, sau đó hét về phía tôi:

“Hai người đã ký giấy ly hôn rồi, cô sẽ không còn muốn bám lấy anh Tự ngủ cùng nữa chứ, anh ấy nói nhìn thấy cô là thấy ghê tởm.”

Tôi đang do dự không biết nên chuyển đồ đạc của mình đi đâu thì mẹ chồng đến.

Mẹ chồng nghiêm giọng nói: “Tiểu Nguyệt, con chuyển đồ đạc lên phòng khách ở tầng hai đi.”

Kiều Hinh Hinh cho rằng mẹ chồng đang giúp mình, vui mừng đến nỗi nhảy cẫng lên, nở nụ cười đắc thắng với tôi.

Mẹ chồng là người mạnh mẽ nghiêm khắc, tôi cũng khó mà đoán được ý định của bà.

– Mẹ chồng nhìn thẳng vào Kiều Hinh Hinh đang đắc ý: “Phòng ngủ chính ở tầng một gần bếp hơn, mỗi sáng nhớ chuẩn bị bữa sáng.”

– Mẹ chồng lại dặn tôi: “Con bé mới đến, nhiều việc không biết, Tiểu Nguyệt con nhớ viết một tờ hướng dẫn nấu bữa sáng đưa cho con bé, để con bé làm theo.”

– Kiều Hinh Hinh lộ vẻ khó tin: “Mẹ, con không biết nấu ăn, việc nhà không phải đều do Thập Nguyệt làm sao.”

– Mẹ chồng lập tức đặt ra quy tắc cho cô ta: “Thập Nguyệt bây giờ là con gái của mẹ, cũng là em gái của con, sau này con phải tôn trọng con bé, con bé phải chăm sóc con cái.”

– “Có thể thuê người giúp việc mà.” Kiều Hinh Hinh lẩm bẩm: “Bây giờ nhà giàu ai mà không có người giúp việc.”

– Mẹ chồng nghiêm nghị cảnh cáo cô ta: “Nhà chúng ta chỉ có người mang phận làm vợ mới được làm việc nhà, mẹ không thích người ngoài xen vào việc nhà, nếu con không muốn, có thể dọn đi ngay, mẹ không cản con.”

“Con… được rồi, mẹ.” Kiều Hinh Hinh bất đắc dĩ đồng ý.

* * *

Tôi vừa mới chuyển quần áo cùng với đồ dùng cá nhân lên phòng khách ở tầng hai thì mẹ chồng đến.

Bà đưa cho tôi một tờ đơn đăng ký học kế toán: “Không có nghề nghiệp thì khó xin việc lắm, bây giờ con phải bắt đầu lại từ đầu, cố gắng học hỏi.”

Nhìn tờ đơn đăng ký với học phí mẹ chồng chuyển cho, tôi bỗng nhiên nước mắt lưng tròng.

Tôi vẫn luôn nghĩ rằng bà nhận tôi làm con gái chỉ là để dỗ dành tôi ly hôn với Lâm Tự sớm thôi.

Mẹ chồng vỗ vai tôi: “Cố lên, không có chồng thì cũng không chết được, sau này có thể sống tốt hay không đều dựa vào chính con, không ai có thể giúp con.”

Lúc này tôi mới bừng tỉnh, hoàn cảnh hiện tại của tôi giống hệt mẹ chồng năm xưa, bà dựa vào năng lực của mình không chỉ nuôi lớn Lâm Tự mà còn gây dựng được sự nghiệp.

Mẹ chồng đóng cửa đi ra ngoài, nước mắt tôi không kìm được nữa mà trào ra.

Trên đường về từ cục dân chính, tôi vô cùng hoang mang về tương lai.

Nhà mẹ tôi trọng nam khinh nữ, em trai đã lấy vợ, nếu tôi dẫn hai đứa trẻ về thì chỉ bị ghét bỏ mà thôi.

Tôi ở nhà chăm con toàn thời gian đã mười năm rồi, hoàn toàn mất đi sức cạnh tranh trên thị trường việc làm.

Cho dù tôi có thể chịu khổ, tôi cũng không thể để hai đứa trẻ chịu khổ cùng tôi.

Mẹ chồng có thể hết lòng giúp đỡ tôi như vậy, thực sự khiến tôi hơi bất ngờ.

Những năm kết hôn sống chung với bà, thái độ của bà luôn không mặn không nhạt, tuy không làm khó tôi nhưng cũng không khiến tôi cảm thấy ấm áp chút nào.

Miệng dao găm lòng đậu phụ, có lẽ nói về những người như mẹ chồng.

Tôi dọn dẹp đồ đạc xong thì định đi đón con tan học, trong phòng khách, mẹ chồng đang dặn dò Kiều Hinh Hinh đang không muốn làm: “Con đi theo để nhớ đường, sau này tiện đón con.”

Kiều Hinh Hinh nhảy dựng lên: “Đó không phải con con, tại sao con phải đón.”

“Đó là con của Lâm Tự, nếu con muốn ở bên nó thì phải học cách chấp nhận, không muốn chấp nhận thì bây giờ có thể cút đi.”

Trên đường đi đón con cùng tôi, Kiều Hinh Hinh gọi điện thoại gọi Lâm Tự về, anh ta chỉ trích tôi:

“Giang Thập Nguyệt, cô có thể giữ chút thể diện cho mình không, đã ly hôn rồi thì dẫn theo con nhanh chóng rời khỏi nhà tôi, cô như vậy sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi.”

Anh ta vô tình với tôi thì thôi, anh ta đối với con cái cũng vô tư bộc lộ sự ghét bỏ như vậy sao!

Mẹ chồng coi trọng hai đứa trẻ, vì tương lai của hai đứa trẻ, tôi cũng sẽ không rời khỏi nhà họ Lâm.

Tôi hít sâu một hơi, bình tĩnh lại cảm xúc, nói: “Bây giờ chúng ta là anh em ruột, anh đối xử với em gái ruột của mình như vậy sao! Chỉ cần tôi chưa đi lấy chồng, tôi vẫn là con gái của mẹ, nhà của mẹ, chỉ cần mẹ không đuổi tôi đi thì không ai có tư cách đuổi tôi đi cả!”

Lời nói của tôi khiến Lâm Tự cùng Kiều Hinh Hinh cứng họng.

Lâm Tự nhận ra không thể chủ động thuyết phục tôi rời đi, chỉ có thể đi cầu xin mẹ chồng.

Mẹ chồng là người nói một không hai, bà nhấn mạnh: “Con muốn ở với ai thì mẹ không quan tâm nhưng mẹ không thể rời xa cháu trai cháu gái, con không nên thân thì còn hai đứa nó có thể nối nghiệp mẹ.”

Kiều Hinh Hinh tiến lên nịnh nọt mẹ chồng: “Mẹ, con cũng có thể sinh cháu trai cháu gái cho mẹ.”

Mẹ chồng trừng mắt: “Bụng cô có gì hay không còn chưa biết, cô đã muốn hưởng trước rồi sao?”

Mẹ chồng cũng không muốn nói chuyện vô ích với hai người: “Chuyện trong nhà cứ quyết định như vậy, ai có ý kiến thì có thể dọn đi, tôi không cản.”

Nguồn: Cải trắng nhỏ.

Bài và ảnh sưu tầm

Lấy chồng năm 22 tuổi – khi mà bạn bè đang hớn hở bước vào đời, lăn lộn tìm công việc kiếm tiền này kia, thì tôi d:ại d:ột lên xe hoa sớm. Tưởng mình là Lọ Lem số hên gặp được hoàng tử, tôi đã nghĩ đến viễn cảnh cuộc sống hôn nhân hạnh phúc bên chồng con. Thế nhưng vừa bước chân vào nhà chồng được ít lâu, tôi đã hiểu vì sao mình lại xuất hiện ở đó. Ông nội chồng ốm nặng, chân teo liệt phải ngồi xe lăn, không còn khả năng chăm sóc bản thân nữa nên lúc nào cũng phải có người túc trực bên cạnh. Mẹ chồng tôi tiếc tiền thuê giúp việc chăm ông cụ, thế là bà xúi con trai rước về một đứa con dâu n:hà q:uê để làm ô si:n miễn phí. Chồng không cho tôi đi làm, không muốn thuê giúp việc, lý do vì anh không tin tưởng người ngoài. Thế là hơn chục năm qua tôi chỉ ở nhà dọn dẹp nấu nướng, đ:ẻ con, nuôi con và chăm ông nội chồng. Từ một cô gái xinh đẹp giỏi giang, tôi biến thành bà nội trợ đầu tóc bù xù, ăn mặc lôi thôi, thiếu ngủ, mệt mỏi và già thêm cả chục tuổi. Tôi cứ nhẫn nhịn và chăm sóc ông cụ chu đáo cho đến dịp gần đây tôi phát hiện mẹ chồng định “đá” tôi khỏi nhà họ ra đi tay trắng vì hết giá trị lợi dụng. Ngày l:y h:ôn cuối cùng cũng đến, tưởng ngậm ngùi xách vali về nhà mẹ đẻ trong ê chề không ngờ 1 nhân vật xuất hiện, mẹ chồng tôi lúc ấy mới hiểu đến phút chót mới biết mình thua thảm hại như thế nào…

0

Bố chồng chị ở nước ngoài đột ngột trở về, gọi họp gia đình để công bố bản di chúc bí mật.

Trong cuộc đời mỗi người đều có vô vàn sự lựa chọn. Có những thứ chúng ta chủ động quyết định được, nhưng cũng có nhiều việc khó xử khiến chúng ta rơi vào cảnh không còn sự lựa chọn nào khác. Giống như câu chuyện bi kịch của chị gái tôi vậy.

Chị Quyên lấy chồng năm 22 tuổi. Bạn bè vừa ra trường xong thì hớn hở bước vào đời, lăn lộn tìm công việc kiếm tiền này kia, còn chị tôi dại dột lên xe hoa sớm. Hậu quả của sự vội vàng ấy là nỗi ân hận kéo dài tận 12 năm trời, mãi đến bây giờ chị tôi mới được giải thoát.

Chồng chị Quyên là bạn cùng lớp đại học, một công tử nhà giàu có ngoại hình bắt mắt. Hồi xưa chị tôi thích anh rể không phải vì ham vật chất đâu, mà lúc ấy anh rể đối xử với chị rất tốt, quan tâm từng tí một khiến chị tôi xiêu lòng. Chị tôi học giỏi nên làm lớp trưởng, anh rể thì lông bông lười vô cùng. Anh suốt ngày nhắn tin xin xỏ chị Quyên cái nọ cái kia, mua quà nịnh nọt chị để được tính điểm chuyên cần, nhờ chị hướng dẫn học thi. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chị tôi dần thích cậu bạn cùng lớp và ra trường thì lấy chồng đẻ con luôn.

Gia đình anh rể tuy giàu nhưng không chê bai chị Quyên bất kỳ điều gì cả. Lúc anh rể về quê tôi để hỏi cưới, mẹ tôi đã rất ngại không muốn nhận sính lễ vì gia cảnh chúng tôi kém hơn hẳn người ta. Nhưng rồi anh rể khéo léo thuyết phục khiến nhà tôi quên chuyện môn đăng hộ đối, vui vẻ chuẩn bị mọi thứ để gả chị Quyên đi.

Tưởng mình là Lọ Lem số hên gặp được hoàng tử, chị tôi đã nghĩ đến viễn cảnh cuộc sống hôn nhân hạnh phúc bên chồng con. Thế nhưng vừa bước chân vào nhà chồng được ít lâu, chị tôi đã hiểu vì sao mình lại xuất hiện ở đó.

Tất cả là âm mưu của mẹ chồng chị. Bà ấy ra nước ngoài định cư cùng con gái (chính là em chồng của chị Quyên) đã lâu nên lúc chị Quyên về làm dâu chỉ có bố chồng và ông nội chồng ở cùng mà thôi. Tuy nhiên lúc yêu nhau chị Quyên không phát hiện ra ông nội chồng ốm nặng, chân teo liệt phải ngồi xe lăn. Ông không còn khả năng chăm sóc bản thân nữa nên lúc nào cũng phải có người túc trực bên cạnh. Mẹ chồng chị Quyên tiếc tiền thuê giúp việc chăm ông cụ, thế là bà xúi con trai rước về một đứa con dâu để làm ô sin miễn phí.

Chị tôi xuất thân bình thường, không có gia thế quyền lực chống lưng nên rất phù hợp với ý đồ của mẹ chồng. Bà ấy ghét bị chôn chân một chỗ chăm sóc ông cụ bệnh tật nên kiếm cớ theo con gái ra nước ngoài bằng được. Chẳng hiểu sao bà ấy thao túng cả nhà chồng mà không ai ý kiến gì mới lạ.

 

Anh rể đắc ý tưởng ép được chị tôi ly hôn tay trắng, không ngờ phút 89 lại có người giúp chị “lật kèo”- Ảnh 1.

 

Bố chồng chị Quyên bận việc kinh doanh nên hiếm khi ở nhà, vợ con sống cách xa hàng nghìn cây số cũng kệ. Mỗi tháng ông cho con dâu một khoản tiền để quán xuyến nhà cửa, chị tôi buộc phải loanh quanh suốt ngày trong ngôi nhà rộng lớn lạnh lẽo ấy và chẳng được đi đâu.

Anh rể không cho chị tôi đi làm, không muốn thuê giúp việc, lý do vì anh không tin tưởng người ngoài. Thế là hơn chục năm qua chị Quyên chỉ ở nhà dọn dẹp nấu nướng, đẻ con, nuôi con và chăm ông nội chồng. Từ một cô gái xinh đẹp giỏi giang, chị tôi biến thành bà nội trợ đầu tóc bù xù, ăn mặc lôi thôi, thiếu ngủ, mệt mỏi và già thêm cả chục tuổi.

Rồi điều gì đến cũng phải đến. Sau khi lừa được chị tôi về làm ô sin thì anh rể tiếp tục lối sống ăn chơi bạt mạng. Nhà có tiền nên anh ấy cứ tiêu pha như ném qua cửa sổ, mặc kệ vợ con nheo nhóc với đủ thứ áp lực. Mấy năm đầu khi sinh đứa thứ nhất xong chị tôi còn cãi cọ với anh rể, nhưng sau đó chị buông xuôi hết. Kể cả phát hiện chồng ngoại tình với 2-3 đứa con gái cùng lúc thì chị cũng mặc. Lần nào qua thăm chị tôi cũng xót ruột, trông chị lầm lũi trong cái nhà ấy như chiếc bóng, không có tí sức sống và niềm vui nào.

2 tháng trước chị Quyên tâm sự với tôi rằng chồng chị đã nộp đơn ly hôn lên tòa. Anh ta ngoại tình nhiều đến mức chị tôi không đếm nổi, vài cô tiểu tam còn lớn gan đến tận nhà khiêu khích chị tôi cơ. Chị tôi toàn nhắm mắt bỏ qua, vậy mà anh rể còn bạc nghĩa đến mức muốn bỏ chị.

Ông nội chồng chị nằm một chỗ không đi lại được nhưng vẫn rất tỉnh táo. Ông biết hết mọi chuyện thằng cháu trời đánh gây ra, thế nên từ chỗ ghét cháu dâu thì bây giờ ông quay sang thương xót chị Quyên vô cùng. Tuy không giúp gì được cho chị nhưng ngày nào ông cũng an ủi cháu dâu với các chắt, đối xử với chị rất nhẹ nhàng, thậm chí còn dấm dúi cho mẹ con chị tiền riêng.

Chị tôi cứ nhẫn nhịn và chăm sóc ông cụ chu đáo hơn chục năm trời. Cho đến dịp gần đây khi mẹ chồng và em chồng về nước, chị mới vô tình phát hiện ra sự thật đáng sợ về họ. Trong lúc ngồi ở nhà vệ sinh, chị nghe lỏm được cuộc nói chuyện giữa chồng và mẹ chồng ở phòng bên cạnh. Tường cách âm kém nên chị nghe rõ mồn một từng lời bà ấy nói.

– Con Quyên nó quê mùa ngốc nghếch, giờ nó cũng già xấu rồi, giữ lại cũng chả ích lợi gì. Con cứ dúi tiền cho luật sư bảo đẩy nhanh thủ tục ly hôn lên, không được cho nó một xu nào cả, 2 đứa cháu để lại nhà mình nuôi. Đợi vài tháng nữa tình hình êm đẹp tí thì mẹ làm đám cưới cho con với Tú Anh sau. Đàn bà hết hạn thì bỏ, chứ đàn ông lấy nhiều vợ cũng chả sao. Mà hình như cái Tú Anh chửa con trai hả, thế thì càng phải rước nó về làm dâu sớm đi, tài sản mẹ để lại cho cháu trai chứ cháu gái chả được tích sự gì. Chúng nó lớn thì kiếm nhà nào đấy gả đi cho nhẹ nợ.

Chị tôi sốc không thở được, hóa ra mẹ con anh rể bày mưu với nhau để đuổi bằng được chị ra đường! Sau 12 năm vắt kiệt sức lực chị tôi như con hầu thì giờ họ cạn tàu ráo máng như vậy đấy. Chị tôi bị dồn vào đường cùng nhưng chẳng biết làm sao, cơ bản vì chị ở nhà quá lâu, không có nghề nghiệp gì và cũng chẳng có điểm tựa vững chắc để đấu lại bên chồng, thế nên bây giờ chị có nguy cơ phải ly hôn tay trắng.

Cơ mà đời ai biết trước chữ ngờ. Người tốt ắt sẽ được phúc phần trời cho, đúng lúc mâu thuẫn giữa chị Quyên với nhà chồng đang gay gắt nhất thì bố chồng chị trở về sau chuyến công tác nước ngoài dài hạn. Trong buổi họp gia đình quan trọng, bố chồng chị lấy ra một bản di chúc do ông cụ bí mật lập ra gần đây.

Trước kia ông cụ từng lập bản di chúc khác không có tên chị Quyên, nên anh rể và mẹ chồng chị mới tự tin rằng chị sẽ phải ra đi tay trắng. Thế nhưng sau nhiều năm được chị tôi chăm sóc tận tình, ông nhận ra chị là một người tốt bụng tử tế, còn cháu trai với con dâu cùng một phường tệ bạc như nhau. Ông nội và bố chồng chị Quyên đã âm thầm sửa lại di chúc, đến thời điểm thích hợp mới đứng ra bảo vệ mẹ con chị, tuyên bố cháu dâu với 2 chắt được hưởng 60% tài sản bao gồm căn biệt thự đang sống, vài mảnh đất rải rác khắp nơi, cổ phần công ty, vàng tiền và một số thứ khác nữa. Dĩ nhiên không phải chị tôi được hưởng không khối tài sản lớn đó, ông cụ cũng đưa ra một số điều kiện khác mà chẳng ai ngoài chị tôi biết cả.

Hơn 10 năm tận tụy hi sinh, cuối cùng chị tôi cũng nhận được sự đền đáp xứng đáng. Anh rể và mẹ chồng chị tức lắm, đến phút chót họ mới biết mình thua thảm hại như thế nào. Đúng là người xấu không bao giờ có kết cục tốt. Giờ họ chỉ được thừa kế mấy cái xe ô tô cũ mà thôi, riêng anh rể còn bị đuổi khỏi công ty gia đình vì tội có vợ con vẫn đi cặp kè hư hỏng. Chị tôi không cần ly hôn mà vẫn có thể sống một mình thoải mái, còn mẹ chồng chị thì im ỉm ra nước ngoài không thấy liên lạc gì nữa rồi!

Từ nay đi xe muốn vượt phải: Nhớ 5 quy tắc này, nếu không muốn bị CSGT xử phạt tới 12 triệu đồng ….

0

Khi tham gia giao thông dù là xe máy hay ô tô muốn vượt xe hãy nhớ những quy tắc dưới đây nếu không sẽ bị CSGT phạt nặng.

Phải báo hiệu bằng đèn hoặc bằng còi trước khi vượt

Theo khoản 1 Điều 14 Luật Giao thông đường bộ năm 2008, xe xin vượt phải có báo hiệu bằng đèn hoặc còi. Trường hợp xin vượt xe trong khu vự đô thị và khu đông dân cư thì từ 22 giờ đến 05 giờ chỉ được báo hiệu xin vượt bằng đèn.

Mức phạt lỗi không có báo hiệu xin vượt trước khi vượt

– Ô tô bị phạt tiền từ 04 – 06 triệu đồng + Tước quyền sử dụng Giấy phép lái xe từ 01 tháng đến 03 tháng

–    Xe máy  bị phạt tiền từ 100.000 đến 200.000 đồng

Như vậy khi muốn vượt xe người điều khiển phương tiện giao thông cần phải báo bằng đèn tín hiệu với xe đi trước để họ giảm tốc độ và đi vào phía bên phải.
Quy tắc khi muốn vượt xe trên đường không lo bị xử phạt

Chỉ được vượt khi không có chướng ngại vật

Theo khoản 2 Điều 14 Luật Giao thông đường bộ 2008, xe xin vượt chỉ được vượt khi:

– Chỉ vượt khi không có chướng ngại vật phía trước.

– Chỉ được phép vượt khi không có xe chạy ngược chiều trong đoạn đường định vượt.

– Chỉ vượt khi xe chạy trước không có tín hiệu vượt xe khác và đã tránh về bên phải.

Nếu không để ý kỹ xung quanh, người điều khiển phương tiện sẽ rất dễ vướng vào các chướng ngại vật và gây ra tai nạn giao thông

Mức phạt lỗi vượt xe trái quy định gây tai nạn giao thông:

– Ô tô bị phạt tiền từ 10 – 12 triệu đồng + Tước quyền sử dụng Giấy phép lái xe từ 02 tháng đến 04 tháng

–    Xe máy  chịu phạt từ 04 – 05 triệu đồng + Tước quyền sử dụng Giấy phép lái xe từ 02 tháng đến 04 thán

Phải vượt xe về bên trái, trừ vài trường hợp được vượt phải

Theo khoản 4 Điều 14 Luật Giao thông đường bộ, khi tiến hành vượt xe phía trước, người điều khiển phương tiện phải vượt về phía bên trái, chỉ riêng những trường hợp sau đây được phép vượt xe lề bên phải, đó là:

– Phát hiện xe phía trước có tín hiệu rẽ trái hoặc đang rẽ trái.

– Khi Xe điện đang chạy giữa đường.

– Khi các loại xe chuyên dụng đang làm việc trên đường mà trong tình huống đó không thể vượt trái được.

Mức phạt lỗi vượt phải trong các trường hợp không được phép

– Ô tô sẽ bị phạt tiền từ 04 – 06 triệu đồng + Tước quyền sử dụng Giấy phép lái xe từ 01 tháng đến 03 tháng

–    Xe máy  sẽ bị phạt tiền từ 400.000 đến 600.000 đồng
5 quy tắc vượt phải không lo bị CSGT xử phạt

Chờ xe phía trước giảm tốc độ rồi mới vượt

Để đảm bảo an toàn, xe xin vượt nên chờ xe phía trước giảm tốc độ và đi sát vào phía bên phải rồi vượt.

Căn cứ khoản 3 Điều 14 Luật Giao thông đường bộ, khi có xe xin vượt, nếu có đủ điều kiện an toàn, người điều khiển phương tiện phía trước có trách nhiệm giảm tốc độ, đi sát về bên phải của phần đường xe chạy và chừa đủ chỗ để xe sau có thể chui lọt và không được phép gây trở ngại cho xe xin vượt.

Nếu không nhường đường cho xe xin vượt khi đủ điều kiện an toàn, người điều khiển phương tiện sẽ bị phạt vi phạm hành chính như sau:

– Ô tô sẽ bị phạt tiền từ 02 – 03 triệu đồng + Tước quyền sử dụng Giấy phép lái xe từ 01 tháng đến 03 tháng

–    Xe máy  sẽ chịu phạt tiền từ 300.000 đến 400.000 đồng

Tránh các trường hợp không được phép vượt xe

Nếu có ý định vượt xe, các tài xế cũng cần lưu ý một số trường hợp không được phép vượt xe được quy định tại khoản 5 điều 14 Luật Giao thông đường bộ sau đây:

– Khi trên cầu hẹp có một làn xe.

– Khi có đường vòng, đầu dốc và các vị trí có tầm nhìn hạn chế.

– Những nơi mà có làn đường giao nhau, đường bộ giao nhau cùng mức với đường sắt.

– Khi xuất hiện xe ưu tiên như xe cấp cứu, xe cứu hỏa… đang phát tín hiệu ưu tiên khi làm nhiệm vụ.

– Không vợt khi điều kiện thời tiết hoặc đường không bảo đảm an toàn cho việc vượt;

– Không vượt xe khi không đảm bảo các điều kiện được vượt xe.

Nếu cố tình vượt trong các trường hợp trên, người điều khiển phương tiện sẽ bị phạt vi phạm hành chính như sau:

– Ô tô sẽ bị phạt tiền từ 04 – 06 triệu đồng + Tước quyền sử dụng Giấy phép lái xe từ 01 tháng đến 03 tháng

–    Xe máy  sẽ bị phạt tiền từ 800.000 đến 01 triệu đồng

Trước nay tôi với mẹ chồng không hòa hợp. Hai 2 vợ chồng tích cóp cũng mua được 1 căn chung cư ở trên thành phố. Gần đây tôi nghe được tin căn nhà của mẹ chồng ở quê bỗng nhiên tăng giá vùn vụt vì có khu công nghiệp mới mọc lên bên cạnh. Tôi ngọt nhạt với chồng khuyên mẹ bán nhà lên ở với chúng mình chồng tôi nghe ngay. Cuối tuần, 2 vợ chồng mua 1 đống quà về nịnh mẹ … Ai ng::ờ lúc bà lên ở với vợ chồng tôi thì ..

0

Tôi và mẹ chồng trước nay vốn chẳng mấy hòa thuận. Bà là người phụ nữ sống ở quê cả đời, tính tình nghiêm khắc, nguyên tắc, còn tôi là người thành phố, quen với lối sống hiện đại. Khi về làm dâu, bất đồng giữa hai thế hệ ngày càng lớn khiến mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên xa cách. Tuy nhiên, một cơ hội hiếm hoi đã xuất hiện để tôi có thể cải thiện tình hình: căn nhà của mẹ chồng ở quê bất ngờ tăng giá vùn vụt vì có khu công nghiệp mới mọc lên bên cạnh.

Khi nghe tin ấy, lòng tôi như mở cờ. Tôi bắt đầu tính toán và vạch ra một kế hoạch. Nếu mẹ bán nhà, số tiền đó sẽ là một khoản vốn không nhỏ để gia đình chúng tôi cải thiện cuộc sống. Quan trọng hơn, mẹ lên thành phố ở cùng sẽ giúp chồng tôi cảm thấy gần gũi với mẹ hơn, đồng thời tôi cũng có cơ hội xây dựng lại mối quan hệ với bà.

Tôi bàn với chồng, dùng lời lẽ ngọt ngào để khuyên anh:

Anh à, mẹ giờ cũng có tuổi rồi, sống một mình ở quê em thấy không yên tâm. Hay là chúng ta khuyên mẹ bán nhà, lên đây ở với mình cho tiện. Nhà ở quê bây giờ được giá, bán đi mẹ vừa có tiền dưỡng già, lại có chúng ta chăm sóc.

Chồng tôi suy nghĩ một lúc rồi đồng ý ngay, bởi anh vốn rất hiếu thảo. Thế là cuối tuần, vợ chồng tôi lên kế hoạch về quê, mang theo một đống quà cáp, nào là yến sào, sữa ngoại, thuốc bổ, đủ cả. Trên đường về, tôi không ngừng dặn dò chồng:

Anh phải khéo nói nhé, để mẹ cảm thấy đây là quyết định tốt cho bà chứ không phải mình ép.

Đến nhà, mẹ chồng tôi vẫn như thường ngày, vui vẻ đón chúng tôi nhưng trong ánh mắt có vẻ dò xét, như thể bà biết chúng tôi đang có mục đích gì. Sau khi ăn cơm, tôi bắt đầu vào vai con dâu mẫu mực, liên tục hỏi han sức khỏe, rồi đưa ra gợi ý:

Mẹ ơi, dạo này con thấy ở quê mình đất tăng giá ghê quá. Nhà mình mà bán bây giờ chắc được giá cao lắm. Mẹ nghĩ sao nếu bán đi rồi lên thành phố ở với tụi con, mẹ con mình vừa gần gũi, lại tiện chăm sóc nhau?

Mẹ già tiễn con và những cuộc chia ly đột ngột - Tuổi Trẻ Online

Bà cười nhạt, không nói gì. Chồng tôi tiếp lời:

Mẹ ơi, vợ chồng con chỉ muốn mẹ đỡ vất vả. Bà con xóm làng giờ cũng đi hết lên thành phố rồi, mẹ ở quê một mình buồn lắm.

Bà nhìn chúng tôi một lúc lâu rồi bất ngờ nói:

Được thôi, nhưng mẹ có một điều kiện.

Điều kiện của bà làm tôi giật mình: bà muốn chuyển nhượng toàn bộ số tiền bán nhà vào tài khoản riêng, giữ lại để tự lo liệu cho bản thân. Tôi ban đầu hơi bất ngờ, nhưng nghĩ kỹ thì cũng hợp lý. Quan trọng là bà đồng ý bán nhà và lên thành phố ở cùng. Tôi gật đầu ngay:

Dạ, mẹ cứ quyết định ạ. Chúng con chỉ mong mẹ vui vẻ thôi.

Sau đó, mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch. Căn nhà được bán nhanh chóng với giá rất cao, mẹ chồng tôi thu về gần 3 tỷ đồng. Bà chuyển lên thành phố, mang theo vài đồ đạc và dọn vào căn chung cư của chúng tôi. Những ngày đầu, tôi tỏ ra rất chu đáo, nấu ăn ngon, chuẩn bị phòng ở cho bà thật tươm tất. Tôi nghĩ với thời gian, bà sẽ cảm nhận được tấm lòng của tôi và mọi hiềm khích trước kia sẽ tan biến.

Tuy nhiên, chỉ sau vài tuần, mọi chuyện bắt đầu đi theo hướng mà tôi không ngờ tới.

Bà vẫn giữ thói quen sinh hoạt cũ, từ việc dậy sớm quét dọn, đến nấu những món ăn quê mùa không hợp khẩu vị với gia đình tôi. Không chỉ vậy, bà còn thường xuyên nhắc đến chuyện tiền bạc, kiểu như:

Các con đừng lo cho mẹ quá, mẹ vẫn còn tiền, không cần phiền đến các con.

Ban đầu tôi nghĩ bà chỉ nói vậy để trấn an chúng tôi. Nhưng sau vài lần vô tình nghe được bà gọi điện thoại cho bạn bè, tôi mới biết bà đang âm thầm tìm mua một căn nhà nhỏ ở khu vực ngoại thành, với lý do:

Ở với tụi trẻ không thoải mái. Thôi thì bán nhà, giờ lại mua lại, cũng chẳng thiệt thòi gì.

Nghe đến đó, tôi như chết lặng. Hóa ra, bà chưa bao giờ thật sự muốn ở cùng vợ chồng tôi. Cả sự nhiệt tình và những tính toán của tôi cuối cùng chỉ là công cốc.

Một buổi tối, tôi quyết định nói chuyện thẳng thắn với bà:

Mẹ à, chúng con thật lòng mong mẹ ở cùng để gia đình mình gần gũi hơn. Nhưng nếu mẹ không thoải mái, mẹ cứ nói thật để chúng con tìm cách khác.

Bà thở dài, nói chậm rãi:

Mẹ biết các con có lòng tốt, nhưng mẹ đã quen tự do, không muốn làm phiền ai. Mẹ chỉ nghĩ ở đây một thời gian để thăm các con, rồi sẽ tự lo liệu.

Dù rất buồn, nhưng tôi hiểu rằng có những khoảng cách không thể xóa nhòa, nhất là khi nó đã tồn tại từ lâu. Tôi học được một bài học lớn: dù là gia đình, mỗi người đều có suy nghĩ và sự lựa chọn riêng, không ai có quyền ép buộc hay áp đặt lên người khác.

Kể từ hôm đó, mẹ chồng tôi chuyển sang căn nhà nhỏ mà bà mua, chỉ cách nhà chúng tôi 10km. Mối quan hệ giữa tôi và bà cũng dần được cải thiện. Dù không sống chung, nhưng ít ra chúng tôi đã hiểu và tôn trọng lẫn nhau hơn trước.

Sáng đưa ta::ng bố chồng, chiều mẹ chồng đã vội vã xách túi quần áo trở lại thành phố đi làm, không một giọt nước mắt rơi. 5 người cô bên chồng lao đến ch::ửi ru::ả thậm tệ bà. Tôi là cháu dâu nhưng đứng ra nói thẳng 1 câu khiến họ cứ::ng họ::ng…

0

Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Nhưng tôi biết, câu chuyện đằng sau không hề đơn giản như mọi người nghĩ.

Có một chuyện kể ra chắc chẳng ai tin. Bố chồng tôi hưởng dương 52 tuổi, sáng hôm đó mới an táng xong, vậy mà chiều mẹ chồng tôi đã chẳng ngoảnh đầu lại, vội vàng bắt xe khách lên thành phố đi làm.

Đáng nói hơn, trong suốt đám tang, bà không hề rơi một giọt nước mắt nào. Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Nhưng tôi biết, câu chuyện đằng sau không hề đơn giản như mọi người nghĩ. Cuộc đời mẹ chồng và bố chồng tôi là chuỗi ngày dài cay đắng và đầy sóng gió. Bố chồng tôi là người vô cùng ích kỷ, chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc của người khác.

Tôi vẫn nhớ như in những bữa cơm gia đình, chẳng khác nào một trận chiến. Bữa cơm nào ông cũng mắng mỏ bà, đôi lúc còn “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân” với bà. Tôi chứng kiến tất cả, uất ức lắm nhưng chẳng dám hé răng.

Cho đến một lần, bố chồng tôi lại giở thói vũ phu, tôi không thể nhịn được nữa liền kéo tay ông lại, nhưng sức ông khỏe hơn, ông vung tay tát tôi, thế là tôi cắn mạnh vào tay ông. Ông đau điếng kêu lên, rồi mới chịu tha cho mẹ chồng tôi.

Tôi nhìn thẳng vào ông và nói: “Ông đánh vợ ông tôi không can thiệp, nhưng ông mà đánh mẹ chồng tôi thì không được!”.

Sau việc hôm đó, cứ tưởng bố chồng tôi sẽ dịu đi đôi chút, nhưng không, ông vẫn chứng nào tật nấy, tối nào cũng la cà quán xá, say khướt mới về. Về đến nhà thì không đập phá đồ đạc, cũng kiếm cớ gây sự chửi mắng mọi người. Chồng tôi bị ông đánh từ bé nên sợ bố, thấy bố phá phách thì chỉ biết trốn vào một góc, sau rồi anh xin làm ở một công trình xa, 1-2 tháng mới về thăm nhà 2-3 ngày.

Trong một lần nhậu say, về khuya, ông bị đột quỵ, ngã ở hàng rào cạnh nhà. Có một người hàng xóm đi làm ca đêm về nhìn thấy, hô hoán thì mọi người mới biết, đưa ông đến bệnh viện, tuy mạng sống giữ lại được nhưng bố chồng tôi bị liệt toàn thân, phải nằm một chỗ.

Sáng đưa tang chồng, chiều mẹ chồng đã vội vã đi làm, không một giọt nước mắt rơi: Sự thật chấn động phía sau sự lạnh lùng ấy - Ảnh 1.

Ảnh minh họa.

Mẹ chồng tôi đành phải chăm sóc ông, nhưng tính khí ông vẫn chẳng thay đổi, mỗi lần bà đút cơm cho ông đều bị ông mắng mỏ hoặc phun cơm vào người. Mẹ chồng tôi không chịu đựng được nữa mới bàn với chồng tôi, muốn đưa bố chồng vào viện dưỡng lão.

Bà nói: “Mẹ định đưa bố con vào viện dưỡng lão. Con yên tâm, mẹ sẽ đi làm kiếm tiền, tự lo liệu chi phí, không phiền đến các con”.

Tôi hiểu, mẹ chồng tôi đã bị dồn vào đường cùng. Vậy nên tôi vội vàng tìm hiểu, rồi chọn được một viện dưỡng lão giá cả phải chăng.

Nhưng chuyện này đến tai mấy cô em chồng, họ liền kéo đến nhà chửi bới om sòm.

Tôi lúc đó không kiềm chế được, đứng chắn trước mặt mẹ chồng, quát thẳng vào mặt họ: “Ai thấy mình có hiếu thì đón bố về mà nuôi! Còn nếu để tôi lo thì chỉ có nước đưa vào viện dưỡng lão!”.

Nghe tôi nói vậy, họ im bặt.

Mẹ chồng tôi không muốn tiếp tục sống trong cảnh bị người thân hành hạ, nên đã theo một người quen lên thành phố làm giúp việc.

Mỗi tháng bà đều gửi tiền về cho tôi, bảo tôi đóng tiền viện dưỡng lão cho bố chồng. Tôi bảo bà cứ giữ lấy mà dùng, nhưng bà không chịu, cứ khăng khăng đó là trách nhiệm của bà.

Sau đó, bố chồng tôi lại lên cơn đột quỵ ở viện dưỡng lão, được đưa vào bệnh viện nhưng không qua khỏi.

Sáng đưa tang chồng, chiều mẹ chồng đã vội vã đi làm, không một giọt nước mắt rơi: Sự thật chấn động phía sau sự lạnh lùng ấy - Ảnh 2.

Ảnh minh họa.

Tối hôm trước ngày an táng, mẹ chồng tôi mới về nhà. Từ đầu đến cuối, bà không hề rơi một giọt nước mắt.

Cô em chồng thấy vậy bèn nói bóng gió, bảo mẹ chồng tôi nhẫn tâm. Tôi nghe không lọt tai, liền nói với cô ấy: “Muốn khóc thì cứ khóc, đừng có nói xấu người khác! Lúc ông còn sống, có thấy cô ló mặt đến chăm ngày nào đâu, giờ muốn thể hiện điều gì?”.

Sáng hôm đó, sau khi an táng bố chồng xong, mẹ chồng tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa một lát rồi lại khăn gói ra đi. Nhìn bóng lưng bà khuất dần, lòng tôi trào dâng cảm xúc khó tả.

Tôi biết, mẹ chồng tôi đang bắt đầu sống cho chính mình.

Chặng đường bà đã đi qua thật quá đỗi nhọc nhằn. Bà đã chịu đựng bao nhiêu năm tháng tủi nhục vì gia đình này, vì tôi và chồng tôi.

Giờ đây, bà cuối cùng cũng được sống cho chính mình. Tôi mong những ngày tháng sau này của bà sẽ suôn sẻ, bình an và thực sự được hưởng chút niềm vui.

Sự lựa chọn của mẹ chồng tôi tuy khó chấp nhận nhưng cũng thật dễ hiểu. Bởi lẽ, ai cũng có cách sống riêng, có những ước mơ và khát vọng riêng.