Home Blog

Lên nhà con trai chơi được con dâu tặng 1 túi quần áo cũ về nhà mở ra nhìn bên trong tôi òa khóc

0

Cho đến khi về nhà và mở túi quần áo cũ được con dâu tặng, cụ bà hoàn toàn bất ngờ.

 

Tôi kết hôn với ông xã vào năm 25 tuổi. 2 năm sau đó, tôi sinh được Tiểu Bối. Khi thằng bé vừa tròn 10 tuổi, chồng tôi qua đời do bệnh nặng. Vừa làm mẹ, vừa làm bố, tôi một mình nuôi con trai lớn khôn.

Hiểu được vất vả của mẹ, ngay từ nhỏ, Tiểu Bối đã rất nỗ lực học tập. Từ cấp 1 cho đến cấp 3, tôi chưa khi nào phải bận lòng về việc học hành của con trai. Cho đến khi thi vào đại học, con trai bất ngờ đạt điểm cao nhất huyện và được nhận vào trường ĐH trọng điểm.

Kể từ đó, Tiểu Bối vừa học vừa làm. Tôi bớt đi gánh nặng kinh tế. Sau khi hoàn thành việc học, con trai cũng tự xin việc ở thành phố rồi xây dựng gia đình.

Không dư dả về kinh tế nên kể từ khi con trai có gia đình, tôi không giúp đỡ được gì về mặt tài chính. Cho đến cuối năm 2023, khi biết tin, tụi nhỏ chuẩn bị mua nhà. Tôi lấy hết số tiền dành dụm được để hỗ trợ. Tuy nhiên, con trai và con dâu nhất quyết không lấy.

Sau nhiều lần con trai mời lên thăm nhà ở thành phố, cuối cùng, đến đầu năm nay, tôi mới thu xếp được công việc dưới quê để lên chơi 1 tuần. Con trai và con dâu đều là dân văn phòng nên luôn bận rộn với núi công việc ở công ty. Nhưng kể từ khi tôi lên chơi, các con đều gác công việc lại và về nhà ăn trưa và ăn tối cùng tôi.

Đặc biệt con dâu luôn hỏi han tôi có cần gì không hay muốn ăn món gì để tụi nhỏ nấu. Song tôi gạt đi bởi thứ tôi cần là bữa cơm quây quần cả gia đình chứ không phải cao lương mỹ vị gì cả.

Thấy sự xuất hiện của bản thân làm phiền con cái, thay vì ở lại đến 1 tuần, tôi quyết định trở về quê vào ngày thứ 4. Khi thấy mẹ đột nhiên chuyển kế hoạch, tụi nhỏ rối rít hỏi xem có chuyện gì. Song, tôi chỉ lấy lý do có việc gấp.

Đêm trước ngày lên tàu về quê, con dâu vào phòng ngủ và đưa cho tôi 1 túi quần áo cũ và không quên dặn phải giặt lại trước khi mặc. Thậm chí, con còn cẩn thận nhắc tôi cứ chọn chiếc nào thích thì mặc, còn lại cho mọi người xung quanh cũng được.

Tôi vui vẻ nhận túi quần áo của con và mang về quê vào ngày hôm sau. Cho đến khi tới nhà, mở ra xem, tôi bất ngờ phát hiện đây không phải quần áo cũ. Toàn bộ quần áo trong túi vẫn còn nguyên tem mác. Thậm chí, chúng đều là những kiểu dáng quần áo tôi rất thích.

Lấy chiếc áo bông ra ướm lên người, tôi tìm thấy 1 phong bì đỏ trong túi áo. Khi mở ra xem, tôi chết lặng. Chiếc phong bì đó chứa khoảng 20.000 NDT và 1 lá thư tay. Nhìn dòng chữ ngay ngắn, tôi nhận ra đây là chữ viết tay của Tiểu Bối. Đọc những gì trong thư, tôi không khỏi xúc động.

Lên nhà con trai chơi, được con dâu tặng 1 túi quần áo cũ: Về nhà mở ra nhìn bên trong tôi phải òa khóc- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

“Mẹ ơi,

Trong suốt những năm tháng qua, mẹ đã vất vả nuôi con khôn lớn. Giờ đây là lúc con được báo hiếu mẹ. Quần áo này là vợ con mua cho mẹ đấy. Cô ấy đã phải đi tìm khắp các gian hàng trong siêu thị để mua được món đồ ưng ý. Sợ mẹ sẽ la vì mua cả 1 túi quần áo mới, nên cô ấy mới nói dối đây là quần áo của người khác để lại.

Còn số tiền này là tấm lòng hiếu thảo của chúng con mong mẹ hãy nhận. Từ giờ, mẹ đừng tiêu xài quá tiết kiệm. Hãy chú ý đến sức khoẻ của mình nhé! Chúng con sẽ lại về thăm mẹ sớm thôi!”.

Ngay khi đọc xong lá thư của con trai, tôi bật khóc nức nở. Kể từ khi 2 đứa nhỏ lấy nhau tôi chẳng giúp đỡ gì được cho chúng. Khi con dâu sinh em bé, tôi bị mắc thấp khớp nên cũng không phụ giúp được việc chăm cháu. Sau đó, Tiểu Bối bị bệnh, phải phẫu thuật nhưng tôi cũng chẳng chăm nó được ngày nào. Tôi luôn lo lắng con dâu sẽ phàn nàn về mình. Song thực tế, lại chẳng như vậy. Chúng vẫn nghĩ và hiểu cho người mẹ này.

Cho đến giờ, khi nghĩ lại, tôi vẫn tự hào về 2 đứa nhỏ. Có lẽ sự vất vả suốt những năm tháng trước đó của tôi đã được đền đáp.

Hiệu trưởng trường mầm non ‘bỏ túi’ gần 200 triệu đồng t:.iền hỗ trợ của học sinh, nghe mà không chấp nhận được

0

Cơ quan chức năng xác định, bà Ngọc chi sai mục đích số tiền đã rút, gây thiệt hại tổng số tiền ngân sách là 189,6 triệu đồng.

Ngày 06/10, VKSND tỉnh Hà Giang cho biết đơn vị vừa phê chuẩn Quyết định khởi tố bị can đối với Đồng Thị Ngọc (SN 1977, trú tại thôn Cốc Chóng, xã Bạch Đích, huyện Yên Minh), nguyên là Hiệu trưởng Trường mầm non xã Bạch Đích, huyện Yên Minh.

Bà Ngọc bị Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Yên Minh khởi tố về tội “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ” theo quy định tại khoản 1 Điều 356 Bộ luật Hình sự vào ngày 30/9.

Quá trình điều tra ban đầu xác định, từ tháng 11, 12 năm học 2020-2021; năm học 2021-2022; năm học 2022-2023, Đồng Thị Ngọc giữ chức vụ là Hiệu trưởng Trường mầm non xã Bạch Đích đã lợi dụng chức vụ quyền hạn của mình để lập khống chứng từ rút tiền kinh phí chi cho nhân viên phục vụ nấu ăn theo quy định của Chính phủ về chính sách phát triển giáo dục mầm non.

Nguyên hiệu trưởng trường mầm non "rút ruột" gần 200 triệu đồng tiền hỗ trợ của học sinh- Ảnh 1.

Cơ quan CSĐT tống đạt Quyết định khởi tố vụ án, Khởi tố bị can với bà Đồng Thị Ngọc (áo vàng) – Ảnh: VKSND tỉnh Hà Giang

Sau đó, bà Đồng Thị Ngọc đã chi sai mục đích số tiền đã rút được, gây thiệt hại tổng số tiền gần 190 triệu đồng. Đài PTTH Hà Giang cho biết, đầu năm học mới 2023-2024, học sinh tại trường được hỗ trợ 160.000 đồng/tháng. Tuy nhiên, nhà trường yêu cầu phụ huynh nộp 10.000 đồng/ngày và 2,5kg gạo/tháng mà không sử dụng số tiền được Chính phủ hỗ trợ để chi cho các em ăn buổi trưa. Trường còn tự ý chi các khoản chi khác không qua họp phụ huynh, không minh bạch trong thu chi và nhiều khoản chi mua đồ dùng phục vụ công tác bán trú cũng tự ý thu của các phụ huynh.

Hiện, vụ án đang tiếp tục được điều tra làm rõ theo quy định của pháp luật.

Trước đó, báo cáo của Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Lai Châu hồi tháng 7 cho biết, trong các vụ án được phát hiện, khởi tố 6 tháng đầu năm có vụ án ăn bớt tiền hỗ trợ bữa ăn của học sinh xảy ra tại Trường mầm non xã Dào San (huyện Phong Thổ). Cơ quan điều tra đã khởi tố 3 bị can để điều tra về tội lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong thi hành công vụ.

Cụ thể, báo Tuổi Trẻ cho hay, trong năm học 2021, bà Trần Thị Phương Thanh (40 tuổi, hiệu trưởng Trường mầm non xã Dào San) đã chỉ đạo Trần Thị Vân (39 tuổi, kế toán nhà trường) cắt giảm khẩu phần ăn của học sinh so với khẩu phần ăn theo định mức và sử dụng số tiền dư thừa vào mục đích cá nhân.

Sau khi rút 685 triệu đồng từ ngân sách về, Thanh đã chỉ đạo Đèo Thị Lợi (32 tuổi, giáo viên kiêm thủ quỹ nhà trường) thanh toán tiền mua thực phẩm, bánh kẹo cho nhà trường số tiền trên 326 triệu đồng.

Số tiền còn lại gần 359 triệu đồng, Thanh đã sử dụng chi cho một số hoạt động chung của nhà trường và sử dụng vào mục đích cá nhân.

Mẹ Kasim Hoàng Vũ bất lực bật khóc: Nó nằm đó rồi, không biết tình hình sống chế.t ra sao. Còn thiếu hơn 400.000 nghìn đô nữa mong cộng đồng mạng hãy quan tâm sẻ chia

0
Theo danh hài Thúy Nga, mẹ Kasim đã bị trầm cảm nặng trong thời gian qua. Hiện tại, mẹ Kasim cho biết bệnh viện vẫn chưa xếp lịch mổ cho Kasim Hoàng Vũ nhưng đã đòi ứng thêm 100.000 đô tiền viện phí nữa.
“Đó là khoản tiền quá lớn, gia đình tôi khánh kiệt, mong cộng đồng mạng hãy quan tâm sẻ chia, đừng vùi dập Kasim nữa, hãy để cho Kasim con đường sống” – mẹ Kasim nhờ nhắn gửi cộng đồng mạng.
Gia đình Kasim sẽ phải đóng 600.000 đô cho việc chữa trị xương hàm của Kasim Hoàng Vũ. Hiện gia đình đã tạm ứng 150.000 đô cho lần đầu và đang bị bệnh viện đòi ứng thêm. Mẹ Kasim khóc 3 – 4 ngày qua, không ăn được gì. Và bất lực không biết lấy tiền đâu. Bệnh viện có gợi ý mẹ Kasim Hoàng Vũ vay tiền, nhưng mẹ Kasim chưa đồng ý và muốn kêu gọi.

“Cô không thể chống chọi lại được dư luận xã hội, miệng lưỡi thiên hạ” – mẹ Kasim Hoàng Vũ nói.

Thời gian qua, ca sĩ Kasim Hoàng Vũ bất ngờ bị một số cư dân mạng côn.g kíc.h vì cho rằng anh có nhà cửa tại Mỹ nhưng vẫn đi quyên góp tiề.n để hỗ trợ phẫu thuật cho mình.

Trước những lời côn.g kíc.h này, một đồng nghiệp của Kasim Hoàng Vũ là danh hài Thúy Nga mới đây đã lên tiếng.

Mẹ Kasim Hoàng Vũ bất lực bật khóc: Nó nằm đó rồi, không biết tình hình sống chế.t ra sao - Hình 1

Thúy Nga chia sẻ các tin nhắn của mẹ Kasim

Cô nói: “Một lần nữa tôi nhắc lại, chương trình gây quỹ giúp Kasim không phải do gia đình Kasim kêu gọi. Anh em nghệ sĩ chúng tôi sau khi biết bệnh tình của Kasim mới chung tay làm để san sẻ tình nghệ sĩ với nhau.

Kasim hiện vẫn đang nằm viện để chờ phẫu thuật nên tôi không biết có đọc được những bình luận đó hay không, nhưng người đọc được là mẹ của Kasim. Mẹ Kasim tổn thương rất nặng, mấy ngày nay khóc rất nhiều, ngày nào cũng gọi cho tôi và chị Trizzie Phương Trinh, vừa nói vừa khóc.

Mỗi lần gọi cho tôi, mẹ Kasim có thể nói tới 2 tiếng đồng hồ. Tôi thì rất bận nên ban ngày không thể nói chuyện với mẹ Kasim được. Đến khi về đêm, lúc tôi lên giường nằm rồi mới mở điện thoại nghe các tin nhắn thoại của mẹ Kasim gửi đến.

Tôi thấy mẹ Kasim vừa run rẩy vừa khóc vừa sợ hãi vừa mệt mỏi. Mẹ Kasim có nói một câu khiến tôi vô cùng lo lắng, ám ảnh và sợ hãi.

Mẹ Kasim bảo tôi rằng: “Con cô nó nằm đó rồi, không biết tình hình sống chế.t, sức khỏe của nó ra sao, ngày mai sẽ như thế nào. Mỗi ngày, cô đều đọc phải những bình luận đó, buồn vô cùng… Cô không thể chống chọi lại được dư luận xã hội, miệng lưỡi thiên hạ”.

Tôi chỉ biết trấn an mẹ Kasim rằng, những lời nói của cộng đồng mạng, mình không biết họ là ai thì đừng nên buồn, đừng đọc những bình luận đó, nhiều khi cô ngồi đọc mấy bình luận đó cạnh giường bệnh rồi Kasim cũng đọc được thì sao?

Mẹ Kasim bảo rằng không dám đọc những bình luận đó khi ở cạnh Kasim, phải lén ra ngoài đọc và mỗi lần đọc đều buồn, buồn vì số phận Kasim hẩm hiu quá.

Mẹ Kasim Hoàng Vũ bất lực bật khóc: Nó nằm đó rồi, không biết tình hình sống chế.t ra sao - Hình 2

Sức khỏe của Kasim hiện đang rất yếu còn mẹ Kasim hiện đang rất khủng hoảng, tới mức chính bản thân tôi cũng không dám nghe điện của mẹ Kasim. Ngày nào mẹ Kasim cũng gửi cho tôi những đường link kênh Youtube chỉ trích Kasim, tôi không dám coi. Tin nhắn thoại nào cũng vài phút và đều khóc.

Tôi chỉ muốn nói, Kasim đã bệnh nặng 2 năm nay rồi nhưng giấu không ai biết, tới giờ mọi người mới biết chứ Kasim không kêu gọi hay kêu than gì hết”.

Thúy Nga cũng cho biết thêm, tiề.n viện phí lần đầu của Kasim Hoàng Vũ là 40% của 600 nghìn đô (khoảng 6 tỷ đồng), lần hai chưa biết. Trong khi đó, cả một đêm nhạc từ thiện chỉ quyên góp được 20 nghìn đô, không thấm vào đâu so với số tiề.n Kasim phải chịu.

Đồng nghiệp tiết lộ: “Mẹ Kasim khóc rất nhiều, ngày nào cũng gọi cho tôi khóc”

“Kasim bệnh rất nặng, nên khi mọi người côn.g kíc.h cũng nên có tình người một chút” – Thúy Nga chia sẻ.

Thời gian gần đây, Kasim Hoàng Vũ bất ngờ bị một số cư dân mạng chỉ trích vì cho rằng anh tự quyên góp tiề.n ủng hộ cho mình. Trước thông tin này, danh hài Thúy Nga đã lên tiếng tại một livestream.

Cô nói: “Một lần nữa tôi nhắc lại, chương trình gây quỹ giúp Kasim không phải do gia đình Kasim kêu gọi. Anh em nghệ sĩ chúng tôi sau khi biết bệnh tình của Kasim mới chung tay làm để san sẻ tình nghệ sĩ với nhau.

Đồng nghiệp tiết lộ: Mẹ Kasim khóc rất nhiều, ngày nào cũng gọi cho tôi khóc - Hình 1

Thúy Nga

Vậy mà trên mạng người ta nói gia đình Kasim đi xin tiề.n, không có chuyện đó. Kasim có lòng tự trọng rất cao. Kasim bị bệnh này những hai năm trời mà giấu tất cả, giấu cả mẹ lẫn người thân, không nói với ai. Kasim nghĩ rằng sẽ chống chọi và qua được. Bản thân Kasim từng mổ một lần rồi, rất tốn kém.

Nhưng sau khi mổ một thời gian, chỗ hàm đó lại sưng lên và Kasim không còn sức lực nữa, mới nói với một người bạn. Người bạn này chia sẻ lên Facebook thì mới lan truyền tới anh em nghệ sĩ. Lúc này, mẹ Kasim mới biết chuyện và bay qua Mỹ lo cho con.

Anh em nghệ sĩ chúng tôi thương Kasim nên mới chung tay đứng ra tổ chức đêm nhạc gây quỹ. Bầu show họ tổ chức thì anh em nghệ sĩ tự bay qua diễn, không lấy tiề.n cát xê, tất cả đều làm bằng tấm lòng.

Một đêm nhạc gây quỹ như vậy thực ra không đáng là bao so với tiề.n phẫu thuật. Mọi người cho vài chục ngàn đô cũng chẳng trang trải được bao nhiêu vì tiề.n phẫu thuật lên đến vài trăm ngàn đô. Nhưng nó cho Kasim cảm giác ấm lòng vì có anh em nghệ sĩ xung quanh, có khán giả để bớt tủi thân, cô quạnh.

Sau khi tôi chia sẻ clip đêm nhạc, khán giả đều rất thương Kasim. Nhưng có một số thành phần bới móc, côn.g kíc.h Kasim. Hậu quả là lan truyền thông tin tiêu cực. Những người làm Vlog, Youtube bắt đầu dùng chiêu trò, giật tít để câu view bất chấp.

Đồng nghiệp tiết lộ: Mẹ Kasim khóc rất nhiều, ngày nào cũng gọi cho tôi khóc - Hình 2

Kasim Hoàng Vũ và mẹ

Con người không ai hoàn hảo, ai cũng có đúng có sai, tôi cũng vậy. Nhưng tôi không coi những điều tiêu cực trên mạng xã hội, hoặc ai có nó.i xấ.u, chử.i bới gì tôi cũng cười và bỏ qua.

Thấy tôi rời khỏi nhà chồng với 2 bàn tay trắng, bố chồng lật đật đưa cho một  túi nilon đen rồi nói bên trong có rác nhờ tôi vứt đi, vừa mở ra thì ngh:ẹn đ:ắng khi thấy…

0

Thấy tôi rời khỏi nhà chồng với 2 bàn tay trắng, bố chồng nhờ cầm vứ;t hộ túi rác, tôi bước ra ngoài, vừa mở ra thì ngh:ẹn đ:ắng khi thấy…

Thấy tôi rời khỏi nhà với 2 bàn tay trắng, bố chồng nhờ đi đổ rác, thứ bên trong làm tôi nhớ ơn suốt đời - Ảnh 1.

Đi khỏi nhà, điều mà tôi lo lắng nhất là chuyện ăn uống của bố chồng. Thế nhưng chuyện đã đến nước ấy, tôi không còn cách nào khác, bố chồng cũng biết điều này nên ủng hộ quyết định của tôi.

Tôi và chồng kết hôn được 5 năm rồi. Dù thời gian chưa đủ lâu nhưng tôi vẫn luôn tự hào vì thời gian qua, bản thân đã làm tròn trách nhiệm của một người vợ, người con dâu trong nhà. Thế nhưng cuộc sống gia đình lại không được hạnh phúc như mong muốn.

Sau khi tôi sinh bé đầu lòng, bố chồng bị ốm một trận rồi đau yếu liên miên, thế nên chồng khuyên tôi ở nhà nội trợ. Dù sao với mức lương 70 triệu của mình, anh dư sức để nuôi cả gia đình.

Thời gian đầu, tình cảm vợ chồng tôi vẫn rất tốt, cả nhà êm ấm và chẳng bao giờ lời qua tiếng lại. Tôi thấy kinh tế ổn định nên sinh thêm bé thứ hai. Thế rồi năm ngoái, chồng tôi được thăng chức, các mối quan hệ cũng ngày càng mở rộng. Đi ra ngoài, thấy người ta quần là áo lượt, trang điểm kỹ càng, anh lại về so sánh với vợ.

Cưới 6 năm con mới dẫn vợ về ra mắt, bố chồng vừa nhìn thấy con dâu đã tiết  lộ chuyện động trời, phá hủy hôn nhân con trai

Khi tôi chuẩn bị ra xe taxi, bố chồng lật đật đưa cho một  túi nilon đen rồi nói bên trong có rác. (Ảnh minh họa)

Nhiều lần nghe chồng chê bai, tôi thấy tự ti nên muốn đi làm. Có điều vừa mở lời đã bị anh mắng một trận. Vì chuyện này mà chúng tôi bắt đầu nảy sinh thêm nhiều mâu thuẫn. Cho tới hôm vừa rồi, khi cả hai đang tranh luận, chồng đã vung tay tát tôi.

5 năm sống cùng nhau, tôi chưa bao giờ bị chồng đánh. Cú sốc này khiến tôi tỉnh ngộ. Tôi quyết định dù muốn hay không, tôi cũng phải đi làm. Với bản tính của mình, chồng tôi không chịu nhượng bộ, anh cũng cho rằng cái tát ấy chỉ là nhất thời nên chẳng có gì phải xin lỗi. Nói qua nói lại, chúng tôi quyết định ly thân. Dù rất lo lắng cho bố chồng, lại xem ông như bố đẻ nhưng tôi chẳng còn cách nào khác. Chỉ có thể dặn bố giữ sức khỏe, tôi sẽ đưa các con về nhà mẹ đẻ một thời gian.

Hôm qua, tôi soạn đồ để về nhà bố mẹ. Thấy vợ khệ nệ dọn đồ, chồng tôi chẳng nói câu nào. Vậy mà khi tôi chuẩn bị ra xe taxi, bố chồng lật đật đưa cho một túi nilon đen rồi nói bên trong có rác, mang ra ngoài bỏ giúp bố. Mặc dù vậy, ông lại dúi vào tay tôi và đẩy đẩy 2 lần.

Biết bố có ý, tôi không đem bỏ mà đợi lên xe rồi mở ra. Để rồi vừa nhìn thấy đã bật khóc. Bên trong có hơn 8 triệu đồng. Có lẽ sợ tôi về nhà tay không nên bố mới làm vậy. Nhìn những đồng tiền đủ mệnh giá mà bố chồng nhặt nhạnh bấy lâu, lòng tôi quặn thắt. Chẳng biết vắng tôi, ông ăn uống thế nào. Mới xa nhà một đêm, tôi đã thấy mủi lòng rồi mọi người ạ. Nếu tôi quay về rồi nói khéo với chồng, liệu anh có chấp nhận cho tôi đi làm không?

Quá kinhkhung: Cô giáo mầm non ở Bắc Giang luadao chiemdoat hơn 83,2 tỷ đồng

0

Toà án nhân dân tỉnh Bắc Giang vừa mở phiên tòa xét xử, tuyên án chung thân đối với bị cáo Nguyễn Thị Huế (SN 1983), trú tại xã Tân Dĩnh, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.

Đối tượng Huế

 

Đối tượng Huế

Trong thời gian hơn 2 năm (từ năm 2020 đến năm 2022), Huế đã dùng nhiều thủ đoạn gian dối chiếm đoạt số tiền hơn 83,2 tỷ đồng của 24 người. Các nạn nhân chủ yếu cư trú trên địa bàn huyện Lạng Giang, bị hại nhiều nhất bị chiếm đoạt hơn 11,7 tỷ đồng, người ít nhất cũng giao cho Huế 955 triệu đồng.

Theo cáo trạng, Nguyễn Thị Huế từng là giáo viên có thời gian dài giảng dạy tại Trường Mầm non xã Tân Thanh, huyện Lạng Giang.

Năm 2019, sau khi mua lô đất ở khu đô thị phía Tây thị trấn Vôi, Huế thấy giá đất ở đây tăng vọt nên chuyển nhượng lại và lãi hàng trăm triệu đồng. Sau nhiều lần mua đi bán lại có lãi cao nên đầu năm 2020, Huế mở văn phòng giao dịch, kinh doanh bất động sản tại nhà riêng.

Để có vốn làm ăn ban đầu, Huế vay tiền của nhiều người và thực hiện việc trả gốc, lãi đầy đủ. Tuy nhiên, việc kinh doanh có thời điểm gặp khó khăn, ngân hàng không hỗ trợ cho vay khiến Huế bị mất khả năng trả các khoản vay trước đó. Không có khả năng chi trả nên Huế đã dùng nhiều thủ đoạn để chiếm đoạt tiền của các bạn hàng, thậm chí cả người thân.

Huế huy động góp vốn đầu tư kinh doanh bất động sản và vay tiền của người này trả nợ cho người khác kèm hứa hẹn trả lãi suất cao khiến nhiều người tin tưởng.

Điển hình, tháng 6-2022, Huế được anh N.Đ.S ở huyện Lạng Giang nhờ bán lô đất ở khu đô thị trên địa bàn với giá 2,3 tỷ đồng. Huế nhận tiền đặt cọc của một người và hẹn 30 ngày sẽ làm xong giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ). Nạn nhân chuyển đủ tiền cho Huế nhưng đến hẹn không có GCNQSDĐ.

Thủ đoạn thứ hai là Huế nhận tiền đặt cọc, tiền mua bán lô đất mặc dù không có đất bán; thủ đoạn góp vốn kinh doanh bất động sản sau đó chiếm đoạt tiền. Với các thủ đoạn trên đối tượng đã lừa đảo chiếm đoạt số tiền lên đến 83,2 tỷ đồng của hàng chục người dân và công ty kinh doanh bất động sản trên địa bàn huyện Lạng Giang.

Căn cứ quy định, Hội đồng xét xử đã tuyên mức án chung thân đối với Nguyễn Thị Huế.

Xếp cũ về nghỉ hưu được 6 năm thì mất, cả cơ quan không ai đến thăm hỏi, tôi đành làm phong bì 50 triệu rồi đến viếng 1 mình, nửa năm sau tôi được thăng chức làm giám đốc trong sự ngỡ ngàng của ban lãnh đạo

0

Tôi vẫn thường nghĩ, trên đời này có rất nhiều việc người đang làm, trời đang nhìn, có nhân quả báo ứng, tất cả đều do mình mà ra.
Trong chi nhánh con của tập đoàn nơi tôi đang làm việc, sếp Lâm ngồi ở ghế phó giám đốc suốt 15 năm, mãi đến lúc nghỉ hưu cũng không bỏ bớt được chữ “phó” trên bảng tên mình. Cũng may sếp Lâm nghĩ thoáng, không lên chức được thì thôi, cũng chẳng đi trách móc người khác làm gì, con người ông ấy làm việc rất tỉnh táo, đối xử với đồng nghiệp cũng rất chu đáo ân cần, thường xuyên giúp đỡ cấp dưới trong công việc, được mọi người trong công ty tin tưởng và kính trọng.

Chỉ là phó giám đốc nên có rất nhiều chuyện sếp Lâm không có quyền quyết định. Cấp dưới nhờ vả ông một số thứ, mặc cho sếp Lâm dùng hết sức mình, nhưng do không đủ quyền quyết định nên chuyện chẳng đi đến đâu. Người thông minh đều hiểu rõ, công ty này chỉ là chi nhánh nhỏ, tài nguyên có hạn, chuyện tốt chuyện hay gì đều nằm trong tay giám đốc, làm gì có chuyện sang tay cho sếp Lâm chứ?

Có vài người đồng nghiệp biết sếp Lâm tốt bụng, cũng đã cố gắng hết sức giúp đỡ họ nên dù không có kết quả gì, họ cũng vẫn cảm ơn ông; nhưng cũng có kẻ vô ơn, lúc nhờ vả thì ân cần, đến lúc thấy không được việc thì lại quay sang oán trách sếp Lâm. Sếp Lâm cũng biết tỏng nhưng cũng chỉ cười cho qua chuyện chứ không buồn để ý.

Trước khi về hưu, sếp Lâm nắm giữ thật chắc vị trí mình đang làm, ông cho rằng chỉ cần làm cho thật nghiêm chỉnh nhiệm vụ cuối cùng này, xử lý xong thủ tục nghỉ hưu là sẽ lặng lẽ rời công ty quay về nhà, không làm kinh động đến bất cứ ai. Dù sao thì thương trường như chiến trường, rất nhanh sẽ bị người ta quên lãng.

Sếp Lâm nghỉ hưu xong thì về quê dưỡng già, bầu bạn bên cạnh mẹ mình, không quay trở lại công ty thêm một lần nào nữa. Chớp mắt một cái đã 5, 6 năm trôi qua, đồng nghiệp trong công ty gần như quên mất sếp Lâm rồi, mãi cho đến khi nhận được tin sếp Lâm qua đời, nhiều người còn phải nghĩ lại xem trông sếp Lâm như thế nào.

Trong 5, 6 năm sếp Lâm về hưu, công ty tôi đã 3 lần thay người vào ghế giám đốc, đều là người ở trên tập đoàn điều xuống hoặc là trao đổi từ bên chi nhánh khác sang, không ai có quen biết gì với sếp Lâm cả. Vì thế, ban lãnh đạo chỉ phát một cáo phó đơn giản trong nhóm chat của công ty, nhưng cũng chẳng ai buồn để ý. Thói đời lạnh lẽo, mọi người đành thở dài cho qua chuyện. Theo lý mà nói, công ty nên cử người đến viếng đám tang của sếp Lâm, thế nhưng tang lễ lại cử hành ở quê nhà cách công ty cả trăm cây số, đi cũng chẳng được lợi lộc gì, thế nên chẳng ai chịu đi.

Ảnh minh họa

Thấy vậy, tôi hẹn vài người đồng nghiệp cùng đi viếng, nhưng chẳng có ai hưởng ứng, viện đủ mọi lý do để thoái thác. Trong phút chốc, tôi chợt cảm nhận được tình người ấm lạnh, thói đời bạc bẽo, trong lòng tôi cũng lạnh đi.

Thực ra, mấy người chúng tôi là do sếp Lâm dạy bảo hướng dẫn. Mấy người đồng nghiệp của tôi phải nói là nhờ có sếp Lâm mới được đổi vận, còn tôi thì ngược lại, tôi nhận được ít sự giúp đỡ từ sếp Lâm nhất. Vậy mà bây giờ, lại chỉ có mình tôi muốn đến tiễn sếp Lâm đi chặng đường cuối cùng.

Tuy tôi với sếp Lâm không có ơn huệ gì quá lớn lao, thế nhưng trong quá trình làm việc, sếp Lâm giúp đỡ, chỉ bảo tôi không ít. Có một lần, công ty cử người đi tham gia một khóa đào tạo khá quan trọng, danh sách bộ phận nhân sự đưa lên lại không có tên tôi. Tôi hụt hẫng vô cùng, sếp Lâm thấy vậy liền đi tìm trưởng phòng nhân sự, thêm tên tôi vào trong danh sách. Nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng, tôi mặc kệ đám đồng nghiệp vô tình, tự mình đi xe mấy trăm cây số đến nhà sếp Lâm viếng đám tang.

Người nhà sếp Lâm chuẩn bị mai táng cho sếp ở quê nhà, do ở đây cách thành phố khá xa, thế nên người đến viếng rất ít, công ty chỉ có mình tôi đến. Con trai sếp Lâm tên là Học, làm việc ở ngoại tỉnh, thế nên không hề quen biết tôi. Tôi giới thiệu xong, con trai sếp có chút kinh ngạc, nắm chặt lấy tay tôi, hết lời cảm ơn tôi có tình có nghĩa, hẳn là sếp Lâm ở dưới suối vàng thấy vậy cũng sẽ rất vui.

Lúc tôi đi còn gửi tiền phúng viếng cho vợ sếp Lâm cầm, con trai ông ấy từ chối mãi cũng chỉ đành gật đầu ra hiệu cho mẹ nhận lấy, còn gói cho tôi cả nửa xe đồ đặc sản các loại, tôi vừa liếc mắt một cái là biết chỗ đó giá trị gấp mấy lần phong bì phúng viếng của tôi, quả đúng là một gia đình có lễ nghĩa gia giáo, biết cách đối nhân xử thế. Trên đường quay về, trái tim tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm, giống như đã báo được một mối ân tình lớn vậy.

Chớp mắt một cái đã nửa năm trôi qua, tôi cũng không còn liên lạc gì với người nhà sếp Lâm. Không lâu sau đó, công ty tôi bỗng nhiên bàn tán về con trai của sếp Lâm, lúc đó tôi mới biết con trai ông ấy chuyển đi chuyển lại, từ ngoại tỉnh trao đổi công tác về làm lãnh đạo ở tổng bộ, nghe nói tháng sau sẽ đến công ty tôi điều tra nghiên cứu. Từ chuyện này có thể thấy cả gia đình sếp Lâm đều rất khiêm tốn. Sếp Học hóa ra cũng là giám đốc một công ty con của tổng bộ. Thế mà hai cha con không hề rêu rao mối quan hệ, cũng không thông báo cho bất kỳ ai trong công ty biết.

Sếp Học trong ấn tượng của tôi cũng là người trầm ổn không khoe mẽ. Sếp Học hạ cố đến chi nhánh nhỏ như công ty tôi, ban lãnh đạo ai nấy đều rất vinh hạnh và hồi hộp, nghe nói sếp Học làm việc rất chắc chắn, không có một kẽ hở nào, cả công ty bận rộn chuẩn bị trước công việc mất hai tuần.

Sau khi kết thúc công tác nghiên cứu, sếp Học tổ chức cuộc họp với ban lãnh đạo công ty, tôi làm thư ký phụ trách ghi biên bản cuộc họp. Đang ghi chép thì đột nhiên sếp Học bảo tôi đến xe của sếp lấy cho sếp cuốn sổ. Tôi ngơ ra, cả các sếp của tôi cũng ngơ ra không hiểu chuyện gì. Tôi vội chạy xuống hỏi tài xế xe của sếp Học xem cuốn sổ sếp để đâu, tài xế cũng ngơ ngác rồi đưa tôi một cuốn sổ trắng tinh, tôi lại lo lắng cầm sổ chạy lên đưa cho sếp Học.

Sếp Học rời đi được ba hôm, chi nhánh tôi đề bạt lãnh đạo mới. Tôi cũng chẳng có hy vọng gì vào lần này, ấy vậy nhưng niềm vui lại bất ngờ đến, tôi được thăng chức! Sếp ở công ty hỏi tôi với sếp Học có quan hệ gì không, tôi chợt ngộ ra tất cả mọi chuyện, thế nhưng tôi chỉ cười mà không nói gì, cũng không để lại bất cứ điểm yếu nào hết.

Sếp Học quả là cao tay, làm người thì có tình có nghĩa, làm việc thì không chút sơ hở. Tôi vẫn thường nghĩ, trên đời này có rất nhiều việc người đang làm, trời đang nhìn, có nhân quả báo ứng, tất cả đều do mình mà ra. Làm gì cũng thế, có những lúc không thể cứ nhìn chằm chằm vào lợi ích được. Có câu “Có lòng trồng hoa hoa chẳng nở, vô tình cắm liễu liễu lại xanh”, có những thứ chỉ có thể may mắn gặp chứ không cầu được. Cho nên, làm được việc tốt gì thì hãy làm, đừng quan tâm lợi lộc quá mức.

Theo Việt Hằng

Bố mẹ bỏ nhau để 2 anh em tôi cho dì nuôi nấng. Vì lỡ ăn nhiều hơn 1 bát cơm em gái tôi bị dì lư..ờm ch..áy mặt còn tôi phải chịu vô số trandon. 10 năm sau mẹ ruột về đón tôi lạnh lùng đưa cho dì 1 tờ giấy rồi kéo em gái đi thẳng…

0

Ngày bố mẹ tôi ly hôn, cả thế giới như sụp đổ trước mắt hai anh em. Bố tôi đi biền biệt, mẹ tôi cũng ra đi với lý do cần thời gian để lo cuộc sống mới. Chẳng ai hỏi chúng tôi muốn gì hay cần ai. Cứ thế, hai anh em tôi bị giao cho dì – em gái của mẹ, người mà chúng tôi chưa bao giờ thực sự thân thiết.

Lúc đầu, tôi nghĩ dì sẽ chăm sóc chúng tôi như mẹ. Nhưng càng lớn lên, tôi càng nhận ra dì không coi chúng tôi là máu mủ. Em gái tôi, Hoa, mới 10 tuổi, chỉ vì ăn thêm một bát cơm mà bị dì lườm cháy mặt. Còn tôi, với tư cách là anh, cứ mỗi lần làm điều gì không vừa ý dì là phải nhận những trận đòn đau điếng. Dì luôn miệng nói rằng chúng tôi là gánh nặng, khiến dì phải vất vả hơn, chi tiêu nhiều hơn. Căn nhà luôn lạnh lẽo, không bao giờ có tiếng cười, chỉ có những lời cằn nhằn và trách móc.

Cuộc sống ấy kéo dài suốt 10 năm, từ khi tôi chỉ là một cậu bé đến khi trưởng thành. Những ngày tháng đó, cả tôi và em gái đều khép mình lại, chịu đựng trong im lặng. Tôi phải làm đủ mọi việc nhà, từ giặt giũ, dọn dẹp đến nấu nướng. Hoa, yếu đuối hơn tôi, chỉ biết câm nín mỗi khi bị dì lườm hoặc mắng mỏ. Hai anh em chỉ có nhau, dựa vào nhau để vượt qua quãng thời gian khó khăn đó.

Rồi một ngày, sau 10 năm, mẹ tôi trở về. Bà xuất hiện trước cửa nhà dì vào một buổi sáng trời mưa tầm tã, với dáng vẻ lạnh lùng và xa cách. Tôi không biết phải cảm thấy gì, vì bà đã bỏ chúng tôi quá lâu, để lại nỗi buồn và sự trống trải trong lòng hai anh em.

Mẹ bước vào nhà, không chào hỏi, không nói lời nào với dì, chỉ lặng lẽ rút ra một tờ giấy từ túi xách và đưa cho dì. Dì cầm tờ giấy, mắt mở to kinh ngạc, nhưng mẹ chẳng để ý. Bà chỉ nhìn tôi và Hoa, rồi nói gọn lỏn: “Đi thôi.”

Tôi liếc qua tờ giấy trong tay dì và chợt sững lại. Trên tờ giấy chỉ có vài dòng ngắn gọn, nhưng từng chữ như xoáy vào tim tôi:

“Tôi đến để nhận lại các con. Kể từ hôm nay, hai đứa không còn là trách nhiệm của chị.”

Dưới dòng chữ là chữ ký của mẹ, rõ ràng và dứt khoát. Tôi không thể tin được vào mắt mình, hóa ra mẹ không chỉ trở về để đón chúng tôi, mà còn thẳng thắn cắt đứt mọi ràng buộc với dì. Tờ giấy ấy như một sự giải thoát, không chỉ cho chúng tôi, mà còn cho cả dì – người luôn coi anh em tôi là gánh nặng suốt bao năm qua.

Dì đứng lặng người, mắt đỏ hoe, không nói một lời. Có lẽ dì đang ngấm dần sự thật rằng những năm tháng trách móc, đòn roi, và ánh mắt lạnh lùng của dì sẽ chẳng còn tác dụng gì nữa. Từ nay, dì không còn quyền gì với chúng tôi, và chúng tôi cũng không còn phải chịu đựng dưới mái nhà này nữa.

Lũ chăn dắt trẻ em ăn xin là lũ súc vật | VOZ

Khi mẹ kéo tôi và Hoa ra khỏi nhà, lòng tôi trào lên một cảm giác khó tả. Không phải sự oán hận, mà là một sự nhẹ nhõm, như thể gánh nặng đè lên vai chúng tôi bấy lâu nay cuối cùng cũng được gỡ bỏ.

Cả tôi và em gái không kịp phản ứng, chỉ lặng lẽ thu dọn vài món đồ ít ỏi của mình, rồi theo mẹ bước ra khỏi căn nhà mà chúng tôi đã sống suốt 10 năm với đầy ắp ký ức buồn. Chúng tôi không quay lại nhìn, không lời tạm biệt. Chỉ có tiếng bước chân của chúng tôi vang lên trong cơn mưa.

Hóa ra mẹ tôi vẫn âm thầm gửi tiền về cho chúng tôi nhưng dì lại tiêu hết số tiền đó. Quan trọng là, sau ngần ấy năm, cuối cùng mẹ cũng quay về, và chúng tôi, dù đau đớn, cũng có một hy vọng mới, một khởi đầu mới – xa khỏi những tháng ngày bị bỏ rơi và ngược đãi.

Trong lòng tôi bỗng trào dâng một cảm giác kỳ lạ, không biết là vui mừng hay trống trải. Nhưng tôi biết, từ giây phút này, cuộc sống của anh em tôi sẽ thay đổi mãi mãi.

Ly hôn xong tôi tháo ảnh cưới mang đi bỏ sọt rác thì thấy thứ này rơi ra, cầm trên tay tôi run lẩy bẩy xin vợ cũ tha thứ

0

Bực dọc quay về nhà, nhìn bức ảnh cưới treo trong phòng ngủ tôi càng thấy chướng mắt hơn. Tôi liền gỡ xuống, định bụng mang vứt ra thùng rác thì phía sau bỗng có một thứ rơi ra.

Tôi và Mai là cưới chạy bầu. Lúc về thông báo với gia đình nhờ mẹ (vì bố tôi mất sớm) đứng ra hỏi cưới giúp, mẹ có vẻ không hài lòng lắm nhưng dù sao Mai cũng mang giọt máu của tôi nên mẹ vẫn cho hai đứa đến với nhau.

Sau cưới, Mai đi làm như bình thường nhưng tới tháng thứ 7 thai kỳ, vì sức khỏe yếu nên cô ấy đành phải ở nhà dưỡng thai chờ sinh. Để tăng thêm thu nhập, tôi quyết định đi làm ăn xa một thời gian, tuy có ít thời gian bên gia đình nhưng chất lượng cuộc sống đảm bảo hơn.

Song, đời sống tinh thần thì không. Ban đầu mẹ tôi và Mai khá hòa hợp, nhưng từ sau khi Mai nghỉ ở nhà, tôi thường xuyên phải đứng giữa hòa giải mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Ngay cả khi đi công tác, mẹ vẫn liên tục gọi điện cho con trai mách tội con dâu.

Lúc thì mẹ mắng vợ tôi hỗn láo, cãi mẹ chồng chem chẻm. Lúc thì mẹ nói vợ tôi viện cớ bầu bì để đùn đẩy việc nhà cho mẹ chồng, hay mẹ chồng ốm con dâu cũng không ngó ngàng đến.

Mai trước đây là một cô gái hiền lành, dịu dàng và có tri thức, tôi không thể ngờ sau khi kết hôn cô ấy lại chua ngoa, lười biếng, bất hiếu với mẹ chồng như vậy. Thậm chí đôi lúc tôi còn hoài nghi có khi nào ngày trước Mai cố ý thả bầu để “bẫy” tôi không, bởi bình thường chúng tôi rất cẩn thận, sau khi “hành sự” đều uống thuốc tránh thai nhưng không hiểu lần đó tại sao lại không được.

Ly hôn xong tức tối tháo ảnh cưới mang vứt, thấy thứ rơi ra sau khung ảnh tôi cầu xin vợ tha thứ - 1

Mâu thuẫn giữa mẹ và vợ khiến tôi mệt mỏi vô cùng. (Ảnh minh họa)

Mỗi lần mẹ gọi, tôi đều dặn vợ phải quan tâm, chăm sóc và nhường nhịn mẹ một chút vì bà già rồi, chẳng còn ở với chúng tôi được bao lâu nữa. Nhưng cô ấy luôn tỏ thái độ thiếu tôn trọng mẹ chồng, thờ ơ và vô tâm với bà, ngay cả khi tôi trách mắng cô ấy đều không giải thích hay biện minh nửa lời.

Thực ra ban đầu tôi không hoàn toàn tin vợ thay tính đổi nết, nhưng chính phản ứng đó của Mai khiến tôi tin những điều mẹ nói đều là sự thật. Bởi hơn ai hết tôi hiểu tính mẹ, mẹ rất yêu thương tôi, không đời nào mẹ lại chia rẽ tình cảm vợ chồng tôi cả.

Sau khi vợ tôi sinh con, những xích mích, va chạm giữa mẹ chồng nàng dâu lại càng chồng chất và căng thẳng hơn gấp bội. Trong một lần về thăm nhà, tôi thấy mẹ đang nằm sõng soài trên nền đất, tay còn rướm máu trong khi vợ bình thản ngồi trên ghế bế con.

Nghĩ vợ đánh mẹ, tôi lao vào mắng vợ nhưng cô ấy vẫn thờ ơ ngồi đó như không có chuyện gì. Tức tối, tôi đề nghị ly hôn luôn:

– Cô ở nhà có mỗi việc chăm con, quan tâm tới mẹ chồng một chút cũng không làm được. Tôi mệt mỏi với cái cảnh này lắm rồi, thôi chúng ta ly hôn đi. 

Cứ nghĩ Mai sẽ năn nỉ xin lỗi và hứa hẹn thay đổi bản thân, nhưng không ngờ cô ấy chỉ im lặng một lát rồi gật đầu đồng ý ly hôn. Thậm chí, chính cô ấy còn là người chủ động viết đơn đưa cho tôi ký. Bất mãn, tôi ký ngay vào đơn ly hôn không chút do dự. Vì con gái còn nhỏ nên Mai nuôi con, tôi sẽ gửi chu cấp hàng tháng.

Ly hôn xong tức tối tháo ảnh cưới mang vứt, thấy thứ rơi ra sau khung ảnh tôi cầu xin vợ tha thứ - 2

Nghĩ vợ đánh mẹ, tôi tức tối đề nghị ly hôn luôn. (Ảnh minh họa)

Ngày nhận phán quyết ly hôn cuối cùng, vừa bước ra khỏi tòa tôi định nói thêm với Mai vài câu nhưng cô ấy lại bước vội về phía chiếc xe ô tô đang đỗ trước cổng tòa. Hóa ra gia đình Mai đến đón cô ấy về nhà.

Nhìn cô ấy cười đùa với mọi người không thèm lưu luyến quay đầu nhìn lại, tôi tức tối vô cùng. Không ngờ ly hôn mà cô ấy lại vui vẻ như trúng số như vậy. Bực dọc quay về nhà, nhìn bức ảnh cưới treo trong phòng ngủ tôi càng thấy chướng mắt hơn.

Tôi liền gỡ xuống, định bụng mang vứt ra thùng rác thì phía sau bỗng có một thứ rơi ra. Đó là một cuốn sổ nhỏ, không biết nó đã nằm ở đó từ bao giờ.

Lật giở cuốn sổ ra xem và đọc tất cả những gì được vết trong ấy, tôi rụng rời cả chân tay. Đó là cuốn nhật ký của Mai, ghi lại những mẩu chuyện nhỏ nhặt xảy ra từ sau đám cưới, khi chỉ có một mình ở nhà với mẹ chồng.

Ngày… tháng… năm, hôm nay chồng lại gọi điện trách mắng tôi vì thờ ơ với mẹ chồng. Tôi chẳng buồn giải thích nữa, vì có nói anh cũng đâu có nghe. Anh chỉ tin mẹ chứ không hề tin tôi. Tôi không hiểu tại sao mẹ chồng lại đặt điều với tôi như vậy nữa, tôi luôn cố gắng coi bà như mẹ ruột nhưng đổi lại bà coi tôi như kẻ thù. Tôi thật sự rất bế tắc và mệt mỏi, hôn nhân đúng là nấm mồ của tình yêu…”

Đó là dòng cuối cùng Mai viết, nhưng đã cách đây mấy tháng rồi. Hẳn cô ấy không còn hứng thú để viết nữa, và khi dọn đồ đi có lẽ cũng quên mất cuốn nhật ký mình cài sau tấm ảnh cưới.

Lật giở từng trang giấy, tôi thấy mình bàng hoàng nhận ra là tôi đã trách lầm Mai. Thực tế cô ấy chưa bao giờ vô tâm hay hỗn láo với mẹ tôi cả.

Ly hôn xong tức tối tháo ảnh cưới mang vứt, thấy thứ rơi ra sau khung ảnh tôi cầu xin vợ tha thứ - 3

Lật giở từng trang giấy, tôi thấy mình bàng hoàng nhận ra là tôi đã trách lầm Mai. (Ảnh minh họa)

Uất ức tính mang cuốn nhật ký ra trước mặt mẹ hỏi tại sao bà lại chia rẽ tình cảm vợ chồng tôi. Nhưng khi tới cửa phòng, nghe tiếng mẹ đang gọi điện nói chuyện với ai đó tôi đã hiểu ra tất cả.

– Hoa à, cô báo với cháu một tin vui, nay hai đứa nó ra tòa giải quyết xong xuôi thủ tục rồi. Cháu yên tâm, cô sẽ tích cực “đẩy thuyền” cho hai đứa. Từ lâu cô đã xem cháu như dâu con trong nhà rồi. Giá mà ngày trước nó chịu lấy cháu ngay từ đầu thì cô đã không phải tốn công tốn sức đóng kịch làm vai ác hơn năm trời thế này.  Cũng may, cuối cùng cũng “tiễn vong” được rồi…

Hoa là con bạn thân của mẹ, ngày trước mẹ có giới thiệu tôi với cô ấy nhưng tôi không có cảm tình. Còn cô ta suốt ngày đeo bám làm tôi phát chán, không ngờ hôn nhân của tôi đổ vỡ lại có phần của Hoa.

Tôi hối hận đến cùng cực khi đã hiểu lầm vợ để rồi đánh mất gia đình nhỏ của mình. Tôi lập tức tới nhà vợ xin cô ấy rút quyết định ly hôn, nhưng mặc cho tôi cầu xin thế nào cô ấy cũng không đồng ý.

“Anh chưa bao giờ tin tưởng em, mà vợ chồng không có niềm tin thì thật khó để sống trọn đời trọn kiếp bên nhau lắm. Thôi thì đau ngắn hơn đau dài, dứt khoát một lần đi”, Mai nói rồi dứt khoát đóng cửa đi vào nhà. Tôi thật sự hối hận lắm rồi, tôi phải làm gì để được vợ tha thứ bây giờ. Xin hãy cho tôi lời khuyên

Shark Bình t-iết l-ộ chỉ cần nhìn vào điểm này của Phương Oanh đã biết lấy đúng vợ, cười bằng cả đời cộng lại

0

Thời gian trôi qua, Phương Oanh đã thực sự chứng minh được rằng Shark Bình gặp may mới lấy được cô làm vợ.

Shark Bình và Phương Oanh từng vướng nhiều ồn ào, thị phi khi công khai chuyện tình cảm. Nhiều người nói Shark Bình thay lòng đổi dạ, nhiều người “mắng” Phương Oanh là người thứ ba.

Nhưng thời gian trôi đi, cả hai đã chứng minh tình cảm chân thành bằng một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Đến nay, nhiều người khẳng định Shark Bình quả là may mắn khi lấy được Phương Oanh về làm vợ.

Vì sao Shark Bình may mắn mới lấy được Phương Oanh làm vợ? Ảnh 1Gia đình hạnh phúc của Phương Oanh – Shark Bình.

Từ khi về làm vợ đại gia, Phương Oanh thể hiện mình là người vợ tài năng trong công việc, lại giỏi nữ công gia chánh. Nữ diễn viên khiến cư dân mạng trầm trồ bởi sự khéo léo và đảm đang khi tự tay chuẩn bị những món ăn ngon, đầy đủ dinh dưỡng cho cả gia đình.

Phương Oanh có thể làm các món ngon từ Âu sang Á, khiến Shark Bình mừng rỡ, hạnh phúc khi trở về nhà sau một ngày làm việc bận rộn.

Vì sao Shark Bình may mắn mới lấy được Phương Oanh làm vợ? Ảnh 2

Phương Oanh đảm đang, thích nấu ăn cho người thân trong gia đình.

Nữ chính Hương Vị Tình Thân tâm sự: “Đối với Oanh, hạnh phúc có rất nhiều định dạng, trong đó có cả những điều rất đơn giản mà ta có được hàng ngày. Đó chính là được ăn đồ người thân nấu hay nấu đồ cho người thân ăn.”

Dù bận rộn với công việc kinh doanh nhưng Phương Oanh vẫn vào bếp nấu món ăn cho cả gia đình. Cô trải lòng: “Có ai như nhà Oanh không, vợ nấu là chồng auto khen ngon. Niềm động viên tinh thần để thật chăm vào bếp đấy. Một điều Oanh rất thích là ông “Hồng Hài Nhi” này đi làm ở đâu về, thấy Oanh nấu cơm là sẽ sà ngay vào bếp, vừa để hỏi han động viên, vừa là để xem hôm nay được ăn món gì.”

Không những thế, Phương Oanh còn rất khéo đối nhân xử thế. Bằng chứng là cô rất được lòng mẹ chồng và các con riêng của chồng. Ngay từ khi mới hẹn hò với Shark Bình, nữ diễn viên Ngược Chiều Nước Mắt đã thân thiết và chiếm được cảm tình của mẹ người yêu.

Vì sao Shark Bình may mắn mới lấy được Phương Oanh làm vợ? Ảnh 3Phương Oanh được mẹ chồng yêu mến.

Bà ủng hộ con trai tái hôn khi thấy Phương Oanh quan tâm, đảm đang việc nội trợ và hòa hợp với hai con riêng của Shark Bình. Mẹ anh cũng thường khen ngợi những món ăn do cô nấu.

Khi Phương Oanh chính thức trở thành con dâu, cô càng được mẹ chồng yêu thương như con ruột. Bà luôn ở bên cạnh chăm sóc cô, từ lúc Phương Oanh vào viện cho đến khi cặp sinh đôi chào đời.

Vì sao Shark Bình may mắn mới lấy được Phương Oanh làm vợ? Ảnh 4
Vì sao Shark Bình may mắn mới lấy được Phương Oanh làm vợ? Ảnh 5Shark Bình may mắn khi cưới được Phương Oanh làm vợ.

Trong thời gian nữ diễn viên còn trong phòng hồi sức và chưa thể gặp các con, mẹ chồng đã chu đáo chụp ảnh hai “bé Rồng” để Phương Oanh có thể nhìn thấy con.

Khi Shark Bình đưa vợ con từ viện về nhà, mẹ anh đã ôm hôn con dâu một cách thân mật để chúc mừng. Những cử chỉ ân cần này cho thấy rõ sự quan tâm mà bà dành cho nữ diễn viên.

Con gái đưa bạn trai cao hơn 2 mét về ra mắt khiến cả nhà tôi tá hỏa. Nhưng vì đã lỡ ch.ửa nên đành tặc lưỡi cho cưới. Một đêm 2 vợ chồng con gái về chơi, tôi nghe thấy âm thanh kì lạ trong phòng ngủ. Lén mở cửa ra thì ch-et lặng….

0

Chuyện bắt đầu vào một chiều cuối tuần, khi con gái tôi, Linh, dẫn bạn trai về ra mắt. Cả nhà chúng tôi đã chuẩn bị chu đáo, nhưng không ai ngờ được điều mà chúng tôi sắp chứng kiến. Khi cánh cửa nhà vừa mở ra, trước mắt chúng tôi là một chàng trai với chiều cao hơn 2 mét, to lớn như vận động viên bóng rổ. Cả nhà không ai nói gì, chỉ im lặng đứng ngẩn ngơ. Bố Linh, dù là người bình tĩnh nhất, cũng không giấu nổi sự bất ngờ.

Có thể là hình ảnh về 6 người

Sau bữa cơm ra mắt, Linh kéo tôi vào phòng, khẽ nói nhỏ: “Mẹ, con lỡ có bầu rồi… Mẹ giúp con với!” Nghe vậy, tôi như bị dội gáo nước lạnh. Chúng tôi vẫn còn chưa kịp hiểu rõ về cậu bạn trai này, giờ lại biết tin con gái mình đã có thai. Không còn cách nào khác, chúng tôi đành tặc lưỡi đồng ý cho cưới.

Đám cưới diễn ra nhanh chóng sau đó. Dù không hoàn toàn hài lòng với sự gấp gáp này, nhưng vì thương con và muốn giữ danh dự cho gia đình, chúng tôi không thể làm khác.

Một thời gian sau, Linh và chồng về chơi, mang theo cậu bé nhỏ vừa chào đời. Tôi mừng lắm, nhìn cháu ngoại đáng yêu mà lòng cảm thấy dịu đi phần nào. Đêm hôm ấy, cả nhà quây quần trò chuyện, rồi Linh và chồng xin phép lên phòng nghỉ ngơi sớm.

Hài hước chuyện tình cặp đôi chị em lệch chiều cao đến 42 cm, đi đâu cũng  bị hiểu nhầm là…chú cháu

Khoảng nửa đêm, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, tôi bỗng nghe thấy những âm thanh kỳ lạ phát ra từ phòng của vợ chồng Linh. Ban đầu chỉ là tiếng xào xạc nhẹ, nhưng càng lúc âm thanh càng trở nên bất thường, như tiếng động mạnh va chạm vào vật gì đó. Tò mò và có phần lo lắng, tôi nhẹ nhàng bước đến trước cửa phòng. Tim tôi đập mạnh, không biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi khẽ đẩy cánh cửa hé mở và lặng người khi thấy cảnh tượng bên trong.

Chồng Linh – chàng trai cao lớn ấy – không phải đang làm gì quá bất thường, nhưng điều khiến tôi sững sờ là anh ta đang ngồi trong góc phòng, với dáng vẻ co rúm, run rẩy. Linh thì đứng bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ về chồng như thể đang trấn an một đứa trẻ. Hóa ra, đằng sau vẻ ngoài to lớn và mạnh mẽ, người đàn ông này lại có một nỗi sợ hãi kỳ lạ, dường như anh ta bị ám ảnh hoặc gặp phải một vấn đề tâm lý nghiêm trọng.

Linh nhận ra tôi đang đứng ở cửa. Cô khẽ lắc đầu ra hiệu cho tôi đừng làm ồn, rồi nói nhỏ: “Mẹ, anh ấy bị chứng sợ bóng tối từ nhỏ, nhưng anh ấy không muốn ai biết, vì sợ người khác nghĩ mình yếu đuối.”

Tôi đứng đó, không biết nên nói gì. Bao nhiêu cảm xúc trào lên trong lòng – từ ngạc nhiên, thương hại đến lo lắng. Có lẽ tôi đã quá vội vã đánh giá người đàn ông này chỉ qua vẻ bề ngoài. Tôi lặng lẽ khép cửa lại, bước về phòng, lòng ngổn ngang suy nghĩ.