Home Authors Posts by admin

admin

11881 POSTS 0 COMMENTS

Năm tôi lên bảy thì cha tôi lấy vợ. Tôi nhớ mãi cái buổi chiều hôm ấy, ngõ nhà tôi đầy những vạt nắng hanh hao. Tôi được nghỉ học, các chú tôi bảo ở nhà ăn đám cưới của cha. Cho dù còn quá bé không hiểu nhiều về chuyện gia đình. Nhưng như là linh cảm có một điều gì ghê gớm lắm sắp xảy ra. Cha tôi lấy vợ là điều làm cho tôi buồn và đau lòng nhất. Chiều hôm ấy, mặc cho bọn trẻ con nô đùa nghịch ngợm vì lâu lắm chúng mới được gặp nhau. Mặc cho người lớn nhộn nhịp cỗ bàn và bận rộn nói cười. Tôi buồn bã leo lên chạc cây vải đổ ngang trên mặt ao, cứ nằm đó buồn rầu thổn thức. Tôi lớn lên trong vòng tay cha và ông bà nội. Đến tận năm lên bảy tuổi tôi chưa biết mặt mẹ mình. Cha tôi bảo cha sinh ra tôi từ nách của cha. Người làng bảo tôi là đứa trẻ bị bỏ rơi khi vừa sinh ra. Ngày ấy cha tôi mới hăm hai tuổi, bộ đội phục viên, trên đường về thì cha nhặt được tôi mong manh bị bỏ lại ở bìa rừng… Cha đưa tôi về uỷ ban xã nơi cha nhặt được tôi. Ban nọ bệ kia, người ta đùn đẩy nhau, cha thương đứa bé đỏ hỏn đã bị bỏ rơi. Rồi như là cái nợ, cha tôi đã để tôi lại ở đó và đi, nhưng đi được mấy km thì cha tôi lại ngược lại. Tầm gần sẩm chiều trong khi người ta bận họp. Tôi nằm một mình trong phòng trực ban vắng vẻ khóc lạc không thành tiếng. Sau hơn một ngày xã không tìm ra giải pháp, thế là cuối cùng cha đành bế tôi theo xe về xuôi.