Tôi năm nay 32 tuổi, kết hôn cách đây 7 năm. Sau khi kết hôn tôi chuyển về sống nhà chồng cùng với mẹ chồng bởi bố chồng tôi đã mất từ lâu. Ở nhà chồng, tôi luôn sống biết điều, chăm chỉ làm việc nhà, chu đáo với mẹ chồng. Nhà ít người nên có tôi là thêm người, vui vẻ hơn và cuộc sống được nâng lên so với trước đây.
Hàng ngày tôi đi làm ở công ty nhưng vẫn không quên nhiệm vụ làm việc nhà của mình, lúc nào nhà cửa cũng gọn gàng, sạch sẽ, nấu ăn ngon… Mẹ chồng tôi mới đầu khó gần, nhưng rồi bà cũng hài lòng và chấp nhận tôi như một thành viên trong gia đình. Nhất là kể từ khi có con, tôi được mẹ chồng tỏ ra thân thiện, bà rất quan tâm tới cháu nội.
Chồng tôi là người hiền lành, kín tiếng, ít biểu lộ cảm xúc. Tuy không sống sôi nổi nhưng bù lại chồng rất trách nhiệm với gia đình. Hết việc là về nhà với gia đình, ít khi đi ăn nhậu bên ngoài. Tôi hài lòng với cuộc sống của mình, toàn tâm giúp sức để gia đình hạnh phúc, phát triển.
Từ khi chúng tôi có thêm con thứ 2, phát sinh ra nhiều khoản chi tiêu, nhưng điều khiến cả nhà bận tâm đó là hiện nay ngôi nhà đang ở xây dựng đã lâu, chật và xuống cấp. Vậy nên chồng và mẹ chồng có ý định xây lại nhà. Tuy nhiên, vợ chồng tôi tiết kiệm tiền không được là bao. Còn mẹ chồng cũng không có thu nhập nào đáng kể.
Vậy nên, chúng tôi muốn xây nhà mà cũng rất đau đầu vì không có đủ tiền; mà vay ngân hàng thì số nợ nhiều, riêng trả lãi cũng đã vất vả rồi huống chi trả cả gốc nữa. Trong lúc tưởng chừng như bế tắc, chồng tôi đã nghĩ ra phương án tôi về xin nhà ngoại tiền. Chồng tôi còn nhớ hồi mà hai vợ chồng vừa cưới xong, bố mẹ đẻ tôi có hứa sau này sẽ cho vợ chồng mảnh vườn bên cạnh. Giờ đất đang lên giá, nếu chủ động xin đất và bán đi, chắc chắn sẽ đủ để xây lại nhà mới khang trang, hiện đại.
Tôi nghe chồng nói xong cũng thấy rất hợp lý, đằng nào bố mẹ tôi trước sau cũng cho mảnh vườn đấy, nên giờ có việc xin trước. Cũng có chút ngại ngùng, nhưng sau mấy hôm được chồng động viên, thúc giục nên tôi đã thấy tự tin hẳn lên. Tôi liền gọi điện thoại cho bố đẻ, trình bày qua tình hình và nguyện vọng. Thật may, bố tôi không suy nghĩ gì nhiều mà đồng ý ngay, nhưng mà phải có thêm thời gian để tìm khách mua, tiến hành thủ tục mua bán…
Mảnh đất mà bố mẹ cho tôi, hiện cũng có giá trị khoảng vài tỷ đồng. Từ hôm đó đến nay tôi lâng lâng cảm giác vui sướng, nghĩ đến ngôi nhà mới rộng lớn, đủ tiện nghi hiện đại. Hai con của tôi sẽ có phòng riêng, có giường ngủ rộng và nơi học tập thuận lợi… Nhìn cảnh nhà ở hiện nay, tôi thấy quá chật và thiếu thốn nhiều thứ, lọt thỏm giữa những hộ bên cạnh đã được xây to đẹp.
Gữa lúc tôi phấn khởi, chờ đợi về ngôi nhà tương lại thì bỗng dưng nhận cú sốc. Tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa chồng và mẹ chồng. Mẹ chồng trách con trai: “Sao con lại để nó góp tiền xây nhà thế? Nhỡ đâu sau này hai đứa không ở được với nhau, nó đòi chia nhà thì sao. Tiền đất chắc chắn là sẽ nhiều hơn tiền nhà rồi, mình thiệt à?“.
Chồng tôi đáp lại lời của mẹ: “Ôi dào, con tính toán cả rồi, tạm thời mẹ cứ để nhà đứng tên riêng của mẹ. Nhà cứ xây trên đất của mẹ, mẹ toàn quyền quyết định. Ít nữa mẹ làm thừa kế cho riêng con. Nếu ly hôn, cô ta chỉ có nước ra đường chứ làm sao mà đòi tiền hay đòi chia nhà được. Mẹ yên tâm, nhà bên đó còn nhiều đất, sau này con sẽ nịnh vợ để xin thêm“
Tôi nghe xong mà rụng rời, quá sốc đến mức suýt ngất ra nhà, quá bất ngờ trước sự tính toán của chồng và mẹ chồng. Thì ra họ đang cố tình nghĩ ra cách để tôi về xin tiền bố mẹ để mang về xây lại nhà chồng. Nếu tôi ngoan ngoãn, chấp nhận thì cứ ở đó, còn không sẽ bị hất ra ngoài bất cứ lúc nào.
Từ hôm đó đến nay tôi rất buồn, không biết mình phải nên làm thế nào. Tôi có nên bóc mẽ chồng và mẹ chồng rồi dừng lại chuyện tin bố đẻ tiền xây nhà? Hãy cho tôi lời khuyên!
- THỦ TƯỚNG YÊU CẦU XEM XÉT TRÁCH NHIỆM VỤ TAI NẠN TRÊN CAO TỐC CAM LỘ – LA SƠN
- Tôi tốt nghiệp Đại học Sư phạm, nhưng ra trường đi dạy được 1 năm thì mẹ tôi sức khỏe yếu đi nên cô phải xin nghỉ để về quê chăm sóc mẹ rồi sẵn mở cửa hàng hoa quả để buôn bán. Cũng vì lý do đó mà gần 30 tôi vẫn chưa nghĩ đến chuyện lấy chồng. Một hôm có người bạn học cũ của mẹ sang chơi giới thiệu cho tôi một anh nhà cũng gia giáo và đang có nhu cầu tìm vợ. Chúng tôi hẹn hò 4 tháng rồi cũng thấy ưng, bàn ngay đến chuyện kết hôn. Ngày cưới tôi họ hàng hai bên đều đến rất đông đủ để chúc mừng, tôi thấy may mắn vì đã tìm được người chồng ưng ý. Nhưng đúng lúc tôi chuẩn bị thay váy cưới thì chồng và mẹ chồng liền vào hỏi: “”Ti;ền mừng rồi vàng của mẹ và họ hàng bên nhà em trao đâu rồi? Đưa đây để mẹ anh kiểm tra rồi giữ cho”. Tôi nói lại luôn: ‘Sao lại để mẹ anh giữ, đây là của hồi môn của mẹ em cho em. Tốt nhất cứ để em giữ cho”. ”Ơ hay, em đã làm dâu nhà này rồi thì phải nghe lời anh chứ. Tiền bạc trong nhà phải để mẹ anh quản, em mau đưa đưa hồi môn của em đây. Hay là nhà em nghèo quá lại cho toàn vàng giả hả?”. ”Sao anh có thể x;ú;c ph;ạ;m mẹ tôi như thế chứ?”. Tôi vừa dứt lời thì mẹ chồng quát cô khi dám lên mặt với con trai mình, còn chồng thì giơ tay t;;á;;t 2 cái khiến má tôi đỏ rộp lên. Đúng lúc đó mẹ tôi xuất hiện nói một câu chấn động khiến cả họ nhà anh trơ mắt nhìn theo….
- Tinh gọn đâu chừa một ai, đến Giáo hội Phật giáo Việt Nam cũng phải cắt giảm, nhân tiện xóa bỏ luôn truyền thống này
- Phiên tòa ly hôn khó tin nhất từ xưa tới nay: Người vợ giành quyền nuôi 2 con riêng của chồng, chấp nhận ra đi tay trắng