Ngày con gái lấy được chồng đẹp trai và lương tháng 50 triệu, tôi mừng lắm, đi khoe khắp làng trên xóm dưới. Nhưng khi sống chung cùng các con tôi mới nhận ra con gái không được hạnh phúc như vẫn nghĩ.Ở nhà con gái có cuốn sổ chi tiêu dày cộm để trong phòng ngủ. Hằng ngày con tôi chi tiêu cái gì thì viết vào đó, cuối tháng con rể xem và sẽ đưa tiền cho vợ. Những khi thấy khoản nào đó chi nhiều hơn bình thường là con sẽ chất vấn vợ và yêu cầu giải thích, nếu thỏa đáng sẽ chi, còn không con tôi bỏ tiền túi ra bù vào. Để vợ chồng bớt cãi nhau nên con tôi thường vào siêu thị mua đồ để có hóa đơn rõ ràng và con rể sẽ không bắt bẻ nữa. Thương con nên tôi đã nghỉ việc ở quê ra phố chăm sóc cháu để con gái sớm đi kiếm tiền cho cuộc sống được tự do bớt phụ thuộc vào người chồng hà tiện.Sống cùng 1 nhà, tôi nhận thấy tính cách của con rể cực kỳ khó chịu. Con thường xuyên mắng mỏ vợ ngay trước mặt tôi. Những bức xúc về con rể cứ dày lên từng ngày…Biến cố cũng đến từ đây… Xem thêm tại bình luận

Không thể chấp nhận được chàng rể này nữa, tôi muốn con gái có cuộc sống hạnh phúc nên thay con viết lá đơn ly hôn.

Ngày con gái lấy được chồng đẹp trai và lương tháng 50 triệu, tôi mừng lắm, đi khoe khắp làng trên xóm dưới. Nhưng khi sống chung cùng các con tôi mới nhận ra con gái không được hạnh phúc như vẫn nghĩ.

Ở nhà con gái có cuốn sổ chi tiêu dày cộm để trong phòng ngủ. Hằng ngày con tôi chi tiêu cái gì thì viết vào đó, cuối tháng con rể xem và sẽ đưa tiền cho vợ. Những khi thấy khoản nào đó chi nhiều hơn bình thường là con sẽ chất vấn vợ và yêu cầu giải thích, nếu thỏa đáng sẽ chi, còn không con tôi bỏ tiền túi ra bù vào. Để vợ chồng bớt cãi nhau nên con tôi thường vào siêu thị mua đồ để có hóa đơn rõ ràng và con rể sẽ không bắt bẻ nữa.

Thương con nên tôi đã nghỉ việc ở quê ra phố chăm sóc cháu để con gái sớm đi kiếm tiền cho cuộc sống được tự do bớt phụ thuộc vào người chồng hà tiện.

Sống cùng 1 nhà, tôi nhận thấy tính cách của con rể cực kỳ khó chịu. Con thường xuyên mắng mỏ vợ ngay trước mặt tôi. Những bức xúc về con rể cứ dày lên từng ngày.

Cháu tôi sinh non nên sức khỏe yếu, hay bị sốt. Tôi có bệnh huyết áp cao, nếu đêm không ngủ được thì ngày sẽ mệt mỏi, không còn sức chăm sóc cháu. Hiểu được bệnh của mẹ nên những đêm cháu quấy khóc, con gái không dám gọi tôi dậy hỗ trợ. Ban ngày đi làm mệt mỏi, đêm về con gái lại phải thức đêm cùng cháu khiến tôi rất thương.

Nửa đêm con rể đang say sưa kéo gỗ, tôi dựng dậy đưa con tờ đơn ly hôn yêu cầu ký vào làm con tỉnh cả ngủ - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Con rể không giúp được vợ mà còn gây chuyện, tỏ vẻ khó chịu bức xúc khi vợ bật điện sáng, con khóc nhiều ngủ không được. Con rể mắng vợ không biết dỗ dành con, kém cỏi, ngu dốt. Nằm phòng bên, nghe những tiếng trách cứ của con rể mà tôi bức xúc lắm. Nhiều hôm, tôi không thể ngủ được nên dậy dỗ dành cháu. Nhìn con gái ấm ức, nước mắt lăn dài trên má mà cổ họng tôi cứ nghẹn ứ lại, không thể thở nổi.

Đêm hôm kia, con rể cũng mắng con tôi vì tội cháu khóc làm bố không ngủ được. Tôi giận lắm ngồi viết tờ đơn ly hôn thay con gái. Khi tôi qua phòng các con thì con gái đang mệt mỏi ôm cháu tựa vào tường ngủ, còn chàng rể “kéo gỗ” vang cả phòng.

Tôi nóng mặt dựng con rể dậy, đưa tờ đơn ly hôn yêu cầu ký vào. Con rể hoảng sợ giật mình tỉnh ngủ. Đọc xong những dòng trên tờ đơn, con rể ném sang 1 bên và bảo tôi nên về quê, đừng can thiệp quá sâu vào gia đình các con.

Tôi khuyên con gái nên ký đơn ly hôn nhưng con nói là chịu khổ quen rồi, nếu vợ chồng bỏ nhau lại khổ con cái. Con tôi nói sẽ cam chịu sống với người chồng tệ vì tương lai của cháu.

Dù con gái tôi nói vậy, nhưng lòng tôi không thể yên. Tôi nhìn con ngày càng tiều tụy, mệt mỏi, ánh mắt lúc nào cũng chất chứa nỗi buồn. Đâu rồi cô gái tươi tắn, hồn nhiên ngày nào? Bây giờ con tôi chỉ còn là cái bóng của chính mình, chịu đựng cuộc hôn nhân như một bản án chung thân không lối thoát.

Tôi biết con thương con nhỏ, lo cho tương lai của cháu, nhưng một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình đầy nước mắt, thiếu thốn sự yêu thương từ cha mẹ, liệu có hạnh phúc không? Tôi từng nghĩ chỉ cần con rể biết suy nghĩ, biết thương vợ thương con, tôi sẽ không can thiệp. Nhưng đến giờ, tôi không thể nhắm mắt làm ngơ nữa.

Tôi quyết định nói chuyện thẳng thắn với con rể lần nữa. Nếu con bé đã không dám vùng lên bảo vệ chính mình, thì tôi – làm mẹ, sẽ không thể đứng ngoài nhìn con gái mình lụi tàn từng ngày. Tôi không cần một chàng rể đẹp trai, giàu có. Tôi chỉ cần con gái tôi được sống một cuộc đời bình yên, hạnh phúc, được trân trọng và yêu thương.