Người xưa thường nói “nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô”, chỉ cần 1 người con trai cũng được coi là có con, còn 10 người con gái cũng coi như là không có. Nghĩ con gái nuôi lớn rồi cũng về nhà chồng, chăm lo, phục vụ bên nhà chồng chứ có ở bên cạnh mình đâu cho nên có sinh 10 cô con gái thì cũng chỉ là vô dụng. Hơn nữa con gái còn chẳng thể nối dõi tông đường được thì sinh con gái để làm cái gì. Chi bằng cố lấy một đứa con trai, nuôi dạy nó thật tốt rồi sau này nó cưới vợ về để phụng dưỡng mình, sinh con cháu nối dõi tông đường cho gia đình mình.
Cái suy nghĩ này ở đàn bà thì còn ít bởi vì đàn bà là những người trực tiếp mang nặng đẻ đau sinh con, nên cho dù là con trai hay con gái, đàn bà cũng sẽ một lòng một dạ yêu thương, chăm sóc cho con mình. Còn đàn ông, không 9 tháng 10 ngày, không gắn kết với con ngay từ những giây phút đầu tiên thì làm sao có thể hiểu được ý nghĩa thiêng liêng ấy.
Vậy nên đàn ông, người ta nói thường bạc hơn đàn bà là vì như vậy đấy. Trong tâm trí đàn ông,chẳng như đàn bà, con nào cũng là con. Đàn ông lúc nào cũng chỉ mong có được một đứa con trai. Có người sinh liền lúc 4, 5 cô con gái rồi vẫn muốn ép vợ sinh bằng được một đứa con trai nữa. Còn có người, chỉ vì vợ không sinh được con trai mà ra ngoài tìm người đàn bà khác để mà cố lấy một đứa con trai. Nhưng đàn ông hình như chỉ nhìn thấy những lợi ích trước mắt mà một đứa con trai mang lại.
Hơn nữa, chẳng phải người ta thường nói, con trai lấy vợ là m.ấ.t con trai đấy hay sao?? Đàn ông lấy vợ vào, thường sẽ quan tâm đến vợ nhiều hơn là quan tâm đến bố mẹ mình. Vậy mà cứ trách con gái lấy chồng rồi thì không còn biết bố mẹ mình ở đâu nữa. Như vậy há chẳng phải là quá thiệt thòi cho con gái rồi hay sao??
Rồi khi về già, cứ nhìn vào thực tế mà thấy, con gái với con trai, ai gần gũi với bố mẹ nhiều hơn. Cứ trách con gái lấy chồng không quan tâm đến bố mẹ chứ bố mẹ ốm đau, có cái lần nào mà con gái không có mặt đây cơ chứ. Con trai thì thi thoảng mới chạy qua thăm. Còn con dâu, nói không phải ngoa thì cũng chỉ là có trách nhiệm để đỡ phải hổ thẹn, để đỡ khiến chồng bị nói, bị khó xử. Khi ấy chỉ có con gái, lúc nào cũng túc trực bên cạnh giường chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ.
Ừ thì mắng con gái lấy chồng xa. Những khi đau yếu về già không thể bên cạnh chăm sóc cho bố mẹ. Nhưng nếu như con gái lấy chồng gần, đảm bảo rằng cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng sẽ luôn có mặt ở bên cạnh bố mẹ. Nhiều người làm cha làm mẹ chẳng phải đã tự mình công nhận rằng, khi đau ốm, khi bệnh tật lúc nào cũng thấy con gái ở bên cạnh chăm lo cho bản thân mình nhiều nhất hay sao. Có con gái chính là cái phúc lớn nhất của những người làm cha làm mẹ. Vậy nên đàn ông ạ, đừng có mải miết nghĩ mãi phải làm thế nào để có bằng được một đứa con trai nữa.
Con trai sau này cũng chỉ là có người hương hỏa cho mình mà thôi. Chẳng phải các cụ ngoài câu kia còn có câu khác nữa rằng sinh con trai đến lúc c.h.ế.t mới sướng, còn sinh con gái sướng đến lúc c.h.ế.t đấy hay sao. Cứ đùa với nhau rằng đến lúc c.h.ế.t rồi thì còn biết gì là sướng nữa. Đàn ông ơi, con nào cũng là con. Con cái là cái lộc trời cho, trời cho con nào thì mình nhận con đó. Đứa con nào chẳng đáng quý, chẳng là máu mủ ruột t.h.ị.t của mình.
Cha mẹ cứ đối xử tốt với con cái, không phân biệt trai gái thì sau này, con cái, kể cả tải hay gái thì cũng sẽ đều tốt với mình, tận hiếu với mình. Đừng coi thường, đừng đối xử với con gái như là con nhà người ta nữa, 10 người con trai cũng chẳng thể bằng 1 người con gái khi về già.