Home Blog Page 13

Bố mẹ tôi bên nhau 3 năm, khi mẹ đi khám định kỳ thì phát hiện UT gi:ai đ:oạn 3, vừa cầm bệnh án về nhà bà nhất quyết đòi l:y h:ôn chia tài sản, nghe tin ai cũng bất ngờ. Mấy tháng sau ngày mẹ qua đời tôi gặp lại bố mới hiểu rõ vì sao bà làm vậy

0

Tôi đã vô số lần tự hỏi tại sao mẹ lại muốn ly hôn vào phút cuối, tại sao mẹ lại muốn chia một nửa tài sản và tại sao lại để lại căn nhà đó cho tôi.

Từ nhỏ đến lớn, trong mắt tôi, mối quan hệ của bố và mẹ luôn tốt đẹp. Tôi luôn nghĩ rằng gia đình mình sẽ hạnh phúc mãi mãi, nhưng khi vào cấp 3, tôi dần nhận ra có điều gì đó không ổn. Mối quan hệ giữa bố và mẹ dường như nguội lạnh hơn. Mặc dù trước mặt họ vẫn duy trì sự hòa hợp bề ngoài nhưng tôi có thể cảm nhận được một số vết nứt nhỏ.

Sau này khi lên đại học, mỗi lần về nhà nghỉ lễ, tôi lại thấy bố và mẹ nói chuyện ngày càng ít đi. Mẹ lúc nào cũng tỏ ra mệt mỏi, nhưng hỏi mẹ có chuyện gì không thì bà luôn nói rằng do thời tiết thay đổi nên mệt. Nhưng trong thâm tâm tôi biết, nụ cười của mẹ không còn rạng rỡ như xưa nữa.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi quyết định về quê kiếm việc làm để được sống cùng bố mẹ, hi vọng tìm lại được hơi ấm gia đình, nhưng đều vô ích.

Năm ngoái, tin dữ ập đến. Mẹ tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Việc điều trị không có hiệu quả và tình trạng của mẹ xấu đi nhanh chóng trong vài tháng. Lúc này, mẹ đã đưa ra một quyết định mà không ai có thể hiểu được – đệ đơn ly hôn với bố tôi.

Năm ngoái, tin dữ ập đến. Mẹ tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư. (Ảnh minh họa)

Ngày hôm đó, mẹ đột nhiên nói với bố:

– Tôi muốn ly hôn.

Tôi không thể tin vào tai mình, bố cũng sững sờ, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc và bối rối. Khi tôi hỏi mẹ lý do, mẹ không giải thích mà chỉ bảo đây là lựa chọn tốt nhất. Trong thời gian đó, bầu không khí trong nhà tụt xuống mức đóng băng, bố trở nên trầm mặc hơn và không biết phải làm sao.

Thủ tục ly hôn được tiến hành nhanh chóng và mẹ nhất quyết đòi chia một nửa tài sản. Bố và mẹ khi ở với nhau mua được 2 căn nhà, nên mẹ muốn mỗi người một căn. Bố tỏ ra rất đau lòng, không cam tâm khi chia tài sản. Bố từng nói với mẹ tôi:

– Bà thực sự định làm điều này à? Chúng ta đều ở tuổi này rồi, sao lại dở chứng thế?

Câu trả lời của người mẹ rất đơn giản và bình tĩnh:

– Ừ, điều đó tốt cho con và tôi. Đừng tưởng rằng tôi không biết ông đã làm gì.

Tôi nhìn họ ký giấy ly hôn với nhau mà lòng như bị dao đâm. Bố mẹ từng rất yêu thương nhau, giờ lại chia tay thế này đây. Tôi không hiểu tại sao mẹ lại đưa ra quyết định này vào giây phút cuối đời.

Bệnh tình của mẹ ngày càng trầm trọng và không lâu sau đó, bà qua đời. Sau đó, tôi chuyển đến căn nhà mẹ để lại cho tôi.

Tôi đã vô số lần tự hỏi tại sao mẹ lại muốn ly hôn vào phút cuối, tại sao mẹ lại muốn chia một nửa tài sản và tại sao lại để lại căn nhà đó cho tôi.

Trước khi qua đời, mẹ nhất quyết đòi ly hôn và chia tài sản với bố tôi. (Ảnh minh họa)

Ngày tháng trôi qua, mối quan hệ của tôi với bố ngày càng xa cách. Chúng tôi không còn thân thiết với nhau như xưa nữa, có thể vì sự ra đi của mẹ, có thể vì nỗi đau ly hôn.

Tôi đã cố gắng rất nhiều để thích nghi với cuộc sống không có mẹ nhưng những thắc mắc trong lòng vẫn chưa có lời giải đáp.

Gần đây tôi về nhà thăm bố. Hít một hơi thật sâu, tôi nhấn chuông cửa. Chẳng bao lâu, cánh cửa mở ra, bố đứng ở cửa với vẻ mặt bối rối. Phía sau ông còn có một người phụ nữ xa lạ. Tôi sững sờ một lúc, trong lòng chợt dâng lên một cảm xúc khó tả. Mẹ mới qua đời được 5 tháng, bố tôi đã có người phụ nữ khác.

Tôi đi hỏi cậu ruột mới biết, người phụ nữ đó là mối tình đầu của bố. Mẹ tôi đã biết bố và mối tình đầu quay lại từ lâu, khi đó mẹ đòi ly hôn và chia tài sản là để bảo vệ tôi, để đảm bảo tôi vẫn có nơi để về sau khi bà qua đời.

Tôi bật khóc, trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi và biết ơn. Tôi cảm thấy có lỗi với mẹ vì bấy lâu nay đã hiểu lầm mẹ, thậm chí còn cảm thấy không hài lòng với quyết định của mẹ. Nhưng mẹ chưa bao giờ nghĩ đến bản thân mình, mỗi bước mẹ đi đều là vì tôi…

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

0

Vợ tôi qua đời đã 49 ngày, nhưng nỗi đau và mất mát dường như chưa bao giờ nguôi ngoai. Chúng tôi đã sống bên nhau suốt 20 năm, cùng nhau vượt qua bao khó khăn và sóng gió. Căn nhà nhỏ của tôi giờ đây trở nên trống trải và lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Mỗi góc trong nhà đều gợi nhớ về hình bóng của cô ấy – người phụ nữ mà tôi đã yêu thương và chia sẻ cả cuộc đời.

Ngày vợ mất, tôi như rơi vào khoảng trống vô tận, chẳng còn muốn làm gì ngoài việc ngồi lặng lẽ nhớ về cô ấy. Nhưng cuộc sống không cho phép tôi mãi chìm đắm trong đau khổ. Họ hàng, bạn bè và những người thân thiết đã đến bên, giúp tôi tổ chức tang lễ chu toàn. Và hôm nay là ngày giỗ đầu tiên của vợ, 49 ngày sau khi cô ấy rời xa tôi mãi mãi.Buổi sáng hôm đó, sau khi cúng cơm xong, tôi quyết định lên sắp xếp lại bàn thờ vợ. Mọi thứ vẫn như mọi ngày, nhưng có điều gì đó kỳ lạ mà tôi không thể giải thích được. Trong khoảnh khắc tôi cúi xuống lau chùi bát hương, một luồng gió lạ thoáng qua, khiến tôi giật mình. Và rồi, một chuyện kinh hoàng xảy ra – bát hương bỗng dưng bốc cháy dữ dội.Cháy bát hương dự báo điềm lành hay dữ? Chân nhang bị cháy tiết lộ điều gì?Tôi hoảng loạn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Lửa từ bát hương cháy lên cao, nhưng không phải kiểu cháy bình thường mà dường như là một ngọn lửa vô hình, khó kiểm soát. Trong lúc luống cuống, tôi cố dập lửa và thấy bát hương dần lụi tàn, để lại một lớp tro tàn xám xịt. Khi tôi dọn dẹp, mắt tôi bỗng chú ý đến một thứ gì đó lạ lẫm – một tờ giấy nhỏ nằm ngay dưới đáy bát hương.Tim tôi đập nhanh hơn khi nhìn thấy tờ giấy ấy. Nó cũ kỹ, nhưng có vẻ như mới được đặt vào đó không lâu trước đây. Tôi run rẩy nhặt lên, và khi mở ra, những dòng chữ bên trong khiến tôi chết lặng. Trên tờ giấy là nét chữ của vợ tôi, nhưng điều khiến tôi kinh hoàng là nội dung của nó.“Anh à, nếu anh tìm thấy tờ giấy này, nghĩa là em không còn trên đời nữa. Em không thể nói điều này khi em còn sống, vì em sợ anh sẽ không bao giờ tha thứ cho em. Em xin lỗi vì đã lừa dối anh suốt những năm qua…”Tôi đọc từng chữ, mà đôi tay run lên bần bật. Cảm giác như tim mình bị bóp nghẹt lại, từng nhịp đập chậm rãi đầy đau đớn. Vợ tôi – người mà tôi tin tưởng và yêu thương hết mực – đã có điều gì giấu kín tôi trong suốt cuộc hôn nhân của chúng tôi? Tôi tiếp tục đọc, dù sợ hãi, nhưng không thể dừng lại.

… Anh còn nhớ những ngày em đi công tác thường xuyên không? Thực ra, em không đi công tác mà đã gặp một người đàn ông khác. Em đã phản bội anh, và em biết điều này không thể tha thứ. Nhưng em không thể dừng lại. Người đàn ông đó đã bước vào cuộc đời em khi em yếu lòng nhất. Em yêu anh ấy, nhưng em không bao giờ có ý định rời bỏ anh. Đó là sự ích kỷ của em, và em biết mình đã sai.

Anh biết không, đứa con trai út của chúng ta… nó không phải là con anh. Em đã giấu điều này suốt bao năm, và không đủ can đảm để nói ra sự thật. Mỗi khi nhìn thấy anh chăm sóc con, lòng em đau đớn nhưng cũng hạnh phúc. Em chỉ mong sao anh sẽ không bao giờ phát hiện ra.”

Đọc đến đây, tôi như bị sét đánh giữa trời quang. Những gì tôi vừa đọc thật quá sức tưởng tượng. Đứa con trai út mà tôi yêu thương và chăm sóc bấy lâu không phải là con tôi? Tôi không thể tin vào mắt mình. Vợ tôi đã lừa dối tôi, đã sống trong bóng tối của sự phản bội suốt nhiều năm mà tôi không hề hay biết. Toàn thân tôi run rẩy, mồ hôi ướt đẫm lưng.

 

Tôi ngồi sụp xuống nền nhà, tay vẫn cầm chặt tờ giấy mà nước mắt cứ tuôn ra không kiểm soát. Bao năm qua, tôi đã tin tưởng cô ấy tuyệt đối, chưa từng nghi ngờ gì về tình yêu và sự chung thủy của vợ. Và giờ đây, khi cô ấy không còn trên đời, tôi mới biết sự thật tàn khốc này. Tôi phải làm sao? Tôi nên đối mặt với con trai như thế nào? Mọi thứ trong tôi như sụp đổ hoàn toàn.

Chồng mải mê nhậu nhẹt không nghe 73 cuộc gọi nhỡ trong đêm của vợ bầu đến  khi mở máy gọi lại thì chế.t sững khi nghe - Góc tâm tình -

Trong đầu tôi bắt đầu quay cuồng với những câu hỏi không lời giải đáp. Tại sao cô ấy lại làm thế với tôi? Tại sao lại giấu giếm sự thật kinh khủng này cho đến khi cô ấy qua đời? Và người đàn ông kia là ai? Có phải ông ta vẫn đang đâu đó trong cuộc đời chúng tôi mà tôi không hề biết?

Tôi ngồi thẫn thờ trước bàn thờ, nhìn vào di ảnh của vợ mà không biết mình nên làm gì tiếp theo. Tâm trạng tôi vừa giận dữ, vừa đau đớn, vừa hoang mang. Cảm giác bị phản bội và mất mát hòa lẫn vào nhau, tạo nên một nỗi đau không thể diễn tả bằng lời.

Cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi chỉ sau một buổi sáng định mệnh. Những năm tháng yêu thương và hạnh phúc bên vợ giờ đây chỉ còn lại là sự dối trá và nỗi đau đớn. Tôi không biết phải đối diện với sự thật này như thế nào, cũng không biết liệu mình có đủ dũng cảm để tha thứ cho những gì cô ấy đã làm hay không.

Vợ tôi đã ra đi, mang theo bí mật của mình xuống mồ, nhưng vết thương mà cô ấy để lại trong lòng tôi sẽ mãi mãi không bao giờ lành.

Câu chuyện này không chỉ là về sự phản bội, mà còn là về nỗi đau mà những lời dối trá có thể gây ra, dù người nói dối đã không còn trên cõi đời.

Vợ bị bị t::a:i n::ạ:n l;;iệt nên 4 tháng rồi tôi không được làm ch;;uyện ấ;;y, bí bách quá tôi để mặc cô ta 10 ngày trời để đi x;;ả l;;áng với em gái cùng công ty. Nào ngờ hôm về, vừa mở cửa thì tôi bủn rủn khi nhìn thấy người phụ nữ quý phái đứng trước mặt

0

Cô vợ liệt nửa người của tôi chẳng thấy đâu chỉ thấy một người phụ nữ với chiếc váy đỏ rực lộng lẫy và xinh đẹp vô cùng. Cô ấy ngồi trên sofa đầy thản nhiên và kiêu hãnh.

Cách đây 4 tháng vợ tôi gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng. Sau gần 1 tháng điều trị ở bệnh viện thì cô ấy được xuất viện về nhà. Vợ tôi phải ngồi xe lăn chứ không thể đi lại được nữa. Vợ tôi kể lại bác sĩ nói rằng sau này cô ấy vẫn có khả năng hồi phục. Song có lẽ phải mất khá nhiều thời gian và công sức tập vật lý trị liệu.

Tôi và vợ mới kết hôn được hơn 1 năm và vẫn chưa sinh con. Tôi là một người đàn ông trẻ tuổi, phóng khoáng và hướng ngoại, tự dưng bắt tôi phải ở nhà chăm sóc cô vợ liệt nửa người khiến tôi cực kỳ bí bách và khó chịu. Nhưng thuê người giúp việc thì điều kiện kinh tế của vợ chồng tôi lại chưa cho phép.

Tôi vẫn còn trẻ khỏe, sức khỏe và sinh lý rất bình thường. Từ khi vợ bị bệnh, chúng tôi phải cay chuyện ấy. Phải “nhịn” trong thời gian dài khiến tôi vô cùng bất mãn và khó chịu. Rồi chuyện sinh con đẻ cái nữa, vợ tôi cứ thế này thì bao giờ chúng tôi mới được lên chức bố mẹ.

Quan trọng là từ giờ tôi sẽ phải sống với một cô vợ khuyết tật. Đi đâu ra ngoài, người ta hỏi về vợ thì tôi biết phải trả lời ra sao? Chẳng may dẫn cô ấy ra ngoài rồi người ta sẽ chỉ chỏ, xì xào rằng tôi có một cô vợ không ra hình người.

Bỏ vợ liệt nửa người đi xả láng với bồ, lúc về chồng bủn rủn nhìn cảnh tượng trong nhà - Ảnh 1.

 

Tôi và vợ mới kết hôn được hơn 1 năm và vẫn chưa sinh con. Với tất cả những lý do trên khiến tôi dần dần chán vợ và nảy sinh suy nghĩ muốn ly hôn. Thế rồi tôi rơi vào lưới tình của cô đồng nghiệp mới trẻ trung và xinh xắn. Tôi kiếm cớ bận công việc để đi sớm về khuya không quan tâm đến cô vợ liệt nửa người nữa. Tôi và người tình còn thường xuyên đi công tác cùng nhau, chính vì thế chúng tôi tha hồ tận hưởng những khoảnh khắc lãng mạn bên nhau.

Hôm vừa rồi sau cả tuần trời đi công tác cùng người tình, kết hợp công việc và tận hưởng tình yêu. Cuối cùng tôi cũng trở về nhà với cô vợ liệt nửa người. Tôi đã hứa với người tình sẽ nhanh chóng tìm cách ly hôn vợ để cưới cô ấy. Thế nhưng khi mở cửa vào nhà thì đón chờ tôi là một cảnh tượng khiến tôi phải chết khiếp.

Cô vợ liệt nửa người của tôi chẳng thấy đâu chỉ thấy một người phụ nữ với chiếc váy đỏ rực lộng lẫy và xinh đẹp vô cùng. Cô ấy ngồi trên sofa đầy thản nhiên và kiêu hãnh. Người đó không ai khác chính là vợ tôi! Chiếc xe lăn đã biến mất không tăm tích. Trả lại cho tôi cô vợ lành lặn và xinh đẹp hơn cả khi xưa. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy vợ ăn diện như vậy cả.

“Là tôi cố ý chờ anh về đấy. Anh lại đây ký đơn ly hôn đi. Căn phòng trọ này anh cứ ở lại nếu muốn, còn tôi đã dọn sạch sẽ đồ đạc của tôi rồi. Tôi cũng muốn chia sẻ niềm vui với anh, đó là tôi đã mua một căn hộ mới ở tòa nhà bên kia… À thực ra tai nạn của tôi cũng chẳng nghiêm trọng đến thế đâu. Tôi cố ý diễn kịch để thử lòng anh đấy thôi. Ngờ đâu chưa được vài tháng thì anh đã lộ bộ mặt thật bạc bẽo rồi”, vợ tôi cười nói.
Bỏ vợ liệt nửa người đi xả láng với bồ, lúc về chồng bủn rủn nhìn cảnh tượng trong nhà - Ảnh 2.
Cô vợ liệt nửa người của tôi chẳng thấy đâu chỉ thấy một người phụ nữ với chiếc váy đỏ rực lộng lẫy và xinh đẹp vô cùng. Ảnh minh họa

Sau đó vợ đứng dậy chìa lá đơn ly hôn ra trước mặt tôi với một đôi chân khỏe mạnh và lành lặn như chưa bao giờ bị tai nạn. Tôi giật mình khi nghe vợ nói đã mua nhà. Tôi còn nhớ nhiều đêm hai vợ chồng ở trong căn phòng trọ này, dõi mắt nhìn sang tòa nhà chung cư đắt đỏ gần đó mà ao ước có một ngày chúng tôi sẽ sở hữu được căn hộ ở đấy. Tại sao chỉ trong thời gian ngắn vợ tôi đã có đủ tiền để tự mua nhà?

Trả lời cho câu hỏi của tôi, vợ bảo rằng bố mẹ cô ấy vẫn luôn muốn cho con gái một căn nhà nhưng cô ấy từ chối, để hai vợ chồng tôi tự lập bằng chính khả năng của mình. Hiện tại cô ấy đã độc thân không tiện ở nhà thuê nữa nên đã tiếp nhận căn nhà bố mẹ cho. Đến lúc đó tôi mới hay bố mẹ vợ lại có điều kiện đến vậy. Thế mà từ trước đến nay vợ tôi luôn giấu giếm, bố mẹ vợ cũng chẳng hé lộ với tôi bất kỳ điều gì.

Vợ tôi đã có trong tay mọi bằng chứng ngoại tình của chồng. Nếu tôi không ký đơn, cô ấy dễ dàng có thể đơn phương ly hôn. Ký vào lá đơn ly hôn vợ đưa mà trong lòng tôi ngổn ngang bao cảm xúc. Tức giận vì bị vợ lừa dối, uất ức khi để tuột mất những gì đáng lẽ ra tôi sẽ được hưởng và hối hận khi đã trót cư xử với vợ như vậy. Nếu tôi cố gắng chăm sóc cho cô ấy tốt trong khoảng thời gian này thì có phải mọi thứ sẽ thuộc về tôi rồi hay không!!!

Giá vàng hôm nay (18-11): Ghi nhận tuần hoạt động tồi tệ nhất trong 3 năm, tất cả chìm trong tuyệt vọng

0

Giá vàng hôm nay (18-11): Ghi nhận tuần hoạt động tồi tệ nhất trong 3 năm, tất cả chìm trong tuyệt vọng

Giá vàng hôm nay (18-11): Sau khi ghi nhận tuần hoạt động tồi tệ nhất trong 3 năm, cả giới chuyên gia và nhà đầu tư đã giảm bớt tâm lý lạc quan đối với vàng trong ngắn hạn.

Giá vàng trong nước hôm nay

Kết thúc tuần, cả giá vàng miếng và vàng nhẫn duy trì ổn định. Hiện tại, giá vàng các thương hiệu đang niêm yết cụ thể như sau:

Giá vàng miếng được các công ty vàng bạc đá quý bán ra ở mức 83,5 triệu đồng/lượng. Ở chiều mua, giá vàng hầu hết các thương hiệu được niêm yết ở mức 80 triệu đồng/lượng. Riêng vàng thương hiệu Phú Quý SJC và Bảo Tín Minh Châu đang mua vào cao hơn 300.000 đồng so với các thương hiệu khác.

Giá vàng hôm nay (18-11): Tâm lý lạc quan giảm mạnh
Giá vàng trong nước ổn định. Ảnh: tuoitre.vn

Đối với vàng nhẫn, giá vàng SJC 9999 neo ở mức 79,8 triệu đồng/lượng mua vào và 82,3 triệu đồng/lượng bán ra.

DOJI tại thị trường Hà Nội và TP Hồ Chí Minh duy trì giá mua và giá bán là 81 triệu đồng/lượng và 82,7 triệu đồng/lượng.

Giá mua và giá bán vàng nhẫn thương hiệu PNJ được duy trì lần lượt ở mức 80,9 triệu đồng/lượng và 82,6 triệu đồng/lượng.

Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá vàng nhẫn tròn trơn ở mức 81,03 triệu đồng/lượng mua vào và 82,68 triệu đồng/lượng bán ra, không đổi so với rạng sáng qua. Phú Quý SJC đang thu mua vàng nhẫn ở mức 81 triệu đồng/lượng và bán ra ở mức 82,7 triệu đồng/lượng.

Giá vàng miếng trong nước cập nhật lúc 5 giờ 30 phút sáng 18-11 như sau:  

Vàng Khu vực Rạng sáng 17-11 Rạng sáng 18-11 Chênh lệch
Mua vào Bán ra Mua vào Bán ra Mua vào Bán ra
Đơn vị tính:Triệu đồng/lượng Đơn vị tính:Nghìn đồng/lượng
DOJI Hà Nội 80 83,5 80 83,5
TP Hồ Chí Minh 80 83,5 80 83,5
SJC TP Hồ Chí Minh 80 83,5 80 83,5
Hà Nội 80 83,5 80 83,5
Đà Nẵng 80 83,5 80 83,5
PNJ TP Hồ Chí Minh 80 83,5 80 83,5
Hà Nội 80 83,5 80 83,5
Bảo Tín Minh Châu Toàn quốc 80,3 83,5 80,3 83,5
Phú Quý SJC Toàn quốc 80,3 83,5 80,3 83,5

Giá vàng thế giới hôm nay

Tuần trước, giá vàng thế giới tiếp tục giảm mạnh do chịu sức ép bởi nhiều yếu tố như sức mạnh của đồng bạc xanh, động thái cứng rắn của Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) và môi trường địa chính trị tương đối yên tĩnh.

Tuần này, thị trường vàng dự báo sẽ trầm lắng hơn khi ít dữ liệu kinh tế quan trọng được công bố. Thông tin được chờ đợi sẽ là số liệu về nhà ở và giấy phép xây dựng tại Mỹ, doanh số bán nhà cùng khảo sát tâm lý người tiêu dùng của Đại học Michigan. Ngoài ra, thị trường cũng chờ đợi bình luận của một số quan chức Fed để đánh giá tốc độ và mức độ cắt giảm lãi suất sắp tới.

Kết quả khảo sát vàng hằng tuần mới nhất của Kitco News cho thấy, cả giới chuyên gia và nhà đầu tư bán lẻ đều tỏ ra lo lắng về triển vọng ngắn hạn của kim loại màu vàng.

Chuyên gia Mark Leibovit đến từ VR Metals/Resource Letter cho rằng, vàng sẽ tiếp đà giảm của tuần trước, với dự báo giá có thể chạm mốc 2.300 USD/ounce. Tuy vậy, Leibovit vẫn duy trì sự lạc quan về kim loại quý này trong dài hạn và dự báo giá có thể cán mốc 3.700 USD/ounce.

Theo chuyên gia phân tích thị trường cấp cao David Morrison của Trade Nation, mặc dù bức tranh kỹ thuật trong ngắn hạn đã cải thiện phần nào, nhưng vẫn còn quá sớm để khẳng định vàng đã chạm đáy.

Chuyên gia phân tích cấp cao Jim Wyckoff của Kitco nói rằng, biểu đồ kỹ thuật cho thấy giá vàng sẽ tiếp tục suy yếu vào tuần này.

Giá vàng hôm nay (18-11): Tâm lý lạc quan giảm mạnh
Giá vàng thế giới ổn định. Ảnh: Reuters

Trong khi đó, chuyên gia phân tích thị trường cấp cao Darin Newsom của Barchart.com lại cho rằng, sự phấn khích cũng như lo lắng xung quanh cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ đang dần lắng xuống. Điều này có nghĩa sự hỗn loạn trên thị trường sắp diễn ra và các nhà đầu tư sẽ đổ vào vàng để tìm nơi trú ẩn an toàn để phòng ngừa rủi ro.

Giám đốc điều hành Marc Chandler của Bannockburn Global Forex lưu ý rằng, giá vàng đã giảm trong tuần thứ 3 liên tiếp và mức giảm gần 4,5% là mức lớn nhất trong 3,5 năm. Tuy nhiên, vàng đã ổn định trước cuối tuần và ông dự báo giá có thể quay lại phạm vi 2.600 – 2.625 USD/ounce trong tuần này.

Với giá vàng miếng trong nước ổn định và giá vàng thế giới niêm yết tại Kitco ở mức 2.563,3 USD/ounce (tương đương gần 78,5 triệu đồng/lượng nếu quy đổi theo tỷ giá Vietcombank, chưa thuế, phí), chênh lệch giữa giá vàng trong nước và thế giới khoảng 5 triệu đồng/lượng.

Gửi con về quê nội 3 tháng để đi công tác, tôi đã phải biếu ông bà 5 triệu. Ai ngờ mới được 3 hôm, con trai liên tục lấy t;rộm điện thoại của bà để gọi cho tôi, đòi lên Hà Nội ở với mẹ. Lo có chuyện chẳng lành tôi vội về quê kiểm tra thì đ;iếng người khi thấy mâm cơm của 2 bà cháu

0

Con trai thường xuyên lấy trộm điện thoại của bà để gọi cho tôi, đòi lên thành phố ở với mẹ là tôi biết có chuyện chẳng lành với con ở quê.

Vợ chồng chúng tôi đều là công nhân làm công ăn lương nên không đủ điều kiện nuôi con ở thành phố đắt đỏ. Hậu dịch covid, dù đã cố gắng hết sức nhưng không thể trụ tiếp được, tôi đành gửi con trai 5 tuổi về quê nhờ mẹ chồng chăm sóc cháu dùm. Hàng tháng vợ chồng tôi gửi về cho bà 5 triệu là tiền học và tiền ăn của con ở quê.

Tôi tính toán, mỗi tháng tiền học ở trường của con hết khoảng 700, còn lại hơn 2 triệu hai bà cháu ăn dư dả. Những khoản phụ phí khác bao gồm quần áo hay sách vở, đồ chơi thì tôi thường mua và gửi về cho con.

Con là đứa trẻ hiểu chuyện nên khoảng thời gian đầu mới về sống với bà con hợp tác lắm. Dù buồn nhưng mỗi lần điện thoại cho bố mẹ con đều nói:

– Bố mẹ cứ đi làm đi, con ở nhà với bà ngoan lắm. Mẹ mua đồ chơi gửi về cho con nhé, khi nào có tiền mẹ đón con lên ở với bố mẹ nhé.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Nghe những lời con nói tôi đau lòng lắm vì chưa thể cho con một cuộc sống như con mong muốn. Buồn biết bao nhiêu thì tôi lại càng cố gắng bấy nhiêu để tính toán mỗi tháng gửi tiền về cho bà cháu sinh hoạt dư dả và bản thân vẫn tiết kiệm thêm được chút lo cho sang năm khi con đi học tiểu học là đón bé lên thành phố sống cùng.

Thế nhưng càng về sau tôi càng phát hiện ra đứa trẻ dần không thích việc ở quê với bà nữa. Con luôn lén lút lấy điện thoại của bà để gọi lên cho mẹ, mong mẹ về thăm và đón bé lên sống cùng. Tôi đã nghĩ chắc chắn có điều chẳng lành với con nên sau nửa năm gửi con về quê tôi mới có cơ hội về thăm con mà không báo trước.

Khi tôi về đến nhà cũng là lúc trời xẩm tối, hai bà đang ngồi ăn cơm. Nhận ra mẹ về, đứa trẻ chạy ùa ra ôm chầm lấy, hít hà khen “Mẹ thơm thế, con nhớ mẹ, nhớ mùi của mẹ” nghe mà ứa nước mắt.

Thấy tôi về mẹ chồng cũng ra đón:

– Có việc gì mà về cho tốn kém ra thế con, thằng bé ở nhà với mẹ vẫn tốt mà

– Vâng con được nghỉ ít ngày nên về thăm cháu, cũng đã nửa năm rồi con chưa về lần nào.

Tôi kéo con trai vào trong nhà và ngồi luôn xuống chỗ con và bà đang ăn cơm. Đưa mắt nhìn mâm cơm của con một lượt mà tôi ứa nước mắt: Chỉ có mấy con cá khô nhỏ kho mắm và một bát rau cải bắp luộc. Điều này khiến tôi có phần bất ngờ nhưng giữ lại trong lòng không dám lên tiếng gì, để quan sát thêm.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Vì về không báo trước nên tôi cũng nói dối rằng mình ăn rồi, bà và cháu cứ ăn đi.

Tôi ở nhà thêm 2 ngày và theo dõi kĩ các bữa ăn của con trai được mẹ chồng chuẩn bị cho mới phát hiện ra sự thật rằng mẹ chồng tôi cho cháu ăn rất tằn tiện. Lúc này tôi mới hỏi chuyện mẹ:

– Mẹ ơi, bình thường hai bà cháu ở nhà cũng đều ăn các món đơn giản như cá khô kho, rau luộc, trứng hoặc tép rang thôi sao?

– Ừ, ăn vậy thôi con, người nhà quê, có vậy ăn là tốt lắm rồi.

– Sao lại có vậy là sao hả mẹ? Không phải con trách mẹ nhưng sự thật là vợ chồng con gửi về cho hai bà cháu 5 triệu mỗi tháng cơ mà. Chúng con đi làm vất vả nơi xa cũng chỉ cố gắng gửi tiền về cho hai bà cháu có được bữa ăn ngon. Cháu đang tuổi lớn, cần được chăm sóc dinh dưỡng nhiều hơn thế này mà mẹ.

– Ai nói là mẹ không cho thằng bé ăn dinh dưỡng, mỗi bữa đều có rau có thịt đó thôi. Bữa thì thịt lợn rang, bữa thì cá kho, bữa thì tép xào… Chỉ là người ta ăn con to, mình không có điều kiện ăn con nhỏ chứ sao lại nói là không có dinh dưỡng cho được?

Tiền các con gửi về mẹ cũng không tiêu cho mẹ đồng nào cả nhưng đâu phải gửi về là tiêu hết đâu. Mẹ để tiết kiệm ra kia kìa, hai bà cháu ăn loanh quanh rau trứng, con tôm con tép mẹ bắt được mỗi ngày là đủ rồi. Nếu mà cứ đòi ăn ngon thì 5 triệu hay 10 triệu các con gửi về cũng chẳng đủ.

– Không thể thế được mẹ ạ. Con về 2 ngày nay con biết, những món mà mẹ làm cho cháu thực sự rất bình thường và đạm bạc, đó là chưa kể đến việc chúng rất ít. Mỗi bữa mẹ chỉ múc ra có một chút thôi thì làm sao cháu đủ no.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Thằng bé kể với con rằng nó ăn không ngon và luôn đói vào bữa tối khi ở nhà với bà. Cả ngày cháu đi học ở trường chẳng biết có được miếng ngon nào không thì ít nhất tối về với bà, con nghĩ mẹ nên bồi dưỡng cho cháu. Nếu có thiếu thì mẹ nói chúng con gửi thêm cũng được mà.

– Nếu chị đã nhiều tiền như thế thì đón nó lên thành phố mà sống để ăn ngon, mặc đẹp. Tôi muốn tiết kiệm lo cho tương lai của nó thì lại bị nói tằn tiện, kẹt sỉ. Anh chị đã nghèo rồi lại còn bày đặt đòi cho con ăn đủ dinh dưỡng.

Nói xong mẹ chồng cũng đứng dậy đi chỗ khác và không nói với tôi nữa.

Chỉ còn được ở nhà với con 1 ngày nữa mà trong đầu tôi bao suy nghĩ bộn bề. Không biết nên đón con lên thành phố để chăm sóc hay tiếp tục để con ở nhà với bà? Nếu để con ở nhà với bà mà cứ như thế này thì tôi không yên tâm, tiền thì vẫn phải gửi về mà con thì không được ăn uống đủ đầy. Nếu đón con lên thì kiếm được bao nhiêu tiêu hết bấy nhiêu, không thể để tiết kiệm được.

Tâm sự từ độc giả ngocman…

Gửi con về quê nhờ ông bà chăm sóc là việc mà nhiều bậc cha mẹ hiện nay lựa chọn khi không có đủ năng lực và kinh tế để nuôi con. Tuy nhiên cha mẹ nên đảm bảo rằng con được chăm sóc và nuôi dạy tốt để đảm bảo sự phát triển toàn diện của bé. Trong đó việc cung cấp cho trẻ những bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng là điều vô cùng cần thiết bởi nó giúp trẻ phát triển vể thể chất, tư duy và nhận thức.

Một bữa ăn đạt tiêu chuẩn đầy đủ dinh dưỡng cho trẻ em nên bao gồm các nhóm thực phẩm sau:

Chất đạm: Thịt nạc (thịt gà, thịt bò, thịt heo); Cá và hải sản; Đậu, hạt, và sản phẩm từ đậu (đậu phụ, đậu lăng)…

Tinh bột: Gạo, mì, bún; Khoai tây, khoai lang; Bánh mì nguyên cám…

Chất béo lành mạnh: Dầu ô liu, dầu hạt cải; Các loại hạt (hạt chia, hạt lanh); Bơ, quả bơ…

Rau xanh và trái cây:

Rau xanh (cải bó xôi, bông cải xanh, cà rốt)

Trái cây tươi (chuối, táo, cam, dưa hấu)

Sữa và các sản phẩm từ sữa: Sữa tươi, sữa chua, phô mai

Lưu ý:

– Cân bằng các nhóm thực phẩm để đảm bảo trẻ nhận đủ vitamin và khoáng chất.

– Tránh thực phẩm chứa nhiều đường, muối và chất béo bão hòa.

– Cung cấp đủ nước cho trẻ trong suốt bữa ăn.

Bữa ăn nên được chế biến sao cho hấp dẫn và đa dạng, giúp trẻ phát triển cả về thể chất lẫn trí tuệ.

Tôi 68 tuổi, con trai cả hỏi vay 350 triệu đồng để mua xe, tôi thẳng thừng từ chối, con trai út mua nhà, tôi chủ động cho 700 triệu đồng. Chuyện này khiến con trai cả bất mãn, cảm thấy chúng tôi thiên vị, ưu ái con trai út và đối xử không công bằng. Tôi không phủ nhận, thế mà đến hôm sau ….

0

Tôi 68 tuổi, con trai cả hỏi vay 350 triệu đồng để mua xe, tôi thẳng thừng từ chối, con trai út mua nhà, tôi chủ động cho 700 triệu đồng.

Tôi họ Cường, năm nay 68 tuổi. Gần đây, con trai cả của tôi luôn đến nhà gây sự, nói chúng tôi thiên vị. Nguyên nhân là năm ngoái, con trai cả muốn mua xe và hỏi vay chúng tôi 350 triệu đồng. Lúc đó, vợ chồng tôi đều thẳng thừng từ chối. Sau đó, con trai cả cũng đã đến hỏi chúng tôi vài lần nữa, nhưng tôi và vợ vẫn rất dứt khoát, không muốn cho mượn tiền.

2 tháng trước, con trai út dự định mua nhà. Khi biết tin này, chúng tôi lập tức rút 700 triệu đồng từ sổ tiết kiệm ra và đưa cho con trai út. Chuyện này khiến con trai cả bất mãn, cảm thấy chúng tôi thiên vị, ưu ái con trai út và đối xử không công bằng. Tôi không phủ nhận, vợ chồng tôi đúng là thiên vị con trai út hơn.

Chúng tôi quý con trai út hơn, nên khi con thiếu tiền mua nhà dù con chưa kịp mở lời, chúng tôi đã chủ động cho tiền. Tại sao chúng tôi lại thiên vị đến mức như vậy? Mọi chuyện đều có lý do cả.

Khi 2 con còn nhỏ, chúng tôi từng hợp con trai cả hơn. Vì con trai cả khéo miệng, thường nói lời hay ý đẹp, luôn làm vợ chồng tôi tôi vui lòng. Nhưng sau này khi các con trưởng thành, chúng tôi nhận ra con trai cả chỉ biết nghĩ đến lợi ích cá nhân, rất ích kỷ, chỉ quan tâm đến bản thân mà không bao giờ nghĩ đến vợ chồng tôi.

Khi các con lập gia đình, chúng tôi đã không thiên vị, cho cả hai số tiền như nhau. Con trai cả lại cảm thấy chúng tôi cho quá ít, đáng lẽ con phải nhận được phần nhiều hơn. Vì chuyện này mà sau khi kết hôn, con trai cả càng tỏ ra thiếu tôn trọng chúng tôi hơn. Con chưa bao giờ mua quà cho chúng tôi, cũng không gửi tiền sinh hoạt, thậm chí còn không mấy khi về thăm nhà.

Thỉnh thoảng, khi nhớ con, chúng tôi gọi điện muốn con về thăm. Nhưng lần nào con trai cả cũng chỉ nói đúng một câu: “Nếu bố mẹ quý em trai hơn, thì sau này để em lo cho bố mẹ, đừng có chuyện gì cũng gọi điện cho con”.

Con trai cả nghĩ rằng chúng tôi cho tiền con út giống như con là thiên vị. Con trai cả lấy lý do này để không quan tâm đến chúng tôi, hoàn toàn không làm tròn bổn phận của người con.

Vợ chồng tôi cảm thấy đau lòng nên không muốn cho con trai cả vay tiền. Tôi đã nhìn thấu con người của con trai cả, nếu thật sự cho con vay, chắc chắn con sẽ không trả lại.

Ngược lại, từ nhỏ con trai út đã rất hiếu thảo với chúng tôi, thật thà, không khéo miệng như anh trai. Nhưng con trai út của chúng tôi rất hiểu chuyện và tốt bụng. Khi có đồ ăn ngon, con trai cả luôn vội vàng ăn hết, còn con trai út luôn chia sẻ với chúng tôi, không bao giờ ăn một mình.

Khi lớn lên đi làm, mỗi tháng, con trai út đều gửi cho chúng tôi một khoản sinh hoạt phí. Mỗi lần về thăm nhà, con đều mua rất nhiều đồ. Con trai út còn lắp camera ở nhà để quan tâm tình hình của vợ chồng tôi ở nhà.

Dịp Tết hay lễ hội, con trai út chưa bao giờ quên lì xì cho chúng tôi. Con dâu út cũng rất tốt, mỗi lần gặp chúng tôi đều nhanh tiếng gọi “bố mẹ”, xem chúng tôi như cha mẹ ruột. Quần áo chúng tôi mặc, phần lớn đều do con dâu út mua cho.

Ngược lại, con dâu cả chưa bao giờ mua gì cho chúng tôi. 2 vợ chồng con trai cả chỉ khi cần tiền mới tỏ ra tử tế, còn bình thường thì như thể chúng tôi đang nợ nần gì chúng.

Vợ chồng tôi đã hiểu ra từ lâu. Tôi không thể trông chờ vào con trai cả nữa, may mắn thay vẫn còn con trai út, đó là chỗ dựa của tôi trong quãng đời còn lại.

Năm ngoái, khi con trai cả về nhà, ban đầu, vợ chồng tôi rất vui. Con mua mấy cân sườn, còn mua cả một thùng táo. Tôi còn nghĩ rằng con trai về thăm hai vợ chồng già chúng tôi, con trai đã hiểu ra và thay đổi. Nhưng khi con vừa mở lời nói chuyện, tôi biết mình đã nhầm rồi.

Hôm đó, con trai cả nói với vợ chồng tôi: “Bố, mẹ, lần này con về là muốn hỏi vay chút tiền. Chiếc xe nhà con chạy cũng mấy năm rồi, hỏng hóc nhiều, con muốn đổi xe mới. Mấy năm nay con phải lo tiền cho con cái đi học, vợ con lại không có việc làm, cái gì cũng cần tiền. Bây giờ con không có đủ tiền, muốn hỏi vay bố mẹ 350 triệu đồng để mua xe”.

Nghe xong, tôi có chút buồn. Ban đầu tôi còn nghĩ con trai quan tâm chúng tôi nên về thăm, không ngờ lại là vì mục đích khác.

Nghe con trai nói chuyện, vợ chồng tôi thấy buồn và thất vọng nhưng vẫn thẳng thừng từ chối: “Minh Thành, con làm việc bao nhiêu năm rồi, lương cũng không thấp, chắc chắn có tiền mua xe. Bố mẹ đúng là có chút tiền tiết kiệm nhưng đó là tiền dưỡng già của bố mẹ, không thể cho con mượn được. Nếu con muốn lấy tiền đó, vậy từ nay con hãy lo cho bố mẹ về già, mọi sinh hoạt hàng ngày của bố mẹ từ nay thuộc trách nhiệm của con”.

Nghe tôi nói vậy, con trai im lặng, một lúc sau thì nói rằng có việc bận, rồi về ngay. Điều đáng buồn là con trai còn mang cả sườn và táo về, không để lại thứ gì.

Sau hôm đó, con trai cả cũng không bỏ cuộc, còn tìm chúng tôi vài lần nữa, nhưng chúng tôi vẫn kiên quyết không cho tiền. Khi đó, con trai cả còn nói rằng nếu chúng tôi không cho tiền thì đừng trông chờ con sẽ lo cho chúng tôi khi về già. Tôi chỉ xem lời đó như một câu chuyện cười. Đừng nói đến sau này, bây giờ con trai cả cũng cũng không quan tâm, lo lắng gì cho chúng tôi cả.

Cả năm nay, vợ chồng con trai cả không về thăm chúng tôi lần nào, cũng không gọi điện hỏi thăm bố mẹ. Mấy tháng trước, vợ tôi bệnh phải nhập viện, tôi gọi điện muốn con về, nhưng con trai thẳng thừng bảo công việc quá bận, không xin nghỉ được.

Nhưng lần này, con trai cả biết tin tôi cho con út 700 triệu đồng liền lập tức chạy về. Con trai cả yêu cầu chúng tôi phải đưa cho con số tiền như đã đưa cho con út.

Dạo gần đây, chuyện nhà của chúng tôi trở thành trò cười của cả khu phố, vì mỗi lần con trai cả về lại gây sự, to tiếng. Con trai cả muốn mọi người chỉ trích chúng tôi thiên vị, từ đó đạt được mục đích của mình.

Bất kể người ngoài đánh giá thế nào, tôi vẫn tin rằng vợ chồng tôi không sai. Tiền bạc là do hai vợ chồng tôi cực khổ kiếm được, chúng tôi có quyền quyết định về số tiền của mình.

Con út và con dâu út rất hiếu thảo, tôi có tiền, giúp đỡ vợ chồng con út là điều nên làm. Con trai cả cũng không thể là chỗ dựa của tôi, tôi già rồi vẫn phải dựa vào con út. Tôi nghĩ, làm cha mẹ không nên chỉ nghe con cái nói gì, mà phải nhìn các con làm, cách con quan tâm đến cha mẹ.

Vợ tôi được đằng ngoại chia cho 2 căn nhà, bảo tặng em chồng 1 mà bơ đi. Vợ con gì mà quá í/ch k/ỷ, tôi dắt về bảo bố vợ dạy lại, bố vợ gật gù đồng ý, nhưng hôm sau thấy ông đăng dòng tin nhắn này trên Facebook, tôi mới sáng mắt ra…

0

Câu chuyện bắt đầu từ lúc vợ tôi, Linh, nhận được tài sản thừa kế từ gia đình nhà ngoại. Cụ thể, bố mẹ vợ đã quyết định chia cho Linh hai căn nhà ở trung tâm thành phố, một món quà mà bất cứ ai cũng ao ước. Lúc đó, tôi nghĩ mình đang là người chồng may mắn, vì không chỉ cưới được vợ giỏi giang, mà còn có thêm cơ hội ổn định tài chính nhờ tài sản của gia đình vợ.

Tuy nhiên, câu chuyện không đơn giản chỉ dừng lại ở việc nhận thừa kế. Tôi còn có một người em trai, Hùng, đang gặp khó khăn về tài chính. Sau khi nghe tin Linh được chia tài sản, tôi nghĩ ngay đến việc giúp đỡ em mình. Trong đầu tôi lúc đó, chuyện tặng lại cho Hùng một căn nhà là hợp lý, vừa giúp đỡ gia đình tôi, vừa thể hiện sự rộng rãi, quan tâm đến anh em.

Vợ tôi được đằng ngoại chia cho 2 căn nhà, bảo tặng em chồng 1 mà bơ đi, quá ích kỷ

 

Tôi không phải là người tham lam, nhưng thực sự, thấy em trai mình gặp khó khăn mà không giúp, tôi cảm thấy day dứt. Vậy nên, tôi quyết định nói chuyện với Linh về việc chia sẻ một trong hai căn nhà đó cho em chồng.

Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi ăn tối, tôi mở lời:

Em à, giờ em được thừa kế hai căn nhà, sao không tặng lại cho Hùng một căn? Nó đang khó khăn lắm, mà mình cũng đâu cần đến cả hai căn đâu.

Linh nhìn tôi, ánh mắt hơi ngạc nhiên nhưng giữ vẻ điềm tĩnh:

Em hiểu ý anh, nhưng tài sản này là bố mẹ em để lại cho em. Đó là sự ưu ái của gia đình em dành cho con gái. Hơn nữa, anh biết đấy, em còn phải nghĩ đến con cái sau này nữa. Em không muốn đưa tài sản của mình cho ai, kể cả là em chồng.

Nghe câu trả lời của Linh, tôi bắt đầu thấy khó chịu. Tôi đã nghĩ vợ sẽ đồng ý ngay, vì đây là vấn đề gia đình, hơn nữa, việc giúp đỡ em chồng cũng là một nghĩa vụ đạo đức. Nhưng Linh lại tỏ ra quá cứng nhắc và không quan tâm đến hoàn cảnh của người khác. Cô ấy nói như thể chỉ nghĩ đến bản thân mình, không để ý đến tình cảm anh em trong gia đình tôi.

Tôi quyết định không tiếp tục tranh cãi ngay lúc đó, nhưng lòng đã nảy sinh sự thất vọng và bức bối. Tôi không hiểu vì sao Linh lại có thể ích kỷ đến vậy, không nghĩ đến những người xung quanh.

Sáng hôm sau, tôi quyết định đưa Linh về nhà bố mẹ vợ để giải quyết vấn đề này. Tôi nghĩ, nếu Linh không chịu hiểu lý lẽ của tôi, thì có lẽ bố vợ, người rất hiểu biết và công bằng, sẽ giúp tôi dạy lại vợ mình.

Khi chúng tôi đến nhà, bố vợ tôi – ông Quang – đang ngồi ngoài hiên uống trà. Ông là người đàn ông trầm tính, điềm đạm, luôn được mọi người trong gia đình kính nể. Tôi tin rằng với sự tỉnh táo và khôn khéo của ông, mọi chuyện sẽ được giải quyết.

Sau vài câu chuyện phiếm, tôi vào thẳng vấn đề:

Thưa bố, con có chuyện này muốn hỏi ý kiến bố. Vợ con được chia hai căn nhà, mà con nghĩ nên tặng cho em Hùng một căn, vì nó đang khó khăn. Con đã nói chuyện với Linh, nhưng cô ấy không đồng ý. Bố nghĩ sao về chuyện này ạ?

Ông Quang nghe xong, khẽ gật đầu, ra vẻ hiểu chuyện. Ông không nói ngay mà chỉ nhấp một ngụm trà, ánh mắt hướng về phía Linh:

Ừ, bố cũng thấy con nói có lý. Anh em trong nhà thì nên hỗ trợ lẫn nhau. Linh, con cũng nên nghĩ cho em chồng chút chứ.

Nghe bố nói vậy, tôi cảm thấy có chút hy vọng, tưởng rằng mọi việc sẽ được giải quyết. Nhưng Linh vẫn giữ thái độ cứng rắn, không nói thêm lời nào.

Sau một lúc ngẫm nghĩ, ông Quang gật đầu với tôi rồi nói:

Được rồi, để bố nói chuyện thêm với Linh. Con cứ yên tâm.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, tin rằng với lời nói của bố vợ, Linh sẽ phải suy nghĩ lại và hành xử hợp lý hơn.

Sáng hôm sau, trong lúc đang làm việc, tôi vô tình mở Facebook và thấy một bài đăng của bố vợ. Dòng trạng thái hiện lên ngay trước mắt tôi, khiến tôi chết sững.

 

Bố mẹ vợ cho nhà đất, nói hết nước hết cái mà vợ không cho tôi đứng tên cùng

“Đời người ai cũng có lựa chọn riêng. Tiền bạc là thứ dễ làm người ta thay đổi. Nhưng cuối cùng, tiền không thể mua được tình cảm thật sự. Hãy sống với nhau bằng trái tim, chứ không phải bằng vật chất.”

 

Dưới bài viết đó là một dòng tin nhắn mà bố vợ tôi đăng kèm, có vẻ như là một cuộc trò chuyện giữa ông và ai đó:

“Con nghĩ nên giúp đỡ người nhà, nhưng không có nghĩa là ép buộc ai đó phải làm điều mình muốn.”
“Con dạy con cái, nhưng trước hết con phải tôn trọng quyết định của chúng. Đừng để vì một căn nhà mà tình cảm gia đình rạn nứt.”

Lòng tôi lạnh buốt khi đọc những dòng tin nhắn đó. Hóa ra, bố vợ không hề đồng ý với tôi như tôi nghĩ, mà chỉ cố giữ vẻ ngoài điềm tĩnh để không làm căng thẳng tình hình. Ông hiểu rõ rằng việc ép Linh tặng căn nhà không phải là giải pháp, và trong lòng ông, tình cảm gia đình mới là quan trọng hơn cả.

 

Tôi ngồi đó, lòng ngổn ngang cảm xúc. Phải chăng mình đã quá ích kỷ, chỉ nghĩ đến quyền lợi của em trai mà không nghĩ đến cảm giác của vợ? Mình đã không hiểu rằng Linh cũng có quyền quyết định với tài sản của cô ấy, và mình không nên áp đặt suy nghĩ của bản thân lên người khác.

Sau khi đọc dòng trạng thái của bố vợ, tôi suy ngẫm rất nhiều. Tôi nhận ra rằng, trong cuộc sống vợ chồng, không chỉ có sự chia sẻ tài chính mà còn cần sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau. Dù là vợ chồng, nhưng mỗi người đều có quyền riêng tư và quyết định của riêng mình. Việc giúp đỡ em trai là điều đáng quý, nhưng không thể lấy nó làm lý do để ép buộc vợ mình phải hy sinh những gì cô ấy có.

Tôi quyết định không nhắc lại chuyện căn nhà nữa, mà thay vào đó, học cách tôn trọng và thấu hiểu vợ mình hơn. Và từ đó, tôi cũng hiểu rằng, gia đình không chỉ xây dựng trên cơ sở tài sản, mà còn là sự tôn trọng và yêu thương giữa các thành viên.

Không còn đầu 7, vàng v::ọt tăng, GIÁ VÀNG ở mức 83 TRIỆU ĐỒNG/LƯỢNG, vẫn còn đang tăng

0
Nhiều tiệm vàng lớn tại TP.HCM sáng nay hết sạch vàng nhẫn lẫn vàng miếng SJC, dù giá vàng tăng vọt ngay từ khi mở cửa. Nhiều người ra về tay không dù muốn mua vàng.
Giá vàng tăng vọt

Giá vàng trong nước hôm nay, ngày 18/11 tăng vọt ngay từ khi vừa mở cửa. Giá vàng miếng lẫn vàng nhẫn đều tăng mạnh.

Đầu ngày, Công ty Vàng bạc đá quý Sài Gòn (SJC) niêm yết vàng miếng SJC 80,3 triệu đồng/lượng (tăng 300.000 đồng so với hôm qua), giá bán ra 83,8 triệu đồng/lượng (tăng 300.000 đồng so với hôm qua).

Chỉ sau 10 phút mở cửa, giá vàng miếng SJC mua vào tăng thêm 700.000 đồng/lượng, lên 81 triệu đồng/lượng. Giá bán ra tăng thêm 200.000 đồng/lượng, lên 84 triệu đồng/lượng. Mức giá này được giữ đến trưa nay.

Như vậy, chỉ trong buổi sáng, giá vàng miếng SJC tại công ty này tăng đến 1 triệu đồng, bán ra tăng 500.000 đồng/lượng so với hôm qua.

Giá vàng tăng vọt nhưng vàng nhẫn, vàng miếng đều hết sạch, không có để mua - Ảnh 1.

Giá vàng hôm nay 18/11 tăng vọt ngay từ khi mở cửa, các công ty tăng mạnh giá mua vào. Ảnh: H.Phúc

Tương tự, vàng nhẫn SJC mua vào 80,7 triệu đồng/lượng (tăng 900.000 đồng/lượng so với cuối tuần), bán ra 83 triệu đồng/lượng (tăng 700.000 đồng/lượng).

SJC có xu hướng điều chỉnh tăng mạnh giá mua vào để gom vàng hơn là bán ra.

Các doanh nghiệp lớn như PNJ, DOJI tại TP.HCM cũng niêm yết giá mua vào – bán ra vàng miếng tương tự giá tham khảo từ SJC.

Giá vàng hôm nay tăng vọt nhưng vàng nhẫn, vàng miếng đều hết sạch - Ảnh 2.

Tại Công ty Vàng bạc đá quý Phú Nhuận (PNJ), lúc 11 giờ, giá vàng miếng SJC mua vào 81 triệu đồng/lượng, bán ra 84 triệu đồng/lượng, chênh lệch mua vào – bán ra 3 triệu đồng/lượng.

Giá vàng miếng SJC của DOJI khu vực TP.HCM bán ra 84 triệu đồng/lượng, mua vào 81 triệu đồng/lượng.

Thương hiệu vàng Mi Hồng tại TP.HCM niêm yết giá vàng SJC: Mua vào 82,5 triệu đồng/lượng (cao hơn các doanh nghiệp lớn 1 triệu đồng/lượng), bán ra 84 triệu đồng/lượng. Chênh lệch mua bán tại thương hiệu này ít hơn so với SJC, DOJI, và PNJ.

Giá vàng nhẫn tại Mi Hồng niêm yết mua vào 82 triệu đồng/lượng, bán ra 83 triệu đồng/lượng. Chênh lệch mua – bán vàng nhẫn của doanh nghiệp này chỉ còn 1 triệu đồng/lượng.

Giá vàng trong nước sáng nay tăng vọt theo giá vàng thế giới. Lúc 11 giờ, theo giờ Việt Nam, giá vàng thế giới ở mức 2.591 USD/ounce, tăng mạnh 28 USD/ounce so với phiên cuối tuần. Trên sàn quốc tế, giá vàng tăng dựng đứng sau nhiều đợt điều chỉnh giảm, từ mức 2.563 USD/ounce vào cuối tuần lên lại mốc 2.590 USD/ounce.

Hết sạch vàng nhẫn lẫn vàng miếng

Giá vàng đang tăng trở lại, song theo ghi nhận của chúng tôi, sáng nay, nhiều tiệm vàng lớn tại TP.HCM không có vàng nhẫn lẫn vàng miếng để bán.

Giá vàng tăng vọt nhưng vàng nhẫn, vàng miếng đều hết sạch, không có để mua - Ảnh 2.

Giá vàng hôm nay 18/11 tăng nhưng nhiều tiệm vàng không có vàng nhẫn lẫn vàng miếng để bán. Ảnh: Hồng Phúc

Hai tiệm vàng lớn quen thuộc với người dân TP.HCM quanh khu vực chợ Bà Chiểu, quận Bình Thạnh thông báo hết vàng nhẫn lẫn vàng miếng. Nhiều khách vào tìm mua đều tay không ra về. Nhân viên cho biết chưa có vàng để bán, không nhận đặt trước, không nhận đặt cọc và khuyên khách trở lại sau.

Bà Hồng, ngụ quận 1 đến mua 5 chỉ vàng nhẫn để phòng thân nhưng hết hàng. Bà cho biết thấy vàng nhẫn tăng trở lại, có thể sẽ tăng nữa nên quyết định mua vào. Nhưng đến nơi, cửa hàng hết nên bà quay về. “Có thể chiều tôi sẽ quay lại”, bà Hồng nói.

Trong khi đó, cửa hàng vẫn thu mua vào bình thường. Nhiều khách đến bán từ vài chỉ đến vài lượng, cửa hàng vẫn thu mua vào. Phía cửa hàng cho biết việc thu mua những ngày qua diễn ra bình thường, không có hiện tượng không mua vàng của khách.

Tương tự, cửa hàng lớn thuộc thương hiệu PNJ trên đường Hai Bà Trưng, quận 1 cũng không còn vàng nhẫn lẫn vàng miếng để bán. Nhân viên cho biết để tránh mất thời gian, khách có thể gọi điện đến cửa hàng để xem trước tình trạng có vàng nhẫn và vàng miếng hay không, trước khi đến giao dịch.

Vợ tôi sinh con gái khó khăn nên đã qua đời ngay trên bàn mổ. Khi con gái tốt nghiệp đại học, tôi bày tỏ mong muốn con tìm việc ở quê và tìm một người đàn ông ở địa phương để kết hôn để được ở gần con hơn. Kết quả là, năm thứ hai đi làm, con gái đã tìm được bạn đời ở thành phố và tiến tới hôn nhân. Trước ngày cưới, tôi không ít lần phản đối. Bởi hơn ai hết, tôi thấu hiểu con gái lấy chồng xa thì sẽ rất vất vả và tôi sẽ chẳng biết bao lâu mới được gặp nó một lần. Nhưng con gái tôi không hề quan tâm đến mong muốn của cha mà thẳng thừng tuyên bố với bác dâu: Nếu tôi không đồng ý thì con gái sẽ từ mặt, không cần tôi xuất hiện trong ngày cưới của nó nữa. Nghe con gái nói vậy, suốt đêm tôi không ngủ được…để rồi…

0

Tôi năm nay đã U60. Ngày xưa, vợ tôi sinh con gái khó khăn nên đã qua đời ngay trên bàn mổ. Đó là cú sốc lớn nhất trong cuộc đời tôi. Từ đó, tôi gà trống một mình nuôi con trưởng thành khôn lớn, tuy phải chịu đựng biết bao đắng cay vất vả nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc đi thêm bước nữa. Vì sợ mẹ ghẻ con chồng và chính là tôi lại không thích ai, tôi ám ảnh nỗi đau của vợ, bố mẹ tôi và anh trai hay ốm đau nên kinh tế mình tôi gánh vác.

Khi con gái tốt nghiệp đại học, tôi bày tỏ mong muốn con tìm việc ở quê và tìm một người đàn ông ở địa phương để kết hôn. Bởi tôi chỉ có một mình, tôi mong có con ở bên mỗi ngày. Nhưng con gái tôi cho rằng quê hương còn lạc hậu, kém phát triển nên không thích hợp cho sự nghiệp của nó.

Kết quả là, năm thứ hai đi làm, con gái đã tìm được bạn đời ở thành phố và tiến tới hôn nhân. Trước ngày cưới, tôi không ít lần phản đối. Bởi hơn ai hết, tôi thấu hiểu con gái lấy chồng xa thì sẽ rất vất vả và tôi sẽ chẳng biết bao lâu mới được gặp nó một lần.

Nhưng con gái tôi không hề quan tâm đến mong muốn của cha mà thẳng thừng tuyên bố với bác dâu: Nếu tôi không đồng ý thì con gái sẽ từ mặt, không cần tôi xuất hiện trong ngày cưới của nó nữa.

Nghe con gái nói vậy, suốt đêm tôi không ngủ được, sau khi suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng tôi cũng phải thuận theo con. Để nó có cuộc sống tốt, tôi đã dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm được để giúp các con mua một căn nhà, chứ nhà chồng nó cũng nghèo, chật chội đến tiền cưới tôi cũng lo ..

Tuy nhiên, tấm chân thành của người cha này không hề được con để trong lòng. Sau khi lấy chồng, nó coi như không còn quê hương nữa. Lúc đầu, nó luôn lấy cớ bận công việc không thể về, sau này, kể cả điện thoại cũng ít gọi hơn, nó đòi mua xe hơi 1tỷ4 mới có phương tiện về, tôi cũng gắng thu xếp mua xe, cả nhà con gái về đúng một lần, chứng minh đã mua xe. Dần dần, sự liên lạc giữa tôi và con gái chỉ diễn ra vào các ngày lễ tết trong năm, nói chuyện vô cùng xa cách.

May mắn, ông trời không tuyệt tình với tôi. Nếu con gái vô tâm thì bù lại tôi lại có người cháu trai tuyệt vời.

Anh trai tôi sức khỏe yếu ớt từ khi mới sinh ra nên gánh nặng về kinh tế đều dồn lên vai chị dâu, anh chị có hai cháu trai, nhưng cháu út quấn tôi hơn. Do đó, tôi tự nhận phần trọng trách nuôi cha mẹ toàn tâm, thêm phụ giúp anh chị tiền học của các cháu. Giúp đỡ anh chị tiền thuốc men và thích đưa đón các cháu đi học, động viên thi đại học tiền đóng, sinh hoạt trên phố tôi lo..

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

Hồi nhỏ, cháu út hay sang nhà tôi chơi cùng con gái tôi, hai đứa rất thân thiết với nhau. Thằng bé này rất ngoan ngoãn, luôn biết nhường nhịn em, lại chăm chỉ không nề hà bất cứ việc gì dù tôi có sai bảo nó hay không.

Đến khi lớn lên và đi làm thì thói quen sang thăm nom, giúp tôi việc này việc kia trong nhà của cháu vẫn không hề thay đổi.

Năm ngoái, tôi bị một chiếc ô tô đâm phải khi đang đi mua hàng tạp hóa khiến xương đùi bị gãy. Ở tuổi này, gãy chân tay không phải chuyện nhỏ nên tôi đã gọi điện thoại thông báo cho con gái biết. Chẳng ai ngờ, nó chỉ lạnh lùng nói:

– “Bố ơi, con rất lo lắng cho vết thương của bố. Nhưng con thực sự không có thời gian để về. Mẹ chồng con dạo này cảm thấy không khỏe, cháu trai của bố lại bị sốt. Đợi đến khi rảnh rỗi hơn, con sẽ về thăm bố”.

Cúp máy, tôi rơi nước mắt lúc nào không hay. Tôi nhìn sang cháu trai đang ngồi gọt trái cây bên cạnh mà càng xót xa hơn. Thằng bé này cũng rất bận công việc nhưng nó sẵn sàng xin nghỉ vài ngày để chăm tôi. Khi hết ngày nghỉ phép, vợ chồng nó còn bỏ tiền ra thuê người giúp việc và đến thăm tôi bất cứ khi nào có thể.

Cháu trai nói: “Ngày còn bé, chú đã cho cháu tiền ăn học, nếu không có chú thì không có cháu của ngày hôm nay. Vậy nên chú hãy để cháu được hiếu thảo với chú”.

Nghĩ vậy tôi không còn quá đau lòng vì con gái nữa. Hằng ngày, tôi chuyên tâm rèn luyện sức khoẻ, ăn cơm, trò chuyện và chơi cờ cùng bạn bè. Ngày tết, tôi ăn cơm cùng các cháu.

Tháng trước, tôi nhận được đề nghị đền bù đất đai từ chính quyền bởi căn nhà đang ở nằm trong dự án làm đường. Tôi không nói lại với con gái vì thấy điều này không cần thiết. Vậy mà chẳng hiểu ai đã kể với nó nên nó và con rể lập tức về nhà.

Mới đầu, hai đứa nó tỏ ra đon đả, quan tâm tới sức khỏe của tôi. Chúng mua rất nhiều thuốc bổ, quần áo mới, thức ăn ngon nên tôi vui lắm. Ai ngờ, những gì con gái thốt ra tiếp theo khiến trái tim tôi như thắt lại:

“Bố ơi, con nghe người ta nói căn nhà này được đền bù 6 tỷ phải không”, con gái lên tiếng hỏi ngay khi chỗ ngồi vừa mới ấm.

“Đúng là như thế”, tôi hờ hững trả lời.

Con gái tôi phản ứng rất hào hứng: “Bố ơi, sao bố không nói cho con biết chuyện lớn như vậy? Nếu không có người khác nói với con thì con đã không biết gì cả”.

“Thực ra sau khi con kết hôn thì đã chuyển khẩu về nhà chồng rồi, hộ khẩu cũng chỉ có tên bố. Vậy nên bố nghĩ không cần phải nói với con. Tránh làm ảnh hưởng tới công việc và cuộc sống của hai đứa”, tôi nói.

Cô con gái liền phản bác: “Bố, sao bố có thể nói thế? Con là con gái của bố nên đương nhiên sẽ có một phần tiền đề bù.

Cháu trai của bố bây giờ đã vào tiểu học, căn nhà hiện tại chúng con đang ở quá chật chội nên bây giờ đang rất cần tiền để mua căn lớn hơn. Vậy nên, bố hãy chia cho con 2/3 số tiền này để con thực hiện các kế hoạch của mình được không”.

Vừa nghe con gái nói đến tiền đền bù, tôi lập tức ngắt lời con bé:

– “Con gái à, bố không nợ gì con hết. Đáng ra nhà cửa phải do phía con rể chuẩn bị, nhưng vì quá thương con nên bố đã dành hết tiền tiết kiệm để mua nhà cho các con ở. Bố cho cũng chỉ một lần, số tiền đền bù bố phải mua nhà khác để ở, cho con rồi bố ở đâu..

– Nhưng con nhìn lại mình xem, con có còn nhớ đến người bố này không? Nếu những năm vừa rồi không có anh họ của con chăm sóc thì chắc bố đã chết lâu rồi. Hôm nay bố nói thẳng cho con hiểu, con sẽ không được một xu nào đâu”.

Khi thấy tôi quá cứng rắn không chịu chia tiền, con gái và con rể dùng đủ mọi lời lẽ từ hối lỗi, ngọt nhạt đến cứng rắn, chửi bới. Quá tức giận, tôi đuổi hết chúng ra khỏi cửa và dọa sẽ gọi công an nếu cố tình gây rối.

Vậy mà chúng còn không biết xấu hổ, hai đứa nó liền thuê nhà nghỉ ở gần đó rồi cứ cách vài ngày lại đến kiếm chuyện. Song, lòng tôi đối với người con gái này đã chết.

Tôi giữ lại số tiền đó để những năm sau này có thể sống tốt hơn, nếu tôi thực sự giao tiền cho nó thì chẳng hiểu chúng sẽ cho tôi ra ở nơi nào ở nữa. Tôi không thể ngu ngốc lần thứ hai.

Cuối cùng cả hai đứa bỏ đi, tôi lên sát nhà cháu trai mua căn hộ nhỏ ở cạnh, vừa tiện hai cháu chăm sóc mà tôi cũng đón đưa hai đứa con nhỏ của cháu tôi.
Hai cháu cứ dỡn tôi bây giờ thong thả chú kiếm cô để đi du lịch hay thủ thỉ đêm hôm các cháu nhất trí .. Tôi chỉ cười U60 rồi vui với cháu đủ rồi ..

Chồng mất khi chỉ mới cưới tròn 1 năm…Liên như rơi vào cảnh tr::ầm c::ảm vì không thể nào chấp nhận nổi sự thật. Mẹ chồng Liên mất trước khi Liên về làm dâu. Giờ đây còn mình bố chồng thì thật sự là Liên không cam tâm để ông sống cảnh neo đơn đến cuối đời. – Con sẽ không đi bước nữa. Hãy để con chăm sóc cho bố…bố là bố chồng nhưng con thương bố như bố đẻ….Để rồi một ngày người trong làng thấy cái bụng Liên s::ì:nh ra thì…

0

Chồng mất khi chỉ mới cưới tròn 1 năm…Liên như rơi vào cảnh trầm cảm vì không thể nào chấp nhận nổi sự thật. Ngày giỗ 49 của chồng thì bố chồng của Liên rớm nước mắt:

– Con hãy đi thêm bước nữa đi…con còn trẻ. Dùng thanh xuân thờ chồng là tội con. Bố không ép con ở nhà này đâu.

Nhiều người phụ nữ sau khi chồng mất con còn nhỏ họ còn đi lấy chồng mới, huống hồ ở đây Liên còn chưa có con chung với chồng nên làm lại cuộc đời cũng dễ. Vậy nhưng không, Liên thương bố chồng của mình lắm. Ông chỉ có mình chồng Liên là con, mẹ chồng Liên mất trước khi Liên về làm dâu. Giờ đây còn mình bố chồng thì thật sự là Liên không cam tâm để ông sống cảnh neo đơn đến cuối đời.

– Con sẽ không đi bước nữa. Hãy để con chăm sóc cho bố…bố là bố chồng nhưng con thương bố như bố đẻ.

Ai cũng tấm tắc khen Liên là cô con dâu hiếu thảo, đúng ngày hết khó của chồng thì bố chồng Liên trải qua trận ốm nặng khiến ông nằm một chỗ không dậy nổi. Lúc này ai cũng thấy nếu không có Liên ở bên thì thật sự không biết ông sẽ ra sao nữa.

Ở trong xóm Liên thì ai cũng nêu gương cô để học hỏi về sự hiếu thảo. Nhưng rồi cho đến một ngày thì người ta phát hiện ra Liên hay mặc áo rộng thùng thình. Rồi có người nhìn thấy bụng Liên phình to ra…lúc này biết Liên có bầu thì hàng xóm quay ra xì xào rồi chửi rủa.

– Cái Liên chồng mất mà có bầu thì thật vô lý. Rốt cuộc ai là làm cô ta có bầu nhỉ??

– Còn ai vào đây nữa…chắc là ông bố chồng rồi. Tưởng hiếu thảo cỡ nào, ai dè chồng mất thì ăn nằm luôn với bố chồng. Đúng là l:oạ‌ּ:n l::uâ‌ּ:n, không ch::ửa to bụng thế kia thì tôi vẫn còn nghĩ con bé kia hiếu thảo mẫu mực lắm. Đúng là nhìn mặt không đến nỗi nào nhưng tâm địa thì xấu xa. Thằng chồng dưới suối vàng chắc không nhắm nổi mắt.

Chăm bố chồng bại liệt, nàng dâu bất ngờ có bầu khiến hàng xóm...

Hàng xóm cứ mỉa mai chê trách này nọ nhưng cả Liên và bố chồng đều im lặng. Thậm chí bố chồng Liên còn tổ chức đám cưới mời tất cả mọi người khiến hàng xóm bất bình vô cùng.

– Già đầu rồi mà còn mất nết. Làm con dâu có bầu mà còn làm đám cưới to nữa. Không thấy có lỗi với đứa con ruột đã chết của mình hay sao cơ chứ.

Thế là bà con hàng xóm quyết định rủ nhau đừng đến dự đám cưới của nhà Liên để cho họ xấu mặt với mọi người.

– Đừng có đi ăn cưới nhé mọi người.

Dù mâm cỗ soạn đầy nhưng khách khứa không ai đến, bố chồng nhìn Liên.

– Con đừng nghĩ gì cả, chỉ cần con hạnh phúc là được.

Mọi người cứ nghĩ cô dâu là Liên, chú rể là bố chồng. Nhưng lúc thấy dàn xe sang tiến đến đón dâu thì ai cũng sốc, nhất là lúc chú rể bước xuống thì mọi người đều kinh ngạc. Đó là một chàng trai trẻ, khôi ngô tuấn tú…chàng trai tiến đến gọi bố chồng Liên là bố.

– Cảm ơn con đã lấy con dâu của ta. Nó là con dâu nhưng từ khi thằng Hoan ( tên chồng Liên) mất thì ta coi nó như con gái. Con lại chính là bạn thân của con trai ta…vậy nên ta mong con hãy yêu thương nó.

– Con cảm ơn bố. Con cảm ơn bố vì đã không trách chuyện con đã khiến Liên mang thai.

– Ta mừng còn không được ấy chứ. Ta chỉ buồn vì sức khỏe yếu quá chưa cho hai đứa cưới xin sớm hơn trước khi cái thai to như này…để hàng xóm dị nghị về nhân cách của con Liên…Hãy chăm sóc cho con bé nhé.

– Từ nay con sẽ chăm sóc cho mẹ con Liên thật tốt. Con cũng sẽ đón bố về ở với chúng con rồi hương khói cho cả mẹ và Hoan chu đáo. Con cảm ơn bố đã đồng ý chuyện cưới xin cho bọn con.

– Được…rồi. Ta nghĩ thằng Hoan ở dưới suối vàng sẽ đồng ý với quyết định của ta ngày hôm nay. Con Liên nó chịu vất vả quá nhiều rồi, nó là một người con tốt…hiếu thảo…

Lúc này mọi người mới òa khóc, những người từng hiểu sai, nói xấu Liên và bố chồng cô đều cúi mặt xin lỗi. Hôm đó mọi người kéo nhau tới chúc mừng, thậm chí những người ở xa không quen biết, không được mời cùng đến chung vui và truyền tai nhau về câu chuyện cảm động giữa nàng dâu và người bố chồng hết sức tuyệt vời.