Home Blog Page 171

Giá vàпg hôm пay 2/11 đaпg khiếп пhiềυ пgười khóc th:.é:.t

0

Giá vàng hôm nay 2/11 đang khiến nhiều người khóc th:.é:.t

Giá vàng hôm nay 2/11/2024 trên thị trường thế giới tăng nhưng giao dịch khiêm tốn. Thị trường chờ đợi diễn biến từ cuộc bầu cử tổng thống Mỹ.

Giá vàng thế giới lúc 20h (ngày 1/11, giờ VN) giao dịch ở mức 2.758 USD/ounce, tăng 0,55% so với đầu phiên. Giá vàng kỳ hạn tháng 12/2024 giao dịch ở mức 2.766 USD/ounce.

Thị trường vàng đang chứng kiến đà mua khiêm tốn sau báo cáo nền kinh tế Mỹ tạo ra ít việc làm hơn đáng kể so với dự kiến vào tháng 10.

Theo Cục Thống kê Lao động Mỹ, bảng lương phi nông nghiệp chỉ tăng 12.000 việc làm vào tháng trước. Con số này thấp hơn dự báo của các chuyên gia kinh tế. Nguyên nhân một phần do ảnh hưởng của cơn bão.

Mặc dù nền kinh tế tạo ra ít việc, tỷ lệ thất nghiệp vẫn không đổi ở mức 4,1%. Lạm phát tiền lương cũng tăng, điều này có thể khiến Cục Dự trữ Liên bang (Fed) rơi vào thế khó.vang (15).jpg

Giá vàng neo ở mức cao. Ảnh: Chí Hiếu
Adam Koos, Chủ tịch tại Libertas Wealth Management Group, cho biết, lợi suất trái phiếu kho bạc tăng. Sức hấp dẫn trái phiếu đang gây áp lực thực sự lên vàng, đặc biệt khi thị trường chứng kiến các tài sản rủi ro như cổ phiếu bị ảnh hưởng.

Trọng tâm chính hiện tại là sự bất ổn chính trị vào tuần tới, với cuộc bầu cử tổng thống Mỹ có khả năng tạo ra một số biến động. Nỗi lo xung quanh kết quả không chắc chắn đang thúc đẩy một số hoạt động mua vào để phòng ngừa rủi ro. Ngày bầu cử là 5/11 và bất kể ai thắng cử, vàng có thể tìm thấy cơ hội để tiếp tục tăng.

Chỉ số US Dollar Index (DXY), đo lường biến động đồng bạc xanh với 6 đồng tiền chủ chốt (EUR, JPY, GBP, CAD, SEK, CHF) đứng ở mức 103,84 điểm.

Ngày 1/11, giá vàng miếng 9999 tại SJC là 87,5 triệu đồng/lượng (mua vào) và 89,5 triệu đồng/lượng (bán ra). Doji niêm yết ở mức 87,5 triệu đồng/lượng (mua vào) và 89,5 triệu đồng/lượng (bán ra).

SJC niêm yết giá vàng nhẫn loại 1-5 chỉ ở mức 87,4-88,9 triệu đồng/lượng (mua – bán). Tại Doji, giá mua – bán vàng nhẫn loại 1-5 chỉ ở mức 88,1-89,1 triệu đồng/lượng.

Dự báo giá vàng

Đợt tăng giá mới nhất của vàng lên 2.800 USD/ounce đẩy giá tăng 35% trong năm nay. Mặc dù giá vàng đã có một đợt tăng ấn tượng, các chuyên gia cho rằng, thị trường vẫn rủi ro ngắn hạn

Theo nhà đầu tư hàng hóa Dennis Gartman, xu hướng tăng dài hạn của giá vàng thế giới vẫn được hỗ trợ tốt bởi các yếu tố cơ bản. Thị trường đang sôi động và có thể sắp có đợt điều chỉnh.

Đợt bán tháo vàng đã gia tăng khi nền kinh tế Mỹ vẫn khá kiên cường và áp lực lạm phát ổn định trong ba tháng qua. “Tôi vẫn lạc quan về vàng giá trong dài hạn, nhưng ngắn hạn, tôi hơi lo ngại”, ông nói.

Đoạn cam ghi cảnh cuối cùng của betrai 3T bị b/ỏ lại chạy đu/ổi theo mẹ rồi r/ơi xuống kênh ra đi mãi mãi

0

Người dân phát hiện thi thể bé trai 3 tuổi dưới kênh nước, nghi vấn đây là đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi trong đêm.

Báo Sao Star ngày 01/11 đưa thông tin với tiêu đề: “Bé trai 3 tuổi bị bỏ rơi nghi đuổi theo mẹ rồi trượt chân xuống kênh tử vong” cùng nội dung như sau: 

Sáng ngày 1/11, Công an huyện Đức Hòa (Long An) thông tin về việc phát hiện một thi thể bé trai nổi trên mặt nước, gương mặt bị biến dạng, không có thân nhân nhận về.

Theo thông tin trên báo Dân Việt, vào khoảng 19 giờ ngày 31/10, người dân thuộc khu vực Sa Bà, ấp Thuận Hòa 1, xã Xòa Khánh Nam, huyện Đức Hòa phát hiện thi thể một bé trai 3 tuổi nổi lên trên một con kênh.

Sau khi phát hiện và nhận dạng không phải là trẻ em trong khu vực, người dân nhanh chóng trình báo Công an xã Hòa Khánh Nam.

Camera nhà dân ghi lại cảnh một cháu bé vừa khóc, vừa chạy gọi mẹ, nghi là nạn nhân tử vong dưới kênh.

Cơ quan chức năng nhanh chóng có mặt tại hiện trường, đưa thi thể bé trai lên bờ để xác nhận. Thông qua quá trình khám nghiệm tử thi, tay chân nạn nhân đã bị biến dạng, bốc mùi hôi thối, nghi đã tử vong nhiều ngày.

Nhiều người dân trong khu vực cho hay hình dáng bé trai này giống với đứa bé bị mẹ bỏ rơi ở Mái ấm tình thương Tâm Đức. Đứa trẻ vừa chạy theo xe mẹ vừa khóc trong một đoạn đường rất xa rồi im lặng.

Camera hộ dân ghi lại cảnh cháu bé vừa khóc chạy theo xe, vừa kêu mẹ nhưng bị bỏ lại trên lộ trong đêm.

Báo Đời sống và Pháp luật đưa tin, người mẹ của đứa trẻ được xác định là H.N. hiện là công nhận ở khu công nghiệp huyện Đức Hòa. Công an huyện Đức Hòa cũng đang tìm địa chỉ gia đình để điều tra làm rõ vụ việc.

Tiếp đến, báo Đời sống và Pháp luật ngày 01/11 cũng có bài đăng với thông tin: “Vụ bé trai nghi bị bỏ rơi, chạy theo mẹ rồi ngã xuống kênh tử vong: Hé lộ thông tin về người mẹ”. Nội dung được báo đưa như sau:

Vụ nghi vấn cháu bé 3 tuổi bị mẹ bỏ rơi, chạy theo mẹ rồi bị ngã xuống kênh tử vong, xảy ra tại xã Hoà Khánh Nam, huyện Đức Hoà, tỉnh Long An đang nhận được rất nhiều sự quan tâm của dư luận.

Trên MXH, nhiều người thương xót cho cháu bé xấu số, đồng thời bày tỏ thắc mắc về cha mẹ của cháu bé này.

Danh tính mẹ của cháu bé được cho là một người phụ nữ tên H.N, đang làm công nhân ở khu công nghiệp huyện Đức Hòa, ở trọ tại xã Đức Hòa Hạ, theo nguồn tin trên báo Dân Việt. 

Công an huyện Đức Hòa đã lấy lời khai của các nhân chứng, đồng thời tiến hành tìm địa chỉ gia đình cháu bé, xác minh các thông tin liên quan để làm rõ, xử lý vụ việc.

Trước đó như đã đưa tin, tối ngày 31/10, người dân phát hiện thi thể một bé trai khoảng 3 tuổi dưới kênh tại ấp Thuận Hòa 1, xã Hòa Khánh Nam, huyện Đức Hòa.

Theo người dân địa phương, nạn nhân giống với một cháu bé bị một người phụ nữ lái xe máy chở đến bỏ trước cổng Mái ấm Tâm Đức (ở địa phương, đã dừng hoạt động) cách đây 5 ngày. Người dân địa phương đã giữ cháu 1 đêm và liên hệ người nhà đến đưa về.

Đến tối ngày 29/10, cháu bé tiếp tục bị một phụ nữ chở đến chỗ cũ, bỏ lại rồi lái xe rời đi. Camera an ninh của một gia đình đã ghi lại cảnh cháu bé vừa khóc vừa chạy theo gọi mẹ một đoạn đường rất xa dọc bờ kênh rồi sau đó im lặng.

Người dân địa phương nghi ngờ cháu bé này bị mẹ bỏ rơi, sau đó bé chạy theo gọi mẹ rồi không may ngã xuống kênh tử vong.

Đi xuất khẩu lao động làm ngày làm đêm, ăn uống tằ:n tiện, tháng nào cũng gửi cho vợ 40 triệu để chữa vô sinh, nào ng:ờ ngày về nước nhìn thấy đứa trẻ trong sân, tôi vờ như không biết gì rồi gửi tiền về nhiều gấp đôi kèm theo bọc đen lớn, vợ hoảng h:;ồn gọi tôi về rồi đưa cho 3 tỷ

0

Thương vợ, mỗi tháng tôi gửi cho 40 triệu để 2 mẹ con chi tiêu. Vậy mà thỉnh thoảng cô ấy vẫn cằn nhằn kêu không đủ tiêu.

Cách đây mấy năm tôi đi xuất khẩu lao động bên Nhật Bản, sang bên đó tôi gặp Hải rồi yêu nhau. Vì sẽ xác định chuyện lâu dài nên hai đứa dọn về sống chung như vợ chồng, chỉ đợi ngày về nước cưới. Có điều ở cùng hơn 1 năm Hải vẫn không mang bầu, đi khám phát hiện em bị nội mạc tử cung dày dẫn tới khó đậu thai. Trùng hợp đúng thời điểm Hải hết hợp đồng lao động bên Nhật, vậy là tôi bàn em cứ về nước chữa bệnh để giảm bớt gánh nặng chi phí. Vì thực tế nền y học của nước nhà cũng phát triển không kém Nhật Bản, mà tiền khám chữa lại thấp hơn nhiều.

Hai đứa thống nhất như vậy, tôi xin nghỉ 2 tháng đưa Hải về Việt Nam. Thời gian đó tôi cũng đến nhà người yêu xin phép bố mẹ cho hai đứa qua lại. Dự tính là tôi hết hợp đồng rồi về mới cưới. Gia đình cô ấy cũng không phản đối gì cả nên tôi yên tâm.

Mỗi tháng gửi vợ 40 triệu chữa vô sinh, ngày về nước nhìn đứa trẻ trong sân tôi mới biết mình bị lừa - 1

Tôi quyết định đưa Hải về Việt Nam chữa bệnh trước, sau về sẽ cưới. (Ảnh minh họa)

Trở lại Nhật Bản, tôi lăn lộn kiếm tiến, làm ngày chưa đủ, tranh thủ nhận thêm việc làm ban đêm để có thêm thu nhập, đảm bảo mỗi tháng gửi về cho Hải 40 triệu vừa để chữa bệnh, vừa để tiết kiệm mua nhà riêng của 2 đứa.

Hơn 1 năm sau, tôi lại tranh thủ về nửa tháng. Sau lần “hội ngộ” này, Hải thông báo có bầu, cô ấy còn chụp ảnh phiếu siêu âm thai gửi cho tôi xem. Lúc đấy tôi không biết nên mừng hay nên lo bởi vì vừa sang bên này, ít nhất cũng phải 3 năm nữa mới về được. Bọn tôi chưa làm đám cưới, chỉ lo cô ấy ở nhà bị người ta dị nghị không chồng mà chửa thì tội lắm.

Tôi bàn hay để mẹ với anh em họ hàng vào làm đám hỏi rồi rước cô ấy về quê tôi ở. Bố tôi mất mà mẹ thì già yếu không đi lại được, có con dâu với cháu sớm tối chăm sóc nhau sẽ vui vẻ hơn. Nhưng Hải nói không cần, cô ấy có thể tự chăm lo được cho bản thân, có gì lại nhờ bố mẹ đẻ nữa chỉ cần mỗi tháng tôi gửi tiền về để nuôi con là được rồi. Nghĩ thương vợ chưa kịp cưới xin gì lại sinh con không có chồng ở bên cạnh chắc tủi thân lắm nên liên tục gọi điện động viên em:

“Tuy chúng ta chưa cưới nhưng trong lòng anh đã coi em là vợ, cả đời không yêu ai khác. Em ở nhà chăm sóc con thật tốt, đợi anh về sẽ cho em một đám cưới hoành tráng. Anh nhất định không để em phải chịu thiệt thòi”.

Nhà tôi với nhà Hải cách nhau mấy trăm cây số, mẹ lại có tuổi rồi nên lúc con dâu đẻ bà cũng chẳng qua lại được. Cô ấy vẫn chụp ảnh của hai mẹ con gửi đều đều cho tôi xem. Thương vợ, mỗi tháng tôi gửi cho 40 triệu để 2 mẹ con chi tiêu. Vậy mà thỉnh thoảng cô ấy vẫn cằn nhằn kêu không đủ.

Mỗi tháng gửi vợ 40 triệu chữa vô sinh, ngày về nước nhìn đứa trẻ trong sân tôi mới biết mình bị lừa - 2

Thương vợ, mỗi tháng tôi gửi cho 40 triệu để 2 mẹ con chi tiêu. Vậy mà thỉnh thoảng cô ấy vẫn cằn nhằn kêu không đủ tiêu. (Ảnh minh họa)

Cố gắng làm việc cày cuốc 5 năm cũng trôi qua, lần này tôi về hẳn không đi nữa. Về nhà nghỉ ngơi vài ngày rồi tôi bắt xe vào trong quê Hải. Đến đó tôi mới ngã ngửa vì bố mẹ cô ấy bảo con gái họ đi lấy chồng cách đây hơn 2 năm rồi.

Hóa ra ngoài yêu tôi, Hải còn yêu thêm một người ở quê nữa. Cô ấy về nước, lợi dụng tiền tôi gửi về để chữa vô sinh rồi lấy luôn người đàn ông kia. Đứa bé mà tôi cứ tưởng con mình, đêm nào buồn lại mang ảnh nó ra ngắm nghía, hôn hít, thậm chí khóc vì nhớ lại là con của người khác. Bấy lâu nay cô ta lừa dối tôi để moi tiền thôi.

Tôi quá đau đớn vì mấy năm trời bị ăn quả lừa đắng chát, gửi tiền về nuôi con của kẻ khác để rồi ôm ấp 1 giấc mơ hạnh phúc không có thật. Số tiền ấy là mồ hôi, nước mắt mà tôi phải làm việc cật lực ở nước ngoài mới có được. Càng nghĩ tôi càng uất nghẹn nhưng không biết phải làm sao để đòi lại số tiền đã gửi về cho cô ấy chữa trị vấn đề nội mạc tử cung, và nuôi con của người khác…

Cải thiện nội mạc tử cung dày như thế nào?

Chị em phụ nữ có niêm mạc tử cung (nội mạc tử cung) dày thường hay gặp các vấn đề như: rong kinh, vô kinh, đa nang buồng trứng, rối loạn phóng noãn,… Điều này sẽ gây rất nhiều khó khăn cho quá trình thụ thai. Để có thể cải thiện và điều trị nội mạc tử cung dày, thông thường hay được điều trị bằng hormone. Điều này nhằm cân bằng hormone estrogen và progesterone trong cơ thể phụ nữ. Giúp kích thích khả năng thụ thai cao hơn.

Khi có dấu hiệu của niêm mạc tử cung dày thì bạn nên đến các cơ sở y tế uy tín và chất lượng để kịp thời kiểm tra phát hiện và có phương án điều trị phù hợp. Bên cạnh đó, nếu bạn có kế hoạch mang thai thì việc khám sức khỏe tiền hôn nhân là vô cùng cần thiết. Điều này sẽ giúp cho bạn có một sự chuẩn bị tốt nhất cho việc mang thai, cũng như phát hiện các dấu hiệu bất thường của cơ thể. Độ dày của lớp nội mạc tử cung sẽ bị tác động bởi nhiều nguyên nhân. Vì thế, tùy vào mỗi nguyên nhân mà bác sĩ sẽ có hướng điều trị tốt nhất.

Bố tôi 70t nhưng vẫn d:ại g;;ái lắm, bao nhiêu của cải gần 10 tỷ bạc cả nhà cả tiền mặt đi để lại toàn bộ tài sản cho mẹ kế, chúng tôi kéo nhau lên phường đòi làm cho ra nhẽ thì nhận được câu trả lời b:ẽ bàn;;g, 3 anh em trai cuối cùng thua hết bà mẹ kế mới 40t, 1 năm sau khi bố m:;ất mấy anh em ngỡ ngàng vì bọc đen để trên góc bà:;n th;;ờ

0

Trong lúc đầu óc tỉnh táo, bố tôi đã lập di chúc. Bố để lại nhà và khoản tiền tiết kiệm trị giá 2,7 tỷ cho mẹ kế. Đồng thời, ông cũng yêu cầu mẹ kế bán nhà và về quê sống cùng con gái.

Mẹ mất khi tôi 25 tuổi, 5 năm sau bố đi thêm bước nữa. Mẹ kế kém bố tôi 15 tuổi, góa chồng và có một cô con gái riêng. Khi bố muốn cưới mẹ kế, anh em chúng tôi phản đối nhưng bố kiên quyết cưới bà bằng được.

 

Bố tôi rất yêu thương mẹ kế, hết mực chiều chuộng, đáp ứng mọi yêu cầu của bà nếu có thể. Còn chúng tôi vẫn luôn ác cảm với mẹ kế, luôn cho rằng bà lấy bố tôi vì muốn chiếm đoạt tài sản chứ chẳng phải vì thật lòng yêu ông. Vì thế, chúng tôi luôn làm khó bà bằng nhiều cách khác nhau.

Chúng tôi cho giúp việc nghỉ việc, giao hết công việc nhà cho mẹ kế. Lúc đó mấy gia đình chúng tôi cũng sống cùng, tôi có một đứa con gái 7 tuổi, con trai út 3 tuổi, còn con trai của em trai mới tròn 1 tuổi.

Ban ngày chúng tôi đều đi làm, mẹ kế sẽ đưa 2 con của tôi đi học. Sau đó về nhà thì vừa dọn dẹp nhà cửa, vừa nấu nướng và chăm con cho em trai tôi. Thế mà bà không hề bận tâm và không bao giờ phàn nàn lấy nửa lời. Ngày nào bà cũng bận rộn và vẫn mỉm cười chào đón chúng tôi mỗi khi về nhà.

Mẹ kế chăm sóc chúng tôi chu đáo như một người mẹ ruột vậy. Nhưng, chúng tôi lại cho rằng đó là lẽ đương nhiên, bà đang muốn lấy lòng chúng tôi và bố. Thậm chí, anh em tôi còn thường xuyên phàn nàn rằng mẹ kế quan tâm quá nhiều vào chuyện riêng của chúng tôi.

Chúng tôi từng phản đối bố lấy mẹ kế nhưng ông không nghe. (Ảnh minh họa)

Ngoại trừ bố, không ai giúp đỡ mẹ kế hay khuyên bà hãy nghỉ ngơi thật tốt cả. Bố tôi thường nói với mẹ kế:

– Tôi đã hại em. Từ khi lấy tôi, em chưa bao giờ được hưởng một ngày hạnh phúc, còn tệ hơn cả một giúp việc.

Khi đó, mẹ kế nói:

– Anh đừng nói thế. Mấy công việc này em làm suốt ấy mà, nên có gì khó nhọc đâu. Hơn nữa, em chăm con chăm cháu chứ có phải người ngoài đâu mà sợ thiệt.

Dù mẹ kế coi anh em tôi như con đẻ nhưng trong lòng chúng tôi, mẹ kế chẳng khác gì bảo mẫu riêng được bố thuê. Bởi bà giữ tiền lương hưu hàng tháng của bố, đồng thời nắm hết tiền tiết kiệm của ông. Nếu bà không làm gì cho gia đình này thì chẳng phải rất quá đáng sao?

Phải đến 10 năm sau, khi tôi và em trai mua nhà ra ở riêng, cuộc sống của mẹ kế mới khá hơn. Nhưng vài năm sau đó, bố tôi bị đột quỵ và liệt nửa người, phải ngồi xe lăn.

Vì bận rộn công việc nên anh em tôi chỉ về thăm bố được 1-2 lần mỗi tháng. Việc ăn, uống, đi vệ sinh và ngủ nghỉ của bố đều do mẹ kế lo liệu.

Tôi nghe bố kể, mẹ kế còn massage hằng ngày cho ông. Chỉ cần thời tiết đẹp, mẹ kế sẽ đẩy bố tôi ra ngoài đi chơi. Cứ như thế, 5 năm đã trôi qua.

Cách đây không lâu, tình trạng của bố trở nên tệ đi. Trong lúc đầu óc tỉnh táo, ông đã lập di chúc. Bố để lại nhà và khoản tiền tiết kiệm trị giá 2,7 tỷ cho mẹ kế. Đồng thời, ông cũng yêu cầu mẹ kế bán nhà và về quê sống cùng con gái.

Biết chuyện, chúng tôi tức giận chạy về nhà vì sợ mẹ kế sẽ lừa gạt toàn bộ tài sản thừa kế của bố. Nhưng khi chúng tôi về tới nơi, luật sư đã rời đi.

Khi bố hấp hối, ông vẫn gọi tên mẹ kế liên tục. Bố nắm tay mẹ kế, miễn cưỡng nhắm đôi mắt đẫm lệ.

Bố tôi đã lập di chúc khi đầu óc ông không được tỉnh táo. (Ảnh minh họa)

Sau khi lo liệu xong tang lễ của bố tôi, mẹ kế nói dự định sẽ về nhà con gái ở. Anh em tôi nóng lòng muốn nêu vấn đề tài sản thừa kế với mẹ kế. Bà nói:

– Bố các con để lại toàn bộ tài sản thừa kế cho mẹ. Nhưng các con yên tâm, tài sản thừa kế sẽ có phần của các con.

Sau đó, mẹ kế lấy ra 3 tấm thẻ ngân hàng, cười nói với chúng tôi:

– 3 tấm thẻ này mỗi tấm có 900 triệu, tổng là 2,7 tỷ đồng. Hai anh em con mỗi người có 900 triệu, còn mẹ sẽ cầm 900 triệu để về nhà con gái ở.

Mẹ kế lại lấy giấy chứng nhận bất động sản ra rồi nói:

– Căn nhà này sẽ do hai anh em các con cùng thừa kế, mẹ sẽ không lấy.

Chúng tôi không ngờ rằng mẹ kế lại vĩ đại và vị tha như vậy. Vợ chồng tôi và vợ chồng em trai bật khóc, quỳ xuống trước mặt mẹ kế xin lỗi vì bao năm qua luôn làm khó bà:

– Mẹ ơi, chúng con xin lỗi mẹ vì bao năm qua luôn hiểu lầm mẹ. Chúng con luôn cho rằng mẹ muốn chiếm đoạt tài sản của bố con. Mẹ đã hi sinh quá nhiều cho cái nhà này, mẹ có thể ở lại đây được không? Chúng con sẽ chăm sóc mẹ những ngày tháng cuối đời.

Mẹ kế cũng bật khóc, thuyết phục chúng tôi đứng dậy, nhưng bà vẫn kiên quyết về nhà con gái sống:

– Chúng ta mãi mãi là một nhà. Nếu các con coi mẹ là mẹ, hãy đến nhà con gái mẹ thường xuyên để thăm mẹ khi các con có thời gian. Mẹ cũng nhớ con gái mẹ và cháu ngoại rồi. Mẹ muốn dành thời gian cuối đời cho con gái.

Không còn cách nào khác, chúng tôi đành để mẹ kế rời đi, đồng thời dặn bà sau này có khó khăn gì thì cứ nói với chúng tôi hoặc quay về bất cứ lúc nào bà muốn. Bởi đây mãi là nhà của bà, là nhà của chúng tôi. Anh em tôi đã nợ mẹ kế quá nhiều rồi.

Mẹ ruột chúng tôi mất sau khi sinh em trai út của tôi. Chị Như, chị hai tôi, lúc đó mới lên mười. Tôi, đứa con gái thứ hai, lên tám ốm quặt quẹo. Sau nữa, thằng Thành năm tuổi, tròn như củ khoai ngơ ngác đi tìm mẹ suốt ngày. Hai năm sau, cha tôi tục huyền với người ρhụ nữ con nhà gia thế, một ρhụ nữ đẹρ mới 27 tuổi. Chúng tôi gọi người này là “má”. Cha đi làm từ sáng đến tối, giao ρhó toàn bộ việc chăm nom con cái cho má tôi. Má làm trăm thứ việc không mấy khi ngơi tay. Chị em tôi no đủ, sạch sẽ, nhà cửa chúng tôi gọn gàng, bữa cơm dọn lên lúc nào cũng пóпg sốt. Cha tôi chung sống với má sau được ba năm thì đau nặng rồi mất. Lúc sắρ ra đi, cha không còn nói được chỉ nhìn má tôi rồi khóc…

0

Mẹ ruột chúng tôi mất sau khi sinh em trai út của tôi. Chị Như, chị hai tôi, lúc đó mới lên mười. Tôi, đứa con gái thứ hai, lên tám ốm quặt quẹo. Sau nữa, thằng Thành, năm tuổi, tròn như củ khoai ngơ ngác đi tìm mẹ suốt ngày.

TTCN – Mẹ ruột chúng tôi mất sau khi sinh em trai út của tôi. Chị Như, chị hai tôi, lúc đó mới lên mười. Tôi, đứa con gái thứ hai, lên tám ốm quặt quẹo. Sau nữa, thằng Thành, năm tuổi, tròn như củ khoai ngơ ngác đi tìm mẹ suốt ngày.

Có thể là hình ảnh về 3 người, trẻ em và cỏ

Hai năm sau cha tôi tục huyền với người phụ nữ con nhà gia thế, một phụ nữ đẹp mới 27 tuổi. Chúng tôi gọi người này là “má”. Cha đi làm từ sáng đến tối, giao phó toàn bộ việc chăm nom con cái cho má tôi. Má làm trăm thứ việc không mấy khi ngơi tay. Chị em tôi no đủ, sạch sẽ, nhà cửa chúng tôi gọn gàng, bữa cơm dọn lên lúc nào cũng nóng sốt.

Cha tôi chung sống với má sau được ba năm thì đau nặng rồi mất. Lúc sắp ra đi, cha không còn nói được chỉ nhìn má tôi rồi khóc. Má lúc đó trẻ quá, đẹp quá lại chẳng phải má ruột của chúng tôi…

Cha vừa nằm xuống được mươi ngày đã có người đến đòi xiết nhà, xiết đồ. Gia đình nhà má khăng khăng bắt má về gả chồng. Rồi một ngày kia má kêu bán nhà, trả hết nợ rồi lặng lẽ dắt díu chúng tôi đi. Đó là năm 1978. Chúng tôi ở đậu nhà người chị họ xa của má, gọi là dì tư Tím. Dì làm nghề ướp cá, bán cá, dì góa bụa và nghèo khó. Căn nhà của dì không khác hơn cái chòi canh dưa là mấy, vậy mà còn chứa thêm má và bốn đứa chúng tôi. Dì tư Tím đem biếu ba con gà mái dầu cho một người quen để xin cho má một chân hộ lý trong bệnh viện đa khoa.

Hằng ngày, má dậy từ 3g30 sáng, vào bệnh viện nấu nước, châm nước cho những bệnh nhân dậy sớm rửa mặt, pha sữa, pha trà để kiếm thêm chút tiền còm mua sách vở cho chị em tôi đi học. Sáu giờ má tất tả về nhà lo cho chúng tôi ăn sáng và đến trường. Bảy giờ má trở lại bệnh viện lau cầu thang, lau sàn, cọ rửa nhà vệ sinh, thay trải giường cho người bệnh, gom rác đem đi đốt… Sau năm giờ chiều, má còn nhận giặt thuê quần áo cho những bệnh nhân khá giả. Đến tám giờ tối má mới về đến nhà, mệt rã rời.

Hôm nào mưa gió má về sớm hơn. Má mua về cho chị em tôi mỗi đứa một trái bắp nướng hay một túi đậu nành rang thơm giòn. Mấy chị em nằm bên má trên một manh chiếu rách, nghe má kể chuyện đời xưa. Thằng út Tài sợ lạnh cứ ôm chặt má mà khen sao má ấm quá. Thằng Thành nhõng nhẽo đòi má gãi lưng. Cũng có khi má dạy chúng tôi những bài hò, bài vè để cả nhà thành một “dàn đồng ca” rất ăn ý, rất vui nhộn, mặc ngoài kia gió thổi mưa tuôn…

Mỗi năm vào ngày giỗ mẹ tôi, má làm một mâm cơm tươm tất. Rồi má thắp mấy nén nhang thơm, gọi hết bốn chị em tôi lại bên bàn thờ mà nói: “Đây là mẹ ruột của các con, người đã sinh ra và nuôi nấng các con. Tuy mẹ các con mất rồi nhưng ở trên trời mẹ các con vẫn luôn phù hộ cho các con mạnh khỏe”. Vào ngày giỗ ba, má cũng làm như vậy. Ngày ấy cũng như mãi tới bây giờ cũng vậy, tôi vẫn tin ba mẹ tôi ở trên trời nhìn thấy chúng tôi.

Có một sáng người ta đưa má về. Chân má bị phỏng nước sôi do một bệnh nhân chạy vấp vào má. Vết phỏng rất lớn. Do ăn uống thiếu thốn, sức đề kháng yếu nên chỗ phỏng trên chân má rất lâu không lành, cứ sưng lên đau nhức. Má mất ngủ nhiều, ốm rạc như con cò. Chị hai khóc, năn nỉ má cho đi đổ nước thay má mà má không cho đi. Rồi má nén đau, cố lê chân đi làm trở lại. Về sau vết bỏng ở chân má làm sẹo, một sẹo lồi nhăn nhúm chạy từ cổ chân đến hết mu bàn chân trái. Dáng má đi không còn tự nhiên nữa.

Tôi tranh đấu để nuôi cháu ruột mình , 8 năm qua thật may mắn

Dì tư Tím mua được một căn nhà ở gần chợ, bán rẻ căn nhà lá cho má con tôi. Năm đó chị hai tôi thi đậu vào Trường cao đẳng Sư phạm Cần Thơ. Thương má cực nhọc, chị định bỏ học đi làm thuê. Má cương quyết không cho. Chưa bao giờ má cương quyết như vậy. Thắp nén nhang trên bàn thờ ba, má khấn (cốt cho chị hai nghe): “Con gái lớn của mình định bỏ học. Khi về nơi chín suối, em biết nhìn anh sao đây…”.

Chị hai khóc, xin lỗi má rồi chấp nhận đi học. Hai năm sau tôi cũng vào đại học và cũng được má sắp soạn vali quần áo cho tôi rồi đưa đi. Mở cái vali ra nhìn mà thương má đứt ruột: ngoài quần áo, má còn bỏ vào kim chỉ, dầu gió, tem thư, bông băng thuốc đỏ, thuốc cảm…

Dường như má có thể gói trọn sự thương yêu của má vào trong từng thứ một. Bốn năm, chị em tôi ra trường lênh đênh tìm việc thì cũng là lúc thằng Thành vào Đại học Luật TP.HCM và năm sau nữa là thằng Tài vào Đại học Y Cần Thơ. Làm sao đong được sự vất vả, cực nhọc của má lúc ấy. Lưng má còng đi, tóc đã lốm đốm bạc, da tay chai sần.

Nhiều năm trôi qua má lần lượt dựng vợ gả chồng cho ba đứa con lớn. Thằng Tài vẫn ở với má và chưa có gia đình riêng. Giờ nó là bác sĩ ngoại khoa của bệnh viện mà xưa má làm hộ lý. Nó tâm sự rằng hễ đi trực đêm mà nghe tiếng rao “nước sôi đây” là giật mình thảng thốt tưởng như tiếng má, nghẹn thắt cả lồng ngực.

Những ngày rảnh rỗi, chị em tôi dẫn lũ con về với má cho má vui. Đám trẻ quấn quít với má không rời nửa bước. Đứa nhổ tóc sâu, đứa bóp tay, đứa bóp chân cho bà. Một lần bé Du con tôi xoa vào vết sẹo trên chân má mà nói: “Bà ngoại ơi, con bị phỏng tay có một chút đã đau ghê. Ngoại phỏng nhiều vậy chắc là khiếp lắm…” Má tôi cười: “Lâu quá, ngoại quên mất rồi”.

Một chiều mưa tôi về thăm má, nằm bên má tâm sự chuyện chồng con. Mưa ầm ào, mưa tầm tã, tôi kêu lạnh má liền kéo mềm đắp cho tôi, tôi thì lại đắp cho má y như lúc tôi còn nhỏ ngủ chung với má vậy. Chân tôi lạnh tôi tìm hơi ấm nơi chân má. Tôi chạm vào vết sẹo trên cổ chân má, cái vết sẹo đã thành thân thuộc với tôi vậy mà tự nhiên tôi rơi nước mắt.

Nghĩ lại, tôi có chồng có con, vợ chồng tôi luôn quấn quít đầm ấm… Còn má, má chỉ được hạnh phúc làm vợ trong ba năm lẻ. Trong những năm tháng dằng dặc sau này, chắc cũng có lúc má khát khao một hạnh phúc riêng tư, cũng có lúc má cô đơn, mệt mỏi mà không có ai chia sẻ. Má ơi, sự lựa chọn của má sao nghiệt ngã quá vậy!

Đã bao lần má kể cho các con tôi nghe những câu chuyện cổ tích về công chúa, về hoàng tử, về các cô tiên xinh đẹp… Một ngày kia con tôi lớn lên, tôi sẽ kể cho các con tôi nghe về “Bà Tiên” của chị em tôi, bà tiên tóc bạc, dáng đi hơi khập khiễng vì một vết sẹo dài… Truyện cổ tích má viết cho chúng tôi bằng cả sự nhọc nhằn, sự đau đớn, bằng nước mắt, mồ hôi và bằng cả cuộc đời của má.

Từ giờ đến năm 2024, Muốn xây nhà cấp 4 trên đất nông nghiệp chỉ cần đáp ứng một thủ tục sau. Ai không biết quá phí

0

Làm cách nào để được cấp phép xây dựng nhà tạm trên đất nông nghiệp? Hãy cùng tìm hiểu cách đơn giản sau đây.

Nhà tạm là gì?

Theo Điều 131 Luật Xây dựng 2014 (sửa đổi, bổ sung 2020) quy định các công trình xây dựng tạm gồm:

– Công trình xây dựng tạm là công trình được xây dựng có thời hạn phục vụ các mục đích sau:

+ Thi công xây dựng công trình chính;

+ Sử dụng cho việc tổ chức các sự kiện hoặc hoạt động khác. Đối với công trình này phải được Ủy ban nhân dân cấp tỉnh hoặc Ủy ban nhân dân cấp huyện chấp thuận về địa điểm, quy mô xây dựng công trình và thời gian tồn tại của công trình tạm.

– Chủ đầu tư, nhà thầu xây dựng tự tổ chức thẩm định, phê duyệt thiết kế, dự toán xây dựng và thực hiện xây dựng công trình tạm. Trường hợp công trình ảnh hưởng lớn đến an toàn, lợi ích cộng đồng, thiết kế xây dựng công trình phải được thẩm tra về điều kiện bảo đảm an toàn và gửi cơ quan chuyên môn về xây dựng tại địa phương để theo dõi và kiểm tra theo quy định.

– Công trình xây dựng tạm phải được phá dỡ khi đưa công trình chính của dự án đầu tư xây dựng vào khai thác sử dụng hoặc khi hết thời gian tồn tại của công trình.

Chủ đầu tư được đề nghị UBND cấp tỉnh hoặc UBND cấp huyện chấp thuận việc tiếp tục khai thác sử dụng công trình xây dựng tạm nếu công trình phù hợp với quy hoạch; bảo đảm các yêu cầu về an toàn chịu lực, phòng, chống cháy, nổ, bảo vệ môi trường và quy định của pháp luật có liên quan.”

nha-tam

Đất nông nghiệp là gì?

Đất nông nghiệp được định nghĩa là đất sử dụng vào mục đích sản xuất, nghiên cứu, thí nghiệm về nông nghiệp, lâm nghiệp, nuôi trồng thuỷ sản, làm muối và mục đích bảo vệ, phát triển rừng. Đất nông nghiệp bao gồm đất sản xuất nông nghiệp, đất lâm nghiệp, đất nuôi trồng thuỷ sản, đất làm muối và đất nông nghiệp khác.

Căn cứ Điều 10 Luật Đất đai năm 2013, đất đai được phân loại như sau:

  • Nhóm đất nông nghiệp bao gồm các loại đất sau đây:
  • a) Đất trồng cây hàng năm gồm đất trồng lúa và đất trồng cây hàng năm khác;
  • b) Đất trồng cây lâu năm;
  • c) Đất rừng sản xuất;
  • d) Đất rừng phòng hộ;

đ) Đất rừng đặc dụng;

  • e) Đất nuôi trồng thủy sản;
  • g) Đất làm muối;
  • h) Đất nông nghiệp khác gồm đất sử dụng để xây dựng nhà kính và các loại nhà khác phục vụ mục đích trồng trọt, kể cả các hình thức trồng trọt không trực tiếp trên đất; xây dựng chuồng trại chăn nuôi gia súc, gia cầm và các loại động vật khác được pháp luật cho phép; đất trồng trọt, chăn nuôi, nuôi trồng thủy sản cho mục đích học tập, nghiên cứu thí nghiệm; đất ươm tạo cây giống, con giống và đất trồng hoa, cây cảnh.

Cách để được cấp phép xây dựng nhà tạm trên đất nông nghiệp

Quy định về xây dựng đối với công trình tạm. Cụ thể, căn cứ tại Điều 131 Luật Xây dựng 2014 sửa đổi bởi khoản 49 Điều 1 Luật Xây dựng sửa đổi 2020 như sau:

nha-tam.1

– Công trình xây dựng tạm là công trình được xây dựng có thời hạn phục vụ các mục đích sau:

+ Thi công xây dựng công trình chính.

+ Sử dụng cho việc tổ chức các sự kiện hoặc hoạt động khác trong thời gian quy định tại khoản 2 Điều này.

– Đối với công trình quy định tại điểm b khoản 1 Điều này phải được UBND cấp tỉnh hoặc UBND cấp huyện chấp thuận về địa điểm, quy mô xây dựng công trình và thời gian tồn tại của công trình tạm.

– Chủ đầu tư, nhà thầu xây dựng tự tổ chức thẩm định, phê duyệt thiết kế, dự toán xây dựng và thực hiện xây dựng công trình tạm. Trường hợp công trình ảnh hưởng lớn đến an toàn, lợi ích cộng đồng, thiết kế xây dựng công trình phải được thẩm tra về điều kiện bảo đảm an toàn và gửi cơ quan chuyên môn về xây dựng tại địa phương để theo dõi và kiểm tra theo quy định.

– Công trình xây dựng tạm phải được phá dỡ khi đưa công trình chính của dự án đầu tư xây dựng vào khai thác sử dụng hoặc khi hết thời gian tồn tại của công trình. Chủ đầu tư được đề nghị UBND cấp tỉnh hoặc UBND cấp huyện chấp thuận việc tiếp tục khai thác sử dụng công trình xây dựng tạm quy định tại điểm a Khoản 1 Điều này nếu công trình phù hợp với quy hoạch; bảo đảm các yêu cầu về an toàn chịu lực, phòng, chống cháy, nổ, bảo vệ môi trường và quy định của pháp luật có liên quan.

Theo đó, công trình được xây dựng có thời hạn nhằm phục vụ các hoạt động thì sẽ do UBND cấp tỉnh hoặc UBND cấp huyện chấp thuận và quy định cụ thể về thủ tục thực hiện.

Tùy thuộc vào chủ trương, chính sách của địa phương, UBND cấp tỉnh sẽ ban hành văn bản điều chỉnh về thủ tục cấp phép xây dựng công trình tạm trên đất nông nghiệp phù hợp với tính chất riêng của địa phương.

Thủ tục, hồ sơ xây nhà tạm trên đất nông nghiệp

Căn cứ tại Điều 6 Luật Đất đai 2013 về nguyên tắc sử dụng đất trong đó đất sử dụng phải được đúng quy hoạch, kế hoạch sử dụng đất và đúng mục đích sử dụng đất. Vì vậy, để được phép xây dựng trên một mảnh đất thì cần phải đảm bảo việc xây dựng đúng với mục đích sử dụng của đất, trong trường hợp chưa đúng với mục đích sử dụng thì các chủ thể phải làm thủ tục chuyển mục đích sử dụng đất.

Căn cứ theo quy định trong Luật đất đai 2013 thì đất thổ cư là loại đất được sử dụng để xây dựng nhà ở. Đất thổ cư được quy định thuộc vào nhóm đất phi nông nghiệp và được sử dụng xây dựng các công trình khác có liên quan đến nhu cầu ở của người dân. Theo đó, người sử dụng nếu muốn được xây nhà kể cả nhà tạm thì sẽ phải chuẩn bị hồ sơ và thực hiện thủ tục chuyển đổi mục đích sử dụng đất nông nghiệp hay còn gọi là đất vườn sang đất thổ cư.

Thủ tục để được xin cấp phép xây nhà tạm trên đất nông nghiệp là trình tự, cách thức thực hiện, xin cấp phép, hồ sơ và yêu cầu, điều kiện do cơ quan nhà nước có thẩm quyền đặt ra, người có thẩm quyền quy định để giải quyết công việc cụ thể liên quan đến việc cấp phép cho những đối tượng mà đáp ứng đủ điều kiện để thực hiện việc xây nhà tạm trên đất nông nghiệp.

– Đối với hồ sơ và thủ tục để được cấp phép xây dựng nhà tạm trên đất nông nghiệp gồm những giấy tờ sau:

+ Đơn xin chuyển mục đích sử dụng đất theo mẫu được Nhà nước quy định.

+ Giấy chứng nhận quyền sở hữu, sử dụng đất hoặc các giấy tờ khác liên quan đến quyền sử dụng đất.

+ Nếu bạn chỉ chuyển đổi mục đích sử dụng đất của một phần diện tích trên thửa đất đó thì cần phải có bản trích đo bản đồ địa chính.

+ Hai bản vẽ thiết kế công trình xây dựng muốn được cấp phép.

+ Thời gian giải quyết hồ sơ cũng như cấp giấy phép xây dựng sẽ trong vòng 20 ngày kể từ ngày nộp hồ sơ đầy đủ và hợp lệ.

Chồng “cô dâu 62 tuổi” đòi ký giấy l:y h:ôn sau 6 năm sống chung. Tài sản để lại hết cho chồng trẻ, chỉ mong muốn 1 điều duy nhất

0

Trong chia sẻ của mình, anh Hoa Cương tuyên bố: “Không còn tình cảm không sống nổi sao còn bám khư khư thế?”. Động thái này khiến CĐM nghi ngờ cặp đôi vợ 62 – chồng 26 năm nào đã sắp “toang”.

Lê Thị Thu Sao (SN 1956) và Triệu Hoa Cương (SN 1992) là cặp vợ chồng đũa lệch gây sốt mạng xã hội những năm qua. Năm 2018, họ kết hôn trong sự ngỡ ngàng của gia đình, bạn bè và dư luận. Chẳng ai nghĩ một người phụ nữ 62 tuổi lại cưới chàng trai mới 26 tuổi chênh lệch với nhau mọi thứ. Thế nhưng họ vẫn ở bên nhau suốt 6 năm qua bất chấp những lời dị nghị.

Mới đây, Hoa Cương có bài đăng khiến dân mạng một phen sốt sắng nghi ngờ cặp đôi đã xảy ra chuyện. Cụ thể, trên trang cá nhân của mình, anh chàng viết: “Giỏi ký hộ t cái giấy ly hôn với. Không có tình cảm không sống nổi sao còn bám khư khư thế? Thích thì tới bến luôn”.

hoa-cuong-thu-sao-2

Chưa kịp hiểu chuyện gì, dân mạng lại phát hiện chị Thu Sao để lại một bình luận bằng hình ảnh ngay dưới bài đăng. Nội dung trong đó là tin nhắn qua lại của Hoa Cương cùng một người nào đó, xưng là vợ chồng.

Bên cạnh đồn đoán mối quan hệ của Thu Sao – Hoa Cương có rạn nứt, dư luận còn nghi ngờ liệu đây có phải chiêu trò mới của cặp đôi để bán hàng online? Trước đây, đôi vợ chồng “đũa lệch” này từng nhiều lần “bày trò” để câu kéo sự chú ý như phẫu thuật thẩm mỹ, gây hiểu lầm đang mang thai hay những hành động, phát ngôn khó hiểu…

hoa-cuong-thu-sao-3

Trong diễn biến gần nhất, Triệu Hoa Cương đã xóa bài viết trên, đồng thời ẩn hoặc xóa những bài đăng trước đó. Anh chàng này chỉ chia sẻ công khai một bức ảnh của mình kèm chú thích đầy thách thức: “Nè các cha các mẹ cứ như chui gầm chạn nhà tui ra hay sao mà cái gì cũng nói như đúng rồi. Chuyện nhà chưa sáng tỏ mà đã rõ chuyện xã hội rồi. Trên đầu mình còn cả đống rác chình ình mà đòi đi phán xét người khác”.

hoa-cuong-thu-sao-1

Dưới bình luận, trả lời một người quen, Hoa Cương cho biết bài đăng không phải nói chuyện vợ chồng mình mà là một người khác. Tuy nhiên, lời giải thích này vẫn chưa đủ thuyết phục dân mạng, ngược lại còn khiến chồng “cô dâu 62 tuổi” nhận về nhiều lời chỉ trích hơn vì đưa chuyện cá nhân lên gây chú ý.

“Không hiểu đưa lên mạng làm gì, chuyện cá nhân thì để mình xem thôi, đỡ bị phán xét mà cũng chẳng phải lên tiếng”.

“Thừa nhận là cũng muốn mọi người bình luận nên mới để chế độ công khai đi”.

“Chiêu trò của vợ chồng nhà này tôi lạ gì. Đây không phải lần đầu”.

“Không tài cán gì thì chỉ biết dùng cách này để gây chú ý thôi”.

“Chuyện gia đình thì tự mà giải quyết, nếu không phải chuyện nhà mình thì đừng can dự vào”.

hoa-cuong-thu-sao-4

Trước áp lực dư luận, Triệu Hoa Cương đã phải khóa chế độ bình luận công khai. Trong khi đó, Facebook cá nhân của chị Thu Sao hoàn toàn giữ im lặng về ồn ào lần này. Người phụ nữ sinh năm 1956 chỉ chia sẻ bài đăng bán hàng mà không có một lời giải thích hay tranh cãi nào.

Con gái lấy chồng 3 năm không về thăm nhà, bố vượt 800 km lên thăm. Lên tới nơi con rể không tiếp lấy 1 câu, lên xe đi luôn rồi nói “Con gái bố bị t::a::i n::ạ::n ch::ết gần 1 năm nay rồi, con bảo gọi cho bố mà quên, với cả xa xôi quá… “

0

Nhà ông bà Tú nghèo nhất xã, vất vả lắm ông bà mới nuôi được 3 đứa con lớn thành người. Trong số 3 đứa con, ông Tú thương cô con gái út nhất vì từ nhỏ, Vân thiếu ăn, người bị suy dinh dưỡng rất tội nghiệp. Ông hận vì đời mình quá nghèo, bắt vợ con phải chịu chung cảnh khổ cực với mình.

Con gái lấy chồng 3 năm không về thăm nhà, bố vượt 800 km lên thăm chế.t lặng khi thấy di ảnh giữa nhà - Hình 1

Rồi đùng một phát, Vân lấy chồng. Ông Tú buồn kinh khủng vì đứa con gái ông thương nhất lại lấy chồng xa nhà những 800 cây số. Chồng Vân về quê ông xây cầu, thấy Vân xinh xắn hiền lành nên cưa luôn. Con gái ông lúc đó mới 20 tuổ.i, choáng ngợp trước vẻ ngoài hào hoa của chàng trai thành phố nên đồng ý luôn mặc dù ông bảo với con rằng: “Lấy chồng xa khổ lắm con gái ơi, ở gần có gì xảy ra còn có bố mẹ ở cạnh”.

Nhưng Vân không nghe, cô vẫn kiên quyết lấy Bình. Lễ cưới của cô diễn ra nhanh chóng sau đó, Vân theo chồng về thành phố lạ hoắc mà cô chưa từng đặt chân tới lần nào. Vân cười háo hức, cô không biết rằng bố mẹ cô rất buồn và lo khi con gái phải đi lấy chồng xa.

Mẹ Vân từ sau đám cưới của con gái cũng đau ốm suốt nhưng Vân không thể về thăm. Bố mẹ cô cũng hiểu rằng con gái đã đi lấy chồng thì xem như thành con nhà người ta rồi, chẳng trông mong gì nữa. Thế nên ông bà chẳng mấy khi nói về bệnh tật của mình để con gái đi lấy chồng được yên tâm.

Nhưng ông Tú buồn lắm, chả là từ ngày lấy chồng đến nay, con gái ông chỉ mới về nhà một lần sau đám cưới 2 tháng, từ đó trở đi chỉ có liên lạc qua điện thoại. 3 năm liền Vân cũng không về ăn Tết. Vợ chồng ông trông lắm, cứ giáp Tết là gọi điện cho con gái hỏi han đủ thứ, 2 năm đầu thì Vân còn nghe điện thoại, đến năm thứ 3 ông Tú gọi mãi con gái cũng không trả lời, nhà chồng Vân cứ bảo cô bận này nọ, sẽ gọi lại sau nhưng rồi cũng chẳng thấy đâu.

Nhớ con, ông Tú bèn bàn với vợ:

– Bà này, hay năm nay bà ở nhà, gọi thằng Bình sang trông nhà cùng, vợ chồng mình mới bán 5 con lợn, cũng có chút tiề.n, tôi bắt xe đi thăm cái Vân rồi cho nó chút tiề.n tiêu Tết bà nhé.

– Ừ, ông cứ đi đi, tôi ở nhà lo được mà.

Thế là ông Tú vượt 800 cây số đến nhà con rể. Quãng đường xa xôi, lại đúng dịp Tết nên rất đông đúc. Đợt trước nghe phong thanh con gái ông đang mang bầu, không biết giờ như thế nào, ông Tú hồi hộp lắm.

Đến đúng địa chỉ, ông bấm chuông, một cô ô sin ra mở cửa. Ông Tú lắp bắp:

– Có cái Vân ở nhà không cháu?

– Vân nào hả bác?

– Vợ của cậu Bình ấy.

– Vợ cậu Bình tên Thu mà bác, à đây, cậu Bình ơi.

Bình quát:

– Gì mà mới đầu năm mày đã gọi cậu ông ổng thế kia?

– Có người tìm cậu ạ.

Bình ở trong nhà chạy ra, thấy bố vợ thì tái mét mặt lắp bắp:

– Bố bố lên khi nào đấy? Có chuyện gì mà bố lên tận nhà con?

– Bố lên thăm hai vợ chồng. Cái Vân 3 năm rồi chưa về quê ăn Tết làm bố nhớ quá.

– À, bố lên trễ rồi, thôi đã lên thì cứ vào nhà, có ô sin đón đó, con phải chở vợ con đi chúc Tết sếp.

– Vợ con để ở nhà được không? Bố muốn nói chuyện với nó.

– Vợ khác mà, thôi bố vào đi, con đi đây.

Nói rồi Bình gọi vợ ra. Đúng là vợ khác thật, cô gái này còn trẻ và rất xinh đẹp. Trước khi ngồi lên xe phóng đi, Bình nói:

– Con gái bố bị ta.i nạ.n chết gần 1 năm nay rồi, con bảo gọi cho bố mà quên, với cả xa xôi quá. Thôi con đi đây.

Nói rồi Bình chở vợ mới phóng đi. Ông Tú nghe mà rụng rời tay chân. Ông đi vào thì thấy tấm ảnh của đứa con gái tội nghiệp nằm gọn ghẽ trên bàn thờ. Ông Tú khóc nấc lên gọi tên con gái.

Nhưng không ai cho ông biết tại sao cả. Được một lúc thì Bình gọi điện về bảo ô sin tống cổ bố vợ ra ngoài rồi khóa cửa lại. Ông Tú lân la bên hàng xóm rồi khóc lóc kể lại chuyện mình đi thăm con, thấy ông tội nghiệp nên kể hết tất cả.

Thì ra từ ngày lấy chồng, Vân chả khác gì ô sin, làm quần quật từ sáng đến tối nhưng nhà chồng vẫn không hài lòng, họ đán.h đậ.p, hàn.h h.ạ Vân, cấm không cho cô mách với bố mẹ. Năm ngoái Vân có thai nhưng vẫn bị nhà chồng đán.h đậ.p, phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h, cô đuổi theo thì bị xe cán.

Ông Tú khóc nức nở khi nghe lại toàn bộ cuộc đời làm dâu bất hạnh của con gái. Ông tìm ra mộ Vân, thắp cho con gái nén hương rồi thì thầm: “Khổ quá con ơi, cũng là một lần lấy chồng sao số con khổ thế? Bố sẽ mang con về nhà sớm, giá như bố đừng cho con đi lấy chồng xa thì…”.

C;ắn răng lấy chồng già U60 để có tiền ra nước ngoài. Đêm tân hôn tôi ch;;iều chồng đủ 5 hiệp ông mới đ;ưa cho tôi 500 triệu làm kinh phí. Ngày ra sân bay tôi nghĩ đã th;;oát khỏi người đàn ông này rồi. Nhưng vừa đặt chân tới nước bạn, tôi r;ùng m;ình khi thấy bóng người quen quen. Chồng nở 1 nụ cười tươi , đưa tôi 1 thứ khiến tôi g;;ục ng;;ã

0

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo, nơi mà giấc mơ đổi đời luôn là điều xa vời. Gia đình tôi rất khó khăn, bố mẹ đã già yếu và em trai vẫn còn đang học. Cả nhà chỉ trông chờ vào đồng lương ít ỏi từ công việc làm thêm của tôi và mấy sào ruộng. Trong lòng tôi luôn ấp ủ khát khao thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ này và mong muốn được ra nước ngoài. Nhưng giấc mơ đó dường như quá xa vời khi tôi chẳng có đủ tiền để trang trải cho cuộc hành trình này.

Rồi cơ hội ấy đến. Trong một lần đi làm thêm, tôi gặp ông Hùng – một người đàn ông ngoài 60 tuổi, dáng vẻ phong độ và đầy quyền lực. Ông là chủ một chuỗi nhà hàng lớn và có địa vị trong xã hội. Ngay từ đầu, ông Hùng đã bày tỏ sự quan tâm đặc biệt đến tôi, thường xuyên hỏi han và tặng quà. Ban đầu, tôi không nghĩ gì nhiều, nhưng rồi ông Hùng thẳng thắn đề nghị: nếu tôi chấp nhận lấy ông, ông sẽ cho tôi một khoản tiền lớn để tôi có thể ra nước ngoài và làm bất kỳ điều gì mình muốn.

'Ông Bố Điên' bị chỉ trích dữ dội vì bức ảnh nhạy cảm: Tác giả bức tranh lên tiếng - 4

Ý tưởng lấy một người đàn ông lớn hơn mình gần 40 tuổi thật kinh khủng, nhưng khi nghĩ về gia đình và giấc mơ của mình, tôi cắn răng chấp nhận. Tôi tự nhủ rằng cuộc hôn nhân này chỉ là một sự hy sinh tạm thời, sau khi có đủ tiền tôi sẽ rời bỏ ông và sống cuộc đời của mình.

Lễ cưới diễn ra nhanh chóng, tôi chính thức trở thành vợ của ông Hùng. Tuy nhiên, ông vẫn giữ lời hứa: trong đêm tân hôn, ông yêu cầu tôi phải làm tròn trách nhiệm của một người vợ. Ông muốn tôi phải “ch;iều” ông đến khi ông cảm thấy hài lòng. Đó là một đêm dài và mệt mỏi. Tôi cảm thấy bản thân như một c;ông c;ụ, nhưng vẫn gắng gượng để vượt qua. Khi ánh bình minh lên, ông đưa cho tôi một tấm séc trị giá 500 triệu, đúng như lời hứa. Cầm số tiền trong tay, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, nghĩ rằng mình sắp thoát khỏi người đàn ông này.

Ba tuần sau, tôi hoàn tất thủ tục để xuất cảnh. Ngày lên máy bay, tôi cảm thấy hân hoan và tự do. Tôi tự nhủ rằng cuộc sống mới đang chờ đợi phía trước, nơi không còn sự ràng buộc của ông Hùng. Tôi tạm biệt gia đình và bước lên chuyến bay với tâm trạng ngập tràn hy vọng.

Máy bay hạ cánh, tôi kéo vali ra khỏi khu vực kiểm tra hành lý, lòng rộn ràng với viễn cảnh tươi sáng. Nhưng ngay khi bước ra khỏi cửa sân bay, tôi thoáng thấy một bóng dáng quen thuộc đứng chờ. Trái tim tôi như ngừng đập khi nhận ra người đó chính là ông Hùng. Ông đứng đó, nở một nụ cười bình thản, đầy tự tin, như thể mọi thứ vẫn nằm trong tính toán của ông.

Ông Hùng tiến lại gần, không chút vội vã. Ông cười nói: “Em nghĩ em có thể trốn khỏi tôi dễ dàng vậy sao? Tôi đã chuẩn bị mọi thứ để sống cùng em tại đây.” Nói rồi, ông đưa cho tôi một tập tài liệu, bảo rằng tôi nên xem kỹ.

Tôi run rẩy mở ra, bên trong là giấy hôn thú và hợp đồng hôn nhân với những điều khoản ràng buộc chặt chẽ. Ông đã ký sẵn tên mình, chỉ chờ tôi ký để hợp thức hóa cuộc hôn nhân này ở nước ngoài. Ông nói rằng, nếu tôi không ký, ông sẽ không ngại sử dụng mối quan hệ để ngăn cản tôi ở lại đây. Ông Hùng cười một cách đầy tự mãn: “Em cần tiền, tôi đã cho em. Còn tôi cần một người vợ trẻ để cùng sống những năm tháng cuối đời. Em nghĩ rằng có thể bỏ rơi tôi dễ dàng vậy sao?”

Tôi sững người, không biết phải làm sao. Từng dòng chữ trong hợp đồng là những điều kiện ngặt nghèo, biến cuộc hôn nhân này thành một bản án, giam cầm tôi bên ông Hùng. Nếu không ký, tôi sẽ mất quyền ở lại nước ngoài. Nhưng nếu ký, tôi sẽ chính thức trở thành vợ ông, không thể thoát khỏi ông, không còn tự do như tôi đã mơ tưởng.

Ngồi tại sân bay, tôi rơi nước mắt khi nhận ra rằng mình đã đánh đổi cả tuổi trẻ và tự do chỉ vì lòng tham và giấc mơ đổi đời. Lựa chọn của tôi bây giờ thật rõ ràng, nhưng thật cay đắng. Giấc mơ ra nước ngoài, sống cuộc sống tự do đã biến thành một cái bẫy tôi tự đặt mình vào.

Cuối cùng, tôi đặt bút ký vào bản hợp đồng đó. Tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Nhìn ông Hùng mỉm cười mãn nguyện, tôi biết rằng mình đã gục ngã trước cái giá phải trả cho giấc mơ đổi đời.

Nhờ mẹ chồng ở quê lên trông cháu để vợ chồng đi du lịch, nửa đêm xem camera Không thể ngờ được, ở nhà, thì thấy cảnh con gái ngồi co ro trước cửa nhà, nước mắt giàn giụa khóc không thành tiếng. Lúc này, tôi đã bắt đầu sót ruột và cảm thấy lo lắng. Tôi vùng dậy đặt vé về ngay trong đêm.. thì thấy..

0

Nhiều người bảo tôi nóng vôi, thiếu bình tĩnh nhưng có lẽ chỉ ai rơi vào hoàn cảnh như tôi mới hiểu được thôi. Tối đó, sau khi nhìn thấy hình ảnh mẹ chồng với con gái qua camera, tôi quá bức xúc và không thể tiếp tục chuyến nghỉ dưỡng của mình được nữa!

Đầu đuôi câu chuyện là như thế này!

Thời gian này đang là cuối hè, vợ chồng tôi bàn với nhau cách đây một tháng, lên lịch cùng đi du lịch ở ngoại tỉnh để được thư giãn một chút sau những ngày cày cuốc kiếm tiền và quần quật với con cái, việc nhà không ngơi tay. Chúng tôi đã 3 năm rồi chưa đi du lịch riêng với nhau.

Vì chỉ muốn vợ chồng có không gian riêng, thoải mái nghỉ ngơi nên chúng tôi quyết định không đưa con gái nhỏ đi cùng, mà sẽ ngỏ ý nhờ mẹ chồng dưới quê lên chăm giúp. Bà không ngần ngại đã nhận lời ngay. Con gái tôi đã 3 tuổi rồi, các việc chăm sóc bé không còn quá vất vả, cơ bản chỉ cần người cho con ăn, ngủ cùng và ngó nghiêng trong lúc con tự chơi đồ chơi là được.

Sau khi sắp xếp mọi thứ ổn thoả, tôi và chồng hào hứng ra sân bay để bắt đầu kỳ nghỉ dưỡng đã mong chờ từ rất lâu. Cứ nghĩ đây sẽ là kỳ nghỉ trong mơ, nhưng nào ngờ chưa đến ngày thứ hai, có một chuyện đã xảy ra khiến tôi không thể tiếp tục chuyến đi của mình được nữa, vì quá nóng lòng nên tôi bảo chồng soạn hành lý và trở về ngay trong đêm đầu tiên.

Phải nói thật lòng, mặc dù đi chơi, gửi con cho mẹ chồng chăm nhưng tôi cũng khá lo lắng, không biết bà cháu ở nhà có ổn không. Vì thực sự thì từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên vợ chồng xa con lâu như thế.

Bình thường con gái tôi là một em bé khá ngoan ngoãn, vui vẻ và hoạt bát, nên lúc nhìn thấy bố mẹ ra khỏi nhà, cô bé cũng không hề khóc lóc mà mải mê chơi đồ chơi cùng bà.Thấy con gái vui vẻ như vậy, vợ chồng tôi cứ nghĩ con đã thích nghi được việc xa bố mẹ.

Không thể ngờ được, đến tối khi tôi vào kiểm tra camera ở nhà, thì thấy cảnh con gái ngồi co ro trước cửa nhà, nước mắt giàn giụa khóc không thành tiếng. Lúc này, tôi đã bắt đầu sót ruột và cảm thấy lo lắng. Không cần hỏi cũng có thể đoán được nguyên nhân vì sao con khóc. Có lẽ là đến thời điểm này, con bé mới nhận thức được việc xa bố mẹ và ngồi khóc ở cửa để ngóng đợi bố mẹ sẽ sớm về với mình!

Nếu ai làm mẹ rồi, thấy cảnh này chắc chắn sẽ không cầm được nước mắt! Tôi nhìn con như vậy thì xót lắm, ngay lúc đó, tôi chỉ thầm hy vọng là bà nội sẽ có thể dỗ dành được con bé bằng tình yêu thương của mình, để xoa dịu  con, giúp con hiểu được vấn đề và không còn cảm thấy tổn thương nữa.

hình ảnh

Nhiều lần thấy những bà nội khác chăm cháu tỉ mỉ, yêu thương từng ly từng tý khiến tôi chạnh lòng về bà nội của con mình, ảnh: dSD

Thế nhưng, điều khiến tôi không thể tin vào mắt mình, đó là hình ảnh mẹ chồng đang ngồi trên ghế sofa xem tivi một cách bình thản. Bà dường như mặc kệ cho cô cháu gái bơ phờ, sợ hãi ngồi rúm ró ở cửa nhà. Miệng con bé lúc này không ngừng lẩm bẩm:

– Bà ơi! Cháu muốn bố mẹ! Bà dắt cháu đi tìm bố mẹ đi!

Lúc đó, tôi nghe tiếng nói từ trong camera vọng ra, đó là tiếng của mẹ chồng tôi đáp lời cháu nội trong khi vẫn ngồi thản nhiên ở ghế sofa:

– Con 3 tuổi rồi mà còn mè nheo đòi bố mẹ thế kia là hư lắm đấy nhé! Vài hôm bố mẹ sẽ về với con thôi mà. Còn bây giờ cháu sẽ ở với bà, bà sẽ chăm cháu. Bà không cưng chiều cháu như bố mẹ cháu đâu? Cháu cứ khóc, bà sẽ không dỗ và đến khi nào cháu cảm thấy mệt, buồn ngủ thì bà sẽ đưa cháu vào phòng đi ngủ với bà.

Tôi cố nhẫn nãi xem tiếp camera thì thấy cho dù cháu gái nước mắt giàn giụa, mẹ chồng tôi vẫn bất biến, không hề có ý định sẽ tìm cách dỗ dành hay thuyết phục con bé. Tôi bắt đầu nóng ruột và chỉ muốn chạy về ôm con ngay giờ phút đó!

Tôi bắt đầu hối hận vì đã để con ở lại với bà nội. Nó chỉ mới 3 tuổi thôi mà, tôi thực sự xót con và không thể đứng ở một nơi xa, đưa mắt nhìn cảnh tượng này chỉ qua một cái màn hình điện thoại vô cảm.

Chuyến đi của tôi theo đúng dự định sẽ còn kéo dài 2 ngày nữa. Tôi nghĩ đến cảnh con gái mình phải trải qua thêm một đêm như vậy mà lòng người mẹ thật sự quá đau đớn. Vậy là, tôi nhất quyết bảo chồng dọn vali, book vé máy bay bay về ngay trong đêm.

Nhưng về đến nhà thì cũng đã giữa canh 3, mẹ chồng và con gái đều đã ngủ. Chắc có lẽ vì khóc đến đừ người, nên con bé mới ngủ thiếp đi, nếu không thì nó cũng sẽ tiếp tục đòi bố mẹ. Trước sự việc này, ngày mai tôi định sẽ nói chuyện với mẹ chồng.

Tôi nghĩ mẹ chồng đã sai, vì con gái còn quá nhỏ và việc mẹ chồng làm như thế có thể ảnh hưởng đến tâm lý của con bé sau này. Vậy nên tôi tin là, nếu người mẹ nào trong hoàn cảnh của tôi lúc đó, cũng sẽ cảm thấy xót con vô cùng và cũng quyết định như tôi mà thôi.