Tôi là con út trong gia đình có 4 anh chị em. Trước đây, bố mẹ tôi đều có mức lương kh.ông cao. Để trang trải cuộc s.ống gia đình, thỉnh thoảng, tôi thấy bố vẫn phải đi l.àm thêm bên ngoài.
Cho đến năm tôi lên lớp 10, mẹ đột ngột q.ua đ.ời do bệnh h.iểm nghèo. Áp lực tài chính nuôi 4 người con đang ở độ tuổi ăn học lại đổ dồn lên vai bố. Để các con kh.ông phải chịu bất kỳ thiệt thòi gì, bố lại tiếp tục miệt mài l.àm 2-3 việc cùng một l.úc.
Mãi cho đến khi chứng kiến tất cả các con học hành xong, lập gia đình và có cuộc s.ống riêng, bố mới yên tâm nghỉ ngơi. Cho đến l.úc này, ông lại đột nhiên lâm bệnh nặng, cần người chăm sóc.
Ban đầu, 4 anh chị em thống nhất thuê người giúp việc để chăm sóc bố. Tuy nhiên, sau 1 lần t.ái khám, bác sĩ khuyên gia đình nên dành thời gian với ông cụ nhiều hơn để sức khỏe nhanh hồi phục. L.úc này, vấn đề bắt đầu nảy s.inh.
Tất cả 4 anh chị em chúng tôi đều đã có gia đình riêng, vướng bận con cái và công việc. Việc dành thời gian mỗi ngày để chăm sóc và trò chuyện cùng bố kh.ông phải điều đơn g.iản. Anh cả và 2 chị đùn đẩy trách nhiệm, đưa ra đủ lý do để từ chối.
Kh.ông thể nhìn bố hy s.inh cả một đời nay lại cô đơn đ.ộc chống chọi với bệnh tật, vợ chồng tôi quyết định nhận trách nhiệm này. Ngay tại cuộc họp gia đình, tôi thống nhất luôn với anh chị cũng cần tham gia hỗ trợ cùng, sau đó tất cả đều đồng ý.
Ảnh minh họa
Sau ngày hô.m đó, tôi và chồng dọn dẹp căn phòng trống còn lại trong nhà, mua sắm thêm gi.ường tủ để đón bố lên nhà nhằm tiện chăm sóc. Kể từ l.úc phải chăm bố, vợ chồng tôi l.úc nào cũng nhanh chóng hoàn thành công việc để trở về nhà sớm nhất có thể.
Chi phí học tập của các con ngày một gia tăng. Trong khi đó, sức khỏe của bố ngày một yếu đi, thường xuyên phải vào bệnh viện thăm khám. Thực tế này đẩy vợ chồng tôi vào t.ình cảnh khó khăn về m.ặt tài chính.
Trong một vài tháng đầu, anh chị có gửi t.iền hỗ trợ đều đặn nhưng sau đó thì kh.ông. Một vài lần tôi liên lạc để hỏi về việc này nhưng tất cả đều gạt đi. Hai vợ chồng cảm thấy vẫn cố được nên cũng kh.ông muốn l.àm khó anh chị.
Cứ như vậy 11 năm trôi qua chỉ có tôi cùng chồng chăm sóc bố. Cho đến cuối năm 2023 vừa qua, bố trút hơi thở cuối cùng.
Sau khi lo xong công việc, luật sư liên hệ để lên lịch hẹn với 4 anh chị em nhằm công bố bản di chúc. Theo đó, bố để hết 800.000 NDT cho gia đình tôi. 3 anh chị lớn kh.ông có tên trong bản di chúc tỏ ra hoài nghi. Song khi được tận tay cầm và đọc di chúc, họ mới thực sự tin vào sự thật. Thậm chí, trong đó, bố còn ghi rõ tại sao chỉ 2 vợ chồng tôi được thừa hưởng s.ố t.iền này vì lo ngại tranh chấp sẽ xảy ra.
Ảnh minh họa
Tưởng rằng, anh chị hiểu những đóng góp của vợ chồng tôi trong suốt 11 năm qua nên sẽ kh.ông có những p.hản ứng khó xử. Song mọi thứ diễn ra theo chiều hướng trái ngược.
Cả 3 anh chị tỏ thái độ giận dữ, kh.ông công nhận bản di chúc này. Thậm chí anh cả và chị hai còn có những lời nói và hành động thiếu tôn trọng. Họ l.àm ầm ĩ đến mức vợ chồng tôi phải liên hệ với cảnh sát địa phương để được hỗ trợ.
Cho đến giờ khi nghĩ về sự việc ngày hô.m đó, tôi vẫn kh.ông khỏi r.ơi nước mắt. Một mình gia đình tôi chăm bố nhưng chưa khi nào nghĩ đến việc sẽ nhận được thừa kế. Cho đến khi có tên trong di chúc, vợ chồng tôi hoàn toàn ngỡ ngàng. Sau đó, vì khoản t.iền này, t.ình cảm anh em chúng tôi trở nên rạn nứt khó có thể hàn gắn.