Mạng xã hội hiện đang xôn xao thông tin một nữ công nhân Samsung mắc căn bệnh thế kỷ và đã có quan hệ với 25 người đàn ông khác, trong số đó có 19 người không dùng biện pháp an toàn và đang chờ xét nghiệm kết quả HIV.AIDS
Mạng xã hội hiện đang xôn xao thông tin một nữ công nhân Samsung mắc căn bệnh thế kỷ và đã có quan hệ với 25 người đàn ông khác, trong số đó có 19 người không dùng biện pháp an toàn và đang chờ xét nghiệm kết quả HIV.AIDS
Một cô con gái bé bỏng luôn mang đến thật nhiều niềm vui và hạnh phúc cho ba mẹ. Hằng ngày ba mẹ chỉ muốn được ngắm nhìn con, âu yếm cầm lấy đôi bàn tay bé nhỏ và thốt lên “Cô công chúa xinh đẹp của ba mẹ!”
Một số người sẽ cho rằng nếu ba mẹ cứ mãi cưng chiều, chẳng mấy chốc con sẽ mắc “bệnh công chúa” nhưng đôi khi, trở thành một nàng công chúa cũng không phải là xấu. Nếu con trẻ được nuôi dưỡng tính cách công chúa ngay từ nhỏ, sẽ khiến con trở nên mạnh mẽ hơn, biết sử dụng lòng can đảm và trí thông minh của mình để giúp đỡ người khác.
Vậy làm thể nào để con trở thành một nàng công chúa luôn tỏa sáng chứ không phải là “một bình hoa di động”?
1. Tốt bụng và chăm chỉ
Khi nghĩ về một cô công chúa, ngoài vẻ đẹp rạng ngời, thì “tốt bụng” là tính cách hay được nhắc đến. Tử tế là phẩm chất rất quan trọng của một nàng công chúa. Bạch Tuyết luôn là công chúa được yêu thích nhất trong truyện cổ tích. Nàng thuần khiết và xinh đẹp, tốt bụng và hay giúp đỡ những người xung quanh. Không ỷ lại vào xuất thân hoàng gia, Bạch Tuyết luôn duy trì một thái độ lạc quan với cuộc sống và là người rất chăm chỉ qua việc thường xuyên giúp đỡ các chú lùn làm việc nhà.
Nhìn vào Bạch Tuyết, con sẽ biết một sự thật đơn giản rằng “một người tốt bụng luôn nhận được phần thưởng xứng đáng”. Ba mẹ nên dạy con hãy luôn tử tế và giúp đỡ người khác mỗi khi có thể, cùng con tham gia các hoạt động thiện nguyện như quyên góp đồ chơi hoặc quần áo… để nuôi dưỡng lòng nhân từ trong con. Đồng thời, bạn nên dạy con hiểu rằng người khác có thể đối xử tệ với con, nhưng không có nghĩa là con phải đáp trả họ theo cách xấu xa nhất.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, lòng tốt của con cũng cần thêm đôi phần “sắc sảo”. Con cần học cách từ chối với những đòi hỏi vô lý và học cách tự bảo vệ trước những kẻ xấu xa như hoàng hậu độc ác.
2. Dũng cảm và không bao giờ bỏ cuộc
Lọ Lem là một nàng công chúa có nhiều phẩm chất cá nhân tuyệt vời. Sau cái chết của người cha, nàng thường xuyên bị mẹ kế và hai người chị hà hiếp bắt nạt. Nhưng nàng chưa bao giờ mất đi khát khao về một cuộc sống tốt hơn. Nàng theo đuổi hạnh phúc của riêng mình và nắm chặt nó khi cơ hội xuất hiện.
Một nàng công chúa khác không bao giờ biết viết chữ “từ bỏ”, chính là Hoa Mộc Lan. Nàng chắc chắn đã rất sợ hãi khi phải giả trai thay cha đi tòng quân giết giặc. Tuy nhiên, nàng vẫn quyết định lên đường. Can đảm đối diện với những thử thách trong cuộc sống, kể cả khi sợ hãi, đã làm nên phẩm chất tuyệt vời của Mộc Lan.
Ba mẹ có thể dạy trẻ can đảm bằng cách nuôi dưỡng lòng tự trọng trong con. Trẻ phải luôn cảm thấy tự hào và trân trọng bản thân. Dù có đôi lúc tự ti, nhưng mỗi người sẽ tỏa sáng theo cách riêng của mình. Lòng tự trọng sẽ giúp con có thể đương đầu với những điều mới mẻ, và không sợ hãi khi gặp quá nhiều thất bại.
3. Thông minh và làm chủ vận mệnh của mình
Bạn còn nhớ câu chuyện “Người đẹp và quái vật”? Belle đã bị nhốt trong lâu đài cùng với quái vật tàn bạo để cứu cha mình. Nàng đã làm tan chảy tính khí hoang dã và nóng nảy của quái vật bằng trí tuệ, tính cách độc lập, lòng khoan dung, và vì tình yêu của mình, Belle đã chữa lành mọi vết thương và biến quái vật trở lại thành một hoàng tử đẹp trai.
Nàng công chúa Jasmine trong Aladin không chạy theo định kiến của xã hội; nàng lắng nghe trái tim mách bảo và đấu tranh để thay đổi cuộc sống của mình. Việc này đôi khi có thể khó khăn, thậm chí chống lại những điều quen thuộc, nhưng nàng đã trở thành người hạnh phúc hơn, mạnh mẽ hơn.
Ba mẹ nên động viên con học tập chăm chỉ và tìm hiểu thêm về thế giới xung quanh. Bởi rèn luyện tính khí công chúa cho bé gái không chỉ là vẻ đẹp bên ngoài mà còn là chiều sâu nội tâm. Khi có được kiến thức, con sẽ có cơ hội làm nhiều điều tuyệt vời. Đồng thời, khuyến khích trẻ đừng ngại thể hiện sự hiểu biết của mình. Sau này, con gái sẽ hiểu rằng những chàng trai không thích phụ nữ thông minh chỉ là những gã tồi, không phải là bạch mã hoàng tử của đời con.
Giống như Belle, con cũng nên giúp đỡ người khác trở nên tốt hơn. Hãy làm chủ vận mệnh của mình bằng cách bước ra thế giới bên ngoài và làm cho cuộc sống của mình trở nên phong phú hơn, thay vì ngồi chờ hoàng tử đến đánh thức. Điều con cần làm là theo đuổi ước mơ để tìm hạnh phúc của riêng mình. Đừng chỉ làm những công việc mà ba mẹ mong muốn. Đừng chỉ làm công việc mà xã hội cho rằng chỉ dành cho nữ giới. Cuộc đời là chỉ của riêng con.
Việc cư xử như công chúa không chỉ thể hiện qua cách hành xử, hãy để nó trở thành bản chất tốt đẹp của trẻ. Hãy nhớ rèn luyện tính khí công chúa cho con gái để con luôn dũng cảm đối mặt với trách nhiệm và dùng nét đẹp nội tâm của mình để lan tỏa ánh sáng đến mọi người xung quanh. Ba mẹ hãy nuôi dạy con là một cô công chúa nhỏ, rồi sẽ có một ngày, con trở thành nữ hoàng lộng lẫy của cuộc đời con.
Bài và ảnh tổng hợp từ QQ
Cổng nhà thường được thiết kế theo kiểu 2 cánh để tạo nên sự cân đối và hài hòa cho cổng và ngôi nhà. Tuy nhiên khi xây nhà hay làm cổng, nhiều người chỉ chú ý đến hình dáng, kích cỡ của cánh cổng mà không để ý nên chọn cổng nhà mở hướng ra ngoài hay hướng vào trong. Tuy là việc làm nhỏ nhưng nó ó ảnh hưởng tới phong thủy của cả gia đình đình.
Theo quan niệm phong thủy, cổng nên mở hướng ra ngoài mới tốt. Sở dĩ như vậy thì nó sẽ giúp thu hút vượng khí, may mắn cũng như tài lộc đến cho gia đình, nhờ đó công việc làm ăn thuận buồm xuôi gió, gia đạo yên ấm và cuộc sống ấm no, hạnh phúc hơn. Nếu cổng nhà mở vào trong, gia đình sẽ luôn lục đục, tiền bạc bị thất thoát.
Tuy nhiên với những ngôi nhà ở thành phố với diện tích nhỏ hẹp, đa số cổng đều mở hướng vào nhà để phù hợp, tránh ảnh hưởng đến người qua lại. Với trường hợp này, bạn cũng không cần phải quá lo lắng, bạn có thể xây cổng là cửa kéo ngang hoặc gắn một chiếc gương bát quái trước nhà để hóa giải lỗi phong thủy.
Một số điều chú ý khi làm cổng nhà gia chủ cần biết
– Hướng cổng:
Nên chọn hướng Nam, Đông Nam và hướng Đông để mở cổng.
– Kiểu dáng cổng:
Không nên chọn những loại cổng kiểu lõm xuống, nếu không đường công danh và tài lộc của gia đình sẽ giảm xuống theo. Những chiếc cổng hình vòm nhìn khá đẹp mắt nhưng lại trông giống như bia mộ, tương khắc với cửa nhà, không nên làm nếu không dễ mang đến nhiều điều xui xẻo cho gia chủ.
Cổng nên vuông, ngay ngắn, tránh kiểu dáng cổng tròn.
– Kích thước cổng:
Nên chọn cổng có kích thước phù hợp, không nên quá tỏ hay quá nhỏ kẻo ảnh hưởng đến tính thẩm mỹ và phong thủy của ngôi nhà. Nếu cổng quá hẹp, ngôi nhà sẽ không nhận được các luồng khí tốt. Ngược lại, cổng quá rộng sẽ tạo điều kiện cho các luồng khí xấu xâm nhập.
Cổng không nên xây cao hơn nhà, nếu không vừa mất thẩm mỹ, vừa gây thất thoát tiền bạc, gia chủ làm ra bao nhiêu tiền cũng bị tiêu tán hết.
– Cổng nhà không đối diện với:
+ Không xây cổng nhà đối xung trực tiếp với con đường, nếu không sẽ ảnh hưởng tới tiền tài của gia chủ. Không chỉ vậy, xây cổng hướng này còn có thể khiến gia chủ gặp tai họa bất cứ lúc nào.
+ Không xây cổng chính đối diện nhà hỏa táng, trạm dừng xe bus, bãi đỗ xe, cây xăng.
+ Cổng chính cũng kỵ đối diện với cây liễu, đài phun nước, thác nước nếu không ngôi nhà sẽ có hiện tượng con cái thất tiết, người trong nhà đào hoa ngoại tình.
*Thông tin trong bài chỉ mang tính tham khảo, chiêm nghiệm!
Ái kỷ là hiện tượng một người có lòng tự trọng thấp, sợ mất uy quyền trong mắt người khác.
Những người này không sợ làm bất cứ điều gì để đạt được mục tiêu của họ, đáng buồn thay, các bà mẹ có thể hủy hoại con nhưng không nhận ra điều đó.
Những người mẹ này về cơ bản là những người chỉ biết tập trung vào bản thân. Họ quan tâm đến vẻ bề ngoài hơn là cảm giác bên trong. Họ có xu hướng đưa ra tình yêu có điều kiện cao, vì vậy họ dựa trên khả năng của những người xung quanh để đạt được và thực hiện theo những gì họ muốn. Thông thường, gia đình sẽ được cấu trúc xung quanh việc đáp ứng nhu cầu của bậc cha mẹ hơn là nhu cầu của con cái. Các bà mẹ ái kỷ có thể tập trung vào cơ thể, ngoại hình hoặc thành tích học tập của trẻ. Ngoài ra, họ có thể phớt lờ 1 đứa con hoàn toàn, thay vào đó tập trung vào anh chị em ngoan ngoãn hơn hoặc ‘thành công’ (trong mắt họ).
Lớn lên với cha mẹ tự ái khiến một đứa trẻ rất bối rối vì không có tình yêu thương vô điều kiện. Không có gì là đủ. Một đứa trẻ sẽ nhận được tình yêu khi chúng thể hiện tốt. Nếu chúng không thực hiện, người mẹ có thể trở nên tức giận và thể hiện sự thất vọng với đứa trẻ.
Một số dấu hiệu cơ bản là:
– Họ chơi trò ‘yêu thích’ với con cái. Thường thì có một yêu thích và một là cừu đen.
– Họ mong đợi con thực hiện những giấc mơ chưa được thực hiện của họ. Họ có kỳ vọng cao, và khi con cái thất bại, họ trở nên tức giận và thất vọng.
– Họ luôn cạnh tranh và so sánh với con. Trẻ có thể làm tốt, nhưng không bao giờ tốt như mẹ chúng đã làm.
– Họ bị ám ảnh bởi ngoại hình của mình và ngoại hình của con cái.
Nói tóm lại, mọi thứ cần phải hoàn hảo từ bên ngoài để họ thể hiện cuộc sống hoàn hảo của mình.
Người mẹ ái kỷ có thể làm tổn thương con cái. Trẻ em lớn lên trong môi trường này sẽ có những vấn đề xung quanh ý thức về bản thân, thường phát triển thành những vấn đề nghiêm trọng về bản sắc sau này trong cuộc sống. Điều này có thể biểu hiện ở việc thiếu định hướng, các vấn đề về mối quan hệ, quỹ đạo nghề nghiệp hoặc sự bất ổn. Họ thường gặp vấn đề trong việc liên hệ với người khác và có thể trở thành ‘người làm hài lòng mọi người’, thiếu ranh giới và kỹ năng khẳng định bản thân ở nhà hoặc tại nơi làm việc. Đôi khi, họ có thể dính líu đến những người đàn ông hoặc phụ nữ ái kỷ và duy trì mối quan hệ độc hại vì họ không hiểu mối quan hệ lành mạnh hoạt động như thế nào. Họ thường không tin rằng mình xứng đáng được đối xử tốt, vì họ có thể có cảm giác tiềm ẩn về bản thân là vô giá trị hoặc khiếm khuyết. Họ có thể không nhất thiết phải ý thức được những cảm giác này, nhưng cảm giác không thỏa đáng sẽ củng cố phần lớn quá trình ra quyết định và hành vi của họ trong các mối quan hệ. Phụ nữ được nuôi dưỡng bởi một người mẹ ái kỷ sẽ có kiểu gắn bó không an toàn.
Dưới đây là 9 đặc điểm của những người mẹ ái kỷ, các mẹ có bao giờ thấy mình trong đó chưa?
Họ sẽ không để thành công của con cái làm lu mờ thành công của chính họ.
Ảnh BrightSide
Họ chỉ lo lắng về những vấn đề của riêng mình.
Ảnh BrightSide
Họ luôn làm cho con cái cảm thấy bản thân thấp kém.
Ảnh BrightSide
Họ khiến con cảm thấy tội lỗi khi được hưởng thụ.
Ảnh BrightSide
Khi cần một cái gì đó, họ tỏ ra tốt bụng. Khi không cần, họ lật mặt.
Ảnh BrightSide
Họ quan tâm quá nhiều về cách người khác vào mình
Ảnh BrightSide
Họ phàn nàn về những người làm điều gì đó trái với ý muốn của họ.
Ảnh BrightSide
Họ ghen tị với vẻ đẹp của con gái họ, nhưng sẽ giả vờ quan tâm.
Ảnh BrightSide
Chỉ trích rất nhiều nhưng hầu như không bao giờ khen ngợi.
Ảnh BrightSide
Họ tức giận nếu có người khác được chú ý.
Ảnh BrightSide
Trẻ con cần tìm đến cha mẹ để được yêu thương, hỗ trợ và khuyến khích. Cha mẹ đặt nền móng cho cảm giác an toàn và tin tưởng vào người khác. Điều quan trọng là trẻ em cảm thấy được những người thân yêu nhìn thấy và lắng nghe khi chúng lớn lên. Có thể thực sự đau đớn khi lớn lên với cha mẹ không cho con cái những tấm chắn an toàn về mặt cảm xúc này. Thật không may, đây là thực tế đối với những đứa trẻ lớn lên với những bà mẹ ái kỷ.
Một người mẹ như vậy không thể dành cho con họ sự quan tâm và xác nhận đầy đủ mà chúng cần để cảm thấy được yêu thương và an toàn về mặt cảm xúc. Điều này có thể ảnh hưởng đến niềm tin, hành vi và lòng tự trọng của trẻ khi trưởng thành. Ngoài ra, họ có thể sử dụng con cái của mình để đạt được những mục tiêu và mong muốn của riêng mình, gây bất lợi cho những mong muốn và thậm chí cả nhu cầu về tình cảm hoặc thể chất của đứa trẻ. Ví dụ, một bà mẹ có thể ra lệnh cho con mình giúp xách cặp sau khi phàn nàn rằng mệt mỏi sau một ngày làm việc dài, không quan tâm hỏi con mình về ngày học ở trường của chúng diễn ra như thế nào. Kết quả là, con cái của những bà mẹ náy có thể lớn lên với cảm giác bối rối, bất lực, kém cỏi và không được yêu thương. Người mẹ ái kỷ cũng tạo ra niềm tin cốt lõi tiêu cực, khiến con luôn cảm thấy thấp kém hoặc kém cỏi.
Những ngôi nhà không chịu di dời là một trong những chủ đề được quan tâm tại Trung Quốc. Một số ít người dân từ chối hợp tác trong quá trình phá dỡ vì nhiều lý do. Cuối cùng tất cả những ngôi nhà cũ ở khu vực xung quanh đều bị phá bỏ để xây dựng dự án mới, chỉ còn lại ngôi nhà cũ của gia đình họ bị mắc kẹt ở đó. Đây được gọi là “ngôi nhà đinh”.
Tại Giang Tô (Trung Quốc), có gia đình nọ đã rơi vào hoàn cảnh tương tự. Tòa nhà hai tầng và sân trong của họ được bao quanh bởi những biệt thự. Đáng nói, nếu muốn ra ngoài, thành viên của gia đình này phải chấp nhận lội nước.
Bà Trang Long Đệ là chủ của “ngôi nhà đinh” này. Bà kiếm sống bằng nghề trồng rau. Dù con cái đã trưởng thành và có thể phụng dưỡng khi về già nhưng bà Trang vẫn trồng và bán rau để kiếm tiền. Bên cạnh đó, bà còn phải chăm sóc người chồng nằm liệt giường của mình.
Đối với bà Trang, khoảng sân nhỏ trồng rau là nguồn thu nhập quan trọng của gia đình. Bà cho rằng khoản bồi thường của chủ đầu tư cho việc phá dỡ sân là không hợp lý. Thêm vào đó, chồng của bà hiện nằm liệt giường nên gia đình không muốn di chuyển đến nơi khác.
Ngoài ra, con cái họ cũng hy vọng kiếm thêm tiền từ việc phá dỡ nên đưa ra những điều kiện mà chủ đầu tư không thể chấp nhận được. Chủ đầu tư đã tăng giá lên 1 triệu NDT (tương đương 3,4 tỷ đồng) nhưng “nhà đinh” vẫn không chịu thỏa hiệp.
Gia đình bà Trang lập luận rằng sau nhà có sông, quanh nhà có đất trồng rau, trồng hoa, cộng thêm chi phí lắp đặt các tiện ích, điện nước, căn nhà này chắc chắn trị giá 3 triệu NDT (tương đương 10 tỷ đồng).
Bên cạnh đó, bà và gia đình con trai cả đang chung sống trong ngôi nhà này, nên họ đòi bồi thường bằng 2 căn hộ và 3 triệu NDT.
Theo ChinaDaily, năm 2006, con trai và con dâu của bà Trang gặp tai nạn và không may qua đời. Trước đó, gia đình đã ký thỏa thuận phá dỡ với điều kiện sẽ nhận được hai mảnh đất để tái định cư. Tuy nhiên, sau khi con bà mất, họ không nhận được thông báo từ chủ đầu tư. Bà cho rằng đối phương đã lừa dối mình nên không chịu thỏa hiệp.
Do hai bên không đi đến thỏa thuận cuối cùng, chủ đầu tư đành thi công để kịp tiến độ. Hàng xóm đã chuyển đi hết, chỉ còn gia đình bà Trang Long Đệ ở lại, sống với tiếng gầm rú của máy móc. Điều này khiến hai cụ già ngủ không ngon.
Không những thế, ban ngày điện nước còn bị cắt, hai vợ chồng già kiếm sống bằng nghề bán rau bị bao vây giữa công trường, muốn ra ngoài phải lội qua con sông gần nhà.
Cảnh quan xung quanh nhà bà cũng thay đổi chóng mặt. Trong khi đó, nội thất trong nhà lại càng đổ nát, mái nhà nứt nẻ, tường bắt đầu bong tróc. Vì nhà nằm cạnh sông nên khu vực xung quanh vô tình trở thành bãi rác.
Từ trên cao nhìn xuống, nhà bà Trang như một hòn đảo biệt lập giữa đất xanh. Bà đã có tuổi, việc di chuyển ngày càng bất tiện.
Năm 2016, bức ảnh bà Trang đẩy xe qua sông để bán rau được đăng tải trên mạng. Sau khi phóng viên biết được chuyện này, họ đã đến phỏng vấn một người con của bà. Anh lại thản nhiên nói: “Việc này chỉ xảy ra vào mùa mưa thôi, những lúc khác thì không sao”.
Vào năm 2018, do hai vợ chồng già đã già, họ đành phải dọn đến nhà người con trai lớn. Tuy nhiên, điều kiện kinh tế của họ không được khả quan, gia đình 5 người sống trong một ngôi nhà vài chục mét vuông.
Đến nay, con trai của bà phải đi ra ngoài làm ăn. Về phần gia đình, họ chưa nhận được khoản tiền đền bù.
Nhiều người chỉ trích gia đình đòi hỏi quá cao. Trong khi đó, một bộ phận cho rằng dù vợ chồng già không đồng ý chuyển đi thì đó cũng là quyền tự do của họ.
Nguồn: ChinaDaily, Sohu
Cách đây vài ngày, tôi tham dự buổi họp lớp cấp 3 sau hơn 10 năm ra trường. Người ta vẫn nói, thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chỉ trong nháy mắt, những người bạn học cũ của tôi và chính bản thân tôi giờ đã ngoài 30 tuổi. Một độ tuổi mà ai cũng đến độ ‘chín’, đến độ trưởng thành thật sự. Bạn bè của tôi phần lớn đã hoàn thành những dấu mốc lớn trong đời như lập gia đình, xây nhà, mua xe,…
Tôi rất hào hứng khi lần đầu tiên được gặp lại bạn cũ sau nhiều năm xa cách. Lần họp lớp này quả thực vô cùng xúc động. Vì đi làm ăn xa nên tôi rất ít về nhà, đây là lần họp duy nhất tôi tham gia kể từ sau khi tốt nghiệp.
Hàn huyên trò chuyện hồi lâu, tôi bỗng thấy Á Viên tới. Á Viên trước đây được mệnh danh là hoa khôi của trường tôi, cô ấy nổi tiếng xinh đẹp, dịu dàng, được rất nhiều bạn nam viết thư tỏ tình. Giờ bước sang tuổi 30, trông cô ấy khồng còn tươi trẻ, khoé mắt xuất hiện nếp nhăn, khuôn mặt tỏ vẻ phờ phạc và mệt mỏi. Càng trò chuyện, cô ấy càng kể nhiều chuyện không vui của cuộc sống hôn nhân khiến chúng tôi vừa bất ngờ vừa thương cho cô ấy.
Á Viên lấy chồng khi 20 tuổi, sau khi tốt nghiệp cấp 3 được 2 năm. Thời gian đầu, mọi người đều vui mừng cho cô ấy vì được gả vào một gia đình giàu sang, vị thế hơn hẳn gia đình cô. Nhưng quãng thời gian hạnh phúc chẳng kéo dài bao lâu, gia đình chồng Á Viên bắt đầu tỏ thái độ coi thường, thậm chí mẹ chồng chê cô học thức thấp, gia cảnh hèn kém.
Á Viên không đi làm, cũng chẳng thế góp sức vào công việc kinh doanh của nhà chồng. Cô chỉ có thể ở nhà làm công việc nội trợ, hàng ngày nấu 3 bữa cơm, đợi chồng đi làm về mỗi ngày. Vì thế, nét xinh đẹp, yêu kiều của cô cũng biến mất, giờ chỉ còn một Á Viên xuề xoà trong cách ăn mặc, thường để mặt mộc khi ra ngoài với vẻ mệt mỏi thiếu ngủ.
Ngược lại với Á Viên, Kiều Mai trước đây là cô gái bình thường với vẻ ngoài giản dị, dễ thương, chăm chỉ học tập giờ đã toả sáng. Cô ấy mới sinh con cách đây không lâu nhưng vẫn giữ được vóc dáng gọn gàng, làn da căng sáng.
Một bạn cùng lớp nói đùa: “Kiều Mai, con mấy tháng thì có thể rời xa mẹ được?”. Cô chỉ cười nói: “Không sao đâu, ở nhà có người giúp việc hỗ trợ, chồng mình cũng phụ giúp. Nếu có chuyện gì, anh ấy sẽ gọi cho mình”.
Ở 2 người bạn học là 2 cuộc đời khác nhau: Một người sinh con ở tuổi 20 và một người sinh con ở tuổi 30. Có thể thấy tác động của việc sinh con thực sự rất lớn đối với phụ nữ.
Tôi nhận ra những người phụ nữ sinh con sớm dường như thiệt thòi hơn rất nhiều, ảnh: dsD
Tôi nhận ra sự khác biệt quá lớn giữa phụ nữ sinh con ở tuổi 20 và sinh con ở tuổi 30
Khác biệt về tâm lý
Một cô gái 20 tuổi có thể đang học Đại học hoặc mới bước vào xã hội. Lúc này, tâm lý của cô ấy dù là suy nghĩ hay làm việc vẫn còn rất non nớt. Vậy làm thế nào cô ấy có thể chăm sóc cho bản thân và gia đình?
Nhưng người phụ nữ 30 tuổi thì khác. Sau khi trải qua giai đoạn vất vả ngoài xã hội, họ đã trưởng thành hơn, có thể làm tròn trách nhiệm của người vợ, người mẹ.
Khách biệt về kinh tế
Đối với một cô gái 20 tuổi, chưa nói đến sự độc lập về tài chính, thậm chí có thể còn chưa học xong. Kinh tế của những cô gái trẻ tuổi chưa ổn định, sao có thể nuôi con, dạy con.
Đối với phụ nữ 30 tuổi thì khác. Sau nhiều năm phấn đấu, họ đã có nền tảng tài chính nhất định. Việc lo cho học hành của con cái đối với họ không còn là vấn đề nữa.
Khác biệt về sức khoẻ
Như chúng ta đã biết, độ tuổi sinh con tốt nhất của phụ nữ là từ 25 – 30 tuổi. Mặc dù vào năm 20 tuổi, một cô gái đã phát triển toàn diện nhưng vẫn chưa đạt đến khả năng sinh sản tốt nhất. Nhưng phụ nữ 30 tuổi thì mọi chỉ số thể chất đều đã hoàn thiện.
Tại sao không nên sinh con quá sớm khi bản thân chưa vững vàng về kinh tế và trưởng thành về suy nghĩ
Theo nghiên cứu y học, cả cơ quan sinh sản và xương chậu của phụ nữ đều chưa trưởng thành hoàn toàn trước 23 tuổi. Gánh nặng thêm do kết hôn sớm và sinh con sớm có hại cho sức khỏe của cả mẹ và con. Nhiều trường hợp sinh nở khó khăn và dễ gây ra một số biến chứng.
Xã hội ngày nay đã khác xưa. Phụ nữ cũng cần có khả năng tự lập để tồn tại. Tuy nhiên, nếu kết hôn và sinh con quá sớm, họ thậm chí có thể không hoàn thành được việc học.
Trong khi những cô gái khác đi làm và tích lũy kinh nghiệm thì những cô gái kết hôn sớm phải ở nhà nuôi con và chăm sóc con. Khi con lớn lên, các cô gái không còn trẻ nữa, không có kinh nghiệm làm việc và gặp nhiều vấn đề trong công việc.
Đặc biệt, sự trưởng thành của trẻ cần có sự giáo dục và hướng dẫn đúng đắn của cha mẹ. Tuy nhiên, nếu cha mẹ còn quá trẻ, trẻ có thể chưa đáp ứng đủ các yêu cầu về kinh nghiệm xã hội, cách ứng xử với mọi người hay sự trưởng thành về mặt tinh thần.
Những cô gái kết hôn sớm khó có thể cho con mình nền giáo dục đúng đắn, thậm chí họ còn dễ dàng trút cảm xúc tiêu cực do cuộc sống không như ý lên con cái. Điều này cực kỳ vô trách nhiệm đối với con cái.
‘Định luật chim sẻ’ là gì
Bạn có bao giờ từng để ý đến hiện tượng thiên nhiên đặc biệt này: Trong một thành phố đầy bê tông và cốt thép, có rất ít loài chim và con thú có thể cùng tồn tại với con người nhưng có một loài chim ngoại lệ, đó chính là chim sẻ.
Đối với các loài chim, tiếng ồn liên tục trong thành phố, ô nhiễm ánh sáng và khói xe đều là những yếu tố có thể ảnh hưởng xấu đến chúng. Do đó, đa phần các loài chim sẽ chọn cách tránh xa đám đông và đến những nơi xa hơn để sinh tồn.
Nhưng chim sẻ lại chọn một con đường hoàn toàn khác. Nó chủ động bước vào lãnh thổ của con người và tự điều chỉnh bản thân theo những thay đổi của môi trường. Nếu trong quá khứ, chim sẻ ăn côn trùng và hạt giống thì ngày nay, chúng học cách lục lọi trong thùng rác để tìm thức ăn do con người bỏ đi. Trong tự nhiên, chim sẻ làm tổ trong các hốc cây nhưng khi đến thành phố, mọi nơi từ ống khói đến cống rãnh đều có thể là nơi trú ngụ của loài chim này.
Hiểu được định luật chim sẻ, mọi người già đều sống hạnh phúc, ảnh: dSD
Đại văn hào người Ireland George Bernard Shaw đã nói: “Người khôn ngoan thích nghi với thế giới; người không khôn ngoan nhất quyết muốn thế giới thích nghi với mình.”
Một trong những dấu hiệu để nhận ra sự trưởng thành của một người là khả năng liên tục chấp nhận thử thách và thích nghi với những cập nhật, thay đổi của xã hội. Khi bạn tự đắm mình trong sự ổn định, lúc những cơn sóng của sự thay đổi ập đến, bạn sẽ chẳng làm được gì ngoài việc chấp nhận để nó nhấn chìm mình.
Thế giới đang thay đổi từng phút và sự trì trệ sẽ là điều nhấn chìm chính bạn. Chỉ bằng cách theo kịp tốc độ của thời đại và liên tục cập nhật kiến thức, hoàn thiện bản thân, chúng ta mới có thể bất khả chiến bại trong những thời điểm không chắc chắn.
Trong cuộc sống này, chỉ có một điều chắc chắn là chẳng có gì chắc chắn cả. Thế giới này sẽ còn nhiều thay đổi và việc bạn có nhận ra, linh hoạt thích ứng không sẽ là điều quyết định nơi bạn có thể đến. Khi người khác không hiểu, bạn hiểu; khi người khác hiểu, bạn đang làm; khi người khác làm, bạn đã thành công.
Con cái khi trưởng thành đều có cuộc sống và công việc riêng cần lo lắng, ảnh: dSD
Định luật chim sẻ tồn tại trong gia đình như thế nào?
Thứ nhất: Có thái độ tốt và luôn sẵn sàng thích ứng với mọi sự thay đổi
Một thái độ tốt sẽ dẫn tới một cuộc sống tốt đẹp. Bạn phải học được tinh thần của một con chim sẻ. Bất kể bạn đang ở trong môi trường nào, bạn đều có thể tìm thấy vị trí, niềm vui của mình.
Ngay cả khi già đi, bạn vẫn nên thử những sở thích mới và học những kỹ năng mới. Những người không tiếp thu được điều này sẽ dần bị thụt lùi và “mất liên lạc” với xã hội.
Cuộc sống là một hành trình, hãy lạc quan nhất khi có thể. Khi về già, hãy bằng lòng với hoàn cảnh, có lòng tự trọng và yêu thương bản thân nhiều hơn.
Cuối cùng, con cái dù hiếu thảo đến đâu bạn cũng phải thích nghi với mọi sự thay đổi của xã hội và môi trường. Kẻ mạnh sẽ sống tốt, kẻ kém cỏi sẽ bị loại bỏ.
Đây là “định luật chim sẻ”. Nếu muốn sống cuộc sống ổn định nửa đời sau này, bạn phải học hỏi cách sinh tồn của loài chim sẻ, để lại cho mình một lối thoát, tránh một tương lai ảm đạm.
Thứ hai, luôn nhớ nhà riêng là nơi đáng quý nhất
Có câu “tổ vàng, tổ bạc không bằng tổ ấm”. Một nơi có tốt đến đâu nhưng nếu không phải là nhà của mình thì cũng không phải là nơi hạnh phúc. Chúng ta có thể sống sung sướng ở “tổ vàng, tổ bạc” đó nhưng cũng chỉ được 2-3 ngày, không thể ở lâu, thông tin từ Sohu.
Khi về già, có nhà riêng, dù lớn hay nhỏ, dù chỉ đủ kê một chiếc giường cũng hãy sống cuộc sống của riêng mình, thoải mái, tự do tự tại.
Các thế hệ cùng chung sống sẽ có khoảng cách, khó tránh những mâu thuẫn, nói ra thì mất lòng, không nói ra thì bản thân mình bị tức giận. Vì vậy sống riêng, có mái ấm riêng của mình là tốt nhất.
Thứ ba, cuộc sống của những người có tuổi nên tập trung vào chính mình, đừng can thiệp quá mức vào cuộc sống của con cái
Con cái khi nhỏ dù có phụ thuộc bố mẹ thế nào thì khi lớn lên cũng nên để cho chúng có lựa chọn riêng của mình. Bạn không cùng thế hệ với các con nên suy nghĩ có phần khác biệt. Can thiệp quá nhiều vào chuyện của con cái sẽ khiến các con khó chịu với bố mẹ.
Bạn hãy để con cái được tự do lựa chọn và chịu trách nhiệm với bản thân mình. Càng kiểm soát con cái, chúng càng khó chịu về bạn.
Thứ tư, cố gắng hạn chế gây phiền phức cho con cháu, điều này cũng thể hiện rõ sự thích nghi của bạn với tuổi già
Khi già đi, chúng ta phải chăm sóc bản thân thật tốt, tập thể dục để có một cơ thể khỏe mạnh. Hãy tìm một vài bộ môn yêu thích của mình, đừng suốt ngày bám lấy con cái, biến mình thành kẻ nhàn rỗi quá.
Các con đều có công việc và bận rộn với cuộc sống, không có nhiều thời gian ở bên cạnh cha mẹ. Vì vậy tự tìm niềm vui cho mình là tốt hơn cả. Hãy cho các con biết, cha mẹ thực sự đang sống rất vui, rất tốt.
Thông thường, những buổi họp lớp dù cố gắng thế nào cũng không bao giờ có thể đông đủ tuyệt đối. Có những người rất thích đi họp lớp, sẵn sàng bỏ lại công việc cá nhân để tham gia nhưng lại có những người ‘mời cũng không dự’. Tại sao lại như vậy và họ khác nhau như thế nào.
Thông tin này mình đọc được trên báo thấy rất hay nên chia sẻ lại chi tiết trong bài viết bên dưới cho mọi người cùng biết nhé!
4 kiểu người rất thích đi họp lớp, luôn hăng hái sôi nổi và không bao giờ vắng mặt
Thứ nhất, người đứng ra tổ chức họp lớp
Người này thường là lớp trưởng hoặc người có sự nghiệp khá thành công, có chỗ đứng nhất định trong xã hội. Ngoài việc gặp mặt bạn cũ, nhiều người trong số họ còn sẵn sàng nhân cơ hội này thể hiện phần nào thành tựu mình sở hữu.
Thứ hai, học sinh cá biệt của lớp
Kiểu thứ hai là những học sinh cá biệt, nghịch ngợm, thậm chí điểm số cũng ở top dưới. Tuy nhiên, sau khi tốt nghiệp, bằng sự chăm chỉ và khéo léo, họ có được việc làm tốt, đạt được địa vị xã hội và mức thu nhập lý tưởng. Vì vậy, họ không “dị ứng” với việc đi họp lớp.
Thứ ba, những người muốn mở rộng mối quan hệ nhằm phát triển sự nghiệp, kinh doanh của mình
Kiểu thứ ba là những người có mục đích tham gia họp lớp để kết nối, xây dựng mối quan hệ nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc sống và sự nghiệp của họ. Họ gần như không bao giờ vắng mặt trong các buổi họp lớp bởi họ có thể thu được lợi ích bất ngờ chỉ bằng việc cùng nhau dùng bữa.
Không phải ai cũng thích đi họp lớp, ảnh: dSD
Thứ tư, người có tình cảm thật muốn gặp lại bạn cũ, gặp lại thầy cô
Nhóm người cuối cùng có ý tưởng đơn giản hơn, họ chỉ muốn giữ liên lạc với các bạn học cũ, một số khác thì muốn thăm lại những thầy cô đã từng dìu dắt mình. Dù ký ức đã phai nhạt nhưng họ vẫn muốn tận dụng cơ hội này để có thể kể cho nhau nghe về cuộc sống nhau sau khi tốt nghiệp.
3 kiểu người không thích tham gia họp lớp
Thứ nhất, người chưa có thành tựu trong công việc
Đầu tiên là những người chưa đạt được tiến bộ đáng kể trong sự nghiệp sau khi tốt nghiệp, cũng như chưa thiết lập được nhiều mối quan hệ cá nhân. Họ sợ mình có thể xấu hổ trong trường hợp như vậy nên đã chọn không tham gia.
Thứ hai, người mờ nhạt thời đi học
Kiểu thứ hai có thể là những người vốn đã “mờ nhạt” thời đi học. Hồi đi học họ không quá hòa đồng, không chơi với các bạn khác trong lớp nên sau khi ra trường, họ cũng chẳng giữ liên lạc với mấy người. Do vậy dù có được mời, họ cũng không mấy mặn mà. Nếu có tham gia thì sẽ khá miễn cưỡng.
Thứ ba, người có tầm ảnh hưởng, thật sự giàu có
Những người thật sự thành đạt, cuộc sống dư dả sẽ dễ từ chối việc họp lớp vì nghĩ rằng có thể sẽ có ai đó trong buổi họp lớp sẽ tiếp cận và nhờ vả mình nên không muốn thêm chuyện.
Trên thực tế, những buổi họp lớp chắc chắn sẽ có một số so sánh. Suy cho cùng, con đường sống của mỗi người sau khi tốt nghiệp là khác nhau, có người đạt được thành công rực rỡ, có người lại không suôn sẻ như vậy.
Để tránh trở thành tâm điểm bàn tán của người khác, hoặc không muốn nghe một số người khoe khoang trong bữa tiệc, đây chính là lý do khiến nhiều người chọn không tham gia họp lớp.
Mục đích cốt lõi của buổi họp lớp là ôn lại những ngày học tập đã qua. Hoạt động này như là chuyến du hành thời gian giữa ngôn từ, cho phép mọi người cùng nhau tái hiện lại những hồi ức một thời còn ngây thơ trong sáng. Cuộc tụ họp như vậy cũng nhằm mục đích mang đến cho mọi người những giây phút nghỉ ngơi tinh thần ngắn ngủi trong thời đại áp lực xã hội nặng nề.
Gọi họp lớp, hội khóa là ngày hội cũng không sai bởi đời người được bao nhiêu lần 10 năm, 20 năm, thậm chí 30 năm. Trở về mái trường xưa, tạm gác lại gánh nặng cuộc sống thường nhật để được là những cô cậu học trò trong vòng tay thầy cô, bạn bè một thuở trong rộn ràng niềm vui chính là lúc mọi người được nhìn lại chính mình với những hoài bão, ước mơ tuổi thanh xuân.
Ngày hội giúp chúng ta trân quý những kỷ niệm, trân trọng hơn cuộc sống hiện tại và nỗ lực hơn nữa cho tương lai. Với ý nghĩa đó, nhiều buổi họp lớp, hội khóa được tổ chức ấm cúng, để lại những cảm xúc đẹp trong lòng những người tham dự.
Ở đó, những câu chuyện xúc động với thầy cô được nhắc nhớ, tình cảm bạn bè được bồi đắp. Ánh mắt những “người đưa đò” lấp lánh niềm tự hào khi thấy lứa học trò năm xưa nay đã trưởng thành. Những cô cậu học trò cũng không giấu được niềm rưng rưng xúc động khi thấy tóc cô thầy đã điểm bạc, khuôn mặt hằn vết chân chim… Những cái nắm tay rất chặt, lời thăm hỏi ân cần, sự sẻ chia chân thành sau nhiều năm xa cách của bạn bè, thầy cô sẽ là hình ảnh đẹp của một buổi hội khóa hay họp lớp.
Đạo Phật thường nói về nghiệp, nguyên nhân và kết quả. Đôi khi chúng ta phải thừa nhận rằng những bậc cha mẹ có tuổi ít nhiều đã mắc một số sai lầm khi còn trẻ
Những sai lầm đó dẫn đến hàng loạt “bi kịch” trong cuộc sống sau này. Cuộc sống của người làm cha mẹ trong những năm tháng sau này chắc chắn có liên quan mật thiết đến sự hiếu thảo của con cháu, nhưng chúng ta cũng nên nhìn lại và suy ngẫm. 4 kiểu cha mẹ về già sẽ rất ảm đạm, hi vọng không ai trong chúng ta là những bậc cha mẹ ấy:
1. Những người mẹ quá thương con thì sẽ mất con
Cha mẹ nào quá bảo bọc con thì sẽ phải chắc chắn rằng mình có khả năng theo con, bảo bọc con cả đời. Câu trả lời rất đơn giản: con hư hỏng từ nhỏ. Hoa trong nhà kính không chịu được nắng gió ngoài trời. Tương tự như vậy, những đứa trẻ được cha mẹ bảo bọc quá mức sẽ khó có phẩm chất độc lập, tự chủ và có trách nhiệm khi lớn lên. Những đứa trẻ này khi lớn lên không những rất phụ thuộc vào cha mẹ mà sau khi tốt nghiệp đại học có thể còn lười biếng, thậm chí còn về nhà ăn bám cha mẹ. Nhưng cha mẹ có thể bảo vệ chúng một giai đoạn nào đó chứ không thể bảo vệ chúng cả đời.
Khi cha mẹ đã già, những người con này còn không thể tự lập được cuộc sống của mình, thì họ có thể làm gì để báo hiếu và phụng dưỡng cha mẹ? Một doanh nhân thành đạt từng nói: Cha mẹ dù thành công trong sự nghiệp đến đâu cũng không thể bù đắp được thất bại trong việc dạy dỗ con cái. Là cha mẹ, muốn có tuổi già ổn định, vui vẻ, không lo nghĩ, thì phải có ý thức rèn luyện tính tự lập, tự chủ cho con ngay từ khi chúng còn nhỏ, không được nuông chiều quá mức.
2. Cha mẹ quá gia trưởng, thiên vị con cái
Những bậc cha mẹ không công bằng với con cái sẽ sớm có cuộc sống tồi tệ trong những năm tháng sau này. Có một câu nói cổ của người Trung Quốc là, khi cha mẹ ốm đau thì người chăm sóc họ có khi chẳng phải là đứa con mà họ yêu quý nhất, và vì không được yêu quý nên con đối vha mẹ cũng nhạt nhẽo, chỉ là trả nghĩa sinh thành. Lúc này nghĩ lại cũng đã muộn, giá như không thiên vị thì đâu đến nỗi tuổi già lo lắng muộn phiền
Con người ta thường có một kiểu tâm lý, đối với đứa con mình yêu thương nhiều hơn, cha mẹ có thể sẽ quan tâm và khen ngợi sự cố gắng của chúng, nhưng đối với những đứa trẻ mà họ không thích quá thì dù làm gì cũng khó được cha mẹ ngợi khen. Điều này chắc chắn là rất tổn thương cho đứa trẻ. Nếu ngay từ nhỏ cha mẹ đã đối xử khác với con cái, bát nước không đều, khiến con cái cảm thấy cha mẹ có phần phiến diện và không công bằng, thì chắc chắn sẽ khiến con cái bớt phần yêu quý. khi những năm sau này cha mẹ cần con thì lại lấy cớ chửi nhau.
Thật khó để nói đứa trẻ nào sẽ hiếu thảo với bạn hơn và giúp đỡ bạn khi bạn thực sự về già. Vì vậy, việc đối xử với con cái phải công bằng, công bằng, không phiến diện, nếu không sẽ là trở thành những bậc cha mẹ về già cuộc sống rất ảm đạm.
3. Cha mẹ không biết thủ sẵn cho bản thân mình
Bất kể bạn làm gì, bạn có thể đạt được thành công nếu bạn chuẩn bị trước cho tương lai mình, nếu không bạn sẽ thất bại khi về già. Đừng bao giờ mang tư tưởng con cái sẽ báo hiếu, phụng dưỡng mình. Trong những năm tháng tuổi trẻ, ngoài phần dành cho con thì hãy chuẩn bị sẵn một phần cho mình khi về già.
Nhiều bậc cha mẹ quá yêu chiều con, sẵn sàng bán hết hoặc sang tên nhà cửa đất đai cho con, hậu quả thế nào thì không cần nói ra ai cũng biết. Nếu con cái hiếu thảo thì cha mẹ ở cùng con cũng muôn phần áy náy, cảm thấy tự ti trước vợ hoặc chồng của con, vì không có gì trong tay.
Quan niệm nuôi con để cậy nhờ lúc tuổi xế chiều đã quá lỗi thời. Người già dù ở độ tuổi 70, 80 cũng không thể hoàn toàn trông chờ vào con cháu. Vì con cái có cuộc sống riêng, họ đã phải chịu áp lực rất lớn về công việc và gia đình nhỏ, là cha mẹ, làm sao chúng ta có thể tạo thêm gánh nặng cho con mình. Vì vậy, muốn sống hạnh phúc về già không khó, bạn cũng cần biết một điều: ngay từ khi còn trẻ nên lập kế hoạch chăm sóc tuổi già thật tốt, đừng dồn hết mọi việc cho con cái, nếu không có thể sẽ thất vọng tràn trề. Có một số chân lý thực tế để một người sống mãi mãi, dù con cái có tốt đến đâu cũng không đáng tin bằng chính mình.
4. Cha mẹ hy sinh tất cả vì con
Người làm cha mẹ cái gì cũng đặt nhu cầu của con lên trước, hi sinh tất cả cho con, sẽ tạo ra thói ỷ lại ở trẻ. Và con cũng cho đó là chuyện đương nhiên, bởi cha mẹ muốn hy sinh thời gian, tiền bạc cho con, chứ con không đòi hỏi điều đó.
Cách tốt nhất để cha mẹ yêu thương con cái là không kiếm nhiều tiền cho con, không hy sinh cho con. Thay vào đó, hãy chăm sóc chính mình và cho con một bậc cha mẹ khỏe mạnh khi về già. Một cơ thể khỏe mạnh là tiền đề rất quan trọng để có được hạnh phúc về già, nếu không thì mọi thứ đều bị lãng quên.
Một số điều trong cuộc sống của con người nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, nhưng cũng có những thứ khác mà chúng ta hoàn toàn có thể kiểm soát được. Ví dụ như giáo dục con cái tốt, không thiên vị, biết lập kế hoạch dài hạn để tiết kiệm cho bản thân, chú ý đến chế độ ăn uống và giữ gìn cơ thể khỏe mạnh… thì chắc chắn sẽ không trở thành 4 kiểu cha mẹ về già sống ảm đạm nêu trên
Nếu đã là bố mẹ, chắc hẳn chúng ta cũng ít nhất một lần từng đối diện với câu hỏi này của con cháu trong nhà. Hơn nữa, dù trẻ có không hỏi, thì người lớn cũng nên biết cách giải thíc rõ ‘mục đích’ của việc học để trẻ hiểu và chủ động hơn trong quá trình học tập của mình.
Bạn sẽ trả lời thế nào khi con nhỏ gỏi ‘tại sao lại phải học’. Có một số người sẽ phớt lờ câu hỏi này của trẻ hoặc trả lời một cách qua loa cho xong. Đây là phản ứng sai lầm khiến trẻ coi nhẹ việc học hoặc học tập một cách chống đối mà không hiểu được vì sao mình phải làm như vậy.
Nếu bạn chưa có câu trả lời, hãy tham khảo cách phản ứng của nữ nhà văn sau đây. Câu trả lời của cô với con trai đã trở thành chủ đề nổi bật trên mạng xã hội và được mọi người hết lòng hưởng ứng.
Người mẹ này chính là nữ nhà văn Long Ứng Đài (ở Đài Loan). Cô khá nổi tiếng, bên cạnh vai trò là một người viết chuyên nghiệp, cô còn là một bà mẹ có những phương pháp giáo dục con cái sâu sắc. Qua nhiều bài viết của bà, không ít phụ huynh đã rất tâm đắc và từ đó rút ra bài học để dạy dỗ con của mình.
Nhà văn Long Ứng Đài chia sẻ, cô cũng từng bị con trai đặt câu hỏi ‘tại sao lại phải học’. Tuy nhiên thay vì chửi mắng, trả lời qua quýt cho xong, hay ép buộc với thái độ hằn học như các phụ huynh khác, nữ nhà văn đã đưa ra lời khuyên nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa, khiến con trai bà liền bật khóc và hứa sẽ học hành chăm chỉ đồng thời không bao giờ lặp lại câu hỏi này nữa.
Câu trả lời của nữ nhà văn như sau: “Mẹ yêu cầu con học tập chăm chỉ không phải chỉ mong muốn con sẽ thành công hơn những người khác, mà vì hy vọng con có nhiều lựa chọn hơn trong tương lai, tìm được công việc ý nghĩa, đúng với ước mơ mà không cần phải bắt buộc làm những việc nặng nhọc, nguy hiểm.
Nếu con giỏi thì con sẽ có nhiều cơ hội, nắm quyền quyết định điều con muốn. Ngược lại, con không đủ khả năng thì hãy chấp nhận cuộc đời mình bị người khác điều khiển số phận.
Con muốn sở hữu thứ mà người khác không chạm tới, thì phải chấp nhận trả giá cho những nỗ lực mà người khác không thể, không có mục tiêu con sẽ không bao giờ có được hạnh phúc“.
Nữ nhà văn cùng con trai, ảnh: HN
Ngoài ra nữ nhà văn cũng chia sẻ thêm: Bản tính con người vốn ham vui, thích được đi chơi, nhất là khi ở độ tuổi đi học mà cha mẹ không cho con biết rằng, học hành là quá trình đầy cam go thì làm sao chúng có thể học tập chăm chỉ?
Do đó, phụ huynh phải cho con biết rằng bất kỳ con đường nào đi đến một thành công, nhất định luôn đi kèm với những khúc quanh đầy khó khăn. Nếu con muốn có thành tích học tập tốt, con phải học tập thật chăm chỉ. Đây là trách nhiệm của mọi đứa trẻ trên thế giới chứ riêng mình con. Hãy để con cái biết rằng, ở mỗi giai đoạn của cuộc đời thì luôn có những nhiệm vụ khác nhau. Sự hạnh phúc sẽ được thể hiện qua kết quả học tập. Khi bản thân đạt được kết quả xuất sắc thì niềm vui học tập sẽ lớn dần trong suy nghĩ.
Làm sao để khuyến khích con tự giác học tập
– Không nhắc học: Nhiều cha mẹ cho tằng nếu không nhắc con sẽ không học nên buộc phải nhắc để con học bài. Đúng, không nhắc có thể trẻ sẽ không học. Nhưng việc học là việc của chúng, không phải của bố mẹ, nếu nhắc thì sau này con cứ chờ nhắc rồi mới học. Vì vậy, trẻ sẽ nghĩ việc học là việc của bố mẹ. Và như vậy vô tình cha mẹ đã tạo cho trẻ thói ỉ lại, tính chủ động bị hạn chế.
Khi cô giáo phạt vì tội không hoàn thành bài tập được giao, đứa trẻ hiểu việc học là của nó chứ không phải của ai khác. Người đánh giá là cô giáo đã nói con không hoàn thành nghĩa là trẻ chưa hoàn thành nhiệm vụ. Vì thế, hãy để cô giáo làm nhiệm vụ của mình.
– Phạt nặng khi con không hoàn thành nhiệm vụ và bị cô giáo mách. Nghĩa là khi con bị mách rồi, bố mẹ hãy phạt, đừng phạt ngay khi con có biểu hiện lười. Khi con thấy cả ba mẹ lẫn cô giáo đều không đồng tình với hành vi lười biếng của con, chắc chắn con sẽ sửa chữa.
Cha mẹ nhớ, phạt nhưng đừng thù vặt. Đừng nhai đi nhai lại những tội lỗi của con. Như vậy có thể khiển trẻ bị nhờn và “lì đòn”.
– Hãy khuyến khích con đúng lúc. Khi con nhận được 1 lời khen ngợi của thầy cô, hãy khen con thêm tí chút. Lời khen đúng lúc, đúng chỗ bao giờ cũng có tác dụng vô cùng lớn, làm động lực cho “người ta” phấn đấu hơn nữa.
– Tuyệt đối không so sánh hoặc lấy ai đó làm gương khi giáo dục con. Đấy là sự xúc phạm nhân cách nặng nề. Con là con, con sẽ có nhiều điểm dở nhưng cũng vô khối điểm ưu. Con sẽ có mặt mạnh khác nữa. Vì thế, khi khen ngợi con, hãy khen ngợi sự phấn đấu của con, tiến bộ của con, chứ đừng khen ngợi điểm số. Điều đó sẽ khiến con hào hứng hơn nhiều.
– Đừng thưởng. Đứa trẻ học tốt mà được thưởng, nó sẽ luôn học để được thưởng. Hãy để con hiểu, việc học là việc của con. Là việc của bản thân, chúng sẽ cảm thấy thoải mái và có trách nhiệm hơn là của người khác.
– Không giảng bài cho con. Khi cha mẹ xúm vào giảng bài, con sẽ thấy khoảng cách cha mẹ và con xa nhau. Việc học là việc của con, nếu con không hiểu, con đến gặp cô để hỏi, con có thể tìm hiểu các thông tin trong sách vở để bổ sung.