Home Blog Page 422

Các cụ dặn: Tháng cô hồn không nên mua 3 thứ này kẻo rước h-ọa vào thân, gia đình đau ốm triền miên

0

Theo quan niệm dân gian, tháng 7 âm lịch – tháng cô hồn là thời điểm xui xẻo. Người ta hay tránh mua một số đồ vật để không gặp những điều không hay xảy ra.

Theo quan niệm của người xưa, tháng 7 âm lịch còn được gọi là tháng cô hồn. Đây được coi là thời điểm quỷ môn quan được mở, các cô hồn quay về dương gian. Do đó, người ta luôn con tháng 7 âm lịch là quãng thời gian đáng sợ nhất trong năm.

Trong tháng này, các gia đình thường làm lễ cúng chúng sinh ngoài sân, ngoài rìa đường để cúng cho cô hồn, ma quỷ, cầu bình an.

Theo quan niệm dân gian, tháng 7 âm lịch là thời điểm xui xẻo, cần tránh thực hiện các việc trọng đại. Theo đó, trong thời gian này, người ta tin rằng nên tránh mua một số đồ vật để không gặp phải những điều không hay.

3 thứ không nên mua trong tháng 7 âm lịch – tháng cô hồn

– Tránh mua nhà, mua đất

Trong tháng 7 âm lịch, người ta thường tránh mua những thứ có giá trị lớn như nhà, đất. Dân gian tin rằng trong thời gian này, các vong hồn vất vưởng không nơi thờ cúng thường trú ngụ ở những căn nhà không có người ở. Do đó, mua nhà trong thời điểm này thì chủ nhà có thể bị trêu chọc, quấy rối, gặp nhiều điều xui xẻo.Ngoài ra, tháng cô hồn là thời điểm ma quỷ lên trần gian báo ân báo oán. Mua đất trong thời gian này có thể gặp phải trường hợp mảnh đất có âm khí mạnh, không tốt cho gia chủ.Trong tháng 7 âm lịch - tháng cô hồn, người ta thường tránh mua những món đồ có giá trị lớn.

Trong tháng 7 âm lịch – tháng cô hồn, người ta thường tránh mua những món đồ có giá trị lớn.

– Kiêng không mua gương, kính

Dân gian luôn coi gương, kính là một vật có ý nghĩa quan trọng, chứa nhiều điều bí ẩn, thậm chí là thứ kết nối với địa ngục. Mua gương trong tháng cô hồn, thời điểm quỷ môn quan mở cửa bị cho là hành động rước xui xẻo, rước những thứ không hay về nhà. Đặc biệt, nếu làm vỡ gương, vỡ kính trong quá trình vận chuyển, lắp đặt thì càng xui xẻo hơn.– Không mua vàng

Trong tháng cô hồn, người ta thường kiêng mua các món đồ có giá trị, trong đó có cả vàng. Dân gian cho rằng thời điểm này được cho là thời điểm không may mắn, người mua vàng có thể gặp những điều xui xẻo, dễ bị thua thiệt.

3 thứ nên mua trong tháng 7 âm lịch – tháng cô hồn

– Một số đồ vật phong thủy

Bạn có thể mua một số đồ vật phong thủy như đá thạch anh, vòng mã não, tì hưu… Chọn những vật phẩm phong thủy hợp mệnh được cho là có tác dụng loại bỏ âm khí, xua đuổi những điều không hay.

– Mua muối

Trong quan niệm dân gian, muối là vật có tác dụng trừ tà. Vào ngày xã tội vong nhân, các gia đình thường rắc muối ở các góc, các xó trong nhà để xua đuổi ma quỷ trú ngụ hoặc đặt lọ muối trong nhà để loại bỏ âm khí.

– Bật lửa, que diêm

Người xưa cho rằng ma quỷ thường sợ ánh sáng. Vì vậy, con người có thể mang theo những vật tạo ra ánh sáng, tạo ra lửa như bật lửa, que diêm để xua đuổi tà ma, tránh xui xẻo trong tháng cô hồn.

Trên thực tế, những quan niệm này chỉ là quan niệm được truyền miệng trong dân gian. Ngày nay, nhiều người cũng không quá khắt khe với việc kiêng kỵ trong tháng cô hồn. Chẳng hạn như ngày xưa nhiều người kiêng việc mua đất, mua nhà trong tháng 7 âm lịch, tuy nhiên hiện nay không ít người chọn thời điểm này để mua các tài sản có giá trị với mức giá tốt hơn.

Do đó, với vấn đề kiêng kỵ trong tháng cô hồn, tùy theo quan niệm, suy nghĩ của bản thân mà bạn có thể đưa ra các lựa chọn phù hợp.

Di chúc của cha: 200 triệu cho con trai cả, căn nhà cho con trai thứ và 1 rổ trứng cho con gái duy nhất, Cô con gái không phản đối nhưng ở trong rỏ trứng

0

Phàm là con cái, ai cũng mong làm tròn chữ hiếu, báo đáp cha mẹ

Cha mẹ nuôi con không quản sương gió, cũng chỉ mong con lớn lên có thể tự nuôi lấy mình, có một công việc ổn định, lập gia đình sinh cháu cha ông bà ẵm bồng. Cha mẹ thương con biển hồ lai láng, nhưng có ai dám chắc con cái hiếu thuận với cha mẹ vô điều kiện?

Bác Từ đã 71 tuổi, cách đây một thời gian bác không khỏe, đi bệnh viện khám thì bác sĩ cho biết đã là giai đoạn cuối, chỉ còn sống cao lắm là 2 tháng. Đứa con gái út của bác đứng bên giường nghe nói vậy thì bật khóc, người cha già cũng có chút nghĩ ngợi trong đầu.

hình ảnh

Bác Từ có ba người con, hai trai một gái, con gái là út nhưng lại ít được cha thương yêu nhất. Khi bác Từ 46 tuổi, vợ bác bỏ đi vì tai nạn ô tô, bác vừa làm cha, vừa làm mẹ, nuôi nấng ba đứa con khôn lớn. Vốn sinh trưởng từ nông thôn và cũng bị ảnh hưởng bởi những suy nghĩ cũ, từ lâu bác Từ luôn cưng chiều hai cậu con trai của mình, hi vọng một trong 2 đứa sau này sẽ ở với mình. Với cô con gái út, bác vẫn đối xử bình thường nhưng tâm niệm con gái mai sau cũng đi lấy chồng, là con nhà người khác. Bác luôn nói với 2 con trai rằng khoản tiền tiết kiệm chắt móp cả cuộc đời sẽ dành cho chúng.

Đáng tiếc, cả hai đứa con trai của bác Từ đều không nhứ bác mong đợi. Con trai lớn tốt nghiệp cấp 3 thì đi làm ở thành phố, mấy năm nay không kiếm được nhiều tiền, thời buổi này lại càng khó khăn hơn khi thất nghiệp. Tự nuôi sống bản thân còn khó khăn chứ đừng nói đến việc chu cấp cho cha. Lần nào mò về cũng chỉ là xin mớ rau, mớ trứng, còn trách cha sinh ra con làm gì, để nhà giàu sinh ra con có phải tốt hơn không. Lời nói của con trai cả như một nhát dao đâm vào tim bác Từ.

Con trai thứ hai của bác Từ học giỏi và đậu vào một trường đại học trọng điểm, ra trường cũng tìm được công việc tốt, lương tháng mấy chục ngàn đô. Tuy nhiên tính tình keo kiệt bần tiện, lúc nào cũng tỵ nạnh với anh trai và em gái, cho rằng cha dấm dúi cho tiền họ, cả chữ hiếu thuận với cha mẹ bẻ đôi cũng không biết là gì.

hình ảnh

Con trai cả và con trai thứ suốt ngày về hỏi tiền cha, cho rằng cha lén lút rứt 1 ít cho người này người kia,  suýt nữa thì phạm bệnh cao huyết áp của bác Từ. Chỉ có đứa con gái nhỏ là ngoan ngoãn nghe lời, không bao giờ đòi hỏi cha điều gì và hiếu thảo với cha. Cô lấy chồng gần nhà, là một thanh niên chăm chỉ tháo vát. Đáng tiếc, bác Từ lại gia trưởng nên lúc nào cũng hời hợt với con gái và con rể.

Kể từ khi bác Từ bị phát hiện giai đoạn cuối, hai đứa con trai ngày đêm gọi về hỏi tình hình, tuyệt nhiên không thấy mặt. Chỉ có cô con gái nhỏ ngoan ngoãn ở trước giường cha, chăm sóc cha từng miếng ăn giấc ngủ. Bác Từ nhìn vào mắt con gái, trong lòng vẫn có một nỗi niềm không nói ra được. Người nuôi bệnh cùng phòng cho rằng bác Từ có phúc, có một đứa con gái ngoan như vậy, bác Từ chỉ cười không nói gì. .

Đến khi tế bào ung thư di căn khắp cơ thể, nghe tin cha không sống được bao lâu nữa, đã được đưa về nhà chuẩn bị hậu sự thì 2 quý tử mới chịu ghé về. Người con cả và người con thứ hai xuất hiện trước giường bệnh, yêu cầu cha công khai di chúc. Bác Từ nhìn gương mặt của hai người con trai này, trong lòng chợt hiện lên một ăn năn, đây chính là 2 người con trai mà ông đã yêu thương mấy chục năm qua.

Bác Từ nói với con trai cả: “Con trai, cha đã tiết kiệm được 200 triệu cả đời. Số tiền này là để dành cho con, mong con sống tốt trong tương lai”. Người con cả mừng rỡ, thò tay lấy quyển sổ tiết kiệm rồi quày quả ra về, chẳng kịp hỏi bệnh tình cha thế nào.

Bác Từ lại nói với cậu con trai thứ hai: “Con trai, con có việc làm và không cần tiền nên bố để lại căn nhà và miếng đất cho con. Tuy không giá trị nhưng biết đâu vài năm nữa con có thể dùng tới”. Người con thứ hai cũng ra về trong sự hài lòng.

Đến cô con gái nhỏ, bác Từ chỉ nói “Phần con là rổ trứng phía sau nhà”. Cô con gái không phản đối, cũng không cảm thấy bất công, mặc dù cha thương 2 anh hơn thì cha vẫn là cha của cọ.

hình ảnh

Sau khi bác Từ qua đời, người con cả và người xon thứ hai giao việc tang lễ cho em gái. Với sự giúp đỡ của hàng xóm và chồng, cô con gái nhỏ đã hết lòng lo hậu sự cho cha. Sau khi giải quyết xong việc tang cho bố, cô cũng về nhà thu dọn đồ đạc, vì nhà đã là của anh thứ hai. Về đến nhà mới nhớ đến rổ trứng, cô con gái thận trọng lực những quả còn tươi, còn ăn được. Đến cuối bỗng chạm vào một lá thư với thẻ ngân hàng, là lời trăn trối của người cha. Nó viết: “Con của cha, cha biết rằng cha đã vô lý với con trong những năm qua, chỉ vì con không phải là con trai. Cha đã nghĩ rằng các anh của con sẽ trưởng thành và cha có thể nương tựa vào chúng khi cha già đi. Nhưng cha đã sai rồi, đây là số tiền ngày xưa người ta bồi thường cho tai nạn của mẹ. Dù cực khổ hay thiếu thốn, cha đã thề không bao giờ rút ra 1 đồng nào. Nó sẽ giúp cuộc sống sau này của con nhàn nhã hơn rất nhiều, hãy làm điều mà con thích. Khi cha gặp mẹ con, cha sẽ không xấu hổ với bà ấy. Cha đối xử tệ bạc với con nhưng con đã luôn rất hiếu thảo, cha có lỗi với con thì chỉ có thể bù đắp cho con bằng cách này thôi, nếu có kiếp sau cha mong cha lại được làm cha của con. Cám ơn con vì đã làm con của cha.”

Đọc xong bức thư, cô con gái nhỏ rơi nước mắt cười. Đứa con hiếu thảo nào dám nỡ trách cha, chỉ giận cha không sống đời với con, để con có thể báo đáp những ngày cha đã vất vả nuôi con.

Lấy chồng để trừ 600 triệu tiền nợ, đêm tân h-ôn ngượng ngùng ngồi trong góc, tôi tá hoả khi thấy anh lôi ra thứ này, còn nói là ‘quà’.

0

Thời gian nửa năm gần đây, gia đình Lý khốn đốn vì bố làm ăn thua lỗ, mẹ cô thì mắc bệnh ung thư giai đoạn đầu

Ngày cưới của mình, Lý không nở được một nụ cười. Hỏi sao không buồn cho được khi cô lấy chồng chỉ để trả ơn sinh thành cho cha mẹ

Thời gian nửa năm gần đây, gia đình Lý khốn đốn vì bố làm ăn thua lỗ, mẹ cô thì mắc  bệnh ung thư giai đoạn đầu. Tiền bạc    trong  nhà cõng nhau ra đi dần dần, thậm chí gia đình cô phải bán nhà rồi ở thuê. Chưa kể, cô nghe nói bố cô nợ một người tên Thức 600 triệu. Quả thật giờ gia đình cô đã trụ không nổi, mẹ cô còn cần tiền để trị bệnh. Cô nghe bác sĩ nói giai đoạn đầu ung thư nếu chịu khó chữa thì có cơ hội sống khá cao.

Rồi Lý nghe đâu chủ nợ tên Thức kia mất vợ từ lâu, giờ muốn tìm người phù hợp để đi thêm bước nữa. Thấy thế cô liền nói với bố mẹ gả mình đi để trừ nợ. Cô chẳng trách bố mẹ nửa lời, chỉ nguyện ý muốn lấy chồng để báo hiếu. Vậy là Lý lên xe hoa về nhà chồng.

Lấy chồng để trừ 600 triệu tiền nợ, đêm tân hôn ngượng ngùng ngồi trong góc, tôi tá hoả khi thấy anh lôi ra thứ này, còn nói là 'quà' - Ảnh 1

Trước khi lấy chồng Lý còn nghe cô họ hàng nói: “Sao con dại thế, nghe đâu vợ cũ của ông Thức đó bị chồng bức chết đấy”. Nhưng lại có người quen khác nói với cô: “Chú Thức ấy chẳng xấu tính gì đâu, lần nào cũng gửi tiền từ thiện để xây trường cho tụi nhỏ”.

Lý nghe cũng không biết tin lời ai, chồng cô thì cứ im im chẳng nói năng gì. Đến  đêm tân hôn , cô vẫn khẽ run người khi phải ngủ chung với người đàn ông mình không hề yêu. Bỗng chốc tủi thân ập đến, cô rơi nước mắt lúc nào không hay, cũng chẳng để ý Thức đang chè chén ở ngoài.

Giây phút động phòng cũng đến, Lý cứ nghĩ Thức sẽ say khướt nhưng lại thấy anh tỉnh táo đến lạ khi đi vào.

Thức nhìn thấy Lý lúng túng ngồi sát vào tường. Thấy vợ khép nép sợ sệt như thế, Thức nhẹ giọng:

“Tôi có làm gì em đâu, sao sợ tôi thế? Giờ em là vợ tôi thì nhà này là của em, sống thoải mái đi”.

Nghe chồng nói thế Lý thở phào nhẹ nhõm. Trước kia vì Thức là chỗ quen biết của cha mẹ nên cô mới gọi bằng chú, nhưng anh cũng chỉ hơn cô 10 tuổi. Dù sao thì cũng đã thành vợ chồng, Lý phải làm tròn trách nhiệm của mình.

11 giờ đêm đó, Lý rụt rè ngồi trên giường, chẳng nghĩ gì đến chuyện tân hôn ngọt ngào, nồng cháy. Thức nhìn vợ rồi nói:

“Em thả lỏng đi, tôi không làm gì em tối nay đâu. Người ta yêu trước rồi cưới, tôi với em thì ngược lại thôi. Em là vợ tôi thì tôi sẽ không làm em khó xử hay thiệt thòi, hiểu không?”.

Cắn răng lấy người đáng tuổi chú để trừ nợ 600 triệu, ai ngờ đêm tân hôn cô dâu chết sững với màn 'lộ mặt'

Rồi Lý nghe chất giọng đều đều của Thức kể một câu chuyện sau đó. Hóa ra vợ của Thức ngày trước mắc bệnh tim nhưng vẫn cố sinh cho anh một đứa con.    Sức khỏe  không tốt, cô ấy sẩy thai mấy lần. Đến lần mang thai cuối cùng thì bị suy tim mà cả hai mẹ con cùng mất. Vì thế mà anh mới mang tiếng bức chết vợ.

“Tôi biết em từ lúc em mới học cấp 3, cũng là tôi để ý em trước. Bố em thấy tôi hay nhìn em nên mới thúc tôi làm quen với em. Tôi biết em thấy miễn cưỡng khi lấy chồng lớn tuổi lại từng có vợ như tôi. Nhưng em hãy tin tôi, tôi sẽ để em thấy mình đã chọn đúng người”. Nói rồi, Thức nhẹ nhàng hôn nhẹ lên tay của Lý khiến cô đỏ cả mặt.

Cuối cùng, đêm tân hôn của Lý chỉ là một giấc ngủ nhẹ nhàng đến sáng. Cô thấy nhẹ lòng hơn với những lời tâm sự của chồng, cô tin bố mẹ cũng có mắt nhìn chọn chồng cho con gái.

Chặng đường làm vợ chồng còn dài, nhưng Lý tin Thức sẽ không tổn thương cô. Và cô cũng sẽ một lòng chăm sóc anh.

Lên gi;ường với chồng 10 năm không bằng 5 phút trong nhà vệ sinh với trai lạ – Mới đọc ai cũng nói này nói kia nhưng về cuối lại rơi nước mắt x;ót x;a

0

Đêm tân hôn, nhìn ông chồng yếu ớt, thở thôi cũng thấy khó nhọc, chị lén lau nước mắt, tươi cười lại gần chăm sóc anh. Cứ tưởng anh hiền lành như ngoại hình thì anh cố gằn hơi mà chửi chị…

Nhà chị nghèo, nghèo đến mức bố mẹ chị đã có ý định cho hai đứa em út của chị đi làm con nuôi bởi vì sợ không lo được cho chúng. Nhưng rồi nghĩ đến cảnh sống xa con cái, nghĩ tủi phận con phải sống với người lạ, bố mẹ chị lại thôi. Có vất vả đến mấy cũng phải cố gắng mà lo cho các con.

Lên giường với chồng 10 năm không bằng 5 phút trong nhà vệ sinh với trai lạ - Hình 1

Chị khi ấy là chị cả trong nhà, nhìn bố mẹ cả ngày chỉ dám ngủ 4 tiếng mà đau lòng. Nhưng chị cũng không biết làm gì hơn ngoài giúp đỡ bố mẹ công việc đồng áng. Ở cái làng quê nhỏ này, có cái việc gì làm ra được tiền đâu. Chị trong mơ cũng mong sẽ giúp được bố mẹ, giúp được các em thoát nghèo.

Chị tròn 18 tuổi, là con gái quê nhưng xinh xắn, trắng trẻo lắm. Chẳng hiểu sao da dẻ con gái làm nông mà cứ mướt mát, chẳng nứt nẻ tí nào. Ai cũng nói chị được trời thương nên mới vậy. Còn chăm chỉ, chịu khó như chị sẽ lấy được tấm chồng tốt mà thôi. Ai ngờ…

Chị được người họ hàng mai mối làm vợ anh. Nhà anh giàu có, điều kiện nên ai cũng khuyên chị sớm nhận lời đồng ý lấy anh đi. Chị thì chỉ nghĩ đơn giản, nếu lấy anh, có thể chị sẽ giúp được bố mẹ, giúp được các em thoát nghèo. Chị đồng ý dù chưa được gặp anh một lần.

Đón dâu, nhà gái mới có cơ hội biết mặt chú rể. Đó cũng là lần đầu tiên chị biết mặt chồng. Tướng tá chú rể nhìn có vẻ yếu ớt với khuôn mặt xanh xao. Chị bắt đầu lờ mờ hiểu vì sao nhà chồng chị lại chọn chị về làm dâu dù chị là con nhà nghèo, không được học hành đầy đủ. Nhưng có vẻ điều chị quan tâm lại chẳng có ai quan tâm, vì rằng những món lễ vật mà nhà trai mang đến đã che lấp tất cả rồi.

Chồng ép "lên giường" với 2 người bạn nhưng vợ từ chối, lời đề nghị sau đó càng sốc hơn

Đêm tân hôn, nhìn ông chồng yếu ớt, thở thôi cũng thấy khó nhọc, chị lén lau nước mắt, tươi cười lại gần chăm sóc anh. Cứ tưởng anh hiền lành như ngoại hình thì anh cố gằn hơi mà chửi chị:

-Làm vợ tôi rồi, cô đừng có mơ tưởng đến thằng nào khác nữa. Tôi có yếu ớt cũng không cho cô có cơ hội đi với thằng khác đâu.

Chị sững sờ khi anh nói như vậy. Và cuộc hôn nhân tra tấn tinh thần của chị bắt đầu.

Mẹ chồng lúc nào cũng soi sét chị. Chị làm việc quần quật từ sáng đến tối. Cứ tưởng làm dâu nhà giàu là ăn sung mặc sướng nhưng nhìn chị, chắc ai cũng sợ kiếp làm dâu nhà giàu. Chồng chị, chỉ mang danh nghĩa là chồng chị, lúc nào cũng nhìn chị như quân thù. Chị chăm sóc anh tận tình, chu đáo nhưng chưa bao giờ anh nói được lời cảm ơn:

-Nhà tôi mua cô về để chăm sóc tôi, với tôi, cô chỉ là con hầu.

Chị rơi nước mắt, câm nín phục vụ anh hàng đêm.

10 năm…

Chị bước sang tuổi 28. Với nhiều người, có khi vẫn còn đang trong thanh xuân, nhưng với chị, 10 năm làm dâu, làm vợ anh ngỡ dài như cả thế kỉ. Nhiều người thắc mắc vì sao vẫn chưa thấy chị bầu bí gì. Chị chỉ cười rồi lắc đầu. Cái lắc đầu đầy khó hiểu cùng nụ cười chua chát.

Hôm nay chị đi lấy thuốc cho anh. Căn bệnh kinh niên của anh tháng nào chẳng cần thuốc. Nhân viên bán thuốc kém chị 2 tuổi, nhìn chị với ánh mắt mừng rỡ. Anh ta đích thực có tình cảm với chị dù biết rõ chị đã có chồng. Hình như, anh ta biết câu chuyện của chị dù chị không nói. Đơn thuốc của anh đã nói nên tất cả. Lấy thuốc xong thì trời lại đổ mưa lớn, chị ra khỏi cửa rồi lại phải quay vào vì ướt nhẹp và chị không mang áo mưa.

-Mưa lớn thế này, chị có về cũng ướt hết. Hay chị vào uống ly trà cho ấm người kẻo cảm lạnh.

Chị gật đầu.

Anh nhân viên lấy cho chị chiếc khăn để chị lau qua người. Không biết đúng lúc chị đang cởi áo, cả hai luống cuống rồi chị ngã vào lòng anh ta. Hai người nhìn nhau đỏ bừng mặt. Rồi cảm xúc bản năng ấy trỗi dậy, anh ta ôm chặt lấy chị, chị cố vùng vẫy nhưng rồi chị buông xuôi… Chị là con người, chị cũng khao khát được yêu đương cháy bỏng. 10 năm lên giường với anh, chị thấy không bằng 5 phút cùng trai lạ. Chị tự phỉ báng mình, chị giẫm đạp lên danh dự vì cảm xúc bản năng kia. Và rồi…

-Chị còn là con gái ư?

Chị kéo tấm áo mặc lại, cười chua chát. Anh bất lực, còn đau yếu, bệnh tật thì làm sao có thể thực hiện trách nhiệm của một người chồng với chị. Mọi chuyện lộ, bên cạnh những lời chửi rủa, người ta nhìn chị đầy thương cảm. Cùng phận đàn bà đi lấy chồng nhưng số kiếp của chị cay đắng, xót xa quá. Nếu ai ở trong hoàn cảnh của chị thì mới có thể hiểu được chị đáng thương thế nào. Lấy chồng, mong được nhờ chồng, mong được chồng yêu thương, che chở. Còn chị, chị đã sống trong những tháng ngày đau khổ nhất cuộc đời. Đây liệu có phải là dấu chấm hết cho tất cả không?

Theo Thể thao xã hội

“Người nào có phúc, Trời sẽ ban khổ”: Những người có phúc thường hay gặp những việc khổ này

0

Những loại khổ cực này nhìn thì có vẻ bất hạnh thực chất lại là khảo nghiệm của Trời cao. Ai có thể vượt qua, người ấy sẽ được phúc báo.

Ai cũng nghĩ rằng những điều khó khăn, trở ngại chính là điều bất hạnh trong cuộc sống mà con người phải nếm trải. Thế nhưng, những loại khổ cực này nhìn thì có vẻ bất hạnh thực chất lại là khảo nghiệm của Trời cao. Ai có thể vượt qua, người ấy sẽ được phúc báo.

Mọi sự không như ý muốn chính là món quà mà Trời cao dành cho bạn

Trời cao để bạn thất bại không phải để khiến bạn gặp xui xẻo, mà là muốn nói với bạn rằng, con đường này không thể đi, cần phải chọn một con đường khác. Khi bạn đi đúng đường, chắc chắn tương lai sẽ rộng mở, xán lạn.

Có một chàng trai vừa tốt nghiệp đại học và nộp đơn xin việc tại một công ty khá tốt. Anh ta cảm thấy rằng công ty này rất phù hợp với mục tiêu của mình nên rất muốn gia nhập công ty. Thế nhưng kết quả không như ý muốn, anh ta không thể theo kịp được tiến độ của công ty. Sau đó, anh ta làm việc tại một doanh nghiệp nhỏ hơn, bất ngờ gặp được ông chủ đánh giá anh rất cao. Sau vài năm cống hiến, ông chủ đã bổ nhiệm anh ta làm người trợ lý chính của mình. Hiện tại, chàng trai trẻ này đã trở thành Phó Tổng Giám đốc của công ty, thay đổi số phận sinh viên nghèo khi xưa.

Tất cả những điều đã xảy ra, khi nhìn lại, thực sự đều là những điều tốt đẹp. Đó là điều tất yếu. Vì vậy, hãy chấp nhận nó và thay đổi hướng đi của mình, như vậy mới có thể gặt hái được thành công.

Người chịu thiệt thòi, tương lai sẽ được phúc báo

Tử tế với người khác dường như là tự mình gánh chịu thiệt thòi. Nhưng trên thực tế, mọi mất mát sau này sẽ được bù đắp. Chúng ta thường xem việc chịu khổ là điều bất hạnh, mặc dù tất cả những khó khăn sẽ khiến cuộc sống của bạn đầy chông gai, nhưng lại giúp tương lai của bạn hạnh phúc.

Có một vị Thiền sư nói rằng, bạn chịu đựng được bao nhiêu cái khổ thì sẽ nhận được bấy nhiêu phước lành. Bạn thử nghĩ xem, những đóa hoa trong nhà kính chưa từng trải qua mưa gió, liệu chúng có thể sống lâu hay không? Có lẽ ngay từ lúc chúng vừa rời khỏi nhà kính, chúng sẽ bị hư hoại ngay lập tức và trở thành hoa tàn lá rụng. Còn những cây cổ thụ, có lẽ là do chúng đã trải qua vô số gian khổ trong thế gian này, cuối cùng vẫn đứng vững hiên ngang giữa đất trời. Là con người mà nói, không nên có tầm nhìn quá ngắn hạn. Những loại khó khăn này, mặc dù có vẻ bất hạnh nhưng trên thực tế lại là sự khảo nghiệm của Thần linh dành cho bạn.

Khó khăn trong quyết định tiến hay lùi sẽ đưa bạn lên đỉnh cao hơn

Trong cuộc sống, bất kỳ ai cũng phải đối mặt với khó khăn, điểm khác biệt ở mỗi người chính là tâm thái mà họ đối diện với nghịch cảnh, chính điều này sẽ quyết định tương lai của chúng ta. Điều mà chúng ta sợ nhất chính là đối mặt với tình huống “trước mặt là hổ, sau lưng là sói”. Trong tình huống này, bất kể chúng ta chọn lựa như thế nào thì cũng đều phải đối diện với nguy hiểm lớn. Hãy tự hỏi bản thân mình rằng, tình thế khó khăn có thực sự mang lại lợi ích gì cho chúng ta không?

Những người có năng lực thấp kém và nội tâm yếu đuối, nói thẳng ra là những người chưa từng trải qua khó khăn trong đời, khi đối mặt với khó khăn và thách thức, có lẽ họ sẽ chọn cách từ bỏ. Kết quả là chỉ có thể nhận lấy bi kịch. Ngược lại, những người có năng lực thật sự và nội tâm mạnh mẽ, họ không chỉ vượt qua được khó khăn và thử thách mà còn khai phá được tiềm năng của bản thân mình, từ đó đi đến tương lai tương sáng.

Mạnh Tử từng nói: “nhập tắc vô pháp gia phất sĩ, xuất tắc vô địch quốc ngoại hoạn giả”, nghĩa là nếu trong nước không có đại thần kiên trì giữ phép tắc và người hiền giúp vua, lại không có ai lo bị địch quốc bên ngoài xâm phạm, một quốc gia như thế sẽ bị diệt vong. Mọi tình huống khó khăn đều khiến con người trở nên minh mẫn hơn, nếu người bình thường có thể vượt qua, họ sẽ trưởng thành và khôn ngoan hơn.

Sống sót sau cơn thảm họa sẽ giúp bạn trưởng thành hơn

Trên thế gian này có một loại phúc gọi là “sống sót sau đại họa”. Những người trải qua thảm họa nhưng vẫn sống sót chắc chắn là những người có vận mệnh lớn.

Có nhiều người đứng trước khoảnh khắc sinh tử, chỉ vài giây thôi là có thể không còn sống trên cõi đời này mới hiểu được giá trị của sự sống. Qua đó, họ hiểu sâu sắc rằng mọi danh vọng, lợi lộc, tài sản và quyền lực, thì tất cả là vật ngoài thân, tính mạng sức khoẻ mới là điều quan trọng nhất. Để được bình an, chúng ta không chỉ nhờ vào sự cố gắng của bản thân mà còn nhờ sự che chở từ Trời cao. Hãy nhớ rằng, những khó khăn hiện tại mà bạn đối mặt cuối cùng sẽ biến thành phúc lành, tương lai tươi sáng rồi cũng sẽ đến với bạn mà thôi.

Bố chồng không cho phơi tã của cháu ở dây phơi. Bắt mang ra hàng rào phơi và chuyện đau đớn sau đó

0

Các mẹ ơi, cho em nhiều chuyện chút! Sau một loạt bài em trên web nhà mình về vụ mẹ bầu ôm 2 con nhảy cầu ở Nghệ An thì vô tình có đọc được những dòng tâm sự rất chua chát của một mẹ đã từng sống trong cảnh lầm lũi, tủi nhục và ấm ức khi đem con về nhà chồng sinh sống.

Trong đó là những trải nghiệm đầy ám ảnh chứa đựng nhiều thông điệp mà em tin rằng các mẹ bỉm sữa khi đọc vào sẽ phải thấy mình cần phải quyết liệt hơn nữa. Vì đây là tâm sự thật của mẹ nên có lúc mệt, mẹ dừng, em tập hợp tại đây thành một câu chuyện và xin phép mẹ được trích nguyên văn cho các mẹ cùng sẻ chia ạ:

T đã từng chải qua (tức là chuyện mâu thuẫn mẹ chồng – dâu con). Gặp phải bố mẹ chồngg tai quái. T và anh là người Bắc nhưng làm việc ở trong nam. Tình cờ quen nhau. Yêu nhau. Sống thử rồi có bầu. Dẫn nhau về quê cưới. Rồi ở lại quê luôn. Ở nhà anh ta được 3 ngày thì bố mẹ chồng bắt cất nồi cơm điện với bếp ga đi.

Nói T không có công ăn việc làm mà dùng nồi cơm điện với bếp ga thì ngang với thuê người nấu. Rơm đè nặng khổ đám đất nhà ông… Bố mẹ đẻ T có gom góp cho T được 3 chỉ vàng, nó cũng đè cổ T ra tháo khi chưa kịp ấm hơi. T mới về làm dâu, họ hàng bên nhà chồng còn chưa nhớ được hết mặt chứ đừng nói người cùng làng cùng xã.

Có hôm T đang quét ở sân. Có vài người đi qua cổng. Bà mẹ chồng ra chửi T sấp mặt luôn vì cái tội không chào… Nhà nó đi ngoài đường còn T trong sân. Sân ở nhà quê thì vừa rộng vừa dài. Không lẽ T phải canh chúng nó đi qua để chạy ra chào hay sao?…

Vâng! Còn rất nhiều việc ấu trĩ, khốn kiếp mà T muốn kể ra đây…rất rất nhiều mọi người ạ… Bố mẹ chồng thì nanh nọc ghê gớm. Thằng chồng thì nhu nhược. Và rồi cũng đến ngày T sinh con.

T sinh vào cuối tháng 4. Mẹ đẻ T đang pải ở viện chăm bà cố bị ung thư giai đoạn cuối. Đời T đã khổ còn cực. Chỉ biết trông chờ vào bà mẹ chồng. Trời mùa hè rồi mà bà mẹ chồng ngủ đến 7h chưa dậy. T phải ngồi bế con xuốt đêm vì con khóc. Kinh nghiệm chăm sóc con T chưa có. T rất hoảng sợ. Đến sáng thì T gần như lả vì vừa đau vết khâu vừa mệt vừa đói.

Chồng T ngủ như chết không hề giúp đỡ gì T. 6h sáng T có nhờ anh ta dậy cắm cơm và luộc mấy quả trứng cho T ăn. Khi A ta nấu cơm xong. A ta ra chợ mua đồ về là 7h thì bà mẹ chồng mới dậy. Đứng giữa hè nhà chu chéo, méo giật chửi T “Con môi thâm mắt trắng dã, M xúi chồng mày nấu cơm ăn riêng. Mày sợ tao ăn mất phần mất miếng”.

Cứ thế chửi T 1 ngày 4 lần từ sáng, trưa, chiều đến 10h đêm….. Chồng T lúc đó có lên tiếng nói “Con cắm cơm cho cả nhà ăn. Tại sao mẹ lại chửi nó thế” thì bà mẹ chồng tốc váy gào nào là “Tao đẻ mày rách… ra để bây giờ mày bênh nó. Không có Tao sao có mày”… rồi 1 lô 1 lốc những chuyện ngày xửa ngày xưa… “Tao nhịn ăn nuôi mày”….vân vân và vân vân.

Tất cả vẫn chưa phải là cao trào. Bởi những chuyện đó T vẫn cắn răng chịu đựng được. Đỉnh điểm của mâu thuẫn là bố chồng T không cho phơi tã của cháu ở dây phơi. Bắt mang ra hàng rào phơi. Khổ cái đời mẹ con nhà T. Là kiến nó ngửi hơi sữa. Nó bím vào tã.

Nó cắn con T còn đỏ hon hỏn. T phải bật đèn pin lên soi và bắt từng con 1. Không chịu đựng được cảnh chửi rủa, cảnh đày ải này nữa, T có nói với chồng ra xin bố mẹ cho T về ngoại chơi 1 tháng. Nhưng bố mẹ chồng nhất quyết không đồng ý vì còn đỏ hon hỏn mà về ngoại thì sợ mang tiếng làng xóm…. Dài quá T không còn sức kể tiếp….

…Mình đang làm việc, đến trưa về m sẽ lại tiếp tục viết cho mọi người đọc…

…Xin chào các mẹ đã quan tâm và gửi lời động viện đến mình. Bây giờ mình sẽ lại tiếp tục nói ra những chặng đường bi thương và đầy nước mắt mà 2 mẹ con nhà em đã phải trải qua.

…Mãi về sau này T mới biết lý do vì sao mà bố mẹ chồng lại nanh nọc với m như thế. Nguyên nhân đầu tiên là do em không có công ăn việc làm (vì em bỏ việc trong Nam để theo chồng về quê). Ông luôn gọi T là con gà mái chân chì, ăn bám vào con zai ông bà. Khi T còn mang bầu, việc chợ búa là do chồng T đảm nhận hết, anh ta đi chợ mua đồ về cho T nấu.

Cứ hôm nào anh ta mua đồ tươi về bà mẹ chồng lại đứng chống hông, đứng dạng giữa hè chửi T là con môi thâm mắt trắng giã mày đã làm được cho cái nhà này cái gì mà đòi ăn sung mặc sướng. Các bạn thử xem vào hoàn cảnh của T liệu các bạn còn nuốt nổi hay không?

Trước T sống ở trong Nam, T được 51kg nhưng khi chuyển về Bắc ở đến khi đẻ T chỉ còn được 49,5kg. Suốt thời gian mang thai ở nhà chồng T không hề tăng 1kg. Bác hàng xóm là người thấu hiểu và luôn động viên T…

…Công việc hằng ngày của T là nấu 3 bữa cơm, giặt quần áo, quét dọn sân vườn, khi rảnh T vào mở tivi xem thì bố chồng rút dây điện và giấu điều khiển tivi không cho T xem. T vào giường nằm thì mẹ chồng chửi T là nằm ườn người ra. Rồi chồng T mua 1 cái tivi khác để trong phòng ngủ của vợ chồng. Khi chồng ở nhà anh ta mở thì không sao, khi anh ta đi làm, T mon men mở thì ông dập cầu dao điện…

Ngày T ra viện đẻ, trong viện lúc đó có rất nhiều mẹ đau đẻ kêu khóc vật vã, mọi người thân phải sốc nách dìu đi đi lại lại, mẹ chồng T bĩu môi và nói “Đẻ thì ai chả đau mà kêu với khóc ngứa mắt”. T lúc đó rất đau cũng chỉ biết cắn chặt răng, ngồi im ở mép giường, bấu tay vào thành giường không dám khóc thành tiếng.

Hãi hùng chuỗi ngày mẹ chồng chăm con dâu ở cữ

Vì T đẻ vào đêm nên mẹ đẻ T chưa ra kịp, T đẻ thường chỉ bị tự rách nên khâu 4 mũi. 1h30p đêm con T chào đời. Khi các bác sĩ trao cháu cho bà ấy, và chồng bế T sang phòng nằm thì bà đặt cháu xuống giường luôn. Cháu có khóc thì bà ấy nói kệ nó, không được bế nhiều nó quen hơi rồi suốt ngày phải bế trên tay, rồi không làm được việc gì có mà bốc c… ăn.

…Thôi m không kể nữa… bởi nói ra còn rất nhiều chuyện. Nhớ lại đau lòng lắm các mẹ ạ….

Khi con m được 19 ngày tuổi m bế về ông bà ngoại.

Còn m đã xin được 1 công việc ổn định ở bệnh viện. Con m năm nay đã vào lớp 3. M cũng đã mua được 1 căn nhà cấp 4 cũ để 2 mẹ con có nơi đi về.

Chuyện mà T kể đã được 9 năm rồi các mẹ ạ. Thời gian đó T cùng quẫn lắm. Cũng bế con ra cầu tự tử nhưng nhìn nhóc ngây ngô, rồi lấy tay lau nước mắt cho mẹ, T không còn can đảm để nhảy xuống dòng sông đó nữa. T bế con về quyết tâm làm lại từ đầu.

9 năm rồi, thời gian cũng đủ lâu để nguôi ngoai đi nỗi tủi nhục. Nhưng con người T bây giờ không còn được bình thường như bao người bình thường khác nữa. T bây giờ không thích nói chuyện. Cũng không thích cười đùa nữa. T bây giờ hay bị kích động, dễ nổi nóng. Ngoài công việc đi làm hằng ngày, T chỉ thích ở trong nhà nằm ngủ. Không giao du. Không tiếp xúc. Bởi T không còn biết cách gần gũi người khác như thế nào.

Đọc xong câu chuyện của mẹ này mà em rớt nước mắt. Nhớ lại hồi đó cũng một thân một mình nuôi con mà em còn bị nhà chồng lúc nào cũng đay nghiến ăn bám chồng đó chứ! Mình mới sinh đẻ, không gởi con được cho ai chăm thì làm sao có thể đi làm, kiếm ra tiền. Sinh xong ở nhà cũng vì vậy mà trở thành một cái tội.

Mẹ chồng em thậm chí còn cố tình nấu ăn riêng để em biết ý tự lo riêng nữa kia. Giờ em đã có công việc, dư sức nuôi con nên nghĩ lại mọi chuyện còn bình tâm mà kể chứ phải như hồi đó chắc em cũng lồng lộn lên vì ức chế chịu không nổi. Thế nên từ sau kinh nghiệm của mình lần đó em rút ra được vài điều:

Thứ nhất: Dù làm mẹ, sinh đẻ, chăm con, chúng ta vẫn phải có một công việc của riêng mình để nâng cao giá trị bản thân. Đàn bà bây giờ thiếu gì người vừa đảm đương được việc nhà, việc con vừa thành công trong xã hội với những công việc mà họ yêu thích. Vậy thì tại sao mình cũng như họ mà lại không làm được?

Thật ra, làm mẹ sẽ cho mình rất nhiều ưu điểm mà người khác không thể có được. Chúng ta kiên cường hơn, mạnh mẽ hơn, có động lực tốt hơn để sẵn sàng đối phó với mọi khó khăn trước mắt.

Sinh xong cũng là lúc mà người phụ nữ bắt đầu suy nghĩ trưởng thành và sâu sắc hơn. Chính quan niệm sống thay đổi như thế này sẽ giúp rất nhiều mẹ đạt được những thành công mới trong công việc.

Giải đáp thắc mắc của các mẹ: Ở cữ làm gì để đẹp da?

Thứ hai: Đi làm để phòng khi bất trắc. Chắc chắn không ai muốn gia đình phải đến đường cùng tan đàn xẻ nghé. Nhưng chẳng may bất hòa vợ chồng dẫn đến ly hôn thì những người mẹ như chúng ta sẽ biết bám víu gì. Chính vì nghĩ đến điều này mà em quyết tâm phải có công ăn việc làm để tự sức mình nuôi được con chứ không nhờ vả ai cả.

Khi có biến cố tình cảm xảy ra, cha mẹ ly hôn đứa con vẫn còn có chỗ dựa khi tuổi còn quá nhỏ. Hơn nữa, vợ chồng có ly hôn thì con cũng cần mẹ săn sóc nhiều hơn. Do vậy, nếu mẹ không vững vàng về tài chính và mọi mặt thì chắc chắn sẽ rơi vào khủng hoảng ngay.

Thứ ba: Khi đi làm, giá trị người phụ nữ sẽ được nâng cao. Không cần biết mẹ làm văn phòng, ở công xưởng hay kinh doanh online, chỉ cần các mẹ dùng sức lao động và trí óc của mình thì sẽ càng được trân trọng hơn. Người đàn ông ra ngoài đi làm nuôi vợ con thì cũng có lúc thăng trầm.

Chính vì vậy họ cần người vợ của mình phải đủ mạnh mẽ. Ngoài ra, khi làm việc, tiếp xúc với nhiều người, học hỏi được thêm nhiều thứ các mẹ sẽ tự tin hơn về bản thân để hoàn thành tốt mọi việc từ nhà cửa, con cái đến công việc ngoài xã hội. Chồng con vì thế mà sẽ càng trân trọng mẹ hơn!

Cũng đã dài dòng rồi! Chỉ mong những lời nói nho nhỏ này sẽ giúp các mẹ sau sinh tìm được lối thoát cho mình thay vì cứ mãi quẩn quanh ở nhà và chịu đựng những mâu thuẫn mẹ chồng, con dâu.

Theo WTT

Tại sao khi xây nhà mới gia chủ hay gặp hạn?

0

Xây nhà mới gia chủ hay gặp hạn? Khôпg phải пgẫu пhiên mà lại có thôпg tin lan truyền troпg пhan gian пhư vậy
Từ thời xa xưa ông bà có câu “ Xây nhà hay gặp nạn”, ta vẫn thường nghe được ở đâu đó. Không phải hiển nhiên có câu nói đó, nó được đúc kết từ kinh nghiệm cha ông. Chính đó cũng là nỗi lo của nhiều gia chủ khi động thổ làm nhà.

Tuy nhiên vẫn có nhiều người cho rằng không tin vào điều này, suy nghĩ lại cũng không phải không có căn cứ để ông cha nói như vậy. Sự thật hiện tượng Xây nhà hay gặp nạn như thế nào, cùng nhau tìm hiểu nhé.

Hạn xây nhà mới là thế nào?
Hạn khi làm nhà có thể hiểu một cách đơn giản, trong khi hoặc sau khi xây nhà gia chủ, những người thân trong nhà gặp phải những xui xẻo, rủi ro. Công việc làm ăn không thuận lợi, tình cảm vợ chồng trục trặc, bệnh tật liên miên, thậm chí cũng có trường hợp mất mạng…

Hạn xây nhà mới
Những nạn thường gặp khi xây nhà mới
Xây nhà trên đất “chủ cũ” mà chưa xin phép
“Chủ cũ” ở đây có thể là người chủ đất đầu tiên, đó là người đi khai hoang vùng đất của bạn. Ngoài ra, có thể là ông bà tổ tiên, những người mà trước đó đã sinh sống trên mảnh đất này. Sau khi chủ cũ mất đi, được chôn cất sau vườn. Linh hồn của họ vẫn ở lại mảnh đất này để cai quản khu đất như đang còn sống.

Trường hợp khác, là mảnh đất chuẩn bị xây nhà nằm trên khu vực nghĩa địa đã bị lấp đi để lấy đất xây nhà. Mà bản thân người mua đất lại đôi khi không hề biết điều đó. Ở các trường hợp trên có thể nói: gia chủ đã xâm phạm đến người đã khuất. Giống như nhà mình đang ở mà có người lạ vào mà chưa có sự xin phép. Đặc biệt với trường hợp đất trên khu nghĩa địa, Khi thực hiện “giải phóng mặt bằng” không được ổn thỏa dung hòa thì người sống khó mà yên lòng.Chính vì thế mà những người “chủ cũ” có thể gây khó dễ cho mọi người trong gia đình đặc biệt là chủ nhà, nhẹ thì ốm đau bệnh tật, nặng thì mất mạng. Đây là trường hợp phổ biến khi nói đến gặp nạn khi xây nhà

Không hợp tuổi để xây
Lý do thường gặp nếu bạn xem phong thủy, hơn hết dẫn đến gặp hạn không mong muốn. Xét theo phương diện phong thủy, bước đầu làm nhà sẽ xem tuổi và cung mệnh của gia chủ. Nếu không may năm đó, tuổi của gia chủ bị vướng vào một trong 3 đại hạn lớn: Kim Lâu – Tam Tai – Hoang Ốc, thì sẽ hoãn lại ý định làm nhà lại.

Do trường năng lượng xung khắc
Xây nhà trên mảnh đất mà trước đó là nghĩa địa, âm khí xung quanh nhà luôn nặng nề. Điều này làm ảnh hưởng ít nhiều đến sức khỏe gia đình, khi xây nhà ở, âm dương không được cân bằng.

Chưa kể đến trường hợp, năng lượng của mảnh đất không hợp với chủ nhân mới. Khi đó, sức khỏe vốn đã yếu lại càng dễ ốm đau hơn, đặc biệt người già, trẻ nhỏ, người đang bị bệnh.

Chủ đầu tư không có kinh nghiệm
Trường hợp thực tế nhất, do kỹ sư hướng dẫn kỹ thuật không có kinh nghiệm. Dẫn đến nhà ở sẽ không đảm bảo các yếu tố cấu trúc kỹ thuật, kết cấu. Nguyên vật liệu bị cắt xén, không phù hợp, kém an toàn, khả năng chịu tải thấp. Điều này có thể khiến cả gia đình gặp phải nguy hiểm lớn khi sống trong đó.

Thêm trường hợp, khi xây nhà chủ quan, không chú ý quan tâm an toàn lao động cho bản thân. Vì thế khó tránh khỏi bị ngã, trượt , rơi từ trên xuống… Và rủi ro lúc đang xây nhà gặp này thì đều xếp vào hạn do làm nhà.

Nạn xây nhà mới kéo dài bao lâu?
Thông thường nạn làm nhà sẽ chỉ kéo dài khoảng 3 năm thì hết, tính từ thời điểm bắt đầu làm nhà. Theo quan niệm của ông bà và phong thủy nếu cố ý xây vào thời gian này, gia chủ sẽ dẫn đến những điều xui xẻo, không may.

Hạn khi xây nhà
Lý do khi xây nhà cần đảm bảo 2 yếu tố quan trọng: tuổi và hướng nhà để việc xây dựng thuận phong thủy. Xét tuổi của gia chủ cần chú ý phân tích các yếu tố như: Tam Tai, Kim Lâu, Hoang Ốc.

Cách hóa giải xây nhà mới hay gặp nạn
Thông thường hạn Tam Tai kéo dài 3 năm. Trong thời gian bị hạn này gia chủ không nên làm nhà. Tuy nhiên, nếu trường hợp gấp rút muốn hoàn thành, chúng ta vẫn có cách để tránh gặp nạn khi xây nhà.

Đối với nạn do không hợp tuổi, gia chủ có thể mượn người thân tuổi hợp làm nhà. Người được mượn tuổi sẽ thay thế chủ nhà động thổ, cúng bái tổ tiên, làm lễ nhập trạch,.Và bán lại nhà cho bạn. Cách này khá hay, có thể tránh được điều không may. Lại không trì hoãn tiến độ thi công, hoàn thiện.
Còn đối với các trường hợp gặp nạn làm nhà khác, như chưa xin phép chủ cũ. Gia chủ nên nhờ thầy phong thủy xem hướng giải quyết phù hợp. Trường hợp này sau khi đồng ý, gia chủ có thể tránh được những rủi ro không đáng có.
Nếu nguyên nhân từ việc không tuân thủ an toàn lao động, kỹ thuật xây dựng mà chẳng may nhà sập, chủ quan, rơi, ngã. Thì đó không phải là gặp nạn mà lỗi một phần do gia chủ.
Vì thế, đồng ý với quan điểm nhiều chuyên gia phong thủy, quan trọng nhất khi làm nhà vẫn cần đội ngũ tư vấn thiết kế, thi công. Đảm bảo an toàn hạng mục, thông số về kỹ thuật, vật liệu xây dựng sử dụng phải chắc chắn, an toàn.

Tuy trường hợp gặp vận hạn khi xây nhà mới khiến gia chủ vô cùng lo âu, nhưng chỉ cần làm đúng theo hóa giải về mặt phong thủy, tâm linh, khoa học đúng cách thì chuyện rủi ro sẽ rất khó xảy ra. Gia chủ hãy tìm hiểu thêm và phong thuỷ để hạn chế những rủi ro và giúp việc xây nhà mới được diễn ra thuận lợi hơn.

Bán nhà được 7 tỷ, tôi gửi ngân hàng để làm tiền dưỡng già, dại gì chia cho các con rồi lại nhìn sắc mặt chúng nó mà sống

0

Dù tuổi đã cao nhưng tôi vẫn lựa chọn bán đất lấy tiền dưỡng già, sống một mình không phụ thuộc vào con cháu.

Việc báo hiếu, chăm sóc khi cha mẹ về già là trách nghiệm và nghĩa vụ của mỗi người con. Tuy nhiên không phải cha mẹ nào cũng muốn sống nương tựa vào con cái khi về già. Một bài đăng mới đây trên Toutiao là một ví dụ điển hình. Cụ thể, người mẹ U60 chia sẻ:

Tôi thấy người ta thường nói rằng “trẻ cậy cha, già cậy con.” Tư tưởng này đã ăn sâu vào tiềm thức của nhiều người đến mức bạn bè và hàng xóm khi thấy tôi đã ngoài 60 tuổi vẫn sống một mình thì tỏ ra ngạc nhiên.

Có người thắc mắc không biết con tôi có hiếu hay không, trong khi người khác thì tò mò hỏi trực tiếp: “Em hỏi thật, tuổi này rồi sao bác không lên ở với con cháu cho vui? Mình già rồi, lúc khoẻ không sao nhưng già yếu lại cần đến con cái. Mà ở cái tuổi này thì khác gì cây đèn sắp cạn dầu đâu. Nay khỏe, mai yếu là chuyện bình thường ấy mà.”

Thế là tôi đã nói ngay: “Chẳng biết các cô nghĩ thế nào chứ tôi chưa từng có ý định sống cùng con dâu đâu. Mình có nhà của mình, ăn uống ngủ nghỉ tùy thích. Tội gì mà đi ở với con xong phải nhìn sắc mặt của chúng nó để sống?”

Mặc dù tôi bảo vậy, nhưng chắc chắn mọi người vẫn nửa tin nửa ngờ. Có khi còn cho rằng tôi đang bao che cho sự vô tâm của con cái. Nhưng thực sự tôi nghĩ vậy. Tôi sinh được hai đứa con trai. Khi các con học cấp 3, chồng tôi qua đời, để lại tôi và hai đứa trẻ. Thời điểm đó, bạn bè, người thân và cả các con đều mong muốn tôi đi thêm bước nữa vì dù sao khi con cái trưởng thành, chúng cũng sẽ rời xa gia đình để tự lập. Khi ấy, tôi sẽ sống một mình sẽ rất cô đơn.

Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Tôi không thiếu sức khỏe, cũng không cảm thấy nỗi cô đơn mỗi khi con cái đi làm xa. Đối với tôi, cuộc sống một mình mang lại sự thoải mái và tự do. Đến giờ này, các con tôi đã lập gia đình và có cuộc sống riêng. Tôi không muốn làm phiền chúng và tự thấy thoải mái với cuộc sống hiện tại.

Có lúc tôi cảm thấy buồn khi con cháu ở xa, chỉ có thể quây quần bên mẹ vào những ngày cuối tuần. Nhưng mỗi khi chúng nói đến việc đón mẹ lên thành phố, tôi luôn trả lời: “Sau này thì mẹ không biết. Còn bây giờ, mẹ chẳng thích ở với đứa nào cả. Mẹ đang sống một mình rất thảnh thơi, không khí ở quê lại trong lành. Mấy lần lên chăm cháu mẹ biết rồi, ở thành phố ngột ngạt lắm. Mẹ không hợp đâu.”

Thực sự, tôi có một nỗi lo lớn về mối quan hệ giữa mẹ và nàng dâu. Sợ rằng nếu có sự không hòa thuận, mâu thuẫn sẽ nảy sinh, và lúc ấy chỉ có con trai tôi phải đứng giữa để giải quyết. Vì lo lắng về tình hình này, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc sống chung với con cháu.

Trước đây, khi chồng còn sống, chúng tôi sở hữu một căn nhà ven đường, nếu không ở thì cho thuê, nhưng do tuổi đã lớn nên tôi không muốn quản lý nhiều và tôi quyết định rao bán. Với mức giá hợp lý, chỉ sau một tháng đã có người quan tâm và cuối cùng tôi bán với giá hơn 7 tỷ.

Khi nhận được số tiền và giao dịch hoàn tất, tôi gọi các con về để nói chuyện. Sau bữa ăn, tôi thông báo quyết định bán căn nhà và đưa số tiền vào tài khoản tiết kiệm. Tôi nói rằng khi già yếu, tôi sẽ sử dụng số tiền này để chăm sóc bản thân. Sau khi tôi qua đời, số tiền còn lại sẽ được chia đều cho cả hai con. Trước đó, cả hai đứa đều không được động vào số tiền này.

Con trai cả của tôi, nhìn thấy mẹ lo xa thì bày tỏ: “Mẹ đừng lo. Nhà là của bố mẹ, chúng con không có ý tranh giành gì cả. Ngay cả khi mẹ muốn sử dụng số tiền bán nhà để làm việc khác, chúng con cũng không can thiệp. Vì vậy, mẹ không cần hỏi ý kiến của chúng con trong việc này”.

Rất may mắn, tôi đã sinh ra hai đứa con hiểu chuyện và hỗ trợ mẹ. Mặc dù có một khoản tiền lớn nằm trên đầu, nhưng chúng không thể quên trách nhiệm của mình. Ngược lại, mọi người xung quanh khi biết tôi bán nhà đều nghĩ rằng tôi làm điều này để chia tài sản cho con cái. Tuy nhiên, khi nghe tôi nói rằng tôi đưa số tiền vào ngân hàng, mọi người đều ngạc nhiên.

“Bác ơi, em nghe nói con trai út nhà bác hiện đang thuê nhà. Bác nghĩ sao nếu cho nó một khoản tiền, giúp nó mua một căn nhà ở thành phố. Giờ này giá nhà đất cũng không quá cao, chỉ vài tỷ là có thể mua được một căn chung cư đấy mà”.

Tôi hiểu ý của mọi người nhưng tôi không hề ngây ngô đến mức chia tài sản cho các con sớm như vậy. Tôi đã có những tính toán riêng. Nếu tôi đưa cho chúng một số tiền lớn như vậy, sau này chỉ có thể phụ thuộc vào các con mà đó là điều tôi không mong muốn. Không ai biết được rằng, có một ngày chúng sẽ tiêu hết số tiền đó và rơi vào tình cảnh khó khăn. Nếu phải nuôi mẹ già và không có đồng nào dắt lưng, liệu chúng có thoải mái để chăm sóc mẹ không?

Vì vậy, càng già, tôi càng phải suy nghĩ đến những ngày sau của mình. Dù bây giờ tôi khỏe mạnh, nhưng khi già yếu, nếu phải dựa vào con cái mà còn phải chi trả tiền cho chúng, tôi nghĩ đó không phải là lựa chọn tốt. Hiện tại, lãi suất ngân hàng hàng tháng của tôi khá cao. Ngoài việc chi tiêu cho bản thân, tôi cũng có thể dành một khoản tiền nhỏ để cho các cháu. Tổng thể mọi thứ rất thoải mái. Quyết định là ở trong tay mình, mọi người đừng hỏi tại sao các con không chăm sóc theo ý, bởi vì trong thời đại này tiền bạc thường được đặt lên hàng đầu. Chúng ta đừng nên vội vàng chia tài sản cho con cái để rồi lại phải phụ thuộc vào chúng.

Biết tôi cho con gái 500 triệu mua nhà, con dâu đến cửa nói ầm ĩ: Phải đòi lại, nếu không các cháu trai sẽ không gọi vợ chồng tôi là ông bà nội nữa

0

Tôi họ Trần, năm nay tôi 65 tuổi. Tôi có 2 người con, một con trai và một con gái. Trước kia, vợ chồng tôi từng có chiều hướng hơi thiên vị, dành nhiều tâm huyết hơn cho con trai vì lúc nào cũng nghĩ con trai vất vả hơn, sau này còn có nghĩa vụ chăm sóc mình còn con gái lớn lên sẽ đi lấy chồng, có gia đình riêng rồi đa phần sẽ không thể lo cho cha mẹ được nữa.

Khi con trai tôi kết hôn, vợ chồng tôi đã bỏ ra khoảng 1,4 tỷ để mua nhà cưới, chi tiêu trước và sau đám cưới cũng khoảng khoảng 700 triệu đồng. Đến lượt con gái thì chúng tôi không còn nhiều tiền nữa, chỉ cho 2 vợ chồng con gái khoảng 350 triệu đồng làm của hồi môn.

Con gái tôi không hề bất mãn với việc chúng tôi đối xử không công bằng như vậy, con hiểu rằng anh trai sẽ có trách nhiệm với bố mẹ nhiều hơn nên con vẫn vui vẻ và giữ sự hiếu thảo. Con gái thích mua sắm trực tuyến, một số đồ dùng sinh hoạt trong nhà đều do con mua trên mạng, không chỉ mua cho gia đình mình mà còn mua cho chúng tôi.

Mỗi lần về, con gái sẽ xem xét từ trong ra ngoài nếu thấy chúng tôi thiếu thứ gì, con sẽ mua và mang đến tận nhà cho chúng tôi. Mỗi năm, con gái đều chuẩn bị quà cho chúng tôi vào dịp sinh nhật, lễ Tết, không năm nào bỏ sót. Người ta nói con gái chính là ‘chiếc áo bông nhỏ’ của bố mẹ. Cho đến giờ, tôi thấy câu nói này thật sự rất đúng, con gái luôn chu đáo, ân cần khiến tuổi già của bố mẹ ấm áp hơn nhiều.

Nói về con trai chúng tôi, tôi có chút hơi buồn vì con không được hiếu thảo cho lắm. Sau khi có cháu nội, tôi đến nhà con trai giúp chăm cháu. 3 năm chăm cháu thực sự là những ngày tháng kiệt sức nhất mà tôi từng trải qua vì tôi không chỉ chăm cháu mà còn phải giúp làm mọi việc trong nhà như dọn dẹp, giặt giũ, nấu nướng…

Không chỉ vậy, theo yêu cầu của các con, tôi còn phải đóng góp chi phí sinh hoạt. Tôi thường có thói quen ghi chép chi tiêu, có lần tôi đã thống kê chi phí ở nhà con trai, tổng cộng tiêu hết khoảng khoảng hơn 200 triệu đồng

Khi nghĩ lại, tôi thấy mình không ngại hy sinh bất cứ điều gì, nhưng con trai và con dâu lại không đối xử tốt với tôi. Đặc biệt là con dâu, nói chuyện với tôi luôn rất to tiếng, cảm giác như đang quát mắng vậy, trước mặt con dâu, tôi không dám nói to.

Chúng tôi còn chưa quá già, sức khỏe không có vấn đề gì, mà con dâu đã có thái độ như vậy. Nếu một ngày nào đó vợ chồng tôi cần chúng chăm sóc, không biết chúng sẽ cư xử thế nào?

Tôi tỉnh ngộ, không còn hy vọng con trai sẽ chăm sóc chúng tôi sau này nữa. Kể từ đó, tôi không muốn tiếp tục hỗ trợ con trai, tiền lương hưu của chúng tôi tiêu không hết thì tích lũy lại.

Chúng tôi dồn nhiều tâm huyết hơn cho con gái, dù trước đây chúng tôi thiên vị con trai hơn, nhưng con gái chưa bao giờ oán trách, đó mới là hiếu thảo thực sự, xứng đáng được chúng tôi quan tâm nhiều hơn. Vì vậy, mỗi khi gia đình con gái gặp khó khăn, chúng tôi đều cố gắng giúp đỡ, dù sao ai đối tốt với chúng tôi thì chúng tôi đối tốt lại.

Đương nhiên, việc hỗ trợ con gái chúng tôi thực hiện một cách âm thầm, không dám để con trai và con dâu biết. Vợ chồng tôi hiểu rằng, nếu con trai và con dâu biết chúng tôi chi tiền cho con gái, chắc chắn chúng sẽ làm ầm ĩ lên.

Sau tấy cả, tôi nhận ra, con nào ngoan thì mình hỗ trợ, tuổi già chỉ có thể dựa vào chính mình, ảnh minh họa, nguồn: dSD

2 tháng trước, con gái tôi muốn mua nhà

Biết con gái tôi cần tiền để mua nhà, vợ chồng tôi đã chủ động đưa cho con gái 500 triệu đồng. Lúc đầu, con gái không muốn nhận, nhưng chúng tôi kiên quyết đưa.

Chuyện này chúng tôi vẫn giấu con trai và con dâu, nhưng sau đó chồng tôi lại nói chuyện với một người họ hàng. Kết quả là người họ hàng đó về nhà kể lại, không may vợ ông ấy là người thích kể chuyện của người khác, nhanh chóng nói với con dâu tôi.

Hôm đó tôi đang ngủ trưa, con dâu đến không bấm chuông mà gõ cửa ầm ĩ. Tôi thắc mắc, tại sao con dâu hiếm khi về thăm chúng tôi mà hôm nay lại đến?

Con dâu tức giận bước vào phòng khách, vừa ngồi xuống ghế đã chỉ vào mặt tôi mắng: “Mẹ, mẹ lẩm cẩm rồi sao? Em gái mua nhà có phải mẹ cho 500 triệu không? Em gái đã lấy chồng rồi, sau này chúng con mới là người nuôi dưỡng bố mẹ, nên tiền của bố mẹ cũng phải là của chúng con. Sao mẹ lại giấu chúng con cho em gái nhiều tiền như vậy? Vợ chồng chúng con đều không đồng ý chuyện này, số tiền đó phải lấy lại, mẹ nhanh chóng hỏi em gái. Nếu họ không có tiền trả thì bảo họ viết giấy vay nợ, mỗi tháng trả dần. Nếu không, sau này con trai của con sẽ không gọi bố mẹ là ông bà nội nữa, chúng con sẽ coi bố mẹ như người ngoài”.

Tôi thực sự không biết làm thế nào mà con dâu tôi lại có gan nói ra những điều này. Con dâu về nhà tôi bao nhiêu năm nay chưa từng quan tâm đến chúng tôi, bình thường về nhà đều tay không, chưa một lần mua cho chúng tôi một bộ quần áo mới. Bây giờ con còn quá đáng hơn, định nhòm ngó tiền của chúng tôi rồi.

Tôi lập tức nói lại: “Tiền của tôi, tôi có quyền quyết định, tôi muốn tiêu thế nào thì tiêu, cô có quyền gì mà can thiệp vào. Hai vợ chồng cô nên xem lại mình, tốt với các người thế nào cũng vô ích. Con gái tôi hiếu thảo như vậy, tôi giúp đỡ một chút thì sao? Còn về chuyện chăm sóc tuổi già, chúng tôi không dám trông cậy vào hai vợ chồng cô. Hôm nay tôi nói rõ rồi”.

Trải qua bao nhiêu chuyện, tôi cũng hiểu ra nhiều điều. Thực ra, là con trai hay con gái không quan trọng, quan trọng là lòng hiếu thảo. Ai tốt với chúng tôi thì chúng tôi sẽ tốt lại, như vậy tuổi già của chúng tôi mới có thể trôi qua một cách thoải mái hơn.