Home Blog Page 3

Cuộc sống của vợ chồng tôi đảo lộn kể từ ngày tôi vô tình nhặt được em bé 15 ngày tuổi ngoài đường. Gia đình không khá giả, chồng muốn tôi gửi con vào trại trẻ nhưng tôi không đành lòng. 1 ngày nọ, một người đàn ông lạ mặt đi chiếc xe sang trọng đến ngỏ ý nhận nuôi con. Lúc nhìn vết bớt trên tay anh ta, tôi toát mồ hôi giấu con đi vội.

0

Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi tối khi tôi đang đi chợ về. Lúc đó trời nhá nhem tối, gió thổi lạnh buốt, và tôi nghe thấy tiếng khóc yếu ớt từ một góc tối bên vỉa hè. Tiếng khóc nhỏ nhưng như một lời cầu cứu không thể bỏ qua. Khi tiến lại gần, tôi giật mình khi thấy một bé gái chỉ mới vài ngày tuổi, được quấn trong một chiếc chăn mỏng. Trái tim tôi như thắt lại. Nhìn em bé nhỏ xíu, yếu ớt, tôi không thể bỏ mặc được.

Tôi vội đưa em về nhà. Chồng tôi ngay khi thấy đứa bé, đã tỏ ra lo lắng: “Chúng ta không có điều kiện nuôi thêm một đứa trẻ nữa, em biết điều đó mà. Chúng ta còn hai con nhỏ, tiền bạc thì eo hẹp. Em hãy mang nó đến trại trẻ mồ côi, để người ta lo cho nó.”

Tôi hiểu điều chồng nói, cuộc sống của chúng tôi vốn đã khó khăn. Nhưng khi nhìn vào khuôn mặt ngây thơ và vô tội của đứa bé, tôi không thể làm theo lời chồng. Tôi không biết bố mẹ đứa trẻ là ai, tại sao lại bỏ rơi nó, nhưng tôi cảm thấy có một mối liên kết kỳ lạ với em. Thế là, mặc cho những lần tranh cãi với chồng, tôi vẫn giữ em lại, chăm sóc như con ruột của mình.

Ngày qua ngày, chúng tôi dần quen với sự hiện diện của bé. Con gái tôi thậm chí còn đặt tên cho em là “Bé Thỏ”. Nhưng rồi, một biến cố xảy ra. Một buổi sáng nọ, khi tôi đang chuẩn bị bữa sáng, có tiếng gõ cửa. Bước ra mở cửa, tôi thấy một người đàn ông lạ mặt, ăn mặc lịch sự, đứng cạnh một chiếc xe hơi sang trọng. Ánh mắt anh ta đầy vẻ tìm kiếm, và sau một lúc nhìn tôi, anh ta nói: “Tôi nghe nói cô đã nhặt được một đứa bé. Tôi đến đây để xin nhận lại nó.”

Tim tôi thắt lại, cảm giác bất an bỗng dâng trào. Tại sao người này lại biết chuyện chúng tôi nhặt được bé? Tôi cố gắng giữ bình tĩnh hỏi anh ta: “Anh là ai? Tại sao lại muốn nhận nuôi con bé?”

Bé sơ sinh bị bỏ rơi gần lò gạch kèm mẩu giấy 'ai nhặt được nhờ nuôi giúp'

Người đàn ông không trả lời ngay, nhưng khi anh ta đưa tay ra, tôi bất chợt nhìn thấy một vết bớt đỏ ở cổ tay anh ta. Đó không phải là một vết bớt bình thường – nó giống hệt với vết bớt trên tay của bé Thỏ! Tim tôi đập loạn lên. Có điều gì đó không đúng.

Tôi không biết rõ người đàn ông này là ai, nhưng linh cảm mách bảo tôi phải bảo vệ đứa bé. Không cần suy nghĩ thêm, tôi vội vã nói với anh ta rằng không có đứa trẻ nào ở đây, rồi nhanh chóng đóng cửa lại. Tôi lao vào phòng, giấu con vào một góc kín trong nhà, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Từ sau hôm đó, tôi càng lo lắng hơn. Người đàn ông lạ mặt kia không phải chỉ đơn giản là muốn nhận nuôi bé Thỏ. Dường như có một bí mật nào đó phía sau câu chuyện này, và tôi quyết tâm bảo vệ con bé bằng mọi giá, dù phải đối diện với bất kỳ mối nguy hiểm nào.

Bé Thỏ giờ đây không chỉ là một đứa trẻ vô danh, mà là một phần của gia đình tôi. Tôi không biết quá khứ của con bé là gì, nhưng từ giây phút ấy, tôi biết mình sẽ làm tất cả để giữ con an toàn trong vòng tay mình.

Kể từ ngày người đàn ông lạ mặt xuất hiện, cuộc sống của gia đình tôi không còn yên ổn như trước. Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng mỗi khi ra ngoài, luôn sợ hãi ánh mắt của những người xung quanh. Hơn nữa, cái vết bớt trên tay của anh ta cứ ám ảnh tôi. Vết bớt kỳ lạ ấy, giống hệt như vết bớt trên tay bé Thỏ, làm tôi không thể ngừng suy nghĩ về mối liên kết bí ẩn giữa họ. Nhưng nếu anh ta thực sự là người thân của con bé, tại sao lại không quay lại từ trước? Tại sao phải đợi đến khi tôi nhặt được bé, mới tìm đến một cách đáng ngờ như vậy?

Tôi không dám nói chuyện này với chồng. Sau cuộc tranh cãi lần trước, tôi biết anh sẽ bảo tôi mang bé Thỏ đi, càng nhanh càng tốt. Nhưng bằng cách nào đó, trái tim tôi không cho phép mình từ bỏ bé, dù có chuyện gì xảy ra. Bé Thỏ dường như đã trở thành một phần không thể thiếu của tôi, của gia đình tôi, mặc cho hoàn cảnh khó khăn.

Một đêm nọ, khi tôi đang cho bé Thỏ ngủ, tôi nghe thấy tiếng động từ bên ngoài cửa sổ. Tôi rùng mình, cảm giác lạnh chạy dọc sống lưng. Lặng lẽ đi ra phòng khách, tôi kéo rèm cửa nhìn ra ngoài. Dưới ánh đèn đường mờ ảo, tôi nhìn thấy người đàn ông lạ mặt hôm trước, đứng lặng lẽ dựa vào chiếc xe hơi sang trọng. Anh ta không làm gì cả, chỉ đứng đó, nhưng ánh mắt anh ta lại hướng thẳng vào căn nhà của tôi.

Tôi vội vàng kéo rèm lại, tim đập mạnh. Tại sao anh ta vẫn bám theo chúng tôi? Anh ta muốn gì ở bé Thỏ? Nhiều đêm sau đó, tôi liên tục bắt gặp hình ảnh người đàn ông đó lảng vảng gần nhà, nhưng anh ta không bao giờ tiếp cận trực tiếp. Cứ như thể anh ta chỉ đang chờ đợi điều gì đó.

Một hôm, khi tôi chuẩn bị đi chợ, một bức thư lạ được nhét qua khe cửa. Trong đó, chỉ có một dòng ngắn gọn: “Hãy mang con bé trả lại cho tôi, nếu không, hậu quả sẽ rất khó lường.”

Tôi sững người. Tay tôi run rẩy, bức thư rơi xuống đất. Đến lúc này, tôi biết mình không thể tiếp tục trốn tránh hay che giấu mãi được. Tôi cần phải biết sự thật về bé Thỏ và về người đàn ông kia.

Mẹ chồng 70 tuổi suốt ngày ôm hôn cháu sơ sinh, tôi nói không được liền  viết tờ giấy dúi vào tay nhờ bác sĩ

Tôi bắt đầu tìm kiếm thông tin, hỏi thăm mọi người xung quanh về sự xuất hiện của người đàn ông đó và về những đứa trẻ bị bỏ rơi. Một ngày, tôi đến một ngôi chùa gần nơi tôi nhặt được bé Thỏ. Vị sư trụ trì ở đó, sau khi nghe câu chuyện của tôi, đã nhìn tôi bằng ánh mắt trầm ngâm: “Cô gái, có những chuyện xảy ra trong cuộc đời mà không phải ai cũng hiểu được. Đôi khi, nhân duyên giữa người và người được sắp đặt từ trước, dù người ta có cố tránh cũng không thể trốn được.”

Ông kể rằng cách đây hơn 20 năm, trong làng này từng có một gia đình giàu có, nhưng họ lại vướng vào một lời nguyền nghiệt ngã. Đứa con trai duy nhất của họ, từ khi sinh ra đã có một vết bớt kỳ lạ trên tay – giống hệt vết bớt của bé Thỏ. Đứa trẻ ấy đã mất tích khi còn rất nhỏ, không ai biết tung tích của nó. Gia đình giàu có đó đã tìm kiếm suốt nhiều năm nhưng vô vọng. Có lẽ, người đàn ông lạ mặt chính là một phần trong câu chuyện này. Và có lẽ, bé Thỏ chính là chìa khóa cho những bí ẩn chưa được giải đáp.

Nghe xong, tôi cảm thấy máu trong người như đông lại. Những mảnh ghép dần kết nối với nhau. Người đàn ông lạ mặt đó không đơn thuần chỉ là một kẻ tìm con nuôi, mà có thể là một phần của một câu chuyện còn lớn hơn nhiều, liên quan đến gia đình, đến những bí mật mà tôi chưa thể hiểu thấu.

Tôi trở về nhà, lòng trĩu nặng. Mọi thứ xung quanh tôi bỗng trở nên mơ hồ và đáng sợ. Tôi quyết định tạm thời giấu bé Thỏ ở một nơi an toàn hơn, xa khỏi ánh mắt của người đàn ông kia. Nhưng sâu thẳm trong tôi, tôi biết rằng ngày đối mặt với sự thật không còn xa. Số phận của tôi, của bé Thỏ, và cả gia đình tôi, đã bị cuốn vào một vòng xoáy khó lường mà tôi không thể tránh khỏi.

Đưa con về quê chơi, thấy bố chồng lục túi xách của mình mà phải c-ắn ră-ng lờ đi, về nhà mở ví xem, tôi hổ thẹn vô cùng

0

Tôi đành quay ra ngoài làm như không biết gì. Cũng chỉ vì tôn trọng chồng mà thôi, trong túi có vài triệu, thôi coi như biếu ông.
Tuần trước chúng tôi đưa con về quê thăm bố chồng. Mẹ chồng mất lâu rồi, mối quan hệ giữa tôi với bố chồng khá lạnh nhạt. Gần một năm qua tôi không về thăm ông vì bận con nhỏ. Ông cũng có lên chơi với cháu được một lần thôi.

Ảnh minh họa.

 

Chúng tôi về chơi 2 ngày cuối tuần. Vào buổi sáng trở lại thành phố, tôi từ dưới bếp đi lên thì tình cờ bắt gặp bố chồng đang lén lút mở túi xách của mình. Trong lòng trào dâng sự khó chịu nhưng dù sao cũng là bố của chồng, tôi không tiện vạch trần ông.

Tôi đành quay ra ngoài làm như không biết gì. Cũng chỉ vì tôn trọng chồng mà thôi, trong ví có vài triệu, thôi coi như biếu ông.

Cả quãng đường tôi bị say xe, chẳng còn tâm trí đâu mà kiểm tra túi xách. Lên đến nơi mới nhớ ra, mở ví xem mà tôi sững người phát hiện một cọc tiền lạ.

Tôi đếm được 10 triệu đồng với đủ mệnh giá tiền. Tất cả đồ đạc và tiền của tôi vẫn còn nguyên vẹn. Hóa ra sáng sớm nay bố chồng bỏ thêm tiền vào chứ không phải ông có ý đồ xấu. Vừa hổ thẹn vừa cảm kích ông.

Bố chồng không có thu nhập cố định, chồng tôi từng ngỏ ý mỗi tháng gửi thêm vài triệu cho bố thì ông lắc đầu. Ông ở quê làm thêm việc nọ việc kia kiếm tiền mưu sinh qua ngày. 10 triệu này chắc hẳn ông phải tiết kiệm khá lâu mới có được.

Đưa con về quê chơi, thấy bố chồng lục túi xách của mình mà phải cắn răng  lờ đi, về nhà mở ví xem, tôi hổ thẹn vô cùng

Tôi nghĩ ông sợ đưa tận tay thì các con sẽ từ chối, vì biết ông làm gì có tiền. Bởi vậy bố chồng mới lén lút bỏ vào túi xách của con dâu. Tôi kể lại cho chồng nghe, anh lập tức gọi về thì ông cười bảo là quà ông cho cháu, dặn chúng tôi mua đồ cho con.

Tôi rất cảm động trước tấm lòng của bố chồng. Hay là đón ông lên sống với con cháu, dù sao ông cũng chỉ còn có một mình. Nhưng tôi lại sợ xa thương gần thường, ở chung va chạm mâu thuẫn, lúc ấy lại mất tình cảm. Tôi băn khoăn quá, mong mọi người cho tôi một lời khuyên

Mới 18t tôi đã bị ép lấy chồng già gần 50, đêm tân hôn s/ợ hã/i tôi phải mặc 5 cái quần bảo hộ để trốn, ai ngờ chồng lấy 1 thứ ra tôi sáng mắt, nói lắp bắp: Anh làm gì thì làm đi…

0

Cuộc đời tôi thay đổi chóng mặt sau cái đám cưới được sắp đặt vội vàng, chẳng ai quan tâm đến cảm xúc của tôi. 18 tuổi, tôi vừa mới tốt nghiệp cấp ba, trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện học hành, thế mà chỉ sau một quyết định của bố mẹ, tôi bị gả cho một người đàn ông lớn hơn tôi gần 30 tuổi. Ông ấy là bạn làm ăn của bố tôi, nghe đâu giàu có, quyền thế. Trong mắt bố mẹ, tôi chỉ là một món hàng để trao đổi, hy sinh để gia đình tôi được sống sung túc hơn.

Ngày cưới, tôi hoang mang không biết tương lai sẽ ra sao. Bạn bè tôi còn đang vui chơi, chưa ai nghĩ đến chuyện lập gia đình, thế mà tôi đã trở thành vợ của một người đàn ông lớn tuổi mà tôi không có tình cảm. Đêm tân hôn, tôi càng hoảng sợ hơn. Chỉ nghĩ đến việc phải đối diện với người đàn ông ấy trong căn phòng kín, tôi đã run rẩy. Tôi nghĩ đến hàng ngàn cách để thoát khỏi tình huống đó. Và cuối cùng, tôi nghĩ ra một kế hoạch kỳ quặc: mặc 5 cái quần bảo hộ để “bảo vệ” mình.

Em gái Công Vinh chuẩn bị sinh con gái - 7

Khi anh ta bước vào phòng, tôi có thể cảm nhận ánh mắt của anh ấy nhìn tôi, nhưng không phải là ánh mắt thèm thuồng như tôi lo sợ, mà là ánh mắt… đầy sự cảm thông và hiền lành. Anh ấy không vội vàng, không áp lực tôi. Trái tim tôi đập thình thịch khi anh ấy nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh giường. Tôi cứ tưởng mọi chuyện sẽ diễn ra như trong phim, nhưng không ngờ anh ấy lại lấy ra… một quyển sách.

Đó là một quyển sách về tâm lý học, về sự hiểu biết và tôn trọng đối phương trong hôn nhân. Anh ấy nhẹ nhàng nói: “Anh biết em chưa sẵn sàng. Chúng ta có thể nói chuyện, đọc sách, làm quen nhau trước khi tiến xa hơn. Em không cần phải sợ hãi hay chịu đựng điều gì mà em không muốn.”

Tôi sửng sốt nhìn anh ấy. Cả đêm hôm đó, chúng tôi ngồi nói chuyện về cuộc sống, ước mơ và mong muốn. Anh ấy không hề tỏ ra nóng vội hay ép buộc. Tôi không biết từ lúc nào, sự sợ hãi trong tôi tan biến, và thay vào đó là sự cảm thông, sự thấu hiểu mà tôi chưa từng nghĩ tới.

Có thể là hình ảnh về 2 người và đám cưới

Lúc đầu, tôi mặc 5 cái quần để trốn tránh anh ấy, nhưng sau đêm ấy, tôi nhận ra, anh không phải là kẻ thù hay người đàn ông đáng sợ mà tôi tưởng tượng. Thay vì sợ hãi, tôi bắt đầu thấy anh ấy là một người đàn ông chân thành, biết lắng nghe và tôn trọng tôi. Tôi lắp bắp: “Anh… làm gì thì làm đi.” Nhưng không phải là trong sợ hãi, mà là trong sự tin tưởng rằng anh ấy sẽ không bao giờ làm tổn thương tôi.

Đó là khởi đầu cho một mối quan hệ mà tôi không bao giờ ngờ tới.

Hà Nội cháy lớn ở bệnh viện: Quá k::inh kh::ủng…

0

Theo thông tin trên báo An Ninh Thủ Đô, khoảng 21h11 ngày 10-10, nhân viên bệnh viện Bệnh viện Đa khoa Đức Giang, số 54 phố Trường Lâm, phường Đức Giang, quận Long Biên phát hiện xảy cháy khu nhà khung thép mái tôn chứa đồ thuộc Bệnh viện đã nhanh chóng hô hoán chữa cháy, thoát nạn.
Hà Nội: Cháy lớn ở dãy nhà thuốc bên trong Bệnh viện Đa khoa Đức Giang, lửa bốc lên nhanh, bao trùm nhiều ki-ốt - Ảnh 1Hiện trường vụ hỏa hoạn. Ảnh: VietNamNet.

Chỉ trong thời gian ngắn ngọn lửa bốc lên nhanh, bao trùm khu nhà dài hàng chục mét được sử dụng làm kho chứa đồ của bệnh viện.

 

Theo VietNamNet, nhận được tin báo, nhiều xe chữa cháy cùng hàng chục cán bộ, chiến sĩ thuộc Đội Cảnh sát PCCC&CNCH Công an quận Long Biên và Phòng Cảnh sát PCCC&CNCH Công an TP Hà Nội đã tới hiện trường để cứu hộ, dập lửa.

Hà Nội: Cháy lớn ở dãy nhà thuốc bên trong Bệnh viện Đa khoa Đức Giang, lửa bốc lên nhanh, bao trùm nhiều ki-ốt - Ảnh 2Lực lượng chức năng tham gia chữa cháy. Ảnh: An Ninh Thủ Đô.
Lãnh đạo UBND phường Đức Giang thông tin, khu vực xảy ra cháy là nơi chứa vật tư y tế, thuốc và nhà ăn của bệnh viện. Đến 21h45, ngọn lửa đã được khống chế, Cảnh sát PCCC&CNCH vẫn túc trực ở hiện trường để dập tàn, tránh cháy lại.
Hà Nội: Cháy lớn ở dãy nhà thuốc bên trong Bệnh viện Đa khoa Đức Giang, lửa bốc lên nhanh, bao trùm nhiều ki-ốt - Ảnh 3Đến 21h45, ngọn lửa đã được khống chế. Ảnh: An Ninh Thủ Đô.
Bước đầu không ghi nhận thương vong về người. Hiện chưa thể thống kê chi tiết thiệt hại về tài sản. Nguyên nhân vụ việc đang được điều tra.

Thương Tín giờ như ‘ngọn đèn cạn dầu’, 68 t/uổi đi không vững vẫn xiêu vẹo lên thành phố kiếm việc làm thuê vì ‘không xu dính túi’

0

Tình cảnh hiện tại của Thương Tín vô cùng khó khăn.

Mới đây, kênh TikTok chính thức của nghệ sĩ Thương Tín đăng tải đoạn video ghi cảnh ông vào TP.HCM tìm việc làm. Trong clip, nam nghệ sĩ đi lại liêu xiêu, phải chống gậy, gương mặt hốc hác, tiều tụy. Trên tay ông còn vết thương do bất cẩn bị té cách đây không lâu.

Ngày 10/10, nhạc sĩ Tô Hiếu xác nhận với Znews, anh chính là người đăng tải clip trên. Cũng trong clip này, Tô Hiếu đưa Thương Tín đi thăm lại căn phòng trước đây mà nam nghệ sĩ đã ở, hiện đang được sửa chữa cho khang trang hơn. Tô Hiếu cũng hỏi thăm sức khoẻ và vết tiêm trên tay đàn anh.

Nhạc sĩ Tố Hiếu cho biết thêm, Thương Tín lặn lội từ quê lên thành phố tìm việc làm do cuộc sống khó khăn quá. Dù được Tô Hiếu giải thích, nhưng nam nghệ sĩ vẫn kiên quyết muốn đi làm vì đã cạn tiền, không thể trang trải sinh hoạt.

Thấy sức khỏe của Thương Tín yếu, đi còn không vững, Tô Hiếu khuyên ông về quê để có người thân chăm sóc. Anh biếu nam nghệ sĩ ít tiền tiêu và hứa sẽ kết nối cho ông đi làm nếu có show phù hợp. Nghe vậy, Thương Tín mới yên tâm ra về.

Thương Tín đã cạn tiền, 68 tuổi đi không vững vẫn xiêu vẹo lên thành phố kiếm việc làm thuê- Ảnh 1.

 

Tình cảnh hiện tại của Thương Tín rất khó khăn

Được biết, sau khi chia tay vợ kém tuổi, Thương Tín sống trong căn phòng khoảng 8 m2 ở nhà mẹ ruột, và được em gái chăm sóc. Ông hiện rất mong gặp con gái vì đã cắt đứt liên lạc với vợ nên không được gặp con.

Hàng ngày, Thương Tín chỉ ngủ hoặc quanh quẩn trong nhà, buồn quá thì ra hiên ngồi võng. Do ít ra ngoài, nên tinh thần của nghệ sĩ không mấy tích cực.

Thương Tín tên thật là Bùi Thương Tín, khởi nghiệp từ gánh hát cải lương nhưng được biết đến nhiều hơn ở lĩnh vực điện ảnh. Ông là tài tử đình đám bậc nhất trong thập kỷ 1980-1990.

Thương Tín đã cạn tiền, 68 tuổi đi không vững vẫn xiêu vẹo lên thành phố kiếm việc làm thuê- Ảnh 2.

Thương Tín từng là tài tử đình đám trên màn ảnh

Những vai diễn của Thương Tín như thiếu tá Lưu Kỳ Vọng trong Ván bài lật ngửa, tướng cướp Bạch Hải Đường trong SBC, Sáu Tâm trong Biệt động Sài Gòn, Tám Thương trong Chiến trường chia nửa vầng trăng… đã lưu dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả.

Tuy nhiên, vì những sai lầm thời tuổi trẻ, Thương Tín khi về già phải sống cảnh cô đơn, nghèo khó và chật vật chiến đấu với bệnh tật.

Thống kê mới nhất về cơn bão thế kỉ Milton: Càn quét kh:ủ;ng kh:i:ếp, nghe số người th:i;ệt m:ạ’ng khiến ai cũng rơi nước mắt

0

Tính đến rạng sáng 10.10 (giờ Mỹ), bão Milton đã suy yếu thành cấp 1. Mưa lớn khiến nhiều khu vực ở bang Florida bị ngập, trong khi hơn 2 triệu hộ dân tiểu bang mất điện.

Đài ABC News đưa tin bão Milton đã hạ thành cấp 1, với sức gió khoảng 144 km/giờ. Bão di chuyển theo hướng đông và đông bắc, mỗi giờ đi khoảng 25 km. Cảnh báo lũ quét vẫn được duy trì ở nhiều khu vực phía trung tây tiểu bang Florida.

Tại thành phố St. Petersburg, phần mái sân bóng chày Tropicana Field đã biến mất sau khi bão Milton quét qua khu vực. Video được công bố cho thấy phần mái sân bóng trơ khung. Cũng tại thành phố này, cơ quan chức năng đã phải tạm dừng cung cấp nước uống, sau khi một đường ống nước chính bị vỡ. Một cần cẩu tại công trường ở St. Petersburg đổ sập vào ngày 9.10, chưa ghi nhận thương vong.

Bão Milton suy yếu thành cấp 1, 2 người thiệt mạng- Ảnh 1.

Ô tô bị ngập ở khu Brandon, hạt Hillsborough của Florida ngày 9.10

ẢNH: AFP

Khu vực sân bay Albert Whitted ở St. Petersburg ghi nhận lượng mưa đạt hơn 457 mm sau khi bão Milton đổ bộ, trong khi sân bay quốc tế Tampa có lượng mưa 252 mm. Giới chức hạt St. Lucie ở Florida thông báo ít nhất 2 người thiệt mạng và nhiều người được đưa đến bệnh viện sau khi những cơn lốc xoáy xuất hiện trước thời điểm bão Milton đổ bộ, Đài NBC News đưa tin.

 

Thị trưởng thành phố Gulfport (phía tây Florida) Sam Henderson cho biết người dân bắt đầu thấy “ánh sáng cuối đường hầm” khi bão Milton di chuyển về phía đông.

Dự báo hậu quả bão Milton sau khi đổ bộ ra sao?

“Điều tồi tệ nhất đã qua, gió đang yếu dần, chúng ta vẫn có những cơn gió giật mạnh, nhưng chúng ta đang bắt đầu nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm”, ông nói, nêu thêm đây là lần ông chứng kiến những cơn gió mạnh nhất kể từ khi đến Florida.

Đến đêm ngày 9.10, vài tiếng sau khi bão đổ bộ, tâm bão Milton đã di chuyển khỏi thành phố Tampa và hướng về thành phố Orlando, Florida. Cơn bão đã khiến hơn 2 triệu căn nhà ở bang Florida mất điện. Lực lượng cứu hộ tại Tampa phải tạm dừng các hoạt động khẩn cấp cho đến khi tình hình cải thiện, trong bối cảnh sức gió ở nơi này vượt hơn 160 km/giờ.

Tôi bầu tháng thứ 8 nhờ chồng rửa hộ mâm bát mà bị mẹ chồng mắng t/é t/á/t, tôi chạy vào phòng lấy ngay tờ giấy, nói đúng 12 từ rồi bỏ về nhà đ/ẻ

0

Bầu bí tháng thứ 8 bụng đã vượt mặt nên đi lại rất khó khăn, ăn cơm xong tôi nhờ chồng bê giúp mâm bát ra bồn để rửa thì mẹ chồng nhìn thấy mắng con dâu vuốt mặt không kịp.

Sau kết hôn tôi sống với nhà chồng trên cùng một mảnh đất, nhưng không chung nhà. Bố mẹ chồng xây cho vợ chồng tôi 1 căn nhà nhỏ ngay cạnh nhà ông bà, chỉ cách nhau cái sân. Bố chồng tôi bảo mẹ chồng tôi khá kỹ tính cho nên ở riêng để tránh va chạm, mẹ chồng nàng dâu đỡ xích mích vì những điều nhỏ nhặt.

Cuộc sống làm dâu của tôi cũng dễ thở vì ở gần bố mẹ chồng nhưng vẫn có sự riêng tư, vợ chồng tôi lại ăn riêng nên rất thoải mái. Sau cưới nửa năm tôi cấn bầu. Chuyện không có gì đáng nói khi tôi mang thai đến tháng thứ 8. Càng về cuối thai kỳ, tôi càng cảm thấy nặng nề, khó chịu. Em bé phát triển tốt, tôi cũng tăng tới tận 20kg nên rất ì ạch. Không những thế lại còn thường xuyên bị chuột rút.

Tối hôm ấy hai vợ chồng ăn cơm xong, tôi vẫn nhận rửa bát như mọi khi dù đang bầu bí. Nhưng vì ngồi ăn cơm lâu, lúc đứng lên chân bị tê bì, bụng lại khệ nệ nên tôi nhờ chồng bê mâm bát xuống bếp để lát tôi rửa. Ai ngờ đúng lúc đấy mẹ chồng sang chơi chứng kiến cảnh đó, chưa hiểu đâu đuôi ra sao bà chạy vội đến giành mâm bát trên tay con trai, quay sang con dâu mắng té tát:
– Ăn xong cứ ngồi đấy để cho chồng phải đi rửa bát. Loại vợ như này chỉ có vứt đi. Rửa mấy cái bát thì có gì đâu mà làm mình làm mẩy cậy mình bầu bí. Đúng là sướng quen cái thân rồi!

 

Mẹ chồng tôi còn nói một tràng giang đại hải những câu khó nghe nữa mà tôi không thể nhớ được, tai tôi lùng bùng và bỗng cảm thấy hoang mang không biết mình đã sai ở đâu. Tôi đang bầu bí mệt mỏi nhờ chồng hỗ trợ việc nhà là sai sao? Trong khi đó chồng tôi đứng im, cũng không kịp phản ứng gì hay bênh vợ câu nào.

Mắng tôi chán chê, bà quay sang mắng chồng tôi chiều hư vợ. Đàn ông con trai đi rửa bát khác nào mặc váy.

Sau phút bất ngờ, tôi trấn tĩnh đi lại trước mặt mẹ chồng, nhìn thẳng vào mắt bà hỏi một câu:

– Mẹ cũng từng mang bầu, sao mẹ cay nghiệt với con vậy?

Lúc này thì đến lượt mẹ chồng tôi bất ngờ. Từ ngày về làm dâu tôi chưa bao giờ phản ứng với bố mẹ chồng, luôn gọi dạ bảo vâng. Nay thấy tôi phản ứng, có lẽ bà cũng chưa chuẩn bị tinh thần cho tình huống này. Có chút bối rối, bà quay ra mắng chồng tôi thêm vài câu rồi đi về bên nhà phàn nàn với bố chồng, tôi ở bên này cũng vẫn nghe thấy tiếng bà.

 

Thừa thắng xông lên, tôi quyết định từ giờ sẽ đào tạo chồng một số việc giúp vợ bầu để cho mẹ chồng quen mắt với hình ảnh con trai làm việc nhà. Nếu không đến lúc tôi ở cữ sẽ chỉ khổ thêm mà thôi. Chị em gợi ý giúp tôi 1 số việc chồng có thể làm giúp vợ bầu để tôi bắt đầu “sự nghiệp dạy chồng” nhé!

Những việc chồng có thể làm để hỗ trợ vợ trong thời kỳ mang thai

– Giúp vợ việc nhà

Những công việc nhà trước đây có thể là phần việc độc quyền của vợ nhưng khi vợ có bầu các anh chồng nên có ý thức biết giúp đỡ vợ. Mỗi ngày bụng bầu càng trở nên khệ nệ nên không thể đảm nhiệm được tất cả công việc đó.

– Tham gia lớp học tiền sản cùng vợ

Việc chăm sóc con sau này không chỉ của một mình vợ, bạn hãy là người cùng cô ấy chăm sóc, nuôi dưỡng đứa con yêu. Tham gia lớp học tiền sản sẽ giúp bạn có thêm nhiều kiến thức về thai kỳ, về việc chăm sóc con,… Nhất là những ngày đầu khi vợ mới sinh, bạn sẽ chủ động trong chăm sóc cả vợ và con.

– Sắp xếp thời gian cùng vợ đi khám sức khỏe thai kỳ


Việc giành thời gian đi thăm khám cùng vợ trước tiên và quan trọng nhất là cho vợ thấy rằng bạn đang ở với cô ấy, cùng cô ấy trải qua tất cả các cung bậc cảm xúc, cả hạnh phúc và khó khăn trong thời kỳ mang thai.

– Cùng chuẩn bị đồ cho con yêu

Công việc chuẩn bị đồ cho bé con cũng thật gian nan vì có quá nhiều đồ cần mua. Nhưng hãy cảm thấy vui vẻ và thật ý nghĩa vô cùng khi cùng vợ sắm sửa đồ dùng, đón con chào đời. Các chồng sẽ trở thành một vệ sĩ “xịn” để tháp tùng vợ và con đi mọi nơi, đến mọi chỗ.

– Xoa bóp, massage toàn thân cho vợ

Trong suốt quá trình mang thai, vợ bạn sẽ không chỉ gặp các vấn đề về tâm sinh lý, mà còn thường xuyên gặp phải tình trạng đau nhức mỏi toàn thân, chuột rút,… nhất là những tháng cuối thai kỳ. Các anh chồng hãy thường xuyên xoa bóp, massage cho vợ để vợ cảm thấy thư giãn, dễ chịu hơn.

Vợ mất sớm, tôi gà trống nuôi con 5 năm sau thì đi bước nữa. Thấy vợ 2 yêu thương con tôi cũng yên tâm đi làm xa nhà. 1 lần trở về không báo trước, tôi bàng hoàng khi thấy đứa con…

0

Cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn từ khi vợ qua đời. Cô ấy ra đi đột ngột sau một cơn bạo bệnh, để lại tôi và đứa con trai nhỏ mới chỉ 4 tuổi. Nhìn đứa con ngây thơ vẫn chưa hiểu chuyện, tôi thấy lòng mình như bị xé nát. Những ngày đầu sau khi vợ mất, tôi gần như chìm trong cảm giác trống rỗng, cố gắng xoay sở với công việc và chăm sóc con nhỏ. Gia đình và bạn bè thấy tôi vất vả nên động viên tôi đi bước nữa, bảo rằng một mình nuôi con sẽ rất cực, và có thêm người phụ nữ trong nhà sẽ giúp tôi vơi bớt gánh nặng.

Ban đầu, tôi không nghĩ đến chuyện tái hôn. Trong lòng tôi vẫn chỉ có hình bóng của vợ quá cố, và tôi sợ rằng việc đưa người phụ nữ khác vào cuộc đời mình sẽ làm xáo trộn cuộc sống của con trai. Nhưng rồi thời gian trôi qua, áp lực công việc cùng việc chăm con khiến tôi bắt đầu suy nghĩ lại. Con trai tôi cần có một người mẹ để yêu thương và chăm sóc, và tôi cần một người để sẻ chia cuộc sống.

Vợ mất sớm, rồi một hôm tấm ảnh trên bàn thờ bị đổ để lộ bức thư - Kênh Sao

 

Một năm sau ngày vợ mất, tôi gặp Lan – người phụ nữ hơn tôi vài tuổi và đã từng có một đời chồng. Cô không có con, và hiện đang sống một mình sau khi ly hôn. Lan là một người phụ nữ hiểu chuyện, biết cách quan tâm và chăm sóc người khác. Điều quan trọng hơn cả là cô tỏ ra rất yêu thương và lo lắng cho con trai tôi. Những ngày đầu quen nhau, cô thường xuyên ghé thăm nhà, chơi đùa với thằng bé và giúp tôi chăm sóc nó. Nhìn con trai dần cởi mở và thân thiết với Lan, tôi cảm thấy yên tâm phần nào.

Sau một thời gian suy nghĩ, tôi quyết định tiến tới hôn nhân với Lan. Chúng tôi tổ chức một buổi lễ cưới nhỏ, không quá phô trương, chỉ có người thân và bạn bè thân thiết tham dự. Tôi nghĩ rằng mình đã đưa ra quyết định đúng đắn, vì Lan tỏ ra là một người vợ tốt và một người mẹ kế yêu thương con trai tôi hết mực. Cô chăm sóc nó, đưa đón đi học và luôn quan tâm đến từng bữa ăn, giấc ngủ của nó. Thấy con trai vui vẻ, tôi dần yên tâm để đi làm xa, tập trung vào công việc kiếm tiền lo cho gia đình.

Tuy nhiên, một ngày nọ, trong một lần đi công tác xa nhà, tôi quyết định về thăm nhà mà không báo trước để tạo bất ngờ cho vợ và con trai. Lòng tôi rộn ràng khi nghĩ đến cảnh con trai sẽ reo lên vui sướng khi thấy bố về, còn Lan chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên. Nhưng ngay khi bước vào nhà, tôi đã cảm nhận được điều gì đó không ổn. Ngôi nhà im lặng đến lạ thường, không có tiếng cười đùa quen thuộc của con trai hay tiếng nói chuyện của vợ.

Tôi bước vào phòng khách, và cảnh tượng trước mắt khiến tôi như chết đứng. Con trai tôi đang ngồi co ro trong góc nhà, khuôn mặt đẫm nước mắt. Trên người thằng bé đầy những vết thâm tím, và trong tay Lan là một chiếc roi da. Cô đang quát mắng nó, giọng đầy giận dữ.

“Cô đã nói bao nhiêu lần là phải nghe lời, tại sao lại không nghe?

Tôi không thể tin vào mắt mình. Người phụ nữ hiền dịu, luôn tỏ ra yêu thương con tôi, giờ đây đang trở thành một kẻ t-àn nh-ẫn đến vậy. Tôi lao tới, giằng lấy chiếc r\oi từ tay Lan và ôm chặt con trai vào lòng. Thằng bé run rẩy, nước mắt lăn dài trên má.

“Em đang làm cái gì vậy? Tại sao em lại đối xử với con như thế?” – Tôi hét lên trong cơn tức giận.

Lan sững sờ, gương mặt biến sắc. Cô lúng túng giải thích rằng thằng bé không nghe lời, nghịch ngợm và cần phải dạy dỗ. Nhưng tôi biết, những vết thương trên người con trai không phải chỉ là kết quả của một lần nghịch ngợm. Cô đã giấu tôi mọi thứ, tạo ra vỏ bọc hoàn hảo trước mặt tôi để rồi khi tôi không có mặt, con trai tôi phải chịu đựng những trận đòn roi.

Nuôi con chồng ăn học tử tế, ngày con thành đạt trở về báo hiếu tôi bằng câu đau thấu tim này-2

Trái tim tôi như bị bóp nghẹt. Tôi đã quá tin tưởng và giao phó cuộc sống của con mình cho một người không xứng đáng. Cảnh tượng đó khiến tôi nhận ra mình đã phạm sai lầm lớn. Tôi ôm con trai thật chặt, tự nhủ rằng từ giờ trở đi, tôi sẽ không để ai làm tổn thương con mình thêm một lần nào nữa.

Cả đêm đó, tôi không thể ngủ. Hình ảnh con trai run rẩy và những vết thương trên người nó cứ ám ảnh tôi. Tôi biết rằng mọi thứ sẽ không còn như trước nữa. Người phụ nữ mà tôi từng tin tưởng đã lộ rõ bản chất, và giờ đây, tôi chỉ còn cách bảo vệ con mình bằng mọi giá.

Tôi vừa đau đ-ẻ, 2 bà nội ngoại tất bật gọi xe rồi đưa tôi vào viện, còn chồng đến nơi thấy tôi đang nằm thì mặc kệ rồi bỏ đi chơi gái. Nửa đêm khi con chào đời, nghe cuộc điện thoại tôi chạy vào thì ng-ớ ng-ườ-i khi thấy cả nhà đang khóc rưng rức bên tấm khăn trắng 👇

0

Dù tôi muốn ly hôn chồng nhưng tôi mới sinh con, nhìn con mới đẻ đã không có cha bên cạnh, tôi thật sự rất đau lòng. Giờ tôi phải làm sao đây?

Tôi mới sinh con đầu lòng được mấy ngày. Trời thương nên con sinh ra khỏe mạnh, ngoan ngoãn. Nhưng tôi đang có nỗi khổ tâm chẳng biết nói cùng ai.

Ngày vợ sinh con ở bệnh viện, ai cũng có chồng ở bên túc trục ngày đêm. Tôi ban đầu nghĩ chắc chồng mình cũng như thế, vì xúc động khi có con đầu lòng nên sẽ ở bên suốt để chăm sóc vợ con. Nào ngờ, ngày tôi mới sinh nằm viện, chồng tôi đã bỏ đi đòi về nhà ngủ cho bằng được.

Anh lấy cớ công ty có việc đột xuất, phải làm xuyên đêm nên không thể ở lại với. Tôi mới sinh nên muốn chồng ở bên, nài nỉ anh ở lại với mẹ con tôi. Nhưng chồng tôi nói có mẹ chồng và mẹ vợ ở đây rồi, anh ở lại cũng chẳng giúp thêm được gì. Anh còn nói ở bệnh viện khó ngủ, anh thấy mệt mỏi.

Tôi nghe mà đắng lòng, nghĩ chỉ khi vợ sinh đẻ thì mới biết chồng có thể vô tâm đến nhường nào. Không thể giữ chồng ở lại, tôi đành một mình tủi thân cả đêm. Đến khuya hôm đó, tôi bất ngờ nhận được điện thoại của chị hàng xóm. Tôi và chị vốn thân thiết với nhau, nên chị hỏi han tôi và con vài câu. Sau đó, chị nói một tin khiến tôi choáng váng muốn ngất. Chị nói lúc nãy nhìn thấy chồng tôi dẫn về nhà một người phụ nữ lạ.

Chồng bỏ vợ mới sinh con nằm viện để về nhà ngủ, nửa đêm nghe cuộc gọi của chị hàng xóm mà tôi choáng váng - Ảnh 1
Chị nói lúc nãy nhìn thấy chồng tôi dẫn về nhà một người phụ nữ lạ – Ảnh minh họa: Internet
Tôi trong lòng như có lửa đốt, gọi điện về cho chồng thì không ai bắt máy. Chồng tôi đến trưa hôm sau mới đi thăm vợ con. Sau một đêm suy nghĩ, tôi đã quyết định sẽ ly hôn chồng nếu anh thật sự phản bội vợ. Tôi hỏi anh về người phụ nữ đêm qua anh dẫn về nhà. Chồng tôi ban đầu chối bay chối biến. Tôi muốn ép anh phải nói ra sự thật nên nói có người chụp được hình của anh và nhân tình, anh có muốn tôi up lên mạng không? Chồng tôi nghe thế thì hoảng hồn, đành phải nói hết sự thật.

Anh kể người phụ nữ kia là cô bạn thân ngày trước, tôi cũng chẳng biết mặt huống hồ là chị hàng xóm. Dạo trước, cô ta bị thất tình nên tìm đến chồng tôi than thở. Chồng tôi mủi lòng nên nhiều lần nói chuyện, thậm chí là hẹn nhau đi chơi. Đến đêm tôi sinh thì cô ta bất ngờ gọi cho chồng tôi nói là vừa bị người ta đánh ghen, giờ không biết đi đâu vì rất sợ hãi. Chồng tôi thấy thế bèn đưa cô ta về nhà để ở tạm. Đến sáng ra thì anh dẫn cô ta về nhà. Anh thề thốt rằng không hề làm gì có lỗi với vợ.

Tôi thật sự không thể cho qua chuyện này dễ dàng. Chồng đưa một cô bạn thân về nhà ở, bỏ vợ con ở bệnh viện. Chồng tôi chẳng xem tôi là gì, chắc chắn mối quan hệ giữa anh và cô bạn kia có gì đó mờ ám! Dù tôi muốn ly hôn chồng nhưng tôi mới sinh con, nhìn con mới đẻ đã không có cha bên cạnh, tôi thật sự rất đau lòng. Giờ tôi phải làm sao đây?

VỪA XONG TẠI LONG BIÊN – HÀ NỘI: 1 NHÀ ĂN BỆNH VIỆN BỖNG HÓA TRO TÀN TRONG PHÚT MỐT

0

Theo ghi nhận đây là ở Bệnh Viện Đa khoa Đức Giang, cụ thể là kho chứa vật tư và nhà ăn của bệnh viện. Mong là không có thiệt hại về người

🙏

 

Có thể là hình ảnh về ngọn lửa

Có thể là hình ảnh về 4 người và ngọn lửa

 

Có thể là hình ảnh về 1 người, ngọn lửa, xe scooter và pháo hoa

Có thể là hình ảnh về 1 người và ngọn lửa