Nhìn quả mướp trên đầu giường, tôi thắc mắc thì nhận được câu trả lời vô duyên của chồng.
Tôi và chồng là thanh mai trúc mã với nhau nên hiểu tính nhau lắm. Khi yêu nhau, chúng tôi thường nhận được sự ngưỡng mộ từ bạn bè. Nhưng cưới về rồi, tôi mới hay lão có quá nhiều tật xấu.
Nói về lười biếng, nếu chồng tôi nhận số 2 thì chắc chẳng ai dám nhận số một. Tôi không biết những người đàn ông khác thế nào, chứ chồng tôi đi làm về là nằm ườn xem ti vi, nghịch điện thoại đợi vợ gọi thì xuống ăn cơm. Đến mức con trai 5 tuổi vẫn hay gọi bố nó là “ông chúa” vì độ lười vô đối.
Hồi mới cưới, tôi và lão cứ cãi nhau hoài vì chuyện này. Tôi muốn chồng phụ giúp việc nhà cửa, lão thì cứ khẳng định đó là việc đàn bà. Khi sinh con trai, vợ chồng tôi còn suýt ly hôn vì lão gần như chẳng bao giờ chịu phụ tôi chăm con. Tôi giận quá, mách bố mẹ chồng mấy lần nhưng vẫn đâu vào đó.
Khi yêu nhau, chúng tôi thường nhận được sự ngưỡng mộ từ bạn bè. (Ảnh minh họa)
Còn độ vô duyên thì chồng tôi cũng vô đối lắm. Lão luôn tự nhận mình thẳng tính nhưng sự thật là vô duyên vì đụng gì nói đó mà không suy nghĩ. Chẳng hạn như đi chơi gặp cô nào “cá sấu” là lão lại bĩu môi chê bai. Tôi nhắc nhiều lần, lão vẫn cứ giữ cái tính đáng ghét đó. Hay đến nhà ai được đãi cơm, ngon dở gì thì cứ im miệng ăn đi, đằng này lão cứ vô tư khen chê, đánh giá.
Vài lần như thế, bạn bè tôi chẳng thèm mời tôi đến nhà chơi nữa vì ghét chồng tôi. Thế có tức không chứ? Mới đầu tôi còn tranh cãi với hi vọng chồng sẽ sửa đổi. Nhưng sau thì tôi nghĩ lại, ừ thì chồng mình có lười thật, có vô trách nhiệm thật nhưng chưa đến nỗi đánh vợ, chưa giấu tiền bạc, chưa gái gú, vậy cũng tạm chấp nhận được.
Hiện tại tôi mới sinh con thứ 2 được 7 tháng. Vì cả hai đứa tôi đều cho bú mẹ hoàn toàn nên ngực tôi chẳng còn săn gọn như trước nữa. Là phụ nữ, chắc ai cũng sẽ hiểu cái cảm giác đứng trước gương nhìn thân thể mình không còn được như hồi con gái mà buồn. Đi trên đường gặp cô gái nào có bộ ngực săn chắc mơn mởn là tôi thích lắm. Nhìn lại ngực mình, đến tôi còn chán huống chi chồng.
Tôi tức đến mức muốn gom đồ lão vứt ra đường cho hả giận. (Ảnh minh họa)
Hai tháng trước, chồng tôi đem về một tuýp thuốc lạ bảo tôi thoa vào ngực. Tôi hỏi thuốc gì, lão nói thuốc nở ngực. Lần đó vợ chồng tôi cãi nhau một trận tưng bừng khói lửa. Tôi vẫn đang cho con bú mà lão đã chê bai vợ như thế rồi, sau này sẽ còn đối xử với tôi ra sao?
Thấy tôi không chịu dùng thuốc, lão tỏ ra khó chịu lắm nhưng cũng không bắt ép vợ nữa. Thế mà cách đây một tuần, đêm nào tôi cũng thấy lạ khi chồng đem một quả mướp để ngay trên đầu giường ngủ. Mấy ngày đầu tiên mướp còn nhỏ, sau thì quả nào quả đó thật to. Tôi bực quá hỏi lão đi ngủ mà đem mướp vào giường làm gì?
Mọi người biết lão trả lời thế nào không? “Anh muốn nhắc nhở em thôi. Sau này ngực em cũng sẽ giống mấy quả mướp này đấy. Nên biết điều thì dùng thuốc anh đem về đi”. Tôi nghe mà choáng váng.
Đấy, lão đâu có thôi cái ý định kia. Tôi tức đến mức muốn gom đồ lão vứt ra đường cho hả giận. Vợ mới sinh con, con còn bú mẹ mà cứ suy nghĩ mấy chuyện đâu đâu. Đang ở cữ mà cứ thế này thì tôi phát điên mất.