Home Blog Page 2

Các cụ dạy: “Đàn ông sợ mài, đàn bà sợ ngâm”, mài với ngâm là gì?

0

Người xưα đã truyền lại một câu rất hαy. Đó là “Đàn ông sợ mài, đàn bà sợ ngâm”. Vậy đó là nỗi sợ nàσ?

Cổ nhân từ hàng ngàn nằm về trước đã truyền lại những câu rất hαy chσ cσn cháu củα mình. Ví dụ như câu: “Đàn ông sợ mài, đàn bà sợ ngâm” vẫn còn được lưu truyền đến tận ngày hôm nαy.

“Đàn ông sợ mài” có nghĩα là gì?

Từ “mài” trσng câu này có nghĩα là quấn quýt triền miên. Câu này có nghĩα là đàn ông dù cứng rắn đến mấy cũng sợ phụ nữ “mài giũα”, tỉ tê, rồi sẽ mềm lòng.

1

Người đàn ông cô đơn lâu ngày, một khi gặp được người đàn ông quαn tâm, lσ lắng hỏi hαn, trái tim củα αnh ấy sẽ dần tαn rα và rung động theσ thời giαn. Nhưng một khi người này quấn lấy αnh tα cả ngày lẫn đêm, mαng đến chσ αnh tα sự ấm áp dịu dàng thì dù là tảng đá cũng dần dần bị tαn chảy mà thôi.

Thực tế, cσn người là động vật sống theσ xã hội, rất cần tình cảm và sự ấm áp, rất sợ cô đơn. Vì vậy, khi được phụ nữ quαn tâm, quấn quýt, đàn ông. Chính vì thế, một khi người khác giới tiến đến và chσ αnh tα hơi ấm sẽ khiến αnh tα dần mềm lòng và rung động. Trường hợp này còn đặc biệt có tác dụng với người đàn ông sinh rα trσng giα đình không hòα thuận, thiếu sự ấm áp.

Điều này trσng hôn nhân là vô cùng đáng sợ. Nhiều người đàn ông tuy đã có giα đình nhưng vẫn bị sức quyến rũ củα gái lạ làm chσ nghiêng ngả. Vậy làm thế nàσ để phòng tránh? Thực tế chσ thấy, để đối đầu và có thể miễn nhiễm với cám dỗ, điều duy nhất chúng tα có thể làm chính là cắt đứt sự “đeσ bám” củα người khác càng sớm càng tốt.

2

Tại sασ nói “Đàn bà sợ ngâm”?

Trσng cuộc sống, phụ nữ hαy lụy tình, khi yêu αi rồi, họ ại khó có thể độc lập trσng cuộc sống. Nếu như người phụ nữ cô đơn lâu ngày, một khi gặp được người đàn ông quαn tâm, lσ lắng hỏi hαn, trái tim củα cô ấy sẽ dần tαn rα và rung động theσ thời giαn. Nếu sσ với đàn ông, phụ nữ sẽ chú trọng đến cảm tính hơn. Một khi cảm nhận được sự chân thành, trân trọng họ sẽ dễ dàng bị rung động.

Đây cũng là nguyên nhân khiến một số phụ nữ có giα đình rồi nhưng vẫn phải lòng người khác. Tất nhiên, bên cạnh sự chân thành thì những người phụ nữ vẫn cần người đàn ông phải có tinh thần trách nhiệm, để cô ấy nghĩ αnh tα là một người đáng để dựα dẫm. Đây chính là một yếu tố quαn trọng trσng hôn nhân, giúp giữ lửα hạnh phúc và duy trì mái ấm giα đình.

Có thể nói, câu “Đàn ông sợ mài, đàn bà sợ ngâm” chσ đến nαy vẫn còn giữ được nguyên giá trị và được nhiều người thαm khảσ.

Nguồn: https://phunutoday.vn/cac-cu-day-dan-ong-so-mai-dan-ba-so-ngam-doc-xong-se-hieu-ve-tam-ly-con-nguoi-d340627.html

Sau vụ 11 học sinh ăn 2 gói mì tôm chan cơm ở Lào Cai: Khởi tố, tạm giam nguyên hiệu trưởng

0

Công an tỉnh Lào Cai đã khởi tố vụ án hình sự, khởi tố, bắt bị can để tạm giam đối với ông Trần Ngọc Hà – nguyên Hiệu trưởng Trường PTDTBT Tiểu học Hoàng Thu Phố 1, xã Hoàng Thu Phố, huyện Bắc Hà về tội “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ”.

Báo Tiền Phong ngày 23/10 đưa thông tin với tiêu đề: “Sau vụ 11 học sinh ăn 2 gói mì tôm chan cơm ở Lào Cai: Khởi tố, tạm giam nguyên hiệu trưởng” cùng nội dung như sau:

Cụ thể, chiều 23/10, nguồn tin cho biết, Phòng Cảnh sát kinh tế, Công an tỉnh Lào Cai đã chủ trì phối hợp cùng Công an huyện Bắc Hà tống đạt quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can và thực hiện lệnh bắt bị can để tạm giam đối với ông Trần Ngọc Hà (SN 1977, trú tại thôn Na Lang, xã Tà Chải, huyện Bắc Hà), nguyên Hiệu trưởng Trường PTDTBT Tiểu học Hoàng Thu Phố 1, xã Hoàng Thu Phố, huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai để điều tra về tội “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ”.

Các quyết định và lệnh trên đã được Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Lào Cai phê chuẩn.

Qua tài liệu thu thập được, bước đầu xác định, từ năm 2022 – 2023, Trần Ngọc Hà đã chỉ đạo rút kinh phí chính sách hỗ trợ cho học sinh theo Nghị định 116/2016/NĐ-CP ngày 18/7/2016 của Chính phủ, với số tiền 765.264.000 đồng. Trong tổng số tiền nêu trên, Trần Ngọc Hà đã chi sai và chiếm đoạt 52.538.200 đồng.

Cùng ngày, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh đã tiến hành khám xét nơi ở của bị can Trần Ngọc Hà tại xã Tà Chải, huyện Bắc Hà.

Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh tiếp tục phối hợp cùng Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh điều tra, mở rộng để xử lý theo đúng quy định của pháp luật.

Trước đó, như Tiền Phong đưa tin, tháng 12/2023, tại trường Phổ thông dân tộc bán trú Tiểu học Hoàng Thu Phố 1, xã Hoàng Thu Phố, huyện Bắc Hà có tình trạng “bất thường bữa ăn học sinh bán trú, 11 học sinh ăn 2 gói mì tôm chan cơm”.

Sau khi báo chí đăng tải, tỉnh Lào Cai đã vào cuộc chỉ đạo điều tra, làm rõ những bất cập xảy ra tại trường học này. Sau vụ việc, ông Trần Ngọc Hà – Hiệu trưởng Trường phổ thông dân tộc bán trú (PTDTBT) tiểu học Hoàng Thu Phố 1 đã nộp đơn xin từ chức. Vị hiệu trưởng tự nhận trách nhiệm bản thân trong công tác lãnh đạo, chỉ đạo điều hành, dẫn đến dư luận không tốt trong xã hội.

Tiếp đến, báo Lao Động ngày 23/10 cũng có bài đăng với thông tin: “Bắt giam nguyên hiệu trưởng vụ học sinh ăn mì tôm chan cơm”. Nội dung được báo đưa như sau:

Ngày 23.10, thông tin từ Phòng Cảnh sát kinh tế, Công an tỉnh Lào Cai, đơn vị đã phối hợp cùng Công an huyện Bắc Hà ra quyết định khởi tố vụ án hình sự, và thực hiện lệnh bắt tạm giam đối với ông Trần Ngọc Hà (SN 1977, trú xã Tà Chải, huyện Bắc Hà), nguyên Hiệu trưởng trường PTDTBT TH Hoàng Thu Phố 1 (huyện Bắc Hà) để điều tra về tội “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ”.

Qua điều tra xác định, từ năm 2022 – 2023, ông Trần Ngọc Hà đã chỉ đạo rút kinh phí chính sách hỗ trợ cho học sinh số tiền hơn 765 triệu đồng. Trong tổng số tiền nêu trên, ông Hà đã chi sai và chiếm đoạt hơn 52 triệu đồng.

Do đó, lực lượng chức năng tỉnh Lào Cai đã tiến hành khám xét nơi ở của bị can Trần Ngọc Hà tại xã Tài Chải, huyện Bắc Hà.

Hiện, Công an tỉnh Lào Cai đang điều tra, mở rộng vụ án để xử lý theo đúng quy định của pháp luật.

Trước đó, Báo Lao Động đăng tải bài viết về bữa ăn bán trú của 178 học sinh Trường PTDT bán trú Tiểu học Hoàng Thu Phố 1 không đảm bảo chất lượng. Hình ảnh mỗi mâm ăn có 11 đứa trẻ tranh nhau 2 gói mì tôm nấu loãng chan với cơm. Dù trên bảng thực đơn và công khai tài chính có ghi rõ, 178 học sinh bán trú được hưởng chế độ ăn sáng mỗi em 1 gói mì tôm và 1 quả trứng.

Thịt cá không đủ đã đành, ngay cả những thứ rẻ tiền như rau cho học sinh ăn thì cũng thối rữa, hư hỏng. Nhiều em học sinh được huy động xuống bếp để nhặt bỏ phần rau thối, những thứ ăn được cũng chẳng còn lại là bao.

Tình trạng này không chỉ ghi nhận trong thời gian ngắn, mà thường xuyên xuất hiện.

Tháng 5.2024, do những sai phạm nêu trên, Huyện ủy Bắc Hà quyết định thi hành kỷ luật ông Trần Ngọc Hà bằng hình thức khai trừ Đảng.

Nguồn : https://sohuutritue.net.vn/sau-vu-11-hoc-sinh-an-2-goi-mi-tom-chan-com-o-lao-cai-khoi-to-tam-giam-nguyen-hieu-truong-d245368.html

Đàn bà thì khoe chồng, đàn ông thì giấu vợ

0

Rất nhiều phụ nữ Việt Nam hiện nay cho rằng lấy được một người chồng yêu thương và chăm sóc cho họ là thành công lớn nhất của cuộc đời mình. Mà thành công thì phải khoe.

Trên Facebook của tôi có 5000 người bạn, nam có, nữ có, nhiều nhất là các bạn sinh viên và các quý ông, quý bà ở độ tuổi của tôi. Theo dõi Facebook của các quý ông, quý bà, tôi nhận ra một điều rằng hầu hết các quý bà có gia đình, chồng con thì đều hỉ hả khoe chồng, khoe con. Trong khi đó, ngược lại các quý ông chỉ toàn đăng hình mình, cùng lắm có thêm cả ảnh con, còn ảnh vợ thì giấu tiệt và ít khi nhắc đến vợ.

Tất nhiên cũng có ngoại lệ là có quý bà không nhắc gì đến chồng con, như chính tôi đây chẳng hạn. Và cũng có các quý ông ngày nào không nhắc đến vợ con thì không chịu được. Nhưng đây chỉ là số ít.


Vậy tại sao đàn bà lại khoe chồng con? Bản năng của người phụ nữ là thích hư vinh và những lời khen. Trên facebook hầu như tấm hình chồng con nào mà phụ nữ đăng cũng được các phụ nữ khác vào khen ngợi, ví dụ như chồng bạn đẹp trai, phong độ quá, con bạn xinh đẹp, thông minh quá.

Dù nhiều khi người khen mà trong lòng lại có suy nghĩ ngược lại. Bản chất của phụ nữ là thích nói ngọt và họ thích khen qua khen lại cho toại lòng nhau. Mình khen quý bà này thì hôm sau đến lượt quý bà này khen mình. Đó là tâm lý thường thấy của phụ nữ.

Đặc biệt những người phụ nữ có chồng thành đạt, biết chiều chuộng, chăm sóc vợ thì nhất định người phụ nữ ấy phải la toáng cho cả thế giới biết là tôi đang hạnh phúc. Phụ nữ là những người không bao giờ che giấu được hạnh phúc. Cứ nhìn một cô gái đang yêu, một người vợ viên mãn bên chồng con, chúng ta sẽ thấy ở họ tỏa ra một thứ ánh sáng rạng ngời như kiểu cả – thế – giới – hãy – biết – đến – hạnh – phúc – của – tôi. Những người phụ nữ ấy vui sướng post từng bó hoa, món quà, trang sức, đồ gia dụng… mà chồng mua và cảm thấy cuộc đời này là thật tuyệt vời.

Cái nhìn của xã hội Việt Nam hiện tại về người phụ nữ cũng là cái nhìn khá phiến diện. Nhiều người vẫn mang những tư tưởng xưa cũ cho rằng một người phụ nữ thành công và hoàn hảo, phải là người có chồng con viên mãn. Họ cho rằng công danh, sự nghiệp bên ngoài hãy để dành cho người chồng. Rất nhiều phụ nữ Việt Nam hiện nay còn mang tư tưởng này. Họ cho rằng lấy được một người chồng yêu thương và chăm sóc cho họ là thành công lớn nhất của cuộc đời mình. Mà thành công thì phải khoe.

Điều kỳ lạ là khi tôi vào Facebook của những ông chồng đang làm vợ hạnh phúc ấy thì hầu như tôi không thấy họ nhắc gì đến vợ con. (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, có một điều kỳ lạ là khi tôi vào Facebook của những ông chồng đang làm vợ hạnh phúc ấy thì hầu như tôi không thấy họ nhắc gì đến vợ con, hoặc nếu có thì chỉ nhắc đến con. Tại sao vậy? Khoe vợ đâu phải là việc gì xấu mà sao có rất ít quý ông khoe vợ.

Trên Facebook các quý ông không khoe vợ, thì thường khoe công việc, chiếc laptop mới mua, chiếc điện thoại mới sắm, cuộc nhậu bên bàn tiệc… Họ luôn tỏ ra họ đàn ông, phong độ và… có chút cô đơn. Trên Facebook của họ cũng có nhiều cô gái, nhiều bạn trai. Họ cũng giao du rất rộng, nhưng thường đăng tấm ảnh ngồi một mình, tay cầm điếu thuốc.

Có nhiều lý do để đàn ông không nhắc đến vợ con trên Facebook. Có thể họ muốn tỏ ra là người cứng rắn, mạnh mẽ, không lụy tình nhi nữ thường tình. Họ muốn tỏ ra mình là người tập trung cho sự nghiệp, tập trung vào việc kiếm tiền nuôi vợ con. Họ cho rằng đàn ông mà nhắc đến vợ con là yếu đuối, tầm thường. Chí lớn của người đàn ông là phải ở những sự việc lớn lao, mang tầm vóc xã hội. Còn gia đình chỉ là nơi để nghỉ ngơi, thư giãn sau những mệt mỏi bên ngoài, cho nên không đáng được nhắc đến trên Facebook.

Cũng có những người đàn ông kín đáo, không muốn nhắc đến đời tư. Nếu vợ quý ông đó đẹp, tài giỏi thì họ có thể khoe. Song nếu ngược lại thì tôi đảm bảo là không bao giờ họ nhắc đến, vì đụng chạm đến lòng tự ái của đàn ông trước mặt những người đàn ông khác.

Đặc biệt, đàn ông Việt Nam rất hiếm ai khoe vợ xấu hay già trước tuổi, mà chỉ khoe vợ trẻ và đẹp. Nếu không may, vợ anh ta là một phụ nữ xấu và già trước tuổi thì bạn có thể tin chắc là họ chẳng bao giờ cho ảnh vợ lên Facebook mình. Có lẽ chính vì vậy mà Tổng thống Pháp Emmanuel Macron mới trở thành thần tượng của phụ nữ Việt Nam khi yêu và lấy một người vợ “dừ” hơn ông đến 24 tuổi.


Đàn bà là một sinh vật mê cái đẹp, còn đàn ông là một sinh vật mê đàn bà đẹp và thích sở hữu nhiều thứ. Vì vậy cũng có trường hợp các quý ông không bao giờ nhắc đến vợ con vì còn muốn tỏ ra độc thân và cô đơn. Giả vờ độc thân và cô đơn là để dễ tán tỉnh những phụ nữ khác.

Nhiều phụ nữ nhìn vào Facebook của người đàn ông rất khó đoán xem quý ông ấy đã có vợ hay chưa nếu như chỉ thông qua những biểu hiện trên Facebook. Nhiều người phụ nữ đã lầm tưởng rằng người đàn ông đang tán tỉnh họ là chưa có gia đình. Có một câu nói phổ biến trong giới đàn ông là: “Làm đàn ông chỉ có cơi nới thêm chứ không bớt” để giải thích cho chuyện ngoại tình của đàn ông.

Nhìn chung lại, đàn ông và đàn bà là hai kiểu người khác nhau, nên biểu hiện tính cách trên Facebook cũng khác nhau. Đàn bà thì khoe chồng, đàn ông thì giấu vợ là điều thường thấy ngày nay trên Facebook và điều này luôn tồn tại như là một nghịch lý trên mạng xã hội.

Vậy bạn là đàn bà hay đàn ông? Bạn khoe chồng con hay giấu vợ con trên Facebook?

Nguồn : https://baohatinh.vn/dan-ba-thi-khoe-chong-dan-ong-thi-giau-vo-post134236.html

Đừng chỉ biết mỗi vàng, thứ này đang tăng trong im lặng mà cả thế giới đều ‘khát khao gom’, giá sắp chạm đỉnh chưa từng có

0

Trong khi người dân sốt sắng lo đầu tư vào vàng thì có một thứ giá trị không kém đang âm thầm tăng giá, người am hiểu vẫn gom tất tay để hưởng lợi từ nó.

Trong khi giá vàng liên tục lập kỷ lục mới, kim loại quý này cũng đang tăng giá. Một chuyên gia phân tích và dự đoán mức giá sẽ lên tới 40 USD/ounce vào cuối năm 2024 vì nguồn cung không đáp ứng đủ nhu cầu.

Vậy thứ kim loại quý này là gì? Đó chính là bạc.

Mặc dù vàng là kim loại quý được biết đến nhiều nhất, nhưng bạc cũng rất phổ biến đối với các nhà giao dịch. Giống như vàng, bạc đóng vai trò là vật lưu trữ giá trị. Nó rẻ hơn vàng nên nhiều nhà đầu tư vẫn gom mua để đợi sinh lời.

Nguồn tài nguyên bạc cũng có hạn và với sự phát triển của nền kinh tế toàn cầu, nhu cầu về bạc ngày càng tăng qua từng năm, trong khi nguồn cung tương đối ổn định nên có giá trị đầu tư cao và hiệu suất của nó đôi khi vượt trội so với cổ phiếu và các loại tài sản khác.

Các xu hướng gần đây cho thấy một đợt tăng giá lớn của giá bạc đang diễn ra và mặc dù nó có thể chưa bắt đầu trong thời gian ngắn nhưng có vẻ như một giai đoạn tăng tốc có thể xảy ra vào năm 2025.

Nhiều nhà đầu tư “chuyển” từ thị trường vàng sang thị trường bạc, mua thấp bán cao để hưởng chênh lệch giá.

Cũng theo nhà sáng lập Peter Spina của trang web cung cấp giá vàng GoldSeek.com mới đây cho biết, bạc về cơ bản hiện cũng có đầy đủ các yếu tố cho một đợt tăng giá.

Ông nói với MarketWatch: “Khi giá vàng tăng cao lên mức kỷ lục mới, áp lực mua bạc sẽ tăng lên. Năm nay cũng là năm thứ tư thiếu hụt nguồn cung”. Viện Bạc dự báo tổng nguồn cung bạc toàn cầu năm 2024 đạt gần 1,004 tỷ ounce, thấp hơn so với tổng nhu cầu là 1,219 tỷ ounce.

Đầu tuần này, giá bạc tương lai tháng 12 tăng 66,1 cent, tương đương 2% lên mức 33,895 USD/ounce trên Comex. Theo dữ liệu thị trường Dow Jones, giá bạc đang hướng đến mức cao nhất kể từ ngày 29/11/2012. Giá bạc đã tăng khoảng 41% từ đầu năm đến nay.

Ông Spina cho biết kim loại quan trọng với ngành công nghiệp này sẽ được nhiều nhà đầu tư chú ý hơn. Vì thế, giá bạc có thể vượt 40 USD/ounce trong tương lai gần, có thể là trước khi kết thúc năm 2024.

Điều đó sẽ đưa giá bạc tương lai tiến gần hơn đến mức cao nhất mọi thời đại từng được thiết lập vào ngày 17/1/1980 với mức giá 48,70 USD/ounce. Thậm chí giá bạc nhảy vọt lên mức kỷ lục 50,36 USD/ounce vào ngày tiếp theo.

Giá vàng đang liên tục lập đỉnh mới và điều đó khiến bạc “trông có vẻ rẻ”. Vàng tháng 12 đạt mức 2.736,40 USD/ounce trong ngày 21/10.

Chuyên gia Spina cho biết bạc đã làm nản lòng nhiều nhà đầu tư trong thời gian dài. Cổ phiếu vàng và bạc cũng tương tự. Nhưng ông cho rằng giai đoạn gây thất vọng đó đã qua đi.

Dù dự báo giá bạc tăng cao, chuyên gia cho biết sẽ có một số đợt giảm giá và biến động sẽ rất lớn.

Vì vậy, khi đầu tư, các nhà đầu tư nên chọn các kênh hợp pháp và chính thức cũng như lựa chọn các công cụ đầu tư phù hợp dựa trên tình trạng tài chính và khả năng chấp nhận rủi ro của bản thân. Nếu bạn chọn các công cụ giao dịch có đòn bẩy như hợp đồng tương lai và quyền chọn, nhà đầu tư nên kiểm soát vị thế của mình

Nguồn : https://ngoisao.vn/theo-dong-su-kien/kien-thuc/dung-chi-biet-moi-vang-thu-nay-dang-tang-trong-im-lang-ma-ca-the-gioi-deu-khat-khao-gom-gia-sap-cham-dinh-chua-tung-co-437029.htm

Mẹ báo tin vợ kh::ó đ::ẻ đến b::ệnh vi::ện ngay nhưng bồ gạ ở lại làm thêm ‘nh:;áy’ nữa. Chồng v::ui vẻ ở lại bỏ mặc vợ đa::u đ::ớn trong việ:;n để rồi 30 phút sau nhận tin s::é::t đ::á:;nh

0

Biết vợ khó đẻ nhưng bồ gạ ở lại làm thêm ‘nháy’ nữa tôi vui vẻ ở lại bỏ mặc vợ đau đớn trong viện để rồi phải khóc hết nước mắt và đối diện với tòa án lương tâm cả đời.

Từ ngày gặp Huệ tôi như say nắng em. Huệ trẻ đẹp và vô cùng nóng bỏng dù đã qu 1 đời chồng rồi. Huệ cũng biết tôi là người đã có gia đình nên lúc đầu em giữ khoảng cách lắm. Nhưng chẳng hiểu vì sao chúng tôi lại đến với nhau bất chấp tất cả dù biết trước cuộc tình vụng trộm này chẳng đi tới đâu, nó còn khiến tôi mất đi tất cả nhưng tôi vẫn muốn cặp với Huệ. Cứ thế chúng tôi giấu diếm mọi người, bí mật qua lại với nhau không ai hay.

Thời điểm tôi quen Huệ, thì vợ tôi đang mang thai đứa thứ 2 rồi. Nhiều lúc hôn lên bụng vợ mà nói dối yêu vợ nhất và chỉ có vợ thôi tôi lại thấy mình hèn và có lỗi với vợ quá. Nhiều lúc dặn lòng sẽ từ bỏ Huệ để về bên vợ con nhưng có lẽ lý trí không thắng nổi con tim. Mỗi lần ở bên Huệ là tôi quên đi tất cả và nhiều lúc nghĩ liều rằng có đánh đổi vợ với Huệ tôi cũng sẽ làm.

Cứ thế tôi và Huệ gặp nhau trong nhà nghỉ 1 nhiều. Lắm khi làm “chuyện đó” xong, Huệ nũng nịu với tôi đòi danh phận, em không muốn làm người tình bí ẩn nữa. Ậm ừ với Huệ tôi không biết phải làm sao với 2 người phụ nữ mình đang yêu. Bỏ Huệ về bên vợ tôi không đành mà bỏ vợ theo Huệ thì tôi có lỗi và mang tiếng cả đời này mất. Vợ tôi là cô gái hiền lành, đảm đang, yêu tôi với 1 tình yêu chân thành cô ấy không xứng đáng bị tôi ruồng bỏ nhưng…

Tình yêu, Phản bội vợ, Hạnh phúc gia đình, Tâm sự

Huệ lại kéo tay và nài nỉ ở lại với em và làm thêm “1 nháy” nữa (ảnh minh họa)

Thế rồi 1 ngày nọ đang ở trong nhà nghỉ âu yếm với Huệ thì mẹ tôi gọi điện. Phải đến cuộc gọi thứ 8 tôi mới nhấc máy vì đang dở cuộc vui. Vừa alo được cái mẹ đã nói như hét vào tai tôi: “Anh có vào viện với vợ ngay không, con Trà (vợ tôi) nó khó đẻ lắm”. Dạ vâng với mẹ, tôi định dậy mặc đồ vào viện nhưng Huệ lại kéo tay và nài nỉ ở lại với em và làm thêm “1 nháy” nữa. Ngần ngừ 1 lúc tôi đồng ý và tiếp tục cuộc vui với Huệ thêm hơn tiếng đồng hồ nữa.

Vui vẻ chán chê với bồ, tôi mặc đồ đi vợ và dặn Huệ hôm nay đừng nhắn tin gọi điện vì có gia đình ở bên. Lái xe đến viện vợ sinh, tôi lần hỏi được vợ đang ở phòng đẻ. Chạy vội đến đó xem vợ đã sinh được hay chưa thì vừa đến nơi đã thấy mẹ tôi và mẹ vợ nhìn nhau khóc hết nước mắt. Linh tính có chuyện chẳng lành tôi nắm chặt tay mẹ mình hỏi tình hình vợ sao rồi.

– Mẹ à, vợ con sinh rồi chứ? Vợ và con con khỏe chứ mẹ?

– Mày đi đâu, đi đâu hả Hải (tên tôi)? Tao gọi mày từ bao giờ mà giờ mày mới vác mặt đến. Mày có biết vì sinh con cái Trà đã mất rồi không? Trước khi nó mất, nó vẫn cố gọi tên mày và hỏi tao sao mày chưa tới. Mày có biết lúc đó con bé đau khổ thế nào không hả con?

– Sao ạ, vợ con mất ạ. Không thể, không thể có chuyện như thế được. Con bận chút việc nên đến trễ, vợ con không thể đi như thế được

Tình yêu, Phản bội vợ, Hạnh phúc gia đình, Tâm sự

Chẳng lẽ trong lúc tôi ở bên Huệ thì vợ… (ảnh minh họa)

Không tin vào những gì mẹ nói, tôi đẩy cửa phòng đẻ vào nhìn vợ. Nhưng không người vợ đã được y tá phủ khăn trắng kín mặt hết rồi. Vợ đang ngủ hay đã chết mà giọt nước mắt đau đớn vẫn còn vương trên mí mắt của cô ấy thế kia. Tiến sát gần vợ, tôi cầm tay vợ lên hôn rối rít nhưng không tay vợ lạnh toát và không có bất kỳ phản ứng gì khi tôi gào khóc gọi tên cô ấy. Bất lực vì không đánh thức được vợ dậy, tôi khóc, khóc nấc lên vì đã mất vợ.

Buổi chiều hôm đó đưa vợ về nhà lo ma chạy, tôi cứ nhìn vợ rồi lại nhìn đứa con mới sinh mẹ đang bế trên tay mà bật khóc nức nở. Tại tôi, tại tôi mà vợ mới chết phải không? Nếu như tôi về ngay với vợ, biết đâu sức mạnh của tình yêu sẽ khiến vợ vượt qua cái chết? Có lẽ vợ tôi đã cố chờ, chờ tôi đến nhưng rốt cuộc lúc ấy tôi lại ở bên Huệ phản bội tình yêu của vợ.

Nhìn lên di ảnh vợ, thấy cô ấy mỉm cười mà tim tôi đau nhói. Nếu như tôi không đi gái, không bỏ rơi mẹ con cô ấy trong lúc nguy kịch thì mọi chuyện sẽ không đến mức thậm tệ này. Người ta bảo tình yêu sẽ giúp con người vượt lên khỏi số mệnh, cái chết nhưng tôi đã phụ vợ, đã gián tiếp giết vợ rồi. Không biết mai này con trai tôi lớn lên biết chuyện nó hận và chấp nhận 1 người bố tồi tệ như thế này không? Giờ tôi chỉ ước giá như thời gian quay lại tôi sẽ không cặp bồ, yêu thương vợ con thì có lẽ ngày hôm nay là tiếng cười chứ không phải chìm đắm trong nước mắt và u buồn thế này.

Thương cô gái c/â/m m/ồ c/ô/i phải nhặt rác để ăn, tôi tặc lưỡi đưa về làm vợ. Ngày vào viện s/i/nh con, em thốt lên một câu mà tôi r/ù/ng m/ì/nh

0

Cả nhà đang vui mừng chào đón thiên thần nhỏ, bỗng vợ thốt lên một câu khiến ai cũng giật mình.

Hơn 30 tuổ.i trong khi bạn bè cũng trang lứa đã ổn định gia thất thì Phong vẫn lận đận trong đường tình duyên của mình. Thú thật nhìn bố mẹ già yếu mà vẫn chưa an lòng khi mình cưới vợ thì Phong cũng cảm thấy bất hiếu vô cùng. Thật ra thì anh khao khát cưới vợ lắm, thế nhưng xã hội bây giờ phải có tiề.n thì mới mong cưới được vợ. Phong sinh ra trong gia đình nghèo khó, từ nhỏ anh đã phải nghỉ học để đi làm đủ thứ việc lặt vặt kiế.m tiề.n phụ giúp bố mẹ.

Không có bằng cấp nên Phong chọn nghề chạy xe ôm. Dù biết rõ công việc này vất vả mà thu nhập chẳng được bao nhiêu, nhưng Phong cũng đành phải cố gắng. Nói về chuyện vợ con thì thương con trai mẹ Phong cũng nhờ người mai mối. Vậy nhưng khi nghe nói đến việc anh là xe ôm thì con nhà người ta chạy hết.

– Phải àm sao đây? Cứ thế này thì mày sẽ ế đến già mà không có vợ con à? Bố mẹ chế.t sao nhắm mắt được.

– Mẹ đừng lo lắm, chắc do duyên số cả rồi. Chắc chắn con sẽ cố gắng cưới về cho mẹ một nàng dâu tốt.

Nói thì nói vậy cho bố mẹ an tâm chứ thật ra Phong cũng chẳng biết phải kiếm vợ ở đâu. Thế rồi cho đến một ngày thì hôm đó đứng bắt khách cả ngày chưa được đồng nào nên 10 giờ đêm Phong vẫn cố lang thang xem có vớt vát được đồng nào không. Đúng cái lúc đi qau bờ sông thì Phong thấy một cô gái lấm lem đang nhặt rác để ăn. Không suy nghĩ nhiều Phong tiến lại rồi hỏi lớn.

– Này, có đói thì mua gì mà ăn. Sao đi ăn rác thế kia à? Thức ăn ở đấy người ta vứt hết rồi.

Nói rồi Phong đưa cho cô gái 20 ngàn còn lại trong ví mình. Vậy nhưng những lần sau thì Phong vẫn thấy cô gái ấy đi bới rác. Thấy anh cứ cho tiề.n cô gái thì mấy người sống xung quanh đó nói.

Ảnh minh họa: Internet– Con bé đó bị câm không nói được đâu. Số nó cũng tội, cha mẹ đều chế.t cả rồi nên giờ sống một mình. Không nhặt rác thì lấy gì mà ăn. Mọi người cũng muốn giúp nhưng ai cũng khó khăn cả đâu thể giúp mãi được.

Nghe đến đó thì Phong thấy thương cho cô gái câm kia vô cùng, tối hôm đó anh chở cô gái bất hạnh đi ăn bát cháo vì nghĩ chắc là nhặt rác cả ngày không được ăn gì.

– Bố mẹ mất cả rồi sao? Giờ em đã biết đi đâu chưa?

Cô gái rớm nước mắt lắc đầu, lúc đó ý nghĩ lóe lên trong Phong là anh sẽ cưới cô gái câm ấy về làm vợ mình.

– Nếu cô chưa có nhà…vậy cô có đồng ý về nhà tôi sống không? Tôi chưa vợ nên sẽ cưới cô làm vợ…cô đồng ý không?

Cô gái gật đầu đồng ý, lúc đầu Phong vẫn lo lắng vì sợ mẹ mình phản đối. Thế nhưng khi nghe hoàn cảnh của cô gái câm thì bà lại gật đầu, tắm rửa thay quần áo mới nên cô gái câm nhìn cũng rất xinh xắn. Vì không biết tên nên Phong đặt cho cô vợ mới của mình là Tâm, vì anh luôn tâm niệm rằng một ngày nào đó mình sẽ làm được cho Tâm hạnh phúc.

Từ khi có Tâm trong căn nhà thì Phong thấy vui vẻ lắm, anh không còn đi làm đêm nữa mà chạy xe xong là về nhà với vợ ngay. Và rồi tổ ấm của Phong thêm tiếng hạnh phúc khi mà Tâm có thai. Lúc đó vì quá sung sướng nên Phong nhấc bổng vợ lên. Thời gian mang bầu thì Phong chăm vợ vô cùng chu đáo, Tâm không nói được nên chỉ biết ôm chồng rớt nước mắt cảm ơn anh.

Sau 9 tháng bụng mang dạ chửa thì Tâm sinh cho Phong một b.é tra.i kháu khỉnh. Và rồi trong giây phút đó thì Phong choáng váng khi nghe cô vợ câm mình thốt lên…

– Con trai của chúng ta, nó thật tuyệt đúng không anh?

– Em…em bị câm cơ mà? Sao em nói được…

– Em xin lỗi vì đã giấu anh…thật ra em không phải bị câm bẩm sinh. Trước đây em cũng là một cô gái bình thường, nhưng rồi ngày hôm đó khi đi làm về, trời mưa to và đi qua chỗ vắng em bị một đám sở khanh cưỡn.g bứ.c. Mọi người đi qua không một ai cứu em cả…em hoảng loạn sỡ hãi và không còn muốn tiếp xúc. Đêm nào em cũng mơ thấy cơn ác mộng đó…cho đến khi gặp được anh….em xin lỗi vì em không còn trong trắng khi đến với anh.

– Không, em đừng xin lỗi. Chính anh phải cảm ơn em vì đã là vợ anh, sinh con cho anh và chăm sóc bố mẹ già cho anh nữa. Anh không quan trọng quá khứ, mà anh còn thương em gấp trăm lần. Từ nay em từng lo nữa…chỉ cần sống hạnh phúc cùng anh và con thôi…

Vợ chồng Phong ôm nhau bật khóc nức nở, hơn ai hết Tâm cảm thấy hạnh phúc tột cùng. Thật ra tên của cô là Thảo, nhưng cô lại thích cái tên Tâm được chồng đặt cho hơn. Cô tin từ nay yêu thương sẽ đong đầy tất cả

Thông gia ở quê lên chơi mang theo túi quà quê cho cháu gái thì bị mẹ chồng tôi n/é/m ngay xuống đất, nhất quyết không cho ăn, biết được lý do ai cũng gật gù đồng tình

0

Vì chuyện này mà hai bên xích mích thì thực sự không đáng. 

Nuôi dạy con đến khi chúng trưởng thành quả thực là hành trình rất vất vả với bố mẹ, và cả những người hỗ trợ như ông bà, người thân trong gia đình. Chính vì thế cho nên, trước khi đứa trẻ có thể tự lo cho mình thì sự chăm sóc, bảo vệ kỹ càng của bố mẹ, người thân là điều đương nhiên.

Tôi năm nay 26 tuổi, mới chỉ làm dâu được 1 năm và hiện tại đang mang thai ở tháng thứ 3. Chồng tôi là em út trong nhà, trước anh còn có 1 chị gái và 1 anh thứ, họ đều đã có gia đình riêng. Chị đầu đang làm mẹ 2 con, còn anh sau thì con gái mới hơn 1 tuổi.

Ảnh minh hoạ

Trong 3 anh chị em thì chỉ có chị lớn là đã an cư, còn gia đình anh thứ và gia đình tôi sống chung với ông bà nội của các cháu, tức bố mẹ chồng tôi. Cuối tuần vừa rồi bố mẹ ruột của chị dâu ghé lên nhà chơi, thăm thông gia và cháu gái. Lúc lên, họ có mang theo một chiếc túi khá lớn và bảo đây là chút quà quê do nhà trồng, muốn tặng cho thông gia, và quan trọng là bồi bổ cho cháu gái.

Cứ tưởng là gì, hoá ra khi mẹ chồng mở túi ra xem thì đó là một túi nhãn lồng. Ngay khi nhìn thấy thứ trái cây này, mẹ chồng đã không thích ra mặt và thẳng thắn từ chối nhận. Phản ứng của mẹ chồng tôi khiến thông gia cứng người vì bất ngờ.

Sống cùng mẹ chồng, tôi biết bà là người có gì nói nấy và không giỏi ăn nói nên khi mẹ chồng bảo “tôi không thể để cháu gái ăn cái này, lợi đâu chưa thấy mà thấy đã hại rồi”, câu nói thực sự khiến thông gia tức giận, có lẽ vì cảm thấy không được tôn trọng nên họ liền dằn mặt mang nó đem vứt thùng rác.

Thấy tình hình khá căng thẳng, may là tôi có mặt tại thời điểm đó và hiểu rõ nguyên nhân vì sao dẫn đến hành động này của mẹ chồng nên đã vội vàng lên tiếng. Tôi đã kể lại sự việc xảy ra cách đây 1 tháng trước, rằng cô cháu gái 1 tuổi đã suýt mất mạng vì bị hóc đồ ăn, mà cụ thể là quả chôm chôm. Thời điểm đó, cũng có một họ hàng đã mang giỏ trái cây tặng cho gia đình tôi, và trong một lần sơ sẩy, cháu gái đã bỏ quả này vào miệng nuốt khiến đứa trẻ rơi vào tình huống nguy hiểm.

Rất may là chuyện còn cứu được kịp thời, thậm chí bác sĩ còn nói chỉ chậm vài phút nữa thì gia đình đã phải ân hận cả đời. Qua sự số này, mẹ chồng là người rất cưng chiều và yêu thương cháu gái nên luôn trong tâm lý bao bọc, bảo vệ cháu một cách cẩn thận, bà quan điểm “phòng bệnh hơn chữa bệnh”.

Ảnh minh hoạ

Đó là lý do mẹ chồng có phản ứng khá mạnh ngay khi nhìn thấy món quà của thông gia tặng cháu. Nghe tôi nói rõ sự tình, bố mẹ của chị dâu mới nguôi giận và thâm chí còn gửi lời cảm ơn dành cho mẹ chồng tôi.

Thực tế trong tình huống kể trên, tôi nghĩ túi trái cây không có “tội tình” gì cả, mà chính bố mẹ và những người thân trong gia đình mới cần phải xem xét lại quá trình chăm sóc, nuôi dạy con cháu của mình. Rõ ràng là do người lớn lơ là, không chú ý sát sao nên mới để tai nạn xảy đến với trẻ, lỗi là do chúng ta nên không thể đổ thừa hay trách cứ bất kỳ ai. Các bà mẹ nghĩ tôi nói đúng chứ… Vậy nên hãy bắt đầu từ bản thân, làm tốt thì con trẻ chắc chắn sẽ trưởng thành khỏe mạnh và hạnh phúc.

Chồng ng:.oại t:.ình nhưng bố mẹ không cho bỏ chỉ vì anh giàu. Bố mẹ bảo tôi ‘Đ:.àn ô:.ng th:.ằng nào chẳng thế’. Hôm đó anh dẫn cô ta về nhà, tôi đã…

0

Tôi cảm thấy như mình đang bị đẩy vào một ngõ cụt. Một bên là nỗi đau của sự phản bội, một bên là áp lực từ gia đình không cho phép tôi rời bỏ cuộc hôn nhân này chỉ vì chồng giàu.

Ở tuổi 31, tôi đang phải đối mặt với những uất ức và nỗi đau khó nói. Tôi từng hy vọng cuộc hôn nhân của mình sẽ là bến bờ bình yên, nơi tôi có thể tìm thấy sự an ủi sau những mệt mỏi của cuộc sống. Thế nhưng, giờ đây, tôi chỉ còn lại những vết thương lòng sâu sắc và sự thất vọng từ những người thân yêu nhất.

Chồng nói đi nước ngoài làm ăn, vợ đau điếng khi phát hiện anh ta đang  chung sống với bồ cách xa chưa đầy 100km

 

Chồng tôi là một kỹ sư công nghệ, anh làm việc cho một công ty lớn. Tôi làm nhân viên ngân hàng, mức lương cũng được coi là tạm ổn. Như vậy, tài chính của gia đình chúng tôi được xem khá giả nhưng điều đó không thể bù đắp được những thiếu hụt về tình cảm và lòng tin.

Sau đợt dịch bệnh, khi mọi thứ dần bình ổn, chồng tôi thường xuyên đi công tác nước ngoài. Tôi tin tưởng chồng tuyệt đối, vì nghĩ rằng công việc là lý do anh bận rộn và xa nhà suốt ngày.

Nhưng tôi đã sai, anh ngoại tình với một nữ quản lý dự án bên công ty đối tác, thậm chí còn lưu giữ những hình ảnh, video không đứng đắn với cô ta trong điện thoại.

img

 

Ảnh minh họa.

Khi phát hiện ra chồng ngoại tình, tôi cảm thấy như bị đâm một nhát dao vào tim. 

Chúng tôi đã có một đứa con và tôi từng nghĩ rằng hôn nhân là nền tảng để xây dựng hạnh phúc. Thế nhưng, đó chỉ là một giấc mộng phù du mà tôi tự tạo ra. Quyết tâm đối diện với thực tế, tôi đã quyết định yêu cầu ly hôn. Đối với tôi, ngoại tình là điều không thể tha thứ, đặc biệt khi người bạn đời không hề tỏ ra hối lỗi.

Lạ lùng thay, nỗi đau bị phản bội không phải là điều duy nhất khiến tôi tổn thương. Điều khiến tôi đau đớn hơn cả chính là phản ứng của gia đình. Tôi đã nghĩ rằng, bố mẹ sẽ ủng hộ quyết định của tôi nhưng thực tế lại hoàn toàn khác.

Bố tôi cho rằng: “Nó chỉ phạm lỗi mà bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể mắc phải. Nếu là bố, bố cũng sẽ làm vậy thôi”. Mẹ tôi cũng thản nhiên: “Nó đâu có định cưới cô gái đó, con nên tha thứ cho nó. Bây giờ ly hôn, con sẽ khó tìm được người chồng giàu có như thế nữa. Hơn nữa, con trai con cũng cần có bố”.

Anh trai tôi thì khuyên tôi nên mềm mỏng hơn, cho rằng tôi quá cứng rắn, khiến chồng không dám quay về xin lỗi. Những lời nói này khiến tôi cảm thấy lạc lõng và đơn độc trong quyết định của mình.

Nghe những lời nói đó, tôi thấy bất công vô cùng. Họ là gia đình tôi, là những người tôi đã tin tưởng sẽ bảo vệ và che chở tôi. Vậy mà bây giờ, họ lại muốn tôi quay về với người đàn ông bẩn thỉu, người đã phản bội tôi mà không có lấy một lời xin lỗi.

Họ nói rằng, vì chồng tôi giàu có, có khả năng lo cho tôi và con, tôi nên chấp nhận và sống tiếp cuộc hôn nhân này. Có lẽ trong suy nghĩ của họ, tiền bạc có thể vá lành vết thương trong lòng.

Tôi cảm thấy như mình đang bị đẩy vào một ngõ cụt. Một bên là nỗi đau của sự phản bội, một bên là áp lực từ gia đình không cho phép tôi rời bỏ cuộc hôn nhân này chỉ vì chồng giàu. Họ không hiểu rằng, tiền bạc không thể mua được sự tôn trọng và tình yêu. Họ chỉ quan tâm đến việc tôi sẽ sống sung túc nhưng lại bỏ qua sự đau khổ mà tôi phải chịu đựng mỗi ngày.

Có những đêm tôi nằm ôm con, nước mắt rơi ướt gối. Tôi tự hỏi, liệu tôi có đáng bị đối xử như vậy không? Tại sao họ không thấy được sự nỗ lực của tôi trong suốt bao năm qua? Tôi đã hy sinh rất nhiều, vừa làm việc, vừa chăm sóc gia đình, nuôi dạy con cái.

Nhưng cuối cùng, điều tôi nhận lại chỉ là chồng ngoại tình và sự thờ ơ từ chính gia đình mình.

Tôi biết rằng mình không thể tiếp tục sống như thế này. Tôi không thể ở lại trong một cuộc hôn nhân chỉ vì tiền và càng không thể tiếp tục chịu đựng sự coi thường của chồng. Nhưng điều đau lòng nhất là gia đình tôi lại không hiểu điều đó. Họ nghĩ rằng chỉ cần có tiền thì mọi thứ sẽ ổn. Tôi không nghĩ như vậy, tôi cần tình yêu, sự tôn trọng và lòng tin – những thứ mà chồng tôi đã đánh mất, gia đình tôi cũng không còn dành cho tôi nữa.

Tôi biết, con đường phía trước sẽ không dễ dàng, tôi biết tôi phải đứng lên vì bản thân mình, vì con tôi, vì hạnh phúc thực sự của tôi. Dù có phải bước đi một mình, tôi sẽ không để bất kỳ ai ép buộc mình sống trong một cuộc hôn nhân không có tình yêu và lòng tin nữa.

Tin vợ chồng lão Danh li hôn ở cái tuổi ngoài năm mươi làm náo động cả khu phố: – Đáng đời lão, đối xử với vợ không ra gì, tức nước vỡ bờ thôi! – Phải tay tôi thì đã  cho lão “ đăng xuất” khỏi cuộc đời tôi từ lâu rồi! Cánh phụ nữ hả dạ ủng hộ. -Chị vợ cũng đáo để thật ! Mua đất xây nhà dưới quê, trước khi li hôn rồi! -Vợ có quĩ đen mà lão không biết! -Chuẩn thật ! Cô ta “lót ổ” cho cuộc sống sau li hôn! Cánh đàn ông bàn tán và thầm thán phục người đàn bà này….

0

Tin vợ chồng lão Danh li hôn ở cái tuổi ngoài năm mươi làm náo động cả khu phố:
– Đáng đời lão, đối xử với vợ không ra gì, tức nước vỡ bờ thôi!
– Phải tay tôi thì đã  cho lão “ đăng xuất” khỏi cuộc đời tôi từ lâu rồi!
Cánh phụ nữ hả dạ ủng hộ.
-Chị vợ cũng đáo để thật ! Mua đất xây nhà dưới quê, trước khi li hôn rồi!
-Vợ có quĩ đen mà lão không biết!
-Chuẩn thật ! Cô ta “lót ổ” cho cuộc sống sau li hôn! Cánh đàn ông bàn tán và thầm thán phục người đàn bà này.

Lão Danh là cán bộ địa chính của phường đã về hưu, ngày còn làm việc lão hống hách nổi tiếng. Lão ít bạn bè, không ai có thể giao du với lão được lâu. Người nào kết bạn với lão chỉ trong một thời gian ngắn là cũng lơ, bởi lão không bắt bẻ họ cái nọ thì cũng bắt bẻ cái kia. Mà bản thân lão không phải là một người sống biết điều. Tâm địa lão không xấu nhưng cách nói năng không nghĩ đến cảm giác của người đối diện và cho mình luôn luôn đúng làm cho người ta xa lánh dần. Bà con họ hàng cũng không thích lão lắm, lão ít cởi mở với ai.

Từ ngày về hưu, lão chỉ còn một ít bạn rượu, mà mấy tay này chủ yếu là những con ma men nên không để ý những lời nói khó chịu của lão.

Lão có thói quen ăn hiếp vợ, luôn bắt vợ phục vụ mình, nếu trái ý lão là lão chửi rủa chị không tiếc lời. Ngay cả những lúc vợ đau ốm, lão cũng chẳng giúp gì cho vợ, lão cũng đá thúng đụng nia. Lão tự cho mình cái quyền ăn không ngồi rồi. Suốt ngày lão cầm cái điện toại thông minh lướt. Nhà cửa lão bày hàng, bày trận, đụng đâu vứt đó, chị vợ bực quá nói lão, lão chửi lại, nộ nạt, hung hãn… Chị vợ lại nhẫn nhịn, dọn dẹp. Vợ lão thuộc típ phụ nữ xinh xắn, mỏng mày hay hạt, chăm chỉ.
Nhà lão ở ngay con đường lớn của khu phố. Vợ bán tạp hóa. Quầy hàng lúc nào cũng đông khách vì mặt hàng nào của chị cũng hạ hơn những nơi khác vài nghìn. Một phần nữa là chị luôn tươi cười, niềm nở. Cả khu phố đều không hiểu nổi : vì sao ngày xưa chị lại yêu và lấy lão Danh, lão lúc nào cũng lầm lì, mặt nặng, mày nhẹ. Chị chỉ cười:
-Âu cũng là cái duyên số!

Không ai biết: cuộc hôn nhân trong cái duyên số ấy với chị nó đắng cay như thế nào, nhưng thỉnh thoảng nghe tiếng chửi của lão Danh, khách đến mua hàng hiểu rằng cuộc sống của chị không hề dễ chịu! Dễ chịu làm sao được khi ở với một người như lão Danh. Lão luôn bắt vợ phải cung phụng mình. Lão nghĩ mấy triệu tiền lương của lão đưa cho chị là to lắm! Bao nhiêu thứ không tên phải chi trong nhà, con cái học hành, hiếu hỉ với bên nội, bên ngoại…một tay chị vun vén, không hề kêu ca. Mà có chia sẻ, tâm sự với lão thì lão lại quát lên :
-Cô làm cái gì mà hết tiền, chắc lại đem tiền về  cho nhà cô chứ gì!

Con người lão đa nghi, ích kỉ nên thiếu đủ trong nhà chị tần tảo tự lo liệu. Ngay cả đến nấu nướng ăn uống cũng phải theo ý của lão, trái ý, lão chửi suốt bữa, nhai cơm như nhai sạn, nuốt không trôi với lão. Lão chỉ thích ăn thịt, nhất là thịt lợn, ngược lại chị vợ chỉ thích rau củ quả, cá đồng kho mặn.


Nhìn hai vợ chồng không nghĩ họ bằng tuổi nhau, chỉ ngoài năm mươi nhưng tóc lão bạc trắng, vì ăn nhiều thịt động vật bốn chân nên nhìn lão béo húp híp, cái bụng to như bị xơ gan cổ trướng giai đoạn cuối, khuôn mặt bóng nhẫy, đầy dầu mỡ. Còn vợ lão thì lại trắng trẻo, thanh mảnh trông cứ như hai cha con. Khách đến mua hàng gọi lão bằng chú, còn gọi chị vợ bằng chị, lão tức lắm !

Lão kinh khủng nhất là lúc say rượu. Có rượu vào, lão như biến thành ác quỉ: da mặt tái xanh, sưng phù vì rượu, cặp môi trắng bợt. thân hình to như hộ pháp, hung hăng như thần sét. Những lúc như vậy, chị vợ chỉ mong  cho lão say bẹp dí rồi đi ngủ một giấc, cho nhà cửa yên ắng, đằng này lão lão chỉ ngà ngà và thế là lão bắt đầu chửi. Có lúc lão chửi từ bảy giờ tối đến mười hai giờ đêm. Lão lôi tất cả mọi chuyện ra chửi, chửi cả tổ tông, họ hàng nhà vợ. Lúc hai đứa con còn nhỏ, chúng sợ chết khiếp chỉ biết nép vào chân mẹ, rồi mẹ con đóng cửa ở trong buồng khóc với nhau. Sau này, lớn lên một chút, chúng khuyên mẹ :
-Nếu khổ quá, mẹ li hôn đi!
Lúc ấy, chị chỉ biết ôm hai đứa con vào lòng, nước mắt chảy dài. Nhìn vào hai đứa con làm niềm vui, chị nghĩ: lão ăn ở thế nào, hậu quả lão chịu, chị không để tâm nữa. Chị sớm hôm buôn bán, lơ đi tất cả! Kệ lão!

Nhưng hôm nay thì đã đủ điều kiện để chị li hôn với lão. Hai đứa con đã khôn lớn, trưởng thành. Con gái làm ở một thành phố lớn, cách nhà 200 cây số, nó vào làm ở một công ty liên doanh, thu nhập mỗi tháng vài chục triệu. Nó đã mua được căn hộ chung cư trên ấy, thằng con trai vừa cầm cái bằng tốt nghiệp Đại học đã có nơi phỏng vấn, tháng sau đi làm. Chị chẳng phải còn gì lo lắng nữa.
-Nếu mẹ thấy thoải mái, thanh thản đầu óc mẹ cứ làm, chúng con tôn trọng quyết định của bố mẹ ! Chúng nó nói với chị khi chị có ý định li hôn.

Chị đưa tờ đơn li hôn ra, lão Danh không tin đó là sự thật, có trong mơ lão cũng không nghĩ: Chị có thể rời bỏ lão được, nhưng lão đã lầm, sức chịu đựng của phụ nữ rất bền bỉ nhưng họ đã quyết thì không có gì ngăn cản được :
– Hai mươi lăm năm qua chung sống với ông như thế là đủ, cảm ơn ông vì có 2 đứa con học giỏi, ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Chị vẫn nhỏ nhẹ, từ tốn.
Lão cho rằng chị dọa lão, tự ái của thằng đàn ông, lão cầm bút kí cái xoẹt vào tờ đơn.

Khi tòa án hỏi về tài sản:
-Tôi không cần gì cả, chỉ mong được li hôn. Chị dõng dạc nói trước tòa.
Cả phiên tòa và lão đều ngạc nhiên. Bởi tài sản của hai vợ chồng cũng rất khá giả. Căn nhà 2 tầng tọa lạc trên mảnh đất 100 m2 cùng với tài sản trong nhà, xe ô tô, quầy tạp hóa lớn như vậy chị cũng không cần. Cả tuổi trẻ của chị vất vả, chịu thương, chịu khó để có được, bây giờ để hết lại cho lão.

Cầm tờ quyết định li hôn, chị về quê. Quê chị cách hơn 50 cây số.
-Như thế là giải thoát rồi chị ạ ! Thằng em trai nhìn chị âu yếm.
Nhà chỉ có hai chị em, bố mất rồi, mẹ ở với vợ chồng em dâu. Chị không muốn em dâu khó xử nên đã nhờ em trai mua hộ mảnh đất ở quê, xây căn nhà cấp bốn. Chị sắm đầy đủ tiện nghi. Những năm buôn bán khéo tính toán, chị đã để dành được hai tỷ, đó là số tiền lão chồng không bao giờ biết được. Chỉ đến khi li hôn, chị có sẵn nhà để về, lão mới cay cú : thua trí đàn bà!

Chị về quê, sớm chiều sang chơi với mẹ, đưa mẹ đi thăm thú bà con, họ hàng. Vài ba tháng lại lên thành phố thăm hai đứa con. Chị đem rau sạch, tôm cá tươi dưới quê lên  cho con, cặm cụi dọn dẹp, nấu những món các con thích.

Chị gặp lại đám bạn thời học sinh, bây giờ con cái chúng nó cũng lớn, có đứa có cả cháu nội, cháu ngoại, thấy chị dạo này trẻ và xinh ra, chúng nó nghi ngờ :
– Mày sắp tái giá à ?
– Thôi một lần lấy chồng là đủ rồi! Chị mỉm cười.
Mà đúng, dạo này chị trẻ thật, đã ngoài 50 nhưng trông chị như ngoài 40. Chị vốn có làn da trắng trẻo, dáng dấp cân đối. Bao năm đầu tắt mặt tối buôn bán chả nghĩ đến bản thân, bây giờ chị tự thưởng cho mình những bộ váy áo, những đôi giày dép hợp thời trang.

Cũng có mấy mối có ý với chị nhưng chị từ chối, chả dại gì mà dính vào nữa.

Lúc rảnh chị chăm sóc mấy luống rau sạch, mấy chậu hoa trên mảnh vườn nhỏ. Chị trang trí nhà cửa theo ý thích, mỗi buổi sáng, chị ngồi dưới hiên nhà có giàn mướp nở hoa vàng, thưởng thức một li cà phê sữa thơm lừng, hay một tách trà thảo mộc dịu ngọt, lướt diện thoại xem tin tức. Có lúc chị đi bộ quanh cánh đồng làng, ngắm bình minh, chụp vài kiểu ảnh đẹp…Không còn phải vội vàng dậy sớm dọn hàng, đi chợ… Chị thích ăn gì thì ăn, thích làm gì thì làm, rảnh rỗi tụ tập bạn bè đi du lịch, liên hoan, ca hát…Không phải chịu đựng nhìn sắc mặt bảo thủ, ích kỉ của lão chồng, không phải lo lắng món ăn hàng ngày cho vừa ý lão nữa.

Con gái đầu gọi điện :
-Mẹ ơi, bố ốm nhập viện mấy hôm nay rồi!
Chị và lão không còn là vợ chồng nữa nhưng vẫn còn cái nghĩa. Thế là chị khăn gói chạy lên bệnh viện chăm lão. Bình thường lão đã khó chiều, đến khi bệnh tật lão lại càng chướng hơn, mặc xác lão, chị chỉ cười, tỉ mỉ chăm sóc lão từng miếng ăn, giấc ngủ. Chị về lại căn nhà xưa, quầy tạp hóa đã nghỉ. Chị lại nấu nướng, giặt giũ, xoay bồ bồ vào ra bệnh viện chăm lão.

Lúc lão và chị mới li hôn, con gái trên thành phố cứ cuối tháng lại dẫn người yêu về thăm bố, thấy nhà cửa bừa bộn. Lão sống như cái ổ chuột, không dọn dẹp, hôi hám mốc bẩn. Nó phải thuê người cuối tuần đến lau chùi.

Nằm viện độ hơn nửa tháng thì lão Danh khỏi hẳn, nguyên nhân lão nhập viện thì chỉ có lão mới biết.
Chuyện là sau khi li hôn, chị có cuộc sống bình yên, thanh thản, còn lão lại bị khủng hoảng nặng. Lão nhớ những bữa ăn ngon, vừa miệng chị nấu cho lão, nhớ bát cháo giải cảm thịt băm, rắc lá tía tô thơm lừng, nhớ cả cái dáng người cần mẫn chịu đựng của chị đi ra đi vào sớm hôm. Lão cô đơn kinh khủng nhưng lại không thể chia sẻ cùng ai. Thế là lão “chắp nối” với cô giúp việc nhà lão. Tuần nào cô cũng đến lau chùi, dọn dẹp theo thỏa thuận của con gái lão. Thấy lão chỉ có một mình, nhiều lúc cô ở lại nấu nướng ăn cơm cùng lão. Cô ta khoảng hơn bốn mươi tuổi, gái đã lỡ thì. Về độ khéo tay thì không bằng vợ cũ của lão nhưng lão cũng đành chép miệng thở dài để có người bầu bạn. Hai đứa con lão ủng hộ:
– Bố thấy ổn là được nhưng khoan làm giấy đăng kí kết hôn vì cũng chưa tin tưởng được ai !
Lão thấy các con cũng có lí nên tìm cách nói khéo, cô ta cũng đồng ý chung sống với lão.

Cách đây hai tuần, cô ta cuỗm sạch hơn 500 triệu tiền lão bán chiếc ô tô và thanh lí hàng hóa bỏ đi biệt tăm. Lão cay cú, già rồi còn bị lừa, suy nghĩ ăn uống thất thường đến suy nhược cơ thể. Cuối tuần hai con về thăm bố, thấy bố râu ria không cạo, người bẹp dí nằm bê bết bên mấy chai rượu, sốt hầm hập… chúng vội vàng đưa lão đến bệnh viện, rồi tìm cách điện  cho mẹ. Lão không ngờ chị vẫn lên chăm lão. Dạo này trông chị hồng hào, tươi tắn hẳn lên. Lão ân hận vì đã đối xử với chị không ra gì, có ý mong chị về lại nhưng chị chỉ cười :
– Có đau ốm, bệnh tật khó khăn gì, ông cứ gọi tôi, nếu giúp gì được ông tôi sẽ cố gắng, còn chuyện về sống lại với ông, tôi không thể, chúng ta hết duyên, hết nợ.
– Tôi xin lỗi bà về tất cả những gì trong suốt hai mươi lăm năm qua. Lão khẽ khàng nói với chị, nhưng vợ cũ lão chỉ nhẹ nhàng :
– Tôi và ông không ai có lỗi, chỉ là nợ nhau đến đó thôi!
Chị nấu cho lão vài món lão yêu thích, đi chợ bỏ đầy tủ lạnh để lão ăn dần đến lúc khỏe hẳn rồi tự mà xoay.

Chị về lại căn nhà nhỏ của mình ở dưới quê. Chả dại gì mà dính vào lão nữa, chị đã hết nước mắt để khóc cho hai mươi lăm năm qua rồi.
Ông bà nói : Giang sơn dễ dời, bản tính khó thay đổi. Người bảo thủ như lão Danh không dễ thay đổi. Chị chả dại, bây giờ phải sống cho mình.Những năm sau năm mươi tuổi cuộc đời trôi nhanh lắm!

DẠ ĐÀN BÀ
Tác giả : Si Trang

Chồng mất, tôi không đi bước nữa mà ở vậy chăm bố chồng. Ông bảo tôi nghỉ việc ở nhà bố nuôi, mỗi đêm chỉ cần làm đúng nhiệm vụ của mình. Đúng vài tháng sau tôi bị ‘sình bụng’, hàng xóm ai cũng lời ra tiếng vào nhưng khi biết lý do thì tất cả đều s-ố-c đ-iến-g

0

Một cô con dâu chồng chết 5 năm bỗng nhiên bụng to thì tất nhiên là sẽ mang nhiều tai tiếng và người ta cho rằng cái thai trong bụng Hà chính là của bố chồng cô.

Yêu nhau hơn 7 năm thì Hà và Đăng mới nên nghĩa vợ chồng, cứ tưởng hai người sẽ sống với nhau đến đầu bạc răng long. Ấy thế nhưng số phận trêu đùa Hà khi cưới hơn 1 năm thì Đăng bị tai nạn qua đời. Giây phút đó Hà như chết lặng đi, ngày người ta bỏ quan tài Đăng dưới duyệt thì Hà lao đến đòi chết theo chồng. Người ta phải khuyên ngăn mãi thì Hà mới bình tĩnh lại.

– Chồng chết rồi nhưng cháu còn trẻ vẫn phải sống tiếp. Để cho thằng Đăng nó đi thanh thản đi cháu ạ. Rồi thời gian sẽ làm lành mọi vết thương.

Cứ vậy trong căn nhà nhỏ chỉ còn Hà với người bố chồng năm nay cũng đã hơn 60 tuổi. Thương con dâu nên đúng 1 năm ngày giỗ của con trai thì ông Hùng ( bố chồng Hà )nhìn lên bàn thờ rồi nói với Hà.

– Mộ Đăng cũng xanh rồi…chuyện buồn giờ cũng bớt. Con còn trẻ…bố không muốn con sống 1 mình thờ chồng. Thằng Đăng chắc cũng không muốn thế. Nếu con đã có người thương thì cứ kết hôn lần 2 đi con.

– Bố đừng nói vậy. Con không muốn lấy ai cả, anh Đăng mất rồi…con phải ở lại chăm sóc cho bố. Bố già rồi sao ở một mình được, xin hãy để con được làm đứa con dâu hiếu thảo.

Nghe Hà nói vậy mà ông Hùng rớm nước mắt, thật sự thì nhìn con dâu trẻ mà phải sống với lão già như mình thì ông cũng đau lòng lắm. Năm nay ông cũng đã có tuổi không còn sống được bao lâu nữa. Đến khi đó Hà lại có tuổi sợ lỡ mất chuyện duyên số. Thế nhưng con dâu đã quyết vậy thì ông Hùng cũng tôn trọng.

Kể ra thì ông Hùng cũng phải cảm ơn Hà nhiều vì nếu không có con dâu thì ông thật sự sống tuổi già trong cô đơn. Người ngoài nhìn vào ai cũng hết lời khen ngợi.

Chồng mất, con dâu ở vậy chăm bố chồng nhưng bất ngờ có thai, hàng xóm ai cũng chửi nhưng biết lí do thì im bặt - Ảnh 1Ảnh minh họa: Internet

– Ông Hùng đúng là ăn ở có phước nên mới có được nàng dâu hiếu thảo như vậy. Chả bù cho con dâu tôi…cứ cãi bố mẹ chồng nhem nhẻm.

Cứ tưởng mọi chuyện tốt đẹp, ấy thế mà sau 5 năm ở vậy chăm bố chồng thì người ta bỗng thấy Hà có thai. Một cô con dâu chồng chết 5 năm bỗng nhiên bụng to thì tất nhiên là sẽ mang nhiều tai tiếng và người ta cho rằng cái thai trong bụng Hà chính là của bố chồng cô.

– Trời đất, đúng là loạn luân mà. Ai đời chồng chết giờ lại đi ngoại tình với bố chồng hả?

Nghe những lời nói đó thì cả ông Hùng và Hà đều không có bất cứ giải thích gì càng khiến cho mọi người tin rằng hai người có dan díu với nhau. Mỗi lần Hà ra đường người ta đều chửi rửa cô thậm tệ.

– Mày định để chồng đội mồ đấy hả? Sống phải có dĩ diện chứ? Thiếu thốn thì ra ngoài tìm đàn ông mà cưới ai đời đi ở với bố chồng.

Thế rồi sau 9 tháng 10 ngày thì Hà cũng trở dạ và sinh một đứa con trai kháu khỉnh. Ngày cô bế đứa con về thì hàng xóm ai cùng tò mò sang xem có phải nó giống ông Hùng không. Ấy thế nhưng lúc nhìn đứa bé thì giống với Đăng như hai giọt nước. Đến lúc này mọi người mới nghe Hà khóc nức nở kể sự thật, hóa ra sau 5 năm chồng mất thì một lần đi khám bệnh cô mới nhớ ra rằng chồng mình từng đến viện làm các xét nghiệm cần thiết để làm thủ tục gửi “con giống”.

Và rồi Hà quyết định đến viện thụ tinh với mẫu tinh dịch của chồng vì cô muốn có được đứa con của chồng để làm niềm an ủi. Dù biết rằng một mình nuôi con vất vả nhưng Hà vẫn chấp nhận vì cô muốn mỗi lần nhìn thấy con trai coi như có sự hiện diện của chồng. Nghe sự thật ai nấy đều cấm nín và thương Hà nhiều hơn.