Home Blog Page 77

Nhà nghèo nên con trai sang Lào xuất khẩu lao động 5 năm, ngày về cả làng lác mắt khi con trai tôi dẫn theo một cô tây xinhđẹp rồi đòi cưới gấp, nào ngờ đêm tân h:ôn con trai phải đạp tung cửa bỏ chạy vì…

0

Gia đình tôi vốn nghèo, nghèo đến mức nhà chẳng có gì giá trị ngoài vài chiếc ghế cũ và một chiếc giường ọp ẹp. Cả đời tôi quanh quẩn với ruộng đồng, chồng tôi mất sớm, để lại mình tôi lo cho thằng Nam – đứa con trai duy nhất. Nó vốn là đứa ngoan, chịu khó, nhưng nhìn quanh quẩn mãi cái làng quê nghèo này chẳng có tương lai gì sáng sủa. Năm nó 23 tuổi, nó quyết định xin đi xuất khẩu lao động sang Lào. Lòng tôi ngổn ngang, vừa lo vừa hy vọng, mong rằng nó đi vài năm làm ăn sẽ có vốn về xây dựng cuộc sống mới.

Thời gian thấm thoắt trôi, 5 năm không ngắn cũng chẳng dài, nhưng với tôi – một bà mẹ già ngày ngày trông ngóng, nó dài như cả đời người. Thi thoảng, Nam gọi điện về, bảo mọi thứ bên đó ổn, bảo mẹ đừng lo. Tôi cũng chỉ biết vậy mà yên lòng chờ ngày con về.

Cặp đôi đũa lệch “chồng cú vợ tiên” nổi tiếng MXH sau 1 năm kết hôn giờ ra sao? - 4

Rồi hôm đó đến – ngày mà cả làng xôn xao. Nam trở về sau 5 năm xa xứ, nhưng điều làm mọi người ngỡ ngàng không phải là nó, mà là người đi cùng. Bên cạnh thằng Nam, một cô gái tóc vàng mắt xanh, xinh đẹp như búp bê, làm cả làng ai cũng tròn mắt nhìn. Không ai tin vào mắt mình, kể cả tôi. Nam dẫn cô ấy về nhà, tay nắm tay như muốn giới thiệu với cả thế giới rằng đây là người mà nó muốn cưới.

“Cô ấy tên là Anna, người Pháp gốc Nga, mẹ. Con định cưới gấp, mẹ đồng ý nhé?” – Nam cười tươi rói, tay chỉ vào cô gái. Tôi đứng hình, không nói nên lời. Chưa bao giờ trong đời tôi nghĩ rằng con trai mình lại dẫn về một cô Tây, đẹp lộng lẫy như diễn viên điện ảnh, rồi đòi cưới ngay lập tức. Nhưng nhìn ánh mắt tha thiết của thằng con, tôi đành gật đầu chấp nhận, dù lòng đầy lo lắng.

Cả làng không ngớt lời bàn tán, ai cũng tò mò về cô gái lạ đến từ một thế giới xa xôi. Nhưng tôi thì chỉ quan tâm đến một điều duy nhất: thằng Nam có thực sự hạnh phúc với quyết định này hay không? Dù sao, tôi cũng cố gắng tin tưởng nó.

Tối hôm đó, sau khi đãi cả nhà một bữa cơm ra trò, tôi để hai đứa về phòng riêng. Nhưng không hiểu sao lòng tôi cứ bồn chồn, như có điều gì đó sắp xảy ra. Và rồi, đúng như linh cảm, giữa đêm khuya tĩnh lặng, một tiếng hét thất thanh vang lên từ phòng Nam. Tôi giật mình tỉnh giấc, tim đập thình thịch. Tiếng hét tiếp tục vang lên, rõ ràng và hoảng loạn.

Chẳng kịp suy nghĩ gì nhiều, tôi vội vàng chạy sộc lên lầu, đẩy mạnh cánh cửa phòng con trai. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết lặng, mặt nóng bừng bừng. Nam đang đứng giữa phòng, mặt mày tái mét, còn Anna, cô Tây xinh đẹp kia, đang đứng trên giường, hai tay che ngực, hoảng hốt. Cô ấy chỉ mặc mỗi… đồ ngủ mỏng tang, khiến tôi đỏ mặt vì xấu hổ thay cho con trai mình.

Thằng Nam lúc đó không biết phải làm gì, chỉ đứng đó lúng túng, miệng lắp bắp: “Mẹ… con… không phải như mẹ nghĩ đâu.” Tôi chẳng biết mình nên nói gì, vội vàng lắp bắp xin lỗi, quay người bước ra ngoài, mặt đỏ như gấc. Tiếng thở dài của Nam vang lên sau lưng, còn Anna thì không ngừng lầm bầm điều gì đó bằng tiếng Pháp mà tôi không hiểu nổi.

Cặp đôi đũa lệch “chồng cú vợ tiên” nổi tiếng MXH sau 1 năm kết hôn giờ ra sao? - 5

Sáng hôm sau, cả hai đứa ngại ngùng gặp lại tôi. Nam giải thích rằng Anna vốn quen sống tự do, không giống phong tục của mình. Đêm qua, chỉ vì một chuyện nhỏ mà cô ấy bất ngờ la toáng lên, khiến cả nhà mất ngủ. Tôi chỉ biết ngồi đó nghe, lòng tràn ngập những cảm xúc lẫn lộn. Dù vậy, tôi hiểu rằng, dù có khác biệt văn hóa hay phong tục, điều quan trọng nhất vẫn là tình yêu thương và sự thấu hiểu. Và nếu Nam đã chọn, tôi chỉ biết chấp nhận và ủng hộ.

Chuyện sau đó chẳng có gì phức tạp, nhưng tôi không thể quên được cái đêm kỳ lạ ấy – khi tiếng hét thất thanh giữa đêm khuya khiến cả nhà tôi rối bời, và cái bối cảnh khiến tôi đỏ mặt lần đầu tiên trong đời. Thằng con trai của tôi cuối cùng cũng đã trưởng thành, nhưng tôi biết rằng những ngày tháng tiếp theo sẽ còn nhiều bất ngờ hơn nữa.

04 trường hợp đất lấn chiếm vẫn được cấp sổ đỏ, không tốn 1 đồng

0

Bài viết dưới đây sẽ cung cấp nội dung chi tiết về trường hợp đất lấn chiếm vẫn được cấp sổ đỏ theo luật mới.

04 trường hợp đất lấn chiếm vẫn được cấp sổ đỏ theo Luật Đất đai 2024

04 trường hợp đất lấn chiếm vẫn được cấp sổ đỏ theo Luật Đất đai 2024 (Hình từ internet)

Lấn đất, chiếm đất là gì?

Căn cứ Điều 3 Luật Đất đai 2024 giải thích về lấn đất, chiếm đất như sau:

– Chiếm đất là việc sử dụng đất do Nhà nước đã quản lý mà chưa được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cho phép hoặc sử dụng đất của người sử dụng đất hợp pháp khác mà chưa được người đó cho phép.

– Lấn đất là việc người sử dụng đất chuyển dịch mốc giới hoặc ranh giới thửa đất để mở rộng diện tích đất sử dụng mà không được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cho phép hoặc không được người sử dụng hợp pháp diện tích đất bị lấn đó cho phép.

04 trường hợp đất lấn chiếm vẫn được cấp sổ đỏ theo Luật Đất đai 2024

Theo Điều 139 Luật Đất đai 2024 quy định các trường hợp đất lấn chiếm vẫn được cấp sổ đỏ bao gồm:

Trường hợp 1: Hộ gia đình, cá nhân sử dụng đất trước ngày 01/7/2014 do lấn, chiếm hành lang bảo vệ an toàn công trình công cộng sau khi Nhà nước đã công bố, cắm mốc hành lang bảo vệ hoặc lấn, chiếm lòng đường, lề đường, vỉa hè sau khi Nhà nước đã công bố chỉ giới xây dựng hoặc lấn đất, chiếm đất sử dụng cho mục đích xây dựng trụ sở cơ quan, công trình sự nghiệp, công trình công cộng khác thì Nhà nước thu hồi đất để trả lại cho công trình mà không cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất đối với diện tích đất đã lấn, chiếm.

Tuy nhiên, trường hợp đã có điều chỉnh quy hoạch sử dụng đất, quy hoạch xây dựng được cơ quan có thẩm quyền phê duyệt mà nay diện tích đất lấn, chiếm không còn thuộc hành lang bảo vệ an toàn công trình công cộng; không thuộc chỉ giới xây dựng đường giao thông; không có mục đích sử dụng cho trụ sở cơ quan, công trình sự nghiệp và công trình công cộng khác thì người đang sử dụng đất được xem xét cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất và phải thực hiện nghĩa vụ tài chính theo quy định của pháp luật.

Trường hợp 2: Hộ gia đình, cá nhân sử dụng đất trước ngày 01/7/2014 do lấn đất, chiếm đất có nguồn gốc nông, lâm trường đã được Nhà nước giao đất không thu tiền sử dụng đất cho các đối tượng qua các thời kỳ thì xử lý như sau:

– Trường hợp đang sử dụng diện tích đất lấn, chiếm thuộc quy hoạch lâm nghiệp đối với rừng đặc dụng, rừng phòng hộ thì Ủy ban nhân dân cấp tỉnh chỉ đạo thu hồi đất đã lấn, chiếm để giao cho Ban quản lý rừng quản lý, sử dụng đất. Người đang sử dụng đất lấn, chiếm được Ban quản lý rừng xem xét khoán bảo vệ, phát triển rừng theo quy định của pháp luật về lâm nghiệp. Trường hợp không có Ban quản lý rừng thì người đang sử dụng đất lấn, chiếm được Nhà nước giao đất để sử dụng vào mục đích bảo vệ, phát triển rừng phòng hộ và được xem xét cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất;

– Trường hợp lấn đất, chiếm đất và nay đang sử dụng vào mục đích sản xuất nông nghiệp hoặc làm nhà ở từ trước ngày 01/7/2014, không thuộc quy hoạch lâm nghiệp đối với rừng đặc dụng, rừng phòng hộ, không thuộc quy hoạch sử dụng đất cho mục đích xây dựng công trình hạ tầng công cộng thì người đang sử dụng đất được xem xét cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất và phải thực hiện nghĩa vụ tài chính theo quy định của pháp luật.

Trường hợp 3: Hộ gia đình, cá nhân sử dụng do lấn đất, chiếm đất không thuộc các trường hợp quy định trên và trường hợp sử dụng đất không đúng mục đích đã được Nhà nước giao đất, cho thuê đất, công nhận quyền sử dụng đất thì người đang sử dụng đất ổn định, phù hợp với quy hoạch sử dụng đất cấp huyện hoặc quy hoạch chung hoặc quy hoạch phân khu hoặc quy hoạch xây dựng hoặc quy hoạch nông thôn thì được xem xét cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất và phải thực hiện nghĩa vụ tài chính theo quy định của pháp luật;

Trường hợp 4: Hộ gia đình, cá nhân đang sử dụng đất nông nghiệp do tự khai hoang, không có tranh chấp thì được Nhà nước cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất theo hạn mức giao đất nông nghiệp do Ủy ban nhân dân cấp tỉnh quy định; nếu vượt hạn mức do Ủy ban nhân dân cấp tỉnh quy định thì diện tích vượt hạn mức phải chuyển sang thuê đất của Nhà nước

Chồng mua nhà mà vợ không được biết, giao dịch sẽ bị vô hiệu?

0

Em bán nhà, bên mua nói đã có vợ nhưng mua nhà bằng tiền riêng, tài sản đứng tên anh ấy nên một mình làm thủ tục hợp đồng. Em có nghĩa vụ phải xác minh điều này không?

Trong trường hợp này, pháp luật có buộc vợ anh ta cũng phải đến làm công chứng, thủ tục mua bán với em không?

Ví dụ, em và anh ta mua bán xong xuôi mà không có sự tham gia của người vợ, sau này chị khiếu nại là tiền mua nhà là tiền chung, đòi hủy hợp đồng, đòi lại tiền thì em có bị liên lụy gì không? Hợp đồng mua bán khi đó có bị hủy và em có phải trả lại tiền không?

Em xin cảm ơn.

Việc bạn chuyển nhượng nhà đất cho bất kỳ người nào thì bạn không có nghĩa vụ phải xác minh người nhận chuyển nhượng đã có vợ hoặc chồng chưa. Bởi vì, mỗi bên đều phải có trách nhiệm chứng minh quyền định đoạt tài sản của mình như bạn (bên bán) phải chứng minh đây là tài sản riêng của mình. Bên mua có nghĩa vụ chứng minh nhà đất sẽ thuộc quyền sở hữu riêng sau khi mua thông qua Giấy xác nhận tình trạng hôn nhân, Giấy cam kết tài sản riêng của người vợ/người chồng.

Chồng mua nhà mà vợ không được biết, giao dịch sẽ bị vô hiệu?

Theo quy định của pháp luật hiện hành, việc mua bán, chuyển nhượng bất động sản phải được công chứng và việc lập hợp đồng sẽ được công chứng viên yêu cầu người vợ (bên mua) đến ký mua hoặc ký thỏa thuận tài sản riêng thì mới có thể công chứng Hợp đồng chuyển nhượng được.

Theo quy định pháp luật, hợp đồng mua bán nhà có thể bị tuyên vô hiệu nếu đó là tài sản chung của vợ chồng mà không có sự đồng ý của cả hai bên. Cụ thể:

Điều 33 Luật Hôn nhân và Gia đình 2014 quy định về tài sản chung của vợ chồng “tài sản chung của vợ chồng bao gồm tài sản do vợ chồng tạo lập trong thời kỳ hôn nhân, trừ trường hợp có thỏa thuận khác”.

Điều này có nghĩa là, tài sản hình thành trong thời kỳ hôn nhân thường được coi là tài sản chung, và các giao dịch liên quan đến tài sản này phải có sự đồng ý của cả hai người, trừ khi có thỏa thuận phân chia tài sản riêng hoặc các quy định khác được lập thành văn bản.

Điều 26 Luật Nhà ở 2014 quy định: “Việc bán, tặng cho, thế chấp, góp vốn bằng nhà ở thuộc sở hữu chung của vợ chồng phải được sự đồng ý của cả vợ và chồng”.

Điều 122 Bộ luật Dân sự 2015 quy định về hợp đồng vô hiệu: “Giao dịch dân sự vô hiệu khi không tuân thủ các điều kiện về năng lực, ý chí tự nguyện và nội dung, hình thức theo quy định pháp luật”.

Trong trường hợp này, người vợ không ký nhưng vẫn được công chứng là vi phạm về nội dung hợp đồng, người vợ có quyền yêu cầu Tòa án tuyên bố hợp đồng vô hiệu với lý do không đủ điều kiện về năng lực giao dịch. Nếu Tòa án xác định đây là tài sản chung và người vợ không đồng ý, hợp đồng mua bán có khả năng bị tuyên vô hiệu một phần hoặc toàn bộ, và bên bán (bạn) có thể phải hoàn trả số tiền đã nhận

Luật sư Nguyễn Đại Hải
Công ty Luật TNHH Fanci

Năm 2024: Chuyển đổi đất vườn sang đất ở cực đơn giản, ai không biết cách là мất tiền oan . Chuyển từ đất vườn sang đất ở có thể đòi hỏi một số chi phí khá đáng kể, phụ thuộc vào nhiều yếu tố như vị trí, diện tích, điều kiện đất đai, và các yếu tố khác. Dưới đây là một số khoản chi phí bạn có thể phải tính đến khi thực hiện việc chuyển đổi này…

0

Quy trình chuyển đổi đất nông nghiệp thành đất phi nông nghiệp phải được cơ quan nhà nước có thẩm quyền phê duyệt và tuân theo các trình tự cụ thể được quy định.

Chuyển từ đất vườn sang đất ở có thể đòi hỏi một số chi phí khá đáng kể, phụ thuộc vào nhiều yếu tố như vị trí, diện tích, điều kiện đất đai, và các yếu tố khác. Dưới đây là một số khoản chi phí bạn có thể phải tính đến khi thực hiện việc chuyển đổi này:

Chuyển đổi mục đích sử dụng từ đất vườn sang đất ởChuyển đổi mục đích sử dụng từ đất vườn sang đất ở

Chi phí mua đất ở mới : Bạn sẽ cần phải mua đất ở mới để thay thế cho đất vườn hiện tại của mình. Giá của đất ở sẽ phụ thuộc vào vị trí, khu vực và diện tích, do đó, chi phí này có thể biến đổi đáng kể.

Chi phí xây dựng hoặc mua nhà mới : Nếu bạn không chỉ đơn giản chuyển đổi từ đất vườn sang đất ở mà còn muốn xây dựng hoặc mua một ngôi nhà mới, bạn sẽ phải tính đến chi phí xây dựng hoặc mua nhà mới. Chi phí này cũng sẽ phụ thuộc vào diện tích, thiết kế và tiện ích của ngôi nhà.

Chi phí chuyển đổi đất sử dụng : Trong một số trường hợp, chuyển đổi từ đất vườn sang đất ở có thể đòi hỏi bạn phải thực hiện các thủ tục pháp lý và trả các khoản phí để chuyển đổi mục đích sử dụng đất. Chi phí này sẽ phụ thuộc vào quy định của địa phương nơi bạn đang sống.

Các khoản chi phí khác : Ngoài các chi phí lớn như trên, bạn cũng có thể phải tính đến các chi phí như phí dịch vụ của các chuyên gia tư vấn bất động sản, phí đăng ký và phí di chuyển.

 Chi phí chuyển đổi đất vườn sang đất ở phụ thuộc vào nhiều yếu tố như vị trí, diện tích, điều kiện đất đai và các yếu tố pháp lý.Chi phí chuyển đổi đất vườn sang đất ở phụ thuộc vào nhiều yếu tố như vị trí, diện tích, điều kiện đất đai và các yếu tố pháp lý.

Để có một ước lượng chính xác về tổng chi phí chuyển từ đất vườn sang đất ở, bạn nên tham khảo các chuyên gia bất động sản và hỏi về các chi phí cụ thể dựa trên điều kiện cụ thể của tài sản và khu vực bạn quan tâm.

Hàng xóm không chịu ký giáp ranh để làm S:ổ đ:ỏ, c::ứ làm theo 4 cách này …

0

Có nhiều nguyên nhân khác nhau dẫn tới việc hàng xóm không ký giáp ranh như mâu thuẫn cá nhân, tranh chấp đất đai. Tuy nhiên, vẫn có cách để xử lý khi gặp phải trường hợp này.

Thứ nhất vẫn nộp hồ sơ đề nghị cấp Giấy chứng nhận: Theo Khoản 2 Điều 19 Nghị định 101/2024/NĐ-CP quy định, cơ quan tiếp nhận hồ sơ đề nghị cấp Giấy chứng nhận không được từ chối nhận hồ sơ với lý do hàng xóm không chịu ký giáp ranh nếu không có tranh chấp đất đai.

Cùng với đó, cơ quan tiếp nhận hồ sơ không được từ chối với lý do có tranh chấp đất đai xảy ra trên thực tế mà chỉ được từ chối tiếp nhận nếu nhận được văn bản của cơ quan có thẩm quyền giải quyết tranh chấp đất đai về việc đã tiếp nhận đơn đề nghị giải quyết tranh chấp đất đai.

Như vậy, dù hàng xóm có nói sẽ không ký giáp ranh để không được cấp Giấy chứng nhận thì người sử dụng đất vẫn nộp hồ sơ theo quy định.

Thứ hai đề nghị cơ quan nhà nước trả lời bằng văn bản: Trên thực tế nhiều người dân không được cấp hoặc chưa được cấp Giấy chứng nhận dù có đủ điều kiện theo quy định nhưng bị từ chối vì hàng xóm không chịu ký giáp ranh.

Do vậy, căn cứ Điều 11 và Khoản 3 Điều 12 Thông tư 25/2014/TT-BTNMT về xác định và đo vẽ ranh giới thửa đất – cho thấy các thửa đất đã được địa chính xác định, lập bản mô tả ranh giới, mốc giới và lưu tại hồ sơ địa chính để quản lý ngay cả khi chưa được cấp Giấy chứng nhận.

Vụ tranh chấp nguy cơ tạo “điểm nóng” đất đai tại Thanh Hóa | Báo Pháp luật  Việt Nam điện tử

Khi xác định ranh giới thửa đất để đo vẽ chi tiết đã có mặt của những người sử đất liền kề, trường hợp người sử dụng đất liền kề vắng mặt thì phải niêm yết công khai trong vòng 15 ngày.

Như vậy, đều có quy định niêm yết công khai 15 ngày và ranh giới thửa đất trong hồ sơ địa chính được xác định, đo vẽ trước đó theo quy định đã ghi nhận sự đồng ý của người sử dụng đất liền kề về ranh giới thửa đất.

Trường hợp hàng xóm không chịu ký giáp ranh và cũng không có đơn đề nghị giải quyết tranh chấp đất đai thì vẫn có căn cứ để cấp Giấy chứng nhận nếu đủ điều kiện. Nói cách khác, không có quy định nào từ chối cấp Giấy chứng nhận cho người sử dụng đất hợp pháp chỉ vì hàng xóm không chịu ký giáp ranh.

Thứ ba là đề nghị giải quyết tranh chấp đất đai: Khi hàng xóm không chịu ký giáp ranh với lý do tranh chấp đất đai, người đề nghị cấp Giấy chứng nhận có thể tự hòa giải với người đang có tranh chấp hoặc thông qua hòa giải viên; hoặc gửi đơn đề nghị UBND xã, phường, thị trấn nơi có đất hòa giải.

Khi thực hiện thủ tục đề nghị cấp Giấy chứng nhận nếu có đơn tranh chấp thì sẽ tạm dừng thực hiện thủ tục.

Nếu hòa giải thành thì kết thúc tranh chấp, nếu hòa giải tại UBND xã, phường, thị trấn không thành thì có quyền gửi đơn khởi kiện tại tòa án hoặc gửi đơn đề nghị UBND cấp huyện hoặc cấp tỉnh giải quyết theo quy định.

Sau khi kết thúc tranh chấp đất đai sẽ thực hiện thủ tục cấp giấy chứng nhận theo đúng quy định.

Mặc vợ con đ::ói kh::át, chồng bán cả vàng cưới gom 100 triệu để xây mộ tổ tiên to nhất làng: “Không thể để nhà khác kh::inh nhà anh được”, ngày khánh thành mộ thì nhận tin s::ét đ:::ánh…

0

“Xây khoảng 100 triệu. Tiền lương anh sẽ đổ ra, vay mượn thêm với bán ít vàng cưới. Anh xây cho ông bà to nhất làng luôn”.

Một trong những nỗi sợ hãi lớn nhất của chị em trong hôn nhân đó là lấy phải người chồng mắc bệnh “sĩ diện”. Kiểu người đàn ông này chỉ bo bo giữ lấy cái thể diện chứ vợ con đói khát hay làm sao thì… lờ lớ lơ.

Đơn cử như anh chồng trong câu chuyện dưới đây khiến chị vợ khóc cạn nước mắt. Chị kể, tiền ăn không có, tiền bỉm sữa cho con cũng chẳng đủ.

Lương tháng nào cũng chỉ tạm đủ chi tiêu tháng ấy, chẳng dư được đồng nào. Ấy thế mà anh chồng không chịu hiểu, đang yên đang lành đòi tu sửa, xây mộ tổ tiên lên tới 80 triệu.

 

Mặc vợ con đói khát, chồng gom 80 triệu sửa mộ tổ tiên to nhất làng-1

Anh chồng mắc “bệnh sĩ” đòi xây mô tổ tiên to nhất làng để… oai với đời.

“Anh nói luôn, tiền ăn em tự lo cho hai mẹ con. Không có thì đi vay mượn hoặc về ngoại ở. Chứ tiền lương từ giờ đến cuối năm là 2 tháng, anh sẽ để ra xây mộ (tổ tiên) cho ông bà nội.

Xây khoảng 80 triệu. Tiền lương anh sẽ đổ ra, vay mượn thêm với bán ít vàng cưới. Anh xây cho ông bà to nhất làng luôn”.

Mặc vợ con đói khát, chồng gom 80 triệu sửa mộ tổ tiên to nhất làng-2
Anh chồng quyết không thể để hàng xóm coi thường.

Mặc vợ khuyên can hết lời. Nào là: Cứ thư thả 1-2 năm nữa cho kinh tế ổn định, chẳng cho ông bà ngoại được xu nào còn ăn bám… Đấy là còn chưa kể không có tiền mà xây mộ những 80 triệu?

Thế nhưng anh chồng cảm thấy không thể chấp nhận cảnh cả làng nhìn mình với ánh mắt xem thường, nên: “Chẳng lẽ cả làng xây được mà anh không xây được à?”.

Không lằng nhằng, anh chồng quyết định “tống” vợ về ngoại. Thế nhưng anh không quên giữ lại chút “liêm sỉ”, dặn kỹ lưỡng: “Nói khéo là nhớ nhà về chơi, chứ đừng nói không có tiền ăn nên về đấy” khiến chị… cạn lời.

Mặc vợ con đói khát, chồng gom 80 triệu sửa mộ tổ tiên to nhất làng-3
Đuổi vợ về “ăn bám” ông bà ngoại nhưng vẫn phải giữ… chút liêm sỉ.

Trên thực tế, mỗi người đều cần có sự sĩ diện. Thế nhưng sự sĩ diện đặt sai hoàn cảnh lại trở thành vấn đề.

Khi một người đàn ông chưa hoàn thành vai trò trách nhiệm làm chồng, làm cha của mình nhưng lại thích “cứu rỗi cả thế giới” ắt xảy ra bi kịch cho chính gia đình mình. Câu chuyện ở trên chính là một ví dụ điển hình.

Mặc vợ con đói khát, chồng gom 80 triệu sửa mộ tổ tiên to nhất làng-4
Một số bình luận từ dân mạng. (Ảnh cap màn hình). 

Vừa về hư:;u, bố chồng đã bỏ cả nhà cửa ở quê rồi đem 300 triệu lên thành phố sống cùng vợ chồng tôi, phận làm dâu cũng nhắm mắt chịu đựng ông vì nghĩ đến 300 triệu sau của mình hết, nào ng:ờ một hôm đi làm về sớm thấy ông gọi cho họ hàng ở quê thậm thụt tiền nong, tôi gọi chồng bắt xe trả ông về ngay lập tức, tối đến thì nhận thông báo động trời từ c:ông a:n xã

0

Sau vụ việc này, tôi không biết phải giải quyết làm sao cho ổn thỏa mối quan hệ giữa bố chồng và anh ruột mình.

Sau khi tôi lập gia đình, bố mẹ đã cho tôi một mảnh đất và 2 tỷ để xây nhà riêng. Điều kiện kèm theo là tôi phải nhận chăm sóc người anh trai (bị tật nguyền ở 2 chân, phải ngồi xe lăn) suốt đời. Mỗi tháng, bố mẹ sẽ đưa tôi 2 triệu, hỗ trợ tiền thuốc men và sinh hoạt phí cho anh. Vợ chồng tôi bàn bạc và đồng ý, bởi tôi chỉ có một mình anh trai, vì bị tật nguyền nên anh cũng không thể có vợ được. Tôi làm sao có thể bỏ rơi anh ruột của mình.

Bố mẹ chồng biết chuyện vợ chồng tôi xây nhà riêng nhưng không hề can ngăn mà còn ủng hộ. Bởi gia đình chồng tôi đông người, có tới 4 người con và chồng tôi là con út, không nhận trách nhiệm chăm sóc ông bà. Đương nhiên, chúng tôi cũng không nhận một phần tài sản nào hay đất cát gì ở nhà chồng.

Chuyện sẽ không có gì để nói nếu như tháng 9 vừa rồi, bố chồng tôi về hưu và kiên quyết đến sống cùng chúng tôi. Ông nói mình có 600 triệu, sẽ chia đôi. Nghĩa là mẹ chồng 300 triệu, ông 300 triệu và ông cầm số tiền đó đến nhà tôi ở, giao tiền cho chúng tôi để chúng tôi chăm sóc ông đến lúc ông qua đời. Tuy không hài lòng nhưng vì thương chồng, tôi vẫn đồng ý để bố chồng đến sống cùng.

Vừa về hưu, bố chồng đã đem 300 triệu đến sống cùng vợ chồng tôi, chưa đầy 2 tháng thì xảy ra sự cố lớn- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

Chúng tôi để cho ông căn phòng trên lầu vì dưới lầu là phòng của vợ chồng tôi và con gái nhỏ 3 tuổi, một phòng là của anh ruột tôi. Con tôi còn quá nhỏ, tôi không dám ở trên lầu vì sợ con bị ngã cầu thang. Anh ruột tôi tật nguyền, cũng không thể lên xuống cầu thang được, đành để bố chồng ở trên ấy. Vậy mà ông không chịu, ông bảo vợ chồng tôi không thương ông, thấy ông già cả, đau nhức xương khớp mà còn để ông ở trên lầu, phải đi lên đi xuống mỗi ngày thì làm sao ông chịu được. Bất đắc dĩ, vợ chồng tôi phải chuyển lên lầu, nhường căn phòng rộng đẹp nhất mà chúng tôi đang ở cho ông.

Sống ở tầng trệt, bố chồng thường xuyên đụng mặt với anh ruột tôi. Tuy anh ấy tật nguyền nhưng vẫn phụ tôi vài việc lặt vặt như rửa bát, bỏ quần áo vào máy giặt hay lau chùi bàn ghế trong khả năng của mình. Anh ấy còn làm việc online cho một công ty kế toán, mỗi tháng cũng kiếm được 4-5 triệu đồng. Nhưng bố chồng lại không xem trọng anh ấy, thậm chí còn tỏ thái độ ghét bỏ. Anh ấy rửa bát, ông sẽ ngửi lại xem có còn mùi xà phòng không? Anh ấy làm việc trong phòng, không kịp ra ăn cơm thì ông sẽ cạnh khóe, bảo anh ấy lười biếng, chỉ biết ăn với ngủ. Tôi tức lắm, cãi lại mấy lần để bảo vệ anh trai mình thì bị ông mắng luôn. Chồng khuyên tôi nhịn ông một chút, tính khí ông cáu bẳn, khó chịu nên các chị dâu không sống nổi, ông mới đến ở với tôi.

Mấy ngày trước, bố chồng tôi tự ý vào phòng anh trai tôi rồi làm rơi vỡ 2 cái tách do tự tay anh làm trong chuyến du lịch mấy năm trước. 2 cái tách đó có in hình bố mẹ và anh em tôi, để gộp lại với nhau sẽ ra một tấm ảnh gia đình. Anh tôi quý 2 cái tách đó lắm, anh nâng niu, trân trọng và để ngay trên bàn làm việc.

Nhìn tách bị vỡ, anh tôi không kiềm chế nổi nữa mà lớn tiếng quát bố chồng tôi. Ông cũng quát mắng lại anh tôi. 2 bên không ai nhường ai nữa, bao nhiêu tức tối, ấm ức đều tuôn hết ra. Bố chồng còn lớn giọng đuổi anh trai tôi đi vì nhà này do vợ chồng tôi đứng tên, anh ấy không có quyền gì cả. Tôi đứng giữa, chỉ biết khóc vì thương anh và giận bố chồng mà không thể nói được. Chồng tôi tức tối bảo bố thu dọn đồ đạc, đem tiền về quê sống với anh chị đi, đừng gây rối cho cuộc sống của chúng tôi nữa.

Ông lầm lì bỏ vào phòng, trách chồng tôi sợ vợ, bênh vợ mà không bênh bố. Mấy ngày nay, ông chỉ ra ngoài vào bữa cơm, ngoài ra cứ ở lì trong phòng. Tôi thật sự rối bời, không biết phải làm sao nữa?

Năm bố 75 tuổi, bố đưa giấy nợ 900 triệu đồng cho 3 con trai nhờ trả giúp nhưng ai cũng từ chối, chỉ riêng tôi gánh vác..Bố nói : “Số tiền này trước đây bố vay để chữa bệnh cho mẹ . Bố cũng cố gắng làm việc cật lực để trả nợ, lại bán hết đất để gom tiền vì không muốn làm phiền đến mấy đứa, nhưng giờ bố già rồi nên không gánh được nữa. Mà lãi mẹ đẻ lãi con, bố mong các con hãy giúp bố trả nợ để bố yên tâm không phải sống trong lo sợ nữa” Tôi và các anh đều choáng váng. Số tiền đó không hề nhỏ, vậy mà….

0
Năm bố 75 tuổi, bố đưa giấy nợ 900 triệu đồng cho 3 con trai nhờ trả giúp nhưng ai cũng từ chối, chỉ riêng tôi gánh vác..
… … …
Tôi là con út trong gia đình có 4 người con và là con gái duy nhất. Cha tôi, ông Lý, đã làm việc chăm chỉ cả đời. Sau khi mẹ tôi qua đời, bố vẫn ở vậy cho đến hiện tại đã 75 tuổi.
Tôi có ba anh trai, họ đều đi làm xa và không thường xuyên về nhà thăm nhà. Chỉ riêng tôi chọn sống ở quê để có thể thường xuyên về chăm sóc bố.
Một hôm, bố tôi gọi tất cả các con đến để thông báo chuyện quan trọng. Trong nhóm gia đình, các anh tôi đều cho rằng đã đến lúc bố viết di chúc để chia tài sản cho các con. Tuy rằng bố không có nhiều tiền nhưng bù lại có rất nhiều đất đai, ruộng vườn.
Đến ngày hẹn, bố đưa cho chúng tôi một tờ giấy ghi số nợ lên tới 900 triệu đồng.
Bố nói : “Số tiền này trước đây bố vay để chữa bệnh cho mẹ . Bố cũng cố gắng làm việc cật lực để trả nợ, lại bán hết đất để gom tiền vì không muốn làm phiền đến mấy đứa, nhưng giờ bố già rồi nên không gánh được nữa. Mà lãi mẹ đẻ lãi con, bố mong các con hãy giúp bố trả nợ để bố yên tâm không phải sống trong lo sợ nữa”
Tôi và các anh đều choáng váng. Số tiền đó không hề nhỏ, vậy mà bao lâu nay bố không nói ra để các con cùng gánh vác. Đến bây giờ, bố chỉ thông báo một câu đề nghị các con trả nợ giúp thì quả là cú sốc lớn.
Anh cả lập tức tỏ vẻ tức giận nói:
“Bố, bố đùa à? Chúng con chưa bao giờ nợ bố một đồng nào và cũng không được hưởng một đồng nào. Đây rõ ràng là do bố tiêu pha phung phí nên mới nợ nần, vậy mà bây giờ lại bắt bọn con gánh”.
Bố bệnh, tôi họp gia đình kêu gọi chị em góp tiền thì bị từ chối
– Sau đó, anh hai và anh ba cũng liên tục chỉ trích bố thậm tệ.
Khi nghe lời các anh nói, tôi cảm thấy rất khó chịu. Tuy giận bố nhưng tôi nghĩ rằng dù sao số tiền này cũng là do chữa bệnh cho mẹ mà nợ nần, chúng tôi là con không thể chối bỏ trách nhiệm.
Tôi liền nói: “Các anh đừng nói với bố như thế, bố bây giờ đã 75 tuổi rồi, không thể chịu đựng được nữa đâu. Nếu các anh không đồng ý trả, vậy thì em sẽ nhận. Dù không có nhiều tiền thì em cũng sẽ cố gắng làm việc để trả”.
Tôi nói xong, ba anh nhìn tôi tỏ vẻ khinh miệt rồi bỏ đi thẳng không nói lời nào. Tôi bất lực nhìn bóng lưng họ, thầm nghĩ cuộc sống sau này của tôi sẽ chẳng dễ dàng chút nào.
“Ngày mai con sẽ chuyển trước cho bố 200 triệu, đây là tiền tiết kiệm của vợ chồng con để sau này cho con gái con đi du học. Số còn lại, mỗi tháng con sẽ gửi dần cho bố để trả, con tin chỉ vài năm nữa thôi, mọi thứ sẽ ổn định. Bố chỉ cần sống khỏe để con an tâm làm việc là được rồi”,
Tôi an ủi bố.
Bố tôi khóc lặng, cứ nói cảm ơn tôi suốt một hồi. Bố nói xin lỗi tôi vì trước đây không chăm sóc tôi chủ đáo, chỉ biết thương yêu con trai mà trọng nam khinh nữ.
Lòng tôi đau thắt lại…
Từ ngày hôm đó, tôi bắt đầu lao vào làm việc không nghỉ ngơi. Mỗi ngày, tôi làm 3 công việc, lại bán thêm hàng online để tăng thu nhập. Buổi sáng 5h tôi sẽ thức giấc và đến 12h đêm mới được nghỉ ngơi. Chồng tôi rất thương tôi, thỉnh thoảng anh cũng đưa thêm cho tôi ít tiền để giúp tôi phần nào nhưng tôi không muốn mình trở thành gánh nặng của anh nên luôn từ chối. Tôi chỉ mong anh chăm lo tốt cho các con là tôi hạnh phúc lắm rồi.
Tròn một năm sau, đúng vào ngày giỗ mẹ, bố lại gọi chúng tôi về nhà nhưng 3 anh trai đều từ chối không về.
Vậy là chỉ có vợ chồng tôi sang ăn cơm cùng bố. Sau khi dùng bữa xong, bố đưa cho tôi một quyển sổ tiết kiệm và 450 triệu tiền mặt, tôi mở sổ ra và bàng hoàng với số tiền ghi trên đó: 4 tỷ đồng.
Bố nhìn tôi và nói:
“Số tiền trong sổ là bố gom góp và bán đất, dù gì bố cũng già rồi, đất đai chẳng để làm gì nên bán đi. Còn số tiền mặt là của con đưa cho bố trong mấy năm qua, bố chưa tiêu một đồng nào hết. Thực ra, bố không nợ ai hết, tờ giấy báo nợ đó là giả, bố chỉ muốn thử lòng hiếu thảo của các con trước khi chia tiền thừa kế cho mấy đứa.
Chẳng ai ngờ 3 người con trai mà bố hết lòng yêu thương lại tệ vậy, nên bố nghĩ con xứng đáng được hưởng tất cả”.
Tôi ôm bố rồi khóc nức nở: Tức giận có, cảm động có và thương cho chính mình cũng có. Giận bố vì đã khiến tôi quá vất vả trong mấy năm qua nhưng cũng vui mừng vì nhận được món quà quá lớn.
Tôi và chồng quyết định đón bố về sống chung, dù sao trước đây tôi cũng thường xuyên qua chăm sóc bố nhưng không thể tận tình bằng ở cạnh nhau mỗi ngày. Tôi sẽ không để bố phải lẻ loi một mình nữa, chúng tôi sẽ là một gia đình trọn vẹn và hạnh phúc bên nhau…

Vợ tôi đ::ột t::ử 3 ngày, lo ma chay cho em xong tôi mới ngửi thấy mùi h/ô/i x/ộ/c ra từ tủ lạnh, mở ra xem mà s::ố:c nặng với thứ ở bên trong này … Vợ ơi anh xin lỗi …

0

Tôi và vợ còn đang nghĩ đến chuyện sinh con, có một mái ấm đủ đầy hạnh phúc, nhưng không ngờ cô ấy lại bỏ lại tôi bơ vơ một mình.

Tôi và vợ là mối tình đầu của nhau. Chúng tôi quen biết nhau từ những ngày đầu học chung đại học. Tôi là người chủ động theo đuổi vợ. Cô ấy ngày trước là hoa khôi của khoa, xinh đẹp và tài giỏi. Tôi vừa gặp một lần đã ôm mộng tương tư. Tôi bày đủ trò để tán tỉnh trái tim người đẹp. Cuối cùng, cô ấy cũng gật đầu làm bạn gái rồi sau đó theo tôi về dinh.

Dù gia đình tôi không khá giả như gia đình của vợ, nhưng tôi chưa bao giờ thấy tự ti mà nhục chí. Tôi xác định vợ là người thân của mình, nỗ lực hết mình để cho vợ cuộc sống tốt đẹp nhất. Tôi cũng không ngại nói với bố mẹ vợ rằng, cô ấy chính là động lực lớn nhất để tôi cố gắng, tôi muốn mua hết những gì tốt nhất, đắt tiền nhất cho cô ấy. Bố mẹ vợ ban đầu không thích tôi, nhưng ngày một quý vì những gì tôi làm.

Bố mẹ vợ nói cho chúng tôi một căn nhà nhưng vợ chồng tôi muốn tự lập, quyết định ban đầu ở riêng, sau khi có tiền sẽ tự mua nhà. Sau 6 năm cùng nhau làm việc và tiết kiệm, vợ chồng tôi đã có căn nhà của riêng mình. Tôi và vợ háo hức nghĩ về chuyện sinh con, có một mái ấm đủ đầy hạnh phúc sau này.
Vợ mới đột tử 3 ngày, tôi ngửi thấy mùi hôi xộc ra từ tủ lạnh, mở ra xem mà chết điếng khi nhìn thấy thứ này - Ảnh 1Ảnh minh họa: Internet

Vậy mà hạnh phúc chưa kịp trọn thì chia xa đã đến. Một tối tôi đi làm về như thường ngày nhưng lại không nghe thấy tiếng vợ như mọi khi. Tôi tìm vợ một lúc thì thấy cô ấy nằm ở nhà tắm, trên người đã không còn hơi thở. Vợ tôi bất ngờ đột tử khi tôi chưa về nhà.

Sau khi vợ qua đời đột ngột, tôi sống mà như người mất hồn. Ngày đưa tang vợ, tôi không thể tin. Chúng tôi đã cùng nhau cố gắng, hứa hẹn, trông đợi vào tương lai. Nhưng ở những năm tháng sau này, chỉ còn lại một mình tôi. Sau khi vợ mất sớm, tôi bỏ ăn bỏ uống. Tôi không muốn rời khỏi giường, tôi sợ bước tới bất kì đâu trong nhà cũng sẽ nhớ tới bóng dáng của vợ. Em gái tôi ở gần nhà phải gửi đồ ăn sang vì sợ tôi kiệt sức vì đau lòng.

Đến một hôm, đồ ăn em gái gửi sang tôi ăn không hết, tôi định bỏ vào tủ lạnh để buổi sau dùng tiếp. Khi mở tủ lạnh ra, tôi nghe một mùi hôi thối bốc lên. Hóa ra là trong tủ ở ngăn mát có một một con cá diêu hồng vợ tôi đã mua hôm đó nhưng chưa kịp nấu. Tôi gục người xuống sàn, khóc nức nở. Vợ tôi luôn nhớ tôi thích ăn món canh chua cá diêu hồng, buổi chiều hôm đó cô ấy nói sẽ nấu món ngon đợi tôi về nhà ăn. Nhưng từ nay, trên bàn ăn mãi mãi chỉ còn lại một mình tôi.

Ngày cưới, tôi để cô dâu một mình tiếp khách, để đến bệnh viện nhìn mặt người cũ lần cuối cùng, không ng:ờ lúc quay lại thì mới ng:ỡ ngà;ng trước cả h:ôn trường t:an t:ành, cô dâu đem ra 1 thứ cho tất cả mọi người cùng nhìn thấy, bố mẹ tôi thì số;c ng:ất vì…

0

Tôi không hiểu sao cùng là phụ nữ nhưng nhiều người lại ích kỷ như vậy. Chỉ vì một chút ghen tuông mà bây giờ, vợ tôi lại cư xử không ra gì. Đã thế, cô ấy còn khiến đám cưới của chúng tôi trở thành trò cười trong mắt người khác.

Tôi năm nay 31 tuổi, vừa kết hôn cách đây một tuần. Nói là kết hôn nhưng đến giờ phút này, tôi và vợ chưa có cuộc sống hôn nhân đúng nghĩa. Vì sau khi đám cưới được tổ chức xong thì vợ cũng theo xe về nhà đẻ. Từ bữa đó đến giờ, tôi đã làm đủ mọi cách. Vậy mà vợ vẫn giận hờn không chịu về.

Chuyện thì đơn giản chứ có gì đâu. Tôi 31 tuổi rồi, trước khi đến với vợ cũng trải qua vài mối tình. Nói đến chuyện tình cảm của tôi thì mối tình sâu đậm nhất là với mối tình đầu thời đại học. Tôi nghĩ có lẽ ai cũng giống mình thôi, tình đầu nào mà chẳng khắc cốt ghi tâm. Chưa kể ngày ấy, chúng tôi đến với nhau hoàn toàn vì tình yêu trong sáng. Chẳng phải để ý đến công việc, hoàn cảnh hay tiền bạc nên việc yêu thương nhiều cũng là điều dễ hiểu thôi.

Học xong được một năm thì em muốn kết hôn. Nếu là bây giờ, tôi sẵn sàng tổ chức ngay. Nhưng ngày đó tôi còn trẻ quá, chưa sẵn sàng để làm chồng, làm bố. Thành ra khi đứng giữa hai sự lựa chọn, tôi đã chọn tiếp tục cuộc sống độc thân. Còn người yêu cũ của tôi thì cũng vì việc này mà ngãng ra. Cuối cùng, chúng tôi chia tay khi cả hai đã có 4 năm yêu đương sâu đậm.

Sau tình đầu, tôi có quen thêm vài người nữa. Người nào cũng chỉ được vài tháng, cùng lắm là một năm rồi lại chia tay. Trải qua mấy mối tình, tôi mới thấy sai lầm khi đã mất đi người mình yêu nhất. Cũng có đợt tôi muốn nối lại tình xưa với người yêu cũ. Nhưng lúc có số để liên lạc thì biết em đã lập gia đình rồi. Không muốn ảnh hưởng đến cuộc sống riêng của em, tôi đành xem như không quen biết.

Đợt này thấy tôi đã ngoài 30 mà vẫn chưa có ý định kết hôn, bố mẹ mới thúc giục. Mẹ tôi còn bảo tầm tuổi này rồi, chỉ cần chọn một người vợ phù hợp là được. Dù sao thì đàn ông cũng quan trọng nhất là sự nghiệp. Khi đã có tiền, tôi chỉ cần cưới vợ và sinh con nữa là xong. Còn tất nhiên trong quá trình ăn ở với nhau, nếu hợp thì ở lâu dài còn không thì bây giờ cũng thiếu gì cặp ly hôn đâu.

Công Phượng mời cưới ở quê hơn trăm mâm "gây sốt”: Cả làng rộn ràng dự tiệc

Mẹ nói vậy khiến tôi cũng không nặng nề chuyện chọn vợ nữa. Năm ngoái, tôi được một người bạn mai mối cho vợ hiện tại. Sau 3 lần gặp nhau, tôi chính thức tỏ tình và nhận được cái gật đầu của em. Yêu nhau được nửa năm thì bố mẹ hai bên giục chúng tôi tổ chức đám cưới. Dù sao thì hai đứa cũng không còn trẻ nữa, tính chuyện trăm năm là vừa.

Nói công bằng thì tình cảm của tôi dành cho vợ cũng chưa đến mức sâu đậm đâu. Chỉ là thấy thời điểm phù hợp nên tôi mới quyết định cầu hôn mà thôi. Khi lên kế hoạch tổ chức đám cưới, vợ và phía gia đình cô ấy muốn làm gì, tôi đều chiều hết. Từ việc muốn có đến 9 tráp lễ thay vì 7 tráp cho tới chuyện đi rước dâu lúc nửa đêm, tôi cũng không nề hà gì. Thậm chí còn nói đỡ cho cô ấy khi bố mẹ tôi không đồng ý về ngày cưới.

Thế nhưng dù tôi đã hết lòng chiều chuộng, vợ vẫn vượt quá giới hạn của mình. Chuyện là lúc chúng tôi đã rước dâu và tổ chức gần xong thì một người bạn của tôi đến và ghé vào tai nói:

“Cái Thy nó bị tai nạn, nằm ở bệnh viện mấy ngày nay rồi. Hôm nay bác sĩ bảo tình hình không khả quan, mà nó cứ kêu tên mày thôi. Xem thế nào, có sắp xếp đến thăm em nó lần cuối được không?”.

Nghe tới đó, tôi đã nói chuyện với vợ để mong cô ấy thông cảm. Dù sao thì tổ chức cũng xong cả rồi, chỉ còn mỗi việc tiếp khách là được thôi. Còn việc người yêu cũ của tôi nằm trong bệnh viện thì tính từng giây từng phút, làm sao tôi có thể chậm trễ được. Chưa kể trong lúc này, cô ấy gọi tên tôi. Chứng tỏ cô ấy vẫn còn có nhiều điều muốn nói với tôi lắm. Càng nghĩ càng thấy sốt ruột, tôi không chờ được nên muốn để đám cưới cho vợ mình tự xoay xở. Còn bản thân thì vào viện thăm người cũ.

Vậy mà vợ tôi không đồng ý. Cô ấy bảo nếu tôi đi, cô ấy sẽ hủy hôn. Mặc dù vậy, tôi vẫn quyết định đi mọi người ạ. May mà tôi đến kịp lúc nên được nhìn mặt Thy lần cuối. Nhưng lúc tôi quay về, bố mẹ bảo vợ đã bỏ về nhà cùng đoàn nhà gái rồi. Nghe đến đó, tôi vội vã gọi cho vợ và thanh minh với cô ấy. Có điều là vợ tôi vẫn nhất quyết không về, còn bắt tôi dẫn bố mẹ đến để xin lỗi nữa. Tôi thấy việc này đơn giản, chỉ có vợ là quan trọng hóa vấn đề lên nên cả tuần nay, tôi vẫn chưa làm theo ý cô ấy. Theo mọi người, tôi có nên đồng ý với đề nghị vô lý của vợ không?