Home Blog Page 55

Mẹ bận làm việc, tranh thủ xem camera thì xúc động với hành động của cô con gái lớn ..

0

Những hình ảnh ấm lòng đang được chia sẻ rần rần trên mạng xã hội khiến cho nhiều người xúc động.

Theo chia sẻ của người mẹ này, chị bận việc nên để hai chị em chơi cùng nhau. Chơi được một lúc thì cả hai chị em cùng buồn ngủ, thế nhưng, cô chị gái vẫn cố gắng ru em ngủ trước.

hình ảnh

Qua camera, người mẹ đã chứng kiến được hành động của cô con gái lớn dành cho em nhỏ khiến chị không ngừng xúc động. “Có con gái đầu lòng tuyệt vời như thế đấy”, người mẹ bày tỏ.

hình ảnh

Qua những hình ảnh chia sẻ cho thấy, cô chị có vẻ chỉ khoảng 4-5 tuổi và em bé khoảng 1 tuổi. Người  chị tuy nhỏ bé nhưng các thao tác dỗ dành em rất khéo léo. Đầu tiên, chị gái nhỏ bế em lên và bắt đầu đong đưa để ru em như cách mà người lớn vẫn làm.

hình ảnh

Sau khi đứng ru, chị gái lại ngồi xuống, tiếp tục vỗ em và dỗ dành để em ngủ. Em bé cũng khá hợp tác theo chị.

hình ảnh

Hình như cũng cảm thấy có chút mỏi người nên sau đó chị gái đã ngồi xuống, dựa vào gối ở đầu giường và tiếp tục ôm, dỗ em ngủ.

Đoạn video kéo dài 1 phút chứa đầy tình cảm của 2 chị em trong những khoảnh khắc hết sức bình dị khiến người mẹ khi chứng kiến đã vô cùng xúc động.

Khoảnh khắc này ngay sau khi xuất hiện trên mạng xã hội lập tức nhận được nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng. Cư dân mạng cũng tỏ ra thích thú và xúc động trước sự hiểu chuyện, biết giúp mẹ trông em của bé gái.

– “Thương quá, cô chị vẫn còn là em bé nhưng vì gánh trên vai trọng trách chị hai nên rất có trách nhiệm. Bố mẹ rất tự hào về con nhé con gái ơi”

– “Làm cha làm mẹ thấy con ngoan ngoãn quả thực bao nhiêu mệt mỏi đều tan biến hết. Người mẹ của bé gái này chắc có lẽ cũng cảm nhận thấy điều ấy”

– “Nhìn dỗ em đi ngủ thuần thục, chắc đây không phải lần đầu. Thương quá bé ơi. Cả nhà yêu con nhiều”

– “Xem mà thương quá! Yêu ơi là yêu”.

Nhiều người sau khi xem đoạn video cũng kể lại câu chuyện của gia đình mình, trong đó nổi lên quan điểm sinh con gái đầu lòng rất ‘được nhờ’, đúng như câu nói ‘ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng’.

hình ảnhNâng cao vai trò của con gái nhưng cũng không có ý nghĩa phủ nhận vai trò của con trai. Ai cũng hiểu dù là con nào trong gia đình chỉ cần chứng kiến các con ngoan ngoãn, lớn lên bình an là hạnh phúc lớn nhất của bố mẹ, ảnh: dSD

Vì sao có câu ‘ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng’

Câu tục ngữ “Ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng” xuất phát từ quan niệm dân gian của người Việt, thể hiện vai trò và giá trị của con gái trong gia đình, đặc biệt là con gái đầu lòng. Câu này mang nhiều ý nghĩa cả về văn hóa lẫn tâm lý của người dân xưa, phản ánh quan điểm truyền thống về con cái, kinh tế và gia đình.

– Tình cảm gia đình: Con gái đầu lòng thường được xem là người con rất quan trọng trong gia đình. Theo quan niệm xưa, người con gái đầu lòng thường là người biết quan tâm, chăm sóc gia đình, đặc biệt là đối với cha mẹ, và gánh vác nhiều công việc nhà cửa. Vì vậy, con gái đầu lòng mang lại niềm vui, hạnh phúc, và là niềm tự hào cho cha mẹ.

– Giá trị vượt qua tài sản vật chất: “Ruộng sâu trâu nái” là hình ảnh tượng trưng cho tài sản quý giá trong xã hội nông nghiệp xưa. Ruộng đất và trâu nái (trâu cái để sinh sản) là những tài sản vô cùng quan trọng, quyết định sự giàu có và khả năng sinh tồn của một gia đình. Tuy nhiên, câu tục ngữ nhấn mạnh rằng, dù ruộng đất hay trâu nái có quý giá đến đâu, chúng vẫn không thể so sánh được với giá trị của một đứa con gái đầu lòng.

– Vai trò của con gái trong xã hội nông nghiệp: Trong xã hội nông nghiệp xưa, con cái là nguồn lao động quan trọng của gia đình. Con gái, đặc biệt là con gái lớn, thường được giáo dục từ nhỏ để biết quán xuyến việc nhà, chăm sóc các em, và phụ giúp công việc đồng áng. Do đó, sự đóng góp của con gái vào kinh tế và cuộc sống gia đình được đánh giá rất cao.

– Sự gắn bó và chăm sóc: Con gái đầu lòng thường được cho là gắn bó với cha mẹ hơn con trai. Khi cha mẹ già yếu, người con gái đầu lòng thường có xu hướng chăm sóc cha mẹ chu đáo hơn. Quan niệm này xuất phát từ thực tế là người phụ nữ thường được giáo dục để trở thành người biết lo toan, yêu thương và chăm sóc cho gia đình.

Trong xã hội hiện đại, câu tục ngữ này không còn mang tính phổ biến như trước vì các quan niệm về giới tính và vai trò của con cái trong gia đình đã thay đổi. Ngày nay, cả con trai lẫn con gái đều có thể đảm nhận trách nhiệm chăm sóc gia đình và đóng góp vào kinh tế như nhau. Tuy nhiên, câu tục ngữ này vẫn thể hiện được giá trị truyền thống về tình cảm gia đình và tầm quan trọng của con cái đối với cha mẹ trong xã hội nông nghiệp Việt Nam xưa.

Vợ tôi được đằng ngoại chia cho 2 căn nhà, bảo tặng em chồng 1 mà bơ đi, quá í/ch k/ỷ, tôi dắt về bảo bố vợ dạy lại, bố vợ gật gù đồng ý, nhưng hôm sau thấy ông đăng dòng tin nhắn này trên Facebook…

0

Câu chuyện bắt đầu từ lúc vợ tôi, Linh, nhận được tài sản thừa kế từ gia đình nhà ngoại. Cụ thể, bố mẹ vợ đã quyết định chia cho Linh hai căn nhà ở trung tâm thành phố, một món quà mà bất cứ ai cũng ao ước. Lúc đó, tôi nghĩ mình đang là người chồng may mắn, vì không chỉ cưới được vợ giỏi giang, mà còn có thêm cơ hội ổn định tài chính nhờ tài sản của gia đình vợ.

Tuy nhiên, câu chuyện không đơn giản chỉ dừng lại ở việc nhận thừa kế. Tôi còn có một người em trai, Hùng, đang gặp khó khăn về tài chính. Sau khi nghe tin Linh được chia tài sản, tôi nghĩ ngay đến việc giúp đỡ em mình. Trong đầu tôi lúc đó, chuyện tặng lại cho Hùng một căn nhà là hợp lý, vừa giúp đỡ gia đình tôi, vừa thể hiện sự rộng rãi, quan tâm đến anh em.

Vợ tôi được đằng ngoại chia cho 2 căn nhà, bảo tặng em chồng 1 mà bơ đi, quá ích kỷ

Tôi không phải là người tham lam, nhưng thực sự, thấy em trai mình gặp khó khăn mà không giúp, tôi cảm thấy day dứt. Vậy nên, tôi quyết định nói chuyện với Linh về việc chia sẻ một trong hai căn nhà đó cho em chồng.

Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi ăn tối, tôi mở lời:

  • Em à, giờ em được thừa kế hai căn nhà, sao không tặng lại cho Hùng một căn? Nó đang khó khăn lắm, mà mình cũng đâu cần đến cả hai căn đâu.

Linh nhìn tôi, ánh mắt hơi ngạc nhiên nhưng giữ vẻ điềm tĩnh:

  • Em hiểu ý anh, nhưng tài sản này là bố mẹ em để lại cho em. Đó là sự ưu ái của gia đình em dành cho con gái. Hơn nữa, anh biết đấy, em còn phải nghĩ đến con cái sau này nữa. Em không muốn đưa tài sản của mình cho ai, kể cả là em chồng.

Nghe câu trả lời của Linh, tôi bắt đầu thấy khó chịu. Tôi đã nghĩ vợ sẽ đồng ý ngay, vì đây là vấn đề gia đình, hơn nữa, việc giúp đỡ em chồng cũng là một nghĩa vụ đạo đức. Nhưng Linh lại tỏ ra quá cứng nhắc và không quan tâm đến hoàn cảnh của người khác. Cô ấy nói như thể chỉ nghĩ đến bản thân mình, không để ý đến tình cảm anh em trong gia đình tôi.

Tôi quyết định không tiếp tục tranh cãi ngay lúc đó, nhưng lòng đã nảy sinh sự thất vọng và bức bối. Tôi không hiểu vì sao Linh lại có thể ích kỷ đến vậy, không nghĩ đến những người xung quanh.

Sáng hôm sau, tôi quyết định đưa Linh về nhà bố mẹ vợ để giải quyết vấn đề này. Tôi nghĩ, nếu Linh không chịu hiểu lý lẽ của tôi, thì có lẽ bố vợ, người rất hiểu biết và công bằng, sẽ giúp tôi dạy lại vợ mình.

Khi chúng tôi đến nhà, bố vợ tôi – ông Quang – đang ngồi ngoài hiên uống trà. Ông là người đàn ông trầm tính, điềm đạm, luôn được mọi người trong gia đình kính nể. Tôi tin rằng với sự tỉnh táo và khôn khéo của ông, mọi chuyện sẽ được giải quyết.

Sau vài câu chuyện phiếm, tôi vào thẳng vấn đề:

  • Thưa bố, con có chuyện này muốn hỏi ý kiến bố. Vợ con được chia hai căn nhà, mà con nghĩ nên tặng cho em Hùng một căn, vì nó đang khó khăn. Con đã nói chuyện với Linh, nhưng cô ấy không đồng ý. Bố nghĩ sao về chuyện này ạ?

Ông Quang nghe xong, khẽ gật đầu, ra vẻ hiểu chuyện. Ông không nói ngay mà chỉ nhấp một ngụm trà, ánh mắt hướng về phía Linh:

  • Ừ, bố cũng thấy con nói có lý. Anh em trong nhà thì nên hỗ trợ lẫn nhau. Linh, con cũng nên nghĩ cho em chồng chút chứ.

Nghe bố nói vậy, tôi cảm thấy có chút hy vọng, tưởng rằng mọi việc sẽ được giải quyết. Nhưng Linh vẫn giữ thái độ cứng rắn, không nói thêm lời nào.

Sau một lúc ngẫm nghĩ, ông Quang gật đầu với tôi rồi nói:

  • Được rồi, để bố nói chuyện thêm với Linh. Con cứ yên tâm.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, tin rằng với lời nói của bố vợ, Linh sẽ phải suy nghĩ lại và hành xử hợp lý hơn.

Sáng hôm sau, trong lúc đang làm việc, tôi vô tình mở Facebook và thấy một bài đăng của bố vợ. Dòng trạng thái hiện lên ngay trước mắt tôi, khiến tôi chết sững.

Bố mẹ vợ cho nhà đất, nói hết nước hết cái mà vợ không cho tôi đứng tên cùng

“Đời người ai cũng có lựa chọn riêng. Tiền bạc là thứ dễ làm người ta thay đổi. Nhưng cuối cùng, tiền không thể mua được tình cảm thật sự. Hãy sống với nhau bằng trái tim, chứ không phải bằng vật chất.”

Dưới bài viết đó là một dòng tin nhắn mà bố vợ tôi đăng kèm, có vẻ như là một cuộc trò chuyện giữa ông và ai đó:

  • “Con nghĩ nên giúp đỡ người nhà, nhưng không có nghĩa là ép buộc ai đó phải làm điều mình muốn.”
  • “Con dạy con cái, nhưng trước hết con phải tôn trọng quyết định của chúng. Đừng để vì một căn nhà mà tình cảm gia đình rạn nứt.”

Lòng tôi lạnh buốt khi đọc những dòng tin nhắn đó. Hóa ra, bố vợ không hề đồng ý với tôi như tôi nghĩ, mà chỉ cố giữ vẻ ngoài điềm tĩnh để không làm căng thẳng tình hình. Ông hiểu rõ rằng việc ép Linh tặng căn nhà không phải là giải pháp, và trong lòng ông, tình cảm gia đình mới là quan trọng hơn cả.

Tôi ngồi đó, lòng ngổn ngang cảm xúc. Phải chăng mình đã quá ích kỷ, chỉ nghĩ đến quyền lợi của em trai mà không nghĩ đến cảm giác của vợ? Mình đã không hiểu rằng Linh cũng có quyền quyết định với tài sản của cô ấy, và mình không nên áp đặt suy nghĩ của bản thân lên người khác.

Sau khi đọc dòng trạng thái của bố vợ, tôi suy ngẫm rất nhiều. Tôi nhận ra rằng, trong cuộc sống vợ chồng, không chỉ có sự chia sẻ tài chính mà còn cần sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau. Dù là vợ chồng, nhưng mỗi người đều có quyền riêng tư và quyết định của riêng mình. Việc giúp đỡ em trai là điều đáng quý, nhưng không thể lấy nó làm lý do để ép buộc vợ mình phải hy sinh những gì cô ấy có.

Tôi quyết định không nhắc lại chuyện căn nhà nữa, mà thay vào đó, học cách tôn trọng và thấu hiểu vợ mình hơn. Và từ đó, tôi cũng hiểu rằng, gia đình không chỉ xây dựng trên cơ sở tài sản, mà còn là sự tôn trọng và yêu thương giữa các thành viên.

Đ-ám t-a-ng mẹ vợ cũ, tôi đến dự thì bất ngờ có một đứa tr-ẻ chạy té vào người, tôi r-ụng r-ời khi thấy rõ mặt. Hóa ra đứa bé đó chẳng phải ai xa l::ạ…

0

Sau khi ly hôn vợ tôi có quen thêm vài người nữa nhưng vẫn chưa thấy hợp. Tôi cũng biết tin tức của vợ cũ, cô ấy chủ động cắt đứt hết liên lạc với tôi.

Tôi và Hương ly hôn sau 5 năm chung sống. Dù đã biết nhau 3 năm trước khi kết hôn nhưng tôi và vợ cũ vẫn chia tay đường ai nấy đi. Nguyên nhân ly hôn không hề liên quan đến người thứ ba.

Chúng tôi từng yêu nhau 3 năm, cũng từng vượt qua giới hạn. Đến khi lấy nhau 2 năm vẫn không hề có tin con cái. Bố mẹ tôi nóng lòng trông cháu, thậm chí còn nói khéo tôi tìm vợ mới. Nhưng tôi thật sự yêu Hương, tôi không muốn chia tay cô ấy. Huống hồ chỉ mới lấy nhau 2 năm, chúng tôi vẫn còn thời gian.

Sau dó tôi và Hương đi thăm khám thì nhận được kết quả thể trạng của Hương khó mang thai. Bác sĩ đề nghị chúng tôi thụ tinh nhân tạo, nhưng sau 3 lần vẫn không có kết quả. Tiền thăm khám, thụ tinh nhân tạo khiến gia đình tôi kiệt quệ. Nhiều lúc túng quẫn quá tôi đã nghĩ hay là ly hôn vợ, biết đâu sẽ thoát khỏi cảnh này. Mỗi lần về nhà thấy vợ tôi lại cảm thấy không có lối thoát.
Đám tang mẹ vợ cũ, tôi đến dự thì bất ngờ có một đứa trẻ chạy té vào người, tôi rụng rời khi thấy rõ mặt - Ảnh 1Ảnh minh họa: Internet

Vì tâm trạng sa sút, chán chường, tôi vô tình ngã vào mối tình vụng trộm với người phụ nữ khác. Hương biết được chuyện thì viết đơn ly hôn. Sau khoảng thời gian dằn vặt nhau, giờ ly hôn tôi cũng chẳng buồn. Tôi nghĩ chắc đây là lựa chọn duy nhất để tôi và Hương tìm hạnh phúc mới. Tôi không chịu nổi áp lực từ bố mẹ, mà bản thân tôi cũng muốn có một đứa con của mình.

Sau khi ly hôn vợ tôi có quen thêm vài người nữa nhưng vẫn chưa thấy hợp. Tôi cũng biết tin tức của vợ cũ, cô ấy chủ động cắt đứt hết liên lạc với tôi. Từ ngày ra tòa ly hôn đến nay đã 4 năm. Tôi tình cờ nghe được tin mẹ vợ cũ qua đời nên quyết định về quê vợ cũ dự đám tang. Dù sao tôi cũng có tình cảm quý mến với gia đình của vợ cũ.

Khi về gặp lại vợ cũ, tôi thấy cô ấy gầy ruộc đi, mặt mày lắm lem nước mắt. Khi thắp nhang cho mẹ vợ cũ xong thì tôi định đi ra ngoài. Bất ngờ, có một bé trai tầm 3 tuổi chạy té vào người tôi. Tôi cúi người xuống đỡ đứa trẻ dậy thì ngỡ ngàng khi thấy gương mặt của nó giống tôi như đúc!
Đám tang mẹ vợ cũ, tôi đến dự thì bất ngờ có một đứa trẻ chạy té vào người, tôi rụng rời khi thấy rõ mặt - Ảnh 2

Ảnh minh họa: Internet
Tôi ở lại đến đêm, khi khách đã ra về hết thì hỏi han Hương và bố của cô ấy. Hương thành thật nói đứa trẻ kia là con của tôi. Cô ấy biết mình mang thai sau khi ly hôn với tôi vài tháng. Tôi lặng người vì quá bất ngờ. Quả thật sau khi ly hôn vợ, tôi dù yêu đương với nhiều người cũng không thấy ai hợp với mình như Hương. Huống hồ, giờ chúng tôi đã có một đứa con chung.

Nhưng Hương từ chối ngỏ ý muốn quay lại của tôi. Cô ấy nói hai mẹ con đang sống rất tốt, hơn hết cô ấy không thể tha thứ cho chuyện tôi từng phản bội. Nhưng tôi không thể bỏ cuộc, tôi thật sự muốn có lại cô ấy và con, giờ tôi phải làm sao đây?

Vợ chồng tôi có 20 tỷ tiết kiệm nhưng không cho đứa con nào hết, đời ai người nấy lo, đến khi thằng cả vỡ nợ thì…

0

Nhiều người có thể nghĩ rằng tôi và chồng mình là những người cha mẹ khắc nghiệt. Nhưng sống đến từng này tuổi, trải qua biết bao thăng trầm của cuộc đời, chúng tôi nhận ra một điều: không ai có thể sống thay cuộc đời của người khác, dù đó có là con ruột mình đi chăng nữa.

Chúng tôi có ba đứa con – hai trai, một gái. Từ khi các con còn nhỏ, tôi và chồng đã luôn dạy chúng về tính tự lập. Tôi không muốn chúng dựa dẫm vào bố mẹ, bởi cuộc sống này khắc nghiệt lắm. Tôi và chồng đều là những người từ nghèo khó vươn lên, biết rõ rằng không ai có thể mãi mãi dựa vào ai. Chúng tôi làm việc chăm chỉ, tích góp cả đời để có số tiền tiết kiệm 20 tỷ đồng, nhưng chúng tôi quyết định sẽ không cho bất kỳ đứa con nào đồng nào. “Đời ai người nấy lo” – đó là phương châm sống của chúng tôi.

Từ khi các con ra trường và bắt đầu cuộc sống riêng, tôi đã luôn nói với chúng rằng chúng tôi sẽ không giúp đỡ tài chính, trừ những trường hợp thật sự khẩn cấp. Điều đó khiến chúng đôi lúc bất mãn, đặc biệt là thằng cả – Hùng.

Vợ chồng tôi có 20 tỷ tiết kiệm nhưng không cho đứa con nào hết, đời ai người nấy lo

Hùng là con trai lớn, cũng là người mà tôi từng đặt nhiều kỳ vọng nhất. Thằng bé thông minh, học giỏi, và từ nhỏ đã tỏ ra có chí tiến thủ. Sau khi tốt nghiệp đại học, Hùng lập gia đình và tự mình mở công ty riêng về xây dựng. Vợ nó cũng là người phụ nữ sắc sảo, biết cách điều hành công việc và hỗ trợ chồng. Thời gian đầu, công ty của Hùng phát triển rất tốt, doanh thu ổn định và có những hợp đồng lớn. Tôi cảm thấy tự hào về nó, vì con trai mình đã đi đúng hướng, không cần sự giúp đỡ từ bố mẹ.

Còn Minh, con trai thứ hai, làm việc trong ngành công nghệ, tính tình ít nói nhưng lại rất kiên nhẫn và chăm chỉ. Cậu con út của tôi, Linh, là một cô gái mềm mỏng, từ bé đã được chiều chuộng nhưng vẫn rất độc lập, giờ đã có gia đình và sống ở nước ngoài. Mỗi đứa đều có cuộc sống riêng, và như đã thống nhất từ đầu, vợ chồng tôi không can thiệp hay chu cấp gì cho chúng.

Nhưng Hùng, với tính cách mạnh mẽ và tham vọng lớn, không dừng lại ở mức độ thành công ban đầu. Nó bắt đầu mở rộng công ty, vay mượn và đầu tư vào những dự án lớn hơn. Mỗi lần nói chuyện với nó, tôi đều cảm nhận được sự tự tin và đôi chút tự mãn. Mặc dù vậy, tôi cũng không nói nhiều, chỉ khuyên nhủ nhẹ nhàng. “Kinh doanh là phải cẩn thận, không nên quá vội vã hay mạo hiểm,” tôi thường nhắc nhở. Nhưng Hùng luôn đáp lại bằng giọng điệu tự tin: “Bố mẹ yên tâm, con biết mình đang làm gì.”

Mọi chuyện tưởng chừng như suôn sẻ, cho đến một ngày, tôi và chồng nhận được tin từ Hùng: nó bị vỡ nợ. Công ty của nó không còn khả năng thanh toán các khoản vay khổng lồ mà nó đã vay để đầu tư vào các dự án bất động sản không thành công. Những dự án đó bị đình trệ, thị trường đóng băng, và Hùng bị đẩy vào cảnh nợ nần chồng chất.

Ngày nó gọi điện, giọng nói run rẩy và căng thẳng:

  • Bố mẹ… công ty con phá sản rồi. Con nợ rất nhiều tiền. Con cần một khoản lớn để trả nợ, nếu không con sẽ mất hết tất cả… Xin bố mẹ giúp con lần này!

Tôi ngồi đó, nghe những lời con trai nói mà lòng quặn thắt. Hùng đang tuyệt vọng, và nó không còn ai để cầu cứu. Tôi biết, nếu không giúp đỡ, Hùng có thể phải đối mặt với pháp luật, có thể mất hết tài sản, và tệ hơn, có thể kéo theo cả gia đình vào cảnh khốn khó.

Chồng tôi, ngồi cạnh, mặt lạnh tanh, không nói gì. Ông không quay sang nhìn tôi, cũng không đáp lại ngay lời Hùng. Sau một lúc im lặng, ông chỉ thở dài rồi nói:

  • Bố mẹ đã từng nói rồi, đời ai người nấy lo. Chúng ta đã cho con mọi thứ cần thiết để trưởng thành, nhưng sự lựa chọn của con là của con. Bố mẹ không thể sống thay con được.

Tôi biết chồng tôi cứng rắn, và đúng với tính cách của ông, ông sẽ không dễ dàng bỏ nguyên tắc của mình, dù có phải đối mặt với sự đau khổ của con cái. Nhưng nhìn Hùng trong tình cảnh này, lòng tôi như bị dày vò. Tôi cảm thấy muốn giúp con, nhưng lại biết rằng điều này đi ngược lại những gì chúng tôi đã dạy bảo bấy lâu.

Vợ chồng tôi không giàu nhưng vẫn lập quỹ tiết kiệm cho bố mẹ 2 bên nội ngoại

Hùng im lặng một lúc, rồi nghẹn ngào:

  • Bố mẹ thực sự sẽ không giúp con sao? Nếu không có bố mẹ, con sẽ mất hết…

Tôi nhìn chồng, và nhìn lại chính mình trong gương. Đối với người làm cha làm mẹ, chứng kiến con mình rơi vào cảnh bế tắc mà không thể giúp đỡ là điều đau đớn nhất. Nhưng tôi cũng biết, nếu chúng tôi ra tay cứu giúp lần này, Hùng có thể sẽ không bao giờ học được bài học từ sai lầm của mình.

Vài tuần sau, Hùng mất hết tài sản. Công ty phá sản, nhà cửa bị ngân hàng tịch thu. Những món nợ lớn khiến gia đình Hùng rơi vào khủng hoảng. Vợ Hùng đưa hai đứa con về nhà mẹ đẻ sống tạm, còn Hùng phải chuyển đến ở nhờ nhà một người bạn.

Dù đau lòng, nhưng cả tôi và chồng đều quyết định giữ vững nguyên tắc. Chúng tôi vẫn không ra tay giúp đỡ Hùng về mặt tài chính, mặc dù có thừa khả năng. Chúng tôi chỉ hỗ trợ về mặt tinh thần, khuyên nhủ nó đứng dậy từ vấp ngã và tìm cách làm lại từ đầu.

Ban đầu, Hùng giận dữ, trách móc chúng tôi. Nó không hiểu tại sao bố mẹ lại có thể lạnh lùng như vậy, trong khi chỉ cần một phần nhỏ trong số tiền tiết kiệm của chúng tôi cũng đủ giúp nó thoát khỏi cảnh nợ nần. Nhưng dần dần, Hùng bắt đầu chấp nhận thực tế. Nó phải bán đi những món đồ cá nhân, làm việc vặt để kiếm sống. Những tháng ngày khó khăn khiến nó suy nghĩ lại về những quyết định sai lầm của mình.

Một năm sau biến cố, Hùng đã tìm được một công việc mới, với mức lương đủ sống. Nó không còn sự hào nhoáng như trước, nhưng có lẽ đây chính là bài học đắt giá nhất mà nó từng trải qua. Còn chúng tôi, dù đau lòng, nhưng tin rằng quyết định của mình là đúng.

Nhìn lại, tôi không hối hận về quyết định không giúp con về mặt tài chính. Dù biết rằng chúng tôi có thể đã cứu được Hùng khỏi nợ nần, nhưng điều đó sẽ không giúp nó trưởng thành hơn. Đôi khi, sự nghiêm khắc chính là cách tốt nhất để giúp con mình hiểu ra giá trị của tự lập và chịu trách nhiệm cho những sai lầm của mình.

Cuối cùng, Hùng đã tự đứng dậy sau cú vấp ngã. Nó không còn trách móc chúng tôi nữa, mà ngược lại, cảm ơn vì đã để nó tự mình đối mặt với khó khăn. Chúng tôi tin rằng, bằng cách này, con cái mới thực sự trưởng thành và hiểu được giá trị của cuộc sống.

Đã tìm ra nguyên nhân khiến bé 2t TV sau giờ ngủ trưa trên lớp m/ầm n/on Quá X/ÓT X/A

0

Theo cơ quan chức năng, nguyên nhân ban đầu khiến cháu bé tử vong được xác định là do bệnh lý.

Ngày 15/10/2024, Tạp chí Người đưa tin đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Nguyên nhân ban đầu khiến cháu bé 2 tuổi tử vong sau giờ ngủ trưa ở lớp mầm non”. Nội dung cụ thể như sau:

Liên quan đến vụ cháu bé 2 tuổi tử vong tại Trường Mầm non xã Nam Điền, ngày 15/10, trao đổi với báo chí, một lãnh đạo Công an tỉnh Nam Định cho biết, đơn vị đã khám nghiệm tử thi, điều tra nguyên nhân vụ việc.

Nơi xảy ra sự việc thương tâm (Ảnh: Vietnamnet)

Theo vị lãnh đạo trên, sau khi khám nghiệm tử thi, lực lượng chức năng xác định nguyên nhân ban đầu khiến cháu bé tử vong là do bệnh lý. Cháu bé có bệnh về tim và dạ dày, tuy nhiên trước đó bố mẹ không biết.

Hiện, gia đình đồng thuận với nguyên nhân của cơ quan chức năng công bố và làm thủ tục mai táng cho cháu bé.

Trước đó, khoảng 14h00 ngày 14/10, sau giờ nghỉ trưa tại lớp học ở Trường Mầm non xã Nam Điền, các cô giáo gọi dậy thì phát hiện một bé 2 tuổi tử vong.

Ngay sau khi sự việc xảy ra, nhà trường đã báo cáo lên các cấp có thẩm quyền, đồng thời thông báo cho gia đình cháu bé,

Nhận được tin báo, Công an huyện Nghĩa Hưng đã có mặt tại hiện trường, phối hợp với các cơ quan chức năng điều tra nguyên nhân.

Cùng ngày, Tạp chí Saostar đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Bé gái 2 tuổi tử vong sau giờ ngủ trưa bị bệnh tim và dạ dày nhưng bố mẹ không biết”. Nội dung cụ thể như sau:

Liên quan đến vụ bé gái 2 tuổi tử vong tại trường Mầm non xã Nam Điền (Nghĩa Hưng, Nam Định), ngày 15/10, trao đổi với VTC News, một lãnh đạo Công an tỉnh Nam Định cho biết, đơn vị đã khám nghiệm tử thi, điều tra nguyên nhân vụ việc. “Nguyên nhân ban đầu khiến cháu bé tử vong là do bệnh lý. Cháu có bệnh về tim và dạ dày nhưng trước đó bố mẹ không biết“, lãnh đạo Công an tỉnh Nam Định cho biết thêm.

Trường mầm non xã Nam Điền. (Ảnh VietNamNet)

Theo Đời sống và Pháp luật, hiện gia đình đồng thuận với nguyên nhân của cơ quan chức năng công bố và làm thủ tục mai táng cho bé gái. Trước đó, khoảng 13h45 ngày 14/10, sau giờ ngủ trưa, các cô giáo tại trường Mầm non xã Nam Điền gọi các cháu tỉnh giấc thì phát hiện bé gái 2 tuổi đã tử vong. Sau đó nhà trường báo cáo lên các cấp có thẩm quyền, thông báo với gia đình cháu bé. Lực lượng công an cũng có mặt tại hiện trường, phối hợp với cơ quan liên quan phong tỏa, bảo vệ hiện trường; đồng thời khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi để điều tra làm rõ nguyên nhân sự việc. Được biết, ngày 14/10 là buổi đi học đầu tiên của bé gái.

Con dâu dành dụm xây nhà cho vợ chồng tôi, ngày về nhà mới vừa mở tủ bếp thấy tờ giấy A4 rơi ra, cầm đọc mà đ:iếng người

0

Ngay cả con trai tôi cũng ngạc nhiên vì nó không hề biết ý định của vợ.

Vợ chồng tôi hiếm muộn, lấy nhau 8 năm sau mới sinh được con nên với chúng tôi, con là tất cả niềm vui, hạnh phúc và hy vọng của cả cuộc đời.

May mắn, con trai tôi lớn lên hiền lành, ngoan ngoãn, khiến vợ chồng tôi vô cùng tự hào. Sau khi tốt nghiệp, con tôi đăng ký học lên thạc sĩ, tiến sĩ nên hầu hết thời gian tôi chỉ thấy con lao vào học hành, nghiên cứu. Ban đầu, tôi mừng vì con chăm chỉ, biết lo lắng cho sự nghiệp. Nhưng thời gian sau, khi đã có công việc ổn định vẫn không thấy con đưa cô gái nào về nhà ra mắt, vợ chồng tôi bắt đầu lo lắng.

Mỗi khi con ở nhà, tôi chỉ toàn thấy con nhắn tin, gọi điện với bạn bè, đối tác chủ yếu đều là nam giới. Tôi nóng ruột nên bắt đầu giới thiệu các cô gái mà mình thấy phù hợp cho con trai nhưng con không hưởng ứng, cũng chẳng gặp mặt.

Nhận thấy con trai có thái độ lạ, tôi gặng hỏi mãi con mới chịu thú nhận là đã có người yêu nhưng phải đợi bạn gái thu xếp xong công việc rồi mới đưa về ra mắt. Tôi nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, vội vàng hứa hẹn chỉ cần hai đứa thương nhau, thì dù có chuyện gì xảy ra chúng tôi vẫn ủng hộ hết lòng.

Có lẽ thấy tôi nói vậy, con trai cũng yên tâm hơn phần nào nên chỉ 1 tuần sau con đã đưa bạn gái tên Liên về ra mắt. Nhìn c.ô b.é ấy xinh xắn, nhanh nhẹn, nói năng cũng khéo léo, nhẹ nhàng, tôi ưng lắm liền thúc giục hai đứa nó sớm làm đám cưới. Thế nhưng Liên lại thẳng thắn nói với gia đình tôi rằng con bé mới ra trường, đang mở cửa hàng kinh doanh và gặp khó khăn về kinh tế, gánh trên vai khoản nợ gần 2 tỷ, bởi vậy mà con bé muốn trả hết nợ rồi mới tính đến chuyện cưới xin.

Nghe con bé nói vậy mà vợ chồng tôi sững sờ, không nói thành lời. Thế nhưng rồi tôi lại nhớ đến lời đã hứa với con trai trước kia. Lúc này tôi nắm lấy tay Liên, ôn tồn bảo: “Quan trọng là hai đứa yêu thương nhau, còn trả nợ chỉ cần hai đứa cùng cố gắng là sẽ trả được hết. Bố mẹ ngày xưa lấy nhau cũng chỉ từ bàn tay trắng đi lên mà thôi”. Được chúng tôi thuyết phục, cuối cùng Liên cũng đồng ý kết hôn với con trai tôi.

Con dâu xây nhà cho vợ chồng tôi, ngày vào nhà mới, biết số t.iền con bỏ ra mà tôi sững sờ - Hình 1

Ảnh minh họa

Sau cưới, vì thương hai đứa vất vả, vợ chồng tôi đã dùng hết t.iền tiết kiệm để mua cho chúng nó một căn chung cư nhỏ trên thành phố để sinh sống và làm việc. Thỉnh thoảng tôi lại gọi điện lên hỏi thăm, động viên các con cố gắng.

Nhờ sự chăm chỉ nên chỉ 3 năm sau cưới, vợ chồng con đã trả được hết nợ. Sau 6 năm cưới, giờ đây chúng nó đã có kinh tế ổn định và một cậu con trai đầu lòng. Thấy các con được như vậy vợ chồng tôi cũng yên lòng.

Trong một lần các con về quê thăm vợ chồng tôi, khi cả gia đình đang ngồi quây quần nói chuyện, bỗng nhiên con dâu nói: “Căn nhà bố mẹ đang ở bị xuống cấp nhiều quá, nếu cứ ở như vậy sẽ rất nguy hiểm nên con muốn xây lại căn nhà để bố mẹ được sống thoải mái hơn”. Những lời con dâu nói khiến vợ chồng tôi vô cùng ngạc nhiên. Ngay cả con trai tôi cũng vậy vì nó không hề biết ý định của vợ.

Biết các con còn nhiều thứ phải lo nên vợ chồng tôi từ chối khéo bảo các con để t.iền đó mà tích góp hoặc mua đất, còn bố mẹ nhận tấm lòng của các con là được rồi. Thế nhưng con dâu tôi vẫn kiên quyết, con nói: “Ngày trước tuy con nợ t.iền tỷ nhưng bố mẹ vẫn chấp nhận và ủng hộ chúng con hết lòng. Bây giờ vợ chồng con có điều kiện hơn rồi, vì thế hãy cho chúng con có cơ hội được tỏ lòng hiếu thảo với bố mẹ ạ”.

Nghe con dâu nói mà vợ chồng tôi rớm nước mắt. Hiểu được tấm lòng của con dâu nên chúng tôi gật đầu đồng ý để con xây nhà. Mãi tới khi căn nhà được hoàn thiện, chúng tôi mới biết con dâu đã bỏ ra hơn 2 tỷ để xây căn nhà rộng rãi và thoáng mát, nội thất đầy đủ cho chúng tôi. Quả thực, nhìn vào căn nhà mà tôi rơi nước mắt vì quá vui mừng và hạnh phúc khi mới ở t.uổi 60 mà vợ chồng tôi đã được hưởng phúc từ con cháu rồi.

C:ã:i nhau với chồng, tôi dọn quần áo bỏ về nhà mẹ đẻ 1 tuần, ai ngờ đó là lần cuối bên anh, tôi chẳng thể trở lại được nữa

0

Chỉ vì một lần giận dỗi với chồng, tôi đã bốc đồng tự dọn quần áo rồi về nhà bố mẹ đẻ ở vài hôm. Trong lòng chắc rằng sau vài ngày, sau khi bình tĩnh lại nhất định chồng sẽ đến đón về nhưng ai ngờ sau đó… Câu chuyện bắt đầu vào một

Chỉ vì một lần giận dỗi với chồng, tôi đã bốc đồng tự dọn quần áo rồi về nhà bố mẹ đẻ ở vài hôm. Trong lòng chắc rằng sau vài ngày, sau khi bình tĩnh lại nhất định chồng sẽ đến đón về nhưng ai ngờ sau đó…

Câu chuyện bắt đầu vào một ngày cuối tuần, khi đó tôi dọn dẹp nhà cửa, khi nhìn thấy cánh cửa phòng làm việc của chồng tôi hơi ngập ngừng một chút. Nghĩ ngợi một chút, tôi quyết định mở cửa phòng và đi làm dọn dẹp giúp chồng tôi.

Bỏ lại đơn l.y hô.n rồi về nhà bố mẹ đẻ sống, tôi không ngờ mình lại gặp  phải sóng gió đến từ chính nhà ngoại - Góc tâm tình - Việt

Tôi chẳng hiểu vì lý do gì mà trước nay tính từ lúc kết hôn, những khi tôi bảo vào dọn phòng làm việc, chồng tôi đều ngăn cản. Anh ấy bảo phòng làm việc của anh cứ để anh tự dọn, nhất định không cho tôi nào nửa bước. Vì tò mò mà lần này tôi liều lĩnh bước vào. Tôi đã phải sững người khi nhìn thấy những thứ trong ngăn kéo bàn làm việc của chồng.

Vừa mở ngăn kéo ra, trước mắt tôi là vô số những đồ vật kỷ niệm. Trong đó có móc chìa khóa hình trái tim, trên đó khắc hai chữ cái. Ngoài ra còn có một con gấu bông nho nhỏ, một bông hồng cánh hoa đã khô được ép vào cuốn nhật ký nhỏ. Vì tò mò tôi đã ngồi đọc nhật kí cả buổi trời. Trong cuốn nhật ký đó là những dòng viết về cuộc tình của chồng tôi và người yêu cũ. Từ lúc hai người yêu thầm, cho đến yêu nhau, rồi đến cả lúc chia tay nhau.

Những tưởng con người chồng khô khan lại viết ra được những lời hay ý đẹp như vậy. Một câu chuyện có đầu có đuôi rất tình cảm và lãng mạn. Điều tôi bất ngờ hơn đó là câu trang cuối nhật ký viết rằng:

“Anh sẽ kết hôn vào ngày mai, nhưng cô dâu lại không phải là em như em đã từng nói”.

Tôi đã đau lòng khi đọc hết cuốn nhật ký. Mặc dù tôi không biết vì sao chồng và người yêu cũ lại chia tay nhau nhưng tôi thấy được chồng tôi vẫn còn yêu cô gái đó lắm. Càng nghĩ tôi càng thấy buồn lòng, rồi bản thân ngồi sụp xuống khóc lúc nào không hay. Cho đến tận lúc chồng mở cửa đi vào.

Sau đó tôi có hỏi chồng nhưng anh ấy không giải thích gì mà chỉ lạnh lùng bảo:

“Em thấy anh có bao giờ hỏi và quan tâm về quá khứ của em như vậy hay không?”

Tôi bảo:

“Có phải anh cưới em là để quên đi cô ấy hay không?”

Chồng lớn tiếng gay gắt bảo tôi:

“Em đừng có tự suy diễn rồi nói vớ vẩn. Em không cần phải biết nhiều làm gì, chỉ cần biết rằng bây giờ vợ của anh là em, vẫn còn chưa đủ à”.

Thật sự nghĩ lại khoảng thời gian yêu nhau tận hơn hai năm, anh luôn đối xử tốt với tôi. Tôi chỉ nghĩ rằng anh thật lòng, vì anh luôn chu đáo quan tâm, cưng chiều tôi hết mực. Anh thường hay bảo vì anh già nên không ai thèm cưới, nhưng bây giờ tôi biết đó chỉ là những lời ngụy biện chứng minh cho việc anh không quên được cô gái ấy mà thôi.

Sinh con 1 tuần, mẹ chồng giặt cho chậu quần áo đã hậm hực, tôi gọi cuộc  điện thoại khiến bà im re

Chỉ cần nghĩ đến thôi trái tim tôi lại đau như cắt, quá thất vọng về chồng, trong phút bốc đồng tôi đã dứt khoát dọn quần áo về nhà bố mẹ đẻ ở vài ngày để bình tĩnh lại. Những tưởng chồng tôi sẽ giữ lại nhưng chồng tôi không làm thế. Anh ấy còn bảo vài hôm nữa anh ấy sẽ qua đón về. Chính vì thái độ như vậy của chồng càng làm tôi tủi thân thêm.

Về lại bên nhà, tôi không dám nói với bố mẹ việc này, mà nói dối rằng nhớ nhà nên muốn về chơi vài hôm. Thế rồi, vô tình tôi lại gặp lại người yêu cũ của mình ngày xưa. Nhà tôi và nhà anh cách nhau chỉ một hàng rào, mỗi ngày đi học anh sẽ qua đón tôi đi học cùng.

Ngày tôi học đến năm hai đại học thì mối tình đầu của tôi đi du học bên Mỹ. Khoảng cách địa lý đã làm cho tình cảm của chúng tôi nhạt dần rồi đến lúc kết thúc trong im lặng lúc nào không hay. Sau này thì tôi gặp chồng và kết hôn, còn hiện tại anh ấy vẫn chưa lập gia đình.

Những ngày ở nhà, người yêu cũ thường qua rủ tôi đi uống nước trò chuyện. Trong lòng đang buồn, tôi liền nhận lời đi cùng anh ấy. Hóa ra anh ấy nhận thấy tôi không ổn nên muốn nói chuyện để tôi giải tỏa tâm trạng.

Lúc đó chẳng nghĩ được nhiều, tôi liền kể câu chuyện cho anh ấy nghe. Anh ấy liền nắm lấy tay tôi rồi bảo:

“Em đừng suy nghĩ nhiều, có lẽ chồng em có nỗi khổ riêng không thể nói được thôi”.

Thấy anh ân cần, dịu dàng tôi bật khóc như đứa trẻ, anh kéo tôi lại tựa vào vai anh ấy. Không biết làm sao mà chồng tôi lại xuất hiện đúng lúc này. Nhìn thấy anh tôi giật mình, chưa kịp phản ứng lại, chồng tôi đã rời đi ngay sau đó. Trước khi đi còn cười nhếch mép. Không nghĩ nhiều, tôi vội vàng chạy theo.

Lúc về đến nhà, tôi thấy chồng đang cầm chiếc áo ấm. Anh bảo:

“Anh thấy trời lạnh nên cầm áo sang để em mặc, nhưng ai ngờ, chắc em chẳng cần áo ấm nữa phải không?”. Tôi biết anh đang giận tôi, tôi định giải thích cho anh hiểu nhưng anh không để cho tôi nói câu nào mà chặn lại bảo:

“Em không cần giải thích làm gì. Đúng là phụ nữ ai cũng như nhau cả thôi, cũng chỉ giỏi lý giải. Người yêu cũ của anh cũng vậy, cũng từng giải thích là hiểu lầm nhưng rồi sao, cuối cùng lại cưới với người đó lúc chia tay. Anh đã phải mất ngần ấy năm để quên đi con người phụ bạc đó. Ai mà ngờ rằng hôm nay lại bắt gặp chính người vợ của mình phản bội. Có phải số tôi đen đủi hay không? Bây giờ em không phải về nhà nữa đâu, ngày mai anh sẽ dọn đồ sẵn mang qua cho em. Và cả giấy ly hôn nữa”.

Thì ra anh đã bị người yêu cũ phản bội nên anh mới lạnh lùng lâu nay. Nhưng tôi chỉ thắc mắc rằng tại sao khi bị phản bội anh vẫn còn giữ kỷ vật và cuốn nhật ký kia cẩn thận như vậy? Nếu anh buồn chuyện gì cũng có thể tâm sự cùng vợ mà nhưng anh lại kìm nén trong lòng.

Tôi đâu có giống với người yêu cũ của chồng. Cô gái đó thật sự phản bội chồng nhưng tôi thì không thế. Trong lúc tôi buồn bã, có người tâm sự, an ủi thì tôi dựa vào một chút có gì không được sao? Mặc dù chúng tôi là mối tình đầu nhưng trước khi quen chồng tôi đã hoàn toàn không còn liên lạc gì với người yêu cũ nữa rồi.

Nhưng chồng tôi không tin tôi, anh ấy không cho tôi giải thích lấy một lời, chỉ tin vào những gì mà anh ấy thấy trước mắt.

Bây giờ tôi thấy thật khó nghĩ, bản thân không biết phải làm gì tiếp theo. Chẳng nhẽ chỉ vì chuyện hiểu lầm này mà chúng tôi phải ly hôn. Nếu tôi chấp nhận ly hôn, thế có khác nào tôi nhận rằng bản thân phản bội chồng? Nếu tôi về xin lỗi chồng thì cũng đồng nghĩa với việc tôi có lỗi. Nhưng tôi đâu có làm gì có lỗi với anh đâu?

Bạn thân dẫn theo cả chồng con và cháu, tổng 6 người vừa 1 mâm đến đám cưới tôi: Đến khi mở phong bì thấy số tiền mừng bên trong, tôi s/ố/c gọi điện trả lại

0

Người bạn dẫn quá nhiều người đi ăn cưới khiến cô dâu trong câu chuyện dở khóc dở cười vì tiền mừng không đủ tiền cỗ.

Mùa thu là thời điểm đẹp nhất trong năm để làm đám cưới. Nhiều đám cưới được tổ chức khiến dân tình kêu trời vì phải rút hầu bao quá nhiều. Tuy vậy, cũng có không ít câu chuyện “dở khóc dở cười” xoay quanh chuyện đi đám cưới, tiền mừng cưới.

Mới đây, trên mạng xã hội, một cô dâu đã tâm sự chuyện cưới hỏi của mình. Được biết, cô dâu và một người bạn chơi rất thân với nhau.

Sau khi ra trường 2 năm, người bạn kết hôn. Thời điểm đó, cô dâu cùng bạn trai đi ăn cưới và mừng người bạn 500k, cô cho rằng vừa mới ra trường nên để phong bì như vậy là hợp lý.

Có thể là hình ảnh về 8 người, tiền và văn bản

Tuy nhiên, cách đây một tháng, cô có tổ chức đám cưới và mời người bạn đó, nhưng không ngờ được rằng người bạn đó dẫn theo một đoàn người đến ăn cỗ bao gồm: chồng, con, em gái, cháu, tổng cộng là 6 người đi đám cưới.

Sau đó, bạn thân của cô chỉ mừng 1 triệu khiến cô dâu cảm thấy khó chịu vì giờ vật giá leo thang, giá tiền cho một mâm cỗ đã không còn rẻ như ngày xưa.

Bạn thân đi ăn cưới, dẫn theo đoàn 6 người mà chỉ mừng 1 triệu-1

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

“Mình có 1 người bạn thân. Khi ấy chúng mình mới ra trường được 2 năm. Đám cưới nó, mình và người yêu mình mừng phong bì 500 ngàn. Mình nghĩ lúc ấy 500 ngàn cũng hợp lý.

Thật ra mình cũng không nghĩ là đi 2 người sẽ phải nhiều hơn hay gì đâu… chỉ nghĩ lúc ấy hợp lý thôi. Sau đám cưới thì bạn mình cũng không nói gì với mình…

Cách đây gần 1 tháng, đám cưới mình, mình mời lại người bạn của mình. Bạn mình hỏi: ‘Cho chồng con, cháu đi được không?’ Mình cũng nghĩ vui vui thôi nên nói: ‘Càng đông càng vui, đi hết đi cho xôm!’.

Hôm sau, gia đình nó đến mừng cưới mình đúng 6 người, vợ chồng nó, em gái, con nó và 2 đứa cháu cũng cấp 2 rồi, ngồi vào mâm 10 người… với lý do là phải trông các cháu.

Đến lúc mình bóc phong bì thì được 1 triệu mà kéo 6 người đi ăn, thật ra cũng thừa cỗ, ăn cũng chẳng sao nhưng sao mình nghĩ cũng lạ thật…

Bạn thân đi ăn cưới, dẫn theo đoàn 6 người mà chỉ mừng 1 triệu-2

1 là đi ăn cưới có cần thiết phải kéo đông người đến vậy không? Kiểu đi phong bì, ăn cưới sợ lỗ ấy.

2 là mọi người nghe lí do đó có buồn cười không? Còn em gái mà, em gái có thể trông 2 cháu mà…

3 là đi đông như vậy mà mừng có 1 triệu không biết có nghĩ gì không nhỉ? Hay cũng như mình, vô tư như ngày xưa mình đi đám cưới nó…

Không nói thì thấy cũng ấm ức, khó chịu, mà nói ra chắc mọi người cũng sẽ cười, cũng sẽ chê nhưng thôi. Đằng nào cũng không biết mình là ai nên cứ tâm sự vậy… Là mọi người, mọi người sẽ làm gì?

Mình tin nhiều người cũng sẽ gặp tình huống như mình… mâm cỗ giờ rẻ cũng phải 2 triệu -2,5 triệu mới ra hồn mà…”.

 

Bạn thân đi ăn cưới, dẫn theo đoàn 6 người mà chỉ mừng 1 triệu-3

 

Ngay sau khi chia sẻ, câu chuyện đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Đa số mọi người đều chỉ trích người bạn kém duyên, không tinh tế khi đi ăn cưới người khác. Một số người cũng cho rằng cô dâu nên nghĩ thoáng lên, đừng vì 1-2 triệu tiền mừng cưới mà làm ảnh hưởng đến tình bạn.

“Nói chung là thấy ối giời ơi, người ta mời cưới kéo cả tông chi họ hàng đi ăn như kiểu gỡ thì đúng là không biết ngại rồi”

“Đây là vô duyên chứ vô tư gì vậy”

“Thực ra bạn bè đến là vui rồi, quan tâm gì đến tiền bạc”

Tp Việt Trì – Phú Thọ: Địa điểm ‘m@u lạnh’ nhất lúc này, con trai …. cha rồi bỏ trốn, hiện trường amanh vô cùng

0

Chiều 12/10, lãnh đạo UBND phường Minh Nông (TP Việt Trì, tỉnh Phú Thọ) cho biết, cơ quan chức năng tỉnh Phú Thọ đang tiến hành khám nghiệm hiện trường, điều tra vụ án mạng trên địa bàn.

Nạn nhân là ông Đào Văn H (SN 1957, ở khu Thông Đậu, phường Minh Nông, TP Việt Trì, Phú Thọ).

Theo thông tin ban đầu, vào khoảng 9h sáng cùng ngày, người dân khu vực xôn xao sự việc đối tượng Đào Anh Đ. (SN 1992, ở khu Thông Đậu, phường Minh Nông, TP Việt Trì, Phú Thọ) dùng dao tấn công ông H. (chính là cha của đối tượng) dẫn đến tử vong. Ngay sau khi gây án, đối tượng bỏ trốn khỏi địa phương.

Có thể là hình ảnh về 1 người và xe scooter

Phú Thọ truy tìm nghi phạm sát hại cha rồi lẩn trốn - Ảnh 1.

Nhận được tin báo, lực lượng chức năng có mặt phối hợp với các đơn vị và chính quyền địa phương, phong tỏa hiện trường và điều tra nguyên nhân.

Không có mô tả ảnh.

Được biết, đối tượng bị bệnh tâm thần từ nhiều năm nay, ở cùng nhà với bố mẹ đều là giáo viên đã nghỉ hưu.

Advertisement

Sau khi xảy ra sự việc, UBND phường Minh Nông đã phát đi thông báo đến khu dân cư, nếu người dân phát hiện ra đối tượng, thì cần báo ngay cho cơ quan chức năng.

Bà Phương Hằng tuyên chiến với sư thầy Thích Minh Tuệ: 20/10 này sẽ “q;uất” không trượt phát nào

0

Mặc dù đã tuyên bố “vĩnh viễn không livestream,” song mới đây bà Nguyễn Phương Hằng, 53 tuổi, phó tổng giám đốc công ty Đại Nam kiêm tổng giám đốc khu du lịch Đại Nam, đã khiến công luận “dậy sóng” khi loan báo ngày 20 Tháng Mười tới sẽ tổ chức một buổi talkshow để “quất” sư Thích Minh Tuệ.

Theo một video clip đang lan truyền trên mạng xã hội cho thấy, trong buổi nói chuyện với khán giả ở khu du lịch Đại Nam, bà Nguyễn Phương Hằng trực tiếp nhắc đến tên sư Thích Minh Tuệ.

Bà Nguyễn Phương Hằng trong buổi talkshow đòi “quất” sư Thích Minh Tuệ. (Hình: Chụp từ video clip)
“Chúng ta đang ở đây và có một số người thích ông Thích Minh Tuệ, nhưng quý vị tin một điều nếu Nguyễn Phương Hằng tôi ‘quất’ là không bao giờ trượt, vì tôi nói sự thật, có ghét, có hận cũng vẫn phải phục tôi.”

 

“…Tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy ông ta [Thích Minh Tuệ] đúng chỗ nào và sai chỗ nào… vì tôi biết được sau lưng ổng [sư Minh Tuệ] là ai,” bà Hằng nói.

Tuy không biết nội dung cụ thể bà Hằng sẽ nói về sư Thích Minh Tuệ chuyện gì, song công luận đã giận dữ phản ứng mạnh trên mạng xã hội, cho rằng bà Hằng “Đừng tưởng tiền nhiều nói ai cũng nghe. Hãy bớt ngông cuồng.”

“Bà Nguyễn Phương Hằng là kiểu của bệnh hoang tưởng, mà là sự hoang tưởng của kẻ vô học. Thì ra, bà ta dùng tiền làm từ thiện với mục đích thao túng thiên hạ, lấy tiếng. Sư Minh Tuệ hiền như cục đất, thiện lành và trong sáng, chẳng có bất kỳ mưu cầu danh lợi nào, nhưng lại có quá nhiều đối tượng đố kỵ và cay nghiệt với ông. Dại một lần còn có thể nghi ngờ, chứ tiếp tục lần này thì không còn gì để nghi ngờ nữa,” Facebooker Phuong Ngo viết trên trang cá nhân.

“Đem kim cương ngàn tỷ ra so đọ với người ăn xin một đời xưng ‘con’ với người khác,” danh khoản “Hoàng Quốc Bình,” bất bình viết.

Còn nhà báo Lê Đức Dục viết trên trang cá nhân: “Trong khi chờ bả ‘quất’ với niềm háo hức ‘thung thướng,’ nhất là các ma tăng bị kính chiếu yêu Thích Minh Tuệ rọi vào, mình nói thật là mình rất vui trước thông tin này.”

“Lâu nay khi sư Minh Tuệ ẩn tu, dù tinh thần của ngài vẫn lan tỏa nhưng nếu vắng lâu quá sẽ dễ bị mai một trong cõi mạng mênh mông này. Vì thế, nếu tên ngài xuất hiện trở lại trên truyền thông ở cường độ cao sẽ tác động đánh thức ‘gây men’ cho những tỉnh thức tốt lành.”

Bà Nguyễn Phương Hằng hát bài “Phương Hằng và T30” tại buổi giao lưu với du khách tối 29 Tháng Chín, trước khi tuyên bố “vĩnh viễn không livestream.” (Hình: Duy Phú/Người Lao Động)
“Vì thế, chưa biết thế nào, nhưng câu nói từ một người đòi ‘quất’ thầy có lượng follow đông đảo trên mạng xã hội chính là một điềm tốt để câu chuyện tỉnh-thức-minh-tuệ trở lại.”

 

Trong khi đó, danh khoản “Hoài An” chua cay: “Cũng mắc cười. Năm đó lên mạng xỉa xói bới móc chửi rủa tùm lum. Rồi bị núm. Chồng lơ luôn để cho ngồi tù. Đứa con lo chạy chọt tờ giấy chứng nhận tâm thần. Giờ ra tù rồi thì bắt đầu ‘múa’ tiếp. Vậy mà cũng có một đám ô hợp tung hô. Hóa ra con mụ tâm thần nói chuyện vẫn có người nghe.”

Trước đó, tại buổi livestream hôm 29 Tháng Chín, trước hàng ngàn du khách tại khu du lịch Đại Nam, thành phố Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương, bà Hằng đã tuyên bố: “Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không xuất hiện trong buổi livestream nào nữa, vì sức người có hạn, cuộc chơi này đã quá dài rồi!”

“Sau buổi này, tôi mong rằng drama của Nguyễn Phương Hằng khép lại, tôi còn chồng, còn con, còn yêu bản thân tôi nữa, tôi sẽ xuất hiện ở Đại Nam khi cần,” bà Hằng nói thêm.

“Bà Hằng ngậm miệng lại là có đóng góp cho cuộc đời rồi đó,” nhà văn Nguyễn Thiện ngao ngán bày tỏ trên tranh cá nhân, với hàng trăm lượt “like” đồng tình.

Bà Nguyễn Phương Hằng bị khởi tố, bắt giam hôm 24 Tháng Ba, 2022 với tội danh “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân.”

Tòa Án Cấp Cao tại Sài Gòn cáo buộc “một số phát ngôn của bà Nguyễn Phương Hằng trong các lần livestream trên mạng xã hội được các cơ quan pháp luật cáo buộc có vi phạm,” nên đã tuyên án hai năm chín tháng tù.