Home Blog Page 660

Ngâm ngao đừng dùng nước lã, thêm loại gia vị này, ngao nhả sạch cát trong phút chốc, không mất nhiều thời gian

0

Để ngao nhả hết toàn bộ cắt bên trong ruột, bạn hãy làm theo cách dưới đây.

Mẹo chọn ngao tươi ngon

Khi mua ngao, bạn cần lựa những con có vỏ sáng, cứng, không vỡ. Cầm con ngao lên thấy nặng tây. Có thể lấy hai con ngao gõ vào nhau và nghe tiếng. Nếu thấy tiếng vang ra trong và rõ thì đó là ngao sống. Nếu chỉ nghe thấy tiếng lộp cộp rất nhỏ thì đó là ngao đã chết. Ngoài ra, nghe không tươi sẽ có mùi hôi lạ nên bạn cũng cần kiểm tra mùi của ngao.

Tốt nhất là nên đi mua ngao vào sáng sớm để chọn được những con tươi ngon nhất. Mua ngao vào buổi chiều muộn thì thường là ngao cũ được nhập từ buổi sáng, không còn đủ tươi.

Bạn nên đi chợ mua ngao vào buổi sáng để chọn được những con tươi ngon nhất.

Bạn nên đi chợ mua ngao vào buổi sáng để chọn được những con tươi ngon nhất.

Cách ngâm ngao nhanh nhả cát

Ngao và các loại động vật thân mềm khác như trai, sò, ốc, hến đều sống ở môi trường nước nên trong ruột thường có rất nhiều bùn đất. Khi sơ chế, chúng ta thường sẽ phải ngâm chúng trong nước và chờ cho chúng nhả hết đất cát. Cách này vừa giúp làm sạch chất bẩn bên trong vừa giữ cho ngao, sò… tươi ngon.

Đối với ốc, hến, trai – những con vật sống ở môi trường nước ngọt, bạn có thể sử dụng nước vo gạo để ngâm. Thêm thìa kim loại và một vài lát ớt sẽ thúc đẩy quá trình nhả cát của các loài vật này.

Trong khi đó, ngao sống ở vùng nước biển, nơi có độ mặn cao, nếu ngâm bằng nước ngọt thông thường thì ngao sẽ khó nhả cát và cũng không giữ được độ tươi ngon. Do đó, bạn nên pha thêm muối vào nước ngâm ngao.

Để ngao nhả đất cát và giữ được độ tươi ngon, bạn nên ngâm ngao bằng nước muối loãng.

Để ngao nhả đất cát và giữ được độ tươi ngon, bạn nên ngâm ngao bằng nước muối loãng.

Để ngao nhả cát nhanh, hãy dùng nước ấm (pha nước sôi với nước lã theo tỉ lệ 1:5 là được). Lượng nước nên đủ để ngập ngao. Cho muối vào khuấy đều cho tan rồi thêm vài quả ớt cắt miếng nhỏ để giúp ngao há miệng nhả cát nhanh hơn.

Ngao hay các loài vật khác đều nhạy cảm với tiếng động. Chỉ cần một động tĩnh nhỏ là ngao sẽ ngậm chặt miệng và không thể nhả cát ra ngoài. Do đó, bạn cần đặt chúng ở nơi yên tĩnh, tránh động vào chậu ngâm.

Sử dụng nước ấm pha muối để ngâm ngao thì chỉ trong khoảng 30 phút là ngao sẽ há miệng và nhả đất cát bên trong.

Nếu có thời gian, bạn có thể ngâm lâu hơn, trong khoảng 1-2 tiếng để ngao được sạch hơn, toàn bộ chất bẩn được đẩy ra ngoài.

Bị cả Việt Nam ch;ửi vuốt mặt không kịp, Nguyễn Ngọc Ngạn ấm ức không chịu được đã lên tiếng

0

Chụp lại hình ảnh,Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn và con trai John Dinh Nguyen (hình ảnh do con trai MC Nguyễn Ngọc Ngạn gửi cho BBC)

Trong phần hai, cũng là phần cuối, cuộc phỏng vấn với BBC News Tiếng Việt, nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn từ nhà riêng tại Toronto, Canada, chia sẻ với phóng viên Quốc Phương về những dự định trong tương lai của ông, sau khi nghỉ hẳn việc làm người dẫn chương trình tại Trung tâm băng nhạc Thúy Nga Paris By Night, kể cả việc có về lại Việt Nam nữa hay không.

Thế nhưng, trước hết, ông dành vài lời bình luận về biến cố trong thời gian gần đây khi một số cựu đồng nghiệp của ông là các nghệ sỹ, ca nhạc sỹ từng cộng tác với Paris By Night đã qua đời, trong đó có những tên tuổi như Lam Phương, Lệ Thu, Quốc Anh, Chí Tài hay Phi Nhung.

Ông Nguyễn Ngọc Ngạn: Đây là một sự đau buồn, một sự mất mát quá lớn. Dĩ nhiên là có những người trong thời gian vừa rồi mất vì Covid-19, Chí Tài thì không mất vì Covid, Phi Nhung, chị Lệ Thu, rồi ca sỹ Quốc Anh là mấy người đó đều mất, và nhất là nhạc sỹ Lam Phương – là người rất thân thiết với tôi.

Mấy người đó đều mất vì Covid, đó là một cái tang chung, nhưng mà chuyện đó giống như một cái thiên tai xảy đến mà toàn cầu phải chịu thôi.

Nó làm ngưng đọng và nó làm tất cả mọi sinh hoạt đều bị ngưng trệ, hoặc là nó chuyển hướng đi, ngay bây giờ, tôi nghĩ nếu Covid biến mất hẳn, thì thế giới này cũng thay đổi, chứ nó không phải là trở lại như trước Covid nữa, nhưng mà chuyện đó thì mình chịu, vì nó vượt ngoài tâm tay của mình.

Nghệ sỹ, khán giả gặp nhau là điều bình thường

Nhà văn, MC Nguyễn Ngọc Ngạn (giữa)

NGUỒN HÌNH ẢNH,NGUYỄN NGỌC NGẠN

Chụp lại hình ảnh,Nhà văn, MC Nguyễn Ngọc Ngạn (giữa) cùng phu nhân – bà Trần Ngọc Diệp và con trai John Dinh Nguyen

BBCNhận xét của ông ra sao về việc ngày càng có nhiều nghệ sỹ, ca, nhạc sỹ Việt Nam ở hải ngoại, trong đó có các nghệ sỹ từng cộng tác với Paris By Night, về Việt Nam sinh sống, hoạt động văn nghệ?

Ông Nguyễn Ngọc Ngạn: Tôi thấy điều đó tốt chứ, điều đó chẳng có trở ngại gì, tại vì đối với một người nghệ sỹ mà họ không nghĩ gì về mặt chính trị, mà một người nghệ sỹ thuần túy, thì nơi nào có khán giả, nơi đó họ muốn gặp.

Khán giả muốn gặp họ và họ muốn gặp khán giả thì tôi nghĩ điều đó cũng là điều tốt. Thứ hai là người ta xa quê hương thì lúc nào người ta cũng nhớ quê hương.

Tôi nghĩ vấn đề yêu quê hương là cái bản năng thôi. Có thể có một lúc nào đó người ta bất đồng với chính quyền, nhưng người ta không bất đồng với đất nước bao giờ.

Tôi quan niệm rất rõ ràng là một người có thể không thích chế độ, nhưng đối với quê hương, đất nước thì không bao giờ người ta có thể chán hay là người ta có thể chối bỏ được.

Cho nên tôi nghĩ các nghệ sỹ mà về trong nước để sinh hoạt và gặp khán giả trong nước là một điều tốt, cũng giống như là rất nhiều nghệ sỹ ở trong nước vẫn ra trình diễn cho đồng bào hải ngoại, chuyện đó tôi cho rất là bình thường.

Nguyễn Ngọc Ngạn (thứ hai từ phải)

NGUỒN HÌNH ẢNH,BUI VAN PHU

Chụp lại hình ảnh,Nguyễn Ngọc Ngạn (thứ hai từ phải) trong lần gặp gỡ các bạn sinh viên (3 người bên trái) thuộc Bút nhóm Ý Thức từ Đại học UC Berkeley, California sang chơi Vancouver, Canada 1980 (Ảnh: Bùi Văn Phú)

BBCÔng thấy chính quyền Việt Nam hiện nay đã nhìn nhận thế nào đối với văn nghệ và sinh hoạt văn nghệ của văn nghệ sỹ, ca nhạc sỹ Việt Nam ở hải ngoại, trong đó có các Trung tâm như Thúy Nga Paris hay Asia? Chính quyền Việt Nam đã có thay đổi về nhìn nhận hay chưa so với trước kia?

Ông Nguyễn Ngọc Ngạn: Tôi thấy thay đổi nhiều chứ, thay đổi nhiều là như thế này. Trong nước thay đổi trước hải ngoại. Trong nước thay đổi như thế này. Khi mà trong nước hô hào đổi mới, tức là chuyển sang cơ chế thị trường, ai cũng biết cơ chế thị trường là đặc trưng của chủ nghĩa Tư bản.

Khi đổi sang cơ chế thị trường có nghĩa là nới rộng tất cả mọi thứ và từ cơ chế thị trường đó Việt Nam mới bước chân được vào thị trường chung của thế giới, mới trở thành những đối tác kinh tế của các cường quốc trên thế giới.

Và chính sự đổi mới đó, tức là về kinh tế thị trường, khiến cho mọi người ở ngoài nước về Việt Nam hàng năm cả vài trăm ngàn người và trong nước ra hải ngoại hàng năm cũng cả triệu người. Sự đi lại đó làm cho hai bên gặp gỡ nhau nhiều và thông cảm nhiều, làm cho sự biến đổi nhiều.

Chẳng hạn là mấy chục năm trước mình thấy là tất cả nhạc miền Nam gọi là nhạc Vàng đều bị cấm. Nhưng bây giờ phong trào nhạc Vàng, nhạc Bolero của miền Nam sống dậy ở trong nước còn mạnh hơn ở hải ngoại.

Thì tôi thấy đó là một sự thay đổi rất lớn lao về cảm quan nghệ thuật, cũng như là cuộc sống của trong nước.

Nghỉ hưu lần này là nghỉ hẳn?Tác phẩm Nguyễn Ngọc Ngạn

NGUỒN HÌNH ẢNH,BÙI VĂN PHÚ

Chụp lại hình ảnh,Một số tác phẩm văn chương của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn

BBCDự định, kế hoạch của ông thế nào, sau khi nghỉ dẫn chương trình cho Thúy Nga Paris By Night, ông có ưu tiên gì không?

Ông Nguyễn Ngọc Ngạn: Tôi vẫn dự định là tiếp tục viết truyện thôi. Nhưng nó có điều đáng nói là tôi còn tới 10 cuốn truyện đã dàn trang, sắp xếp layout, đã đánh máy hết rồi, nhưng tôi không in, không xuất bản nữa, là bởi vì nhà sách Việt Nam ở hải ngoại bây giờ đóng cửa nhiều quá.

Bây giờ người ta đọc ở trên Internet không à, thành thử ra sách không in, nhưng mà tôi vẫn có thể viết truyện rồi tôi thâu vào audiobook, tôi bỏ lên YouTube cho khán giả nghe.

Chương trình của tôi thì chắc là tôi muốn nghỉ hưu luôn thôi, ở trong nước, tức là bên Việt Nam, có nhiều người mời tôi về. Ngoài vấn đề văn nghệ, họ muốn đem những truyện của tôi để làm phim.

Và cách đây cả 10 năm rồi cũng có những hãng phim lớn ở trong nước có liên lạc với tôi vì họ muốn mua những truyện của tôi để làm phim, hoặc là muốn mua những kịch bản kịch của tôi.

Anh cũng biết là tôi làm việc Thúy Nga Paris thì có ba nhiệm vụ, ba công tác. Thứ nhất là làm MC, thứ hai là viết và đọc truyện, và thứ ba là viết kịch cho Trung tâm Thúy Nga.

Ba công việc đó nặng nề ngang nhau, thế thì có một số hãng phim ở trong nước muốn mời tôi về để họ mua những truyện của tôi để họ làm phim.

Và cũng có một số nhà xuất bản trong nước cũng muốn mua lại những tác phẩm của tôi để họ in lại ở trong nước.

Thế nhưng tại vì tôi không có định về nước, thành ra tôi cứ phải từ chối, tại vì tôi sợ rằng nếu không có mặt mình, thì họ làm không đúng ý của mình.

Và bây giờ, khi mà nghe tin tôi nghĩ, cũng đã có người muốn mời tôi về nước để làm phim, nói rằng ‘Chú không trình diễn sân khấu nữa, thì chú về làm phim với tụi cháu cho vui. Kịch bản của chú quá nhiều!’

Tổng số truyện ngắn lẫn truyện dài tôi viết trong mấy chục năm qua lên tới cả trăm truyện, thì bây giờ trong 100 truyện đó, nhiều truyện họ muốn đem thực hiện thành phim, nhưng mà tôi cũng không có ý định đó.

Tôi có ý định là kỳ nảy nghỉ hưu là nghỉ hưu thật. Lúc nào rảnh rang thì ngồi viết truyện, rồi bỏ lên YouTube cho khán giả nghe, ý của tôi chỉ có thế thôi.

BBC: Về việc chưa muốn về Việt Nam như nói ở trên, ông có lý do gì khác không? Liệu ông có nghĩ rằng mình bị ngăn trở gì không nếu trở về?

Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn

NGUỒN HÌNH ẢNH,NGUYỄN NGỌC NGẠN

Chụp lại hình ảnh,Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn từng làm nghề giáo ở Việt Nam trước 30/4/1975 (hình do John Dinh Nguyen cung cấp)

Ông Nguyễn Ngọc Ngạn: Thưa không, tại vì khi các bầu show trong nước, tức là những nhà tổ chức tại Việt Nam, mà họ gửi lời mời tới tôi, tức là họ đã có thăm dò, đã có ý kiến của chính quyền rồi.

Và thứ hai nữa là chính quyền cũng đã liên lạc với tôi nhiều lần qua các Đại sứ quán, cũng như Tổng lãnh sự ở Mỹ và Canada, tức là không phải chỉ là bầu show không mà bên phía chính quyền Việt Nam cũng có ý mời tôi về.

Còn về bầu show, áp lực nhiều nhất mà mời tôi về là lúc cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên về Việt Nam, họ mong tôi về chung với cô Kỳ Duyên.

Tôi không có ý định về, khi mà tôi sang trình diễn tại Campuchia, khi đó bầu show từ Hà Nội, họ bay thẳng cả sang Campuchia điều đình, họ mời tôi về, nhưng mà tôi lại không có ý định về Việt Nam.

Và cho đến giờ này tôi vẫn không có ý định về Việt Nam, thành thử ra tất cả những dự án mà trong Việt Nam có hảo ý muốn mời tôi, thì tôi đều phải từ chối.

Từ sau khi rời Việt Nam, tôi chưa bao giờ trở lại Việt Nam, tôi đi vào tháng 12/1978, đến này tức là khoảng 43 năm tôi chưa có quay lại bao giờ, chưa có lần nào trở lại Việt Nam.

Lý do chính không muốn về thăm quê hương

Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn

NGUỒN HÌNH ẢNH,NGUYỄN NGỌC NGẠN

Chụp lại hình ảnh,Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn đã có một trăm sáng tác, đầu truyện khác nhau được xuất bản

BBCCòn có lý do nào khác nữa khiến ông không muốn trở lại quê hương của mình?

Ông Nguyễn Ngọc Ngạn: Lúc đầu, khi tôi chưa hoạt động văn nghệ, lúc đó ngăn sông, cách núi, hai bên không có về được.

Nhưng mà sau này, khi mà Nhà nước Việt Nam sau khi đổi sang cơ chế thị trường, thì mở rộng, khi đó thì tôi lại hoạt động văn nghệ và ai cũng biết.

Thành thử ra vì ai cũng biết mà tôi lại ngại về. Tại tôi về Sài Gòn hay về Hà Nội, tôi thì thực sự tôi nhớ quê ở ngoài Bắc nhiều hơn, tại ở Sài Gòn tôi đã sống 21 năm, tôi chỉ nhớ Sơn Tây là quê của tôi thôi, mà tôi ra đi lúc 9 tuổi, thành ra tôi chỉ muốn trở lại Sơn Tây là cái chính của tôi.

Để tôi nhìn lại quê của mình thôi, chứ còn Sài Gòn thì tôi cũng không cần, bởi vì tôi đã sống ở đó 21 năm rồi.

Thế nhưng bây giờ tôi về thì tôi ngại lắm, bởi vì tôi về thì tôi muốn đi ngoài phố, tôi muốn đi rong chơi, ăn quà giống như thời mà trước khi tôi qua hải ngoại.

Nhưng bây giờ đối với tên tuổi của mình mà mình về, mình đi, thì nó cũng không thoải mái, trẻ con bu đầy thì cũng không làm gì được, thành ra tôi ngại về và lý do đó là lý do chính.

BBCMặc dù ông nói là sẽ nghỉ hưu hẳn, nhưng nếu có lúc nào Trung tâm Thúy Nga Paris By Night cần và muốn mời ông trong một vai trò nào đó, chẳng hạn cố vấn, ông sẽ trả lời thế nào?

Ông Nguyễn Ngọc Ngạn: Trong tình cảm, thì dĩ nhiên cô Tô Ngọc Thủy hay là Huỳnh Thi khi nào hỏi, thì bất cứ cái gì tôi giúp được, tôi sẽ giúp.

Nhưng mà nó không phải là một cái chính thức, chẳng hạn như công bố là ‘cố vấn’ hay là gì thì không.

Thí dụ như là cháu Thủy cần hỏi tôi cái gì, thì cứ việc gọi phone hỏi hoặc là nói chuyện với nhau, thì cái đó bình thường.

Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn

NGUỒN HÌNH ẢNH,NGUYỄN NGỌC NGẠN

Chụp lại hình ảnh,Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn bên vợ con (hình do John Dinh Nguyen cung cấp)

Nhưng mà gọi là nhận một nhiệm vụ chính thức thì chắc là không, vì tôi muốn nghỉ hưu.

Khán giả làm gì để liên lạc, biết tin?

BBCKhánthính giả, người hâm mộ có cách nào để liên lạc, tìm hiểu, hỏi thăm tin tức về ông sau này?

Ông Nguyễn Ngọc Ngạn: Sự thực ra tôi cũng không có kênh YouTube riêng, có một kênh YouTube gọi là Nguyễn Ngọc Ngạn, nhưng nằm trong hệ thống của Thúy Nga Paris.

Mục đích là để tôi đọc truyện, tôi bỏ lên đó và thứ hai là lâu lâu trước đây dự trù vài tháng một lần đưa lên, nhưng vì Covid-19 nên gần hai năm nay không có gặp khán giả.

Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn

NGUỒN HÌNH ẢNH,NHẠC XƯA BLOG

Chụp lại hình ảnh,Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn đã có gần 30 năm dẫn chương trình cho Trung tâm Thúy Nga Paris By Night

Lâu lâu, tôi có lên YouTube là để trả lời những câu hỏi mà khán giả gửi về quá nhiều, lâu lâu tôi có lên đó nói chuyện, nhưng cái đó nằm trong hệ thống Thúy Nga Paris, chứ tôi không có thiết lập ở nhà.

Thành thử tôi muốn gặp khán giả thì không gặp được, nhưng có điều rằng là khi tôi nghỉ hưu, khán giả cần họ vẫn có thể hỏi qua Trung tâm Thúy Nga Paris, và trung tâm vẫn chuyển cho tôi như thường.

Nhân đây, tôi chỉ xin mượn Đài BBC, qua kênh BBC News Tiếng Việt, để cám ơn tất cả những người đã ủng hộ tôi.

Dĩ nhiên là trong suốt 30 năm nói chuyện trên Paris By Night cũng như là live-shows, mà đây là nói chuyện Paris By Night là chính, tôi làm cái nghề đứng nói chuyện mà không có kịch bản.

Tôi cũng xin mở ngoặc một đạo diễn rất nổi tiếng của Mỹ lần đầu tiên làm việc cho Paris By Night mà ông thấy tôi đứng suốt 5 tiếng đồng hồ nói, mà không hề có kịch bản (script) ở trước mặt, không có thiết bị nhắc đọc (teleprompter) gì cả, mà cứ nói không, vì nói trên Paris By Night phức tạp ở chỗ phải nói cho đến lúc nào đạo diễn trên xe đạo diễn ra dấu là sân khấu đã xong rồi mới được ngưng.

Thì tôi cứ phải nói liên tục như vậy, khán giả không biết vì sao ông này ông cứ nói, thế nhưng sự thực ra ở trên sân khấu họ chưa có đèn bấm là sân khấu đã xong, thì tôi với cô Kỳ Duyên cứ phải nói, sau show đó, lần đầu tiên ông đạo diễn làm việc ở đó, ông chạy xuống bắt tay tôi và nói: ‘Tôi chưa từng thấy một người nào nói 5 tiếng đồng hồ mà không có teleprompter đặt trước mặt, mà ông vẫn nói và khán giả vẫn cười là làm sao.

Tác phẩm của Nguyễn Ngọc Ngạn

NGUỒN HÌNH ẢNH,BÙI VĂN PHÚ

Chụp lại hình ảnh,Một số tác phẩm khác của Nguyễn Ngọc Ngạn

Tôi bảo rằng ở Việt Nam, chúng tôi hơn mấy ông Mỹ ở chỗ đó, Mỹ nói câu gì cũng phải chạy teleprompter trước mặt.

Nói câu chuyện đó, ý tôi muốn quay trở lại nói rằng là khi nói chuyện như vậy, dĩ nhiên trong suốt 30 năm, thế nào nó cũng có những cái vấp váp, thế nào nó cũng có lỗi lầm, thì nếu quý vị thính giả của BBC có nằm trong số những người mà nghe tôi, mà cảm thấy có điều gì không phải, hay có điều gì bực bội, nhân dịp này, tôi xin lỗi tất cả những người đó.

Và tôi xin cám ơn tất cả sự ủng hộ của quý vị đã dành cho chúng tôi trong gần 30 năm qua, chỉ có thế thôi, tôi xin cám ơn!

Nữ NSƯT giàu có, nổi tiếng bỗng từ bỏ showbiz sang Úc sinh sống, giờ phải tự chạy xe giao hàng online kiếm tiền nuôi con

0

Mới đây, trên trang cá nhân, Ốc Thanh Vân đăng tải đoạn clip ngắn chia sẻ hành trình đi giao hàng cho khách ở Úc. Nữ diễn viên cũng có những chia sẻ về sự thay đổi sau khi chuyển sang sinh sống tại nước ngoài. Ốc Thanh Vân cho biết hiện tại công việc lên đơn, giao hàng online tại Úc đều do cô tự làm. Có những đơn hàng ở xa cũng do Ốc Thanh Vân chạy xe hàng giờ để giao cho khách.

Ốc Thanh Vân chia sẻ: “Từ nhà mình đến đây (địa chỉ của khách hàng – PV) là 50km, chạy xe mất 45 phút, mỗi ngày mình đều làm việc và tranh thủ đi gửi hàng cho khách như vậy. Cái gì mình thấy cực thì nó sẽ cực, thấy khó khăn thì nó sẽ khó khăn nhưng khi đã chấp nhận sự dịch chuyển này thì mình phải chấp nhận luôn sự thay đổi và thích nghi với nó.

Ở Việt Nam khi chuyển hàng cho khách quá dễ dàng, 12h đêm vẫn có shipper, hoặc có nhân viên hay tài xế của mình hỗ trợ. Nhưng ở đây Ốc tự làm hết thôi. Mình nghĩ thế này, ở vùng đất mới mình có thêm những người bạn mới, biết thêm nhiều khu vực mới và kỹ năng lái xe tốt hơn, đó không phải là trải nghiệm tốt hay sao”.

Ốc Thanh Vân tiết lộ cuộc sống khác biệt tại Úc, hằng ngày phải tự chạy xe giao hàng online- Ảnh 1.

Ở Úc, Ốc Thanh Vân mỗi ngày đều lái xe đi giao hàng online cho khách

Ốc Thanh Vân tiết lộ cuộc sống khác biệt tại Úc, hằng ngày phải tự chạy xe giao hàng online- Ảnh 2.

Nữ diễn viên chia sẻ công việc ở nước ngoài do tự mình làm. Cô cho rằng khi quyết định sang nước ngoài là chấp nhận sự thay đổi và bản thân phải thích nghi với điều đó

Sở hữu ngoại hình nổi bật, thần thái tự tin và giọng nói truyền cảm nên Ốc Thanh Vân được giao vai trò dẫn dắt hàng loạt gameshow như: Chuyện Phái Đẹp, Hát Mãi Ước Mơ, Điều Con Muốn Nói,… Đồng thời, nữ diễn viên sinh năm 1984 còn gây ấn tượng bởi tài năng lồng tiếng, đóng phim truyền hình và điện ảnh. Tuy nhiên giữa lúc sự nghiệp đang trên đà phát triển thì Ốc Thanh Vân chuyển hướng sang công việc giáo viên yoga.

Cho đến đầu năm 2024, trên mạng xã hội rộ tin Ốc Thanh Vân và gia đình chính thức sang Úc định cư. Tuy nhiên, phía đại diện cho biết vợ chồng nữ diễn viên chỉ đang ổn định cuộc sống cho các nhóc tỳ du học và tranh thủ cùng nhau tận hưởng những ngày đầu năm. Ở Úc, Ốc Thanh Vân vẫn duy trì công việc livestream bán hàng trên mạng xã hội. Đồng thời, mẹ bỉm 3 con chăm chỉ tập luyện yoga và tham gia các lớp để hướng dẫn cho người khác.

Ốc Thanh Vân tiết lộ cuộc sống khác biệt tại Úc, hằng ngày phải tự chạy xe giao hàng online- Ảnh 3.

Ở Úc, Ốc Thanh Vân vẫn duy trì công việc livestream bán hàng

Ốc Thanh Vân tiết lộ cuộc sống khác biệt tại Úc, hằng ngày phải tự chạy xe giao hàng online- Ảnh 4.

Khi có thời gian rảnh, Ốc Thanh Vân luyện tập yoga và hướng dẫn cho mọi người

Ốc Thanh Vân tiết lộ cuộc sống khác biệt tại Úc, hằng ngày phải tự chạy xe giao hàng online- Ảnh 5.

Hình ảnh gia đình Ốc Thanh Vân đón năm mới ở Úc

Minh Nhí quá t:ủi nhụ:c khi bị tr.ục x.u.ất, từ đỉnh cao danh vọng bỗng m:ất tất cả chỉ sau 1 chuyến đi Mỹ diễn

0

Từ đỉnh cao danh vọng, bỗng chốc mất tất cả chỉ sau một chuyến đi Mỹ lưu diễn, Minh Nhí đã phải đối mặt với chuỗi ngày đen tối nhất cuộc đời bằng ước mong được chết.

Minh Nhí là một cái tên không lạ với giới nghệ sĩ miền Nam. Thời Minh Nhí nổi đình nổi đám, những Trấn Thành, Trường Giang, Việt Hương , Thu Trang còn chưa có trong tay bất cứ điều gì. Khi mà người người vẫn xài TV trắng đen, đầu thu băng video một nhà phát cả xóm cùng xem thì Minh Nhí đã là thần tượng của biết bao thế hệ khán giả.

Tuổi thơ những đứa trẻ miền Nam lớn lên cùng tiếng cười Minh Nhí, cứ xem đi xem lại mà chẳng thể hiểu vì sao cái ông nhỏ người, giọng nói the thé, mặt lại chẳng điển trai lại có sức hút đến vậy. Chỉ là trong mớ ký ức còn sót lại, đã từng biết đến Minh Nhí như một ngôi sao mà mỗi lần xuất hiện lại vang lên vài ba câu thoại quen thuộc: “Trời ơi cái bà này”, “Tôi là tôi nói cho bà biết”.

Nghệ sĩ Minh Nhí trên trường quay “Tiếu lâm tứ trụ”.

Hẹn gặp Minh Nhí vào cái ngày mà anh đang tất bật trên phim trường để ghi hình trận Chung kết Tiếu lâm tứ trụ , phải đợi mãi Minh Nhí mới có chút thời gian để gặp gỡ người viết. Hết chạy từ phòng hóa trang lại nhảy lên sân khấu duyệt chương trình. Chưa kịp ngơi nghỉ phút giây nào, Minh Nhí lại bị kéo ra một góc quay clip phỏng vấn. Cả một ngày dài quần quật bên dưới ánh đèn sân khấu, gương mặt người nghệ sĩ 52 tuổi ướt đẫm mồ hôi, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự tự hào vì được cháy hết mình cùng nghệ thuật.

Minh Nhí mở đầu câu chuyện với cái vẻ thân tình quen thuộc, không câu nệ chuyện bị lấy mất vài ba phút nghỉ giữa giờ ít ỏi, Minh Nhí cười hiền nói với với chúng tôi: “Bữa nay quay cho xong, ngày mai tôi đi Mỹ rồi. Thăm vợ, sẵn đi diễn luôn. Mình tiện thể kết hợp hai thứ cho nó tiết kiệm chi phí. Một năm tôi đi Mỹ cỡ 4 lần, dù không sống cùng nhau nhưng nghĩa vợ chồng thì vẫn giữ. Giờ mình cũng lớn, không phải như con nít mà lúc nào cũng quấn lấy nhau”.

Minh Nhí sinh năm 1964, quê ở Sa Đéc – Đồng Tháp. Minh Nhí là con thứ 7 trong gia đình có 8 người con. Thời còn ở cùng ba má, Minh Nhí được thương yêu bậc nhất. Dù thân hình thấp bé nhẹ cân nhưng bù lại anh có tài văn chương, ba má Minh Nhí hay thủ thỉ bảo nhau rằng: “Thằng Minh có tài, mình ráng đầu tư cho nó”. Chính vì ước vọng đặt trên vai này, Minh Nhí đã từng có ý định thi vào trường y. Anh học ngày học thêm, dùi mài kinh sử chỉ vì mục đích làm cho ba má vui lòng. Nhưng, chuyện đời không được như mong muốn, Minh Nhí thi rớt năm đầu tiên vì thiếu nửa điểm. Thấy anh buồn, ba má đã thu xếp quần áo cho lên Sài Gòn ở nhà ông bà nội để ôn luyện. Xa nhà ở cái tuổi 18, Minh Nhí vừa cô đơn, vừa lạc lõng. Tuy vẫn háo hức với phố thị đường hoa, đèn xanh đèn đỏ nhưng nỗi lo nghĩ vẫn canh cánh bên lòng.

Thế rồi, điều gì đến cũng phải đến. Minh Nhí bỏ học y để đăng ký vào trường sân khấu điện ảnh. Ban đầu chỉ là học cho vui, nhưng càng học thì cái máu nghề lại càng trỗi dậy mạnh mẽ. “Tôi vứt hết sách vở, lao đầu vào những lớp diễn. Đến ngày thi vào trường y, đầu tôi không có một chữ nào. Tôi say mê ánh đèn sân khấu, cháy đến mức có thể thiêu rụi hết những gì ngăn cản phía trước. Tôi hào hứng với giấc mộng sẽ là nghệ sĩ nổi tiếng, sẽ kiếm được nhiều tiền và xây nhà đón ba má về ở chung. Nhưng rồi, tôi sụp đổ hoàn toàn khi thầy giáo nói với tôi rằng ông sẽ chấm rớt nếu tôi thi vào lớp diễn viên. Lý do dễ hiểu thôi, tôi không có ngoại hình, không thể làm kép chánh. Ai cũng nghĩ một người xấu và lùn như tôi sẽ không thể nổi tiếng. Tôi khóc nức nở, hoang mang về lựa chọn của mình.

Vậy rồi Minh Nhí trốn trong một góc tối, lặng lẽ gặm nhắm nỗi đau của riêng mình. Cánh cổng trường y đã khép lại hoàn toàn. Con đường trở thành diễn viên cũng mịt mờ vì không ai cho anh cơ hội. Nhưng, chính người thầy “tạt gáo nước lạnh” vào Minh Nhí lại mở cho anh con đường khác, con đường mà lúc mới nghe qua anh đã hoài nghi với chính bản thân mình: “Lúc vừa tốt nghiệp, tôi được thầy thông báo trường muốn giữ tôi lại làm giảng viên. Một người trẻ, kinh nghiệm chưa nhiều nhưng đã có cơ hội làm việc, tôi nhận ngay. Lúc đưa học trò về quê chơi, ba má tôi mừng lắm. Hồi còn phản đối tôi theo nghề sân khấu, ba đã nói rằng: “Làm bác sĩ thì người ta kêu bằng thầy. Làm diễn viên thì chỉ có gọi bằng thằng. Xướng ca vô loài”. Nhưng lúc đó, thấy học trò một chữ thầy Minh, hai chữ cũng thầy Minh, ba tôi mừng lắm. Má còn chọc ghẹo: “Sướng rồi ha. Nổi tiếng rồi ha”.

 

Say sưa với câu chuyện quá khứ, rồi chợt dừng lại. Phải mất vài giây im lặng, Minh Nhí mới có thể nói tiếp. Lần này, anh nhẹ giọng hơn: “Đời tôi nhiều cái buồn cười lắm, đau mà vẫn phải cười. Lúc mới vào nghề, tôi cùng với mấy anh em lập nhóm đi diễn. Mà thời đó người ta chỉ biết có Hồng Đào , Quốc Thảo, Thành Lộc , ai mà quan tâm Minh Nhí là ai. Diễn vật vã cả đêm được cát xê 10.000 đồng, mấy anh em chia nhau vội vàng tô hủ tíu gõ. Nhưng mà trời cũng còn thương, khổ hoài rồi cũng có lúc bớt khổ. Khi mà tôi bắt đầu nổi tiếng, có đêm diễn tới 4 – 5 suất. Chạy từ sân khấu này tới sân khấu nọ là chuyện quá bình thường. Nhưng đến lúc xây được cái nhà đầu tiên bằng tiền mồ hôi nước mắt thì ba tôi mất”.

“Tôi không bao giờ quên được cái đêm đó, khi vừa diễn xong, có người chạy đến nói là ba tôi qua đời. Giới nghệ sĩ hay chọc ghẹo nhau, tôi nghĩ rằng chỉ là nói giỡn nên không thèm bận tâm, tôi chạy một mạch qua điểm diễn khác. Chỉ đến khi chị gái từ dưới quê nói là ba bị độtquỵ tôi mới chấp nhận sự thật này. Ai đời người như tôi, bước ra sân khấu mua vui cho khán giả, mà phía sau lại đớn đau đến thế. Khán giả còn ngồi chờ mình diễn, mà tôi thì thấy cả đất trời sụp đổ. Tôi chỉ nhớ là mình đã khóc nghẹn trên vai anh Hữu Châu , còn anh ấy thì vỗ vỗ lưng tôi rằng: “Được không Minh ơi?”. Cái nhà đầu tiên tôi xây xong dự định đón ba lên ở, nào ngờ ba mất rồi, nhà không còn trọn vẹn”.

Lau vội giọt nước mắt trên gương mặt, Minh Nhí lặng lẽ đưa đôi mắt về khoảng xa xăm. Không phải nói với người viết, mà anh như nói với chính mình: “Cái nhà thứ hai tôi xây được, má chưa kịp đặt chân vào cũng vội vã nhắm mắt xuôi tay. Tôi mất hết, không ba má, không vợ con. Đời tôi chẳng còn gì. Nhưng mà nhìn anh chị em, khán giả và học trò vẫn thương yêu, tôi gắng gượng sống tiếp. Đã từng có lúc tôi nghĩ mình bất hạnh, cả đời cống hiến cho nghệ thuật nhưng lại lủi thủi đi về một mình. Trước khán giả tôi cười nhiều, nhưng sâu thẩm bên trong không phải vậy”.

Trước khi câu chuyện rơi vào khoảng không im lặng nặng nề một lần nữa, người viết chuyển sang hỏi Minh Nhí về thời điểm anh bị “trụcxuất” khỏi sân khấu. Mở to đôi mắt kinh ngạc, rồi lại làm điệu bộ bối rối, nhưng có một điều kỳ lạ là Minh Nhí chẳng né tránh câu hỏi này. Anh dừng lại nhấp một ngụm nước rồi tiếp tục nói: “Năm 2006, tôi cùng một số anh chị em nghệ sĩ có qua Mỹ lưu diễn. Hết thời hạn biểu diễn, tôi có ở lại Mỹ để lấy vợ. Khoảng thời gian này là cỡ 1 năm. Lúc này, người trong nước hiểu lầm rằng tôi có ý định xấu, cố tình không về Việt Nam nữa. Nhưng câu chuyện phía trong còn nhiều nỗi niềm, đó là những giấc mộng riêng tư, tôi dù có gắng gượng đến đâu đi nữa thì cũng chỉ là một người bình thường, vẫn có nhu cầu hạnh phúc. Tôi lập gia đình bên Mỹ, cưới và ổn định cuộc sống xong hết, tôi mới đưa vợ về lại Việt Nam. Và điều bất hạnh, tủi nhục nhất cuộc đời đã đến. Tôi bị cấm diễn 6 tháng. Tất cả những gì gây dựng trước đó đều mất sạch. Không có nhiều người tin tôi, ai cũng chỉ trỏ, bêu rếu tôi này nọ. Nhiều người hả hê khi thấy tôi bị cấm diễn, phần vì họ ghét tôi trước đó, phần vì chẳng ai muốn dính líu tới một người đang có hình ảnh cực xấu như tôi”.

“Cấm diễn 6 tháng, khoảng thời gian này tôi chỉ thèm được giải thoát. Sân khấu đã không thể tới mà đến cả trường học, tôi cũng bị cấm luôn. Cái tội tôi bị ghép vào lớn lắm, cảm giác như tôi đi đâu cũng có người theo canh chừng. Nhục nhã, xấu hổ với gia đình, tôi rơi vào đáy sâu tăm tối. Mỗi lần mở TV ra thấy học trò, đồng nghiệp mình đang diễn là tôi lại khóc. Hệ luỵ của việc cấm diễn này nó khủng khiếp đến mức nhiều năm sau tôi vẫn còn ê chề. Không một ai muốn mời tôi đi diễn, họ sợ bị dòm ngó và liên luỵ. Nhưng mà, vẫn có những người thương yêu tôi thật lòng, đó là anh Hữu Châu và Hồng Vân . Tôi không quên được những ngày Hồng Vân chật vật chạy đi khắp nơi cho tôi được đi diễn lại. Quen nhau từ thưở thiếu thời, đến khi lập gia đình rồi có được ngày nay, ơn của Vân với tôi nói sao cho hết”.

Mỗi một người nghệ sĩ đều có những nỗi niềm riêng. Ở trên đỉnh cao danh vọng không có nghĩa là họ đang hạnh phúc. Chìm dưới đáy vực sâu cũng chẳng có nghĩ là họ đã bị lãng quên. Với Minh Nhí, điều này hoàn toàn đúng đắn. Trở lại sân khấu sau thời gian dài bị đóng băng, anh có phần khiêm nhường và chín chắn hơn. Đi qua những thất bại, người ta mới thấu hiểu giá trị của tình thân. Và Minh Nhí của hiện tại, chấp nhận việc hào quang đã bị đánh mất, anh cho rằng bản thân hài lòng với vị trí đang có, không phải là người nổi tiếng nhất, nhưng lại là người an nhiên đúng nghĩa.

 

“Thú thật, nhìn bạn bè đồng trang lứa, và cả những học trò của mình nhận danh hiệu NSƯT, NSND, nói không buồn không tủi thân là nói xạo. Tôi buồn chứ, nhưng biết làm sao được. Bởi mình đã gây ra lỗi lầm trong quá khứ, chắc là mọi người thấy mình chưa đủ phục thiện nên vẫn chưa đặt để một danh hiệu nào. Cả đời tôi chỉ biết có nghệ thuật, không sống dưới ánh đèn thì cũng là đứng trên bục giảng. Tôi cũng từng ao ước những điều mình làm sẽ có thể sửa sai, có thể rửa sạch nỗi buồn năm xưa”.

Thay đổi tông giọng với nét mặt vui tươi hơn, Minh Nhí giòn tan kể về những dự định hiện tại. Anh say sưa khoe rằng đã đào tạo được cả trăm nghệ sĩ, từ Thu Trang, Việt Hương cho đến Tiết Cương, Hạnh Thuý, Cao Minh Đạt… đều là những học trò do anh cất công dạy dỗ. Trong sự nghiệp làm ông giáo của mình, Minh Nhí đón nhận hàng tá niềm vui, nỗi buồn. Và những câu chuyện đó luôn song hành cùng nghệ thuật. Mỗi năm đến ngày 20/11, nhà Minh Nhí lại rộn rã tiếng cười, có lúc ngập hoa, có khi lại đầy quà của học trò gửi tặng. Song, không phải nghệ sĩ thành danh nào cũng nhớ đến ông giáo già. Có nhiều lúc Minh Nhí nặng lòng, tủi phận vì học trò quên ân sư nhanh quá: “Đó là những ngày nắng mưa tần tảo, mình không dám tự nhận công trạng gì, chỉ là xin được cái chữ tôn trọng. Vậy mà đi diễn tình cờ gặp nhau, học trò xưa cố ý phớt lờ, giống như sợ mình bám lấy sự nổi tiếng. Cái nghề diễn viên coi vậy chứ cũng bạc lắm. Không phải ai thoát khỏi cơ hàn cũng sẽ giữ lấy được lương tâm”.

 

“Tôi đã từng buồn phiền vì điều này nhiều lắm. Có lúc đặt tay lên trán suy nghĩ, mình đã làm gì để học trò làm lơ. Nhưng rồi tôi tự trấn an, thôi thì mỗi người một lựa chọn, mình cứ nghĩ hoài thì làm sao chuyên tâm cho công việc. Tôi bây giờ nhẹ nhàng trong nhiều thứ, chỉ là muốn chút bình yên để chăm chỉ làm việc và lo cho anh chị em trong gia đình. Mình không còn ba má, lại chẳng có vợ con gần bên, may có anh chị chăm sóc, đỡ đần, còn rau cháo sớm hôm khi mình bệnh. Không may mắn chỗ này thì mình tự đi tìm niềm vui nơi khác. Nặng nhẹ thiệt hơn với đời rồi đến khi về với cát bụi cũng chỉ là sự hằn học mà thôi”.

 

Cuộc trò chuyện với Minh Nhí khép lại khi trời chiều đã bắt đầu tắt nắng. Sân khấu phía xa rộn vang tiếng người cười nói và nô đùa. Không khí làm việc tấp nập khiến cho người nghệ sĩ già cũng không thể ngồi yên. Gửi đến chúng tôi lời chào, Minh Nhí giòn giã cười vang, anh bảo rằng nơi nào còn cần ông giáo này, thì nơi đó sẽ có anh. Bắt tay nhẹ nhàng rồi quay lưng trở lại trường quay, Minh Nhí cất bước vội vã như cái cách mà bao lâu nay anh vẫn vậy. Bóng dáng khuất dần xa, ánh đèn sân khấu được bật lên lóe mắt, Minh Nhí thoát cái đã đứng dưới ống kính máy quay để tiếp tục làm công việc của mình. Chàng hề tiếp tục bán niềm vui. Dẫu cho cái niềm vui đó được ẩn sau nhiều tủi hổ, nhưng khi đã chấp nhận nép mình dưới ánh hào quang, chàng hề vẫn không thoái thác, không chọn đường lui bất cứ phút giây nào…

Ca sĩ yang hồ Phú Lê bất ngờ lên tiếng về Hồ Văn Cường và Phi Nhung

0

Сɑ ѕɪ̃ ɡɪɑпɡ һồ’ Рһú Ⅼê Ьấт пɡờ ʟêп тɪếпɡ Ьảᴏ ᴠệ ʜồ 𝖵ăп Сườпɡ ɡɪữ ʟúᴄ ɡɪọпɡ ᴄɑ 18 тᴜổɪ ᴆɑпɡ ᴠướпɡ тɪп ᴆồп Ьị ᴍẹ пᴜôɪ Рһɪ ɴһᴜпɡ Ьóᴄ ʟộт.

Тгᴏпɡ пһữпɡ пɡàʏ ɡầп ᴆâʏ, ʟùᴍ хùᴍ ᴠề ᴍốɪ զᴜɑп һệ ᴄủɑ Рһɪ ɴһᴜпɡ ᴠà ᴄᴏп пᴜôɪ ʜồ 𝖵ăп Сườпɡ ᴆɑпɡ пһậп ᴠề ѕự ᴄһú ý ᴄủɑ ᴄư Ԁâп ᴍạпɡ. Сụ тһể, Рһɪ ɴһᴜпɡ Ьị Ԁɪ́пһ тɪп ᴆồп ᴄһèп éρ ᴄáт-ѕê, Ьóᴄ ʟộт ʜồ 𝖵ăп Сườпɡ, тһậᴍ ᴄһɪ́ ᴄòп ᴄó ᴍộт ɪТ тɪếт ʟộ ᴠɪệᴄ пɡôɪ ѕɑᴏ пһɪ́ ᴆɑпɡ ᴄầᴜ ᴄứᴜ,d

Điều này đã khiến nữ ca sĩ phải lên tiếng giải thích trước truyền thông, thậm chí Hồ Văn Cường còn xuất hiện cùng bố mẹ để gửi lời xin lỗi đến mẹ nuôi

Tuy nhiên, mối quan hệ của Phi Nhung và con nuôi cùng như hoàn cảnh cuộc sống hiện tại của Hồ Văn Cường vẫn được dư luận ‘mổ xẻ’ đặc biệt là khi hình ảnh ngôi nhà lụp xụp của giọng ca 18 tuổi gây xôn xao trên mạng.

Đã có rất nhiều người nổi tiếng, nhân vật có sức ảnh hưởng trên mạng xã hội đã chia sẻ về lùm xùm của Phi Nhung và Hồ Văn Cường

Mới đây vào trưa ngày 14/6, Phú Lê – một nhân vật nổi tiếng trên mạng xã hội đã lên tiếng bảo vệ Hồ Văn Cường: “Thực sự là không thể ngồi yên được vì càng xem càng thấy bức xúc và thấy cái sự giả dối ngày càng lên ngôi

6 năm đi hát mà đến bây giờ bố mẹ thì vẫn phải đi làm ôsin , gia đình đến cái chỗ thờ tự cũng k ra gì. Em HVC đã từng hát rất nhiều chợ của gia đình Phú nhé!

Bình thường PN hát catxe 60tr từ lúc có HVC show bà ý đòi lên 90tr cho lên đừng có nói không biết show mình đi hát là bao nhiêu, quản lý cũng chỉ là đứa làm thuê cho ca sĩ chứ có phải là bố mẹ ca sỹ đâu mà bảo là quản lý mới biết tiền bao  nhiêu nói cho trẻ con nó nghe , thử hỏi tất cả các ca sĩ ai là người lên sk mà không biết mình đi hát được bao nhiêu tiền lên tiếng hộ cái , quản lý chẳng qua để thay ca sĩ  đi mặc cả giá và thay ca sĩ  đi nhận tiền để tránh mấy ông bầu show mặc cả mà xin xỏ thôi còn chả có quyền gì mà điều hành  ca sỹ lên đừng có đổ cho quản lý

Ăn tiền hát của con trong 6 năm rồi đến giờ còn thêm phốt giữ cả tiền quán quân của e nữa thì chịu rồi , bố mẹ HVC còn khoẻ cả , còn minh mẫn chứ có phải k nhận biết được tiền hay có vấn đề về đầu óc đâu mà phải để cho bà giữ hộ thật là sự bẩn thỉu lên cao. 6 năm đi hát có ngày chạy 2 show đây là tiền mồ hôi của HVC bây giờ PN bảo  đến năm 18 tuổi đưa cho HVC  tức là gia đình HVC đang chờ sự bố thí của bà PN ah, nói chung là không thể chấp nhận dc

Yêu cầu PN làm rõ số tiền cầm của HVC 6 năm đi hát là bao nhiêu để trả lại cho HVC  đây là tiền mồ hôi công sức của e , Việc PN đang làm là có dấu hiệu bóc lột trẻ em

Khi nhận e HVC làm con nuôi lúc đó em đã là quán quân rồi chứ không phải nhờ PN mà e mới thành công đâu đã nhận làm con là để lo cho con chứ không phải để bóc lột con , đến lúc sự việc lộ ra lại kể lể là nôi con ăn học rồi bố mẹ HVC ở đây đỡ được tiền nhà ,tiền giác , tiền nước tiền nọ tiền kia xin lỗi bà tiền CƯỜNG đi hát chỉ tính nguyên lãi gửi ngân hàng đến bây giờ cũng đủ để cho gd CƯỜNG có cuộc sống đầy đủ , Nhìn vào mắt HVC và bố mẹ HVC là thấy toát ra sự bất lực và lo lắng không biết phải làm ntn để tránh xa được bà PN ra rồi

Тһậт ѕự ʟà тһươпɡ ᴄᴏп զᴜá”

Тһᴇᴏ ᴆó, Рһú Ⅼê ᴠốп пổɪ тɪếпɡ ʟà ᴄɑ ѕɪ̃ ɡɪɑпɡ һồ”, Ԁɪễп ᴠɪêп пɡһɪệρ ᴠớɪ пһữпɡ Ьàɪ һáт, ρһɪᴍ ᴄɑ пһạᴄ ᴠề ɡɪớɪ ɡɪɑпɡ һồ ᴆượᴄ пһɪềᴜ пɡườɪ тгẻ ʏêᴜ тһɪ́ᴄһ. Апһ пổɪ тɪếпɡ ᴠớɪ ᴄâᴜ һáт ᴋɪпһ ᴆɪểп “Kһổ тгướᴄ ѕướпɡ ѕɑᴜ тһế ᴍớɪ ɡɪàᴜ”. 𝖵ɪ̀ ᴠậʏ, ɑɪ пấʏ гấт пɡỡ пɡàпɡ ᴋһɪ Рһú Ⅼê ʟêп тɪếпɡ Ьảᴏ ᴠệ ʜồ 𝖵ăп Сườпɡ. Тһᴇᴏ ᴆó Ԁù ᴄһɪ̉ ᴠɪếт тắт тêп ᴄủɑ Рһɪ ɴһᴜпɡ ᴠà ʜồ 𝖵ăп Сườпɡ, пһưпɡ ᴠɪệᴄ Рһú Ⅼê ᴆăпɡ ảпһ ᴄủɑ ɡɪọпɡ ᴄɑ 18 тᴜổɪ ᴆượᴄ ᴄắт гɑ тгᴏпɡ ᴄʟɪρ ᴄùпɡ Ьố ᴍẹ хɪп ʟỗɪ тһɪ̀ гõ гàпɡ ᴄһàпɡ ‘ᴄɑ ѕɪ̃ ɡɪɑпɡ һồ’ пàʏ ᴆɑпɡ ᴍᴜốп тгựᴄ тɪếρ пһắᴄ ᴆếп ʟùᴍ хùᴍ ᴠề ᴄặρ ᴍẹ ᴄᴏп пᴜôɪ ѕһᴏⱳЬɪz.

Тһᴇᴏ ᴆó, Рһú Ⅼê ᴄһᴏ һɑʏ ᴠɪ̀ զᴜá Ьứᴄ хúᴄ пêп ɑпһ ρһảɪ ʟêп тɪếпɡ Ьảᴏ ᴠệ ʜ𝖵. Ðáпɡ пóɪ, ɑпһ ᴄòп тɪếт ʟộ ʜ𝖵С тừпɡ һáт тгᴏпɡ гấт пһɪềᴜ һộɪ ᴄһợ ᴄủɑ ɡɪɑ ᴆɪ̀пһ ɑпһ, тһậᴍ ᴄһɪ́ ɑпһ ᴄòп тố гằпɡ пữ ᴄɑ ѕɪ̃ Рɴ ᴆã һéт ɡɪá ᴄáт хê ᴋһɪ ᴄó ᴄả ʜ𝖵С тһɑᴍ Ԁự. Тһậᴍ ᴄһɪ́ ɑпһ ᴄòп ᴄһᴏ гằпɡ ᴄó пữ ᴄɑ ѕɪ̃ пàʏ ᴄó Ԁấᴜ һɪệᴜ Ьóᴄ ʟộт ᴠớɪ пữ ᴄɑ ѕɪ̃ пàʏ ᴋһɪ ᴋһôпɡ ᴄһᴏ Сườпɡ ɡɪữ ᴄáт хê ᴄũпɡ пһư тɪềп тһưởпɡ. Рһú Ⅼê ᴄòп тһể һɪệп ѕự тһươпɡ хóт ᴠớɪ ʜồ 𝖵ăп Сườпɡ ᴠà ᴄһᴏ гằпɡ Сườпɡ ᴆɑпɡ гấт Ьấт ɑп ᴆể ᴄố ɡắпɡ тһᴏáт ᴋһỏɪ Рɴ.

Với số lượng người theo dõi lên tới 400.000 người, bài đăng của Phú Lê đã nhận về hơn 8000 lượt tương tác chỉ sau 1 giờ đăng tải. Nhiều cư dân mạng thể hiện sự đồng tình với Phú Lê và bức xúc với hoàn cảnh mà HVC đang gặp phải:
“Anh nói hay lắm, mọi người hãy share mạnh để giúp em Cường”

“Đúng rồi đó ạ, cháu cũng theo quan điểm của chú không biết là thiệt hay không nhưng thà em ấy không được nhận nuôi còn tốt hơn cứ như em phương Mỹ Chi đó ạ e ấy có tài năng và cũng thành công và đến giờ đã lo cho được bố mẹ em ấy , nhìn lại em cường lại thấy tội giờ không biết em ấy rứt khỏi cô nhung thế nào”

“Tẩy chay PN yêu cầu PN trả lại tiền cho HVC nuốt không trôi đâu PHI PHI CÔ NƯƠNG!

“Chính xác ạ, còn 1 số người nói là phải nuôi HVC ăn học thế Phi Nhung làm nhận con nuôi thì phải có trách nhiệm nuôi dưỡng, không nuôi được thì nói chứ ai có kiểu nhận con nuôi con phải đi hát để mẹ giữ số tiền đó chi trả cuộc sống…. Ui nói chung mình thấy bất cập vô lý nhiều!”

Tại sao Nguyễn Ngọc Ngạn không bao giờ về Việt Nam nữa?

0

Nguyễn Ngọc Ngạn đã gửi tâm sự trong những dòng cuối của tập hồi ký văn nghệ viết xong vào cuối năm 1994 rằng: “Mong ước của tôi vẫn là một ngày nào đó được ngồi viết văn, được làm văn nghệ trên sân khấu quê nhà. Mà dĩ nhiên, phải là một quê nhà thật sự tự do, dân chủ.

Nguyễn Ngọc Ngạn là một hiện tượng trong sinh hoạt văn học nghệ thuật của cộng đồng người Việt hải ngoại.

Ông là một nhà văn có nhiều độc giả, từ khi có những sáng tác đầu tiên đăng trên báo tiếng Việt ở hải ngoại vào đầu thập niên 1980, chỉ một hai năm sau khi ông vượt biển đến trại tị nạn ở Mã Lai và định cư ở Canada từ mùa hè 1979.

Ông cũng là nhà văn Việt ở hải ngoại có sách bằng tiếng Anh được xuất bản đầu tiên tại Hoa Kỳ là tác phẩm “The Will of Heaven” [Nhà xuất bản Dutton, 1982] viết về trại học tập cải tạo, về sinh hoạt đời sống tại Việt Nam sau ngày 30/4/1975 dưới chế độ chủ nghĩa xã hội.
Khán giả quen thuộc với hình ảnh của ông Nguyễn Ngọc Ngạn trên sân khấu Thúy Nga
Không ý tưởng cao siêu hay triết lý mơ hồ, các truyện ông viết chỉ hàm chứa những điều thường ngày, phảng phất nét văn hoá, phong tục hay truyền thống, kể cả hủ tục của người Việt. Truyện của ông ít có mặt trên các tạp chí văn học mà thường đăng trên các báo mang tính đại chúng như Văn Nghệ Tiền Phong, Nhân Chứng, Việt Nam Hải Ngoại, Làng Văn, Chiêu Dương, Tiểu Thuyết Nguyệt San, Phụ Nữ Diễn Đàn… vì thế ông có đông độc giả ở khắp nơi, từ Hoa Kỳ, Canada, sang Úc châu, Âu châu.

Khi chưa có YouTube và phương tiện truyền thông xã hội còn là những tờ báo in, những tạp chí, tôi đoán một tác phẩm ăn khách nhất của ông, tái bản nhiều lần, có số in nhiều cũng chừng mười nghìn bản. Nhưng từ thập niên 1990 khi ông làm CD đọc truyện thì số độc giả càng đông hơn vì họ có thể nghe sáng tác của ông khi lái xe hay trong lúc đi bộ thể thao.
Bây giờ vào google tìm, nhiều tác phẩm của ông trên Youtube có đến vài triệu lượt nghe, xem. Khó có nhà văn người Việt nào, còn trong nước hay ở hải ngoại đạt được những con số như thế.

Cuối năm 1979, tôi tình cờ có dịp gặp anh Nguyễn Ngọc Ngạn, khi mấy anh em sinh viên Đại học UC Berkeley lái xe lên Vancouver thăm người hàng xóm của một bạn học, là anh Vũ Mạnh Hải, mới từ trại tị nạn Bidong qua Canada định cư, cũng như anh Nguyễn Ngọc Ngạn.

Vào những năm đầu của thập niên 1980, tôi đã thích các truyện ngắn của ông đăng trên báo. Đó là những câu chuyện đọc qua nhiều người sẽ thấy hình ảnh của mình trong đó, từ một bác sĩ, một ông cựu quân nhân, cô ca sĩ, một bà thích xem bói vì mê tín dị đoan tin vào tử vi, một chủ cơ sở thương mại ở California, cặp vợ chồng lãnh trợ cấp xã hội, một Việt kiều; hay một y sĩ, bác sĩ, quản giáo, một người tù cải tạo dưới chế độ cộng sản đều hiện diện rất sinh động trong tác phẩm của ông.

Một ý tưởng vụt hiện trong đầu hay nghe thấy, hoặc do ai đó gợi lên, ông lấy ý và xây dựng cốt truyện, nhân vật. Các nhân vật trong truyện của ông nửa thật, nửa hư cấu nên cũng có ít nhiều trùng hợp ngẫu nhiên khiến có bạn đọc tưởng là ông viết về họ, như trường hợp bốn nữ văn sĩ nọ. Cũng như ca từ Trịnh Công Sơn mông lung về một mối tình, về hình bóng một thiếu nữ khiến nhiều cô tưởng nhạc sĩ viết về mình, cho mình.

Trớ trêu trong cuộc sống dưới chế độ cộng sản

Truyện của ông đặt trong không gian ở quê nhà, trải dài từ những năm 1950 trong “Xóm đạo”, “Mầu cỏ úa”, cho đến sau ngày 30/4/1975 ở miền nam California nắng ấm, hay Canada xứ lạnh, nhưng không phải lúc nào cũng đầy ắp tình người, như truyện “Ngày trở lại” với âm mưu giết chồng cũ để lấy tiền bảo hiểm nhân thọ.

Những đối thoại rất thật và tự nhiên, nhiều lúc làm độc giả phải cười vì những trớ trêu trong cuộc sống dưới chế độ cộng sản. Nhiều tác giả khác cũng viết về một câu chuyện, hay về những cái ngây ngô, ngớ ngẩn, kém hiểu biết, chỉ nói như vẹt của cán bộ cộng sản, nhưng không mấy ai viết dí dỏm được như Nguyễn Ngọc Ngạn.

“Một ngày ở bên ấy” và “Bước thêm bước nữa” viết về trại học tập cải tạo, về trình độ kém hiểu biết của cán bộ cộng sản và hay đa nghi nên lúc nào cũng cho là phản động, CIA cài người. Một tù nhân bị chất vấn nhiều lần vì cho rằng tên không có tên lót là động chạm đến lãnh đạo. Chính trị viên tiểu đoàn giảng bài cho tù cải tạo nghe, so sánh: “Đồng chí Lê Duẩn nói rất dài, nhưng không thừa một chữ nào! Đồng chí Phạm Văn Đồng nói rất ngắn, nhưng không thiếu một chữ nào! Hai đồng chí ấy đối lập nhau!” khiến một tù nhân ré lên cuời để rồi bị bắt phạt lao động thêm giờ. Chuyện Lạc Long Quân lấy bà Triệu Ẩu. Đọc mà cười ra nước mắt.

Hình ảnh và trình độ của y sĩ, bác sĩ cộng sản được ông đưa vào truyện ngắn “Ven rừng” viết năm 1994 vừa khôi hài vừa châm biếm qua sự việc con lợn bất thình lình chết, với lời thơ chế: “Tin đâu như sét đánh ngang, con lợn đang sống chuyển sang từ trần.”

Khi Việt Nam mở cửa, người Việt hải ngoại được về thăm quê hương, có người vui và cũng có gia đình buồn vì tan nát. “Ngày trở lại” đã miêu tả điều đó qua đôi vợ chồng người Việt ở Canada, mà theo tác giả: “Bao nhiêu gia đình đang êm ấm ở hải ngoại, hễ để cho ông chồng về nước một mình là kể như bắt đầu ngày tàn của hạnh phúc”.

Chuyện chống cộng trong “Trên lối mòn hậu chiến”. Chuyện sử Việt qua “Mầu cỏ úa” về xã hội miền Bắc vào thập niên 1950. “Trong quan tài buồn” về những chính sách sửa sai sau cải cách ruộng đất.

Các tác phẩm của ông thu hút đông độc giả nên ông Tô Văn Lai, giám đốc trung tâm Thúy Nga, đã mời nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn làm MC cho các chương trình Paris By Night.
Trong tập “Một thập niên nhìn lại” nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn kể rằng khi được mời làm MC, sau nhiều đắn đo, suy nghĩ, một trong những lý do ông nhận việc này, theo đề nghị của người em ruột là nhạc sĩ Ngọc Trọng, khuyên ông nên xuất hiện trên Paris By Night ít nhất một lần để cho thân phụ, đã 82 tuổi, còn ở Việt Nam thấy mặt và giọng nói của ông sau bao năm xa cách.

Bắt đầu từ Paris By Night 17, phát hành năm 1992 là có sự cộng tác của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn trong vai trò MC.

Cho đến nay, Thúy Nga hải ngoại đã tròn 40 tuổi, với 132 cuốn băng được thực hiện với nhiều chủ đề, Paris By Night đã là thương hiệu có trong mọi gia đình người Việt tại hải ngoại.

Trong vai trò MC cho các sô ca nhạc, hình ảnh của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn đã trở nên gần gũi với quần chúng, bên cạnh cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên đôi khi nói nhiều hiểu ít đã đem đến cho khán giả những nụ cười trong khi chờ đợi đổi màn trên sân khấu.

Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn là người Bắc di cư năm 1954, thời trẻ tham gia hoạt động sinh viên, tốt nghiệp Đại học Văn Khoa Sài Gòn, có thời gian là sĩ quan Quân lực Việt Nam Cộng hoà, dạy Việt Văn bậc trung học. Sau 1975 có mấy năm ông đi học tập cải tạo và trong chuyến vượt biển cuối năm 1978 người vợ cùng con duy nhất của ông đã chết trên biển. Tất cả những trải nghiệm đó làm nên con người ông, cho ông chất liệu sáng tác gần một trăm tác phẩm nhiều thể loại.

Trước đây ông ít được biết đến trong nước, vì chính thức thì Paris By Night không được phép lưu hành tại Việt Nam. Vào những năm bản lề của thiên niên kỷ, các băng Paris By Night có mặt tại Việt Nam đều là sao chép lậu để bán hay cho thuê. Qua trải nghiệm của riêng mình, tôi được xem vài băng trong nhà người quen ở Sài Gòn thì chỉ có các tiết mục ca nhạc, còn phần MC giới thiệu đã bị cắt bỏ. Theo một người chuyên cho thuê băng cho biết, đó là làm ăn thương mại có tự kiểm duyệt để tránh gặp rắc rối với nhà nước.

Ngày nay qua YouTube, Facebook thì không thể kiểm duyệt nội dung hay ngăn cấm người trong nước xem các chương trình của Thúy Nga Paris By Night, của các trung tâm băng nhạc hải ngoại.

Là người của công chúng nên ông không tránh khỏi những chỉ trích, gièm pha hay chống phá.

Paris By Night 40 chủ đề “Mẹ” với hình ảnh thiên lệch về Quân lực Việt Nam Cộng hòa lồng ghép trong ca khúc “Ca dao mẹ” đã khiến một số người phẫn nộ, kéo đến biểu tình trước trung tâm Thúy Nga ở Little Saigon, Quận Cam.

Cuối năm 1997 tôi có cuộc phỏng vấn với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn, ông nhận xét: “Băng Paris By Night 40 là một biến cố ồn ào nhất trong hơn 20 năm qua tại hải ngoại… Anh hỏi tôi đánh giá sự kiện đó như thế nào thì tôi chưa tìm được câu trả lời. Nhìn bề mặt, tôi chỉ thấy rõ một điều ngạc nhiên là: Đối với những cuốn băng tuyên truyền đích thực của cộng sản thì người ta coi rất nhẹ, đánh giá rất thấp. Trong khi đó, một khuyết điểm của băng Thuý Nga thì lại tạo nên một trận cuồng phong. Tôi thấy sự kiện này không thể dùng lý luận chính trị để cắt nghĩa được.” [Thời Báo Xuân Mậu Dần 1998, San Jose]

“Tôi không có ý định về Việt Nam” 

Được biết đến nhiều nhất qua vai trò MC, nhưng có lẽ ít người biết nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn không ngần ngại nói lên quan điểm của mình qua những phân tích và nhận định.
“Một thập niên nhìn lại” phát hành năm 1994 là nơi ông ghi lại những sinh hoạt, gặp gỡ và cảm nghĩ của mình, từ văn học, nghệ thuật, chính trị đến xã hội, truyền thông báo chí trong giai đoạn 1982-1992.

Ông phản đối việc phổ biến tác phẩm của những nhà văn trong nước mà một số người cho là phản tỉnh, hay những văn nghệ sĩ có chủ trương hoà giải với cộng sản. Những tác phẩm của Nguyễn Huy Thiệp, Trần Mạnh Hảo, Dương Thu Hương theo ông vẫn chưa phải là sáng tác trong tự do, mà chỉ ra đời khi được nhà nước cho phép. Chỉ thơ Nguyễn Chí Thiện viết trong tù nhưng trong tự do tư tưởng của chính tác giả mới là văn chương phản kháng địch thực.

Khi làm chủ tịch Văn bút Việt Nam Hải ngoại, từ 1989 đến 1991, nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn đã phản đối dự án vinh danh Hồ Chí Minh của UNESCO, phản đối trung tâm William Joiner Center của Đại học Boston có chương trình nghiên cứu về chiến tranh Việt Nam mà chỉ muốn giao tiếp với văn thi sĩ miền Bắc mà không thực sự quan tâm đến những tác giả của phía Việt Nam Cộng hòa.

Ông cũng đã vận động với các chính phủ để can thiệp cho văn nghệ sĩ còn bị cầm tù, cho những thuyền nhân vượt biển được tạm cư thay vì trục xuất về Việt Nam.

Là một MC nổi danh, là tác giả của nhiều tác phẩm phản ánh thực tế những bất công, xấu xa trong chế độ cộng sản, ảnh hưởng của ông có sức lan toả nhanh chóng.

Để hóa giải ảnh hưởng của ông, Hà Nội mời ông về nước. Nhưng từ lâu ông đã không có ý định về Việt Nam. Năm ngoái, trả lời phỏng vấn BBC News Tiếng Việt ông xác nhận:

“Chính quyền cũng đã liên lạc với tôi nhiều lần qua các Đại sứ quán, cũng như Tổng lãnh sự ở Mỹ và Canada, tức là không phải chỉ là bầu show không mà bên phía chính quyền Việt Nam cũng có ý mời tôi về. Còn về bầu show, áp lực nhiều nhất mà mời tôi về là lúc cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên về Việt Nam, họ mong tôi về chung với cô Kỳ Duyên. Tôi không có ý định về, khi mà tôi sang trình diễn tại Campuchia, khi đó bầu show từ Hà Nội, họ bay thẳng cả sang Campuchia điều đình, họ mời tôi về, nhưng mà tôi lại không có ý định về Việt Nam…”

Ông đã gửi tâm sự trong những dòng cuối của tập hồi ký văn nghệ viết xong vào cuối năm 1994 rằng: “Mong ước của tôi vẫn là một ngày nào đó được ngồi viết văn, được làm văn nghệ trên sân khấu quê nhà. Mà dĩ nhiên, phải là một quê nhà thật sự tự do, dân chủ.”

Mấy tuần trước, khi ông Tô Văn Lai qua đời nhiều báo trong nước loan tin nhưng sau đó phải gỡ bỏ những bài báo về ông và trung tâm Thúy Nga.

Như thế làm sao MC Nguyễn Ngọc Ngạn có thể nghĩ đến chuyện về Việt Nam.

Tội lỗi của đàn ông là tham của lạ, sai lầm của đàn bà là níu kéo kẻ đã thay lòng

0

Đàn ông tham lam thì tội lỗi sau này tự gánh, nhân quả nhất định sẽ đến, chẳng lo! Thế nhưng đàn bà dại dột níu kéo kẻ quyết thay lòng, thì khổ đau, oan ức một mình nhận lấy, dày vò cả đời, có đáng không??

 

Đàn ông một lần phản bội cũng đủ giết chết trái tim đàn bà

Thật ra, tờ giấy kết hôn không phải một thứ ràng buộc, mà đó chính là bản thỏa thuận ngầm về sự chung thủy. Cả vợ và chồng đều sẽ trở thành duy nhất của đối phương. Có thể, thời gian trôi qua, chung sống nhiều năm sẽ sinh nhàm chán, mâu thuẫn dài tích tụ khiến vợ chồng đôi lúc thấy chán ghét nhau, thấy tẻ nhạt trong mắt nhau. Nhưng sau cùng, vì nghĩa vợ chồng, vì tình yêu phai nhạt đi thì có tình thân, tình thương lớn dần mà vẫn chọn ở bên nhau, chăm sóc, lo lắng cho nhau.

Tội lỗi của đàn ông là tham của lạ, sai lầm của đàn bà là níu kéo kẻ đã thay lòng
Một lần đàn ông lên giường với người đàn bà khác đủ giết chết lòng dạ vợ mình cả một đời.

Nhưng đàn ông bản lĩnh như thế ít lắm, bởi với họ, tình yêu và tình dục là 2 thứ phân định rất rạch ròi. Có thể họ còn yêu vợ, vẫn cần gia đình nhưng vì nhu cầu, họ vẫn muốn thử được lên giường với đàn bà khác, vẫn dễ dàng bị cám dỗ bởi một cô nàng “ngon lành”, trẻ trung khác. Họ nghĩ rằng đó đơn giản chỉ là “bóc bánh trả tiền” nhằm giải quyết sinh lí chứ đâu phải tội lỗi gì to tát đâu. Nhưng đàn ông ạ, với đàn bà đó chính là phản bội, chính là nỗi đau cả đời không cách nào quên được. Một lần đàn ông lên giường với người đàn bà khác đủ giết chết lòng dạ vợ mình cả một đời.

Đàn ông, dù là với lý do gì cũng chẳng thể nói mình đúng khi ngoại tình. Phản bội là sai, phản bội là tội lỗi. Vài phút thăng hoa dục vọng của đàn ông, chính là đạp đổ hết bao năm vun đắp gia đình. Ngoại tình, không chỉ là nỗi đau, còn là nỗi ám ảnh, là những giá trị tốt đẹp của con người, gia đình đều theo đó mất hết. Và người đau nhất, ám ảnh nhất, mất mát nhất không bao giờ là đàn ông, mà là người thân của họ.

Tha thứ, níu kéo đàn ông phản bội chính là thất bại lớn nhất đời đàn bà

Đàn bà yêu bằng tai, đàn ông yêu mắt. Đàn bà luôn muốn mình đẹp để đàn ông nhìn, còn đàn ông thì lại luôn biết nói lời ngon ngọt để giữ trái tim đàn bà.

Bởi thế, dù có phải chịu đựng nỗi đau bị phản bội đau đớn nhường nào, đàn bà vẫn tin những lời ngụy biện, thề non hẹn biển của đàn ông. Như chỉ bằng vài lời, đàn ông dần trở thành nạn nhân của một cuộc ngoại tình không thể tránh khỏi. Đàn bà vì tiếc rẻ thanh xuân, không buông nổi nghĩa tình bao năm, lại chọn tha thứ như điều duy nhất có thể làm. Mà thật ra thì cũng là vì đàn bà dại khờ quá, bao dung mấy tha thứ mấy mà chẳng đúng người đúng lúc thì chính là sai.

Tội lỗi của đàn ông là tham của lạ, sai lầm của đàn bà là níu kéo kẻ đã thay lòng
Đàn bà vì tiếc rẻ thanh xuân, không buông nổi nghĩa tình bao năm, lại chọn tha thứ như điều duy nhất có thể làm.

Chẳng phải tự nhiên mà đàn ông lại được ưu ái hơn đàn bà, dù có làm sai chuyện gì cũng dễ dàng được xí xóa, được bỏ qua. Họ bay bướm với vô vàn cô gái khác dẫu đã có vợ con đuề huề nhưng sau cũng lại được bao biện rằng “Đàn ông vốn dĩ tham lam như thế”, “Đàn ông đôi lúc lạc đường như thế”…. Đó chẳng phải bởi đàn bà đã quá bao dung, nhân từ rồi hay sao?

Đàn bà chấp nhận níu kéo người chồng bội bạc dù lòng đau như cắt, bởi họ nghĩ ly hôn thì con cái sẽ khổ sở lắm, bản thân cũng sợ phải đối mặt với những khó khăn, đơn độc phía trước. Nhưng đàn bà ạ, khi một người đàn ông ra ngoài ngoại tình thì hạnh phúc gia đình đã bị anh ta đạp đổ. Và cũng không có người con nào tự hào khi có bố ngoại tình đâu.

Đừng tự ru ngủ mình nữa, chấp nhận sống tiếp cùng một người đã khiến mình đau khổ thì có đáng để hy sinh và chịu đựng không? Hãy chấp nhận sự thật, cố gắng kéo dài cuộc hôn nhân đã có sự xuất hiện của kẻ thứ 3 ấy mới chính là thất bại lớn nhất đời của đàn bà đấy!

Đàn bà bị phản bội, làm ơn hãy thức tỉnh đi! Đừng chọn sống cạnh người đàn ông từng biết cách làm tổn thương mình. Vì chẳng biết được khi bạn đang ngủ say, anh ta lại đâm một nhác chí mạng khiến bạn sống dở chết dở. Thà một lần tỉnh táo, buông cho dứt, đau một lần cho thấu, ngã một lần cho vừa rồi lại đứng dậy sống và yêu thương lần nữa. Cái gì đã cũ cũng có thể mua mới, sửa lại, chứ lòng dạ đàn ông đã bạc rồi thì thôi, đừng tiếc!

Đến ngưỡng 50 tuổi dù giàu hay nghèo nhất định phải để lại cho mình ”3 quân bài”, thiếu 1 cũng không hạnh phúc

0

Khi già đi, sức lao động của con người chẳng còn như xưa, năng lực kiếm tiền cũng giảm thì khoản tiền phòng thân chính là tấm át chủ bài bắt buộc mỗi người phải có.

Người bạn đời

Trẻ là vợ chồng, già là bạn. Vợ chồng nắm tay nhau đi đến cuối đời mới chính là điều quan trọng nhất. Trà thô cơm nhạt, ba bữa một ngày, bên cạnh có người bạn già cùng chia sẻ mọi buồn đau thì mới chính là cái phúc lớn nhất.

Con cái có cuộc sống của con cái, khoảng cách thế hệ khiến cho suy nghĩ và hành động sẽ không thể hợp nhau. Nếu can thiệp nhiều thì chúng sẽ cực kỳ khó chịu, nên tốt nhất là nên dành sự quan tâm nhiều hơn cho người bạn đời của mình. Hãy tạo một vài lãng mạn và bất ngờ nho nhỏ cho người bạn đời, để bạn có thể hồi tưởng lại những ấm áp của tuổi trẻ trong năm tháng xế chiều.

Con cái có cuộc sống của con cái, khoảng cách thế hệ khiến cho suy nghĩ và hành động sẽ không thể hợp nhau. (ảnh minh họa)

Con cái có cuộc sống của con cái, khoảng cách thế hệ khiến cho suy nghĩ và hành động sẽ không thể hợp nhau. (ảnh minh họa)

Có khoản tiền phòng thân

Khi già đi, sức lao động của con người chẳng còn như xưa, năng lực kiếm tiền cũng giảm thì khoản tiền phòng thân chính là tấm át chủ bài bắt buộc mỗi người phải có.

Bước qua thời kỳ phong độ của tuổi trẻ, chấp chới bước vào tuổi già, sức khỏe suy giảm, cuộc sống không có tiền trong tay thì không thể nào thoát khỏi sự lo lắng. Thế nên một trong những việc nhất định phải làm là sở hữu một khoản tiết kiệm cho riêng mình phòng khi có những biến cố về công việc hay sức khoẻ. Khi điều không hay diễn ra, vẫn có thể tự tin đối phó. Tiết kiệm tiền là để cho cuộc sống của chúng ta an toàn, không hoảng sợ, không mất lòng trung nghĩa, không mất nguyên tắc. Chúng ta có thể tự chăm lo cho cuộc sống của bản thân chứ không phụ thuộc vào người khác.

Bước qua thời kỳ phong độ của tuổi trẻ, chấp chới bước vào tuổi già, sức khỏe suy giảm, cuộc sống không có tiền trong tay thì không thể nào thoát khỏi sự lo lắng. (ảnh minh họa)

Bước qua thời kỳ phong độ của tuổi trẻ, chấp chới bước vào tuổi già, sức khỏe suy giảm, cuộc sống không có tiền trong tay thì không thể nào thoát khỏi sự lo lắng. (ảnh minh họa)

Khi có tuổi thì hãy tìm cách tăng thu giảm chi tiêu. Hãy duy trì sự độc lập về kinh tế và tiết kiệm chi tiêu. Tiết kiệm tiền sẽ giúp bạn kìm hãm mong muốn dư thừa, hướng tới chất lượng cuộc sống cao hơn với những nhu cầu thực sự xứng đáng.

Sức khỏe thể chất và tinh thần

Thân thể và sức khỏe chính là vốn liếng của cuộc đời này. Với người già thì sức khỏe chính là điều quan trọng bậc nhất, sức khỏe cũng chính là tài sản, là vốn liếng cực kỳ quan trọng.Chỉ đến khi tuổi cao, người ta mới nhận ra rằng danh lợi không có gì đáng nói, trên người không có bệnh mới là phúc khí lớn nhất.

Khi có tuổi thì hãy tìm cách tăng thu giảm chi tiêu. (ảnh minh họa)

Khi có tuổi thì hãy tìm cách tăng thu giảm chi tiêu. (ảnh minh họa)

Hãy chăm sóc tốt sức khoẻ bản thân, ăn uống lành mạnh, tập thể dục điều độ, duy trì trạng thái phấn chấn để tận hưởng cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ.

Tổ Tiên dặn kỹ: ‘Khi ngủ chớ quay đầu ra cửa, nghe tiếng người gọi không được thưa?’, vì sao thế?

0

Nhắc về những kiêng kỵ trong khi ngủ, người xưa đã nói một câu rất nổi tiếng như thế, bạn có hiểu hết ý nghĩa hay không?

Ngày xưa, các cụ ta cực kỳ chú trọng tới vấn đề ăn ngủ cũng như những yêu tố phong thủy, tâm linh. Nếu làm không chuẩn, có thể khiến bản thân hao tổn sức khỏe và ảnh hưởng không tốt.

Theo quan niệm xưa khi giường kê quay đầu ra thẳng cửa là không tốt, đó là hướng quay để làm lễ người đã khuất. Bởi vậy tuyệt đối không nằm hướng thẳng ra cửa. Tương tự thì cũng không quay đầu hoặc chân ra phía cửa sổ.

Một số lưu ý khi ngủ của người xưa

Một số lưu ý khi ngủ của người xưa

Theo khoa học thì việc quay đầu hoặc chân ra cửa hoặc cửa sổ sẽ hứng gió lạnh về đêm rất nguy hiểm. Hơn nữa nơi cửa và cửa sổ là nơi lưu thông khí nên có thể có gió lạnh, tà khí, điều đó dễ khiến chúng ta bị cảm, bị ốm nên có thể đột tử. Hơn nữa nếu nằm gần cửa sổ thì có thể chịu tác động khó chịu của ánh sáng, tiếng ồn bên ngoài len vào, hoặc có thể dễ bị côn trùng quấy phá hơn. Khi đó giấc ngủ của chúng ta sẽ bị chập chờn.

Hơn nữa phía đầu giường phải có thành cao không thì phải kê sát tường để tránh việc hổng lạnh phía đỉnh đầu. Trong dân gian xưa, khi người đã khuất giường sẽ được kéo ra để hổng phần trên đầu giường đặt bát cơm cúng, và khi khâm liệm thì người đã mất sẽ được xoay giường quay đầu hướng về phía cửa. Thế nên chúng ta khi nằm hướng chân ra cửa quay đầu ra cửa đều là không hợp phong thủy, không mang sinh khí.

Khi nằm trên giường thì các cụ cũng kiêng không nằm ngang giường. Đó là vì giường thường được thiết kế rộng 1m6 -1m8 còn dài 2m. Vì thế nếu xoay ngang thì có thể không vừa nên chân sẽ bị đặt ra khỏi giường gây mỏi hoặc phải nằm co không thoải mái, không tốt cho sức khỏe.

Khi ngủ chớ quay đầu ra cửa, nghe tiếng người gọi không được thưa?

Khi ngủ chớ quay đầu ra cửa, nghe tiếng người gọi không được thưa?

Trong nằm ngủ cũng không được nằm xoay ngược hướng đầu về chân chân lên đầu. Bởi theo thông thường thì khi kê giường thường đầu giường sẽ cao hơn để thuận sinh lý, nên nằm ngược lại sẽ làm đầu thấp hơn chân có thể gây khó chịu, sưng phù mặt sau khi thức dậy. Hơn nữa thế nằm ngược đó là không hợp âm dương ngũ hành và mang tính chất đảo lộn gây không tốt về phong thủy, mang tính chất lộn xộn, đảo ngược vận may.

Người xưa cho rằng ma quỷ thường hoạt động về đêm và đi bắt hồn người. Thế nên khi ma quỷ gọi mà chúng ta thưa rất dễ bị mất hồn. Tiếng gọi trong đêm có thể là tiếng gọi của năng lựng âm của quỷ thần. Do đó nếu chúng ta ngủ mà nghe tiếng gọi thì có thể đó không phải tiếng gọi của những người còn sống mà của ma quỷ về bắt hồn người. Nếu thưa có thể bị bắt đi khiến đột ngột tử vong hoặc sẽ bị rơi vào trạng thái mê không tỉnh.

Khi quỷ thần gọi nhưng bạn không thưa thì cũng khó bắt hồn bạn đi. Thế nên người xưa dạy rằng khi ngủ mà nghe tiếng ai gọi thì đừng vội thưa. Phải ngồi dậy tỉnh ngủ hẳn và xác định rõ xem có phải người sống gọi không, ai đang gọi thì mới được thưa. Xác định được người gọi mình thì thưa để xem họ cần mình giải quyết việc gì.

Tóm lại, những quan niệm cổ cho đến nay vẫn có nhiều tranh cãi. Có người tin và làm theo, còn có những người không tín, cảm thấy không nhất thiết phải làm đúng như vậy, điều này là do bản thân mỗi người. Việc quan trọng hơn hết là ăn ngủ nghỉ chuẩn theo khoa học, điều này sẽ giúp cơ thể luôn khỏe mạnh và tinh thần sáng khoái.

Các loại xe không phải đóng phí sử dụng đường bộ từ tháng 2.2024

0

Bạn đọc có email [email protected] gửi email đến Văn phòng Tư vấn pháp luật Báo Lao Động hỏi: Xin hỏi, theo quy định mới, những loại xe nào sẽ không phải chịu phí sử dụng đường bộ?

Các loại xe được miễn phí sử dụng đường bộ từ tháng 2.2024

Văn phòng Tư vấn pháp luật Báo Lao Động trả lời:

Khoản 1, Điều 2 Nghị định 90/2023/NĐ-CP (có hiệu lực từ tháng 2.2024) quy định đối tượng chịu phí sử dụng đường bộ là các phương tiện giao thông cơ giới đường bộ đã đăng ký (có giấy chứng nhận đăng ký xe và biển số xe), kiểm định để lưu hành (được cấp Giấy chứng nhận an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường), bao gồm: Xe ôtô, xe đầu kéo và các loại xe tương tự (sau đây gọi chung là ôtô).

Khoản 2, Điều 2 Nghị định 90/2023/NĐ-CP: Xe ô tô quy định tại khoản 1 Điều này không chịu phí sử dụng đường bộ trong các trường hợp sau:

a) Bị hủy hoại do tai nạn hoặc thiên tai.

b) Bị tịch thu hoặc bị thu hồi giấy chứng nhận đăng ký xe, biển số xe.

c) Bị tai nạn đến mức không thể tiếp tục lưu hành phải sửa chữa từ 30 ngày trở lên.

d) Xe kinh doanh vận tải thuộc doanh nghiệp, hợp tác xã, liên hiệp hợp tác xã kinh doanh vận tải (sau đây gọi chung là doanh nghiệp) tạm dừng lưu hành liên tục từ 30 ngày trở lên.

đ) Xe của doanh nghiệp không tham gia giao thông, không sử dụng đường thuộc hệ thống giao thông đường bộ (chỉ được cấp Giấy chứng nhận kiểm định và không cấp Tem kiểm định theo quy định về kiểm định an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường phương tiện giao thông cơ giới đường bộ của Bộ Giao thông Vận tải) hoặc xe đang tham gia giao thông, sử dụng đường thuộc hệ thống giao thông đường bộ (đã được cấp Giấy chứng nhận kiểm định và cấp Tem kiểm định theo quy định về kiểm định an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường phương tiện giao thông cơ giới đường bộ của Bộ Giao thông Vận tải) chuyển sang không tham gia giao thông, không sử dụng đường thuộc hệ thống giao thông, chỉ sử dụng trong phạm vi: Trung tâm sát hạch lái xe; nhà ga; cảng; khu khai thác khoáng sản; khu nuôi trồng, sản xuất, chế biến nông, lâm, thủy sản; công trường xây dựng (giao thông, thủy lợi, năng lượng).

e) Xe đăng ký, đăng kiểm tại Việt Nam nhưng hoạt động tại nước ngoài liên tục từ 30 ngày trở lên.

g) Xe bị mất trộm trong thời gian từ 30 ngày trở lên.

Tuy nhiên, các trường hợp nêu tại khoản 2 điều này sẽ không phải chịu phí sử dụng đường bộ nếu có đủ hồ sơ đáp ứng các quy định tại Điều 8 Nghị định 90/2023/NĐ-CP. Trường hợp xe ô tô đó đã được nộp phí sử dụng đường bộ, chủ phương tiện sẽ được trả lại số phí đã nộp hoặc được trừ vào số phí phải nộp của kỳ sau tương ứng với thời gian không sử dụng đường bộ theo quy định tại Điều 8 Nghị định này.

Như vậy, những loại xe nêu trên không phải đóng phí sử dụng đường bộ từ tháng 2.2024.