Home Blog Page 93

Anh trai tôi hơn 40 tuổi rồi nhưng không hề đáng mặt đàn ông. Là trụ cột trong nhà nhưng lười làm ỉ lại vào vợ, lúc nào cũng chỉ nhăm nhe chỗ đất ông bà để lại. Năm ngoái bố tôi bất ngờ qua đời sau 1 trận ốm, thời điểm đó tôi đang kẹt công việc ở nước ngoài nên không thể về làm trọn chữ hiếu, tiễn bố chặng đường cuối cùng. Lần này giỗ bố cũng là lúc tôi về nước hẳn, nào ngờ chờ đón tôi tôi là một chuyện động trời rằng anh trai đã mang sổ đỏ nhà đất đi làm thủ tục vay ngân hàng, thậm chí toàn bộ mảnh đất đứng tên mình anh tôi, và tôi bị gạch tên khỏi quyền thừa kế từ lúc nào không hay, không chia cho tôi một mét vuông. Đáng giận hơn, khi thắc mắc hỏi mẹ và anh trai thì mẹ nói tôi là con gái, sau này lấy chồng rồi thì cần gì đất đai? Tôi sang nhà chồng mà sống…

0

Bố tôi mất hè năm ngoái, trước đó, ông bị ốm khoảng nửa tháng. Lúc đầu ai cũng nghĩ ông ốm bình thường thôi, vài hôm sẽ khỏe lại. Nhưng không ngờ chỉ 1 tuần sau, bệnh đến như núi lở, ông sút cân nhanh, các cơ quan trong cơ thể yếu đi rõ rệt. Khi anh trai tôi đưa bố đến bệnh viện thì bác sĩ nói không thể cứu được nữa rồi.

Cả nhà đưa bố về, chăm sóc bố những ngày cuối đời một cách tốt nhất có thể. Tôi do đang theo đuổi chương trình nghiên cứu để tốt nghiệp thạc sĩ nên rất bận, khoảng thời gian bố bệnh và sau khi ông qua đời, tôi chỉ về nhà được vài lần. Tôi biết mình có lỗi nhiều lắm vì đã không ở bên bố nhưng ông luôn động viên tôi là con gái thì cần phấn đấu nhiều hơn. Bản thân có địa vị xã hội, có thu nhập cao thì cuộc sống mới dễ chịu và không phụ thuộc vào đàn ông. Bố còn bảo, ông sống chết có số, tôi ở lại cũng chẳng giúp được gì vì ở nhà có mẹ chăm sóc bố rồi, tôi hãy cứ ở lại thành phố mà tiếp tục công việc, học tập, cố gắng từng chút cho tương lai của mình.
Sau khi tốt nghiệp, tôi xin được việc trong một công ty chứng khoán, công việc mới mẻ nên tôi càng bận rộn hơn. Bẵng đi đến hè năm nay, tôi mới lại có thời gian về nhà vào đúng ngày giỗ bố và ở lại nghỉ ngơi một tuần.
Cũng chính dịp này khiến tôi phát hiện ra một chuyện liên quan tới quyền thừa kế của mình.
Trong thời gian ở nhà, tôi thấy anh trai mang sổ đỏ nhà đất đi làm thủ tục vay ngân hàng. Tôi lấy xem thì phát hiện sổ đỏ toàn bộ mảnh đất đứng tên mình anh tôi. Thời gian làm sổ là hè năm ngoái, trước khi bố tôi mất 1 tuần. Điều đó có nghĩa là trong khoảng thời gian bố ốm, anh tôi đã kịp làm thủ tục sang tên sổ đỏ.
Điều này khiến tôi rất bất ngờ. Bố tôi còn sống thì chuyện sang tên sẽ dễ dàng, vì giấy tờ đứng tên bố. Nhưng nếu ông mất, thì ngoài mẹ và anh trai ra, tôi cũng có phần thừa kế. Vậy nhưng, anh trai lại lợi dụng lúc bố còn sống để vội vã thừa kế hết đất đai tài sản trong nhà mà không chia cho tôi một mét vuông. Tôi cũng không hề biết chuyện này.

Ảnh minh họa
Tôi thắc mắc hỏi mẹ và anh trai thì mẹ nói tôi là con gái, sau này lấy chồng rồi thì cần gì đất đai? Tôi sang nhà chồng mà sống. Huống chi tôi có công việc tốt, không muốn sống cùng bố mẹ chồng thì tự mua nhà mà ở. Trong khi tôi chưa hề có bạn trai, mẹ đã tính toán để tôi sống ở nhà chồng!!!
Anh trai thì bảo anh là con trưởng, anh thừa kế để lo hương hỏa cho tổ tiên, đó là chính đáng, tôi không có quyền đòi chia chác.

Chị dâu lại nói thời gian bố ốm, chỉ có anh chị chăm sóc, tôi về thăm được 3 lần thì lấy quyền gì để đòi hỏi tài sản?
Tôi không chấp nhận được chuyện này. Tôi không về chăm bố được không có nghĩa tôi từ bỏ gia đình. Tôi là con của bố mẹ, dù là con gái thì cũng có quyền được phân chia tài sản, không bằng anh trai thì cũng phải một phần đủ để xây căn nhà ở tạm. Thời buổi bây giờ, tôi có làm cả chục năm cũng khó mà mua được nhà ở thành phố, nếu có sẵn nhà ở quê thì cuộc sống cũng đỡ áp lực, khi cần, tôi vẫn có thể bán đi để mua nhà nơi khác.
Vậy mà bố mẹ, anh trai chị dâu lại gạt tôi ra khỏi quyền thừa kế, để lén lút sang tên sổ đỏ. Tôi có thể kiện để đòi lại quyền lợi cho mình không?

Mẹ chồng tôi vay họ hàng tận 200 triệu để trả nợ cho con gái nhưng lại bắt con dâu đi trả hết, tôi không nói gì chỉ đưa cho bọc đen lớn, bà hí hửng mở ra tưởng tiền mặt, nào ngờ vừa nhìn bà đã ngã lăn ra nhà, chạy vội vào nhà lấy tiền ra trả…

0

Tôi tên là Hương, 28 tuổi, làm nhân viên văn phòng. Chồng tôi – Nam, con trai cả trong gia đình có hai anh em. Ngày tôi về làm dâu, mọi người hay nói: “Phúc lớn quá mới cưới được con dâu hiền như vậy!” nhưng tôi hiểu mình chỉ là người ngoài trong cái gia đình mà mọi mâu thuẫn luôn âm ỉ, đặc biệt là giữa mẹ chồng và nàng dâu.

Mẹ chồng tôi, bà Lan, là người phụ nữ kiểu cũ, trọng con trai, thương con gái và đặc biệt rất giỏi “lấy lòng thiên hạ” nhưng lại không ưa con dâu. Em chồng tôi – Ngọc, cô con gái út được bà cưng chiều hết mực, dù đã 25 tuổi nhưng vẫn còn thất nghiệp, tính tình tiểu thư, thích tiêu xài hoang phí.

Cuộc sống làm dâu của tôi khá căng thẳng, nhưng tôi luôn nhịn nhục. Tôi nghĩ đơn giản: giữ được hòa khí trong nhà là giữ được hạnh phúc cho mình.

Một ngày cuối tuần, sau khi dọn dẹp xong bữa sáng, tôi nghe tiếng mẹ chồng gọi Nam vào phòng nói chuyện. Tiếng bà Lan vang lên:

  • “Con Ngọc nó lỡ mượn tiền chơi hụi, giờ vỡ nợ 200 triệu, người ta kéo đến tận nhà đòi. Mẹ vay đỡ họ hàng, nhưng mà… con Nam nó lo cho mẹ đi!”

Nam im lặng một lúc, rồi đáp:

  • “200 triệu đâu phải số tiền nhỏ, mẹ để từ từ vợ chồng con tính. Sao Ngọc lớn rồi mà còn làm khổ mẹ vậy?”

Bà Lan đập tay xuống bàn cái rầm:

  • “Chị mày sai thì có mẹ lo. Vợ chồng mày đi làm lương tháng hai chục triệu, chẳng lẽ không giúp nổi?”

Tôi đứng bên ngoài mà trong lòng ngổn ngang. Số tiền lớn như vậy, vợ chồng tôi đâu dư dả. Hơn nữa, đó là nợ của em chồng, tại sao chúng tôi lại phải chịu?

Buổi tối, Nam kể lại câu chuyện cho tôi, giọng anh buồn bã:

  • “Mẹ nói em Ngọc bị người ta dí, giờ phải trả ngay. Nhà mình không trả chắc mẹ suy sụp mất.”

Tôi thở dài:

  • “Đó là nợ của em Ngọc. Mẹ làm vậy có công bằng với anh và em không? Mình cũng đâu có dư dả gì…”

Nam ôm đầu không nói gì. Anh thương mẹ, nhưng cũng áy náy với tôi. Tôi biết Nam sẽ chọn cách gồng gánh trả nợ, vì anh là người con hiếu thảo. Nhưng lần này, tôi quyết không thể im lặng.

Hai ngày sau, mẹ chồng gọi tôi vào phòng, giọng đầy vẻ trách móc:

  • “Con dâu à, chuyện nhà mình không lẽ con không giúp? Chị chồng con khổ vậy, con làm dâu mà không biết lo sao?”

Tôi cắn răng nhịn nhục:

  • “Mẹ để con suy nghĩ.”

Nói rồi, tôi quay người đi, nước mắt nghẹn đắng. Tại sao lúc nào con dâu cũng là người phải chịu thiệt?

Hôm sau, tôi đến ngân hàng, rút hết số tiền tiết kiệm còn lại của mình và mượn thêm từ bạn bè. Nhưng không phải để đưa tiền mặt cho bà Lan.

Tôi quyết định sẽ dạy mẹ chồng một bài học. Tôi mua một chiếc túi lớn màu đen, loại túi siêu thị bằng vải bố, rồi nhét vào đó đủ thứ: giấy báo cũ, quần áo rách, vỏ hộp carton… tất cả đều được bọc kín và đè nặng như một bọc tiền khổng lồ.

Khi đưa chiếc bọc đen về nhà, tôi nói với bà Lan bằng giọng bình thản:

  • “Mẹ, đây là số tiền con chuẩn bị để mẹ đi trả nợ cho chị Ngọc.”

Mắt bà Lan sáng lên, khuôn mặt hớn hở:

  • “Ôi trời ơi, cuối cùng con cũng hiểu chuyện rồi. Mẹ biết con là người tốt mà!”

Bà hí hửng ôm bọc đen vào lòng. Tôi đứng yên, cố giữ vẻ mặt lạnh lùng.

Chiều hôm đó, bà Lan gọi vài người họ hàng tới chứng kiến “con dâu tốt bụng trả nợ thay cho em chồng”. Tôi đứng bên góc nhà nhìn mọi việc diễn ra. Bà đặt chiếc bọc đen lên bàn, cười tươi rói:

  • “Đây, con dâu tôi nó lo hết cả rồi. Tôi nói rồi, nhà tôi đoàn kết lắm!”

Mọi người trầm trồ khen ngợi, rồi bảo bà mở ra để “xem mặt mũi 200 triệu”. Bà Lan vui sướng, cẩn thận mở từng lớp bọc.

Nhưng vừa mở ra, bà chết sững.

Bên trong toàn giấy báo, vỏ lon, áo quần cũ. Một tờ giấy nhỏ đặt trên cùng với dòng chữ:

“Tiền con không có, chỉ có đống này để trả tình nghĩa của mẹ thôi!”

Mặt bà Lan tái mét, rồi chuyển sang đỏ bừng vì tức giận. Bà thét lên:

  • “Cái gì thế này? Cô… cô Hương!”

Những người họ hàng xung quanh nhìn nhau, bối rối. Họ bắt đầu xì xào:

  • “Sao lại có chuyện như vậy?”
  • “Tiền không có mà nói có, làm mất mặt gia đình quá!”

Bà Lan đứng không vững, ngã phịch xuống sàn nhà. Cả nhà nháo nhào đỡ bà dậy. Tôi lạnh lùng bước tới, nhìn thẳng vào mắt mẹ chồng:

  • “Mẹ à, 200 triệu không phải số tiền nhỏ. Mẹ bắt vợ chồng con trả nợ cho chị Ngọc, nhưng còn công bằng nào cho tụi con? Nếu chị làm sai thì phải chịu trách nhiệm, không phải đổ hết cho người khác.”

Mọi người xung quanh im lặng. Nam vừa về đến nhà, thấy cảnh tượng ấy liền chạy tới. Anh nhìn tôi đầy kinh ngạc, rồi quay sang mẹ:

  • “Mẹ, chuyện này là sao?”

Bà Lan khóc ầm lên:

  • “Vợ con nó làm bẽ mặt mẹ! Nó… nó đưa bọc giấy này cho mẹ, bảo là 200 triệu!”

Nam nhìn tôi. Tôi nói bình tĩnh:

  • “Em không sai. Tiền của vợ chồng mình phải lo cho gia đình nhỏ. Đây là bài học để mẹ hiểu rằng không phải lúc nào con dâu cũng phải gánh mọi trách nhiệm.”

Bà Lan sau hôm ấy nằm liệt giường cả ngày vì xấu hổ. Nhưng điều tôi không ngờ là mẹ chồng đã thay đổi. Có lẽ sự việc hôm đó khiến bà nhận ra mình đã sai.

Một tuần sau, bà gọi tôi và Nam vào phòng. Giọng bà nhỏ nhẹ:

  • “Hương, mẹ xin lỗi. Mẹ sai rồi. Chuyện của em Ngọc, mẹ sẽ bảo nó tự giải quyết. Mẹ không nên bắt tụi con phải chịu khổ như vậy.”

Tôi bất ngờ, nhưng cũng cảm thấy nhẹ lòng.

Nam nắm tay tôi, nhìn mẹ nói:

  • “Mẹ hiểu như vậy là tốt rồi. Con mong cả nhà mình thương nhau đúng cách.”

Cuối cùng, số nợ của Ngọc được giải quyết khi bà Lan quyết định bán đi miếng đất bà giữ làm của hồi môn cho con gái. Ngọc sau cú sốc đó cũng thay đổi, tìm một công việc ổn định để tự lo cho bản thân.

Còn tôi, sau bao nhiêu chuyện, cũng nhận ra rằng: đôi khi, im lặng nhịn nhục không phải là cách tốt nhất. Có lúc mình phải đứng lên bảo vệ bản thân để giữ gìn sự công bằng trong cuộc sống.

Cuộc sống gia đình tôi từ đó trở nên êm ấm hơn. Mẹ chồng không còn cay nghiệt với tôi như trước, còn tôi cũng học cách yêu thương bà nhiều hơn. Câu chuyện về “chiếc bọc đen lớn” ngày nào vẫn được mọi người nhắc lại như một giai thoại đầy hài hước, nhưng với tôi, đó là một bài học quý giá.

Bởi vì đôi khi, để người khác thay đổi, mình cần dũng cảm để làm điều khác biệt.

Anh trai lấy vợ đón mẹ về ở cùng, lương hưu của mẹ tận 11 triệu nhưng chỉ đóng góp cho chị dâu có 1 triệu 2 tiền ăn mỗi tháng rồi yêu cầu ngày nào cũng phải có thịt kho, rau xanh đủ chất, lúc đầu tôi không hiểu vì sao mẹ làm thế nhưng đến lúc biết lý do, đến tôi là con gái cũng không thể tha thứ cho bà, xem tiếp bên dưới

0

Nếu không có vợ chồng anh trai chăm sóc là mẹ phải bỏ ra nửa tháng lương thuê người làm rồi. Mẹ thấy bản thân may mắn khi về già có con cháu ở bên cạnh.

Chị em tôi lấy chồng xa nhà, cũng may có vợ chồng anh trai ở bên cạnh mẹ chăm lo tuổi già nên chúng tôi mới yên tâm công tác.

Lương hưu của mẹ tôi mỗi tháng được 11 triệu, đó là số tiền rất lớn so với cuộc sống vùng quê còn nhiều khó khăn, mọi người chủ yếu sống bằng nghề làm nông và công nhân.

Do mẹ có lương hưu nên chị em tôi ở xa không phải gửi tiền biếu bà bao giờ. Bởi có gửi mẹ cũng không lấy. Thỉnh thoảng chúng tôi gửi quà hay đồ bổ về thì bà mới nhận. Mẹ thương chúng tôi lắm, bà thường nói:

“Các con lấy chồng xa, lúc nào mẹ cũng lo lắng và mong con cháu được sống sung sướng hạnh phúc. Cuộc sống của mẹ rất tốt, tiền lương của mẹ nhiều ăn tiêu không hết, các con không phải gửi biếu gì cả, mẹ tự lo được cho bản thân hết”.

Những lời mẹ nói làm chúng tôi rất yên lòng. Nhưng tuần vừa rồi về thăm mẹ, tôi mới phát hiện một chuyện gây sốc. Lương của mẹ rất cao nhưng bà lại không chịu bỏ ra để bảo vệ sức khỏe mà sống rất hà tiện.

Hôm ấy, tôi về thăm mẹ vào đúng bữa cơm gia đình. 4 người nhà anh trai và mẹ có mỗi bát thịt kho với đĩa rau luộc. Mang tiếng là thịt mà độn toàn cùi dừa kho với mỡ lợn là chính.

Không có mô tả ảnh.

Tuần vừa rồi về thăm mẹ, tôi mới phát hiện một chuyện gây sốc. (Ảnh minh họa)

Mấy ngày ở đấy, bữa nào tôi cũng mua thức ăn ngon cho mọi người. 2 đứa con anh cả ăn nhanh và nhiều lắm, như thể bị bỏ đói lâu ngày vậy, nhìn rất đáng thương. Có bữa ăn no nê rồi đứa cháu nhỏ nói:

“Cô về chơi cháu được ăn nhiều món ngon, năm sau cô nhớ về nữa nha”.

Chớp lấy câu nói của đứa cháu, tôi liền hỏi về chuyện ăn uống thường ngày của gia đình, cháu tôi hồn nhiên đáp:

“Thỉnh thoảng mẹ mới mua đồ ăn ngon cho mọi người nhưng phải nhường hết những miếng ngon cho bà”.

Sợ tôi hiểu nhầm nên chị dâu vội thanh minh:

“Tổng thu nhập của vợ chồng chị mỗi tháng chưa đầy 10 triệu. Một tháng phải chi tiêu đủ các loại tiền như điện nước, học hành của các cháu, đình đám, ốm đau,…Chi tiêu tiết kiệm thế mà nhiều tháng còn âm và phải vay tiền mẹ đấy”.

Tôi bảo mỗi tháng mẹ góp tiền ăn với anh chị thì phải cho bà ăn đàng hoàng. Tôi sợ mẹ ăn đạm bạc thế rồi khi bị bệnh tật thì lấy sức đâu mà chống đỡ.

Tôi bảo mỗi tháng mẹ góp tiền ăn với anh chị thì phải cho bà ăn đàng hoàng. (Ảnh minh họa)

Tôi bảo mỗi tháng mẹ góp tiền ăn với anh chị thì phải cho bà ăn đàng hoàng. (Ảnh minh họa)

Thấy chị dâu im lặng không nói gì nữa nên tôi cũng không trách cứ mà quay qua hỏi mẹ mỗi tháng góp cho anh chị bao nhiêu tiền ăn. Tôi lặng người khi bà nói mỗi tháng góp 1,2 triệu.

Tôi nhớ 10 năm trước mẹ góp cho chị dâu 1,2 triệu, tiền lương của bà tăng mỗi năm, chi tiêu tăng lên từng ngày, thế mà bây giờ bà vẫn góp bằng ấy. Tôi bực bội trách mẹ:

“Với số tiền mẹ góp mỗi tháng đó chỉ đi 2 lần chợ là tiêu hết sạch. Từ tháng sau mẹ góp với anh chị 6 triệu tiền ăn”.

Nghe thế mẹ giật mình và không đồng ý:

“Bây giờ mẹ già rồi, sức yếu ăn không tiêu hóa được, góp như thế thì ăn sao hết”.

Tôi cố bình tĩnh giải thích cho mẹ nghe. Hiện tại sức khỏe mẹ yếu, cả ngày chỉ ngồi ăn chơi, không nấu nổi miếng cơm để ăn. Nếu không có vợ chồng anh trai chăm sóc là mẹ phải bỏ ra nửa tháng lương thuê người làm rồi. Mẹ thấy bản thân may mắn khi về già có con cháu ở bên cạnh.

Mẹ không chăm sóc được bản thân nhưng mẹ có tiền thì phải bỏ ra để trả công cho chị dâu. Mẹ có tiền thì góp chung với vợ chồng anh trai để mẹ con vui vẻ ăn uống thoải mái. Tiết kiệm làm gì rồi chết có mang đi được đâu.

Con gái nói mỏi miệng, vậy mà mẹ vẫn bảo thủ nói là chỉ góp với anh chị tôi 2 triệu mỗi tháng. Thương vợ chồng anh trai lắm nhưng tôi không biết nói sao để mẹ đưa thêm tiền ăn mỗi tháng cho chị dâu đây?

Bình thường tôi đi làm lương 40 triệu nhưng nói dối vợ là lương 18 triệu. Mỗi tháng chỉ đưa cho cô ấy thêm tiền chi tiêu vừa khít, không thừa thãi, kẻo cô ấy lại tiêu hoang hoặc d:ấ:m dúi mang về nhà đẻ. Còn lại tôi cất đi tiết kiệm riêng, nói d:ối vợ là bây giờ khó khăn lương thưởng giảm sút. Vừa rồi bố vợ bị ốm cần tiền phẫu thuật lên đến hơn 100 triệu. Cô ấy hỏi tôi có tiết kiệm được đồng nào không thì cho bố mẹ vợ vay, sau đó ông bà dành dụm được tiền sẽ trả lại. Có tiền trong tài khoản nhưng từ chối ngay lập tức, cho bố mẹ vợ vay khác gì tặng luôn. Đời nào ông bà trả lại, ấy thế mà …

0

Tôi chẳng nhớ lúc đó có chuyện gì xảy ra, hoàn toàn quên sạch. Cho đến hôm sau, mở mắt ra cứ nghĩ là hôm qua mình đã về nhà rồi.

Kết hôn được 4 năm nay, cuộc sống hôn nhân của tôi có thể coi là tạm ổn. Hai vợ chồng mới sinh được một bé trai đầu lòng, vợ làm công việc bình thường vì tôi muốn cô ấy dành nhiều thời gian cho gia đình, chăm sóc chồng con.

Hàng tháng cô ấy lấy lương ra chi tiêu, còn thiếu đâu thì tôi bù thêm. Công to việc lớn trong nhà, chuyện mua nhà mua xe sau này cũng là tôi chịu trách nhiệm. Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm là vậy.

Nhà bố mẹ vợ tôi ở ngoại thành, còn hiện tại chúng tôi đang thuê nhà sinh sống trong trung tâm thành phố để tiện đi làm. Cuối tuần trước, vợ chồng tôi đưa con về nhà ngoại ăn giỗ. Trong đám giỗ, ngồi uống rượu với một người họ hàng xa nhà vợ, hai anh em rất hợp cạ nói đủ chuyện trên trời dưới bể rồi tôi say mềm lúc nào không hay.

Nhìn xuống cánh tay mình thì thấy bó bột cứng đờ trắng phau khiến tôi hốt hoảng. (Ảnh minh họa)

Nhìn xuống cánh tay mình thì thấy bó bột cứng đờ trắng phau khiến tôi hốt hoảng. (Ảnh minh họa)

Tôi chẳng nhớ lúc đó có chuyện gì xảy ra, hoàn toàn quên sạch. Cho đến hôm sau, mở mắt ra cứ nghĩ là hôm qua mình đã về nhà rồi. Khi nhìn đến khung cảnh xung quanh tôi mới chết ngất khi nhận ra đây là bệnh viện. Cả người ê ẩm đau đớn như muốn đứt lìa thành từng khúc. Nhìn xuống cánh tay mình thì thấy bó bột cứng đờ trắng phau khiến tôi hốt hoảng.

Quanh giường bệnh tôi chẳng có ai cả. Có hai bệnh nhân cùng phòng, tôi hỏi thì họ bảo mẹ tôi đã ra ngoài mua đồ ăn rồi. Trong lòng rối bời mông lung không biết đã có chuyện gì xảy ra, hơn nữa vợ tôi đâu? Sao mẹ tôi từ quê phải lên chăm con trai thế này?

Vừa hay mẹ mang bữa sáng về. Qua lời mẹ kể tôi mới chết đứng khi biết sự việc xảy ra ngày hôm trước. Không thể ngờ nổi là trong cơn say tôi lại tiết lộ một bí mật tày trời với vợ và bố mẹ vợ. Cũng bởi thế mới dẫn đến cơ sự này.

Bình thường tôi đi làm lương 40 triệu nhưng nói dối vợ là lương 18 triệu. Mỗi tháng chỉ đưa cho cô ấy thêm tiền chi tiêu vừa khít, không thừa thãi, kẻo cô ấy lại tiêu hoang hoặc dấm dúi mang về nhà đẻ. Còn lại tôi cất đi tiết kiệm riêng, nói dối vợ là bây giờ dịch bệnh lương thưởng giảm sút.

Vừa rồi bố vợ bị ốm cần tiền phẫu thuật lên đến hơn 100 triệu. Nhà vợ có 2 chị em, em trai cô ấy đang học đại học năm cuối chưa làm ra tiền. Vợ có lương nhưng không cao lại chi tiêu trong gia đình mất rồi. Cô ấy hỏi tôi có tiết kiệm được đồng nào không thì cho bố mẹ vợ vay, 1, 2 năm nữa ông bà dành dụm được tiền sẽ trả lại.

Có tiền trong tài khoản nhưng từ chối ngay lập tức, cho bố mẹ vợ vay khác gì tặng luôn. Đời nào ông bà trả lại. Mà tôi không có trách nhiệm với bố vợ, chỉ là con rể thôi. Vợ tưởng tôi không có thật nên chẳng trách móc. Sau đó nhà cô ấy đi vay lãi cao để bố vợ chữa bệnh. Chuyện xảy ra cách đây mấy tháng rồi, bây giờ bố vợ đã phẫu thuật xong khỏe lại.

Sao mẹ tôi từ quê phải lên chăm con trai thế này? (Ảnh minh họa)

Sao mẹ tôi từ quê phải lên chăm con trai thế này? (Ảnh minh họa)

Làm sao ngờ được trong cơn say rượu tôi đã huênh hoang với mấy người cùng mâm rượu là mình có gần 1 tỷ trong tài khoản tiết kiệm. Thực ra tôi nói quá lên chứ số tiền cũng 600 triệu thôi. Tôi nói rõ to, thế là vợ và bố mẹ cô ấy nghe được.

Vợ tức tối lao lên chất vấn, trong cơn say rượu mất lý trí tôi hùng hồn tuyên bố rể chỉ là khách, chẳng có nghĩa vụ gì với nhà vợ cả. Cô ấy muốn biếu tiền bố mẹ thì hãy tự đi mà kiếm, đừng trông chờ ở tôi. Hai vợ chồng cãi nhau nảy lửa, tức quá tôi mới tát cô ấy một cái. Thế là em trai vợ lao lên bảo vệ chị gái, đánh lại tôi tới tấp. Người thì đau ê ẩm, tay bị nứt xương may mà không gãy.

Như thế đã đủ ấm ức và đau khổ rồi, nhưng bức xúc hơn cả là vợ tôi còn đang đòi ly hôn. Chồng bị thương nằm ở viện, cô ấy không thèm chăm sóc cũng không thay em trai xin lỗi anh rể, còn khăng khăng đòi ly hôn. Vợ bảo cô ấy hết lòng vì gia đình không tính toán gì, tôi thì lo sợ thiệt hơn, giấu giếm tiền nong, keo kiệt với nhà vợ.

Tôi không muốn ly hôn vợ đâu, bây giờ phải làm sao để cô ấy tha thứ cho tôi? Đúng là rượu hại chết người rồi!

Sau nhiều lần bàn bạc, tôi và em trai quyết định sẽ kiếm một người phụ nữ trẻ để chăm sóc bố. Ban đầu, bố phản đ;ối k;ịch l;iệt, nói rằng ông đã già rồi, không cần phải kết hôn lại nữa. Nhưng sau những cuộc trò chuyện dài đầy tình cảm, chúng tôi thuyết phục được ông. Chúng tôi nói rằng, đó không chỉ là vì bố, mà còn là vì chúng tôi. Chúng tôi không muốn bố sống cô độc khi về già. Cuối cùng, bố tôi cũng đồng ý. Và sau nhiều lần tìm kiếm, chúng tôi đã chọn được một người phụ nữ cô ấy trẻ hơn bố tôi 20 tu;ổi, là người hiền lành, thật thà và đang làm nghề giáo viên mầm non. Ngày cưới của bố diễn ra trong không khí rộn ràng và vui vẻ. Sau lễ cưới, hai người bước lên phòng tân hôn. Chúng tôi nghĩ mọi chuyện sẽ êm đẹp, nhưng khoảng một tiếng sau, khi cả nhà đã yên giấc, bất ngờ từ phòng tân hôn vang lên tiếng gà;o kh;óc của vợ bố. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi đứng sững lại. Vợ của bố đang ngồi co ro ở góc phòng, đôi mắt ướt đẫm nước mắt, tay r;u;n r;ẩy ôm chặt lấy đầu gối…….Tôi tiến lại gần hòi: “Dì cho cháu biết có chuyện gì xảy ra được không?”..

0

Chúng tôi không thể để bố sống cô đơn mãi. Sau nhiều lần bàn bạc, tôi và em trai quyết định sẽ kiếm một người phụ nữ trẻ để chăm sóc bố.

Bố tôi, ông Nam, năm nay đã 65 tuổi, là một người đàn ông cương nghị, từng trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Sau khi mẹ mất khi tôi và em trai còn nhỏ, ông đã dành cả thanh xuân để nuôi dưỡng chúng tôi trưởng thành mà không nghĩ đến chuyện tái hôn. Ông luôn nói rằng chỉ cần có hai anh em tôi là đủ.

Thế nhưng, khi chúng tôi đều đã có gia đình riêng, có con cái, tôi và em trai bắt đầu lo lắng  cho bố. Càng lớn tuổi, bố tôi càng ít nói và dường như trở nên cô đơn hơn. Ông có thể ngồi hàng giờ bên cửa sổ, nhìn ra xa mà không nói một lời. Mỗi khi tôi hay em trai về thăm, ông tươi cười vui vẻ, nhưng khi chúng tôi rời đi, ông lại trở về với sự im lặng của mình.

Chúng tôi không thể để bố sống cô đơn mãi. Sau nhiều lần bàn bạc, tôi và em trai quyết định sẽ kiếm một người phụ nữ trẻ để chăm sóc bố. Ban đầu, bố phản đối kịch liệt, nói rằng ông đã già rồi, không cần phải kết hôn lại nữa. Nhưng sau những cuộc trò chuyện dài đầy tình cảm, chúng tôi thuyết phục được ông. Chúng tôi nói rằng, đó không chỉ là vì bố, mà còn là vì chúng tôi. Chúng tôi không muốn bố sống cô độc khi về già, không có ai để trò chuyện hay chăm sóc.

Cuối cùng, bố tôi cũng đồng ý. Và sau nhiều lần tìm kiếm, chúng tôi đã chọn được một người phụ nữ tên là Dung – cô ấy trẻ hơn bố tôi 20 tuổi, là người hiền lành, thật thà và đang làm nghề giáo viên mầm non. Dung tuy lớn tuổi nhưng chưa từng kết hôn, cô ấy nói rằng sẵn sàng chăm sóc bố tôi suốt quãng đời còn lại.

Ngày cưới của bố diễn ra trong không khí rộn ràng và vui vẻ. Tôi và em trai đều hồi hộp và mong muốn ngày trọng đại của bố thật trọn vẹn. Khắp ngôi làng nhỏ, ai cũng nói về đám cưới của một ông già U70 với cô dâu trẻ hơn 20 tuổi. Ban đầu, tôi lo lắng rằng mọi người sẽ dị nghị, nhưng hóa ra, tất cả đều chúc phúc cho bố tôi.

Bố mặc bộ vest mới, trông ông trẻ ra hẳn. Cả đời sống giản dị, hôm nay ông diện đồ tươm tất, bước lên lễ đường với nét mặt rạng rỡ như thể mình là một chàng trai trẻ lại. Tôi đứng cạnh, nhìn ông vừa mỉm cười vừa nhấp nhổm, ánh mắt đầy sự phấn khởi nhưng cũng có chút hồi hộp.

Dung – cô dâu của bố, mặc chiếc áo dài trắng tinh khôi, đơn giản nhưng vô cùng thanh nhã. Cô ấy e thẹn, đi bên cạnh bố, nét mặt dịu dàng và nhẹ nhàng trong từng bước chân. Tôi thấy cô ấy thỉnh thoảng quay sang nhìn bố, đôi mắt đầy sự ngại ngùng nhưng cũng có chút tò mò. Cảnh tượng đó làm tôi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Sau lễ cưới, hai người bước lên phòng tân hôn. Đám cưới dù tổ chức giản dị nhưng lại đầy ắp tiếng cười. Cả gia đình và họ hàng đều vui mừng vì bố tôi cuối cùng đã tìm được người bầu bạn lúc tuổi già. Bố tôi, trong suốt bữa tiệc, liên tục cười nói, nâng ly chúc tụng với mọi người. Tôi chưa bao giờ thấy ông vui đến thế.

Tiệc tàn, mọi người dần ra về. Bố tôi, dù đã có tuổi, nhưng vẫn hớn hở, dắt Dung vào phòng tân hôn một cách vội vã như thể sợ ai đó giành mất. Chúng tôi đứng nhìn, cười thầm vì thấy bố cứ quýnh quáng như một chàng trai trẻ. Tôi còn trêu đùa với em trai:

Xem bố kìa, có vẻ còn căng thẳng hơn cả khi bọn mình cưới.

Em trai tôi cười lớn, vỗ vai tôi rồi bảo:

– Đúng là người già, nhưng mà bố có vẻ sung sức quá nhỉ!

Chúng tôi nghĩ mọi chuyện sẽ êm đẹp, nhưng khoảng một tiếng sau, khi cả nhà đã yên giấc, bất ngờ từ phòng tân hôn vang lên tiếng gào khóc của Dung. Tiếng kêu lớn đến nỗi cả tôi, vợ tôi, và em trai đều giật mình tỉnh dậy.

Cưới vợ trẻ | Tin tức thời sự mới, điểm nóng trong ngày | Giadinh.suckhoedoisong.vn

 

Chúng tôi không chần chừ, chạy vội về phía phòng tân hôn. Tôi gõ cửa, gọi:

– Bố! Có chuyện gì thế?

Không có ai trả lời, chỉ nghe tiếng khóc nức nở của Dung. Cả nhà lo lắng, tôi đẩy cửa xông vào. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi đứng sững lại.

Dung đang ngồi co ro ở góc phòng, đôi mắt ướt đẫm nước mắt, tay run rẩy ôm chặt lấy đầu gối. Cô ấy trông sợ hãi và hoàn  toàn mất bình tĩnh. Bố tôi thì đang ngồi trên giường, quần áo xộc xệch, vẻ mặt lúng túng và đầy bối rối. Cả căn phòng đầy sự im lặng ngột ngạt và căng thẳng.

– Chuyện… chuyện gì xảy ra vậy? – Tôi hoảng hốt hỏi, mắt nhìn từ bố sang Dung.

Dung không trả lời ngay, chỉ tiếp tục khóc, nhưng giọng cô ấy yếu ớt vang lên:

– Em… em không thể…

Bố tôi, khuôn mặt giờ đã đỏ bừng, lắp bắp:

– Bố… bố không có ý gì xấu, bố chỉ…

Ông dừng lại, mắt tránh ánh nhìn của tôi. Tôi bắt đầu hiểu ra, có lẽ bố đã làm điều gì đó khiến dì Dung sợ hãi. Tôi bước tới gần Dung, nhẹ nhàng hỏi:

– Dì Dung, dì có thể nói  cho cháu biết đã xảy ra chuyện gì không?

Dì ngẩng mặt lên, đôi mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào:

– Bác Nam… bác ấy không làm gì cả. Em chỉ… em chỉ không quen… không thể quen được.

Tôi nhìn qua bố, thấy ông cúi đầu, im lặng, không nói thêm lời nào. Tôi bắt đầu cảm nhận được sự khó xử của cả hai người. Có lẽ, đêm tân hôn là một thử thách quá lớn đối với cả bố và Dung.

Sau một lúc trấn tĩnh, tôi và vợ đưa Dung ra ngoài để cô ấy có thể lấy lại bình tĩnh. Bố tôi ngồi trong phòng, tay run run đan vào nhau, không nói nên lời. Tôi biết ông đang cảm thấy xấu hổ và lúng túng. Cả đời ông chưa từng trải qua tình huống khó xử như thế này.

Khi tôi trở lại phòng, bố tôi lẩm bẩm:

– Bố không có ý gì đâu con ạ. Bố chỉ… chỉ muốn ôm cô ấy thôi. Nhưng cô ấy giật mình, khóc lên, thế là bố không biết phải làm sao.

Tôi ngồi xuống cạnh ông, vỗ nhẹ vào vai:

– Con biết bố không có ý gì xấu. Chỉ là mọi thứ diễn ra quá nhanh, cả bố và dì Dung đều chưa quen với tình huống này.

Bố tôi thở dài, ánh mắt mệt mỏi và đầy sự buồn bã:

– Bố không nghĩ là khó khăn thế này, con à. Bố đã quen sống một mình quá lâu, giờ có thêm một người bên cạnh, bố thấy… không biết phải làm sao.

Tôi hiểu nỗi lòng của bố. Ông đã sống cô độc trong nhiều năm, việc có một người phụ nữ trẻ kém 20 tuổi làm vợ là điều không dễ dàng, đặc biệt là khi cả hai đều chưa thật sự hiểu nhau.

Tôi quyết định sẽ giúp bố và dì Dung hòa giải, tìm cách để cả hai dần dần thích nghi với cuộc sống mới. Buổi sáng hôm sau, khi Dung đã bình tĩnh lại, tôi ngồi nói chuyện với cả hai. Tôi giải thích cho bố và Dung hiểu rằng, việc hòa hợp cần có thời gian, không thể ép buộc. Cả hai cần học cách tôn trọng và thấu hiểu lẫn nhau

Giá vàng trưa hôm nay: Giảm mạnh theo vàng thế giới …

0

Giá vàng hôm nay trong nước

Theo ghi nhận của phóng viên Tạp chí Doanh nghiệp và Hội nhập lúc 9h10 ngày 17/12/2024, giá vàng hôm nay tại sàn giao dịch của một số công ty kinh doanh vàng trong nước như sau:

Giá vàng nhẫn SJC 9999 niêm yết ở mức 82,6 triệu đồng/lượng mua vào và 84,3 triệu đồng/lượng bán ra, giảm 700.000 đồng giá mua và 400.000 đồng giá bán.

DOJI tại thị trường Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh điều chỉnh tăng giá mua thêm 100.000 đồng lên 83,6 triệu đồng/lượng nhưng giữ nguyên mức giá bán của rạng sáng qua là 84,6 triệu đồng/lượng,

Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá nhẫn tròn trơn ở mức 83,63 triệu đồng/lượng mua vào và 85,08 triệu đồng/lượng bán ra, giảm 50.000 đồng giá mua và 350.000 đồng giá bán.

Giá vàng tại khu vực Hà Nội của thương hiệu Bảo Tín Minh Châu - Ảnh chụp màn hình
Giá vàng tại khu vực Hà Nội của thương hiệu Bảo Tín Minh Châu – Ảnh chụp màn hình

Thương hiệu PNJ niêm yết giá mua và giá bán vàng nhẫn ở mốc 83,6 triệu đồng/lượng và 84,7 triệu đồng/lượng, tăng 100.000 đồng chiều mua so với sáng hôm qua.

Phú Quý SJC đang thu mua vàng nhẫn ở mức 83,4 triệu đồng/lượng và bán ra ở mức 84,8 triệu đồng/lượng, không đổi so với rạng sáng qua.

Bên cạnh đó, giá vàng miếng SJC được bán ra ở mức 85,1 triệu đồng/lượng. Ở chiều mua, giá vàng các thương hiệu được niêm yết ở mức 82,6 triệu đồng/lượng.

Như vậy, giá vàng trong nước giảm mạnh, với giá vàng miếng giảm 1,2 triệu đồng ở cả 2 chiều xuống 82,6 triệu đồng/lượng mua vào và 85,1 triệu đồng/lượng bán ra.

Cập nhật chi tiết giá vàng

 

1. DOJI – Cập nhật: 17/12/2024 09:39 – Thời gian website nguồn cung cấp – ▼/▲ So với ngày hôm qua.
Loại Mua vào Bán ra
AVPL/SJC HN 82,600 85,100
AVPL/SJC HCM 82,600 85,100
AVPL/SJC ĐN 82,600 85,100
Nguyên liêu 9999 – HN 83,600 ▲100K 83,800 ▲100K
Nguyên liêu 999 – HN 83,500 ▲100K 83,700 ▲100K
AVPL/SJC Cần Thơ 82,600 85,100
2. PNJ – Cập nhật: 17/12/2024 10:00 – Thời gian website nguồn cung cấp – ▼/▲ So với ngày hôm qua.
Loại Mua vào Bán ra
TPHCM – PNJ 83.600 84.700
TPHCM – SJC 82.600 85.100
Hà Nội – PNJ 83.600 84.700
Hà Nội – SJC 82.600 85.100
Đà Nẵng – PNJ 83.600 84.700
Đà Nẵng – SJC 82.600 85.100
Miền Tây – PNJ 83.600 84.700
Miền Tây – SJC 82.600 85.100
Giá vàng nữ trang – PNJ 83.600 84.700
Giá vàng nữ trang – SJC 82.600 85.100
Giá vàng nữ trang – Đông Nam Bộ PNJ 83.600
Giá vàng nữ trang – SJC 82.600 85.100
Giá vàng nữ trang – Giá vàng nữ trang Nhẫn Trơn PNJ 999.9 83.600
Giá vàng nữ trang – Vàng nữ trang 999.9 83.500 84.300
Giá vàng nữ trang – Vàng nữ trang 999 83.420 84.220
Giá vàng nữ trang – Vàng nữ trang 99 82.560 83.560
Giá vàng nữ trang – Vàng 916 (22K) 76.820 77.320
Giá vàng nữ trang – Vàng 750 (18K) 61.980 63.380
Giá vàng nữ trang – Vàng 680 (16.3K) 56.070 57.470
Giá vàng nữ trang – Vàng 650 (15.6K) 53.550 54.950
Giá vàng nữ trang – Vàng 610 (14.6K) 50.170 51.570
Giá vàng nữ trang – Vàng 585 (14K) 48.070 49.470
Giá vàng nữ trang – Vàng 416 (10K) 33.820 35.220
Giá vàng nữ trang – Vàng 375 (9K) 30.360 31.760
Giá vàng nữ trang – Vàng 333 (8K) 26.570 27.970
3. AJC – Cập nhật: 17/12/2024 00:00 – Thời gian website nguồn cung cấp – ▼/▲ So với ngày hôm qua.
Loại Mua vào Bán ra
Trang sức 99.99 8,260 8,490
Trang sức 99.9 8,250 8,480
NL 99.99 8,270
Nhẫn tròn ko ép vỉ T.Bình 8,250
N.Tròn, 3A, Đ.Vàng T.Bình 8,350 8,500
N.Tròn, 3A, Đ.Vàng N.An 8,350 8,500
N.Tròn, 3A, Đ.Vàng H.Nội 8,350 8,500
Miếng SJC Thái Bình 8,260 8,510
Miếng SJC Nghệ An 8,260 8,510
Miếng SJC Hà Nội 8,260 8,510

 

 

Giá vàng thế giới hôm nay

Giá vàng thế giới, lúc 9h10 ngày 17/12 (giờ Việt Nam), trên‏‏ Kitco, giá vàng giao ngay ở mức 2.657,80 USD/ounce, tăng ngay 4 USD/ounce so với phiên giao dịch cùng thời điểm hôm qua.

Giá vàng thế giới hôm nay - Nguồn TradingView
Giá vàng thế giới hôm nay – Nguồn TradingView

Sau hàng loạt các diễn biến bất thường của vàng trong thời gian qua, giới chuyên gia vẫn tỏ ra thận trọng với kim loại quý trong ngắn hạn. Một số nhà đầu tư đang có xu hướng bán ra để chốt lời trong những tuần cuối cùng của năm.

Thị trường kỳ vọng Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) cắt giảm lãi suất 25 điểm cơ bản vào cuộc họp ngày 17-18/12 (theo giờ Mỹ). Các nhà đầu tư tranh thủ mua vàng đón đầu xu hướng tăng sau quyết định của Fed.

Giám đốc điều hành của Bannockburn Global Forex, Marc Chandler, cho rằng, hướng đi của vàng phụ thuộc vào quyết định của Fed. Vàng có nguy cơ giảm về mốc 2.600 USD/ounce nếu Fed phát tín hiệu giảm ít hơn hoặc dừng giảm lãi suất trong năm tới.

Dự báo hướng đi của vàng trong thời gian còn lại năm nay, Sean Lusk, Giám đốc phòng ngừa rủi ro thương mại của Walsh Trading cho rằng, sức mạnh của đồng USD cùng sự yếu kém theo mùa sẽ hạn chế đà tăng của kim loại quý.

Theo chiến lược gia của công ty RJO Futures, ông Daniel Pavilonis cho biết, đây chỉ là xu hướng ngắn hạn. Ông dự báo, giá vàng sẽ tiếp tục tăng cao hơn nữa trong thời gian tới.

Ngoài ra, nhà phân tích từ công ty Julius Baer, dự báo rằng nền kinh tế Mỹ có thể sẽ ổn định và mạnh hơn trong năm sau. Điều này đồng nghĩa với việc Fed có ít lý do để hạ lãi suất, và giá vàng có thể không nhận được nhiều sự hỗ trợ như năm nay.

Vào đúng ngày t:ân h:ôn, mẹ chồng tôi cứ nằng nặc đòi lên ngủ chung với 2 đứa, dù không ưa chút nào nhưng ngày đầu về làm dâu không muốn t:o tiếng nên tôi giả vờ :nín nh:ịn dể xem bà làm chuyện gì. Tắm rửa, thay xong bộ đồ rồi x::ịt nước h:oa thơm phức đi ngủ, giữa đêm tôi chợt tỉnh giấc vì tiếng sột soạt, ngó đầu dậy thì t:ái m:ặt khi thấy bà đang lúi húi làm việc này dưới đuôi giường …

0
Vào đúng ngày tân hôn, mẹ chồng tôi cứ nằng nặc đòi lên ngủ chung với 2 đứa, dù không ưa chút nào nhưng ngày đầu về làm dâu không muốn to tiếng nên tôi giả vờ nín nhịn dể xem bà làm chuyện gì. Tắm rửa, thay xong bộ đồ rồi xịt nước hoa thơm phức đi ngủ, giữa đêm tôi chợt tỉnh giấc vì tiếng sột soạt, ngó đầu dậy thì tái mặt khi thấy bà đang lúi húi làm việc này dưới đuôi giường

Ngày tân hôn, vừa kết thúc lễ cưới trong không khí rộn ràng, tôi và chồng háo hức bước vào căn phòng ngủ được trang trí lung linh. Nhưng chưa kịp tận hưởng cảm giác riêng tư, mẹ chồng bất ngờ bước vào, tuyên bố một câu làm tôi ngỡ ngàng:

“Hôm nay mẹ ngủ chung với hai đứa nhé. Mẹ có việc cần làm.”

Lòng tôi thoáng khó chịu. Ai lại đi ngủ chung với con trai và con dâu trong đêm tân hôn? Nhưng nghĩ đến ngày đầu làm dâu, tôi cố nén bực, gượng gạo đồng ý.

Tắm rửa xong, tôi thay bộ đồ ngủ mới, xịt chút nước hoa, nằm bên chồng mà lòng vẫn không yên. Mẹ chồng nằm ngay góc phòng, vẻ mặt bình thản, nhưng tôi cảm nhận có điều gì đó không ổn.

Nửa đêm, tôi chợt tỉnh giấc vì tiếng động lạ. Những tiếng sột soạt phát ra từ cuối giường làm tôi lạnh người. Nhẹ nhàng ngẩng đầu dậy, tôi tái mặt khi thấy mẹ chồng đang lúi húi bên vali của vợ chồng tôi. Bà mở từng túi đồ, từng ngăn nhỏ, lôi ra những phong bì mừng cưới rồi cẩn thận đếm từng tờ tiền.

Cô dâu đeo vàng nặng trĩu ngày cưới khiến dân mạng trầm trồ, hoa mắt vì đếm hộ

Tôi không dám tin vào mắt mình. Trong đầu trăm ngàn câu hỏi hiện ra: Bà làm vậy để làm gì? Không tin tưởng chúng tôi sao?

Tôi khẽ động đậy, cố giữ bình tĩnh hỏi:

“Mẹ… mẹ làm gì vậy ạ?”

Mẹ chồng giật mình quay lại, mặt bà thoáng đỏ lên nhưng ngay lập tức lấy lại bình tĩnh. Bà đặt lại phong bì vào vali, rồi nói nhỏ:

“Mẹ chỉ kiểm tra xem tiền mừng có đủ không, kẻo họ hàng bỏ thiếu thì con cái lại thiệt thòi. Với cả, đây là thói quen của mẹ từ xưa, không có ý gì đâu.”

Tôi nghẹn lời, không biết nên phản ứng thế nào. Chồng tôi lúc này cũng tỉnh dậy, nhìn mẹ rồi quay sang tôi, khẽ lắc đầu, như muốn nói:

“Thôi, bỏ qua đi, tính mẹ vậy rồi.”

Dù rất khó chịu, tôi quyết định im lặng, nhắm mắt lại coi như không thấy gì. Nhưng trong lòng, hình ảnh bà ngồi đếm từng tờ tiền dưới đuôi giường sẽ mãi là một “kỷ niệm khó quên” trong đêm tân hôn của tôi.

Video Em bé qua đời trên tay mẹ khi xem pháo hoa trước hiên nhà khiến hàng triệu người rơi lệ

0

Khoảnh khắc pháo hoa bung nở, vụt sáng trên bầu trời cũng là khoảnh khắc cuối cùng của một em bé còn trên cuộc đời này. Em đã ‘ra đi’ trong vòng tay mẹ ngay khi tiếng pháo cuối cùng vang lên, vĩnh biệt em một thiên thần nhỏ, không chỉ có cha mẹ em mà hàng triệu người trên thế giới đã rơi nước mắt khi chứng kiến giây phút này!

Video: Cậu bé 16 tháng tuổi qua đời trong vòng tay mẹ sau khi xem pháo hoa lần cuối. (Nguồn: 163)

Những ngày gần đây, đoạn video về em bé 16 tháng tuổi xem pháo hoa lần cuối rồi qua đời trong vòng tay mẹ chạm đến trái tim của hàng triệu người, khiến họ rơi lệ và thương xót vô cùng!

Cụ thể, theo Elephant News, người đàn ông họ Lưu (sống tại thành phố Quý Dương, tỉnh Quý Châu, Trung Quốc) cảm thấy con trai mình sắp qua đời sau một thời gian dài chống chọi với bệnh tim nên muốn cho con ra ngoài xem pháo hoa.

Đoạn video từ camera giám sát ngày 29/11 ghi lại cảnh người mẹ bế đứa con nhỏ xem pháo hoa trước nhà, cha của cậu bé đứng gần đó. Trong suốt clip, người mẹ liên tục lau nước mắt, trong khi người cha tiến đến hôn nhẹ lên khuôn mặt em bé.

“Buổi tối hôm đó, có người đốt pháo hoa bên ngoài. Vợ tôi nói rằng nên đưa con đi xem pháo hoa và bế con trên tay. Khi ra ngoài xem pháo hoa, chúng tôi tự hỏi liệu con có rời bỏ chúng tôi khi màn bắn pháo hoa chấm dứt hay không. Đúng thế, con trai đã rời bỏ chúng tôi ngay sau khi pháo hoa kết thúc”, người cha viết.

Bố mẹ đưa con trai 16 tháng tuổi ra xem pháo hoa trước khi cậu bé qua đời. (Ảnh: Baidu)

Cậu bé mất do thông liên thất, bệnh lý chiếm khoảng 40% số ca bệnh tim bẩm sinh ở Trung Quốc. Anh Lưu cho biết, em bé được chẩn đoán mắc bệnh vàng da nghiêm trọng khi mới sinh và phải nhập viện vì viêm phổi khi được 3 tháng tuổi. Trong thời gian đó, các bác sỹ phát hiện ra dị tật tim.

Cậu bé đã trải qua ca phẫu thuật tim khi mới 5 tháng tuổi. Ba ngày sau ca mổ, tim của bé đột nhiên ngừng đập. Các bác sỹ đã cố gắng hồi sức và bệnh nhi phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt 1 tháng.

Sau khi cho bé xuất viện, bác sỹ khuyên vợ chồng anh Lưu ngừng điều trị y tế cho con. Người cha đau đớn chia sẻ: “Các bác sỹ thông báo với chúng tôi rằng có nhiều lỗ thủng ở tim của con và các cuộc phẫu thuật tiếp theo sẽ vô ích. Chúng tôi đau lòng và không còn hy vọng gì nữa. Nếu có khả năng chữa khỏi bệnh cho con trai, chúng tôi chắc chắn sẽ tiếp tục tìm kiếm sự giúp đỡ y tế”.

hình ảnh

Khi pháo hoa kết thúc cũng là lúc cậu bé qua đời. (Ảnh: 163)

Câu chuyện đau lòng này gây xúc động và nhận được nhiều đồng cảm trên mạng xã hội. Trên nền tảng Douyin, cộng đồng mạng bày tỏ sự tiếc thương và an ủi gia đình anh Lưu: “Kể từ khi trở thành một người mẹ, tôi luôn rơi nước mắt mỗi khi nghe những câu chuyện như thế này liên quan đến trẻ nhỏ”.

“Hãy yên nghỉ nhé cậu bé. Mong con được giải thoát khỏi đau đớn trên thiên đường”; “Em bé phải được đến một nơi không phải chịu đau khổ. Người mẹ không nên tự trách mình quá nhiều. Hãy yêu bản thân mình và sẽ có hy vọng cho tương lai”…

hình ảnh

Bệnh tim bẩm sinh ở trẻ em là một trong những dị tật bẩm sinh phổ biến nhất, xảy ra do bất thường trong quá trình phát triển tim hoặc các mạch máu lớn liên quan khi trẻ còn trong bụng mẹ. Đây là tình trạng mà cấu trúc tim không phát triển hoàn chỉnh, dẫn đến rối loạn chức năng tim, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của trẻ nếu không được phát hiện và điều trị kịp thời.

Nguyên nhân gây bệnh tim bẩm sinh ở trẻ em

Nguyên nhân chính gây bệnh tim bẩm sinh vẫn chưa được xác định rõ ràng, nhưng có một số yếu tố được cho là góp phần làm tăng nguy cơ:

– Yếu tố di truyền: Một số trường hợp bệnh tim bẩm sinh có liên quan đến các hội chứng di truyền hoặc tiền sử gia đình có người mắc bệnh tim.

– Nhiễm trùng trong thai kỳ: Phụ nữ mang thai mắc các bệnh nhiễm trùng như rubella trong 3 tháng đầu có thể làm tăng nguy cơ trẻ mắc bệnh tim bẩm sinh.- Sử dụng thuốc hoặc hóa chất độc hại: Việc tiếp xúc với các chất độc hại, sử dụng thuốc không đúng chỉ định trong thai kỳ có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của tim thai nhi.- Bệnh lý của mẹ: Bà bầu mắc các bệnh như tiểu đường không kiểm soát, lupus ban đỏ hoặc béo phì cũng có nguy cơ sinh con mắc bệnh tim bẩm sinh cao hơn.

Dấu hiệu nhận biết bệnh tim bẩm sinh ở trẻ em

Các triệu chứng của bệnh tim bẩm sinh có thể xuất hiện ngay sau khi trẻ chào đời hoặc trong những tháng đầu tiên. Một số dấu hiệu phổ biến gồm:

– Trẻ thở nhanh, khó khăn, thậm chí có biểu hiện ngưng thở.

– Da, môi và móng tay có màu xanh tím, đặc biệt khi trẻ khóc hoặc vận động mạnh.- Trẻ bú kém, dễ mệt mỏi và không tăng cân.- Phù chân, tay hoặc bụng do suy tim.- Nhịp tim bất thường, tiếng tim lạ khi bác sĩ khám.- Tầm quan trọng của việc phát hiện và điều trị sớm

Phát hiện bệnh tim bẩm sinh sớm là yếu tố quan trọng giúp cải thiện chất lượng cuộc sống và tiên lượng cho trẻ. Các phương pháp chẩn đoán hiện đại như siêu âm tim thai, siêu âm Doppler màu, và đo điện tâm đồ có thể xác định chính xác bệnh từ giai đoạn sớm.

Phương pháp điều trị tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của bệnh, từ dùng thuốc, can thiệp nội khoa cho đến phẫu thuật sửa chữa hoặc thay thế cấu trúc tim. Với những tiến bộ y học hiện nay, nhiều trẻ mắc bệnh tim bẩm sinh được điều trị thành công, có thể sống khỏe mạnh và phát triển bình thường.

Nguồn : https://www.webtretho.com/f/noi-dung-lam-me-3948/video-em-be-qua-doi-tren-tay-me-khi-xem-phao-hoa-truoc-hien-nha-khien-hang-trieu-nguoi-roi-le

Kể từ 1/1/2025, CSGT được phép dừng xe trong 4 trường hợp này, kể cả có vi phạm hay không, người dân cần chú ý …

0

Luật Trật tự an toàn giao thông đường bộ chính thức có hiệu lực sẽ có những quy định rõ ràng về các trường hợp CSGT được dừng xe của người dân.

 Quy định mới thành luật

Luật giao thông đường bộ 2008 không nếu quy định về các trường hợp CSGT được dừng xe. Quy định về dừng xe sẽ do Bộ trưởng Công an quy định chi tiết. Do đó từ 31/12/2024 trở về trước CSGT thực hiện việc dừng xe theo khoản 1 Điều 16 Thông tư 32/2023/TT-BCA của Bộ trưởng Công an. Cụ thể quy định trong Thông tư này như sau:

“1. Cán bộ Cảnh sát giao thông thực hiện nhiệm vụ tuần tra, kiểm soát theo kế hoạch được dừng phương tiện giao thông để kiểm soát trong các trường hợp sau:

a) Trực tiếp phát hiện hoặc thông qua phương tiện, thiết bị kỹ thuật nghiệp vụ phát hiện, thu thập được các hành vi vi phạm pháp luật về giao thông đường bộ và các hành vi vi phạm pháp luật khác;

b) Thực hiện mệnh lệnh, kế hoạch tổng kiểm soát phương tiện giao thông bảo đảm trật tự, an toàn giao thông đường bộ, trật tự xã hội; kế hoạch tuần tra, kiểm soát, xử lý vi phạm theo chuyên đề bảo đảm trật tự, an toàn giao thông đường bộ, trật tự xã hội đã được cấp có thẩm quyền ban hành;

cs

Việc dừng xe sẽ được quy định cụ thể trong luật

Việc dừng xe sẽ được quy định cụ thể trong luật

c) Có văn bản đề nghị của Thủ trưởng, Phó Thủ trưởng cơ quan điều tra; văn bản đề nghị của cơ quan chức năng liên quan về dừng phương tiện giao thông để kiểm soát phục vụ công tác bảo đảm an ninh, trật tự; đấu tranh phòng, chống tội phạm; phòng, chống thiên tai, cháy nổ; phòng, chống dịch bệnh; cứu nạn, cứu hộ và các hành vi vi phạm pháp luật khác. Văn bản đề nghị phải ghi cụ thể thời gian, tuyến đường, phương tiện giao thông dừng để kiểm soát, xử lý, lực lượng tham gia phối hợp;

d) Có tin báo, phản ánh, kiến nghị, tố giác của tổ chức, cá nhân về hành vi vi phạm pháp luật của người và phương tiện tham gia giao thông đường bộ”

Còn kể từ ngày 1/1/2025 khi Luật Trật tự, an toàn giao thông đường bộ 2024 có hiệu lực thì sẽ có điều khoản quy định rõ ràng về việc dừng xe của CSGT. Cụ thể Điều 66 của Luật này đã quy định cụ thể về trường hợp CSGT được dừng xe:

– Trường hợp 1: Khi phát hiện hành vi vi phạm pháp luật hoặc có căn cứ xác định có hành vi vi phạm pháp luật về trật tự, an toàn giao thông đường bộ hoặc vi phạm pháp luật khác.

– Trường hợp 2: Thực hiện theo mệnh lệnh, kế hoạch tuần tra, kiểm soát của cấp có thẩm quyền để phát hiện hành vi vi phạm pháp luật về trật tự, an toàn giao thông đường bộ mà buộc phải dừng phương tiện để kiểm tra, kiểm soát mới phát hiện được.

Tại trường hợp 2, quy định mới này đẽ thể hiện sự chặt chẽ hơn, nghĩa là CSGT dừng xe khi buộc phải dừng xe mới kiểm tra kiểm soát được còn trường hợp không cần dừng phương tiện vẫn kiểm tra, kiểm soát được thì không phải dừng xe.

– Trường hợp 3: Phục vụ bảo vệ an ninh quốc gia, bảo đảm trật tự, an toàn xã hội và đấu tranh phòng, chống tội phạm; phòng, chống thiên tai; phòng cháy, chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ; phòng, chống dịch bệnh.

Trong trường hợp này, ở quy định mới này đã loại bỏ việc CSGT phải “có văn bản đề nghị của thủ trưởng, phó thủ trưởng cơ quan điều tra; văn bản đề nghị của cơ quan chức năng liên quan về dừng phương tiện giao thông để kiểm soát phục vụ công tác bảo đảm an ninh, trật tự; đấu tranh phòng, chống tội phạm; phòng, chống thiên tai, cháy nổ; phòng, chống dịch bệnh; cứu nạn, cứu hộ và các hành vi vi phạm pháp luật khác. Văn bản đề nghị phải ghi cụ thể thời gian, tuyến đường, phương tiện giao thông dừng để kiểm soát, xử lý, lực lượng tham gia phối hợp”

– Trường hợp 4: Có tin báo, tố giác, phản ánh, kiến nghị, đề nghị của cơ quan, tổ chức, cá nhân về tội phạm, hành vi vi phạm pháp luật khác.

Do đó người dân cần chú ý khi tham gia giao thông

Sau cưới, chồng không đưa một đồng lương cho tôi, mỗi tháng anh chỉ góp với tôi 3 triệu để chi tiêu sinh hoạt. Tôi hỏi thu nhập của chồng được bao nhiêu, anh không nói, chỉ bảo tiền ai kiếm được người ấy tự giữ và sẽ chỉ góp ở mức vừa đủ. Sinh con xong tôi đòi đứng tên sổ đỏ cùng anh thì anh mắng vợ một tràng “Để mua được ngôi nhà này, anh đã phải đổ máu và nước mắt mới có được. Sao lại dễ dàng để người khác đứng chung”. Tôi khóc nức nở thì đúng lúc mẹ chồng đến, tưởng bà sẽ cho tôi 1 trận lên bờ xuống ruộng ai ngờ câu đáp trả của mẹ chồng khiến tôi kinh ngạc…

0

Lúc mẹ chồng mang cháo yến đến cho con dâu ăn, nhìn thấy mắt tôi đỏ hoe, bà lo lắng hỏi han. Tôi cho là mẹ con anh ấy cùng một giuộc, nói ra cũng chỉ thêm rắc rối, không cẩn thận bà lại ghét bỏ khinh bỉ con dâu.

Sau cưới, chồng không đưa lương cho vợ, mỗi tháng anh chỉ góp với tôi 3 triệu để chi tiêu sinh hoạt. Tôi hỏi thu nhập của chồng được bao nhiêu, anh nói hơn 10 triệu. Anh bảo tiền ai kiếm được người ấy tự giữ và sẽ chỉ góp ở mức vừa đủ.

Tôi rất buồn khi chồng đưa ra quyết định đó nhưng tính anh ấy rất khó, tôi không dám nói nhiều sợ vợ chồng mâu thuẫn nên nhịn đi cho bình yên.

Khi sinh con đầu lòng, tôi bàn với chồng:

“Em mang nặng đẻ đau sinh cho anh đứa con đáng yêu, anh cũng nên tặng em một món quà gì đó ý nghĩa”.

Chồng suy nghĩ một hồi và nói sẽ cho vợ 10 triệu, tôi lắc đầu từ chối. Tôi bảo:

“Ngôi nhà đang đứng tên anh, bây giờ chúng ta đã có con chung, 3 người là một thể thống nhất không thể tách rời nhau. Anh có thể sang tên nhà cho vợ đứng chung được không để em yên tâm dành toàn lực cho gia đình”.

Lời vợ vừa dứt thì chồng gằn giọng hỏi:

“Em có ý định bỏ chồng à? Đang yên đang lành đòi đứng tên chung sổ đỏ. Để mua được ngôi nhà này, anh đã phải đổ máu và nước mắt mới có được. Sao lại dễ dàng để người khác đứng chung. Em dẹp bỏ ngay ý nghĩ vớ vẩn đó đi, anh không thích đâu”.

Chồng không cho tôi đứng tên trong sổ đỏ của anh, câu đáp trả của mẹ chồng khiến tôi kinh ngạc - 1

 

Tôi rất buồn khi chồng đưa ra quyết định đó nhưng tính anh ấy rất khó. (Ảnh minh họa)

Mắng vợ một tràng, rồi chồng hậm hực bỏ ra khỏi phòng, còn tôi chỉ biết ôm mặt khóc tức tưởi. Yêu cầu của tôi đâu có gì là quá đáng, vậy mà chồng lại nổi nóng với vợ là sao.

Lúc mẹ chồng mang cháo yến đến cho con dâu ăn, nhìn thấy mắt tôi đỏ hoe, bà lo lắng hỏi han. Tôi cho là mẹ con anh ấy cùng một giuộc, nói ra cũng chỉ thêm rắc rối, không cẩn thận bà lại ghét bỏ khinh bỉ con dâu. Vì thế tôi nói dối là vừa xem bộ phim cảm động quá nên khóc.

Một lúc sau, thấy chồng tôi đi ngang qua phòng, mẹ gọi vào hỏi chuyện:

“Con đã làm gì để vợ khóc sưng mắt thế này. Con dâu nói là xem phim tình cảm khóc nhưng mẹ không tin bởi vợ con kiêng cữ rất cẩn thận, mới sinh con không bao giờ dám dán mắt vào điện thoại”.

Chồng tôi bức xúc nói:

“Cô ấy cậy sinh cho con đứa nhỏ nên muốn đứng chung tên trong sổ đỏ. Để có đủ tiền mua được ngôi nhà này, con đã đổi bằng 16 năm tuổi thanh xuân, sao có thể để người khác đứng tên dễ dàng được. Thế nên con đã mắng vợ vài câu, có vậy mà cũng khóc được”.

Chồng không cho tôi đứng tên trong sổ đỏ của anh, câu đáp trả của mẹ chồng khiến tôi kinh ngạc - 2

Lúc mẹ chồng mang cháo yến đến cho con dâu ăn, nhìn thấy mắt tôi đỏ hoe, bà lo lắng hỏi han. (Ảnh minh họa)

Tôi rất bất ngờ trước phản ứng của mẹ chồng, bà đập vào lưng chồng tôi một cái và trách ích kỷ hẹp hòi. Bà bảo:

“Mẹ thật thất vọng về con, uổng công mẹ nuôi bảo dạy dỗ bao năm. Bố mẹ là tấm gương tốt để con học theo mà sao con không học được gì. Ngày trước, ông nội định sang tên nhà cho mỗi bố con đứng tên nhưng bố từ chối. Chỉ đến khi ông nội chấp nhận cho mẹ đứng tên chung sổ đỏ thì bố con mới vui vẻ nhận.

Vợ con là người ở bên con lúc ốm đau bệnh tật, sinh cho con những đứa con, lo từng miếng cơm giấc ngủ cho con. Bố mẹ, anh em hay con cái cũng không thể so sánh được công lao của vợ. Vậy mà con lại so đo tính toán thiệt hơn với vợ.

Đã là vợ chồng là phải tin tưởng thương yêu nhau, đằng này lúc nào con cũng lo sợ hôn nhân tan vỡ thì sao bền chặt được. Nếu con không sang tên sổ đỏ cho vợ đứng chung thì đừng gọi mẹ là mẹ nữa”.

Chồng tôi là người con có hiếu và rất nghe lời mẹ, bà nói thế nên đành phải nghe theo. Sau đó mẹ nói tuy chồng tôi là con trai thật đấy nhưng tuổi già chỉ dựa vào con dâu nên phải luôn bảo vệ tôi. Mẹ còn nói nếu sau này chồng bắt nạt thì cứ nói với bà và sẽ luôn đứng về phía con dâu.

Không ngờ tôi lại may mắn có người mẹ chồng tốt đến vậy. Tôi cảm ơn mẹ rất nhiều.