Home Blog Page 136

Khó khăn quá tôi mới dám gọi điện cho con gái sống trên thành phố nhờ vả, vậy mà câu trả lời của nó khiến tôi u/â/t và tiếc cho 20 năm thanh xuân của mình

0

Chăm sóc con cái, hi sinh cả đời vì con cái để rồi cuối cùng cũng chỉ hi vọng đứa con ấy sẽ đền đáp công ơn của mình ai ngờ…

Chẳng ai có thể tin tưởng được rằng lại có chuyện như thế vẫn tồn tại trên đời này. Con người ta ai cũng hết lòng vì con cái, người mẹ ấy cũng vậy để rồi cuối cùng có ngày bà lại nhận được điều khó tin thế này.

Người mẹ ấy sinh được hai đứa con. Trước kia gia đình bà cũng không đến nỗi nghèo khó thế này. Nhưng từ ngày cháy nhà, mọi thứ đều khốn khó. Sau đó thì chồng chết ở công trường nên còn có mình mẹ nuôi hai đứa con nhỏ.

Tần tảo suốt những bằng đó năm chỉ để nuôi con gái thành người. Khi ấy bà còn có thêm 1 cô con gái kém con cả gần 10 tuổi nữa. Ba mẹ con cứ thế mà nương tựa vào nhau mà sống. Cuộc sống của người mẹ ấy càng ngày càng vất vả khi các con lớn hơn.

Rồi cô con gái cả cũng tròn 18 tuổi tốt nghiệp trung học phổ thông nên tự đi tìm việc làm. May mắn hơn ở chỗ cô bé quen một người con trai thành phố gia cảnh cũng giàu có. biết mình thua kém nhiều nhưng chỉ cần chàng trai ấy có yêu thương cô con gái của mình đã là niềm hạnh phúc rồi

Đợt này nhận lương con gửi cho mẹ chút tiền nhé, mẹ không còn tiền mua gạo cho em rồi và câu trả lời của cô con gái được mẹ già tần tảo nuôi nấng nên người

(Ảnh minh họa)

Sau gần 2 năm cô con gái đã có cuộc sống sung túc ở nhà chồng. Mẹ già cũng chỉ cần đến vậy, nhưng có một chuyện không ngờ xảy ra. Người mẹ già ấy càng ngày càng yếu hơn. Đợt vừa rồi lại lụt nên chẳng thể làm gì kiếm nên tiền. Nhà nghèo hết gạo biết con gái đi làm vẫn có tiền riêng nên bà mới gọi điện cho con gái nhờ cậy:

 

– Đợt này nhận lương con gửi cho mẹ chút tiền nhé, mẹ không còn tiền mua gạo cho em rồi!!

– Mẹ điên à, con làm gì có tiền?? – cô gái hét toáng lên, mẹ vẫn thong thả nói:

– Mẹ thật sự không còn tiền mua gạo rồi. Mẹ có thể nhịn được, nhưng em còn còn bé, nó mới 12 tuổi thôi nên hãy giúp mẹ lần này được không con?? – cô con gái đáp lại:

– Mẹ có biết tiền con vất vả thế nào mới kiếm ra được không?? Con còn phải lo cho gia đình nhà chồng con nữa, gia đình anh ấy giàu chứ con làm gì có tiền. Chẳng nhẽ giờ con đi làm vất vả được chút lại gửi hết về cho mẹ thì con còn tiêu gì nữa??

– Con, con đối xử với mẹ và em như thế cũng được sao??

– Chứ mẹ muốn con làm gì?? Con nói rồi, mẹ tự lo cho em đi con không có tiền đâu.

Dứt câu cô gái tắt bụp máy rồi. Người mẹ ấy vội vã lau hai hàng nước mắt chảy dài. Giờ thì phải làm sao đây, thật sự bà không biết phải làm gì với con mình nữa.

Đứa con gái đứt ruột đẻ ra, nuôi nấng thành người để rồi cuối cùng câu trả lời của cô con gái chỉ khiến người mẹ như bà muốn chết quách đi cho xong. Nhưng bà chẳng thể làm thế bởi vì bà vẫn còn 1 đứa con gái nhỏ cần được chăm sóc.

Liệu rằng lại hi sinh thêm 10 năm để nuôi cô con gái thứ 2 lớn khôn rồi con sẽ đối xử với mẹ tốt hơn người con gái đầu lòng chứ?? Điều mà người mẹ đã nghĩ mãi, nghĩ mãi về nó.

Có lẽ có nhiều sự thay đổi trong tình cảm của con người quá. Người ta từng yêu thương nhau đến đâu nhưng chẳng được bao lâu đã thay lòng. Người mẹ nào cũng có thể hi sinh tất cả mọi thứ dành cho con cái để rồi được đáp lại thế này đây. Có những câu chuyện khiến bà lúc nào cũng phải mệt mỏi. Còn có cả những câu chuyện khiến người mẹ ấy chỉ biết bật khóc. Đến tận giờ phút khi mọi chuyện đã xảy ra bà mới thấm câu nói: “Một mẹ nuôi được 10 con nhưng 10 con không nuôi được 1 mẹ”, câu nói ấy sao mà chua chát, đau lòng đến thế.

Vừa xong bà Hằng khoe BST Kim Cương trị giá 6000 tỷ để kh::ịa ant/i, khẳng định bản thân đẹp như 35 tuổi vẫn khiến triệu đờn ông m::ê như điếu đổ

0

Vừa xong bà Hằng khoe BST Kim Cương trị giá 6000 tỷ để kh::ịa ant/i, khẳng định bản thân đẹp như 35 tuổi vẫn khiến triệu đờn ông m::ê như điếu đổ Có thể là hình ảnh về 2 người

Không những thế, bà Phương Hằng còn nhiều lần bóc trần nữ ca sĩ Vy Oanh thông qua giấc mơ của mình khiến drama này nối tiếng drama kia khiến nhiều nghệ sĩ lao đao. Cũng vì thế, bà Phương Hằng đã mang về lượng “ fan chính nghĩa” hùng hậu mà không phải ai cũng làm được.

Sau 1 năm tung hoành ngang dọc trên mạng xã hội, vào tối 24-3, bà Phương Hằng chính thức bị bắt tạm giam 3 tháng để tiến hành điều tra vì tội lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích của cá nhân.

Mặc dù bà Nguyễn Phương Hằng đã bị bắt, nhưng cũng có một số fan chính nghĩa của nữ đại gia vẫn ủng hộ bà và mong ngày được trả tự do, được săn đón như idol. Đặc biệt, mỗi lần thông tin về cuộc sống riêng tư liên quan đến bà Phương Hằng được cơ quan chức năng tiết lộ thì cũng là lúc cư dân mạng nhốn nháo như được mùa.

Gần đây, cơ quan chức năng đã lập lý lịch tư pháp bị can của Nguyễn Phương Hằng và cho biết nữ đại gia sinh ngày 26-1-1971 và mang tên Nguyễn Thị Thanh Tuyền. Đỉnh điểm hơn, trong quá trình mang tên Nguyễn Thị Thanh Tuyền, bà đã có một thời gian ăn nằm như vợ chồng với đàn em thân tín của ông trùm xã hội đen khét tiếng Năm Cam một thời để rồi dẫn ra những bạo hành, tranh chấp tài sản. Kết quả, chính bà Phương Hằng là người đưa người tình vào “bóc lịch”.

Không những thế, cơ quan chức năng còn cho biết bà Phương Hằng mang hai quốc tịch. Ngoài quốc tịch Việt Nam thì bà Hằng có thêm quốc tịch Cộng hòa Cyprus (Cộng hòa Síp).

Với những thông tin về bà Phương Hằng được đưa ra ánh sáng khiến dư luận chấn động. Điều này cũng khiến một số cư dân mạng đã đào lại câu châm ngôn trên cửa miệng của bà Phương Hằng ngày nào: “Dĩ vãng dơ dáy dễ gì giấu diếm”.

Không chỉ những câu châm ngôn đi vào lòng đất trước đó của bà Phương Hằng được đào lại, mà một loạt ảnh thời trẻ của bà Phương Hằng cũng một lần nữa được đào tạo. Mới đây, trong một group có hơn 100 ngàn thành viên, một tài khoản đã đăng tải một bức ảnh thời trẻ được cho là của bà Phương Hằng cùng dòng chia sẻ: “Nóng! Lộ ảnh thời trẻ của bà Phương Hằng. Chắc báo chưa biết đâu nên mình đi trước một bước. Bất ngờ phát hiện bà Nguyễn Phương Hằng đã trải qua 3 đời chồng”.

Trong bức ảnh này, có thể dễ dàng thấy được, dù bức ảnh đã trải qua nhiều năm tháng nhưng nhan sắc của bà Hằng không hề bị phai mờ khi sở hữu gương mặt như minh tinh điện ảnh, thậm chí nếu ngày trẻ nữ đại gia đi thi Hoa hậu không chừng có thể ẵm cả giải.

“Không làm diễn viên điện ảnh phí quá à”, “Công nhận ngày xưa cô đẹp quá, này đi thi hoa hậu chắc ẵm giải là cái chắc”, một số tài khoản bình luận.

Với nhan sắc xinh đẹp thời trẻ của nữ đại gia Bình Dương, ngoài một số lời khen dành cho bà thì đâu đó cũng có một số dựa đó mà mỉa mai, cho rằng nữ CEO Đại Nam lợi dụng nhan sắc để câu dẫn đàn ông, có đến 3 đời chồng.

“Bảo sao hết đàn em Năm Cam rồi đến Dũng Lò Vôi xin hàng. Không biết cuộc đời bà Phương Hằng có bao nhiêu người đàn ông theo đuổi nữa đây”, “Đẹp nhưng có gai. Đẹp nên ba đời chồng. Đẹp nên thích lên mạng, nói này nói nọ”,… một số bản ứng tiêu cực của dân mạng.

Thế nhưng, bên cạnh những lời chỉ trích, mắng mỏ, cư dân mạng đứng ra bảo vệ nữ đại gia 51 tuổi này không ít: “Bà Hằng lấy 3 đời chồng danh chính môn thuận ai cũng biết. Còn hơn mấy đứa 1 đời chồng mà đi thậm thụt với chồng người khác”, “Chị Hằng ba đời chồng, nuôi con cái, giúp đời khá nhiều việc…thẳng quá nên bị như vậy. Nhưng vẫn còn hơn những người không chồng có con, lại không lo rồi đi xin trẻ về nuôi rồi làm từ thiện!”,…

Chồng của người khác lãng mạn, hay tặng quà vợ, còn tôi thì không, anh là bác sĩ nên rất khô khan. Giữa lúc buồn chán vì người chồng thiếu tinh tế, anh ấy bất ngờ thay đổi một cách ch:óng m:ặt, quan tâm, dành cho tôi những lời lẽ yêu thương, động viên vợ mỗi ngày. Mỗi khi ở nhà là tranh việc nhà với vợ, từ nấu cơm, rửa bát cho tới giặt phơi quần áo. Nhưng sự thậy phía sau khi tôi không ngờ đến khi phát hiện lọ thuỷ ngân ở dưới gầm bếp…

0

Tôi và chồng kết hôn đã gần mười năm. Chồng tôi là một bác sĩ. Anh là người thông minh, giỏi giang nhưng lại khá khô khan, không quen bày tỏ tình cảm qua lời nói hay hành động. Trong khi bạn bè khoe chồng mình hay tặng hoa, quà cáp vào những dịp đặc biệt, chồng tôi thì ngược lại. Anh không phải kiểu người lãng mạn, hiếm khi dành thời gian nghĩ đến những điều nhỏ nhặt, mà chỉ luôn bận rộn với công việc.

Chồng nhà người ta: Ngày nào cũng phải 2h đêm mới đi làm về nhưng anh chồng này vẫn cặm cụi quét dọn nhà cửa vì sợ vợ mệt

Dần dần, tôi bắt đầu cảm thấy buồn. Lúc nào anh cũng bận rộn, nhiều khi về nhà chỉ ăn cơm, ngủ rồi lại đi sớm. Tôi tự hỏi có phải cuộc hôn nhân của mình thiếu điều gì đó, có phải anh không còn quan tâm đến tôi nữa. Cảm giác chán nản bao trùm, và tôi thấy mình trở nên trầm lặng hơn, ít nói hơn. Có những hôm tôi nghĩ đến chuyện than phiền, rồi lại thôi vì sợ làm anh thêm áp lực.

Nhưng rồi, một ngày nọ, chồng tôi thay đổi đột ngột. Anh bắt đầu dành cho tôi những lời lẽ yêu thương hơn. Anh hỏi han, động viên tôi mỗi ngày. Khi ở nhà, anh chủ động tranh làm hết việc nhà, từ nấu cơm, rửa bát cho đến giặt giũ phơi quần áo. Cứ mỗi lần tôi nói “Để em làm cho”, anh lại nở nụ cười, bảo tôi ngồi nghỉ ngơi. Sự thay đổi của anh khiến tôi ngỡ ngàng nhưng cũng đầy hạnh phúc. Tôi tưởng như mình đã có lại người chồng mà mình luôn ao ước bấy lâu nay.

Anh còn tặng tôi những món quà nhỏ, điều mà trước đây chưa từng xảy ra. Tất cả khiến tôi ngây ngất trong niềm vui và hạnh phúc. Tôi cảm thấy may mắn khi chồng mình, dù là bác sĩ bận rộn, vẫn có thể thay đổi để trở nên tinh tế và quan tâm như vậy.

Thế nhưng, niềm hạnh phúc ấy không kéo dài lâu. Một ngày, khi dọn dẹp gầm bếp, tôi vô tình phát hiện ra một lọ nhỏ nằm trong góc. Ban đầu tôi tưởng đó là gia vị gì đó, nhưng khi nhấc lên, tôi mới nhận ra đây là một lọ thủy ngân. Tim tôi bỗng chùng xuống, không hiểu tại sao chồng mình lại cất giấu thứ này ở trong nhà. Thủy ngân vốn là hóa chất độc hại và hiếm khi xuất hiện trong nhà bình thường. Vì vậy, tôi càng cảm thấy bất an và nghi ngờ.

Tôi đã dành cả buổi tối để tự hỏi liệu lọ thủy ngân này có liên quan đến sự thay đổi gần đây của anh hay không. Có lẽ nào anh gặp vấn đề sức khỏe nghiêm trọng và không muốn nói cho tôi biết? Tại sao anh lại trở nên ân cần, chu đáo, như thể cố gắng bù đắp điều gì đó?

Cuối cùng, không thể chịu nổi những nghi ngờ và lo lắng, tôi quyết định hỏi thẳng anh. Khi tôi đưa lọ thủy ngân ra, mặt anh hơi biến sắc. Anh thở dài, nắm chặt tay tôi và nói ra sự thật.

Anh kể rằng, gần đây anh phát hiện mình bị nhiễm độc thủy ngân do công việc tiếp xúc nhiều với các thiết bị y tế cũ có chứa thủy ngân. Vì công việc, anh đã phải chịu đựng trong im lặng và cố gắng tìm cách điều trị. Nhưng vì không muốn tôi lo lắng, anh giấu nhẹm đi, âm thầm tự chữa trị tại nhà. Cảm giác cái chết có thể cận kề khiến anh nhận ra bao năm qua mình đã vô tâm với tôi, chưa thực sự yêu thương, quan tâm đến tôi như một người chồng nên làm.

Khi thấy tôi ngạc nhiên, chồng tôi nắm lấy tay tôi và giải thích cặn kẽ lý do tại sao lại có lọ thủy ngân trong nhà. Anh kể rằng gần đây, trong quá trình làm việc tại bệnh viện, anh thường xuyên phải tiếp xúc với một số thiết bị y tế cũ chứa thủy ngân, vốn là loại chất độc hại nhưng khá phổ biến trong các dụng cụ y tế của các phòng thí nghiệm, nhất là những thiết bị đã lâu không còn sử dụng.

Chồng bị đuổi ra khỏi nhà vì món quà tai hại sau chuyến du lịch

Do lượng thủy ngân anh tiếp xúc vượt mức an toàn, cơ thể anh bắt đầu xuất hiện những dấu hiệu ngộ độc như đau đầu, mệt mỏi, và dễ cáu gắt. Vì không muốn để tôi lo lắng, anh không đến bệnh viện để điều trị mà cố gắng tự chữa trị tại nhà bằng cách sử dụng một phương pháp lọc độc đơn giản, tự mình lưu trữ một lượng nhỏ thủy ngân tách ra trong quá trình xử lý. Anh định mang nó đi tiêu hủy theo quy định, nhưng lại chưa kịp làm thì tôi vô tình tìm thấy lọ này khi dọn dẹp.

“Anh biết đáng lẽ không nên để ở đây,” anh trầm giọng, “Nhưng anh sợ nếu nói ra, em sẽ lo lắng và chẳng dám đến gần anh nữa. Anh cũng sợ… nếu có gì bất trắc, anh không kịp để lại gì cho em ngoài những ký ức tốt đẹp. Anh không muốn em phải nhớ về anh như một người chồng vô tâm.”

Nói đến đây, anh cúi đầu xin lỗi, nước mắt chảy dài. Anh chỉ muốn dành cho tôi những ngày tháng hạnh phúc, bù đắp cho những tháng ngày anh mải mê công việc mà quên đi vợ mình.

Nghe những lời ấy, tôi ôm chặt lấy anh. Dù cảm giác mất mát và lo lắng vẫn còn, nhưng tôi biết rằng chúng tôi sẽ cùng nhau vượt qua. Tình yêu không chỉ là những lời lãng mạn hay món quà, mà là sự đồng hành, chấp nhận và tha thứ. Dù tương lai có ra sao, tôi vẫn sẽ ở bên anh.

Đến chiều ngày 13/11: Vàng nhẫn 9999 rơi như chưa từng được rơi, người mua đã lỗ gần 10 triệu đồng/lượng

0

Giá vàng SJC và vàng nhẫn 9999 trong nước sáng 13-11 tiếp tục giảm dù vàng thế giới quay lại mốc 2.600 USD/ounce. Nếu mua vàng nhẫn 9999 giá vùng đỉnh ở mức 89,8 triệu đồng/lượng vào cuối tháng 10-2024, hiện người mua đã lỗ gần 10 triệu đồng/lượng trong vòng 2 tuần.

Giá vàng SJC, giá vàng nhẫn hôm nay ngày 9/11

Vào khoảng 9 giờ 15 phút, giá vàng SJC tại Công ty SJC, PNJ, Tập đoàn Doji và Công ty Bảo Tín Minh Châu được niêm yết ở mức 80,5 triệu đồng/lượng mua vào và 84 triệu đồng/lượng bán ra, giảm 100.000 đồng/lượng cả 2 chiều mua và bán so với hôm qua.

Giá bán vàng SJC tại 4 Ngân hàng thương mại Nhà nước (Agribank, BIDV, Vietcombank và Vietinbank) cũng giảm 100.000 đồng, niêm yết ở mức giá sáng nay là 84 triệu đồng/lượng.

Giá vàng nhẫn 9999 sau khi giảm hơn 2 triệu đồng/lượng vào hôm trước, sáng nay tiếp tục giảm thêm 400.000 đồng – 700.000 đồng/lượng.

Cụ thể, Công ty SJC giảm giá vàng nhẫn 9999 700.000 đồng chiều mua và 500.000 đồng chiều bán so với hôm qua, niêm yết ở mức 79,5 triệu đồng/lượng mua vào và 82,2 triệu đồng/lượng bán ra.

Công ty PNJ giảm 400.000 đồng cả 2 chiều mua và bán, giao dịch ở mức 80,8 triệu đồng/lượng mua vào và 82,4 triệu đồng/lượng bán ra.

Tập đoàn Phú Quý giao dịch vàng nhẫn 9999 ở mức 80,7 triệu đồng/lượng mua vào và 83,1 triệu đồng/lượng bán ra, giảm 500.000 đồng chiều mua và 400.000 đồng chiều bán.

Nếu so với giá vàng nhẫn 9999 được Công ty SJC thu vô sáng nay ở mức 79,5 triệu đồng/lượng, người mua vàng nhẫn 9999 giá vùng đỉnh ở mức 89,8 triệu đồng/lượng vào cuối tháng 10-2024 hiện đã lỗ gần 10 triệu đồng/lượng.

SJC.jpg

Trên thị trường vàng thế giới, giá vàng chốt phiên tại New York đêm 12-11 đã thủng 2.600 USD/ounce, xuống còn 2.597,8 USD/ounce, giảm 21,3 USD so với phiên trước. Giá vàng giao ngay trên sàn Kitco sáng 13-11 (giờ Việt Nam) phục hồi lên 2.609,9 USD/ounce. Mức giá này sau quy đổi tương đương 80,1 triệu đồng/lượng, thấp hơn vàng SJC 3,9 triệu đồng/lượng và thấp hơn vàng nhẫn 9999 ở khoảng 2,5 – 2,9 triệu đồng/lượng.

Giá vàng thế giới giảm lao dốc do giá USD tăng mạnh và tình trạng bán tháo trên diện rộng. Chỉ số DXY đo sức mạnh đồng USD so với một rổ gồm 6 đồng tiền chủ chốt khác tăng 0,5% lên 105,54 điểm, cao nhất kể từ đầu tháng 7-2024. Cùng với đó, nhà đầu tư bán vàng để chuyển sang những tài sản có độ rủi ro cao hơn như cổ phiếu, tiền ảo cũng khiến tài sản an toàn như vàng mất đi sức hấp dẫn. Thực tế cho thấy, thị trường chứng khoán Mỹ liên tục lập kỷ lục thời gian gần đây và giá tiền ảo Bitcoin tăng lên mức cao chưa từng thấy gần 90.000 USD trong phiên đầu tuần.

Con trai làm công chức nhà nước là niềm tự hào của cả gia đình. Tôi muốn tìm cho con một người vợ hiền đức gia giáo. Thấy cô bạn gái con trai dẫn về gia đình tử tế nói chuyện lễ pháp tôi đồng ý cho cưới. Ai ngờ đâu ngày đón dâu, tôi x:ấu h:ổ với họ hàng khi con dâu để l-ộ hình xăm kín cánh tay. Định yêu cầu cả đoàn nhà trai bỏ về luôn thì tôi ngớ người khi nghe con trai nói vào tai 1 câu…

0

Cả gia đình tôi luôn tự hào vì có đứa con trai ngoan ngoãn, học hành giỏi giang, nay lại làm công chức nhà nước. Tôi luôn nghĩ rằng với sự nghiệp ổn định và gia thế gia giáo, con tôi xứng đáng có được một người vợ hiền đức, nền nếp, và biết giữ thể diện cho gia đình. Vì vậy, khi con trai đưa về giới thiệu một cô gái tên Lan – ăn nói nhẹ nhàng, lễ phép và có gia đình cơ bản – tôi đã rất hài lòng. Thấy cô bé hiền lành, nết na, tôi nghĩ mình đã gặp được một cô con dâu đúng ý.

Sau vài lần gặp gỡ, tôi đã đồng ý cho con trai làm đám cưới. Mọi thứ chuẩn bị chu đáo, từ thiệp mời đến nhà hàng, sính lễ đều tươm tất. Tôi cứ ngỡ rằng ngày cưới này sẽ là ngày vui trọn vẹn và đáng nhớ của cả gia đình. Nhưng nào ngờ, mọi chuyện lại diễn ra theo cách không ai lường trước.

Không có mô tả ảnh.

Vào sáng ngày cưới, khi đoàn nhà trai đến nhà gái để đón dâu, tôi thấy con dâu trong bộ váy cưới lộng lẫy, đầu đội khăn voan, nụ cười rạng rỡ. Lúc đó, tôi không phát hiện gì bất thường, vẫn thấy vui vẻ và hài lòng. Cho đến khi Lan bước đến cúi chào tôi và người thân trong đoàn nhà trai, chiếc khăn voan bất chợt lệch đi, để lộ một hình xăm lớn chạy dọc từ vai xuống cánh tay phải của con bé.

Hình ảnh đó khiến tôi sững người. Một cảm giác xấu hổ và tức giận ập đến khi nghĩ đến ánh mắt ngạc nhiên của bà con họ hàng. Tôi vốn coi trọng nề nếp gia phong, không thể nào chấp nhận chuyện con dâu có hình xăm như vậy. Trong đầu tôi lập tức lóe lên suy nghĩ: “Hay là mình bảo đoàn nhà trai bỏ về, từ chối cuộc hôn nhân này ngay từ hôm nay.”

Ngay lúc tôi định lên tiếng yêu cầu con trai quay lại xe, con trai tôi tiến đến, khẽ thì thầm vào tai tôi một câu: “Mẹ à, đây là hình xăm tượng trưng cho người mẹ đã mất của Lan. Cô ấy xăm để luôn nhớ về mẹ mình.”

Câu nói ấy khiến tôi đứng hình. Con trai tôi giải thích rằng mẹ của Lan mất khi cô ấy còn nhỏ, và bà đã là người mẹ hết lòng hy sinh, bảo bọc Lan. Để tưởng nhớ mẹ, Lan quyết định xăm hình ảnh đó lên cánh tay, không phải vì bốc đồng hay ăn chơi, mà vì đó là tình yêu thương sâu sắc của một người con dành cho mẹ.

Hình xăm trên ngực cô dâu bị quan khách bàn tán, mẹ chồng có hành động khiến cô bật khóc

Nghe những lời ấy, tôi bỗng thấy mình như một kẻ hồ đồ. Tất cả những định kiến của tôi về hình xăm, về sự nề nếp gia giáo bỗng chốc tan biến. Tôi nhận ra rằng, giá trị thực sự của con người không nằm ở vẻ bề ngoài hay những quan điểm xưa cũ, mà nằm ở tấm lòng và tình yêu thương mà họ dành cho gia đình.

Tôi mỉm cười, nhẹ nhàng cầm tay Lan và bảo rằng: “Mẹ hiểu rồi. Chào mừng con về với gia đình.”

Lúc hấp hối, mẹ chồng dặn con dâu chỉ để t/a/ng đúng 100 ngày không được kéo dài. 100 ngày bà, tôi làm mấy mâm cơm rồi lôi đống vàng mã ra đ/ố/t thì gi/ật mình ngửi mùi h/ô/i x/ộ/c lên

0

Càng nghĩ càng thương mẹ chồng quá. Bản thân tôi cũng thấy có lỗi và day dứt khôn cùng.

Tôi về làm dâu khi nhà anh chỉ còn có 2 mẹ con. Nghe mẹ anh kể, bố chồng đã mất gần 20 năm về trước. Bà cứ thế ở vậy nuôi con trai khôn lớn mà chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện đi bước nữa.

Làm mẹ đơn thân, bao năm qua mẹ chồng rất vất vả. Bà hàng ngày buôn thúng bán mẹt để lo cho con trai ăn học. Đến khi con lấy vợ, bà dồn hết vốn liếng xây được căn nhà 3 tầng rộng rãi khang trang.

Nhưng sau đám cưới của chúng tôi không lâu thì bà phát hiện bị ung thư. Dù nhiều lần mẹ chồng giục 2 con có con sớm nhưng chúng tôi không thể làm bà vui lòng. Bởi chẳng hiểu sao sau hơn năm cưới nhau, dù không áp dụng biện pháp kế hoạch nhưng tôi mãi chẳng có bầu. Đi khám thì bác sĩ bảo chồng rất ít tinh trùng, tôi lại gặp vấn đề về buồng trứng nên tốt nhất xác định thụ tinh ống nghiệm, không thể mang thai tự nhiên.

Trước khi mất mẹ chồng dặn con dâu chỉ để tang 100 ngày, biết tâm nguyện của bà mà tôi day dứt - Hình 1

Sau đám cưới chúng tôi không lâu thì bà phát hiện bị ung thư. (Ảnh minh họa)

2 năm qua, vợ chồng tôi vẫn lần lữa quyết định không tìm con bằng biện pháp này. Bởi phần vì mẹ chồng ốm nặng, cần tập trung lo chữa bệnh và bồi bổ cho bà. Phần khác chi phí thụ tinh ống nghiệm rất đắt đỏ lại chưa chắc đã thành công ngay lần chuyển phôi đầu tiên nên cần phải lên kế hoạch tiết kiệm để có 1 khoản mới tự tin thực hiện.

Ban đầu sợ mẹ chồng lo lắng nên 2 chúng tôi có ý định giấu bà. Nhưng sau bà giục nhiều nên cả 2 đành khai thật. Biết được tình trạng hiếm muộn của 2 con như vậy, mẹ chồng buồn phiền lắm. Nhiều lúc bà cứ bảo:

“Hay là 2 đứa cứ đi thụ tinh ống nghiệm đi, hết bao tiền thì vay mượn, mẹ cũng có 1 khoản đây”.

Nhưng chúng tôi cứ gạt đi:

“Đó là tiền của mẹ, mẹ cứ để đó để còn có sẵn khoản lo thuốc men, ốm đau, tụi con nào dám dùng đến. Cứ để thêm thời gian nữa, tụi con sẽ tiết kiệm và tự tính toán”.

Nghe thế mẹ chồng lại thôi và không giục nhiều nữa. Nhiều khi thấy bà mệt, bảo không được nhìn cháu nội trước khi mất mà thương.

Thế rồi cũng đến ngày bà yếu hẳn, biết không qua khỏi nên bà dặn con dâu:

“Mẹ mất rồi, 2 đứa chỉ phải để tang mẹ 100 ngày thôi là phải hành trình đi tìm cháu nội cho mẹ nhé. Có như vậy dưới suối vàng mẹ cũng yên lòng”.

Dặn dò xong 2 ngày sau thì bà mất. Mấy năm sống cùng mẹ chồng được bà đối xử tốt như con gái nên tôi hụt hẫng và tiếc thương khi bà rời khỏi thế giới này. Vợ chồng tôi đều lo hương khói cho bà chu đáo đến 100 ngày thì quyết định sẽ đến bác sĩ thăm khám để bắt đầu thụ tinh ống nghiệm theo di nguyện của bà. Song cả 2 cũng lo lắng sẽ phải vay mượn nhiều.

Lo 100 ngày mẹ xong thì bất chợt dì của chồng mới ngồi nói chuyện. Dì trao cho vợ chồng tôi cuốn sổ tiết kiệm bảo trước lúc mất, mẹ chồng có làm cho con dâu sổ tiết kiệm 500 triệu ở ngân hàng với hạn mức 2 năm để có lãi cao chút. Dù ngày còn sống mẹ chồng rất muốn đưa tiền cho các con chữa hiếm muộn nhưng sổ chưa đến ngày rút cả gốc lẫn lãi nên bà đành phải chịu. Sau 100 ngày bà mất cũng là ngày sổ tiết kiệm này đến kỳ hạn đáo hạn nên có thể rút hết về mà lại được hưởng lãi suất cao. Vì thế bà nhờ dì cầm hộ đưa lại cho 2 đứa.

Trước khi mất mẹ chồng dặn con dâu chỉ để tang 100 ngày, biết tâm nguyện của bà mà tôi day dứt - Hình 2

Dặn dò xong 2 ngày sau thì bà mất. (Ảnh minh họa)

Rồi dì bảo: “Khổ thân mẹ con, bà ấy cứ sợ 2 đứa phí mất khoảng thời gian để chữa hiếm muộn vì bảo chữa hiếm muộn phải càng sớm càng tốt mới có kết quả cao”.

Vợ chồng tôi cầm cuốn sổ mẹ chồng để lại mà vừa khóc vừa day dứt, áy náy. Hóa ra bề ngoài bà tỏ ra bình thản như vậy nhưng trước lúc sinh vẫn đau đáu muốn các con có một mụn con bế bồng. Chúng tôi sẽ cố gắng để tìm con đúng với nguyện vọng của mẹ chồng. Có phải càng chữa hiếm muộn càng sớm và đúng phác đồ thì tỉ lệ thành công càng cao không?

– Em đang ở đâu? – Em vừa về nhà, chuẩn bị nấu cơm. – Sao e về muộn thế? Nấu anh ăn với nhé! – Thật không? E chỉ có mỗi 2 miếng đậu, ít rau và thịt thôi. – Ok, anh qua bây giờ. Cô và anh thường bắt đầu những tin nhắn như vậy qua zalo cũng đã ba bốn năm. Cô không nhớ vì sao cô lại quen anh, có số điện thoại của anh. Còn anh thì kể. Trong một lần đi đánh án chắc gần nhà cô, buồn buồn anh tìm zalo thì thấy cái nick và dòng stt rất gây chú ý “già rồi, đừng tán đéo thích”. Và anh tò mò làm quen. Cô đồng ý. – Cô mới đầu cũng coi anh như bao cái nick vớ vẩn làm quen. Cái avatar đen trắng nhìn khá trẻ và đẹp trai kiểu lành lạnh, bất cần, bí hiểm. Nhưng anh nói chuyện khá nghiêm túc trong thời gian khá dài bằng những câu chuyện vu vơ…Để rồi …

0

– Em đang ở đâu?

– Em vừa về nhà, chuẩn bị nấu cơm.

– Sao e về muộn thế? Nấu anh ăn với nhé!

– Thật không? E chỉ có mỗi 2 miếng đậu, ít rau và thịt thôi.

– Ok, anh qua bây giờ.

Cô và anh thường bắt đầu những tin nhắn như vậy qua zalo cũng đã ba bốn năm. Cô không nhớ vì sao cô lại quen anh, có số điện thoại của anh. Còn anh thì kể. Trong một lần đi đánh án chắc gần nhà cô, buồn buồn anh tìm zalo thì thấy cái nick và dòng stt rất gây chú ý “già rồi, đừng tán đéo thích”. Và anh tò mò làm quen. Cô đồng ý.

– Cô mới đầu cũng coi anh như bao cái nick vớ vẩn làm quen. Cái avatar đen trắng nhìn khá trẻ và đẹp trai kiểu lành lạnh, bất cần, bí hiểm. Nhưng anh nói chuyện khá nghiêm túc trong thời gian khá dài bằng những câu chuyện vu vơ…
Cô lúc đó đang có mối tình đẹp sau li hôn 3 năm nên cô không để tâm lắm. Có khi những tin nhắn của anh vài ngày sau cô mới trả lời. Tuy nhiên trong cuộc tình của mình cô buồn nhiều hơn vui, dù không nói rõ trong những bài đăng thì lần nào anh cũng biết và nhắn tin cho cô.

Rồi cô cũng đồng ý hẹn hò anh cafe, đi ăn vài lần. Nhưng đến phút cuối cô lại tìm lý do để từ chối. Kể cả có lúc anh gọi điện nói anh đang đứng ngoài ngõ, trời đang mưa cô cũng mặc kệ. Cô đang bận buồn với mối tình cô vừa chủ động buông tay dù trong lòng vẫn yêu tha thiết. Duyên có lẽ chỉ tới đó. Cô cũng ngại vì anh còn trẻ quá, có lẽ phải kém cô hơn 10 tuổi. Cô sợ những bức hình 360 độ trên zalo làm anh thất vọng cười khẩy “cháu chào cô” rồi lặn mất hút

Rồi anh cũng tìm ra cô bằng nghiệp vụ của mình trong một lần cô họp với các bạn sinh viên tình nguyện ở một quán cafe gần nhà. Anh đến, ngồi cách chỗ cô họp vài cái bàn, đối diện cô. Anh mặc chiếc quần bò bụi bụi, áo sơmi body màu đỏ đô, người ngăm ngăm đen, rắn rỏi, khuôn mặt lạnh. Anh gọi ly đen đá và thi thoảng đang nói cô bất chợt nhìn sang thấy anh đang nhìn cô. Cô không nhớ mình đang nói gì nữa.
Điện thoại cô báo tin nhắn
– từ nay anh không gọi em là chị nữa. Em lừa anh là em đã già.

* * *
Cô vội vàng cắm nồi cơm, rán đậu, luộc rau, dọn qua nhà cửa rồi đi tắm. Thay cho mình bộ đồ lót màu đỏ mận, chiếc váy ở nhà cũng màu đỏ, hơi trễ vai. Cô mở nhẹ bản nhạc ưa thích “love story” để chế độ repeat.

Anh đến, nhanh như cơn gió. Mở cửa, cô thấy anh đứng đó với nụ cười khoe chiếc răng khểnh nhẹ. Anh cười đẹp quá mà không chịu cười gì cả trong rất nhiều bức hình cô nhìn thấy. Cô nghĩ thầm. Anh tự nhiên như là đã từng đến nhà cô nhiều lần, mở tủ lấy khoai ăn. Anh thích ăn khoai để lạnh, bở đỗ giống cô. Anh đi quanh nhà nói chuyện, còn cô lúi húi trong bếp dọn cơm. Bất chợt, anh đến vòng tay ôm cô từ phía sau, hôn nhẹ vào gáy. Vòng tay anh mạnh mẽ xoay người cô lại nhanh tới nỗi cô chỉ kịp nhắm mắt để nhận nụ hôn của anh ập tới, ngọt ngào nhưng rất mạnh như nuốt trôi môi và lưỡi cô. Cô như lả đi trong tay anh. Khoảng cách về tuổi tác cô không để ý tới nữa, chỉ thấy mình thật bé nhỏ trong vòng tay anh và bị hút vào mùi đàn ông trên cơ thể anh thật nam tính.

Bữa cơm đơn giản của cô và anh thật ấm cúng. Anh ăn khá tự nhiên, cô cũng vậy. Cô vui vì lâu rồi kể từ ngày các con cô đi học xa nhà thì cô không mấy khi dọn mâm ra ăn cơm theo đúng bữa. Cũng lâu rồi nhà cô mới có người đàn ông đến nhà và ăn cơm. Cô sống một mình nên rất hạn chế tiếp khách nam giới ở nhà trừ anh em, bạn bè đến theo nhóm. Chẳng hiểu sao cô lại đồng ý cho anh tới một cách nhẹ nhàng không một chút nghi ngờ. Có lẽ khi nhìn vào mắt anh trong lần đầu tiên gặp. Trực giác cô nói anh là người tử tế vì trước giờ cô tin vào trực giác của mình và chưa khi nào sai.

Anh giúp cô dọn mâm như người đàn ông trong gia đình. Cô rửa bát, anh lại ôm cô. Hai người cuốn vào nhau khi tay cô đầy bọt, cô chỉ kịp tắt vòi nước, lau tay vào cái tạp giề đeo ở người. Anh bế bổng cô vào phòng, vừa đi vừa thì thầm “anh thích em ngay từ lúc nhìn thấy cái avatar. Em làm anh chờ đợi khổ sở quá! Gần 3 năm rồi em biết không? Em cứ cho người ta thấy em mạnh mẽ thế để làm gì cho khổ. Em buồn, em vui anh cảm nhận được hết dù chỉ nhìn trên màn hình…”
Anh hôn cô ngiến ngấu, vòng tay anh xiết mạnh như muốn cô tan ra. Rồi như sợ cô đau anh lại hỏi “em có đau không?” Cô nhắm mắt nhưng lắc đầu. Cô thích thế!

Gói kỳ nghỉ gia đình

Anh từ từ dẫn dắt cô, hôn cô khắp mặt, tai rồi mơn man xuống cổ. Người cô nổi gai ốc, ngực cô căng cứng. Anh trườn môi mình xuống ngực cô, vừa nhẹ nhàng vừa dữ dội. Cô như lịm người đi. Khi môi anh cuốn vào môi cô cũng là lúc cô chẳng còn chút vải nào trên người…Anh lại vùi mặt xuống khe núi căng tràn của người đàn bà chớm qua độ chín. Cô cong người, thở nhẹ, buông xuôi lý trí, những đạo đức, giáo điều, rao giảng..? Cô mặc kệ, cô chui trong cái vỏ bọc người mẹ hoàn hảo, người phụ nữ chuẩn mực lâu lắm rồi. Giờ cô sống cho bản năng một chút. Cô phải thương cô thôi. Cô bỏ đói cảm xúc và cơ thể lâu lắm rồi.
Bản năng khiến cho cô và anh thấy như chỉ còn có hai người trên đời, sức lực, sự thuần thục và tuổi trẻ của anh khiến cô hết lần này đến lần khác thăng hoa, rên rỉ, mê man bất tận, anh không quên luôn đan tay anh vào tay cô nắm thật chặt. Anh đã làm được điều mà Người đàn ông trước anh chưa bao giờ làm được! Họ chỉ hùng hục, hưởng thụ cho bản thân chứ họ chưa cho cô cảm giác thăng hoa hạnh phúc khi chơi trò chơi hai người. Anh thì khác, dịu dàng khi cần, mạnh mẽ dứt khoát khi chạm, dẫn dắt, thấu hiểu từng góc khuất ham mê trên cơ thể cô, cứ như thể hai người đã bên nhau lâu lắm rồi. Ngay cái việc khi yêu xong anh nhẹ nhàng, cẩn thận lau rửa cho cô, anh vừa làm vừa hôn cô trìu mến. Mắt cô nhìn anh đắm đuối, cô giơ tay vuốt vuốt những giọt mồ hôi đang chảy trên mặt anh. Cô bật cười sung sướng.

* * *
Cô càng ngày càng thấy nhớ anh. Nhớ cả lúc đang nằm trong tay anh. Nhớ những nụ hôn vừa mạnh mẽ vừa dịu dàng của anh nhưng cô không bao giờ chủ động nhắn tin hay gọi cho anh. Thường thì những lúc cô nhớ anh nhất cũng là lúc anh nhắn tin hay gọi điện. Cô hay bảo anh “chúng mình có thần giao cách cảm”. Những lần gặp nhau hay chat chít, cô và anh như ngầm mặc định chỉ nói về công việc và sở thích. Còn lại không ai hỏi ai về đời tư. Trước giờ cô luôn là người muốn biết mọi thứ rạch ròi về người đàn ông của mình. Nhưng không hiểu sao với anh cô tuyệt nhiên không tìm hiểu dù cô chỉ cần hỏi vài người bạn đang làm cùng anh hay tìm hai số điện thoại của anh trên mạng là ra. Nhưng cô không làm.

Anh vẫn nồng nàn, mạnh mẹ, quyết liệt nhưng không kém dịu dàng với cô như thế trong suốt thời gian dài. Thi thoảng anh off zalo cả tuần rồi lại lao đến bên cô ngấu nghiến. Cô nhớ anh đến nỗi cũng chẳng buồn hỏi: anh đi đâu thế? Thường thì anh tự kể. Cô tin và lại rúc vào anh miên man, đắm đuối…

Một ngày, sau lúc ái ân cô ôm mặt anh, nhìn thật lâu vào đôi mắt cương nghị của anh rồi hỏi:
– Mình là gì của nhau hả anh?
Cô hỏi rồi không để cho anh trả lời cô tự nói:
– Mình là tình nhân không hẹn ước.

* * *
Một ngày, anh vào zalo sau một tuần off. Anh không thấy nick cô sáng như mấy năm anh ở bên cô. Anh gọi điện “thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy…” Anh lao tới nhà cô, mở cửa cho anh là một bà già: cô ấy bán nhà cho tôi và chuyển đi cách đây 3 ngày. Tôi không biết cô ấy đi đâu vì đồ đạc cô ấy để lại hết.

Anh không biết mình về cơ quan bằng cách nào. Cậu đồng nghiệp cùng cơ quan hỏi: mắt ông bị con gì bay vào mà đỏ thế, nước mắt giàn dụa kìa, để tôi xem nào…

Sảnh đi quốc tế.
Cô ngồi đó một mình. Xung quanh ồn ào khóc cười bởi những cuộc chia ly. Cô nói với con là cô tự đi được. Con cô gọi điện giục cô suốt nửa năm nay. Nó nói cũng có lý: bệnh của mẹ vậy không biết mẹ sẽ ngồi xe lăn lúc nào, ai chăm sóc mẹ lúc đó? Mẹ sang đây có bọn con bên cạnh, có mọi dịch vụ tốt. Có mẹ bên cạnh bọn con yên tâm làm việc….Thế là cô âm thầm làm thủ tục đi với con.
Cô chẳng còn lý do gì ở lại ngoài mối tình không hẹn ước.

Tác giả: Nguyễn Thuỷ

Bài và ảnh sưu tầm

Giá vàng hôm nay (13/11): Vàng nhẫn lẫn vàng miếng l::a::o đ::ầ::u, nhìn giá mà ch::o::á::ng, thời đã đến, người dân ôm cả giỏ tiền đi gom vàng

0

Giá mua vàng nhẫn tròn trơn lùi về mốc 79,9 triệu đồng/lượng, giảm 1,9 triệu đồng so với trước đó. Sau 1 tuần, mỗi lượng vàng nhẫn đã giảm hơn 7,1 triệu đồng ở chiều mua và 6,3 triệu đồng ở chiều bán.

Kết phiên ngày 12/11, giá vàng miếng SJC được các doanh nghiệp lớn niêm yết tại 80,5-84 triệu đồng/lượng (mua – bán), giảm 1,4 triệu đồng ở cả 2 chiều mua và bán so với kết phiên trước đó. Chênh lệch giữa giá mua – bán vẫn duy trì ở mức cao trên 3,5 triệu đồng.

Giá vàng nhẫn tròn trơn ghi nhận giảm 1,9 triệu đồng ở cả 2 chiều, hiện được niêm yết tại 79,9-82,4 triệu đồng/lượng (mua – bán).

So với giá mở phiên tuần trước (4/11), mỗi lượng vàng nhẫn đã “bốc hơi” 7,1 triệu đồng ở chiều thu mua và 6,3 triệu đồng ở chiều bán ra. Còn vàng miếng cũng ghi nhận giảm 6,5 triệu đồng/lượng ở chiều mua và 4,7 triệu đồng ở chiều bán ra sau 1 tuần.

Giá vàng thế giới rạng sáng nay (theo giờ Việt Nam) giao dịch quanh mốc 2.596 USD/ounce, giảm 12 USD so với trước đó, ghi nhận mức giảm hơn 5% chỉ sau một tuần. Hiện, quy đổi theo tỷ giá chưa thuế, phí, giá vàng thế giới tương đương 80,1 triệu đồng/lượng rẻ hơn 4-5 triệu đồng so với giá trong nước, tùy thời điểm.

Trong phiên 12/11, giá kim loại quý có thời điểm rơi xuống 2.590 USD/ounce, thấp nhất kể từ 20/9 đến nay.

Tuần trước, giá vàng thế giới ghi nhận tuần tệ nhất 5 tháng, sau khi Tổng thống đắc cử Mỹ, Donald Trump chiến thắng. Như vậy giá vàng giao ngay đã giảm gần 200 USD/ounce từ mức kỷ lục 2.790 USD/ounce đạt được hồi cuối tháng 10.

Giá vàng nhẫn giảm hơn 7 triệu đồng/lượng sau một tuần - 1

Đà giảm của kim quý chủ yếu do sức ép từ giá đồng bạc xanh tăng cùng kịch bản chính sách tài khóa và cắt giảm lãi suất mà Tổng thống đắc cử Donald Trump có thể áp dụng khi nhậm chức tại Nhà Trắng vào tháng 1 năm sau.

Chỉ số US Dollar Index đã tăng lên mức cao nhất trong 4 tháng, khiến vàng thỏi trở nên đắt hơn với người mua nắm giữ các tiền tệ khác.

Theo chuyên gia phân tích độc lập – Ross Norman, sức mạnh của đồng USD đang đè nặng lên vàng. Đồng USD dự kiến sẽ được hưởng lợi từ một số chính sách của ông Donald Trump, khi chúng có khả năng sẽ khiến lãi suất của Mỹ phải duy trì ở mức tương đối cao trong thời gian dài hơn và đó sẽ là môi trường bất lợi cho vàng.

Chiến lược gia thị trường cấp cao Daniel Pavilonis của RJO Futures, cho rằng đợt giảm giá này chỉ là động thái điều chỉnh trong thị trường tăng giá dài hạn. Ông cho rằng, lạm phát sẽ tăng trở lại và môi trường đó sẽ đẩy giá vàng lên cao hơn.

Bên cạnh đó, theo các nhà phân tích tại ngân hàng Berenberg, giá vàng cũng chịu áp lực do lập trường ủng hộ bitcoin của ông Trump, khiến loại tiền điện tử này có thể trở thành một nơi trú ẩn an toàn thay thế cho vàng.

Giá USD tự do tiếp tục tăng

USD-Index (DXY) – thước đo sức mạnh của đồng bạc xanh với rổ tiền tệ lớn –  đạt 105,94 điểm, tăng 0,4% so với trước đó, ghi nhận mức cao nhất sau 4 tháng.

Ngân hàng Nhà nước sáng nay niêm yết tỷ giá trung tâm tại 24.267 đồng, tăng 4 đồng so với trước đó. Với biên độ 5% so với tỷ giá trung tâm, các ngân hàng được phép mua bán USD trong vùng giá từ 23.052-25.480 đồng.

Ngân hàng lớn mua bán USD tại 25.130-25.480 đồng (mua – bán), tăng 40 đồng ở chiều thu mua và không thay đổi ở chiều bán ra. Ngân hàng cổ phần cho phép giao dịch USD tại 25.140-25.480 đồng, tăng 20 đồng ở chiều thu mua.

Trên thị trường tự do, giá đồng bạc xanh được giao dịch tại 25.610-25.720 đồng (mua – bán), tăng 40 đồng ở chiều mua và 50 đồng ở chiều bán ra. Giá USD tự do ghi nhận 2 phiên tăng liên tiếp với tổng mức tăng 90 đồng ở chiều mua và 100 đồng ở chiều bán ra.

Bố tôi ốm bệnh suốt 3 năm nay, biết trước có thể ra đi bất cứ khi nào nên ông đã chia hết tài sản cho các con, nhận phần xong ai cũng đi về rồi mặc ông nằm đó, duy chỉ có tôi vẫn ngày đêm chăm ông từng ly từng tí. Đêm đó đang nằm thì ông gọi lại rồi đưa cho 1 chiếc tay nải có giấy tờ nhà đất nhưng khi dở ra tôi ch–ế–t lặng trước tờ giấy A4…

0
Bố tôi đã nằm trên giường bệnh suốt ba năm qua, sức khỏe yếu dần, như ngọn đèn cạn dầu có thể tắt bất cứ lúc nào. Ông biết mình không còn nhiều thời gian, nên trước khi rời xa, ông đã cẩn thận chia hết tài sản cho các con. Ngày ông chia phần, từng người trong gia đình tôi lần lượt nhận phần của mình rồi vội vã quay về với cuộc sống riêng, bỏ lại ông một mình nằm đó. Chỉ còn tôi, người con út, vẫn ở lại bên giường ông, chăm sóc từng bữa ăn, từng giấc ngủ.

Những đêm dài ngồi bên ông, nhìn bố thở khó nhọc, tôi chỉ mong ông có thể sống thêm một chút nữa, dù chỉ là một ngày, một giờ. Tôi không quan tâm ông đã chia cho tôi bao nhiêu, hay tài sản của ông nhiều ít thế nào. Với tôi, được ở bên ông là điều quý giá nhất.

Rồi một đêm, khi tôi đang nằm nghỉ trên chiếc ghế cạnh giường, bố bỗng gọi tôi lại. Ánh mắt ông sáng lên một cách lạ kỳ, như thể muốn truyền cho tôi một điều gì đó quan trọng. Ông run rẩy đưa cho tôi một chiếc tay nải nhỏ, bàn tay gầy guộc của ông đặt vào tay tôi một cách đầy trân trọng và tin tưởng.

“Con, đây là chút của cải cuối cùng cha để lại cho con,” ông nói, giọng khàn đặc. “Cha biết con không màng đến tiền bạc, nhưng đây là điều cha muốn giao cho con, như lời cảm ơn vì con đã ở lại bên cha.”

Tôi xúc động không nói nên lời. Tôi nhìn chiếc tay nải trên tay, lòng ngập tràn hy vọng và một chút hồi hộp. Tôi mở tay nải ra, và bên trong là những giấy tờ nhà đất, tưởng chừng như phần thưởng cho sự hiếu thuận của tôi. Nhưng khi cầm lên, trái tim tôi như ngừng đập – bên dưới tờ giấy đất là một tờ giấy nợ, ghi rõ số tiền 5 tỷ đồng mà ông đang nợ.

Tôi chết lặng. 5 tỷ đồng – một con số khổng lồ mà suốt đời tôi cũng không thể tưởng tượng nổi. Đọc qua tờ giấy nợ, tôi hiểu rằng bố đã phải vay mượn để duy trì công việc, và có lẽ một phần lớn số tiền ấy đã được ông chia cho các con trước lúc lâm chung. Những khoản tiền mà mọi người vội vàng nhận lấy, không một ai hay biết rằng đằng sau đó là cả một món nợ khổng lồ mà ông đã âm thầm gánh chịu suốt thời gian qua.

Bố tôi vốn là một người làm ăn chăm chỉ, suốt đời ông đã dành trọn tâm huyết để gây dựng sự nghiệp với hy vọng có thể mang lại cuộc sống tốt hơn cho gia đình. Nhưng trong vài năm cuối đời, công việc kinh doanh của ông gặp khó khăn trăm bề. Thị trường thay đổi, đối tác làm ăn thất tín, nguồn hàng ế ẩm, và mọi cố gắng của ông như đổ sông đổ bể. Trong nỗ lực níu giữ lại những gì đã xây dựng, ông đã phải vay mượn khắp nơi để xoay xở. Ông không muốn các con phải chịu cảnh nghèo khổ, nên dù sức khỏe đã yếu, ông vẫn không ngừng tìm cách gánh vác. Ông vay nợ không chỉ để duy trì việc làm ăn, mà còn để có thể tích lũy một chút tài sản cho chúng tôi.

Bố nắm chặt tay tôi, hơi thở yếu ớt nhưng ánh mắt vẫn đầy kiên định. “Cha xin lỗi vì đã để lại gánh nặng này cho con… nhưng cha tin con đủ mạnh mẽ để vượt qua. Con có thể làm bất cứ điều gì con muốn với những giấy tờ này, nhưng cha mong rằng con sẽ tìm thấy hạnh phúc, dù trong hoàn cảnh nào.”

Sau khi ông mất, tôi nhìn căn nhà trống trải, chỉ còn lại mình tôi và món nợ khổng lồ mà ông để lại. Nhưng tôi biết, điều quan trọng hơn cả tài sản hay nợ nần là tình yêu thương và sự tin tưởng ông đã trao cho tôi. Thay vì chán nản, tôi quyết định sẽ giữ căn nhà này và cố gắng trả nợ, không chỉ vì di nguyện của bố mà còn vì tôi biết mình là người cuối cùng ở lại để bảo vệ tình yêu và lòng hiếu thảo mà ông đã trao gửi.

Từng bước một, tôi làm việc chăm chỉ, gom góp từng đồng để trả nợ. Dù hành trình khó khăn và đầy thử thách, nhưng tôi không cảm thấy hối hận. Bố đã để lại cho tôi một di sản không chỉ là căn nhà và tờ giấy nợ, mà còn là sức mạnh để vượt qua nghịch cảnh và sống một cuộc đời đầy ý nghĩa.

Nhà tôi mời hàng xóm đến ăn giỗ, khách dẫn cả nhà 5 người nhưng đến tay không, phong bì không thấy mà một gói bánh cũng không có luôn, lại còn ngồi kín cả mâm cỗ 700 nghìn của nhà tôi, đến ngày nhà họ cưới tôi đi lại cái phong bì không, rồi viết rõ ràng thế này, không ngờ 1 tuần sau thấy nhà hàng xóm đông nghịt người, chạy sang thì đã…

0

Mỗi năm một lần, nhà tôi tổ chức giỗ ông nội, là dịp để con cháu trong nhà sum họp, cũng như để mời họ hàng và hàng xóm đến thắp nén nhang, chung vui mâm cơm. Ông bà tôi vốn là người hiền lành, sống đức độ, cả đời giúp đỡ làng xóm nên đến ngày giỗ cũng nhiều người nhớ đến, ghé qua thắp nhang, rồi ngồi lại ăn uống, trò chuyện. Bố mẹ tôi vì thế cũng giữ truyền thống này, tổ chức một bữa cỗ nhỏ nhưng đủ đầy, mời những người thân thiết, lối xóm gần gũi.

Năm nay, khi tôi đang bày biện mâm cỗ, mẹ chạy lên dặn tôi chuẩn bị thêm một mâm. Hỏi ra mới biết nhà hàng xóm sát vách – gia đình anh chị Tuấn cũng muốn qua thắp nhang, nên nhà tôi chuẩn bị sẵn mâm cơm để mời khách chu đáo. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản là thêm một phần, dù sao cũng là hàng xóm, thân tình cả.

Chuyện kỵ ở quê tôi

Trưa hôm đó, gia đình anh chị Tuấn đến, đi cùng là cả nhà năm người, từ hai vợ chồng đến ba đứa con nhỏ. Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên là họ đi tay không, không có phong bì, không có hoa quả hay một gói bánh trái. Điều này khiến tôi hơi chạnh lòng, nhưng lại nghĩ rằng có lẽ họ quên chuẩn bị vì vội vàng. Nhà tôi đón tiếp họ, mời ngồi vào mâm cỗ đã bày sẵn.

Cỗ nhà tôi năm nay khá tươm tất, nào là gà luộc, nem, chả, canh bóng thả, rồi cả xôi nếp đỗ xanh, tổng cộng lên đến gần 700 nghìn. Gia đình anh chị Tuấn vui vẻ ngồi ăn, các cháu nhỏ cũng nhấm nháp hết món này đến món khác. Thấy gia đình họ ăn uống vui vẻ, tôi cũng dần quên đi chuyện họ đi tay không. Cả bữa ăn, anh Tuấn còn khen đồ ăn nhà tôi ngon, bảo năm sau nhất định sẽ lại qua chơi.

Sau bữa giỗ, ai về nhà nấy, chuyện tưởng chừng kết thúc tại đây. Nhưng không ngờ, một thời gian sau, tôi nhận được thiệp mời đám cưới của con gái lớn anh chị Tuấn. Thật lòng, tôi nhớ lại lần gia đình họ đến giỗ nhà tôi, đi tay không mà ăn uống no nê, nên tôi quyết định khi đi cưới sẽ gửi lại cái phong bì trống. Tôi viết rõ ràng trên bì thư: “Để đáp lễ bữa ăn giỗ trước đây”.

Tưởng rằng chỉ là chút ý nghĩ tếu táo, nhưng không ngờ vài ngày sau, một buổi sáng, tôi thấy nhà anh Tuấn đông nghịt người, xe cộ đỗ dọc ngoài ngõ. Nghĩ rằng chắc có chuyện gì, tôi cũng chạy sang xem thử. Vừa bước vào sân, tôi đã thấy không khí nghiêm trọng: mọi người mặc đồ đen, trên bàn là di ảnh của ông cụ thân sinh ra anh Tuấn, vừa mới qua đời đêm qua.

Ăn Đám Giỗ Miền Tây toàn món ngon dân dã nhà làm cực đông vui ở quê nhà  Phan Diễm

Tôi ngại ngùng, vì không biết mình nên nói gì cho phải. Trái lại, gia đình anh Tuấn đón tiếp tôi như khách quý, bảo rằng nhờ lần giỗ vừa rồi mà ông cụ kịp ăn một bữa cỗ ngon trước khi đi. Thật bất ngờ, tôi mới hiểu rằng không phải họ cố ý quên, mà ông cụ vì tuổi già bệnh tật, không còn sức khỏe đi đứng, nên lần đó cả gia đình cố đưa ông sang nhà tôi. Những lời bâng quơ của anh Tuấn về bữa cỗ cũng là sự tri ân chân thành, dù không nói ra.

Từ hôm đó, tôi nhận ra rằng cuộc sống không nên quá tính toán. Ai cũng có những câu chuyện riêng mà mình không biết hết, đôi khi điều quan trọng không phải là vật chất, mà là tình người và sự cảm thông.