Home Blog Page 108

Giá vàng trưa hôm nay 13.12: Vàng nhẫn, vàng miếng ồ ạt giảm sâu …

0

Giá vàng hôm nay 13.12: Giá vàng trong nước đồng loạt giảm 700.000-900.000 đồng/lượng.

Cưới nhau 9 tháng mà chưa thấy có động tĩnh gì, vợ chồng tôi đi khám thì phát hiện nguyên nhân ở phía anh. Chính vì thế, mỗi tháng chũng tôi phải cắt giảm tiền biếu bố mẹ nhằm tiết kiệm cho công cuộc IVF sau này. Ấy vây mà chồng miễn cưỡng đồng ý, nhưng từ đó anh bắt đầu hạch sách: “Dạo này ăn gì mà tốn thế?” “Tăng khoản này thì phải bớt khoản khác chứ!” Hôm đó, tôi tăng ca muộn, về đến nhà thì bắt gặp chồng đang nói chuyện điện thoại. Tôi nép vào tường, lắng nghe từng lời rõ mồn một: “Tháng tới con gửi hết cho mẹ giữ. Vợ con tiêu hoang không biết tính toán gì cả. Tiền thế này thì bao giờ mới mua nổi nhà!” . Những giọt mồ hôi, những đêm mất ngủ để lo toan cho anh, giờ lại bị gán mác “tiêu hoang.” Tức giận đến tận cổ, tôi lôi từ túi xách ra 1 xấp giấy tờ rồi bước thẳng vào phòng….

0

Tôi vô tình nghe lén chồng gọi điện cho mẹ, toan gửi hết tiền tháng tới với lý do “vợ tiêu hoang.” Hành động sau đó của anh khiến tôi phẫn nộ đến mức không thể kiềm chế.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Chúng tôi mới cưới được 9 tháng, nhưng thời gian ngắn ngủi ấy đã đầy rẫy những biến cố. Nặng nề nhất là chuyện hiếm muộn, mà nguyên nhân lại đến từ chồng tôi – Việt. Ban đầu, chúng tôi dự định giữ kín chuyện này để âm thầm điều trị. Nhưng sau những lần nghe lời bàn tán, tôi quyết định thuyết phục Việt công khai sự thật.

Sĩ diện đàn ông khiến Việt cự tuyệt, nhưng cuối cùng anh cũng đồng ý. Kể từ đó, mỗi tháng chúng tôi dành cả chục triệu đồng cho chi phí khám, mua thuốc và bổ sung dinh dưỡng. Thực phẩm tốt cho sức khỏe không hề rẻ, khiến chi tiêu hàng tháng của gia đình tôi tăng vọt.

Với lương hai vợ chồng không đổi, tôi đề xuất tạm thời dừng việc biếu tiền bố mẹ hai bên. Việt miễn cưỡng đồng ý, nhưng từ đó anh bắt đầu hạch sách: “Tối nay ăn gì mà tốn thế?”

“Tăng khoản này thì phải bớt khoản khác chứ!”

Tôi là người phụ nữ biết tính toán, cân đo từng đồng. Váy áo hiếm khi mua, mỹ phẩm chỉ dám dùng loại bình dân. Vậy mà, anh vẫn nghi ngờ tôi phung phí.

Hôm đó, tôi tăng ca muộn, về đến nhà lúc 7h30 và bắt gặp Việt đang nói chuyện điện thoại. Tôi nép vào tường, lắng nghe từng lời: “Tháng tới con gửi hết cho mẹ giữ. Vợ con tiêu hoang không biết tính toán gì cả. Tiền thế này thì bao giờ mới mua nổi nhà!

Lời nói như bóp nghẹt trái tim tôi. Những giọt mồ hôi, những đêm mất ngủ để lo toan cho anh, giờ lại bị gán mác “tiêu hoang.” Tức giận đến tận cổ, tôi lôi từ túi xách ra một xấp hóa đơn thuốc men của anh, bước thẳng vào phòng.

Đập mạnh những tờ hóa đơn lên bàn, tôi gằn giọng: “Trách tôi tiêu hoang? Sao không trách mình bệnh tật khiến gia đình tốn kém? Anh nhìn đi, đây chỉ là vài tờ hóa đơn thôi, còn nhiều nữa tôi sẽ tìm sau. Còn chuyện cơm tốn kém, anh thử đi chợ, nấu ăn một tuần với đầy đủ hàu, thịt bò, sò huyết xem nào!”

Việt sững sờ, đánh rơi cả điện thoại. Gương mặt anh thoáng hoảng hốt, rồi vội vàng chạy theo xin lỗi tôi. Nhưng tôi vẫn rất giận. Ngay từ đầu, tôi đã nói rõ quan điểm: vợ chồng chung một nhà, không có chuyện tiền ai nấy giữ hay gửi bố mẹ giữ hộ.

Hôn nhân không phải là nơi để tính toán từng đồng một cách lạnh lùng. Tôi không tiếc sức vì chồng, nhưng đổi lại, tôi nhận được sự nghi ngờ và toan tính sau lưng. Câu chuyện này không chỉ là bài học cho riêng Việt mà còn cho nhiều người về lòng tin và sự trân trọng trong hôn nhân.

Dứt ruột mua cái chảo 3 triệu để rán. Khoe ra thì thì bà nào cũng giật mình kêu tôi “xài sang”. Tôi thấy giá này quá là bình thường. Nay nhận hàng xong tôi hí hửng mở ra xem rồi để luôn trên bếp, định tối về sẽ thử nhưng chưa kịp đi chợ thì lúc chiều tự dưng mẹ chồng nhắn tin bảo sang nhà tôi ăn tối với cháu nội. Mẹ xách cả thịt gà rau củ qua nên tôi nhờ bà nấu cơm luôn cho lẹ. Mải làm nốt việc không để ý mấy cuộc gọi nhỡ từ mẹ chồng. Vừa về đến cửa mới thấy cái bếp tanh bành còn mẹ chồng thì đang hì hục tắm cho cháu. Thấy rán đậu bắn toe toét ra bếp. Ngó nghiêng mãi không thấy cái chảo inox mới mua đâu, tôi hỏi mẹ chồng thì bà buông câu như s;ét đán;h ngang tai…

0

Tôi hốt hoảng chạy theo cái xe rác đã vòng vèo qua 2 đoạn phố, may mà vẫn kịp lấy lại cái chảo đắt tiền.

Nói ra thì bảo khoe, nhưng thực sự tôi có một thói quen rất khó bỏ. Ấy là mua sắm đồ gia dụng trong nhà lúc nào cũng phải chọn thứ đắt, bởi tôi thấy câu nói “tiền nào của nấy” không sai tí nào cả.

Ngày xưa hồi sinh viên nghèo túng, chi phí sinh hoạt chỉ có mỗi vài trăm nghìn nên tôi luôn phải chi tiêu tằn tiện. Cơm chẳng dám ăn, có những ngày tôi chỉ mua một cốc chè thập cẩm giá 10 nghìn rồi chia đôi 2 bữa để có sức đi học. Quần áo đồ đạc cái gì cũng rẻ tiền, biết là nhanh hỏng nhanh nát nên tôi luôn cố gắng dùng cẩn thận hết mức.

Đến khi ra trường đi làm tôi cũng không dám chi tiêu phung phí bởi khi đó lương chỉ có 3 triệu rưỡi. Tôi ở phòng trọ giá 800 nghìn, xa trung tâm, xa bến xe bus, mỗi ngày đi bộ ra bến xong chen chúc xe cộ đến công ty khiến tôi kiệt quệ.

Không bao giờ tôi quên những ngày tháng cực khổ đó nên bây giờ quan điểm sống của tôi rất cởi mở. Tôi chỉ tiết kiệm một khoản nhỏ phòng thân thôi, còn lại thì ăn uống hưởng thụ thoải mái. Cái gì hợp lý thì tôi đều không tiếc, đặc biệt là chi tiêu cho gia đình thì lúc nào tôi cũng chọn thứ tốt nhất chứ chẳng bao giờ chọn đồ tạm bợ rẻ tiền.

Lúc mới lấy chồng tôi cũng hay cân đối tính toán lắm. Sau 8 năm thì đời sống gia đình tôi đã dần khá hơn, 2 vợ chồng may mắn mua được một căn tập thể cũ giá rẻ từ người quen nên mọi thứ bây giờ đã ổn định nề nếp rồi. Công việc của vợ chồng tôi cũng thăng tiến tốt, thu nhập dư dả với một nhà 3 người. Hàng tháng tiêu thoải mái cũng không tới 25 triệu, thừa bao nhiêu tôi đem đi mua vàng hết.

Chồng tôi luôn nói rất yên tâm khi để vợ cầm kinh tế hộ. Anh ấy không giỏi việc cân đối chi tiêu, nhìn mớ hóa đơn sinh hoạt phí mỗi tháng tôi đứng ra trả thôi là anh ấy đã hết hồn rồi. Chồng biết tôi làm gì cũng vun vén hết cho gia đình nên yên tâm để tôi tiêu xài theo ý thích.

Bỏ 3 triệu mua cái chảo rán, chưa kịp nấu bữa nào tôi đã suýt xỉu ngang khi bước chân vào bếp- Ảnh 1.

Tôi cứ duy trì thói quen mua sắm theo quan điểm riêng cũng vài năm nay rồi. Mấy thứ linh tinh kiểu thảm chùi chân, lau tay thì tôi mua cả lố rẻ dùng dần, còn đồ gia dụng quan trọng kiểu nồi niêu xoong chảo, robot hút bụi, máy rửa bát… thì tôi đầu tư loại xịn hết. Mua 1 lần mà dùng vài chục năm còn tốt hơn là tiếc tiền xong sắm đi sắm lại.

Đợt rồi trên các nhóm nội trợ mà tôi tham gia đều bàn tán rôm rả về cái chảo inox. Mọi người khen chảo này “thần kỳ”, không cần dầu ăn mà rán gì cũng giòn ngon đẹp mắt. Tôi cũng mê các món chiên đơn giản lắm, kiểu đậu lướt ván hoặc cá chiên giòn ấy. Thế là sau 7749 ngày nghiên cứu đọc review trên mạng, tôi chốt đặt mua một cái chảo inox nguyên khối chống dính giá hơn 3 triệu đồng để phục vụ đam mê nấu nướng

Khoe với mấy chị đồng nghiệp thì bà nào cũng giật mình kêu tôi “xài sang”. Với họ thì chảo mấy trăm nghìn hoặc cùng lắm 1 triệu là nấu tốt lắm rồi, thế mà tôi “chơi lớn” sắm hẳn cái 3 triệu! Nhưng nói thật là ngoài kia đầy chị nhà giàu còn khoe chảo inox nhập ngoại đắt hơn cơ. Với dòng chảo inox thì giá như tôi mua là bình thường rồi ấy.

Nay nhận hàng xong tôi hí hửng mở ra xem rồi để luôn trên bếp, định tối về sẽ thử xem công dụng có thần kỳ như quảng cáo không. Nhưng chưa kịp đi chợ thì lúc chiều tự dưng mẹ chồng nhắn tin bảo sang ăn tối với cháu nội. Mẹ xách cả thịt gà rau củ qua nên tôi nhờ bà nấu cơm luôn cho lẹ.

Tôi bận họp nên không để ý mấy cuộc gọi nhỡ từ mẹ chồng. Về đến cửa mới thấy cái bếp tanh bành còn mẹ chồng thì đang hì hục tắm cho cháu. Hình như mẹ làm món đậu rán như tôi mong muốn, tuy nhiên đống đậu ấy đã biến thành mớ nát bét nằm trên đĩa, lại còn văng vụn tung tóe trắng phớ cả mặt bếp từ.

Tôi vội xắn tay vào dọn dẹp lại và thay mẹ nấu nốt bữa cơm. Ngó nghiêng mãi không thấy cái chảo inox mới mua đâu, tôi hỏi mẹ chồng thì bà buông câu như sét đánh ngang tai: “Mẹ vứt ra sọt rác rồi, mày mua cái chảo gì mà đểu thế, đã không chống dính còn nóng khiếp lên được, rán đậu không thể lật được, chỗ cháy chỗ nát bực cả mình!” .

Thấy tôi ôm đầu lục thùng rác, mẹ chồng liền bảo bà quăng luôn ra xe rác lúc nãy rồi. Tôi mếu máo nói với bà rằng cái chảo ấy vừa mua giá 3 triệu, mẹ chồng sốc quá đánh rơi cả cục xà phòng xuống đất!

Thế là tôi chạy ào xuống dưới tìm xe rác. Trời ơi cái chảo đắt đỏ tôi chưa dùng lần nào, mẹ chồng tưởng chảo cũ đánh bóng lại mới khổ! Bác hàng nước dưới chân khu tập thể bảo xe rác vừa đi được một lúc rồi. Tôi sấp ngửa mượn xe đạp của bác chạy đuổi theo, vòng vèo qua 2-3 khu phố thì may quá thấy xe đang dừng hốt rác. Vội trình bày hoàn cảnh với các cô chú lao công, họ mắng cho mấy câu xong lấy gậy khều rác ra để tìm hộ tôi cái chảo.

Tôi cố gắng chịu đựng mùi thối xộc lên để căng mắt nhìn xem chảo ở đâu. May quá nó vừa bị vứt nên nằm ở chỗ nông, người ta bới mấy cái là thấy. Gửi ít tiền cảm ơn nhân viên gom rác xong tôi phải bịt mũi đem cái chảo về cọ rửa.

Về nhà tôi không dám hé răng trách mẹ chồng nửa lời, còn bị bà mắng thêm vì tội tiêu hoang. Bà kêu giời kêu đất lên, không hiểu tại sao con dâu lại “ăn chơi” đến mức bỏ mấy triệu ra để mua một cái chảo rán. Tôi nhức đầu lắm nhưng không dám cãi lại, sợ mẹ chồng tức giận lại tăng huyết áp.

Nhớ lại hình ảnh cái chảo nằm lẫn trong đống rác bẩn mà tôi rùng mình. Giờ có đem rửa sạch thì tôi cũng không dám nấu món gì cả, chẳng lẽ cái số tôi không có duyên với chảo inox hay sao?

Đất mua bằng giấy viết tay qua nhiều chủ, làm sổ đỏ thế nào?

0
Đối với đất mua bằng giấy viết tay trước ngày 01/8/2024 nếu chưa được cấp Giấy chứng nhận thì được cấp Giấy chứng nhận khi đủ điều kiện hoặc được cấp Giấy chứng nhận mới nếu hai bên không phát sinh tranh chấp.

* Mua đất là cách gọi phổ biến của nhiều người dân, theo pháp luật đất đai thì đây là việc nhận chuyển nhượng quyền sử dụng đất.

1. Đất mua bằng giấy viết tay là gì?

Hiện nay không có văn bản pháp luật nào sử dụng cụm từ “đất mua bằng giấy viết tay”, đây là cách gọi phổ biến của người dân dùng để chỉ việc chuyển nhượng quyền sử dụng đất hoặc quyền sử dụng đất và tài sản gắn liền với đất bằng giấy tờ không có công chứng hoặc chứng thực theo quy định của pháp luật.

2. Mua đất bằng giấy viết tay vẫn hợp pháp?

2.1. Chuyển nhượng từ ngày 01/8/2024 

Điểm a khoản 3 Điều 27 Luật Đất đai 2024 quy định hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất, quyền sử dụng đất và tài sản gắn liền với đất giữa hộ gia đình, cá nhân với nhau phải công chứng, chứng thực nếu không sẽ không có hiệu lực, trừ khoản 2 Điều 129 Bộ luật Dân sự 2015. Hay nói cách khác, nếu không công chứng hoặc chứng thực hợp đồng chuyển nhượng thì giao dịch đó vô hiệu, không thể đăng ký biến động (không sang tên được).

2.2. Chuyển nhượng trước ngày 01/8/2024

Khoản 1  Điều 42  Nghị định 101/2024/NĐ-CP quy định cấp Giấy chứng nhận đối với trường hợp đã chuyển quyền sử dụng đất nhưng chưa thực hiện thủ tục chuyển quyền như sau:

“Các trường hợp sử dụng đất sau đây do nhận chuyển quyền sử dụng đất không đúng quy định của pháp luật nhưng có chữ ký của các bên liên quan mà chưa được cấp Giấy chứng nhận và không thuộc trường hợp quy định tại khoản 2 Điều này thì người đang sử dụng đất thực hiện thủ tục đăng ký đất đai, cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất lần đầu theo quy định của Luật Đất đai và quy định tại Nghị định này mà không phải làm thủ tục chuyển quyền sử dụng đất; cơ quan tiếp nhận hồ sơ không được yêu cầu người nhận chuyển quyền sử dụng đất nộp hợp đồng, văn bản chuyển quyền sử dụng đất theo quy định của pháp luật, trừ trường hợp giấy tờ về việc nhận thừa kế quyền sử dụng đất theo quy định tại điểm d khoản 1 Điều 28 của Nghị định này:

a) Sử dụng đất do nhận chuyển quyền sử dụng đất trước ngày 01 tháng 7 năm 2014 đối với trường hợp không có giấy tờ về quyền sử dụng đất quy định tại Điều 137 của Luật Đất đai;

b) Sử dụng đất do nhận chuyển quyền sử dụng đất trước ngày 01 tháng 8 năm 2024 mà có giấy tờ về quyền sử dụng đất quy định tại Điều 137 của Luật Đất đai;

c) Sử dụng đất do nhận chuyển quyền sử dụng đất của người nhận thừa kế quyền sử dụng đất quy định tại khoản 4 Điều 45 của Luật Đất đai.”

Như vậy, nếu đang sử dụng đất do nhận chuyển nhượng trước ngày 01/8/2024 thì khi thực hiện thủ tục đề nghị cấp Giấy chứng nhận lần đầu cơ quan tiếp nhận hồ sơ không được yêu cầu người nhận chuyển nhượng nộp hợp đồng, văn bản chuyển quyền sử dụng đất theo quy định của pháp luật (không được yêu cầu người nhận chuyển nhượng nộp hợp đồng có công chứng hoặc chứng thực).

đất mua bằng giấy viết tay

3. Đất mua bằng giấy viết tay có phải làm thủ tục sang tên?

Căn cứ khoản 1 Điều 42 Nghị định 101/2024/NĐ-CP các trường hợp đang sử dụng đất do nhận chuyển nhượng từ trước ngày 01/8/2024 mà chưa được cấp Giấy chứng nhận và không thuộc trường hợp có Giấy chứng nhận của bên chuyển nhượng hoặc hợp đồng, giấy tờ chuyển nhượng được công chứng hoặc chứng thực thì người đang sử dụng đất thực hiện thủ tục đăng ký đất đai, cấp Giấy chứng nhận lần đầu mà không phải làm thủ tục chuyển quyền (không phải thực hiện thủ tục sang tên vì đất chưa có Giấy chứng nhận).

Để được cấp Giấy chứng nhận thì người đang sử dụng đất phải có đủ điều kiện theo từng trường hợp đất có giấy tờ và đất không có giấy tờ về quyền sử dụng đất.

4. Làm Sổ mới khi bên mua cầm Sổ đỏ bên bán

Theo khoản 2 Điều 42 Nghị định 101/2024/NĐ-CP, trường hợp người đang sử dụng đất do nhận chuyển nhượng trước ngày 01/80/2024 mà bên nhận chuyển quyền chỉ có Giấy chứng nhận của bên chuyển nhượng hoặc hợp đồng, giấy tờ về chuyển quyền sử dụng đất theo quy định thì thực hiện theo quy định như sau:

Bước 1: Người nhận chuyển nhượng nộp Đơn đăng ký biến động đất đai, tài sản gắn liền với đất theo Mẫu số 11/ĐK và các giấy tờ về quyền sử dụng đất hiện có

Bước 2: Văn phòng đăng ký đất đai thông báo bằng văn bản cho bên chuyển quyền và niêm yết tại trụ sở UBND xã, phường, thị trấn nơi có đất về việc làm thủ tục cấp Giấy chứng nhận cho người nhận chuyển nhượng.

Trường hợp không rõ địa chỉ của người chuyển quyền để thông báo thì phải đăng tin trên phương tiện thông tin đại chúng của địa phương 03 số liên tiếp (chi phí đăng tin do người đề nghị cấp Giấy chứng nhận trả).

Sau thời hạn 30 ngày, kể từ ngày thông báo hoặc đăng tin lần đầu tiên trên phương tiện thông tin đại chúng của địa phương mà không có đơn đề nghị giải quyết tranh chấp thì Văn phòng đăng ký đất đai thực hiện việc cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất cho bên nhận chuyển quyền; trường hợp bên chuyển quyền không nộp Giấy chứng nhận đã cấp thì thực hiện việc hủy Giấy chứng nhận đã cấp.

Trường hợp có đơn đề nghị giải quyết tranh chấp thì Văn phòng đăng ký đất đai hướng dẫn các bên nộp đơn đến cơ quan nhà nước có thẩm quyền giải quyết tranh chấp theo quy định.

Trường hợp có đơn đề nghị giải quyết tranh chấp thì Văn phòng đăng ký đất đai hướng dẫn các bên nộp đơn đến cơ quan nhà nước có thẩm quyền giải quyết tranh chấp theo quy định.

5. Xử lý khi tranh chấp đất mua bằng giấy viết tay

Khi xảy ra tranh chấp đối với trường hợp chuyển nhượng quyền sử dụng đất bằng giấy viết tay từ trước ngày 01/8/2024 thì xử lý theo cách sau:

– Nếu là xác định là tranh chấp đất đai (tranh chấp trong việc xác định ai là người có quyền sử dụng đất) thì phải hòa giải tại UBND xã, phường, thị trấn nơi có đất trước khi khởi kiện tại Tòa án nhân dân hoặc đề nghị UBND cấp huyện, cấp tỉnh giải quyết.

– Nếu xác định là tranh chấp hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất: Các bên được khởi kiện tại Tòa án nhân dân có thẩm quyền luôn mà không phải hòa giải tại UBND xã, phường, thị trấn nơi có đất.

Từ nay: Nếu rơi vào trường hợp này người dẫn sẽ không bao giờ được cấp sổ đỏ, biết sớm để tránh rắc rối

0

Sổ đỏ là một loại giấy tờ trọng tạo sự yên tâm cho người sử dụng đất đặc biệt khi có ý định chuyển nhượng sử dụng. Người dân cần lưu ý các trường hợp sau theo quy định sẽ không được cấp sổ đỏ.

Luật Đất đai 2024 có hiệu lực đã có những điểm sửa đổi bổ sung mới. Nhiều người dân quan tâm tới vấn đề trường hợp nào được cấp và không được cấp chứng nhận quyền sử dụng dất (sổ đỏ)?

Điều 151 Luật Đất đai 2024 quy định những trường hợp không được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở tài sản gắn liền với đất (sổ đỏ), bao gồm: Trường hợp người sử dụng đất không được cấp Giấy chứng nhận và trường hợp người có tài sản gắn liền với đất không được cấp Giấy chứng nhận.

Những trường hợp dưới đây không được cấp sổ đỏNhững trường hợp dưới đây không được cấp sổ đỏ

7 trường hợp đất không được cấp Giấy chứng nhận (sổ đỏ)

Người sử dụng đất không được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất trong các trường hợp sau đây:

a) Đất nông nghiệp sử dụng vào mục đích công ích theo quy định tại Điều 179 của Luật này;

b) Đất được giao để quản lý thuộc các trường hợp quy định tại Điều 7 của Luật này, trừ trường hợp đất được giao sử dụng chung với đất được giao để quản lý thì được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất đối với phần diện tích đất sử dụng theo quyết định giao đất, cho thuê đất của cơ quan nhà nước có thẩm quyền;

c) Đất thuê, thuê lại của người sử dụng đất, trừ trường hợp thuê, thuê lại đất của chủ đầu tư xây dựng kinh doanh kết cấu hạ tầng, phù hợp với dự án đầu tư đã được cơ quan có thẩm quyền phê duyệt;

d) Đất nhận khoán, trừ trường hợp được công nhận quyền sử dụng đất tại điểm a khoản 2 Điều 181 của Luật này;

đ) Đất đã có quyết định thu hồi đất của cơ quan nhà nước có thẩm quyền, trừ trường hợp đã quá 03 năm kể từ thời điểm có quyết định thu hồi đất mà không thực hiện;

e) Đất đang có tranh chấp, đang bị kê biên, áp dụng biện pháp khác để bảo đảm thi hành án theo quy định của pháp luật về thi hành án dân sự; quyền sử dụng đất đang bị áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời theo quy định của pháp luật;

g) Tổ chức được Nhà nước giao đất không thu tiền sử dụng đất để sử dụng vào mục đích công cộng không nhằm mục đích kinh doanh.

Trường hợp tài sản gắn liền với đất không được cấp Giấy chứng nhận.

Các tài sản gắn liền với đất không được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất trong trường hợp sau đây:

a) Tài sản gắn liền với đất mà thửa đất có tài sản đó thuộc trường hợp không cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất quy định tại khoản 1 Điều này hoặc không đủ điều kiện cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất;

b) Nhà ở hoặc công trình xây dựng được xây dựng tạm thời trong thời gian xây dựng công trình chính hoặc xây dựng tạm thời bằng vật liệu tranh, tre, nứa, lá, đất; công trình phụ trợ nằm ngoài phạm vi công trình chính và để phục vụ cho việc quản lý, sử dụng, vận hành công trình chính;

c) Tài sản gắn liền với đất đã có thông báo hoặc quyết định giải tỏa hoặc đã có quyết định thu hồi đất của cơ quan nhà nước có thẩm quyền, trừ trường hợp đã quá 03 năm kể từ thời điểm có các thông báo, quyết định này mà không thực hiện;

d) Nhà ở, công trình được xây dựng sau thời điểm công bố cấm xây dựng; xây dựng lấn, chiếm mốc giới bảo vệ các công trình hạ tầng kỹ thuật, di tích lịch sử – văn hóa đã xếp hạng; tài sản gắn liền với đất được tạo lập từ sau thời điểm quy hoạch được cơ quan có thẩm quyền phê duyệt mà tài sản được tạo lập đó không phù hợp với quy hoạch được duyệt tại thời điểm cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất, trừ trường hợp chủ sở hữu nhà ở, công trình xây dựng không phải là nhà ở theo quy định tại Điều 148 và Điều 149 của Luật này có giấy phép xây dựng có thời hạn theo quy định của pháp luật về xây dựng;

đ) Tài sản thuộc sở hữu của Nhà nước, trừ trường hợp tài sản đã được xác định là phần vốn của Nhà nước đóng góp vào doanh nghiệp theo hướng dẫn của Bộ Tài chính;

e) Tài sản gắn liền với đất không thuộc trường hợp quy định tại Điều 148 và Điều 149 của Luật này

Tôi 28 tu;ổi, được các chị đồng nghiệp giới thiệu cho một anh kỹ sư 34 tu;ổi đẹp trai, hiền lành, gia cảnh khá giả. Quen nhau được 4 tháng thì Minh dẫn tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Tôi khá lo lắng, còn anh chỉ cười rồi nói với tôi: “Em đừng lo, anh đến tuổi này mới lấy vợ thì dẫn em về mẹ anh mừng còn không hết, chẳng làm khó dễ gì em đâu”. Vậy tôi lấy hết can đảm về ra mắt nhà người yêu. Đúng là khi nhìn thấy tôi, bố mẹ anh rất niềm nở, vui vẻ. Thấy mẹ của anh vào bếp nấu ăn thì tôi cũng cùng đi vào giúp một tay. Trong nhà thiếu gia vị nấu canh, vậy là mẹ của anh để tôi kho thịt, còn mình thì chạy ra tiệm tạp hóa mua đồ. Tôi kho thịt xong thì vẫn chưa thấy mẹ anh trở lại bếp. Tôi định đi lên phòng khách nhưng khi đi ngang qua phòng ngủ của anh. Cửa phòng hé mở, tôi chợt nghe tiếng của mẹ chồng tương lai: “Sao mẹ còn thấy thằng kia cứ đứng trước cửa nhà mình?…….Tôi ch:ết đi:ếng khi biết được sự thật về chồng tương lai, chỉ muốn h:ủy hôn ngay lập tức……

0

Đầu óc tôi choáng váng, hoảng hốt tới mức lao thẳng ra khỏi nhà người yêu. Tôi không thể nào chấp nhận ‘chồng tương lai’ của mình là người như vậy. Tôi 28 tuổi, được các chị đồng nghiệp giới thiệu cho một anh kỹ sư 34 tuổi đẹp trai, hiền lành, gia cảnh khá giả. Tôi lúc đó cứ nghĩ sao đến tuổi đó mà một người có nghề nghiệp ổn định, bề ngoài ưa nhìn, gia thế tốt như thế vẫn độc thân?

Nhưng tôi vẫn đi gặp rồi tìm hiểu Minh. Hôm gặp nhau tôi thấy anh đến đợi tôi trước, vừa nhìn thấy thì anh cười rất hiền lành. Sau này khi yêu nhau rồi, tôi nghe Minh nói lần đầu gặp tôi anh đã rung động. Càng quen lâu thì tôi càng nhận ra nhiều điểm tương đồng giữa mình và Minh.

Chỉ có một điểm tôi thấy băn khoăn là dù đã yêu đương, tính đến chuyện cưới xin nhưng Minh vẫn không chủ động gần gũi với tôi. Anh chỉ thường nắm tay tôi, ôm nhẹ, cũng chưa từng có nụ hôn môi nào. Nhưng tôi không nghi ngờ gì, chỉ nghĩ cả hai vẫn cần thời gian để thân thiết hơn.

Quen nhau được 4 tháng thì Minh dẫn tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Tôi khá lo lắng, còn anh chỉ cười rồi nói với tôi:

“Em đừng lo, anh đến tuổi này mới lấy vợ thì dẫn em về mẹ anh mừng còn không hết, chẳng làm khó dễ gì em đâu”.
Lần đầu về ra mắt nhà người yêu, nghe mẹ mắng ‘chồng tương lai’ một câu mà tôi điếng hồn chỉ muốn bỏ chạy khỏi nhà - Ảnh 1Ảnh minh họa: Internet
Nghe người yêu nói thế tôi cũng yên tâm. Nhưng tôi vẫn ăn mặc lịch sự, kín đáo để bố mẹ chồng tương lai có ấn tượng tốt. Tôi còn hỏi Minh bố mẹ thích gì để mua quà sang biếu nhưng anh một mực từ chối:

“Em không cần mua gì hết, để anh lo là được. Nếu mẹ anh nấu ăn thì em chỉ cần xuống phụ một chút là được, em có ngại không?”. “Không có đâu, em nấu được mà”.

Vậy tôi lấy hết can đảm về ra mắt nhà người yêu. Đúng là khi nhìn thấy tôi, bố mẹ anh rất niềm nở, vui vẻ. Tôi vội mừng thầm, nghĩ rằng chắc là họ quý tôi lắm. Thấy mẹ của Minh vào bếp nấu ăn thì tôi cũng cùng đi vào giúp một tay.

Trong nhà thiếu gia vị nấu canh, vậy là mẹ của Minh để tôi kho thịt, còn mình thì chạy ra tiệm tạp hóa mua đồ. Tôi kho thịt xong thì vẫn chưa thấy mẹ của Minh trở lại bếp. Tôi định đi lên phòng khách nhưng khi đi ngang qua phòng ngủ của Minh. Cửa phòng hé mở, tôi chợt nghe tiếng của mẹ chồng tương lai:

“Sao mẹ còn thấy thằng kia cứ đứng trước cửa nhà mình? Con nói với mẹ là đã dứt khoát với nó rồi mà. Chẳng lẽ nó còn muốn tới đi xem vợ tương lai của con à? Nó muốn con không lấy vợ đúng không?”.

Minh vội vàng đến an ủi mẹ, nói rằng anh đã chia tay rồi, sẽ không quay lại nữa. Tôi ngỡ ngàng nghe thấy, cũng đoán được câu chuyện mà hai người họ đang nói tới. Tôi đứng ở bên ngoài điếng người khi phát hiện ra người yêu của mình là người đồng tính, từng yêu đương với đàn ông. Vậy anh cưới tôi chỉ vì gia đình, vì muốn tôi sinh con cho anh, để che giấu giới tính thật sự của mình?

Đầu óc tôi choáng váng, hoảng hốt tới mức lao thẳng ra khỏi nhà người yêu. Tôi chẳng có cách nào chấp nhận được nữa, đành bỏ người yêu chạy lấy người.

Tôi bỏ chạy khỏi nhà Minh, nước mắt không ngừng rơi. Trong đầu tôi là hàng loạt câu hỏi xoáy sâu vào trái tim. Tôi phải làm gì đây? Minh là người tôi đã từng yêu, đã từng tin tưởng, nhưng giờ đây, tất cả chỉ là một vở kịch anh dựng lên để che giấu sự thật. Tôi không thể tha thứ cho anh, cũng không thể tha thứ cho chính mình vì đã mù quáng suốt thời gian qua.

Tôi về đến nhà, đóng cửa lại và ngồi thụp xuống. Từng lời của Minh và mẹ anh như tiếng búa gõ vào tâm trí tôi. Tôi nhớ lại những khoảnh khắc anh từng cười với tôi, những cái nắm tay dịu dàng. Chúng từng là niềm an ủi trong những ngày mệt mỏi, nhưng giờ đây chỉ khiến tôi thêm đau đớn.

Sau một đêm dài đầy nước mắt, tôi quyết định phải đối diện với Minh, phải nghe anh nói rõ mọi chuyện. Tôi nhấc điện thoại lên, bàn tay run rẩy bấm số của anh. Nhưng rồi, ngay khi anh bắt máy, tôi lại không thốt lên lời. Có lẽ, đôi khi sự im lặng chính là câu trả lời cuối cùng.

Xin làm công nhân may cho một xí nghiệp Hàn Quốc, tôi một bước lên mây khi được ông giám đốc đã gần 60 tuổi để ý. Muốn được làm bà chủ, tối nào tôi cũng nán lại rồi vào phòng cùng ông ta hù-ng hục đến sáng. 3 tháng sau, bụng tôi ễnh lên tôi yêu cầu ông phải làm đám cưới. Ngày cưới đang rộn ràng, tôi ch-et lặng khi thấy 1 người phụ nữ lạ mặt bước xuống xe đưa cho tôi tấm hình…

0

Tôi từng là một cô gái bình thường, lớn lên trong một gia đình nghèo ở miền quê. Vì muốn phụ giúp gia đình, tôi quyết định rời quê lên thành phố xin làm công nhân may tại một xí nghiệp của người Hàn Quốc. Công việc mệt mỏi, lương không cao, nhưng tôi luôn cố gắng, mong rằng sẽ có ngày đổi đời.

Mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi ông Park, giám đốc của xí nghiệp, để ý đến tôi. Ông đã gần 60 tuổi, nhưng vẻ ngoài phong độ, cách cư xử lịch thiệp khiến nhiều người trong công ty ngưỡng mộ. Tôi không phải ngoại lệ. Ban đầu, ông chỉ đơn giản là quan tâm, hỏi han tôi về công việc và cuộc sống. Nhưng rồi, những buổi trò chuyện kéo dài, những ánh mắt trìu mến của ông khiến tôi nghĩ rằng đây có thể là cơ hội để tôi thay đổi số phận.

Một tối nọ, khi mọi người đã về hết, ông Park ngỏ lời mời tôi vào phòng làm việc riêng. Tôi lưỡng lự, nhưng tò mò và tham vọng đã thắng thế. Từ đó, tối nào tôi cũng nán lại, cùng ông ta trong căn phòng kín. Ban đầu, tôi cảm thấy lo lắng và có chút áy náy, nhưng dần dần, tôi thuyết phục bản thân rằng đây là cái giá phải trả để có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Có thể là hình ảnh về 2 người và đám cưới

Ba tháng trôi qua, tôi phát hiện mình đã mang thai. Tôi không còn cách nào khác ngoài việc yêu cầu ông Park làm đám cưới. Ông ban đầu tỏ ra bất ngờ, nhưng sau đó đồng ý. Ông nói rằng sẽ cho tôi và đứa bé một tương lai tốt đẹp, và tôi tin tưởng vào điều đó.

Ngày cưới được tổ chức hoành tráng, làm rộn ràng cả xí nghiệp. Tôi mặc chiếc váy trắng lộng lẫy, trong lòng không ngừng mơ về cuộc sống giàu sang. Nhưng mọi thứ sụp đổ khi một người phụ nữ lạ mặt bước xuống từ chiếc xe sang trọng. Bà tiến về phía tôi, trên tay là một tấm hình. Nhìn vào bức ảnh, tôi chết lặng. Đó là hình ông Park cùng bà ta, rõ ràng là họ đang ôm nhau hạnh phúc.

Bà ta lạnh lùng giới thiệu mình là vợ hợp pháp của ông Park, đã sống với ông hơn 30 năm và có ba người con. Cảm giác sững sờ, nhục nhã xâm chiếm tôi. Ông Park lúc này chỉ biết cúi mặt, không nói được lời nào. Tôi chợt hiểu rằng mình chỉ là một quân cờ trong cuộc chơi của ông, một sự thoả mãn nhất thời mà ông dễ dàng quên đi.

Ngày hôm đó, tôi bỏ đi, để lại chiếc váy cưới và những giấc mơ phù phiếm. Cuộc sống sau đó không dễ dàng, nhưng tôi học được rằng không có lối tắt nào đến hạnh phúc thực sự. Tôi quyết tâm làm lại từ đầu, không dựa vào ai khác ngoài chính bản thân mình.

Phúc đức dày , mới được vợ như vậy. Tôi lấy vợ được hơn 4 năm nay. Vợ tôi hiền lành, khá đảm đang và tháo vát. Mọi việc cô ấy làm đều vì chồng con, chỉ có điều duy nhất ở vợ khiến tôi cảm thấy khó chịu là cô ấy rất tiết kiệm. Ngày đưa cô ấy về ra mắt tôi cũng chia sẻ với mẹ tôi là không biết làm sao để thay đổi tính tiết kiệm của vợ thì bà lại bảo tôi rằng có phúc để rồi …

0

Tôi đứng không vững khi biết mình trong danh sách cắt giảm nhân sự của công ty còn vợ tôi thì ngược lại, cô ấy vui mừng triển khai kế hoạch.

Tôi lấy vợ được hơn 4 năm nay. Vợ tôi hiền lành, khá đảm đang và tháo vát. Mọi việc cô ấy làm đều vì chồng con, chỉ có điều duy nhất ở vợ khiến tôi cảm thấy khó chịu là cô ấy rất tiết kiệm.

Ngay từ khi yêu nhau tôi cũng biết tính vợ tiết kiệm, vì cô ấy sinh ra trong gia đình đông anh em lại khó khăn, gánh trên vai trọng trách là chị cả vừa đi học vừa làm thêm gửi tiền về nhà phụ bố mẹ nuôi em nên có lẽ sự tiết kiệm đã ăn sâu vào máu thịt cô ấy.

Ngày đưa cô ấy về ra mắt tôi cũng chia sẻ với mẹ tôi là không biết làm sao để thay đổi tính tiết kiệm của vợ thì bà lại bảo tôi rằng có phúc mới lấy được người vợ như vậy, chứ như tôi có đồng nào tiêu sạch đồng ấy thì đến bao giờ mới khấm khá lên được.

Vợ vui mừng khi thấy tôi bị cắt giảm nhân sự. (Ảnh minh họa: Sohu).

Vậy là tôi chấp nhận sống với sự tiết kiệm của vợ. Ngần nấy năm chung sống, kể cả những lúc được thưởng hay có khoản tiền “từ trên trời rơi xuống”, cũng không có chuyện vợ tôi chi tiêu xông xênh hơn một chút, tổ chức cho gia đình một bữa ăn hoành tráng hay đi du lịch.

Dĩ nhiên là ví tiền của tôi bị kiểm soát triệt để. Tôi chẳng bao giờ được mời khách hay chiêu đãi bạn bè mà hàng tháng bao nhiêu tiền lương tôi phải nộp hết cho vợ, thay vào đó mỗi ngày cô ấy cho tôi 50 nghìn xăng xe và cà phê.

Nhiều khi nghĩ đời mình khổ quá định vùng lên đấu tranh nhưng nghĩ lại vợ tiết kiệm cũng vì gia đình này nên tôi lại thôi.

Có lần để đóng góp với bạn vài cốc bia, chả nhẽ uống không của người ta mãi, tôi phải vận dụng đủ thứ mưu mẹo để giấu một ít tiền. Tới khi tôi bị vợ phát hiện, cô ấy nói tôi không ra gì.

Mà nể cái là mỗi tháng vợ tôi đều kê khai tiền bạc rõ ràng. Chi tiêu bao nhiêu cô ấy đều ghi vào một cuốn sổ nhỏ. Mua cọng hành, củ tỏi hay tiền gửi xe đi chợ cô ấy cũng ghi. Rồi dành dụm được bao nhiêu cô ấy cũng kê khai đầy đủ.

Tôi nhiều lần bảo cô ấy mình tiêu vì mình sao phải ghi ra tính tính toán toán cho khổ nhưng cô ấy không nghe, cô ấy nói phải lên kế hoạch rõ ràng vì tương lai của hai đứa con.

Vì thế tôi chẳng dám xin vợ thêm tiền tiêu vặt. Chỉ là tôi luôn muốn vợ sống thoải mái hơn chút cho dễ chịu nhưng vẫn không được.

Rồi tai ương ập đến khi công ty tôi cắt giảm nhân sự, tôi chính thức bị thất nghiệp. Tôi báo tin buồn với vợ, tưởng rằng cô ấy sẽ mắng tôi một trận vì mỗi việc đi làm kiếm tiền cũng bị người ta cắt giảm.

Ấy vậy mà lúc tôi về nhà trong tâm trạng buồn rười rượi thì thấy vợ đang làm lẩu, thậm chí nay cô ấy còn mạnh tay mua mực tươi, tôm tươi cho bố con tôi.

Nhìn gương mặt hoang mang của tôi, vợ lấy trong tủ ra một quyển sổ tiết kiệm 800 triệu đồng. Vợ tôi nói mỗi tháng cô ấy đều chắt chiu dành dụm và gửi tiết kiệm, giờ tôi nghỉ việc cũng tốt, chúng tôi sẽ vay mượn thêm và xây một căn nhà nhỏ trên miếng đất bố mẹ cho hồi mới cưới nhau.

Cô ấy tính rằng xây nhà xong sẽ dùng tầng 1 mở cửa hàng bán vật liệu xây dựng đúng theo thế mạnh của tôi, nếu ổn định, chịu khó làm việc thì chắc chắn chúng tôi sẽ nhanh chóng thu hồi vốn.

Đến giờ này thì tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có người vợ tiết kiệm và luôn chu toàn lo cho gia đình.

Độc giả Nguyễn Vinh

Kể từ nay, bán đất không sổ đỏ sẽ bị phạt tới 100 triệu đồng

0

Theo quy định tại Nghị định 123/2024 có hiệu lực từ ngày 4/10/2024, hành vi cố tình bán đất khi không có sổ đỏ hoặc đất đang thuộc diện tranh chấp sẽ bị phạt tiền lên tới 100 triệu đồng.

Theo quy định tại Nghị định 123/2024 có hiệu lực từ ngày 4/10/2024, hành vi cố tình bán đất khi không có sổ đỏ hoặc đất đang thuộc diện tranh chấp sẽ bị phạt đến 50 triệu đồng đối với cá nhân và 100 triệu đồng đối với tổ chức, người dân cần hết sức lưu ý.

Bán đất không sổ đỏ sẽ có thể bị phạt tới 100 triệu đồng

Từ ngày 4/10/2024, hành vi cố tình bán đất khi không có sổ đỏ hoặc đất đang thuộc diện tranh chấp sẽ bị phạt.

Từ ngày 4/10/2024, hành vi cố tình bán đất khi không có sổ đỏ hoặc đất đang thuộc diện tranh chấp sẽ bị phạt.

Theo quy định tại Khoản 1 thuộc Điều 45 Luật Đất đai 2024, đất phải có đủ các điều kiện sau mới được phép thực hiện mua bán:

– Đất có sổ đỏ;

– Đất không có tranh chấp;

– Đất không đang trong tình trạng bị kê biên hoặc bị áp dụng các biện pháp khác để đảm bảo việc thi hành án;

– Đất vẫn còn trong thời hạn sử dụng đất;

– Đất hiện không bị áp dụng các biện pháp khẩn cấp tạm thời.

Ngoài ra, Nghị định số123/2024 có hiệu lực từ ngày 4/10/2024 có quy định về xử phạt các vi phạm hành chính trong lĩnh vực đất đai. Cụ thể như sau:

Khoản 3 thuộc Điều 17 nghị định này quy định các hành vi chuyển nhượng, cho thuê, cho thuê lại, thừa kế, tặng cho quyền sử dụng đất; hoặc thế chấp, góp vốn bằng quyền sử dụng đất không đủ một trong các điều kiện theo quy định tại Khoản 1 thuộc Điều 45 Luật Đất đai 2024 thì hình thức và mức xử phạt 30 đến 50 triệu đồng.

Đồng thời, theo Khoản 2 thuộc Điều 5 Nghị định 123 quy định về mức phạt tiền trên áp dụng đối với cá nhân. Mức phạt tiền với cùng một hành vi vi phạm đối với tổ chức sẽ bằng 2 lần mức phạt tiền đối với cá nhân.

Như vậy, nếu có hành vi cố tình bán đất khi không có sổ đỏ hoặc đất hiện đang tranh chấp thì người bán đất sẽ bị phạt từ 30 đến 50 triệu đồng đối với cá nhân, và từ 60 đến 100 triệu đồng đối với tổ chức. Bên cạnh đó cũng bắt buộc bên mua phải trả lại đất. Đồng thời, hợp đồng mua bán sẽ bị vô hiệu và nộp lại số lợi bất hợp pháp thu được do việc thực hiện hành vi vi phạm. Ngoài ra, buộc phải thực hiện việc đăng ký đất đai với những trường hợp đất đủ điều kiện cấp sổ đỏ.

Về mức phạt với các hành vi không đăng ký đất đai khi làm sổ đỏ lần đầu, Điều 16 thuộc Nghị định 123/2024 quy định, sẽ phạt tiền 1-2 triệu đồng đối với các hành vi không thực hiện đăng ký đất đai lần đầu theo Điều 132 thuộc Luật Đất đai. Tức là đất vẫn đang sử dụng nhưng chưa được đăng ký; đất đã được Nhà nước giao và cho thuê để sử dụng; hoặc đất được Nhà nước giao để quản lý mà chưa thực hiện đăng ký.

Nếu có hành vi cố tình bán đất khi không có sổ đỏ hoặc đất hiện đang tranh chấp thì người bán đất sẽ bị phạt từ 30 đến 50 triệu đồng đối với cá nhân, và từ 60 đến 100 triệu đồng đối với tổ chức.

Nếu có hành vi cố tình bán đất khi không có sổ đỏ hoặc đất hiện đang tranh chấp thì người bán đất sẽ bị phạt từ 30 đến 50 triệu đồng đối với cá nhân, và từ 60 đến 100 triệu đồng đối với tổ chức.

Nếu tự ý sửa thông tin trên sổ đỏ thì sẽ bị phạt bao nhiêu?Về mức phạt khi tự ý sửa các thông tin trên sổ đỏ, theo Nghị định số 123/2024, hành vi tự ý sửa chữa, tẩy xóa Giấy chứng nhận sẽ bị phạt hành chính 2-5 triệu đồng và ngoài ra sẽ tịch thu sổ đỏ đã sửa chữa, tẩy xóa đó.

Trong khi đó, với hành vi dùng sổ đỏ giả đi mua bán nhà đất, tùy thuộc vào tính chất, mức độ vi phạm của hành vi, các cá nhân vi phạm có thể bị phạt hành chính hoặc cũng có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự.

Về xử lý hành chính, theo Khoản 3 Điều 27 thuộc Nghị định 123/2024, phạt tiền 10 đến 20 triệu đồng với trường hợp sử dụng các giấy tờ giả khi thực hiện thủ tục hành chính và các công việc khác có liên quan đến đất đai chưa đến mức xử lý hình sự.

Ngoài ra, cơ quan có thẩm quyền cũng sẽ tịch thu giấy tờ giả đã sử dụng và sẽhủy bỏ toàn bộ kết quả thủ tục đăng ký biến động đã sử dụng hồ sơ giả khi chuyển nhượng.

Từ trước đến giờ, tôi luôn kính trọng mẹ chồng. Mẹ hiền lành, chịu thương chịu khó, cả đời chỉ biết lo cho chồng con. Tính bố gia trưởng, song mẹ luôn nhẫn nhịn nhưng lần này thì quá đáng quá. Ông gắt gỏng, quát tháo rồi thẳng thừng đuổi mẹ ra khỏi nhà, mẹ không nói lại nửa lời, chỉ lặng lẽ thu dọn đồ đạc rồi lên thành phố với vợ chồng tôi. Ngay khi vừa nhìn thấy con, mẹ chồng đưa ngay cuốn số tiết kiệm và 5 cây vàng. Tôi cứ chủ quan cho rằng mẹ chỉ gửi tạm mà không ngờ đêm hôm ấy…

0

Mẹ muốn ly hôn, tôi mắc kẹt giữa “cuộc chiến” của bố mẹ chồng

Tôi biết, bố sợ điều tiếng. Xóm làng luôn để ý rồi bàn tán rằng, ông bạc đãi vợ nên bà mới phải tới nhà con ở nhờ.

Đến giờ, tôi vẫn nhớ mãi hình ảnh mẹ chồng đứng ở cửa nhà vợ chồng tôi, tay xách túi nhỏ, ánh mắt buồn bã. Mẹ không nói nhiều, chỉ bảo: “Mẹ ra Hà Nội ở với các con một thời gian”. Sau đó, tôi mới biết bố mẹ chồng tôi lại cãi nhau.

Dù bà không bộc lộ cảm xúc ra ngoài, tôi biết bà rất buồn. Căn nhà bà đã dành cả thanh xuân để vun vén, giờ phải rời xa chỉ vì những trận cãi vã.

Với nhiều người, mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu thường là “cơm không lành, canh không ngọt”. Nhưng tôi và mẹ chồng lại rất thân thiết.
Mẹ muốn ly hôn, tôi mắc kẹt giữa cuộc chiến của bố mẹ chồng - 1Ở tuổi xế chiều, mẹ chồng tôi vẫn phải đối diện với mâu thuẫn vợ chồng (Ảnh minh họa: Xinhua).

Từ trước đến giờ, tôi luôn kính trọng mẹ chồng. Mẹ hiền lành, chịu thương chịu khó, cả đời chỉ biết lo cho chồng con. Tính bố gia trưởng, song mẹ luôn nhẫn nhịn.

Lần này, khi bố gắt gỏng, quát tháo rồi thẳng thừng đuổi mẹ đi, mẹ không nói lại nửa lời, chỉ lặng lẽ thu dọn đồ đạc. Tôi biết, sự im lặng ấy không phải vì mẹ cam chịu, mà vì mẹ đã quá mệt mỏi.

Nhà tôi ở Hà Nội không lớn, nhưng vẫn đủ chỗ cho mẹ. Ngày mẹ lên, tôi và chồng cố gắng làm mẹ vui, đưa mẹ đi đây đi đó để quên đi nỗi buồn. Mẹ cũng cố gắng cười, nhưng đôi lúc tôi vẫn thấy mẹ ngồi thẫn thờ nhìn xa xăm. Chắc mẹ nhớ nhà, nhớ góc sân quen thuộc, nhớ những buổi chiều tự tay mẹ nấu cơm cho cả gia đình.

Thời gian trôi qua, tôi cứ nghĩ mọi chuyện sẽ ổn, nhưng rồi lại nghe những lời bóng gió từ bố. Ông không gọi cho mẹ chồng tôi, mà lại gọi cho vợ chồng tôi để nói chuyện.

Ông kể về những bàn tán của hàng xóm, rằng “thiếu mẹ, nhà cửa trông như nhà hoang” hay “Tết nhất tới nơi mà mẹ của anh chị còn ở Hà Nội chơi chưa về”.

Tôi biết, bố sợ điều tiếng. Xóm làng luôn để ý, bàn tán rằng, ông bạc đãi vợ nên bà mới phải tới nhà con ở. Điều khiến tôi buồn là bố chưa một lần nhìn nhận lại bản thân hay nói một lời xin lỗi với mẹ chồng tôi.

Chồng tôi cũng khó xử. Anh là người con hiếu thảo, luôn muốn gia đình hòa thuận. Anh bảo tôi khuyên mẹ về nói chuyện với bố, nhưng tôi hiểu mẹ hơn. Mẹ có thể về nhưng không phải vì bố, hay vì những lời bóng gió. Mẹ chỉ muốn về khi lòng mẹ thực sự nhẹ nhõm, khi cảm thấy mình được trân trọng.

Mỗi tối, tôi ngồi nói chuyện với mẹ, nghe mẹ tâm sự về những kỷ niệm cũ, về thời bố mẹ còn trẻ, cùng nhau xây dựng mọi thứ từ bàn tay trắng. Tôi hỏi mẹ có muốn về không, mẹ cười buồn rồi lại bật khóc. Mẹ bảo lần này đã nghĩ đến chuyện ly hôn.

Suốt nhiều năm qua, bà đã quá mệt mỏi khi phải sống với một người chồng gia trưởng. Ly hôn ở tuổi xế chiều là điều không ai mong muốn, song bà lại không ngừng nghĩ đến “lối thoát” này.

Khi tôi tâm sự với chồng, anh lại tỏ ra không đồng tình với phương án ly hôn và cho rằng, mâu thuẫn của hai bố mẹ bao nhiêu năm vẫn vậy. Đến tuổi gần đất xa trời mà lôi nhau ra tòa thì còn ra thể thống gì?

Tôi hiểu, anh lo ngại chuyện bố mẹ ly hôn sẽ ảnh hưởng đến danh dự của anh với bạn bè, các mối quan hệ khác. Bố chồng thì liên tục nhắn tin cho tôi, bóng gió nói khuyên bà về. Ông còn nghĩ, tôi đang cố tình giữ bà ở lại để đỡ đần tôi việc nhà, chăm sóc con cái.

Tôi không muốn đứng giữa để giải quyết mọi thứ, nhưng tôi cũng không thể làm ngơ trước sự bất công mà mẹ chồng phải chịu đựng. Có điều, tôi không biết nên bắt đầu từ đâu?