Home Blog Page 89

Không xong rồi: CEO Nguyễn Phương Hằng vừa về đã bất ngờ r:éo tên thầy Thích Minh Tuệ “NGUYỄN PHƯƠNG HẰNG TÔI ĐÃ Q:U.Ấ.T LÀ KHÔNG BAO GIỜ TRƯỢT”

0

Không xong rồi: CEO Nguyễn Phương Hằng vừa về đã bất ngờ r:éo tên thầy Thích Minh Tuệ “NGUYỄN PHƯƠNG HẰNG TÔI ĐÃ Q:U.Ấ.T LÀ KHÔNG BAO GIỜ TRƯỢT”

Ban Tôn giáo Chính phủ (Bộ Nội vụ) vừa gửi văn bản tới các ban/phòng tôn giáo thuộc Sở Nội vụ các địa phương và Ban Dân tộc – Tôn giáo tỉnh Bạc Liêu thông tin, chỉ đạo về “sư Thích Minh Tuệ”.

Theo Ban Tôn giáo Chính phủ, những ngày gần đây trên các trang mạng xã hội phát tán, lan truyền nhiều hình ảnh về một người tự xưng là Thích Minh Tuệ, trang phục mang hình thức như tu sĩ Phật giáo, đi bộ từ Nam ra Bắc, rồi từ Bắc vào Nam, thu hút sự quan tâm của dư luận xã hội.

Qua nắm tình hình bước đầu, Ban Tôn giáo Chính phủ cho biết, ông Thích Minh Tuệ tên thật là Lê Anh Tú, sinh năm 1981 tại xã Kỳ Văn, huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh. Ông Thích Minh Tuệ không phải là tu sĩ Phật giáo thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam.

Ban Tôn giáo Chính phủ thông tin về sư Thích Minh Tuệ - 1
Văn bản của Ban Tôn giáo Chính phủ, Bộ Nội vụ (Ảnh: Phùng Minh).

Trước đây, ông Thích Minh Tuệ đã 3 lần đi bộ theo hình thức thực hành phương pháp tu tập “hạnh đầu đà” từ miền Nam ra miền Bắc và ngược lại nhưng không thu hút sự quan tâm của nhiều người.

Tuy nhiên, lần thứ 4 này hành trình của ông Minh Tuệ đã thu hút sự quan tâm của đông đảo người dân, có thời điểm lên tới hàng trăm người đi theo làm ảnh hưởng an ninh trật tự và giao thông trên các địa bàn.

Trong đoàn đi theo có tín đồ phật tử, có những người hiếu kỳ và nhóm TikToker, YouTuber quay clip, livestream đăng tải trên các trang mạng xã hội tạo nên “hiện tượng Thích Minh Tuệ”, thu hút sự quan tâm của dư luận và có nhiều bình luận theo các chiều hướng khác nhau.

Do đó, Ban Tôn giáo Chính phủ đề nghị các cơ quan trên quan tâm, tham mưu Sở Nội vụ báo cáo UBND tỉnh/thành phố chỉ đạo các sở, ngành chức năng khi ông Thích Minh Tuệ tới địa bàn không để xảy ra tình trạng tập trung đông người, gây cản trở và ảnh hưởng an toàn giao thông, gây phức tạp về an ninh trật tự.

Đặc biệt, không để các thế lực xấu lợi dụng, xúi giục, lôi kéo gây mất đoàn kết tôn giáo và vi phạm pháp luật.

Ban Tôn giáo Chính phủ thông tin về sư Thích Minh Tuệ - 2

“Sư Thích Minh Tuệ” tên thật là Lê Anh Tú, quê ở Kỳ Anh, Hà Tĩnh (Ảnh: MXH).

Ban Tôn giáo Chính phủ đề nghị có sự trao đổi với Giáo hội Phật giáo Việt Nam ở địa phương hướng dẫn tăng ni, phật tử tu học theo đúng chính pháp của Đức Phật, tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo và cách thức hành trì của mọi người nhưng cần đảm bảo thực hiện theo đúng quy định của pháp luật.

Đồng thời, thông tin, tuyên truyền để quần chúng nhân dân, tăng ni, phật tử và nhân dân hiểu về chính sách tôn trọng tự do tín ngưỡng, tôn giáo, về cách thức hành trì của Phật giáo; không cản trở, làm ảnh hưởng việc tu học đúng chính pháp.

Vận động chức sắc, tín đồ và quần chúng nhân dân không tập trung đông người nơi công cộng, gây cản trở, ách tắc giao thông và an ninh trật tự trên địa bàn. Cung cấp thông tin, định hướng dư luận, không để các đối tượng thiếu thiện chí có cơ hội lợi dụng tuyên truyền, kích động gây mất ổn định xã hội.

Văn bản của Ban Tôn giáo Chính phủ được ký ngày 16/5. Cũng trong ngày 16/5, Thượng tọa Thích Đức Thiện, Phó Chủ tịch, Tổng Thư ký Hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam đã ký văn bản thông báo “sư Thích Minh Tuệ” không phải là tu sĩ Phật giáo, không tu tập và không là nhân sự của bất cứ ngôi chùa, cơ sở tự viện nào của Giáo hội Phật giáo Việt Nam.

Ban Thường trực Hội đồng Trị sự đề nghị Ban Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam các tỉnh, thành phố có thông báo tới đông đảo phật tử và nhân dân được biết để không ngộ nhận ông Lê Anh Tú là nhà sư; liên hệ với chính quyền địa phương có biện pháp ngăn chặn hành vi sử dụng mạng xã hội tạo làn sóng dư luận xúc phạm Giáo hội Phật giáo Việt Nam.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau cả nhà đành phải chấp nhận rời đi, biết trước thế này đã không…

0

Cuối cùng, người đàn ông vẫn chịu thoả hiệp và rời đi.

14 năm một mình bám trụ giữa đường quốc lộ

Trước những năm 2017, người dân Trung Quốc thường đồn nhau về một ngôi nhà nằm giữa hai nhánh của đường cao tốc ở Thượng Hải (Trung Quốc). Đó là căn nhà của ông Trương Tân Quốc.

Từ tháng 7/2003, nhiều người dân sống quanh con đường Hỗ Đình Bắc (thuộc Tùng Giang, Thượng Hải, Trung Quốc) đều đồng ý với thỏa thuận di chuyển nhà ở để mở rộng con đường cao tốc qua nhà họ đang sinh sống. Đổi lại, họ sẽ nhận được một khoản bồi thường lớn. Nhưng chỉ có duy nhất gia đình của ông Trương Tân Quốc không chịu đồng ý rời đi.

Lý do nào khiến chủ nhà này nhất định không chịu thoả hiệp?

Được biết, khi còn trẻ ông Trương Tân Quốc làm ăn rất khá, nên kiếm được nhiều tiề.n. Sau nhiều năm chật vật, hai vợ chồng đã có một số tiề.n tiết kiệm lớn.

Khi con cái lớn lên, ông Trương Tân Quốc mua đất của nhà hàng xóm bên cạnh, gộp vào diện tích đất ở để xây toà nhà lớn 3 tầng, rộng hơn 300m2. Sau khi căn nhà được hoàn thành, nó bỗng chốc trở thành một dinh thự thu hút sự chú ý của cả làng. Căn nhà có một vài phòng trống nên ông Trương Tân Quốc đã cho thuê lại chúng, giúp gia đình ông kiếm thêm được không ít tiề.n.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau ngậm ngùi rời đi vì 1 lý do - Hình 1

Căn nhà của ông Trương Tân Quốc nằm trơ trọi giữa đường quốc lộ

Tuy nhiên, thời gian tốt đẹp chẳng kéo dài được bao lâu. Đến tháng 1/2023, ngôi nhà nằm trong danh sách quy hoạch đô thị của Thượng Hải lúc bấy giờ.

Vốn dĩ Trương Tân Quốc rất vui mừng khi biết chuyện. Ông cảm thấy nhà mình rộng như vậy thì sẽ nhận được nhiều tiề.n bồi thường nhưng kết quả đền bù đã làm ông ngã ngửa! Chủ đầu tư cho biết tiề.n bồi thường cho căn nhà của ông Trương Tân Quốc chỉ ngang bằng với những hộ dân xung quanh, là 2,3 triệu NDT (khoảng 8 tỷ đồng).

Chủ đầu tư giải thích: Nhà của ông Trương Tân Quốc là đất tập thể, nên hành vi mua bán đất giữa ông và hàng xóm là không đúng quy định của pháp luật. Hơn nữa, theo quy định mới thì diện tích để đền bù phá dỡ bất động sản phá chỉ tính heo diện tích sàn chứ không liên quan đến số tầng.

Tất nhiên, chính sách bồi thường này khiến cho ông Trương Tân Quốc không hài lòng. Ông quyết định không rời đi trừ khi chính phủ đền bù cho ông 100 triệu nhân dân tệ (khoảng 350 tỷ đồng) và 6 căn nhà.

Khi nghe yêu cầu vô lý của ông Trương, chủ đầu tư không khỏi bàng hoàng. Về lâu dài, các căn hộ được phá dỡ sẽ góp phần phát triển kinh tế đô thị. Vì thế, chính quyền luôn cố gắng hào phóng trong việc bồi thường kinh tế cho các hộ tái định cư. Nhưng điều đó không có nghĩa là các bên liên quan có thể đồng ý với những yêu cầu vô lý quá mức của gia đình ông Trương.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau ngậm ngùi rời đi vì 1 lý do - Hình 2

Ông Trương Tân Quốc chỉ chấp nhận rời đi nếu được bồi thường 100 triệu NDT và 6 căn nhà cho ông cùng các con

Ngậm ngùi rời đi

Sau nhiều lần đàm phán thất bại với ông Trương Tân Quốc, chính quyền chọn cách tiếp tục dự án, mặc cho gia đình ông vẫn cắm móng tại đó.

Nhiều năm về sau, căn nhà bị xuống cấp nghiêm trọng, hàng ngày người sống bên trong bị bao vây bởi tiếng ồn và khói bụi. Căn nhà của ông Trương Tân Quốc không có người tìm đến thuê nữa vì nằm giữa đường, điều kiện sống bất tiện.

Những đứa con của ông cũng dần dọn khỏi nhà, chỉ còn hai vợ chồng già sống ở đây. Thậm chí, mẹ vợ ông Trương Tân Quốc còn bị lên cơn đau tim phải nhập viện bởi tiếng còi xe lúc nửa đêm.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau ngậm ngùi rời đi vì 1 lý do - Hình 3

Căn nhà xuống cấp nghiêm trọng do ngày ngày bị bao vây bởi tiếng ồn và khói bụi

Ròng rã 14 năm, nhân viên quy hoạch đô thị lại đến nhà ông Trương Tân Quốc để đàm phán. Lần này, ông nhanh chóng chịu thoả hiện, chấp nhận rời đi với tiề.n đền bù 2 triệu NDT và 2 căn nhà. Ông Trương không hài lòng vì số tiề.n đề bù vẫn giữ nguyên 2 triệu NDT vì sau nhiều năm, sức mua của chúng chắc chắn sẽ giảm sút so với 14 năm trước. Tuy nhiên, để nhanh chóng chuyển khỏi điều kiện sống tệ của căn nhà thì ông Trương vẫn chỉ đành ngậm ngùi chịu dời đi.

Vậy là vào lúc 1 giờ 25 phút sáng ngày 17 tháng 8 năm 2017, cảnh quan với ngôi nhà nhỏ ba tầng cuối cùng đã biến mất hoàn toàn trên đường Hỗ Đình Bắc, chấm dứt 14 năm tranh chấp giữa người đàn ông và đội phá dỡ bất động sản. Giờ đây, gia đình ông Trương đã chuyển đến căn nhà mới khang trang và sạch sẽ hơn. Họ cũng đang bắt đầu xây dựng cuộc sống mới bằng số tiề.n đền bù bất động sản.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau ngậm ngùi rời đi vì 1 lý do - Hình 4

Căn nhà của ông Trương đã hoàn toàn biến mất

Con dâu mang sang biếu mẹ hộp cherry đắt đỏ cả đời tôi chưa bao giờ được ăn, vậy mà khi tôi đang đứng trong bếp ăn đến quả thứ 2 thì con trai nhìn thấy rồi nói 1 câu khiến tôi run rẩy vội trả lại hộp cherry cho con..

0

Tôi choáng váng, suýt đánh rơi quả cherry trên tay xuống đất. Mặt tôi bỗng đỏ bừng, tim như bị kim đâm. Tôi không thể ngờ con trai lại mắng mẹ chỉ vì 2 quả cherry.

Năm nay tôi 63 tuổi, là một công nhân đã nghỉ hưu. Sau khi ông nhà không còn nữa, tôi sống một mình trong căn nhà cũ.

Gia đình con trai tôi sống ở xóm bên, cách nhà tôi không xa. Chúng nó đều là nhân viên văn phòng, công việc rất bận rộn. Vợ chồng chúng nó đã có một cô con gái 5 tuổi đáng yêu rồi. Vì đường không xa nên mỗi chiều tôi thường đón cháu về nhà mình chơi, ăn cơm, khi con tan làm sẽ ghé qua nhà tôi đón cháu về.

Vào cuối tuần, các con sẽ về nhà ăn chung với tôi bữa cơm. Cuối tuần vừa rồi, con dâu mang theo một hộp cherry sang nhà, nói rằng mua để tôi ăn cho biết.

Tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc, vì quả cherry thực sự quá xa xỉ đối với tôi. Nghe mấy bà hàng xóm nói ăn ngon lắm mà tôi chưa có dịp được thử, vì lương hưu ba cọc ba đồng ai dám mua. Hôm bữa có kể vu vơ với con dâu, nào ngờ nay con lại mua cho mẹ chồng ăn thật.

Biết tôi muốn nếm thử quả cherry, con dâu đã mua cho tôi. (Ảnh minh họa)Biết tôi muốn nếm thử quả cherry, con dâu đã mua cho tôi. (Ảnh minh họa)

Sau bữa ăn, con cháu ngồi ở phòng khách trò chuyện. Tôi đứng dậy vào bếp pha trà, sau đó lấy hai quả cherry cho vào miệng, nhai chậm để tận hưởng vị ngon hiếm có này.

Lúc ấy, con trai từ phía sau bước vào, nhìn thấy tôi đang ăn cherry, con đột nhiên lớn tiếng nói:

– Mẹ, cherry hơn 300 nghìn đồng một cân, sao mẹ có thể tùy tiện ăn như vậy? Đó là vợ con mua cho bé Bơ (tên cháu gái tôi) đấy. Bình thường con ăn cũng chẳng dám ăn, vậy mà mẹ lại ăn của cháu.

Tôi choáng váng, suýt đánh rơi quả cherry trên tay xuống đất. Mặt tôi bỗng đỏ bừng, tim như bị kim đâm. Tôi không thể ngờ con trai lại mắng mẹ chỉ vì 2 quả cherry.

Tôi không nói gì, im lặng quay lại phòng khách, ngồi xuống tiếp tục pha trà nhưng trong lòng lại rối bời. Tôi biết các con vất vả và gặp nhiều áp lực trong cuộc sống.

Tôi đã cố gắng không gây phiền toái cho chúng nó, thậm chí còn cố gắng hết sức để giúp chúng chia sẻ công việc nhà và chăm sóc cháu gái. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ngay cả việc ăn 2 quả cherry cũng sẽ trở thành xung đột giữa chúng tôi.

Lúc này, con dâu đi tới, nhẹ giọng nói với tôi:

– Trước nghe mẹ nói không biết mùi vị của quả cherry này thế nào nên con mới mua về cho mẹ thưởng thức. Chồng con ăn nói không suy nghĩ, mẹ biết mà. Vậy nên mẹ đừng nghĩ nhiều nhé mẹ. Mẹ ăn bao nhiêu tùy thích, hết thì con lại mua cho mẹ ăn tiếp.

Lời nói của con dâu khiến tôi cảm động đến nỗi nước mắt bất giác rơi xuống. Tôi biết con dâu không chỉ đang an ủi tôi mà còn duy trì sự hòa thuận của gia đình này theo cách riêng của con bé.

Buổi tối khi các con về nhà, tôi ngồi một mình trong phòng khách và suy nghĩ rất nhiều. Có lẽ, tôi thực sự đã làm chưa tốt ở một số khía cạnh. Đáng nhẽ tôi nên bê hộp cherry lên phòng khách cùng ăn thay vì thưởng thức trước một mình trong bếp.

Nghe lời trách móc của con trai mà tôi choáng váng. (Ảnh minh họa)Nghe lời trách móc của con trai mà tôi choáng váng. (Ảnh minh họa)

Ngày hôm sau, con trai đến nhà tôi. Nó cúi đầu, có chút ngượng ngùng nói:

– Mẹ, hôm qua là do con lỡ lời. Con đã làm mẹ buồn. Về nhà vợ đã mắng con một trận và giải thích rất nhiều. Con xin lỗi mẹ, con không nên nói như thế. Mẹ muốn ăn gì, chút con đi mua cho mẹ nhé?

Nhìn vào ánh mắt chân thành của con trai, tôi mỉm cười và thầm cảm ơn con dâu. Tôi nhận ra, với 2 quả cherry này, gia đình tôi đã trở nên đoàn kết, biết yêu thương và trân trọng nhau hơn.

Tôi cũng nhận ra mình thật may mắn khi có một nàng dâu tuyệt vời. Nhờ có con dâu mà con trai tôi ngày càng chín chắn, trưởng thành và quan tâm mẹ nhiều hơn. Nhờ có con dâu mà lần đầu tiên tôi biết mùi vị của những loại trái cây nhập ngoại này như thế nào. Nhờ có con dâu mà lần đầu tôi được tổ chức sinh nhật,…

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau cả nhà đành phải chấp nhận rời đi, biết trước thế này đã không…👇👇

0

Cuối cùng, người đàn ông vẫn chịu thoả hiệp và rời đi.

14 năm một mình bám trụ giữa đường quốc lộ

Trước những năm 2017, người dân Trung Quốc thường đồn nhau về một ngôi nhà nằm giữa hai nhánh của đường cao tốc ở Thượng Hải (Trung Quốc). Đó là căn nhà của ông Trương Tân Quốc.

Từ tháng 7/2003, nhiều người dân sống quanh con đường Hỗ Đình Bắc (thuộc Tùng Giang, Thượng Hải, Trung Quốc) đều đồng ý với thỏa thuận di chuyển nhà ở để mở rộng con đường cao tốc qua nhà họ đang sinh sống. Đổi lại, họ sẽ nhận được một khoản bồi thường lớn. Nhưng chỉ có duy nhất gia đình của ông Trương Tân Quốc không chịu đồng ý rời đi.

Lý do nào khiến chủ nhà này nhất định không chịu thoả hiệp?

Được biết, khi còn trẻ ông Trương Tân Quốc làm ăn rất khá, nên kiếm được nhiều tiề.n. Sau nhiều năm chật vật, hai vợ chồng đã có một số tiề.n tiết kiệm lớn.

Khi con cái lớn lên, ông Trương Tân Quốc mua đất của nhà hàng xóm bên cạnh, gộp vào diện tích đất ở để xây toà nhà lớn 3 tầng, rộng hơn 300m2. Sau khi căn nhà được hoàn thành, nó bỗng chốc trở thành một dinh thự thu hút sự chú ý của cả làng. Căn nhà có một vài phòng trống nên ông Trương Tân Quốc đã cho thuê lại chúng, giúp gia đình ông kiếm thêm được không ít tiề.n.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau ngậm ngùi rời đi vì 1 lý do - Hình 1

Căn nhà của ông Trương Tân Quốc nằm trơ trọi giữa đường quốc lộ

Tuy nhiên, thời gian tốt đẹp chẳng kéo dài được bao lâu. Đến tháng 1/2023, ngôi nhà nằm trong danh sách quy hoạch đô thị của Thượng Hải lúc bấy giờ.

Vốn dĩ Trương Tân Quốc rất vui mừng khi biết chuyện. Ông cảm thấy nhà mình rộng như vậy thì sẽ nhận được nhiều tiề.n bồi thường nhưng kết quả đền bù đã làm ông ngã ngửa! Chủ đầu tư cho biết tiề.n bồi thường cho căn nhà của ông Trương Tân Quốc chỉ ngang bằng với những hộ dân xung quanh, là 2,3 triệu NDT (khoảng 8 tỷ đồng).

Chủ đầu tư giải thích: Nhà của ông Trương Tân Quốc là đất tập thể, nên hành vi mua bán đất giữa ông và hàng xóm là không đúng quy định của pháp luật. Hơn nữa, theo quy định mới thì diện tích để đền bù phá dỡ bất động sản phá chỉ tính heo diện tích sàn chứ không liên quan đến số tầng.

Tất nhiên, chính sách bồi thường này khiến cho ông Trương Tân Quốc không hài lòng. Ông quyết định không rời đi trừ khi chính phủ đền bù cho ông 100 triệu nhân dân tệ (khoảng 350 tỷ đồng) và 6 căn nhà.

Khi nghe yêu cầu vô lý của ông Trương, chủ đầu tư không khỏi bàng hoàng. Về lâu dài, các căn hộ được phá dỡ sẽ góp phần phát triển kinh tế đô thị. Vì thế, chính quyền luôn cố gắng hào phóng trong việc bồi thường kinh tế cho các hộ tái định cư. Nhưng điều đó không có nghĩa là các bên liên quan có thể đồng ý với những yêu cầu vô lý quá mức của gia đình ông Trương.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau ngậm ngùi rời đi vì 1 lý do - Hình 2

Ông Trương Tân Quốc chỉ chấp nhận rời đi nếu được bồi thường 100 triệu NDT và 6 căn nhà cho ông cùng các con

Ngậm ngùi rời đi

Sau nhiều lần đàm phán thất bại với ông Trương Tân Quốc, chính quyền chọn cách tiếp tục dự án, mặc cho gia đình ông vẫn cắm móng tại đó.

Nhiều năm về sau, căn nhà bị xuống cấp nghiêm trọng, hàng ngày người sống bên trong bị bao vây bởi tiếng ồn và khói bụi. Căn nhà của ông Trương Tân Quốc không có người tìm đến thuê nữa vì nằm giữa đường, điều kiện sống bất tiện.

Những đứa con của ông cũng dần dọn khỏi nhà, chỉ còn hai vợ chồng già sống ở đây. Thậm chí, mẹ vợ ông Trương Tân Quốc còn bị lên cơn đau tim phải nhập viện bởi tiếng còi xe lúc nửa đêm.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau ngậm ngùi rời đi vì 1 lý do - Hình 3

Căn nhà xuống cấp nghiêm trọng do ngày ngày bị bao vây bởi tiếng ồn và khói bụi

Ròng rã 14 năm, nhân viên quy hoạch đô thị lại đến nhà ông Trương Tân Quốc để đàm phán. Lần này, ông nhanh chóng chịu thoả hiện, chấp nhận rời đi với tiề.n đền bù 2 triệu NDT và 2 căn nhà. Ông Trương không hài lòng vì số tiề.n đề bù vẫn giữ nguyên 2 triệu NDT vì sau nhiều năm, sức mua của chúng chắc chắn sẽ giảm sút so với 14 năm trước. Tuy nhiên, để nhanh chóng chuyển khỏi điều kiện sống tệ của căn nhà thì ông Trương vẫn chỉ đành ngậm ngùi chịu dời đi.

Vậy là vào lúc 1 giờ 25 phút sáng ngày 17 tháng 8 năm 2017, cảnh quan với ngôi nhà nhỏ ba tầng cuối cùng đã biến mất hoàn toàn trên đường Hỗ Đình Bắc, chấm dứt 14 năm tranh chấp giữa người đàn ông và đội phá dỡ bất động sản. Giờ đây, gia đình ông Trương đã chuyển đến căn nhà mới khang trang và sạch sẽ hơn. Họ cũng đang bắt đầu xây dựng cuộc sống mới bằng số tiề.n đền bù bất động sản.

Chê 8 tỷ đền bù, người đàn ông bám trụ trong căn nhà trơ trọi giữa đường quốc lộ: 14 năm sau ngậm ngùi rời đi vì 1 lý do - Hình 4

Căn nhà của ông Trương đã hoàn toàn biến mất

Con gái 22t bất ngờ dẫn bạn trai về ra mắt, tôi chu đáo tiếp đãi: Trong bữa tối con gái rơi đũa liên tục khiến tôi sinh nghi, khi cúi xuống thì tái mặt, giả vờ vào bếp rồi gọi cảnh sát

0

Thời gian trôi qua nhanh quá. Mới ngày nào, tôi còn bế con gái trên tay, mà giờ đây cô bé đã 22 tuổi và sắp tốt nghiệp đại học. Hơn một năm qua, con gái tôi – Lan – thường xuyên nói về việc tìm kiếm một công việc sau khi ra trường, và dường như chưa từng nhắc đến việc yêu đương. Thế nhưng, hôm nay là một ngày đặc biệt, khi Lan thông báo rằng cô ấy đã tìm được một người bạn trai và muốn đưa về ra mắt.

Tôi hào hứng chuẩn bị cho bữa tối. Tôi muốn tạo ấn tượng tốt cho bạn trai của con gái. Thế nên, tôi đã chuẩn bị một bữa tiệc với nhiều món ngon mà Lan thích. Tôi bận rộn nấu ăn, và khi con gái bước vào nhà cùng với người bạn trai, lòng tôi tràn đầy niềm tự hào.

Người bạn trai của Lan tên là Minh, anh chàng cao ráo, có vẻ ngoài điển trai và rất lịch sự. Chúng tôi chào hỏi nhau, và tôi không thể không cảm nhận được sự hạnh phúc trên gương mặt của con gái mình. Tôi cũng cảm thấy vui mừng khi thấy Lan đã tìm được một người như thế này.

Chúng tôi bắt đầu bữa tối trong không khí vui vẻ. Tôi hỏi Minh về gia đình, công việc và sở thích của anh ấy, trong khi Lan ngồi bên cạnh, lắng nghe. Nhưng rồi, khi chúng tôi bắt đầu ăn, tôi nhận thấy một điều kỳ lạ: Lan liên tục rơi đũa. Cô ấy có vẻ bối rối, không thể tập trung vào việc ăn uống.

Khi tôi cúi xuống để nhặt cái đũa mà Lan vừa đánh rơi, tôi chợt thấy mặt cô ấy tái xanh. Điều đó khiến tôi cảm thấy lo lắng. Không chỉ một lần mà rất nhiều lần, Lan đã để rơi đũa, và mỗi lần như vậy, cô ấy lại có vẻ càng ngày càng căng thẳng hơn. Tôi không hiểu tại sao cô ấy lại như vậy, nhưng trong lòng tôi đã bắt đầu nảy sinh nghi ngờ.

Khi bữa ăn tiếp tục, tôi thấy Lan không hề chạm vào món ăn mà mình yêu thích. Cô ấy chỉ lặng lẽ ăn một vài miếng, nhưng vẻ mặt lại rất căng thẳng. Cảm giác lo lắng càng lúc càng tăng lên, và tôi quyết định phải làm gì đó. Tôi nói với Minh rằng tôi cần vào bếp để lấy thêm món ăn.

Trong bếp, tôi cố gắng giữ bình tĩnh. Tôi không thể tin được rằng có chuyện gì đó không ổn ở đây. Tôi nhìn vào gương và thấy gương mặt mình nhăn nhó, lo lắng. Sau một lúc suy nghĩ, tôi quyết định kiểm tra tình hình một chút. Tôi lén nhìn qua cửa sổ và thấy Lan đang trò chuyện với Minh, nhưng vẻ mặt của cô ấy vẫn không thể giấu được sự lo lắng.

Tôi rút điện thoại ra và giả vờ như đang gọi một cuộc điện thoại, nhưng thực sự tôi đã gọi cho cảnh sát. Tôi không biết chính xác điều gì đang xảy ra, nhưng có một linh cảm mách bảo rằng tôi cần phải hành động để bảo vệ con gái mình.

Trong lúc chờ đợi, tôi cố gắng giữ bình tĩnh và trở lại bàn ăn với nụ cười giả tạo trên môi. Tôi cố gắng hỏi Minh thêm về cuộc sống và công việc của anh, trong khi thực sự tâm trí tôi đang lo lắng về Lan. Tôi quan sát từng cử chỉ của cô, và khi tôi nhìn vào mắt Lan, tôi có thể thấy một ánh mắt cầu cứu, như thể cô ấy đang muốn tôi hiểu điều gì đang diễn ra.

Khi bữa ăn kết thúc, Lan lại đánh rơi đũa lần nữa. Lần này, cô ấy dường như không thể chịu nổi, đứng dậy và chạy ra ngoài. Tôi thấy cảnh đó và cảm giác một cơn gió lạnh lướt qua tim mình. Tôi không thể ngồi yên được nữa, và lập tức quyết định theo sau cô ấy.

Tôi chạy ra ngoài và thấy Lan đứng bên cạnh chiếc xe của Minh, khuôn mặt cô đầy nước mắt. Tôi không biết phải làm gì, nhưng tôi biết rằng tôi không thể để bất kỳ điều gì xấu xảy ra với con gái mình. Tôi cất tiếng gọi:

  • “Lan, con sao vậy? Có chuyện gì xảy ra?”

Minh cũng đứng bên cạnh, vẻ mặt ngạc nhiên và có phần lo lắng. Tôi nhìn vào mắt Minh và thấy có điều gì đó không ổn.

Lan nức nở nói:

  • “Con không thể tiếp tục như vậy nữa! Con không thể…”

Trước khi cô ấy nói hết câu, tôi đã nghe tiếng còi xe cảnh sát vọng lại từ xa. Tôi cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Trong lòng tôi, không biết phải đối mặt với Minh như thế nào.

Cảnh sát đã đến rất nhanh, và họ bước xuống xe với thái độ nghiêm túc. Tôi đứng lùi lại để cho họ tiến gần hơn. Minh nhìn thấy cảnh sát và có vẻ rất lo lắng. Cảnh sát tiến tới và hỏi thăm tình hình.

Lan chỉ tay về phía Minh và nói:

  • “Anh ấy không phải người tốt! Con sợ anh ấy sẽ làm hại con!”

Cảnh sát lập tức yêu cầu Minh đứng im. Họ đã có một vài thông tin từ tôi trước đó, và bây giờ thì mọi thứ trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Cảnh sát bắt đầu thẩm vấn Minh về quá khứ và hành động của anh.

Trong khi cảnh sát điều tra, Lan vẫn đứng bên tôi, lặng lẽ khóc. Tôi thấy lòng mình đau nhói. Tôi đã từng rất vui mừng khi cô ấy có một người bạn trai, nhưng giờ đây lại cảm thấy lo lắng và bất an.

Cuối cùng, sau khi điều tra kỹ lưỡng, cảnh sát đã tìm ra nhiều thông tin liên quan đến Minh. Họ phát hiện ra rằng anh ta đã từng đi tù, gần đây liên quan tới nhiều vụ án liên quan tới lừ\a đ\ả\o tiền bạc. Ngày hôm nay hắn đã ép Lan về nhà lấy tiền cho hắn nếu không hắn sẽ làm hại cả nhà Lan. Ngay lập tức, cảnh sát đã bắt giữ Minh để điều tra thêm.

Sau khi sự việc lắng xuống, tôi quay sang ôm chặt Lan. Tôi không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc đó. Tôi đã nghĩ rằng đây sẽ là một buổi tối vui vẻ, nhưng cuối cùng lại trở thành một cơn ác mộng. Tuy nhiên, tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi biết con gái mình an toàn.

Sau sự việc này, Lan đã quyết định tạm thời không yêu ai trong một thời gian dài. Tôi cũng đã rút ra bài học cho bản thân về việc luôn lắng nghe và quan tâm đến con gái mình nhiều hơn. Thỉnh thoảng, tôi vẫn nhớ về buổi tối định mệnh đó, khi mà tôi đã phải đối diện với những sự thật khó khăn, nhưng trên hết, tôi cảm thấy biết ơn vì đã kịp thời bảo vệ được con gái mình khỏi những nguy hiểm không ngờ tới.

Bồ nhắn tin kh-ích vợ: “Chiến tích em để ở túi quần chồng chị đấy, vứt hộ em nhé”, vợ đã đáp trả không ngờ…

0

Ngồi nhìn mâm cơm đã nguội lạnh, chị thở dài thườn thượt: ‘Hôm nay anh ấy lại về muộn sao??”. Nói rồi chị đến ghế sô pha nằm xem phim rồi ngủ quên lúc nào không rõ, đến lúc về thấy chị nằm đó anh lại cau có:

– Sao không vào phòng mà ngủ, ti vi thì không tắt cuối tháng lại trả 1 đống tiền điện cho xem.

– Anh ăn gì chưa sao giờ anh mới về, làm em chờ cơm mãi.

– Sao cô hỏi lắm thế nhỉ, không thấy tôi đang mệt à??

Nói rồi anh đi vào phòng đóng sầm cửa lại còn chị, chân tay tê cứng đứng trơ ra như trời trồng giữa nhà. Chị tự hỏi từ bao giờ anh trở nên vô tâm lạnh lùng với mình như thế. Bỗng dưng chị nhớ con vô cùng, đã mấy tuần nay nó về quê chơi. Đêm đó chị ngủ trên ghế sô pha, thỉnh thoảng lại ngồi dậy nhìn ra ban công phòng khách. Trong màn đêm nhìn chị cô đơn cô độc và mỏng manh hơn bao giờ hết.

Lén mở cửa phòng ngủ nhìn chồng ngủ ngon lành chị lại ứa nước mắt, chị khóc như chưa bao giờ được khóc. Nhớ ngày trước chỉ cần chị dậy đi vệ sinh anh cũng biết và chờ chị quay lại để ôm chặt vào lòng còn giờ chị ngủ đâu làm gì anh chẳng thèm bận tâm nữa. Dù chị chẳng làm gì có lỗi, ngày ngày vẫn hiền dịu, chăm chồng con chu đáo và đối xử tốt với nhà chồng. Sau này ngẫm lại chị mới hiểu, 1 khi tình cảm trong đàn ông đã nhạt thì với anh ta bạn như người thừa.

Hết cách khi vợ nhắn tin cho bồ mỗi ngày gần 100 cái tin

Lúc đó chị nghĩ chắc do anh bận rộn quá nên mới vậy, nhưng chị càng cảm thông anh càng lấn tới. Mọi việc cứ diễn ra như thế cho đến 1 ngày chị tận mắt chứng kiến anh vui vẻ tay trong tay với 1 cô gái trên phố. Khi nhìn thấy chị cô ta còn trơ trẽn hôn chồng chị say đắm, rồi họ lên xe đi mất hút để chị đứng trơ trọi 1 mình bên kia đường ú ớ nhìn theo. Hôm đó chị đau đớn khóc như mưa, cô bạn thân chị bảo:

– Sao mày hèn thế không xông đến đánh cho chúng 1 trận, cái loại đó á cho ăn cả can axit vào, đồ mất dạy.

Chị cũng thấy mình quá nhu nhược, vì chị quá hiền nên anh mời đè đầu cưỡi cổ như vậy:

– Nếu mày muốn giữ gia đình hay xác định bỏ lão ta thì cũng làm cho 1 trận ra ngô ra khoai đi, hãy bản lĩnh 1 lần tao xem nào.

– Ừ tao biết rồi.

Tối đó về chị vẫn cố tỏ ra bình thường, anh chồng không biết vụ đụng độ sáng nay nên vẫn tỉnh bơ như thường. Khi chị chưa định gặp cô bồ dằn mặt thì cô ta đã nhắn tin khiêu khích, thấy chị càng im lặng cô ta càng lấn tới. Chị cười nhếch mép: “Làm đĩ còn già mồm, để xem mày hống hách được bao lâu”.

Thời gian đó chị không còn lao tâm khổ tứ nghĩ hôm nay ăn gì nữa, có mấy tiền chị mua đồ và làm đẹp hết. Chị nghĩ việc gì mình phải khổ sở chi tiều tằn tiện chắt lót trong khi chồng có bao nhiêu tiền thì đi cho gái. Chị cũng chẳng dạ dạ vâng vâng cun cút làm theo những gì chồng yêu cầu. Điều đó khiến anh ngạc nhiên vô cùng, thích thì chị làm không thì thôi. Chị như biến thành 1 con người khác, đôi lúc cũng khiến anh phải dè chừng.

Mọi thứ cứ diễn ra như thế cho đến hơn 2 tuần sau, hôm đó đang đọc sách thì chị nhận được tin nhắn của cô bồ. “Tôi và chồng chị vừa làm 4 hiệp xong, tiếc quá khách sạn này sọt rác lại bị đầy nên tôi đút bao vào túi quần của chồng chị rồi lát phiền chị vứt hộ nhé”. Cô ta nhắn xong rồi mỉm cười nghĩ chắc chị sẽ điên lắm đây, càng trêu tức chị cô ta càng thích thú còn anh chẳng hề hay biết gì. Trái với suy nghĩ của cô ta chị liền nhắn tin lại: “OK” làm cô ta giật mình.

Bị nắm thóp ngoại tình, chồng thẳng thừng thú nhận rồi tuyên bố từ người vợ giỏi giang và “quả báo” đến sớm hơn tưởng tượng

Tối đó cô ta đi chơi rồi về khá muộn, vừa vào xóm trọ cô ta vừa hát vui vẻ. Đến lúc sờ tới khóa thì thấy cánh cửa đã bị mở phía trong là bố mẹ cô bồ và chị.

– Sao… sao bố mẹ lại ở đây ạ??

– Con mất nết mày vào đây, mày biết đây là ai chứ??

– Dạ ai ạ??

– Thôi đừng giả vờ ngây thơ nữa em, ngày nào em chẳng nhắn tin hỏi thăm chị sao hôm nay lại bơ chị thế.

– Chị là ai tôi không quen.

– Thôi thì không quen chị thì cũng quen chồng chị đúng không, gã đàn ông mà em vừa làm 4 hiệp trưa nay ấy.

– Chị đừng có mà vu khống nhé.

– Mày còn già mồm à, tao xem ảnh và tin nhắn hết rồi đúng là số của mày. Bố mẹ cho mày ăn học đàng hoàng để rồi đi giật chồng, giật cha người ta thế à. Mày có liêm sỉ và tự trọng không??

– Bố bình tĩnh nghe con nói đã, chị ta vu khống cho con đấy.

– Bác thấy rồi chứ, con gái bác không hề biết hối lỗi. Vậy cháu xin phép nhé.

Nói rồi chị nhấc điện thoại lên 2 phút sau 2 người bặm trợn đi vào, đánh cho cô bồ 1 trận nhừ tử. Ban đầu bố mẹ cô không dám van xin vì nghĩ con gái mình đáng bị trừng trị, nhưng sau thấy cô ta bị đánh đau quá nên quỳ gối xin tha cho con gái:

– Lần sau đừng dại mà cặp kè với đàn ông đã có vợ rồi còn vênh váo khiêu khích vợ người ta em nhé, không phải ai cũng xử nhẹ như chị đây đâu em à. Giờ axit nó rẻ lắm nên em coi chừng đó. Nể tình bố mẹ em đã già nên chị tha, loại đàn bà rẻ tiền như em đừng nghĩ mình cao quý, soi gương và xem lại mình đi bốc mùi hôi thối quá rồi đó.

Nói rồi chị bước ra về, về đến nơi chị ném xấp ảnh cũng loạt tin nhắn của cô bồ ra cho chồng xem, rồi chị mỉm cười nhếch mép:

– Ly hôn đi, tôi chính thức bỏ anh. Từ nay anh cứ sống như những gì mà anh muốn, con tôi đẻ tôi sẽ nuôi. Tôi không muốn chúng sống với 1 ông bố không có tự trọng và nhân cách bị tha hóa như anh. Càng nhìn anh tôi lại càng thấy… buồn nôn mà thôi.

Nói rồi chị bước lên phòng để lại ông chồng ngồi như trời trồng ở phòng khách. Khi định thần ra mình đã mất tất cả, anh quỳ gối van xin vợ tha thứ thì đã quá muộn. Phụ nữ 1 khi đã hết yêu thì đàn ông hãy nhớ rằng các anh chẳng còn có cơ hội nào sất. Các anh đừng tự huyễn hoặc sức mạnh của mình rằng dù có làm gì vợ nó cũng không dám bỏ chồng. Nếu các anh nghĩ vậy thì các anh nhầm to rồi đấy, 1 khi sức chịu đựng vượt quá giới hạn thì phụ nữ họ sẽ phản kháng mạnh mẽ gấp vạn lần các anh nghĩ nhiều đấy. Vậy nên có gia đình rồi tốt nhất hãy biết trân trọng những gì mình đang có đi nhé.

T.ừ m.ặt bố mẹ vì nhà quá nghè.o, tôi bỏ lên thành phố kiếm ăn. Sau 10 năm, tôi giờ đã có tên họ mới cùng khối tài sản kếch xù từ nhà vợ. Trở về quê để tìm lại gia đình, tôi bàng hoàng khi căn nhà lụp xụp trước kia đã trở thành…

0

Năm đó, tôi bỏ quê nhà ra đi với hai bàn tay trắng, mang theo trong lòng đầy uất ức và sự hổ thẹn. Gia đình tôi nghèo khó từ khi tôi còn bé, bố mẹ làm lụng vất vả, nhưng cũng không đủ để đưa chúng tôi thoát khỏi cái nghèo đói bám riết. Những người bạn cùng trang lứa với tôi, ai cũng có điều kiện học hành đàng hoàng, được chăm sóc tốt, còn tôi thì phải bỏ học từ khi mới lên lớp 9 để phụ giúp bố mẹ. Cảnh sống thiếu thốn, chật vật làm tôi không thể chịu đựng nổi. Năm 18 tuổi, tôi quyết định bỏ quê lên thành phố để tìm đường đổi đời.

1. Ra đi vì nghèo khó và nỗi mặc cảm

Lúc quyết định ra đi, tôi không hề báo trước với bố mẹ. Tôi nghĩ, có lẽ họ cũng sẽ chẳng trách tôi, vì họ biết rằng tôi quá khổ sở với cảnh sống này. Tôi muốn tìm kiếm một cuộc sống khác, nơi tôi không phải suốt ngày dãi nắng dầm mưa ngoài đồng, nơi tôi không phải nhìn thấy bố mẹ lầm lũi làm việc từ sáng sớm đến tối khuya mà chẳng bao giờ đủ ăn. Tôi muốn thoát khỏi cái nghèo, cái đói, và cả những ánh mắt thương hại của người xung quanh.

Thành phố đón tôi bằng sự lạnh lẽo và khắc nghiệt. Không tiền, không nơi nương tựa, tôi phải bươn chải đủ nghề để kiếm sống. Lúc đầu, tôi làm bốc vác ở chợ, rồi chuyển sang làm thợ hồ. Mỗi công việc chỉ đủ để nuôi sống qua ngày, nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi biết rằng nếu mình kiên trì, cuối cùng rồi cũng sẽ có cơ hội đổi đời.

12 điều chỉ có cha mẹ tốt mới làm được cho con

May mắn thay, sau một thời gian dài chịu đựng, cơ hội đã đến với tôi. Tôi gặp Linh, con gái của một gia đình giàu có. Lúc đầu, tôi chỉ làm thợ xây trong một dự án xây nhà cho gia đình cô ấy, nhưng nhờ tính cách chăm chỉ và thẳng thắn, tôi đã gây ấn tượng với Linh. Chúng tôi dần thân thiết hơn, và cuối cùng, tôi được nhận vào làm việc trong công ty gia đình của cô ấy. Mọi thứ bắt đầu thay đổi từ đó.

Nhờ sự giúp đỡ của Linh và gia đình cô ấy, tôi dần dần có được vị trí ổn định trong công ty. Công việc tốt hơn, thu nhập cũng cao hơn, và tôi bắt đầu cảm thấy mình đã chạm đến ngưỡng cửa của thành công. Sau một thời gian, Linh và tôi kết hôn. Cuộc hôn nhân này không chỉ mang lại cho tôi một gia đình giàu có mà còn giúp tôi hoàn toàn thoát khỏi quá khứ nghèo khó của mình.

Tôi không còn là thằng nhà quê với cái tên cũ nữa. Sau khi kết hôn, tôi đổi tên theo họ vợ, mang một danh xưng mới và bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn khác. Từ một kẻ không có gì trong tay, tôi giờ đã trở thành người có tiền, có quyền. Căn nhà lụp xụp ngày xưa, gia đình nghèo khổ ấy, với tôi như một ký ức xa xôi, đôi khi tôi còn cảm thấy xấu hổ khi nghĩ về nó.

Tôi cũng không còn giữ liên lạc với gia đình mình nữa. Lúc đầu, tôi sợ rằng họ sẽ tìm đến để xin xỏ, và tôi không muốn liên quan đến cuộc sống nghèo khổ đó nữa. Nhưng rồi thời gian trôi qua, tôi dần quên mất sự tồn tại của họ, bận rộn với công việc, với cuộc sống xa hoa và gia đình mới.

Sau 10 năm, tôi đã có tất cả những gì tôi mơ ước: tài sản kếch xù, xe hơi, nhà cửa sang trọng, và một gia đình quyền lực. Nhưng, dù đã đạt được nhiều thứ như vậy, có những đêm tôi vẫn cảm thấy trống rỗng, như có điều gì đó còn thiếu trong cuộc đời mình.

Mỗi khi nằm trên chiếc giường xa hoa trong căn biệt thự, tôi nhớ về căn nhà lụp xụp, nhớ về bố mẹ già của mình. Tôi tự hỏi, không biết họ giờ thế nào? Liệu họ còn sống không? Họ có trách tôi vì đã bỏ đi không một lời từ biệt hay không?

Tôi tự trấn an rằng, cuộc sống của họ có lẽ vẫn ổn. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi biết mình đang trốn tránh thực tại. Tôi bắt đầu nghĩ đến việc về thăm quê, tìm lại gia đình. Tôi muốn biết bố mẹ giờ sống ra sao, căn nhà cũ kỹ đó liệu có còn không.

Một ngày nọ, không thể kìm nén được sự thôi thúc trong lòng, tôi quyết định về quê. Chuyến đi này giống như một hành trình trở về với quá khứ, với những ký ức tôi đã cố quên. Trên đường về, tôi tự nhủ rằng mình đã khác, đã trở thành một người có địa vị, và bây giờ tôi về không phải để xin xỏ hay cầu cứu, mà là để nhìn lại quá khứ của mình.

Khi chiếc xe sang trọng của tôi lăn bánh trên con đường đất nhỏ dẫn vào làng, trái tim tôi đập mạnh. Cảnh vật xung quanh vẫn quen thuộc, nhưng tôi không còn thấy gần gũi như trước. Mọi thứ dường như đã thay đổi, và tôi không chắc mình còn nhận ra ngôi nhà cũ của gia đình.

Cuối cùng, chiếc xe dừng lại trước cổng nhà. Nhưng cảnh tượng trước mắt làm tôi sững sờ. Căn nhà lụp xụp ngày xưa giờ đã biến mất, thay vào đó là một ngôi nhà mới, khang trang và bề thế hơn hẳn. Tôi không thể tin vào mắt mình. Đây là nhà của tôi sao? Là căn nhà mà bố mẹ tôi đã sống trong suốt những năm tôi vắng mặt sao?

Tôi bước xuống xe, lòng đầy bối rối và ngạc nhiên. Ngay lúc đó, một người hàng xóm cũ nhìn thấy tôi và chạy đến.

  • “Cậu Dũng về đấy à? Bao lâu rồi cậu mới về quê vậy? Mẹ cậu chắc sẽ vui lắm!” – người hàng xóm nói, vẻ mặt thân thiện nhưng đầy thắc mắc.

Tôi gật đầu, nhưng trong lòng vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được giải đáp. Tôi không thể tin được rằng căn nhà này lại thuộc về gia đình mình.

Biệt thự kiểu Pháp The Village Château ở vùng quê Bắc Bộ

Khi bước vào trong khu đất mà ngày xưa chỉ là căn nhà lụp xụp, tôi ngỡ ngàng không thể tin nổi vào mắt mình. Trước mắt tôi là một ngôi biệt thự hoành tráng, rộng lớn với cổng sắt chạm khắc tinh xảo, sân vườn xanh mướt và hồ cá koi ở giữa. Mọi thứ từ phong cách kiến trúc đến cách bài trí đều toát lên vẻ giàu sang, thịnh vượng. Đây không thể nào là ngôi nhà của bố mẹ tôi, nơi mà suốt những năm tháng tuổi thơ tôi chỉ biết đến đói khát và nghèo nàn.

Tôi tiến lại gần cổng, lòng đầy hoang mang và bối rối. Ngay lúc đó, một người đàn ông lạ mặt bước ra từ phía trong biệt thự, nhìn thấy tôi và lên tiếng:

  • “Anh Dũng phải không? Chào mừng anh đã về nhà.”

Tôi ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Người đàn ông đó mời tôi vào bên trong, nơi mà mọi thứ quá đỗi xa hoa, lộng lẫy. Từng bức tường, từng viên gạch đều được thiết kế và xây dựng một cách công phu, tỉ mỉ. Nội thất bên trong biệt thự toát lên sự giàu có và hiện đại đến mức tôi cảm thấy mình như đang bước vào một nơi hoàn toàn xa lạ.

Tôi ngồi xuống bộ ghế sofa bọc da thật, trước mặt là một chiếc bàn kính sang trọng. Người đàn ông tiếp tục giải thích:

  • “Sau khi anh bỏ đi, bố mẹ anh vẫn sống trong căn nhà cũ. Họ đã chịu đựng rất nhiều khó khăn trong suốt một thời gian dài. Nhưng khoảng 5 năm trước, có một người đàn ông đến tìm họ và đề nghị giúp đỡ. Ông ấy đã giúp xây dựng căn biệt thự này, lo liệu mọi chi phí, và cả việc chăm sóc cuộc sống hàng ngày của bố mẹ anh.”

Nghe đến đây, tôi càng thêm rối bời. Tôi không thể hiểu nổi, ai có thể làm điều này cho bố mẹ tôi? Và tại sao?

Tôi bước ra ngoài vườn, nơi bố mẹ tôi đang ngồi trên chiếc ghế đá dưới gốc cây lớn. Nhìn thấy tôi, mẹ bật khóc, còn bố tôi đứng dậy, chậm rãi tiến lại gần.

  • “Dũng, con đã về rồi à?” – Giọng bố tôi khàn khàn, nhưng đôi mắt ông vẫn toát lên sự dịu dàng và yêu thương.

Tôi quỳ xuống trước họ, giọng nghẹn ngào:

  • “Bố mẹ, con xin lỗi. Con đã bỏ đi suốt 10 năm, để bố mẹ sống khổ sở mà không hề hay biết. Con đã phụ lòng bố mẹ.”

Mẹ tôi xoa đầu tôi, giọng run run:

  • “Không sao đâu con, con đã trở về là tốt rồi.”

Lúc đó, tôi không thể kìm nén nổi nước mắt. Tôi đã rời bỏ quê hương với hi vọng đổi đời, nhưng suốt 10 năm qua, tôi đã quên mất điều quan trọng nhất trong cuộc đời mình – gia đình.

Tôi hỏi bố mẹ về người đã xây dựng nên căn biệt thự này, và bố mẹ kể lại câu chuyện. Người đàn ông đó không phải ai xa lạ, mà chính là ông chủ của một tập đoàn xây dựng lớn – người từng có ân tình với gia đình tôi khi xưa. Ông ấy từng nghèo khó như gia đình tôi, nhưng sau khi giàu lên, ông không quên ơn những người đã giúp đỡ mình, trong đó có bố mẹ tôi. Ông đã giúp đỡ họ trong suốt những năm tháng khó khăn, xây dựng ngôi nhà này để bố mẹ có một cuộc sống tốt hơn.

Căn biệt thự không chỉ là một món quà vật chất, mà còn là biểu tượng của lòng biết ơn và tình người. Tôi nhận ra rằng, đôi khi chúng ta có thể đổi đời bằng tiền bạc, nhưng những giá trị thực sự không nằm ở của cải, mà ở tình thương và lòng nhân ái. Tôi đã bỏ quên gia đình mình suốt 10 năm, nhưng giờ đây tôi hiểu rằng, không có gì quý giá hơn tình cảm gia đình.

Sau ngày trở về, tôi quyết định ở lại quê hương một thời gian để chăm sóc bố mẹ. Tôi muốn bù đắp những gì mình đã bỏ lỡ, muốn chuộc lại lỗi lầm của mình. Cuộc sống giàu có nơi thành phố dường như không còn hấp dẫn tôi nữa. Thay vào đó, tôi cảm thấy bình yên khi được sống gần bố mẹ, được nghe họ kể về những năm tháng khó khăn mà họ đã vượt qua.

Ngôi biệt thự giờ đây không còn chỉ là một ngôi nhà xa hoa, mà là nơi mà tôi học lại bài học quý giá nhất về tình yêu thương gia đình. Tôi đã mất 10 năm để nhận ra rằng, dù có giàu sang đến đâu, nếu không có gia đình bên cạnh, tất cả cũng chỉ là vô nghĩa.

Ngày hôm đó, khi tôi đứng trước cổng biệt thự, nhìn ngôi nhà khang trang và những khu vườn xanh mướt, tôi hiểu rằng mình đã tìm lại được thứ quý giá nhất. Không phải là tiền bạc hay danh vọng, mà là tình cảm gia đình – thứ mà tôi đã bỏ quên trong cuộc hành trình tìm kiếm sự thành công.

Tôi không còn cảm thấy bàng hoàng hay xa lạ nữa. Tôi biết rằng, đây chính là nơi tôi thuộc về.

Thượng tọa Thích Chân Quang đã phạm Giới luật ‘vọng ngữ’

0

Thượng tọa Thích Chân Quang đã phạm Giới luật căn bản của Phật chế cho người xuất gia là vọng ngữ, dối trên lừa dưới.

Ngày 19/6/2024, Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) kỷ luật Thượng tọa Thích Chân Quang (trụ trì Thiền Tôn Phật Quang, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu) vì có các bài thuyết giảng lan truyền “gây hoang mang trong xã hội”, “bị cộng đồng phản ứng và làm suy giảm niềm tin Phật pháp”, “ảnh hưởng đến uy tín của GHPGVN”.

Thượng tọa Thích Chân Quang có nhiều lý giải dẫn dụ về nhân quả gây xôn xao dư luận như hát karaoke, tuổi trẻ đi du lịch hoặc trồng cà phê…

thichchanquang1.jpgThượng toạ Thích Chân Quang. Ảnh: FB Thiền Tôn Phật Quang
“Ai hát karaoke nhiều, người đó có nguy cơ chết làm ma câm”; “Mấy người trồng cà phê là bị mang nghiệp rất nặng vì khi những người khác uống cà phê sẽ dẫn tới mất ngủ mà mất ngủ sẽ không đi làm được, không có tiền lo cho gia đình, cho nên những ai đang trồng và bán cà phê sẽ mang nghiệp rất nặng”… là một số luận giải về nhân quả gây xôn xao của Thượng tọa Thích Chân Quang.

 

Mức kỷ luật với Thượng tọa Thích Chân Quang là không được thuyết giảng dưới mọi hình thức, không chủ trì tổ chức các sự kiện tập trung đông người tại Thiền Tôn Phật Quang và những địa điểm khác trong thời gian 2 năm. Nhiều người cho rằng mức kỷ luật này không quá nghiêm khắc nhưng cũng hợp lý với người tu hành, để họ có thời gian tĩnh tâm suy xét việc mình đã làm.

Tuy nhiên, mới đây, Sở GD-ĐT TPHCM có văn bản về việc xác minh bằng tốt nghiệp cấp 3 bổ túc văn hoá của ông Vương Tấn Việt (tức Thượng tọa Thích Chân Quang).

Cụ thể, kết thúc quá trình kiểm tra, Sở GD-ĐT TPHCM xác nhận kết quả rà soát hồ sơ thi tốt nghiệp THPT của ông Vương Tấn Việt sinh năm 1959, như sau: Ông Vương Tấn Việt không có tên trong danh sách dự thi và bảng ghi tên, ghi điểm trong kỳ thi tốt nghiệp bổ túc văn hóa cấp 3 năm 1989 của Sở. Ông Việt cũng không có tên trong danh sách cấp bằng tốt nghiệp cấp 3 bổ túc văn hóa khóa ngày 6/6/1989 của Sở.

Chia sẻ với PV VietNamNet, luật sư Nguyễn Danh Huế – Chủ tịch HĐTV Công ty Luật Hừng Đông cho biết, cơ quan điều tra sẽ xác minh, điều tra về bằng cấp 3 và cả quá trình học tập của ông Vương Tấn Việt tại các cơ sở đào tạo. Cơ quan điều tra có thể trưng cầu giám định đối với bằng cấp 3 của ông Vương Tấn Việt nộp tại cơ sở đào tạo và tài liệu có liên quan trong quá trình học tập.

 

Dựa vào kết quả giám định và kết quả xác minh, nếu có đủ căn cứ thì cơ quan điều tra sẽ khởi tố vụ án, khởi tố bị can về các tội danh như: “Tội làm giả con dấu, tài liệu của cơ quan, tổ chức”; “Tội sử dụng con dấu, tài liệu giả của cơ quan, tổ chức” hoặc “Giả mạo trong công tác”… quy định tại các Điều 341, 359 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017.

Điều 341 quy định rõ, người nào làm giả con dấu, tài liệu của của cơ quan tổ chức tùy theo tính chất và mức độ phạm tội mà bị truy cứu trách nhiệm hình sự thì có thể bị truy cứu mức cao nhất là 7 năm tù, ngoài ra còn có thể bị phạt tiền lên đến 50.000.000 đồng.Một thượng tọa trụ trì ngôi chùa nổi tiếng cho biết, Ngũ giới (5 giới) căn bản nhất của người xuất gia phải tuân thủ là: Không sát sinh, Không trộm cắp, Không dâm dục, Không vọng ngữ (nói dối, dối trá, lừa đảo), Không uống rượu bia, ma tuý… Thượng tọa Thích Chân Quang đã phạm Giới luật căn bản của Phật chế cho người xuất gia là vọng ngữ, dối trên lừa dưới. Hiện tại, quy định phải có bằng cấp 3 mới được thọ giới. Với trường hợp của Thượng tọa Thích Chân Quang, không có bằng cấp 3 mà vẫn được thọ giới là không sai vì thời điểm đó chấp nhận việc này.

 

Điều 82 của Hiến chương GHPGVN quy định rõ về hình thức kỷ luật với các thành viên của GHPGVN vi phạm Giới luật, Hiến chương, Quy chế, Nội quy của Giáo hội, tùy theo mức độ vi phạm, Giáo hội sẽ xử lý theo Giáo luật.

Mục 3 Điều 82 nêu rõ: Thành viên của GHPGVN bị hạn chế quyền công dân d

Tạm biệt quán quân Đường Lên Đỉnh Olympia 2024: Không trả lời được nhưng “cố bấm” câu hỏi cuối? Khán giả không ưng thái độ hò hét

0

Sau những vòng thi nghẹt thở, Quán quân của Đường Lên Đỉnh Olympia 2024 đã gọi tên Võ Quang Phú Đức đến từ trường chuyên Quốc học – Thừa Thiên Huế. Giải nhì thuộc về Nguyễn Nguyên Phú (THPT chuyên Đại học Sư phạm Hà Nội) và đồng giải ba là Trần Trung Kiên (THPT Lê Hồng Phong – Phú Yên), Nguyễn Quốc Nhật Minh (THPT Chuyên Hùng Vương – Gia Lai).

Xuyên suốt trận chung kết, 4 nam sinh đã để lại nhiều dấu ấn với nhưng màn thể hiện cân tài cân sức. Mỗi người có một thế mạnh riêng và đều được khán giả ghi nhận sự cố gắng bởi đã vào đến vòng chung kết, ai cũng đều tài giỏi và nỗ lực.

 

Tuy nhiên, trong khoảnh khắc Phú Đức bấm chuông giành quyền trả lời câu hỏi cuối cùng lại đang vô tình tạo ra một cuộc tranh luận trên MXH. Có người cho rằng nam sinh đến từ Thừa Thiên Huế có chiến thuật tốt, nhưng cũng không ít người cho rằng vì sự nhanh tay của Phú Đức mà Nguyên Phú không còn cơ hội canh tranh tới cùng cũng như việc khán giả chưa có được 1 màn chung kết thật sự “đã”.

 

Vì sao lại tranh cãi về màn bấm chuông giành chiến thắng của Quán quân Olympia 2024 Phú Đức?- Ảnh 1.

Quán quân thuộc về Phú Đức – nam sinh trường Chuyên Quốc học – Thừa Thiên Huế

Không cho đối thủ cơ hội “lật kèo”

 

Theo đó, Nhật Minh là thí sinh cuối cùng ở vòng thi Về Đích tuy nhiên nam sinh trường THPT Chuyên Hùng Vương – Gia Lai không có đáp án cho câu hỏi 30 điểm của mình. Chớp lấy cơ hội này, Phú Đức đã nhanh tay bấm chuông để giành quyền trả lời. Khi đó, số điểm của Phú Đức là 235 điểm, còn Nguyên Phú là 215 điểm.

Tuy nhiên, ngay sau khi tiếng chuông vang lên, Phú Đức đã có động thái vỡ òa, ăn mừng vì biết mình đã cầm chắc chiến thắng trong tay. Khi đưa ra đáp án, dù không phải kết quả chính xác và bị trừ điểm nhưng xét về tổng số điểm cuối cùng, Phú Đức vẫn hơn người về nhì – Nguyên Phú 5 điểm.

 

Vì sao lại tranh cãi về màn bấm chuông giành chiến thắng của Quán quân Olympia 2024 Phú Đức?- Ảnh 2.

Khi Nhật Minh đang tính toán cho câu hỏi cuối, Phú Đức phía sau đã có động thái chuẩn bị bấm chuông để giành quyền trả lời

 

Vì sao lại tranh cãi về màn bấm chuông giành chiến thắng của Quán quân Olympia 2024 Phú Đức?- Ảnh 3.

Phú Đức cầm chắc chiến thắng trong tay dù đáp án đúng hay sai

 

Tình huống này đã đưa Phú Đức trở thành nhà vô địch Đường Lên Đỉnh Olympia 2024. Nhiều người dành lời khen ngợi cho anh chàng bởi sự quyết đoán, thông minh và bản lĩnh khi tham gia cuộc thi quan trọng. Bởi nếu phân tích kỹ, việc bấm chuông nhanh nhạy giành quyền trả lời, không cần biết đáp án đúng hay sai của Phú Đức chính là cách hay để anh chàng bảo toàn vị trí dẫn đầu, không cho đối thủ có cơ hội “lật kèo”.

Người xem để ý lúc đó Nguyên Phú cũng đã tính toán và có vẻ đã chuẩn bị bấm chuông để đưa ra đáp án. Nếu Nguyên Phú trả lời chính xác câu hỏi này, tình thế sẽ thay đổi, nam sinh trường chuyên Đại học Sư phạm Hà Nội sẽ có cú lội ngược dòng. Chính vì tính trước được thế sự, Phú Đức đã có chiến lược cho mình để giữ vững vị trí,

Chiến thắng chỉ bằng “chiến thuật nhanh tay” sẽ không mãn nhãn?

Mặc dù chiến thắng hoàn toàn xứng đáng và thuyết phục nhưng cộng đồng mạng lại cho rằng có phần hụt hẫng vì Phú Đức thắng nhờ bấm chuông nhanh chứ không đưa ra được đáp án chính xác. Ngoài ra, netizen cũng cho rằng khá tiếc nuối cho Nguyên Phú bởi nếu anh chàng nhanh tay hơn, biết đâu sẽ tạo ra một thế trận khác, đem đến những cảm xúc kịch tính, bùng nổ hơn.

Cũng vì vậy mà không ít người bày tỏ mong muốn Đường Lên Đỉnh Olympia có thể thay đổi luật chơi ở những câu hỏi cuối hoặc cách tính điểm cho những thí sinh giành quyền trả lời nhưng không có đáp án đúng. Bởi dẫu sao đây cũng là cuộc thi về kiến thức, trí tuệ nên netizen cho rằng nếu chiến thắng chỉ bằng “chiến thuật nhanh tay” sẽ không mãn nhãn.

– “Câu cuối Phú Đức đưa ra đáp án sai nhưng vẫn chiến thắng nhờ bấm chuông nhanh. Dù vẫn thấy em giỏi và xứng đáng nhưng cảm giác lại rất hụt hẫng”.

– “Mình nghĩ nên thay đổi lại luật một chút vì như này chiến thắng là ai nhanh tay hơn thôi. Cảm thấy khá tiếc cho Nguyên Phú vì có vẻ bạn cũng đã có đáp án và đang giành quyền trả lời. Nên vừa bấm nhanh, vừa trả lời đúng sẽ xuất sắc hơn”.

– “Chiến thuật nhanh tay, chặn đứng cơ hội lội ngược dòng của đối thủ, không cần biết đáp án đúng hay sai nhưng bấm chuông xong là Phú Đức đã có động thái ăn mừng rồi. Bạn này xuất sắc thật nhưng chiến thắng này chưa thấy đã lắm, hụt hẫng vì thắng vì nhanh chứ không phải thắng vì trả lời đúng”.

– “Lúc bạn bấm chuông và ăn mừng, tôi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Hóa ra bạn đã có tính toán trước, bấm mà trả lời sai vẫn thắng”.

Thế nhưng trái ngược với những quan điểm trên, phần đông người xem đều cho rằng Chung kết Đường Lên Đỉnh Olympia 2024 đã quy tụ 4 gương mặt vô cùng xuất sắc, đã vào đến vòng thi cuối cùng, ai cũng giỏi và xứng đáng với ngôi vị cao quý như nhau.

Tuy nhiên trong một cuộc thi, tài giỏi về kiến thức đôi khi là chưa đủ. Các bạn thí sinh cần có cả sự nhanh nhạy, thông minh và bản lĩnh để quyết đoán trong từng bước đi của mình. Nhiều người nhận xét Phú Đức là một chàng trai rất tự tin, có chiến lược tốt nên việc giành quyền bấm chuông nhanh để chiến thắng thể hiện rõ cá tính của bản thân. Ngoài ra, trong phần thi Vượt Chướng Ngại Vật, Phú Đức cũng đã cho thấy mình “out trình” khi chưa cần lật mở đã có đáp án cuối cùng. Điều này khiến dân tình càng thêm nể phục và ngưỡng mộ với chiến thắng của Phú Đức.

Một số bình luận của cộng đồng mạng:

– “Mình lại thấy thích cách chơi của bạn này. Trong cuộc thi, ai cũng muốn là người giành chiến thắng nên phải chớp lấy cơ hội từ những khoảnh khắc nhỏ nhất. Cứ bấm chuông để lấy lợi thế đã bởi đó cũng chính là bước nhảy quyết định mà nên mình ủng hộ chiến thuật này”.

– “Thực sự là quá thông minh. Ai vào đây cũng giỏi cả nhưng Phú Đức có thêm sự tự tin, bản lĩnh quá tốt. Bạn có sự quan sát đối thủ, tính toán chiến thuật và giành chiến thắng ngoạn mục. Chúc mừng Phú Đức và tất cả các bạn”.

– “Nếu nhìn rộng vấn đề thì sẽ thấy cuộc sống vốn dĩ là vậy. Không phải chỉ có kiến thức, kinh nghiệm mà đôi khi chỉ hơn nhau ở việc biết nắm lấy thời cơ, cơ hội. Ai làm chủ cuộc chơi tốt thì đó là người chiến thắng. Nể phục Phú Đức. 3 bạn thí sinh còn lại cũng đã rất giỏi rồi!”.

Cây Đại bi quý hơn vàng 10

0

Đại bi được sử dụng làm cây thuốc chữa bệnh trong dân gian và là nguyên liệu để cất tinh dầu. Trong tinh dầu có chất dborneol, là một có tinh thể óng ánh và trắng còn gọi mai hoa băng phiến – vị thuốc được dùng trong cả Đông y và Tây y.

Cây đại bi, tên khoa học Blumea balsamifera (L.) DC., thuộc họ Cúc (Asteraceae); còn có tên mai hoa băng phiến, long não hương, từ bi, mai phiến…

Cây đại bi chữa ho, cảm sốt - Ảnh 1.

Đại bi là vị thuốc dùng trong cả Đông và Tây y.

Theo y học cổ truyền, cây đại bi có vị cay và đắng, mùi thơm nóng, tính ấm; có tác dụng khu phong, tiêu thũng, hoạt huyết, tán ứ; chữa cảm sốt, ho, đầy bụng khó tiêu, trị thấp khớp, đau bụng kinh… Dùng ngoài chữa chấn thương, mụn nhọt, ghẻ ngứa, lấy lỏ gió đắp hoặc nấu nước tắm. Có thể làm thuốc ngâm rượu để xoa bóp chỗ đau. Mai hoa băng phiến vị cay đắng, tính hơi hàn; vào các kinh tâm, phế và tỳ. Tác dụng khai khiếu, tịch uế, chỉ thống; làm tan màng mộng ở mắt; trị trúng phong đàm quyết, kinh giản, ngực bụng lạnh đau.

Bài thuốc chữa bệnh có đại bi

Chữa cảm sốt

Lá đại bi, lá bưởi, lá chanh, lá sả, mỗi thứ một nắm, rửa sạch, cho tất cả vào nồi, đun sôi. Để nồi nước trước mặt người bệnh, trùm chăn, lấy đôi đũa khuấy đều nước để hơi nước bốc lên cho ra mồ hôi. Xông từ 2 – 3 lần trong 1 tuần, khi dứt cảm cúm, có sốt nhẹ.

Hoặc lấy 1 nắm lá đại bi tươi, 1 nắm lá ngải cứu tươi, 1 nắm cám gạo trộn đều rang trên chảo cho tới khi nóng già, lấy ra gói vào 1 miếng vải chườm nóng khắp người để giải cảm.

Cây đại bi chữa ho, cảm sốt - Ảnh 2.

Đại bi là một trong 5 loại lá trong nồi lá xông trị cảm.

Chữa ho

Lá đại bi 200g, lá chanh 50g, rễ cà gai leo 100g, rễ thuỷ xương bồ 100g, củ sả 100g, trần bì 50g. Tất cả phơi khô, cắt nhỏ nấu với nước 2 lần để được 700ml dung dịch, lọc, thêm 300ml xi rô để được 1 lít cao. Ngày uống 40ml, chia làm 2 lần.

Chữa viêm khớp dạng thấp

Rễ đại bi, kê huyết đằn, mỗi vị 30g. Sắc uống hoặc ngâm rượu uống.

Chữa đau bụng kinh

Rễ đại bi 30g, ích mẫu 15g. Sắc uống.

Chữa trúng phong sau sinh đẻ

Lá cây đại bi, lá quất hồng bì, sả, ngũ trảo, tỷ lệ đều nhau. Nấu nước tắm.

Bài thuốc chữa bệnh có mai hoa băng phiến

Cây đại bi chữa ho, cảm sốt - Ảnh 3.

Mai hoa băng phiến – vị thuốc quý trị trúng phong, hạ sốt chống viêm, giảm đau…

Trị các chứng bệnh trúng phong, kinh giản, hôn mê, co giật

Công dụng: Khai khiếu hồi tỉnh, dùng một trong các bài:

Chí bảo đơn: Xạ hương 7,5g; chu sa 30g; sừng tê giác 30g; hùng hoàng 30g; đồi mồi 30g; hổ phách 30g; vàng lá 50 lá; băng phiến 7,5g; ngưu hoàng 15; an tức hương 45g. Tất cả nghiền bột mịn, hay làm viên hoàn. Thuốc bột uống mỗi lần 0,8g (5 phân); hoặc 1 hoàn. Ngày uống 1 – 2 lần, uống với nước đun sôi còn nóng.

An cung Ngưu hoàng hoàn: Ngưu hoàng 63g, uất kim 63g, tê giác 63g, hoàng cầm 63g, hoàng liên 63g, hùng hoàng 63g, chi tử 63g, băng phiến 10g, xạ hương 20g. Chế thành thuốc hoàn. Có sản phẩm lưu hành, uống theo liều quy định.

Hạ sốt, chống viêm, giảm đau

Thuốc bột Bằng băng: Băng phiến, bằng sa, huyền minh phấn, chu sa. Tất cả nghiền bột mịn. Dùng bột thuốc thổi vào họng, hoặc bôi vào chỗ đau. Sau khi bôi thuốc, nước bọt sẽ tăng nhiều, ngậm vài phút sau mới nhổ nước bọt đi. Chữa chân răng sưng nhức, loét niêm mạc vòm miệng, trẻ em đang bú bị mụn thành vệt trắng ở miệng (nga khẩu).

Tan màng mộng, sáng mắt

Băng phiến nghiền thật mịn, điểm vào khoé mắt. Trị đau mắt đỏ sinh màng mộng.

Trị viêm tai giữa có mủ

Băng phiến 2,5g; xạ hương 0,5g; chương đơn 10g, mẫu lệ 10g, hoàng liên 10g, long cốt 15g. Tất cả tán bột mịn. Mỗi lần lấy một ít thuốc thổi vào tai.