Rõ ràng vợ anh chưa sinh con bao giờ, vả lại bị vô sinh làm sao có con được chứ? Mà lời thầy phán chắc như đinh đóng cột. Tú quyết về quê vợ 1 chuyến để rồi đứng hình thấy vợ đang cho con bú và sự thật nghiệt ngã phía sau.
Kết hôn 3 năm nay nhưng Hằng vẫn không thể mang thai. Đi khám thì bác sĩ nói em bị vô sinh, nghe tin đó Tú sốc vô cùng. Vợ vô sinh lẽ nào là nhà anh sẽ tuyệt tự. Đứng trước việc này, gia đình anh đã nói ý Tú ly hôn vợ cưới người khác nhưng anh từ chối. Người con gái anh yêu nhất trên đời này chỉ có mình Hằng mà thôi. Anh thà nhận con nuôi chứ không bỏ vợ, thế nhưng trái với phản ứng của chồng Hằng lại thuyết phục Tú ly hôn nhưng anh vẫn không chịu.
Nghĩ chuyện gì cũng có cách giải quyết, y học không được thì Tú sẽ lên chùa cầu con. Biết bao cặp vô sinh, nhờ cầu con trên chùa mà họ có con, Tú tin vào điều đó, dù là 1 tia hi vọng nhỏ nhoi anh cũng sẽ thử. Đợt này vợ lại đi công tác nữa, nên Tú không đưa vợ lên chùa cùng được. 1 mình anh sắp lễ vật, đem lên chùa nhờ thầy cúng khấn. Thế nhưng lúc đang khấn thì thầy quay ra bảo Tú.
– Vợ anh sinh 2 đứa rồi còn cầu cái gì nữa??
– Dạ, vợ con bị vô sinh mà thầy. Cô ấy chưa bầu bí bao giờ ạ. Thầy xem lại giúp con có nhầm lẫn với ai không ạ??
– Nhầm thế nào được, quẻ báo vợ anh đã có 2 đứa con rồi. Cửa phật không phải là nơi cho các người dối trá, anh về đi!!
Bị thầy đuổi ra khỏi chùa Tú thấy cứ sai sai sao ấy. Rõ ràng vợ anh chưa sinh con bao giờ, vả lại bị vô sinh làm sao có con được chứ?? Mà lời thầy phán chắc như đinh đóng cột. Nhân lúc vợ đang đi công tác, Tú phải về quê dò hỏi mẹ vợ xem thế nào, cứ mông lung thế này anh không chịu được.
Bắt xe hơn 100km về nhà vợ, vừa về đến cổng Tú đã nghe thấy tiếng trẻ con khóc ré lên. Nghĩ hàng xóm bế con sang chơi, Tú cứ bình thản bước vào để rồi đánh rơi giỏ quà trên tay khi thấy vợ đang 1 tay đưa võng cho đứa bé nằm trong đó, 1 tay thì cho đứa còn lại bú.
Không hiểu tại sao vợ nói đi công tác bên Hàn Quốc 1 tháng mà giờ lại ở nhà cho đứa trẻ nào bú thế này Tú sốc lắm. Anh chạy vào run rẩy hỏi vợ.
– Con của ai đây?? Sao em lại cho nó bú?? Chẳng phải em đang ở Hàn Quốc sao??
Hằng rối chưa biết trả lời thế nào, thì 1 người đàn ông cao to từ dưới bếp bưng tô cháo đi lên nói.
– Cháo chân giò cho vợ yêu đây rồi. Em cố ăn hết tô này cho có nhiều sữa cho con bú.
– Anh là ai?? Tại sao anh lại gọi vợ tôi là vợ yêu??
Tú nổi điên hất báo cháo, túm cổ áo người đàn ông kia tra hỏi??
– Tôi là chồng Hằng, ai bỏ tay ra ngay.
– Tao mới là chồng Hằng, mày đừng có tranh vợ với tao.
– Đủ rồi, 2 người im đi!! – Hằng quát lên.
– Hằng, em nói đi, thế này là thế nào??
– Thôi được rồi, việc đến nước này tôi không giấu được nữa. Anh ấy là chồng tôi, chúng tôi chỉ thiếu tờ giấy kết hôn nữa thôi. 2 đứa bé sinh đôi này là con của tôi và anh ấy. Thời gian tôi mang thai tôi đã nói dối anh đi công tác nước ngoài hơn năm nhưng là về quê đẻ và ở cữ. Tôi nói dối anh vô sinh vì không muốn đẻ con với anh, không muốn chúng ta chia tay có vướng bận gì. Ngày đó tôi lấy anh vì món nợ 1 tỷ ba tôi nợ ba anh. Thỏa thuận tôi đã làm rồi, nợ coi như cũng trả xong tôi không yêu anh. Người tôi yêu trước khi đến với anh là anh ấy chứ không phải anh.
– Hằng, em nói dối. Em không thể đối xử với anh như thế được. Em phải là của anh.
– Anh tỉnh lại đi. Tôi không yêu anh, trước kia cũng vậy và bây giờ cũng vậy. Giải thoát và chúc phúc cho tôi đi, đừng miễn cưỡng không hạnh phúc đâu.
– Anh không muốn mất em, không muốn san sẻ ai cho em. Về với anh đi em, anh sẽ bỏ qua tất cả cho em, chỉ cần em trở về với anh thôi.
– Không, đã đến lúc tôi phải sống cho tình yêu của mình rồi. Anh về đi, lúc nào ký vào đơn ly hãy nói chuyện với tôi.
Bị Hằng xua đuổi, Tú đờ đẫn trở về thành phố. Hóa ra Hằng không bị vô sinh, cô đã lừa dối, phản bội và giờ thì “đá” anh 1 cách đau điếng như vậy ư?? Tú phải làm gì đây, chấp nhận buông tay chúc phúc cho vợ hay kiên quyết không ly hôn và rêu rao em ngoại tình để trả thù em??
Theo Thể thao xã hội