Thời gian trôi qua nhanh quá. Mới ngày nào, tôi còn bế con gái trên tay, mà giờ đây cô bé đã 22 tuổi và sắp tốt nghiệp đại học. Hơn một năm qua, con gái tôi – Lan – thường xuyên nói về việc tìm kiếm một công việc sau khi ra trường, và dường như chưa từng nhắc đến việc yêu đương. Thế nhưng, hôm nay là một ngày đặc biệt, khi Lan thông báo rằng cô ấy đã tìm được một người bạn trai và muốn đưa về ra mắt.
Tôi hào hứng chuẩn bị cho bữa tối. Tôi muốn tạo ấn tượng tốt cho bạn trai của con gái. Thế nên, tôi đã chuẩn bị một bữa tiệc với nhiều món ngon mà Lan thích. Tôi bận rộn nấu ăn, và khi con gái bước vào nhà cùng với người bạn trai, lòng tôi tràn đầy niềm tự hào.
Người bạn trai của Lan tên là Minh, anh chàng cao ráo, có vẻ ngoài điển trai và rất lịch sự. Chúng tôi chào hỏi nhau, và tôi không thể không cảm nhận được sự hạnh phúc trên gương mặt của con gái mình. Tôi cũng cảm thấy vui mừng khi thấy Lan đã tìm được một người như thế này.
Chúng tôi bắt đầu bữa tối trong không khí vui vẻ. Tôi hỏi Minh về gia đình, công việc và sở thích của anh ấy, trong khi Lan ngồi bên cạnh, lắng nghe. Nhưng rồi, khi chúng tôi bắt đầu ăn, tôi nhận thấy một điều kỳ lạ: Lan liên tục rơi đũa. Cô ấy có vẻ bối rối, không thể tập trung vào việc ăn uống.
Khi tôi cúi xuống để nhặt cái đũa mà Lan vừa đánh rơi, tôi chợt thấy mặt cô ấy tái xanh. Điều đó khiến tôi cảm thấy lo lắng. Không chỉ một lần mà rất nhiều lần, Lan đã để rơi đũa, và mỗi lần như vậy, cô ấy lại có vẻ càng ngày càng căng thẳng hơn. Tôi không hiểu tại sao cô ấy lại như vậy, nhưng trong lòng tôi đã bắt đầu nảy sinh nghi ngờ.
Khi bữa ăn tiếp tục, tôi thấy Lan không hề chạm vào món ăn mà mình yêu thích. Cô ấy chỉ lặng lẽ ăn một vài miếng, nhưng vẻ mặt lại rất căng thẳng. Cảm giác lo lắng càng lúc càng tăng lên, và tôi quyết định phải làm gì đó. Tôi nói với Minh rằng tôi cần vào bếp để lấy thêm món ăn.
Trong bếp, tôi cố gắng giữ bình tĩnh. Tôi không thể tin được rằng có chuyện gì đó không ổn ở đây. Tôi nhìn vào gương và thấy gương mặt mình nhăn nhó, lo lắng. Sau một lúc suy nghĩ, tôi quyết định kiểm tra tình hình một chút. Tôi lén nhìn qua cửa sổ và thấy Lan đang trò chuyện với Minh, nhưng vẻ mặt của cô ấy vẫn không thể giấu được sự lo lắng.
Tôi rút điện thoại ra và giả vờ như đang gọi một cuộc điện thoại, nhưng thực sự tôi đã gọi cho cảnh sát. Tôi không biết chính xác điều gì đang xảy ra, nhưng có một linh cảm mách bảo rằng tôi cần phải hành động để bảo vệ con gái mình.
Trong lúc chờ đợi, tôi cố gắng giữ bình tĩnh và trở lại bàn ăn với nụ cười giả tạo trên môi. Tôi cố gắng hỏi Minh thêm về cuộc sống và công việc của anh, trong khi thực sự tâm trí tôi đang lo lắng về Lan. Tôi quan sát từng cử chỉ của cô, và khi tôi nhìn vào mắt Lan, tôi có thể thấy một ánh mắt cầu cứu, như thể cô ấy đang muốn tôi hiểu điều gì đang diễn ra.
Khi bữa ăn kết thúc, Lan lại đánh rơi đũa lần nữa. Lần này, cô ấy dường như không thể chịu nổi, đứng dậy và chạy ra ngoài. Tôi thấy cảnh đó và cảm giác một cơn gió lạnh lướt qua tim mình. Tôi không thể ngồi yên được nữa, và lập tức quyết định theo sau cô ấy.
Tôi chạy ra ngoài và thấy Lan đứng bên cạnh chiếc xe của Minh, khuôn mặt cô đầy nước mắt. Tôi không biết phải làm gì, nhưng tôi biết rằng tôi không thể để bất kỳ điều gì xấu xảy ra với con gái mình. Tôi cất tiếng gọi:
- “Lan, con sao vậy? Có chuyện gì xảy ra?”
Minh cũng đứng bên cạnh, vẻ mặt ngạc nhiên và có phần lo lắng. Tôi nhìn vào mắt Minh và thấy có điều gì đó không ổn.
Lan nức nở nói:
- “Con không thể tiếp tục như vậy nữa! Con không thể…”
Trước khi cô ấy nói hết câu, tôi đã nghe tiếng còi xe cảnh sát vọng lại từ xa. Tôi cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Trong lòng tôi, không biết phải đối mặt với Minh như thế nào.
Cảnh sát đã đến rất nhanh, và họ bước xuống xe với thái độ nghiêm túc. Tôi đứng lùi lại để cho họ tiến gần hơn. Minh nhìn thấy cảnh sát và có vẻ rất lo lắng. Cảnh sát tiến tới và hỏi thăm tình hình.
Lan chỉ tay về phía Minh và nói:
- “Anh ấy không phải người tốt! Con sợ anh ấy sẽ làm hại con!”
Cảnh sát lập tức yêu cầu Minh đứng im. Họ đã có một vài thông tin từ tôi trước đó, và bây giờ thì mọi thứ trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Cảnh sát bắt đầu thẩm vấn Minh về quá khứ và hành động của anh.
Trong khi cảnh sát điều tra, Lan vẫn đứng bên tôi, lặng lẽ khóc. Tôi thấy lòng mình đau nhói. Tôi đã từng rất vui mừng khi cô ấy có một người bạn trai, nhưng giờ đây lại cảm thấy lo lắng và bất an.
Cuối cùng, sau khi điều tra kỹ lưỡng, cảnh sát đã tìm ra nhiều thông tin liên quan đến Minh. Họ phát hiện ra rằng anh ta đã từng đi tù, gần đây liên quan tới nhiều vụ án liên quan tới lừ\a đ\ả\o tiền bạc. Ngày hôm nay hắn đã ép Lan về nhà lấy tiền cho hắn nếu không hắn sẽ làm hại cả nhà Lan. Ngay lập tức, cảnh sát đã bắt giữ Minh để điều tra thêm.
Sau khi sự việc lắng xuống, tôi quay sang ôm chặt Lan. Tôi không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc đó. Tôi đã nghĩ rằng đây sẽ là một buổi tối vui vẻ, nhưng cuối cùng lại trở thành một cơn ác mộng. Tuy nhiên, tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi biết con gái mình an toàn.
Sau sự việc này, Lan đã quyết định tạm thời không yêu ai trong một thời gian dài. Tôi cũng đã rút ra bài học cho bản thân về việc luôn lắng nghe và quan tâm đến con gái mình nhiều hơn. Thỉnh thoảng, tôi vẫn nhớ về buổi tối định mệnh đó, khi mà tôi đã phải đối diện với những sự thật khó khăn, nhưng trên hết, tôi cảm thấy biết ơn vì đã kịp thời bảo vệ được con gái mình khỏi những nguy hiểm không ngờ tới.