Home Blog Page 15

Cô của tôi lấy chồng năm 22 tuổi, khi vừa tốt nghiệp ĐH sư phạm. Hai vợ chồng đẹp đôi yêu thương nhau lắm. Họ sống với nhau gần 20 năm vô cùng hạnh phúc. Gia đình hai bên cũng khá giả. Duy họ chỉ thiếu đứa con … nên cuối cùng phải chia tay nhau, mà trong lòng còn yêu thương nhau lắm lắm ! Gói kỳ nghỉ gia đình … Rồi người chồng lấy vợ mới, sinh ào ào được luôn hai đứa con, trai gái đủ cả ! Cô ấy đau buồn quá, nghĩ lỗi do mình nên chỉ ngậm ngùi mừng cho chồng cũ ! Vì còn yêu chồng lắm nên tự an ủi : “Cũng may, bỏ nhau thì anh mới được làm cha thế này !” …Cô âm thầm sống tr:ầm m:ặc buồn nản, gương mặt u sầu nụ cười buồn bã, đến 1 hôm

0

Cô của tôi lấy chồng năm 22 tuổi, khi vừa tốt nghiệp ĐH sư phạm. Hai gia đình rất môn đăng hộ đối. Hai vợ chồng đẹp đôi yêu thương nhau lắm. Họ sống với nhau gần 20 năm vô cùng hạnh phúc. Gia đình hai bên thành phần tư sản cũ nên có nhà cao cửa rộng đầy đủ hơn người ở thời chiến tranh bao cấp . Duy họ chỉ thiếu đứa con … nên cuối cùng phải chia tay nhau, mà trong lòng còn yêu thương nhau lắm lắm !

Gói kỳ nghỉ gia đình

… Rồi người chồng lấy vợ mới, sinh ào ào được luôn hai đứa con, trai gái đủ cả !

Cô ấy đau buồn quá, nghĩ lỗi do mình nên chỉ ngậm ngùi mừng cho chồng cũ ! Vì còn yêu chồng lắm nên tự an ủi : “Cũng may, bỏ nhau thì anh mới được làm cha thế này !”
…Cô âm thầm sống trầm mặc buồn nản, gương mặt u sầu nụ cười buồn bã, trông thấy vậy ai cũng ái ngại vô cùng. Nhưng một số đàn ông lại bị hút hồn vì dáng vẻ ấy của cô. Và quanh cô lại bao ong bướm dập dìu …

Mấy năm trôi qua, một ngày cô đến tìm tôi. Cô ấm ức khóc chẳng nên lời bảo :

— Bao nhiêu năm mong chờ con cái thì nó chẳng đến, giờ thì không phải lúc, nên phải bỏ thai thôi không thì mất việc cả hai, biết làm gì mà sống qua thời bao cấp bây giờ . Anh ấy đã có vợ ở quê, cùng làm việc với nhau bao năm nay. Cháu giúp cô với, vì cô giấu cơ quan nên không có giấy giới thiệu chuyển tuyến. (Ngày xưa thời bao cấp, đi khám bệnh phải có giấy giới thiệu của CQ, nhất là nạo phá thai con so thì rất khó khăn. Và chuyện ngoại tình bị kỉ luật rất nặng)

Thế mới biết, đứa con nó đến đúng lúc thì hạnh phúc biết bao, còn đứa con ngoài ý muốn thì rắc rối quá nhỉ ? Ý cô đã quyết, chỉ là đến chỗ người quen nhờ làm giấu diếm cho đỡ tai tiếng và đỡ sợ thôi…

Tôi khuyên cô nên về đẻ đứa con này vì cô đã lớn tuổi, nạo thai to rất nguy hiểm. Khuyên cô cứ dũng cảm sinh con, dù có bị mất việc cũng không quan trọng bằng được thêm đứa con. Sau này cô già yếu còn có nơi mà nương tựa…

Sau khi quyết định để thai, cô bị kỉ luật không được đứng lớp dạy học nữa. Ông “bồ” thì bị chuyển đi tỉnh khác .

Cô sinh được bé gái kháu khỉnh khoẻ mạnh, mừng quá ! Cô còn mẹ già và gia đình em trai thương yêu giúp đỡ cô lúc khó khăn trứng nước, cũng mừng. Hơn một năm sau cô lấy ông chồng hơn cô gần 20 tuổi. Cô nói :” để con nó có bố cho đỡ bị bạn cười chê trêu chọc .” Họ ở trong căn nhà tập thể của cơ quan chồng cô.

Được mươi năm thì ông chồng mất. Cháu gái xinh xắn học giỏi lắm, toàn trường chuyên lớp chọn, rồi được học bổng du học bên Anh. Du học xong cháu về làm việc ở tổ chức Quốc tế, đã yêu anh tiến sĩ đẹp trai người Hà Nội cũng du học bên Anh cùng nhau mấy năm vừa qua …

Hai trẻ yêu nhau mấy năm bên Anh. Về VN thì nói chuyện cưới hỏi là lẽ thường tình . Tin tưởng ở sự lựa chọn của các con, mẹ chỉ còn cách : ” Con đặt đâu cha mẹ ngồi đấy “, mong các con hòa hợp, yêu thương nhau cùng sống vui hạnh phúc là cha mẹ mãn nguyện lắm rồi !

Ngày nhà trai đến xin phép nhà gái cho hai cháu được qua lại tìm hiểu nhau, đã xảy ra một chuyện bất ngờ làm cả hai họ sững sờ ngạc nhiên hết sức.Mắt ai cũng trợn tròn, miệng không thốt được ra lời ( gọi là mắt chữ O miệng chữ A đúng thật không sai ).

Lúc chạm mặt hai họ…thì ra bố chú rể chính là chồng cũ của cô năm xưa …

Đúng là : “Em ơi trái đất vẫn tròn

Chúng mình hai đứa vẫn còn gặp nhau…”

Cô chú đã từng sống hạnh phúc bên nhau gần hai chục năm đầu xanh tuổi trẻ. Vì không có con nên phải chia tay nhau trong đau khổ luyến tiếc…

Nay được gặp lại nhau sau hơn ba chục năm chia phôi, ai ngờ lại được làm thông gia với nhau thế này, câu chuyện thật là hi hữu…

Đám cưới rất vui vẻ, hạnh phúc nhân đôi, hai bên gia đình ai cũng tươi cười rạng rỡ. Hạnh phúc hơn cả hai đứa trẻ chắc là ông bà thông gia đấy các bạn ạ !

Ngày con gái của cô sinh cháu đầu lòng, vì mẹ chồng em ấy mất sớm nên cô hay qua lại nhà thông gia để giúp đỡ cho con gái và cháu ngoại .

Nhìn cảnh ông thông gia mái đầu điểm bạc, tấm lưng không còn thẳng, lúng túng giúp việc nhà cho con cháu cô mủi lòng quá ! Hai người cũng ngoài 70 cả rồi, ốm đau bệnh tật

.. Con gái đi lấy chồng rồi cô cũng rất cô đơn. Cháu ngoại còn trứng nước mà mẹ cháu đã phải đi làm, cô tình nguyện làm người bảo mẫu cho mẹ cháu yên tâm công việc.Thế là cô cứ ngày đến giúp con gái và chăm sóc cháu ngoại, tối về nhà mình ngủ vì ngại điều tiếng với ông thông gia. Con cháu thấy hai cụ vẫn còn tình cảm với tác thành cho ông bà về chung một nhà.

Một thời gian sau cô chú có làm mấy mâm cơm mời họ hàng gần đến dự để mừng cho ông bà cháu “Tái hồi Kim – Trọng” . Mà ông nội – bà ngoại của cháu bảo là : ” Góp gạo thổi cơm chung “! Mừng quá, họ lại được về sống chung một nhà..

“Như chưa hề có cuộc chia ly !”

Vợ tôi được đằng ngoại chia cho 2 căn nhà, tôi bảo tặng em chồng 1 mà bơ đi, quá í::ch k::ỷ. Em chồng cũng đang khó khăn, ngày phải đi làm mấy chục cây số. Tối hôm đó tôi dắt về bảo bố vợ d::ạy lại, bố vợ gật gù đồng ý, nhưng hôm sau thấy ông đăng dòng tin nhắn này trên Facebook…

0

Câu chuyện bắt đầu từ lúc vợ tôi, Linh, nhận được tài sản thừa kế từ gia đình nhà ngoại. Cụ thể, bố mẹ vợ đã quyết định chia cho Linh hai căn nhà ở trung tâm thành phố, một món quà mà bất cứ ai cũng ao ước. Lúc đó, tôi nghĩ mình đang là người chồng may mắn, vì không chỉ cưới được vợ giỏi giang, mà còn có thêm cơ hội ổn định tài chính nhờ tài sản của gia đình vợ.

Tuy nhiên, câu chuyện không đơn giản chỉ dừng lại ở việc nhận thừa kế. Tôi còn có một người em trai, Hùng, đang gặp khó khăn về tài chính. Sau khi nghe tin Linh được chia tài sản, tôi nghĩ ngay đến việc giúp đỡ em mình. Trong đầu tôi lúc đó, chuyện tặng lại cho Hùng một căn nhà là hợp lý, vừa giúp đỡ gia đình tôi, vừa thể hiện sự rộng rãi, quan tâm đến anh em.

Vợ tôi được đằng ngoại chia cho 2 căn nhà, bảo tặng em chồng 1 mà bơ đi, quá ích kỷ

Tôi không phải là người tham lam, nhưng thực sự, thấy em trai mình gặp khó khăn mà không giúp, tôi cảm thấy day dứt. Vậy nên, tôi quyết định nói chuyện với Linh về việc chia sẻ một trong hai căn nhà đó cho em chồng.

Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi ăn tối, tôi mở lời:

  • Em à, giờ em được thừa kế hai căn nhà, sao không tặng lại cho Hùng một căn? Nó đang khó khăn lắm, mà mình cũng đâu cần đến cả hai căn đâu.

Linh nhìn tôi, ánh mắt hơi ngạc nhiên nhưng giữ vẻ điềm tĩnh:

  • Em hiểu ý anh, nhưng tài sản này là bố mẹ em để lại cho em. Đó là sự ưu ái của gia đình em dành cho con gái. Hơn nữa, anh biết đấy, em còn phải nghĩ đến con cái sau này nữa. Em không muốn đưa tài sản của mình cho ai, kể cả là em chồng.

Nghe câu trả lời của Linh, tôi bắt đầu thấy khó chịu. Tôi đã nghĩ vợ sẽ đồng ý ngay, vì đây là vấn đề gia đình, hơn nữa, việc giúp đỡ em chồng cũng là một nghĩa vụ đạo đức. Nhưng Linh lại tỏ ra quá cứng nhắc và không quan tâm đến hoàn cảnh của người khác. Cô ấy nói như thể chỉ nghĩ đến bản thân mình, không để ý đến tình cảm anh em trong gia đình tôi.

Tôi quyết định không tiếp tục tranh cãi ngay lúc đó, nhưng lòng đã nảy sinh sự thất vọng và bức bối. Tôi không hiểu vì sao Linh lại có thể ích kỷ đến vậy, không nghĩ đến những người xung quanh.

Sáng hôm sau, tôi quyết định đưa Linh về nhà bố mẹ vợ để giải quyết vấn đề này. Tôi nghĩ, nếu Linh không chịu hiểu lý lẽ của tôi, thì có lẽ bố vợ, người rất hiểu biết và công bằng, sẽ giúp tôi dạy lại vợ mình.

Khi chúng tôi đến nhà, bố vợ tôi – ông Quang – đang ngồi ngoài hiên uống trà. Ông là người đàn ông trầm tính, điềm đạm, luôn được mọi người trong gia đình kính nể. Tôi tin rằng với sự tỉnh táo và khôn khéo của ông, mọi chuyện sẽ được giải quyết.

Sau vài câu chuyện phiếm, tôi vào thẳng vấn đề:

  • Thưa bố, con có chuyện này muốn hỏi ý kiến bố. Vợ con được chia hai căn nhà, mà con nghĩ nên tặng cho em Hùng một căn, vì nó đang khó khăn. Con đã nói chuyện với Linh, nhưng cô ấy không đồng ý. Bố nghĩ sao về chuyện này ạ?

Ông Quang nghe xong, khẽ gật đầu, ra vẻ hiểu chuyện. Ông không nói ngay mà chỉ nhấp một ngụm trà, ánh mắt hướng về phía Linh:

  • Ừ, bố cũng thấy con nói có lý. Anh em trong nhà thì nên hỗ trợ lẫn nhau. Linh, con cũng nên nghĩ cho em chồng chút chứ.

Nghe bố nói vậy, tôi cảm thấy có chút hy vọng, tưởng rằng mọi việc sẽ được giải quyết. Nhưng Linh vẫn giữ thái độ cứng rắn, không nói thêm lời nào.

Sau một lúc ngẫm nghĩ, ông Quang gật đầu với tôi rồi nói:

  • Được rồi, để bố nói chuyện thêm với Linh. Con cứ yên tâm.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, tin rằng với lời nói của bố vợ, Linh sẽ phải suy nghĩ lại và hành xử hợp lý hơn.

Sáng hôm sau, trong lúc đang làm việc, tôi vô tình mở Facebook và thấy một bài đăng của bố vợ. Dòng trạng thái hiện lên ngay trước mắt tôi, khiến tôi chết sững.

Bố mẹ vợ cho nhà đất, nói hết nước hết cái mà vợ không cho tôi đứng tên cùng

“Đời người ai cũng có lựa chọn riêng. Tiền bạc là thứ dễ làm người ta thay đổi. Nhưng cuối cùng, tiền không thể mua được tình cảm thật sự. Hãy sống với nhau bằng trái tim, chứ không phải bằng vật chất.”

Dưới bài viết đó là một dòng tin nhắn mà bố vợ tôi đăng kèm, có vẻ như là một cuộc trò chuyện giữa ông và ai đó:

  • “Con nghĩ nên giúp đỡ người nhà, nhưng không có nghĩa là ép buộc ai đó phải làm điều mình muốn.”
  • “Con dạy con cái, nhưng trước hết con phải tôn trọng quyết định của chúng. Đừng để vì một căn nhà mà tình cảm gia đình rạn nứt.”

Lòng tôi lạnh buốt khi đọc những dòng tin nhắn đó. Hóa ra, bố vợ không hề đồng ý với tôi như tôi nghĩ, mà chỉ cố giữ vẻ ngoài điềm tĩnh để không làm căng thẳng tình hình. Ông hiểu rõ rằng việc ép Linh tặng căn nhà không phải là giải pháp, và trong lòng ông, tình cảm gia đình mới là quan trọng hơn cả.

Tôi ngồi đó, lòng ngổn ngang cảm xúc. Phải chăng mình đã quá ích kỷ, chỉ nghĩ đến quyền lợi của em trai mà không nghĩ đến cảm giác của vợ? Mình đã không hiểu rằng Linh cũng có quyền quyết định với tài sản của cô ấy, và mình không nên áp đặt suy nghĩ của bản thân lên người khác.

Sau khi đọc dòng trạng thái của bố vợ, tôi suy ngẫm rất nhiều. Tôi nhận ra rằng, trong cuộc sống vợ chồng, không chỉ có sự chia sẻ tài chính mà còn cần sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau. Dù là vợ chồng, nhưng mỗi người đều có quyền riêng tư và quyết định của riêng mình. Việc giúp đỡ em trai là điều đáng quý, nhưng không thể lấy nó làm lý do để ép buộc vợ mình phải hy sinh những gì cô ấy có.

Tôi quyết định không nhắc lại chuyện căn nhà nữa, mà thay vào đó, học cách tôn trọng và thấu hiểu vợ mình hơn. Và từ đó, tôi cũng hiểu rằng, gia đình không chỉ xây dựng trên cơ sở tài sản, mà còn là sự tôn trọng và yêu thương giữa các thành viên.

7 năm kết hôn chồng không cho vợ về thăm bố mẹ chồng. Lúc nào anh cũng lấy cớ mẹ khó tính nên chỉ đưa con về chứ vợ thì không. Để rồi 1 ngày bất ng::ờ về không báo trước, tôi ng::ã qu:::ỵ khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt…ai thế này..

0

Cuộc hôn nhân của tôi và Hoàng đã bước qua 7 năm. Chúng tôi có một cô con gái nhỏ, đáng yêu và luôn là niềm hạnh phúc của tôi. Nhưng điều khiến tôi luôn trăn trở và buồn phiền nhất là suốt 7 năm qua, tôi chưa từng được về thăm bố mẹ chồng. Từ ngày kết hôn, Hoàng luôn viện lý do rằng mẹ anh khó tính, không thích tôi nên anh luôn khuyên tôi không nên về nhà anh, tránh làm không khí gia đình căng thẳng. Ban đầu, tôi cũng chấp nhận vì nghĩ có lẽ thời gian đầu mẹ chồng chưa quen với con dâu, nhưng qua thời gian, điều này ngày càng trở nên bất thường.

Mỗi khi Hoàng về quê thăm bố mẹ, anh chỉ đưa con gái về mà không bao giờ để tôi đi cùng. Tôi đã nhiều lần đề nghị về cùng anh nhưng đều nhận lại sự từ chối dứt khoát. Hoàng nói rằng mẹ anh không thích tôi, chỉ muốn gặp cháu, và tôi nên tôn trọng điều đó. Nghe chồng nói vậy, tôi đành nuốt nỗi buồn vào lòng, tin rằng anh đang cố gắng giữ hòa khí trong gia đình.

Thế nhưng, sự nghi ngờ bắt đầu nhen nhóm trong tôi. Tại sao Hoàng không bao giờ cho tôi về thăm bố mẹ chồng? Có chuyện gì mà tôi không biết sao? Tình cảm vợ chồng vẫn êm ấm, nhưng sự mập mờ này khiến tôi không thể yên tâm. Cuối cùng, tôi quyết định phải tìm hiểu sự thật. Và rồi, một ngày nọ, tôi quyết định sẽ về nhà chồng mà không báo trước.

Hôm đó là cuối tuần, Hoàng đưa con gái về thăm ông bà như mọi lần. Tôi đợi đến khi anh đi rồi, liền bắt xe về quê chồng mà không nói cho anh biết. Trong lòng tôi đầy nỗi hồi hộp, lo lắng xen lẫn sự tò mò không thể kiềm chế. Tôi tự hỏi liệu có điều gì mà Hoàng đang cố giấu diếm tôi suốt những năm qua?

Khi tôi đến nhà, ngôi nhà ba tầng to đẹp nằm lặng lẽ giữa khu vườn rộng lớn, cửa cổng không khóa, nên tôi lặng lẽ bước vào. Tôi đi theo lối nhỏ vào sân và đến trước cửa nhà. Cửa chính hé mở, tôi rón rén bước vào, và cảnh tượng bên trong khiến tôi sững sờ đến ngã quỵ.

Trong phòng khách, mẹ chồng tôi – người mà tôi chưa từng gặp suốt 7 năm qua – đang ngồi nói chuyện vui vẻ với một người phụ nữ khác. Nhưng điều làm tôi đau đớn hơn cả là người phụ nữ ấy chính là Hân, bạn thân của Hoàng từ thời đại học. Cô ấy ngồi sát cạnh mẹ chồng, hai người nói chuyện như mẹ con ruột, tiếng cười rộn vang trong căn nhà.

Tim tôi như bị ai đó bóp nghẹt. Tôi đứng lặng, không tin vào mắt mình. Hân nhìn thấy tôi trước, cô ấy thoáng chút bối rối nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh. Mẹ chồng tôi cũng quay lại, đôi mắt lạnh lùng nhìn tôi như thể tôi là kẻ xa lạ.

“Chị về làm gì?” – Giọng Hân cất lên, nhẹ nhàng nhưng đầy tính sở hữu.

Tôi không thể nói nên lời. Bao nhiêu câu hỏi dồn lên trong đầu, nhưng cổ họng tôi như nghẹn lại. Tôi quay sang nhìn mẹ chồng, hy vọng bà sẽ giải thích, nhưng bà chỉ im lặng, không có chút biểu cảm nào. Hóa ra, suốt 7 năm qua, không phải vì mẹ chồng khó tính mà tôi không được phép về đây, mà vì Hân – người phụ nữ đang thay thế vị trí của tôi trong gia đình này.

8 hành động mẹ chồng thường làm chứng tỏ bà không ưa gì con dâu

Hoàng luôn nói mẹ không thích tôi, nhưng sự thật là mẹ anh đã chấp nhận Hân từ lâu. Hân có lẽ đã bước vào gia đình này với vai trò “vợ” trong mắt mẹ chồng tôi, còn tôi chỉ là cái bóng, không hơn không kém.

Tôi đứng đó, cảm giác đau đớn xé nát trái tim. Bỗng nhiên, mọi mảnh ghép trong cuộc sống của tôi dần rõ ràng hơn. Những lần Hoàng về quê mà không cho tôi đi cùng, sự lạnh nhạt của mẹ chồng mà tôi luôn nghĩ là do tính cách bà khó gần, và sự xuất hiện liên tục của Hân trong các câu chuyện của Hoàng. Tôi đã bị lừa dối suốt 7 năm qua.

Lúc này, tôi chỉ biết quay người bỏ đi. Tôi không muốn nghe thêm lời giải thích nào nữa. Thật cay đắng khi nhận ra rằng, hạnh phúc tôi từng nghĩ mình có, thực ra chỉ là một ảo ảnh mà tôi tự vẽ nên.

Tôi bước ra khỏi ngôi nhà ấy, lòng đau nhói. Phía sau, tiếng cười nói vẫn vang lên, như thể sự có mặt của tôi chẳng ảnh hưởng gì đến họ. Còn tôi, tất cả những gì còn lại là nỗi đau và sự phản bội.

Cú  điện thoại đến bất ngờ giữa lúc chị đang ngồi chờ chồng bên mâm cơm. Chị đã lưỡng lự không muốn đi bởi vì chị nghĩ làm thế chẳng khác nào bản thân mình thiếu lòng tin với chồng. Nhưng rồi chị lại thấy mình cần phải đi một lần cho rõ ràng, dù thế nào, sau lần này chị cũng không bao giờ phải hoài nghi thêm nữa. Vậy là chị vẫn đi nguyên đôi dép lê lao ra khỏi nhà… Chị đi tìm chồng. Người chồng mà theo bạn bè chị nói là “g::ái g::ú đầy bên ngoài”…Để rồi…

0

Cú  điện thoại đến bất ngờ giữa lúc chị đang ngồi chờ chồng bên mâm cơm. Chị đã lưỡng lự không muốn đi bởi vì chị nghĩ làm thế chẳng khác nào bản thân mình thiếu lòng tin với chồng. Nhưng rồi chị lại thấy mình cần phải đi một lần cho rõ ràng, dù thế nào, sau lần này chị cũng không bao giờ phải hoài nghi thêm nữa. Vậy là chị vẫn đi nguyên đôi dép lê lao ra khỏi nhà… Chị đi tìm chồng. Người chồng mà theo bạn bè chị nói là “gái gú đầy bên ngoài”.

Chị đến địa chỉ như đã được thông báo, chị không mất nhiều thời gian để nhận ra xe của anh ở ngoài khách sạn đó. Chị run run, chị muốn cố gắng xóa đi cái suy nghĩ anh không phải là kẻ phản bội, có thể anh vào đó có việc gì và anh sẽ không giấu chị. Chị gọi cho anh, đầu dây bên kia bắt máy bằng giọng đ​ầy khó chịu:

– “Có chuyện gì thế?”

– “Anh đang ở đâu đấy, bao giờ anh về ăn cơm?”

– “Đang ở công ty chứ ở đâu. Mà em ăn trước đi, anh ăn rồi. Thế nhé”.

Vậy là đã rõ tất cả. Anh đi ngoại tình, anh đi ngủ với gái và anh nói dối chị. Vậy mà bấy lâu nay chị tôn thờ anh như tôn thờ một vị thánh sống.

Chị không vào khách sạn. Chị quay về. Tối hôm đó chị không ăn cơm, chị để mâm cơm nguội ngắt rồi vào phòng nằm ngủ.

Sáng hôm sau chị dậy sớm ra khỏi nhà khi mà anh đang ngủ. Chị đi dạo phố, rồi chị ghé vào một hàng hoa, mua ít hoa hồng vàng về cắm. Khi chị đang đi đường, anh gọi qua điện thoại:

– “Sao sáng nay em không nấu đồ ăn sáng, cũng không gọi anh dậy. Em có biết là anh đi làm muộn rồi không?”

– “Em không nắm được lịch trình của anh. Sáng nay em phải đi mua hoa và làm tóc nữa. Em bận, anh tự ăn bên ngoài đi nhé”.

Rồi chị cúp máy. Lần đầu tiên sau gần 10 năm làm vợ anh, chị là người tắt điện thoại trước. Chị có thể cảm nhận được sự chưng hửng và hụt hẫng của anh đầu dây bên kia bởi vì đó là cảm giác mà chị vẫn thường trải qua khi anh đột ngột cắt điện thoại.

Chị đi sắm cho mình những chiếc váy, chị cắt tóc ngắn và nhuộm màu nâu đỏ. Chị đi làm móng, trông chị thật sành điệu. Mọi người bị sốc khi nhìn thấy ngoại hình của chị. Ngay cả anh cũng ngạc nhiên khi thấy vợ đột nhiên thay đổi. Nhưng anh cũng chẳng đoái hoài, anh không khen ngợi cũng chẳng chê bai. Vì anh có một mối quan tâm khác, mối quan tâm trẻ hơn bên ngoài.

9h tối anh không thấy vợ  điện thoại. Ở trong vòng tay người tình anh bắt đầu thấy nóng ruột. Thường vào giờ này chị sẽ gọi cho anh bằng cái giọng rụt rè: “Anh ơi, sắp xong việc chưa? Bao giờ anh về, em vẫn đang đợi cơm anh”. Nhưng cả tháng trời nay, chị không bao giờ điện thoại cho anh. Thi thoảng, anh bật điện thoại lên và thấy hụt hẫng khi không có một dòng tin nhắn hay một cuộc gọi nhỡ của chị.
Anh gọi cho vợ, nhưng chị không bắt máy. Anh quyết định về nhà sớm hơn dù cô nhân tình tìm cách giữ lại. Về nhà, anh không thấy có mâm cơm trên bàn như bao lần. Căn nhà tối thui không có bóng người. Anh gọi điện cho chị, lần này chị nghe máy:
– “Đang ở đâu vậy?”
– “Em đang đi ăn tối với một người bạn. Có việc gì vậy?”
– “Mấy giờ rồi có biết không? Mà cơm nước sao không có?”
– “Hôm nay, anh lại ăn ở nhà à? Vậy anh nấu tạm đồ trong bếp nhé. Em bận rồi”
Chị lại cúp máy. Anh không thể biết chị ở đâu.

Chị đẹp lên từng ngày. Chị không còn giống là người vợ ngày ngày ở trong bếp nấu nướng và chờ anh. Chị thay đổi, chị lột xác nhưng chị quá xa xôi so với anh. Anh bắt đầu thấy nhớ… thấy thèm một sự hiền hòa và cam chịu của chị. Nhưng giờ chị dửng dưng với mọi điều. Anh say khướt về nhà chị không hề lo lắng. Anh đi tới tận khuya chị không hề điện thoại. Anh không về, điện thoại báo chị cũng nhẹ nhàng đồng ý… Sự tự do mà chị mang lại cho anh khiến anh sung sướng lúc ban đầu nhưng lại mang lại cảm giác khó chịu và tức tối về sau…

Chị đã từng là một người con gái đẹp nhưng vì yêu anh, vì muốn là hậu phương vững chắc cho anh nên sau khi cưới chị tình nguyện ở nhà chăm sóc chồng con. Chị nghĩ sự hy sinh của mình là cần thiết và chồng sẽ trân trọng. Chị đánh đổi sự nghiệp và những cơ hội của mình để nhận được một lời chê bai “Em nhạt và nhàm chán quá” của anh.

Anh ngủ dậy không thấy chị nằm bên. Anh hốt hoảng vì điều đó. Đã gần 1 tháng nữa qua đi, chị vẫn tự do và thoải mái cho anh như vậy. Nhưng anh thì đã không còn thiết đến chỗ người tình. Anh nôn nóng muốn biết xem chị đi đâu, làm gì, vì sao chị thay đổi… Những thứ đó còn khiến anh quan tâm hơn nhiều so với sự hờn dỗi của cô người tình.

Trên bàn chị để lại một mẩu giấy nhỏ: “Em đi du lịch một mình 3 ngày cho khuây khỏa. Anh tự lo cho cuộc sống của mình nhé. Con em gửi về bên ngoại”. Anh thấy tim mình đau khi chị bỏ lại anh thoải mái như vậy. Chị muốn trải nghiệm cảm giác không có anh, điều đó làm anh thấy buồn. Hình như chị đang chuẩn bị tâm lý cho việc không cần anh trong cuộc đời.

Anh muốn đợi vợ về để thú nhận với vợ rằng anh đã ngoại tình và xin chị tha thứ. Anh muốn chị đẹp như bây giờ nhưng xin chị hãy gần anh như xưa, đừng xa cách nữa. Anh nóng ruột  điện thoại cho vợ nhưng chị tắt máy. Tới tận đêm, khi anh gọi điện chị mới nghe:
– “Em đang ở đâu”
Chị nói địa chỉ và rồi trong đêm ấy anh lao đến tìm chị, tìm người vợ mà bấy lâu nay anh bỏ quên. Còn chị, chị yên tâm chờ đợi vì chị tin chắc là anh sẽ đến…./.

NGƯỜI VỢ BỊ BỎ QUÊN
Tác giả : Di Linh

Giá vàng l:ao dốc không phanh ngay lúc này: Nhiều khả năng sẽ xuống “Đ:ẦU 6”, hôm nay đã thấp thế này rồi

0

Giá mỗi lượng vàng miếng SJC và vàng nhẫn cùng rớt mạnh cả triệu đồng trong phiên giao dịch sáng 12/11 do chịu tác động từ sự suy yếu của giá vàng thế giới đêm qua.

Mỗi lượng vàng miếng SJC mất hơn 1 triệu đồng trong phiên giao dịch sáng nay (12/11). Ảnh: Thế Bằng.
Mỗi lượng vàng miếng SJC mất hơn 1 triệu đồng trong phiên giao dịch sáng nay (12/11). Ảnh: Thế Bằng.

Trong phiên giao dịch đang diễn, Công ty TNHH MTV Vàng bạc đá quý Sài Gòn (SJC) đã giảm giá vàng miếng 1,3 triệu đồng ở cả hai chiều mua – bán, hiện niêm yết tại 80,6 – 84,1 triệu đồng/lượng.

Chênh lệch giữa chiều mua và bán của vàng miếng SJC ở mức cao tới 3,5 triệu/lượng. Điều này khiến người dân vừa mua vàng miếng đã phải chịu ngay một khoản lỗ lớn.

Tương tự, một loạt doanh nghiệp kinh doanh vàng trong nước như Công ty CP Vàng bạc đá quý Phú Nhuận (PNJ), Tập đoàn DOJI, Tập đoàn Phú Quý cùng điều chỉnh giảm sâu giá vàng miếng sáng nay, tương tự giá SJC đưa ra.

Riêng Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá vàng miếng ở 80,8 – 84,1 triệu/lượng, giảm hơn 1 triệu đồng so với chốt phiên liền trước. Công ty Mi Hồng giảm 1,2 triệu ở chiều mua và 500.000 đồng ở chiều bán, hiện neo ở mức 80,8 – 84 triệu đồng/lượng.

GIÁ VÀNG MIẾNG SJC LAO DỐC
Nguồn: SJC.
Nhãn 1/11 2/11 3/11 4/11 5/11 6/11 7/11 8/11 9/11 10/11 11/11 12/11
Mua vào triệu đồng/lượng 87.5 87.5 87.5 87 87 87 81 82 82 82 81.9 80.6
Bán ra 89.5 89.5 89.5 89 89 89 85.5 86 85.8 85.8 85.4 84.1

Biến động giảm mạnh không chỉ xảy ra với vàng miếng SJC mà còn ghi nhận với vàng nhẫn. Mặt hàng này cũng giảm 1,3-1,7 triệu đồng mỗi lượng trong phiên giao dịch sáng ngày 12/11.

Theo đó, SJC sáng nay giảm giá vàng nhẫn 99,99 loại 1-5 chỉ xuống còn 80,5 – 83 triệu đồng/lượng (mua – bán), tương đương mức giảm 1,3 triệu đồng so với hôm qua.

Tại PNJ, giá vàng nhẫn trơn của thương hiệu này đã ghi nhận mức giảm hơn 1,5 triệu đồng, hiện giao dịch ở vùng thấp 81,6 – 83,4 triệu đồng/lượng.

Tập đoàn Phú Quý cũng không đứng ngoài xu hướng. Nhà kinh doanh trang sức đá quý này đã giảm mạnh tới 1,7 triệu đồng giá mua vàng nhẫn xuống còn 81,4 triệu đồng/lượng. Ở chiều bán ra, Phú Quý cũng giảm 1,5 triệu đồng xuống còn 83,4 triệu/lượng.

Công ty Mi Hồng thì giảm 1,1 triệu đồng chiều mua và 600.000 đồng chiều bán đối với vàng nhẫn 999. Sau điều chỉnh, giá mặt hàng này rớt một mạch xuống vùng 80,5 – 83 triệu đồng/lượng.

Cũng trong sáng nay, Bảo Tín Minh Châu giảm giá vàng nhẫn tròn trơn xuống 81,43 – 83,38 triệu đồng/lượng.

Giá vàng trong nước giảm mạnh chủ yếu do chịu tác động của giá vàng thế giới. Giá vàng thế giới đêm qua đã có bước giảm sâu đột ngột tới gần 70 USD, tương đương mức giảm ròng gần 3%. Điều này đã phản ánh vào giá vàng trong nước ngay sáng nay. Tính tới thời điểm hiện tại, giá vàng thế giới đã có sự hồi phục nhẹ, hiện giao dịch ở mức 2.624 USD/ounce.

Trong phiên chất vấn Thống đốc Ngân hàng Nhà nước (NHNN) Nguyễn Thị Hồng hôm qua, nhiều đại biểu đã đặt vấn đề về việc chênh lệch giá vàng thế giới và trong nước cho thấy thị trường chưa ổn định, giá vàng đua nhau lập đỉnh khiến “người muốn mua thì hoa mắt chóng mặt, cơ quan quản lý thì đau đầu”. Các đại biểu đều đề nghị nhà điều hành cần có giải pháp để người dân từ bỏ tâm lý tích trữ vàng, dành nguồn lực cho kinh tế.

Chia sẻ vấn đề này, Thống đốc NHNN cho biết vàng hiện cũng là vấn đề “đau đầu” không chỉ của Việt Nam mà còn là cả thế giới.

Trước khi NHNN can thiệp vào thị trường vàng, giá vàng thế giới vào khoảng 2.300-2.400 USD/ounce, nhưng đến nay đã tăng lên đến 2.700 USD/ounce. Tính từ đầu năm đến nay, giá vàng thế giới đã tăng đến hơn 50%.

Dù đã có nhiều biện pháp can thiệp thị trường, song Thống đốc cho rằng giá vàng chưa thực sự ổn định. NHNN sẽ đề xuất, tham mưu sửa đổi Nghị định 24/2012 theo chủ trương chống vàng hóa.

Lúc ấy vợ tôi cũng bà:ng ho:àn::g lắm, em không nghĩ lại có người đàn ông như tôi chấp nhận lấy em vì em không thể nói được. Để hiểu Ly nói gì, tôi phải đi học lớp giao tiếp với người c:::â::m đi::ế::c. Biết tôi muốn cưới Ly làm vợ, bố mẹ tôi k::ịch li::ệt ph::ản đ::ối. Ông bà còn đến gặp Ly rồi cầu xin cô ấy chủ động chấm d:ứt mối qu::an h::ệ. Vì tự ti, Ly đồng ý ch::ia t:::ay tôi. Thế nhưng tôi mới là người không chịu được. Xa Ly, tôi cảm thấy đ:::au k::hổ vô cùng. Tôi tìm đủ mọi cách thuyết phục bố mẹ, may mắn là ông bà đã đồng ý. Ai ngờ ngày cưới…

0

Đêm tân hôn, tôi bước ra từ nhà tắm, đang cầm điện thoại kiểm tra công việc thì nhận được một cái ôm phía sau, vợ tôi lắp bắp nói: “Cảm ơn anh”

Đến giờ này, tôi vẫn bàng hoàng không tin vào những gì mình đã trải qua. Tôi và Ly vừa kết hôn được hai ngày. Có thể nói, chúng tôi đã bất chấp và đánh đổi rất nhiều mới có thể đi đến hôn nhân.

Vợ chồng tôi quen nhau cách đây gần 4 năm. Ngày đó, cô ấy là chủ của tôi. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, tôi đã ấn tượng vô cùng. Bình thường để một người phụ nữ lên điều hành cả công ty đã là điều khó. Đằng này, cô ấy còn mất khả năng nói chuyện. Điều đó chứng tỏ, cô ấy rất thông minh và đáng được mọi người tôn trọng.

Làm việc với nhau được một năm thì tôi tỏ tình. Thú thật, tôi đã mất ngủ cả tháng trời trước khi đưa ra quyết định này. Phía sau tôi là bố mẹ, là bạn bè. Tôi cần chuẩn bị tất cả mọi thứ trước khi làm tất cả vì tình yêu. Lúc ấy vợ tôi cũng bàng hoàng lắm, em không nghĩ lại có người đàn ông như tôi. Thế rồi chúng tôi quen nhau, để hiểu Ly nói gì, tôi phải đi học lớp giao tiếp với người câm điếc. Và rồi cả hai cứ thế yêu nhau 3 năm.
Đám cưới với người vợ câm, đêm tân hôn, chú rể vỡ òa khi nghe vợ bập bẹ nói vẻn vẹn 3 chữ - Ảnh 1
Cũng nhờ có khoảng thời gian này mà tôi biết được mình yêu cô ấy đến nhường nào. Ảnh minh họa: Internet

Trong khoảng thời gian này, tôi mới biết Ly không bị câm bẩm sinh. Cô ấy từng là nạn nhân của bạo hành gia đình, khi lên 6, Ly bắt đầu ít nói rồi dần dần chẳng nói chuyện với ai nữa. Biết sự thật này, tôi càng trân trọng Ly hơn.

Biết tôi muốn cưới Ly làm vợ, bố mẹ tôi kịch liệt phản đối. Ông bà còn đến gặp Ly rồi cầu xin cô ấy chủ động chấm dứt mối quan hệ. Vì tự ti, Ly đồng ý chia tay tôi. Thế nhưng tôi mới là người không chịu được. Xa Ly, tôi cảm thấy đau khổ vô cùng. Cũng nhờ có khoảng thời gian này mà tôi biết được mình yêu cô ấy đến nhường nào. Tôi tìm đủ mọi cách thuyết phục bố mẹ, may mắn là ông bà đã đồng ý.

Ngày cưới, nhiều người nhìn vợ chồng tôi rồi nói ra nói vào, tôi mặc kệ. Đời người chẳng có bao nhiêu, tôi chỉ cần biết mình và Ly cần nhau, thế là đủ. Nhưng vợ đã tặng tôi một món quà quá tuyệt vời. Đêm tân hôn, tôi bước ra từ nhà tắm, đang cầm điện thoại kiểm tra công việc thì nhận được một cái ôm phía sau, vợ tôi lắp bắp nói: “Cảm ơn anh”.

Tôi bàng hoàng không tin mọi người ạ, sau nhiều năm, cô ấy cũng đã nói được những chữ đầu tiên. Như vậy là tôi có cơ hội giúp vợ quay lại như trước đây. Tôi muốn khoe niềm hạnh phúc của mình với tất cả mọi người. Hy vọng những người thật lòng yêu nhau như chúng tôi sẽ có một cái kết thật có hậu.

Một lần phát hiện chồng nhắn tin với g:á:i lạ nào đó, chưa rõ đồng nghiệρ hay b::ồ b::ịch, chị sấn sổ lαo đến công ty làm ầm lên. Qua vụ đó, giα đình chị chính thức bước vào thời kỳ “cơm không lành, cαnh chẳng ngọt” để ɾồi αi nấy ngột ngạt, ly dị tɾong chớρ nhoáng. Chị vợ ôm con ɾα đi với hαi bàn tαy tɾắng, ê chề chẳng dám gặρ chào αi tɾong khu ρhố lấy một tiếng. Vì tɾong mắt mọi người, chồng chị là người đàn ông hiền lành, giỏi giang, chỉ vì công việc áρ lực nên mới hαy cằn nhằn chứ thực ɾα không hề xấu. Còn chị tối ngày chỉ biết ăn diện, tính tình thì hấρ tấρ, пóпg vội… Nhưng ai ở trong chăn mới thấy..

0

Ngày tɾước, tôi hαy chứng kiến cảnh vợ chồng nhà hàng xóm cҺửι nhαu mỗi sáng. Người đàn ông làm công việc liên quαn đến bất động sản nên cũng thu về lắm tiền nhiều củα, quần quật cả ngày tối về sαy sưα. Chị vợ thì tɾẻ tɾung, xinh đẹρ, mặc dù được chồng cung ρhụng nhưng quá cá tính thành ɾα hαy cãi chồng chem chẻm.

Hình minh hoạ

Một lần ρhát hiện chồng nhắn tin với gáι lạ nào đó, chưα ɾõ đồng nghiệρ hαy bồ bịch, chị sấn sổ lαo đến công ty làm ầm lên. Quα vụ đó, giα đình chị chính thức bước vào thời kỳ “cơm không lành, cαnh chẳng ngọt” để ɾồi αi nấy ngột ngạt, ly dị tɾong chớρ nhoáng.

Chị vợ ôm con ɾα đi với hαi bàn tαy tɾắng, ê chề chẳng dám gặρ chào αi tɾong khu ρhố lấy một tiếng. Vì tɾong mắt mọi người, chồng chị là người đàn ông hiền lành, giỏi giαng, chỉ vì công việc áρ lực nên mới hαy cằn nhằn chứ thực ɾα không hề xấu. Còn chị tối ngày chỉ biết ăn diện, tính tình thì hấρ tấρ, пóпg vội.

Hαi năm sαu ly hôn, người đàn ông ấγ tάi hôn với một ρhụ nữ đã quα một đời chồng và đαng nuôi con nhỏ. Chị vợ hαi lớn hơn αnh tới 4 tuổi, hiền lành, dung dị, hαy cười. Nhiều lần chồng nặng lời, chị nhịn không cãi, lánh đi chỗ khác. Đi chợ gặρ người bán hàng giαn mαnh cân thiếu, chị biết nhưng vẫn đon đả không bóc mẽ dù chỉ nửα lời.

Có lần, tôi hỏi thẳng chị: “Cái gì người tα sαi thì mình có quyền nói mà, chị lành quá coi chừng bị người tα chơi xấu đó!”. Chị cười hiền bảo: “Kệ đi em à, nhịn một chút mà đẹρ mặt đôi bên. Như chuyện đi chợ bị cân thiếu, người tα buôn bán vất vả không lãi được bαo nhiêu nên mới sinh lòng thαm. Chị bị thiệt với họ nhưng sẽ có người khác đền đáρ lại cho chị, cũng như họ lừα được chị thì sẽ bị lừα ở người khác. Cuộc đời này nhân quả có đủ, mình cứ sống lành, kiểu gì cũng sẽ được hạnh ρhúc”.

Nghe chị nói mà tôi gật gù vì thấy có lý quá chừng. Chị ôn hòα như vậy bảo sαo người đàn ông kiα không yêu tҺươпg và cưới liền mặc khoảng cách tuổi tác, hαy chuyện chị đã từng có một đời chồng. Và đến bây giờ sαu chục năm chung sống, αi nấy đều thấy giα đình chị càng ngày càng hạnh ρhúc. Người đàn ông kiα ít đi nhậu nhẹt hơn, hαy chở vợ lẫn con chung con ɾiêng đi chơi vào mỗi cuối tuần, nhìn họ hạnh ρhúc lắm.

Đàn bà, dù muốn dù không cũng đều nên tậρ sống “lành” một chút vì nhiều lý do. Hãy thử nghĩ đi, nếu bạn đã không có nhαn sắc, tɾí thông minh cũng có hạn thì không thể nào tính cách cũng khiếm khuyết nốt. Cái gì cũng nói toạc ɾα, cái gì cũng bộc ρhát hết không ρhải là thẳng tính mà là thiếu giáo dục, thiếu sự khéo léo gìn giữ hạnh ρhúc tɾong cuộc sống.

Tɾong mọi xích mích, nếu bạn đúng, bạn không cần ρhải nổi giận. Ngược lại, nếu bạn sαi, bạn càng không có tư cách nổi giận. Làm tɾái điều này, khi cơn giông tố quα đi, bạn sẽ dαy dứt, hối hận tự hỏi tại sαo lúc đó mình có thể hành xử một cách ngu ngốc như vậy. Giá như lúc đó bản thân nhẫn nhịn một chút, hiền lành một chút thì mọi sự đã không tồi tệ như bây giờ.

Một tɾong những ưu điểm nổi bật củα lối sống “lành” đó chính là bản thân ít khi nào khiến người thân yêu bên cạnh cảm thấy mệt mỏi, tổn tҺươпg. Ngược lại, họ luôn có xu hướng tìm về bạn, gắn bó với bạn, biết ơn bạn vì đã không làm họ “mất mặt”, khó xử, chồng chất thêm khổ sở.

Chẳng hạn khi nghe đứα bạn thân nói xấu sαu lưng mình, thαy vì nổi tɾận lôi đình, ᵭάпҺ nhαu một tɾận tαn tành cho “bõ ghét”, bạn lại nhịn, chờ dịρ tâm sự “ɾα ngô ɾα khoαi”. Nếu đó chỉ là hiểu lầm thì nút thắt sẽ được gỡ, hαi bạn lại càng thân nhαu hơn. Còn nếu sự việc diễn tiến theo chiều hướng xấu thì buông bỏ, không thân với nhαu nữα còn tốt hơn là ᵭάпҺ nhαu ρhải không nào?

Sống “lành” khiến cuộc đời nhẹ nhàng, αn yên, được nhiều quý nhân thαy nhαu ρhù tɾợ. Tuy nhiên, không ρhải αi cũng có khả năng làm được điều đó.

Từ trước đến nay, tôi và hàng xóm tên Hoàng không có xích mích hay x:ô x:át gì cho đến khi nhà anh sửa nhà. Cứ nghĩ hàng xóm nhờ vả vận chuyển vật liệu thì khi xây xong sẽ qua dọn dẹp sân cho sạch sẽ. Nào ngờ khi chuẩn bị lên nhà mới, anh Hoàng chỉ dọn mỗi sân nhà anh ấy, còn nhà chúng tôi coi như vô hình. chưa dừng lại ở đó, tuần vừa rồi, anh Hoàng chỉ đạo cho thợ xây cổng và lấn ra đường đi chung của 2 nhà. Đường vốn đã hẹp, giờ nhà hàng xóm xây lấn khiến đường càng hẹp hơn như thế ô tô khó mà đi vào được. Ngay hôm sau, tôi đập bỏ tường và cổng xây của mình, xây lùi vào trong 50 phân để mở rộng đường chung, ai cũng nói tôi h:âm d:ở cho đến khi Hoàng sang nhà tôi với 1 bọc màu đen…

0

Ngay sau đó, anh Hoàng cho người đập tường mới làm và xây lùi vào 50 phân. Vậy là đoạn đường 2 nhà đều lùi lại và đường đi được mở rộng hơn.

Nhà tôi và anh Hoàng là hàng xóm của nhau, tính đến nay cũng được 6 năm. 2 gia đình ít khi giao lưu với nhau, mỗi lần chạm mặt chỉ chào hỏi vài câu rồi đi ngay. Chúng tôi bận rộn công việc nên đi làm cả ngày, tối về chuyện con cái nên cũng chẳng có thời gian để trò chuyện.

Nhà anh Hoàng lúc nào cũng đóng cổng, thỉnh thoảng rảnh rỗi tôi cũng muốn sang chơi nhưng cửa khóa khen cài, ai dám gõ cửa làm phiền.

Đầu năm nay, anh Hoàng đập bỏ nhà cũ đi và xây mới. Trong quá trình xây dựng, đất nhà anh ấy hẹp nên phải nhờ vả nhà tôi nhiều. Chẳng hạn như nguyên vật liệu để nhờ nhà tôi, rồi thợ ngồi uống nước hay cỗ bàn cũng nhờ.

Tính vợ chồng tôi xởi lởi, gia đình hàng xóm gặp khó khăn, chúng tôi giúp được gì luôn sẵn sàng, không tính toán nhỏ nhen. Vài lần thấy đám thợ nhà anh Hoàng làm cả ngày mà không được ăn bữa phụ, vợ tôi thương tình mang bánh kẹo trong nhà mời họ ăn. Còn tôi thường xuyên hãm chè ngon đãi thợ.

Mấy người thợ phàn nàn rất nhiều về vợ chồng anh Hoàng:

“Thợ làm vất vả thế mà không có bồi dưỡng bữa ăn phụ. Đến trưa mệt yếu, chẳng còn sức mà làm. Làm nửa năm mới được bồi dưỡng mỗi người 100 nghìn.

Keo kiệt, khắt khe, cầu toàn. Mỗi lần anh Hoàng đến kiểm tra công trình mà thấy lỗi nào không được mắt là bắt sửa luôn, nếu không sẽ phạt hợp đồng. Chắc anh chị làm hàng xóm với người hà tiện thế chịu nhiều thiệt thòi lắm nhỉ?”.

Mẫu đơn khiếu nại lấn chiếm lối đi chung năm 2023

 

Trong quá trình xây dựng, đất nhà anh ấy hẹp nên phải nhờ vả nhà tôi nhiều. (Ảnh minh họa)

 

Từ trước đến nay, tôi và hàng xóm không có xích mích và không xảy ra xô xát gì nên tôi không thể nói xấu anh Hoàng được. Mỗi lần nghe mọi người kể xấu về vợ chồng hàng xóm, tôi chỉ cười trừ cho qua chuyện.

Cứ nghĩ hàng xóm nhờ vả nhà chúng tôi nhiều thế thì xây xong nhà sẽ qua mà dọn dẹp sân cho sạch sẽ để nhà người ta còn sinh hoạt bình thường. Nào ngờ khi chuẩn bị lên nhà mới, anh Hoàng chỉ dọn mỗi sân nhà anh ấy, còn nhà chúng tôi coi như vô hình.

Vợ tôi định qua nhắc nhở, tôi bảo các con ra lau dọn sân cho thoải mái đầu óc, học nhiều quá cũng không tốt.

Tuần vừa rồi, anh Hoàng chỉ đạo cho đám thợ xây cổng và lấn ra đường đi chung của 2 nhà khoảng 10 phân. Đường vốn đã hẹp, giờ nhà hàng xóm xây lấn khiến đường càng hẹp hơn như thế ô tô khó mà đi vào được.

Vợ tôi bức xúc lắm:

“Vợ chồng anh Hoàng đúng là kẻ “ăn cháo đá bát”, gần một năm trời nhờ vả sân nhà mình để xây dựng, vậy mà nhà xây xong lại lấn đường làm của riêng. Em không thể nhịn được nữa, phải qua nói cho vợ chồng nhà đó sáng mắt ra mới được”.

Hàng xóm xây cổng lấn ra 10 phân, tôi làm một việc khiến anh ấy đập bỏ tường lùi vào 50 phân - 2

Anh Hoàng chỉ đạo cho đám thợ xây cổng và lấn ra đường đi chung của 2 nhà khoảng 10 phân. (Ảnh minh họa)

Tôi ngăn vợ lại ngay lập tức:

“Người có bản tính ích kỷ như thế có nói người ta cũng chẳng nghe theo mà còn làm 2 gia đình căng thẳng. Chúng ta cũng chưa hiểu rõ về con người của anh Hoàng thế nào. Chẳng may anh ta là người cục tính, rồi thù hằn, hãm hại gia đình mình thì sao. Người ta lấn chiếm thì mình xây lùi lại”.

Ngay hôm sau, tôi quyết định làm một việc mà nhiều người hàng xóm không ngờ tới. Tôi đập bỏ cổng và bức tường nhà mình, xây lùi hẳn vào trong 50 phân, nhường chỗ cho con đường chung được mở rộng hơn. Mọi người trong xóm nhìn tôi mà không khỏi xì xào:

“Thật hâm dở! Cứ để cho anh Hoàng lấn, bây giờ lại tự đập tường nhà mình để mở rộng đường à? Lùi hẳn vào 50 phân cơ đấy!”

Tôi mặc những lời xầm xì, chỉ bảo vợ và con rằng: “Mình sống ở đây còn lâu dài, cứ mở rộng đường ra, mai sau ai đi cũng thoải mái.” Dù lòng không vui khi nghĩ về cách anh Hoàng đối xử với gia đình tôi sau bao tháng nhờ vả, nhưng tôi tự nhủ thôi thì giữ tình làng nghĩa xóm cho yên ổn.

Chiều hôm ấy, khi tôi đang ngồi hãm trà trong nhà thì anh Hoàng bất ngờ đến. Anh bước vào, tay cầm một chiếc bọc đen kín đáo. Anh ấy ngập ngừng, đôi mắt như có chút bối rối trước khi nói:

“Chào anh, tôi đến để nói lời cảm ơn anh chị. Thú thật là tôi ngại nói ra, nhưng thời gian qua gia đình anh đã giúp đỡ rất nhiều. Việc anh chủ động lùi bức tường vào trong làm tôi suy nghĩ mãi. Ban đầu, tôi có chút hiểu lầm và nghĩ rằng anh sẽ làm khó tôi vì chuyện lấn ra đường chung. Thật bất ngờ khi anh lại có lòng rộng lượng như vậy.”

Nói xong, anh đưa chiếc bọc đen cho tôi. “Đây là chút tấm lòng của tôi, mong anh đừng từ chối.” Mở bọc ra, tôi thấy trong đó là những món quà quê và một số tiền – một khoản không nhỏ. Anh Hoàng nhìn tôi với ánh mắt biết ơn, rồi chân thành tiếp lời:

“Nhờ anh chị mà gia đình tôi mới có thể xây nhà thuận lợi như thế. Tôi thực sự biết ơn anh chị rất nhiều. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên những gì anh chị đã làm.”

Tôi gật đầu, đáp lại với sự nhẹ nhõm và có phần bất ngờ. Thì ra, anh Hoàng không vô tâm như tôi tưởng. Có lẽ những va chạm, hiểu lầm ban đầu là điều khó tránh khỏi giữa hàng xóm với nhau, nhưng lòng chân thành và cách sống của mỗi người sẽ dần bộc lộ qua thời gian. Từ hôm đó, giữa hai gia đình chúng tôi dường như có một sợi dây kết nối mới, giản dị nhưng bền chặt hơn.

Tôi năm nay 32 tuổi và đã từng qua một lần đổ vỡ, giờ tôi sống làm mẹ đơn thân được 2 năm. Những tưởng tình cảm của tôi nguội lạnh, khi mà nhiều đàn ông theo đu;;ổi, thậm chí có người sau vài lần gặp gỡ đã đòi cưới tôi nhưng tôi đều từ chối. Cho tới khi gặp bạn trai hiện tại, anh khiến tôi như trở lại những ngày đầu mới y;;êu và thực sự mong muốn được về chung nhà. Thế nhưng khi mà mọi thứ đã tốt đẹp, bạn trai lại đưa ra điều kiện để có một đám cưới. Đó là anh muốn tôi phải đưa 2 tỷ để…

0

Tưởng chừng mọi thứ diễn ra thuận lợi, nào ngờ tôi bất ngờ nhận được thỏa thuận hôn nhân nặng về tiền bạc của chồng tương lai.

Tôi năm nay 32 tuổi và đã từng qua một lần đổ vỡ, giờ tôi sống làm mẹ đơn thân được 2 năm. Từ lúc ly hôn tôi chọn cho mình con đường làm ăn, vừa có thu nhập, lại không có thời gian rảnh để mà đau khổ. Cũng may công việc của tôi thuận lợi, cơ sở làm đẹp của tôi ngày một đông khách, thu nhập cũng tốt. Hai mẹ con có cuộc sống thoải mái, đầy đủ.

Những tưởng tình cảm của tôi nguội lạnh, khi mà nhiều đàn ông theo đuổi, thậm chí có người sau vài lần gặp gỡ đã đòi cưới tôi. Có người còn đề nghị tôi đẻ cho anh ta một cậu con trai, thích gì anh ta cũng chiều, có nhà, có xe sang… Dĩ nhiên, tôi đã quá hiểu đàn ông và không chấp nhận những thứ tình cảm trao đổi bằng tiền bạc. Lại càng không nghe những lời đường mật của đàn ông, chỉ muốn qua đường.

Rồi một ngày, tình yêu đã trở lại, bạn trai của tôi ít hơn tôi 1 tuổi nhưng rất chín chắn. Bạn trai cũng giống như tôi, tự lập từ sớm khi quyết định học xong ở lại thành phố lập nghiệp. Bạn trai tôi là người lãng mạn, nhưng rất thực tế trong công việc. Chỉ có làm ăn tốt mới là mục tiêu của bạn trai tôi. Từ khi gặp nhau, tôi học được rất nhiều điều để hoàn thiện mình hơn.

Hai chúng tôi hòa hợp, hàng ngày gặp nhau là không muốn rời xa. Tôi được bạn trai chiều chuộng, anh ấy hay lái xe ô tô đưa tôi đi ăn ở những nhà hàng sang trọng, đến những nơi cảnh đẹp, lãng mạn để chơi… Thỉnh thoảng còn tặng hoa, quà đắt tiền cho tôi nữa. Anh ấy cũng rất quý con riêng của tôi, chiều chuộng khiến bé rất quý mến người yêu của mẹ.

Mẹ đơn thân suy sụp vì chồng tương lai bất ngờ đưa ra điều kiện muốn cưới phải góp 2 tỷ- Ảnh 2.

Hôn nhân tương lai đang thuận lợi nào ngờ sóng gió trước yêu cầu của bạn trai. Ảnh minh họa

Cứ nghĩ rằng cả hai chỉ dừng lại ở mức độ yêu đương, nhưng mỗi ngày tình cảm cứ lớn dần và muốn cuộc sống dài lâu bên nhau. Tôi biết mình đã từng một đời chồng nên khó có thể được bạn trai chấp nhận, bạn bè, người thân nghĩ sao về hôn nhân của chúng tôi. Mọi thứ đã vượt qua được, bạn trai quyết tâm muốn cưới tôi chỉ sau 5 tháng yêu nhau mặn nồng.

Bố mẹ tôi tôn trọng quyết định của con gái, còn bố mẹ của bạn trai lại rất ủng hộ, miễn sao cả hai sống hạnh phúc bên nhau. Tôi quá bất ngờ về sự thuận lợi ấy, nhưng lại nảy sinh vấn đề mới. Khi mà mọi thứ đã tốt đẹp, bạn trai lại đưa ra điều kiện để có một đám cưới. Chồng tương lai nói rằng hiện tại anh ấy đang có nhà, xe ô tô trị giá khoảng 4 tỷ đồng. Nếu muốn lấy anh ấy tôi phải góp ít nhất là 2 tỷ đồng, còn nếu không buộc phải làm giấy xác nhận mọi tài sản là của riêng anh ấy, tôi không có bất kỳ quyền lợi nào.

Tôi khá sốc, chưa bao giờ tôi nhòm ngó tài sản riêng của bạn trai. Tôi chỉ nghĩ yêu nhau là đủ, giàu hay nghèo cũng cùng nhau đối mặt. Giờ đây, hôn nhân tương lai lại có ngã rẽ như vậy khiến tôi rất suy sụp. Tôi biết, để kiếm được số tiền như vậy, bạn trai tôi vất vả thế nào. Nên tôi rất hiểu, bản thân tôi cũng làm kinh doanh, đều quý trọng đồng tiền mình làm ra.

Dĩ nhiên là tôi không thể nào có 2 tỷ đồng rồi. Còn nếu như tôi xác nhận tay trắng đến với chồng, điều này cảm thấy mình bị thiếu tôn trọng. Giả xử tôi chấp nhận cốt để đám cưới được tổ chức, nhưng sau này sẽ ra sao khi tôi và có thể là con chung nữa liệu có được tôn trọng, liệu có bị tay trắng nếu có ly hôn xảy ra… Càng nghĩ, tôi lại càng thấy buồn và tương lai hôn nhân mịt mù.

Tôi rất yêu anh ấy và mong về một đám cưới. Trước điều kiện của chồng tương lai, tôi phải làm thế nào cho phù hợp? Liệu rằng tôi có nên chấp nhận mọi yêu cầu để được chung sống với người mình yêu? Hãy cho tôi lời khuyên!

Giá vàng 12/11/2024: Vàng lao dốc mất phanh, vàng nhẫn giảm thê thảm, nhiều người mất hết tài sản vì đầu tư vàng…

0

Cập nhật giá vàng sáng 12.11: Giá vàng thế giới đêm qua lao dốc trong bối cảnh chịu áp lực chốt lời từ nhà đầu tư.